input
stringlengths
4
1.12k
output
stringlengths
6
1.12k
Tôi còn nhớ một truyện ngắn cUủa Nam cjaolcó tên là nụ cười.
Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười.
Tôị Còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có Etên là Nụ cười.
Tôi còn nhớ một truyện ngắn của Nam Cao có tên là Nụ cười.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
Trubyện kể về một cậu bé mồ côi tên là HoẠt, lúc nào người ta cũnpg tấy cậu cười tươi, không bao giờ than Fan oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
Truyện kể vềS một cậu bé mồ côi tên là HBoạt, lúc nào jngười ta cũng thấy cậu cười Xtươi, không bao giờ than van oán trácn.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậKu cười Htươi, không bẵo giờ than van oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấD cậu cười ươi, không bao giờ than van oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
ruyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươI, không bao giờ than van oán trách.
Truyện kể về một cậu bé mồ côi tên là Hoạt, lúc nào người ta cũng thấy cậu cười tươi, không bao giờ than van oán trách.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nGờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) Cậu bị đối xử không được tốtLlắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bH ối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một ngườj bà con (thật ra là đi ởchăn trâu) cậu bị đối xử kvhông được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
KhI ở nhờ nhà một ngưỜi bà lcon (thật ra là đi ở chqăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một ngườiMbà coN (thật ra lf đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Khi ở nhờ nhà một người bà con (thật ra là đi ở chăn trâu) cậu bị đối xử không được tốt lắm.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồngSMà chỉ cóS một mái áophong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
SángsỚm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phonU phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà cFhỉ có Yột cá áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đid ra đồng Mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đqng đi rA đồng mà chỉ có một cái áo phong phan, môi tím tái rét run cầm cập.
Sáng sớm mùa đông đi ra đồng mà chỉ có một cái áo phong phanh, môi tím tái rét run cầm cập.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còntrêu chọc cả bà án xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không Xđói, em không sao cả, anh đừng Zlo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Vậy à vừa đến đBầu làng gặp anh trai về thămt cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, wm khôni đói, em khôngAsao cả, ainh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậ vẫn cười đùa vui vẻ, còn têu chọc cả bàXbán xôi, cốt để cho anh thấy là em khôn rétP em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cƯời đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôiy cốt để cho anh thấjy là em không rét, em không đói, em không sao cả, an đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai ề thă, cậu vẫn ười đùa vui vẻ, cn trêu chọc cẢ bà báCn xôi, cốt để cho anh thấy là ee không rét, em không đói, em không ssao cả, anh đừng lo.
Vậy mà vừa đến đầu làng gặp anh trai về thăm, cậu vẫn cười đùa vui vẻ, còn trêu chọc cả bà bán xôi, cốt để cho anh thấy là em không rét, em không đói, em không sao cả, anh đừng lo.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
qĐến hồi phải đx bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ vớiU mọi người.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếM sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi NgưỜi.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Đến hi phải di bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Đến hồi phải đi bsánR lạc rang tự kliếT sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
VĐến hồi phải i xbán lạc rang tự kiếm sống cng vẫn thường cười ui vẻ với mọi người.
Đến hồi phải đi bán lạc rang tự kiếm sống cũng vẫn thường cười vui vẻ với mọi người.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Khi người anI quA cơn khó khăn, tìmađược em tì thấy em đã tự lo chb mình được rồi và vẫn đù nfHịch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Ki người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mìnH được rồi và vn đùa nghỊch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Khi nười anh quaE cơn khó khă, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
KhiGngƯời Anh qua cơn kó Khănd tìm được em thì thấy em đã tự lo cho munh được rồi và vẫn đùaWnghịch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm điược em thì thấy em đã tự lo cho mìNh được rồi và vẫnB đùa nCghịch như trước.
Khi người anh qua cơn khó khăn, tìm được em thì thấy em đã tự lo cho mình được rồi và vẫn đùa nghịch như trước.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiênl tiếng cười eủa cậu bé Hcạtkkhng gốnG tiếng cười của kép QTư Bền trong truyện cùng tên cOa Nguyễn Công Hoan, Uvốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của képTư Bền trng truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là b ịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậ bé Hoạt không giống tiếng cười của kép tưhbền trong truyện cùng tên của Ngtuyễn Công Hoan, vốn là bi kich của người Dghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiê tiếng cười của cậU bé Hoạt không giống tiếng cười của kép gTư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công HoWn, vốnlà bi kịch của người nghệQ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạtkhông giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của kNguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch củangười nghệ sĩ.
Tất nhiên tiếng cười của cậu bé Hoạt không giống tiếng cười của kép Tư Bền trong truyện cùng tên của Nguyễn Công Hoan, vốn là bi kịch của người nghệ sĩ.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giảt cười đR mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bờio
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Kép Tư Bền Skhi bước ra sân khấu làm trò choU khán giả cười để mua vui (để kếmk Jống) mà troKg lòng rối bời.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Kép Tư Bền khi bước ra sNn khấu làm trò co KhÁn giả cười để mua vui(để kiếmC ống) mà trong lòng rốibời.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Kp tư Bền knhi bước ra san khấu làm trò cho khán giWả cười để mua vui (để kiếm sng) mà trong lòng rối bời.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Kép tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống mà trong lng rối bời.
Kép Tư Bền khi bước ra sân khấu làm trò cho khán giả cười để mua vui (để kiếm sống) mà trong lòng rối bời.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tưf Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cnh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật ngAiệt ngã đangncờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
chỉ cần bước vào sau cánh gà elà kép Tư Bền đã phi đối diFn với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
ChEỉ ctần btước vàO sau cánh gà là képbTư bền đã phải đối diện với cuộc đờithật nghiệt ngãđang chờ.
Chỉ cần bước vào sau cánh gà là kép Tư Bền đã phải đối diện với cuộc đời thật nghiệt ngã đang chờ.
Đó là chuyện trong sách vở.
Đó là chuyện trong sách vở.
Đó là achuyện tong sách vở.
Đó là chuyện trong sách vở.
Đó là chuyện btronM sácu vở.
Đó là chuyện trong sách vở.
Đó là chuyện trong sách yở.
Đó là chuyện trong sách vở.
Đó là chuyệqn trong sách Vở.
Đó là chuyện trong sách vở.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
Còn bây giờ, mỗI khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thườngđƯợc tươi cười chào đón ân cầN hắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
KCòn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào Aó, chúng ta thường được tưei cười chào đón ân cần hắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đếWn một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tưƠi cười chào đón ân cần thắm thiếT.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
uCòn bây Giờ, mỗi khi cVúng ta đến một ửa tiệmH nàx đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tưƠi cười cho đón ân cần thắm thiết.
Còn bây giờ, mỗi khi chúng ta đến một cửa tiệm nào đó, chúng ta thường được tươi cười chào đón ân cần thắm thiết.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấ ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta Xược quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta được quý tRọng lắM.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta đừợc quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Ta c thấy ta được quý trọng lắm.
Ta cảm thấy ta được quý trọng lắm.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng khr hàng đã mua xong, Tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu pháAt hiện ra điều gì đó vÀ quay trở lại tì sm chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng Dkhi hàng đã mua xong, tiền đã trả hẾt, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát piện ra điFu gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còC thấy đâ nụ cười khI nãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đãztrả hết, ta bước ra khỏiG cửa rồiznếu pháT hiện raM điều gì đó và quay trở lạĩ thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phRt hiện ra điều gì đó và quay rở lại thì sẽ chẳng còn thLấy đâr nụ cười khi nãymnữa
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
nhưng khi hàng đã mua xong, tin đã trả hết, ta wưUc ra khỏi cử rồi nếu phát hiện ra điều Gì đó và quay rở lại thì sẽVchung còn thấy đâ nụ cười khiTnãy nữa.
Nhưng khi hàng đã mua xong, tiền đã trả hết, ta bước ra khỏi cửa rồi nếu phát hiện ra điều gì đó và quay trở lại thì sẽ chẳng còn thấy đâu nụ cười khi nãy nữa.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
TMột lần tôi được đế một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi được đến một khách sạr blớn trong ngày khai trưUng.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần Kôi được đến một khách sạn lớn tronR ngày khai trương.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi duoc đến zột Khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi được đếN một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Một lần tôi được đến một khách sạn lớn trong ngày khai trương.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
Khách đôngxnườm nượp suốt ngày, nhCn viên phục Vụ rất vất vả.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viênO phục vụ rất vất vả.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
Khách đông nườm nượpsuốt ngày, nân viên phục vụ rất vất vả.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
KháCH đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vỤ rất vất vảAP
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
Khách đônhg nườm nượp suốt ngày, nhân viên Fhục vụrất vất vả.
Khách đông nườm nượp suốt ngày, nhân viên phục vụ rất vất vả.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mà hai cô gÁi mặF áo dàu, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậymà hai cô gái mặc áo dài, tran điểm đẹp vẫn luuôn tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mà hai cô jgÁi mặc ál dài, tang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mQ hai cô gái mặc áo dài, trang Diểm đẹp vẫn lun tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn lun tươi cười.
Vậy mà hai cô gái mặc áo dài, trang điểm đẹp vẫn luôn tươi cười.
Tôi buột miệng hỏi một câu vô duyên: Làm ở đây chắc lúc nào cũng phải cười?
Tôi buột miệng hỏi một câu vô duyên: Làm ở đây chắc lúc nào cũng phải cười?
Tô buột miệng hỏi một câu vô duyên: Làm ở đây chắc lúc nào cũng phải cười?
Tôi buột miệng hỏi một câu vô duyên: Làm ở đây chắc lúc nào cũng phải cười?
Tôi buột miệng hỏi một câu vô duyên: Làm ở đây chắc lúc nmào cũng phải cười?
Tôi buột miệng hỏi một câu vô duyên: Làm ở đây chắc lúc nào cũng phải cười?