title
stringlengths 1
250
| url
stringlengths 37
44
| text
stringlengths 1
4.81k
|
---|---|---|
Đời sống thánh hiến
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811160
|
Đời sống thánh hiến (tiếng Anh: "Consecrated life") hay còn được gọi là đời sống tu trì hay sống đời tôn giáo ("Religious life") là một bậc sống trong Giáo hội Công giáo được sống bởi những tín hữu được kêu gọi theo Chúa Giêsu Kitô. Đời sống tận hiến bao gồm những người trong các tu hội đời sống thánh hiến (tu sĩ và thế tục), các tu hội đời sống tông đồ, cũng như những người sống như những ẩn sĩ hoặc những trinh nữ thánh hiến hay góa phụ tận hiến. Theo Giáo lý của Giáo hội Công giáo, đời sống tận hiến được đặc trưng bởi việc tuyên xưng công khai các lời khuyên Phúc âm khó nghèo, sống khiết tịnh, và vâng lời trong một trạng thái ổn định của cuộc sống đã được Giáo hội công nhận.
Bộ Giáo luật định nghĩa đời sống tận hiến là một hình thức sống ổn định nhờ đó các tín hữu theo Chúa Kitô sát sườn hơn dưới tác động của Chúa Thánh Thần, hoàn toàn tận hiến cho Thiên Chúa là Đấng được yêu mến nhất, trên hết thảy mọi người, để sau khi được dành tặng một hồng ân mới và để vinh danh Thiên Chúa, để xây dựng Giáo hội và để cứu rỗi thế giới, cố gắng đạt tới đức ái trọn hảo để phục vụ Nước Thiên Chúa. Nội hàm của đời sống thánh hiến không chỉ là việc người tu sĩ dâng hiến đời mình cho Thiên Chúa, nhưng còn là sứ mạng họ nhận được từ Thiên Chúa. Đời thánh hiến thì không phải là một đời sống chỉ hoàn toàn là tu tâm dưỡng tính mà đời sống thánh hiến chính là việc bước theo Đức Kitô để tự hiến thân cho Chúa.
Công đồng Vatican II đã coi đời thánh hiến của các tu sĩ là phương thế kết hiệp một cách đặc biệt với Giáo hội và với Mầu nhiệm Giáo hội nên đời thánh hiến luôn nỗ lực đem lại lợi ích cho Giáo hội. Những người tận hiến không nhất thiết phải là một phần của hệ thống phân cấp của Giáo hội Công giáo, trừ khi họ cũng là phong chức giáo sĩ. Sách Giáo lý của Giáo hội Công giáo nhận xét rằng ngay từ thuở sơ khai của Giáo hội đã có những nam nữ tự do lên đường theo Chúa Kitô và theo sát hơn bằng cách thực hành các lời khuyên Phúc âm. Họ sống cuộc đời tận hiến cho Thiên Chúa, mỗi người theo cách riêng của mình.
|
Đời sống thánh hiến
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811160
|
Nhiều người trong số họ, dưới sự linh ứng của Chúa Thánh Thần, đã trở thành ẩn sĩ hoặc thành lập các gia đình tu trì. Đời sống thánh hiến có thể được sống trong các hội dòng, hội đoàn hoặc cá nhân. Trong khi những người đang sống là giáo sĩ hoặc giáo dân, thì bậc sống thánh hiến về bản chất không phải là giáo sĩ hay giáo dân.
|
Libéma Open 2023 - Đơn nam
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811161
|
Tallon Griekspoor là nhà vô địch, đánh bại Jordan Thompson trong trận chung kết, 6–7(4–7), 7–6(7–3), 6–3. Đây là danh hiệu ATP Tour thứ 2 của Griekspoor.
Tim van Rijthoven là đương kim vô địch, nhưng không tham dự do chấn thương khuỷu tay.
Đây là giải đấu đầu tiên của á quân Wimbledon 2016 và cựu số 3 thế giới Milos Raonic kể từ năm 2021. Anh thua ở vòng 2 trước Thompson.
Hạt giống.
4 hạt giống hàng đầu được miễn vào vòng 2.
|
Libéma Open 2023 - Đơn nữ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811166
|
Ekaterina Alexandrova là đương kim vô địch và bảo vệ thành công danh hiệu, đánh bại Veronika Kudermetova trong trận chung kết, 4–6, 6–4, 7–6(7–3). Alexandrova trở thành tay vợt đầu tiên bảo vệ thành công danh hiệu tại 's-Hertogenbosch sau Tamarine Tanasugarn vào năm 2009. Ngoài ra, cô cũng trở thành tay vợt đầu tiên bảo vệ thành công danh hiệu trên mặt sân cỏ ở một giải đấu WTA Tour sau Petra Kvitová tại Birmingham Classic 2018.
|
Danh sách thành phố và huyện của tỉnh Jeolla Bắc
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811167
|
Tỉnh Jeolla Bắc ("Jeollabuk-do") được chia thành 6 thành phố ("si") và 8 huyện ("gun"). Chúng cũng được chia thành 14 thị trấn ("eup"), 145 thị trấn ("myeon") và 82 khu phường ("dong").
|
Francesco Cerretelli
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811168
|
Francesco Cerretelli (sinh ngày 21 tháng 1 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Ý hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Cremonese tại Serie B.
Sự nghiệp thi đấu.
Pistoiese.
Anh ra mắt tại Serie C cho Pistoiese vào ngày 18 tháng 2 năm 2018, trong trận gặp Olbia.
Gavorrano.
Ngày 11 tháng 1 năm 2019, anh gia nhập câu lạc bộ Gavorrano theo dạng cho mượn.
Cremonese và cho mượn tại Pro Sesto, Carrarese.
Tháng 7 năm 2021, anh chuyển tới Cremonese, và được đem cho mượn tại câu lạc bộ Serie C, Pro Sesto. Vào ngày 12 tháng 7 năm 2022, Cerretelli được đem cho mượn tại Carrarese.
|
Bánh mì dẹt
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811170
|
Bánh mì dẹt ("Flatbread") là một loại bánh mì dạng dẹt (bẹt) làm bằng bột mì, nước, sữa, sữa chua hoặc các loại chất lỏng khác và muối, sau đó cán kỹ thành bột dẹt và mỏng hoặc dày tùy loại. Nhiều loại bánh mì dẹt không men, mặc dù một số loại có men, chẳng hạn như bánh pizza và bánh mì pita. Bánh mì dẹt có độ dày từ dưới một milimet đến vài centimet để có thể dễ dàng ăn mà không cần cắt lát. Chúng có thể được nướng trong lò, chiên trong dầu nóng, nướng trên than nóng, nấu trên chảo nóng, hoặc vỉ nướng kim loại, hoặc nướng trong lò đất (tandir) và sẽ ăn ngay hoặc đóng gói và đông lạnh để sử dụng sau. Bánh mì dẹt là một trong những thực phẩm thiết yếu ở vùng Trung Đông-Bắc Phi và vùng Nam Á.
Bánh mì dẹt là một trong những thực phẩm chế biến sớm nhất và bằng chứng về việc sản xuất chúng đã được tìm thấy tại các địa điểm cổ đại ở Lưỡng Hà (Mesopotamia), Ai Cập cổ đại và nền văn minh sông Ấn (Indus). Vào năm 2018, những mẩu bánh mì cháy thành than đã được tìm thấy tại một địa điểm Natufian có tên là Shubayqa 1 ở Jordan (ở Harrat ash Shaam, Sa mạc Đen) có niên đại khoảng 12.400 TCN tức khoảng 4.000 năm trước khi bắt đầu của nông nghiệp trong khu vực. Phân tích cho thấy rằng chúng có thể là từ bánh mì dẹt chứa lúa mạch, lúa mì, yến mạch và "Bolboschoenus glaucus" (một loại cây bấc). Lò đất sét nguyên thủy ("tandir") được sử dụng để nướng bánh mì dẹt không men đã phổ biến ở Anatolia trong thời kỳ Seljuk và Ottoman và đã được tìm thấy tại các địa điểm khảo cổ phân bố khắp Trung Đông. Ngày nay, văn hóa của cách nướng bánh mì truyền thống đang thay đổi với thế hệ trẻ, đặc biệt là với những người sống ở các thị trấn ưa thích những tiện nghi hiện đại
|
Thành phố đô thị của Hàn Quốc
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811171
|
Thành phố đô thị (Tiếng Hàn: 광역시, Hanja: 廣域市) là một trong những cấp đầu tiên của phân cấp hành chính ở Hàn Quốc. Có 6 thành phố đô thị ở Hàn Quốc: Busan, Daegu, Daejeon, Gwangju, Incheon.
Quản lý.
Trong thành phố đô thị Hàn Quốc, thị trưởng là quan chức cấp cao nhất phụ trách. Thị trưởng được bầu trực tiếp bởi người dân địa phương và có nhiệm kỳ là bốn năm.
|
Tokay
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811172
|
Tokay hay Tokaji là tên của các loại rượu vang có xuất xứ từ vùng sản xuất rượu Tokaj (cũng là vùng rượu vang "Tokaj-Hegyalja" hoặc "Tokaj-Hegyalja") ở Hungary hoặc vùng rượu vang Tokaj liền kề ở Slovakia. Khu vực này nổi tiếng với các loại rượu vang ngọt được làm từ những trái nho bị thối rữa vốn một phong cách rượu vang có lịch sử lâu đời ở khu vực này. ""Mật hoa" đến từ nho Tokaj cũng được nhắc đến trong Quốc ca của Hungary. Vùng rượu vang Tokaj của Slovakia có thể sử dụng nhãn "Tokajský" (nghĩa là "của Tokaj" trong tiếng Slovak) nếu họ áp dụng quy định kiểm soát chất lượng của Hungary. Khu vực này từng là một phần của vùng Tokaj-Hegyalja lớn hơn trong Vương quốc Hungary, nhưng đã bị chia cắt giữa Hungary và Tiệp Khắc sau Hiệp ước Trianon.
Vườn nho Furmint chiếm 60% diện tích và cho đến nay là loại nho quan trọng nhất trong sản xuất rượu vang Aszú. Hárslevelű là viết tắt của hơn 30% nồng độ. Tuy nhiên, một loạt ấn tượng các loại và phong cách rượu vang khác nhau được sản xuất trong khu vực từ rượu vang trắng khô đến Eszencia vốn là loại rượu ngọt nhất thế giới. Nho Furmint bắt đầu trưởng thành với lớp vỏ dày, nhưng khi chúng chín, lớp vỏ trở nên mỏng hơn và trong suốt, nho được thu hoạch, đôi khi vào cuối tháng 12 (và trong trường hợp của Eszencia thì đôi khi sẽ vào tháng 1).
Trước năm 1918 (kết thúc Chiến tranh thế giới thứ nhất và sự sụp đổ của Đế quốc Áo-Hung) thì loại Eszencia Tokaji ngon nhất không được bán mà được dành cho các hầm rượu Hoàng gia của Chế độ quân chủ Habsburg. Vào giữa thế kỷ 18, những chai Eszencia Tokaji tốt nhất ban đầu do nhà Habsburgs nắm giữ được gọi là "Imperial Tokay"". Các hộp rượu, thùng rượu và chai rượu loại này thường được giao đến các quốc vương châu Âu làm quà tặng. Vào năm 2008, một chai "Imperial Tokay" mang con dấu của hầm rượu của Vương quốc Sachsen được bán đấu giá tại Christie's với giá 1.955 bảng Anh.
|
Thành phố tự trị đặc biệt của Hàn Quốc
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811173
|
Thành phố tự trị đặc biệt (Tiếng Hàn: 특별자치시, Hanja: 特別自治市) là một đơn vị hành chính cấp tỉnh của Hàn Quốc. Ngày 21 tháng 4 năm 2009, các thành viên của Ủy ban Hành chính và An ninh của Quốc hội đã xác nhận tư cách pháp lý của Thành phố Hành chính Đa chức năng là 'thành phố tự trị đặc biệt dưới sự kiểm soát trực tiếp của chính phủ' và đồng ý giao các công việc nhà nước ủy thác cho thành phố tự quản đặc biệt về nguyên tắc.
Được thành lập vào ngày 1 tháng 7 năm 2012, Thành phố tự trị đặc biệt Sejong hiện là thành phố tự trị đặc biệt duy nhất ở Hàn Quốc.
Vị trí trong hệ thống cấp bậc và phân loại.
Thành phố tự trị đặc biệt là đơn vị hành chính có thứ hạng cao nhất ở Hàn Quốc. Đơn vị hành chính này có cùng cấp với tỉnh. Có ba loại thành phố thuộc thứ cấp đầu tiên ở Hàn Quốc.
Quản lý.
Trong thành phố tự trị đặc biệt Hàn Quốc, thị trưởng là quan chức cấp cao nhất phụ trách. Thị trưởng được bầu trực tiếp bởi người dân địa phương và có nhiệm kỳ là bốn năm.
|
Samsung Galaxy A54 5G
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811175
|
Samsung Galaxy A54 5G là điện thoại thông minh chạy hệ điều hành Android tầm trung do Samsung Electronics phát triển và sản xuất như một phần của dòng Galaxy A. Thiết bị này được công bố vào ngày 15 tháng 3 năm 2023 và được phát hành và có sẵn vào ngày 24 tháng 3 năm 2023.
Thiết kế.
Mặt trước và mặt sau được làm bằng kính cường lực Gorilla Glass 5. Nó bóng ở mặt sau, không giống như mặt kính mờ trên Galaxy S23. Khung được làm bằng nhựa mờ.
Samsung Galaxy A54 5G bị loại bỏ một camera so với mẫu máy tiền nhiệm.
Galaxy A54 5G, giống như Samsung Galaxy A53 5G, không có giắc âm thanh 3,5 mm. So với mẫu máy tiền nhiệm, nó có màn hình hiển thị nhỏ hơn 0,1 inch ở mức 6,4 inch. Ngoài ra, Galaxy A54 5G được bảo vệ chống ẩm và bụi theo tiêu chuẩn IP67.
Ở phía dưới là cổng kết nối USB-C, loa ngoài, micro và tùy từng phiên bản sẽ có khe cắm 1 SIM và thẻ nhớ microSD lên đến 1 TB hoặc khe cắm lai 2 SIM. Micrô thứ hai nằm trên đỉnh. Ở cạnh phải là các nút âm lượng và nút khóa.
Màu sắc.
Tại thị trường Việt Nam, có ba phiên bản màu chính thức: Đen Chiến Binh, Tím Tinh Anh, Xanh Dũng Mãnh.
|
Libéma Open 2023 - Đôi nam
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811176
|
Wesley Koolhof và Neal Skupski là đương kim vô địch và bảo vệ thành công danh hiệu, đánh bại Gonzalo Escobar và Aleksandr Nedovyesov trong trận chung kết, 7–6(7–1), 6–2. Koolhof và Skupski giành vị trí số 1 bảng xếp hạng đôi ATP sau khi vào trận chung kết.
|
Libéma Open 2023 - Đôi nữ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811177
|
Shuko Aoyama và Ena Shibahara là nhà vô địch, đánh bại Viktória Hrunčáková và Tereza Mihalíková trong trận chung kết, 6–3, 6–3.
Ellen Perez và Tamara Zidanšek là đương kim vô địch, nhưng Zidanšek chọn không tham dự. Perez đánh cặp với Nicole Melichar-Martinez, nhưng thua ở vòng tứ kết trước Greet Minnen và Yanina Wickmayer.
|
Chữ số Kirin
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811178
|
Chữ số Kirin là một hệ đếm bắt nguồn từ chữ Kirin, được phát minh ở Đệ Nhất Đế quốc Bulgaria trong cuối thế kỉ thứ 10. Nó được sử dụng ở đế quốc Bulgaria thứ nhất và bởi người Slav Nam và Đông. Hệ đếm được sử dụng ở Nga muộn nhất là đầu thế kỷ thứ 18, khi vua Pyotr I thay thế nó bằng chữ số Ả Rập như một phần trong sáng kiến cải cách chữ viết dân sự của ông. Chữ số Kirin đóng một vai trò trong kế hoạch cải cách tiền tệ của vua Pyotr I, với đồng kopek dây bạc phát hành sau năm 1696 và những đồng xu được đúc bằng máy phát hành từ năm 1700 đến năm 1722 được ghi ngày bằng chữ số Kirin. Đến năm 1725, tiền xu của Hoàng gia Nga đã chuyển sang chữ số Ả Rập. Chữ số Kirin có thể vẫn được thấy trong những cuốn sách được viết bằng tiếng Slav Giáo hội cổ.
Mô tả chung.
Hệ đếm là một hệ đếm chữ bán thập phân, tương đương với hệ đếm Ionia nhưng được viết với chữ cái tương ứng của chữ Kirin. Thứ tự được dựa trên chữ Hy Lạp ban đầu còn hơn là thứ tự chữ cái Kirin tiêu chuẩn.
Ví dụ:
|
Abdul Gani Patail
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811181
|
Abdul Gani Patail là một cựu Chủ tịch Viện Kiểm sát Malaysia, người đã giữ chức vụ này từ năm 2002 đến năm 2015. Ông được biết đến với đóng góp quan trọng của mình cho hệ thống pháp luật Malaysia và vai trò của mình trong các vụ án nổi tiếng trong thời gian ông làm Chủ tịch Viện Kiểm sát.
Abdul Gani đã đóng vai trò quan trọng trong việc điều tra và truy tố các vụ án liên quan đến tham nhũng, tội phạm tài chính và an ninh quốc gia. Ông đã làm việc chặt chẽ với các cơ quan thực thi pháp luật và các cơ quan chính phủ khác để thúc đẩy nguyên tắc pháp luật và đảm bảo công lý được thực thi.
Trong thời gian làm Chủ tịch Viện Kiểm sát, Abdul Gani Patail đã tham gia vào nhiều vụ án nổi tiếng, bao gồm cuộc điều tra về vụ bê bối 1Malaysia Development Berhad (1MDB). Tuy nhiên, vào năm 2015, ông bị loại khỏi vị trí Chủ tịch Viện Kiểm sát dưới những hoàn cảnh có phần gây tranh cãi. Một số báo cáo cho biết rằng ông bị loại bỏ do sự can thiệp của thủ tướng tại thời điểm đó, Najib Razak.
Vào ngày 16 tháng 5 năm 2018, Thủ tướng Mahathir Mohamad, sau cuộc họp với Abdul Gani, tiết lộ rằng ông ta cho biết ông đang trong quá trình chuẩn bị buộc tội Najib khi bị loại bỏ.
|
Ruthenia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811184
|
Ruthenia là một ngoại danh, ban đầu được sử dụng trong tiếng Latinh Trung đại với nghĩa là một trong vài thuật ngữ để chỉ Kiev Rus', Vương quốc Galicia-Volyn, và sau đó là chỉ các khu vực cư dân Đông Slav và Chính thống giáo Đông phương của Đại công quốc Litva và Vương quốc Ba Lan, tức là tương ứng với Belarus và Ukraina hiện nay.
Trong thời kỳ cận đại, thuật ngữ Ruthenia bắt đầu chủ yếu được liên kết với các vùng đất Ruthenia của Vương quốc Ba Lan và Quốc gia hetman Cossack. Bohdan Khmelnytsky tuyên bố mình là người cai trị "nhà nước Ruthenia" trước đại diện của Ba Lan là Adam Kysil vào tháng 2 năm 1649. Đại thân vương quốc Ruthenia là tên dự định của Quốc gia hetman Cossack nếu được hợp nhất thành Thịnh vượng chung Ba Lan–Litva–Ruthenia.
Các vùng đất sinh sống của người Ukraina (Ruthenia) thuộc Vương quốc Galicia và Lodomeria (1772–1918), tương ứng với một phần của Tây Ukraina, được các quan chức Áo gọi là Ruthenia. Hiện tại, do bản sắc dân tộc Ukraina chi phối hầu hết các vùng của Ruthenia trước đây, thuật ngữ Slav ("người Rusyn") chủ yếu được sử dụng trong một thiểu số cư dân tại khu vực dãy núi Karpat thuộc Ukraina, Ba Lan và Slovakia.
Từ nguyên.
Từ "Ruthenia" có nguồn gốc là một định danh tiếng Latinh của khu vực có cư dân ban đầu tự gọi họ là "Rus"'. Trong thời Trung cổ, các nhà văn viết bằng tiếng Anh và các ngôn ngữ Tây Âu khác áp dụng thuật ngữ này cho những vùng đất người Đông Slav sinh sống.
Bản thân nước Nga (Rossiya) được gọi là "Đại Ruthenia" hoặc "Bạch Ruthenia" cho đến cuối thế kỷ 17.
""Rusia" hay "Ruthenia"" xuất hiện trong chuyên luận tiếng Latinh năm 1520 "Mores, leges et ritus omnium gentium, per Ioannem Boëmum, Aubanum, Teutonicum ex multis clarissimis rerum scriptoribus collecti" của Johann Boemus. Trong chương "De Rusia sive Ruthenia, et recentibus Rusianorum moribus" ("Về Rus', hay Ruthenia, và phong tục hiện nay của Rus'"), Boemus kể về một quốc gia trải rộng từ biển Baltic đến biển Caspi và từ sông Don đến đại dương phương bắc. Nơi đây là một nguồn cung cấp sáp ong, các khu rừng có nhiều loài động vật mang bộ lông có giá trị, và thành phố thủ đô Moskva ("Moscovia"), đặt theo tên sông Moskva ("Moscum amnem"), có chu vi 14 mi.
|
Ruthenia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811184
|
Nhà ngoại giao Đan Mạch Jacob Ulfeldt, người từng tới Nga vào năm 1578 để gặp Sa hoàng Ivan IV, có cuốn hồi ký được xuất bản năm 1608 sau khi ông qua đời "Hodoeporicon Ruthenicum"
("Chuyến du hành đến Ruthenia").
Sơ kỳ Trung cổ.
Các bản thảo châu Âu có niên đại từ thế kỷ 11 đã sử dụng tên Ruthenia để mô tả Rus', là khu vực rộng lớn do người Rus' thời kỳ đầu từng chiếm đóng (thường được gọi là Kiev Rus'). Thuật ngữ này cũng được sử dụng để chỉ những người Slav trên đảo Rügen hoặc những người Slav Baltic khác, những người được các nhà biên niên sử thế kỷ 12 miêu tả là những tên cướp biển hung dữ ngoại đạo—mặc dù Kiev Rus' đã cải đạo sang Cơ đốc giáo vào thế kỷ 10. Con gái của "Rutenorum rex" Vsevolod I của Kiev là Eupraxia kết hôn với Hoàng đế La Mã Thần thánh Heinrich IV vào năm 1089.
Sau khi người Mông Cổ chiếm lĩnh một cách tàn khốc phần đất chính của Ruthenia bắt đầu từ thế kỷ 13, các thân vương quốc phía tây của Ruthenia được sát nhập vào Đại công quốc Litva, sau đó nhà nước này được gọi là Đại công quốc Litva và Ruthenia. Vương quốc Ba Lan cũng lấy tước hiệu Quốc vương Ruthenia khi họ sáp nhập Galicia. Những tước hiệu này được hợp nhất khi Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva được thành lập. Một phần nhỏ của Rus' (Ngoại Karpat, hiện nay chủ yếu là một phần của tỉnh Zakarpattia thuộc Ukraina), trở thành lãnh địa thuộc của Vương quốc Hungary vào thế kỷ 11. Các quốc vương của Hungary tiếp tục sử dụng tước hiệu "Quốc vương Galicia và Lodomeria" đến năm 1918.
Hậu kỳ Trung cổ.
Đến thế kỷ 15, Công quốc Moskva đã thiết lập chủ quyền đối với một phần lớn lãnh thổ của Ruthenia và bắt đầu chiến đấu với Litva trên những vùng đất còn lại của Ruthenia. Năm 1547, Công quốc Moskva lấy hiệu Đại công quốc Moskva và Sa quốc của Toàn Rus và yêu sách chủ quyền đối với "toàn Rus'" — các động thái này không được nước láng giềng Ba Lan công nhận. Cư dân Moskva theo Chính thống giáo Đông phương và ưa thích sử dụng từ chuyển tự tiếng Hy Lạp "Rossiya" (Ῥωσία) hơn là tiếng Latinh "Ruthenia".
|
Ruthenia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811184
|
Vào thế kỷ 14, các lãnh thổ phía nam của Rus', bao gồm các thân vương quốc Galicia–Volyn và Kiev, trở thành một phần của Đại công quốc Litva, đến năm 1384 thì hợp nhất với Ba Lan trong một liên minh mà sau này trở thành Thịnh vượng chung Ba Lan–Litva vào năm 1569. Do Ba Lan-Litva sử dụng chữ Latinh thay vì chữ Kirin, khu vực thường được ghi bằng tên Latinh Ruthenia. Các cách viết khác cũng được sử dụng trong tiếng Latinh, tiếng Anh và các ngôn ngữ khác trong thời kỳ này. Đồng thời, tỉnh Ruthenia được thành lập trên lãnh thổ Galicia-Volyn và tồn tại cho đến thế kỷ 18.
Những lãnh thổ phía nam này bao gồm::
Nước Nga Sa hoàng được gọi chính thức là "Velikoye Knyazhestvo Moskovskoye (Великое Княжество Московское)," Đại công quốc Moskva, cho đến năm 1547, nhưng Ivan III (1440–1505, ) trước đó đã mang tước hiệu "Đại Sa hoàng của Toàn Nga".
Hiện đại.
Ukraina.
Việc sử dụng thuật ngữ "Rus/Russia" trên các vùng đất của Rus' tồn tại lâu dài hơn tên gọi được người Ukraina sử dụng để chỉ Ukraina. Khi chế độ quân chủ Áo biến nhà nước chư hầu Galicia–Lodomeria thành một tỉnh vào năm 1772, các quan chức Habsburg nhận ra rằng người Đông Slav địa phương khác biệt với cả người Ba Lan và người Nga và vẫn tự gọi mình là "Rus". Điều này tồn tại cho đến khi đế quốc sụp đổ vào năm 1918.
Trong những năm 1880 đến thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 20, sự phổ biến của tên dân tộc "Ukraina" lan rộng, và thuật ngữ "Ukraina" trở thành từ thay thế cho "Malaya Rus"' trong cộng đồng người Ukraina của đế quốc. Theo dòng thời gian, thuật ngữ "Rus" trở nên hạn chế ở các khu vực phía tây của Ukraina ngày nay (Galicia/Halych, Ruthenia Karpat), một khu vực mà chủ nghĩa dân tộc Ukraina cạnh tranh với hệ tư tưởng thân Nga Galicia. Đến đầu thế kỷ 20, thuật ngữ "Ukraina" hầu như đã thay thế "Malorussia" (Tiểu Nga) ở những vùng đất đó, và đến giữa những năm 1920 ở cộng đồng người Ukraina hải ngoại ở Bắc Mỹ cũng vậy.
"Rusyn" (người Ruthenia) là một tên tự nhận dạng chính thức của cư dân Rus' ở Ba Lan (và cả ở Tiệp Khắc).
|
Ruthenia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811184
|
Cho đến năm 1939, đối với nhiều người Ruthenia và người Ba Lan, từ "Ukrainiec" (người Ukraina) có nghĩa là một người tham gia hoặc thân thiện với một phong trào dân tộc chủ nghĩa.
Ruthenia hiện tại.
Sau năm 1918, cái tên Ruthenia bị thu hẹp phạm vi vào khu vực phía nam Dãy núi Karpat của Vương quốc Hungary, còn được gọi là Ruthenia cận Karpat (, bao gồm các thành phố Mukachevo, Uzhhorod và Prešov) và cư dân là người Karpat-Ruthenia, một nhóm người vùng cao Đông Slav. Trong khi người Ruthenia Galicia tự nhìn nhận mình là người Ukraina, thì người Karpat-Ruthenia là những người Đông Slav cuối cùng còn giữ cái tên lịch sử ("Ruthen" là một thuật ngữ Latinh của tiếng Slav "rusyn"). Ngày nay, thuật ngữ "Rusyn" được sử dụng để mô tả sắc tộc và ngôn ngữ của người Ruthenia, những người không bị bắt buộc phải chấp nhận bản sắc dân tộc Ukraina.
Ruthenia Karpat (, ) trở thành một phần của Vương quốc Hungary mới thành lập vào năm 1000. Vào tháng 5 năm 1919, khu vực được sáp nhập vào nhà nước Tiệp Khắc lâm thời với quyền tự trị trên danh nghĩa, có tên gọi Rus' cận Karpat. Kể từ đó, người Ruthenia được chia thành ba khuynh hướng: thân Nga là những người coi người Ruthenia là một phần của dân tộc Nga; thân Ukraina là những người giống như đồng bào Galicia của họ bên kia dãy núi Karpat khi coi người Ruthenia là một phần của dân tộc Ukraina; và thân Ruthenia là những người tuyên bố rằng người Karpat-Ruthenia là một dân tộc riêng biệt và họ muốn phát triển ngôn ngữ và văn hóa Rusyn bản địa.
Vào năm 1938, trong động thái được báo chí Pháp và Tây Ban Nha xác định là Đức Quốc Xã "gây rối", đã có những lời kêu gọi trên báo chí Đức về nền độc lập của một Ukraina rộng lớn, bao gồm Ruthenia, một phần của Hungary, Đông Nam Ba Lan bao gồm cả Lviv, Krym và Ukraina bao gồm Kyiv và Kharkiv.
Vào ngày 15 tháng 3 năm 1939, chủ tịch phái thân Ukraina của Karpat-Ruthenia là Avhustyn Voloshyn tuyên bố độc lập với tên gọi Karpat-Ukraina. Cùng ngày, quân chính quy của Hungary đã chiếm đóng và sáp nhập khu vực này. Năm 1944, Quân đội Liên Xô chiếm đóng lãnh thổ này và năm 1945 đã sáp nhập nó vào Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina.
|
Ruthenia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811184
|
Người Rusyn không phải là một nhóm dân tộc được công nhận chính thức tại Liên Xô, vì chính phủ Liên Xô coi họ là người Ukraina.
Ngày nay, chính phủ Ukraina và một số chính trị gia Ukraina hiện đại tuyên bố rằng người Rusyn là một phần của dân tộc Ukraina. Một số người dân ở tỉnh Zakarpattia của Ukraina tự coi mình là người Rusyn (người Ruthenia), tuy nhiên họ vẫn là một phần của bản sắc dân tộc Ukraina.
Một nhóm thiểu số Rusyn vẫn còn sau Thế chiến II ở miền đông Tiệp Khắc (nay là Slovakia). Theo các nhà phê bình, người Ruthenia tại đó nhanh chóng bị Slovak hóa. Năm 1995, chữ viết Ruthenia được chuẩn hóa.
Ruthenium.
Nhà tự nhiên học và hóa học người Đức Baltic Karl Ernst Claus là thành viên của Viện Hàn lâm Khoa học Nga, sinh năm 1796 tại Dorpat (Tartu) thuộc tỉnh Livonia của Đế quốc Nga, nay thuộc Estonia. Năm 1844, ông đã tách được nguyên tố ruthenium từ quặng bạch kim được tìm thấy ở dãy núi Ural và đặt tên nó theo tên "Ruthenia", vốn có nghĩa là tên tiếng Latinh của nước Nga.
|
Al-Tai FC
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811186
|
Câu lạc bộ bóng đá Al-Tai () là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp có trụ sở tại Ha'il, Ả Rập Xê Út. Được thành lập năm 1961, đội hiện thi đấu tại Saudi Professional League, hạng đấu cao nhất của bóng đá Ả Rập Xê Út.
Đội hình.
"Tính đến ngày 1 tháng 7 năm 2021:"
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Vào ngày 18 tháng 6 năm 2023, chiếc tàu lặn thám hiểm "Titan" do hãng OceanGate Expeditions vận hành đột ngột mất tích ở Bắc Đại Tây Dương ngoài khơi đảo Newfoundland, Canada. Chiếc tàu lặn chở theo năm người, phục vụ cho chuyến du lịch thám hiểm tàn tích của vụ đắm tàu "Titanic". 1 giờ 45 phút sau khi khởi hành, mọi liên lạc với tàu lặn bị cắt đứt và vụ mất tích được thông báo cho các nhà chức trách sau khi tàu lặn không quay trở về đúng thời hẹn trong ngày.
Sau cuộc tìm kiếm kéo dài gần 80 giờ, một phương tiện dưới nước hoạt động từ xa (ROV) đã phát hiện ra một mảnh vỡ các bộ phận của tàu "Titan", cách mũi tàu "Titanic" khoảng 488 m. Chuẩn đô đốc Lực lượng Tuần duyên Mỹ John Mauger cho biết, đuôi của tàu lặn đã được phát hiện nằm giữa các mảnh vỡ. Buồng áp suất tàu lặn đã co sập ngay sau khi liên lạc với "Titan" bị cắt đứt khi tàu bắt đầu lặn, dẫn đến cả 5 người thiệt mạng.
Những mối lo ngại về độ an toàn của tàu lặn đã được đề ra từ trước. OceanGate đã từ chối phê duyệt và chứng nhận độ an toàn của tàu lặn "Titan" vì cho rằng các quy định an toàn là thừa thãi và cản trở sự sáng tạo. Đội giải cứu quốc tế bao gồm Tuần duyên Hoa Kỳ, Hải quân Hoa Kỳ, Tuần duyên Canada và Lực lượng Vũ trang Canada đã nỗ lực thực hiện tìm kiếm và cứu hộ tàu lặn "Titan". Công tác còn được hỗ trợ bởi các máy bay từ đội Không quân Hoàng gia Canada và Vệ binh Quốc gia Không quân Hoa Kỳ, một con tàu từ Hải quân Hoàng gia Canada, nhiều tàu thương mại, nghiên cứu và ROV khác.
Bối cảnh.
OceanGate.
OceanGate là một công ty tư nhân được sáng lập bởi Stockton Rush và một đồng nghiệp kinh doanh vào năm 2009. Từ năm 2010, công ty đã tổ chức nhiều chuyến tàu lặn chở người ngoài khơi California, Vịnh México và Đại Tây Dương. Công ty đặt trụ sở tại Everett, Washington.
Stockton Rush nhận thấy rằng tổ chức quan sát các tàn tích của tàu dưới biển nhận được nhiều sự chú ý từ truyền thông nên vào năm 2016, công ty lần đầu tiên chở hành khách đi thám hiểm xác tàu SS Andrea Doria nhờ tận dụng tàu lặn "Cyclops 1" để quan sát.
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Năm 2019, Rush phát biểu trong tạp chí Smithsonian: "Chỉ có một vụ đắm tàu duy nhất mà ai cũng biết... Nếu bạn hỏi mọi người kể tên một vài thứ ở dưới biển, họ sẽ nói cá mập, cá voi, "Titanic"".
"Titanic".
Titanic là chiếc tàu vượt đại dương chở khách nổi tiếng do vụ va chạm với tảng băng trôi vào ngày 15 tháng 4 năm 1912 và bị đắm ở phía Bắc vùng biển Đại Tây Dương. Năm 1915, tàn tích của tàu được phát hiện cách đảo Newfoundland 400 hải lí (740 km), nằm ở đáy đại dương sâu 3.810 m (12.500 ft). "Titanic" đã trở thành bối cảnh và đề tài cho rất nhiều tác phẩm văn học, hội họa và điện ảnh.
Tàu lặn "Titan".
"Titan" là một chiếc tàu lặn 5 chỗ vận hành và quản lý bởi tập đoàn OceanGate. Chiếc tàu lặn dài 6,7 m (22 ft), nặng 10.432 kg (23.000 lb) và được lắp ráp bằng sợi carbon và titan. Buồng áp suất của tàu gồm khoang bán cầu, hai vòng nối bằng titan, và một khoang hình trụ bằng sợi carbon có đường kính bên trong 142 cm (56 inch) và dài 2,4 m (7,9 ft). Một trong hai khoang bán cầu có đầu mút được lắp một cửa sổ kính acrylic dày 380 mm (15 inch). Năm 2020, Rush tuyên bố phần vỏ tàu bị xuống cấp và chỉ lặn được tối đa 3.000 m (9.800 ft) do vật liệu kém bền. Năm 2020 và 2021, tàu lặn "Titan" được sửa chửa và cải tạo lại. Rush kể với tổng biên tập "Travel Weekly" rằng sợi carbon cho vỏ tàu được mua lại với giá rẻ từ Boeing do vật liệu này quá cũ để lắp ráp máy bay của công ti. Boeing khẳng định rằng công ti không ghi nhận bất kì giao dịch mua bán nào với Rush hay OceanGate
Tàu lặn có thể di chuyển với tốc độ lên đến 3 nút (5,6 km/h) nhờ bốn động cơ điện, chia làm hai động cơ đi ngang và đi dọc. Tàu được điều khiển bằng một chiếc tay cầm chơi game PC không dây Logitech G F710 có cần điều khiển được điều chỉnh. Việc sử dụng điều khiển trò chơi có sẵn trên thị trường là không quá xa lạ khi sử dụng trong những tàu ngầm cần một hệ thống dự phòng ngoài vô lăng điều khiển.
Cho đến năm 2023, OceanGate khẳng định trên website chính thức rằng "Titan" được "thiết kế và lắp ráp bởi tập đoàn OceanGate hợp tác với các chuyên gia tại NASA, Boeing và Đại học Washington".
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Một bản thu nhỏ 1⁄3 của tàu "Cyclops 2" được lắp ráp và thử nghiệm tại Phòng thí nghiệm Vật lí Ứng dụng (APL) ở đại học Washington; bản thu nhỏ này chịu được áp suất lên đến 4.285 psi (29,54 MPa; 291,6 atm), tương đương với độ sâu 3.000 m (9.800 ft) dưới nước. Sau sự cố mất tích tàu lặn "Titan" năm 2023, Đại học Washington khẳng định rằng APL không có liên quan đến quá trình "thiết kế, lắp ráp hay thử nghiệm tàu lặn "Titan"". Người phát ngôn từ Boeing cũng tuyên bố Boeing "không phải là đối tác phát triển "Titan" và không thiết kế hay lắp ráp chiếc tàu". Người phát ngôn từ NASA phát biểu rằng Trung tâm Bay Không gian Marshall của NASA có kí hợp đồng thỏa thuận Đạo luật Không gian với OceanGate, nhưng "không thực hiện công tác thử nghiệm hay lắp ráp bằng nhân lực hay máy móc làm việc của cơ sở".
Theo OceanGate, tàu lặn có hệ thống giám sát để liên tục theo dõi độ bền của vỏ tàu. Tàu lặn có đầy đủ dụng cụ cần thiết để duy trì sự sống cho năm người trong suốt 96 giờ. Tàu lặn không có hệ thống định vị lắp đặt trên tàu, thay vào đó, tàu hỗ trợ giám sát vị trí của "Titan" so với mục tiêu gửi tín hiệu cho tàu lặn để cho biết khoảng cách và hướng cần đi.
Theo OceanGate, tàu lặn "Titan" có bảy hệ thống dự phòng để đưa tàu lặn trở lên mặt nước trong trường hợp khẩn cấp, bao gồm các vật dằn tàu có thể thả được, một quả bong bóng và động cơ điện. Một số hệ thống dự phòng còn được thiết kế để hoạt động ngay cả khi tàu lặn không được điều khiển trong một thời gian, ví dụ như các túi cát móc vào tàu sẽ tan hết và được thả ra sau một thời gian nhất định trong nước, cho phép tàu lặn nổi lên. Một nhà đầu tư của OceanGate nói rằng nếu tàu lặn không tự động nổi lên sau một khoảng thời gian, những người bên trong tàu lặn có thể thả rơi vật dằn tàu bằng cách nghiêng tàu qua lại, hoặc sử dụng máy bơm khí nén để giảm bớt trọng lượng.
Chuyến thám hiểm "Titanic".
Tàu lặn "Titan" thực hiện chuyến thám hiểm "Titanic" đầu tiên vào tháng 7 năm 2021. OceanGate tổng cộng đã thực hiện sáu chuyến vào năm 2021 và bảy chuyến năm 2022.
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Thông thường, mỗi chuyến đi sẽ có một tàu trưởng, ba hành khách và một hướng dẫn viên đi kèm trên tàu lặn. Sau khi tất cả mọi người đều đã vào trong tàu lặn, cửa tàu sẽ được đóng chặt lại và chỉ có thể mở được từ bên ngoài. Chuyến tàu lặn từ mặt nước xuống xác tàu "Titanic" mất khoảng ba giờ, và cả chuyến đi mất khoảng tám giờ. Trong suốt chuyến đi, tàu lặn cần phải phát một tín hiệu an toàn mỗi 15 phút cho đội giám sát trên mặt biển. Những người trên tàu và đội giám sát cũng có thể liên lạc với nhau qua tin nhắn.
Giá tiền cho một chuyến thám hiểm tám ngày thăm xác tàu "Titanic" là 250.000 đô-la, và hành khách trong chuyến đi được OceanGate ví như các "chuyên gia sứ mệnh".
OceanGate dự tính sẽ thực hiện nhiều chuyến thám hiểm "Titanic" vào năm 2023, nhưng do thời tiết xấu ở Newfoundland nên công ty chỉ mới tổ chức một chuyến duy nhất vào tháng 6 năm 2023 (thời điểm xảy ra sự cố).
Đánh giá về độ an toàn.
Độ an toàn.
Tàu lặn "Titan" hoạt động trong vùng biển quốc tế nên không chịu ảnh hưởng từ bất kì bộ luật quy định an toàn nào và không được chứng nhận an toàn từ bất kì một tổ chức quản lý nào. Nhà văn và phóng viên công nghệ David Pogue sau khi hoàn thành chuyến thám hiểm năm 2022 cho chương trình "CBS News Sunday Morning" nói rằng tất cả hành khách muốn bước vào tàu lặn "Titan" cần phải kí một bản hợp đồng từ bỏ trách nhiệm và xác nhận rằng "Titan" là một tàu lặn "thử nghiệm" và "chưa được phê chuẩn hay chứng thực từ bất kì một tổ chức quản lý nào, và hành khách có thể bị chấn thương, khuyết tật, sang chấn tâm thần hoặc tử vong". Nhà sản xuất truyền hình Mike Reiss cũng hoàn thành chuyến đi và nói rằng bản hợp đồng "nhắc đến việc tử vong ba lần ở trang đầu tiên".
Một bài báo trong tạp chí "Smithsonian" năm 2019 gọi CEO OceanGate Stockton Rush là một "nhà phát minh liều lĩnh". Bài báo trích dẫn một lời phát biểu của Rush khi chỉ trích Đạo luật An toàn Tàu chở khách Hoa Kỳ năm 1993 là "ưu tiên an toàn cho hành khách không cần thiết hơn những sáng chế thương mại".
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Trong một buổi phỏng vấn với "CBS News" năm 2022, Rush nói:
Trong một buổi phỏng vấn khác vào năm 2021, Rush thừa nhận: "Tôi đã phải phá vỡ một vài quy tắc để có thể chế tạo ra "Titan". Tôi nghĩ tôi phá vỡ chúng dựa trên logic và kinh nghiệm kỹ thuật của tôi. Sợi carbon và titan, có một quy tắc mà bạn không được phá vỡ. Vậy mà tôi phá rồi đấy".
OceanGate tuyên bố "Titan" là tàu lặn duy nhất sử dụng RTM, "hệ thống tích hợp theo dõi độ bền thời gian thực". Công nghệ RTM thuộc quyền sở hữu của Rush sử dụng cảm biến âm thanh và máy đo áp suất để phân tích tác động của áp lực nước biến thiên theo độ sâu của tàu lặn và theo dõi tính toàn vẹn của vỏ tàu. Hệ thống này được quảng bá là sẽ đưa ra cảnh báo từ sớm và cho phép tàu lặn có đủ thời gian để nổi lên trở lại mặt nước.
Lo ngại từ trước.
Năm 2018, David Lochridge, giám đốc điều hành hàng hải của OceanGate, biên soạn một bản báo cáo về các mối lo ngại về độ an toàn của tàu lặn "Titan". Trong bản ghi chép toà án, Lochridge yêu cầu công ty đánh giá và cho cơ quan quản lí phê chuẩn độ an toàn của "Titan", nhưng OceanGate từ chối. Ông cũng nêu ra rằng cửa kính ở khoang quan sát phía trước tàu lặn chỉ có thể chịu đựng được tối đa ở độ sâu 1.300 m (4.300 ft), chỉ 1⁄3 độ sâu cần thiết để thám hiểm "Titanic". Lochridge cũng bày tỏ mối lo ngại về việc OceanGate không thực hiện quá trình thử nghiệm vỏ tàu trước khi cho phép đưa vào hoạt động, và khẳng định rằng ông "liên tục được báo rằng do độ dày của vỏ tàu nên không thể thực hiện kiểm tra đảm bảo lớp keo dán các lớp của tàu lặn.
OceanGate đáp trả lại rằng Lochridge không phải là kĩ sư lắp ráp của tàu và không đồng ý chấp thuận quá trình kiểm độ an toàn của đội kĩ thuật OceanGate, và lí luận rằng đánh giá vỏ tàu "Titan" của công ty là chuẩn xác hơn đánh giá của các bên thứ ba mà Lochridge yêu cầu. OceanGate kiện Lochridge với lí do vi phạm hợp đồng bảo mật của công ty và khai báo sai sự thật. Lochridge phản tố và cho rằng buộc tội ông với lí do đề ra các mối lo ngại về độ an toàn của "Titan" khi vận hành là không có cơ sở.
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Hai bên giải quyết xong vụ kiện vài tháng sau.
Cuối năm 2018, Hiệp hội Công nghệ Biển viết một lá thư gửi đến Rush bày tỏ "mối lo ngại nhất trí về quá trình phát triển của 'TITAN' và chuyến thám hiểm "Titanic"" và chỉ ra rằng "phương pháp thử nghiệm hiện tại ... có thể gây ra hậu quả tiêu cực (từ nhẹ đến nặng) và ảnh hưởng nặng nề đến tất cả mọi người trong ngành". Người viết lá thư sau này nói với tờ "The New York Times" rằng Rush đã gọi điện lại cho ông sau khi đọc lá thư và nói rằng các tiêu chuẩn công nghiệp đang ngăn chặn bước tiến trong tương lai.
Tháng 3 năm 2018, Rob McCallum, chuyên gia dẫn đầu thám hiểm biển sâu, gửi email cho Rush và cảnh báo rằng Rush đang mạo hiểm sự an toàn của khách hàng, và khuyên ông không nên đưa tàu lặn vào sử dụng cho đến khi tàu được kiểm nghiệm độc lập độ an toàn. McCallum viết: "Tôi cầu khẩn ngài hãy thật cẩn thận trong quá trình kiểm tra và thử nghiệm tàu lặn và phải cực kì, cực kì thận trọng". Rush đáp lại rằng ông đã "quá mệt mỏi với những doanh nhân công nghiệp cố sử dụng cái lí do về độ an toàn để trì trệ sự sáng tạo ... Chúng tôi đã nghe quá nhiều những lời cầu xin vô căn cứ rằng 'ông sẽ giết ai đó mất'. Tôi cảm thấy rất xúc phạm trước điều này". McCallum sau đó gửi thêm một email cho Rush và viết rằng: "Tôi nghĩ rằng ông đang tự đặt chính ông và khách hàng trong một tình thế nguy hiểm. Lúc ông mải mê đua để xem tàu "Titanic" thì ông lại lặp lại câu nói nổi tiếng đó: 'Chiếc tàu này không chìm được đâu' ". Lluật sư của OceanGate sau đó đe dọa sẽ kiện McCallum ra tòa.
Năm 2022, diễn viên và dẫn chương trình người Anh Ross Kemp, trước đó đã thực hiện nhiều chuyến lặn dưới biển sâu cho kênh truyền hình Sky History, dự định sẽ đánh dấu kỉ niệm lần thứ 110 ngày tàu "Titanic" bị đắm bằng cách quay một bộ phim tư liệu bằng tàu "Titan" để lặn xuống đáy biển xem tàn tích của "Titanic". Dự án này sau đó bị hoãn do công ti sản xuất Atlantic Productions cho rằng tàu lặn "Titan" không an toàn và không phù hợp.
Các sự cố trước đó.
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Các sự cố trước đó.
Năm 2022, phóng viên David Pogue khi đang ở trên tàu liên lạc trên mặt biển thì "Titan" đột ngột mất liên lạc và không thể tìm được vị trí của tàu "Titanic". Buổi phỏng vấn Stockton Rush vào tháng 12 năm 2022 cho "CBS News Sunday Morning", trong đó Pogue hoài nghi về độ an toàn của "Titan", lan truyền nhanh chóng và trở nên nổi tiếng trên mạng xã hội sau khi tàu lặn gặp sự cố mất liên lạc vào tháng 6 năm 2023. Trong buổi phỏng vấn, Pogue bình luận rằng "chiếc tàu lặn này có vẻ như có cái chất 'làm đến đâu, hay đến đó' như MacGyver". Pogue đưa tin rằng chiếc điều khiển trò chơi không dây Logitech F710 giá 30 đô-la được sử dụng để điều khiển tàu lên xuống và quay, và ống thép xây dựng được dùng làm vật dằn tàu.
Trong một chuyến lặn khác vào năm 2022, một trong những động cơ của "Titan" bị lắp ngược và khiến cho tàu lặn xoay vòng tròn khi tiến về phía trước. Theo phim tài liệu của BBC "Take Me to Titanic", sự cố này được khắc phục bằng cách cầm tay cầm điều khiển ngang. Theo một hồ sơ tòa án tháng 11 năm 2022, OceanGate báo cáo rằng trong một chuyến lặn vào năm 2022, tàu lặn "Titan" gặp vấn đề về pin và cần phải gắn tàu với một bệ nổi bằng tay, khiến cho phần vỏ ngoài của tàu bị hư hại.
Sự cố.
Chuyến thám hiểm được đặt trước từ đầu năm 2023. Rush dự định bán cho doanh nhân tỉ phú Las Vegas Jay Bloom hai vé giảm giá cho ông và con trai của ông tham gia chuyến đi. Bloom được chào giá 150.000 đô-la cho mỗi người (thay vì giá 250.000 đô-la như thường lệ), và Rush trấn an ông rằng chuyến thám hiểm "còn an toàn hơn sang đường". Bloom từ chối lời đề nghị của Rush do các vấn đề về độ an toàn của tàu. Tại thời điểm đó, chuyến thám hiểm dự định sẽ khởi hành vào tháng 5, nhưng do thời tiết xấu nên bị lùi về tháng 6.
Chuẩn bị (16–17 tháng 6).
Ngày 16 tháng 6 năm 2023, tàu MV "Polar Prince" chở theo tàu lặn "Titan" rời cảng từ St. John's, Newfoundland cho việc nghiên cứu và thám hiểm xác tàu "Titanic".
Con tàu đến vị trí thám hiểm vào ngày 17 tháng 6.
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Một trong những người trên tàu, Hamish Harding, đăng một dòng trạng thái trên Facebook: "Do ở Newfoundland xảy ra mùa đông khắc nghiệt nhất trong 40 năm qua, chuyến đi này có thể là chuyến đi đầu tiên và duy nhất thám hiểm "Titanic" trong năm 2023. Thời tiết vừa mới êm nhẹ được một chút nên chúng tôi sẽ bắt đầu chuyến thám hiểm vào ngày mai". Ông cũng nói rằng chuyến thám hiểm được dự tính sẽ khởi hành vào khoảng 4:00 EDT (8:00 UTC).
Khởi hành và biến mất (18 tháng 6).
Tàu lặn "Titan" bắt đầu thực hiện chuyến lặn xuống đáy biển vào lúc 9:30 theo giờ Newfoundland (UTC−02:30; 12:00 trưa UTC), Chủ Nhật, ngày 18 tháng 6. Trong suốt một tiếng rưỡi đầu tiên kể từ lúc "Titan" khởi hành, tàu lặn liên lạc đều đặn với tàu "Polar Prince" mỗi 15 phút, rồi dừng lại vào lúc 11:15 (13:45 UTC) sau khi tàu lặn gửi tín hiệu cuối cùng. Tàu lặn được dự kiến sẽ trở lại mặt nước lúc 16:30 (18:45 UTC). Lúc 19:10 (21:40 UTC), Tuần duyên Hoa Kỳ được thông báo về chiếc tàu lặn bị mất tích. Tàu lặn "Titan" có đủ oxy cung cấp cho năm hành khách trong 96 giờ lúc khởi hành và dự tính sẽ cạn kiệt vào sáng ngày 22 tháng 6 theo giờ địa phương trong trường hợp tàu lặn vẫn còn nguyên vẹn.
Một hệ thống dò sóng âm phục vụ cho công tác phát hiện tàu ngầm quân đội của Hải quân Hoa Kỳ ghi nhận một chấn âm giống như một vụ co sập xảy ra vài giờ sau khi tàu lặn "Titan" khởi hành. Thông tin này được phát hiện khi đội Hải quân xem lại dữ liệu sóng âm tại thời điểm khởi hành sau khi tàu lặn được thông báo đã mất tích. Hải quân Hoa Kỳ chuyển giao lại thông tin này cho đội Tuần duyên Hoa Kỳ.
Nỗ lực tìm kiếm và cứu hộ (18–22 tháng 6).
Công tác tìm kiếm và cứu hộ tàu lặn "Titan" được triển khai bởi đội cứu nạn quốc tế gồm Tuần duyên Hoa Kỳ, Hải quân Hoa Kỳ và Tuần duyên Canada. Công tác còn được hỗ trợ bởi các máy bay từ lực lượng Không quân Hoàng gia Canada và Vệ binh Quốc gia Không quân Hoa Kỳ, một con tàu từ Hải quân Hoàng gia Canada, nhiều tàu thương mại, nghiên cứu và các phương tiện dưới nước hoạt động từ xa (ROV) khác.
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Công tác tìm kiếm diễn ra trên mặt biển và dưới nước bằng hệ thống sonar.
Các đội cứu nạn từ Quân khu Đông Bắc của Tuần duyên Hoa Kỳ ở Boston triển khai phái đoàn tìm kiếm cách bờ biển Cape Cod, Massachusetts 900 hải lí (1.700 km). Trung tâm Phối hợp Điều phối Cứu hộ Halifax đưa tin một chiếc máy bay Lockheed CP-140 Aurora và tàu CCGS "Kopit Hopson 1752" từ lực lượng Không quân Hoàng gia Canada đang tham gia công tác tìm kiếm theo một yêu cầu từ Trung tâm Phối hợp Tìm kiếm đường biển ở Boston vào ngày 18 tháng 6 lúc 21:43 (00:13 UTC). Công tác tìm kiếm vào ngày 19 tháng 6 có sự tham gia của 3 chiếc máy bay C-130 (hai cái từ Hoa Kỳ và một cái từ Canada), một chiếc P-8 Poseidon từ Hoa Kỳ và vài chiếc phao âm. Công tác tìm kiếm và cứu hộ bị cản trở do điều kiện tầm nhìn vùng biển kém, nhưng sau đó phục hồi trở lại ngày hôm sau.
Đội Tuần duyên Hoa Kỳ cho biết công tác tìm kiếm và cứu hộ gặp nhiều khó khăn do vị trí biệt lập, và những điều kiện thời tiết, biển, nhiệt độ nước và tầm nhìn không thuận lợi. Chuẩn đô đốc John Mauger nói rằng đội giải cứu đang cố gắng tìm kiếm bằng cách "sử dụng mọi phương pháp có thể".
Tàu rải ống "Deep Energy", vận hành bởi TechnipFMC, có mặt tại hiện trường ngày 20 tháng 6 năm 2023, mang theo hai chiếc ROV và các thiết bị khác tham gia công tác tìm kiếm dưới đáy biển. Đến 10:45 (13:15 UTC), đội Tuần duyên Hoa Kỳ đã khoanh vùng tổng cộng 26.000 km2 (10.000 mile vuông). Đội Cứu cánh 106 từ Vệ binh Không quân Quốc gia New York điều động một chiếc máy bay HC-130J cho công tác tìm kiếm, với dự định sẽ gửi thêm hai chiếc vào cuối ngày.
Mảnh xác tàu được phát hiện (22 tháng 6).
Vào 13:18 (15:48 UTC), ngày 22 tháng 6, Quân khu đông bắc của Tuần duyên Hoa Kỳ thông báo đã phát hiện một vùng biển rải rác các mảnh vỡ gần tàn tích tàu "Titanic". Chiếc ROV "Odysseus 6k" của Dịch vụ Nghiên cứu Biển khơi tìm thấy các mảnh vỡ này, sau đó được xác nhận là mảnh vỡ của tàu lặn "Titan".
|
Sự cố tàu lặn Titan 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811187
|
Lúc 16:30 (19:00 UTC), theo một cuộc họp báo của Tuần duyên Hoa Kỳ ở Boston, vụ mất tích tàu lặn "Titan" là do buồng áp suất của tàu bị nổ sập dưới áp lực nước, và các mảnh vỏ tàu "Titan" đã được tìm thấy dưới đáy biển, cách mũi tàu "Titanic" khoảng 500 m (1.600 ft).
Các mảnh vỡ được xác định bao gồm phần ống trụ đuôi tàu (không thuộc buồng áp suất) và phần phía trước và gần đuôi buồng áp suất. Theo Tuần duyên Hoa Kỳ, các mảnh vỡ tập trung ở hai khu vực trong vùng biển được xác định, với phần đuôi buồng áp suất nằm tách biệt với phần phía trước buồng áp suất và đuôi tàu.
Chuẩn đô đốc John Mauger nói rằng các mảnh vỡ phù hợp với viễn cảnh buồng áp suất gặp sự cố dẫn đến thảm hoạ co sập tàu. Mauger cho biết ông chưa có câu trả lời cho việc liệu có thu hồi được xác của người trên tàu hay không, nhưng ông khẳng định rằng điều kiện dưới đáy biển là một "môi trường cực kì không khoan nhượng".
Phản ứng.
Nhà nghiên cứu về tàu Titanic Parks Stephenson đã bình luận về vụ mất tích của tàu Titan qua Facebook: Cho dù bạn có thể đọc được gì trong vài giờ tới, tất cả những gì thực sự được biết vào lúc này là thông tin liên lạc với tàu lặn. Dù đã bị mất liên lạc và điều đó có thể bất thường để đảm bảo xem xét nghiêm túc nhất.
Stephenson có kinh nghiệm trong các chuyến thám hiểm biển sâu, trước đó ông đã 5 lần lặn xem tàu Titanic. Stephenson sau đó nói thêm rằng các thợ lặn sẽ không ở ngoài đó nếu không có nhu cầu của công chúng về thông tin liên quan đến xác tàu này.
|
2023 tại Nhật Bản
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811190
|
Dưới đây là sự kiện trong năm tại Nhật Bản 2023.
|
Xã Vũ Lăng
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811191
|
Xã Vũ Lăng có thể là một trong số các địa danh sau đây:
|
Credit One Charleston Open 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811192
|
Giải quần vợt Charleston Mở rộng 2023 (còn được biết đến với Credit One Charleston Open 2023 vì lý do tài trợ) là một giải tennis nữ chuyên nghiệp thi đấu trên mặt sân đất nện ngoài trời tại Family Circle Tennis Center ở Daniel Island, Charleston, South Carolina. Đây là lần thứ 50 giải đấu được tổ chức và là một phần của WTA 500 trong WTA Tour 2023. Đây là giải đấu duy nhất trong mùa giải sân đất nện thi đấu trên mặt sân đất nện màu xanh lá cây.
Nội dung đơn.
Vận động viên khác.
Đặc cách:
Bảo toàn thứ hạng:
Vượt qua vòng loại:
Nội dung đôi.
Vận động viên khác.
Đặc cách:
|
Ruthenia Đỏ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811201
|
Ruthenia Đỏ, hay Rus' Đỏ(; ""; ; ), là một thuật ngữ được sử dụng từ thời Trung cổ để chỉ các thân vương quốc phía tây nam của Kiev Rus', là Peremyshl và Belz. Hiện nay khu vực bao gồm một bộ phận của Tây Ukraina và các phần lân cận của miền đông nam Ba Lan. Khu vực đôi khi cũng bao gồm một phần của Tiểu Ba Lan, Podolia, Ukraina hữu ngạn và Volyn. Khu vực có trung tâm tại Przemyśl (Peremyshl) và Belz, các thành phố chính là Chełm, Zamość, Rzeszów, Krosno và Sanok (nay thuộc Ba Ln), và Lviv và Ternopil (nay thuộc Ukraina).
Tên gọi Ruthenia Đỏ lần đầu tiên được nhắc đến trong một biên niên sử Ba Lan năm 1321, là bộ phận của Ruthenia được Kazimierz Vĩ đại hợp nhất vào Ba Lan trong thế kỷ 14. Khi Rus' tan rã, Ruthenia Đỏ bị tranh giành giữa Đại công quốc Litva, Vương quốc Ba Lan, Vương quốc Hungary và Vương quốc Galicia–Volyn. Sau Chiến tranh Galicia–Volyn, trong khoảng 400 năm hầu hết Ruthenia Đỏ trở thành một phần của Vương quốc Ba Lan với vị thế tỉnh Ruthenia.
Một số ít người dân tộc Ba Lan đã sống từ đầu thiên niên kỷ thứ hai ở các vùng phía bắc của Ruthenia Đỏ. Từ ngoại danh "người Ruthenia" thường dùng để chỉ các thành viên của sắc tộc Rusyn và/hoặc Ukraina.
Lịch sử.
Dân tộc học.
Các cư dân đầu tiên được biết đến tại phần phía bắc của Ruthenia Đỏ là người Lendia và người Croat Trắng, trong khi các phân nhóm của người Rusyn như người Boyko và người Lemko thì sống ở phía nam.
Sau đó Walddeutsche ("người Đức Rừng"), người Do Thái, người Armenia và người Ba Lan cũng là một bộ phận cư dân. Theo Marcin Bielski, mặc dù Bolesław I Dũng cảm cho định cư người Đức trong khu vực nhằm phòng thủ biên giới chống lại Hungary và Kiev Rus' nhưng những người định cư lại trở thành nông dân. Maciej Stryjkowski mô tả các nông dân Đức gần Rzeszów, Przemyśl, Sanok, và Jarosław là các nông dân tốt. Kazimierz Vĩ đại cho định cư người Đức trên biên giới của Tiểu Ba Lan và Ruthenia Đỏ để thắt chặt lãnh thổ đã giành được với phần còn lại của vương quốc. Khi xác định cư dân Ba Lan hậu kỳ Trung cổ, thuộc địa hóa và di dân Ba Lan đến Ruthenia Đỏ, Spiš và Podlachia (được người Ukraina gọi là "Mazury"—các di dân nông dân nghèo, chủ yếu từ Mazowsze) cần được xem xét.
Trong nửa sau của thế kỷ 14, người Vlach đến từ phần đông nam dãy núi Karpat và nhanh chóng định cư trên khắp miền nam Ruthenia Đỏ.
|
Ruthenia Đỏ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811201
|
Mặc dù trong thế kỷ 15, người Ruthenia đã có được chỗ đứng, nhưng mãi đến thế kỷ 16, cư dân Wallachia ở dãy núi Bieszczady và Hạ Beskid mới bị Ruthenia hóa. Từ thế kỷ 14 đến thế kỷ 16, Ruthenia Đỏ trải qua quá trình đô thị hóa nhanh chóng, dẫn đến hơn 200 thị trấn mới được xây dựng theo mô hình của Đức (hầu như không được biết đến trước năm 1340, khi Ruthenia Đỏ là Vương quốc Galicia-Volyn độc lập).
Lịch sử chính trị.
1199 đến 1772.
Vào sơ kỳ Trung cổ, khu vực này là một phần của Kiev Rus' và từ năm 1199 là Vương quốc Galicia–Volyn độc lập.
Khu vực nằm dưới quyền kiểm soát của Ba Lan vào năm 1340, khi Kazimierz Vĩ đại đoạt lấy nó. Trong thời gian trị vì từ năm 1333 đến năm 1370, Kazimierz Vĩ đại đã thành lập một số thành phố, đô thị hóa các miền nông thôn.
Tên gọi tiếng Ba Lan "Ruś Czerwona" (nghĩa là " Rus Đỏ") được sử dụng cho lãnh thổ trải rộng đến sông Dniester, tập trung tại Przemyśl (Peremyshl). Từ thời gian cai trị cùa Władysław Jagiełło (mất 1434) tỉnh Przemyśl được gọi là tỉnh Ruthenia ("województwo ruskie"), trung tâm là Lwów. Tỉnh gồm có năm khu vực: Lwów, Sanok, Halicz (Halych), Przemyśl (Peremyshl) và Chełm. Thị trấn Halych được dùng để đặt tên cho Galicia. Trong thập niên 1340, ảnh hưởng của Vương triều Ryurik kết thúc; hầu hết khu vực chuyển sang cho Kazimierz Vĩ đại, còn Kiev và nhà nước Volyn rơi vào quyền kiểm soát của Đại công quốc Litva. Khu vực thuộc Ba Lan được phân chia thành một số tỉnh, và một thời kỳ người Đức đông tiến và người Ba Lan định cư xen kẽ với người Ruthenia bắt đầu. Người Armenia và người Do Thái cũng di cư đến khu vực. Một số lâu đài được xây dựng vào thời gian này, và các thành phố Stanisławów (nay là Ivano-Frankivsk) và Krystynopol (nay là Chervonohrad) được hình thành.
Vào tháng 10 năm 1372, Władysław Opolczyk bị giáng làm bá tước hành cung. Mặc dù ông được giữ lại hầu hết các lâu đài và của cải của mình ở Hungary, nhưng ảnh hưởng chính trị của ông bị suy yếu. Để đền bù, Opolczyk được phong làm thống đốc Galicia của Hungary. Ở vị trí mới này, ông góp phần vào sự phát triển kinh tế của các vùng lãnh thổ được giao phó.
|
Ruthenia Đỏ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811201
|
Mặc dù Opolczyk chủ yếu cư trú tại Lwów, nhưng đến lúc cuối thời kỳ cai trị thì ông dành nhiều thời gian hơn ở Halicz. Xung đột nghiêm trọng duy nhất trong thời gian ông làm thống đốc đó là liên quan đến việc ông tiếp cận Giáo hội Chính thống Đông phương, điều này đã khiến các boyar Công giáo địa phương tức giận. Trong thời kỳ Ba Lan cai trị, 325 thị trấn được thành lập từ thế kỷ 14 đến nửa sau thế kỷ 17, hầu hết là trong thế kỷ 15 và 16 (lần lượt là 96 và 153).
Ruthenia là vùng đất phải chịu các cuộc xâm lấn lặp đi lặp lại từ người Tatar và Đế quốc Ottoman trong các thế kỷ 16 và 17 và chịu tác động từ Khởi nghĩa Khmelnytsky (1648–1654), Chiến tranh Nga-Ba Lan 1654–1667 và các cuộc xâm chiếm của Thụy Điển thời Đại hồng thủy (1655–1660); người Thụy Điển quay trở lại trong Đại chiến phương Bắc đầu thế kỷ 18. Ruthenia Đỏ bao gồm ba tỉnh: Ruthenia có thủ phủ là Lviv và các bộ phận là Lviv, Halych, Sanok, Przemyśl và Chełm; tỉnh Bełz tách Lviv và Przemyśl khỏi phần còn lại của tỉnh Ruthenia; và tỉnh Podolia có thủ phủ tại Kamieniec Podolski.
1772 đến 1918.
Ruthenia Đỏ (ngoại trừ Podolia) bị Đế quốc Áo chinh phục vào năm 1772 trong Phân chia Ba Lan lần thứ nhất, duy trì là bộ phận của đế quốc này cho đến năm 1918. Giữa Thế chiến I và II, khu vực thuộc về Cộng hòa Ba Lan thứ hai. Khu vực này hiện đang bị chia cắt, với phần phía tây thuộc miền đông nam Ba Lan (xung quanh Rzeszów, Przemyśl, Zamość và Chełm) và phần phía đông của nó (xung quanh Lviv) thuộc miền tây Ukraina.
|
Danh sách bàn thắng quốc tế được ghi bởi Harry Kane
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811214
|
Harry Kane là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Anh hiện đang đại diện cho Đội tuyển bóng đá quốc gia Anh, ở vị trí tiền đạo kể từ khi ra mắt vào năm 2015. Kể từ đó, Kane đã ghi 58 bàn sau 84 lần ra sân quốc tế, giúp anh trở thành cầu thủ ghi bàn hàng đầu mọi thời đại của đất nước và là đội trưởng của đội tuyển Anh từ năm 2018. Kane đã vượt qua cầu thủ ghi bàn hàng đầu mọi thời đại thứ hai của đội tuyển Anh, Bobby Charlton (49) vào ngày 7 tháng 6 năm 2022 với quả phạt đền trước đội tuyển Đức, đã cân bằng 3 tháng trước với Thụy Sĩ; cũng từ chấm phạt đền. Anh đã cân bằng kỷ lục 53 bàn của Wayne Rooney vào ngày 11 tháng 12 năm 2022 tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2022 ở trận tứ kết gặp Pháp bằng một quả phạt đền ở phút 54, và vượt qua nó ở một trận đấu thuộc khuôn khổ Vòng loại giải vô địch bóng đá châu Âu 2024 gặp Ý vào ngày 24 tháng 3 năm 2023 nhờ một quả phạt đền ở phút thứ 44. Kane có trận ra mắt quốc tế cho đội tuyển Anh trong chiến thắng 4–0 trên sân nhà trước Litva, khi vào sân thay cho Wayne Rooney trong hiệp 2, rồi ghi bàn chỉ 80 giây sau đó.
Vào ngày 24 tháng 6 năm 2018, Kane lập cú hat-trick đầu tiên của riêng mình cho đội tuyển Anh, trong chiến thắng 6-1 trước Panama tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2018, đó là chiến thắng với cách biệt cao nhất từ trước đến nay của Anh tại Giải vô địch bóng đá thế giới. Với ba bàn thắng vào lưới Panama, Kane trở thành cầu thủ Anh thứ ba ghi được hat-trick trong một kỳ World Cup, sau Geoff Hurst vào lưới Tây Đức ở Trận chung kết Giải vô địch bóng đá thế giới 1966 và Gary Lineker đấu với Ba Lan năm 1986. Anh đã lập được 5 cú hat-trick quốc tế, và một lần, anh lập một cú poker trong chiến thắng 10–0 của Anh trước San Marino, trận thắng đậm nhất của họ trên sân khách trong lịch sử của đội.
Kane đã chơi cho đội tuyển Anh trong các chiến dịch vòng loại của mọi kỳ World Cup và Euro kể từ Giải vô địch bóng đá châu Âu 2016, nơi anh ghi 3 bàn sau 4 trận, mặc dù bị loại sớm bởi Iceland.
|
Danh sách bàn thắng quốc tế được ghi bởi Harry Kane
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811214
|
Kane đã đại diện cho đội bóng của mình tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2018, nơi anh ghi được 6 bàn thắng và giành được Chiếc giày Vàng. Tại Giải vô địch bóng đá châu Âu 2020, Kane đã ghi bốn bàn, trong đó có bàn thắng quyết định vào lưới Đan Mạch trong trận bán kết, khi Anh lọt vào trận chung kết quốc tế đầu tiên kể từ năm 1966.
|
Thống nhất Samoa
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811218
|
Liên hiệp chính trị giữa hai lãnh thổ ở quần đảo Samoa là Samoa (một quốc gia độc lập, còn gọi là Tây Samoa) và Samoa thuộc Mỹ (một lãnh thổ của Hoa Kỳ, còn được gọi là Đông Samoa), đã được đề xuất kể từ khi tình trạng hiện tại của chúng được thiết lập vào nửa đầu thế kỷ 20, theo Công ước ba bên và thậm chí sớm hơn. Năm 1919, Tây Samoa bày tỏ mong muốn hợp nhất với Samoa thuộc Mỹ. Người Samoa ở cả Tây Samoa và Samoa thuộc Mỹ có chung sắc tộc và văn hóa, nhưng các hòn đảo của họ vẫn bị chia cắt về mặt chính trị. Các đảo phía tây được hợp nhất thành Lãnh thổ ủy thác Tây Samoa do Anh quản lý từ năm 1920–1946, và New Zealand quản lý từ năm 1946 đến năm 1962. Ủy ban Tư vấn Liên Samoa được thành lập năm 1955 để thúc đẩy hợp tác giữa hai bên. Richard Barrett Lowe, Thống đốc Samoa thuộc Mỹ nhiệm kỳ 1953–1956, cho biết Ủy ban đã quyết định rằng việc thống nhất với Tây Samoa sẽ không được thảo luận trong nhiệm kỳ của mình. Năm 1969, một ủy ban chính trị ở Samoa thuộc Mỹ bác bỏ đề xuất thống nhất với Tây Samoa.
Mức độ ủng hộ và phản đối sự thống nhất có khác nhau. Tuy nhiên, một số nhà lãnh đạo chính trị Tây Samoa đã lập luận ủng hộ việc thống nhất hoặc biến Tây Samoa trở thành Lãnh thổ ủy thác của Hoa Kỳ. Mặc dù cư dân Samoa thuộc Mỹ đậm bản sắc dân tộc Samoa, nhưng không có phong trào lớn nào của họ ủng hộ độc lập hoặc thống nhất với Tây Samoa. Samoa thuộc Mỹ phản đối việc đổi tên chính thức của Tây Samoa thành "Samoa" vào năm 1997, lo ngại rằng điều đó sẽ ngụ ý rằng Tây Samoa có quyền đối với tất cả các đảo Samoa, bao gồm cả các đảo phía đông Samoa là một phần của Samoa thuộc Mỹ.
|
Credit One Charleston Open 2023 - Đơn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811222
|
Belinda Bencic là đương kim vô địch, nhưng thua trong trận chung kết trước Ons Jabeur, 6–7(6–8), 4–6. Đây là danh hiệu đơn WTA Tour thứ 4 trong sự nghiệp của Jabeur.
Đây là giải đấu đầu tiên ở WTA Tour sau Internazionali BNL d'Italia 2018 có hai tay vợt vào trận chung kết trong những năm liên tiếp.
Đây là lần đầu tiên cả bốn hạt giống hàng đầu vào vòng bán kết kể từ năm 2000, và là lần đầu tiên tại một giải WTA 500 sau Porsche Tennis Grand Prix 2012.
Hạt giống.
8 hạt giống hàng đầu được miễn vào vòng 2.
|
Credit One Charleston Open 2023 - Đôi
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811226
|
Danielle Collins và Desirae Krawczyk là nhà vô địch, đánh bại Giuliana Olmos và Ena Shibahara trong trận chung kết, 0–6, 6–4, [14–12]. Đây là danh hiệu đôi WTA Tour đầu tiên trong sự nghiệp của Collins và là danh hiệu thứ 8 của Krawczyk.
Andreja Klepač và Magda Linette là đương kim vô địch, nhưng chọn không tham dự giải đấu.
|
Fabio Fehr
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811229
|
Fabio Fehr (sinh ngày 15 tháng 1 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Thụy Sĩ hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh cho câu lạc bộ Vaduz.
Sự nghiệp thi đấu.
Grasshopper.
Ngày 16 tháng 2 năm 2021, Fehr ký bản hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với Grasshopper. Anh ra mắt chuyên nghiệp cho đội bóng trong trận hòa 0–0 tại Giải vô địch bóng đá quốc gia Thụy Sĩ trước BSC Young Boys vào ngày 31 tháng 1 năm 2021.
FC Schaffhausen và FC Vaduz.
Ngày 31 tháng 8 năm 2021, anh gia nhập câu lạc bộ Schaffhausen theo dạng cho mượn mùa giải 2021–22. Ngày 7 tháng 1 năm 2022, Fehr chuyển tới Vaduz theo dạng cho mượn mới. Vào ngày 4 tháng 5 năm 2022, Vaduz đã thực hiện quyền chọn mua của họ để đưa về Fehr cho đến ít nhất là năm 2024.
|
Werton
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811234
|
Werton de Almeida Rêgo (sinh ngày 16 tháng 9 năm 2003), hoặc đơn giản hơn là Werton, là một cầu thủ bóng đá người Brasil hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Flamengo tại Campeonato Brasileiro Série A.
Sự nghiệp thi đấu.
Clube de Regatas do Flamengo.
Sinh ra tại Benjamin Constant, Amazonas, Werton gia nhập đội trẻ của câu lạc bộ Flamengo vào năm 2013, ở tuổi 9. Vào ngày 22 tháng 12 năm 2020, anh ký bản hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với câu lạc bộ sau khi đồng ý một thỏa thuận cho đến năm 2023.
Werton ra mắt đội 1 tại Campeonato Brasileiro Série A vào ngày 2 tháng 7 năm 2021, khi vào sân thay cho Bruno Henrique trong chiến thắng 2–0 trước Cuiabá trên sân khách.
|
Rượu vang cam
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811235
|
Rượu vang cam, còn được gọi là rượu vang trắng có tiếp xúc với vỏ nho, rượu vang trắng lên men với vỏ nho, hoặc rượu vang màu hổ phách, là một loại rượu vang được làm từ nho trắng, trong đó vỏ nho không được loại bỏ như trong quá trình sản xuất rượu vang trắng thông thường, mà vẫn tiếp xúc với nước nho trong vài ngày hoặc thậm chí nhiều tháng. Điều này khác với quá trình sản xuất rượu vang trắng thông thường, trong đó nước nho được chuyển từ vỏ nho ra thùng lên men sau khi nho được ép. Vỏ nho chứa chất màu sắc, pha nô và tannin, những yếu tố này thường được coi là không mong muốn trong rượu vang trắng thông thường. Tuy nhiên, trong quá trình sản xuất rượu vang đỏ, tiếp xúc và lên men với vỏ nho là một phần quan trọng tạo ra màu sắc, hương vị và cấu trúc đặc trưng của rượu vang đỏ.
Lịch sử.
Phương pháp này có lịch sử lâu đời trong nghề làm rượu, từ hàng trăm năm trước ở Slovenia và Friuli-Venezia Giulia, Ý, và hàng nghìn năm ở Gruzia, quốc gia sản xuất rượu vang Đông Âu. Phương pháp này đã được tái phổ biến bởi các nhà làm rượu Ý và Slovenia sau khi họ thăm Gruzia và nhập khẩu các thùng chứa gọi là "qvevri". Ban đầu, phương pháp này được áp dụng ở khu vực biên giới giữa Friuli-Venezia Giulia và Gorizia Hills, và hiện nay cũng có sự sản xuất rượu vang cam ở Tây Ban Nha, Slovenia, Croatia, Slovakia, Áo, Đức, New Zealand và California.
Rượu vang trắng ủ với vỏ nho từng phổ biến ở Ý cho đến những năm 1950 và 1960, nhưng sau đó đã không còn được ưa chuộng khi rượu vang trắng tươi mới và kỹ thuật "đúng chuẩn" trở nên phổ biến hơn trên thị trường.
Rượu vang cam.
Thuật ngữ "rượu vang cam" được sáng tạo bởi một người nhập khẩu rượu vang người Anh là David A. Harvey vào năm 2004. Rượu vang cam có màu cam hoặc màu hổ phách, được tạo ra thông qua việc tiếp xúc của rượu vang trắng với màu sắc của vỏ nho.
Ở Gruzia, rượu vang trắng tiếp xúc với vỏ nho được gọi là “ქარვისფერი ღვინო” (karvisperi ghvino) - rượu vang hổ phách, một tên gọi truyền thống.
Ngày Quốc gia Rượu Vang Cam được kỷ niệm hàng năm vào ngày 6 tháng 10.
Các loại rượu vang.
|
Rượu vang cam
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811235
|
Các loại rượu vang.
Sự khác biệt cơ bản giữa rượu vang cam và các loại rượu vang khác nằm ở màu sắc của nho và thời gian tiếp xúc với vỏ nho.
Rượu vang đỏ được làm từ nho đỏ. Sau khi nho đỏ được nghiền, vỏ nho vẫn tiếp xúc với nước từ 1 tuần đến 1 tháng, và rượu có màu đỏ hoặc đỏ sậm. Rượu hồng, khi rượu hồng là sản phẩm chính, cũng được sản xuất từ nho đỏ. Sau khi nho được nghiền, vỏ chỉ tiếp xúc với nước trong vài giờ trước khi ép, nhưng trong thời gian ngắn đó, vỏ nho mang đến cho rượu màu hồng nhạt đặc trưng.
Rượu vang trắng có thể được làm từ nho đỏ hoặc nho trắng. Nho được nghiền và vỏ nho được gỡ ngay lập tức. Vì vỏ nho không tham gia quá trình lên men, màu sắc của chúng không quan trọng và rượu có màu trung tính, từ xanh lá cây đến vàng nhạt. Rượu cam làm từ nho trắng. Sau khi nho được nghiền, vỏ nho tiếp xúc với nước từ 1 tháng đến 6 tháng, và rượu có màu hổ phách hoặc màu cam.
|
Dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811236
|
Dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu là một dòng họ có truyền thống văn hiến lâu đời ở Việt Nam, định cư từ thế kỷ 15 ở làng Trường Lưu thuộc tổng Lai Thạch, huyện La Sơn, phủ Đức Quang, xứ Nghệ An (nay là xã Trường Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh). Dòng họ này đã để lại nhiều di sản cho đời sau, 2 trong số đó được công nhận là di sản thế giới.
Lịch sử.
Khởi thủy.
Tổ tiên của dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu là Nguyễn Uyên Hậu, từng nhậm chức Ngũ kinh bác sĩ đảm nhiệm việc dạy học ở Quốc Tử Giám dưới thời Lê Thánh Tông. Vào giữa thế kỷ 15 dưới triều Lê, ông đến miền La Giang, La Thạch, Hà Tĩnh và lập nên làng Tràng Lưu mà về sau thường được gọi là làng Trường Lưu. Sau khi qua đời, ông được ban thụy Dụ Khánh. Hậu duệ đời thứ 7 của Nguyễn Uyên Hậu là Nguyễn Công Ban được xem là người khai mở cho dòng họ cũng như dòng văn Nguyễn Huy Trường Lưu. Ông sống vào khoảng giữa thế kỷ 17, đầu thế kỷ 18, là tác giả của nhiều tác phẩm văn học, thơ văn. Hiện nay, tác phẩm của ông chỉ còn 1 bài được lưu giữ, là bài ông viết cảm tạ triều đình khi trí sĩ về quê.
Nhiều đời con cháu của dòng họ này đều đi theo con đường học hành, khoa cử. Đến đời thứ 9 là Nguyễn Huy Tựu thì lịch sử dòng họ được xem là bước sang trang mới, cũng từ đây mà chữ "Huy" được lấy làm tên đệm và chính thức khởi đầu dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu. Theo nhà sử học Lê Văn Lan, Nguyễn Huy Tựu là cháu nội của Nguyễn Công Ban và là con trai của Nguyễn Công Phát. Với tài văn chương xuất sắc của mình, Nguyễn Huy Tựu đã làm nên danh tiếng của dòng văn Nguyễn Huy Trường Lưu, trở thành người dẫn đường cho văn hóa làng Trường Lưu. Không chỉ xuất sắc trong sự nghiệp văn học, Nguyễn Huy Tựu còn từng đỗ kỳ thi Hương làm đến chức Tham chính Thái Nguyên, hàm Công bộ Thượng thư, và được phong tước vị Khiết Nhạ hầu.
Thời kỳ phát triển đỉnh cao.
|
Dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811236
|
Thời kỳ phát triển đỉnh cao.
Nguyễn Huy Tựu có hai người con trai đều đỗ tiến sĩ và ra làm quan cho triều đình là Nguyễn Huy Quýnh và Nguyễn Huy Oánh. Trong khoa thi năm 1748 dưới triều Lê Hiển Tông, Nguyễn Huy Oánh đỗ Thám hoa và lần lượt trải qua nhiều chức vụ trong triều đình. Đến năm 1765, ông được phong làm Đông các Đại học sĩ, làm Chánh sứ sang nhà Thanh. Về sau, ông dần được thăng đến chức Lại bộ Tả thị lang, được phong tước Thạc Lĩnh bá. Sau khi Nguyễn Huy Oánh đến tuổi về hưu, ông tiếp tục được triều đình phục dụng và thăng đến chức Đô ngự sử. Không chỉ là nhà Nho, Nguyễn Huy Oánh còn nổi tiếng với vai trò nhà thơ và là một nhà sáng tác lớn vào thế kỷ 18. Sau khi về hưu, ông về quê và mở trường để dạy học. Theo Tiến sĩ Lê Hiến Chương thuộc khoa Lịch sử, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội, Nguyễn Huy Oánh được xem là hình tượng điển hình của một nhà Nho chính thống toàn tài, một người thầy mẫu mực cho đời sau. Phúc Giang thư viện do ông thành lập không chỉ trở thành thư viện nổi tiếng mà còn trở thành một điển hình về giáo dục tư thục Việt Nam thời bấy giờ.
Năm 1772, em trai Nguyễn Huy Oánh là Nguyễn Huy Quýnh cũng thi đỗ tiến sĩ, làm quan đến Đốc thị đạo Thuận Quảng và Hàn lâm viện Thị giảng. Con trai trưởng của Nguyễn Huy Oánh là Nguyễn Huy Tự từng làm đến chức Trấn thủ Hưng Hóa rồi Đốc đồng Sơn Tây dưới triều Lê, được phong tước Uẩn Đình hầu. Khi đang làm quan nhà Lê thì mẹ ông qua đời, ông phải về quê chịu tang nhưng rồi không tiếp tục quay lại quan trường mà ở lại quê nhà giúp cha ông quản lý Phúc Giang thư viện. Hai cha con ông đóng vai trò quan trọng trong việc viết chữ để khắc bản in sách. Sau khi nhà Tây Sơn thành lập, Nguyễn Huy Tự được vua Quang Trung triệu đến Phú Xuân nhậm chức Hữu thị lang nhưng không được bao lâu thì mất. Ông chính là tác giả của truyện thơ Hoa tiên ký.
|
Dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811236
|
Nguyễn Huy Tự có hai người vợ lần lượt là Nguyễn Thị Bành và Nguyễn Thị Đài, đều là con gái của Tham tụng Nguyễn Khản, cháu gái gọi nhà thơ Nguyễn Du là chú. Một trong số những người con trai của ông là Nguyễn Huy Hổ cũng trở thành một tác giả nổi bật khi cho ra đời tác phẩm sử thi Mai đình mộng ký.
Dòng họ Nguyễn Huy kể từ đời Nguyễn Huy Oánh thì được liệt vào một trong những dòng họ lớn của vùng đất Nghệ Tĩnh. Các thế hệ sau tiếp tục để lại dấu ấn trong lịch sử văn học Việt Nam khi lập ra Hồng Sơn văn phái.
Di sản.
Để phục vụ cho việc dạy học tại Phúc Giang thư viện, hai cha con Nguyễn Huy Oánh và Nguyễn Huy Tự đã viết và cho ra đời nhiều bản khắc in "sách giáo khoa" mà về sau thường được biết đến với tên gọi "Mộc bản Trường Lưu" hay "Mộc bản Phúc Giang". Bộ mộc bản này gồm 383 bản được khắc chữ Hán ngược để in thành 3 tập sách giáo khoa kinh điển của Nho giáo gồm 11 quyển và 1 quyển sách quy chế trường học: "Tính lý toản yếu đại toàn", "Ngũ kinh toản yếu đại toàn" và "Thư viện quy lệ". Đây được xem là khối mộc bản duy nhất và cổ nhất về giáo dục của một dòng họ được lưu trữ tại Việt Nam. Tháng 5 năm 2016, Mộc bản Trường Lưu được Ủy ban Chương trình ký ức Thế giới khu vực châu Á – Thái Bình Dương (MOWCAP) công nhận là di sản tư liệu ký ức thế giới.
Tròn 2 năm sau, một di sản khác của dòng họ Nguyễn Huy là "Hoàng Hoa sứ trình đồ" tiếp tục được UNESCO công nhận là di sản tư liệu ký ức thế giới. Đây là một cuốn sách cổ được sao chép vào năm 1887 từ bản gốc của Nguyễn Huy Oánh được biên soạn từ những năm 1765–1767 dưới triều vua Lê Hiển Tông. Bản chép tay duy nhất này được lưu giữ tại tư gia của con cháu dòng họ Nguyễn Huy. Tác phẩm này là một tập bản đồ ghi chép nhiều hình ảnh, thông tin phong phú về hành trình đi sứ của các sứ thần Đại Việt được tổng hợp từ ghi chép của những thế hệ trước và kinh nghiệm của bản thân Nguyễn Huy Oánh trong chuyến đi sứ nhà Thanh do ông làm Chánh sứ.
|
Dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811236
|
Là một trong các dòng họ có truyền thống lâu đời, dòng họ Nguyễn Huy đã để lại tư liệu, văn bản hành chính, hay các sắc phong từ nhiều triều đại. Đến nay, có tất cả 14 bản sắc phong cho các cá nhân và Phúc Giang thư viện bao gồm: 2 bản cho Nguyễn Công Ban, 1 bản cho Nguyễn Huy Tựu, 4 bản cho Nguyễn Huy Oánh, 5 bản cho Nguyễn Huy Hổ và 2 bản cho Thư viện Phúc Giang. Giáo sư, Viện sĩ Nguyễn Huy Mỹ đã chủ trì sưu tầm và xây dựng bộ Văn bản Hán Nôm làng Trường Lưu bao gồm các 48 văn bản tư liệu viết bằng chữ Hán và chữ Nôm của 3 dòng họ Nguyễn Huy, Trần Văn và Hoàng tại làng Trường Lưu. Năm 2023, bộ văn bản này đã được Ủy ban Chương trình ký ức Thế giới khu vực châu Á – Thái Bình Dương (MOWCAP) công nhận là di sản tư liệu ký ức thế giới.
Bên cạnh các di sản được thế giới công nhận, một số di tích khác của dòng họ Nguyễn Huy cũng được công nhận là di tích lịch sử cấp tỉnh và cấp quốc gia. Có 5 di tích được công nhận là di sản cấp tỉnh bao gồm đền thờ Nguyễn Uyên Hậu, mộ Nguyễn Công Ba, mộ Nguyễn Huy Tựu, mộ Nguyễn Huy Quýnh và đền thờ Nguyễn Huy Vinh. 4 di tích được công nhận là di tích lịch sử cấp quốc gia là đền thờ của Nguyễn Huy Oánh, Nguyễn Huy Cự, Nguyễn Huy Tự và Nguyễn Huy Hổ.
Cá nhân nổi bật.
|
Cieran Slicker
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811237
|
Cieran Peter Slicker (sinh ngày 15 tháng 9 năm 2002) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ Ipswich Town tại EFL Championship. Sinh ra tại Anh, anh đại diện cho Scotland trên đấu trường quốc tế, và đã từng đại diện cho đội U-17, U-18 và U-21. Trước đó, anh đã dành thời gian thi đấu cho Rochdale theo dạng cho mượn.
Sự nghiệp thi đấu.
Manchester City.
Sinh ra tại Oldham, Slicker dành sự nghiệp cầu thủ trẻ cho câu lạc bộ Manchester City. Anh ra mắt cho đội U-21 trong một trận hòa 1-1 (thua 4-3 trên loạt sút luân lưu) tại EFL Trophy gặp Lincoln City vào ngày 18 tháng 11 năm 2020.
Vào ngày 15 tháng 11 năm 2021, Slicker có tên trong băng ghế dự bị của đội 1 trong thắng lợi 6-3 trước RB Leipzig tại UEFA Champions League. Huấn luyện viên Pep Guardiola cũng đã chỉ định anh ấy ngồi trên băng ghế dự bị ở các trận đấu cúp Liên đoàn và Cúp quốc gia trong mùa giải 2021–22.
Cho mượn tại Rochdale.
Vào tháng 7 năm 2022, Slicker gia nhập câu lạc bộ Rochdale tại EFL League Two theo dạng cho mượn mùa giải 2022–23. Anh ra mắt cho đội bóng vào ngày 9 tháng 8 năm 2022, trong chiến thắng 2-0 trước Burton Albion tại EFL Cup.
Vào ngày 11 tháng 1 năm 2023, Slicker được Manchester City đưa trở về đội bóng, sau khi có 3 lần ra sân cho Rochdale, 2 lần ở EFL Cup và 1 lần ở EFL Trophy.
Ipswich Town.
Tháng 7 năm 2023, anh gia nhập câu lạc bộ Ipswich Town với một khoản phí không được tiết lộ, ký bản hợp đồng ba năm.
Sự nghiệp quốc tế.
Slicker là cầu thủ đại diện cho Scotland trên đấu trường quốc tế.
|
Al Ahli Saudi FC
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811239
|
Al-Ahli Saudi Football Club () là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp Ả Rập Xê Út có trụ sở tại Jeddah, thi đấu tại Saudi Professional League. Câu lạc bộ được thành lập vào năm 1937.
Được biết đến như một trong những câu lạc bộ thành công nhất ở Ả Rập Saudi, trong nước, Al-Ahli đã giành được ba danh hiệu Saudi Professional League, cũng giữ kỷ lục 13 Cúp Nhà vua, sáu Cúp Thái tử, một General League Shield, và một Siêu cúp quốc gia. Ở giải bóng đá cấp câu lạc bộ quốc tế, họ đã giành được kỷ lục bằng một GCC Champions League và 1 Giải vô địch các câu lạc bộ Ả Rập. Al Ahli là câu lạc bộ đầu tiên của Ả Rập Xê Út vô địch giải đấu và Cúp Nhà vua trong cùng một mùa giải, và đã làm được điều này hai lần – vào năm 1978 và 2016.
Al-Ahli là một trong bốn thành viên sáng lập của Saudi Pro League và chưa bao giờ bị xuống hạng khỏi giải đấu hàng đầu cho đến mùa giải 2021–22. Ba đội còn lại là Al-Hilal, Al-Ittihad, và Al-Nassr. Al-Ahli giữ kỷ lục về chuỗi trận bất bại dài nhất trong giải đấu với chuỗi 51 trận bất bại từ năm 2014 đến năm 2016.
Các trận sân nhà của Al-Ahli được diễn ra tại Thành phố thể thao Nhà vua Abdullah, còn được gọi là Sân vận động Viên Ngọc Sáng. Sân vận động được chia sẻ với đối thủ cùng thành phố lâu đời Al-Ittihad, là sân vận động lớn thứ hai ở Ả Rập Xê Út, với tổng sức chứa khoảng 63.000.
Các cầu thủ Ả Rập Xê Út nổi tiếng nhất của câu lạc bộ là Taisir Al-Jassim, Khalid Massad, Amin Dabo, Mohamed Abd Al-Jawad, Malek Mouath, và Yasser Al-Mosailem; những cầu thủ nước ngoài nổi tiếng nhất là Omar Al Somah, Victor Simões, Nabil Maâloul, Imad Al Hosni, Mohamed Barakat, Roberto Firmino, Riyad Mahrez và Allan Saint-Maximin.
|
Ettifaq FC
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811242
|
Al Ettifaq Football Club () là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp ở Dammam, Ả Rập Xê Út. Nó được thành lập bởi sự hợp nhất của ba câu lạc bộ Damman vào năm 1944. Al Ettifaq là đội bóng Ả Rập Xê Út đầu tiên giành được một danh hiệu quốc tế – Arab Club Champions Cup 1984. Họ cũng là đội đầu tiên vô địch Giải Ngoại hạng Ả Rập Xê Út mà không để thua trận nào, và là đội Ả Rập Xê Út đầu tiên giành chức vô địch GCC Champions League. Al Ettifaq có tổng cộng 13 danh hiệu khác nhau. Câu lạc bộ cũng có đội futsal riêng.
Đội hình.
"Tính đến 23 tháng 1 năm 2022."
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Vào ngày 23 tháng 6 năm 2023, lãnh đạo Tập đoàn Wagner Yevgeny Prigozhin cáo buộc Bộ Quốc phòng Nga đã tiến hành một cuộc tấn công vào lực lượng của ông ta và giết chết một số lượng "khổng lồ" lực lượng Wagner. Prigozhin hứa sẽ trả đũa lãnh đạo Bộ Quốc phòng. Prigozhin cho biết phải chấm dứt "cái ác" trong giới lãnh đạo quân đội và thề sẽ "diễu hành vì công lý". Ông cũng cáo buộc Bộ trưởng Quốc phòng, Sergei Shoigu, đưa ra những lời biện minh sai lầm để tiến hành Chiến dịch Quân sự Đặc biệt, bịa ra cả kế hoạch tấn công Nga của chế độ Maidan và NATO, và ông cũng đổ lỗi cho BQP Nga vì những thất bại nặng nề của quân Nga. Prigozhin cho rằng giới tinh hoa phát động cuộc chiến của Nga ở Ukraine nhằm làm lợi. Do đó, Tổng cục An ninh Liên bang Nga (FSB) điều tra hình sự Prigozhin vì tội "kích động nổi dậy vũ trang".
Prigozhin tập kết lực lượng gồm 2,5 vạn lính của mình từ Ukraine rồi tiến vào Rostov-on-Don, Rostov Oblast, giành quyền kiểm soát thành phố này cũng như trụ sở Quân khu phía Nam và tiến về Moscow trong một đoàn xe bọc thép, rồi thề: "Nếu bất kỳ ai cản đường tôi, tôi sẽ phá hủy hết mọi thứ của bọn chúng!" Prigozhin cho biết lực lượng của ông không gặp phải sự kháng cự nào khi tiến vào Rostov-on-Don. Putin tuyên bố hành động của Wagner là hành động phản quốc và cho rằng Prigozhin "đâm sau lưng" tổ quốc, đe dọa sẽ thực hiện "các bước khắc nghiệt" để trấn áp cuộc phản loạn. Bộ Quốc phòng phủ nhận lời buộc tội tấn công vào Wagner của Prigozhin, trong khi tướng Nga Sergey Surovikin kêu gọi lực lượng Wagner hạ vũ khí.
Sau các cuộc đàm phán với tổng thống Belarus Alexander Lukashenko, Prigozhin đồng ý rút lui và vào cuối ngày 24 tháng 6, bắt đầu rút khỏi Rostov-on-Don. Cơ quan An ninh Liên bang Nga đã khởi xướng một vụ án về tội nổi loạn vũ trang theo Điều 279 của Bộ luật Hình sự nhưng sau đó đóng hồ sơ vào ngày 27 tháng 6 và hủy bỏ các cáo buộc.
Ít nhất 13 quân nhân của quân đội Nga đã thiệt mạng trong cuộc nổi dậy, trong khi hai quân nhân Nga đào ngũ đã thiệt mạng khi chiến đấu cùng phe với Wagner.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Bối cảnh.
Yevgeny Prigozhin và tập đoàn Wagner.
Yevgeny Prigozhin ban đầu nổi tiếng với tư cách là một ông trùm kinh doanh lỗi lạc ở Saint Petersburg, nổi tiếng với hàng loạt nhà hàng được ưa thích. Đoàn thể này cuối cùng đã nuôi dưỡng mối quan hệ tài chính với Putin, người đã tham gia vào chính trị thành phố vào thời điểm đó. Prigozhin trở thành một người bạn tâm giao thân cận của Putin.
Năm 2014, Prigozhin thành lập Tập đoàn Wagner, một công ty quân sự tư nhân của Nga. Mặc dù luật pháp cấm các công ty quân sự tư nhân ở Nga, Wagner vẫn hoạt động tự do dưới sự chấp thuận ngầm của chính phủ. Nhiều nhà phân tích đã nói rằng Tập đoàn Wagner đã được chính phủ sử dụng để tạo điều kiện để có thể phủ nhận hợp lý và che đậy thương vong thực sự cũng như chi phí tài chính cho các can thiệp nước ngoài của Nga.
Chính Vladimir Putin cho biết trong một bài phát biểu được ghi âm trước các quân nhân vào ngày 27.6.2023, tập đoàn Wagner hoàn toàn do chính phủ tài trợ. Họ đã nhận hơn 86 tỷ rúp (1 tỷ USD) từ ngân sách nhà nước trong khoảng thời gian từ tháng 5 năm 2022 đến tháng 5 năm 2023. Nhà hàng và công ty cung cấp thực phẩm Concord, cũng thuộc sở hữu của Prigozhin, mà có hợp đồng cung cấp cho quân đội, đã kiếm được 80 tỷ rúp (940 triệu USD).
Hoạt động như một công cụ trong chính sách đối ngoại và quân sự của Nga, Tập đoàn Wagner nổi lên như một lực lượng chiến đấu đáng gờm ở nhiều khu vực khác nhau, bao gồm cả cuộc xung đột Donbas. Nó đóng một vai trò quan trọng trong quá trình can thiệp quân sự của Nga vào cuộc nội chiến ở Syria, hỗ trợ tổng thống Syria Bashar al-Assad, và chiến đấu trong Chiến tranh Mali, ở Libya và Cộng hòa Trung Phi. Wagner nổi tiếng với những chiến thuật tàn bạo và dính líu đến các tội ác chiến tranh trên khắp Châu Phi, Trung Đông và Ukraine, thực hiện những hành động tàn bạo mà không phải đối mặt với hậu quả.
Tập đoàn này duy trì mối quan hệ chặt chẽ với một số chính phủ châu Phi và thường được tự do khai thác tài nguyên thiên nhiên của các quốc gia để đổi lấy việc chiến đấu cùng với các lực lượng địa phương chống lại phiến quân chống chính phủ.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Các hoạt động kinh tế của Wagner ở Châu Phi tiếp tục phát triển trong cuộc xâm lược Ukraine của Nga, với số tiền kiếm được được sử dụng để tài trợ cho cuộc chiến ở Ukraine và các nơi khác.
Cuộc xâm lược Ukraine và mối thù giữa Wagner-Bộ Quốc phòng.
Các nỗ lực để giới hạn ảnh hưởng của Prigozhin.
Theo các quan chức Hoa Kỳ, Yevgeny Prigozhin đã có mối thù với Bộ Quốc phòng Nga (MoD) "trong nhiều năm" trước cuộc xâm lược toàn diện vào Ukraine, nhưng mối quan hệ ngày càng xấu đi và công khai hơn trong cuộc chiến. Trong những tháng đầu tiên của cuộc xâm lược, Lực lượng bộ binh Nga đã chịu tổn thất đáng kể, nhưng Putin đã trì hoãn việc thông báo huy động lực lượng dự bị. Đáp lại, chính quyền tích cực chiêu mộ lính đánh thuê tham gia vào cuộc xâm lược, dẫn đến ảnh hưởng và quyền lực của Prigozhin và Tập đoàn Wagner ngày càng tăng. Prigozhin đã nhận được các nguồn lực đáng kể, bao gồm cả máy bay riêng của mình, và bắt đầu từ mùa hè năm 2022, anh ta có quyền tuyển mộ các tù nhân từ các nhà tù của Nga vào Wagner để đổi lấy tự do. Tình báo phương Tây ước tính rằng số lượng thành viên Wagner đã tăng từ "vài nghìn" chiến binh vào khoảng năm 2017–2018 lên khoảng 50.000 chiến binh vào tháng 12 năm 2022, với phần lớn là tội phạm được tuyển dụng từ các nhà tù.
Mặc dù chính phủ đã cung cấp cho Wagner những nguồn lực ngày càng lớn nhưng nhóm này không có thẩm quyền pháp lý. Prigozhin không giữ chức vụ chính thức nào và không được bổ nhiệm hay bầu cử, nghĩa là về mặt pháp lý, ông không có thẩm quyền để trả lời. Thêm vào đó, Prigozhin trở nên nổi tiếng quốc tế, từ bỏ cuộc sống cá nhân ẩn dật trước đây của mình. Ông thường xuyên đưa tin từ tiền tuyến khi mặc quân phục. Wagner bắt đầu được coi là quân đội riêng của Prigozhin, hoạt động bên ngoài luật pháp Nga và hệ thống phân cấp quân sự của đất nước. MoD và Bộ Tổng tham mưu không hài lòng với tình hình này và bắt đầu cố gắng hạn chế ảnh hưởng ngày càng tăng của Prigozhin.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Vào đầu tháng 2 năm 2023, Prigozhin thông báo rằng Wagner đã ngừng tuyển mộ tù nhân, mà Bộ Quốc phòng Anh giải thích là lệnh cấm của chính phủ đối với việc tuyển dụng như vậy. Sự thay đổi này được cho là sẽ làm giảm khả năng chiến đấu của Tập đoàn.
Ngược lại, Prigozhin thường cáo buộc giới lãnh đạo quân đội Nga thất bại trong việc bảo vệ được lợi ích quốc gia. Vào ngày 1 tháng 10 năm 2022, trong cuộc phản công Kharkiv của Ukraine, đẩy Nga ra khỏi hầu hết khu vực, Prigozhin đã chỉ trích bộ chỉ huy Nga, nói rằng "Tất cả những tên khốn này phải được đưa ra tiền tuyến bằng chân trần chỉ với một khẩu súng tiểu liên." Do ảnh hưởng ngày càng tăng của mình, Prigozhin là một trong số ít người dám phàn nàn về các chỉ huy quân sự với Putin. Prigozhin chủ yếu nhắm vào MoD, mô tả các quan chức của nó là tham nhũng. Tuy nhiên, ông cũng chỉ trích các bộ phận khác của giới thượng lưu Nga, bao gồm các thành viên quốc hội Nga và các nhà tài phiệt Nga, những người mà ông cáo buộc đã cố gắng "đánh cắp mọi thứ thuộc về nhân dân" trong chiến tranh. Trong một tuyên bố của mình, Prigozhin chỉ trích giới thượng lưu Nga và con cái của họ tận hưởng cuộc sống xa hoa và không phải lo lắng trong khi những người dân thường chết trong chiến tranh. Prigozhin đã so sánh sự tương đồng giữa "sự chia rẽ trong xã hội" này và sự kiện trước Cách mạng Nga năm 1917, cảnh báo về khả năng nổi dậy của "binh lính và những người thân yêu của họ" chống lại sự bất công đó. Viện Nghiên cứu Chiến tranh Anh lưu ý rằng các tuyên bố của Prigozhin đã làm tăng ảnh hưởng của ông trong cộng đồng blogger Nga theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan.
Căng thẳng leo thang trong và sau trận Bakhmut.
Trong trận chiến gian khổ ở Bakhmut, căng thẳng giữa Tập đoàn Wagner và MoD đã leo thang đến mức nghiêm trọng. Prigozhin nhiều lần bày tỏ sự không hài lòng với việc cung cấp đạn dược không đầy đủ của Điện Kremlin.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Ông ta đưa ra lời đe dọa rút quân trừ khi yêu cầu của ông ta được đáp ứng, đặc biệt đổ lỗi cho Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu và Tổng tham mưu trưởng Valery Gerasimov về thiệt hại đáng kể về nhân mạng của các chiến binh Wagner, mà ông ta tuyên bố là "hàng chục nghìn" thương vong. Hoa Kỳ ước tính rằng gần một nửa trong số 20.000 binh sĩ Nga thiệt mạng ở Ukraine trong khoảng thời gian từ tháng 12 năm 2022 đến tháng 6 năm 2023 là các chiến binh Wagner đã thiệt mạng ở Bakhmut.
Sau tuyên bố chiến thắng của Nga ở Bakhmut vào cuối tháng 5 năm 2023, Wagner bắt đầu rút quân khỏi thành phố và được thay thế bằng quân chính quy. Tuy nhiên, xung đột nội bộ vẫn tồn tại giữa Wagner và quân đội Nga trong quá trình chuyển đổi này. Prigozhin cáo buộc rằng quân đội đã cố gắng tấn công lực lượng rút lui của ông ta vào cả ngày 3 tháng 6 và ngày 5 tháng 6, và tuyên bố rằng quân đội Nga đã đặt mìn trên con đường mà Wagner rút khỏi Bakhmut. Vào ngày 5 tháng 6 năm 2023, Prigozhin đã phát hành một video trên các kênh truyền thông xã hội của mình với cáo buộc cho thấy Đại tá Roman Venevitin thuộc Lữ đoàn 72 của Nga, thừa nhận đã ra lệnh cho binh lính của mình nổ súng vào quân Wagner đang rút lui, được cho là trong lúc say rượu. Sự kết thúc của trận chiến Bakhmut mà Wagner đóng vai trò chủ chốt có nguy cơ giáng một đòn mạnh vào uy tín và tính hợp pháp của Wagner.
Vào ngày 27 tháng 5 năm 2023, các blogger về quân sự và cựu Bộ trưởng Quốc phòng Cộng hòa Nhân dân Donetsk Igor "Strelkov" Girkin cáo buộc Prigozhin âm mưu sử dụng Tập đoàn Wagner để dàn dựng một cuộc đảo chính ở Nga. Girkin khẳng định thêm rằng Prigozhin đang tích cực vi phạm luật kiểm duyệt chiến tranh năm 2022 của Nga bằng cách công khai chỉ trích bộ chỉ huy cấp cao của Nga và rằng lực lượng của ông ta thực sự đang ở trong tình trạng binh biến. Tuy nhiên, Prigozhin đã bác bỏ những cáo buộc này, khẳng định rằng Tập đoàn Wagner không sở hữu một đội quân đủ lớn để thực hiện một cuộc đảo chính.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Vào ngày 6 tháng 6 năm 2023, Prigozhin công khai cáo buộc rằng những người có thế lực đang cố gắng phá hoại hoạt động kinh doanh ăn uống béo bở của ông với quân đội Nga. Các hợp đồng phục vụ ăn uống là nguồn tạo nên sự giàu có và ảnh hưởng của ông trong hơn một thập kỷ.
Lệnh sáp nhập Tập đoàn Wagner.
Vào giữa tháng 6 năm 2023, MoD đã ra lệnh cho Tập đoàn Wagner ký hợp đồng với quân đội trước ngày 1 tháng 7, sÁT nhập Wagner như là một bộ phận cấp dưới vào cơ cấu chỉ huy thông thường và giảm ảnh hưởng của Prigozhin. Prigozhin từ chối ký thỏa thuận với lý do Shoigu bị cáo buộc là kém cỏi. Các nguồn từ Meduza cho biết sự thay đổi này sẽ làm suy yếu ảnh hưởng của Prigozhin đối với Wagner và gây nguy hiểm cho các hoạt động kinh doanh sinh lợi của Wagner ở Châu Phi. Prigozhin đã cố gắng lách lệnh buộc Wagner phải phục tùng nhưng không thành công trong khi tăng cường chỉ trích MoD, nói rằng Shoigu nên bị hành quyết và ám chỉ một cuộc nổi dậy của quần chúng chống lại các quan chức bất tài. Prigozhin tin rằng Putin cuối cùng sẽ đứng về phía ông ta trong cuộc đấu tranh chống lại MoD nếu ông ta tiến hành một cuộc binh biến. Các quan chức Điện Kremlin được cho là đã mất cảnh giác trước cuộc nổi dậy, ban đầu họ tin rằng hành động của Prigozhin là một trò bịp bợm nhằm đạt được những nhượng bộ. Họ chỉ nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình khi quân Wagner chiếm được Rostov-on-Don.
Lên kế hoạch nổi loạn.
Các cơ quan tình báo Mỹ ghi nhận việc lực lượng Wagner dần dần được xây dựng gần biên giới Nga và Wagner đang dự trữ vật liệu chuẩn bị cho cuộc nổi dậy, đồng thời thu được thông tin về địa điểm và cách thức nhưng không biết được thời điểm cuộc nổi dậy đã lên kế hoạch diễn ra. Tình báo Mỹ bắt đầu dự đoán một cuộc nổi dậy lớn của Wagner vài tuần trước khi nó xảy ra, và đã thu được bằng chứng chắc chắn về cuộc nổi dậy sắp xảy ra trước ngày 21 tháng 6. Prigozhin dường như đã bắt đầu thực hiện kế hoạch này sau quyết định của Bộ Quốc phòng ngày 10 tháng 6 sẽ nhập lực lượng Wagner vào quân đội chính quy.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Các phát hiện tình báo nước ngoài chỉ ra rằng cuộc nổi dậy đã được lên kế hoạch từ trước, mâu thuẫn với tuyên bố của Prigozhin rằng quyết định nổi dậy được đưa ra vào ngày 23 tháng 6.
Nổi loạn.
Tuyên bố của Prigozhin.
Trong một video được phát hành vào ngày 23 tháng 6 năm 2023, Prigozhin tuyên bố rằng những lời biện minh của chính phủ Nga về việc xâm lược Ukraine là dựa trên sự dối trá và cuộc xâm lược được thiết kế để phục vụ lợi ích của giới tinh hoa Nga. Ông cáo buộc MoD cố gắng lừa dối công chúng và tổng thống bằng cách miêu tả Ukraine là một thế lực thù địch hung hãn, thậm chí còn lên kế hoạch tấn công với sự hợp tác của NATO. Prigozhin cáo buộc Shoigu và "nhóm đầu sỏ" có động cơ cá nhân để khơi mào chiến tranh. Hơn nữa, ông khẳng định rằng bộ chỉ huy quân đội Nga đã cố tình che giấu số lượng binh sĩ thiệt mạng thực sự ở Ukraine, với số thương vong lên tới 1.000 vào một số ngày nhất định.
Sau đó cũng vào ngày 23 tháng 6, Prigozhin đưa lên một video đã được lưu hành trên các kênh Telegram có liên quan đến Wagner, được cho là cho thấy hậu quả của một cuộc tấn công tên lửa vào trại phía sau của Wagner. Prigozhin cáo buộc Bộ Quốc phòng Nga tiến hành cuộc tấn công mà ông tuyên bố đã giết chết 2.000 chiến binh của mình. MoD phủ nhận cáo buộc tấn công các trại phía sau của Wagner, và Viện Nghiên cứu Chiến tranh Anh không thể xác nhận tính xác thực của video, lưu ý rằng nó "có thể được sản xuất cho mục đích thông tin".
Prigozhin tuyên bố bắt đầu một cuộc xung đột vũ trang chống lại Bộ Quốc phòng trong một thông báo được đăng trên kênh Telegram của dịch vụ báo chí của ông. Khuyến khích những cá nhân quan tâm đến việc tham gia cuộc xung đột chống lại Bộ, ông cáo buộc Shoigu sử dụng pháo binh và máy bay trực thăng để tấn công Wagner. Prigozhin cũng cáo buộc rằng Shoigu đã chạy trốn khỏi Rostov-on-Don một cách hèn nhát vào lúc 9 giờ tối. Ngoài ra, Văn phòng Tổng Công tố Liên bang Nga đã tuyên bố khởi xướng vụ án chống lại Prigozhin theo Điều 279 của Bộ luật Hình sự, liên quan đến tội nổi loạn có vũ trang.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Tướng Nga Sergey Surovikin và Vladimir Alekseyev đã kêu gọi các chiến binh Wagner, bảo họ chấm dứt thái độ thù địch. Channel One Russia do nhà nước điều hành đã phát sóng một "bản tin khẩn cấp", trong đó người dẫn chương trình Ekaterina Andreeva tuyên bố rằng những tuyên bố của Prigozhin liên quan đến các cuộc tấn công bị cáo buộc của lực lượng quân sự chính quy vào các vị trí của Wagner là sai sự thật. Andreeva cũng đề cập rằng Putin đã được thông báo về tình hình đang diễn ra.
Nhiều thành viên của Wagner không được thông báo trước về kế hoạch nổi dậy. Do đó, họ bối rối trước lời kêu gọi vũ trang của Prigozhin và không biết nên tham gia bên nào. Các cựu chiến binh Wagner xuất ngũ được hướng dẫn nên đợi và chờ lệnh từ Prigozhin. Các cá nhân ở Moscow không có bất kỳ mối liên hệ nào với Wagner cho biết đã nhận được các cuộc gọi, dường như là từ Tập đoàn Wagner, thúc giục họ tham gia một cuộc biểu tình ủng hộ cuộc nổi dậy. Những lời kêu gọi tương tự cũng được gửi tới cư dân của Rostov, kêu gọi ủng hộ cuộc nổi dậy.
Chiếm đóng Rostov-on-Don.
Vào sáng sớm ngày 24 tháng 6, lực lượng Wagner đã tiến vào Tỉnh Rostov của Nga từ Luhansk và chiếm đóng Rostov-on-Don vào buổi sáng mà dường như không gặp phải sự kháng cự nào. Lực lượng Wagner chiếm trụ sở Quân khu phía Nam và tạo vành đai ở các đường phố xung quanh. Prigozhin được quay trong sân của tòa nhà trụ sở Quân khu phía Nam. Wagner phòng thủ bằng cách đặt mìn và thiết lập các trạm kiểm soát an ninh ở trung tâm thành phố Rostov.
Prigozhin đã tổ chức một cuộc họp với Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Yunus-bek Yevkurov và Phó Tham mưu trưởng Vladimir Alekseyev tại trụ sở chính, trong đó Yevkurov cố gắng thuyết phục Prigozhin rút quân nhưng không thành công. Tiếng súng và tiếng nổ sau đó đã được nghe thấy. Tòa nhà Rostelecom đã bị bắn vào vì những lý do không rõ ràng. Đoạn phim chưa được xác minh gợi ý về các cuộc đụng độ giữa Wagner và quân đội trong thành phố.
Nhiều doanh nghiệp và cơ sở của Rostov vẫn đóng cửa. Chính quyền thành phố khuyên người dân nên ở nhà (dường như ít có tác dụng) nhưng chưa bao giờ đưa ra các biện pháp chống khủng bố.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Các cửa hàng địa phương đã giảm giờ hoạt động và hàng dài người xếp hàng tại các trạm xăng. Một số cư dân đã cố gắng tích trữ những thứ cần thiết và một số cố gắng rời khỏi thành phố, gây ra nghẽn đường và xếp hàng tại ga tàu, nhưng không có sự hoảng loạn lan rộng. Một số cư dân đến trung tâm thành phố để gặp những chiến sĩ Wagner; đa số ủng hộ, nhưng một số cư dân đã tranh cãi với những chiến binh. Các chiến binh Wagner hoàn toàn thân thiện với cư dân. Các lực lượng của Wagner sau đó đã kêu gọi dân thường không ra đường vì sự an toàn của chính họ, sau đó súng nổ và các vụ nổ khác đã xảy ra.
Cảnh quay của nhân chứng mô tả một đoàn xe quân sự và dân sự dài đang tiến về thành phố, được cho là bao gồm các lực lượng bán quân sự Chechnya (Kadyrovites), những người có ý định đối đầu với lực lượng Wagner. Theo phương tiện truyền thông nhà nước Chechnya và các báo cáo khác, họ đã không đến được trung tâm đô thị và không tham gia vào bất kỳ hành động thù địch nào. Một chỉ huy của lực lượng Chechnya sau đó nói rằng một số đội của họ đã ở cách "các chiến binh Wagner từ 500-700 mét".
Tiến về Moskva.
Khi Wagner đảm bảo quyền kiểm soát đối với Rostov-on-Don, các đoàn xe Wagner bọc thép bao gồm xe tăng, xe bọc thép, thiết bị phòng không và xe tải dân sự bắt đầu tiến nhanh về phía Moskva (khoảng cách 1.100 kilômét (684 dặm) từ Rostov-on-Don) vào sáng ngày 24 tháng 6. Một đoàn đến từ Rostov và một đoàn khác từ Ukraine bị chiếm đóng đã tiến qua Voronezh Oblast, gặp rất ít kháng cự. Theo một nguồn tin thân cận với giới lãnh đạo Cộng hòa Nhân dân Donetsk, đoàn xe hướng tới Moskva có khoảng 5.000 chiến binh và được chỉ huy bởi chỉ huy cấp cao của Wagner, Dmitry Utkin. Đoàn không cố gắng chiếm bất kỳ thành phố nào mà nó đi qua, nhưng có thể đã chiếm giữ một số căn cứ không quân.
Bên ngoài thủ phủ vùng Voronezh, quân Wagner bị trực thăng tấn công. Wagner troops were attacked by a helicopter. Lực lượng Không quân Nga chịu tổn thất đáng kể khi đối đầu với quân Wagner, với sáu máy bay trực thăng và một máy bay của trung tâm chỉ huy trên không bị bắn rơi. Ít nhất mười ba quân nhân Nga đã thiệt mạng.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Hai tên lửa - có lẽ được bắn bởi các hệ thống phòng không của Wagner - đã đâm trúng vào một kho chứa dầu và sân trong của một khu nhà ở Voronezh.Trớ trêu thay, "ném bom Voronezh" đã là một cụm từ được sử dụng rộng rãi và được dùng như cách viết tắt để mô tả những sai lầm ngớ ngẩn tự hủy hoại của Nga. Các chiến binh của Wagner đã chạy qua Voronezh, cách Moskva hơn nửa đường, và tiếp tục vượt qua Voronezh Oblast suốt sớm chiều mà không tiến vào các thành phố quan trọng. Các bài đăng trên mạng xã hội cũng cho thấy cảnh giao tranh giữa quân Wagner và quân đội ở Voronezh, với Reuters trích dẫn các tường thuật quân sự. Theo báo chí đưa tin, nhóm Wagner nắm quyền kiểm soát tất cả các cơ sở quân sự trong thành phố.
Wagner tiến vào Lipetsk Oblast, cách Moskva khoảng 400 kilômét (250 dặm). Họ đi qua thị trấn Yelets, và tiếp tục đi về phía bắc dọc theo đường cao tốc M4. Tại Lipetsk Oblast, chính quyền đã phá hủy đường cao tốc bằng máy xúc nhằm làm chậm bước tiến của đoàn xe. Một số con đường bị chặn bởi xe tải và xe buýt chở học sinh. Quân đội thiết lập các tuyến phòng thủ dọc theo sông Oka (chảy ngay phía nam Moscow) và rào chắn các cầu vượt. Các thống đốc của Lipetsk Oblast và Voronezh Oblast kêu gọi tất cả dân thường ở trong nhà, sau các báo cáo về các đoàn xe quân sự và các cuộc đụng độ dọc theo đường cao tốc M4.
Sergei Sobyanin, thị trưởng Moscow, thông báo rằng chế độ chống khủng bố (ru) đang được ban hành ở thủ đô. Xe bọc thép và sự hiện diện ngày càng tăng của lực lượng an ninh đã được quan sát thấy ở Moskva. Chính quyền thành phố dự tính áp dụng lệnh giới nghiêm, và người ta thấy các biển quảng cáo tuyển dụng Wagner đang được vội vã tháo dỡ. Báo Der Spiegel tường thuật tất cả các chuyến bay ra khỏi Moskva đã bán hết vé khi mọi người cố gắng chạy trốn khỏi đoàn xe đang tới. Theo trang web theo dõi máy bay Flightradar24, chiếc máy bay mà ông Putin sử dụng đã rời Moskva và bay về phía St. Petersburg. Theo người phát ngôn Điện Kremlin Dmitry Peskov, ông Putin không có mặt trên tàu và vẫn ở trong Điện Kremlin.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Các nhà chức trách cũng công bố các hạn chế đi lại ở Kaluga Oblast, nơi giáp ranh với Moskva, với Thống đốc Vladislav Shapsha yêu cầu người dân "hạn chế di chuyển bằng phương tiện cá nhân trên những con đường này trừ khi thực sự cần thiết".
Trong khi đó, Cơ quan An ninh Liên bang (FSB) đã đột kích vào trụ sở của Wagner ở Saint Petersburg. Các báo cáo chưa được xác nhận trên phương tiện truyền thông Nga cho biết các hộp các tông chứa 4 tỷ rúp (47 triệu đô la) đã được thu hồi từ các xe cộ gần văn phòng, và số tiền mặt đó bằng đô la, súng ngắn, thỏi vàng và gói bột trắng không rõ là gì cũng bị thu giữ. Prigozhin nói rằng số tiền này được dùng để trả lương cho nhân viên, bồi thường cho thân nhân của các chiến binh Wagner đã chết và các chi phí khác của công ty, và ám chỉ đến các hoạt động gây ảnh hưởng bí mật trên toàn cầu của Wagner - bao gồm cả ở Châu Phi và Hoa Kỳ - cần phải được tiến hành bằng tiền mặt. Olga Romanova, nhà báo và lãnh đạo của tổ chức dân quyền Nga Russia Behind Bars, đã cáo buộc FSB đe dọa người thân của những người bị kết án do Wagner tuyển dụng từ sáng sớm ngày 24 tháng 6.
Giải pháp.
Prigozhin được cho là đã đích thân cố gắng thiết lập liên lạc với chính quyền tổng thống vào giữa ngày 24 tháng 6, kể cả với chính Putin, người đã từ chối nói chuyện với Prigozhin. Các cuộc đàm phán cuối cùng được báo cáo là do chánh văn phòng Anton Vaino, thư ký Hội đồng An ninh Nikolai Patrushev và đại sứ Nga tại Belarus Boris Gryzlov tiến hành. Prigozhin được cho là đã đòi hỏi các cuộc đàm phán phải bao gồm các quan chức hàng đầu, với việc Putin từ chối tham gia sẽ mở đường cho sự can thiệp của Tổng thống Belarus Alexander Lukashenko.
Lukashenko được cho là đã nói chuyện với Prigozhin theo yêu cầu của Putin, môi giới dàn xếp trong đó các chiến binh Wagner đồng ý dừng bước tiến của họ và quay trở lại căn cứ của họ để đổi lấy sự đảm bảo an toàn cho họ.
Trong một tuyên bố phát thanh, Prigozhin tuyên bố rằng ông ta đã chấp nhận thỏa thuận để ngăn chặn đổ máu và nhắc lại động cơ của mình cho cuộc nổi dậy:
Vào khoảng 11:00 tối. (GMT+3) vào ngày 24 tháng 6, Tập đoàn Wagner bắt đầu rút lực lượng mình ra khỏi Rostov-on-Don.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Các video lan truyền trên mạng xã hội Nga cho thấy cư dân Rostov-on-Don cổ vũ khi quân đội Wagner rời thành phố, thậm chí một số người còn tiến đến bắt tay Prigozhin. Khi được yêu cầu bình luận về kết quả của cuộc nổi dậy trong video cuối cùng được biết về ông ta trong cuộc nổi loạn, Prigozhin trả lời một cách nhẹ nhàng: "Đó là điều bình thường, chúng tôi đã cổ vũ mọi người". Ngày 25 tháng 6, lực lượng Wagner bắt đầu rút khỏi Voronezh. Lực lượng Wagner được cho là đã quay trở lại vị trí của họ ở miền đông Ukraine bị chiếm đóng.
Người phát ngôn Điện Kremlin Dmitry Peskov thông báo rằng các cáo buộc chống lại Prigozhin sẽ được bãi bỏ và Prigozhin sẽ được gửi tới Belarus. Theo Peskov, các chiến binh Wagner sẽ không bị truy tố và những người không tham gia vào cuộc nổi dậy sẽ có tùy chọn ký hợp đồng với Bộ Quốc phòng. Ông nói rằng toàn bộ tổ chức Wagner sẽ quay trở lại các địa điểm triển khai thời chiến trước đây. Văn phòng của Putin được cho là đã bày tỏ lòng biết ơn đối với Lukashenko vì những nỗ lực của ông trong việc chấm dứt cuộc nổi loạn.
Phản ứng.
Quốc nội.
Phát biểu Putin.
Vladimir Putin phát biểu trước quốc dân vào ngày 24 tháng 6, gọi hành động của nhóm Wagner là "phản quốc" và hứa sẽ thực hiện "các bước khắc nghiệt" để trấn áp cuộc nổi dậy. Ông tuyên bố tình hình đe dọa sự tồn tại của chính nước Nga, tương đồng với Cách mạng Nga, xảy ra khi Đế quốc Nga chiến đấu ở Mặt trận phía Đông của Thế chiến I và dẫn đến việc mất các lãnh thổ trong Hiệp ước Brest-Litovsk. Putin cũng kêu gọi lực lượng Wagner, những người "do lừa dối hoặc đe dọa" đã bị "lôi kéo" tham gia vào cuộc nổi dậy.
Đáp lại, Prigozhin tuyên bố rằng mục tiêu chính của ông là loại bỏ Shoigu và Gerasimov khỏi chức vụ và nhắc lại cáo buộc tham nhũng của ông đối với MoD.
Sau khi phát sóng bài phát biểu của Putin, các đài truyền hình trở lại chương trình theo lịch trình của họ.
Các nhân vật chính quyền.
Các chính trị gia của Nga kêu gọi Prigozhin ngừng nổi loạn và bày tỏ sự ủng hộ đối với Putin.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Dmitry Medvedev, lãnh đạo của Nước Nga Thống nhất, phó chủ tịch Hội đồng An ninh Nga, và cựu tổng thống Nga, tuyên bố rằng "thế giới sẽ đứng trước bờ vực hủy diệt" nếu Wagner có thể nắm quyền kiểm soát chính phủ và giành được quyền tiếp cận vũ khí hạt nhân.
Người đứng đầu Cộng hòa Chechnya, Ramzan Kadyrov, gọi tình huống này là "phản quốc", và tuyên bố rằng quân đội của ông đang trên đường đến "khu vực căng thẳng" để "bảo vệ các đơn vị của Nga và bảo vệ vị thế nhà nước". Thượng phụ Kirill của Moscow, thuộc Giáo hội Chính thống Nga, kêu gọi người Nga cầu nguyện cho Putin.
Phe đối lập Nga chống chiến tranh.
Các nhóm đối lập của Nga đã phản ứng theo nhiều cách khác nhau. Cựu trùm dầu mỏ lưu vong và nhân vật đối lập Mikhail Khodorkovsky kêu gọi người Nga ủng hộ Prigozhin, nói rằng điều quan trọng là phải ủng hộ "ngay cả ác quỷ" nếu ông quyết định đối đầu Điện Kremlin, nhưng sau đó kêu gọi người Nga tự trang bị vũ khí, đồng thời tuyên bố rằng "Prigozhin không phải là bạn của chúng tôi và thậm chí không phải là đồng minh của chúng tôi". Tổ chức Chiến đấu của những người Cộng sản vô chính phủ đã đưa ra một thông cáo, nói rằng "cả chế độ Putin và Prigozhin đều không phải là bạn của chúng tôi. Trong cuộc chiến giữa hai kẻ ăn thịt người này, những kẻ vô chính phủ nên tránh xa—hãy để họ làm tổn thương nhau nhiều nhất có thể. Bằng cách đó, họ sẽ không thể làm phiền mọi người trong tương lai."
Lãnh đạo Quân đoàn tình nguyện Nga Denis Kapustin đã ca ngợi Prigozhin, nói rằng mặc dù ông và Prigozhin có những khác biệt lớn về ý thức hệ, nhưng ông coi Prigozhin là "một người yêu nước của Nga."Sau đó, ông kêu gọi tham gia cuộc nổi dậy. Quân đoàn Tự do của Nga đã so sánh các sự kiện với những sự kiện trong Cách mạng Nga, nhưng khuyên độc giả hãy nhớ đến vô số tội ác chiến tranh của Wagner, đồng thời kêu gọi mọi người không "quy kết danh dự và lòng dũng cảm quân sự cho [Prigozhin] vốn không tồn tại."
Những người theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan và blogger quân sự Nga.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Theo ISW, những người theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan ủng hộ chiến tranh của Nga đã bị chia rẽ giữa "những người muốn vượt qua cuộc nổi loạn" và những người khác yêu cầu yêu cầu giải pháp cho những lỗ hổng trong an ninh của Nga do cuộc nổi dậy để lộ ra. Igor "Strelkov" Girkin kêu gọi xử tử Prigozhin vì tội nổi loạn và "giết" các sĩ quan Nga, yêu cầu đó là "điều cần thiết để bảo tồn nước Nga như một quốc gia."
Quốc tế.
Các nhà lãnh đạo phương Tây phần lớn tránh bình luận trực tiếp về cuộc nổi loạn khi nó đang diễn ra và ngay sau đó, vì sợ rằng Putin sẽ cho rằng đó là một âm mưu của nước ngoài, trong khi lo ngại về quyền kiểm soát kho vũ khí hạt nhân của Nga được nêu ra. Tổng thống Joe Biden đã thảo luận về tình hình với tổng thống Pháp Emmanuel Macron, thủ tướng Đức Olaf Scholz và thủ tướng Anh Rishi Sunak. Trong một cuộc điện đàm vào ngày 24 tháng 6, tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdoğan thông báo với Putin rằng Thổ Nhĩ Kỳ sẵn sàng giúp tìm ra một "giải pháp hòa bình", đồng thời kêu gọi ông hành động theo lẽ thông thường.
Tại Gruzia, cũng có những lời kêu gọi đóng cửa biên giới với Nga, nhưng Bộ Nội vụ Gruzia tuyên bố rằng điều đó hiện không cần thiết.
Các quan chức Ukraine, bao gồm Tổng thống Volodymyr Zelenskyy và cố vấn của ông Mykhailo Podolyak, tuyên bố rằng cuộc nổi dậy là bằng chứng cho thấy sự bất ổn chính trị, "sự yếu kém" và đấu đá nội bộ của giới thượng lưu Nga., Ngoại trưởng Dmytro Kuleba gọi cuộc nổi dậy là cơ hội để cộng đồng quốc tế "từ bỏ thái độ trung lập giả tạo" đối với Nga và cung cấp cho Kyiv mọi vũ khí cần thiết để đẩy lực lượng Nga ra khỏi Ukraine.
Ngoại trưởng Moldova Nicu Popescu nói rằng các sự kiện ở Nga là bằng chứng cho thấy Moldova phải tiếp tục con đường rời khỏi "không gian hủy diệt và chiến tranh Á-Âu" và hướng tới Liên minh châu Âu để đảm bảo hòa bình, ổn định và dân chủ trong nước.
|
Cuộc nổi dậy của Tập đoàn Wagner
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811244
|
Lãnh đạo phe đối lập Belarus Sviatlana Tsikhanouskaya tuyên bố trên Twitter rằng cuộc nổi dậy đã phơi bày "điểm yếu" của Putin và các chế độ độc tài khác, và tuyên bố rằng "Chúng ta phải nắm bắt thời điểm này ngay bây giờ." Chỉ huy trung đoàn Kastuś Kalinoŭski Dzianis Prokharaŭ (be) bày tỏ quan điểm tương tự trong một video trên mạng xã hội, kêu gọi quân nhân Belarus không can thiệp vào các sự kiện. Valery Sakhashchyk, Đại diện phụ trách Quốc phòng và An ninh Quốc gia trong Nội các Chuyển tiếp Thống nhất Belarus lưu vong, kêu gọi một quyết định nhanh chóng để "tận dụng [cơ hội] lịch sử và trở thành một quốc gia châu Âu thịnh vượng" hoặc "mất tất cả". Ông kêu gọi quân đội Belarus khẳng định nền độc lập của Belarus khỏi Nga, "đoàn kết quốc gia" và "theo làn sóng của chúng ta và giữ liên lạc".
Một quan chức Bộ Ngoại giao Belrusian mô tả cuộc nổi dậy là một "món quà cho tập thể phương Tây".
Milorad Dodik, tổng thống của Republika Srpska, đã lên tiếng ủng hộ Putin trong "những nỗ lực của ông nhằm duy trì hòa bình và ổn định nội bộ ở Nga cũng như khôi phục trật tự trong quân đội và các lực lượng khác", cũng như Bắc Triều Tiên và Trung Quốc. Muhoozi Kainerugaba, con trai của Tổng thống Uganda và là chỉ huy của Bộ Tư lệnh Lực lượng Đặc biệt, tuyên bố rằng Uganda có thể gửi binh lính đến Nga để giúp Putin chống lại cuộc nổi dậy nếu cần thiết.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Trận Aachen là một trận đánh nằm trong Đệ nhị thế chiến, giữa lực lượng Mỹ ở phe Đồng minh và lực lượng Đức ở phe Trục tại khu vực thành phố Aachen, Đức. Trận đánh kéo dài từ ngày mùng 2 đến ngày 21 tháng 10 năm 1944. Thành phố này nằm trong tuyến phòng thủ Siegfried, tuyến phòng thủ chính của quân Đức ở phía Tây nước này. Lực lượng Đồng Minh hi vọng có thể nhanh chóng chiếm được khu vực này và tiến vào vùng công nghiệp Ruhr Basin. Phần lớn dân thường đã được sơ tán trước khi trận đánh nổ ra, hậu quả của trận đánh là cả hai phe đều hứng chịu những tổn thất lớn, riêng thành phố thì bị tàn phá nặng nề. Đây là một trong những trận đánh ở khu vực đô thị lớn nhất mà lực lượng Mỹ tham chiến trong chiến tranh thế giới thứ hai, Aachen cũng là thành phố đầu tiên trên lãnh thổ Đức bị quân Đồng minh chiếm đóng trong cuộc chiến. Trận đánh kết thúc bằng việc quân Đức cố thủ trong thành phố đầu hàng, nhưng những nỗ lực cố thủ mãnh liệt của họ đã làm gián đoạn đáng kể kế hoạch tiến quân vào lãnh thổ Đức của phe Đồng minh.
Bối cảnh.
Tính đến tháng 9 năm 1944, lực lượng Đồng minh ở phía Tây đã tiến sát đến biên giới phía Tây của Đức, nơi được bảo vệ bởi hệ thống phòng tuyến Siegfried. Vào ngày 17 tháng 9, lực lượng Anh, Mỹ và Ba Lan bắt đầu chiến dịch Market Garden, một kế hoạch tham vọng nhằm vượt qua phòng tuyến Siegfried bằng cách vượt qua nhánh hạ nguồn sông Rhein ở Hà Lan. Sự thất bại của chiến dịch này, cùng vấn đề thiếu hụt nguồn tiếp tế do khoảng cách địa lý, đã đặt dấu chấm hết cho cuộc chạy nước rút đến Berlin của phe Đồng minh. Thương vong của quân Đức ở Pháp là rất lớn – Thống chế Walter Model ước tính rằng 74 Sư đoàn mà ông đang chỉ huy, thực chất chỉ mang sức mạnh tương đương với 25 Sư đoàn – nhưng những vấn đề trong khâu hậu cần của quân Đồng minh đã cho lực lượng Đức sự nghỉ ngơi tạm thời mà họ cần, và họ đã tận dụng điều đó để bắt đầu củng cố lại sức mạnh của mình.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Cũng trong tháng 9, Bộ Chỉ huy Tối cao Quân lực Đức đã tăng cường viện binh cho phòng tuyến Siegfried, nâng tổng số quân lực lên con số khoảng 230,000 lính, trong đó có 100,000 lính mới được tăng cường. Vào thời điểm đầu tháng, quân Đức chỉ có khoảng 100 xe tăng ở chiến trường phía Tây, nhưng đến cuối tháng, con số đã tăng lên là 500. Khi cả người và trang thiết bị cứ thế được tăng cường vào phòng tuyến, họ đã có thể thiết lập một tuyến phòng ngự với chiều sâu trung bình khoảng .
Bộ chỉ huy tối cao Lực lượng Viễn chinh Đồng minh (SHAEF), dưới sự lãnh đạo của tướng Dwight D. Eisenhower, đã nhắm đến việc tiến công chiếm đóng vùng trung tâm công nghiệp Ruhr của Đức. Tập đoàn quân số 3 dưới sự chỉ huy của tướng George S. Patton được giao nhiệm vụ chiếm vùng Lorraine ở Pháp, trong khi đó tướng Courtney Hodges cùng lực lượng Tập đoàn quân số 1 nhận mệnh lệnh tiến công trực diện đến gần Aachen. Tướng Hodges ban đầu hi vọng rằng lực lượng của ông có thể vượt qua thành phố nói trên bằng chính sức của họ, ông tin rằng Aachen chỉ được bố phòng bởi những lực lượng nhỏ, và được cho là sẽ đầu hàng nhanh chóng một khi bị cô lập.
Thành phố Aachen cổ kính, thơ mộng đúng là có rất ít tiềm lực quân sự ở nó, bởi nó không phải là một trung tâm lớn của quá trình sản xuất phục vụ chiến tranh. Dân số của thành phố lúc ấy là khoảng 165,000 người, và chưa từng phải hứng chịu những cuộc không kích lớn từ lực lượng Đồng minh. Tuy nhiên, nó là một biểu tượng quan trọng với cả thể chế Phát xít ở Đức và nhân dân nước này, không chỉ bởi nó là thành phố đầu tiên bị đe dọa bởi kẻ thù trong cuộc thế chiến này, mà nó còn từng là thủ phủ của Charlemagne, tiền thân của Đế quốc La Mã Thần thánh. Thế nên, thành phố này mang một giá trị tâm linh rất lớn. Nhận thức của những binh lính phòng ngự ở thành phố cũng được thay đổi và củng cố hơn nhờ thái độ khác lạ của những người nhân địa phương với họ, khi mà những người lính này sẽ có lần đầu chiến đấu chống lại kẻ thù trên chính mảnh đất quê hương của họ trong cuộc chiến. Một sĩ quan Đức đã bình luận rằng, "Đột nhiên chúng tôi không còn là những gã Phát xít nữa, chúng tôi được coi là những người lính Đức."
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Aachen và mặt tiền của thành phố này được bảo vệ bởi phòng tuyến Siegfried, bao gồm một vài vành đai với những kết cấu lô cốt, công sự, boong-ke được liên kết với nhau, chúng được bảo vệ thêm một lớp nữa bởi những bãi mìn, những bãi "răng rồng" chống tăng và các rào dây thép gai. Ở một số khu vực, trận địa phòng ngự của quân Đức còn có chiều sâu lên tới . Rút kinh nghiệm từ những trận đánh ở mặt trận phía Đông, quân Đức bố phòng hàng phòng ngự vững chắc nhất ở trung tâm thành phố, lợi dụng lợi thế về địa hình phố xá nhỏ hẹp để hạn chế sự cơ động của các đơn vị thiết giáp của đối phương. Mặc dù binh lính được bố trí phòng ngự có phần không được trang bị đầy đủ về cả trang thiết bị lẫn kinh nghiệm, nhưng những công trình công sự bảo vệ Aachen và vùng Ruhr vẫn là một chướng ngại đáng kể cho bước tiến của các lực lượng Đồng minh, những người cho rằng các bước tiến ở khu vực này sẽ là quyết định, bởi địa hình phía sau Aachen tương đối bằng phẳng, tạo điều kiện thuận lợi cho các đơn vị cơ động của phe Đồng minh.
Các cuộc đụng độ ở xung quanh Aachen bắt đầu ngay đầu tuần thứ hai của tháng 9, trong một giai đoạn được phía Đức biết đến là "Trận Aachen lần thứ nhất". Ở thời điểm này, thành phố đang được phòng thủ bởi Sư đoàn Panzer 116, dưới quyền chỉ huy của tướng Genard von Schwerin. Với việc quân Đồng minh ngày càng tiến sát thành phố, các quan chức của Aachen đã "nháo nhào" rời khỏi nơi này trước cả khi việc di tản dân thường được hoàn tất. (Vì việc này, Hitler đã tước quân hàm đối với các quan chức đã chạy khỏi thành phố và gửi họ sang chiến trường miền Đông). Thay vì tiếp tục di tản, von Schwerin đã chọn giải pháp đầu hàng quân Đồng minh và giao thành phố cho họ, tuy nhiên, ngày 13 tháng 9, ngay trước khi von Schwerin có thể gửi đi lá thư xin hàng mà ông đã viết, ông nhận được lệnh phải phát động phản công nhắm vào lực lượng Mỹ đang tìm cách vào thành phố từ phía Tây Nam. Ông đã vẫn chọn mở cuộc phản công, sử dụng các toán quân Panzergrenadier (bộ binh cơ giới hóa).
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Nỗ lực xin hàng của von Schwerin đã sớm đi vào quên lãng, khi mà lá thư của ông đã không bao giờ được gửi đến tay quân Đồng minh, thay vào đó, nó lại rơi vào tay của Adolf Hitler, người đã lập tức ra lệnh bắt giữ von Schwerin. Ông bị thay thế bởi Đại tá Gerhard Wilck. Quân đoàn VII của Mỹ tiếp tục đánh các trận thăm dò khả năng phòng ngự của lực lượng Đức, mặc dù đã có những lần họ bị đẩy lui vào ngày 12-13 tháng 9 bởi sự kháng cự của lực lượng đối phương. Trong các ngày từ 14 đến 16 tháng 9, Sư đoàn bộ binh số 1 của Mỹ tiếp tục tiến quân trước hàng phòng ngự kiên cố và những cuộc phản công liên tiếp của quân Đức, điều này đã tạo nên một thế bán nguyệt bao quanh thành phố. Tuy nhiên, tốc độ chậm trễ trong việc tiến sâu bị dừng hẳn lại vào cuối tháng, bởi vấn đề tiếp tế, và sự phân chia nguồn cung xăng dầu, đạn dược cho chiến dịch Market Garden ở Hà Lan.
Tương quan lực lượng.
Lực lượng phòng thủ của Đức ở Aachen.
"Wehrmacht" lợi dụng sự ngơi nghỉ tạm thời của chiến trường bằng cách rút lần lượt các Sư đoàn Panzer SS số 1, 2 và 12, cùng với đó là Sư đoàn Panzer số 9 và 116 (Wehrmacht) về từ tiền tuyến. Vào tháng 10, trách nhiệm phòng thủ ở Aachen được giao cho tướng Friedrich Köchling và Quân đoàn LXXXI do ông chỉ huy, trong đó bao gồm Sư đoàn Volksgrenadier 183 và 246, cùng với Sư đoàn bộ binh 12 và 49 Wehrmacht. Lực lượng của họ còn có sự tăng viện của Tiểu đoàn xe tăng 506 và Lữ đoàn xe tăng 108, với quân số khoảng 20,000 binh sĩ và 11 xe tăng. Köchling cũng được hứa tăng viện thêm Sư đoàn Panzer 116 và Sư đoàn Panzergrenadier 3, nâng tổng quân lực lên khoảng 24,000 binh sĩ. Sư đoàn Volksgrenadier 246 thay thế Sư đoàn Panzer 116 ở trung tâm Aachen, Sư đoàn Volksgrenadier 183 cùng Sư đoàn bộ binh 49 bảo bảo vệ khu vực phía Bắc, còn Sư đoàn bộ binh 12 được bố trí cắm chốt ở phía Nam. Ngày 7 tháng 10, phần còn lại của Sư đoàn Panzer SS số 1 được điều đến bổ sung vào lực lượng phòng ngự ở Aachen.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Mặc dù viện binh tiếp tục được tăng cường, quân số của Quân đoàn LXXXI vẫn bị hao tổn nghiêm trọng: Sư đoàn bộ binh 12 đã mất đi một nửa sức mạnh chiến đấu trong giai đoạn 16 đến 23 tháng 9, Sư đoàn bộ binh 49 và 275 Wehrmacht thì bị buộc phải rút khỏi tiền tuyến để phục hồi binh lực. Trong khi các Sư đoàn bộ binh của Đức trung binh sẽ có quân số khoảng 15,000 đến 17,000 ở giai đoạn đầu của thế chiến thứ hai, con số ở giai đoạn cuối này đã bị sụt giảm nghiêm trọng khi quân số chính thức của các Sư đoàn chỉ là khoảng 12,500 binh sĩ, đến khoảng tháng 11 năm 1944, quân số trung bình đủ khả năng chiến đấu của các Sư đoàn chỉ là 8,761 người. Trong một nỗ lực để cải thiện sự thiếu hụt về quân số đã và đang hành hạ các Sư đoàn Wehrmacht, những Sư đoàn Volksgrenadier được thành lập vào năm 1944. Trung bình sức mạnh thực tế của họ rơi vào khoảng hơn 10,000 binh sĩ mỗi Sư đoàn. Chỉ số này là những cựu binh giàu kinh nghiệm chiến đấu, trong khi đến một nửa là lính nghĩa vụ/lính mới và thương/bệnh binh, số còn lại thì được điều chuyển sang từ "Luftwaffe" và "Kriegsmarine". Những Sư đoàn này thường được trang bị những vũ khí cá nhân mới nhất, nhưng lại thiếu hụt về pháo và cối, điều này đã hạn chế khả năng tác chiến của họ. Trong trường hợp của Quân đoàn LXXXI, Sư đoàn Volksgrenadier 183, mặc dù nhiều hơn trung bình 643 binh sĩ, nhưng lại chỉ vừa mới được thành lập vào tháng 9, điều này có nghĩa là họ không có quá nhiều cơ hội để luyện tập cùng nhau dưới danh nghĩa một Sư đoàn thống nhất. Sư đoàn Volksgrenadier 246 cũng ở tình trạng tương tự, rất nhiều binh sĩ thuộc biên chế của Sư đoàn này thậm chí còn chưa được huấn luyện quân sự quá mười ngày. Mặc dù vậy, tất cả những sự thiếu sót về binh lực này đã phần nào được bù đắp bởi hệ thống công sự được lên kế hoạch, xây dựng tỉ mỉ bao quanh Aachen.
Lực lượng của Mỹ.
Nhiệm vụ tiến công và chiếm đóng Aachen được giao cho Sư đoàn bộ binh 30 thuộc Quân đoàn XIX dưới quyền tướng Charles H. Corlett (cùng với Tiểu đoàn xe tăng 743) và Sư đoàn bộ binh số 1 thuộc Quân đoàn VII của tướng Joseph Collins.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Sư đoàn bộ binh 30 do tướng Leland Hobbs chỉ huy sẽ được hỗ trợ bởi Sư đoàn thiết giáp số 2, điều này sẽ giúp khai thác thêm được khả năng chọc thủng phòng tuyến Siegfried của Sư đoàn bộ binh 30, trong khi đó Sư đoàn bộ binh 29 sẽ có trách nhiệm bọc sườn cho sư đoàn 30 tiến công. Ở phía Nam, Sư đoàn bộ binh số 1 sẽ được hỗ trợ bởi Sư đoàn bộ binh số 9 và Sư đoàn thiết giáp số 3. Những sư đoàn này đã tận dụng quãng nghỉ khoảng 2 tuần qua của tháng 9 để nghỉ ngơi và lấy lại sức chiến đấu, họ cũng được bổ sung những binh sĩ lành lặn để thế chỗ cho những thương binh. Đến ngày 1 tháng 10, 70% số binh sĩ của Sư đoàn bộ binh số 1 do tướng Clarence Huebner chỉ huy đã được thay thế bởi những lính mới, những binh sĩ này cũng đã tận dụng hai tuần qua để luyện tập và chuẩn bị. Kế hoạch của cuộc tấn công sắp tới đã cảnh báo các sư đoàn nên hạn chế việc giao chiến trong phố ở Aachen, thay vào đó, hai sư đoàn nên liên kết với nhau cùng bao vây thành phố, cử các toán quân nhỏ đi để chiếm đóng từ từ trong khi phần còn lại của quân Mỹ sẽ tiếp tục tiến về phía Đông.
Mặc dù các đơn vị quân Mỹ thường sẽ có thể thay thế, bổ sung quân số của họ một cách nhanh chóng, nhưng những binh sĩ được bổ sung đó hiếm khi có được sự huấn luyện quân sự đầy đủ. Rất nhiều những sĩ quan trẻ thiếu kinh nghiệm về chiến thuật tác chiến và khả năng lãnh đạo. Một số lái xe tăng được đưa ra chiến trường ở châu Âu trong khi thậm chí họ còn chưa lái xe tăng bao giờ, thường chỉ là những lái xe bình thường. Thậm chí, tổ trưởng của một số tổ tăng còn phải dạy những tổ viên của họ cách nạp đạn, khai hỏa súng của họ ngay trên chiến trường, trong khi thực hiện nhiệm vụ. Hệ thống thay thế binh lực của quân đội Mỹ tập trung nhiều vào số lượng hơn là chất lượng, đó là lý do mà phần lớn những binh sĩ mới được đưa ra chiến trường đều chưa được huấn luyện đầy đủ. Không quá lạ lẫm khi chỉ sau một vài ngày đầu giao chiến, con số thương vong của những binh sĩ mới được bổ sung vào các đơn vị đã lên đến quá nửa.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Những tổn thất nặng nề trên tiền tuyến này yêu cầu một số lượng lớn hơn nữa các tân binh để bổ sung vào các đơn vị chiến đấu. Để lấy ví dụ, một tiểu đoàn mới được bổ sung vào Sư đoàn bộ binh 28 đã ngay lập tức bị ném vào giữa trận giao tranh ở Aachen để chống đỡ cho Sư đoàn bộ binh số 1 đã bị thiệt hại nặng trong giai đoạn cuối của trận Aachen từ ngày 18-21 tháng 10.
Những đơn vị chiến đấu mặt đất này được hỗ trợ bởi Không lực 9, đơn vị này đã ghim mục tiêu khoảng 75% số công sự dọc theo tiền tuyến và lên kế hoạch các cuộc không kích với sự tham gia của 360 máy bay ném bom và 72 chiếc chiến đấu cơ hỗ trợ. Những chiếc máy bay mới đã được sử dụng trong cuộc không kích lần thứ hai, cuộc không kích có sự xuất hiện của Bom napan. Với việc lực lượng Đức chỉ có rải rác những điểm súng phòng không cùng sự yểm trợ hạn chế của Luftwaffe, thế áp đảo của không quân Đồng minh ở Aachen là gần như tuyệt đối.
Diễn biến.
Trong sáu ngày trước sự bắt đầu của chiến dịch tấn công, quân Đồng minh đã pháo kích ác liệt nhắm vào các công sự phòng thủ của Đức ở xung quanh thành phố. Mặc dù hỏa lực mạnh của đối phương đã buộc Quân đoàn LXXXI phải ngừng các hoạt động vận chuyển nhân lực và vật lực vào ban ngày, nhưng chúng hầu như không gây quá nhiều thiệt hại đến các công sự và các vị trí trọng điểm của phía Đức. Màn không kích đầu tiên vào ngày 2 tháng 10 cũng không gây nhiều tổn hại đến các vị trí phòng thủ của Đức, thậm chí cả 450 máy bay tham gia vào lượt đầu của trận không kích đều không gây được bất kỉ hư tổn nào cho các công sự của Đức. Lý do cho việc kì lạ trên là bởi các mục tiêu của máy bay ném bom đều đã bị khói từ các loạt đạn pháo của quân Đồng minh che khuất, bất lợi đột nhiên lại trở thành lợi thế cho phía Đức. Sau khi các máy bay ném bom hoàn tất nhiệm vụ, các đơn vị pháo binh lại tiếp tục bắn phá các mục tiêu ở tiền tuyến, họ đã khai hỏa tổng cộng 18,696 quả đạn pháo từ 372 vị trí chỉ trong một vài giờ.
Tiến công từ phía Bắc: 2-8 tháng 10.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Tiến công từ phía Bắc: 2-8 tháng 10.
Sư đoàn bộ binh 30 bắt đầu cuộc tiến công vào ngày 2 tháng 10, tận dụng những loạt đạn pháo hạng nặng để tấn công vào những lô cốt của Đức, dù rằng trung bình họ mất khoảng 30 phút để chiếm được một vị trí lô cốt. Quân Mỹ nhận ra rằng, nếu họ thất bại trong việc ngay lập tức áp sát lô cốt tiếp theo, người Đức chắc chắn sẽ có đủ thời gian để tổ chức phản công. Lính Mỹ nhận phải sự kháng cự rất lớn, thứ mà họ không lường trước, một Đại đội đã mất đến 87 người chỉ trong một giờ giao chiến, một Đại đội khác thậm chí còn tệ hơn, họ mất đến 97 người trên tổng số 120 sau loạt pháo kích của quân Đức. Lính Mỹ tiến rất chậm, mất một thời gian, họ mới có thể từ từ tiến qua sông Wurm và tiếp cận các lô cốt tiếp theo của đối phương bằng súng phun lửa và bộc phá. Đến chiều ngày 2 tháng 10, một phần của Sư đoàn 30 đã chọc thủng tuyến phòng ngự của Đức và tiếp cận thị trấn Palenberg. Tại đây, lính GI phải đi lùng từng nhà một và có những cuộc đụng độ tay bo bằng lựu đạn được miêu tả là khủng khiếp. (Binh nhì Harold G. Kiner được trao Huân chương Danh dự vì đã xả thân nằm đè lên một quả lựu đạn ở gần Palenberg, hành động của Kiner đã giúp cứu sống hai đồng đội của ông). Giao chiến ở thị trấn Rimburg cũng khắc nghiệt không kém ở Palenberg, các phương tiện thiết giáp của Mỹ không thể vượt qua nổi sông Wurm, vậy nên bộ binh phải tiến công mà không có sự yểm trợ của các đơn vị thiết giáp khi họ cố gắng tấn công một lâu đài cổ từ thời Trung cổ được quân Đức sử dụng để phòng ngự. Sư đoàn 30 tiêu diệt được khoảng 50 lô cốt của Đức trong ngày đầu của cuộc tiến công, hầu như chiến thuật của họ là tấn công từ rìa của lô cốt, tận dụng điểm mù. Nỗ lực của Sư đoàn cũng được hỗ trợ bởi Sư đoàn bộ binh 29 tiến công nghi binh ở mạng sườn, việc này đã khiến lực lượng phòng thủ của Đức tin rằng đó mới là hướng tiến công chính của quân Đồng minh.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Trong đêm ngày 2 tháng 10, Tiểu đoàn tiểu liên 902 của Đức được lệnh mở cuộc phản công nhắm vào Sư đoàn 30 của Mỹ, nhưng những cuộc pháo kích của phía Đồng minh đã trì hoãn cuộc phản công, và cuối cùng thì kế hoạch này thất bại.
Mặc dù các đơn vị thiết giáp đã có thể hỗ trợ cuộc tiến công vào ngày thứ hai (3 tháng 10), lực lượng Mỹ đã buộc phải tạm hoãn bước tiến sau một vài cuộc phản công từ phía Đức. Thị trấn Rimburg đã được chiếm trong ngày thứ hai của cuộc tấn công, nhưng việc tiến công qua phòng tuyến của Đức vẫn còn rất chậm vì xe tăng M4 Sherman và Pháo tự hành M12 được đưa đến để bắn phá các lô cốt một cách trực tiếp. Những cuộc giao tranh cũng dần gia tăng ở thị trấn Ubach, nơi mà các xe tăng Mỹ tiến công vào chiếm thị trấn, và rơi vào chiếc bẫy pháo kích mà quân Đức đã giăng sẵn. Sau đó là những cuộc phản công khốc liệt, nhưng pháo binh Mỹ đã kịp tấn công và ngăn cản quân Đức tái chiếm thị trấn, mặc dù họ đã rất gần với thành công. Đến cuối ngày, Sư đoàn 30 đã tổn thất khoảng 300 người, cả tử vong lẫn bị thương.
Các lực lượng của Đức tiếp tục các cuộc phản công ở Ubach, nhưng đã gặp thương vong lớn vì những loạt pháo kích của Mỹ và giao tranh với bộ binh đối phương. Mặc dù việc không thể tái chiếm Ubach đã thuyết phục các chỉ huy Đức rằng họ không có đủ binh lực để chống đỡ trước cuộc tiến công của đối phương một khi quân Mỹ tiến tới Aachen, nhưng những cuộc phản công đã giúp kìm chân quân Mỹ lại, giam chân họ ở ngoài lâu hơn thay vì tiếp tục tiến công. Ngày 4 tháng 10, cuộc tiến công của quân Mỹ không có được bước tiến quá đáng kể, khi họ chỉ có thể chiếm được hai thị trấn Hoverdor và Beggendorf, trong ba ngày giao chiến đầu tiên, quân Mỹ đã mất đến khoảng 1,800 người. Những tiến triển tích cực hơn đến vào ngày mùng 5, khi mà Trung đoàn 119 của Sư đoàn 30 chiếm được Markstein-Herbach. Một ngày sau đó quân Đức mở cuộc phản công vào Ubach, và thêm một lần nữa thất bại trong việc đẩy lui quân Mỹ.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Các xe thiết giáp của Đức gặp khó khăn lớn khi phải đối đầu với sự áp đảo về số lượng của các xe tăng của Mỹ, và trong nỗ lực cuối cùng để chặn cuộc tiến công của quân Mỹ, lực lượng Đức tổ chức các cuộc tấn công tập trung vào những vị trí của quân Mỹ, bằng tất cả những gì họ có thể tập hợp được. Họ gặp cản trở rất lớn bởi việc thiếu quân dự bị, mặc dù tướng Koechling đã có thể triển khai một đơn vị xe tăng Tiger đến thị trấn Alsdorf trong một nỗ lực để đánh chặn cuộc tiến công của quân Mỹ vào phòng tuyến của Đức ở phía Bắc Aachen.
Một cuộc phản công được triển khai vào ngày mùng 8, với lực lượng là sự kết hợp của một Trung đoàn bộ binh, Tiểu đoàn bộ binh số 1, một nhóm thuộc Lữ đoàn Panzer 108 và khoảng 40 xe bọc thép được lượm nhặt từ các đơn vị. Mặc dù gặp cản trở lớn vì pháo binh của Mỹ, nhưng cánh trái của cuộc phản công này đã loại khỏi vòng chiến đấu một Trung đội lính Mỹ, còn cánh phải thì đã tiến được tới một giao lộ ở phía Bắc thị trấn Alsdorf. Một Trung đội tăng Sherman đang hỗ trợ cuộc chiến đấu ở thị trấn Mariadorf thì bất ngờ bị tấn công chọc sườn, nhưng họ đã có thể đẩy lui cuộc đột kích này của quân Đức sau một trận giao tranh khốc liệt. Hai chiếc pháo tự hành Sturmgeschütz IV cùng một đội hình bộ binh Đức đã tiến vào Alsdorf, nơi mà họ bị lực lượng Mỹ đánh trả một cách ác liệt. Mặc dù bằng một cách nào đó, hai khẩu pháo tự hành của Đức lại có thể né được sự truy đuổi của xe tăng Mỹ, họ cuối cùng bị tấn công bởi bộ binh và bị đẩy lui về điểm xuất phát. Với việc thương vong ngày càng gia tăng còn quân Mỹ thì ngày càng lấn tới, bộ chỉ huy tối cao quân Đức đã quyết định điều chuyển Sư đoàn Panzergrenadier số 3 đến Aachen, Theo sau đó là Quân đoàn Panzer số I SS, trong đó bao gồm Sư đoàn Panzer 116 và Tiểu đoàn Panzer hạng nặng 101 - một phần của Sư đoàn Panzer số 1 SS.
Tiến công từ phía Nam: 8-11 tháng 10.
Ở phía Nam, Sư đoàn bộ binh số 1 bắt đầu cuộc tấn công vào ngày 8 tháng 10, với mục tiêu là chiếm được thị trấn Verlautenheide và Đồi 231 (hoặc "Đồi Crucifix") gần thị trấn Ravelsberg.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Cuộc tấn công của họ được dọn đường bởi những loạt pháo kích hạng nặng, đã phần nào giúp các đơn vị bộ binh có thể chiếm đóng các mục tiêu một cách nhanh chóng. Trong trận Đồi Crucifix, Đại úy Bobbie E. Brown, chỉ huy Đại đội C, Trung đoàn bộ binh 18 đã một mình tiêu diệt ba lô cốt của địch với những quả bộc phá, và mặc dù bị thương, ông vẫn tiếp tục dẫn dắt Đại đội của mình tiếp tục chiến đấu, vì hành động quả cảm này, Brown đã được trao Huân chương Danh dự. Đến ngày mùng 10, Sư đoàn 1 đã ở vị trí được định trước để liên kết với Sư đoàn 30. Quân Đức cũng tổ chức phản công ở Đồi 231, đây là một trận đánh khốc liệt trong địa hình hiểm trở, trận đánh khép lại với việc tàn quân Đức tháo chạy, để lại 40 binh sĩ đã thiệt mạng và 35 người bị bắt làm tù binh. Mặc dù liên tiếp các cuộc phản công khiến bước tiến của họ có phần chững lại, Sư doàn 1 vẫn đã chiếm được một khu vực có địa hình cao bao quanh thành phố.
Ngày 10 tháng 10, tướng Huebner gửi đến tối hậu thư cho các lực lượng Đức ở Aachen, đe dọa sẽ san phẳng thành phố nếu như các toán quân không chịu ra đầu hàng. Trước sự đe dọa này, các chỉ huy quân Đức đã dứt khoát từ chối. Đáp lại động thái không hợp tác trên, pháo binh Mỹ bắt đầu đánh phá thành phố vào ngày hôm sau (ngày 11), họ đã khai hỏa ước tính khoảng 5,000 quả đạn pháo, hoặc trên 153 tấn thuốc nổ, thành phố cũng trở thành mục tiêu của những cuộc không kích ác liệt của không quân Mỹ.
Hội quân: 11-16 tháng 10.
Thương vong của quân Mỹ cũng ngày một tăng, một phần do các cuộc phản công của quân Đức và thương vong do càn quét các lô cốt. Quân Đức đã dành cả đêm ngày mùng 10 để biến những mái nhà ở thị trấn Bardenberg trở thành những lô cốt vững chắc, việc này đã buộc quân Mỹ phải rút lui và thay vào đó lập thế bao vây thị trấn. Ngày 12 tháng 10, quân Đức phát động một cuộc phản công lớn nhằm vào Sư đoàn 30 của Mỹ. Tuy nhiên cuộc phản công này đã bị gián đoạn bởi hỏa lực mạnh từ pháo binh và những công sự chống tăng được bố trí vững chắc.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Ở ngôi làng Birk, một cuộc đụng độ kéo dài ba đến bốn tiếng đồng hồ giữa một số xe tăng Đức và một chiếc Sherman duy nhất của Mỹ đã nổ ra, chiếc Sherman đã bắn hạ được một chiếc Panzer IV và buộc một chiếc khác phải rút lui, nhưng ngay sau đó nó cũng bị tấn công bởi những chiếc xe tăng khác của Đức. Chiếc xe tăng cô độc này sau đó nhận được sự hỗ trợ từ một đơn vị của Sư đoàn thiết giáp số 2 và buộc quân Đức phải chạy khỏi làng. Sư đoàn 30 ngay sau đó cũng đã nhận ra họ đang dần rơi vào thế phòng ngự trên khắp mặt trận, tuy nhiên, họ vẫn được lệnh phải tiến tiếp về phía Nam để hội ngộ với Sư đoàn 1. Để hoàn thành điều này, hai Tiểu đoàn từ Sư đoàn 29 được điều chuyển sang biên chế Sư đoàn 30, lúc này đang bị gây áp lực khá lớn.
Trong cùng ngày (12 tháng 10), ở phía Nam, hai Trung đoàn bộ binh Đức đã cố gắng tái chiếm Đồi 231 từ các đội lính GI thuộc Sư đoàn 1. Trong giao tranh ác liệt, người Đức đã có lúc giữ quyền kiểm soát ngọn đồi này một cách tạm thời, nhưng đã bị đẩy lùi vào cuối ngày, với hậu quả là cả hai Trung đoàn gần như bị tiêu diệt hoàn toàn. Từ ngày 11 cho đến ngày 13, không quân Đồng minh liên tục không kích Aachen, họ chọn những mục tiêu ở gần nhất với hành lang của quân Mỹ. Vào ngày 14, Trung đoàn bộ binh 26 được lệnh truy quét một khu công nghiệp ở ngoại ô Aachen để chuẩn bị cho cuộc tiến công vào thành phố. Đến ngày 15, trong một nỗ lực để tìm cách nới lỏng gọng kìm của quân Mỹ, quân Đức một lần nữa tổ chức phản công nhắm vào Sư đoàn 1, mặc dù một số xe tăng hạng nặng của Đức đã chọc thủng phòng tuyến của quân Mỹ, nhưng đa số chúng cùng các toán quân Đức đều bị tiêu diệt bởi pháo binh và không quân yểm trợ. Trong ngày tiếp theo, người Đức tiếp tục phát động một cuộc phản công nhỏ, sử dụng Sư đoàn 3 Panzergrenadier, nhưng sau khi chịu tổn thất nặng nề, họ bị buộc phải ngừng tấn công
Sư đoàn 30, cùng các đơn vị của Sư đoàn 29 và Sư đoàn thiết giáp số 2, tiếp tục tiến quân về phía Nam trong ngày 13 đến ngày 16 tháng 10.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Ở khu vực làng Wurselen, mặc dù có sự yểm hộ của không quân, họ vẫn thất bại trong việc chọc thủng phòng tuyến của quân Đức để hội quân với quân Đồng minh ở phía Nam. Người Đức tận dụng lợi thế từ thực tế tiền tuyến nhỏ hẹp để đáp trả lại các cuộc tấn công bằng pháo kích, và những bước tiến của quân Mỹ là khá chậm chạp khi các xe tăng Đức ẩn nấp trong những ngôi nhà để gây yếu tố bất ngờ cho bộ binh Mỹ. Tướng Hobbs, chỉ huy Sư đoàn 30, khi ấy đã quyết định thử thọc sườn tuyến phòng ngự của quân Đức bằng việc tấn công một vài khu vực với hai Tiểu đoàn bộ binh. Cuộc tấn công đã thành công, việc này cho phép Sư đoàn 30 và Sư đoàn 1 hội quân với nhau vào ngày 16. Những cuộc chiến đấu cho đến lúc này đã khiến Quân đoàn XIX của Mỹ mất 400 lính và bị thương khoảng 2,000, với 72% số thương vong tới từ Sư đoàn 30. Người Đức cũng chẳng khá hơn là mấy, cho đến ngày 14 tháng 10, họ đã có khoảng 630 binh sĩ tử trận và con số thương binh là 4,400, khoảng 600 lính mất tích trong cuộc phản công của Sư đoàn 3 Panzergrenadier nhắm vào Sư đoàn 1 Mỹ vào ngày 16 tháng 10.
Cuộc chiến trong thành phố: 13-21 tháng 10.
Bởi vì đã tiêu tốn quá nhiều nhân lực trong việc chống lại các cuộc phản công của quân Đức và chiếm các khu vực xung quanh Aachen, Sư đoàn 1 chỉ có thể giao nhiệm vụ chiếm thành phố cho một Trung đoàn duy nhất. Nhiệm vụ này rơi vào tay Trung đoàn bộ binh 26, dưới sự chỉ huy của Đại tá John F. R. Seitz, người cũng đang chỉ có hai trên tổng số ba tiểu đoàn dưới quyền trong tay. Được trang bị súng máy và súng phun lửa, Tiểu đoàn 2 và 3 ban đầu chỉ được hỗ trợ bởi một vài xe tăng và một khẩu pháo howitzer . Thành phố được bảo vệ bởi khoảng 5,000 lính Đức, trong đó bao gồm các lính hải quân, không quân và nhân viên cảnh sát thành phố được bổ sung vào biên chế. Phần lớn các binh sĩ này thiếu kinh nghiệm và không được đào tạo bài bản, và cũng chỉ được hỗ trợ bởi một số lượng nhỏ xe tăng và súng máy. Tuy nhiên, quân phòng thủ ở Aachen đã tận dụng những địa hình đường phố được miêu tả như mê cung của thành phố để cố thủ và bù cho những thiếu thốn của họ.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Cuộc tấn công đầu tiên của Trung đoàn 26 vào ngày 13 tháng 10 đã cho thấy được cái nhìn quan trọng về tổng thể địa hình trận đánh, bộ binh Mỹ đã bị phục kích bởi quân phòng thủ của Đức từ những ống cống hay những căn hầm trong thành phố, việc này buộc quân Mỹ phải giải quyết sạch sẽ từng ngóc ngách một trước khi di chuyển đến vị trí tiếp theo, những chiếc Sherman cũng không thể tiêu diệt được hoàn toàn hỏa lực của quân Đức. Thường dân trong thành phố buộc phải di chuyển đến nơi khác theo bước tiến của Trung đoàn 26, không có người Đức nào được cho phép ở lại các khu vực mà quân Mỹ đang quản lý. Thành công ở Aachen được tính bằng số căn nhà chiếm được, khi mà cuộc tiến công diễn ra rất chậm chạp, và để thích nghi với những bức tường dày của những tòa nhà cổ trong thành phố, Trung đoàn 26 đã phải sử dụng khẩu pháo howitzer để bắn phá các vị trí công sự của Đức. Nhờ khẩu pháo howitzer, những đường đi đã được mở ra, chúng cho phép bộ binh có thể tiến công từ nhà này sang nhà khác thay vì phải trở ra mặt đường mỗi khi giải quyết xong một vị trí, việc mà có thể khiến họ thành mục tiêu của hỏa lực địch. Những chiếc Sherman cũng gặp phục kích, khi họ tới các nút giao và bị bắn bởi những khẩu pháo tự hành đã được ngụy trang của quân Đức. Từ sau đó, các xe tăng và phương tiện của Mỹ cũng đã phải di chuyển chậm rãi và cẩn trọng hơn, họ cũng sẽ khai hỏa vào một số ngôi nhà để tiêu diệt các đơn vị của địch (nếu có) và dọn đường cho bộ binh. Không thể lên mặt đất vì sự tấn công của không quân, bộ binh Đức chọn cách tấn công quân Mỹ từ phía sau đội hình của họ, lợi dụng những hệ thống cống rãnh. Quân Đức chống trả rất quyết liệt, họ cũng phát động những cuộc phản công nhỏ và sử dụng các phương tiện thiết giáp để chặn bước tiến của quân Mỹ.
Vào ngày 18 tháng 10, Tiểu đoàn 3 của Trung đoàn 26 chuẩn bị một cuộc đột kích vào khách sạn Hotel Quellenhof, đó là một trong những nơi cuối cùng mà quân Đức còn cố thủ trong thành phố. Xe tăng và binh lính đã bắt đầu khai hỏa vào khách sạn, lúc ấy là đầu não của quân Đức trong thành phố.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Ngay trong đêm, 300 binh sĩ của Tiểu đoàn 1 SS đã có thể đến tiếp viện cho lực lượng phòng thủ ở khách sạn và đã đánh bại được một số cuộc tấn công của quân Mỹ vào tòa nhà này. Một cuộc phản công của quân Đức cũng đã có thể tiêu diệt một số vị trí của quân Mỹ ở bên ngoài khách sạn, và họ đã có thể giải tỏa áp lực cho khách sạn này một cách tạm thời, trước khi bị đánh bại bởi những màn pháo kích của quân Mỹ.
Hai sự kiện sau đó là hỗ trợ cho cuộc tiến công cuối cùng. Trước tiên, để giảm bớt thương vong trên tiền tuyến, quân Mỹ đã quyết định đánh phá các trọng điểm còn lại của quân Đức bằng pháo tự hành M12 155mm. Thứ hai, để hỗ trợ Sư đoàn 1, một Tiểu đoàn thuộc Trung đoàn bộ binh 110, Sư đoàn bộ binh 28 Mỹ đã được chuyển lên từ Quân đoàn V vào ngày 18 tháng 10 để hỗ trợ cho Trung đoàn 26 đang chiến đấu trong thành phố. Ban đầu, Tiểu đoàn này được giao nhiệm vụ bọc lót cho Trung đoàn 26 nhưng đến ngày 19-20 tháng 10 thì họ nhận được lệnh tham gia chiến đấu trực tiếp, thay thế cho Tiểu đoàn 3 đang bị mất tích. Ngày 21 tháng 10, các binh sĩ của Trung đoàn 26, được hỗ trợ bởi Tiểu đoàn thuộc Trung đoàn 110 đã cuối cùng chiếm được khu trung tâm thành phố Aachen. Trong cùng ngày hôm đó, toán lính cuối cùng của quân Đức trong khách sạn Hotel Quellenhof cũng đã ra đầu hàng quân Mỹ, khép lại cuộc chiến khốc liệt ở thành phố Aachen.
Kết quả.
Trận Aachen đã gây tổn thất tương đối cho cả hai phía của trận đánh, phía Mỹ có trên 7,000 thương vong, trong khi đó Đức có trên 5,000 thương vong và 5,600 lính bị bắt làm tù binh. Kể từ ngày 2 tháng 10 năm 1944, Sư đoàn bộ binh 30 đã mất khoảng 3,000 lính cả tử trận và bị thương, trong khi đó Sư đoàn bộ binh số 1 có ít nhất 1,350 thương vong (150 tử trận và 1,200 bị thương). Quân Đức cũng có thêm 5,100 thương vong trong trận đánh ở trung tâm Aachen, trong số đó có 3,473 binh sĩ bị bắt. Trong tiến trình của trận đánh, "Wehrmacht" mất hoàn toàn hai Sư đoàn và tám Sư đoàn khác bị thiệt hại nặng, trong đó bao gồm ba Sư đoàn bộ binh mới và một Sư đoàn thiết giáp.
|
Trận Aachen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811252
|
Điều này phần lớn là bởi cách họ chiến đấu, một con số khoảng 20 Tiểu đoàn đã được sử dụng trong các trận phản công khác nhau vào chỉ duy nhất Sư đoàn 30 của Mỹ, trung bình mỗi cuộc tấn công sẽ có sự tham gia của hai Trung đoàn. Trong cuộc đụng độ này, người Đức cũng dần có sự tôn trọng hơn cho khả năng tác chiến của người Mỹ, họ nhìn nhận ra được khả năng khai hỏa liên hoàn với vô số các loạt đạn pháo và sự hỗ trợ của các đơn vị thiết giáp của người Mỹ. Cả hai Sư đoàn 30 và Sư đoàn 1 đều nhận được tuyên dương đơn vị từ tổng thống cho những hành động của họ ở Aachen.
Tuy nhiên, sự phản kháng của quân Đức ở Aachen đã làm chậm được phần nào kế hoạch tiếp tục tiến quân về phía Đông của quân Đồng minh. Sau khi chiến sự ở Aachen khép lại, quân Đồng minh tiếp tục tiến công để chiếm đóng một số con đập ở phía sau rừng Hürtgen, những con đập này có thể được người Đức sử dụng hòng làm ngập những thung lũng dẫn đường tới Berlin. Việc này đã dẫn đến trận rừng Hürtgen, một trận đánh khó khăn và ác liệt hơn nhiều so với trận Aachen.
Franz Oppenhoff được bổ nhiệm làm thị trưởng Aachen bởi quân Đồng minh vào ngày 31 tháng 10, nhưng sau khi thân phận của ông bị bại lộ, ông đã bị ám sát theo lệnh của Heinrich Himmler trong "Unternehmen Karneval" (chiến dịch Carnival) vào ngày 25 tháng 3 năm 1945.
|
Luidia maculata
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811253
|
Luidia maculata là một loài sao biển thuộc họ Luidiidae, bộ Paxillosida, có nguồn gốc từ khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. Loài này thường được gọi là sao biển tám cánh do chủ yếu có tám cánh, mặc dù số lượng cánh có thể thay đổi từ năm đến chín.
Miêu tả.
"Luidia maculata" là một loài sao biển lớn, có đường kính lên tới 25 cm (10 in). Loài này thường có bảy hoặc tám (đôi khi chín) cánh dài, thon, nhọn và một đĩa trung tâm tương đối nhỏ. Bề mặt phía trên khá bằng phẳng với một số chấm, được bao phủ bởi các cấu trúc giống cái bàn, có đỉnh phẳng được gọi là paxilla. Các hàng chân ống màu nhạt kết thúc bằng các điểm chứ không phải các miếng hút, xuất hiện ở hai bên cánh tay và bề mặt miệng (dưới). Có hai dạng màu sắc khác nhau của loài sao biển này: một số cá thể có màu nâu sẫm hoặc nâu lục đồng nhất, trong khi những cá thể khác có màu nâu sẫm với các mảng hình chữ V màu nâu cam, hoặc nâu nhạt với những mảng sẫm màu. Loài này có thể bị nhầm lẫn với một số thành viên khác của chi Luidia, đặc biệt là "L. savignyi", song loài đó có gai trong khi "L. maculata" thì nhẵn. Một loài tương tự khác là "L. magnifica", nhưng thường có chín hoặc mười cánh tay.
Phân bố và môi trường sống.
"Luidia maculata" có nguồn gốc từ vùng nhiệt đới Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương. Môi trường sống thông thường của chúng là cát bùn trên đáy đầm phá, nhưng cũng phân bố trên các trầm tích mềm khác và trong các thảm cỏ biển. Phạm vi độ sâu của loài này là từ vài mét xuống khoảng 35 m (115 ft).
Sinh thái.
"Luidia maculata" vùi một phần cơ thể trong trầm tích mềm nên rất khó phát hiện. Đây là loài săn mồi, chủ yếu ăn nhím biển, đặc biệt là đô la cát có hình dạng không đều cùng các loài động vật da gai tương tự cũng sống vùi mình trong cát. Không giống như một số loài có liên quan thực hiện tiêu hóa bên ngoài cơ thể, "L. maculata" ăn bằng cách hút toàn bộ con mồi vào trong miệng. Khi chui khỏi nơi ẩn náu, nó thường để lại những mảnh vụn không ăn được của con mồi trong cái hốc vừa nằm.
|
Luidia maculata
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811253
|
Các loại đồ ăn khác bao gồm hải sâm, sao biển đuôi rắn, loài thân mềm hai mảnh vỏ, ốc sên, động vật giáp xác và giun.
|
Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811256
|
Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới (WFDY) là một tổ chức thanh niên quốc tế và có lịch sử tự mô tả mình là cánh tả và chống chủ nghĩa đế quốc. WFDY được thành lập tại Luân Đôn vào năm 1945 với tư cách là một phong trào thanh niên quốc tế, được tổ chức trong bối cảnh Thế chiến II kết thúc với mục đích đoàn kết thanh niên từ các nước Đồng minh trong một mặt trận chống phát xít, ủng hộ hòa bình, chống hạt nhân, thể hiện tình hữu nghị giữa thanh niên các nước tư bản và khối xã hội chủ nghĩa. Trụ sở chính của WFDY ở Budapest, Hungary.
Sự kiện chính của WFDY là Lễ hội Thanh niên và Sinh viên Thế giới. Lễ hội được tổ chức lần cuối tại Sochi, Nga, vào tháng 10 năm 2017. Đây là một trong những tổ chức đầu tiên được cấp tư cách tư vấn trong Hội đồng Kinh tế và Xã hội Liên Hợp Quốc.
Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh và Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam đều nằm trong tổ chức này.
Lịch sử.
Vào ngày 10 tháng 11 năm 1945, Hội nghị Thanh niên Thế giới, được tổ chức tại Luân Đôn, đã thành lập Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới. Hội nghị lịch sử này được triệu tập theo sáng kiến của Hội đồng Thanh niên Thế giới được thành lập trong Thế chiến thứ hai để tập hợp các phong trào thanh niên của các quốc gia đồng minh trong một mặt trận chống phát xít. Hội nghị có sự tham dự của hơn 600 đại biểu đến từ 63 quốc gia, vào thời điểm đó, đây là cuộc tụ họp lớn nhất và đa dạng nhất của giới trẻ quốc tế. Hội nghị đã thông qua lời thề cam kết vì hòa bình.
Ngay sau đó, với sự khởi đầu của Chiến tranh Lạnh và bài phát biểu về Bức màn sắt của Winston Churchill, tổ chức này đã bị Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ cáo buộc là "con rối của Moscow". Nhiều tổ chức sáng lập đã rời bỏ liên đoàn, chỉ còn lại các tổ chức thanh niên từ các quốc gia xã hội chủ nghĩa và các tổ chức thanh niên cộng sản. Giống với Hội Sinh viên Quốc tế (IUS) và các tổ chức thân Liên Xô khác, WFDY trở một công cụ đấu tranh chính trị của Liên Xô, từ đó trở thành mục tiêu của CIA .
Khi Liên Xô và Khối phía Đông sụp đổ, WFDY rơi vào khủng hoảng.
|
Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811256
|
Với khoảng trống quyền lực do sự sụp đổ của tổ chức thành viên quan trọng nhất, Komsomol của Liên Xô, đã có những quan điểm trái ngược nhau về tương lai của tổ chức. Một số muốn có một cấu trúc phi chính trị hơn, trong khi những người khác nghiêng về một liên đoàn cánh tả công khai hơn. Tuy nhiên, WFDY đã vượt qua cuộc khủng hoảng này và ngày nay là một tổ chức thanh niên quốc tế năng động, tổ chức các hoạt động thường xuyên.
|
Halle Open 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811257
|
Halle Open 2023 (còn được biết đến với Terra Wortmann Open vì lý do tài trợ) là một giải quần vợt thi đấu trên mặt sân cỏ ngoài trời. Đây là lần thứ 30 giải Halle Open and part of the ATP Tour 500 được tổ chức và là một phần của ATP Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại OWL Arena ở Halle, Đức, từ ngày 19 đến ngày 25 tháng 6 năm 2023.
Nội dung đơn.
Vận động viên khác.
Đặc cách:
Bảo toàn thứ hạng:
Vượt qua vòng loại:
Thua cuộc may mắn:
Nội dung đôi.
Vận động viên khác.
Đặc cách:
Vượt qua vòng loại:
|
Shiro Seijo to Kuro Bokushi
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811258
|
là một sê-ri manga Nhật Bản được viết và minh họa bởi Kazutake Hazano. đuwợc đăng nhiều kỳ trên "Shonen Magazine R" của Kodansha dưới hình thức tạp chí online từ tháng 4 năm 2017 đén tháng 1 năm 2023, khi tạp chí bị giải tán, và được chuyển qua trang web "Monthly Maga Kichi", các chương của sê-ri được hợp lại thành 12 tập tankōbon vào tháng 12 năm 2022. Bản chuyển thể anime được sản xuất bởi Doga Kobo được ra mắt vào tháng 7 năm 2023.
Truyền thông.
Được viết và minh họa bởi Kazutake Hazano, "Shiro Seijo to Kuro Bokushi" bắt đầu được đăng dài kỳ trong tạp chí online "Shōnen Magazine R" của Kodansha vào ngày 20 tháng 4 2017.Vào ngày 20 tháng 1 năm 2023, loạt truyện được chuyển qua trang web "Monthly Maga Kichi" sau sự giải tán của "Shōnen Magazine R". Cho đến tháng 5 năm 2023, 12 tập "tankōbon" đã được phát hành. Tại Bắc Mĩ, Kodansha USA đã cấp phép cho bộ truyện cho ấn phẩm kỹ thuật số bằng tiếng Anh. Tại Việt Nam, bộ truyện được Nhà xuất bản Kim Đồng mua bản quyền và phát hành với tựa đề "Cecilia và Lawrence", 2 tập đầu tiên được phát hành vào ngày 11 tháng 8 năm 2023.
Anime.
Bản chuyển thể anime được thông báo vào tháng 6 năm 2022. Nó được sản xuất bởi Doga Kobo với Noro Sumie là đạo diễn, kịch bản bởi Yamada Yuka, thiết kế nhân vật bởi Nakagawa Hiromi, và soạn nhạc bởi Kawada Ruka. Loạt phim ban đầu được lên kế hoạch vào tháng 4 năm 2023, nhưng sau đó bị hoãn vì đại dịch COVID-19 ảnh hưởng tới việc sản xuất. Loạt phim chuẩn bị lên sóng vào ngày 13 tháng 7 năm 2023 trên Tokyo MX và các nền tảng khác. Bài hát mở đầu là của ClariS, trong khi bài hát kết thúc là của Sasanomaly. Crunchyroll được cấp phép cho loạt phim. Aniplus Asia cấp phép cho loạt phim tại Đông Nam Á.
Đón nhận.
Đánh giá về tập đầu tiên của manga, Rebecca Silverman từ Anime News Network đánh giá tích cực về nét vẽ của nó, nhưng có cảm xúc lẫn lộn, đánh giá cốt truyện "đôi khi hài hước và ngọt ngào", đồng thời chỉ trích sự thiếu căng thẳng
|
Boku no Kokoro no Yabai Yatsu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811259
|
là một sê-ri manga Nhật Bản được viết và minh họa bởi Sakurai Norio. Nó bắt đầu được đăng nhiều kỳ trên "Weekly Shonen Champion" từ ngày 8 tháng 3 năm 2018, sau đó được chuyển qua "Champion Cross" trước khi được chuyển qua "Manga Cross". Được xuất bản thành 8 tập tankōbon. Bản chuyển thể anime được sản xuất bởi Shin-Ei Animation được phát sóng từ tháng 4 đến tháng 6 năm 2023. Mùa tiếp theo chuẩn bị được ra mắt vào tháng 1 năm 2024.
Tóm tắt.
Ichikawa Kyōtarō là một học sinh cô độc, luôn mơ mộng về việc giết những người bạn học nổi tiếng của mình, thường đọc bách khoa toàn thư về giết người và tìm hiểu về giải phẫu người, với thần tượng xinh đẹp của lớp, Anna Yamada, là mục tiêu hàng đầu của cậu. Tuy nhiên, khi cậu nhận thấy rằng Anna khá kỳ quặc theo cách riêng của cô ấy, và khi cô ấy ngày càng trở nên thân thiện với Kyōtarō, cậu dần cảm mến cô và họ bắt đầu trở nên thân thiết hơn.
Truyền thông.
Manga.
Loạt truyện được viết và minh họa bởi Norio Sakurai. Được đăng dài kì trên Akita Shoten của "Weekly Shōnen Champion" từ ngày 8 tháng 3 năm 2018. Vào ngày 10 tháng 4 năm 2018, loạt truyện được chuyển qua web manga "Champion Cross". Vào ngày 10 tháng 7 năm 2018, Akita Shoten sáp nhập "Champion Cross" với một web manga mới mang tên "Manga Cross". Sau khi website được sáp nhập, nó được chuyển qua "Manga Cross". Đén tháng 3 năm 2023, 8 tập được xuất bản.
Vào tháng 12 năm 2020, Seven Seas Entertainment thông báo họ đã cấp phép cho bộ truyện xuất bản bằng tiếng Anh. Loạt truyện cũng được xuất bản bởi Nhà xuất bản Đông Lập tại Đài Loan.
Mỗi chương của loạt truyện được gọi là karte.
Anime.
Tháng 8 năm 2022, loạt truyện đã được thông báo rằng bộ truyện sẽ được chuyển thể anime. Loạt phim được sản xuất bởi Shin-Ei Animation với Akagi Hiroaki làm đạo diễn, Hanada Jukki viết kịch bản, Katsumata Masato thiết kế nhân vật và Ushio Kensuke sáng tác âm nhạc. Nó được chiếu từ ngày 2 tháng 4 đến ngày 18 tháng 6 2023 trên NUMAnimation của TV Asahi. Bài hát mở đầu là bởi Yorushika, trong khi bài hát kết thúc là bởi Lam Kohana. Tại Anime NYC năm 2022, Sentai Filmworks thông báo rằng họ đã được cấp phép cho loạt phim, và sẽ phát trực tuyến trên Hidive.
|
Boku no Kokoro no Yabai Yatsu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811259
|
Plus Media Networks Asia được cấp phép tại Đông Nam Á, sẽ được công chiếu lần đầu trên Aniplus Asia.
Mùa thứ hai được thông báo sau khi tập 12 được chiếu. Nó được chuẩn bị để ra mắt vào tháng 1 năm 2024.
Đón nhận.
Năm 2019, loạt truyện được xếp hạng năm trong Tsugi ni kuru Manga Taishō. Vào năm 2020, loạt truyện đứng hạng nhất ở cùng thể loại. Loạt truyện được xếp hạng ba vào năm 2020 trong "Kono Manga ga Sugoi!". Nó cũng được đứng hạng tư trong Tsutaya Comic Awards lần thứ 4. Nó xếp thứ mười ba trong đề xuất của Honya Club.Nó cũng được đề cử cho giải Manga Taishō vào năm 2020. Nó xếp thứ tư trong một cuộc thăm dò năm 2020 trong số những bộ truyện tranh muốn được chuyển thể thành anime nhất. Nó đứng đầu trong cuộc bình chọn tương tự vào năm 2021.
Vào tháng 6 năm 2023, TV Asahi đã công bố trong kết quả tài chính cuối năm của họ rằng anime chuyển thể đã ghi nhận doanh thu toàn cầu cao nhất cho một TV anime trong NUMAnimation.
|
Halle Open 2023 - Đơn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811264
|
Alexander Bublik là nhà vô địch, đánh bại Andrey Rublev trong trận chung kết, 6–3, 3–6, 6–3.
Hubert Hurkacz là đương kim vô địch, nhưng thua ở vòng 2 trước Tallon Griekspoor.
|
Halle Open 2023 - Đôi
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811266
|
Marcelo Melo và John Peers là nhà vô địch, đánh bại Simone Bolelli và Andrea Vavassori trong trận chung kết, 7–6(7–3), 3–6, [10–6].
Marcel Granollers và Horacio Zeballos là đương kim vô địch, nhưng thua ở vòng 1 trước Albano Olivetti và David Vega Hernández.
|
Caloris Montes
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811271
|
Caloris Montes (; tiếng Latinh có nghĩa là "những ngọn núi nhiệt") là một dãy núi nằm trên Sao Thủy. Đây là một hệ thống các đồi và thung lũng có dạng tuyến kéo dài hơn 1.000 km về phía đông bắc từ mountainous rim của Caloris Basin trong tứ giác Shakespeare (H-3).
|
Þórir Jóhann Helgason
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811273
|
Þórir Jóhann Helgason (sinh ngày 28 tháng 9 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Iceland hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ tấn công cho câu lạc bộ Lecce tại Serie A và Đội tuyển bóng đá quốc gia Iceland.
Sự nghiệp thi đấu.
U.S. Lecce.
Vào ngày 15 tháng 7 năm 2021, Þórir ký bản hợp đồng 4 năm, cùng với một thỏa thuận kéo dài thêm 1 năm với câu lạc bộ Lecce tại Serie B.
Quốc tế.
Þórir ra mắt quốc tế cho Iceland vào ngày 29 tháng 5 năm 2021, trong một trận đấu giao hữu gặp México trên Sân vận động AT&T ở Arlington, Texas.
Danh hiệu.
Iceland
|
Nam Kasai
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811275
|
Nam Kasai () là một quốc gia ly khai không được công nhận nằm trong Cộng hòa Congo (Cộng hòa Dân chủ Congo ngày nay), tồn tại bán độc lập từ năm 1960 đến năm 1962. Dù ban đầu chỉ được đề xuất là một tỉnh, Nam Kasai đã theo đuổi quyền tự trị chính thức trong hoàn cảnh tương tự nước láng giềng phía nam lớn hơn nhiều Katanga, giữa thời kỳ hỗn loạn chính trị phát sinh từ nền độc lập của Congo thuộc Bỉ với tên gọi Khủng hoảng Congo. Tuy nhiên, khác với Katanga, Nam Kasai không tuyên bố độc lập hoàn toàn khỏi Cộng hòa Congo một cách rõ ràng, cũng như bác bỏ chủ quyền của Congo.
Nhà lãnh đạo và người ủng hộ chính của Nam Kasai là Albert Kalonji. Ông đại diện cho một phe của phong trào dân tộc chủ nghĩa ("Mouvement National Congolais-Kalonji" hoặc MNC-K) thời kỳ tiền phi thực dân hóa, khai thác những căng thẳng sắc tộc giữa dân tộc của ông, người Baluba và người Bena Lulua để thiết lập một quốc gia với người Luba chiếm đa số. Đất nước này nằm trong quê hương truyền thống của họ ở phía đông nam vùng Kasai. Khi bạo lực giáo phái nổ ra trên khắp đất nước, nhà nước tuyên bố ly khai khỏi chính phủ Congo vào ngày 9 tháng 8 năm 1960, kêu gọi những người Baluba sống ở phần còn lại của Congo trở về "quê hương" họ rồi bổ nhiệm Kalonji làm Tổng thống. Mặc dù chính phủ Nam Kasai tuyên bố thành lập một khu tự trị của một quốc gia liên bang rộng khắp Congo, nhưng họ thực hiện một mức độ tự trị khu vực, thậm chí còn sản xuất hiến pháp và tem bưu chính riêng. Nước này được hỗ trợ bởi các thế lực nước ngoài, đặc biệt là Bỉ, đồng thời do hoạt động xuất khẩu kim cương tài trợ. Nam Kasai đã giải quyết nhiều cuộc khủng hoảng, bao gồm cả những cuộc khủng hoảng do lượng lớn người tị nạn Luba di cư gây ra, nhưng ngày càng trở nên quân phiệt và đàn áp.
Ngay sau cuộc ly khai, quân đội Nam Kasai và Congo nhanh chóng đụng độ sau khi chính quyền trung ương Congo ra lệnh tấn công khu vực này. Chiến dịch được hoạch định là bước đầu tiên của một cuộc chiến lớn hơn chống lại Katanga, đi kèm với các vụ thảm sát người Baluba trên diện rộng và một cuộc khủng hoảng người tị nạn, bị một số người đương thời coi như diệt chủng.
|
Nam Kasai
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811275
|
Nhà nước nhanh chóng bị quân đội Congo tàn phá. Bạo lực trong cuộc đàn áp Kasai đã mang lại ít nhiều tính hợp pháp để Joseph Kasa-Vubu phế truất Patrice Lumumba khỏi ghế Thủ tướng vào cuối năm 1960; Lumumba sau đó bị bắt giữ và ám sát. Do đó, Nam Kasai vẫn có quan hệ tương đối tốt với chính phủ mới của Congo từ năm 1961. Các nhà lãnh đạo của vùng bao gồm bản thân Kalonji đã giữ chức vụ trong cả chính phủ Nam Kasai lẫn quốc hội Congo. Nam Kasai tiếp tục trong trạng thái gần như độc lập trong khi quân đội Congo và Liên Hợp Quốc có thể di chuyển qua lãnh thổ cùng lúc tránh xung đột với hiến binh Nam Kasai. Vào tháng 4 năm 1961, Kalonji lấy tước hiệu hoàng gia "Mulopwe" ("Vua của người Baluba") để ràng buộc nhà nước chặt chẽ hơn với Đế quốc Luba thời tiền thuộc địa. Hành động này đã gây chia rẽ trong chính quyền Nam Kasai khiến Kalonji đã bị đa số đại diện quốc hội nước này ở Léopoldville từ chối. Vào tháng 12 năm 1961, Kalonji bị bắt với cớ pháp luật ở Léopoldville rồi ngồi tù; Ferdinand Kazadi lên nắm quyền với tư cách nguyên thủ quốc gia. Quân đội Liên Hợp Quốc và Congo chiếm đóng Nam Kasai. Vào tháng 9 năm 1962, ngay sau khi vượt ngục và trở về Nam Kasai, Kalonji bị lật đổ bởi một cuộc đảo chính quân sự buộc ông phải sống lưu vong và chấm dứt cuộc ly khai.
Nhà nước ly khai Nam Kasai thường được xem là kết thúc vào tháng 12 năm 1961 khi Kalonji bị bắt, hoặc tháng 10 năm 1962 với cuộc đảo chính chống Kalonji cùng sự xuất hiện mang tính quyết định của quân chính phủ.
Bối cảnh.
Thời kỳ thuộc địa.
Chế độ thực dân châu Âu ở Congo bắt đầu cuối thế kỷ 19. Tỏ ra thất vọng vì đất nước thiếu quyền lực và uy tín quốc tế, vua Léopold II của Bỉ đã cố gắng thuyết phục chính phủ ủng hộ việc mở rộng thuộc địa xung quanh lưu vực Congo lúc bấy giờ phần lớn chưa được khai phá. Sự mâu thuẫn của chính phủ Bỉ về ý tưởng này khiến Léopold cuối cùng thiết lập một thuộc địa cho riêng mình.
|
Nam Kasai
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811275
|
Nhờ một số quốc gia phương Tây coi Léopold như trung gian hữu ích giữa những cường quốc thực dân đối địch, quốc tế đã công nhận thuộc địa riêng Nhà nước Tự do Congo của ông vào năm 1885. Cường quốc khu vực lớn nhất ở vùng Kasai Đế quốc Luba bị sáp nhập vào quốc gia mới năm 1889. Vào đầu thế kỷ 20, sự bạo lực của các quan chức Nhà nước Tự do chống lại người Congo bản địa cùng chính sách khai thác kinh tế tàn nhẫn đã dẫn đến áp lực ngoại giao dữ dội đối với Bỉ, thúc đẩy nước này nắm quyền kiểm soát Congo một cách chính thức. Hệ quả là Bỉ biến Congo thành thuộc địa vào năm 1908.
Sự cai trị của Bỉ ở Congo dựa trên "bộ ba thuộc địa" ("trinité colonise") gồm các lợi ích của nhà nước, nhà truyền giáo và công ty tư nhân. Đặc quyền về lợi ích thương mại của Bỉ đưa một lượng lớn vốn vào Congo, trong khi các khu vực riêng lẻ xuất hiện sự phân công lao động. Trong nhiều trường hợp, lợi ích của chính phủ và doanh nghiệp tư nhân trở nên gắn bó chặt chẽ và nhà nước đã giúp các công ty phá vỡ các cuộc đình công, cũng như loại bỏ các rào cản khác do người dân bản địa áp đặt. Đất nước được chia thành các đơn vị hành chính tổ chức theo thứ bậc và điều hành thống nhất theo một "chính sách bản địa" ("politique indigène") đã định sẵn – trái ngược với người Anh và người Pháp thường ủng hộ hệ thống cai trị gián tiếp theo đó những lãnh đạo truyền thống nắm các vị trí quyền lực dưới sự giám sát của chính quyền thuộc địa.
Dân tộc.
Trước khi bắt đầu thời kỳ thuộc địa, khu vực Nam Kasai hình thành nên một phần của Đế quốc Luba, một liên bang gồm các vương quốc địa phương với văn hóa đồng nhất. Trong thế kỷ 17 và 18, người Baluba phân bố rộng trên phần lớn thảo nguyên Kasai-Katanga dọc theo lưu vực sông Kasai và cuối cùng phát triển thành một số nhóm dân tộc, đáng chú ý là người Luba-Kasai và người Luba-Katanga. Mặc dù chưa bao giờ hợp nhất thành một quốc gia tập trung duy nhất, nhưng các dân tộc vẫn giữ tình cảm gắn bó với nhau dựa trên các huyền thoại về nguồn gốc chung và các tập quán văn hóa.
|
Nam Kasai
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19811275
|
Các nhóm khác như Songye và Kanyok cũng có lịch sử lâu đời ở vùng Kasai.
Một trong những di sản chính của chế độ thuộc địa Kasai là sự phân chia lại dân cư một cách tùy tiện thành các nhóm sắc tộc mới. Bất chấp ngôn ngữ chung (Tshiluba) và văn hóa của hai dân tộc, các nhà quản lý thuộc địa tin rằng cư dân ở khu vực sông Lulua khác biệt về mặt chủng tộc với người Baluba và gọi họ là Bena Lulua. Họ còn tin rằng người Baluba thông minh, chăm chỉ và cởi mở với những ý tưởng mới hơn người Bena Lulua, những người bị cho là phản động và ngu ngốc hơn. Do đó, từ những năm 1930, nhà nước bắt đầu đối xử khác biệt với hai nhóm dân tộc, áp dụng các chính sách khác nhau cho mỗi nhóm đồng thời nâng người Baluba lên địa vị cao hơn các sắc dân khác.
Trong những năm 1950, khi người Bỉ bắt đầu lo sợ rằng sự trỗi dậy của tầng lớp Luba hùng mạnh sẽ tạo nên mối đe dọa với chế độ thuộc địa, chính quyền bắt đầu hỗ trợ các tổ chức người Lulua. Điều này càng góp phần vào sự phân cực dân tộc ngày càng tăng giữa hai nhóm. Năm 1952, một tổ chức có tên "Lulua Frères" (Anh em Lulua) được thành lập để vận động cho sự tiến bộ kinh tế xã hội của nhóm Lulua và trở thành đại diện không chính thức của người Bena Lulua. Năm 1959, sự thù địch Luba-Lulua lên đến đỉnh điểm khi chính quyền thực dân đề xuất di dời nông dân Luba khỏi miền đất Lulua để đến vùng lãnh thổ Luba kém màu mỡ hơn. Điều này dẫn đến sự thù địch gia tăng và các cuộc đụng độ dữ dội nổ ra. Vào tháng 8 năm 1959, người Luba biểu tình chống lại kế hoạch này song bị quân đội và cảnh sát thuộc địa đàn áp dữ dội.
Phong trào dân tộc chủ nghĩa và chính trị Congo.
Chủ nghĩa dân tộc Congo.
Một phong trào dân tộc chủ nghĩa và chống thực dân Liên Phi đã phát triển ở Congo thuộc Bỉ trong thập niên 1950, chủ yếu tại tầng lớp "évolué" (giai cấp tư sản thành thị da đen). Phong trào gồm một số đảng phái và nhóm chính trị bị phân chia rộng rãi về chủng tộc, địa lý đồng thời đối lập với nhau.
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.