title
stringlengths 1
250
| url
stringlengths 37
44
| text
stringlengths 1
4.81k
|
---|---|---|
Frederikke Amalie của Đan Mạch
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809658
|
Frederikke Amalie của Đan Mạch và Na Uy (11 tháng 4 năm 1649 – 30 tháng 10 năm 1704) là con gái của Frederik III của Đan Mạch và Sophie Amalie xứ Braunschweig-Calenberg , và là Công tước phu nhân xứ Holstein-Gottorp từ năm 1667 đến 1695 với tư cách là phối ngẫu của Christian Albrecht xứ Schleswig-Holstein-Gottorf.
Tiểu sử.
Frederikke Amalie là con gái thứ hai của Frederik III của Đan Mạch và Sophie Amalie xứ Braunschweig-Calenberg. Cha của Frederikke lên ngôi vương vào ngày 23 tháng 11 năm 1648, khoảng năm tháng trước khi vương nữ được sinh ra.
Frederikke Amalie kết hôn tại Lâu đài Glücksburg vào ngày 24 tháng 10 năm 1667 với Christian Albrecht xứ Schleswig-Holstein-Gottorf như một phần của hiệp ước hòa bình giữa Đan Mạch và Holstein-Gottorp, tuy nhiên các bên thù địch vẫn tiếp tục chiến tranh. Cuộc hôn nhân giữa Frederikke Amalie và Christian Albrecht không hạnh phúc và Frederikke Amalie thường bị dày vò bởi những xung đột thường xuyên giữa anh trai Christian V của Đan Mạch và chồng. Có thông tin rằng Frederikke Amalie bị Christian Albert bạo hành, trong khi Vương nữ Đan Mạch dành cho vương nữ đủ loại đặc quyền cá nhân và biểu hiện tình cảm.
Cặp đôi đã đến thăm em gái của Frederikke Amalie là Ulrikke Eleonore, Vương hậu Thụy Điển. Những chuyến thăm đến Thụy Điển của Frederikke Amalie đã truyền cảm hứng cho những bữa tiệc và lễ hội lớn tại triều đình Thụy Điển nghiêm ngặt và được đánh giá cao. Frederikke Amalie trở thành góa phụ vào năm 1695. Vì các con trai của Frederikke cũng thù ghét Đan Mạch, xung đột giữa Đan Mạch và Holstein-Gottorp tiếp tục đặt Frederikke Amalie vào tình thế khó khăn với tư cách là một góa phụ. Khi Frederikke Amalie qua đời tại dinh thự của mình ở Kiel vào năm 1704, xung đột giữa Holstein-Gottorp và Đan Mạch về cách rung chuông phù hợp trong đám tang của Frederikke Amalie suýt nữa đã gây ra chiến tranh giữa hai bang.
Hậu duệ.
Với Christian Albrecht xứ Schleswig-Holstein-Gottorp, Frederikke Amalie có bốn người con:
|
Sao quanh cực
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809664
|
Trong thiên văn học, sao quanh cực là một ngôi sao mà khi được quan sát từ một vĩ độ địa lý cho trước không bao giờ lặn xuống dưới đường chân trời do có vị trí biểu kiến gần thiên cực phía bán cầu nơi đó. Các sao quanh cực do đó có thể trông thấy được từ vĩ độ nơi đó tới địa cực gần nhất trong suốt đêm và mỗi đêm quanh năm (và vẫn có thể được tiếp tục trông thấy vào ban ngày nếu chúng không bị ánh sáng tán xạ từ Mặt Trời lấn át). Các sao không là sao quanh cực được gọi là sao "theo mùa".Tất cả các sao quanh cực đều nằm trong vòng tròn quanh cực với kích cỡ được xác định bởi vĩ độ của người quan sát. Cụ thể, bán kính góc của vòng tròn này bằng vĩ độ của người quan sát. Nơi quan sát càng gần tới Bắc hoặc Nam Cực, vòng tròn quanh cực càng rộng. Tại hai cực, vòng tròn quanh cực rộng bằng đường chân trời và một nửa bầu trời sao phía bán cầu đó đều là quanh cực. Tại xích đạo, không có ngôi sao nào là quanh cực và toàn bộ bầu trời sao đều có mọc và lặn.
Chòm sao quanh cực là một chòm sao với hầu hết các sao đủ sáng đều không lặn xuống dưới chân trời, khi quan sát từ một địa điểm cho trước.
Định nghĩa sao quanh cực.
Một ngôi sao có quanh cực hay không phụ thuộc vào vĩ độ của người quan sát. Bởi độ cao của thiên cực trông thấy được bằng trị tuyệt đối của vĩ độ quan sát (vĩ độ đại số mang dấu dương ở bán cầu Bắc), một ngôi sao với khoảng cách góc tới thiên cực trông thấy được nhỏ hơn vĩ độ tuyệt đối sẽ là quanh cực. Chẳng hạn nếu vĩ độ của quan sát viên là 50° B hay +50°, mỗi sao thiên cực đều nằm trong khoảng dưới 50° tính từ thiên cực bắc. Nếu vĩ độ của quan sát viên là 35° N hay –35° thì các sao quanh cực sẽ thuộc khoảng dưới 35° tính từ thiên cực nam. Các sao nằm trên xích đạo thiên cầu không là quanh cực khi được thấy từ bất kỳ bán cầu nào trên Trái Đất.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
Cuộc hành quân xâm chiếm Sumatra là cuộc tấn công của quân đội Nhật Bản vào Đông Ấn Hà Lan diễn ra từ ngày 14 tháng 2 đến ngày 28 tháng 3 năm 1942. Cuộc xâm chiếm là một phần của Chiến tranh Thái Bình Dương ở Đông Nam Á trong Thế chiến 2 và dẫn đến việc chiếm giữ hòn đảo. Cuộc xâm chiếm Sumatra đã được lên kế hoạch xảy ra trước cuộc xâm lược Java để phá huỷ sườn phía tây của Đồng minh và cho phép tiếp cận Java.
Hoàn cảnh.
Sau khi Nhật Bản chinh phục thành công bán đảo Mã Lai, quân Đồng minh bắt đầu chuyển nhân sự vào tháng 12 năm 1941 đến Sumatra. Các máy bay ném bom đầu tiên của Anh và Úc được di chuyển tiếp về phía nam của hòn đảo để hồi phục sau những tổn thất trên bán đảo Mã Lai. Ngoài ra, một đoàn xe vận tải đã đưa khoảng 3,400 quân Úc đến Sumatra.
Trong một hội nghị chung vào ngày 16 tháng 12, Hà Lan đã yêu cầu viện trợ để tăng cường phòng thủ Sumatra và Java. Hơn nữa, các kế hoạch đã được thực hiện ở Sabang để thành lập các trại tiếp tế Medan và Pekanbaru. Tuy nhiên, các kế hoạch này đã được sửa đổi vào ngày 27 tháng 12, với các sân bay P1 (Pangkalanbenteng) và P2 (Praboemoelih) gần Palembang được chọn làm địa điểm của trụ sở mới để bố trí các máy bay ném bom hoạt động. P2 đã không được phát hiện bởi các chuyến bay trinh sát Nhật Bản cho đến lúc đó. Do tình trạng tồi tệ của các sân bay, việc di dời bắt đầu vào ngày 31 tháng 12; Nhân viên mặt đất có sẵn đã đến vào đầu tháng 1. Một sân bay khác nằm ở Oosthaven, mà ngày nay là Bandar Lampung. Công việc trên các con đường cũng được bắt đầu ở Medan và Pekanbaru. Việc thiếu súng phòng không được khắc phục bằng việc chuyển giao 6 pháo phòng không hạng nặng và 6 khẩu Bofors hạng nhẹ cho mỗi sân bay Palembang. 8 khẩu pháo phòng không khác được đặt tại các nhà máy lọc dầu. Tuy nhiên, đã có sự thiếu hụt đạn dược, bởi vì các tàu vận chuyển đạn dược đã bị đánh chìm bởi người Nhật trong quá trình vượt biển.
Chiến dịch L.
Cuộc không kích đầu tiên của Nhật Bản diễn ra vào ngày 6 tháng 2 và đánh trúng sân bay P1 tại Palembang. Đồng minh mất 2 máy bay ném bom Blenheim và 4 chiếc Hurricanes. 2 chiếc Hurricanes khác bị hư hại.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
2 chiếc Hurricanes khác bị hư hại. Trên mặt đất, quân Nhật đã tiêu diệt 2 chiếc Buffalos. Trong cuộc tấn công, Đồng minh chỉ bắn rơi một chiếc Nakajima Ki-43 duy nhất của Nhật Bản. Như một động thái đối phó, quân Đồng minh bắt đầu các cuộc không kích ban đêm chống lại các phòng tuyến của Nhật Bản trên bán đảo Mã Lai và bảo vệ trên không cho các đoàn xe tị nạn từ Singapore.
Đối với Chiến dịch "L", quân Nhật đã vận chuyển Trung đoàn Bộ binh 229 thuộc Sư đoàn Bộ binh 38 từ Hồng Kông đến vịnh Cam Ranh ở Đông Dương. Từ đây, 8 tàu vận tải khởi hành vào ngày 9 tháng 2 năm 1942, được bảo vệ bởi một tuần dương hạm, 4 khu trục hạm, 5 tàu quét mìn và 2 tàu săn ngầm dưới quyền chỉ huy của Chuẩn Đô đốc Shintarō Hashimoto để xâm chiếm Bangka và Palembang. Ngày hôm sau, Chuẩn Đô đốc Jisaburō Ozawa tiếp nối cùng Hạm đội Bảo vệ phía Tây, bao gồm soái hạm tuần dương hạm "Chōkai" cùng 5 tuần dương hạm khác và 3 khu trục hạm cùng một Liên đội Không quân dưới quyền chỉ huy của Chuẩn Đô đốc Kakaji Kakuta bao gồm tàu sân bay "Ryūjō" và một khu trục hạm. Phần lớn lực lượng đổ bộ tiếp nối vào ngày 11 tháng 2 trong 13 tàu vận tải được hộ tống bởi 1 tuần dương hạm hạng nặng, 1 khu trục hạm nhỏ, 4 khu trục hạm và 1 tàu săn ngầm.
Tàu chở dầu "Manvantara" của Hà Lan bị máy bay Nhật Bản đánh chìm vào ngày 13 tháng 2 năm 1942 tại biển Java. 4 tàu ngầm Hà Lan đang chờ đợi tại quần đảo Anambas; tuy nhiên, chúng không thể tiếp cận hạm đội Nhật. Các tàu vận tải đến Singapore, và sau đó các tàu chở hàng tị nạn Đồng minh đang di chuyển theo hướng Java và Sumatra đã bị máy bay Nhật Bản từ "Ryūjō" tấn công. Ngoài ra, chúng còn gây hư hại cho tuần dương hạm hạng nhẹ "Durban" của Anh, vốn phải quay đầu đi Colombo. Người Nhật tấn công liên tục bằng máy bay từ "Ryūjō" và bằng máy bay ném bom đặt căn cứ trên đất liền từ đơn vị không quân Genzan.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
2 tàu chở dầu của Đồng minh, một tàu hơi nước và nhiều tàu nhỏ hơn đã bị đánh chìm, và một tàu chở dầu khác và 2 tàu vận tải bị hư hại nghiêm trọng.
Vào lúc 8 giờ sáng ngày 14 tháng 2, người cảnh giác không kích cảnh báo Palembang về một đợt tấn công lớn của Nhật Bản đang trên đường bay đến thị trấn. Tất cả các lực lượng không quân Đồng minh có sẵn vào thời điểm đó đang thực hiện các nhiệm vụ bảo vệ các đoàn tàu vận tải biển và không nằm trong tầm với vô tuyến. Đầu tiên, một đợt máy bay ném bom Nhật Bản đã thả tải xuống sân bay P1, tiếp theo là bắn phá từ các máy bay tiêm kích đi kèm. Ngay sau đó, 260 lính dù Nhật Bản thuộc Sư đoàn Nhảy dù 1 Nhật Bản đã đổ bộ lên P1. Họ đến từ sân bay Kahang bị chiếm giữ ở Mã Lai. Đợt thứ hai bao gồm 100 lính dù từ Kluang đổ bộ ngay sau đó vài km về phía tây của P1 gần nhà máy lọc dầu.
Trong lực lượng phòng thủ chỉ có 150 lính phòng không Anh, 110 lính Hà Lan và 75 lính phòng không Anh tại P1. Trong khi quân Nhật chất đống xe cộ để chặn đường, các cuộc đọ súng nhỏ đã nổ ra với quân phòng thủ và một số máy bay hạ cánh đã thành công trong việc tiếp tế nhiên liệu. Các máy bay ngay lập tức bay đến sân bay chưa được phát hiện, P2. Trụ sở chính cũng chuyển đến P2 sau khi tin tức từ nhà máy lọc dầu và từ Palembang đến. Vào buổi chiều, nó đi vào bế tắc. Người Anh vẫn giữ sân bay, nhưng, đạn dược của họ bị thiếu và họ bị cản trở bởi sự phong toả đường phố. Sau khi một báo cáo sai lệch về các cuộc đổ bộ nhảy dù khác của Nhật Bản ở khoảng cách khoảng 25 km lan rộng, viên chỉ huy người Anh, H. G. Maguire, đã quyết định sơ tán khỏi sân bay và thị trấn. Ngày hôm sau, 100 quân Nhật khác đổ bộ vào nhà máy lọc dầu. Sau một cuộc giao tranh dữ dội kéo dài cả ngày, quân phòng thủ đã đẩy lùi quân Nhật, nhưng nhà máy lọc dầu đã bị hư hại nặng nề bởi hoả lực súng máy và bốc cháy. Các cơ sở nhỏ hơn xung quanh đã bị hư hại.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
Trong khi đó, hạm đội hộ tống đã khởi hành dưới quyền Phó Đô đốc Ozawa về phía bắc Bangka để tạo thành một màn hộ tống cho cuộc đổ bộ của quân Nhật diễn ra không lâu sau đó. Một đội tiên phong đã lên bờ trên Bangka, trong khi các đơn vị chính đã đổ bộ gần Palembang ở cửa sông Musi và tiến dọc theo sông đến thị trấn. Một hệ thống phòng thủ ở cửa sông đã không được người Hà Lan dựng lên vì nó bị họ đánh giá là vô dụng trước hoả lực pháo binh được mong đợi từ các con tàu.
Vào lúc này, máy bay trinh sát Nhật Bản đã phát hiện hạm đội ABDA, dưới quyền chỉ huy của Chuẩn Đô đốc Karel Doorman, tại Gasperstrasse, hay còn gọi là eo biển Gaspar, trên một hướng bắc. Theo lệnh của Wavell, Doorman đã tập hợp hạm đội, bao gồm các tuần dương hạm Hà Lan "De Ruyter", "Java" và "Tromp", cũng như tuần dương hạm Anh "Exeter" và tuần dương hạm hạng nhẹ của Úc "Hobart" cùng với 9 khu trục hạm và điểm hẹn tại vịnh Lampung, Nam Sumatra. Chúng khởi hành từ đây vào ngày 14 tháng 2 với hy vọng đánh chặn hạm đội đổ bộ Nhật Bản về phía bắc đảo Bangka sau khi lần đầu tiên đi qua eo biển Gaspar. Máy bay Nhật Bản ngoài khơi "Ryūjō", và sau đó là máy bay ném bom đặt căn cứ trên đất liền từ Mã Lai, bắt đầu tấn công hạm đội ABDA vào khoảng giữa trưa ngày hôm sau, và tiếp tục tấn công suốt buổi chiều, điều náy sau đó buộc Doorman phải rút tất cả các tàu của mình về phía nam trước khi nhìn thấy hạm đội đổ bộ Nhật Bản.
Hạm đội đổ bộ ở eo biển Bangka cũng đã bị máy bay trinh sát Anh từ P2 phát hiện. Vào sáng sớm, 22 chiếc Hurricanes, 35 chiếc Blenheims và 3 chiếc Hudson, đã cố gắng tấn công các con tàu. Tuy nhiên, chúng đã bị các máy bay Nhật Bản giao chiến trong các trận không chiến dữ dội. Tại P2, tin tức về việc lính dù Nhật Bản đổ bộ tại P1 đã được biết đến. Chỉ huy đã khởi xướng việc chuẩn bị sơ tán khỏi sân bay. Tuy nhiên, sau đó, tin tức đến muộn hơn rằng P1 vẫn chưa được từ bỏ đã dẫn đến việc các máy bay quay trở lại được chuẩn bị vào ban đêm cho một cuộc tấn công mới.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
Trong sương mù buổi sáng, máy bay chiến đấu Đồng minh đã thực hiện các cuộc tấn công dữ dội chống lại người Nhật vừa bắt đầu hạ cánh tại cửa sông Musi. Máy bay Nhật rút lui ngay sau khi trận chiến bắt đầu, do đó quân Đồng minh đã thành công trong việc bắn trúng trực tiếp vào các tàu vận tải. 20 tàu đổ bộ đã bị đánh chìm, và bên cạnh đó, hàng trăm người Nhật đã thiệt mạng. Kết quả cuối cùng của Đồng minh đạt được là do Hurricanes tấn công tàu đổ bộ không được bảo vệ trên bãi biển phía tây nam Bangka.
Trong khi đó, bộ chỉ huy Hà Lan đã gửi lệnh phá huỷ các bãi chứa dầu và bãi cao su. Các phà trên Musi sẽ bị phá huỷ trong một giờ tới để người Nhật không thể sử dụng chúng. Ngoài ra, những người bảo vệ P1 đã bắt đầu rút lui nhanh chóng. Vào đêm ngày 15 tháng 2, các đơn vị Nhật Bản, vốn sống sót sau cuộc không kích tại cửa sông Musi, đã đến Palembang và giải vây cho lính dù đổ bộ lên P1 và nhà máy lọc dầu.
Thống chế Archibald Percival Wavell là Tư lệnh tối cao của ABDA. Vào sáng ngày 15 tháng 2, Wavell sắp xếp một cuộc rút lui thường xuyên để đổ bộ binh lính của mình tại Oosthaven, nơi một số tàu nhỏ nằm trong cảng. Có 2,500 thành viên RAF, 1,890 lính bộ binh Anh, 700 quân Hà Lan và khoảng 1,000 thường dân đã được sơ tán bằng 12 tàu vào ngày 17 tháng 2. Tàu hộ tống "Burnie" Úc đã hỗ trợ cho cuộc rút lui và phá huỷ các cơ sở cảng và bể chứa dầu. Một chiếc tàu hơi nước nhỏ hơn nằm neo lâu hơn một chút trong bến cảng để có thể tiếp nhận những người tị nạn đến sau này.
Trong thời gian tạm thời, người Nhật đã hoàn toàn chiếm Palembang và đã phá huỷ các nhà máy lọc dầu tại 2 trạm nhỏ hơn. Các tàu vận chuyển nhỏ chạy ngược dòng sông đến Menggala.
Tất cả các máy bay tiêm kích Đồng minh còn lại đã cất cánh vào ngày 16 tháng 2. Các nhân viên của các sân bay tiến hành bằng đường biển đến Ấn Độ. Vì Nhật Bản không tiến lên trong thời gian này đến Oosthaven, một lực lượng đặc nhiệm lại lên bờ tại đây vào ngày 20 tháng 2 để cứu phụ tùng máy bay cũng như phá huỷ các cơ sở khác có thể sử dụng được.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
Ngày 24 tháng 2, quân Nhật đi đến Gelumbang.
Chiến dịch T.
Các đơn vị Đồng minh còn lại trên đảo Sumatra, chủ yếu từ Quân đội Hoàng gia Đông Ấn Hà Lan (KNIL), rút vào các tỉnh giữa và phía bắc của hòn đảo. Người Hà Lan đã lên kế hoạch tái chinh phục Palembang từ đó và trục xuất người Nhật khỏi đảo. Điều này đã bị thất bại bởi một cuộc truy đuổi hung hăng của Nhật Bản từ Palembang với một trung đoàn trinh sát cơ giới khoảng 750 người. Các lực lượng đông hơn và rút lui dưới sự chỉ huy của Thiếu tá C.F. Hazenberg chỉ có khoảng 350 lính chính quy KNIL trong 2 đại đội. Họ cũng bị phân tán kém và chỉ có thể chống lại các hành động trì hoãn, cho phép người Nhật được huấn luyện và trang bị tốt hơn nhanh chóng tiến lên. Sau 3 tuần, quân Nhật cuối cùng đã bị khống chế tại Moearatebo vào ngày 2 tháng 3. Quân tiếp viện Hà Lan từ Padangpandjang đã có thể di chuyển lên khi mưa lớn khiến các con sông không thể đi qua bằng cách chạy 27 ft trên đồng hồ đo lũ của họ. Sự chậm trễ này đã cho các chỉ huy KNIL địa phương thời gian để triển khai thêm các đơn vị từ các tỉnh giữa, do đó ngăn chặn sườn của các đơn vị rút lui bị xoay chuyển.
Ngày 3-7 tháng 3 chứng kiến những cuộc giao tranh ác liệt khi các đơn vị Nhật Bản cố gắng vượt sông. Khi cuộc tấn công dừng lại, các điệp viên Hà Lan quay trở lại với báo cáo về nhiều người chết và bị thương. Họ cũng báo cáo rằng trung đoàn bây giờ chỉ có khoảng 200 người. Phấn khởi trước các báo cáo, Thiếu tá Hazenberg quyết định phản công vào đêm 8-9 tháng 3. Vào ngày 7-8, một số thuyền bản địa đã được tập hợp khuất tầm nhìn và chất đầy vật tư và đạn dược trong khi các nhóm tấn công hình thành. Tuy nhiên, vào ngày 8 tháng 3, tin tức về sự đầu hàng của Java đã đến, tất cả các nỗ lực tấn công đã phải bị phá vỡ vì Sumatra phụ thuộc vào việc cung cấp nguồn cung cấp từ Java và nó đã được quyết định thực hiện việc phòng thủ. Tây Sumatra phải được để lại cho Nhật Bản và chỉ một phần nhỏ của phía bắc sẽ được trấn giữ với các lực lượng sẵn có càng lâu càng tốt, cho đến khi một cuộc di tản trên biển có thể được tổ chức.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
Trong cuộc rút lui, các đơn vị KNIL đã phá huỷ tất cả các sân bay và cơ sở cảng. Họ rút vào các vị trí phòng thủ ở lối vào phía nam của thung lũng Alice (Alas), nơi họ dự định giam giữ quân Nhật càng lâu càng tốt. Nếu các vị trí thất thủ, một cuộc chiến tranh du kích từ các vùng lân cận đã được lên kế hoạch. Thật vậy, nó sẽ trở nên khó khăn vì dân Sumatra không hợp tác với người Hà Lan, với tư cách là một cường quốc thực dân lâu đời, mà ngược lại sẽ phải bội Nhật Bản các vị trí của Hà Lan. Điều này đặc biệt rõ ràng khi người Hà Lan muốn di chuyển khoảng 3,000 người Âu châu và thường dân Kitô giáo trong các trại tị nạn từ bờ biển tỉnh Aceh. Một cuộc nổi dậy của người Hồi giáo nổ ra ngay sau khi bắt đầu cuộc đổ bộ của Nhật Bản đã ngăn chặn hành động này.
"Chiến dịch T" bắt đầu vào ngày 28 tháng 2 khi 27 tàu vận tải với 22,000 quân của Vệ binh Hoàng gia khởi hành từ Singapore. Chúng được chia thành 4 đoàn tàu vận tải và được hộ tống bởi 3 tuần dương hạm, 10 khu trục hạm, tàu tuần tra và các đơn vị phòng thủ tàu ngầm. Bởi vì phòng không và phòng thủ bờ biển của đồng minh không tồn tại vào thời điểm đó, họ đã đến phía bắc Sumatra hoàn toàn không bị kiểm soát.
Vào ngày 12 tháng 3, Biệt đội Kobayashi chiếm đảo Sabang và sân bay tại Koetaradja mà không gặp phải sự kháng cự. Biệt đội Yoshida đã đổ bộ xuống phía nam Idi với một tiểu đoàn bộ binh duy nhất với lệnh chiếm các mỏ dầu Lantja và Pangkalan Brandan. Sau đó, nó sẽ tiến về phía nam về phía Medan và gây áp lực lên các vị trí của Hà Lan ở đó. Lực lượng chính đổ bộ khoảng 4 dặm về phía tây bắc của Tandjoengtiram. Đó là lái xe dọc theo đường cao tốc Pematang Siantar-Balige-Taroetoeng và cắt đứt bất kỳ lực lượng KNIL nào cố gắng rút khỏi Medan và cũng lái xe về phía bắc đến Medan và chiếm sân bay ở đó.
Sumatra thất thủ vào ngày 28 tháng 3 khi Thiếu tướng Hà Lan R. T. Overakker với 2,000 quân đầu hàng gần thị trấn Kutatjane ở Bắc Sumatra. Nhiều tù binh Đồng minh đã bị Nhật Bản buộc phải xây dựng một tuyến đường sắt giữa Pekanbaru và Moera.
|
Nhật Bản xâm chiếm Sumatra (1942)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809665
|
(Overakker cùng với các sĩ quan khác của KNIL bị giam giữ đã bị bắn vào năm 1945 trước sự thất bại sắp xảy ra của người Nhật.)
|
Margaret Stuart
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809666
|
Margaret Stuart hay Margaret của Scotland (24 tháng 12 năm 1598tháng 3 năm 1600) là con gái của James VI của Scotland và Anna của Đan Mạch. Vào khoảng tháng 3 năm 1600, Margaret qua đời vì một căn bệnh không rõ nguyên nhân và được chôn cất tại Tu viện Holyrood. Ba năm sau, cha của Margaret lên ngôi Quốc vương nước Anh.
Tiểu sử.
Margaret được sinh ra lúc 3 giờ sáng ngày Vọng Giáng sinh năm 1598, là con gái thứ hai của James VI của Scotland (sau này cũng là James I của Anh) và Anne của Đan Mạch. Margaret ra đời tại Lâu đài Dalkeith, nơi William Schaw, đã thuê thợ mộc chuẩn cho một nhà trẻ, với một chiếc nôi, một chiếc giường, một chiếc ghế cho nhũ mẫu và bốn chiếc ghế đẩu cho những phu nhân đảm nhiệm việc ru trẻ trên nôi. Việc cách ly Vương hậu Anna tại Dalkeith để chuẩn bị cho việc sanh nở được tiến hành vào ngày 21 tháng 9 năm 1598.
Bá tước phu nhân xứ Huntly đã có mặt trong ngày Vương hậu Anna chuyển dạ. Margaret Stewart, Phu nhân xứ Ochiltree, một thị tùng cấp cao chịu trách nhiệm chăm sóc Vương nữ Margaret.
Lễ rửa tội tại Cung điện Holyrood.
Lễ rửa tội của Margaret bị hoãn lại cho đến ngày 15 tháng 4 năm 1599 vì mùa đông diễn ra trong thời kỳ " Kỷ băng hà nhỏ" đặc biệt lạnh và có những lo lắng rằng vương nữ sẽ bị cảm lạnh và qua đời. James VI đã viết thư mời các quý tộc và lãnh chúa đến dự lễ rửa tội và mong muốn họ đóng góp. Bức thư này đã được gửi tới Robert Bethune xứ Balfour ở Fife:"We greet you well: having appointed the baptism of our dearest daughter to be here at Holyrood House, upon Sunday, the 18th of April next, in such honorable manner as that action craved: we have therefore though good right effectually to request and desire you to send us such offerings and presents against that day, as is best then in season and convenient for that action, as you regard our honor and will merit our special thanks. So, not doubting to find your greater willingness to pleasure us herein, since you are to be invited to take part of you own good cheer, we commit you to God."
Mặc dù những bức thư như vậy không phải là bất thường trong những sự kiện này, nhưng ở đây, vì một nhóm các cận thần trong hầu phòng đã thay thế Thủ quỹ Vương thất, Walter Stewart xứ Blantyre, và thay vào đó là George Home, George Elphinstone, Robert Melville Trẻ, và David Murray đã góp tiền cho các buổi lễ kỷ niệm. James đã trả 400 bảng Scots cho trang phục do thợ may Peter Sanderson may cho Margaret và chị gái Elizabeth mặc trong lễ rửa tội.
|
Margaret Stuart
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809666
|
Lễ ăn mừng tại Cung điện Holyrood gồm có ăn uống, khiêu vũ và các trò chơi giải đấu. Các vị khách bao gồm Công tước xứ Lennox, Bá tước xứ Huntly, Bá tước xứ Mar và Đại Chưởng ấn.
Cung điện Linlithgow.
Sau lễ rửa tội, Margaret và chị gái được giao cho Lãnh chúa và Phu nhân Livingston chăm sóc tại Cung điện Linlithgow. Nhũ mẫu của Margaret là Helena Crichton. Christian Scrimgeour và Marion Hepburn đảm nhận việc rung nôi. Marion Bog giặt đồ vải lanh và Thomas Burnett cung cấp kẹo bơ và đường.
Qua đời và chôn cất.
Vào tháng 3 năm 1600, Margaret bị ốm nhưng không xác định được là bệnh gì. Alexander Barclay một dược sĩ, và bác sĩ người Đức Martin Schöner được triệu đến để "cung cấp một số loại thuốc, dược phẩm và các vật dụng khác, để Vương nữ Margaret sử dụng trong thời gian bị bệnh" và hỗ trợ vương nữ nhưng vô ích. Cùng tháng đó, Vương nữMargaret qua đời, nhưng ngày chính xác không được ghi lại. Cuối tháng 3, Margaret được ướp xác, cơ thể vương nữ được trang trí bằng vải nỉ, lụa đỏ thẫm và dải băng Firenze để chuẩn bị cho tang lễ. Vương nữ được chuyển từ Linlithgow đến Edinburgh và được an táng riêng tại Tu viện Holyrood.
|
Chú thuật hồi chiến (mùa 2)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809670
|
Chú thuật hồi chiến là một bộ anime Nhật Bản dựa trên bộ truyện tranh cùng tên, được viết và minh họa bởi Akutami Gege. Bộ anime đầu tiên được công bố trên tạp chí "Weekly Shōnen Jump" số 52 xuất bản vào ngày 25 tháng 11 năm 2019. Câu chuyện trong mùa hai theo chân Gojo Satoru trong quá khứ khi còn là nam sinh cấp hai làm việc cùng với người bạn Geto Suguru ở Tổ chức Chú thuật sư để tiêu diệt các Chú linh. Nhiều năm sau, Gojo cùng với những học trò của cậu phải đối phó với một lượng lớn nguyền hồn đã tấn công khu Shibuya. Mùa 2 được chuyển thể từ chương 65 đến chương 136 trong hai phần mạch truyện trong manga là "Quá khứ của Gojo" và "Biến cố Shibuya".
Bộ anime được khởi chiếu vào ngày 6 tháng 7 năm 2023 với 24 tập liên tiếp. Vào ngày 30 tháng 6 năm 2023, bộ đã được Crunchyroll chính thức cấp phép để phát trực tuyến bên ngoài các quốc gia châu Á và bắt đầu phát trực tuyến dưới dạng lồng tiếng Anh vào ngày 20 tháng 7 năm 2023.
Vào ngày 12 tháng 2 năm 2022, mùa hai của bộ anime đã chính thức được công bố. Đội ngũ thiết kế và sản xuất bao gồm có Goshozono Shōta làm vị trí đạo diễn thay cho Sunghoo Park, Koiso Sayaka cùng Hiramatsu Tadashi thiết kế nhân vật và Terui Yoshimasa soạn nhạc cho mùa 2.
Ca khúc dạo đầu của bộ anime mang tên là được biểu diễn bởi Kitani Tatsuya còn Sakiyama Soushi thì biểu diễn ca khúc kết thúc của bộ là .
Tập phim.
<onlyinclude>
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Mega Man X3, phát hành tại Nhật Bản với tên Rockman X3 (tiếng Nhật: ロックマンX3; Hepburn: "Rokkuman Ekkusu Surī"), là một trò chơi điện tử do Capcom phát hành cho hệ máy Super Nintendo Entertainment System (SNES). Trò chơi được phát hành tại Nhật Bản vào ngày 1 tháng 12 năm 1995, sau đó là các khu vực Bắc Mỹ và PAL vào năm 1996. Đây là phần game thứ ba trong sê-ri Mega Man X và là phiên bản cuối cùng xuất hiện trên SNES. Mega Man X3 diễn ra trong một tương lai hư cấu, trong đó con người tồn tại những người máy thông minh được gọi là "Reploids". Mang ý thức tự do giống như những người tạo ra chúng, một số Reploids có xu hướng nổi loạn và hoạt động bạo lực, chúng bị gọi là các "Mavericks". Sau hai lần đánh bại tên thủ lĩnh Maverick là Sigma, hai người hùng X và Zero phải chiến đấu với nhân vật phản diện mới, một nhà khoa học Reploid là tiến sĩ Doppler và những chiến binh Maverick dưới trướng ông ta.
Mega Man X3 tuân theo truyền thống của cả sê-ri Mega Man gốc và sê-ri Mega Man X như một trò chơi nền tảng hành động tiêu chuẩn. Người chơi vượt qua tám màn chơi cơ bản theo bất kỳ thứ tự nào, trong khi nhận được các sức mạnh khác nhau và lấy vũ khí đặc biệt của trùm cuối mỗi màn. Mega Man X3 là trò chơi đầu tiên trong sê-ri mà Zero trở thành nhân vật có thể chơi được (mặc dù vẫn ở dạng hạn chế) ngoài X. Giống như phần trước là Mega Man X2, X3 có chip "Cx4" để cho phép một số vectơ 3D hoạt động hạn chế trong đồ họa và hiệu ứng thêm rõ nét.
Phiên bản 32-bit của Mega Man X3 đã được phát hành trên PlayStation, Sega Saturn và Windows ở nhiều quốc gia khác nhau. Phiên bản này được đưa vào Bộ sưu tập Mega Man X tại Bắc Mỹ vào năm 2006. Một phiên bản Multiplayer tương tác 3DO đã được lên kế hoạch, nhưng bị hủy bỏ do lỗi của bảng điều khiển. Trò chơi cũng được chuyển sang Mobile Phone tại Nhật Bản vào năm 2010. Sự đón nhận của giới phê bình dành cho Mega Man X3 là rất tích cực vì nó bao gồm các bản nâng cấp mới cho các khả năng của X cũng như sự ra mắt của Zero với tư cách là một nhân vật có thể chơi được. Tuy nhiên, trò chơi, đặc biệt là phiên bản 32 bit, đã nhận nhiều lời chỉ trích khác nhau từ những người đánh giá vì thiếu cải tiến cho loạt game.
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Phiên bản SNES của Mega Man X3 đã được phát hành trên Wii U Virtual Console trong năm 2014. Phiên bản này được phát hành lại cho Microsoft Windows, PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch như một phần của Mega Man X Legacy Collection được phát hành trên toàn thế giới vào năm 2018.
Nội dung.
Câu chuyện của Mega Man X3 lấy bối cảnh vào thế kỷ 22 (những năm "21XX"), sau sự kiện trong Mega Man X2, con người cùng tồn tại với những người máy thông minh được gọi là "Reploids". Do ý chí tự do của họ, một số Reploid có xu hướng hoạt động tội phạm và được gọi là "Maverick". Tiến sĩ Cain, người phát minh ra Reploids, thành lập một đội đặc nhiệm quân sự được gọi là "Maverick Hunter" để ngăn chặn hoạt động của các Maverick. Ngay cả sau hai lần thành công của các thợ săn X và Zero để ngăn chặn một thủ lĩnh Maverick tên là Sigma, kẻ đang cố gắng tiêu diệt loài người, hoạt động của Maverick dường như vẫn tiếp diễn. Tuy nhiên, mối đe dọa đến từ Mavericks sau đó đã bị vô hiệu hóa nhờ công nghệ của một nhà khoa học Reploid là tiến sĩ Doppler, điều này ngăn cản các Mavericks nổi loạn. Các Reploid được điều trị bởi công nghệ mới đã xây dựng một khu tái định cư mang tên nhà khoa học là "Thị trấn Dopple". Tưởng chừng như mọi thứ đều đã ổn định cho đến khi các Reploid trong thị trấn đột nhiên tái phát bệnh "Maverick" và một lần nữa tiến hành nổi loạn, thậm chí còn đi xa đến mức tấn công trụ sở của Maverick Hunter. Không ai khác ngoài chính tiến sĩ Doppler phải chịu trách nhiệm cho việc này. X và Zero được cử đi để ngăn chặn mối đe dọa mới.
Sau khi Hunter Base được bảo đảm an toàn, X và Zero tiến đến Thị trấn Dopple để thực hiện nhiệm vụ. Tại đây, họ phải chiến đấu với tám thủ lĩnh Mavericks, các chiến binh trung thành của Doppler. Cùng lúc, tiến sĩ Doppler gửi đội Nightmare Police đến để tiêu diệt X. Một kẻ thù cũ là Vile cũng xuất hiện nhằm trả thù các thợ săn. Sau khi triệt hạ cả tám tên trùm, X đã đánh bại Nightmare Police, đồng thời thoát khỏi cuộc phục kích do Vile lên kế hoạch. Sau khi phân tích chip bộ nhớ của tám Maverick bị đánh bại, tiến sĩ Cain phát hiện Doppler đang thu thập thông số từ các mẫu Reploid mới nhất để tạo ra một cơ thể chiến đấu mới cho ai đó.
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Tiến sĩ Cain cũng xác định chính xác vị trí Trụ sở thí nghiệm của tiến sĩ Doppler, được đặt dưới lòng đất tại địa điểm D-Point. X và Zero đã thâm nhập vào phòng thí nghiệm đó để chấm dứt cuộc nổi loạn. Tại trụ sở, X giáp mặt và đánh bại hoàn toàn tiến sĩ Doppler, ông ta sau đó giải thích rằng Sigma còn sống dưới dạng virus máy tính và Doppler đã tạo ra một cơ thể mới cho Sigma. X tìm đến tận nơi Sigma đang cư ngụ và đánh bại hắn, sau đó virus Sigma ở dạng nguyên bản đuổi theo X nhằm lây nhiễm và chiếm hữu anh ta. Khi X thấy mình đi vào đường cùng, một trong hai điều có thể xảy ra. Ở một trong hai phần kết của trò chơi, Zero lấy phần mềm chống virus thực sự của Doppler và tải nó lên màn hình, anh ta lao vào cứu X đúng lúc và khiến Sigma phát nổ, phá hủy phòng thí nghiệm trong khi họ rời đi. Ở một kết thúc khác, nếu Zero bị thương trong trò chơi, Doppler sẽ sử dụng cơ thể của chính mình để tiêu diệt virus Sigma và hy sinh bản thân để cứu sống các thợ săn.
Phát triển và ra mắt.
Vào thời điểm bắt đầu sản xuất, Inafune Keiji, người đóng góp chính cho loạt game Mega Man, đã chuyển từ vai trò thiết kế sang đạo diễn, nhà sản xuất và biên kịch. Bắt đầu với Mega Man X2, Inafune muốn sử dụng vi-rút máy tính làm cơ sở cốt truyện, điều mà anh ta coi là một ý tưởng thú vị hơn một nhân vật phản diện hữu hình. Các nhiệm vụ khác của Inafune bao gồm kinh doanh trò chơi thành đồ chơi và thẻ giao dịch. Mặc dù kịch bản, thiết kế nhân vật và tác phẩm nghệ thuật của trò chơi được thực hiện tại Capcom, nhưng phần lớn thiết kế trò chơi thực tế đã được ký hợp đồng phụ với Minakuchi Engineering, người trước đây đã phát triển hầu hết các trò chơi Mega Man trên Game Boy cùng với trò chơi tổng hợp "Mega Man: The Wily War" cho Sega Mega Drive. Inafune nhớ lại đã trải qua "sự rối loạn tâm lý" khi cho phép "người ngoài" xử lý quá trình phát triển trò chơi. Các thiết kế minh họa duy nhất của Inafune cho trò chơi là các nhân vật X, Zero và Vile. Inafune thừa nhận là rất "nắm bản quyền" Zero, nhân vật mà anh đã quan tâm từ khi tạo ra trong Mega Man X đầu tiên.
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Tất cả các thiết kế của các nhân vật phụ khác, tám tên trùm và những kẻ địch nhỏ của trò chơi đều được phân công cho các nhà thiết kế Kaji Hayato, Yoshikawa Tatsuya, Komaki Shinsuke và Itou Kazushi.
Mega Man X3 có đồ họa tương tự như hai phần tiền nhiệm và thậm chí còn sử dụng SNES Cx4 từ Mega Man X2. Chip hộp xử lý tín hiệu kỹ thuật số này cho phép tạo ra các hiệu ứng đồ họa 3D cơ bản như xoay, phóng to và thu nhỏ các đối tượng khung dây. Tại Nhật Bản, trò chơi được phát hành vào ngày 1 tháng 12 năm 1995. Ở châu Âu, nó được phát hành vào ngày 15 tháng 5 năm 1996, và ngày 4 tháng 1 năm 1996 tại khu vực Bắc Mỹ.
Một cổng chơi của Mega Man X3 được phát hành trên Sega Saturn và PlayStation ở Nhật Bản vào ngày 26 tháng 4 năm 1996 và ở Châu Âu vào ngày 12 tháng 3 năm 1997. Capcom tuyên bố rằng họ đã cấp phép các phiên bản này cho một công ty Hoa Kỳ để phát hành ở Bắc Mỹ, nhưng cuối cùng chúng không bao giờ được phát hành trong khu vực. Một cổng Windows của phiên bản 32-bit này đã được phát hành tại Nhật Bản vào năm 1997 và ở Bắc Mỹ và Châu Âu vào năm 1998. Các phiên bản cổng có thêm các đoạn cắt cảnh video chuyển động đầy đủ hoạt hình, các bản nhạc phối được sắp xếp lại và các hiệu ứng âm thanh hoàn toàn khác so với phiên bản gốc trên SNES. Một cổng Multiplayer tương tác 3DO đã được công bố tại Nhật Bản vào năm 1996, nhưng không được phát hành. Phiên bản PlayStation Nhật Bản của Mega Man X3 cuối cùng đã được phát hành lại như một phần của dòng tựa game giá rẻ "The Best for Family" của Sony. Phiên bản PlayStation của Mega Man X3 được bao gồm trong Bộ sưu tập Mega Man X, được phát hành cho PlayStation 2 và Nintendo GameCube ở Bắc Mỹ vào đầu năm 2006. Mega Man X3 được phát hành trên điện thoại di động tương thích với EZweb tại Nhật Bản vào ngày 1 tháng 7 năm 2010. Phiên bản SNES của Mega Man X3 được phát hành trên Wii U Virtual Console ở Bắc Mỹ vào ngày 28 tháng 8 năm 2014, tại Nhật Bản vào ngày 8 tháng 10 năm 2014 và các khu vực PAL vào ngày 6 tháng 11 năm 2014. Nó được phát hành lại cho Microsoft Windows, PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch như một phần của Mega Man X Legacy Collection được phát hành vào ngày 24 tháng 7 năm 2018 trên toàn thế giới và ngày 26 tháng 7 năm 2018 tại Nhật Bản.
Nhạc nền của trò chơi được sáng tác bởi độc giả Yamashita Kinuyo.
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Mặc dù Minakuchi Engineering được ghi nhận trong album nhạc phim của trò chơi, Yamashita đã làm việc cho họ với tư cách tự do chứ không phải là nhân viên thực sự của công ty. Các phiên bản 32-bit của Nhật Bản có hai bài hát J-pop vocal của Shibuya Kotono: ca khúc mở đầu "One More Time" và ca khúc kết thúc "I'm Believer". Cả hai phiên bản SNES và 32-bit của bản nhạc đều có trong đĩa thứ hai của Capcom Music Generation: Rockman X1 ~ X6 soundtrack do Suleputer phát hành vào năm 2003.
Sự tiếp nhận.
Báo chí đón nhận Mega Man X3 hầu như là tích cực. Các nhà phê bình ca ngợi lối chơi, đồ họa, khả năng điều khiển và tùy chọn chơi với nhân vật Zero. Mike Weigand của GamePro nói chung hài lòng với trò chơi và mặc dù anh ấy thừa nhận rằng nó mang lại một chút mới mẻ cho nhượng quyền thương mại, nhưng anh ấy thích độ khó tăng lên, điều khiển chặt chẽ và các hiệu ứng đặc biệt mới. Weigand tóm tắt, "Đó có thể là thói quen đối với trải nghiệm của những người chơi, nhưng bất kỳ ai chưa chơi trò chơi 16-bit trong sê-ri sẽ khám phá ra phép màu trong Mega Man." Nhà phê bình Dave Halverson của GameFan cũng ấn tượng không kém về "tốc độ, sự đa dạng, FX đặc biệt và khả năng tăng sức mạnh", gọi đây là "phần cuối 16-bit phù hợp cho một loạt phim tuyệt vời".IGN cũng khẳng định tương tự Mega Man X3 là "sự khởi đầu vững chắc cho kỷ nguyên 16 bit", đặt tên nó là SNES tốt thứ 67 mọi thời đại trong danh sách năm 2011. Hai trong số những người đánh giá của Electronic Gaming Monthly coi trò chơi là một cải tiến so với X2 với các cấp độ lớn hơn và số lượng bí mật khổng lồ, trong khi hai người còn lại tập trung vào sự tương đồng rõ ràng của nó với các trò chơi trước đó trong sê-ri.
Một số cảm thấy Mega Man X3 quá giống với các trò chơi Mega Man trước đây. Jonathan Davies của Super Play nhận thấy trò chơi quá giống với Mega Man X2, đặt câu hỏi liệu "Capcom có đang kiếm tiền từ những người hâm mộ trung thành của họ hay không?".
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Tất cả trừ một trong bốn người đánh giá cho Electronic Gaming Monthly phàn nàn rằng trò chơi này quá giống với các trò chơi Mega Man khác, với một người viết: "Tôi phát ngán với Mega Man, đến nỗi tôi có những giấc mơ vào ban đêm về người anh hùng mặc áo xanh xuất hiện đến nhà tôi và ép tôi chơi thêm những tựa game dư thừa của anh ấy. Bản phát hành mới nhất này cũng giống như tất cả các bản còn lại." Tương tự như vậy, nhà văn Jeremy Parish của 1UP.com nghĩ rằng trò chơi có chút khác biệt so với các bản phát hành trước đây, phàn nàn rằng nó "giống nhau hơn, nhưng với triết lý thiết kế bồn rửa nhà bếp khiến mọi cấp độ đều giống như một mớ hỗn độn được thiết kế tồi tệ." Các biên tập viên của GameSpot Christian Nutt và Justin Speer đặc biệt cảm thấy số lần tăng sức mạnh và tiền thưởng đã làm lu mờ lối chơi, hầu như không được hưởng lợi từ việc bổ sung Zero như một nhân vật có thể chơi hạn chế.
Các phiên bản cổng của trò chơi phải chịu nhiều chỉ trích tiêu cực hơn so với phiên bản SNES của chúng. Các thiết kế cấp độ và lối chơi tổng thể đã bị chỉ trích nặng nề bởi Nathan Smith, cộng tác viên của Tạp chí Trò chơi Máy tính, người đã đánh giá bản phát hành Windows muộn của trò chơi. "Đóng gói nhiều quy ước về bảng điều khiển sáo rỗng hơn mức bạn có thể lắc một gamepad," Smith cho biết, "B"ạn sẽ cần sự kiên nhẫn của Job, sự khéo léo của một đứa trẻ chín tuổi và trí thông minh của Forrest Gump để thực sự thích trò chơi này."" "S"aturn Power khiến Mega Man X3 trở thành tựa game Saturn tệ nhất trong thư viện trò chơi có sẵn của bảng điều khiển. Matt Yeo của Tạp chí Sega Saturn đã có những nhận xét công bằng về Mega Man X3 với tư cách là một trò chơi SNES, nhưng lại gắn nhãn phiên bản Saturn của Vương quốc Anh là "hơi lố bịch" do thiếu sự đổi mới và chất lượng "đáng ngờ" của các đoạn cắt cảnh anime. Halverson thích sử dụng âm thanh sách đỏ trong quá trình chuyển đổi 32 bit mặc dù âm nhạc không đặc biệt đáng nhớ. Cả Yeo và Halverson đều thất vọng khi sử dụng đường viền hộp thư trong phiên bản Saturn, giúp giảm kích thước màn hình theo chiều ngang.
|
Mega Man X3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809675
|
Vào năm 2018, Complex đã liệt kê trò chơi ở vị trí thứ 73 trong danh sách "Trò chơi Super Nintendo hay nhất mọi thời đại".
Phiên bản Mega Man X3 ở Bắc Mỹ và Châu Âu của Mega Man X3 rất hiếm do số lượng hạn chế và thực tế là chúng đã được phát hành trong thời kỳ hỗ trợ bảng điều khiển đang giảm dần. Bất chấp các đơn đặt hàng bán lẻ cao hơn dự kiến cho các sản phẩm SNES của họ, Capcom đã giảm việc vận chuyển các tựa game 16-bit trong quý phát hành mùa thu năm 1995 do cung và cầu. Để trò chơi có cơ hội kiếm được lợi nhuận bất chấp thời gian sản xuất hạn chế, Capcom đã phải định giá nó cao hơn bất kỳ tựa game Mega Man nào trước đó. Trong thời gian gần đây, các hộp chứa Mega Man X3 đã thu về một khoản tiền rất lớn trên các trang web đấu giá và sưu tập như eBay. Bất chấp sự đổi mới của trò chơi về việc đưa Zero vào vai một nhân vật chơi được, nhóm sản xuất lưu ý rằng có một chút khác biệt giữa anh ta và X, dẫn đến việc thiết kế lại trong phần tiếp theo, Mega Man X4, với Zero là một kiếm sĩ chứ không phải là một xạ thủ như X, một nhân vật chính khác.
|
Thân vương quốc Kiev
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809676
|
Nội Thân vương quốc Kiev (, , ) là một nhà nước Đông Slav thời Trung cổ, nằm tại khu vực miền trung của Ukraina ngày nay, xung quanh thành phố Kiev (Kyiv).
Thân vương quốc được hình thành trong quá trình phân chia chính trị Kiev Rus' vào đầu thế kỷ 12. Theo kết quả của quá trình này, quyền cai trị hữu hiệu của các Đại công tước Kiev dần dần bị suy giảm còn các vùng trung tâm của Kiev Rus' (xung quanh thủ đô Kiev), do đó hình thành một lãnh địa thân vương bị thu hẹp, được gọi là nội Thân vương quốc Kiev. Nó tồn tại trong vai trò một chính thể cho đến giữa thế kỷ 14.
Lãnh thổ.
Nội Thân vương quốc Kiev chiếm giữ các vùng đất trên cả hai bờ sông Dnepr (Dnipro), giáp với Thân vương quốc Polotsk ở phía tây bắc, Thân vương quốc Chernigov ở phía đông bắc, Ba Lan ở phía tây, Thân vương quốc Halych ở phía tây-nam và bang liên bộ lạc Cumania ở phía đông nam. Về sau, Kiev sẽ giáp với Thân vương quốc Turov-Pinsk ly khai ở phía bắc và Vương quốc Galicia–Volyn hợp nhất ở phía tây.
Lịch sử.
Khu vực Kiev Rus' bị tan rã vào đầu thế kỷ 12 và một số nhà nước kế thừa bán tự trị đã nổi lên. Kiev vẫn là trung tâm của quốc gia và là trung tâm của đời sống tinh thần với tòa đô thành của Giáo hội Chính thống giáo Rus' nằm ở Kiev.
Sau cái chết của Mstislav I của Kiev vào năm 1132, các nhà nước bán tự trị trên thực tế đã độc lập và do đó dẫn đến sự xuất hiện của Thân vương quốc Kiev với tư cách là một nhà nước riêng biệt.
Tầm quan trọng của Thân vương quốc Kiev bắt đầu suy giảm. Trong những năm 1150–1180, nhiều thành phố của nó như Vyshhorod, Kaniv và Belgorod đã mưu cầu độc lập với tư cách là các thân vương quốc riêng lẻ. Sự xuất hiện của các thân vương quốc Vladimir-Suzdal và Galicia-Volyn dẫn đến việc chuyển đổi trung tâm chính trị và văn hóa của Rus', cũng như dòng di cư của công dân đến các thành phố như Vladimir và Halych.
Sự kiện Mông Cổ xâm lược Rus đã khiến Thân vương quốc Kiev rơi vào tình trạng đổ nát nghiêm trọng. Sau cuộc xâm lược, nhà nước nằm dưới quyền thống trị chính thức của Đại vương công Vladimir-Suzdal là Alexander Nevsky, là một chư hầu của người Mông Cổ.
|
Thân vương quốc Kiev
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809676
|
Sau trận sông Irpen năm 1321, Kiev là đối tượng khao khát của Đại công tước Litva Gediminas, và khu vực được hợp nhất vào Đại công quốc Litva năm 1362. Thân vương quốc chính thức tồn tại như một thực thể riêng biệt cho đến năm 1471, khi được chuyển đổi thành tỉnh Kiev
Người thống trị.
Sau khi Mông Cổ xâm chiếm Rus'.
Thân vương quốc không có người thống trị của riêng mình và do các phó vương (voivoda) quản lý.
Olgovichi, Thân vương Putivl.
Thân vương quốc được cai trị bởi các thân vương dòng dõi Olshanski và Olgovichi.
Đại công quốc Litva.
Thân vương quốc được cai trị bởi các thân vương dòng dõi Olshanski và Olelkovichi.
|
Trưng cầu dân ý Okinawa 1996
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809689
|
Một cuộc trưng cầu dân ý đã được tổ chức tại tỉnh Okinawa vào ngày 8 tháng 9 năm 1996 về sự hiện diện của Quân đội Hoa Kỳ tại Nhật Bản tại tỉnh này. Cuộc bỏ phiếu kết thúc với kết quả tán thành cắt giảm tình trạng hiện diện quân sự của Hoa Kỳ. Tuy vậy, kết quả không có ảnh hưởng đối với chính quyền trung ương và tình trạng quân sự vẫn được duy trì.
Bối cảnh và kết quả trưng cầu dân ý.
Cuộc trưng cầu dân ý đặt ra câu hỏi: "日米地位協定の見直し及び基地の整理縮小に関する県民投票条例(基地対策室)" (tạm dịch: "Rà soát Thỏa thuận Tình trạng lực lượng Hoa Kỳ-Nhật Bản và Sắc lệnh trưng cầu dân ý cấp tỉnh về hợp nhất và thu hẹp căn cứ (Văn phòng biện pháp đối phó căn cứ)"), cùng với hai lựa chọn: "賛成" (sansei, "tán thành") và 反対 (hantai, "phản đối").
Cuộc trưng cầu dân ý diễn ra khi thỏa thuận đóng quân đã hết hạn nhưng quân đội Hoa Kỳ vẫn tiếp tục đóng quân trong tỉnh. Tội ác của Quân đội Hoa Kỳ trong thời gian chiếm đóng trên đảo, bao gồm cả vụ hãm hiếp và đánh đập một bé gái 12 tuổi bởi ba binh sĩ vào năm trước, được coi là góp phần vào sự phản đối mạnh mẽ đối với việc hiện diện quân sự.
Tỷ lệ cử tri đi bỏ phiếu là 59,52%, với 89% cử tri trong số đấy (đại diện cho 53% cử tri đi bỏ phiếu) đồng ý với việc xem xét Thỏa thuận Tình trạng lực lượng giữa Nhật Bản-Hoa Kỳ và giảm các căn cứ của Mỹ trong tỉnh.
Tuy vậy, nhiều người không đi bỏ phiếu. Họ cho rằng việc cắt giảm quân sự sẽ ảnh hưởng đến tình hình kinh tế, bởi dù các thành phố phải chịu tiếng ồn và nguy hiểm từ chúng nhiều nhất, nhưng cũng phụ thuộc kinh tế nhiều nhất vào chúng. Một số người khác thì cho biết họ không bỏ phiếu vì câu hỏi trên lá phiếu mơ hồ và diễn đạt kém.
Hậu cảnh.
Sau cuộc trưng cầu dân ý, Thống đốc Okinawa Ota Masahide nói rằng kết quả của cuộc trưng cầu dân ý nên được thể hiện rõ ràng đối với "những người trong Quốc hội Hoa Kỳ, những người vẫn đang cảm thấy như họ sở hữu Okinawa".
|
Trưng cầu dân ý Okinawa 1996
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809689
|
Tuy nhiên, kết quả của cuộc bỏ phiếu khó ảnh hưởng đến tình hình hiện tại, bởi việc hiện diện là do chính phủ Hoa Kỳ và Nhật Bản quyết định, không phải do chính quyền địa phương. Vì vậy, bất chấp chiến thắng của các cử tri phản đối chiếm đóng quân sự trong cuộc trưng cầu dân ý, Thống đốc Ota vẫn cho phép tiếp tục mở rộng căn cứ do áp lực từ chính quyền trung ương Nhật Bản.
Dù không thành công, cuộc trưng cầu dân ý đã nâng cao nhận thức cả trong nước và quốc tế về thực trạng vấn đề hiện diện quân sự ở Okinawa, nơi tập trung 75% căn cứ quân sự của Mỹ ở Nhật Bản vào thời điểm đó. Đây cũng là cuộc trưng cầu dân ý cấp tỉnh đầu tiên tại Nhật Bản.
|
Giấy chào mời (đại học)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809695
|
Giấy chào mời () của trường đại học hoặc trường học là một tài liệu được gửi đến các sinh viên tiềm năng (tương lai) để thu hút họ nộp đơn xin nhập học. Giấy chào mời thường chứa thông tin về cơ sở giáo dục và các khóa học có sẵn, cũng như hướng dẫn về cách đăng ký và lợi ích của việc nhập học tại đó. Nhiều trường đại học có giấy chào mời riêng cho từng khóa học hoặc nhóm khóa học mà họ cung cấp. Hầu hết các trường đại học đều có cả phiên bản giấy chào mời trực tuyến và trên giấy, và chúng được chia thành Giấy chào mời đại học và Giấy chào mời sau đại học. Giấy chào mời cũng có thể được gửi nếu được yêu cầu.
Bản cáo bạch thường chứa thông tin về các khóa học cá nhân, nhân viên (giáo sư), cựu sinh viên đáng chú ý, khuôn viên trường, các cơ sở đặc biệt (như phòng biểu diễn cho các trường âm nhạc hoặc sân khấu diễn xuất cho các trường kịch nghệ), làm thế nào để liên lạc với trường đại học và làm thế nào để đến trường.
Mặc dù ban đầu là một từ trong tiếng Latinh, nhưng trong tiếng Anh, dạng số nhiều của nó là "prospectuses". Số nhiều trong tiếng Latinh của nó là "prospectūs".
|
Sông Zuata
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809697
|
Sông Zuata là một con sông của Venezuela. Sông Zuata là một phần của lưu vực sông Orinoco.
|
Severino Zuazo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809704
|
Severino Zuazo Ugalde (19 tháng 5 năm 1889 - 20 tháng 7 năm 1980) là một cầu thủ bóng đá người Tây Ban Nha thi đấu ở vị trí tiền đạo cho Athletic Club. Ông đã dành toàn bộ sự nghiệp của mình tại Athletic, và trở thành một trong những cầu thủ bóng đá đầu tiên chơi cho Athletic trong toàn bộ sự nghiệp của mình.
Ông là em trai của kiến trúc sư Secundino Zuazo.
Tiểu sử.
Ông sinh ra ở Bilbao, và bắt đầu chơi bóng đá vào năm 1908 tại câu lạc bộ quê hương Athletic Club. Zuazo đã đóng một vai trò quan trọng trong việc giúp câu lạc bộ giành chức vô địch Giải vô địch Khu vực phía Bắc vào năm 1914 và ba Cúp Nhà vua Tây Ban Nha vào năm 1910, 1911 và 1914. Ông là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất từng chơi tại Cúp Nhà vua Tây Ban Nha, là cầu thủ ghi bàn hàng đầu với tổng cộng 5 bàn thắng, bao gồm cả hai trong chiến thắng 2-1 trước España FC trong trận chung kết. Ông cũng được ra sân ngay từ đầu trong trận đấu đầu tiên được chơi tại sân vận động San Mamés vào ngày 21 tháng 8 năm 1913, trong trận giao hữu với Racing de Irun, khai bóng và sau đó hỗ trợ Pichichi ghi bàn thắng đầu tiên được ghi trên sân vận động. Vào ngày 18 tháng 1 năm 1914, Zuazo trở thành cầu thủ thứ hai trong lịch sử lập hat-trick ở San Mamés trong trận đấu Giải vô địch khu vực đánh bại Sporting de Irún, đạt được kỳ tích chỉ vài phút sau khi cầu thủ vừa ra mắt Félix Zubizarreta ghi năm bàn trong trận đấu đó.
Danh hiệu.
Câu lạc bộ.
Giải vô địch Khu vực phía Bắc:
Cúp Nhà vua Tây Ban Nha:
|
Truyền thông học
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809706
|
Truyền thông học (tiếng Anh: Media studies) là một lĩnh vực học thuật và nghiên cứu liên quan đến nội dung, lịch sử và tác dụng của các phương tiện truyền thông khác nhau, đặc biệt là truyền thông đại chúng. Truyền thông học có thể dựa trên các lĩnh vực của cả khoa học xã hội và nhân văn, nhưng chủ yếu là từ các ngành cốt lõi của nó về truyền thông đại chúng, truyền thông, khoa học truyền thông và nghiên cứu truyền thông.
Các nhà nghiên cứu cũng có thể phát triển và sử dụng các lý thuyết và phương pháp từ các ngành bao gồm văn hóa học, tu từ học (bao gồm hùng biện kỹ thuật số), triết học, lý luận văn học, tâm lý học, chính trị học, kinh tế chính trị, kinh tế học, xã hội học, nhân loại học, lý thuyết xã hội, lịch sử và phê bình nghệ thuật, lý thuyết điện ảnh và lý thuyết thông tin.
Nguồn gốc.
Cựu linh mục và nhà giáo dục người Mỹ, John Culkin, là một trong những người ủng hộ sớm nhất việc thực hiện chương trình giảng dạy truyền thông học trong trường học. Ông tin rằng học sinh phải có khả năng xem xét kỹ lưỡng các phương tiện thông tin đại chúng và đánh giá cao việc áp dụng các kỹ thuật truyền thông hiện đại trong hệ thống giáo dục. Năm 1975, Culkin công bố chương trình truyền thông học đầu tiên ở Mỹ, và kể từ đó đã có hơn 2.000 sinh viên tốt nghiệp.
Culkin cũng chịu trách nhiệm đưa đồng nghiệp của mình và cũng là học giả truyền thông, Marshall McLuhan đến Đại học Fordham. Sau đó họ thành lập Trung tâm Hiểu biết Truyền thông, về sau trở thành chương trình New School. Cả hai nhà giáo dục đều được công nhận là những người tiên phong trong lĩnh vực này, được ghi nhận là người mở đường cho việc giảng dạy truyền thông học trong giáo dục.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Kim Hye-soo (tiếng Hàn: 김혜수; sinh ngày 5 tháng 9 năm 1970) là một nữ diễn viên Hàn Quốc. Hye-soo là một trong những ngôi sao tuổi teen nổi tiếng nhất trong thập niên 1980 và 1990. Cô được biết đến với tính độc lập cứng đầu và thường xuyên đóng vai những phụ nữ tinh tế, có ý chí mạnh mẽ.
Hye-soo bắt đầu sự nghiệp của mình trong một quảng cáo cho Nestlé Milo vào năm 1985. Cô ra mắt lần đầu với tư cách là nữ diễn viên chính trong bộ phim "Kambo" (1986), bộ phim mà cô đã nhận được giải thưởng đầu tiên là Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" năm 1987. Cô là người trẻ nhất đoạt "Giải thưởng Điện ảnh Rồng Xanh" cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong "Mối tình đầu" (1993). Vai diễn thành công nhất về mặt thương mại của cô là "Madam Jeong" trong bộ phim tội phạm "Canh bạc nghiệt ngã" (2006), bộ phim cũng đã giúp cô giành được "Giải thưởng Điện ảnh Rồng Xanh" lần thứ ba cho hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Bên cạnh vai diễn trong các bộ phim điện ảnh, Hye-soo đã xuất hiện trong nhiều bộ phim truyền hình thành công, bao gồm "Đối tác" (1994-1998), "Thành thật với tình yêu" (1999), "Jang Hee Bin" (2002), "Nữ hoàng công sở" (2013), "Signal" (2016), "Hyena" (2020), "Toà án vị thành niên" (2022) và "Dưới bóng trung điện" (2022).
Tiểu sử và giáo dục.
Kim Hye-soo sinh ngày 5 tháng 9 năm 1970 tại Busan, quận Dongnae, là con thứ hai trong gia đình có 5 người con. Cô chuyển đến trường tiểu học Seoul Midong khi đang học lớp ba tại trường tiểu học quốc gia Busan do công việc của cha cô. Khi còn học tiểu học, cô là thành viên của đội biểu diễn Taekwondo trẻ em quốc gia, vào tháng 4 năm 1982, cô là người tặng hoa cho Juan Antonio Samaranch, Chủ tịch thứ bảy của Ủy ban Olympic Quốc tế (IOC).
Sự nghiệp.
1985–1991: Khởi nghiệp và màn chào sân điện ảnh.
Năm 1985, Hye-soo xuất hiện trong quảng cáo cho Nestlé Milo và video âm nhạc K-pop, bài hát chủ đề "Empty In The Air" của Cho Yong-pil. Năm 1986, Hye-soo ra mắt bộ phim "Kambo" khi cô còn là học sinh trung học năm nhất.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Cô cũng giành giải nữ diễn viên mới xuất sắc nhất cho "Kambo" tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" lần thứ 23. Hye-soo tiếp tục đóng các vai chính trong phim truyền hình "Samogok" (1987), "Sun Shim-yi" (1988) và "Senoya" (1989). Cô đóng chung với Roh Joo-hyun trong "When The Flowers Bloom And The Birds Cry" (1990). Năm 1991, cô đảm nhận vai chính trong "Lost Love".
1992–1998: Cột mốc mới ở lĩnh vực điện ảnh và truyền hình.
Hye-soo được mệnh danh là "Ngôi sao bảng bút chì" của những năm 1980 do sự phổ biến của những chiếc bảng bút chì có in hình cô. Cô cũng được mệnh danh là một phần của "Troika của những năm 1990" tại Hàn Quốc cùng với những người cùng thời với cô là Kim Hee-sun và Shim Eun-ha vì sự nổi tiếng trên toàn quốc của họ. Năm 1993, Hye-soo đảm nhận vai chính trong phim "First Love" và nhận được nhiều lời khen ngợi từ giới phê bình nhờ vai diễn cô gái ngây thơ trong sáng, đồng thời cô cũng giành được "Giải thưởng Điện ảnh Rồng Xanh" cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và mang về cho cô danh hiệu "Tình đầu quốc dân" mặc dù bộ phim không khả quan về doanh thu phòng vé..
1999–2004: Hoạt động nghệ thuật bền bỉ.
Trong hai thập kỷ, cô đã tích lũy được một bộ phim đáng kể với các vai chính và phụ, đáng chú ý là trong bộ phim truyền hình "Thành thật với tình yêu" cùng Bae Yong-joon và "Revenge and Passion" cùng Ahn Jae-wook, cũng như bộ phim "Tie a Yellow Ribbon" (1998). Trong những năm 2000, Hye-soo tập trung nhiều hơn vào sự nghiệp điện ảnh so với truyền hình, góp mặt trong nhiều bộ phim như "Kick the Moon", "YMCA Baseball Team" và "Three". Vào thời điểm này, cô xây dựng lại hình ảnh của mình với vai diễn một người phụ nữ quyến rũ và tự tin trong "Hypnotized" (2004).
2005–2011: Sự thăng hoa trong sự nghiệp.
Các vai diễn của Hye-soo trong "The Red Shoes" (2005) và "Canh bạc nghiệt ngã" (2006) giúp cô nhận được nhiều sự công nhận và đưa cô vào danh sách sao hạng A của ngành điện ảnh Hàn Quốc.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Sau đó, cô tham gia nhiều vai diễn điện ảnh khác nhau, chẳng hạn như một bà nội trợ bí mật hẹn hò với một sinh viên đại học trong "A Good Day to Have an Affair"; một cô gái điếm trong "Eleventh Mom" và một ca sĩ quán bar trong "Modern Boy" (2008). Năm 2010, cô ấy hợp tác với Han Suk-kyu trong phim "Villain and Widow", đây được xem là một trong những cột mốc nổi bật trong sự nghiệp diễn xuất của cô. Năm 2009, Hye-soo trở lại địa hạt truyền hình với "Style", lấy bối cảnh ngành công nghiệp thời trang. Cô tiếp tục tham gia bộ phim tình cảm bí ẩn "Home Sweet Home" vào năm 2010.
Là người thường xuyên chủ trì tại các lễ trao giải điện ảnh và chương trình truyền hình tạp kỹ, Hye-soo đã ký hợp đồng với tư cách là người dẫn chương trình thời sự "W" của đài MBC. Hye-soo, một người say mê xem phim tài liệu, được nhóm sản xuất nhận thấy là người phù hợp với chương trình khi chương trình bắt đầu tập trung nhiều hơn vào các vấn đề môi trường và toàn cầu. Chương trình "W with Kim Hye-soo" được công chiếu vào tháng 7 năm 2010, nhưng bị hủy bỏ vào tháng 10 năm 2010 do Hye-soo chỉ trích quyết định của nhà đài.
2012–2015: Tiếp tục chinh phục đỉnh cao mới.
Năm 2012, cô tái hợp với đạo diễn Choi Dong-hoon của "Canh bạc nghiệt ngã" trong "Đội quân siêu trộm". Lấy bối cảnh giữa các sòng bạc ở Ma Cao, bộ phim kể về vụ cướp này đã trở thành một trong những bộ phim có doanh thu cao nhất trong lịch sử điện ảnh Hàn Quốc. Hye-soo đã giành giải nữ diễn viên xuất sắc hàng đầu tại Giải thưởng Văn hóa và Giải trí Hàn Quốc lần thứ 20 Kế đó là vai phụ trong bộ phim lịch sử "The Face Reader" của Han Jae-rim.
Năm 2013, cô đóng vai chính trong bộ phim hài lãng mạn "Nữ hoàng công sở", chuyển thể từ bộ phim truyền hình Nhật Bản năm 2007 "Haken no Hinkaku" ("Pride of the Temp").
Tiếp theo, Hye-soo đóng vai chính trong "Phố người Hoa" vào năm 2015, một bộ phim noir hiếm hoi do phụ nữ đứng đầu.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Cô ấy nói rằng cô ấy không ngại trông kém hấp dẫn cho vai diễn một trùm tội phạm tàn nhẫn, với các nghệ sĩ trang điểm thêm những vết đồi mồi trên khuôn mặt, những hình xâm trên bụng và hông của cô ấy bằng những bộ phận giả. Hye-soo cho biết cô cảm thấy "đau đầu" khi quyết định có nhận vai hay không, nhưng một khi đã nhận vai, cô cảm thấy "hào hứng trào dâng" mỗi khi bước lên trường quay và coi bộ phim là "một thử thách mới khiến (cô) động lòng". cuộc đua và (làm cô ấy sợ hãi) cùng một lúc."
2016–nay: Trở lại và lợi hại hơn xưa.
Năm 2016, Hye-soo trở lại màn ảnh nhỏ với "Signal" của đài cáp tvN, thành công cả về mặt phê bình lẫn thương mại. Hye-soo trong vai Cha Soo-hyun, hành động với Lee Je-hoon và Cho Jin-woong để trở thành nữ cảnh sát đầu tiên trong Lực lượng Đặc nhiệm, sau này trở thành thủ lĩnh của đội điều tra án lạnh Seoul. Cô đã giành giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang lần thứ 52" và giải thưởng tvN10 cho màn thể hiện xuất sắc của mình.Hye-soo sau đó đóng vai chính trong bộ phim chính kịch hài "Familyhood," bộ phim của đạo diễn Kim Tae-gon, với sự tham gia của Ma Dong-seok và Kim Hyun-soo Hye-soo được đề cử là nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại "Giải thưởng Điện ảnh Buil" lần thứ 25, "Giải thưởng Điện ảnh Rồng Xanh" lần thứ 37 và "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" lần thứ 53
Năm 2017, Hye-soo cũng đóng vai chính trong phim noir, "A Special Lady". Do Lee An-gyu đạo diễn, Hye-soo đóng vai Na Hyun-jung, người phụ nữ trở thành chỉ huy thứ hai của một tổ chức kinh doanh đứng đầu tổ chức xã hội đen, đối diện với Lee Sun-kyun và Lee Hee-joon.
Năm 2018, Hye-soo đóng vai chính trong bộ phim khủng hoảng IMF, "Default", cùng với Yoo Ah-in. Cô được đề cử cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" lần thứ 55. Sau đó, cô được chọn tham gia bộ phim khoa học viễn tưởng "Return".
Vào tháng 6 năm 2019, Hye-soo được xác nhận sẽ xuất hiện trong "Di nguyện bí ẩn", tác phẩm đầu tay của đạo diễn Park Ji-wan. Phim phát hành vào ngày 12 tháng 11 năm 2020.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Hye-soo được đề cử tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" lần thứ 57 ở hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong phim.
Năm 2020, Hye-soo đóng vai chính trong bộ phim pháp luật "Hyena". Cô vào vai Luật sư Jung Geum-ja, một con linh cẩu thực thụ luôn theo đuổi tiền bạc và thành công bằng mọi giá. Phim được phát sóng trên SBS TV từ ngày 21 tháng 2 đến ngày 11 tháng 4 năm 2020. Cô được đề cử nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" lần thứ 56.
Vào tháng 3 năm 2022, Hye-soo được khán giả quốc tế công nhận nhờ vai chính thẩm phán Shim Eun-seok trong loạt phim Netflix, "Toà án vị thành niên" với tư cách là chương trình không nói tiếng Anh nổi tiếng nhất trong hai tuần liên tiếp. Cô được đề cử nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại "Giải thưởng Nghệ thuật Baeksang" lần thứ 58. Cùng năm, cô đóng vai chính trong bộ phim cổ trang "Dưới bóng trung điện" của tvN với vai Trung cung Im Hwa-ryeong.
Đời sống cá nhân.
Hình tượng đại chúng.
Hye-soo đã trở thành một "biểu tượng sex" nổi tiếng của Hàn Quốc kể từ khi cô ấy mặc một chiếc váy cắt ngắn để dẫn chương trình "Giải thưởng Điện ảnh Rồng Xanh" và là người chiến thắng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất vào năm 1993, và là biểu tượng của cuộc cách mạng sex của thời đại
Hye-soo được biết đến là người biết quan tâm cho các diễn viên trẻ, và được bạn diễn Ma Dong-seok trong "Familyhood" (2016) mô tả là "người ân cần quan tâm đến người khác nhất." Bạn diễn Lee Sang-hee của cô trong phim truyền hình "Toà án vị thành niên" cho biết "Hye-soo sẽ viết ra tên của những diễn viên vô danh khi cô ấy nghĩ diễn xuất của họ tốt, để cô ấy có thể giới thiệu cho họ những kịch bản phù hợp trong tương lai." Nhiều nữ diễn viên, bao gồm Son Ye-jin, Han Ji-min, Kim Nam-joo, và Yum Jung-ah đã bày tỏ lời cảm ơn đặc biệt và lòng biết ơn tới Hye-soo vì sự quan tâm của cô ấy.
Hye-soo có bằng cử nhân sân khấu và điện ảnh tại Đại học Dongguk. Năm 2013, Hye-soo thừa nhận đã đạo văn luận văn thạc sĩ "Nghiên cứu về giao tiếp của diễn viên", với các phần sao chép nguyên văn từ ít nhất bốn cuốn sách.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Cô ấy xin lỗi về hành động của mình, lí do cô ấy nói là do lịch trình bận rộn của cô ấy và không biết đạo văn là một hành vi phạm tội nghiêm trọng. Kết quả là Kim bị tước bằng thạc sĩ về báo chí và truyền thông đại chúng.
Các mối quan hệ.
Hye-soo và diễn viên nhân vật Yoo Hae-jin gặp nhau lần đầu tiên vào năm 2001 sau khi quay bộ phim "Kick the Moon" và trở nên thân thiết vào năm 2006 sau khi xuất hiện cùng nhau trong "Canh bạc nghiệt ngã". Tin đồn về việc hai người hẹn hò bắt đầu xuất hiện từ năm 2008 mặc dù cả hai liên tục phủ nhận mọi mối quan hệ lãng mạn cho đến đầu năm 2010 khi những bức ảnh paparazzi của cả hai được tung ra, và cặp đôi chính thức xác nhận mối quan hệ của họ. Cả hai chia tay vào năm 2011.
Hoạt động từ thiện.
Năm 2008, Hye-soo đã quyên góp toàn bộ số tiền phí tường thuật của bộ phim tài liệu ""Forgiveness, Are You at the End of the Way" " cho quỹ hỗ trợ nạn nhân tội phạm. Vào tháng 4 năm 2009, Hye-soo trưng bày tác phẩm nghệ thuật đại chúng của mình tại Hội chợ Nghệ thuật Mở Seoul. Một trong những bức tranh ghép của cô đã được bán với giá 5 triệu yên, và cô đã quyên góp số tiền này cho tổ chức từ thiện. Ngày 7 tháng 7 năm 2009, Hye-soo tham gia chiến dịch "Phong cách gặp gỡ nghệ thuật" do kênh truyền hình cáp OnStyle và Ủy ban Quốc gia UNESCO Hàn Quốc đồng tổ chức và cô đã quyên góp số tiền thu được từ các tác phẩm quyên góp của mình cho Ủy ban Quốc gia UNESCO Hàn Quốc.
Hye-soo đã quyên góp 100 triệu won cho các nạn nhân cháy rừng bị ảnh hưởng bởi vụ cháy Goseong năm 2019.
Vào năm 2020, vì tình trạng thiếu khẩu trang do đại dịch COVID-19 gây ra, Hye-soo đã quyên góp 100 triệu won cho Hiệp hội cứu trợ thiên tai Hope Bridge.
Vào ngày 7 tháng 3 năm 2022, Hye-soo đã quyên góp 100 triệu yên cho Hiệp hội cứu trợ thiên tai Hope Bridge để giúp đỡ các nạn nhân của trận cháy rừng Uljin và Samcheok năm 2022 làm quỹ cứu trợ khẩn cấp. Vào ngày 9 tháng 8 năm 2022, Hye-soo đã quyên góp 100 triệu won để giúp đỡ những người bị ảnh hưởng bởi lũ lụt ở Hàn Quốc năm 2022 thông qua Hiệp hội Cứu trợ Thảm họa Hàn Quốc Hope Bridge.
|
Kim Hye-soo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809717
|
Vào ngày 10 tháng 2 năm 2023, Hye-soo đã quyên góp 100 triệu won để giúp đỡ trận động đất Thổ Nhĩ Kỳ–Syria năm 2023 bằng cách quyên góp tiền thông qua Hiệp hội Cứu trợ Thảm họa Quốc gia Hope Bridge.và trong cùng tháng đó, Hye-soo đã đăng một bức ảnh về dịch vụ than bánh, đó là những chiếc bánh mà cô ấy đã tặng.
External links.
|
Phạm Ứng Mộng
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809738
|
Phạm Ứng Mộng là một quan đại thần dưới triều đại nhà Trần. Ông từng giữ đến chức Hành khiển.
Thân thế và sự nghiệp.
Phạm Ứng Mộng vốn người huyện Thanh Miện, đất Hồng Châu (Hải Dương ngày nay), thuộc dòng dõi của danh tướng Phạm Tu, người được xem là thủy tổ của dòng họ Phạm.
Đại Việt sử ký toàn thư có đoạn:"Mùa đông, tháng 10, ban tiền cho Phạm Ứng Mộng, bảo tự hoạn để vào hầu."
"Trước đó, vua nằm mơ đi chơi thấy thần nhân chỉ một người bảo vua: "Người này có thể làm hànnh khiển". Tỉnh dậy, không biết là người nào."
"Một hôm tan buổi chầu, vua ngự ra ngoài thành, thấy một người con trai theo học ở cửa nam thành, hình dáng giống hệt người trong mộng, Vua gọi đến hỏi, người đó ứng đối giống như những lời trong mộng. Vua muốn trao cho chức hành khiển, nhưng thấy khó, mới cho 400 quan tiền bảo tự hoạn, ban tên là Ứng Mộng. Sau này thăng dần đến chức hành khiển. Đó là bằt chước lệ cũ của triều Lý, dùng Lý Thường Kiệt và Lý Thường Hiến vậy."Khi gặp vua Trần Thái Tông, Phạm sinh đang là một học trò theo học ở phía Nam thành Thăng Long. Vì trùng với dáng hình trong mộng của vua mà dần lên ngôi cao Hành khiển. Chọn người mà dựa vào mộng để rồi thăng đến chức cao trong hàng quan viên của vua Trần Thái Tông là một trường hợp hiếm gặp trong lịch sử Việt Nam.
|
Giải đua ô tô Công thức 1 Canada 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809776
|
Giải đua ô tô Công thức 1 Canada 2023 (tên chính thức là Formula 1 Pirelli Grand Prix du Canada 2023) là một chặng đua Công thức 1 được tổ chức vào ngày 18 tháng 6 năm 2023 tại trường đua Gilles Villeneuve và là chặng đua thứ tám của giải đua xe Công thức 1 2023.
Bối cảnh.
Bảng xếp hạng trước cuộc đua.
Sau giải đua ô tô Công thức 1 Tây Ban Nha, Max Verstappen dẫn đầu bảng xếp hạng các tay đua với 170 điểm, hơn đồng đội Sergio Pérez (117 điểm) 53 điểm ở vị trí thứ hai và hơn 71 điểm so với Fernando Alonso (99 điểm) ở vị trí thứ ba. Red Bull Racing dẫn đầu trong bảng xếp hạng các đội đua trước Mercedes (152 điểm) và Aston Martin (134 điểm) với 287 điểm.
Lựa chọn bộ lốp.
Nhà cung cấp lốp xe Pirelli cung cấp các bộ lốp hạng C3, C4 và C5 (được chỉ định lần lượt là cứng, trung bình và mềm) để các đội sử dụng tại sự kiện này.
Tường thuật.
Buổi tập.
Trong buổi tập đầu tiên, Valtteri Bottas lập thời gian nhanh nhất với 1:18,728 phút trước cả hai tay đua của Aston Martin, Fernando Alonso và Lance Stroll. Buổi tập này chỉ kéo dài hơn vài phút do sự cố camera CCTV tại đường đua. Ban đầu, buổi tập này được dừng lại để thu cất chiếc xe Alpine của Pierre Gasly do chiếc xe này gặp vấn đề kỹ thuật. Sau đó, FIA thông báo rằng buổi tập thứ hai sẽ diễn ra vào lúc 16:30 giờ địa phương (UTC−4) thay vì thời gian dự kiến ban đầu là 17:00 (UTC−4) và đồng thời kéo dài thời gian của buổi tập thứ hai từ 60 phút lên đến 90 phút để tạo cơ hội cho các đội bù đắp thời gian bị mất trong buổi tập đầu tiên.
Trong buổi tập thứ hai, Lewis Hamilton lập thời gian nhanh nhất với 1:13,718 phút trước đồng đội George Russell và Carlos Sainz Jr.
Trong buổi tập thứ ba, Max Verstappen lập thời gian nhanh nhất với 1:23,106 phút trước Charles Leclerc và Fernando Alonso.
Vòng phân hạng.
Vòng phân hạng bao gồm ba phần với thời gian chạy 45 phút. Trong phần đầu tiên (Q1), các tay đua có 18 phút để tiếp tục tham gia phần thứ hai vòng phân hạng. Tất cả các tay đua đạt được thời gian trong phần đầu tiên với thời gian tối đa 107% thời gian nhanh nhất được phép tham gia cuộc đua. 15 tay đua nhanh nhất lọt vào phần tiếp theo. Verstappen là tay đua nhanh nhất trong phần này.
|
Giải đua ô tô Công thức 1 Canada 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809776
|
Verstappen là tay đua nhanh nhất trong phần này. Sau khi phần đầu tiên của vòng phân hạng kết thúc, cả hai tay đua của AlphaTauri, Gasly, Logan Sargeant và Chu Quán Vũ bị loại.
Phần thứ hai (Q2) kéo dài 15 phút và mười tay đua nhanh nhất của phần này đi tiếp vào phần thứ ba của vòng phân hạng. Alexander Albon là tay đua nhanh nhất trong phần này. Sau khi phần thứ hai của vòng phân hạng kết thúc, Leclerc, Pérez, Stroll, Kevin Magnussen và Bottas bị loại.
Phần cuối cùng (Q3) kéo dài mười hai phút, trong đó mười vị trí xuất phát đầu tiên được xác định sẵn. Với thời gian là 1:25,858, Verstappen giành được vị trí pole thứ 25 trong sự nghiệp Công thức 1 của anh trước Nico Hülkenberg và Fernando Alonso.
Sau vòng phân hạng, Nico Hülkenberg bị tụt ba vị trí do không tuân thủ quy luật trong giai đoạn cờ đỏ tại Q3. Giai đoạn này được gây ra bởi vụ tai nạn của Oscar Piastri tại góc cua số 6. Tiếp theo đó, Sainz jr., Stroll và Tsunoda đều bị tụt ba vị trí do cản trở các tay đua khác.
Cuộc đua.
Verstappen giành chiến thắng cuộc đua này trước Alonso và Hamilton. Đồng thời đây cũng là chiến thắng thứ 100 của Red Bull Racing trong suốt thời gian tham gia thi đấu của đội ở Công thức 1. Thêm vào đó, Verstappen cũng chính thức cân bằng số chiến thắng của mình với nhà vô địch Công thức 1 ba lần quá cố người Brazil Ayrton Senna sau khi giành chiến thắng thứ 41 trong sự nghiệp Công thức 1 của mình. Các tay đua còn lại ghi điểm trong cuộc đua này là Charles Leclerc, Carlos Sainz jr., Sergio Pérez, Alexander Albon, Esteban Ocon, Lance Stroll và Valtteri Bottas. Mặc dù Lando Norris về đích ở vị trí thứ 9, anh nhận một án phạt 5 giây vì giảm tốc độ một cách không cần thiết trong giai đoạn xe an toàn.
Kết quả.
Vòng phân hạng.
Chú thích:
Cuộc đua.
Chú thích:
|
Adam Delimkhanov
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809779
|
Adam Sultanovich Delimkhanov (tiếng Nga: "Адам Султанович Делимханов", sinh ngày 25 tháng 9 năm 1969) là một chính trị gia người Nga là thành viên của Đuma Quốc gia Nga từ năm 2007. Ông là thành viên của Đảng Nước Nga thống nhất. Ông còn là một viên chỉ huy quân sự, người đứng đầu cánh quân Chechnya của Vệ binh Quốc gia Nga ("Rosgvardia").
Sự nghiệp.
Delimkhanov là đồng minh của thủ lĩnh Chechnya Ramzan Kadyrov, là cộng sự thân thiết và là người anh em họ với Ramzan Kadyrov. Delimkhanov là người chỉ huy phân đội cảnh sát bảo vệ các cơ sở dầu mỏ Chechnya từ năm 2003 đến năm 2006. Ông được bổ nhiệm làm phó thủ tướng giám sát lực lượng an ninh vào năm 2006. Năm tiếp theo, ông được bầu vào Duma Quốc gia Nga trong đảng Nước Nga Thống nhất do Vladimir Putin lãnh đạo. Kể từ tháng 4 năm 2009, Delimkhanov cùng với sáu công dân Nga khác đã bị Dubai một trong các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất thông qua Interpol truy nã liên quan đến vụ sát hại Sulim Yamadayev. Năm 2020, BBC News đưa tin về Delimkhanov liên quan đến vụ sát hại Imran Aliev. Vào ngày 1 tháng 2 năm 2022, Delimkhanov đã chia sẻ một video trên Instagram đe dọa luật sư nhân quyền Abubakar Yangulbaev và gia đình ông này sẽ bị trả giá bằng cái chết.
Theo Kadyrov, Delimkhanov đã tham gia Cuộc vây hãm Mariupol trong Cuộc xâm lược Ukraine năm 2022 của Nga với tư cách là chỉ huy lực lượng Chechnya trong cuộc giao tranh. Vào ngày 26 tháng 4 năm 2022, Kadyrov thông báo rằng Delimkhanov đã nhận được giải thưởng danh dự Anh hùng Liên bang Nga theo sắc lệnh của Tổng thống Nga Vladimir Putin và trong cùng ngày đó, ông đã được trao danh hiệu này. Vào ngày 28 tháng 9 năm 2022, chỉ huy Delimkhanov cũng được phong tặng danh hiệu Anh hùng Cộng hòa Nhân dân Luhansk. Vào ngày 1 tháng 6 năm 2023, Delimkhanov đã có màn đấu khẩu và chỉ trích trùm Yevgeny Prigozhin. Vào ngày 14 tháng 6 năm 2023, Adam Delimkhanov được báo cáo là đã bị ""mất tích" tại Zaporizhzhia. Các nguồn của Nga sau đó cho rằng ông đã bị thương, trong khi các nguồn của Ukraine báo cáo rằng ông ta đã bị giết sau một cuộc tấn công bằng pháo ở Prymorsk.
|
Adam Delimkhanov
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809779
|
Kadyrov phản đối những nguồn tin từ Ukraina về các sự kiện, ông cho rằng Delimkhanov còn sống và "thậm chí không bị thương"", và vụ mất tích được cho là của Delimkhanov là một trò lừa bịp, tin giả được dàn dựng từ truyền thông Ukraina.
|
Ga Anyang
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809787
|
Ga Anyang (Tiếng Hàn: 안양역, Hanja: 安養驛) là ga đường sắt trên Tuyến Gyeongbu ở Anyang-dong, Manan-gu, Anyang-si, Gyeonggi-do phục vụ một số chuyến tàu Mugunghwa và tất cả các chuyến tàu trên Tàu điện ngầm vùng thủ đô Seoul tuyến 1. Nhà ga được kết nối với lối đi trên tầng 2 của Enter Six, và có Đại học Daelim, Đại học Yeonseong, Đại học Anyang, Anyang 1-ga và chi nhánh E-Mart Anyang gần đó. Trong tương lai, khi Tuyến Wolgot–Pangyo (Tuyến Gyeonggang) khai trương, nó sẽ trở thành một ga trung chuyển.
Lịch sử.
Ga Anyang mở cửa như một điểm dừng trên Tuyến Gyeongbu, vẫn còn cho đến ngày nay, vào ngày 1 tháng 1 năm 1905. Vào ngày 15 tháng 8 năm 1974, các dịch vụ trên Tàu điện ngầm Seoul bắt đầu dừng ở Anyang. Tòa nhà ga hiện tại được hoàn thành vào tháng 12 năm 2001, và ba năm sau, vào ngày 20 tháng 1 năm 2005, dịch vụ tàu điện ngầm tốc hành từ đến bắt đầu dừng tại ga Anyang.
Dịch vụ.
Chuyến tàu đầu tiên trong ngày vào các ngày trong tuần (không bao gồm các ngày lễ quốc gia) chạy lúc 5h31 sáng hướng bắc và 5h17 sáng chiều đi nam, trong khi chuyến cuối cùng chạy lúc 12h12 chiều hướng bắc và 12h02 chiều chiều hướng nam. Các chuyến tàu đi về hướng Bắc có nhiều điểm đến khác nhau. Một số kết thúc tại Guro, một số tại Dongmyo, số khác tại Cheongnyangni, trong khi một số tiếp tục đến Đại học Kwangwoon. Tuy nhiên, không có con đường nào tiếp tục đi ra ngoài Đại học Kwangwoon, vì vậy nếu bắt buộc phải đi xa hơn thì cần phải đổi tàu. Một số chuyến tàu đi về phía nam kết thúc tại Byeongjeom, trong khi số còn lại tiếp tục đến Cheonan.
|
Hải quân đánh bộ Nga
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809800
|
Hải quân đánh bộ Nga (tiếng Nga: "Морская пехота России", phiên âm: "Morskaya pekhota Rossii", tiếng Anh: "Russian Naval Infantry" hay "Russian Marines") là binh chủng hoạt động như lực lượng lính thủy đánh bộ trong biên chế Hải quân Nga. Hải quân đánh bộ Nga thành lập vào năm 1705, lực lượng này có khả năng tiến hành các hoạt động đổ bộ cũng như hoạt động như bộ binh hạng nhẹ truyền thống hơn. Hải quân đánh bộ Nga cũng trang bị cho đơn vị hoạt động đặc biệt duy nhất của Hải quân Nga, được biết đến với tên gọi "lính biệt kích" thường được chọn lọc từ hàng ngũ của lính thủy đánh bộ và họ có khả năng thực hiện một loạt các nhiệm vụ tác chiến và nhiệm vụ hoạt động đặc biệt.
Hoạt động.
Người ta biết rất ít về lính bộ binh Hải quân Nga trong thời kỳ Đế quốc Nga vì nhiều đơn vị được thành lập bao gồm các thủy thủ đoàn siêu cấp của các tàu chiến Nga bị phá hủy. Năm 1998, Sư đoàn súng trường cơ giới 22 thuộc Quân khu Viễn Đông tại Petropavlovsk ở Kamchatka được chuyển giao cho Hạm đội Thái Bình Dương. Năm 2000, sư đoàn trở thành Lữ đoàn súng trường cơ giới độc lập số 40 và vào ngày 1 tháng 9 năm 2007 Lữ đoàn bộ binh hải quân số 40. Năm 2013, Trung đoàn này lại trở thành Lữ đoàn 40 Bộ binh Hải quân. Từ năm 2000 trở đi, Chi hạm đội Caspi bao gồm một lữ đoàn bộ binh hải quân mới là Lữ đoàn 77 đóng tại Kaspiysk. Sở chỉ huy và hai tiểu đoàn của lữ đoàn được lên kế hoạch thành lập vào ngày 1 tháng 8 năm 2000, vào tháng 6 năm 2000, lữ đoàn mới này được cho có thể kế thừa truyền thống của Sư đoàn Súng trường Cơ giới số 77.
Tại Syria.
Vào đầu tháng 9 năm 2015, ước tính có khoảng 800 lính thủy đánh bộ Nga đã đảm nhận các vị trí dọc theo miền tây Syria với phần lớn trong số họ đóng quân tại thành phố miền núi Slunfeh ở phía đông Latakia, những quân số còn lại đã được chuyển đến Homs (Wadi Al-Nasara) và Tartous (Masyaf và Safita) để chuẩn bị cho Sự can thiệp quân sự của Nga trong Nội chiến Syria.
|
Hải quân đánh bộ Nga
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809800
|
Vào đêm ngày 19 rạng sáng ngày 20 tháng 9 năm 2015, Lính thủy đánh bộ Nga đã giao chiến với các chiến binh của Nhà nước Hồi giáo Iraq và Levant (ISIL) gần thành phố Latakia. Các chiến binh Hồi giáo đã cố gắng tiến hành một cuộc tấn công vào Căn cứ không quân Khmeimim ở gần đó, tuy nhiên, họ đã bị lính thủy đánh bộ Nga phục kích và kết quả của cuộc đụng độ, ba chiến binh đã thiệt mạng, hai người bị bắt và những người còn lại rút lui. Trước rạng sáng ngày 24 tháng 9 năm 2015, Lính thủy đánh bộ Nga lần đầu tiên tham chiến kể từ khi được triển khai tới Syria theo các nguồn tin quân sự và tình báo của Debka file tiết lộ. Lữ đoàn Bộ binh Hải quân Cận vệ 810 đã chiến đấu cùng với Quân đội Syria và lực lượng đặc biệt của Hezbollah trong tấn công vào lực lượng ISIL tại căn cứ không quân Kweiris ở phía đông Aleppo. Vào tháng 3 năm 2016, Lữ đoàn bộ binh hải quân 61 đã tiến hành các hoạt động hỗ trợ giải phóng thành phố Palmyra của Syria.
Tại Ukraina.
Trong cuộc chiến giữa Nga với Ukraina thì lực lượng Lính thủy đánh bộ Nga tham gia sáp nhập Crimea năm 2014. Vào ngày 24 tháng 2 năm 2022, lực lượng lính thủy đánh bộ Nga bắt đầu một cuộc tấn công đổ bộ vào bờ biển Biển Azov và bao vây thành phố Mariupol. Tàu đổ bộ lớp Ropucha và Tàu đổ bộ lớp Ivan Gren có khả năng đổ bộ xe tăng được cho là đã được triển khai trong khu vực. Trong cuộc chiến tranh với Ukraina thì lực lượng Lính thủy đánh bộ Nga sử dụng các đơn vị nòng cốt là Lữ đoàn 155, đây là đơn vị đã tham gia hầu hết các trận đánh của lực lượng lính thủy đánh bộ Nga và cũng chịu nhiều tổn thất nặng nề do quân số ít, trang bị kém và tinh thần chiến đấu thấp, kỷ luật chiến đấu bị buông lỏng, điều này phản ánh và bọc lộ các nhược điểm của quân đội Nga khi tham gia cuộc chiến này.
Lực lượng của Lữ đoàn 155 đã tham gia Cuộc tấn công Kiev, sau đó đã rút lui về Belarus, vào tháng 4 năm 2022 sau đó thì Lữ đoàn 155 đã được tái triển khai đến Yehorivka và Pavlivka ở Donbas. Đến ngày 9 tháng 11 năm 2022, Lữ đoàn bộ binh 155 và Lữ đoàn bộ binh hải quân 40 tham gia một cuộc tấn công vào đơn vị đồn trú của quân đội Ukraine ở Pavlivka.
|
Hải quân đánh bộ Nga
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809800
|
Các thành viên của đơn vị tuyên bố đã chịu khoảng 300 người thương vong, với nhiều lời phàn nàn trong số này được chia sẻ với các nhân vật truyền thông nổi tiếng của Nga và đơn vị đồn trú. Các thành viên còn nói rõ hơn rằng các cuộc tấn công diễn ra do chỉ huy của họ muốn kiếm tiền thưởng và việc chia chác phần thưởng không công bằng. Vào ngày 15 tháng 11 năm 2022, một chỉ huy của Cộng hòa Nhân dân Donetsk thân Nga chỉ ra rằng các chỉ huy cấp thấp hơn trong Lực lượng lữ đoàn 155 đã coi thường mệnh lệnh trong cuộc tấn công vào Pavlivka.
Vào tháng 12 năm 2022, Tờ "Thời báo New York" của Mỹ đưa tin về việc triển khai Lữ đoàn 155 tới Pavlivka. Những người được giao nhiệm vụ trong tình trạng ""thiếu lương thực, bản đồ, vật tư y tế quan trọng hoặc bộ đàm, và họ buộc phải sử dụng súng trường Kalashnikov từ những năm 1970 - với một số thành viên phải sử dụng Wikipedia để tìm hướng dẫn sử dụng một số loại vũ khí". Cũng có tình trạng thiếu đạn dược. Một người lính cho biết rằng: "Đây không phải là chiến tranh. Đó là sự hủy diệt người dân Nga từ chính những người chỉ huy của họ"." Nhiều người đã sử dụng điện thoại di động Nga của họ để gọi về nhà, tạo điều kiện cho Ukraine theo dõi đơn vị và tấn công tiêu diệt. Nhiều binh sĩ là tình nguyện viên nhưng có "ít kinh nghiệm" về việc sử dụng súng. Vào tháng 1 năm 2023, Lữ đoàn 155 đã cố gắng đột phá tấn công ở Vuhledar đụng độ với Lữ đoàn Cơ giới 72 của Ukraine nhưng không thành công. Tuy nhiên, Lữ đoàn 155 đã đạt được thành công ban đầu, nhưng theo cựu đại tá Igor Strelkov FSB thì cuộc tấn công của họ bị đình lại sau tổn thất nặng nề về bộ binh và thiếu đạn dược để hỗ trợ hỏa lực, mặc dù sử dụng Xe tăng T-80 của lực lượng này trong vai trò hỏa lực gián tiếp và trong vai trò hỗ trợ kỹ thuật kém nói chung cho các đơn vị tấn công và số quân ít hơn hẳn đối phương.
|
Salman Raduyev
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809806
|
Salman Betyrovich Raduyev (tiếng Nga: "Салма́н Бетырович Раду́ев", hay còn gọi là Raduev, với các biệt danh: "Titanic" và "Michael Jackson" sinh ngày 13 tháng 2 năm 1967 - mất ngày 14 tháng 12 năm 2002) là một chỉ huy lực lượng ly khai Chechen từ năm 1994 đến năm 1999, ông ta là người chủ mưu và chịu trách nhiệm cho Cuộc đột kích bắt giữ con tin Kizlyar. Các hoạt động của ông ta với vai trò là một chỉ huy đã khiến ông ta trở thành "Người bị truy nã gắt gao thứ hai ở Nga". Georgi Derluguian cũng gọi ông ta là sự lập dị kinh khiếp của cuộc kháng chiến Chechnya do hành xử lập dị của ông tỷ như việc ông ta mặc một bộ quân phục được trang trí bằng những phù hiệu của Thành Cát Tư Hãn, đội một chiếc mũ nồi quân sự màu đen giống như của Saddam Hussein và quàng một chiếc khăn keffiyeh Ả Rập quanh cổ, đeo kính phi công để che đi khuôn mặt đã được thẩm mỹ rất nhiều sau nhiều lần phẫu thuật do những vết thương ông ấy phải chịu khi còn là một chiến binh. Radyev bị bắt vào năm 2000 và chết tại Nhà tù Thiên Nga Trắng ở Thuộc địa lưu đày của Nga vào năm 2002 khi được chẩn đoán là xuất huyết trong. Chính quyền Nga cho biết ông ta không bị đánh đập gì cả.
Cuộc đời.
Raduyev sinh năm 1967 tại Gordaloy ở Novogroznensky gần Gudermes ở phía đông Chechnya. Vào đầu những năm 1980, Raduyev hoạt động tích cực trong đoàn thanh niên cộng sản Komsomol mà cuối cùng ông đã trở thành thủ lĩnh đoàn. Sau khi theo học tại một trường trung học ở Gudermes, Raduyev phục vụ từ năm 1985 đến năm 1987 với tư cách là kỹ sư xây dựng trong đơn vị Lực lượng tên lửa chiến lược Nga đóng quân tại Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết Byelorussian, nơi mà ông được kết nạp làm thành thành viên của Đảng Cộng sản Liên Xô. Sau xuất ngũ, anh học kinh tế và làm việc trong ngành xây dựng của Liên Xô. Giống như những người Chechnya khác tìm kiếm nền giáo dục Hồi giáo ở Trung Á vào đầu những năm 90, Raduyev cũng có nền tảng khoa học Hồi giáo đã thọ học tại madrasa ở Namangan, ở Uzbekistan.
Trong Chiến tranh Chechnya lần thứ nhất, Raduyev trở thành chỉ huy chiến trường của lực lượng ly khai Chechnya.
|
Salman Raduyev
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809806
|
Ông ta đã chiến đấu trong trận Grô-z-nưi và bị thương vào tháng 3 năm 1995 khi lực lượng đặc biệt của Nga cố bắt giữ ông. Vào tháng 10 năm 1995, ông chỉ huy Lữ đoàn 6 đóng tại quận Gudermessky có tầm quan trọng chiến lược và chịu trách nhiệm về Gudermessky, một phần của thủ đô Grozny và thị trấn Argun. Vào ngày 14 tháng 12 năm 1995, Raduyev cùng với Sultan Geliskhanov dẫn đầu một cuộc đột kích vào thành phố Gudermes. Vào ngày 9 tháng 1 năm 1996, Raduyev cùng với Shamil Basayev tấn công vùng lân cận của Nga Dagestan, ông ta đã bắt ít nhất 2.000 thường dân làm con tin. Cuộc đột kích khiến Raduyev trở nên nổi tiếng toàn thế giới, đã leo thang thành một trận chiến tổng lực, kết thúc bằng việc phá hủy hoàn toàn ngôi làng biên giới Pervomayskoye, và khiến các nhà lãnh đạo Chechnya khác chỉ trích cuộc tấn công.
Tháng 3 năm 1996, một tay súng bắn tỉa đã bắn vào đầu Raduyev nhưng vẫn sống sót mặc dù được báo cáo là đã chết, các lực lượng đặc biệt của Nga tuyên bố đã giết ông ta để trả thù cho cuộc tấn công Kizlyar trong khi các nguồn tin khác cho biết ông ta bị bắn ở Chechnya vào ngày 7 tháng 3 năm 1996, lúc này có 63 trong số 101 đại biểu của Quốc hội Estonia đã gửi lời chia buồn tới Dudayev-""Đứa con Checnya đau khổ" đồng thời bày tỏ "sự cảm thông sâu sắc với người dân Chechnya về sự ra đi của chỉ huy Raduyev"", việc này đã châm ngòi cho một cuộc tranh cãi với Duma Nga. Sau đó Raduyev ra nước ngoài chữa bệnh. Vào mùa hè năm 1996, Raduyev trở lại nước cộng hòa và từ chối mệnh lệnh của quyền tổng thống Chechnya là Zelimkhan Yandarbiyev và ngừng thực hiện các hoạt động khủng bố (chẳng hạn như ra lệnh đánh bom xe điện ở Moscow). Tháng 9 năm 1998, Raduyev tuyên bố "tạm thời đình chỉ" các hành động khủng bố.
Vào tháng 3 năm 2000, Raduyev bị đơn vị hoạt động đặc biệt FSB của Nga "Vympel" bắt tại nhà riêng ở Novogroznensky (nay là Oyskhara, gần Gudermes).
|
Salman Raduyev
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809806
|
Trong cuộc chiến tranh lần thứ hai, Raduyev bị ốm nặng phải ra nước ngoài điều trị nên đã cạo râu chuyển đến một ngôi nhà gần biên giới để chuẩn bị xuất cảnh. Tuy nhiên, một trong những người của anh ta đã thông báo cho lực lượng Nga về vị trí của ông nên Raduyev đã bị bắt gọn. Tổng thống Nga Vladimir Putin nói rằng Raduyev đã thú nhận cố gắng ám sát tổng thống Gruzia Eduard Shevardnadze. Raduyev đã bị xét xử với 18 tội danh khác nhau, bao gồm khủng bố, cướp bóc, bắt cóc con tin, tổ chức giết người và tổ chức thành lập vũ trang bất hợp pháp, ông ta không nhận tội và khẳng định rằng ông ta chỉ làm theo mệnh lệnh và cũng tuyên bố không bị rối loạn tâm thần gì và cho rằng hy vọng sẽ được ra tù sau khoảng 10–12 năm. Hàng chục nhân chứng đã được gọi để làm chứng, nhưng nhiều nạn nhân đã từ chối tham gia. Vào tháng 12 năm 2001, ông ta bị kết án tù chung thân.
|
Tuyến Depot Byeongjeom
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809811
|
Tuyến Depot Byeongjeom là một tuyến nhánh tàu điện ngầm được điều hành bởi Tàu điện ngầm vùng thủ đô Seoul, Hàn Quốc. Nó là một phần của Tuyến 1 của Tàu điện ngầm Seoul.
|
Rise, O Voices of Rhodesia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809816
|
"Rise, O Voices of Rhodesia" ( "Vùng lên, hỡi những tiếng nói Rhodesia") hay "Voices of Rhodesia" ( "Những tiếng nói Rhodesia") là quốc ca của Rhodesia và Zimbabwe Rhodesia (đổi tên thành Zimbabwe vào tháng 4 năm 1980) từ năm 1974 đến năm 1979. Bài hát sử dụng giai điệu của "Khải hoàn ca", Chương IV từ bản Giao hưởng số 9 của Ludwig van Beethoven, do Hội đồng Châu Âu thông qua làm quốc ca chính thức của Châu Âu vào năm 1972 (ngày nay vẫn là quốc ca của Liên minh Châu Âu). Phiên bản sử dụng ban đầu ở Rhodesia là bản chuyển soạn gồm mười sáu ô nhịp của Đại úy Ken MacDonald, chỉ huy quân nhạc Súng trường Châu Phi Rhodesia. Một cuộc thi toàn quốc đã được chính phủ tổ chức để tìm ra lời bài hát phù hợp với giai điệu đã chọn. Phần thắng thuộc về Mary Bloom đến từ Gwelo.
Với hệ quả từ Tuyên bố Độc lập Đơn phương của Rhodesia khỏi Vương quốc Anh vào ngày 11 tháng 11 năm 1965, nước này vẫn tuyên bố trung thành với Nữ vương Elizabeth II với tư cách nguyên thủ quốc gia, do đó giữ lại "God Save the Queen" làm quốc ca. Tuy nhiên, khi Rhodesia tái lập vào năm 1970 với tư cách một nước cộng hòa, bản hoàng ca đã cùng nhiều thứ khác liên quan đến chế độ quân chủ bị loại bỏ, khiến quốc gia này không có quốc ca cho đến khi thông qua "Rise, O Voices of Rhodesia" vào năm 1974. Bài quốc ca mất đi tư cách pháp nhân vào tháng 12 năm 1979, khi Vương quốc Anh giành lại quyền kiểm soát tạm thời đất nước trong khi chờ nền độc lập được quốc tế công nhận với tên gọi Zimbabwe năm tháng sau đó. Kể từ đó, việc Rhodesia sử dụng giai điệu Beethoven nổi tiếng đã khiến việc chơi "Khải hoàn ca" gây tranh cãi ở Zimbabwe ngày nay.
Lịch sử.
Bối cảnh.
Một tranh chấp về các điều khoản trao tư cách quốc gia đầy đủ cho thuộc địa tự trị Rhodesia đã khiến chính phủ thiểu số chủ yếu là người da trắng – do Thủ tướng Ian Smith đứng đầu – đơn phương tuyên bố độc lập khỏi Vương quốc Anh vào ngày 11 tháng 11 năm 1965. Vì Chính phủ Anh Quốc kiên quyết phải dựa trên nguyên tắc đa số mới có thể giành độc lập, tuyên bố này không được công nhận. Điều này khiến Vương quốc Anh và Liên Hợp Quốc áp đặt các biện pháp trừng phạt kinh tế đối với Rhodesia.
|
Rise, O Voices of Rhodesia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809816
|
Nữ vương Elizabeth II tiếp tục là "Nữ vương Rhodesia" trong mắt chính phủ của Smith, do đó "God Save the Queen" vẫn là quốc ca của Rhodesia. Mặc dù điều này nhằm thể hiện lòng trung thành lâu dài của Rhodesia đối với Nữ vương, nhưng việc lưu giữ một bài hát gắn liền với Vương quốc Anh giữa cuộc đấu tranh hiến pháp Anh-Rhodesia đã khiến những nghi lễ nhà nước Rhodesia có "một giai điệu có phần mỉa mai", theo cách nói của tờ "Thời báo" ở Luân Đôn.
Chấp nhận.
Chính phủ Rhodesia bắt đầu tìm kiếm một bài quốc ca mới trong khoảng thời gian áp dụng lá cờ xanh trắng mới vào tháng 11 năm 1968, nhưng vẫn tiếp tục sử dụng "God Save the Queen" cho đến tháng 6 năm 1969, khi cử tri chủ yếu là người da trắng bỏ phiếu ủng hộ hình thức chính phủ cộng hòa. Bài hoàng ca chính thức vẫn giữ nguyên cho đến tuyên bố chính thức về một nước cộng hòa vào tháng 3 năm 1970, khi nó bị bãi bỏ cùng với nhiều thứ khác liên quan đến Hoàng gia. Cộng hòa Rhodesia không có quốc ca trong hơn bốn năm trước khi chính quyền công bố bản nhạc đã chọn vào ngày 28 tháng 8 năm 1974: Chương IV, thường gọi là "Khải hoàn ca", từ bản Giao hưởng số 9 của Ludwig van Beethoven. Việc Hội đồng Châu Âu đã sử dụng giai điệu này làm "Quốc ca châu Âu" vào tháng 1 năm 1972 dường như không làm phiền chính phủ Rhodesia; John Sutherland và Stephen Fender nhận xét rằng sự lựa chọn của Rhodesia khiến chính quyền Công Đảng Anh vô cùng xấu hổ; các nhà lãnh đạo của họ giờ đây phải tôn trọng giai điệu gắn liền với Rhodesia khi tham dự các hoạt động chính thức của châu Âu. Với phần nhạc hiện tại, chính phủ Rhodesia đã tổ chức một cuộc thi toàn quốc để viết lời bài hát phù hợp, người chiến thắng sẽ nhận giải thưởng tiền mặt trị giá 500 đô la Rhodesia (tương đương khoảng 1.000 đô la Mỹ).
Dù không hài lòng với sự lựa chọn của Rhodesia, Hội đồng Châu Âu không phản đối điều đó với lý do rằng chừng nào Rhodesia còn sử dụng "Khải hoàn ca" ở dạng nguyên bản, nó không thể bị chê trách vì phần nhạc đã hết bản quyền từ lâu và thuộc phạm vi công cộng.
|
Rise, O Voices of Rhodesia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809816
|
Tuy nhiên, họ đã thông báo rằng nếu Rhodesia dùng phần soạn nhạc tương tự như Hội đồng Châu Âu thì tác giả của bản nhạc đó, Herbert von Karajan, sẽ có cơ sở để khởi kiện đạo văn. Nhằm ngăn chặn sự cố tương tự, Rhodesia sử dụng bản soạn lại mười sáu thanh ban đầu của Đại úy Ken MacDonald, người chỉ huy quân nhạc Súng trường Châu Phi Rhodesia. Buổi biểu diễn nhạc khí đầu tiên của bài quốc ca ở Salisbury đã gây ra nhiều phản ứng trái chiều: một số người nhiệt tình—bao gồm cả một trung sĩ nhạc công da màu, người đã tự hào nói với tờ "Rhodesia Herald" rằng "nó giống như 'Chúa Cứu lấy Nữ vương Nhân hậu'"—nhưng nhiều người khác lại thất vọng vì chính phủ đã không lấy một giai điệu mới. Nhà phê bình âm nhạc của tờ "Herald" Rhys Lewis đã viết rằng ông cảm thấy "kinh ngạc" trước sự lựa chọn của chính phủ, điều mà ông cho rằng không chỉ thiếu nguyên bản mà còn gắn liền với tình anh em siêu quốc gia đến mức nó có nguy cơ khiến Rhodesia, vốn bị quốc tế cô lập, trở thành đối tượng bị chế giễu. Phinias Sithole, người đứng đầu Đại hội Công đoàn Châu Phi (một liên minh công đoàn người da đen của Rhodesia), nhận xét ông không tin rằng hầu hết người da đen của đất nước sẽ đồng cảm với một bài hát được chọn trong khi những người thuộc sắc tộc của họ hầu như vắng mặt trong các cấp cao nhất của chính phủ.
Người viết lời thắng cuộc, Mary Bloom, đã được xác nhận vào ngày 24 tháng 9 năm 1974. Bà là giám đốc công ty, nhà phê bình âm nhạc và nhà thơ đến từ Gwelo, chuyển đến Rhodesia từ Nam Phi năm 1947. Bloom đặt tên cho tác phẩm của mình là "Voices of Rhodesia" (), song câu đầu "Rise, O Voices of Rhodesia", cuối cùng đã trở thành tiêu đề của bài hát theo cách nói thông thường.
Các quan sát viên nước ngoài tỏ ra không mấy ấn tượng; nhà báo người Anh Richard West nhận xét rằng người Rhodesia da trắng "nổi tiếng với sự phản bác nghệ thuật, cái đẹp, tâm linh và trí tuệ", đã hỏi "làm sao người ta có thể không...lúng túng xấu hổ khi TV ngừng chiếu vào ban đêm với quốc ca Rhodesia theo giai điệu bản giao hưởng hợp xướng của Beethoven?"
Lời.
Lời bài hát chính thức được thông qua như sau:
Giảm sử dụng và di sản.
|
Rise, O Voices of Rhodesia
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809816
|
"Rise, O Voices of Rhodesia" vẫn được sử dụng chính thức trong phần còn lại của lịch sử Rhodesia, cũng như từ tháng 6 đến tháng 12 năm 1979, khi Rhodesia tái lập với tư cách Zimbabwe Rhodesia, chính quyền do người da đen lãnh đạo của cùng một quốc gia. Nhà nước này cũng không đạt tính hợp pháp trong con mắt Vương quốc Anh và Liên Hợp Quốc. Mặc dù quốc ca vẫn giữ nguyên trong sáu tháng này, chính phủ thông qua một lá quốc kỳ mới đồng thời thay thế các ngày lễ quốc gia – phần lớn dựa trên các nhân vật và cột mốc thuộc địa – bằng các lựa chọn mang tính hòa nhập hơn: Ngày Tổng thống, Ngày Thống nhất và Ngày Tổ tiên. Quốc ca vẫn không thay đổi vào ngày 12 tháng 12 năm 1979, khi Zimbabwe Rhodesia tạm thời nằm dưới sự kiểm soát của Vương quốc Anh một lần nữa với tên gọi Nam Rhodesia, trước khi nền độc lập được quốc tế công nhận vào tháng 4 năm 1980, với tên gọi hiện nay Zimbabwe. "Ishe Komborera Africa", bản dịch tiếng Shona của bài thánh ca tiếng Xhosa do Enoch Sontonga sáng tác "Nkosi Sikelel' iAfrika" (tạm dịch: "Chúa phù hộ Châu Phi"), đã trở thành quốc ca đầu tiên của Zimbabwe. Bài này được dùng làm quốc ca đến năm 1994, cho đến khi bị thay thế bởi bài "Simudzai Mureza wedu WeZimbabwe" (tạm dịch: "Phước lành thay Đất nước Zimbabwe").
Do được sử dụng bởi "Rise, O Voices of Rhodesia", giai điệu "Khải hoàn ca" đang gây tranh cãi ở Zimbabwe. Việc phát nhạc điệu này hàng năm tại các đại sứ quán nước ngoài vào Ngày Châu Âu ban đầu gây sốc cho các quan chức chính phủ Zimbabwe. Theo nhà sử học Josephine Fisher, trước đây họ không biết rằng Hội đồng Châu Âu đã thông qua bài hát này. Trong những năm 1980, Derek Hudson, nhạc trưởng lâu năm của Dàn nhạc giao hưởng Bulawayo, đã gặp nhiều khó khăn trong việc xin phép chính thức để tổ chức bản Giao hưởng số 9 của Beethoven lần đầu tiên tại Zimbabwe. Cuối cùng ông đã thành công, nhưng chỉ sau quá trình đàm phán kéo dài với chính quyền. Khi "Khải hoàn ca" được đưa vào buổi biểu diễn đàn organ gây quỹ do một nhà thờ ở Harare tổ chức trong Giáng sinh năm 1994, nó đã khiến một số người tham dự phản đối trong sự giận dữ.
Tham khảo.
Chú thích
Báo và tạp chí
Thư mục
|
Tôi yêu thành phố tôi
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809817
|
Tôi yêu thành phố tôi là album phát hành năm 2013 của nhóm V.Music, album này chiến thắng hạng mục Album của năm tại giải Làn Sóng Xanh cùng năm. "Tôi yêu thành phố tôi" tập hợp các ca khúc viết về tình yêu dành cho Sài Gòn – Thành phố Hồ Chí Minh, album nằm trong dự án "Sài Gòn trong tôi" của V.Music.
Sài Gòn trong tôi.
"Sài Gòn trong tôi - Thành phố Hồ Chí Minh hôm nay" là dự án cộng đồng của nhóm diễn ra trong năm 2013, gồm 5 sự kiện chính: Triển lãm ảnh "Sài Gòn trong tôi" của các thành viên nhóm, phát hành album "Tôi yêu thành phố tôi", phát hành phim ca nhạc "Sài Gòn trong tôi" và live show "Nụ cười Việt Nam" và các cuộc thi viết, chụp ảnh, quay MV về Sài Gòn.
Album.
Album gồm có 10 ca khúc thuộc nhiều thể loại âm nhạc khác nhau cũng như sự phong phú, đa dạng về đề tài. Phần hòa âm phối khí, dàn dựng bè phối được các nhạc sĩ Nguyễn Hồng Thuận, Nguyễn Dân, Huy Trực, Châu Đăng Khoa, Hoàng Anh, Nguyễn Hải Phong... thực hiện. Ngoài các ca khúc cũ đã quen thuộc với người nghe còn có một số ca khúc viết riêng cho album này như: "Tôi yêu thành phố tôi, Sài Gòn – Sài Gòn, Nhịp đập thành phố, Cuộc sống tôi, Nụ cười Việt Nam..." Album có một số ca khúc mà V.Music kết hợp với nhóm La Thăng và các nữ ca sĩ Ái Phương, Tiêu Châu Như Quỳnh, Miu Lê, Cao Mỹ Kim.
Phát hành.
Album "Tôi yêu thành phố tôi" chính thức ra mắt khán giả vào ngày 20 tháng 4 năm 2013, cùng với đó là live concert của nhóm vào 25 tháng 4.
Giải thưởng.
"Tôi yêu thành phố tôi" chiến thắng hạng mục Album của năm tại Giải thưởng Làn Sóng Xanh 2013.
|
Tuyến Vàng (Bangkok)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809820
|
Tuyến vàng là một tuyến MRT trên cao tại Băng Cốc và tỉnh Samut Prakan, Thái Lan. Tổng chiều dài tuyến là với 23 nhà ga với kinh phí 55 tỉ baht. Ban đầu tuyến được đề xuất vào năm 2005 bởi Văn phòng Kế hoạch và Sở Giao thông Vận tải xây dựng tuyến đường sắt ngầm dọc theo đường Lat Phrao và đoạn trên cao từ nút giao Lam Sali đến Samrong. Tuy nhiên, vào năm 2012 quyết định xây dựng tuyến monorail trên toàn tuyến để giảm chi phí.
Tuyến Vàng cung cấp dịch vụ vận chuyển dọc theo trục đường Lat Phrao đang bị tắc nghẽn nặng và hành lang đường Srinagarindra. Tuyến này liên kết với 6 tuyến khác; Tuyến MRT Xanh Dương, giao với Tuyến MRT Cam (đang xây dựng), dự án Tuyến MRT Xám và Tuyến MRT Nâu, Tuyến đường sắt sân bay (Bangkok) và cuối cùng là BTS Tuyến Sukhumvit. Như vậy, nó liên kết các trục chính của thành vô tại trung tâm Đông Bắc và khu vực phía Đông Băng Cốc.
Danh sách nhà ga.
Tuyến Vàng có chiều dài 28,7 km với 23 nhà ga.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn () diễn ra vào đêm giao thừa ngày 23 tháng 1 năm 2001, ngay trước thềm Tết Âm lịch tại trung tâm thủ đô Bắc Kinh. Theo các nguồn tin từ chính phủ Trung Quốc, có năm thành viên của giáo phái Pháp Luân Công (phong trào tôn giáo đang bị cấm tại Trung Quốc đại lục) đã tự thiêu tại quảng trường. Nguồn tin từ Pháp Luân Công đã phản bác những mô tả này và khẳng định rằng giáo lý của họ nghiêm cấm hành vi tự sát và sát sanh. Một số nhà báo khẳng định rằng các vụ tự thiêu đã được sắp đặt từ trước.
Theo nguồn tin chính phủ Trung Quốc, một nhóm gồm bảy người đã đến Bắc Kinh từ tỉnh Hà Nam, trong đó có năm người đã tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn. Sự kiện này được các phương tiện truyền thông Trung Quốc sử dụng để chứng minh rằng Pháp Luân Công là một mối đe dọa, đồng thời là cơ sở để hợp pháp hóa cuộc đàn áp tổ chức này do chính phủ tiến hành.
Hai tuần sau vụ tự thiêu, tờ "The Washington Post" đã tiến hành điều tra danh tính của hai nạn nhân và phát hiện rằng "không ai từng thấy [họ] tập Pháp Luân Công".
Theo tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW): "sự kiện này là một thách thức lớn cho các phóng viên tại Bắc Kinh vào thời điểm đó khi cố gắng đưa tin" do thiếu nguồn thông tin độc lập. Các cá nhân liên quan đến vụ tự thiêu chỉ được phép tiếp xúc với các phóng viên từ báo chí nhà nước Trung Quốc; trong khi đó báo chí quốc tế và thậm chí cả thành viên trong gia đình nạn nhân đều bị cấm liên lạc với họ. Đã có nhiều quan điểm và giả thuyết về vụ việc này: sự kiện có thể đã được chính phủ dàn dựng để vu khống Pháp Luân Công; sự kiện này (có thể) là một vụ biểu tình đích thực; người tự thiêu có thể là "những người mới gia nhập Pháp Luân Công hoặc chưa được đào tạo bài bản"; và nhiều quan điểm khác.
Sự kiện tự thiêu đã mở màn cho chiến dịch tuyên truyền của chính phủ Trung Quốc, làm giảm sự đồng cảm của công chúng đối với Pháp Luân Công. Theo tạp chí "Time", trước đây nhiều người Trung Quốc không cảm thấy Pháp Luân Công phải là mối đe dọa, và cho rằng các cuộc đàn áp của chính quyền đã vượt mức cần thiết.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Chiến dịch truyền thông chống Pháp Luân Công đã được đẩy mạnh sau vụ tự thiêu. Các hình ảnh, tờ rơi và video được tạo ra để chi tiết hóa những hậu quả tiêu cực (được cho là) của việc thực hành Pháp Luân Công gây nên. Kênh CNN đã so sánh giữa chiến dịch tuyên truyền chống Pháp Luân Công của chính phủ Trung Quốc với các sự kiện chính trị lớn trong lịch sử đại lục, như Chiến tranh Triều Tiên và Cách mạng Văn hóa. Sau khi quan điểm của công chúng đổi chiều, (theo các nguồn tin) chính quyền Trung Quốc đã bắt đầu áp dụng 'bạo lực có hệ thống' để đàn áp Pháp Luân Công." Một năm sau sự kiện trên, tổ chức Freedom House cho biết số người theo đạo Pháp Luân Công bị giam giữ, tra tấn và tử vong trong quá trình bị giam giữ đã gia tăng đáng kể.
Bối cảnh.
Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một dạng thực hành khí công được xây dựng dựa theo giáo lý truyền thống của Phật giáo và Đạo giáo do Lý Hồng Chí giới thiệu ở phía Đông Bắc Trung Quốc vào mùa xuân năm 1992. Đến cuối thập niên 1990, giáo phái này đã thu hút hơn chục triệu tín đồ. Trong những năm đầu phát triển, Pháp Luân Công nhận được sự công nhận và hỗ trợ từ chính quyền. Vào giữa thập kỷ 19, nhận ra được sự phát triển nhanh chóng của các phương pháp khí công, chính quyền Trung Quốc đã đặt ra những chế tài chặt chẽ hơn với mục đích kiểm soát sự phát triển của các giáo phái khí công trong nước. Từ năm 1996, cơ quan an ninh quốc gia đã tăng cường việc giám sát và chỉ trích Pháp Luân Công.
Ngày 25 tháng 4 năm 1999, hơn mười nghìn tín đồ đã tụ tập trước trụ sở Đảng Cộng sản Trung Quốc tại Trung Nam Hải để yêu cầu được công nhận hợp pháp. Vào tối cùng ngày, Tổng bí thư Giang Trạch Dân đã ban hành quyết định loại bỏ Pháp Luân Công. Ngày 7 tháng 6 năm 1999, một cơ quan chuyên trách được thành lập trong nội bộ Ủy ban Trung ương Đảng để chịu trách nhiệm việc đàn áp Pháp Luân Công Tổ chức 'Phòng 610' được thành lập, đảm nhận vai trò điều phối việc phủ sóng truyền thông chống Pháp Luân Công trên báo chí nhà nước, đồng thời tác động đến các cơ quan khác của chính phủ như tòa án và các cơ quan an ninh.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Ngày 19 tháng 7, Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản đã ban hành văn bản nghiêm cấm việc thực hành Pháp Luân Công.
Cuộc đàn áp sau đó được gọi là "chiến dịch tuyên truyền quy mô lớn" với mục đích biện minh cho việc đàn áp, bằng cách khắc họa hình ảnh Pháp Luân Công là một học thuyết mê tín, nguy hiểm và không phù hợp với tư tưởng chính thống. Hàng chục nghìn tín đồ Pháp Luân Công đã bị bỏ tù. Đến năm 1999, những báo cáo về việc bị tra tấn trong thời gian bị giam giữ bắt đầu được công bố. Theo Ian Johnson, các cơ quan chính quyền đã được trao rất nhiều quyền lực để triệt hạ Pháp Luân Công và đẩy mạnh việc thay đổi tín ngưỡng, niềm tin của các tín đồ Pháp Luân Công thông qua các biện pháp gây sức ép, áp lực. Tuy nhiên, các phương thức mà các cơ quan này sử dụng lại không bị kiểm duyệt. Điều này đã dẫn tới việc tra tấn trở thành phương pháp thường xuyên được sử dụng, đôi khi gây ra tử vong.
Quảng trường Thiên An Môn là một trong những địa điểm chính nơi các tín đồ Pháp Luân Công tụ tập để phản đối cuộc đàn áp.Theo ước tính của Ian Johnson - phóng viên tờ "Wall Street Journal", ngày 25 tháng 4 năm 2000, đã có hơn 30.000 tín đồ Pháp Luân Công bị bắt giữ do tham gia biểu tình tại Bắc Kinh, đa số họ bị bắt giữ tại quảng trường Thiên An Môn hoặc trên đường đến. Ngày 1 tháng 1 năm 2001, 700 tín đồ Pháp Luân Công đã bị bắt giữ trong cuộc biểu tình tại quảng trường.
Trong những năm đầu của cuộc đàn áp, chính quyền Trung Quốc đã gặp nhiều khó khăn trong việc cố gắng thay đổi quan điểm của công chúng về Pháp Luân Công. Chiến dịch này đã chịu sự chỉ trích từ nhiều thành phần khác nhau trong xã hội Trung Quốc; thậm chí một số nhà phê bình đã đưa ra so sánh giữa cuộc đàn áp này với Cách mạng Văn hóa và cách mà Đức Quốc xã đã đối xử với người Do Thái.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Vào cuối năm 2000, báo chí nhà nước Trung Quốc xác nhận tín đồ Pháp Luân Câm vẫn tổ chức các cuộc biểu tình phản đối lệnh cấm, và tuyên bố rằng 'đại nhân dân' cần phải nhận thức được 'khoảng thời gian, độ phức tạp và tính quyết liệt của cuộc chiến chống lại Pháp Luân Công của chúng ta." Vào tháng 1 năm 2000, chính quyền Trung Quốc đã triển khai một đợt tuyên truyền mới nhằm chỉ trích Pháp Luân Công, trong đó họ đề nghị các tổ chức truyền thông thuộc nhà nước lên án giáo phái này.
Sự việc.
Ngày 23 tháng 1 năm 2001, đêm giao thừa Tết Nguyên Đán, có năm người đã tự đổ xăng lên quần áo và tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn.
Đoàn làm phim của CNN đã ghi nhận được hình ảnh một người đàn ông ngồi trên vỉa hè phía Đông Bắc của Đài Tưởng Niệm Anh Hùng Nhân dân tại trung tâm quảng trường. Người đàn ông này sau đó tự đổ xăng lên mình và tự thiêu. Cảnh sát nhanh chóng tập trung tại hiện trường và dập tắt lửa. Không lâu sau đó, thêm bốn người khác tại quảng trường cùng tự thiêu. Một người đàn ông trong số họ đã bị cảnh sát bắt giữ và đưa đi bằng xe chở phạm nhân.
CNN đã báo cáo rằng ít nhất 2 trong số 5 người họ là đàn ông và không có trẻ em. Đội ngũ CNN đã cố gắng ghi lại sự kiện từ xa, nhưng nhanh chóng bị quân cảnh ngăn chặn, bắt giữ và tịch thu trang thiết bị. Các cơ quan chức năng sau đó đã dập tắt lửa đang thiêu rụi quần áo của bốn người còn lại. Một xe cảnh sát đã đến để đưa người đàn ông bị bỏng đi; sau đó tầm 25 phút, hai xe cứu thương đã đến để chở 4 người còn lại. Quảng trường bị phong tỏa hoàn toàn, an ninh được thắt chặt vào ngày hôm sau - ngày lễ quan trọng nhất trong dịp lễ truyền thống của Trung Quốc. Cảnh sát đã giám sát việc công chúng tiếp cận quảng trường trong các hoạt động đón Tết, chuẩn bị sẵn bình cứu hỏa và ngăn những người theo học Pháp Luân Công không được giương biểu ngữ.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Tân Hoa Xã xác định có 7 cá nhân tham gia vụ việc: Vương Tiến Đông (王進東), Lưu Xuân Linh (劉春玲), Lưu Tư Ảnh (劉思影), Trần Quả (陳果), Hác Huệ Quân (郝惠君); Lưu Bảo Vinh (劉葆榮) và Lưu Vân Phương (劉雲芳). Theo báo cáo, Lưu Xuân Linh đã tử vong tại hiện trường. Vài tháng sau, truyền thông nhà nước đã thông báo về cái chết của con gái bà - Lưu Tư Ảnh đã được nhập viện với những vết bỏng nặng sau sự cố. Ba người khác được báo cáo đã bị "bị biến dạng nặng nề". Bắc Kinh đã từ chối yêu cầu từ các nhà báo phương Tây để phỏng vấn những người sống sót, và chỉ đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc và Tân Hoa Xã chính thức được phép tiếp xúc với người thân hoặc đồng nghiệp của nạn nhân.
Báo cáo của truyền thông Trung Quốc.
Hai giờ sau vụ tự thiêu, Tân Hoa Xã đã gửi một bản tin về sự việc cho các phương tiện truyền thông nước ngoài. Bảy ngày sau (thứ Ba, ngày 30 tháng 1) Tân Hoa Xã đã công bố một thông cáo chi tiết hơn để bổ sung thông tin cho các báo cáo về sự cố trên các phương tiện truyền thông. Ngày 31 tháng 1, một tập đặc biệt kéo dài 30 phút của chương trình thời sự "Forum" đã trình bày vụ việc cho công chúng theo quan điểm của nhà nước. Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc đã phát sóng những đoạn phim trích từ các camera giám sát gần đó, ghi lại cảnh tượng năm người đang bốc hỏa.
Các cơ quan chức năng Trung Quốc tuyên bố rằng bảy người có ý định tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn đều đến từ thành phố Khải Phong, tỉnh Hà Nam. Cơ quan thông tấn Tân Hoa Xã tuyên bố những người tự thiêu là những tín đồ Pháp Luân Công từ năm 1994-1997, và họ đã tưởng tượng về "niềm hạnh phúc khi bước chân vào thiên đàng" trong tuần trước. Ngày 16 tháng 1, sáu người trong nhóm đã lên tàu đến Bắc Kinh, nơi họ gặp Trần Quả - con gái của một thành viên trong nhóm. Bảy người đã quyết định tự thiêu ở các địa điểm riêng biệt trên Quảng trường vào lúc 2 giờ 30 chiều vào một ngày định trước, dùng xăng được giấu trong các chai soda nhựa. Mỗi người đều được chuẩn bị hai bật lửa, phòng trường hợp một chiếc không hoạt động.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Theo trang web Hội nghiên cứu tôn giáo do chính phủ Trung Quốc quản lý: Vương Tiến Đông đã tiết lộ rằng nhóm của ông đã sử dụng hai chiếc taxi để đến Quảng trường Thiên An Môn, đỗ ở phía nam của Đại lễ đường, sau đó đi bộ đến nơi đã lên kế hoạch tự thiêu. Vương Tiến Đông cho biết, khi anh đang mở chai nước ngọt chứa xăng, cảnh sát đã tiếp cận anh. Trong tình huống đó, anh đã vội vã tự thiêu mình mà không ngồi vào tư thế hoa sen. Trong một thông cáo báo chí, chính phủ Trung Quốc cho biết Lưu Vân Phương cảm thấy anh không thể tự thiêu được vì chưa đạt đủ "trình độ tinh thần cần thiết".
Các bài báo trên tờ Dương Thành vãn báo và Nam Phương nhật báo đã đưa tin rằng, cảnh sát đã tìm thấy bằng chứng cho thấy một số phóng viên nước ngoài biết trước về vụ việc. Bài báo chỉ ra rằng những phóng viên này có thể bị buộc tội "kích động và tiếp tay cho hành vi tự tử". Truyền thông nhà nước đã công bố đoạn video giám sát, cho thấy sáu hoặc bảy phóng viên từ CNN, Associated Press và Agence France-Presse xuất hiện tại hiện trường chỉ 10 phút trước khi vụ tự thiêu diễn ra; tuy nhiên cả ba tổ chức đã bác bỏ cáo buộc này AP và AFP khẳng định không có phóng viên nào của họ ở quảng trường vào thời điểm đó, Trong khi đó, Eason Jordan - trưởng ban tin tức của CNN, khẳng định rằng đội ngũ của CNN đến quảng trường chỉ để cập nhật thông tin định kỳ, không liên quan đến cuộc biểu tình của Pháp Luân Công.
Phản hồi từ Pháp Luân Công.
Những điểm mâu thuẫn được chỉ ra trong bộ phim tài liệu "False Fire"
'False Fire', một nỗ lực của đài NTDTV để phân tích sự kiện đã chỉ ra nhiều mâu thuẫn trong các thông tin về vụ việc của Chính phủ Trung Quốc, bao gồm:
Ngay sau vụ tự thiêu, Trung tâm Thông tin Pháp Luân Đại Pháp đã phủ nhận khả năng những người tự thiêu là tín đồ Pháp Luân Công. Họ nhấn mạnh rằng giáo lý Pháp Luân Công nghiêm cấm hành vi bạo lực nào và xem việc tự tử là một tội lỗi nghiêm trọng.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Các nguồn tin Pháp Luân Công ở nước ngoài đã đặt ra nghi vấn về bản tường trình chính thức của chính phủ Trung Quốc về vụ việc Những điểm không nhất quán trong câu chuyện của chính phủ đã tạo ra giả thuyết rằng vụ tự thiêu có thể đã được chính phủ dàn dựng, nhằm biện minh cho việc đàn áp Pháp Luân Công bằng cách khắc họa hình ảnh những người theo giáo phái này là "không bình thường" và có xu hướng tự tử. Theo giả thuyết này, các diễn viên được thuê để tham gia hành động tự thiêu, và (được cho là) lửa sẽ được dập trước khi gây ra thương tích nghiêm trọng.
Đài truyền hình Tân Đường Nhân đã sản xuất một chương trình mang tên "Ngụy Hỏa ("偽火 - False Fire), trong đó phân tích những mâu thuẫn trong các thông tin về vụ việc từ phía truyền thông chính phủ Trung Quốc
Dựa vào phân tích hình ảnh từ camera an ninh, chương trình Ngụy Hỏa đưa ra giả thuyết rằng những người tham gia tự thiêu đã sử dụng quần áo và mặt nạ chống cháy, và việc tại sao mái tóc và chai đựng chất lỏng giống xăng lại không bị bắt lửa. Nguồn tin của Pháp Luân Công chỉ ra rằng hành vi, khẩu hiệu và tư thế thiền của những người tự thiêu không phù hợp với giáo lý. Thêm vào đó, phân tích từ camera cho thấy Lưu Tư Ảnh có thể đã tử vong sau cú đánh chí mạng từ người đàn ông mặc áo khoác quân đội. Bộ phim tài liệu '"False Fire"' miêu tả cái chết của cô bé Lưu Tư Ảnh 12 tuổi," trong bối cảnh rất mơ hồ". Mặc dù sức khỏe có chuyển biến tốt nhưng cô đã đột ngột qua đời vào ngày 17 tháng 3. Một số nguồn tin từ Pháp Luân Công cho rằng cô bé có thể đã bị chính phủ sát hại nhằm đảm bảo cô không tiết lộ bất kỳ thông tin nào.
Chương trình chỉ ra rằng cách phản ứng của đoàn làm phim truyền hình nhà nước và cảnh sát cho thấy họ có thể đã biết trước về vụ việc. Các nhân viên cảnh sát đã ngay lập tức có mặt tại hiện trường với đầy đủ bình dập lửa. Bình dập lửa không phải là trang bị tiêu chuẩn cho cảnh sát tại quảng trường Thiên An Môn; tòa nhà lưu trữ gần nhất lại cách hiện trường vài phút di chuyển.
|
Vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809827
|
Tổ chức Thế giới Điều tra Việc Bách hại Pháp Luân Công tiếp tục chỉ ra rằng người tự thiêu và người xuất hiện trong các buổi phỏng vấn trên đài CCTV (cùng tên Vương Tiến Đông) không phải là cùng một người. Tổ chức này đã trích dẫn kết quả phân tích do Phòng thí nghiệm Xử lý Giọng nói của Đại học Quốc lập Đài Loan thực hiện, và kết luận rằng giọng nói trong hai đoạn phỏng vấn không trùng khớp, tỷ lệ khuôn mặt và đường kẻ tóc cũng có phần khác biệt. Những phát hiện này đã củng cố giả thuyết những người tự thiêu chỉ là những diễn viên.
|
Saigon Radio (album)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809830
|
Saigon Radio là album phòng thu thứ hai của Hà Anh Tuấn được Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam phát hành năm 2009, album từng giành giải Album của năm tại Giải thưởng Làn Sóng Xanh 2009, giải Album vàng 2009.
Sản xuất.
Nhạc sĩ Hồ Hoài Anh tham gia với vai trò nhà sản xuất kiêm sáng tác 7 trong số 9 ca khúc trong album, 2 ca khúc còn lại do Lưu Thiên Hương sáng tác. Hầu hết các khúc trong album được hòa âm bởi ca-nhạc sĩ Nhật Trung; còn Hồ Hoài Anh hòa âm ca khúc số 9 là "Thư cho em", còn Thành Vương hòa âm ca khúc số 6 là "Losing You".
Phát hành.
Toàn bộ "Saigon Radio" được phát sóng trên kênh XoneFM trong tháng 12 năm 2008, album dạng CD được bày bán chính thức từ ngày 1 tháng 1 năm 2009.
|
Shaun Dimech
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809836
|
Shaun Dimech (sinh ngày 8 tháng 8 năm 2001) là một cầu thủ bóng đá người Malta hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Valletta F.C. và Đội tuyển bóng đá quốc gia Malta.
Sự nghiệp thi đấu quốc tế.
Dimech ra mắt quốc tế cho Malta vào ngày 7 tháng 10 năm 2020, trong trận giao hữu gặp Gibraltar.
|
Vojislav Stanimirović (tội phạm)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809840
|
Vojislav Stanimirović (sinh ngày 19 tháng 3 năm 1937, mất ngày 13 tháng 6 năm 2022) là một nhà báo người Mỹ gốc Serbia và tội phạm một thời, nổi tiếng nhất với vai trò chủ mưu trong Vụ trộm Vizcaya. Ông di cư sang Hoa Kỳ vào năm 1952. Stanimirović sau đó cũng dính líu tới YACS và Pink Panthers, một trong số các nhân vật mafia Serbia. Ông là cha của Pavle Stanimirović. Ông qua đời vì ung thư trung biểu mô vào ngày 13 tháng 6 năm 2022 tại Novi Sad, Serbia.
Vụ trộm Vizcaya.
Vào ngày 22 tháng 3 năm 1971, ba người từ thành phố New York đã đột nhập Villa Vizcaya ở Miami và đánh cắp các tác phẩm nghệ thuật và các mặt hàng bằng bạc, một số trong đó có giá trị lịch sử, với tổng giá trị khoảng 1.500.000 đô la Mỹ. Bộ ba tên trộm đồ trang sức này đã bị bắt vào ngày 25 tháng 3 năm 1971.
Sở cảnh sát New York (NYPD) đã đột kích căn hộ sang trọng ở Manhattan của Vojislav Stanimirović và vợ Branka, và bắt giữ họ. Đồng phạm của cặp vợ chồng, Aleksandar Karanović, cũng bị bắt, và cả ba đều bị buộc tội nghi ngờ đánh cắp tài sản và sở hữu vũ khí nguy hiểm.
Khoảng 250.000 đô la Mỹ hàng hóa bị đánh cắp đã được thu hồi từ căn hộ của Stanimirovićs. Hạ sĩ cảnh sát Connolly tuyên bố rằng trong số các đồ vật bị trộm có một chiếc bát bạc từng thuộc về Napoleon Bonaparte và gần như vô giá. Theo Connolly, ba thủ phạm đã bị theo dõi trong bốn tháng vì những vụ trộm đồ trang sức không liên quan mà họ đã thực hiện ở Khu Kim cương Manhattan. Đại úy Thomas Kissane của NYPD nói rằng phần lớn các vật phẩm quý giá bị đánh cắp từ Vizcaya chưa bao giờ được tìm lại.
|
Spike Dawbarn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809842
|
Simon James "Spike" Dawbarn (sinh ngày 5 tháng 8 năm 1974) là một ca sĩ và vũ công người Anh. Anh là thành viên của nhóm nhạc nam 911, ban đầu hoạt động từ năm 1995 tới 2000, và đã có 10 bản hit liên tiếp lọt vào top 10 trước khi tách ra vào năm 2000. Năm 2012, 911 quay trở lại cho bộ phim tài liệu "The Big Reunion", trên kênh ITV2, cùng với những nhóm nhạc khác như Five, B*Witched và Atomic Kitten.
Tiểu sử.
Thời thơ ấu.
Dawbarn được sinh ra tại Warrington, Cheshire, có cha mẹ tên là Mo và Mike Dawbarn. Anh cũng có 2 anh em trong gia đình. Mặc dù sau đó anh theo học một trường cao đẳng khiêu vũ, việc học trung học của anh kết thúc ở tuổi 16 khi anh không thể nộp học phí để theo học một trường sân khấu ở Luân Đôn. Dawbarn đã từng có một thời gian ngắn làm thợ nề trên một công xưởng, vị trí mà anh sau đó đã bị sa thải. Anh có biệt danh là 'Spike' vì kiểu tóc của mình.
"The Hit Man and Her" và 911.
Dawbarn trở thành một vũ công trên chương trình nhảy "The Hit Man and Her" của kênh ITV. Trong vai trò này, anh đã làm việc cùng với các 'nhân tài' như Jimmy Constable và Jason Orange. Năm 1995, Dawbarn và Constable thành lập một mối quan hệ đối tác và hợp tác với thủ lĩnh Lee Brennan để thành lập nhóm nhạc 911. Bản hit đầu tiên của họ đứng ở vị trí thứ 38 trên bảng xếp hạng UK Singles Chart, với các bản phát hành tiếp theo có vị trí càng ngày càng cao hơn. Dawbarn biên đạo múa một số điệu nhảy của ban nhạc này.
PopSkool và thời gian sau đó.
Kể từ khi 911 bị tách ra vào tháng 2 năm 2000, Dawbarn đã thành công khi tham gia cùng các thành viên khác trong ban nhạc trong các chuyến lưu diễn đoàn tụ. Anh cũng là giám đốc của chương trình dành cho thanh thiếu niên của học viện nhạc pop, PopSkool. PopSkool bắt đầu thành lập ở quê nhà Warrington và đã lan rộng ra khắp Vương quốc Anh. Học viện này dạy các bài học về nhảy hiện đại vào buổi chiều, và luyện thanh cho trẻ em từ 8 đến 16 tuổi. Dawbarn đã được cung cấp chuyên môn về vũ đạo và huấn luyện giọng nói do Brennan cung cấp.
Dawbarn đã có một số cuộc hội ngộ 911 cho các chuyến lưu diễn và xuất hiện trên truyền hình, bao gồm cả trong năm 2008, 2012 và 2019.
|
Spike Dawbarn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809842
|
Ngày 15 tháng 10 năm 2009, Dawbarn xuất hiện trong vòng diễu hành nhận diện của chương trình "Never Mind the Buzzcocks", nhưng đội của Phill Jupitus đã không chọn anh.
Đời tư.
Dawbarn có ba người con trai, Phoenix, Teddy và Neo. Cháu gái, Lexy Dawbarn đã biểu diễn trên sân khấu cùng với Justin Bieber trên chương trình Little Big Shots trên kênh ITV1.
Ngoài ra, anh còn là fan của câu lạc bộ Manchester United.
|
Giải vô địch bóng đá U-19 nữ Đông Nam Á 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809843
|
Giải vô địch bóng đá U-19 nữ Đông Nam Á 2023 () là mùa giải thứ 3 của Giải vô địch bóng đá U-19 nữ Đông Nam Á được tổ chức bởi Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á (AFF) tại Indonesia.
Các đội tham dự.
Giải đấu không có vòng loại, tất cả đều được tham dự vòng chung kết. Các đội bóng thành viên của Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á dưới đây đều tham dự giải đấu.
Địa điểm.
Các trận đấu sẽ diễn ra tại Thành phố Thể thao Jakabaring, với 2 sân vận động là Sân vận động Gelora Sriwijaya và Sân vận động Jakabaring.
Vòng bảng.
Đội đứng đầu mỗi bảng và đội xếp thứ hai có thành tích tốt nhất giành quyền vào bán kết.
Thứ hạng trong mỗi bảng sẽ được xác định như sau:
Thứ hạng trong mỗi bảng sẽ được xác định như sau:
Tất cả trận đấu diễn ra theo giờ địa phương WIB (UTC+7)
Xếp hạng các đội đứng thứ hai.
Đội có thành tích tốt nhất sẽ giành quyền vào vòng đấu loại trực tiếp.
Do số đội các bảng khác nhau, kết quả thi đấu với mỗi đội xếp thứ tư trong bảng không được tính.
Vòng đấu loại trực tiếp.
Trong vòng đấu loại trực tiếp, hiệp phụ và loạt sút luân lưu sẽ được sử dụng để quyết định đội thắng nếu cần thiết.
Vào ngày 10 tháng 7, Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á hay AFF đã làm rõ về việc bốc thăm vòng bán kết, dẫn đến việc đội tuyển quốc gia Indonesia sẽ đấu với Thái Lan thay vì ở bán kết. Theo điều kiện, nếu đội nhì bảng có thành tích tốt nhất đến từ Bảng A hoặc Bảng C, thì đội nhì bảng có thành tích tốt nhất sẽ đi tiếp vào bán kết gặp đội nhất Bảng B nên đã điều chỉnh bốc thăm như sau.
Sơ đồ.
<section begin=Bracket /><section end=Bracket />
|
Samsung Galaxy A14
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809844
|
Samsung Galaxy A14 là điện thoại thông minh Android được thiết kế và sản xuất bởi Samsung Electronics. Model 5G được công bố vào ngày 4 tháng 1 năm 2023, và model 4G LTE đã được công bố vào ngày 28 tháng 2 năm 2023. Các điện thoại được bố trí ba camera phía sau với camera chính 50MP, màn hình PLS LCD 6,6 inch với model 5G có tần số 90Hz, và pin Li-Po 5000 mAh. Các mẫu điện thoại được xuất xưởng với One UI Core 5 trên Android 13. Thiết bị này là một phần của dòng A Series của Samsung.
Thông số kỹ thuật.
Phần cứng.
Mẫu LTE được kết hợp với bộ xử lý MediaTek MT6769 Helio G80 (12nm), bao gồm octa-core (2x2,0 GHz Cortex-A75 & 6x1,8 GHz Cortex-A55) và GPU Mali-G52 MC2.
Mẫu 5G "SM-A146B" đi kèm với Exynos 1330 (5nm) SOC, bao gồm bộ xử lý Octa-core (2x2,4 GHz Cortex-A78 & 6x2,0 GHz Cortex-A55) và GPU Mali-G68 MP2. Nâng cấp hiệu suất so với mẫu điện thoại năm ngoái.
Mẫu 5G "SM-A146P" đi kèm với bộ xử lý MediaTek MT6833 Dimensity 700 (7nm) bao gồm octa-core (2x2,2 GHz Cortex-A76 & 6x2,0 GHz Cortex-A55) và GPU Mali-G57 MC2. Phần cứng này giống như mẫu điện thoại năm ngoái.
Lưu trữ.
Cả hai model đều có cấu hình bộ nhớ trong 64Gb / 4Gb RAM, 128/4 và 128/6. Mẫu 5G cũng đi kèm với cấu hình 128/8.
Cả hai điện thoại đều có bộ nhớ mở rộng, các mẫu quốc tế LTE và 5G sử dụng khe cắm thẻ nhớ microSDXC chuyên dụng và 5G USA's microSDXC sử dụng khe cắm SIM dùng chung.
Camera.
Cả hai mẫu đều đựoc trang bị ba camera phía sau, bao gồm các loại camera khác nhau. Cả hai đều có cùng camera chính 50 MP khẩu độ f/1.8 (góc rộng) với và camera 2 MP khẩu độ f/2.4 (macro). Mẫu 4G đi kèm với camera 5 MP khẩu độ f/2.2 (siêu rộng).
Mẫu 5G bao gồm ống kính chiều sâu 2 MP khẩu độ f/2.4. Cả hai máy ảnh đều có khả năng quay video 1080p@30fps và sử dụng công nghệ HDR.
Cả hai model đều sử dụng cùng một camera selfie 13 MP khẩu độ f/2.0 có khả năng quay video 1080@30fps.
Pin.
Cả hai mẫu điện thoại đều đi kèm với cùng một loại pin Li-Po không thể tháo rời 5000 mAh, hỗ trợ sạc nhanh 15W (USB-C có dây).
Màn hình.
Cả hai mẫu đều có màn hình PLS LCD FHD 6,6 inch (1080 x 2408).
|
Samsung Galaxy A14
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809844
|
Màn hình của mẫu 5G đi kèm với màn hình tốc độ làm tươi 90Hz.
Các tính năng.
Cả hai điện thoại đều có giắc cắm tai nghe 3,5 mm, NFC, cảm biến vân tay được bố trí ở cạnh bên, Bluetooth 5.1, GPS, cảm biến gia tốc, cảm biến tiệm cận và la bàn.
Mẫu 5G cũng đi kèm với cảm biến con quay hồi chuyển Bluetooth 5.2, áp kế (dành riêng cho thị trường Hoa Kỳ), Đài FM (chỉ ở Exynos 1330) và 5G
Thiết kế.
Điện thoại có thiết kế rất giống với năm ngoái, sử dụng cùng một màn hình và trang bị cấu hình máy ảnh rất giống nhau. Cả hai điện thoại đều có mặt trước bằng kính, mặt sau bằng nhựa và khung nhựa.
Màu sắc.
Mẫu 4G bao gồm các màu: màu đen, đỏ sẫm, bạc và xanh lục.
Mẫu 5G bao gồm các màu: màu đen, xanh nhạt, đỏ đậm và bạc.
Kích thước.
Cả hai mẫu điện thoại đều có kích thước 167,7x78x9,1mm (6,60x3,07x0,36in).
Trọng lượng của mẫu 4G là 201g, còn mẫu 5G là 202g.
|
Quan hệ Nhật Bản – Palau
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809845
|
Quan hệ Nhật Bản – Palau bắt đầu quan hệ song phương vào năm 1920, khi đó Palau là thuộc địa của Nhật Bản. Năm 1994, Nhật Bản chính thức công nhận và thiết lập quan hệ ngoại giao với Palau.
Lịch sử.
Mối quan hệ song phương giữa hai nước bắt đầu từ năm 1920, khi đó Nhật Bản nắm quyền kiểm soát các đảo thuộc địa ở Thái Bình Dương bao gồm Micronesia, Quần đảo Marshall, Bắc Mariana và Palau. Các thuộc địa trên đã trở thành một phần của Lãnh thổ Ủy trị Nam Dương và Koror được chỉ định là trung tâm hành chính. Dưới sự cai trị của đế quốc Nhật Bản, Palau đã phát triển đáng kể của ngành đánh cá, nông nghiệp và khai thác mỏ. Palau cũng đạt được khả năng tự cung tự cấp trong thời kỳ này. Palau cũng từng là căn cứ quân sự của đế quốc Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Sau chiến tranh thế giới thứ hai, đế quốc Nhật Bản mất toàn bộ thuộc địa. Lãnh thổ Ủy trị Nam Dương đã trở thành Lãnh thổ Ủy thác của Quần đảo Thái Bình Dương, dưới sự quản lý bởi Hoa Kỳ.
|
Ga Dujeong
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809847
|
Ga Dujeong (Tiếng Hàn: 두정역, Hanja: 斗井驛) là ga tàu điện ngầm trên Tàu điện ngầm vùng thủ đô Seoul tuyến 1 nằm ở Dujeong-dong, Seobuk-gu, Cheonan-si, Chungcheongnam-do. Đây là nhà ga nơi các chuyến tàu trên Tuyến Janghang nối và chuyển hướng qua Tuyến kết nối Cheonan. Các trường đại học nằm ở Cheonan được phân bố gần nhà ga này nhất.
|
Welsh Alliance League
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809853
|
Welsh Alliance Football League (trước đây gọi là "Lock Stock Welsh Alliance Football League" vì lý do tài trợ) là một giải đấu bóng đá được thành lập vào năm 1984 và ngừng hoạt động vào năm 2020 sau khi hệ thống các giải bóng đá ở xứ Wales được tái cấu trúc lại.
Division 1 là cấp độ thứ ba của Hệ thống các giải bóng đá xứ Wales ở Bắc Wales.
|
María Amalia của Tây Ban Nha
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809860
|
María Amalia của Tây Ban Nha hay María Amalia de Borbón y Borbón-Parma (9 tháng 1 năm 1779 tại Madrid – 22 tháng 7 năm 1798 tại Madrid) là một người con gái của Carlos IV của Tây Ban Nha và María Luisa của Parma.
Thiếu thời.
María Amalia sinh ra tại Cung điện Vương thất El Pardo, là con gái thứ ba của Carlos IV của Tây Ban Nha (1748–1819) và María Luisa của Parma (1751–1819), cháu ngoại của Louis XV của Pháp.
Vương hậu María Luisa đã sắp đặt cuộc hôn nhân của con gái với người em họ bên ngoại là Ludovico, Thế tử xứ Parma. Ludovico đã đến triều đình Tây Ban Nha vào năm 1794 để hoàn thành việc giáo dục của mình. Thế tử có mái tóc vàng, đẹp trai, tính tình hòa nhã và rất quan tâm đến khoa học. María Amalia lúc đó được mười lăm tuổi, nhỏ hơn người em họ Ludovico năm tuổi. Vương nữ cũng không được coi là hấp dẫn và có tính cách ủ rũ, dè dặt và nhút nhát. Ludovico cũng là người nhút nhất và đem lòng yêu thích em gái của Amalia là María Luisa Josefina 12 tuổi, người có tính tình vui vẻ và ngoại hình ưa nhìn hơn. Cha mẹ của María Amalia chấp nhận sự thay đổi về cô dâu, nhưng việc tìm một người chồng cho Maria Amalia đau buồn và bị khinh thường trở thành vấn đề cấp bách đối với hai người. Vì là người lớn hơn trong hai chị em, María Amalia sẽ rất xấu hổ khi em gái mình không chỉ kết hôn với vị hôn phu cũ mà còn sẽ kết hôn trước mình.
Hôn nhân và qua đời.
Để tìm được một chàng rể mới thuộc dòng dõi vương thất cho María Amalia trong một khoảng thời gian ngắn như vậy không phải là chuyện dễ dàng; do đó, María Amalia được cha mẹ quyết định gả cho người chú Antonio Pascual, người lớn hơn vương nữ hai mươi bốn tuổi. Vương tử Antônio bấy giờ được ba mươi chín tuổi, trí thông minh không nổi trội và có sở thích làm vườn, nông nghiệp và săn bắn. Antonio cũng chưa hề lập gia đình.
María Amalia kết hôn với chú của mình vào ngày 25 tháng 8 năm 1795 tại Cung điện Vương thất La Granja. Đây là một đám cưới kép vì cùng lúc đó, em gái của María Amalia là Maria Luisa 13 tuổi kết hôn với Ludovico của Parma và cả hai cặp đôi tiếp tục sống tại triều đình Tây Ban Nha.
Vào mùa thu năm 1797, María Amalia mang thai đứa con đầu lòng và lâm bồn vào ngày 20 tháng 7 năm 1798.
|
María Amalia của Tây Ban Nha
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809860
|
Việc sanh nở rất phức tạp vì đứa bé bị kẹt vai trong khi sinh và các bác sĩ không thể lấy đứa trẻ ra. Sau hai ngày, việc phâu thuật mới được tiến hành. Lúc đó đứa bé, là một bé trai, đã qua đời. Trong khi đứa trẻ được chôn cất tại El Escorial, María Amalia phải chịu cảm giác đau đớn tột cùng và bị nhiễm trùng trong khoảng thời gian đó. Ngày 22 tháng 7 năm 1798, María Amalia qua đời khi chỉ mới mười chín tuổi.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Mega Man X5, phát hành tại Nhật Bản với tên Rockman X5 (tiếng Nhật: ロックマンX5; Hepburn: "Rokkuman Ekkusu Faibu"), là một trò chơi điện tử hành động nhập vai và là phần thứ năm của loạt game Mega Man X. Phát triển bởi Capcom, trò chơi được phát hành lần đầu cho PlayStation tại Nhật Bản vào ngày 30 tháng 11 năm 2000 và ở Bắc Mỹ và các lãnh thổ PAL vào năm sau. Vào năm 2002, trò chơi được chuyển sang Microsoft Windows dưới dạng các gói bán lẻ ở cả Nhật Bản và Bắc Mỹ.
Người chơi điều khiển các thợ săn X và Zero, những anh hùng phải vượt qua tám màn chơi và nhận các vũ khí đặc biệt của trùm cuối mỗi màn. Mega Man X5 được dự định là phần cuối cùng của dòng game, theo nhà sản xuất Capcom Inafune Keiji. Câu chuyện của trò chơi lấy bối cảnh vào thế kỷ 22, trong một thế giới nơi con người cùng tồn tại với người máy thông minh được gọi là "Reploids". X và Zero một lần nữa phải đối mặt với kẻ thù không đội trời chung Sigma, kẻ có ý định hủy diệt hành tinh và lây nhiễm virus cho tất cả các Reploid.
Thiết kế nâng cấp của X, nhân vật phản diện mới và chiến thuật mới cho dòng game là trọng tâm lớn nhất của Capcom khi phát triển trò chơi. Đó là một thành công về mặt thương mại và được đánh giá tích cực bởi các nhà phê bình, nhiều người trong số họ đồng ý rằng trò chơi sẽ làm hài lòng những người hâm mộ cuồng nhiệt của dòng game, bất chấp công thức chơi và cách trình bày câu chuyện đã cũ. Trò chơi được phát hành lại vào năm 2006 như một phần của Bộ sưu tập Mega Man X cho PlayStation 2 và trong Mega Man X Legacy Collection 2 vào năm 2018 cho các bảng điều khiển bổ sung.
Nội dung.
Giống như các phần trước, Mega Man X5 diễn ra vào năm "21XX", một năm không xác định trong thế kỷ 22, nơi con người đã thích nghi với cuộc sống cùng những người máy thông minh là "Reploids". Tuy nhiên, hàng loạt Reploids đã trở thành "Mavericks", gây ra tội ác và sự hỗn loạn. Nhân vật phản diện chính của loạt game là Sigma, một Maverick đã phát tán virus khắp Trái Đất, khiến xuất hiện một loạt Maverick bị nhiễm bệnh mới. Hắn ta thuê một tay lính đánh thuê Reploid tên là Dynamo để đánh cướp tàu không gian Eurasia và khiến nó va chạm với Trái Đất.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Nhằm ngăn chặn Eurasia hủy diệt hành tinh, các Maverick Hunter đưa ra hai phương án: bắn một khẩu đại bác cực mạnh có tên "Enigma" vào Eurasia để làm nó phát nổ, hoặc phóng một tàu con thoi và lái nó hướng vào Eurasia để tiêu diệt nó.
Để tối đa hóa cơ hội thành công, hai thợ săn X và Zero được cử đi thu thập các bộ phận của hai cỗ máy, với sự hỗ trợ từ các đồng đội mới là Alia, Douglas, Signas và Lifesaver. Các thiết bị cần thiết để nâng cấp Enigma và tàu con thoi do tám Mavericks nắm giữ, X và Zero phải đánh bại chúng để lấy các bộ phận. Cho dù Enigma thành công hay thất bại, một loại virus mới xuất hiện trên Trái Đất, được Alia xác định là virus Sigma. Nếu một trong hai phương pháp thành công, X và Zero sẽ tiến hành truy tìm nguồn gốc của virus. Nếu tàu con thoi bị lỗi hoặc nếu hết thời gian, Eurasia lao vào hành tinh, gần như phá hủy nó, và Zero sau đó bị nhiễm virus. Trong cả hai trường hợp, một khi nguồn gốc của virus được phát hiện, các thợ săn sẽ điều tra, thâm nhập vào một pháo đài kỳ lạ dưới lòng đất. Trong pháo đài, X và Zero cùng bị nhiễm bệnh, sự ngờ vực lẫn nhau khiến họ phải đấu tay đôi.
Sau cuộc đấu tay đôi, câu chuyện chuyển hướng thành nhiều đường, mỗi con đường đều có kết thúc riêng.
Nếu tâm trí của Zero không bị ảnh hưởng bởi virus, anh ấy tự cứu mình và X khỏi Sigma, và họ cùng nhau đối đầu với Sigma. Sau khi đánh bại Sigma, hắn ta cố gắng biến chiến thắng của các thợ săn thành vô nghĩa bằng cách kéo theo họ sụp đổ cùng hắn. X cố gắng cứu Zero nhưng bị Sigma phục kích và cả hai thợ săn đều bị thương nặng. Tại thời điểm này, các kết thúc lại phân kỳ tùy thuộc vào nhân vật người chơi đã chọn. Nếu Zero đánh bại Sigma, anh ta sẽ suy nghĩ về nguồn gốc và cuộc sống của mình trước khi chết. Nếu X đánh bại Sigma, anh ta sẽ thừa hưởng vũ khí là thanh kiếm của Zero và tiếp tục sống với tư cách là một thợ săn.
Nếu Zero trở thành Maverick do virus, anh ấy sẽ hy sinh bản thân để cứu X khỏi Sigma, và X tiếp tục hành trình một mình. Sau khi đánh bại Sigma, X bị hư hỏng nặng. Một hình bóng bí ẩn đã sửa chữa và phục hồi X nhưng xóa tất cả ký ức của anh ta về Zero.
Lối chơi.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Lối chơi.
Cách chơi trong Mega Man X5 tương tự như các phần trước của sê-ri Mega Man X. Người chơi được giới thiệu tám màn chơi có thể hoàn thành theo bất kỳ thứ tự nào mong muốn. Những khía cạnh cốt lõi của trò chơi phần lớn không thay đổi so với các phần trước, mặc dù X5 khác với phần tiền nhiệm của nó ở một số điểm đáng chú ý. Trước mỗi màn, người chơi có thể chọn chơi với tư cách là xạ thủ X hoặc kiếm sĩ Zero. X tập trung vào chiến đấu tầm xa với khẩu X-Buster trong khi Zero thay vào đó sử dụng thanh kiếm Z-Saber trong cận chiến. Đánh bại các con trùm dẫn đến việc hai nhân vật lần lượt nhận được vũ khí và kỹ thuật mới, và lần đầu tiên trong dòng game, người chơi có thể thay đổi độ khó của trò chơi. Các nhân vật có cơ chế chuyển động mới là cúi người và treo người trên dây.
Giữa hai nhân vật, người không được chọn khi bắt đầu trò chơi sẽ gặp bất lợi – X mất bộ "Fourth Armor" (phiên bản tái tạo kém mạnh mẽ hơn của bộ giáp từ Mega Man X4), và Zero đánh mất khẩu súng Z-Buster của mình. X có bốn bộ áo giáp tăng cường: Fourth Armor, Ultimate Armor bí mật và hai bộ khác phải được lắp ráp từ các bộ phận có trong buồng máy. X không thể mặc bất kỳ một bộ phận giáp riêng lẻ nào mà không có các phần còn lại của bộ đó. Zero có thể tìm và đi vào khoang áo giáp của tiến sĩ Light, nhưng anh ta không thể sử dụng các bộ phận áo giáp bên trong mà chỉ có thể lấy chúng để giao cho X. Nếu Zero đến được khoang chứa Ultimate Armor của X, tiến sĩ Light sẽ đưa cho anh "Black Zero", giúp tăng cường khả năng và sức chiến đấu của anh ta.
Sau màn khởi đầu, người chơi có 16 lần để chiến đấu với tám tên trùm Maverick theo từng màn để hoàn thành vũ khí Enigma và tàu con thoi, giúp bảo vệ hành tinh khỏi tàu Eurasia. Một tên trùm tầm trung là Dynamo cũng xuất hiện vào những lượt cố định, khiến người chơi bị đình trệ trong thời gian một lượt chơi. Nếu X bị nhiễm đủ số lượng virus Sigma, sức mạnh của anh ta bắt đầu suy giảm nhanh chóng. Zero bị ảnh hưởng khác nhau bởi mức độ lây nhiễm này - anh ta trở nên bất khả chiến bại trong thời gian ngắn, với sức tấn công tăng lên.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Tại bất kỳ thời điểm nào giữa các màn, người chơi có thể chọn tấn công Eurasia, mặc dù cơ hội thành công sẽ tăng lên khi tiếp tục chơi.
Phát triển.
Mega Man X5 ban đầu được dự định là trò chơi cuối cùng trong sê-ri Mega Man X. Theo nhà sản xuất Inafune Keiji, anh ta không liên quan nhiều đến tiêu đề và chỉ nói với nhân viên ý tưởng của mình. Trước sự thất vọng của Inafune, Capcom đã quyết định xuất bản Mega Man X6 vào năm sau, trong đó Zero sống sót sau cuộc chiến của anh ta từ X5. Suetsugu Haruki, một nhà sản xuất của Mega Man X4, đã thiết kế gần như tất cả các nhân vật và tác phẩm nghệ thuật quảng cáo cho X5, thêm nhiều chi tiết khác nhau để phân biệt các nhân vật với nhau. Những tiến bộ trong công nghệ đã cho phép nhóm cải thiện hình ảnh của trò chơi so với phần trước. X5 sử dụng hình ảnh tĩnh không có thuyết minh thay vì các đoạn cắt cảnh hoạt hình được hiển thị trong X4, điều này khiến Suetsugu khó chịu vì giá tiền mà người chơi phải trả vẫn như trước. Nhà thiết kế Ariga Hitoshi đồng ý với quan điểm này vì các nhân vật trùm cũng không được lồng tiếng.
Suetsugu tin rằng liên lạc viên Alia có thể là nữ anh hùng phù hợp nhất trong cốt truyện trái ngược với Iris trong Mega Man X4. Alia nổi bật với tư cách là nhân vật nữ duy nhất, điều mà Suetsugu không bận tâm vì trò chơi hướng đến đối tượng trẻ. Vì ý tưởng có một cô gái điềm tĩnh làm hoa tiêu tỏ ra khó thực hiện, nên một nhân vật liên lạc khác là Roll Caskett từ Mega Man Legends đã được sử dụng làm mẫu tham khảo. Nhân vật phản diện Dynamo dựa trên các bộ phim phương Tây, với thiết kế kết hợp các đặc điểm của X và Zero. Bộ giáp Falcon Armor mới của X được thiết kế bởi Higurashi Ryuji giống một con chim với mảnh ngực hình mỏ, đôi cánh mọc ra từ phía sau và một khẩu súng thần công giống như móng vuốt. Suetsugu đã thiết kế Gaea Armor giống với Sanagiman trong bộ truyện tranh Inazuman. Các nhân vật mới khác đã được giới thiệu để mở rộng danh sách của Maverick Hunter không chỉ là các chiến binh, với Signas là người trưởng thành nhất trong số họ và có thể có mối liên hệ với Repliforce từ X4. Douglas và Lifesaver lần lượt được tạo ra như những nhân vật phụ cho các vai thợ máy và bác sĩ.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Trò chơi không sử dụng lồng tiếng, ngoại trừ tiếng hét trong phiên bản tiếng Nhật được thực hiện bởi Morikubo Shoutaro, người đã thay thế Ito Kentarō làm diễn viên lồng tiếng cho X, và Okiayu Ryōtarō cho Zero. Morikubo nhận thấy nhiệm vụ đầy thách thức khi anh ấy ra mắt với tư cách là một ca sĩ trong thời gian phát hành X5.
Các trùm Maverick trong bản tiếng Anh của trò chơi được đặt theo tên của các thành viên ban nhạc Rock Mỹ Guns N' Roses. Nữ diễn viên lồng tiếng của Capcom Alyson Court, người đã tham gia vào quá trình lồng tiếng Anh của trò chơi, đã chọn những cái tên mới để ghi nhớ sự hâm mộ của chồng cô đối với ban nhạc. Đối với bản phát hành Mega Man X Legacy Collection 2, tên của các trùm Maverick đã được thay đổi thành tên gốc tiếng Nhật của chúng.
Phần nhạc cho Mega Man X5 do Tanaka Naoto, Kamisaka Naoya và Miyawaki Takuya sáng tác. Phiên bản tiếng Nhật của trò chơi có ca khúc mở đầu là "Monkey" và "Mizu no Naka" (水の中 Inside the Water?) là bài hát kết thúc, cả hai đều do Morikubo và ban nhạc Mosquito Milk của anh ấy sáng tác và biểu diễn. Các bài hát chủ đề được bao gồm trong Rockman Theme Song Collection, được xuất bản bởi Suleputer vào năm 2002, và tất cả nhạc cụ và giọng hát của trò chơi đã được đưa vào nhạc phim Capcom Music Generation: Rockman X1 ~ X6, được phát hành bởi Suleputer vào năm 2003.
Trò chơi được phát hành lần đầu tiên tại Nhật Bản cho PlayStation vào ngày 30 tháng 11 năm 2000. Bản phát hành ở Bắc Mỹ tiếp theo vào ngày 31 tháng 1 năm 2001. Sau đó, trò chơi được phát hành ở châu Âu vào ngày 3 tháng 8 năm 2001. Phiên bản Microsoft Windows lần đầu tiên được phát hành để bán lẻ ở Châu Á vào ngày 30 tháng 7 năm 2001, tại Nhật Bản vào ngày 24 tháng 5 năm 2002, và ở Bắc Mỹ vào ngày 20 tháng 8 năm 2002. Trò chơi đã được đưa vào Bộ sưu tập Mega Man X Bắc Mỹ cho Nintendo GameCube và PlayStation 2 vào năm 2006. Vào năm 2014, PlayStation Network đã phát hành Mega Man X5 cùng với X4. Trò chơi có sẵn cho Windows thông qua Steam, PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch như một phần của "Mega Man X Legacy Collection 2" vào ngày 24 tháng 7 năm 2018 trên toàn thế giới và ngày 26 tháng 7 năm 2018 tại Nhật Bản.
Tiếp nhận.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Tiếp nhận.
Mega Man X5 nhìn chung được đón nhận nồng nhiệt như một trò chơi một người hấp dẫn, mặc dù một số trang web nhận xét rằng nó không đóng góp những ý tưởng mới cho dòng game. GameRevolution rất thích hệ thống chơi trò chơi tương phản giữa X và Zero cũng như đồ họa được cải thiện. Tạp chí PlayStation chính thức của Hoa Kỳ tuyên bố rằng độ khó của trò chơi có vẻ khắc nghiệt hơn so với các phần trước do vị trí của kẻ thù nhưng vẫn đánh giá cao việc tập trung vào nhiều trạm kiểm soát hơn và tiếp tục, điều này sẽ cân bằng lại. Mặc dù họ cũng đánh giá cao cách kể chuyện và nhiều kết thúc, nhưng họ đã đưa ra ý tưởng buộc phải thực hiện một số đoạn cắt cảnh ở giữa trò chơi mà không thực hiện gì mới mẻ. Eurogamer đồng ý rằng người chơi sẽ cần thu thập đúng cách hầu hết các vật phẩm tăng sức mạnh, chẳng hạn như các trái tim, để giúp X và Zero có thể chiến đấu với trùm. Anh ấy nhận thấy hệ thống lặp đi lặp lại nên thay vào đó, anh ấy đề xuất chơi sê-ri liên quan, "Legends", mà anh ấy thấy sáng tạo hơn. Electronic Gaming Monthly nhận thấy một số phần của trò chơi giống với Mega Man X4 và tương tác của các nhân vật rất thiếu mượt mà. GameSpot cho biết lối chơi sẽ thu hút những người không phải là người hâm mộ Mega Man và những người chơi game nói chung do sự chú ý đến từng chi tiết và thiết kế của những con trùm mới. GamePro tích cực hơn về nội dung mới và những cải tiến được thực hiện trên X4 và nhận thấy điều đó quan trọng đối với hầu hết người hâm mộ.
Về phần trình bày của trò chơi, các phản hồi trái chiều. GameRevolution rất thích câu chuyện liên quan đến Armageddon nhưng vẫn cảm thấy nó được thực hiện kém do phải đọc lại các giai đoạn trước với cái giá là mất hàng giờ để tấn công thuộc địa. Cả IGN và GameSpot đều thích bài thuyết trình dựa trên các bản nhạc hoài cổ phù hợp với các trò chơi Super Nintendo nổi tiếng. Cổng PC cũng là tâm điểm của một số bài đánh giá, với Absolute Games chỉ trích việc thiếu những cải tiến đáng chú ý về hình ảnh hoặc lối chơi so với Mega Man X4. Mặt khác, Wolf ca ngợi việc thiết kế các màn chơi và kỹ năng cần thiết để đánh bại các con trùm.
|
Mega Man X5
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809867
|
Theo ấn phẩm Famitsu của Nhật Bản, Mega Man X5 là trò chơi điện tử bán chạy thứ ba tại Nhật Bản trong tuần phát hành, với 46.033 bản được bán ra. Nó đứng ở vị trí thứ tám vào tuần sau với thêm 22.963 bản được bán ra. Thông tin bán hàng của Media Create cho thấy trò chơi này là trò chơi điện tử bán chạy thứ 96 tại Nhật Bản vào năm 2000. Dengeki Online báo cáo rằng Mega Man X5 đã bán được tổng cộng 215.687 bản tại Nhật Bản vào cuối năm 2001, xếp nó là trò chơi bán chạy thứ 132 trong năm trong khu vực. Dữ liệu Theo dõi doanh số bán lẻ đồ chơi (TRST) cho thấy X5 là trò chơi PlayStation bán chạy thứ năm ở Bắc Mỹ trong tháng 2 năm 2001. Trò chơi cuối cùng đã được phát hành lại như một phần của bộ sưu tập các tựa game ngân sách PlayStation The Best for Family của Sony tại Nhật Bản.
|
Call of Duty Online
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809871
|
Call of Duty Online (còn gọi là CODOL, CODO và Call of Duty: Online, ) là tựa game bắn súng góc nhìn người thứ nhất trực tuyến, miễn phí được hãng Activision Shanghai và Raven Software phát triển. Game do Tencent Games phân phối, trò chơi ban đầu được ra mắt ở phiên bản beta vào năm 2012 trước khi chính thức ra mắt độc quyền cho Trung Quốc vào năm 2015. Đây là trò chơi dạng chơi miễn phí, trở thành tựa game đầu tiên như vậy trong dòng game "Call of Duty". Ngày 31 tháng 5 năm 2021, Tencent Games đã thông báo rằng các máy chủ trò chơi sẽ ngừng hoạt động vào ngày 31 tháng 8 năm 2021 và khuyến khích người chơi chuyển sang ".
Lịch sử.
Sau khi ra mắt ", Activision bắt đầu cố gắng bán tựa game "Call of Duty" tại thị trường Trung Quốc nhưng phải vật lộn với chi phí và luật phân phối của Trung Quốc. Tuy nhiên, vào năm 2011, Activision đã hợp tác với Tencent để tạo ra một tựa game độc quyền của Trung Quốc cho thương hiệu này. Trong quá trình phát triển ban đầu và thử nghiệm beta ban đầu, studio Shanghai của Activision được giao phụ trách việc phát triển trò chơi này. Tuy vậy, quá trình phát triển đã chuyển sang Raven Software sau khi game chính thức ra mắt vào năm 2015. Ngày 31 tháng 8 năm 2021, Tencent chính thức đóng cửa các máy chủ của tựa game này.
Tổng quan.
Game dạng chơi miễn phí có vài mục chơi nối mạng giống như những phiên bản tiền nhiệm trong sê-ri, nhưng có một số thay đổi đáng chú ý. Trò chơi cung cấp các nhiệm vụ chơi đơn "Hero Ops", chế độ sinh tồn cộng tác, cũng như phần chơi đặc biệt mang tên "Cyborgs", thay phần chơi độ sinh tồn zombie phổ biến của thương hiệu này. Sự thay đổi này là do luật kiểm duyệt của Trung Quốc. Trò chơi cũng cho phép người chơi mua và/hoặc thuê mỹ phẩm cho nhân vật đại diện trong game của họ. Sau khi ra mắt, game đã cho phát hành các bản cập nhật bao gồm những loại vũ khí và tính năng mới từ các phần gần đây trong thương hiệu lớn hơn.
|
George William Morgenthaler
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809902
|
George William Morgenthaler là một nhà toán học người Mỹ tại Đại học Colorado tại Boulder nghiên cứu về giải tích.
|
Wataru Mori
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809908
|
là một nam diễn viên người Nhật Bản, được đại diện bởi công ty quản lý tài năng, Sun Music Production.
Mori đã từng tốt nghiệp trường Komazawa University High School, và Nippon Sport Science University. Vợ của anh là diễn viên lồng tiếng, Kaneda Tomoko.
|
Lee Brennan
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809911
|
Lee Anthony Brennan (sinh ngày 27 tháng 9 năm 1973) là một ca sĩ, nhà sáng tác ca khúc, vũ công và diễn viên người Anh. Anh là giọng hát chính của ban nhạc 911.
Tiểu sử.
Lee Brennan được sinh ra vào ngày 27 tháng 9 năm 1973 ở Carlisle, Cumberland, có bố mẹ tên là Una và Francis Brennan. Lee, hai anh trai Kevin & Marc cùng chị gái Julie được nuôi dưỡng bởi Una & Cha dượng Stephen Mcalindon ở Harraby & Currock, Carlisle. Lee cũng có một em gái Rebecca từ cuộc hôn nhân thứ hai của cha anh. Anh đã được chẩn đoán mắc Ung thư hạch Hodgkin hai lần, lần đầu tiên vào năm 9 tuổi và sau đó là 15 tuổi, việc điều trị đã khiến anh bị vô sinh.
Lee đã từng mong muốn được thi đấu cho câu lạc bộ Carlisle United. Tuy nhiên, bất chấp những thử thách và sự thăm hỏi từ các tuyển trạch viên của câu lạc bộ, anh ấy đã bị từ chối vì chỉ cao 5 ft 4in (1,63m), vì thế, anh được coi là quá nhỏ. Tuy nhiên, anh ấy đã là đội trưởng của đội bóng đá của quận ở cấp độ U-14 và U-16.
Ngày 14 tháng 9 năm 2006, Brennan đã kết hôn Lindsay Armaou của nhóm nhạc nữ Ireland B*Witched. Tuy nhiên, họ đã chia tay vào năm 2011.
Sự nghiệp.
Âm nhạc.
911 được thành lập vào năm 1995, khi Jimmy Constable và Spike Dawbarn gặp nhau trong chương trình nhảy "The Hit Man and Her" của kênh ITV và sớm quyết định thành lập một ban nhạc.
Sau khi gặp Brennan, họ trở thành một bộ ba và nhanh chóng ký hợp đồng với Virgin Records.
Sau đó, họ phát hành đĩa đơn đầu tay "A Night to Remember", một bản cover của giai điệu Shalamar cổ điển, vào năm 1996. 911 đã đạt được thành công vang dội trong thời gian họ có mặt trên các bảng xếp hạng, phát hành tổng cộng 14 đĩa đơn và 4 album, bao gồm một album "Greatest Hits". Ban nhạc đã tuyên bố tách ra vào năm 2000.
Năm 2005, 911 quay trở lại và tham gia chương trình "Hit Me, Baby, One More Time". Họ đã thành công trong việc giành được một suất trong trận chung kết, nơi họ biểu diễn bài hát đặc trưng của mình "Bodyshakin'" và bản hit của S Club 7 "Don't Stop Movin'". Mặc dù 911 không giành được chiến thắng trong cuộc thi, nhưng buổi biểu diễn đã khiến ban nhạc được quan tâm trở lại. Brennan thường xuyên tái hợp với các thành viên khác của 911 để biểu diễn trong các hợp đồng biểu diễn khắp Vương quốc Anh.
|
Lee Brennan
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809911
|
Ngày 18 tháng 10 năm 2012, đã có thông báo rằng 911, cùng với B*Witched, Five, Atomic Kitten, Honeyz và Liberty X, sẽ được quay trở lại một lần nữa cho bộ phim tài liệu "The Big Reunion" trên kênh ITV2.
Diễn xuất.
Sau khi 911 bị tách ra vào năm 2000, Brennan tiếp tục sáng tác trong khi theo đuổi sự nghiệp diễn xuất. Năm 2006, năm thứ tư liên tiếp, anh đóng vai "Peter Pan" trong một buổi kịch pantomim Giáng Sinh.
|
Arial Mendy
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809918
|
Arial Benabent Mendy (sinh ngày 7 tháng 11 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Sénégal hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái cho câu lạc bộ Grenoble tại Ligue 2.
Sự nghiệp thi đấu.
Diambars FC và Đội tuyển bóng đá quốc gia Sénégal.
Năm 2017, khi còn thi đấu cho Diambars FC, Mendy đại diện cho Đội tuyển bóng đá quốc gia Sénégal.
RC Lens.
Anh ra mắt chuyên nghiệp cho câu lạc bộ RC Lens trong chiến thắng 2–0 tại Ligue 2 trước US Orléans vào ngày 27 tháng 7 năm 2018.
Servette FC.
Ngày 7 tháng 8 năm 2020, Mendy gia nhập câu lạc bộ Servette FC tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Thụy Sĩ.
Clermont Foot.
Anh gia nhập câu lạc bộ Clermont Foot vào tháng 7 năm 2021.
Grenoble.
Tháng 1 năm 2023, Mendy gia nhập Grenoble tại Ligue 2 trong một thỏa thuận kéo dài 2,5 năm đã đồng ý cùng nhau chấm dứt hợp đồng với Clermont của anh.
|
Thú vui sưu tầm
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809920
|
Thú sưu tầm hay thú sưu tập ("Collecting") là sở thích sưu tập bao gồm tìm kiếm, sưu tầm, định giá, mua lại, thu thập, tổ chức, lập danh mục, trưng bày, thưởng ngoạn, lưu trữ và bảo quản các vật phẩm sưu tầm mà một nhà sưu tập cá nhân quan tâm. Các yếu tố tâm lý có thể đóng một vai trò trong việc thôi thúc hình thành thú vui sưu tầm và tác động của nó đối với cuộc sống của người sưu tập. Carl Jung suy đoán rằng sự hấp dẫn phổ biến của thú vui sưu tầm có liên quan đến việc săn bắt và hái lượm từng là cần thiết cho sự tồn tại của con người.
Đại cương.
Sưu tập là sở thích thời thơ ấu của một số người, nhưng đối với những người khác, đó là sự đeo đuổi suốt đời hoặc điều gì đó bắt đầu ở tuổi trưởng thành. Những nhà sưu tập bắt đầu sớm trong đời thường thay đổi mục tiêu của họ khi họ già đi. Một số nhà sưu tập mới bắt đầu bằng cách mua những món đồ thu hút họ và sau đó từ từ học cách xây dựng bộ sưu tập, trong khi những người khác thích phát triển một số nền tảng trong lĩnh vực này trước khi bắt đầu mua các món đồ. Sự xuất hiện của internet như một diễn đàn toàn cầu dành cho các nhà sưu tập khác nhau đã dẫn đến việc nhiều người đam mê tìm thấy nhau.
Các bộ sưu tập khác nhau ở nhiều khía cạnh gồm phạm vi, đối tượng, mục đích, cách trình bày. Cách rõ ràng nhất để phân loại các bộ sưu tập là theo loại đối tượng được thu thập. Trong bộ sưu tập, các đồ vật có thể là đồ cổ hoặc đơn giản là đồ sưu tập. Đồ cổ là những món đồ có thể sưu tập được ít nhất 100 năm tuổi, trong khi những món đồ sưu tập khác là những món đồ gần đây tùy ý, những đồ sưu tập tương đối cũ chưa phải là đồ cổ. Các sản phẩm thường trở nên có giá trị hơn theo thời gian. Thuật ngữ đồ cổ thường dùng để chỉ các mặt hàng được sản xuất cách đây hơn 100 năm mặc dù trong một số lĩnh vực, chẳng hạn như ô tô cổ, khung thời gian ít nghiêm ngặt hơn. Đối với đồ nội thất cổ, giới hạn theo truyền thống được đặt ra vào những năm 1830.
|
Thú vui sưu tầm
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809920
|
Các nhà sưu tập và đại lý có thể sử dụng từ cổ điển để mô tả những món đồ sưu tập cũ còn quá trẻ để được gọi là đồ cổ.
Sưu tập gia.
Dưới đây là một số nhà sưu tầm nổi tiếng trên thế giới
|
Michael Battistini
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809921
|
Michael Battistini (sinh ngày 8 tháng 10 năm 1996) là một cầu thủ bóng đá người San Marino hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm cho câu lạc bộ Tre Penne tại Campionato Sammarinese di Calcio.
Sự nghiệp thi đấu quốc tế.
Battistini đã và đang đại diện cho San Marino ở cấp độ U-17, U-19, U-21 và đội tuyển quốc gia. Anh ra mắt quốc tế cho San Marino trong trận thua 2-0 trước Moldova vào ngày 20 tháng 3 năm 2017, khi vào sân thay cho Luca Tosi.
Anh cũng đại diện San Marino XI tại UEFA Regions' Cup 2017, ghi 1 bàn thắng trong chiến thắng 4-0 trước Nam Wales.
|
Ga Yatap
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809923
|
Ga Yatap (Tiếng Hàn: 야탑역, Hanja: 野塔驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Bundang ở Yatap-dong, Bundang-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do. Gần đó có Bến xe buýt Seongnam và nó được nối với nhau bằng một lối đi từ tầng hầm thứ hai của tòa nhà bến xe (Themapolis). Xung quanh nhà ga có hai trung tâm mua sắm lớn là Kim's Club và Homeplus. The Yatap CGV Multiplex ở tầng hầm của Homeplus được kết nối bằng một lối đi ngầm đến ga Yatap.
|
Ga Đại học Gachon
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809927
|
Ga Đại học Gachon (Tiếng Hàn: 가천대역, Hanja: 嘉泉大驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Suin–Bundang, nằm ở Taepyeong-dong, Sujeong-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do. Khuôn viên Toàn cầu của Đại học Gachon (trước đây là Đại học Kyungwon) ở gần đó.
|
Ga Taepyeong
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809928
|
Ga Taepyeong (Tiếng Hàn: 태평역, Hanja: 太平驛) là ga trên Tuyến Bundang giữa và . Nó nằm trên Seongnam-daero, Sujeong-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do và gần với Căn cứ không quân Tancheon và Seoul.
|
Ga Siu
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809934
|
Ga Siu (Tiếng Hàn: 시우역, Hanja: 時雨驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Seohae nằm ở Wonseon-dong, Danwon-gu, Ansan-si, Gyeonggi-do.
|
Danh sách giải thưởng và đề cử của Dương Tử Quỳnh
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809935
|
Dương Tử Quỳnh là một nữ diễn viên người Malaysia bắt đầu sự nghiệp của mình ở điện ảnh Hồng Kông trước khi chuyển sang sự nghiệp diễn xuất ở điện ảnh Mỹ.
Cô đã nhận được nhiều lời khen ngợi cho màn trình diễn của mình trong các bộ phim được đánh giá cao và thành công về mặt phê bình "Ngọa hổ tàng long" (2000), "Con nhà siêu giàu châu Á" (2018) và "Cuộc chiến đa vũ trụ" (2022).
Đối với công việc sau này, cô đã nhận được Giải thưởng Oscar, Giải Quả cầu vàng và hai Giải thưởng Hiệp hội Diễn viên Màn ảnh . Cô ấy đã làm nên lịch sử khi giành được Giải Oscar cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, trở thành người châu Á đầu tiên giành được giải thưởng này và là người Malaysia đầu tiên giành được Giải thưởng Oscar ở bất kỳ hạng mục nào.
Cô đã nhận được nhiều danh hiệu bao gồm từ Liên hoan phim Quốc tế Singapore năm 2015, Liên hoan phim Quốc tế Santa Barbara và Liên hoan phim Quốc tế Toronto năm 2022 và Hội phê bình phim London năm 2023.
|
Buttermilk
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809936
|
Buttermilk là một thức uống được làm từ sữa lên men. Theo truyền thống, nó là chất lỏng bị bỏ lại sau khi khuấy bơ ra khỏi kem nuôi cấy. Vì hầu hết bơ hiện đại ở các nước phương Tây không được làm bằng kem nuôi cấy mà là kem ngọt không nuôi cấy, nên hầu hết bơ sữa hiện đại ở đây đều được nuôi cấy riêng. Nó phổ biến ở những vùng có khí hậu ấm áp, nơi sữa không được làm lạnh nhanh chóng.
Buttermilk có thể được uống trực tiếp, và cũng có thể được dùng trong nấu ăn. Như trong việc làm bánh mì soda, acid trong buttermilk phản ứng với sodium bicarbonate, để tạo ra carbon dioxide, hoạt động như chất tạo men. Buttermilk cũng được sử dụng để ướp gia vị, đặc biệt là trong thịt gà và thịt lợn.
Buttermilk truyền thống.
Theo truyền thống, buttermilk là chất lỏng bị bỏ lại sau khi khuấy bơ ra khỏi kem nuôi cấy, và trước khi quá trình đồng nhất hóa diễn ra, sữa được để trong một khoảng thời gian để kem và sữa tách ra. Trong thời gian này, vi khuẩn sản xuất acid lactic tự nhiên trong sữa lên men. Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình đánh bơ, vì chất béo từ kem có pH thấp hơn dễ dàng kết hợp với nhau hơn so với kem tươi. Môi trường acid cũng giúp ngăn chặn các vi sinh vật có khả năng gây hại phát triển, tăng thời gian bảo quản.
Buttermilk truyền thống vẫn phổ biến ở nhiều gia đình Ả Rập, Ấn Độ, Nepal, Pakistan, Phần Lan, Ba Lan, Hà Lan và Đức, nhưng hiếm khi được tìm thấy ở các nước phương Tây khác. Nó là thức uống phổ biến ở nhiều gia đình Ấn Độ và Nepal, và thường được phục vụ với ngô nướng. Ở Thế giới Ả Rập, buttermilk là một loại thức uống phổ biến được bán lạnh với các sản phẩm sữa khác. Nó phổ biến trong tháng Ramadan, nơi nó được tiêu thụ trong iftar và suhur.
Buttermilk nuôi cấy.
Hoa Kỳ.
Buttermilk nuôi cấy lần đầu tiên được giới thiệu thương mại ở Hoa Kỳ vào những năm 1920.
Buttermilk nuôi cấy có bán trên thị trường là sữa đã được thanh trùng và đồng nhất hóa, và sau đó nuôi cấy với "Lactococcus lactis" hoặc "Lactobacillus bulgaricus" plus "Leuconostoc citrovorum" để mô phỏng vi khuẩn xuất hiện tự nhiên trong sản phẩm lỗi thời.
|
Buttermilk
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809936
|
Vị chua của buttermilk nuôi cấy chủ yếu là do acid lactic được tạo ra bởi vi khuẩn acid lactic trong khi lên men lactose, loại đường chính trong sữa. Khi vi khuẩn tạo ra acid lactic, pH của sữa giảm xuống và casein, protein chính của sữa, kết tủa, gây ra việc làm đông hoặc tiếng kêu của sữa. Quá trình này làm cho buttermilk đặc hơn sữa nguyên chất. Trong khi cả sữa tách bơ truyền thống và nuôi cấy đều chứa acid lactic, thì sữa tách bơ truyền thống có xu hướng ít độ nhớt hơn so với bơ sữa nuôi cấy.
Khi được giới thiệu ở Hoa Kỳ, buttermilk nuôi cấy rất phổ biến đối với những người nhập cư và được coi là một loại thực phẩm có thể làm chậm quá trình lão hóa. Nó đạt doanh thu hàng năm cao nhất là 517.000.000 kg (1,14 tỷ lbs.) vào năm 1960. Mức độ phổ biến của Buttermilk đã giảm kể từ đó, mặc dù dân số ngày càng tăng và doanh thu hàng năm trong năm 2012 đạt chưa đến một nửa con số đó.
Tuy nhiên, buttermilk đặc và buttermilk khô vẫn quan trọng trong ngành công nghiệp thực phẩm. Buttermilk lỏng được sử dụng chủ yếu trong quá trình chuẩn bị thương mại của đồ nướng và pho mát. Buttermilk rắn được sử dụng trong sản xuất kem, cũng như được thêm vào bột bánh nướng chảo để làm ra bánh nướng chảo buttermilk.
Buttermilk được acid hóa.
"Buttermilk được acid hóa" là chất thay thế được tạo ra bằng cách thêm một loại acid cấp trong thực phẩm như giấm trắng hoặc nước cốt chanh vào sữa. Nó có thể được tạo ra bằng cách trộn 1 thìa canh () acid với 1 cốc () sữa và để cho đến khi đông lại sau khoảng 10 phút. Bạn có thể sử dụng bất kỳ mức độ chất béo nào đối với thành phần sữa, nhưng sữa nguyên chất thường được sử dụng để làm bánh.
Dinh dưỡng.
Buttermilk được sản xuất thương mại có thể so sánh với sữa thông thường về năng lượng thực phẩm và chất béo. Một cốc (237 mL) sữa nguyên chất chứa và 8.9 gam chất béo. Một cốc buttermilk nguyên chất chứa và 8.1 gam chất béo. Buttermilk ít béo cũng có sẵn. Ngoài ra, nó còn chứa các chất dinh dưỡng như vitamin, potassium, calci, và một chút ít phosphor.
|
Azər Salahlı
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809948
|
Azər Vəlhəd oğlu Salahlı (sinh ngày 11 tháng 4 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Azerbaijan hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái cho câu lạc bộ Neftçi tại Giải bóng đá Ngoại hạng Azerbaijan và Đội tuyển bóng đá quốc gia Azerbaijan.
Sự nghiệp thi đấu.
Câu lạc bộ.
Salahlı ra mắt tại Giải bóng đá Ngoại hạng Azerbaijan cho câu lạc bộ Keşla vào ngày 17 tháng 5 năm 2014, trong trận đấu gặp Shuvalan.
Quốc tế.
Anh ra mắt quốc tế cho Azerbaijan vào ngày 10 tháng 10 năm 2020 trong trận đấu thuộc khuôn khổ UEFA Nations League gặp Montenegro.
Danh hiệu.
Qarabağ
U-23 Azerbaijan
|
Song Jong-hyok
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19809950
|
Song Jong-hyok (, sinh ngày 28 tháng 6 năm 1995) là một cầu thủ bóng đá người CHDCND Triều Tiên hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Hwaebul SC tại Giải bóng đá Ngoại hạng CHDCND Triều Tiên, và Đội tuyển bóng đá quốc gia Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên.
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.