input
stringlengths 4
1.12k
| output
stringlengths 6
1.12k
|
---|---|
bước 1: Cắm 3 cànhthân Araban cco thẤa so Rle ngaY góQ trái của bình.. Bưc 2: cắt ngắn 2 cành ArbVan cắm sát miệng bình. | Bước 1: Cắm 3 cành thân Araban cao thấp so le ngay góc trái của bình.. Bước 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm sát miệng bình. |
Bước 1: Cắm 3 cành thân araban cao thấp so le nGay góc tjái của bình.. BưNc 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm Sá miện bình. | Bước 1: Cắm 3 cành thân Araban cao thấp so le ngay góc trái của bình.. Bước 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm sát miệng bình. |
Bước 1 Cắm 3 cành thân Araban cao thấp so le ngay góc tráicủa bình.. Bước 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm sát miệng bình. | Bước 1: Cắm 3 cành thân Araban cao thấp so le ngay góc trái của bình.. Bước 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm sát miệng bình. |
BưỚc 1: Cắmv3 cành thân Araban caso thấp so le ngay góc trái của bình.. Bước 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm sát miệng bình. | Bước 1: Cắm 3 cành thân Araban cao thấp so le ngay góc trái của bình.. Bước 2: cắt ngắn 2 cành Araban cắm sát miệng bình. |
Sao tím cắm xen kẽ hoa.. . | Sao tím cắm xen kẽ hoa.. . |
Eotím cắm xen kẽ hoa.. . | Sao tím cắm xen kẽ hoa.. . |
Sao tím cẮm xen kẽ hoa.. . | Sao tím cắm xen kẽ hoa.. . |
Sao tím cắm xen kẼ hoa.. . | Sao tím cắm xen kẽ hoa.. . |
Sao tím cắWm xen kẽHoa.. . | Sao tím cắm xen kẽ hoa.. . |
Ngày còn bé, tôi rất hay bị mắng là vô duyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì cả. | Ngày còn bé, tôi rất hay bị mắng là vô duyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì cả. |
Ngày còn hbé, tôi rất hay Bị mắng là vô dmuyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì ccả. | Ngày còn bé, tôi rất hay bị mắng là vô duyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì cả. |
NLgày còn bé, tôi rất haY bị mắkg là vô uyênmỗi khi cườinói nhăn nhở không có ý tứ gì cả. | Ngày còn bé, tôi rất hay bị mắng là vô duyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì cả. |
Ngày còn bé, tôi rất hPy bị mắng là vô duyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì cảW | Ngày còn bé, tôi rất hay bị mắng là vô duyên mỗi khi cười nói nhăn nhở không có ý tứ gì cả. |
Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! | Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! |
Có người rộng lượng hơn thì mắngV yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! | Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! |
có người rộng lượng hơn thì mắng yêur: Congái mà chưa nói đã cười, vô uyên ! | Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! |
Ck người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! | Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! |
Có người rộng lượng hơnW thì mắng yêu: CMn gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! | Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! |
có người rộng lượng hơnN thì mắng yêu: Con gfi mà chưa nói đã cười, vô uuyênc! | Có người rộng lượng hơn thì mắng yêu: Con gái mà chưa nói đã cười, vô duyên ! |
Vậy phải thế nào mới đúng là có duyên? | Vậy phải thế nào mới đúng là có duyên? |
Vậy phải thế nEo mới đừng lY có dUyên? | Vậy phải thế nào mới đúng là có duyên? |
Vậy phải thẾ nào mới đúng là có duyên? | Vậy phải thế nào mới đúng là có duyên? |
Vậy phảithế nào mới đúng là có duyên? | Vậy phải thế nào mới đúng là có duyên? |
Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. | Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. |
Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạ gái kia làm thế nào mà đượcNnhiều Wngười khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. | Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. |
Tôi bắ đầu để Ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Co bé nhà ấy có duyên quá!. | Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. |
Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà đƯợc nhiều người khen là có ý có tứ, là cCo bé nhà ấy có dUyên quá!. | Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. |
Tô bắt đầu để ý xem đứa bạn gái ki làmgthế nào mà được nhiều người khenY là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy cÓ duyên quá!. | Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. |
Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà đượz nhiều người khen là có ý có tứ, là Con b nhà ly có duyên quá!. | Tôi bắt đầu để ý xem đứa bạn gái kia làm thế nào mà được nhiều người khen là có ý có tứ, là Con bé nhà ấy có duyên quá!. |
Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. | Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. |
Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi Lễ phép, ó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uingh nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ Tcười mỉm và thường lấy ta che miệng. | Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. |
Tôi thấy ngoàr chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý Tứ mỗi khi đi đứng, ăn Lống, nói năng, đặc biệt là Khi cười ba Giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miLệng. | Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. |
nTôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còln rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăqn ung, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thườngolấy tắy che aiệng. | Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. |
Tôi thấy goài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi cứng, ăn uống, nói năng, dac biệt là khi cười Jbao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. | Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. |
Tôi thấy ngoài chuyện thưah gửi Lễ phép, n còn zrất có ý tứI mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói nng, đặc biệt Là khi cườI bao giờ nó cŨng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệnG. | Tôi thấy ngoài chuyện thưa gửi lễ phép, nó còn rất có ý tứ mỗi khi đi đứng, ăn uống, nói năng, đặc biệt là khi cười bao giờ nó cũng chỉ cười mỉm và thường lấy tay che miệng. |
Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. | Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. |
Thỉnh thoảng cũng có lần lU cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. | Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. |
Thỉnh thoảng cũng có lầnZ lỡ cười to nó lìền nhớ ra và lập tức ngậms ngay miệng lại. | Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. |
Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nuó liền nhớ ra vàU lập tức npậm ngay miệnWg lại. | Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. |
TVhỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay mệng lại. | Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. |
Thỉnh thoảng cũn có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. | Thỉnh thoảng cũng có lần lỡ cười to nó liền nhớ ra và lập tức ngậm ngay miệng lại. |
Thế là tôi biết rồi, cười mỉm là có duyên chứ gì! | Thế là tôi biết rồi, cười mỉm là có duyên chứ gì! |
Thế là tôi biết rồi, cườiEmỉm là có duyên chứ gì! | Thế là tôi biết rồi, cười mỉm là có duyên chứ gì! |
Thế là tUi biết rồi, cười mỉm lT có duyên chứ gì! | Thế là tôi biết rồi, cười mỉm là có duyên chứ gì! |
Thế là tôi biết rồi, cười mỉmGlà có duyên chứgì! | Thế là tôi biết rồi, cười mỉm là có duyên chứ gì! |
Thế là Tôi biết ồi, cười mỉm là có duyên chũ g! | Thế là tôi biết rồi, cười mỉm là có duyên chứ gì! |
Tuy biết vậy nhưng học theo không phải dễ. | Tuy biết vậy nhưng học theo không phải dễ. |
Tuy biết vậy nhưng học thems mhông phải dễ. | Tuy biết vậy nhưng học theo không phải dễ. |
Tuy bit vậy nhưng học theo khôQng phải dễ. | Tuy biết vậy nhưng học theo không phải dễ. |
Tuy biếqY vậy nhưng học theCo không phải dễ. | Tuy biết vậy nhưng học theo không phải dễ. |
Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. | Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. |
Vì cứ mỗ lần ngồi túm năm, tụ ba lại với nhau là lũ chúng tôi li Phá r cười như pháo. | Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. |
Vì cứ mỗi lầ ngồi túm năm, tụm ba lại vỚi nhau làjlũ chúng Ktôi lại phá ra cười nư pháo. | Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. |
Vì cứ mỗi lần ngồi Túm năm, tụm ba lại với Nhau là lũchúng Vtôi lại phá ra cười như pháo. | Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. |
Vì cứ mỗi ln ngồi túm năm, tụm ba lại với hau là ũ chúng tôi lOi phá ra cười như pháo. | Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. |
V cứ mỗZ lần ntồi túm năm, tụm ba lại với nuau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. | Vì cứ mỗi lần ngồi túm năm, tụm ba lại với nhau là lũ chúng tôi lại phá ra cười như pháo. |
Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. | Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. |
CườI đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụngmà cười, bò Ra đất mà cười, cười đến giàn qiụa nước Mắt. | Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. |
cười Sđến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. | Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. |
Cười đến tắt lặng Ucả tiếng,ôm bụmg mà cười, bò Ya đất mà cưỜi, cười đến giàn giụa nTước mắt. | Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. |
Cười đến Tắy lẶng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất m cườI, cười đến giàn giụa nước mắt. | Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. |
Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụnG mà cườiM bvòra đất mà cườP, cuoi đến giàn giụa nước mắt. | Cười đến tắt lặng cả tiếng, ôm bụng mà cười, bò ra đất mà cười, cười đến giàn giụa nước mắt. |
(Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). | (Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). |
(Ôi bây giờ nghĩ lại tôi yẫn còna tèm). | (Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). |
(Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèmU). | (Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). |
(Ôi bây gi nghĩlại tôi vẫn Còn tHèm). | (Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). |
(Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn hèm). | (Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). |
(Ôi bây giờ nghĩ lẵi tôi vẪn òn thèm). | (Ôi bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thèm). |
Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. | Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. |
Tôi cũng hiểugra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà cỡ, nó được mẹ nó chăm cht uốn nắn từng gày. | Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. |
Tôi cũcg hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi khÔng phải tự wnhiên màQ có, nó ược mẹ nvó chĂm chút uốn nắn từng ngày. | Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. |
Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên củ đứa bạn tôidkhông phải tự nhiên mÀ có, nó đượcmẹ nó chăm chút Uốn nắn từng ngUày. | Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. |
Tôi cũngJ hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôZ không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. | Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. |
Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹnnóchăm chút uốN nắn từng ngày. | Tôi cũng hiểu ra rằng cái duyên của đứa bạn tôi không phải tự nhiên mà có, nó được mẹ nó chăm chút uốn nắn từng ngày. |
Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. | Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. |
Còn cha tôi thìXchả meấy khiyđể ý đến những chuyện ấy. | Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. |
Còn cha tôi thì chả mấy kh để ý đến những chuuyện ấy. | Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. |
Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến ndững chuyện ấy. | Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. |
Còn cha tôI tgì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. | Còn cha tôi thì chả mấy khi để ý đến những chuyện ấy. |
Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. | Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. |
Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọnG. | Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. |
Nhưng có lẽ cười có duyên haK vô duyên bây giờ thông quan trọng. | Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. |
Nhưng có lẽ ười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. | Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. |
Nhưng có lẽ cười cóbduyên hay vô duyên bây giờ không uan tọng. | Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. |
Nhưng có lẽ cười có duyên hay Zô duyên bây giờ không uan trọng. | Nhưng có lẽ cười có duyên hay vô duyên bây giờ không quan trọng. |
Chỉ cần cười được là tốt rồi. | Chỉ cần cười được là tốt rồi. |
Chỉ caP cườiiđượclà tốtCrồi. | Chỉ cần cười được là tốt rồi. |
Chỉ cần cười được là tốQt rồPi. | Chỉ cần cười được là tốt rồi. |
Chỉ cần cười được Xlà tố rồi. | Chỉ cần cười được là tốt rồi. |
Chỉ ần cười được là tốt rồi. | Chỉ cần cười được là tốt rồi. |
Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. | Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. |
Nụ cườB bằng mười thPang thuốc mà lại. | Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. |
Nụ cười bằng mười thang thuốa mày lại. | Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. |
Nụ cười bằng mười thang huốc omà lại. | Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. |
Nụ cười bằng mườO thang thuốc mà Lại. | Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. |
Nụ cười bằng mười thang thuốc màVlại. | Nụ cười bằng mười thang thuốc mà lại. |
Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười. | Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười. |
ôi còn nhớ một truyện ngắn của NYm Cao có tên là Nụ cười. | Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười. |
Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là nụ cườit. | Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười. |
Tôi còn nhớmmột truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười. | Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười. |