text
stringlengths 82
354k
|
---|
FIVB Volleyball Women's Challenger Cup
FIVB Volleyball Women's Challenger Cup là một cuộc thi bóng chuyền quốc tế được tranh tài bởi các đội tuyển quốc gia nữ cao cấp của các thành viên của "Fédération Internationale de Volleyball" (FIVB), cơ quan quản lý toàn cầu của môn thể thao này. Giải đấu khai mạc diễn ra từ ngày 20 đến ngày 24 tháng 6 năm 2018 tại Lima, Peru. Bulgaria đã giành chiến thắng trong phiên bản khai mạc, đánh bại Colombia trong trận chung kết và đủ điều kiện tham dự Liên đoàn Quốc gia 2019.#đổi Việc thành lập giải đấu đã được công bố vào tháng 10 năm 2017 (cùng với thông báo của Nations League) như một dự án chung giữa FIVB, IMG và 21 liên đoàn quốc gia.[Cúp Challenger đóng vai trò là giải đấu vòng loại cho Liên đoàn Quốc gia nói trên. FIVB Challenger Cup được tổ chức trước Vòng chung kết Liên đoàn Quốc gia (vào phiên bản 2018 và 2019) nhưng đã thay đổi nó vào phiên bản 2022 và người chiến thắng giành được quyền tham gia Liên đoàn Quốc gia năm tới.
Một giải đấu tương ứng dành cho các đội tuyển quốc gia nam là Cúp thách thức bóng chuyền nam FIVB.
Thể thức trước đó.
Sáu đội đủ điều kiện chơi trong 2 nhóm gồm 3 đội theo định dạng vòng tròn. 2 đội đứng đầu của mỗi nhóm đủ điều kiện vào bán kết. Các đội xếp hạng đầu tiên thi đấu với các đội xếp hạng hai trong vòng này. Những người chiến thắng trong trận bán kết tiến lên để cạnh tranh cho danh hiệu Challenger Cup. Đội vô địch sẽ đủ điều kiện tham dự Nations League năm tới với tư cách là đội thăng hạng.
Thể thức hiện tại.
Tám đội đủ điều kiện chơi theo định dạng vòng loại trực tiếp. Bốn đội đứng đầu trong tứ kết sẽ đủ điều kiện vào bán kết. Người chiến thắng tứ kết 1 sẽ chơi một trận bán kết với người chiến thắng tứ kết 4 và người chiến thắng tứ kết 2 sẽ chơi một trận bán kết với người chiến thắng tứ kết 3. Những người chiến thắng trong trận bán kết sẽ tiến lên để cạnh tranh cho danh hiệu Challenger Cup. Đội vô địch sẽ đủ điều kiện tham dự giải đấu Nations League năm tới với tư cách là đội thăng hạng.
Danh sách chủ nhà theo số lượng giải vô địch cuối cùng được tổ chức.
Kết quả các đội.
1st - Vô địch
2nd - Á quân
3rd - Hạng ba
• - Không tham gia / Không đủ điều kiện
Q - Đủ điều kiện cho giải đấu sắp tới |
Friedrich Weber (nhà côn trùng học)
Friedrich Weber (3 tháng 8 năm 1781 – 21 tháng 3 năm 1823) là một bác sĩ, nhà thực vật học và côn trùng học người Đức. Ông là học trò của Johan Christian Fabricius (1745–1808).
Ông viết sách ' vào năm 1795 khi chỉ mới 14 tuổi, sau đó là sách ' vào năm 1801. Hai sách này có vị thế là những công trình nghiên cứu đầu tiên miêu tả nhiều loài côn trùng mới mẻ và các động vật không xương sống khác như chi tôm hùm càng "Homarus". |
Vụ án cầu Chương Dương
Vụ án cầu Chương Dương là chuỗi sự việc liên quan đến vụ nổ súng vào Nguyễn Việt Phương, một nhân viên giao vận tiền tệ tại Việt Nam. Sự kiện được đánh giá nổi bật khi hai tờ báo "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" đã góp phần định hướng dư luận, gây một phần sức ép đến bộ máy chính quyền trong quá trình tố tụng vụ án. Trường hợp đặc biệt này đã gây ngạc nhiên cho thế giới phương Tây khi vốn coi báo chí Việt Nam bị Đảng Cộng sản Việt Nam kiểm soát.
Khoảng 19 giờ () ngày 29 tháng 1 năm 1993 tại cầu Chương Dương, nạn nhân Nguyễn Việt Phương đang giao vận tiền trên xe máy cá nhân Honda Dream; trong khi nghi phạm Nguyễn Tùng Dương là trung úy cảnh sát giao thông đang trực tại trạm gác đầu cầu.
Nghiệp vụ điều tra phức tạp khi Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội phải điều chuyển lại thẩm quyền cho Viện kiểm sát nhân dân tối cao tiếp nhận. Vụ án phải cần đến giám định pháp y của Bộ Quốc phòng để kết án, mặc dù trước đó Bộ Y tế và Bộ Công an đã lần lượt thực hiện giám định. Sau khi Tòa án nhân dân tối cao "giám đốc việc xét xử" trước khi mở lại phiên tòa sơ thẩm, Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội đã thay đổi cáo trạng. Tại phiên tòa phúc thẩm, Tòa án nhân dân tối cao quyết định giữ nguyên bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội trước đó, tuyên án mức án tử hình theo tội danh "giết người nhằm chiếm đoạt tài sản".
Vụ án được một số Đại biểu Quốc hội Việt Nam dẫn chứng để Quốc hội Việt Nam thống nhất sửa đổi Luật Giám định tư pháp vào năm 2020. Học giả luật học và báo chí truyền thông cùng với luật gia tại Việt Nam cũng đánh giá dây là một dấu ấn nổi bật trong lịch sử nền tư pháp quốc gia này.
Hệ thống ngân hàng Việt Nam.
Hệ thống ngân hàng tại Việt Nam chưa có phương thức chuyển tiền điện tử vào năm 1993, các giao dịch chuyển tiền tại đây đều phải giao vận trực tiếp mà không thông qua ngân hàng. Các giao dịch tiền mặt tại Hà Nội thời điểm đó thường được chuyển đến Thành phố Hồ Chí Minh để thanh toán tiền hàng hoặc đầu tư, thay vì gửi vào các ngân hàng có trụ sở tại Hà Nội.
Nguyễn Việt Phương sinh ngày 27 tháng 12 năm 1972. Hộ khẩu thường trú tại nhà số 2, tổ 1, phường Phúc Xá, quận Ba Đình thuộc thủ đô Hà Nội; tốt nghiệp lớp 12B Trường Trung học phổ thông Phan Đình Phùng năm 1991. Ngoại hình nhỏ bé và cao khoảng 1,5 m. Phương biết chữ nhưng không được đào tạo bài bản trong công việc, một tình trạng chung của hàng ngàn thanh niên Hà Nội thời đó. Ông cố nội, ông nội, ông ngoại của Phương đều được chính phủ Việt Nam công nhận liệt sĩ trong chiến tranh Đông Dương.
Tháng 10 năm 1992, Phương được thuê làm nhân viên thời vụ tại công ty Dinaco (một liên doanh của Nhật Bản, Hồng Kông, Việt Nam do hãng LUC-ETRON đầu tư; Nguyễn Thanh Bình là đại diện theo pháp luật của pháp nhân). Tại đây, Phương là nhân viên văn phòng; phụ trách công việc dịch vụ liên quan đến vận tải, ngân hàng, giao vận, thu ngân, kết toán tiền hàng. Phương hàng tuần giao vận một túi nhựa màu đen chứa khoảng 50 triệu đồng trên xe máy cá nhân Honda Dream, lộ trình di chuyển vượt cầu Chương Dương sang sân bay Gia Lâm; sau đó chuyển giao cho một phi công tiếp vận đến thành phố Hồ Chí Minh vào hôm sau. Thời điểm xảy vụ án năm 1993 là ngày mùng 7 Tết Nguyên Đán, Phương khoảng 21 tuổi.
Nhà Dương giàu có tiếng ở Hà Nội.[...] Dương làm ở chỗ đầu cầu, mỗi ngày kiếm được vài ba trăm ngàn đồ
Phó Trưởng phòng điều tra án trị an của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Ngọc Yết, trích bài đăng "Về vụ bắn người trên cầu Chương Dương: Viết theo yêu cầu bạn đọc" năm 1993 trên "Phụ nữ Thủ đô".
Nguyễn Tùng Dương là trung úy cảnh sát giao thông, làm việc tại quận Hoàn Kiếm, công tác tại Công an thành phố Hà Nội hơn 20 năm tính đến năm 1993. Dương sinh năm 1958, đã kết hôn và có hai con trai. Hộ khẩu thường trú tại nhà số 42 phố Âu Triệu, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Ngoại hình khá cao to và lực lưỡng, biết võ thuật, từng là cầu thủ bóng đá.
Dương trước đó đã bị kỷ luật, nhưng chưa đến mức bị đuổi khỏi ngành công an. Vào buổi tối ngày 29 tháng 1 năm 1993, Dương cùng với một đồng nghiệp trực ca tại trạm gác hai đầu cầu Chương Dương. Thời điểm xảy vụ án năm 1993, Dương khoảng 35 tuổi.
Truyền thông báo chí Việt Nam.
Vào thập niên 1990, truyền thông báo chí tại Việt Nam ngày càng gia tăng tính linh hoạt, nhưng đồng thời cũng chịu sự kiểm duyệt chặt chẽ của chính phủ trong các vấn đề xã hội quan tâm; đặc điểm báo chí nội địa giai đoạn này tuy không có quyền tự chủ hoàn toàn nhưng cũng không bị kiểm duyệt hoàn toàn. Đảng Cộng sản Việt Nam và chính phủ Việt Nam kiểm duyệt gắt gao về chính trị hoặc bất đồng chính kiến ở Việt Nam; vì vậy một số tờ báo đã mặc nhiên được quyền tự chủ nhiều hơn trong đưa tin phóng sự điều tra tội phạm và tham nhũng, bao gồm cả những hành động lạm quyền và tham nhũng của các cơ quan hành chính công. Xuất bản báo chí tăng cường về vi phạm pháp lý của các cơ quan hành chính công và Công an nhân dân Việt Nam đem lại lợi ích đối với báo chí nội địa Việt Nam lẫn Đảng Cộng sản Việt Nam.
Khoảng 19 giờ () ngày 29 tháng 1 năm 1993, Nguyễn Việt Phương khởi hành xe máy dọc phố Hàng Điếu, tiền để trong túi nhựa màu đen được ghì phía trong hai bên đùi, ông chủ Nguyễn Thanh Bình căn dặn "Đi nhanh về ăn nốt Tết Nguyên Đán cháu nhé". Khoảng 19 giờ 30 phút (UTC+07:00), Phương giao vận tiền sang địa giới huyện Gia Lâm như thường lệ; nhưng đến cầu Chương Dương thì bị một cảnh sát giao thông tại trạm gác đầu cầu kiểm tra. Giao thông trên cầu lúc này rất thưa thớt, thời tiết buốt giá. Cảnh sát này nhận thấy xe máy Honda Dream do Phương điều khiển không bật đèn điện chiếu sáng và di chuyển vào làn ô tô, nên đuổi theo tới đầu cầu phía bên địa giới huyện Gia Lâm và yêu cầu quay lại trạm gác đầu cầu hướng về nội thành Hà Nội. Khi cách đầu cầu hướng về nội thành Hà Nội khoảng 200 m, cả hai người đều dừng lại không rõ vì lý do gì.
Hai người xe ôm Phạm Kim Lâm và Ngô Văn Kiên đi xe máy trên cầu Chương Dương hướng về huyện Gia Lâm cùng thời điểm này; bất chợt nghe tiếng kêu nhỏ yếu ớt "cướp, cướp, cướp" từ phía làn cầu đối diện ngược hướng vọng lại. Nhân chứng xe ôm đầu tiên Phạm Kim Lâm là cựu giáo viên dạy võ thuật chạy qua lan can chắn giữa cầu, đèn đường tại hiện trường rất thưa và là khu vực tối nhất trên cầu, Phạm Kim Lâm thoáng nhìn thấy một người choàng áo măng tô ngồi trên bụng một người đang nằm ngửa ở dưới mặt cầu. Thấy nhân chứng xe ôm Lâm lại gần, người này đứng dậy, tay phải găm súng vào bụng rồi nhặt mũ đội lên đầu.
Phương lúc này mới bật dậy lảo đảo nói nhỏ "anh ơi cứu em, cướp", rồi gục xuống đường với vết máu. Hiện trường thời điểm đó ghi nhận một người đội mũ Công an nhân dân Việt Nam tự thừa nhận bắn Phương mặc dù đã phủ nhận trước đó, hai xe máy đỗ theo chiều quay đầu hướng về nội thành Hà Nội. Cảnh sát giao thông này muốn nhờ nhân chứng Phạm Kim Lâm đưa nạn nhân về đồn công an Trần Nhật Duật giải quyết, nhưng nạn nhân thời điểm này sắp tắt thở và người nhũn ra. Nhân chứng Lâm chạy về trạm gác đầu cầu Hà Nội, thấy một thanh niên đang gác tại đó liền hỏi "Hôm nay cảnh sát đâu hết mà không có ông nào?"; người thanh niên liền trả lời "Có anh Minh cảnh sát lên trên đấy rồi". Phạm Kim Lâm chạy lại hiện trường và phát sinh nghi ngờ khi viên cảnh sát này đã không còn mặc áo măng tô.
Nhân chứng xe ôm thứ hai Ngô Văn Kiên nhặt một ống sắt nhiều lỗ (được cho giống như ống giảm thanh) bên cạnh đôi giày của nạn nhân; tò mò tiến đến nhấc một túi nhựa màu đen trên xe máy mới hơn thì viên cảnh sát vô tình nói "tiền đấy", chiếc xe máy đó sau này được xác nhận thuộc về viên cảnh sát. Vào thời điểm này, cảnh sát giao thông thứ nhất và hai nhân chứng cùng với hai người đi đường tiến hành thu dọn hiện trường để mang vật chứng về đồn công an Trần Nhật Duật.
Một cảnh sát giao thông thứ hai tên Minh xuất hiện, đảm nhiệm bảo vệ hiện trường. Nhân chứng xe ôm thứ nhất cùng với cảnh sát đầu tiên đưa nạn nhân đến bệnh viện Việt Đức cấp cứu sau khi vẫy nhờ một ô tô. Khoảng 21 giờ 15 phút (UTC+07:00) ngày 29 tháng 1, Nguyễn Việt Phương tử vong ngay tại phòng cấp cứu của bệnh viện Việt Đức. Công an thành phố Hà Nội nhận thông báo sự việc, ban hành lệnh tạm giam cảnh sát thứ nhất, được xác nhận là trung úy Nguyễn Tùng Dương.
Các sĩ quan cảnh sát giao thông trên cầu Chương Dương và tại trụ sở quận Hoàn Kiếm đều phủ nhận với ông chủ cũng như bố đẻ của nạn nhân về bất kỳ tai nạn không mong muốn hoặc sự kiện bất thường nào khác đã thực sự xảy ra trên cầu. Cả hai người đã tìm kiếm Phương ở tất cả các bệnh viện tại Hà Nội trong suốt đêm mất tích; chỉ đến khi bố đẻ và ông chủ đến bệnh viện Việt Đức thì mới biết nạn nhân đã tử vong với tình trạng hai lỗ mũi nhét hai cục bông.
Giám định pháp y.
Công an thành phố Hà Nội trưng cầu Tổ chức Giám định pháp y trực thuộc Bộ Y tế tiến thành giám định pháp y thi thể nạn nhân Nguyễn Việt Phương. Phó Chủ nhiệm khoa Giải phẫu bệnh lý Nguyễn Phúc Cương và bác sĩ Nguyễn Trung Tuấn – cả hai đều công tác tại bệnh viện Việt Đức, đồng thời kiêm giám định viên của Tổ chức Giám định pháp y Trung Ương trực thuộc Bộ Y tế – ký biên bản GĐPY số 7831/PYGĐ. Biên bản pháp y ghi nhận gắp được hai viên đạn trong bụng và ngực trái của tử thi, đạn bắn theo hướng từ phía trước. Theo ghi nhận từ "Phụ nữ Thủ đô", nội dung kết luận pháp y ghi lại có bốn vết đạn, trong đó hai vết đạn nguy hiểm nằm ở ngực phải, một vết đạn ở ngực trái làm thủng dạ dày. Nạn nhân ở tư thế khom người hoặc khẩu súng được đặt ở phía trên theo hướng chúc nòng xuống để bắn.
Gia đình nạn nhân.
Vào buổi tối hôm nhận thi thể, Nguyễn Thị Lát – mẹ đẻ của nạn nhân – kể giấc mơ thấy Phương báo bị cảnh sát có nốt ruồi trên mặt bắn tử vong. Gia đình nạn nhân đã đặt một mâm cúng tế trên mặt cầu Chương Dương và may mắn gặp lại hai người xe ôm là nhân chứng duy nhất của vụ án. Nguyễn Văn Lát – bố đẻ của Nguyễn Việt Phương – cho rằng đây là một vụ cướp tiền không thành công, túi nhựa màu đen chứa tiền chưa kịp bị lấy đi khi một số nhân chứng đã bất ngờ xuất hiện tại hiện trường. Gia đình nạn nhân cảm thấy có chuyện mờ ám sau khi không nhận được bất cứ thông tin cụ thể nào tại trụ sở của Công an thành phố Hà Nội, Nguyễn Văn Lát đã lập tức đến các tòa soạn báo có trụ sở tại Hà Nội nhờ tác nghiệp điều tra nhưng đều bị từ chối.
Cuối cùng, Nguyễn Văn Lát đến gặp phóng viên Minh Tuấn, một nhóm phóng viên "Đại Đoàn Kết" sau đó đã đến thăm gia đình nạn nhân và bổ sung lời kể từ ông chủ Nguyễn Thanh Bình. Nhóm phóng viên xác nhận lại bối cảnh từ hai nhân chứng trên cầu và tiếp tục phỏng vấn tại bệnh viện Việt Đức; rồi thị sát thực địa hiện trường cùng Nguyễn Văn Lát – vị trí được khẳng định là khúc sông Hồng sâu nhất.
Tôi cảm thấy bị xúc phạm khi có lần cán bộ điều tra đập bàn, xưng hô mày tao rồi hỏi: Ông Lát đưa mày đi khách sạn mấy lần? Nếu thế còn ai muốn làm nhân chứng nữa!
Trích lời nhân chứng trên "Đại Đoàn Kết" số báo 38 ngày 18 tháng 9 năm 1993, trang 6
Hai nhân chứng xe ôm nhiều lần được Công an thành phố Hà Nội triệu tập, cả hai khẳng định không nghe thấy tiếng súng nổ và chỉ nghe thấy Phương kêu yếu ớt "cướp, cướp, cướp". Nhân chứng xe ôm thứ hai tái khẳng định nhìn thấy một ống sắt nhiều lỗ, trái ngược với một ống bơm xe đạp được nhân viên điều tra đem ra đối chứng.
Trong trường hợp này, "người làm chứng" đã nghiễm nhiên đồng thời trở thành "người tố giác tội phạm", đóng vai trò quan trọng "người tham gia tố tụng" theo Bộ luật tố tụng hình sự hiện hành tại Việt Nam. Nhân chứng không tham gia vào vụ án và không có quyền lợi liên quan đến vụ án, nhưng họ biết được những tình tiết có liên quan đến vụ án. Thạc sĩ luật học Phạm Văn Tỉnh tại Viện Nhà nước và Pháp luật cho rằng "phía chủ thể tiến hành tố tụng" vụ án cầu Chương Dương có tình trạng "thiếu tôn trọng" nhân chứng; đề nghị Bộ luật tố tụng hình sự bổ sung thêm quy định người làm chứng "phải được tôn trọng về nhân phẩm và danh dự trong mọi trường hợp" và "có quyền viết phiếu nhận xét thái độ làm việc của chủ thể tiến hành tố tụng".
Bệnh viện Việt Đức.
Hai phóng viên Minh Tuấn và Quốc Khánh đến bệnh viện Việt Đức phỏng vấn ban giám đốc cùng với nữ y tá trực ca tối ngày 29 tháng 1 năm 1993. Nữ y tá cho biết trung úy cảnh sát Nguyễn Tùng Dương đưa nạn nhân vào phòng cấp cứu trong tình trạng đã tử vong; viên cảnh sát ban đầu khai bệnh án với nguyên nhân tử vong là "tai nạn giao thông", sau đó sửa lại lời khai thành "bị bắn" khi nữ y tá hỏi về vết đạn trên thi thể.
Tại phòng pháp y bệnh viện, một bác sĩ khám nghiệm tử thi xác nhận với phóng viên có ba vết đạn theo thứ tự ở hõm vai gần cổ, vùng ngực gần tim, ngón tay cái. Kết luận một trong hai phát đạn đầu tiên đủ để Phương tử vong, giải phẫu xác nhận hai đầu đạn đều nằm lại trong cơ thể nạn nhân; phát đạn thứ ba gây khó hiểu khi bắn xuyên thủng ngón tay cái gần đứt lìa và cháy xém đen. Viên bắn ở gần cổ xuyên dọc xuống phía thắt lưng, chui dọc theo chiều cơ thể nên hết lực, đến vùng thắt lưng thì nằm lại. Viên bắn vào ngực vì vướng phải xương sống, nên bị mắc lại ở xương sống phía sau lưng.
Sau khi yêu cầu Nguyễn Việt Phương quay lại đầu cầu Chương Dương hướng về nội thành Hà Nội, trung úy cảnh sát giao thông Nguyễn Tùng Dương từ mốc thời điểm này đã nhiều lần thay đổi lời khai và phát sinh nhiều điểm mâu thuẫn. Lý do yêu cầu dừng xe vì Phương vi phạm giao thông điều khiển xe máy trong làn ô tô và không bật đèn chiếu sáng. Theo một lời khai được điều tra viên ghi lại, Dương dừng xe máy để tiểu tiện, vô tình làm rơi súng ngắn K59 giắt bên người xuống mặt cầu, Phương chộp lấy và lên đạn đe dọa, hai bên giằng co khiến "súng bị cướp cò", dẫn đến nạn nhân tử vong. Nghi phạm khai nhận mặc áo nato tại hiện trường, trái ngược với lời khai mặc áo măng tô của hai nhân chứng và hai người đi đường.
Biên bản khám nghiệm hiện trường và tử thi do Phòng kỹ thuật hình sự thuộc Công an thành phố Hà Nội lập, bản giám định pháp y do Tổ chức Giám định pháp y Trung Ương thuộc Bộ Y tế lập. Ngày 3 tháng 5 năm 1993, Công an thành phố Hà Nội tổ chức họp báo tại số 42 phố Hàng Bài thuộc trụ sở Tổng cục Cảnh sát, người đại diện thông cáo kết luận trung úy cảnh sát giao thông Nguyễn Tùng Dương phạm tội "vô ý giết người trong khi thi hành công vụ" (ngộ sát) do nguyên nhân "xô xát, giằng co nhau làm súng nổ". Hồ sơ vụ án được chuyển đến Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội, đề nghị khởi tố theo Điều 103 của Bộ luật hình sự 1985; tội danh được ấn định hình phạt phạt tù hai năm hoặc hưởng án treo.
Phóng viên Minh Tuấn thuộc "Đại Đoàn Kết" đã chất vấn trực tiếp trên 10 câu hỏi, nhưng người phát ngôn đại diện Công an thành phố Hà Nội không trả lời thỏa đáng được bất kỳ câu hỏi nào. Phóng viên Hương Huyền thuộc "Phụ nữ Thủ đô" cho rằng kết luận này "trái với cơ sở khoa học của kết luận pháp y"; đồng thời khẳng định nạn nhân vẫn còn thở hắt ra rồi mới tắt thở ít phút sau đó tại phòng cấp cứu của bệnh viện Việt Đức, trái ngược với kết luận "đã chết trên đường đi cấp cứu" của Công an thành phố Hà Nội. Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội phát hiện cảnh sát Dương hôm xảy ra án mạng đã dùng biển đăng ký xe giả mạo, đồng thời "súng bị cướp cò" thuộc diện thu hồi nhưng chưa giao nộp.
Báo chí điều tra.
Bất đồng chính kiến sau buổi họp báo của Công an thành phố Hà Nội, "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" đã phái cử phóng viên thực hiện điều tra độc lập, xuất bản rộng rãi thông tin về vụ án tới công chúng từ cuối tháng 5 đến đầu tháng 6 năm 1993. Ngày 5 tháng 5 năm 1993, "Phụ nữ Thủ đô" nhấn mạnh "hy vọng Dương phải được xử đúng mức tội danh mặc dù người có tội là cảnh sát, để làm gương và để dân tin ở pháp luật".
Tôi nghĩ anh nên chấp nhận một số tiền bồi thường và không nên tốn công với bất kỳ yêu cầu nào nữa. Chúng tôi đã đi đến một kết luận, cho dù đề đạt đến cấp thẩm quyền nào đi chăng nữa thì cũng sẽ chỉ dừng lại với kết luận đó thôi. Dù gì thì con trai anh cũng đã mất. Để tôi gọi người nhà Dương vào nói chuyện. Như dự đoán, người nhà Dương vào thương lượng, nói rằng nếu tôi viết giấy đề nghị hủy khởi tố và xin phóng thích cho Dương thì gia đình sẽ gửi lại tôi 30 triệu đồng.
Nguyễn Văn Lát kể về cuộc gặp mặt với kiểm sát viên kiêm Phó Trưởng phòng điều tra án trị an của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Ngọc Yết, trích bài đăng "Cần truy tố tên Dương về tội giết người" ngày 19 tháng 6 năm 1993 trên "Đại Đoàn Kết".
"Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" chỉ trích biên bản báo cáo điều tra từ phía công an; phủ nhận "súng bị cướp cò" khi tự đối chiếu hai chấn thương do súng đạn cách xa nhau, phân tích sự chênh lệch ngoại hình, vị trí hai xe máy và thời điểm vị trí đứng của hai người. Ngày 19 tháng 6 năm 1993, "Đại Đoàn Kết" đăng tải bức thư của bố đẻ Phương về việc xem xét lại chứng cứ giám định pháp y, nêu ra một số nghi vấn trong quá trình điều tra tội phạm và thủ tục khởi tố của phía công an, đề nghị khởi tố nghi phạm tội danh "giết người" theo Điều 101 của Bộ luật hình sự.
Đỉnh điểm mùa hè tháng 7 năm 1993, "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" đã đồng loạt xuất bản nhiều bài viết chỉ trích nghiệp vụ điều tra của các điều tra viên công an và kiểm sát viên; đồng thời phân tích chuyên ngành các chứng cứ của vụ án. Số ít loạt bài được viết bởi phóng viên báo chí, còn đa số được viết bởi nhiều công dân khác nhau với thuật ngữ pháp lý rất chi tiết (một học sinh trung học phổ thông và một bà mẹ ở Hà Nội, một thẩm phán hoặc một công chức ở Tòa án Quân sự Trung ương, một nhóm cán bộ hưu trí, một hộ kinh doanh ở Hà Nội khiếu nại Phó Trưởng phòng điều tra án trị an của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Ngọc Yết lạm quyền, một nhóm độc giả tại Nha Trang, lá đơn ý kiến của hơn 2000 phụ nữ ở Võng La). Trong loạt bài này, "Phụ nữ Thủ đô" đã đặt câu hỏi về nghiệp vụ khi hồ sơ vụ án không có "biên bản khám và xác định kỹ thuật" chiếc xe máy của nạn nhân; cũng như tiết lộ gây sốc khi Phó Trưởng phòng điều tra án trị an của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội Hoàng Ngọc Cẩn gửi công văn yêu cầu "Phụ nữ Thủ đô" phải minh oan cho nghi phạm Nguyễn Tùng Dương. Sau tin nạn nhân mất, khoảng gần 40 người bạn học lớp 12B Trường Trung học phổ thông Phan Đình Phùng đã viết chung một đơn cáo buộc nghi phạm giết người, kèm theo chữ ký gửi về tòa soạn "Phụ nữ Thủ đô".
Hai tờ báo trở thành tâm điểm quốc gia khi cáo buộc cá nhân Nguyễn Tùng Dương tội danh "giết người", sự kiện gây chấn động công chúng tại Việt Nam thời điểm đó. Tiến sĩ luật Mark Sidel tại Đại học Wisconsin–Madison cho rằng "Đại Đoàn Kết" do Mặt trận Tổ quốc Việt Nam chủ quản và đại diện cho tập hợp tầng lớp trí thức; trong khi "Phụ nữ Thủ đô" đã có những phóng sự được đón nhận nồng nhiệt về vấn nạn tham nhũng và bạo lực đối với phụ nữ trước đó.
Kể từ mùa thu năm 1993 đến đầu năm 1994, "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" vẫn tiếp tục đăng nhiều loạt bài chỉ trích gay gắt điều tra viên công an cũng như kiểm sát viên xử lý vụ án. Các tác giả viết trong giai đoạn này bao gồm nhóm phóng viên "Đại Đoàn Kết", nhóm phóng viên "Phụ nữ Thủ đô", ông chủ Nguyễn Thanh Bình, đạo diễn Đào Mộng Long, hai nhân chứng tại hiện trường.
Phục hồi điều tra.
Những người tham gia đều thống nhất rằng Dương phải chịu toàn bộ trách nhiệm về cái chết của Nguyễn Việt Phương. Dương phạm tội, điều này không ai phủ nhận. Nhưng Dương đã phạm tội gì trong Bộ luật hình sự? Đất nước của chúng ta hiện nay đang xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nên muốn truy tố bị cáo A về tội X thì phải có đầy đủ chứng cứ khoa học. Vấn đề Nguyễn Tùng Dương phạm tội gì mới là mấu chốt vấn đề, Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao sẽ phải trả lời điều đó trước công luận.
Biên bản cuộc họp của Viện kiểm sát nhân dân tối cao ngày 12 tháng 8 năm 1993
Ngày 7 tháng 7 năm 1993, Công an thành phố Hà Nội gửi công văn số 62/PV11 đến Bộ Nội vụ, Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao nhằm tìm hướng xử lý vụ án.
Ngày 12 tháng 8 năm 1993, Viện kiểm sát nhân dân tối cao chủ trì với Bộ Nội vụ và Tòa án nhân dân tối cao thảo luận về "tầm bắn" cũng như "việc yêu cầu dừng xe rồi xô xát với Phương có thuộc phạm vi công vụ hay không" để xác định tội danh của Nguyễn Tùng Dương. Ngày 14 tháng 8 năm 1993, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao Nguyễn Văn Thìn ban hành Quyết định số 30/KSDT-TA điều chuyển hồ sơ vụ án ra khỏi thẩm quyền của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội, đồng thời Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao tiếp nhận vụ án.
Ngày 16 tháng 8 năm 1993, Viện kiểm sát nhân dân tối cao ban hành yêu cầu số 97/DT, nội dung điều chuyển bị can Nguyễn Tùng Dương từ nhà tù Hỏa Lò (do Công an thành phố Hà Nội quản lý) đến một cở sở giam giữ khác do Bộ Tư lệnh Thủ đô Hà Nội quản lý. Sau khi nhận giải trình "đạn bắn tầm gần" của giám định viên thuộc Bộ Y tế, Cục trưởng Cục Cảnh sát điều tra (C16) gửi công văn 592/P4 đề nghị Viện Khoa học hình sự thẩm định lại bản giám định pháp y của Bộ Y tế.
Ngày 28 tháng 8 năm 1993, Viện Khoa học hình sự thuộc Bộ Công an gửi công văn 403/C21 đến Cục Cảnh sát điều tra (C16); nội dung nêu "không đủ cơ sở để kết luận". Ngày 29 tháng 9 năm 1993, Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao trưng cầu Viện Pháp y Quân đội thuộc Bộ Quốc phòng khai quật tử thi để giám định pháp y lại đường đạn.
Ngày 27 tháng 11 năm 1993, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao Nguyễn Văn Thìn thông cáo báo chí rằng "vụ án rất phức tạp"; hồ sơ vụ án "chỉ gồm bị can và bị hại có mặt tại hiện trường khi sự việc xảy ra, nạn nhân tử vong trên đường đến bệnh viện" cùng với "nhân chứng có mặt sau khi sự việc đã xảy ra". Nguyễn Văn Thìn khẳng định đã có một phiên họp chuyên viên cấp cao ba ngành (Bộ Nội vụ, Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao) về vụ án; đồng thời tiết lộ Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã thẩm định lại toàn bộ hồ sơ vụ án và trưng cầu giám định khoa học pháp y (kể cả khai quật tử thi), kèm theo giám định vũ khí và thực nghiệm mô phỏng bắn thử.
Ngày 15 tháng 1 năm 1994, Viện kiểm sát nhân dân tối cao chịu áp lực rất lớn khi chuẩn bị ban hành quyết định truy tố Dương và chuyển sang giai đoạn cáo trạng xét xử vụ án. "Đại Đoàn Kết" tiếp tục đặt câu hỏi về chi tiết "Tùng Dương xô xát với Việt Phương rồi dẫn đến nạn nhân tử vong có thuộc phạm vi công vụ hay không", đồng thời đã xuất bản một nội dung được gọi là "bản thảo" kết luận điều tra (danh mục "cấm") về việc nâng tội danh thành giết người theo Điều 101 của Bộ luật hình sự. Bị can Tùng Dương tiếp tục khẳng định có xô xát với Việt Phương và súng ngắn K59 đã bắn vào nạn nhân, nhưng không biết gì về túi nhựa màu đen chứa 50 triệu đồng.
Ngày 28 tháng 1 năm 1994, Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao ban hành cáo trạng truy tố tội danh giết người theo Điều 101 của Bộ luật hình sự Việt Nam dựa trên các chứng cứ vật lý của chính các điều tra viên thuộc Viện kiểm sát nhân dân tối cao và biên bản giám định pháp y từ Viện Pháp y Quân đội, biên bản đối chất của các nhân chứng, bản khai nhận của bị can Dương. Cáo trạng đã bác bỏ lời khai của Dương về việc "Việt Phương đã với tay lấy khẩu súng, hai bên giằng co khiến súng bị cướp cò". Tuy nhiên, ban lãnh đạo của Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã không quyết định cáo buộc Tùng Dương có âm mưu cướp, để ngỏ khả năng về cáo trạng bản án nhẹ hơn.
Điều này dẫn đến tâm lý phẫn nộ của công chúng tại Hà Nội khi "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" đã xuất bản bài viết phân tích Điểm C, Khoản 1, Điều 101 Bộ luật hình sự cùng với lời kêu cứu tại hiện trường của nạn nhân. Sau khi hoàn tất báo cáo điều tra, Viện kiểm sát nhân dân tối cao chuyển thẩm quyền hồ sơ vụ án lại cho Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội. Tháng 2 năm 1994, Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội ban hành cáo trạng tội danh giết người theo Khoản 2, Điều 101 Bộ luật hình sự; điều này một lần nữa dẫn đến tâm lý phẫn nộ của công chúng vì kết án từ 5 năm đến 20 năm thay vì chung thân hoặc tử hình. Ngày 13 tháng 4, "Phụ nữ Thủ đô" xuất bản bài viết nêu quan điểm của một nhóm phụ nữ tại làng Phúc Xá trên trang nhất, nội dung cáo buộc nghi phạm tội danh cướp.
Sau hai năm, với ba phiên tòa xét xử cùng ít nhất ba cuộc điều tra chính thức và một lần "giám đốc việc xét xử" từ Tòa án nhân dân tối cao, chuỗi sự kiện trên cầu Chương Dương vào buổi tối hôm đó vẫn còn mập mờ.
Ngày 12 tháng 5 năm 1994, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội ấn định phiên xét xử sơ thẩm bị cáo Nguyễn Tùng Dương, hơn 1.000 người tụ tập quanh trụ sở tòa án trên đường Hai Bà Trưng để theo dõi qua loa phóng thanh. Tranh tụng từ ngày 12 tháng 5 đến ngày 14 tháng 5, hội đồng xét xử bao gồm hai thẩm phán và ba hội thẩm nhân dân. Phòng xử án bao gồm gia đình Tùng Dương, gia đình Việt Phương, các đồng nghiệp của Dương, đại diện phóng viên từ các tòa soạn báo, các công chức tòa án và cán bộ viện kiểm sát, các công dân được cấp phép giấy mời. "Phụ nữ Thủ đô" cho rằng "chưa bao giờ trong lịch sử Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội xảy ra một phiên tòa quy mô như thế này". Ngày 13 tháng 5, "Phụ nữ Thủ đô" xuất bản tâm thư của gia đình nạn nhân, nội dung chỉ trích gay gắt Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội vì đã truy tố tội danh nhẹ hơn về hành vi giết người.
Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội muốn bị cáo Dương có thể bị phạt tù 20 năm với tội danh giết người nhẹ hơn. Ngày 14 tháng 5, Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Minh Ngọc quyết định trả lại hồ sơ vụ án cho Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội; yêu cầu điều tra bổ sung làm rõ bối cảnh động cơ giết người của Nguyễn Tùng Dương do lời khai của các bên còn nhiều mâu thuẫn. "Phụ nữ Thủ đô" hoan nghênh quan điểm chung rằng Tùng Dương thực sự phạm một tội giết người nào đó, khen ngợi công tác tổ chức chuyên nghiệp của phiên tòa, nhưng cảm thấy "đáng tiếc" khi cuộc điều tra vẫn tiếp tục kéo dài sau 16 tháng nạn nhân tử vong. "Đại Đoàn Kết" hoan nghênh "không có quan điểm trái ngược" với nhận định Dương phạm tội giết người, nhưng cũng đặt ra thuyết âm mưu về phiên tòa xét xử với hồ sơ vụ án mập mờ.
Vấn đề cơ bản không phải xét xử nặng hay nhẹ, mà là chúng ta không định danh được tội ác nào đã xảy ra và nó chưa được điều tra rõ ràng. Và do đó, khi các cơ quan tư pháp không thể chỉ ra động cơ gây án của công an Nguyễn Tùng Dương khi anh ta phạm tội giết người, thì đó là một món nợ mà cả xã hội có quyền đòi.
Xã luận trên "Phụ nữ Thủ đô" ngày 10 tháng 8 năm 1994
Trong thời gian Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội bổ sung hồ sơ vụ án, "Phụ nữ Thủ đô" và "Đại Đoàn Kết" tiếp tục gây áp lực khi xuất bản giám định pháp y của Viện Pháp y Quân đội và nêu ra nhiều sai phạm trong công tác điều tra ban đầu, nguyên nhân cho rằng kiểm sát viên chưa đưa vào phần tranh tụng của phiên tòa sơ thẩm. Ngày 28 tháng 5, Phó Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội đã phải đăng đàn giải trình trên "Đại Đoàn Kết" về lý do các thẩm phán phiên tòa quyết định trả lại hồ sơ vụ án để điều tra lại. Tháng 6 năm 1994, "Phụ nữ Thủ đô" đối chứng rằng Dương đã đi cùng nạn nhân đến bệnh viện và túi nhựa màu đen chứa 50 triệu đồng đã biến mất trong chuyến đi đó, trái ngược với lời khai của nghi phạm; đồng thời kêu gọi tòa án và kiểm sát viên cảnh cáo các nhân chứng của nghi phạm phải trả lời trung thực. Tháng 8 năm 1994, Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội một lần nữa tuyên bố không đủ chứng cứ rõ ràng để xác định bị can Dương có âm mưu cướp, do đó đã đẩy quyền quyết định trở lại cho Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội.
Mở lại sơ thẩm.
Tòa án nhân dân tối cao quyết định tổ chức phiên họp "giám đốc việc xét xử" hồ sơ vụ án, đây là sự kiện làm xoay chuyển nội dung hồ sơ vụ án của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội. Ngày 15 tháng 9 năm 1994, Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội ban hành cáo trạng số 636, quyết định truy tố Nguyễn Tùng Dương tội danh "giết người có tính chất côn đồ" theo Điểm G, Khoản 1, Điều 101 Bộ luật hình sự; không có tội danh cướp nhưng mức án có thể tử hình. "Đại Đoàn Kết" xuất bản bài viết "Phải có công lý cho người sống và công lý cho người chết", trong đó dẫn lời của một số luật gia nội địa về các chứng cứ có thể liên quan đến tội danh cướp và giết người.
Nguyễn Tùng Dương giết người để chiếm đoạt tài sản. Y đã phạm tội có động cơ, mục đích rõ ràng, quyết tâm thực hiện đến cùng.
Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Minh Ngọc nhận định ngày 21 tháng 10 năm 1994. Trích từ bài đăng ngày 27 tháng 10 năm 1994 trên "Lao Động"
Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội mở lại phiên xét xử sơ thẩm, tranh tụng từ ngày 19 đến ngày 21 tháng 10, hơn 10.000 người tụ tập quanh trụ sở tòa án trên đường Hai Bà Trưng. Tại phiên tranh tụng ngày 19 tháng 10, kiểm sát viên, luật sư của bị cáo, luật sư của bị hại phát biểu; trong khi bị cáo Dương bị chất vấn. Ngày 20 tháng 10, Dương khai nhận "cầm súng ngắn K59 trên tay" khi đạn phát nổ, và "đạn phát nổ một cách tình cờ"; Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã phải triệu tập Viện trưởng Viện Giám định Pháp y Quân đội Vũ Ngọc Thụ để mô phỏng xác thực theo lời khai này tại phiên tòa sơ thẩm.
Ngày 21 tháng 10 năm 1994, hội đồng xét xử tuyên án Nguyễn Tùng Dương về tội danh giết người "được thúc đẩy bởi các mục đích hèn hạ nhằm thực hiện hoặc che giấu một hành vi phạm tội khác". Phán quyết tuyên xử bị cáo Nguyễn Tùng Dương nhận mức án tử hình, trong khi tội danh "cướp" không đủ chứng cứ.
Phán quyết của tòa án không vì dư luận mà phải theo pháp luật.
Trích bản án số
701/HS-TA ngày 21 tháng 10 năm 1994
Hàng vạn người theo dõi bên ngoài phòng xử án đã reo hò, Nguyễn Văn Lát và luật sư bảo vệ bị hại Hùng được người dân công kênh dọc theo một đoạn đường dài. Im lặng trong suốt quá trình tố tụng vụ án, các tờ báo chính thống, báo công đoàn, báo địa phương của Hà Nội, cả một số tờ báo do Đảng Cộng sản Việt Nam trực tiếp điều hành đã bắt đầu xuất bản thông tin về phán quyết. "An ninh Thủ đô" do Công an thành phố Hà Nội chủ quản đã thực hiện xuất bản một loạt bài viết kéo dài từ 23 tháng 10 đến ngày 1 tháng 11 năm 1994, được viết bởi nhiều công dân khác nhau (một học sinh trung học phổ thông ở Hà Nội, một bà mẹ đại diện cho nhóm phụ nữ trong xóm, một bác sĩ tại Bệnh viện Thăng Long đại diện cho nhóm đồng nghiệp, một cán bộ hưu trí ở huyện Kim Liên, một nữ nghệ sĩ đại diện cho nhóm diễn viên tại Đoàn kịch Tuổi Trẻ, vợ một người lính) nhằm chỉ trích mức độ nghiêm trọng của bản án hoặc tội danh bị cáo đã nhận. Trong thời gian chờ đợi phiên tòa phúc thẩm, "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" tiếp tục bảo vệ bản án, tố cáo đích danh họ tên những quan chức đã trì hoãn điều tra vụ án; trong khi "An ninh Thủ đô" và các tờ báo an ninh khác phẫn nộ trước bản án sơ thẩm.
Tòa án nhân dân tối cao quyết định mở phiên xét xử phúc thẩm sau khi Nguyễn Tùng Dương kháng cáo bản án và mức án của phiên tòa sơ thẩm, tranh tụng từ ngày 13 đến ngày 15 tháng 12 năm 1994. Hàng nghìn người tụ tập quanh trụ sở để theo dõi quá trình tố tụng qua loa phóng thanh. Thời điểm ngày 13 tháng 12, một đám đông [lo ngại phiên tòa phúc thẩm sẽ làm suy yếu bản án] đã đụng độ với lực lượng cảnh sát bảo vệ tòa án, cảnh sát đã trấn áp vài nghìn người bằng dùi cui và lá chắn mặc dù không rõ bên nào khiêu khích trước.
Ngày 15 tháng 12, Tòa án nhân dân tối cao quyết định giữ nguyên bản án của Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội, lưu ý rằng vụ án đã gây "hậu quả xấu về chính trị và xã hội", tuyên án tử hình Nguyễn Tùng Dương về tội danh giết người. Bản án được truyền thông báo chí nội địa đưa tin tới công chúng, trong đó bao gồm cả những tờ báo trước đây không dành sự quan tâm đến vụ án.
Hiện tượng Nguyễn Tùng Dương chỉ là cá biệt, không thể làm lu mờ chiến công và sự hy sinh lớn lao của công an nhân dân Việt Nam trong gần 50 năm qua.
Phó Chánh án Tòa án nhân dân tối cao kiêm chủ tọa phiên tòa phúc thẩm Đỗ Cao Thắng nhận định ngày 24 tháng 12 trên "Đại Đoàn Kết"
Lực lượng cảnh sát quốc gia và cảnh sát Hà Nội giận dữ về cách đối xử với viên trung úy cũng như lực lượng của họ; nhánh hành pháp này đã không có khả năng kiểm soát kết quả vụ án, không thể dàn xếp hòa giải với nhánh tư pháp. Nhiều nỗ lực xoa dịu công khai đã được tiến hành cẩn thận trước công luận, báo chí nhanh chóng dừng đưa tin về vụ án và Phó Chánh án Tòa án nhân dân tối cao Đỗ Cao Thắng nêu nhận định đăng trên "Đại Đoàn Kết". Tháng 1 và tháng 2 năm 1995, Dương lần lượt nộp "đơn xin ân giảm" đến Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam Lê Đức Anh theo quy định của Bộ luật tố tụng hình sự, Văn phòng Chủ tịch nước đã xin ý kiến của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao và Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao.
Năm 1993, Trại giam số 1 Hà Nội chuyển trụ sở về xã Xuân Phương, đồng thời thành lập Trường bắn Cầu Ngà. Ngày 27 tháng 2 năm 1995, Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam Lê Đức Anh ban hành Quyết định số 333/CTN chính thức bác đơn xin khoan hồng, thể theo đề nghị của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao và Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao. Cùng ngày, Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Minh Ngọc ban hành quyết định thi hành bản án của tòa án phúc thẩm theo Bộ luật tố tụng hình sự và thành lập hội đồng thi hành án. Hội đồng thi hành án bao gồm Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội, Cục trưởng Cục Thi hành án Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội, Phó giám đốc Công an thành phố Hà Nội, cùng đại diện một số cơ quan liên quan.
Khoảng 3 giờ (UTC+07:00) ngày 5 tháng 3, tù nhân Nguyễn Tùng Dương xin ăn phở và hút thuốc lá trước khi bị áp giải đến Trường bắn Cầu Ngà. Khoảng 4 giờ 30 phút (UTC+07:00) ngày 5 tháng 3, kỹ thuật viên hình sự lấy dấu vân tay của tù nhân ngay tại chỗ và đối chiếu với hồ sơ lưu trữ. Nguyễn Tùng Dương đã được đọc trực tiếp quyết định bác đơn xin ân giảm án tử hình của Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam Lê Đức Anh và quyết định thi hành án của Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội Đặng Minh Ngọc. Sau đó, Dương ký vào biên bản tố tụng và gặp mặt gia đình lần cuối trước khi bị áp giải đến pháp trường. Buổi thi hành án được chỉ huy bởi thượng tá Hồ Như Vọng, loạt đạn súng trường đầu tiên và sau đó kết thúc bằng súng lục. Hồ Như Vọng cho rằng bị án phạm tội nhưng không được nhận khoan hồng mức án chung thân do chịu sức ép từ công luận. Bác sĩ pháp y tiến hành khám nghiệm tử thi của bị án, sau đó ký vào biên bản xác nhận. Đại úy Lê Quy Long – công an làm việc tại Trường bắn Cầu Ngà – cho biết một số người dân đã lan truyền tin giả tù nhân bị đánh tráo trước khi thi hành án. Ân xá Quốc tế coi sự kiện này là xác nhận chính thức đầu tiên về một bản án tử hình được thi hành tại Việt Nam kể từ năm 1985.
Tất cả các tờ báo đưa tin tóm tắt buổi hành quyết ngắn gọn giống như một bản điện báo của chính phủ, nhưng phóng viên Bùi Công Lý của "Hà Nội mới" lại cung cấp một báo cáo chi tiết với những thuật ngữ mang ngụ ý ám chỉ sự hiện diện tại chính sự kiện này. "Đại Đoàn Kết" xếp sự kiện vào danh sách "10 vụ án tai tiếng nhất năm 1994".
Gia đình nạn nhân.
Sau vụ án, Nguyễn Văn Lát – bố của Nguyễn Việt Phương – nhập học Trường Đại học Luật Hà Nội hệ đào tạo tại chức và trở thành luật sư sau khi tốt nghiệp vào năm 1999. Ông chia sẻ rằng "sau vụ án con tôi, tôi thấy có rất nhiều người dân bị oan khuất. Nếu họ không hiểu luật thì họ rất khó bào chữa cho mình và bị thua thiệt. Tôi muốn trở thành luật sư để giúp những người có cảnh ngộ oan ức như gia đình tôi đã từng bị".
Truyền thông Việt Nam.
Nhân dịp kỷ niệm 80 năm ngày thành lập, "Đại Đoàn Kết" nhận định "vụ án cầu Chương Dương" gây được tiếng vang hiệu ứng xã hội về công lý, thay đổi phương pháp điều tra xét xử của ngành hành pháp và tư pháp tại Việt Nam. Phóng viên Minh Tuấn cho rằng "Bộ Công an phải trưng cầu cơ quan giám định pháp y của Bộ Quốc phòng giám định lại" vì "dư luận không tin tưởng giám định pháp y của Công an, cũng như của Bộ Y tế".
Phóng viên Hồ Cúc Phương đánh giá báo "Phụ nữ Thủ Đô" nổi bật giữa làng báo chí tại Việt Nam vào năm 1993 nhờ loạt phóng sự điều tra "vụ án cầu Chương Dương". Nguyễn Văn trên "Lao Động" nhận định kết luận sai lầm bản giám định pháp y của Bộ Y tế do "tình trạng thiếu trầm trọng giám định viên pháp y" trong giai đoạn đó, dẫn đến việc "bổ nhiệm bác sỹ chuyên khoa giải phẫu bệnh lý làm giám định viên pháp y kiêm nhiệm"; trong khi giám định viên pháp y phải hiểu biết rất nhiều lĩnh vực chuyên môn khác ngoài giải phẫu bệnh lý.
Tiến sĩ luật Mark Sidel tại Đại học Wisconsin–Madison nhận định rằng "trường hợp này cho thấy đôi khi truyền thông báo chí tại Việt Nam đã chiếm lĩnh không gian điều tra tội phạm và tranh tụng do nhà nước cấp quyền chức năng cho nó, dẫn đến tạo ra lý thuyết cú hích tham số vượt quá những gì chính quyền dự đoán hoặc mong đợi; đồng thời củng cố tuyên bố của nó về tiếng nói đại diện cho công luận". Tiến sĩ luật Mark Sidel kết luận biết rất ít về "quy trình nội bộ và áp lực" mà các phóng viên cũng như biên tập viên tại Việt Nam khi đối mặt với những vấn đề công chúng quan tâm; dẫn chứng "Đại Đoàn Kết" và "Phụ nữ Thủ đô" tương đối tự do theo đuổi vụ án, trái ngược với "An ninh Thủ đô" và các tờ báo an ninh khác vẫn bị kiểm duyệt cho đến giai đoạn xét xử cuối cùng của vụ án.
Giới luật gia Việt Nam.
Luật sư Trương Anh Tú (Chủ tịch Công ty Luật TNHH Trương Anh Tú) nhìn nhận "vụ án cầu Chương Dương" là vụ án lớn với sự góp mặt của luật sư bảo vệ bị hại, trong khi bối cảnh thập niên 1990 với số lượng ít luật sư hành nghề, thời điểm đó truyền thông Việt Nam mới bắt đầu phỏng vấn quan điểm của giới luật gia.
Theo một bài phỏng vấn của "Dân Việt" năm 2010, Trưởng văn phòng luật sư Nguyễn Hồng Bách dẫn chứng "vụ án cầu Chương Dương" như một minh họa điển hình về việc cần có pháp y Quân đội nhân dân Việt Nam độc lập trong các sự việc liên quan đến Công an nhân dân Việt Nam.
Học giả luật học.
Ngày 29 tháng 10 năm 1997, Viện Nghiên cứu khoa học Pháp lý thuộc Bộ Tư pháp xuất bản đề tài mã số 95-98-109-/ĐT do Nguyễn Tất Viễn chủ nhiệm. Nội dung cho rằng vụ án cầu Chương Dương đã thể hiện việc báo chí truyền thông giúp "kiện toàn tổ chức và hoạt động của các cơ quan tiến hành tố tụng", đồng thời tổng thuật vụ án này cho thấy "kết luận của các cơ quan tiến hành tố tụng không đúng với các thông tin trên báo chí" trong "giai đoạn điều tra".
Luật Giám định tư pháp.
Ủy viên thường trực Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội Nguyễn Mai Bộ nêu vụ án cầu Chương Dương "đã bao lần giám định của công an không ra được, đến khi giao giám định quân đội mới ra"; đồng thời đề nghị "phải trưng cầu [giám định pháp y] từ cơ quan khác" thay vì "chỉ thay đổi giám định viên" khi trưng cầu giám định lại theo Điều 34 Luật Giám định pháp y hiện hành. Đại biểu Nguyễn Quang Dũng muốn thành lập "Phòng Giám định kỹ thuật hình sự" của Viện Kiểm sát nhân dân tối cao khi nêu "vụ án cầu Chương Dương" và "vụ án gài bẫy ma túy vào ô tô" với kết quả giám định bế tắc từ phía Bộ Công an. Buổi chiều ngày 21 tháng 5 năm 2020, Quốc hội Việt Nam thống nhất thành lập Phòng Giám định kỹ thuật hình sự thuộc Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, một tổ chức giám định tư pháp công lập về kỹ thuật hình sự, chức năng giám định âm thanh và hình ảnh từ các dữ liệu điện tử; một cơ quan giám định tư pháp ngoài Bộ Công an.
Quyền nổ súng của Công an.
Ngày 2 tháng 7 năm 1984, Hội đồng Bộ trưởng Việt Nam ban hành Nghị định số 94-HĐBT quy định về quản lý vũ khí và vật liệu nổ theo đề nghị từ Bộ Công an. Ngày 20 tháng 6 năm 2011, Ủy ban Thường vụ Quốc hội ban hành Pháp lệnh số 16/2011/UBTVQH12 về "quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ".
Năm 2013, Bộ Công an trình dự thảo nghị định quyền nổ súng của người thi hành công vụ, xuất hiện quan điểm cho rằng nghị định này không cần thiết và chồng chéo với Pháp lệnh 16/2011/UBTVQH12, quan điểm khác lại cho rằng Pháp lệnh 16/2011/UBTVQH12 chưa cụ thể. Ngày 22 tháng 3 năm 2013, cựu đại biểu Quốc hội Việt Nam Nguyễn Minh Thuyết cho rằng "vụ án cầu Chương Dương" sẽ khó điều tra nếu công an được quyền nổ súng vào "đối tượng chống người thi hành công vụ". Ông kết luận "Không thể quyết tính mạng của dân bằng nghị định và ủy thác cho một nhân viên hay một nhóm nhân viên công lực chiếu theo đó tùy ý thi hành". Phó Chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ - Pháp luật (thuộc Uỷ ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam) Lê Đức Tiết cho rằng nếu Nghị định này được áp dụng sẽ là "vi hiến", sẽ gây lạm quyền của những người thi hành công vụ như vụ cưỡng chế đất tại Tiên Lãng. Ngày 17 tháng 12 năm 2013, chính phủ Việt Nam ban hành Nghị định số 208/2013/NĐ-CP về "quy định các biện pháp phòng ngừa, ngăn chặn và xử lý hành vi chống người thi hành công vụ".
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Giải Oscar lần thứ 1
Lễ trao giải Oscar lần thứ 1, do Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Điện ảnh (AMPAS) trao tặng và do chủ tịch AMPAS lúc ấy là Douglas Fairbanks dẫn chính, nhằm vinh danh những bộ phim điện ảnh hay nhất từ ngày 1 tháng 8 năm 1927 đến ngày 31 tháng 7 năm 1928 và diễn ra vào ngày 16 tháng 5 năm 1929, tại một bữa tối riêng được tổ chức tại Khách sạn Roosevelt Hollywood ở Los Angeles, California. Vé bán có giá 5 đô la (tức 86 đô la vào 2023 nếu tính lạm phát); 270 khách mời đã tham dự sự kiện kéo dài 15 phút. Đây là lễ trao giải Oscar duy nhất không được truyền thanh hay truyền hình; một chương trình phát thanh được giới thiệu ở giải Oscar lần thứ 2.
Trong buổi lễ, AMPAS đã trao giải Viện Hàn lâm – sau này thường được gọi là "giải Oscar" – ở 12 hạng mục. Những người chiến thắng được thông báo 3 tháng trước buổi lễ. Một vài đề cử không nhắc đến một bộ phim cụ thể, chẳng hạn như Ralph Hammeras và Nugent Slaughter, họ được đề cử cho Hiệu ứng kỹ thuật, song hạng mục này bị bỏ vào năm kế tiếp (cùng với các hạng mục Sản xuất nghệ thuật và độc đáo, Đạo diễn (phim hài kịch) xuất sắc nhất và Viết tựa đề phim xuất sắc nhất). Không giống như các buổi lễ sau này, một diễn viên có thể nhận giải nhờ đóng nhiều bộ phim: Emil Jannings đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất nhờ đóng trong cả "The Way of All Flesh" và "The Last Command", trong khi chủ nhân giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Janet Gaynor được vinh danh cho ba bộ phim. Charlie Chaplin và Warner Brothers mỗi bên nhận giải Oscar Danh dự.
Những tác phẩm thắng lớn tại buổi lễ gồm có "7th Heaven" và "", với ba giải cho mỗi phim (phim "Sunrise" giành giải Phim nghệ thuật và độc đáo) còn "Wings" nhận hai giải, tính cả Phim xuất sắc. Một năm sau, Viện hàn lâm bỏ hạng mục Phim nghệ thuật và độc đáo nhất rồi quyết định hồi tố rằng giải mà "Wings" đạt được là danh hiệu cao nhất của giải Oscar.
Năm 1927, Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Điện ảnh (AMPAS) được thành lập bởi Louis B. Mayer, người sáng lập Louis B. Mayer Pictures Corporation (về sau được sáp nhập vào Metro-Goldwyn-Mayer). Mục đích tạo ra giải thưởng của Mayer là để hợp nhất năm phân nhánh của ngành công nghiệp điện ảnh: diễn viên, đạo diễn, nhà sản xuất, kỹ thuật viên và biên kịch. Mayer bình luận về việc tạo ra các giải thưởng "Tôi thấy rằng cách tốt nhất để xử lý [các nhà làm phim] là treo huy chương lên khắp người họ... Nếu tôi trao cúp và giải thưởng cho họ, họ sẽ cố hết sức để cho ra thứ tôi muốn. Đó là lý do tại sao giải Oscar được tạo ra". Mayer đã đề nghị Cedric Gibbons (giám đốc nghệ thuật của MGM) thiết kế một chiếc cúp của giải Oscar. Những người nhận đề cử được thông báo qua một bức điện báo vào tháng 2 năm 1928. Tháng 8 năm 1928, Mayer liên lạc với Hội đồng giám khảo trung ương của Viện Hàn lâm để chốt những người thắng cử. Tuy nhiên, theo đạo diễn người Mỹ King Vidor, quyền bầu chọn giải Oscar cho Phim xuất sắc nhất nằm trong tay các thành viên sáng lập AMPAS: Mayer, Douglas Fairbanks, Sid Grauman, Mary Pickford và Joseph Schenck.
Lễ trao giải được tổ chức vào ngày 16 tháng 5 năm 1929, tại khách sạn Roosevelt Hollywood, tọa lạc ở Los Angeles. Buổi lễ có một bữa tối riêng với 36 bàn tiệc, có sự tham dự của 270 vị khách và giá vé là 5 đô la Mỹ (). Các nam và nữ diễn viên đến khách sạn bằng xe hơi sang trọng, nơi đông đảo người hâm mộ có mặt để cổ vũ cho các minh tinh. Buổi lễ không được truyền thanh, và do giám đốc AMPAS Fairbanks dẫn chính trong một sự kiện kéo 15 phút.
Những người chiến thắng được công bố ba tháng trước lễ trao giải. Những thắng cử gồm: Emil Jannings, chủ nhân đầu tiên của giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất ("The Way of All Flesh" và "The Last Command)"; Janet Gaynor đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất ("7th Heaven", "Street Angel" và "Sunrise: A Song of Two Humans"); Frank Borzage nhận giải Đạo diễn phim chính kịch xuất sắc nhất ("7th Heaven"); Lewis Milestone giành giải Đạo diễn phim hài xuất sắc nhất ("Two Arabian Knights"); và phim "Wings" được trao giải Phim xuất sắc nhất (bộ phim đắt đỏ nhất lúc bấy giờ). Ngoài ra có hai phần trao Giải Đặc biệt: cho Charles Chaplin và Warner Bros.
Charlie Chaplin, chủ nhân nhiều đề cử cho một bộ phim (Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, Biên kịch xuất sắc nhất và Đạo diễn phim hài xuất sắc nhất; tất cả cho "The Circus") (1928) bị xóa tên khỏi danh sách nhằm ghi nhận toàn bộ đóng góp của ông cho ngành; và Warner Bros., giải thưởng dành cho những bộ phim có tiếng tiên phong ("The Jazz Singer"). Ba hạng mục bị hủy ở các phần trao giải tiếp theo: Hiệu ứng kỹ thuật xuất sắc nhất, Tựa đề phim xuất sắc nhất và Chất lượng sản xuất nghệ thuật và độc đáo nhất. Những nhà sản xuất phim lớn hơn thì chiếm đa số giải thưởng: Fox Film Corporation, Metro-Goldwyn-Mayer, Paramount Pictures, Radio-Keith-Orpheum và Warner Bros.
Danh sách người chiến thắng và đề cử.
Tại giải Oscar lần thứ 1 (1927–1928), quy trình đề cử cho phép các ứng viên được đề cử và trao giải cho một bộ phim, nhiều bộ phim hoặc không liên quan đến bất kỳ bộ phim cụ thể nào.
Các đề cử được công bố vào ngày 2 tháng 2 năm 1929. Những người chiến thắng được liệt kê đầu tiên, in đậm và thể hiện bằng dấu hoa thị (*).
Những giải Danh dự sau đây – lúc ấy được gọi là giải Đặc biệt – đã được trao:
Những thay đổi với giải Oscar.
Sau lễ trao giải Oscar lần thứ 1 (1927–1928), AMPAS đã tiến hành những thay đổi sau đây.
templatestyles src="Bản mẫu:Đầu tham khảo/" / |
Vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2026 – Khu vực châu Á (Vòng 1)
Vòng 1 khu vực châu Á của vòng loại giải vô địch bóng đá thế giới 2026, cũng đóng vai trò là vòng 1 của vòng loại Cúp bóng đá châu Á 2027, dự kiến sẽ diễn ra từ ngày 12 đến ngày 17 tháng 10 năm 2023.
Tổng cộng 20 đội tuyển sẽ được bốc thăm thành 10 cặp, mỗi cặp thi đấu hai lượt trên sân nhà và sân khách, 10 đội thắng sẽ giành quyền vào vòng 2. Vì lễ bốc thăm vòng 2 sẽ diễn ra cùng ngày với lễ bốc thăm vòng 1, các đội thắng sẽ biết được lịch thi đấu vòng 2 của mình.
Lịch thi đấu dự kiến sẽ như sau.
Lễ bốc thăm vòng 1 được tổ chức vào ngày 27 tháng 7 năm 2023 lúc 14:00 MST () tại Tòa nhà AFC ở Kuala Lumpur, Malaysia.
20 đội tuyển được chia thành 10 cặp, mỗi cặp sẽ thi đấu một trận trên sân nhà và một trận trên sân khách vào ngày 12 và 17 tháng 10 năm 2023. Các số trong ngoặc đơn cho biết thứ hạng của các đội tuyển trong bảng xếp hạng bóng đá nam FIFA tháng 7 năm 2023.
Lưu ý: Các đội tuyển chữ đậm là đội vượt qua vòng 1 để vào vòng 2.
10 đội thắng sẽ giành quyền vào vòng 2.
Afghanistan thắng với tổng tỷ số 2–0 và giành quyền vào vòng 2.
Bangladesh thắng với tổng tỷ số 3–2 và giành quyền vào vòng 2.
Singapore thắng với tổng tỷ số 3–1 và giành quyền vào vòng 2.
Yemen thắng với tổng tỷ số 4–1 và giành quyền vào vòng 2.
Myanmar thắng với tổng tỷ số 5–1 và giành quyền vào vòng 2.
Pakistan thắng với tổng tỷ số 1–0 và giành quyền vào vòng 2.
Đài Bắc Trung Hoa thắng với tổng tỷ số 7–0 và giành quyền vào vòng 2.
Indonesia thắng với tổng tỷ số 12–0 và giành quyền vào vòng 2.
Hồng Kông thắng với tổng tỷ số 4–2 và giành quyền vào vòng 2.
Nepal thắng với tổng tỷ số 2–1 và giành quyền vào vòng 2.
Xếp hạng các đội thua có thành tích tốt nhất.
Vòng 1 cũng đóng vai trò là vòng sơ loại của Cúp bóng đá châu Á 2027. Đội thua có thành tích tốt nhất sẽ giành quyền vào thẳng vòng 3 của vòng loại Asian Cup, trong khi những đội còn lại sẽ cùng với Quần đảo Bắc Mariana tham dự vòng play-off. |
Albert Alavedra Jiménez (sinh ngày 26 tháng 2 năm 1999) là một cầu thủ bóng đá người Andorra hiện tại đang thi đấu ở vị trí trung vệ cho câu lạc bộ ND Primorje và Đội tuyển bóng đá quốc gia Andorra.
Alavedra được sinh ra tại Castellbell i el Vilar, gần Manresa với một người mẹ người Andorra.
Sự nghiệp quốc tế.
Alavedra ra mắt quốc tế cho Andorra vào ngày 14 tháng 10 năm 2020, trong trận thua 2-0 tại UEFA Nations League trước Quần đảo Faroe.
"Tính đến 14 tháng 10 năm 2020" |
Đại binh tiểu tướng
Đại Binh Tiểu Tướng () là một bộ phim hành động cổ trang năm 2010 của đạo diễn Đinh Thịnh, với sự tham gia của Thành Long và Vương Lực Hoành trong các vai chính. Phim được sản xuất với kinh phí 25 triệu USD, và được quay từ tháng 1 đến tháng 4 năm 2009 tại các địa điểm ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Theo Thành Long chia sẻ, bộ phim đã bị bế tắc với sự phát triển hỗn độn trong hơn 20 năm.
Đại Binh Tiểu Tướng diễn ra trong thời Chiến Quốc của Trung Quốc. Một người lính già (Thành Long) và một vị tướng trẻ từ một vương quốc đối địch (Vương Lực Hoành) là những người duy nhất sống sót sau một trận chiến tàn khốc. Người lính quyết định bắt sống viên tướng đó, và đưa anh ta về vương quốc của mình để đổi lấy phần thưởng.
Phim lấy bối cảnh thế kỷ thứ 3 trước Công Nguyên, thời Chiến Quốc tại Trung Hoa. Sau một trận chiến khốc liệt giữa quân đội hai nước chư hầu Lương và Vệ, chỉ còn hai người sống sót - một binh sĩ nước Lương và một viên tướng nước Vệ. Người lính thoát vì ông ta là một chuyên gia trong việc giả chết, với một thiết bị nhô ra giống như đầu mũi tên được buộc vào cơ thể ông ta để tăng tính chân thực.
Người lính bắt giữ vị tướng bị thương, hy vọng sử dụng anh ta như một tấm vé đổi lấy tự do – bằng cách trao viên tướng địch cho vua Lương, người lính có thể được xuất ngũ trong danh dự và trở về nhà với cuộc sống yên bình. Vị tướng trẻ tuổi, mặc dù bị bắt giữ, nhưng lại tỏ ra trịch thượng với người lính cao tuổi kia. Hai người đàn ông thường xuyên bất hòa trong cuộc hành trình dài và quanh co, nhưng buộc phải làm việc cùng nhau để tồn tại trong nhiều hoàn cảnh khắc nghiệt: bị lừa bởi một cô ca kỹ, người đổ lỗi cho họ về chiến tranh; suýt bị gấu giết trong rừng; bị nhóm ăn xin tấn công; và bị bắt và làm nô lệ bởi một nhóm chiến binh Lâu Phiền.
Thực ra vấn đề người lính già gặp phải phức tạp hơn rất nhiều, vì viên tướng trẻ kia chính là thế tử của nước Vệ. Công tử Văn, em trai của thế tử, là người đang thèm muốn ngôi vương của nước Vệ, âm mưu cướp ngôi anh trai. Khi biết rằng thế tử, tức vị tướng trẻ kia, vẫn sống sót sau trận chiến, công tử Văn dẫn các thuộc hạ của mình tiến hành săn lùng và mưu hại thế tử để đảm bảo cho việc lên ngôi của anh ta. Mặc dù hai người thuộc hai quốc gia thù địch nhau, nhưng cuối cùng người lính già lại đứng về phía thế tử chống lại công tử Văn.
Thế tử và công tử Văn quyết định hợp tác khi họ bị tấn công bởi các chiến binh Lâu Phiền, thủ lĩnh tộc này đang tìm cách trả thù công tử Văn vì trước đó anh ta đã giết vợ thủ lĩnh. Khi cuộc chiến kết thúc, công tử Văn đã tự sát để hài lòng thủ lĩnh Lâu Phiền và nói với thế tử rằng một trong hai người cần phải sống để duy trì sự tồn tại của Vệ Quốc.
Cuối cùng, người lính già đưa thế tử đến Lương Quốc, nhưng ông đổi ý vào phút cuối và thả thế tử đi – sau khi anh hứa rằng nước Vệ sẽ không gây chiến với Lương trong mười năm tới nếu anh ta trở thành vua của Vệ. Quay về nước Lương, người lính già bị sốc nặng khi thấy quê hương của mình đã bị nước Tần chinh phục và chiếm đóng hoàn toàn. Chán nản vì nhiệm vụ của mình đã trở nên vô ích và không còn gì để quay trở lại, Người lính giương cờ Lương để thách thức quân Tần, nên lính Tần đã bắn tên vào ông ta. Trong khi vẫn kiêu hãnh giương cao cờ Lương, người lính già gục xuống mà chết. Nhiều năm sau, nước Vệ cuối cùng đầu hàng nước Tần mà không cần đến chiến tranh.
Đại Binh Tiểu Tướng là được đồng sản xuất bởi Polybona Films của Trung Quốc và JCE Movies Limited của Hồng Kông, một công ty do Thành Long thành lập năm 2003. Bộ phim đáng chú ý vì đã được lên kế hoạch trong vòng hơn 20 năm. Thành Long đã muốn tham gia và viết kịch bản một bộ phim hài lấy bối cảnh lịch sử từ những năm 1980, khi điện ảnh hành động Hồng Kông đang nổi lên.
Thành Long ban đầu đã nghĩ đến Ngô Ngạn Tổ để đóng vai vị tướng trẻ, nhưng ông đã bỏ qua suy nghĩ đó sau khi nhận ra mình từng quay hai bộ phim với Ngô. Lâm Phụng Kiều, vợ của Thành Long, đã đề xuất con trai của họ là Phòng Tổ Danh, nhưng Thành Long cực kỳ phản đối. Bà Lâm sau đó kiến nghị Vương Lực Hoành, người mà Thành Long đã đồng ý ngay lập tức. Thành Long và Vương Lực Hoành vẫn là bạn thân kể từ đó và tiếp tục hợp tác trong nhiều bài hát, phim, buổi hòa nhạc và sự kiện chính thức.
Phát hành tại nhà.
Tại Vương quốc Anh, Đại Binh Tiểu Tướng là một trong mười phim nói tiếng nước ngoài bán chạy nhất năm 2011 ở định dạng video phim gia đình và là phim Trung Quốc bán chạy thứ tư (sau Diệp Vấn 2, Diệp Vấn và Khổng Tử).
Tại một hội nghị ở Bắc Kinh vào ngày 20 tháng 11 năm 2009, Thành Long đã thông báo, cùng với Universal Culture Limited và EURO WEBSOFT, rằng một trò chơi MMO đang được phát hành để quảng bá cho bộ phim. Các nhân vật trong game của Thành Long và Vương Lực Hoành cũng được trình chiếu tại hội nghị. Vào ngày 26 tháng 1 năm 2010, MMO đã được phát hành trực tuyến với tên FLASH Little Big Soldier (). Trò chơi được miễn phí khi đăng ký tài khoản. Tuy nhiên, nó chỉ có sẵn bằng tiếng Trung Quốc. |
Oppenheimer là một bộ phim điện ảnh Anh – Mỹ thuộc thể loại tiểu sử – tâm lý – chính kịch ra mắt vào năm 2023 do Christopher Nolan làm đạo diễn, viết kịch bản và đồng sản xuất. Tác phẩm xoay quanh Robert Oppenheimer, một nhà vật lý lý thuyết người Mỹ gốc Do Thái, người đã hợp tác phát triển ra những vũ khí hạt nhân đầu tiên trong dự án Manhattan, cùng với đó là những câu chuyện về đời tư và hoạt động chính trị của ông. Được chuyển thể từ tác phẩm tiểu sử đoạt giải Pulitzer "American Prometheus" của Kai Bird và Martin J. Sherwin vào năm 2005, tác phẩm có sự tham gia diễn xuất của Cillian Murphy trong vai chính Oppenheimer, cùng với sự tham gia diễn xuất của dàn diễn viên phụ bao gồm Emily Blunt, Matt Damon, Robert Downey Jr., Florence Pugh, Josh Hartnett, Casey Affleck, Rami Malek và Kenneth Branagh.
Sau những mâu thuẫn không thể hàn gắn giữa Nolan và Warner Bros. Pictures, bộ phim được bật đèn xanh để sản xuất vào tháng 9 năm 2021 sau khi Universal Pictures chiếm suất mua kịch bản của ông. Cillian Murphy là người đầu tiên tham gia vào bộ phim vào tháng 10 cùng năm, và dàn diễn viên còn lại đều đã ký hợp đồng gia nhập đóng phim từ tháng 11 năm 2021 đến tháng 4 năm 2022. Việc sản xuất tiền kỳ được thực hiện vào tháng 1 năm 2022, và bộ phim bắt đầu khởi quay vào tháng 2 năm 2022 và chính thức đóng máy vào tháng 5 cùng năm. Tác phẩm được quay kết hợp giữa hai máy quay IMAX 65mm và Panavision 65mm, và đây cũng là lần đầu tiên mà kỹ thuật quay phim dưới dạng nhiếp ảnh phim IMAX kiểu phông trắng đen được đưa vào sử dụng. Giống như những bộ phim trước đó của mình, Nolan đã sử dụng rất nhiều hiệu ứng hình ảnh thực tế và hạn chế đến mức gần như không sử dụng những công nghệ mô phỏng hình ảnh bằng máy tính trong lúc khởi quay bộ phim. Với việc được dán nhãn R, "Oppenheimer" trở thành tác phẩm đầu tiên được dán nhãn này kể từ "Insomnia" (2002), và đồng thời còn là tác phẩm đầu tiên của Nolan không được phát hành bởi hãng Warner Bros. Pictures ở cả hai thị trường nội địa và quốc tế kể từ "Memento" (2000).
"Oppenheimer" có buổi công chiếu lần đầu tại rạp Le Grand Rex ở Paris vào ngày 11 tháng 7 năm 2023, và được Universal Pictures phát hành tại Anh và Mỹ vào ngày 21 tháng 7 năm 2023, trùng với ngày ra mắt bộ phim "Nàng Barbie". Tác phẩm cũng được ra mắt tại Việt Nam vào ngày 11 tháng 8 cùng năm sau hai lần lùi lịch chiếu. Sau khi ra mắt, tác phẩm nhận về những lời khen ngợi từ giới chuyên môn, với lời khen ngợi chủ yếu dành cho kịch bản, kỹ xảo, nhạc phim, cách Nolan đạo diễn bộ phim, diễn xuất của các diễn viên và độ chính xác lịch sử trong phim, qua đó được giới chuyên môn cũng như khán giả công nhận rộng rãi là một trong những bộ phim hay nhất năm 2023. Tác phẩm hiện là một thành công lớn về mặt doanh thu khi đang thu về 954,1 triệu USD từ kinh phí sản xuất 100 triệu USD, qua đó trở thành bộ phim có doanh thu cao thứ ba vào năm 2023, bộ phim liên quan đến Thế chiến thứ hai có doanh thu cao nhất, bộ phim tiểu sử có doanh thu cao nhất và bộ phim dán nhãn R có doanh thu cao thứ hai mọi thời đại. Bên cạnh đó, tác phẩm còn nhận được hàng loạt giải thưởng cao quý, trong đó có đề cử 8 giải Quả cầu vàng, và được Viện phim Mỹ và Ủy ban Quốc gia về Phê bình Điện ảnh bầu chọn là một trong mười bộ phim xuất sắc nhất năm 2023.
Năm 1926, Robert Oppenheimer là một sinh viên xuất sắc tại phòng thí nghiệm Cavendish ở Đại học Cambridge, nhưng lại cảm thấy nhớ nhà và gặp khó khăn trong việc học tập dưới con mắt của vị giáo sư Patrick Blackett, điều này đã khiến ông trầm cảm rất nhiều. Oppenheimer có ý định hãm hại giáo sư của mình bằng việc tẩm độc quả táo cho thầy ăn, nhưng sáng hôm sau, Niels Bohr đã vô tình nhìn thấy trái táo đó và Oppenheimer kịp thời ngăn không cho ông ta ăn. Bohr đã khuyên Oppenheimer nên sang Đức học ngành vật lý lý thuyết để phát triển tài năng thiêm bẩm của mình. Sau khi hoàn thành bằng tiến sĩ về vật lý tại Đại học Göttingen và có một cuộc gặp mặt tại một hội nghị ở Thụy Sĩ, Oppenheimer trở về Mỹ với mong muốn mở rộng những nghiên cứu của mình về ngành vật lý lượng tử. Để làm được điều đó, Oppenheimer được nhận vào giảng dạy cho các sinh viên tại Đại học California, Berkeley, đồng thời dành khá nhiều thời gian để làm việc cho Viện Công nghệ California. Trong những khoảng thời gian đó, ông gặp những nhân vật quan trọng làm thay đổi vận mệnh của mình, bao gồm Jean Tatlock – một nhà tâm thần học kiêm nhà báo của Đảng Cộng sản – người mà ông có một mối quan hệ tình cảm đầy phức tạp và sóng gió; Ernest Lawrence – nhà khoa học đoạt giải Nobel vào năm 1939 – người nhấn mạnh tầm quan trọng của các ứng dụng thực tế; và Katherine "Kitty" Oppenheimer – một nhà sinh học kiêm đảng viên của Đảng Cộng sản – người mà sau này ông kết hôn vào năm 1940.
Năm 1939, Leo Szilard và Albert Einstein đã viết một bức điện khẩn cấp cho Tổng thống Franklin D. Roosevelt về mức độ nguy hiểm của bom nguyên tử, và cảnh báo rằng chính phủ cần phải có những giải pháp ngăn chặn điều đó. Đến năm 1942, Leslie Groves – một Thiếu tướng trực thuộc Công binh Lục quân Hoa Kỳ – đã gặp gỡ Oppenheimer và đề nghị ông tham gia vào việc phát triển bom nguyên tử, nhưng Oppenheimer chỉ chịu tham gia sau khi cam kết với họ rằng ông không có thiện cảm với chủ nghĩa cộng sản. Oppenheimer tập hợp một nhóm các nhà khoa học để làm nên dự án Manhattan, theo đó họ cùng nhau nghiên cứu, phát triển và chế tạo ra bom nguyên tử tại phòng thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, New Mexico, nhằm mục đích sử dụng nó như một phương tiện để cứu thế giới bất chấp những lo ngại về hậu quả toàn cầu mà nó mang lại. Hơn nữa, sự nguy hiểm của Đức Quốc xã và cách đối xử tàn bạo của chúng đối với người Do Thái đã thúc đẩy Oppenheimer làm điều này. Trong lúc phát triển dự án, Oppenheimer và Einstein đã thảo luận về khả năng quả bom nguyên tử gây ra phản ứng dây chuyền có thể dẫn đến hậu quả thảm khốc và tệ hơn là có khả năng tạo ra ngày tận thế. Oppenheimer thậm chí còn biết được một điệp viên ẩn danh có thể đã tiết lộ thông tin tình báo của dự án cho Liên Xô.
Năm 1944, biết tin Tatlock đã chết do tự sát, Oppenheimer cảm thấy rất đau lòng. Việc quân Đức bị thua trận trong Thế chiến thứ hai đã khiến cho một số nhà khoa học trong dự án đều tỏ ra lưỡng lự rằng liệu họ có nên tiếp tục chế tạo quả bom nguyên tử hay không. Mặc dù vậy, dự án vẫn được tiếp tục và vụ thử hạt nhân Trinity được thực hiện vào năm 1945 với kết quả thành công tốt đẹp trước khi hội nghị Potsdam diễn ra. Khi Thế chiến thứ hai đang dần đi đến hồi kết, Tổng thống Harry S. Truman đã đưa ra quyết định thả bom nguyên tử xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản. Chứng kiến sự tàn phá to lớn và thiệt hại nặng nề về người và của do những vụ đánh bom này gây ra, Oppenheimer gặp Truman tại văn phòng và cầu xin ông ngưng phát triển những vũ khí hạt nhân, nhưng Truman coi những thái độ thẳng thắn và dứt khoát của Oppenheimer là điểm yếu của ông. Ngoài ra, Truman không bắt Oppenheimer phải chịu mọi trách nhiệm về việc sử dụng bom nguyên tử, nhưng điều này chỉ khiến Oppenheimer càng thêm đau khổ hơn.
Sau chiến tranh, Oppenheimer trở thành người tích cực lên tiếng ủng hộ chống lại sự phát triển các vũ khí hạt nhân nhằm chạy đua vũ trang, đặc biệt là việc Edward Teller chế tạo ra bom hydro. Nào ngờ, lập trường của ông vô tình lại trở thành một chi tiết gây tranh cãi trong bầu không khí căng thẳng của Chiến tranh Lạnh với Liên Xô. Nhiều quan chức chính phủ cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ về Oppenheimer do ông có mối quan hệ với những người thuộc cánh tả và Jean Tatlock, bởi Tatlock đã từng có liên hệ với những đảng viên của Đảng Cộng sản. Lewis Strauss – một doanh nhân quyền lực với quan điểm kiên quyết chống cộng và có ác cảm từ trước với Oppenheimer – đã nắm bắt cơ hội để khai thác rõ hơn về những cáo buộc này nhằm loại bỏ ông ra khỏi ảnh hưởng chính trị. Kết quả, chính phủ đã mở một phiên điều trần an ninh vào năm 1954 và Oppenheimer không những bị một số đồng nghiệp phản bội, mà còn bị tước quyền miễn trừ an ninh, dẫn đến ông không còn có sức ảnh hưởng trong các vấn đề năng lượng nguyên tử và an ninh quốc gia. Năm năm sau, trong phiên điều trần của Thượng viện để giúp Strauss giành được vị trí Bộ trưởng Thương mại, hành động của Strauss đã bị vạch trần bởi David Hill – một nhà báo và là cựu kỹ thuật viên của dự án Manhattan – khi ông đã chỉ ra sự thù hằn cá nhân của Strauss và có những động cơ phía sau do chính Strauss dàn xếp để loại bỏ Oppenheimer. Cuối cùng, Strauss không những làm tổn hại đến danh tiếng của mình, mà ông còn bị một số thành viên của Thượng viện bác bỏ vị trí đó.
Năm 1963, Oppenheimer được Tổng thống Lyndon B. Johnson trao giải Enrico Fermi nhằm phục hồi uy tín chính trị cho ông. Một hồi tưởng cho thấy cuộc trò chuyện trước đó của ông với Einstein được tiết lộ không phải là về việc chỉ trích Strauss, mà là về những tác động sâu rộng của vũ khí hạt nhân và gánh nặng tri thức nặng nề mà chúng mang theo. Dù cho vụ thử hạt nhân Trinity đã thành công, nhưng Oppenheimer vẫn tự hỏi rằng liệu nhân loại có thực sự bắt đầu thực hiện một phản ứng dây chuyền của các sự kiện có thể kết thúc thế giới hay không, và ông hình dung nó khi bị phá hủy bằng những suy nghĩ của mình.
Dưới đây là danh sách các diễn viên có mặt trong phim "Oppenheimer". Mặc dù có 134 diễn viên tham gia vào bộ phim nhưng đề mục này chỉ liệt kê những diễn viên thủ vai những nhân vật có ảnh hưởng đến nội dung của phim. Những nhân vật mà các diễn viên thủ vai đều là những nhân vật có thật trong lịch sử.
Năm 2005, đạo diễn Sam Mendes đã bày tỏ sự quan tâm đặc biệt về việc chuyển thể tác phẩm tiểu sử "American Prometheus" lên màn ảnh rộng kể từ khi cuốn sách được xuất bản. Dù vậy, dự án đã không bao giờ được thực hiện, và hai tác giả Kai Bird và Martin J. Sherwin đều tỏ ra bi quan về cơ hội chuyển thể thành phim từ cuốn sách ấy. Đến năm 2015, J. David Wargo – người đã sở hữu bản quyền phim của cuốn sách – đã xem qua nhiều kịch bản khác nhau với ý định chuyển thể thành phim. Khi đại dịch COVID-19 đang bùng phát, Wargo đã bay đến Hollywood và gặp diễn viên James Woods, người cũng đã sắp xếp một cuộc gặp với Charles Roven. Sau một hồi thảo luận, Roven quyết định đưa bản sao của cuốn sách cho Christopher Nolan. Thậm chí, Nolan từ lâu đã muốn làm một bộ phim về cuộc đời của Oppenheimer ngay cả trước khi đọc cuốn sách. Năm 2019, trước khi hoàn thành sản xuất bộ phim "Tenet", Robert Pattinson đã tặng cho Nolan một cuốn sách bao gồm những lời phát biểu của Oppenheimer như là một món quà để kết thúc buổi ghi hình. Theo Nolan, những lời phát biểu trên cho thấy Oppenheimer đang phải "vật lộn với những hệ lụy và hậu quả của những gì đã xảy ra và những gì mà [ông ta] đã làm". Nolan muốn miêu tả Oppenheimer "sẽ như thế nào trong những khoảnh khắc đó", điều này trái ngược hoàn toàn với "Tenet" khi sử dụng du hành thời gian để ngăn chặn những vũ khí hủy diệt hàng loạt.
Tháng 12 năm 2020, Warner Bros. Pictures đã thông báo về kế hoạch phát sóng các bộ phim năm 2021 song song tại rạp và trên nền tảng HBO Max do ảnh hưởng của đại dịch COVID-19. Là cộng tác viên lâu năm với hãng phim này kể từ "Insomnia" (2002), tuy nhiên, Nolan đã bày tỏ sự quan ngại của mình trước quyết định này của hãng. Đến tháng 1 năm 2021, các phương tiện truyền thông đưa tin về việc khả năng bộ phim tiếp theo của Nolan sẽ có thể là bộ phim đầu tiên không được tài trợ hoặc phân phối phát hành bởi Warner Bros.. Nolan trước đó đã ủng hộ quyết định của hãng phim về việc phát hành song song tại rạp và trực tuyến của bộ phim "" (2020), ông chia sẻ rằng bản thân ông nhận thấy tình huống này đã được xử lý đúng cách, nhưng đồng thời ông cũng cho biết bản thân bị loại ra khỏi tất cả các cuộc thảo luận liên quan đến việc hoãn phát hành bộ phim "Tenet" (2020).
Tháng 9 năm 2021, nguồn tin xác nhận Nolan sẽ chắp bút viết kịch bản và đạo diễn một dự án phim tiểu sử về Robert Oppenheimer, người đã tạo ra bom nguyên tử trong Thế chiến thứ hai, với vai diễn chính sẽ do Cillian Murphy đảm nhận. Cuối năm đó, ông cũng đọc lại tác phẩm "American Prometheus" và quyết định chuyển thể dựa trên kịch bản đã viết của mình xung quanh cuốn sách, đồng thời coi Oppenheimer là nhân vật lịch sử quan trọng nhất bởi vai trò của ông trong việc chế tạo ra bom nguyên tử. Ngoài ra, Nolan cũng đã tiếp cận với nhiều hãng phim cho dự án này bao gồm Sony Pictures, Universal Pictures, Paramount Pictures và Apple Studios do mối quan hệ căng thẳng giữa ông và Warner Bros. không thể hàn gắn. Paramount Pictures đã sớm bị loại khỏi sự lựa chọn của Nolan sau khi Brian Robbins – người có quan điểm ủng hộ việc tăng cường phát hành dịch vụ chiếu phim trực tuyến – thay thế vị trí tổng giám đốc kiêm chủ tịch mà Jim Gianopulos để lại. Nolan đã bắt liên lạc với Donna Langley – chủ tịch kiêm giám đốc nội dung của NBCUniversal – người đã đồng ý với quan điểm của Nolan về việc chiếu phim tại các rạp sau một hồi thảo luận, và qua đó Universal Pictures chấp nhận tài trợ và phân phối phát hành bộ phim, với quá trình sản xuất sẽ được bắt đầu thực hiện vào quý đầu tiên của năm 2022. Hãng phim cũng đã chấp thuận một số yêu cầu của Nolan khi thực hiện hợp tác bao gồm ngân sách sản xuất là 100 triệu USD kèm với ngân sách tiếp thị tương đương, thời gian chiếu rạp của phim sẽ là từ 90 – 120 ngày, phải kiếm được 20% tổng doanh thu USD đầu tiên, và đặc biệt là trong khoảng thời gian ba tuần trước và sau khi bộ phim phát hành thì Universal sẽ không được phát hành một bộ phim nào khác.
Tôi nghĩ khá nhiều về bất kỳ các nhân vật nào mà tôi từng xử lý cho đến nay, và Oppenheimer là nhân vật cực kì mơ hồ và đầy nghịch lý nhất. Vậy nên việc tôi đã tham gia vào ba phần phim của "Kỵ sĩ bóng đêm" đang nói lên nhiều điều đó.
Mặc dù hình dung ra bộ phim này trong 20 năm, nhưng phải đến khi hoàn thành sản xuất bộ phim "Tenet", Nolan mới bắt tay vào việc viết kịch bản, và ông hoàn thành nó trong vài tháng vào năm 2020. Khác với những kịch bản mà Nolan đã viết trước đó, "Oppenheimer" là kịch bản đầu tiên mà Nolan viết ở ngôi kể thứ nhất, điều mà trước đây ông chưa từng làm bao giờ, bởi ông muốn câu chuyện được truyền tải từ góc nhìn của Oppenheimer và mô tả kết cấu của bộ phim là "cách cá nhân tương tác với lịch sử và địa chính trị", với ý định biến nó thành một câu chuyện cảnh báo. Chủ đề chính của bộ phim là giải quyết hậu quả từ các hành động của Oppenheimer, với việc Nolan chọn khám phá xem hậu quả có thể ảnh hưởng đến con người như thế nào một cách chậm trễ vì ông cảm thấy mọi người "không nhất thiết phải đối mặt với yếu tố mạnh nhất hoặc tồi tệ nhất trong hành động của bạn vào thời điểm đó". Việc tập trung vào những gì đang diễn ra trong đầu của Oppenheimer đã nói lên mong muốn của Nolan là giữ cho bộ phim được truyền tải qua cả hai góc độ khách quan lẫn chủ quan, chính vì vậy, ông đã cố tình chọn và viết xen kẽ giữa các cảnh màu và các cảnh đen trắng trong kịch bản của mình. Khi xây dựng kịch bản dựa trên sự phân tách giữa màu sắc và màu đen trắng, Nolan giải thích thêm rằng phần lớn thời lượng của bộ phim sẽ hiện lên bằng màu sắc thông thường về những trải nghiệm mang tính chủ quan của Oppenheimer, trong khi "cái nhìn khách quan hơn về câu chuyện của [Oppenheimer] từ quan điểm của [Strauss]" sẽ hiện lên bằng màu đen trắng.
Do Nolan muốn làm cho bộ phim càng có tính chủ quan càng tốt, nên đội ngũ sản xuất phải quyết định hình dung ra những khái niệm của Oppenheimer về thế giới lượng tử và các làn sóng năng lượng trong phim. Một bộ khung của câu chuyện đã được mở rộng từ phiên điều trần về miễn trừ an ninh của Oppenheimer vào năm 1954 đến phiên điều trần xác nhận của Thượng viện vào năm 1959 để giúp Strauss trở thành Bộ Trưởng Thương mại dưới thời Tổng thống Dwight D. Eisenhower, với khúc đầu được thể hiện bằng màu sắc thường và khúc sau được thể hiện bằng màu đen trắng. Nolan cũng đã để ý rằng Oppenheimer chưa bao giờ công khai nói lời xin lỗi về vai trò của mình trong vụ ném bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki, và ông mong muốn khắc họa cảm giác tội lỗi đó khi ông biết rằng Oppenheimer thực sự có lỗi với hành động của mình. Theo Nolan, mọi khía cạnh của kịch bản đều hoàn toàn được viết bằng ngôi kể thứ nhất. Ông cũng giải thích rằng ông làm điều đó như một "lời nhắc nhở cho tất cả mọi người" tham gia vào bộ phim rằng họ cần phải suy nghĩ về mọi thứ từ quan điểm của Oppenheimer. Ông cho biết ông "muốn thực sự đi qua câu chuyện của Oppenheimer. [Ông] không muốn ngồi cạnh anh ta và phán xét anh ta [...]. Đây là một câu chuyện mà bạn trải nghiệm với [Oppenheimer] – bạn không phán xét anh ta. Bạn đang phải đối mặt với những tình huống khó xử về đạo đức không thể hòa giải với anh ta".
Nolan đã bắt đầu cố gắng tìm ra những "manh mối kết nối các cõi lượng tử, sự rung động của năng lượng và hành trình cá nhân của chính Oppenheimer", đồng thời còn khắc họa về những khó khăn trong cuộc sống của ông, đặc biệt là về đời tư của mình. Chính vì những lẽ đó mà Nolan muốn triển khai thẳng thắn về mối tình đầy sóng gió giữa Oppenheimer và Jean Tatlock. Ngoài ra, ông cũng muốn khám phá ảnh hưởng của Tatlock đối với cuộc đời của Oppenheimer, vì bà là một người thuộc Đảng Cộng sản, và vì Nolan biết rằng nó sẽ "có ảnh hưởng cực lớn đến cuộc sống sau này của [Oppenheimer] và số phận cuối cùng của ông". Nolan cũng tìm cách khám phá mối quan hệ giữa Lewis Strauss và Oppenheimer, và ông được truyền cảm hứng từ mối quan hệ giữa Wolfgang Amadeus Mozart và Antonio Salieri trong bộ phim "Amadeus" (1984). Một khoảnh khắc quan trọng khác của bộ phim là cuộc họp mà Tổng thống Harry S. Truman gọi Oppenheimer là "gã mít ướt". Nolan đã muốn truyền tải cảnh này từ góc nhìn của Oppenheimer và cảm thấy rằng đó là một "khoảnh khắc vỡ mộng lớn, một bước ngoặt lớn [đối với Oppenheimer] trong cách tiếp cận của ông nhằm cố gắng giải quyết hậu quả của những gì ông đã dính líu" đồng thời cũng nhấn mạnh rằng đó là "một sự thay đổi lớn trong nhận thức của Oppenheimer về khả năng nhận thức thực tế". Ông cũng muốn thực hiện một sự chuyển đổi giọng điệu sau sự kiện ném bom nguyên tử, với mong muốn đi từ "tâm trạng chiến thắng cao nhất, đỉnh cao nhất đến mức thấp nhất trong khoảng thời gian xuất hiện ngắn nhất có thể trên màn ảnh". Với phần kết phim, Nolan đã để cho cảnh đó trở nên mơ hồ có chủ ý để dễ dàng giải thích và tránh thuyết giảng hoặc truyền đạt thông điệp cụ thể trong bộ phim của mình. Mặc dù vậy, ông có ý định muốn "tạo ra một loạt các phản ứng mạnh mẽ đáng lo ngại ở khúc cuối của bộ phim".
Nolan có lần đầu tiên biết đến tên Oppenheimer sau khi nghe ca từ "Làm thế nào tôi có thể cứu cậu bé của mình khỏi món đồ chơi chết người của Oppenheimer?" ("How can I save my little boy from Oppenheimer's deadly toy?") từ bài hát "Russians" (1985) của Sting. Bên cạnh đó, ông còn được truyền cảm hứng từ những nỗi sợ của mình về thảm sát bằng hạt nhân, bởi ông đã từng sống trong Chiến dịch giải trừ vũ khí hạt nhân (CND) và các cuộc biểu tình chống vũ khí hạt nhân tại sân bay RAF Greenham Common. Ông cho biết "dù mối quan hệ của chúng ta với nỗi sợ đó đã lắng xuống và trôi theo thời gian, nhưng bản thân mối đe dọa này chưa bao giờ thực sự biến mất", và cảm thấy rằng vụ Nga xâm lược Ukraina vào năm 2022 đã làm trỗi dậy một lần nữa về nỗi sợ hạt nhân. Trong khoảng thời gian sản xuất tác phẩm "The Aviator" (2004) của Martin Scorsese – bộ phim đã giúp Nolan có một cái nhìn sâu sắc về cách viết kịch bản về cuộc đời của một nhân vật, Nolan cũng đã từng viết kịch bản cho một bộ phim tiểu sử về Howard Hughes. Emily Blunt đã mô tả kịch bản của Nolan là cực kì "xúc động" và nó giống như một tác phẩm giật gân. Cô còn nhận xét rằng cô cảm thấy Nolan đã gần như chuyển hóa từ một bộ phim tiểu sử thành một bộ phim giật gân "như con ngựa thành Troy vậy".
"Oppenheimer" đánh dấu là lần thứ sáu hợp tác giữa Nolan và Murphy, đồng thời cũng là bộ phim đầu tiên giữa hai người mà Murphy đảm nhận vai chính. Tháng 9 năm 2020, Nolan đã gọi điện trước cho Cillian Murphy để yêu cầu anh đóng vai Oppenheimer, và Murphy đã nhiệt tình chấp nhận lời đề nghị của ông, đồng thời còn tỏ ra thích thú cũng như hồi hộp trước cơ hội được đóng vai chính trong bộ phim của ông. Sau đó, Nolan đã bay sang Dublin để đưa cuốn kịch bản của mình cho Murphy, Murphy đã đọc ngay tại phòng khách sạn của Nolan rồi trả lại cho ông. Sau khi đọc xong, Murphy cho biết đây là kịch bản hay nhất mà anh từng đọc, ngoài ra anh còn thừa nhận rằng bản thân mình "chưa từng đọc một cuốn kịch bản nào ở ngôi kể thứ nhất", vì thế anh "cần nhiều thời gian để thích nghi với nó".
Để chuẩn bị cho vai diễn, Murphy đã làm điều mà anh tóm tắt là "đọc rất nhiều" về cuộc đời của Oppenheimer, trong đó có cuốn tiểu sử "American Prometheus" và dành vài giờ xem một số tư liệu lịch sử về việc Oppenheimer giảng bài và thực hiện những buổi phỏng vấn. Ngoài ra, anh còn được truyền cảm hứng từ diện mạo của David Bowie vào những năm 1970, và thậm chí còn phải giảm khá nhiều cân. Murphy đã hợp tác với Nolan và Ellen Mirojnick – nhà thiết kế phục trang của bộ phim – để trau dồi và nghiền ngẫm về vẻ ngoài đặc biệt của Oppenheimer qua ánh mắt mãnh liệt, tư thế, tẩu thuốc và chiếc mũ của ông. Murphy cho biết anh "không cố tạo ấn tượng về Robert Oppenheimer. Đó là một Oppenheimer chắt lọc từ Oppenheimer mà chúng ta thấy trong tư liệu lịch sử và Oppenheimer mà [anh] gặp trong kịch bản của [Nolan]. Đó là một quá trình lâu dài để đạt được sự tổng hợp giữa biểu diễn và diễn giải".
Việc tuyển chọn diễn viên cũng được diễn ra cực kì bảo mật và chặt chẽ đến mức nhiều diễn viên đã không được biết về vai diễn mà họ sẽ nhận cho đến khi đặt bút ký hợp đồng vào vai thành công. Các diễn viên như Robert Downey Jr., Matt Damon và Emily Blunt đã phải cắt giảm tiền lương để tham gia bộ phim, theo đó, họ chỉ nhận 4 triệu USD khi vào vai thay vì khoảng 10 – 20 triệu USD như thường lệ. Downey Jr. đã đến nhà Nolan để xem kịch bản được in màu đen trên giấy đỏ, còn Blunt gặp Nolan ở Los Angeles và nhiệt tình chấp thuận lời mời của ông khi được mời đóng vai Katherine "Kitty" Oppenheimer trong bộ phim. Cô còn bắt liên lạc với Murphy để hiểu rõ hơn khi làm việc chung với Nolan sẽ như thế nào. Trong khi đó, sau khi đàm phán với người vợ Luciana Barroso của mình trong trị liệu hôn nhân, Matt Damon tạm thời ngừng diễn xuất cho đến khi anh được Nolan chọn vào vai trong bộ phim. Sau khi trò chuyện với Paul Thomas Anderson về những trải nghiệm của ông khi chỉ đạo Benny Safdie vào vai trong bộ phim "Licorize Pizza" (2021), Nolan quyết định chọn Safdie gia nhập dàn diễn viên. Do đã từng học ngành vật lý hạt nhân với một nhà vật lý khác ở Đại học Columbia khi còn học trung học, Safdie đã có đủ kinh nghiệm để hóa thân vào nhân vật Edward Teller. Downey Jr. cho biết "Oppenheimer" là "bộ phim hay nhất" mà ông từng tham gia.
Là người tham gia diễn xuất trong mọi tác phẩm của Nolan kể từ bộ phim "Huyền thoại Người Dơi" (2005), nhưng "Oppenheimer" là bộ phim đầu tiên mà Michael Caine không được Nolan chọn để vào vai. Giải thích về điều này, Nolan cho biết Caine "không phải là một diễn viên thực sự. [...] Nhưng tinh thần của Caine đã luôn ở bên [đoàn phim] rất nhiều, và [Nolan] đã có sự hợp tác tuyệt vời nhất với ông trong nhiều năm qua".
Quá trình sản xuất tiền kỳ của phim được tiến hành tại New Mexico vào tháng 1 năm 2022, nơi diễn ra buổi tuyển vai cho các vai diễn cư dân địa phương, quân nhân và nhà khoa học kéo dài hai ngày tại Santa Fe và Los Alamos. Ngoài ra, các buổi thử vai khác cũng được tổ chức vào tháng 2 cùng năm. Bộ phim bắt đầu bấm máy khởi quay vào ngày 28 tháng 2 năm 2022 tại khu vực ngoại cảnh ở sa mạc Ghost Ranch, New Mexico, với Hoyte van Hoytema đảm nhận vị trí nhà quay phim, đánh dấu đây là lần thứ tư mà Hoytema và Nolan cộng tác với nhau, sau "Hố đen tử thần", "Cuộc di tản Dunkirk" và "Tenet".
Lúc đầu, đội ngũ sản xuất đã lên lịch dành khoảng 85 ngày cho việc quay bộ phim, và dự định đóng máy vào ngày 16 tháng 6 năm 2022, nhưng trong giai đoạn tiền kỳ, họ nhận ra rằng việc quay một bộ phim có kinh phí 100 triệu USD tại các địa điểm trên khắp nước Mỹ trong nhiều ngày như vậy là bất khả thi. Do đó, để giải phóng ngân sách làm phim cho việc quay tại các địa điểm ở California và New Jersey cũng như xây dựng một bối cảnh lịch sử chất lượng cao ở New Mexico, Nolan đã quyết định giảm lịch quay xuống còn 55 ngày. Là người xuất hiện trong hầu hết mọi cảnh quay, Murphy mô tả nhịp độ làm việc trong khoảng thời gian này là cực kì "điên cuồng".
Gary Oldman – người đóng vai Harry S. Truman trong phim – đã chia sẻ rằng ông đã có mặt ở phim trường trong một ngày vào tháng 5 cho "một phân cảnh và một trang rưỡi kịch bản". Flora – con gái cả của Nolan – cũng đã có một cảnh quay mà trong đó cô vào vai một cô gái trẻ bị phân rã trong một vụ nổ như một phần từ tầm nhìn của Oppenheimer. Mục đích của Nolan khi đưa cảnh này vào nhằm truyền đạt vấn đề rằng "nếu bạn tạo ra sức mạnh hủy diệt tối thượng, nó cũng sẽ hủy hoại những người thân thiết và gần gũi với bạn", và ông cảm thấy rằng làm như vậy là cách tốt nhất để thể hiện điều đó.
"Oppenheimer" là bộ phim có sự kết hợp quay giữa hai máy quay IMAX 65mm và Panavision 65mm, ngoài ra còn là bộ phim đầu tiên quay dưới dạng nhiếp ảnh phim IMAX kiểu phông trắng đen do Kodak chế tạo và FotoKem phát triển. Hoytema đã sử dụng hai ống kính Hasselblad 50mm và 80mm khi quay trên máy quay phim IMAX MKIV hoặc IMAX MSM 9802, trong khi các cảnh quay trên máy quay phim Panavision Panaflex System 65 Studio được quay bằng hai ống kính Panavision Sphero 65 và Panavision System 65. Hoytema chia sẻ ông và các cộng sự "không muốn máy quay cách xa đối tượng 6 feet (1,83 mét)". Ông muốn máy quay ở gần hơn để khán giả thực sự cảm nhận được nghệ thuật phối cảnh và sự gần gũi trong từng cảnh quay, đồng thời còn cho biết rằng do điều kiện ánh sáng không mạnh nên ống kính T1.4 được sử dụng để quay thay vì ống kính T4. Ngoài ra, tổ sản xuất đã yêu cầu Panavision chế tạo ra một ống kính dò tìm tùy chỉnh nhằm cho phép các nhà làm phim sử dụng máy quay IMAX để quay cận cảnh và quay vi mô với mục đích ghi lại các hiệu ứng thu nhỏ của phim. Vào tuần thứ hai của tháng 4 năm 2022, phim được quay tại Viện Nghiên cứu Cao cấp Princeton ở Princeton, New Jersey. Việc quay phim cũng được diễn ra tại California, chủ yếu quay xung quanh khuôn viên của Đại học California, Berkeley. Một số cảnh quay lấy bối cảnh ở Berkeley được thực hiện ở Pasadena.
Trong một chuyến đi khảo sát và nghiên cứu địa điểm vào năm 2021, Nolan nhận thấy Los Alamos đã có nhiều thay đổi đáng kể so với diện mạo của thành phố vào những năm 1940 và không thể sử dụng để quay những cảnh quay ngoại cảnh của thành phố, chẳng hạn như có một quán cà phê Starbucks ở một nơi tương đương với một con phố chính trong thành phố. Thay vào đó, đội ngũ sản xuất đã phải xây dựng một phiên bản của Los Alamos vào những năm 1940 trên một cao nguyên tương tự ở Ghost Ranch, họ đã mất ba tháng để xây dựng bối cảnh và chỉ được quay nó trong sáu ngày. Tổ làm phim cũng đã quay một số cảnh tại những địa điểm thật của Los Alamos từ ngày 8 tháng 3 năm 2022. Nhiều cảnh trong phim thường diễn ra ở các giảng đường hàn lâm, và để tiết kiệm thời gian và chi phí sản xuất, đội ngũ sản xuất đã quyết định không cố gắng xây dựng lại các hội trường thành những bối cảnh ở sa mạc Ghost Ranch, thay vào đó họ đã thực hiện ghi hình trong một ký túc xá của Quân đoàn phụ nữ ở Los Alamos. Một số cảnh quay cũng đã được thực hiện trong căn nhà gỗ của Oppenheimer đã được khôi phục. Các cảnh trong khách sạn ở New York được quay tại tòa nhà Bưu điện cổ ở Albuquerque, trong khi các cảnh ở Washington D.C. được quay tại các tòa nhà chính quyền tiểu bang ở Santa Fe, thủ phủ của New Mexico. Tác giả Kai Bird cũng đã có mặt trên phim trường và cực kì ấn tượng trước màn trình diễn của Murphy khi vào vai Oppenheimer.
Việc quay phim cũng bao gồm sử dụng những chất nổ thật để tái tạo lại vụ thử hạt nhân Trinity nhằm hạn chế việc sử dụng đồ họa do máy tính tạo ra, bởi theo Nolan, sử dụng đồ họa bằng máy tính sẽ "không thể tái tạo đầy đủ mối đe dọa về cuộc thử nghiệm và tác động của bom nguyên tử". Khi tin tức lần đầu tiên được đưa lên các trang mạng, nhiều người hâm mộ trung thành của Nolan đều nghĩ rằng ông đã cho nổ một quả bom nguyên tử thực sự. Nolan sau đó đã nhận xét rằng ông thật hãnh diện khi biết "mọi người nghĩ rằng [ông] sẽ có khả năng làm được điều gì đó cực đoan như thế", nhưng "cũng hơi đáng sợ". Đội ngũ sản xuất đã nhận được sự cho phép của chính phủ để quay phim tại trường bắn tên lửa White Sands, nhưng chỉ vào những thời điểm rất bất tiện, vì vậy họ đã chọn quay một số cảnh ở nơi khác trên sa mạc New Mexico. Tổ làm phim cũng đã thực hiện ghi hình một số cảnh quay về vụ thử hạt nhân Trinity ở Belen, New Mexico trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt, với việc Murphy leo lên một tòa tháp làm bằng thép cao 100 foot (30,48 mét) – một bản sao của địa điểm ban đầu được sử dụng trong dự án Manhattan.
Một bối cảnh đặc biệt được thiết lập bằng việc sử dụng các chất bao gồm xăng, propan, bột màu đen, bột nhôm và pháo sáng magie để tạo nên hiệu ứng tiếng nổ của bom nguyên tử. Khi sử dụng các mô hình thu nhỏ để tạo nên những hiệu ứng thực tế, Scott R. Fisher – nhà giám sát hiệu ứng đặc biệt của bộ phim – đã gọi chúng là "những vật thể lớn", vì tổ kỹ xảo đã cố gắng tạo ra những mô hình lớn nhất có thể. Để làm cho các mô hình trông giống như những kích thước tự nhiên, tổ kỹ xảo đã sử dụng kỹ thuật phối cảnh độc đáo ("forced perspective"). Toàn bộ thị trấn theo phong cách những năm 1940 cũng được xây dựng từ lúc đầu. Việc hình dung về sự tương tác giữa các nguyên tử, phân tử và sóng năng lượng, cũng như việc mô tả về các ngôi sao, lỗ đen và siêu tân tinh đều đạt được hiệu quả bằng việc sử dụng các hiệu ứng thực tế. Nolan cho biết bộ phim hoàn toàn không chứa các hiệu ứng đồ họa bằng máy tính, và sử dụng các hiệu ứng thực tế để tạo ra được những "hình ảnh trong thế giới thực". Tổ làm phim chính thức đóng máy việc ghi hình vào ngày 22 tháng 5 năm 2022 sau 57 ngày khởi quay không liên tục.
Jennifer Lame – người từng làm nhà biên tập cho "Tenet" – tiếp tục đảm nhiệm vị trí này trong giai đoạn hậu kỳ. Khi kiểm tra các cảnh quay trong lúc biên tập, Nolan và Lame đã cùng nhau thực hiện phương pháp "chuyển đổi nhân vật", trong đó họ đảm bảo rằng tất cả các nhân vật đều được xuất hiện chính xác và đầy đủ do tác phẩm có mạch phim nhanh hơn hầu hết các bộ phim bom tấn truyền thống. Nolan có lần thứ tám cộng tác với DNEG – hãng đã tạo ra hơn 100 cảnh bằng hiệu ứng kỹ xảo từ hơn 400 cảnh được làm bằng hiệu ứng thực tế trong phim. Andrew Jackson là người giám sát toàn bộ hiệu ứng hình ảnh của bộ phim, trong đó có phân cảnh thử nghiệm Trinity. Việc tổng hợp các cảnh bằng kỹ thuật số đã được sử dụng cho phân cảnh thử nghiệm Trinity để thêm nhiều lớp cảnh vào vụ nổ được quay ở góc nhiều mặt khác nhau.
Ngày 8 tháng 10 năm 2021, Ludwig Göransson tiếp tục đảm nhận vị trí nhà soạn nhạc của bộ phim sau lần hợp tác cùng bộ phim trước đó của Nolan là "Tenet". Khi được mời để tham gia soạn nhạc cho bộ phim, Göransson tỏ ra rất lo lắng bởi phạm vi và quy mô quá lớn của dự án. Trong giai đoạn tiền kỳ, Nolan đã chia sẻ kịch bản với Andrew Jackson bởi ông cần truyền đạt các hiện tượng như cơ học lượng tử và phản ứng hạt nhân trên màn ảnh. Tổ kỹ xảo bắt đầu tạo các cảnh quay thử nghiệm về hạt, sóng và phản ứng dây chuyền. Nolan sau đó cho Göransson xem đoạn phim này, và Göransson đã sử dụng nó để lấy cảm hứng cho bản nhạc phim của mình.
Việc soạn nhạc cho "Oppenheimer" được xem là một thách thức khá độc đáo đối với Göransson, bởi anh chưa bao giờ soạn nhạc phim chỉ thể hiện quan điểm và cách thức hoạt động bên trong của một nhân vật. Nolan không đưa ra định hướng cụ thể về cách ông muốn bản nhạc phát ra như thế nào, thay vào đó, gợi ý duy nhất mà ông đưa ra cho Göransson là thể hiện nhân vật của Robert Oppenheimer và chủ đề chính của bộ phim bằng đàn violin. Nolan cho biết có "một sự căng thẳng trong âm thanh theo cách mà [ông] nghĩ rất phù hợp với trí tuệ và cảm xúc căng thẳng của Robert Oppenheimer." Sử dụng đàn violin làm điểm bắt đầu cho bản nhạc, Göransson đã hợp tác với vợ của mình là Serena – một nghệ sĩ violin – nhằm bắt đầu thử nghiệm về kỹ thuật vuốt nốt ("glissando") dưới dạng âm rung ("vibrato") và âm quãng ngắn ("microtonal"), với mong muốn truyền đạt sự lo lắng của Oppenheimer thông qua khả năng của violin trong việc chuyển từ âm thanh bay bổng, lãng mạn sang âm thanh kinh hoàng và "dễ gây loạn thần kinh".ref name="Variety 7/20"/ref
Bản nhạc của Göransson bao gồm ba chương: nền tảng vật lý của Oppenheimer, dự án Manhattan và vụ thử hạt nhân Trinity, và phiên điều trần an ninh của Ủy ban Năng lượng nguyên tử Hoa Kỳ. Bản nhạc phim bắt đầu bằng những giai điệu tươi vui của các dụng cụ gồm bộ dây, đàn hạc và đàn piano khi Oppenheimer khám phá lý thuyết và bắt đầu sự nghiệp của mình với tư cách là một nhà vật lý. Khi chuyển sang chương thứ hai, giai điệu của bản nhạc sẽ thay đổi bất thường khi chế tạo bom nguyên tử, với việc âm thanh sẽ bị khuếch đại bằng âm trầm và âm thanh tích tắc. Göransson còn cực kì thận trọng để không chuyển bản nhạc của mình thành âm thanh "bùng nổ" – đặc biệt là ở trong phần giữa của bộ phim, bởi anh tin rằng nếu bản nhạc của mình quá bùng nổ, thì những vụ nổ trong phim sẽ không có nhiều tác động lớn đến khán giả.
Đến cuối cùng, chúng tôi đã thu âm một bản nhạc vượt qua những gì tôi tin là con người có thể làm được. Những kỹ xảo phức tạp của chuyển động nguyên tử đã khiến bốn mươi cây đàn violin trở nên điên cuồng đến nghẹt thở, trong khi các cảnh trong phòng xử án được thu lại với cường độ căng thẳng của một chiến trường. Sự thay đổi cực kỳ năng động của bản nhạc khi đi từ chiều sâu của một hành trình cá nhân mật thiết cho đến bờ vực của sự hủy diệt hoàn toàn đều rất quyết liệt, mất phương hướng và còn gây chói tai nữa.
Mặc dù bộ phim là một tác phẩm lịch sử và Göransson đã sử dụng nhiều nhạc cụ phù hợp với thời đại, tuy nhiên anh cũng muốn bản nhạc có cảm giác "vượt thời gian" nên đã chọn cách truyền dàn nhạc giao hưởng truyền thống bằng đàn synthesizer và bộ sản xuất đơn âm ("mono-production"). Anh và Nolan cũng đã thống nhất không chọn trống vì điều này có nguy cơ khiến tổng thể bản nhạc mang cảm giác "quân phiệt", thay vào đó anh kết hợp các yếu tố bộ gõ khác như dậm chân, âm thanh tích tắc và thậm chí còn sử dụng cả máy đo liều. Ngoài những nhạc cụ kể trên, Göransson còn truyền tải năng lượng của bản nhạc thông qua nhịp độ. Chẳng hạn, trong nhạc phẩm "Can You Hear The Music", anh đã phải thay đổi nhịp độ của nhạc phẩm này tận 21 lần, một kỷ lục chưa từng có đối với một dàn nhạc giao hưởng trực tiếp. Lúc đầu, Göransson gọi trình tự này là "không thể phát được" và dự định thu âm nó theo từng ô nhịp, nhưng vợ anh đã khuyến khích anh thử các kỹ thuật ghi âm khác nhau và thu âm nó chỉ trong một lần. Chỉ riêng trình tự này đã phải mất ba ngày để thu lại.
Không giống như hầu hết các trường hợp soạn nhạc phim thường diễn ra ở giai đoạn hậu kỳ, Göransson đã tham gia các buổi họp hàng tuần ba tháng trước khi bộ phim bắt đầu khởi quay, và dành mỗi tuần viết bản nhạc dài mười phút cho Nolan. Göransson mô tả quá trình này là sự hợp tác "rất ăn ý và cởi mở". Nolan sau đó có thể bắt đầu quay bộ phim với việc nghe "khoảng hai hoặc ba giờ đồng hồ của mỗi bản nhạc" mà ông có thể tham khảo. Ngoài ra, khi bắt đầu phần biên tập ở giai đoạn hậu kỳ, Nolan và Jennifer Lame đã có thể sử dụng những bản nhạc sơ bộ của Göransson cho phần đầu của bộ phim mà không cần bản nhạc tạm thời. Bản nhạc phim chính thức của Göransson được thu âm trong năm ngày với 70 nghệ sĩ của dàn nhạc giao hưởng.
Bản nhạc của Göransson được giới thiệu trong đoạn trailer của bộ phim vào ngày 8 tháng 5 năm 2023, và đồng thời còn được giới thiệu trong bản nhìn độc quyền đầu tiên dài năm phút của Universal Pictures vào ngày 13 tháng 7 cùng năm. Album nhạc phim được phát hành vào ngày 21 tháng 7 năm 2023 dưới định dạng phát trực tuyến và tải nhạc kỹ thuật số,ref name="NME 7/21"/ref và được hãng Mondo phát hành dưới dạng đĩa CD và đĩa than. Nhìn chung, giới chuyên môn đều dành những lời khen ngợi cho album nhạc phim này khi đánh giá bộ phim.
Ngoại trừ hai nhạc phẩm "Trinity" và "Something More Important" mà Göransson viết chung với Thomas Kotcheff, toàn bộ các nhạc phẩm trong phim dưới đây đều được Göransson thực hiện.
Đoạn quảng cáo của phim được phát hành ngày 28 tháng 7 năm 2022, với chức năng đếm ngược vào lúc 5 giờ 29 phút sáng (giờ MST) vào ngày 16 tháng 7 năm 2023 nhằm kỷ niệm lần thứ 78 của vụ nổ vũ khí nguyên tử đầu tiên. Đoạn phim được công chiếu lần đầu trong các buổi chiếu của bộ phim "Không" (2022) trước khi được đăng tải trực tuyến trên các trang mạng xã hội của Universal. Tờ "Empire" đã nhận xét rằng đoạn phim "giống như là những thứ hấp dẫn, đáng nghiền ngẫm và thực sự nặng nề – nếu là bộ phim của Christopher Nolan theo một cách nói khác". Tháng 5 năm 2023, đoạn trailer chính thức của bộ phim được ra mắt lần đầu trong buổi chiếu thử của "Vệ binh dải Ngân Hà 3". Sau đó, đoạn trailer cũng được phát hành rộng rãi vào ngày 8 tháng 5 năm 2023 bên cạnh các áp phích chính thức của phim tại các rạp chiếu.
Công chiếu tại rạp.
"Oppenheimer" có buổi công chiếu lần đầu tại rạp Le Grand Rex ở Paris, Pháp vào ngày 11 tháng 7 năm 2023, và được Universal Pictures phát hành tại các cụm rạp ở Anh và Mỹ vào ngày 21 tháng 7 năm 2023. Bộ phim cũng được chính thức khởi chiếu tại Việt Nam vào ngày 11 tháng 8 cùng năm, sau khi phải lùi lịch chiếu hai lần để đảm bảo trong việc kiểm duyệt. Bên cạnh định dạng rạp tiêu chuẩn, phim cũng được chiếu với nhiều định dạng phim khác nhau bao gồm IMAX 70mm với 30 bản in, 70mm với 113 bản in và 35mm với khoảng 80 bản in.
Hai buổi công chiếu phim tại Luân Đôn và New York bị ảnh hưởng nghiêm trọng do các cuộc đình công của Nghiệp đoàn Diễn viên Màn ảnh – Liên đoàn Nghệ sĩ truyền hình và phát thanh Hoa Kỳ (SAG-AFTRA), nên vào ngày 13 tháng 7 năm 2023, dàn diễn viên đã có mặt tại rạp Odeon Luxe Leicester Square ở Luân Đôn để tham dự buổi công chiếu phim tại đây rồi ra về sớm. Universal Pictures cũng đã chính thức hủy bỏ buổi công chiếu phim tại New York, thay vào đó, hãng cho biết họ sẽ chiếu bộ phim tại các cụm rạp để tri ân tới các diễn viên và đoàn làm phim đã thực hiện bộ phim này. Fran Drescher – chủ tịch của SAG-AFTRA – cho biết nhiều hãng phim đã "lừa" hiệp hội về việc chấp nhận gia hạn thêm 12 ngày cho các cuộc đàm phán để tiếp tục quảng bá các bộ phim ra mắt vào mùa hè như "Oppenheimer".
Bộ phim được khởi chiếu cùng ngày với "Nàng Barbie", một bộ phim điện ảnh thuộc thể loại hài lãng mạn – chính kịch do Greta Gerwig làm đạo diễn, được dựa trên thương hiệu Barbie của Mattel và được Warner Bros. Pictures phát hành. Do sự tương phản về tông màu và thể loại giữa hai bộ phim nên nhiều người đã dùng các trang mạng xã hội để tạo ra các hiện tượng lan truyền về cách hai bộ phim đại diện cho các đối tượng khán giả khác nhau và cách chúng nên xem như một bộ phim kép. Tên gọi "Barbenheimer" được sử dụng nhằm để quảng bá hiện tượng trên. Cillian Murphy cho biết anh ủng hộ hiện tượng lan truyền này, đồng thời còn nói rằng, "Lời khuyên của tôi là mọi người nên đi xem cả hai bộ phim này trong cùng một ngày. Nếu cả hai đều là bộ phim hay, thì đó là cái lợi ích mà điện ảnh thu được".
Từ tháng 3 năm 2022, Universal Pictures đã đình chỉ việc phát hành các bộ phim của mình ở Nga và tẩy chay đất nước này cùng với các nhà phân phối phim lớn khác của Mỹ sau vụ Nga xâm lược Ukraina vào tháng 2 năm 2022, nên "Oppenheimer" không được ra mắt tại đây. Còn tại Nhật Bản, quốc gia duy nhất bị tấn công bằng bom nguyên tử, bộ phim vẫn chưa ấn định được ngày phát hành. Vào cuối tháng 6 năm 2023, một phát ngôn viên của Universal Pictures cho biết "kế hoạch cho tất cả các thị trường vẫn chưa được hoàn thiện". Tạp chí "Variety" cũng chỉ ra rằng những bộ phim của Mỹ được công chiếu tại Nhật Bản vài tháng sau khi được công chiếu tại quê nhà là điều không phải là hiếm. Tờ "The Economist" cho biết bộ phim có thể sẽ không được ra mắt tại Nhật Bản vì chủ đề gây tranh cãi ở nước này.
Phân loại và kiểm duyệt.
Tại Mỹ, bộ phim đã được dán nhãn R từ Hiệp hội Điện ảnh Hoa Kỳ vì có chứa "các phân cảnh tình dục, khỏa thân và từ ngữ thô tục", trở thành bộ phim đầu tiên nhận được nhãn này kể từ "Insomnia" (2002). Tại Úc, Hội đồng phân loại phim Úc quyết định dán nhãn MA 15+ cho bộ phim do có chứa "phân cảnh tình dục cực mạnh và phân cảnh tự sát". Ở một số nước của khu vực Trung Đông, Nam Á và Đông Nam Á, Universal Pictures đã cho ra mắt phiên bản mới của bộ phim với cảnh khỏa thân của nhân vật Jean Tatlock được bao phủ bởi một chiếc váy đen do công nghệ máy tính tạo ra.
Tại Việt Nam, tác phẩm được dự kiến lên lịch khởi chiếu vào ngày 21 tháng 7 năm 2023, cùng thời điểm ra mắt tại Anh và Mỹ, song phải lùi lại để các thành viên của Cục điện ảnh Việt Nam kiểm duyệt kỹ lưỡng. Đến chiều ngày 3 tháng 8 năm 2023, ông Vi Kiến Thành – Cục trưởng của Cục điện ảnh Việt Nam – cho biết tác phẩm được cấp phép phát hành với việc "chỉ biên tập một số lời thoại", nhưng vẫn giữ nguyên nội dung của tác phẩm.
Tại Ấn Độ, bộ phim được ra mắt với tất cả các cảnh khỏa thân, quan hệ tình dục và hút thuốc đều đã được kiểm duyệt chặt chẽ mà không bị cắt, và cuối cùng được Hội đồng chứng nhận điện ảnh Trung ương (CBFC) trao chứng nhận U/A trong khi vẫn giữ nguyên thời lượng chiếu rạp của bộ phim. Tuy nhiên, một phân cảnh mà Jean Tatlock hướng dẫn Robert Oppenheimer đọc một câu trong "Chí Tôn ca" – một văn bản cổ của đạo Hindu, "Giờ đây ta trở thành Thần chết, kẻ hủy diệt các thế giới", trong khi hai người vẫn quấn lấy nhau như thường đã dấy lên một làn sóng tranh cãi dữ dội. Câu thơ "Giờ đây ta trở thành Thần chế" từ lâu đã gắn liền với chính Oppenheimer. Anurag Thakur – Bộ trưởng Bộ Thông tin và Phát thanh Truyền hình của Ấn Độ – đã đặt câu hỏi về cách CBFC chứng nhận bộ phim với câu thơ được nghe trong hoàn cảnh như vậy ngay từ đầu và yêu cầu xóa cảnh đó.
Những người theo đạo Hindu ở Ấn Độ đã gây sức ép và yêu cầu Universal Pictures phải gỡ bỏ cảnh phim này. Trong số đó có nhà báo Uday Mahurkar, Ủy viên Thông tin của Ấn Độ và là người sáng lập quỹ từ thiện Save Culture Save India Foundation. Trong một bức thư ngỏ gửi cho Nolan trên trang Twitter, ông gọi cảnh này là "màn tấn công trực tiếp vào niềm tin tôn giáo của hàng tỷ người theo đạo Hindu bao dung", và yêu cầu xóa cảnh này khỏi tất cả các bản phát hành của bộ phim trên toàn cầu. Mặt khác, nam diễn viên Nitish Bharadwaj – người đóng vai Krishna trong bộ phim truyền hình "Mahabharat" – cho biết, "Việc sử dụng câu thơ này trong phim cũng nên được hiểu từ trạng thái tinh thần đầy cảm xúc của Oppenheimer. Một nhà khoa học nghĩ về sự sáng tạo của mình [24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần và 365 ngày một năm], bất kể anh ta đang làm gì, không gian tâm trí của anh ta được sử dụng hoàn toàn cho sự sáng tạo của mình [và] hành vi cơ thể chỉ là một hành động cơ học tự nhiên". Bất chấp sự phản đối dữ dội của những người theo đạo Hindu chính thống, bộ phim đã được đón nhận nồng nhiệt ở hầu hết các quốc gia trên thế giới.
Doanh thu phòng vé.
Tính đến ngày 21 tháng 12 năm 2023, "Oppenheimer" đã thu về 326,1 triệu USD tại thị trường ở Mỹ và Canada, và 628,1 triệu USD tại các phòng vé quốc tế, qua đó nâng tổng doanh thu toàn cầu lên đến 954,1 triệu USD. Với doanh thu này, tác phẩm trở thành bộ phim được dán nhãn R có doanh thu cao thứ hai mọi thời đại, chỉ sau "Joker" (2019). Tháng 9 năm 2023, "Oppenheimer" chính thức vượt qua kỷ lục của tác phẩm "" (2018) để trở thành bộ phim tiểu sử có doanh thu cao nhất mọi thời đại.
Tại Mỹ và Canada, bộ phim được phát hành cùng thời điểm với "Nàng Barbie". Vào tuần phát hành bộ phim, rạp phim AMC Theatres cho biết hơn 40.000 thành viên của AMC Stubs đã đặt vé cho hai bộ phim trong cùng một ngày. Sau khi thu về 33 triệu USD trong ngày đầu tiên công chiếu (bao gồm 10,5 triệu USD từ các bản xem trước vào tối thứ Năm), tổng doanh thu trong tuần đầu tiên công chiếu ước tính đã được nâng lên 77 triệu USD. Bộ phim tiếp tục ra mắt với 80,5 triệu USD, đứng thứ hai sau "Nàng Barbie", trở thành một trong những ngày mở màn cuối tuần hay nhất từ trước đến nay đối với một bộ phim xếp hạng R; trong đó có 64% khán giả là nam giới, bao gồm 33% khán giả là những người ở độ tuổi 18–34. Hiện tượng "Barbenheimer" được cho là đã thúc đẩy sự quan tâm đến bộ phim, với 79% tổng số vé bán ra vào ngày cuối tuần (27% cho "Oppenheimer") dành cho hai bộ phim, qua đó tổng lượng khán giả xem phim lên đến 18,5 triệu người. Tuần mở màn công chiếu của bộ phim được xem là thành tích tốt nhất của Nolan đối với một bộ phim gốc, đồng thời còn là thành tích cao nhất trong sự nghiệp làm phim của ông ngoài hai phần phim sau của loạt phim "Kỵ sĩ bóng đêm". Tác phẩm còn đạt doanh thu tuần mở màn cao thứ ba đối với một bộ phim tiểu sử, sau "The Passion of the Christ" (2004) và "Lính bắn tỉa Mỹ" (2014). Trong dịp cuối tuần thứ hai, tác phẩm kiếm thêm 46,2 triệu USD (giảm 44%) và đứng thứ hai trên bảng xếp hạng doanh thu sau "Nàng Barbie". Sang tuần thứ ba công chiếu, tác phẩm kiếm thêm 28,7 triệu USD và xếp thứ ba sau "Nàng Barbie" và bộ phim mới "". Ngày 16 tháng 8 năm 2023, "Oppenheimer" chính thức vượt qua "Đấu trường âm nhạc" (2016) để trở thành bộ phim có doanh thu cao nhất nhưng chưa bao giờ đứng đầu phòng vé. Trong tuần thứ tư, bộ phim kiếm thêm 18,8 triệu USD (giảm 35%) và trở lại vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng doanh thu. Tác phẩm kiếm thêm 10,7 triệu USD (giảm 43%) trong tuần thứ năm và 9 triệu USD (giảm 16%) trong tuần thứ sáu, đứng ở vị trí thứ ba và thứ tư tại phòng vé và qua đó vượt mức 300 triệu USD tại thị trường trong nước vào tuần thứ sáu.
Đánh giá chuyên môn.
Giới chuyên môn đều dành những lời khen ngợi dành cho bộ phim "Oppenheimer", với những lời khen chủ yếu về kịch bản, kỹ xảo, cách Nolan đạo diễn bộ phim và diễn xuất của các diễn viên tham gia trong phim, đặc biệt là diễn xuất của Murphy và Downey Jr. Nhìn chung, "Oppenheimer" được nhiều nhà phê bình khẳng định là một trong những bộ phim hay nhất năm 2023, dù cho việc xây dựng các nhân vật nữ trong phim bị chỉ trích.
Trên hệ thống tổng hợp kết quả đánh giá Rotten Tomatoes, "Oppenheimer" nhận 93% lượng đồng thuận dựa trên 471 bài đánh giá, đạt điểm trung bình 8,6/10. Các chuyên gia của trang web nhất trí rằng: ""Oppenheimer" đánh dấu một thành tựu to lớn khác của Christopher Nolan, đồng thời còn được hưởng lợi nhờ màn trình diễn xuất sắc của Murphy và kỹ xảo tuyệt đẹp". Trên chuyên trang Metacritic, tác phẩm giành số điểm trung bình là 88/100, dựa theo 69 phê bình gia, cho thấy giới chuyên môn đều dành những lời "tán dương rộng rãi". Khảo sát khán giả từ trang CinemaScore chấm bộ phim điểm "A" theo thang điểm từ A+ đến F, trong khi đó PostTrak cho biết tác phẩm có tổng điểm tích cực chiếm 93% và 74% là những lời "khuyến nghị nên xem".
Giải thưởng và đề cử.
Bộ phim "Oppenheimer" đã nhận được đề cử ở hạng mục Phim giật gân hay nhất, Đoạn trailer chính kịch cho hạng mục Điện ảnh hay nhất, Đoạn trailer có biên tập âm thanh cho hạng mục Điện ảnh hay nhất và Đoạn trailer giật gân cho hạng mục Điện ảnh hay nhất, giành giải Phim chính kịch hay nhất, Đoạn trailer bom tấn hè 2023 hay nhất và Biên tập âm thanh hay nhất tại giải Golden Trailer năm 2023. Ngoài ra, tác phẩm cũng được đạt giải Á quân cho hạng mục Bộ phim được mong đợi nhất tại giải Hiệp hội Phê bình phim Hollywood giữa mùa lần thứ 6. |
Hiroshi Sato (nhạc sĩ)
Hiroshi Sato (佐藤博, 3 tháng 6 năm 1947 – 24 tháng 10 năm 2012) là ca sĩ kiêm nhạc sĩ người Nhật, sinh ra tại Chiran, Kagoshima và lớn lên tại Kyoto. Ông là người chơi keyboard có tầm ảnh hưởng với nhạc Jazz giao thoa Nhật Bản và soft rock vào khoảng từ cuối thập niên 1970 và 1980s, về sau được mệnh danh thành "city pop".#đổi
Đầu đời và sự nghiệp.
Hiroshi được sinh ra là con trai cả của một ngôi chùa ở quê nhà của ông ở Chiran của tỉnh Kagoshima, nhưng ông đã phải chuyển đi Kyoto vào năm 1949 khi mới 2 tuổi.
Vào khoảng thời trung học, Sato đã có được một máy ghi băng reel-to-reel và bắt đầu học cách chơi guitar bass và trống, và thu âm ở trong gara. Vào năm 20 tuổi ông bắt đầu học chơi piano, và sau đó có nói rằng "khi tôi 20 tuổi, tôi đã luyện tập nhiều đến mức sẵn sàng từ bỏ cả thế giới nếu không trở thành chuyên nghiệp."
Khoảng năm 1970, ông bắt đầu sự nghiệp với tư cách là người đánh dương cầm ở một ban nhạc jazz ở Osaka, và cũng dẫn tới sự hợp tác của ông ấy with với những nhạc sĩ blues khác như là West Road Blues Band và Masaki Ueda, và cùng với nhạc sĩ dân gian như là Kyozo Nishioka như là một phần của "The Dylan", Masaji Otsuka và Ryo Kagawa.
Vào năm 1976, cùng với việc thành lập ban nhạc tồn tại trong thời gian ngắn Huckleback của Shigeru Suzuki và sự hợp tác với Haruomi Hosono cùng với những người bạn của ông tại Tin Pan Alley, ông ra mắt album solo đầu tiên "SUPER MARKET" dưới nhãn đĩa Nippon Columbia. Ông ra mắt tổng cộng 14 album cho tới sự gián đoạn của ông sau "Oracle", được ra mắt dưới nhãn đĩa Eastworld Records vào 1996. |
Công tước xứ Suffolk
Công tước xứ Suffolk (tiếng Anh: "Duke of Suffolk") là một tước hiệu quý tộc đã được tạo ra 3 lần trong Đẳng cấp quý tộc Anh.
Công tước được tạo ra lần đầu tiên được trao cho William de la Pole, người đã được nâng lên hàng bá tước và hầu tước trước đó, và là một nhân vật quyền lực dưới thời Vua Henry VI.
Tước hiệu được tạo ra lần thứ hai dành cho Charles Brandon, một cần thần yêu thích của Vua Henry VIII; hai người con trai của ông kế vị tước hiệu nhưng không còn người thừa kế tiếp theo và tuyệt tự ở đời công tước thứ 3.
Tước hiệu được tạo ra lần thứ ba dành cho Henry Grey, Hầu tước thứ 3 xứ Dorset, vào năm 1551. Công tước cũng giữ tước hiệu Nam tước Ferrers xứ Groby (1300). Những tước hiệu này đã bị thu hồi vào năm 1554, khi công tước tại vị bị khép vào trọng tội. |
Lãnh thổ New Guinea
Lãnh thổ New Guinea (tiếng Anh: Territory of New Guinea) là một lãnh thổ ủy thác Liên Hợp Quốc do Úc quản lý trên đảo New Guinea từ năm 1914 đến năm 1975. Năm 1949, lãnh thổ này cùng với Lãnh thổ Papua được thành lập trong một liên minh hành chính với tên gọi Lãnh thổ Papua và New Guinea. Năm 1971, liên minh hành chính này được đổi tên thành Papua New Guinea. Mặc dù là một phần của liên minh hành chính, Lãnh thổ New Guinea luôn giữ địa vị pháp lý và bản sắc riêng biệt cho đến khi Nhà nước Độc lập Papua New Guinea ra đời.
Lãnh thổ ủy trị ban đầu của Úc, có tên Các lãnh thổ ủy trị của Đức ở Thái Bình Dương nằm ở phía Nam Xích đạo trừ Samoa thuộc Đức và Nauru ("Mandate for the German Possessions in the Pacific Ocean situated South of the Equator other than German Samoa and Nauru"), dựa trên New Guinea thuộc Đức cũ. Lãnh thổ này đã bị các lực lượng Úc chiếm đóng trong Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Hầu hết Lãnh thổ New Guinea bị Nhật Bản chiếm đóng trong Chiến tranh thế giới thứ hai, từ năm 1942 đến năm 1945. Trong thời gian này, Rabaul, thuộc đảo New Britain, trở thành một căn cứ lớn của Nhật Bản (xem Chiến dịch New Guinea). Sau Thế chiến II, các lãnh thổ của Papua và New Guinea được hợp nhất thành một liên minh hành chính theo Đạo luật Hành chính Lâm thời Papua New Guinea (1945–46).
Năm 1884, Đức chính thức chiếm đóng phần tư đông bắc đảo New Guinea và đặt tên là New Guinea thuộc Đức. Cùng năm đó, chính phủ Anh tuyên bố bảo hộ đối với khu vực phía đông nam của New Guinea. Vùng này được đặt tên là New Guinea thuộc Anh, và bị Anh sáp nhập hoàn toàn vào ngày 4 tháng 9 năm 1888. Lãnh thổ này được chuyển giao cho Thịnh vượng chung Úc mới được liên bang hóa vào ngày 18 tháng 3 năm 1902, và New Guinea thuộc Anh đổi tên thành Lãnh thổ Papua, do chính quyền Úc quản lý từ năm 1906.
Thống nhất hành chính với Papua.
Sau chiến tranh, chính quyền dân sự của Papua và New Guinea được khôi phục, và theo Đạo luật Hành chính Lâm thời Papua New Guinea 1945–46, Papua và New Guinea được hợp nhất thành một liên minh hành chính mới. Đạo luật Papua và New Guinea 1949 thống nhất Lãnh thổ Papua và Lãnh thổ New Guinea thành Lãnh thổ Papua và New Guinea. Tuy nhiên, vì mục đích giữ nguyên luật quốc tịch Úc, hai vùng lãnh thổ vẫn duy trì một sự riêng biệt. Đạo luật quy định về Hội đồng Lập pháp (được thành lập năm 1951), cơ quan tư pháp, dịch vụ công và hệ thống chính quyền địa phương.
Dưới thời Bộ trưởng phụ trách Lãnh thổ hải ngoại Úc Andrew Peacock, vùng lãnh thổ này đã thông qua chế độ tự trị vào năm 1972. Ngày 15 tháng 9 năm 1975, trong nhiệm kỳ chính phủ Whitlam ở Úc, Vùng lãnh thổ này trở thành quốc gia độc lập Papua New Guinea. |
William de la Pole, Công tước thứ nhất xứ Suffolk
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
William de la Pole, Công tước thứ nhất xứ Suffolk, KG (16 tháng 10 năm 1396 – 2 tháng 5 năm 1450), biệt danh Jackanapes, là một ông trùm, chính khách và chỉ huy quân sự người Anh trong Chiến tranh Trăm năm. Ông trở thành người được yêu thích bởi vị vua yếu đuối Henry VI của Anh, và do đó là một nhân vật hàng đầu trong chính phủ Anh, nơi ông gắn liền với nhiều thất bại của chính phủ hoàng gia vào thời điểm đó, đặc biệt là trong cuộc chiến ở Pháp. Công tước xứ Suffolk cũng xuất hiện nổi bật trong tác phẩm "Henry VI" của William Shakespeare, phần 1 và 2.
Ông đã chiến đấu trong Chiến tranh Trăm năm và tham gia các chiến dịch của Vua Henry V, và sau đó tiếp tục phục vụ tại Pháp cho Vua Henry VI. Ông là một trong những chỉ huy người Anh trong Cuộc vây hãm Orléans thất bại. Ông ủng hộ một giải pháp ngoại giao hơn là giải pháp quân sự cho tình hình đang xấu đi ở Pháp, một lập trường mà sau này được Vua Henry VI ủng hộ.
Công tước xứ Suffolk trở thành một nhân vật nổi bật trong chính phủ, và đi đầu trong các chính sách chính được thực hiện trong thời kỳ này.[3] Ông đóng vai trò trung tâm trong việc tổ chức Hiệp ước Tours (1444), và sắp xếp cuộc hôn nhân của nhà vua với Margaret xứ Anjou. Khi kết thúc sự nghiệp chính trị, ông bị nhiều người buộc tội quản lý kém và bị buộc phải sống lưu vong. Trên đường ra khơi, ông bị một đám đông giận dữ bắt được, bị đưa ra xét xử và bị chặt đầu.
Tài sản của ông đã bị thu hồi và trao cho Vương quền nhưng sau đó được trả lại cho con trai duy nhất của ông là Công tước John. Người kế vị chính trị của ông là Công tước xứ Somerset. |
Thái Cực Hiệp là một bộ phim điện ảnh võ thuật Trung-Mỹ năm 2013 do Keanu Reeves làm đạo diễn trong tác phẩm đầu tay của anh. Phim có sự tham gia của Reeves cùng Trần Hổ, Iko Uwais, Mạc Văn Úy và Nhậm Đạt Hoa. Bộ phim có nhiều ngôn ngữ khác nhau gồm lời thoại bằng tiếng Quan Thoại, tiếng Anh và tiếng Quảng Đông của Hồng Kông. Trong phim, một võ sĩ trẻ vì nhu cầu tiền bạc mà dấn thân vào thế giới đấu đá ngầm.
Phim được phát hành tại Trung Quốc vào ngày 5 tháng 7 năm 2013 và tại Hoa Kỳ vào ngày 1 tháng 11 năm 2013..
Trần Lâm Hỗ là cao thủ môn võ Thái cực Linh Không, lần đầu tham gia giải võ thuật toàn quốc đã dễ dàng giành chiến thắng nhờ những chiêu thức tinh diệu. Bình thường anh làm công việc của một nhân viên chuyển phát nhanh chăm chỉ để duy trì cuộc sống và chăm sóc bố mẹ. Donaka, ông trùm xã hội đen tại Hồng Kông, đúng lúc cần tìm kiếm một đấu sĩ cho võ đài ngầm của mình nên đã liên hệ với Trần Lâm Hổ, dùng tiền bạc dụ dỗ anh tham gia. Đúng vào lúc này Linh Không Quán, nơi sư phụ Dương ở và cũng là nơi dạy võ thuật cho Lâm Hổ bị xuống cấp cần một khoản tiền lớn để phục hồi mới không bị phá dỡ. Trần Lâm Hổ quyết định dấn thân vào nơi đấu trường của Donaka để kiếm tiền.
Quá trình tiền sản xuất bắt đầu vào năm 2008 với những cải tiến kịch bản kéo dài nhiều năm. Cuối cùng khi dự án chuyển sang giai đoạn khởi quay, quá trình chụp ảnh chính diễn ra ở Trung Quốc đại lục và Hồng Kông.
Bộ phim đã nhận được xếp hạng R từ MPAA, mặc dù Reeves nói rằng nó được quay với mục đích phân loại PG-13.
Bộ phim được ra mắt vào năm 2013 với các buổi công chiếu tại Liên hoan phim Bắc Kinh và Liên hoan phim Cannes. Nó cũng đã được lên kế hoạch chiếu tại Liên hoan phim quốc tế Toronto 2013. Nó có sẵn để mua vào ngày 27 tháng 9 năm 2013 thông qua iTunes Store (VOD) video theo yêu cầu và được phát hành tại rạp ở Hoa Kỳ vào ngày 1 tháng 11 năm 2013.
Phim được công chiếu lần đầu tại Liên hoan phim Quốc tế Bắc Kinh 2013 và nhận được lời khen ngợi từ đạo diễn phim hành động John Woo. Rotten Tomatoes báo cáo rằng 71% nhà phê bình đã đánh giá tích cực về bộ phim dựa trên 68 bài phê bình, với điểm trung bình là 6,10/10. Sự đồng thuận của các nhà phê bình trên trang web là: "Có thể không đột phá, nhưng Thái Cực Hiệp đại diện cho một bức tranh cổ điển dễ chịu đối với những người hâm mộ võ thuật - và là màn ra mắt vững chắc cho việc lần đầu làm đạo diễn của Keanu Reeves." Trên Metacritic, bộ phim có số điểm trung bình là 52 trên 100 dựa trên 22 bài phê bình, cho biết "các bài đánh giá hỗn hợp hoặc trung bình". Kể từ khi phát hành, Thái Cực Hiệp được coi là một trong những bộ phim hay nhất của Keanu Reeves.
Robert Abele của Los Angeles Times gọi đây là "một bộ phim được sắp xếp hợp lý để gợi lại dòng phim võ thuật vượt thời gian trong quá khứ" và ca ngợi "động lực kiểu cũ và có cơ sở mới mẻ". Sheila O'Malley, viết tại RogerE, cũng ca ngợi "sự hồi hộp tức thì" của các cảnh chiến đấu: "Bạn nhận ra rằng mình đang thực sự nhìn thấy nhân vật làm những điều chân thực, trái ngược với việc xem một thứ được ghép lại với nhau trong phòng biên tập". Ngược lại, Dave McGinn của Globe and Mail gọi bộ phim là "đầy tham vọng nhưng thiếu chiều sâu" và chứa nhiều "những quy ước cũ kỹ".
Bất chấp những đánh giá tích cực, bộ phim là một quả bom xịt tại phòng vé, thu về 5,5 triệu đô la Mỹ so với kinh phí 25 triệu đô la Mỹ. |
Tử chiến đài Hades
Tử Chiến Đài Hades (tiếng Trung: 死亡救贖; phiên âm: "Sǐ Wáng Jiù Shú") là một bộ phim hành động Trung Quốc năm 2013 của đạo diễn La Vĩnh Xương với sự tham gia của Thích Hành Vũ và Yoo Seung-jun. Phim được sản xuất bởi Media Asia Film, China Film Group, Kylin Film và Ningxia China Production.
Cách đây rất lâu, một giáo phái chết chóc có tên là giáo phái Hades được thành lập tại đền thờ Hades ở một vùng đất xa xôi, nơi con cái của kẻ thù của họ bị bắt cóc và huấn luyện thành những sát thủ chết người để trả thù cho kẻ thù của họ và gieo rắc nỗi sợ hãi trong tâm trí người dân. Một trong những đứa trẻ này, K-29, người có sức mạnh của 'những bước đi chết người trong 17 giây', lớn lên trở thành một sát thủ tài năng đặc biệt. Không có ai ở Hades có thể đánh bại anh ta, ngoại trừ Kurashige Daisuke, người có sức mạnh ngang ngửa với K-29. Tuy nhiên, Daisuke thiếu sức mạnh thực sự của Vajra mà K-29 có. Giáo phái trở nên xấu xa theo cách mà những đứa trẻ được tạo ra để chiến đấu với nhau và trong quá trình này, anh trai của K-29 (K-31), người chiến đấu chống lại K-29 được cho là đã chết. Không thể chịu được cảm giác tội lỗi về cái chết của anh trai mình, K-29 đã thề bí mật trả thù giáo phái Hades. Vì vậy, bây giờ, K-29, sát thủ vĩ đại nhất trong ngôi đền và là vua Vajra đúng nghĩa, đã đánh bại các đối thủ của mình bao gồm cả Daisuke. Nhưng K-29 không giết họ, và chuyển đến Thiếu Lâm để bắt đầu cuộc sống yên bình cùng với một tiểu đệ tên Tần Cẩm của mình. Ở đó, anh được dẫn dắt bởi một nhà sư.
Tuy nhiên, anh ta vẫn chờ đợi một cơ hội để tiêu diệt giáo phái Hades chịu trách nhiệm biến anh ta thành một vũ khí sống. cơn thịnh nộ của Vajra trở thành một bí ẩn. Trong lúc đó, Thân Vương đến thăm người sáng lập giáo phái hades - Sư phụ Amano (hiện đang ở trong tù và đã già) và bảo ông ta hãy hồi sinh giáo phái một lần nữa để gieo rắc nỗi sợ hãi cho dân chúng. Amano đồng ý và giao nhiệm vụ hồi sinh này cho người học trò tài năng và đáng tin cậy nhất của mình - Kurashige Daisuke (người từng là thành viên của giáo phái Hades nay đã trở thành một chiến binh phi thường và không từ bỏ các nguyên tắc của Hades - khác với K-29) nối lại sự sùng bái tại đền thờ địa ngục bằng cách bắt đầu một trò chơi tử thần nơi các chiến binh nổi tiếng được triệu tập từ khắp nơi trên thế giới và được thực hiện để chiến đấu chống lại các chiến binh Hades và những người chiến thắng sẽ được tuyên bố là có Kim cương trong người. Daisuke đồng ý với điều này và cũng thừa nhận một cách sai lầm rằng mình là vua Kim cương và anh ta khiến mọi người tin rằng những người đồng cấp của mình - Tetsumaku (một chiến binh nắm đấm vĩ đại) và Khỉ Điên (một chiến binh siêu linh hoạt khát máu) cũng có Kim cương trong người . Tuy nhiên, những người ở đó bao gồm một số người hầu của Daisuke không tin Daisuke vì họ biết chắc chắn rằng đây là một lời tuyên truyền sai sự thật, và họ cũng biết rằng người có sức mạnh thực sự của Vajra là K-29. Điều này khiến Daisuke và Amano tức giận và vì vậy họ lên kế hoạch mang K-29 trở lại đền thờ Hades để Daisuke có thể giết anh ta (K-29) và phá vỡ niềm tin của mọi người rằng K-29 là vị vua thực sự của Vajra.
Vì vậy, họ bắt cóc sư đệ của K-29 - Tần Cẩm và ép buộc anh ta vào những đứa trẻ còn lại của giáo phái - những người sau này sẽ bị tẩy não để chấp nhận giáo phái Hades. Tin tức đến tai K-29, khiến anh tức giận và quay trở về từ Thiếu Lâm (sau khi nhận được sự ban phước của trưởng lão) đến đền thờ Hades để trả thù cho vụ bắt cóc sư đệ của mình. Tại đền thờ Hades, K-29 được Daisuke đưa ra một thử thách mở rằng nếu anh ta đánh bại Tetsumaku và Khỉ Điên, thì K-29 sẽ có cơ hội đấu với Daisuke. K-29 đồng ý và đánh bại Tetsumaku rồi tên Khỉ Điên bằng những kỹ năng đặc biệt. Daisuke nhận ra rằng K-29 đã bảo vệ tư thế Vajra của mình trong những trận chiến và không để lộ chúng, chỉ để đánh bại Daisuke vào giây phút cuối cùng, vì cả hai đều ngang tài ngang sức. Chứng kiến điều này, nhiều chiến binh đã chung tay với K-29 và giáo phái Hades chia thành hai phe - phe ủng hộ K-29 và phe ủng hộ Daisuke.
Một cuộc nổi loạn xảy ra giữa các thành viên giáo phái và Daisuke ngạc nhiên khi biết rằng các chiến binh Hades đang sử dụng vũ khí thay vì chiến đấu bằng tay. Giờ đây, Daisuke nhận ra rằng sự sùng bái Hades là một trò lừa bịp chỉ để gieo rắc nỗi sợ hãi trong tâm trí mọi người. Trong cuộc đảo chính này, con gái của sư phụ Amano là Eko (người được Amano cử đi báo cáo các sự kiện tại đền thờ Hades) bị giết khi cố gắng cứu bọn trẻ. Trong khi đó K-29 và Daisuke tham gia vào một trận chiến tay đôi, nơi K-29 đánh bại Daisuke bằng cách giải phóng cơn thịnh nộ của Vajra thông qua 'chiêu thức chết người trong 17 giây' của anh ta. Trước khi chết, Daisuke tuyên bố K-29 là Vua của Vajra rồi ngã xuống khỏi sàn đấu. K-29 cũng nhận ra rằng người làm tang lễ ở đó thực chất là anh trai mình - K-31, người mà anh ta nghĩ đã bị giết khi còn nhỏ. Tuy nhiên, K-31 tiết lộ với K-29 rằng anh ta chưa chết mà được một số người tốt cứu sống và cải trang để chờ đợi K-29 quay trở lại trả thù Daisuke trong suốt những năm qua. K-29 và các đồng đội của mình sau đó cứu những đứa trẻ bị bắt cóc tại đền thờ Hades và giải thoát chúng.
Theo Sino-Cinema, "B"ộ phim thể hiện một dàn tài năng võ thuật hùng hậu, không nổi bật nhưng hoàn thành công việc một cách chắc chắn."" |
Quốc gia hetman Cossack
Quốc gia hetman Cossack (; , hay "Nhà nước Cossack"), tên chính thức là Quân đoàn Zaporizhia (; ), là một nhà nước của người Cossack nằm tại Trung Ukraina. Nhà nước này tồn tại từ năm 1648 đến năm 1764, nhưng hệ thống hành chính-tư pháp tồn tại đến năm 1782.
Trong Khởi nghĩa Khmelnytsky từ năm 1648 đến năm 1657 trên các lãnh thổ tại phần phía đông của Ba Lan–Litva, Quốc gia hetman được thành lập bởi Hetman Bohdan Khmelnytsky của Quân đoàn Zaporizhia. Quốc gia này thiết lập quan hệ chư hầu với nước Nga Sa hoàng theo Hiệp định Pereyaslav năm 1654; sự kiện này được nhìn nhận là một điểm mốc trong thuật chép sử Liên Xô, Ukraina và Nga. Hội đồng Pereyaslav năm 1659 hạn chế hơn nữa tính độc lập của quốc gia hetman. Hiệp định Andrusovo năm 1667 lập ra biên giới giữa Ba Lan và Nga, chia quốc gia hetman thành hai nửa dọc sông Dnepr (Dnipro) và đặt Sich Zaporozhia dưới quyền cai trị chung chính thức của Nga-Ba Lan.
Sau một nỗ lực thất bại của Ivan Mazepa nhằm phá vỡ liên minh với Nga vào năm 1708, toàn bộ khu vực được đưa vào trong tỉnh Kyiv, và quyền tự trị của người Cossack bị hạn chế nghiêm trọng. Yekaterina II của Nga chính thức bãi bỏ thể chế hetman vào năm 1764, và từ năm 1764 đến năm 1781 quốc gia hetman được hợp nhất thành tỉnh Tiểu Nga đứng đầu là Pyotr Rumyantsev, và tàn dư cuối cùng của hệ thống hành chính quốc gia hetman bị bãi bỏ vào năm 1781.
Tên chính thức của Quốc gia hetman Cossack là "Quân đoàn Zaporizhia" (). Thuật ngữ chép sử Hetmanate (, "nhà nước Hetman") được đặt ra vào cuối thế kỷ 19, bắt nguồn từ "hetman", tước hiệu của tướng quân của Quân đoàn Zaporizhia. Mặc dù không đặt trung tâm tại Zaporizhia, nhưng tên của khu vực (nghĩa là "bên kia các ghềnh" trong tiếng Ukraina) bắt nguồn từ người Cossack tại Nam Ukraina có trung tâm tại Sich Zaporizhia, cũng như là một tên gọi chung của người Cossack Ukraina với vị thế một tổ chức chính trị và quân sự.
Hiến pháp Pylyp Orlyk gọi nhà nước này là Ukraina (, ), cũng là tên gọi được tìm thấy trong nhiều nguồn Ba Lan, Ottoman và Ả Rập. Quốc gia hetman Cossack được gọi là Quốc gia Ukraina (') tại Đế quốc Ottoman. Trong văn bản của Hiệp định Buchach, nhà nước được đề cập đến là Nhà nước Ukraina (). Bản đồ Ukraina của Johann Homann đề cập đến nhà nước là Ukraina, hoặc Xứ sở người Cossack (). Trong thư tín ngoại giao Nga, khu vực được gọi là Tiểu Nga ().'
Người sáng lập quốc gia hetman là Bohdan Khmelnytsky tuyên bố bản thân là người cai trị nhà nước Ruthenia trước đại biểu Ba Lan Adam Kysil vào tháng 2 năm 1649. Giám mục đô thành Sylvestr Kosiv công nhận ông là "thủ lĩnh và tư lệnh của xứ sở chúng ta". Trong thư gửi Constantin Șerban (1657), và ông gọi mình là "". Đại thân vương quốc Ruthenia là một tên gọi được đề xuất cho Quốc gia hetman Cossack với vị thế là bộ phận của Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva-Ruthenia.
Sau nhiều chiến dịch quân sự thành công chống lại Ba Lan, Hetman Bohdan Khmelnytsky đã tiến quân thắng lợi vào Kyiv trong dịp Giáng sinh năm 1648, tại đây ông được ca ngợi là người giải phóng nhân dân khỏi sự kìm kẹp của Ba Lan. Vào tháng 2 năm 1649, trong các cuộc đàm phán ở Pereiaslav với một phái đoàn Ba Lan, Khmelnytsky nói rõ với người Ba Lan rằng ông muốn trở thành hetman của một Ruthenia trải dài đến Chelm và Halych, và dựng nước với giúp đỡ từ người Tatar. Ông cảnh báo họ rằng mình dự định tiếp tục chiến dịch quân sự.
Quốc vương Ba Lan Jan II Kazimierz tập hợp một đội quân tình nguyện toàn szlachta (quý tộc), và cử quân chính quy chống lại quân Cossack ở miền nam Volyn. Tuy nhiên, sau khi có được thông tin tình báo về việc quân Cossack vượt trội, quân Ba Lan rút lui về Zbarazh để bố trí phòng thủ. Khmelnytsky bao vây thành phố, phá hủy nó bằng một loạt các cuộc tấn công và bắn phá. Quốc vương Ba Lan vội vã đến giúp tướng quân Jeremi Wiśniowiecki, nhưng bị phục kích. Khmelnytsky để lại một phần quân đội cho Ivan Cherniata gần Zbarazh, di chuyển cùng với İslâm III Giray để đánh chặn quân tiếp viện của Ba Lan và chặn đường của họ tại một con sông gần Zboriv. Bị bất ngờ ở một mức độ nào đó, Jan II Kazimierz bắt đầu đàm phán với hãn của người Tatar. Với sự ủng hộ của vị hãn này, ông ta buộc Khmelnytsky bắt đầu các cuộc đàm phán hòa bình. Khmelnytsky ký Hiệp định Zboriv vào tháng 8 năm 1649, với kết quả ít hơn một chút so với những gì thủ lĩnh Cossack dự đoán sẽ đạt được từ chiến dịch của mình.
Khmelnytsky là người cai trị Quốc gia hetman, tham gia kiến quốc trên nhiều lĩnh vực: quân sự, hành chính, tài chính, kinh tế và văn hóa. Ông đầu tư Quân đoàn Zaporozhia dưới quyền lãnh đạo của hetman, có quyền lực tối cao ở nhà nước Ruthenia mới, và ông thống nhất tất cả các lĩnh vực của xã hội Ukraina dưới quyền của mình. Điều này liên quan đến việc xây dựng một hệ thống chính phủ và một chính quyền quân sự và dân sự phát triển từ các sĩ quan Cossack và quý tộc Ruthenia, cũng như thành lập một tầng lớp tinh hoa trong Quốc gia hetman Cossack.
Quốc gia hetman sử dụng tiền Ba Lan và tiếng Ba Lan làm ngôn ngữ hành chính và ngôn ngữ mệnh lệnh. Tuy nhiên, sau Hiệp đình đình chiến Andrusovo năm 1667, "ngôn ngữ đơn giản" (), hay ngôn ngữ bản địa thường nói của Ukraina, bắt đầu được viết và sử dụng rộng rãi trong các tài liệu chính thức của Quốc gia hetman Cossack.
Xứ bảo hộ Nga.
Sau khi người Tatar Krym phản bội người Cossack lần thứ ba vào năm 1653, Khmelnytsky nhận ra rằng không thể dựa vào sự hỗ trợ của Ottoman để chống lại Ba Lan nữa, và buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của nước Nga Sa hoàng. Những nỗ lực đàm phán cuối cùng diễn ra vào tháng 1 năm 1654 tại thị trấn Pereyaslav giữa Khmelnytsky cùng các thủ lĩnh Cossack và đại sứ của Sa hoàng là Vasiliy Buturlin. Hiệp định được ký kết vào tháng 4 tại Moskva, đại biểu bên phía người Cossack là Samiilo Bohdanovych-Zarudny và Pavlo Teteria, và đại biểu của Nga là Aleksey Trubetskoy, Vasilii Buturlin, và các boyar khác. Theo kết quả của hiệp ước, Quân đoàn Zaporozhia trở thành một quốc gia hetman tự trị trong nhà nước Nga. Hiệp ước cũng dẫn đến Chiến tranh Nga-Ba Lan 1654–1667.
Thời kỳ suy sụp.
Một thời kỳ của lịch sử quốc gia hetman được gọi là "Sự suy sụp", kéo dài từ năm 1657 đến năm 1687, được đánh dấu bằng các cuộc nội chiến liên miên trên khắp quốc gia. Sau khi Bohdan Khmelnytsky qua đời năm 1657, người con trai 16 tuổi của ông là Yurii Khmelnytsky được bầu làm người kế vị. Người con này của Bohdan không chỉ còn quá trẻ và thiếu kinh nghiệm, mà rõ ràng còn thiếu uy tín và phẩm chất lãnh đạo của cha mình.
Do đó, hội đồng Starshyna bầu tổng quản ghi chép (pysar) là Ivan Vyhovsky đồng thời là cố vấn của Bohdan Khmelnytsky làm hetman vào năm 1657. Cuộc bầu cử này gây ra những bất bình rộng rãi trong các trung đoàn khác và Quân đoàn Zaporizhia, họ cử phái viên đến Moskva để chuyển những lời phàn nàn. Do đó, các cuộc bầu cử mới được tổ chức vào cùng năm đó, theo đó Vyhovsky được bầu lại tại Đại hội đồng quân sự. Cuộc bầu cử này cũng được chính quyền Nga xác nhận, họ được thông báo dựa theo hiệp định Pereyaslav. Moskva tiếp tục chấp nhận những phái viên từ các vùng của Quốc gia hetman Cossack, hoàn toàn coi thường quyền lực của hetman, và tung tin đồn rằng trên thực tế Nga không ủng hộ việc Vyhovsky ứng cử.
Vyhovsky nhận thấy tình hình vượt khỏi tầm kiểm soát của mình, ông tiếp tục dập tắt cuộc nổi dậy dưới quyền lãnh đạo của kosh otaman Yakiv Barabash của Zaporozhia và Thượng tá Poltava Martyn Pushkar. Đến mùa xuân năm 1658, Vyhovsky vượt sông Dnepr (Dnipro) và đối đầu với những kẻ nổi dậy gần Poltava với sự giúp đỡ của người Tatar. Trong trận chiến, Pushkar bị giết và được thay thế bằng một thượng tá mới, trong khi các thủ lĩnh cuộc nổi dậy bị đàn áp nghiêm khắc.
Sau đó, Vyhovsky và Tướng quân Starshyna nhận định mối quan hệ với Nga đã bị phá vỡ. Giám mục đô thành Dionisi Balaban mới được bầu bị chuyển đến Chyhyryn, cách xa Kyiv. Một tuyên bố vô hiệu hóa liên minh với Nga được gửi đi khắp châu Âu, chủ yếu là do nước này đang có mối quan hệ thân thiện với Ba Lan và ủng hộ phe đối lập nội bộ trong quốc gia hetman. Các cuộc đàm phán với Thụy Điển bị đóng băng, trong khi ông nhận được hỗ trợ quân sự từ Hãn quốc Krym, vì vậy Vyhovsky quyết định đàm phán lại với Ba Lan, tiếp tục đàm phán trong một thời gian khá dài.
Vào ngày 16 tháng 9 năm 1658 tại Hadyach, một văn bản chính thức được ký kết giữa các đại biểu của Quốc gia hetman Cossack và Ba Lan. Theo các điều kiện của hiệp ước, Ukraina sẽ trở thành thành phần thứ ba và tự trị của Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva, dưới quyền tối thượng của Quốc vương Ba Lan nhưng có quân đội, tòa án và ngân khố riêng. Hiệp ước được Quốc hội phê chuẩn vào tháng 5 năm 1659, nhưng không bao giờ được thực hiện vì nó không nhận được ủng hộ trong các tầng lớp thấp của xã hội Ruthenia, xảy ra nhiều cuộc nổi loạn hơn. Cuối cùng Vyhovsky từ bỏ chức vụ hetman và trốn sang Ba Lan. Yurii Khmelnytsky được tái nhậm chức và ký kết Các điều khoản Pereyaslav, theo đó càng gây bất lợi cho quốc gia hetman và sau này dẫn đến áp đặt các quyền của chế độ nông nô.
Năm 1667, chiến tranh Nga-Ba Lan kết thúc bằng Hiệp định đình chiến Andrusovo, theo đó chia cắt Quốc gia hetman Cossack dọc theo sông Dnepr: Ukraina tả ngạn được hưởng một mức độ tự trị trong nước Nga Sa hoàng, trong khi Ukraina hữu ngạn vẫn là một phần của Thịnh vượng chung Ba Lan–Litva, và bị Đế quốc Ottoman chiếm đóng tạm thời trong giai đoạn 1672-1699 (theo Hiệp định Buchach và Hiệp ước Karlowitz). Trong một thời gian ngắn, Petro Doroshenko trở thành hetman của cả hai bờ. Sau sự phản bội của Demian Mnohohrishny và một cuộc tấn công mới của Ba Lan, Dorosenko ký kết một liên minh với Ottoman, đế quốc này trao Ukraina cho ông, trong khi vị hetman đồng ý hỗ trợ hành động quân sự của Ottoman. "Đến năm 1669, Porte đã cấp thư công nhận (berat, nişan) trao cho Doroshenko toàn bộ Ukraina Cossack với vị thế một sancak hoặc tỉnh của Ottoman". Sau khi Ottoman thất bại trong Trận Wien năm 1683, Ba Lan giành lại được Ukraina hữu ngạn vào năm 1690, ngoại trừ thành phố Kyiv, và tái sáp nhập lãnh thổ thành các tỉnh thuộc Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva, trong khi toàn bộ chính quyền quốc gia hetman bị bãi bỏ từ năm 1699 đến 1704.
Thời kỳ suy sụp kết thúc một cách thực tế khi Ivan Mazepa được bầu làm hetman, giữ chức từ năm 1687 đến năm 1708. Ông mang lại sự ổn định cho quốc gia hetman, và quốc gia một lần nữa được thống nhất dưới một hetman duy nhất. Quốc gia hetman phát triển mạnh mẽ dưới quyền cai trị của ông, đặc biệt là về văn học và kiến trúc. Phong cách kiến trúc phát triển dưới triều đại của ông được gọi là phong cách Baroque Cossack.
Trong triều đại của ông, Đại chiến phương Bắc nổ ra giữa Nga và Thụy Điển. Liên minh của Mazepa với Pyotr I gây ra tổn thất nặng nề cho người Cossack và sự can thiệp của Nga vào công việc nội bộ của quốc gia hetman. Khi sa hoàng từ chối bảo vệ Ukraina chống lại Quốc vương Ba Lan Stanisław Leszczyński, một đồng minh của Karl XII của Thụy Điển, Mazepa và một số người Cossack Zaporozhia đã liên minh với Thụy Điển vào ngày 28 tháng 10 năm 1708. Trận Poltava quyết định (năm 1709) do người Nga giành chiến thắng, chấm dứt mục tiêu giành độc lập của Mazepa theo hứa hẹn trong một hiệp ước trước đó với Thụy Điển.
Sau trận Poltava, quyền tự trị của quốc gia hetman trở thành danh nghĩa và tỉnh Kyiv được thành lập. Đế quốc Nga cũng bắt đầu thanh trừng tất cả các đồng minh bị nghi ngờ của Mazepa, đỉnh điểm là vụ hành quyết người Cossack tại Lebedin. Sự kiện này dẫn đến cái chết của hơn 900 quan chức Cossack, họ bị buộc tội phản quốc.
Kết thúc Quân đoàn Zaporozhia.
Dưới thời trị vì của Yekaterina II của Nga, quyền tự trị của Quốc gia hetman Cossack dần dần bị phá hủy. Sau nhiều nỗ lực trước đó, chức vụ hetman cuối cùng đã bị chính phủ Nga bãi bỏ vào năm 1764, và các chức năng của ông ta do Viện Tiểu Nga đảm nhận, do đó hợp nhất hoàn toàn quốc gia hetman vào Đế quốc Nga.
Vào ngày 7 tháng 5 năm 1775, Nữ hoàng Yekaterina II ra lệnh trực tiếp về việc tiêu diệt Sich Zaporozhia. Vào ngày 5 tháng 6 năm 1775, pháo binh và bộ binh Nga đã bao vây Sich và san bằng nó. Quân đội Nga đã tước vũ khí của quân Cossack và kho bạc bị tịch thu. Koshovyi Otaman, Petro Kalnyshevsky bị bắt và tống giam lưu vong tại Tu viện Solovetsky. Điều này đánh dấu mốc kết thúc của người Cossack Zaporozhia.
Quốc gia hetman trùng hợp với thời kỳ nở rộ văn hóa tại Ukraina, đặc biệt là dưới triều đại của hetman Ivan Mazepa.
Du khách nước ngoài nhận xét về trình độ dân trí cao trong quốc gia hetman, kể cả đối với dân thường. Số lượng trường tiểu học theo dân số tại quốc gia hetman cao hơn các nước láng giềng Nga hoặc Ba Lan. Vào những năm 1740, trong số 1.099 khu định cư trong bảy khu trung đoàn, có đến 866 khu có trường tiểu học. Một vị khách người Đức đến quốc gia hetman, viết vào năm 1720, nhận xét về việc con trai của Hetman Danylo Apostol dù chưa bao giờ rời Ukraina nhưng thông thạo tiếng Latinh, tiếng Ý, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Ba Lan và tiếng Nga. Dưới thời Mazepa, collegium Kyiv đã được chuyển đổi thành một học viện và thu hút một số học giả hàng đầu của thế giới Chính thống giáo. Đó là cơ sở giáo dục lớn nhất trên những vùng đất do Nga cai trị. Mazepa thành lập một collegium khác tại Chernihiv. Những trường này chủ yếu sử dụng tiếng Ba Lan và tiếng Latinh, đồng thời cung cấp nền giáo dục phương Tây cổ điển cho học sinh. Nhiều người trong số những người được đào tạo ở Kyiv – chẳng hạn như Feofan Prokopovich – sau này sẽ chuyển đến Moskva, do đó sự bảo trợ của Ivan Mazepa không chỉ nâng cao trình độ văn hóa ở Ukraina mà còn ở chính Moskva. Một học viện âm nhạc được thành lập vào năm 1737 tại thủ đô lúc bấy giờ của quốc gia hetman là Hlukhiv. Trong số những sinh viên tốt nghiệp của trường có Maksym Berezovsky (nhà soạn nhạc đầu tiên của Đế quốc Nga được công nhận ở châu Âu) và Dmitry Bortniansky.
Ngoài các xưởng in truyền thống ở Kyiv, các xưởng in mới được thành lập tại Novhorod-Siverskyi và Chernihiv. Hầu hết các cuốn sách được xuất bản đều mang tính chất tôn giáo, chẳng hạn như "Peternik", một cuốn sách về cuộc sống của các tu sĩ trong tu viện Kyiv-Pechersk. Sách về lịch sử địa phương được biên soạn. Trong một cuốn sách do Inokentiy Gizel viết năm 1674, lần đầu tiên giả thuyết cho rằng Moskva là nơi kế thừa của Kyiv cổ đại đã được phát triển và chi tiết hóa.
Năm 1620, Thượng phụ Đại kết Constantinople đã tái lập tòa đô thành Kyiv cho các cộng đồng Chính thống giáo Đông phương từ chối gia nhập Liên hiệp Brest. Năm 1686, Giáo hội Chính thống giáo tại Ukraina thay đổi từ dưới quyền của Thượng phụ tại Constantinople sang dưới quyền của Thượng phụ tại Moskva. Tuy nhiên, trước và sau ngày này, các nhà lãnh đạo Giáo hội địa phương đã theo đuổi chính sách độc lập.
Hetman Ivan Mazepa thiết lập mối quan hệ rất thân thiết với Giám mục đô thành Varlaam Iasynsky (cai quản 1690–1707). Mazepa quyên góp đất đai, tiền bạc và toàn bộ các ngôi làng cho Nhà thờ. Ông cũng tài trợ cho việc xây dựng nhiều nhà thờ ở Kyiv, bao gồm Nhà thờ Hiển linh và nhà thờ chính tòa Tu viện Mái vòm vàng Thánh Mikhail và phục hồi các nhà thờ cổ hơn như Nhà thờ chính tòa Thánh Sophia tại Kyiv vốn đã xuống cấp gần như đổ nát vào giữa thế kỷ 17, theo phong cách được gọi là Baroque Ukraina.
Cấu trúc xã hội của quốc gia hetman bao gồm năm nhóm: quý tộc, người Cossack, tăng lữ, thị dân và nông dân.
Tương tự như tại Ba Lan, giới quý tộc tiếp tục là tầng lớp xã hội thống trị trong quốc gia hetman, nhưng thành phần và nguồn gốc của tính hợp pháp trong xã hội mới đã thay đổi hoàn toàn. Trong Khởi nghĩa Khmelnytsky, các quý tộc Ba Lan và các đại quý tộc Ruthenia bị Ba Lan hóa đã chạy trốn khỏi lãnh thổ của quốc gia hetman. Do đó, đẳng cấp quý tộc giờ đây sẽ bao gồm sự hợp nhất giữa giới quý tộc ở lại lãnh thổ của quốc gia hetman (những gia đình quý tộc cũ không khuất phục trước quá trình Ba Lan hóa và những quý tộc thấp hơn đã tham gia cuộc khởi nghĩa về phía Cossack chống lại Ba Lan) cùng với các thành viên của tầng lớp sĩ quan Cossack mới nổi. Không giống như các quý tộc Ba Lan sẽ bị tái phân chia đất đai, các quý tộc trung thành với quốc gia hetman vẫn giữ các đặc quyền, đất đai của họ và các phục dịch của nông dân. Các quý tộc cũ và các sĩ quan Cossack mới cùng nhau được biết đến với cái tên Các đồng chí quân sự vang danh (). Do đó, bản chất của địa vị quý tộc bị thay đổi về cơ bản. Điều này không còn phụ thuộc vào kế tập cổ xưa, mà thay vào đó là lòng trung thành với quốc gia hetman. Tuy nhiên, theo thời gian đất đai và đặc quyền của sĩ quan Cossack cũng trở thành kế tập, và tầng lớp sĩ quan và quý tộc Cossack có được những điền trang khổng lồ tương đương với đất đai của các đại quý tộc Ba Lan mà họ đã thay thế và đấu tranh.
Hầu hết người Cossack không có được địa vị cao quý và tiếp tục vai trò là những người lính tự do. Những người Cossack cấp thấp thường phẫn nộ với những người anh em giàu có hơn của họ và thường tiến hành các cuộc nổi loạn, đặc biệt là trong thời kỳ Suy sụp, thời kỳ bất ổn và nội chiến trong thế kỷ 17. Những sự phẫn nộ này thường xuyên bị Nga khai thác. Sich Zaporizhia từng là nơi ẩn náu cho những người Cossack chạy trốn khỏi quốc gia hetman giống như trước Khởi nghĩa Khmelnytsky.
Thời kỳ Quốc gia hetman, các giáo sĩ Giáo hội Công giáo La Mã và Thống nhất đã bị đuổi khỏi Ukraina. Các giáo sĩ Chính thống giáo " đen", hay tu sĩ, được hưởng địa vị rất cao trong quốc gia hetman, kiểm soát 17% đất đai toàn quốc. Các tu viện được miễn thuế và người nông dân bị ràng buộc với tu viện không được phép từ bỏ nghĩa vụ của họ. Hệ thống thứ bậc Chính thống giáo trở nên giàu có và quyền lực giống như những quý tộc quyền lực nhất. Các giáo sĩ Chính thống giáo "trắng", hay đã kết hôn, cũng được miễn nộp thuế. Con trai của các linh mục thường gia nhập giới tăng lữ hoặc dịch vụ dân sự Cossack. Không có gì lạ khi quý tộc hoặc người Cossack trở thành linh mục và ngược lại.
12 thành phố trong Quốc gia hetman được hưởng các quyền lợi Magdeburg, trong đó họ tự quản và kiểm soát tòa án, tài chính và thuế của riêng mình. Những thị dân giàu có có thể giữ chức vụ trong Quốc gia hetman hoặc thậm chí mua tước hiệu quý tộc. Bởi vì các thị trấn nói chung là nhỏ (các đô thị lớn nhất là Kyiv và Nizhyn có không quá 15.000 cư dân), nhóm xã hội này không quá quan trọng so với các nhóm xã hội khác.
Nông dân chiếm phần lớn dân số của Quốc gia hetman. Thể chế nông dân phải lao động cưỡng bức bị suy giảm đáng kể sau Khởi nghĩa Khmelnytsky, khi đó các địa chủ và đại quý tộc Ba Lan bị trục xuất khỏi lãnh thổ do Hetman kiểm soát. Tuy nhiên, những quý tộc trung thành với Hetman cũng như Giáo hội Chính thống giáo mong muốn những người nông dân dưới quyền kiểm soát của họ tiếp tục phục vụ. Do đó, kết quả của cuộc khởi nghĩa là khoảng 50% lãnh thổ bao gồm ruộng đất được trao cho các sĩ quan Cossack hoặc các làng tự quản tự do do nông dân kiểm soát, 33% đất đai thuộc sở hữu của các sĩ quan và quý tộc Cossack, và 17% của đất đai thuộc sở hữu của Giáo hội. Cùng với thời gian, số lượng lãnh thổ thuộc sở hữu của giới quý tộc và sĩ quan dần dần tăng lên, đi kèm với suy giảm lượng đất đai thuộc sở hữu của nông dân và người Cossack bình thường, và nông dân buộc phải làm việc ngày càng nhiều ngày hơn cho địa chủ của họ. Tuy nhiên, nghĩa vụ của họ vẫn nhẹ hơn so với trước cuộc khởi nghĩa; và cho đến khi kết thúc Quốc gia hetman, nông dân chưa bao giờ được hoàn toàn giải phóng hay giữ quyền di chuyển.
Quốc gia hetman được chia thành các khu hành chính quân sự được gọi là các khu trung đoàn ("polky") có số lượng dao động theo quy mô lãnh thổ của Quốc gia hetman. Năm 1649, khi Quốc gia hetman kiểm soát cả hữu ngạn và tả ngạn, họ bao gồm 16 khu như vậy. Sau khi mất Ukraina hữu ngạn, con số này giảm xuống còn mười. Các khu trung đoàn được chia thành các đại đội ("sotnia"), được quản lý bởi các đại úy ("sotnyk"). Các đại đội được đặt tên theo nguồn gốc của họ hoặc thủ lĩnh của họ, và rất đa dạng về số lượng và có thể lên đến 16.
Được biết, người đầu tiên giới thiệu đơn vị trung đoàn là Thân vương Ostafii Ruzhynsky vào năm 1515. Ban đầu thành lập 20 trung đoàn, mỗi đơn vị bao gồm 2.000 người Cossack, nhưng đã bị Quốc vương Ba Lan Stephen Báthory giảm xuống còn 10 vào năm 1576.
Danh sách trung đoàn.
Các khu trung đoàn đầu tiên được xác nhận theo Hiệp định Kurukove năm 1625, trong đó có Trung đoàn Bila Tserkva, Trung đoàn Kaniv, Trung đoàn Korsun, Trung đoàn Kyiv , Trung đoàn Pereyaslav, Trung đoàn Cherkasy. Tất cả chúng đều nằm trong tỉnh Kyiv của Ba Lan. Theo Hiệp định Zboriv, có 23 trung đoàn. Năm 1667, việc ký kết Hiệp định đình chiến Andrusovo giữa nước Nga Sa hoàng và Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva đã bảo đảm 10 trung đoàn của Ukraina tả ngạn cho Nga, bao gồm Kyiv, trong khi sáu trung đoàn của Ukraina hữu ngạn là một phần của Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva.
Thủ đô là thành phố Chyhyryn. Sau Hiệp định Andrusovo, vào năm 1669, thủ đô được chuyển đến Baturyn, còn Chyhyryn trở thành một phần của Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva (nằm tại Ukraina hữu ngạn). Sau thảm kịch Baturyn năm 1708 do quân đội Nga của Aleksandr Menshikov tiến hành, khu vực này được sáp nhập vào tỉnh Kyiv, thành phố Hlukhiv trên danh nghĩa là nơi ở của Hetman.
Trong Quốc gia hetman, tiếng Ba Lan thường được sử dụng làm ngôn ngữ hành chính và thậm chí là mệnh lệnh.
Vào năm 1764-65, cả Quốc gia hetman Cossack và Sloboda Ukraina đều bị thanh lý và chuyển thành tỉnh Malorossiya (Tiểu Nga) và tỉnh Sloboda Ukraina. Trên lãnh thổ của Sich Zaporizhia được thành lập tỉnh Novorossiya (Tân Nga). Chức vụ tổng đốc của tất cả các lãnh thổ Ukraina trao cho Pyotr Rumyantsev-Zadunaisky.
Quyền lực tối cao của nhà nước thuộc về Hội đồng (Quân sự) toàn thể Cossack, trong khi văn phòng nguyên thủ quốc gia do Hetman chủ trì. Ngoài ra, còn có một cơ quan cố vấn quan trọng là Hội đồng các sĩ quan (Starshyna). Hetman ban đầu được chọn bởi Hội đồng toàn thể, bao gồm tất cả người Cossack, thị dân, tăng lữ và thậm chí cả nông dân. Tuy nhiên, vào cuối thế kỷ 17, vai trò của nó trở nên mang tính nghi lễ hơn khi hetman được Hội đồng các sĩ quan lựa chọn, và bản thân Quốc gia hetman chuyển thành một nhà nước độc tài. Sau Trận Poltava năm 1709, hetman được đề cử sẽ phải được sa hoàng xác nhận. Hetman cai trị cho đến khi ông chết hoặc bị Hội đồng toàn thể Cossack bãi nhiệm. Văn phòng của hetman có toàn quyền đối với chính quyền, tư pháp, tài chính và quân đội. Nội các của ông hoạt động đồng thời là bộ tham mưu và nội các gồm các bộ trưởng. Hetman cũng có quyền thực hiện chính sách đối ngoại, mặc dù quyền này ngày càng bị Nga hạn chế vào thế kỷ 18.
Mỗi khu trung đoàn tạo nên Quốc gia hetman do một trung tá quản lý, người này có vai trò kép là quản lý quân sự và dân sự tối cao trên lãnh thổ của mình. Họ ban đầu được bầu bởi những người Cossack của khu trung đoàn đó, đến thế kỷ 18 thì các trung tá được Hetman bổ nhiệm. Sau năm 1709, các trung tá thường xuyên do triều đình Moskva lựa chọn. Các thuộc cấp của trung tá bao gồm một tư lệnh thứ hai, thẩm phán, đại pháp quan, phó quan và thủ cờ.
Trong suốt thế kỷ 18, quyền tự trị địa phương dần dần bị xói mòn trong Quốc gia hetman. Sau thảm kịch Baturyn, quyền tự trị bị bãi bỏ, sáp nhập nó vào tỉnh Kyiv. Sau Trận Poltava, các hetman do Hội đồng sĩ quan bầu chọn sẽ được sa hoàng xác nhận. Họ phục vụ nhiều hơn với tư cách là nhà quản lý quân sự và có ít ảnh hưởng đối với các chính sách đối nội. Sa hoàng cũng thường xuyên bổ nhiệm các trung tá của từng khu trung đoàn.
Viện Tiểu Nga thứ nhất.
Năm 1722, nhánh chính phủ Nga chịu trách nhiệm về Quốc gia hetman được đổi từ Viện Ngoại vụ sang cho Thượng viện đế quốc. Cùng năm đó, quyền lực của hetman bị suy yếu do việc thành lập Viện Tiểu Nga. Cơ quan này được bổ nhiệm tại Moskva và bao gồm sáu sĩ quan quân đội Nga đóng tại Quốc gia hetman, hoạt động như một chính phủ song song. Nhiệm vụ của nó bề ngoài là bảo vệ quyền lợi của nông dân Cossack bình thường chống lại sự đàn áp dưới tay các sĩ quan Cossack. Chủ tịch của Viện là Chuẩn tướng Stepan Veliaminov. Khi người Cossack phản ứng bằng cách bầu chọn Hetman Pavlo Polubotok nhằm phản đối những cải cách này, ông này bị bắt và chết trong tù mà không được sa hoàng xác nhận. Sau đó, Viện Tiểu Nga cai trị Quốc gia hetman cho đến năm 1727, khi nó bị bãi bỏ và một Hetman mới là Danylo Apostol được bầu ra.
Một bộ luật bao gồm 28 điều đã được thông qua vào năm 1659, quy định mối quan hệ giữa Quốc gia hetman và Nga. Nó tiếp tục có hiệu lực cho đến khi Quốc gia hetman giải thể. Với việc bầu chọn Hetman mới, bộ "Các điều khoản Pereyaslav" mới đã được ký bởi Danylo Apostol. Văn kiện mới được gọi là Pháp lệnh thẩm quyền 28, quy định rằng:
Viện Tiểu Nga thứ hai.
Năm 1764, văn phòng Hetman bị Yekaterina II bãi bỏ, và quyền hạn của nó được thay thế bằng Viện Tiểu Nga thứ hai được chuyển đổi từ Prikaz Tiểu Nga (Văn phòng sự vụ Ukraina) trực thuộc Văn phòng Đại sứ của Sa hoàng Nga. Viện bao gồm bốn người do Nga bổ nhiệm và bốn đại biểu của Cossack do chủ tịch là Pyotr Rumyantsev đứng đầu, người này đã tiến hành loại bỏ một cách thận trọng nhưng kiên quyết các dấu tích của quyền tự trị địa phương. Năm 1781, hệ thống trung đoàn bị loại bỏ và Viện Tiểu Nga bị bãi bỏ. Hai năm sau, quyền tự do di chuyển của nông dân bị hạn chế và quá trình nông nô hóa được hoàn thành. Những người lính Cossack được hợp nhất vào quân đội Nga, trong khi các sĩ quan Cossack được cấp vị thế quý tộc Nga. Theo như thông lệ trước đây ở những nơi khác trong Đế quốc Nga, đất đai bị tịch thu từ Nhà thờ (trong thời kỳ của Quốc gia hetman, chỉ riêng các tu viện đã kiểm soát 17% đất đai của khu vực) và được phân bổ cho giới quý tộc. Lãnh thổ của Quốc gia hetman được tổ chức lại thành ba tỉnh của Nga (guberniya) có chính quyền không khác biệt với bất kỳ tỉnh nào khác trong Đế quốc Nga.
Quan hệ ngoại giao.
Thời kỳ Bohdan Khmelnytsky.
Bohdan Khmelnytsky theo đuổi chính sách đối ngoại đa phương cho nhà nước Cossack Ukraina mới thành lập. "Hetman và các đồng sự của ông bắt đầu nghĩ đến việc thành lập một nhà nước Cossack hoặc Ukraina, độc lập hoặc liên minh với một số nhà nước khác." Một hệ thống chống lại Ba Lan, là nước đang tiến hành chiến tranh chống lại Quốc gia hetman, là một "khối chống Công giáo gồm các quốc gia Chính thống giáo và Tin lành" bao gồm Nga, Moldavia, Wallachia, Transylvania và Thụy Điển. Một lựa chọn khác là hợp nhất Quốc gia hetman Cossack vào Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva với tư cách là một đối tác bình đẳng với Đại công quốc Litva và với Ba Lan. Một hệ thống khác sẽ đưa Ukraina vào quỹ đạo của Ottoman, tương tự như Wallachia, Transylvania, Moldavia và Hãn quốc Krym. Cuối cùng, Khmelnytsky đã phát triển một khả năng khác, theo đó có thể liên quan đến việc khiến cho Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva chống lại Nga và người Cossack Don, hoặc một cách khác là để Ba Lan tham gia với Venezia trong cuộc chiến chống lại Ottoman.
Trong những ngày đầu của cuộc khởi nghĩa, Khmelnytsky tìm kiếm được hỗ trợ quân sự của Hãn quốc Krym, nó đóng vai trò quan trọng trong việc chống lại quân Ba Lan. Tuy nhiên, người Tatar Krym tỏ ra là một đồng minh không đáng tin cậy, do hành động của họ đã ngăn cản chiến thắng của người Cossack trong các trận chiến có khả năng quyết định. Hãn quốc này có lợi ích là giữ cho cuộc khởi nghĩa của người Cossack tồn tại để Ba Lan bị suy yếu, nhưng một nhà nước Ukraina đối địch mạnh mẽ cũng không có lợi cho Hãn quốc.
Ngay từ đầu cuộc khởi nghĩa, Khmelnytsky cũng thỉnh cầu đến Nga, nhưng nước này từ chối viện trợ quân sự cho Khmelnytsky trong gần sáu năm. Từ mùa thu năm 1648 đến mùa xuân năm 1651, Khmelnytsky thường xuyên trao đổi thư từ với người Ottoman, thế lực này đưa ra những hứa hẹn mơ hồ về viện trợ quân sự cho Khmelnytsky. Hetman liên tục yêu cầu sultan để ông làm thần dân của sultan, nhưng Ottoman chưa bao giờ thừa nhận như vậy một cách rõ ràng. Sultan nói rằng "nếu hetman vẫn trung thành", và "'ahdname", sẽ được ban cho, nghĩa là sultan sẽ đảm bảo hòa bình và bảo hộ. Tuy nhiên, đến năm 1653, Khmelnytsky thấy rõ rằng không có 'ahdname nào sẽ được ban cho. Khmelnytsky đưa những bức thư sultan gửi cho mình đến cho sa hoàng để hăm dọa người này chấp nhận đưa hetman vào quyền tôn chủ của Nga. Thỏa thuận Pereyaslav được ký vào tháng 3 năm 1654, là một thỏa thuận nhằm sáp nhập Ukraina với tư cách là một công quốc tự trị dưới quyền bảo hộ của Nga, và dẫn đến chiến tranh giữa Ba Lan và Nga. Bất chấp hiệp định này, Khmelnystky tiếp tục trao đổi thư từ với Ottoman để khiến người Nga và người Ottoman chống lại nhau. Anh ấy nói với mỗi bên rằng mình đã liên minh với bên kia chỉ vì lý do chiến thuật.
Thời kỳ Vyhovsky và Doroshenko.
Sau khi Bohdan Khmelnytsky qua đời vào năm 1657, Ukraina trở nên bất ổn hơn, dẫn đến xung đột giữa các phe Cossack thân Ba Lan và thân Nga. Năm 1658, hetman Ivan Vyhovsky đàm phán Liên minh Hadiach, liên minh này dự kiến thành lập một Thịnh vượng chung gồm ba phần, kết hợp Quốc gia hetman Cossack với tư cách là "Đại công quốc Ruthenia" ngang hàng với các thành viên hiện tại: Vương quốc Ba Lan và Đại công quốc Litva. Tuy nhiên, do Vyhovsky mất quyền lực nên điều này không thành hiện thực, trong khi xung đột vẫn tiếp diễn trong nhà nước Cossack. Đến năm 1660, nhà nước về cơ bản bị chia cắt dọc theo sông Dnepr, với phía tây do Ba Lan kiểm soát và phía đông do Nga kiểm soát. Năm 1663, người Cossack nổi dậy chống lại Thịnh vượng chung và với sự giúp đỡ của người Tatar Krym vào năm 1665, Hetman Petro Doroshenko lên nắm quyền, với hy vọng đưa Ukraina ra khỏi sự kiểm soát của cả Nga và Ba Lan-Litva. Hai cường quốc đã hoàn toàn phớt lờ lợi ích của Quốc gia hetman và phân chia nó dọc theo Dnepr trong Hiệp định đình chiến Andrusovo. Năm 1666, Doroshenko bắt đầu lại việc trao đổi thư từ giữa người Cossack với người Ottoman.
Đế quốc Ottoman nhận định Hiệp định đình chiến Andrusovo là một mối đe dọa, và bắt đầu thực hiện một chính sách tích cực hơn trong khu vực. Vào ngày 8 tháng 6 năm 1668, Doroshenko trở thành hetman duy nhất của toàn bộ Ukraina và quay trở lại với ý tưởng đặt Ukraina dưới sự bảo hộ của Ottoman, vì biết rằng sẽ rất khó để tồn tại. Sau các cuộc đàm phán, cả hai bên đã đồng ý rằng 1.000 cấm vệ quân (janissary) sẽ không đóng quân ở Kodak và Ukraina sẽ không phải nộp bất kỳ khoản cống nạp nào. Doroshenko cũng soạn thảo 17 điều khoản trên cơ sở chấp nhận sự bảo hộ của Ottoman. Doroshenko phát ra một lá thư quy phục sultan vào ngày 24 tháng 12 năm 1668, được Sublime Porte xác nhận vào tháng 6 năm 1669. Khi Ba Lan-Litva cố gắng lật đổ Doroshenko và chiếm lấy Quốc gia hetman, người Ottoman tuyên chiến vào năm 1672 và hành quân về phía bắc vào Kamianets-Podilskyi, được người Cossack của Doroshenko và người Tatar Krym đứng về phía họ. Sau chiến tranh, người Ottoman đã ký một hiệp ước với Ba Lan-Litva, giao vùng Podolia cho Ottoman. Tiếp tục chiến đấu với Ba Lan-Litva dẫn đến việc người Ottoman phải nhượng lại tỉnh Podolia trong Hiệp định Karlowitz. Năm 1674, Nga xâm chiếm Quốc gia hetman và bao vây thủ đô Chyhyryn, khiến Ottoman và người Tatar Krym gửi quân của họ đến đối đầu với Nga. Người Nga rút lui trước khi bất kỳ cuộc đối đầu nào xảy ra, nhưng người Ottoman đã san bằng và cướp bóc các khu định cư ở Quốc gia hetman thân thiện với người Nga theo lời Darü'l-İslam. Doroshenko đầu hàng quân Nga 2 năm sau, vào năm 1676.
Mặc dù người Ottoman, người Ba Lan và người Nga đều có bằng chứng cho thấy Quốc gia hetman Cossack từng thề trung thành với nhiều bên đồng thời, "họ chọn cách giả bộ rằng họ không biết về bất kỳ lòng trung thành kép nào". Người Ottoman không củng cố chỗ đứng của họ tại Ukraina bằng một sự hiện diện quân sự mạnh mẽ, bởi vì một vùng đệm biên giới phù hợp với lợi ích của họ. về việc tên người Ottoman gọi Quốc gia hetman, dưới thời Khmelnytsky thì gọi là eyalet (tỉnh); dưới thời Doroshenko thì gọi là một sancak (kỳ) đến tháng 6 năm 1669. Người Ottoman gọi Quốc gia hetman Cossack là "quốc gia Ukraina" (). Sử gia Viktor Ostapchuk thảo luận về quan hệ Ukraina-Ottoman theo cách như sau: |
Sông Essequibo (chữ Anh: "Essequibo River", chữ Tây Ban Nha: "Río Esequibo") nằm ở trung bộ Guyana, Nam Mỹ, chảy dọc từ nam lên bắc, là sông dài nhất ở Guyana, cũng là một con sông lớn nhất nằm giữa sông Orinoco và sông Amazon. Bắt nguồn từ sườn tây bắc dãy núi Acarai - chỗ giáp giới Guyana và Brazil, dòng sông chảy về phía bắc, trải qua một loạt thác ghềnh hiểm trở, cắt xuyên qua thảo nguyên rừng thưa nhiệt đới, rồi cuối cùng đổ vào Đại Tây Dương cách Georgetown 20 kilômét về phía tây. Dòng sông có tổng chiều dài khoảng 1.014 kilômét (630 dặm Anh), diện tích lưu vực 156.828 kilômét vuông (60.552 dặm vuông Anh), lưu lượng trung bình nhiều năm 4.531–5.650 mét khối trên giây (160.000–199.500 feet khối trên giây), lượng chảy ròng trung bình hằng năm 70,5 tỉ mét khối, lưu lượng tối đa đo lường thực tế 8.010 mét khối trên giây, lưu lượng tối thiểu đo lường thực tế 145 mét khối trên giây, lưu vực nằm ở #đổi đến #đổi . Chi lưu chủ yếu có sông Rupununi, sông Potaro, sông Mazaruni và sông Cuyuni. Diện tích lưu vực chiếm hơn một nửa toàn bộ lãnh thổ Guyana. Cửa sông rộng 32 kilômét, nhiều đảo, cồn cát. Thượng du và trung du nhiều dòng xiết, thác ghềnh, không thuận lợi cho vận tải. Tàu biển có thể từ cửa sông đi ngược dòng 81 kilômét đến thị trấn Bartica.
Tên gọi "Essequibo" bắt nguồn từ tiếng Arawak, nghĩa là "đá bếp lò", được giải thích rằng bắt nguồn từ phong tục của người Arawak là lấy đá từ lòng sông và đem chúng sắp xếp chung quanh bếp lò. Ngoài ra còn có một giả thuyết khác cho rằng nó bắt nguồn từ Esquivel - tên nhà thám hiểm châu Âu.
Người châu Âu định cư đầu tiên tại Guyana là người Hà Lan. Năm 1615, họ thiết lập thuộc địa ở hạ du sông Essequibo, lập ra đồn điền mía và cacao, đồng thời duy trì quan hệ hữu nghị với người địa phương.
Các khu định cư của giáo sĩ truyền giáo tiếp tục dựng lên cho đến khi Chiến tranh Độc lập Venezuela 1810–1823 kết thúc. Lúc này, người Anh đòi thiết lập một khu định cư ở đảo Trinidad, tại đây họ có thể neo đậu thuyền tàu cỡ lớn nhằm tiến hành giao thương với các nước Nam Mỹ. Năm 1833, Anh Quốc xâm chiếm quần đảo Falkland.
Tháng 8 năm 1995, một công ty khai thác mỏ của Canada gặp phải hoàn cảnh gian nan, vì nguyên do đập chứa chất thải tại mỏ Omai ở Guyana bị hỏng, khiến cho hơn 4.000.000 mét khối cyanide thải tràn ra sông Essequibo.
Sông Essequibo nằm ở trung bộ Guyana, là sông dài nhất ở Guyana, cũng là một con sông lớn nhất nằm giữa sông Orinoco và sông Amazon. Bắt nguồn từ dãy núi Acarai - nằm ở biên giới Brazil và phía nam Guyana, chảy về phía bắc xuyên qua rừng mưa nhiệt đới và thảo nguyên rừng thưa, cuối cùng đổ vào Đại Tây Dương cách Georgetown 21 kilômét về phía tây bắc. Cửa sông rộng 32 kilômét, nhiều đảo và bãi cạn. Trong đó bao gồm đảo Leguan (diện tích 31 kilômét vuông), đảo Wakenaam (diện tích 45 kilômét vuông), đảo Hogg (diện tích 60 kilômét vuông) và đảo Đại Troolie (diện tích 17,49 kilômét vuông). Chi lưu chủ yếu có sông Rupununi, sông Potaro, sông Mazaruni và sông Cuyuni. Diện tích lưu vực chiếm hơn một nửa toàn bộ lãnh thổ Guyana. Thượng du và trung du nhiều dòng xiết, thác ghềnh, không thuận lợi cho vận tải. Tàu biển có thể từ cửa sông đi ngược dòng 81 kilômét đến thị trấn Bartica.
Sông Cuyuni là một chi lưu có thuỷ lượng dồi dào nhất và có diện tích lưu vực lớn nhất trên sông Essequibo. Bắt nguồn từ cao nguyên Guyana ở Venezuela cách Luepa 30 kilômét về phía tây bắc, dòng sông đầu tiên chảy về phía bắc, đến El Dorado chuyển sang phía đông, lần lượt tiếp nhận các chi lưu như sông Supamo, sông Yuruarí và sông Corumo, cuối cùng đổ vào cửa sông Essequibo sát gần Bartica. Sông có tổng chiều dài 618 kilômét, lưu lượng trung bình hằng năm 1.360 m3/s, lưu lượng lớn nhất đo thực tế 5.390 m3/s, lưu lượng nhỏ nhất đo thực tế 10 m3/s.
Sông Potaro là một chi lưu lớn ở trung du sông Essequibo, bắt nguồn từ sườn đông dãy núi Pacaraima, dòng sông chảy từ tây sang đông, lần lượt chảy xuyên qua thác Kaieteur (thác có độ rơi lớn nhất thế giới) và thác Tumatumari, đổ vào sông Essequibo cách Tumatumari 10 kilômét về phía đông. Sông có lưu lượng trung bình hằng năm 790 m3/s, lưu lượng lớn nhất đo thực tế 2.223 m3/s, lưu lượng nhỏ nhất đo thực tế 44 m3/s.
Sông Rupununi là chi lưu lớn ở thượng du sông Essequibo, bắt nguồn từ dãy núi Kanuku, sát gần Isherton, miền nam Guyana, dòng sông đầu tiên chảy về phía bắc, rồi chuyển sang phía đông, sau đó tiếp nhận chi lưu sông Rewa, đổ vào sông Essequibo sát gần Apoteri.
Sông Mazaruni bắt nguồn từ sườn tây dãy núi Pacaraima, sát gần Imbaimadai, dòng sông đầu tiên chảy về phía tây bắc, sau đó chuyển sang phía bắc, kế tiếp chuyển sang phía đông, lần lượt tiếp nhận các chi lưu như sông Kako, sông Kamarang và sông Puruni, đổ vào sông Essequibo sát gần Bartica. Sông có tổng chiều dài 560 kilômét, lưu lượng trung bình hằng năm 736 m3/s, lưu lượng lớn nhất đo thực tế 2.608 m3/s, lưu lượng nhỏ nhất đo thực tế 42 m3/s.
Sông Essequibo ngoài các chi lưu kể trên ra, còn có một số chi lưu khá nhỏ, ví dụ như sông Kassikaityu, sông Kuyuwini, sông Burro-B
Quần thể động vật.
Sông Essequibo có quần thể động vật phong phú, có hơn 300 loài cá đã biết trong lưu vực sông, trong đó gần 60 loài là đặc hữu của lưu vực này. Do tình hình đối với một số lưu vực sông chưa rõ ràng, nên có khả năng có nhiều loài trong lưu vực. Năm 2013, có cuộc điều tra rằng, ở thượng du sông Mazaruni đã phát hiện 36-39 loài cá (dựa vào phân loại học sinh vật mà có sự khác biệt nhất định), trong đó có 13-25% là loài chưa đặt tên. Tối thiểu có 24 loài cá là đặc hữu của sông Mazaruni.
Lúc mực nước dâng cao, thượng du sông Branco (thuộc lưu vực sông Amazon) nối liền với thượng du sông Essequibo, cho phép động vật thuỷ sinh di chuyển qua lại giữa hai lưu vực ở mức độ nhất định. |
Ngọc Cốt Dao () là một bộ phim truyền hình Trung Quốc năm 2023 với sự tham gia của Tiêu Chiến và Nhậm Mẫn. Bộ phim dựa trên tiểu thuyết lãng mạn tiên hiệp "Chu Nhan" của Thương Nguyệt. Đây là phần tiền truyện của loạt phim "Kính Song Thành" năm 2021. Bộ phim bắt đầu phát sóng trên Tencent Video và WeTV vào ngày 2 tháng 7 năm 2023 và kết thúc 40 tập vào ngày 20 tháng 7 năm 2023.
"Ngọc Cốt Dao" kể về Thế tử Thời Ảnh vì khi từ nhỏ đã tài giỏi hơn người nên bị Hải tộc ghen ghét mưu hại, phải giả chết nên núi Cửu Nghi từ luyện. Nhận Chu Nhan làm đồ đệ đầu tiên, người nhận một ơn tình của mình, là người duy nhất sẵn sàng tin tưởng cúng bái thế tử , chính vì trái lẽ trời lên Thời Ảnh phải nhận một kiếp nạn là Chu Nhan. Hai người đã đem lòng yêu thương da diết, trải qua bao kiếp nạn, định kiếp hiểu lầm và về bên nhau.
"Ngọc Cốt Dao" bắt đầu quay phim tại Phim trường Hoành Điếm vào tháng 3 năm 2021. Quá trình quay phim kết thúc vào tháng 8 năm 2021. Ngày 29 tháng 3 năm 2021, Weibo chính thức của bộ phim đã công bố dàn diễn viên và tung poster các nhân vật chính. |
Cụm tập đoàn quân F
Cụm tập đoàn quân F () là một đại đơn vị tác chiến chiến lược của Wehrmacht trong Thế chiến thứ hai. Tư lệnh của Cụm tập đoàn quân F có giai đoạn kiêm nhiệm vai trò Tư lệnh chiến trường Đông Nam ("Oberbefehlshaber Südost").
Cụm tập đoàn quân F được thành lập ngày 12 tháng 8 năm 1943 tại Bayreuth (WK XIII), với lực lượng chính chủ yếu đóng ở Balkan. Tư lệnh của Cụm tập đoàn quân là Thống chế Maximilian von Weichs, Tham mưu trưởng là Trung tướng Hermann Foertsch. Thuộc quyền có các đơn vị Đức và chư hầu ở Nhà nước Độc lập Croatia, cũng như ở các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng của Serbia, Montenegro, Hy Lạp, Albania và các đảo lân cận của Địa Trung Hải..
Nhiệm vụ tác chiến chính của Cụm tập đoàn quân là chiếm đóng các quốc gia Đông Nam Âu, phòng thủ chống lại cuộc tấn công có thể xảy ra của Đồng Minh vào nơi được coi là "yếu ớt" của Đức và chống lại các nhóm du kích địa phương đang phát triển ảnh hưởng. Biên chế chủ lực của Cụm tập đoàn quân F trong phần lớn thời gian tham chiến là Tập đoàn quân thiết giáp số 2 ở Nam Tư và Albania, và Cụm tập đoàn quân E ở Hy Lạp .
Sau Chiến dịch Budapest, Hồng quân kiểm soát Bulgaria và tiến đến biên giới Bulgari-Nam Tư, bắt đầu giao chiến với các đơn vị của Cụm tập đoàn quân F. Trong chiến dịch Beograd, lực lượng của Cụm tập đoàn quân F ở Serbia bị Hồng quân đánh bại và phải rút về miền Nam Hungary và lãnh thổ của Nhà nước Độc lập Croatia, thành lập chiến trường Sremski. Một phần lực lượng của Cụm tập đoàn quân F đã tham gia trận Batina. Trước áp lực của Hồng quân, các đơn vị của Cụm tập đoàn quân F phải rút lui khỏi Hy Lạp và hầu hết Nam Tư. Ngày 25 tháng 3 năm 1945, Cụm tập đoàn quân F bị giải tán và nhiệm vụ Tổng tư lệnh chiến trường Đông Nam được chuyển giao cho Cụm tập đoàn quân E.
Biên chế chủ lực.
Tháng 7 năm 1944.
Các đơn vị trực thuộc của Cụm tập đoàn quân chủ yếu là các sư đoàn "pháo đài" và dự bị kém năng lực hơn, các đơn vị tình nguyện nước ngoài cộng tác như "Cossack" và Sư đoàn bộ binh 392 (Croatia) .
Để bảo vệ Serbia, Tư lệnh Cụm tập đoàn quân F đã sát nhập Cụm tập đoàn quân Serbia vào ngày 26 tháng 9 năm 1944. Liên binh đoàn Serbia () do tướng Hans Felber chỉ huy. Cụm tập đoàn quân Serbia bị giải thể vào ngày 27 tháng 10 năm 1944. |
Lutjanus semicinctus là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1824.
Từ định danh "semicinctus" được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "semi" ("một nửa") và "cinctus" ("quấn quanh"), hàm ý đề cập đến các vạch đen ngắn ở nửa trên của loài cá này.
Phân bố và môi trường sống.
"L. semicinctus" có phân bố tương đối giới hạn trong vùng Tây Thái Bình Dương, từ Philippines về phía nam đến Đông Indonesia, các đảo thuộc Melanesia, Tonga và Queensland (Úc), về phía đông đến quần đảo Caroline và Kiribati.
"L. semicinctus" sống gần rạn san hô, thường thấy ở độ sâu trong khoảng 5–36 m.
Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. semicinctus" là gần 35 cm, thường bắt gặp với chiều dài trung bình khoảng 20 cm.
Lưng và thân trên màu lục xám, thân dưới và bụng trắng. Có 7 vạch nâu đen từ lưng dọc xuống thân dưới. Một đốm đen lớn bao phủ cuống và gốc vây đuôi. Các vây vàng nâu, đôi khi phớt đỏ, ngoại trừ vây bụng và vây ngực trắng nhạt.
Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 13; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8–9; Số tia vây ở vây ngực: 16.
Thức ăn của "L. semicinctus" có thể bao gồm cá nhỏ và một số loài thủy sinh không xương sống khác.
"L. semicinctus" có tầm quan trọng trong nghề đánh bắt thủ công, thường được bán tươi trong chợ cá. |
Sách truyện tranh, còn được gọi là comicbook, tạp chí truyện tranh hoặc (ở Vương quốc Anh và Ireland) đơn giản là truyện tranh, là một ấn phẩm gồm nghệ thuật truyện tranh dưới dạng các bức tranh tuần tự xen kẽ nhau đại diện cho từng cảnh riêng lẻ. Các khung hình thường được kèm theo văn mô tả và câu chuyện viết, thường là đoạn hội thoại được chứa trong các ô bóng bong chữ, là biểu tượng của nghệ thuật truyện tranh.
"Comic Cuts" là một tạp chí truyện tranh Anh được xuất bản từ năm 1890 đến năm 1953. Nó được tiền thân bởi "Ally Sloper's Half Holiday" (1884) nổi tiếng với việc sử dụng tranh tuần tự để mở rộng câu chuyện. Những tạp chí truyện tranh Anh này tồn tại song song với những tác phẩm "Penny dreadful" phổ biến (như "Spring-heeled Jack"), các "Story paper" dành cho thiếu niên và tạp chí hài hước Punch, là tạp chí đầu tiên sử dụng thuật ngữ "cartoon" với ý nghĩa hiện đại của một bức vẽ hài hước. Sự kết hợp giữa hình vẽ và từ viết đã được tiên phong bởi, trong số những người khác, William Blake (1757 - 1827) trong các tác phẩm như "The Descent Of Christ" của Blake (1804 - 1820).
Cuốn sách truyện tranh hiện đại đầu tiên (theo kiểu Mỹ), "Famous Funnies", được phát hành tại Hoa Kỳ vào năm 1934 và là một tái bản của các truyện tranh hài trên báo đã được xuất bản trước đó, đã đặt nền móng cho nhiều kỹ thuật kể chuyện được sử dụng trong truyện tranh. Thuật ngữ "sách truyện tranh" bắt nguồn từ việc các sách truyện tranh Mỹ trước đây là một tập hợp các truyện tranh có tính hài hước; tuy nhiên, thực tế này đã được thay thế bằng việc đăng các câu chuyện thuộc mọi thể loại, thường không mang tính hài hước.
Thị trường sách truyện tranh lớn nhất là ở Nhật Bản. Đến năm 1995, thị trường manga ở Nhật Bản được định giá lên tới 586.4 tỷ Yên (khoảng 6-7 tỷ USD), với doanh số bán hàng hàng năm của 1.9 tỷ cuốn sách manga (bao gồm các tập sách tankōbon và tạp chí manga) tương đương với 15 số trên mỗi người. Năm 2020, thị trường manga ở Nhật Bản đạt giá trị kỷ lục mới là 612.5 tỷ Yên nhờ sự tăng trưởng nhanh chóng của doanh số bán hàng manga kỹ thuật số cũng như tăng trưởng doanh số bán hàng in. Thị trường sách truyện tranh ở Hoa Kỳ và Canada được định giá là 1.09 tỷ USD vào năm 2016. Đến năm 2017, nhà phân phối manga Viz Media là nhà xuất bản sách truyện tranh lớn nhất ở Hoa Kỳ, tiếp theo là DC Comics và Marvel Comics với các tác phẩm đặc biệt dài đầy đủ bao gồm Superman, Batman, Wonder Woman, Spider-Man, the Incredible Hulk và the X-Men. Các loại sách truyện tranh bán chạy nhất ở Mỹ vào năm 2019 là truyện tranh thiếu niên (children's fiction) chiếm 41%, manga chiếm 28% và truyện tranh siêu anh hùng chiếm 10% thị phần. Thị trường sách truyện tranh lớn khác là ở Pháp, nơi truyện tranh Franco-Belgian và manga Nhật Bản mỗi loại đại diện cho 40% thị trường, tiếp theo là truyện tranh Mỹ chiếm 10% thị phần. |
Cụm tập đoàn quân Bắc Ukraina
Cụm tập đoàn quân Bắc Ukraina () là biên chế cấp Cụm tập đoàn quân của Lục quân Đức Quốc xã trong Thế chiến thứ hai, tác chiến tại chiến trường Tây Ukraina trong hơn 5 tháng.
Cụm tập đoàn quân được thành lập ngày 5 tháng 4 năm 1944 bằng cách đổi tên Cụm tập đoàn quân Nam dưới quyền Thống chế ("Generalfeldmarschall") Walter Model. Vào tháng 4 năm 1944, nó bao gồm Tập đoàn quân thiết giáp số 1, Tập đoàn quân thiết giáp số 4 và Tập đoàn quân số 1 Hungary. Khi Hồng quân phát động Chiến dịch Bagration vào cuối tháng 6, Model được điều chuyển về là Tư lệnh Cụm tập đoàn quân Trung tâm. Đại tướng Josef Harpe đảm nhận vị trí quyền tư lệnh Cụm tập đoàn quân Bắc Ukraina. Mùa hè năm 1944, cụm tập đoàn quân phòng ngự trước đòn tấn công của Phương diện quân Ukraina 1 thuộc Hồng quân trong chiến dịch tấn công chiến lược Lvov-Sandomir (13 tháng 7 - 29 tháng 8 năm 1944). Tháng 8 năm 1944, biên chế cụm tập đoàn quân gồm có Tập đoàn quân thiết giáp số 4, Tập đoàn quân số 17 và Cụm quân Heinrici ("Armeegruppe Heinrici"), chịu trách nhiệm phòng thủ giữa dãy núi Karpat và đầm lầy Pripyet ở Galicia. Ngày 23 tháng 9 năm 1944, cụm tập đoàn quân được đổi tên thành Cụm tập đoàn quân A.
Biên chế chủ lực.
Thành phần của Cụm tập đoàn quân vào ngày 15 tháng 7 năm 1944 là: |
Khối lượng mở ("Open interest" viết tắt là OI) còn được gọi là hợp đồng mở hoặc cam kết mở là tổng số "hợp đồng phái sinh chưa thanh toán" ("Outstanding derivative contract") trong tình trạng chưa được thanh toán trên thực tế (bù đắp bằng giao dịch). Đối với mỗi người mua các hợp đồng tương lai phải có một người bán. Kể từ thời điểm người mua hoặc người bán mở hợp đồng cho đến khi bên đối tác đóng hợp đồng, hợp đồng đó được coi là "mở". Theo quy định của pháp luật Việt Nam thì "Khối lượng mở của một chứng khoán phái sinh tại một thời điểm" (gọi là "khối lượng mở") là khối lượng chứng khoán phái sinh đang còn lưu hành tại thời điểm đó, chưa được thanh lý hoặc chưa được tất toán.
Khối lượng mở cũng là chỉ số cung cấp thông tin quan trọng liên quan đến tính thanh khoản của một hợp đồng quyền chọn. Nếu không có khối lượng mở cho một hợp đồng quyền chọn, thì không có thị trường thứ cấp cho quyền chọn đó. Khi quyền chọn có khối lượng mở lớn, chúng có số lượng lớn người mua và người bán. Một thị trường thứ cấp đang hoạt động sẽ làm tăng khả năng nhận được các lệnh đặt quyền chọn được thực hiện với giá tốt. Tất cả những thứ khác đều bình đẳng, khối lượng mở càng lớn thì càng dễ dàng giao dịch quyền chọn đó với mức chênh lệch hợp lý giữa giá mua và giá bán. Những người ủng hộ phân tích kỹ thuật cho rằng sự gia tăng hợp đồng mở cùng với việc tăng giá để xác nhận xu hướng tăng. Tương tự, sự gia tăng hợp đồng mở cùng với việc giảm giá xác nhận xu hướng thị trường giảm. Việc tăng hoặc giảm giá trong khi hợp đồng mở vẫn không thay đổi hoặc giảm có thể cho thấy khả năng đảo ngược xu hướng thị trường.
Mối quan hệ giữa xu hướng giá phổ biến và khối lượng mở (OI) có thể được tóm tắt bằng bảng liệt kê sau: |
Jack Hendry (cầu thủ bóng đá, sinh 1995)
Jack William Hendry (sinh ngày 7 tháng 5 năm 1995) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Scotland hiện tại đang thi đấu ở vị trí trung vệ cho câu lạc bộ Al-Ettifaq tại Giải Vô địch quốc gia Ả Rập Xê Út, và Đội tuyển bóng đá quốc gia Scotland.
Hendry được sinh ra tại Glasgow. Anh đã từng có thời gian là một cầu thủ trẻ với câu lạc bộ Celtic và Peterborough United. Anh gia nhập Dundee United để thử việc vào năm 2013 và sau đó ký hợp đồng với họ, nhưng thời gian ở đó của anh đã bị gián đoạn nghiêm trọng bởi một cơn sốt tuyến.
Sự nghiệp thi đấu.
Hendry gia nhập Partick Thistle vào tháng 8 năm 2014. Anh thường xuyên góp mặt trong đội trẻ của Thistle, trước khi ra mắt đội một cho đội bóng vào ngày cuối cùng của mùa giải 2014–15, trong trận hòa không bàn thắng với Motherwell tại Fir Park vào ngày 23 tháng 5 năm 2015.
Vào ngày 2 tháng 6 năm 2015, Hendry ký hợp đồng mới có thời hạn một năm với Jags, cùng với David Wilson, cùng các thủ môn Paul Gallacher và Tomáš Černý. Sau một giai đoạn tiền mùa giải xuất sắc, Hendry vào sân thay người trong trận mở màn mùa giải trước Hamilton chỉ 29 phút sau tấm thẻ đỏ trước đó của Frédéric Frans, anh tiếp tục để giúp đội nhà giữ sạch lưới cùng với Liam Lindsay ở hàng thủ khi trận đấu kết thúc với tỷ số 0–0. Sau trận đấu, có thông tin cho rằng câu lạc bộ Everton đã theo dõi Hendry.
Vào ngày 1 tháng 9 năm 2015, Hendry ký hợp đồng với Wigan Athletic. Anh gia nhập câu lạc bộ Shrewsbury Town tại EFL League One dưới dạng cho mượn đến hết mùa giải vào tháng 3 năm 2016.
Vào ngày 31 tháng 8 năm 2016, Hendry gia nhập Milton Keynes Dons dưới dạng cho mượn đến tháng 1 năm 2017. Vào ngày 4 tháng 10 năm 2016, Hendry có trận ra mắt cho Milton Keynes Dons, chiến thắng 1-0 trên sân khách tại EFL Trophy trước Peterborough United.
Hendry đã ký hợp đồng kéo dài hai năm với Dundee vào tháng 7 năm 2017. Anh thi đấu thường xuyên và trở thành cầu thủ chủ chốt của Dundee trong phần đầu của mùa giải 2017–18. Dundee đã từ chối lời đề nghị từ Celtic cho Hendry trong tháng 1 năm 2018, trước khi đồng ý mức phí kỷ lục của câu lạc bộ vào ngày 31 tháng 1.
Câu lạc bộ Celtic đã ký hợp đồng với Hendry có thời hạn 4 năm rưỡi vào ngày 31 tháng 1 năm 2018.
Anh ra mắt câu lạc bộ trong trận thua 1-0 trước Kilmarnock trên sân khách vào ngày 3 tháng 2.
Vào ngày 22 tháng 1 năm 2020, Hendry gia nhập câu lạc bộ Melbourne City tại A-League Men dưới dạng cho mượn trong phần còn lại của mùa giải. Trong lần ra sân thứ hai cho Melbourne, Hendry bị chấn thương dây chằng đầu gối phải phẫu thuật.
Hendry được cho mượn tại câu lạc bộ KV Oostende vào tháng 7 năm 2020, và Celtic đã đưa ra lựa chọn đầu tiên cho câu lạc bộ Bỉ để mua anh. Trong trận ra mắt tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Bỉ vào tháng 9 năm 2020, anh đã ghi bàn ấn định chiến thắng vào phút cuối trước KV Mechelen để mang về chiến thắng 1–0 cho câu lạc bộ mới của mình. Vào cuối mùa giải, Hendry được Sport/Voetbalmagazine vinh danh là cầu thủ được đánh giá cao nhất trong giải đấu. Hendry chuyển đến Oostende vào tháng 6 năm 2021.
Vào ngày 31 tháng 8 năm 2021, chỉ hai tháng sau khi ký hợp đồng với KV Oostende, Hendry gia nhập câu lạc bộ Club Brugge theo bản hợp đồng kéo dài 4 năm. Anh góp mặt trong trận hòa 1-1 của Brugge trước Paris Saint-Germain tại Champions League, nơi có sự góp mặt của các ngôi sao nổi tiếng (gồm Messi, Mbappé và Neymar thi đấu cùng nhau lần đầu tiên), và được BBC vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất trận. Hendry ghi bàn thắng đầu tiên cho đội bóng trong chiến thắng trước Royal Antwerp, giúp Club Brugge giành được chức vô địch của Giải bóng đá vô địch quốc gia Bỉ.
Cho mượn tại Cremonese.
Vào ngày 1 tháng 9 năm 2022, Hendry gia nhập câu lạc bộ Cremonese tại Serie A theo dạng cho mượn, với một tùy chọn để mua. Hendry ra mắt Cremonese ở Serie A vào ngày 11 tháng 9 năm 2022, trong trận hòa 1-1 trước Atalanta. Ngày 26 tháng 1 năm 2023, Hendry quyết định quay trở lại Club Brugge.
Vào ngày 26 tháng 7 năm 2023, Hendry ký bản hợp đồng có thời hạn đến năm 2026 với Al-Ettifaq tại Giải Vô địch quốc gia Ả Rập Xê Út, cùng với cựu đồng đội ở câu lạc bộ Celtic, Moussa Dembélé.
Sự nghiệp quốc tế.
Vào tháng 3 năm 2018, Hendry lần đầu tiên được triệu tập vlên Đội tuyển bóng đá quốc gia Scotland cho các trận giao hữu với Costa Rica và Hungary. Anh có trận ra mắt cho Scotland vào ngày 27 tháng 3, trong chiến thắng 1–0 trước Hungary. Hendry được triệu tập lại vào đội vào tháng 3 năm 2021, sau khi thể hiện tốt cho KV Oostende. Sau đó, anh có tên trong danh sách các cầu thủ đội tuyển Scotland tham dự Giải vô địch bóng đá châu Âu 2020, và ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên trong trận giao hữu tiền giải đấu gặp Hà Lan.
Hendry đã ghi bàn gỡ hòa quan trọng trong trận gặp Cộng hòa Ireland tại UEFA Nations League vào ngày 23 tháng 9 năm 2022, để rồi sau đó Scotland giành chiến thắng với tỷ số 2-1.
"Tính đến 4 tháng 6 năm 2023"
"Tính đến 20 tháng 6 năm 2023"
"Tính đến 24 tháng 9 năm 2022"
"Tỷ số và kết quả liệt kê bàn thắng đầu tiên của Scotland, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Henry." |
Ahuitzotl (tiếng Nahuatl: āhuitzotl, phát âm Nahuatl: [aːˈwit͡sot͡ɬ]. Là vị vua thứ tám của Đế chế Aztec, Huey Tlatoani của thành phố Tenochtitlan, ông cai trị từ năm 1486 đến khi qua đời vào năm 1502. Ahuitzotl lên nắm quyền vào năm 1486 sau cái chết của anh trai là Tizoc.
Sau khi lên ngôi, ông trấn áp nổi loạn và tập trung vào việc chinh phạt và mở rộng đế quốc cũng như tập trung hóa quyền lực của người Aztec ở Tenochtitlán. Ông đã chinh phục người Mixtec, Zapotec và các dân tộc khác từ Bờ biển Thái Bình Dương của Mexico cho đến phần phía tây của Guatemala, Đế chế Aztec dưới thời ông trải dài từ Đại Tây Dương đến Thái Bình Dương. Ông cũng cho xây dựng lại thành phố Tenochtitlan trên quy mô lớn hơn bao gồm cả việc mở rộng Đại kim tự tháp Huēyi Teōcalli ("ngôi đền lớn") để thờ thần chiến tranh và thần nông nghiệp vào năm 1487.
Trong thời gian trị vì của ông, người Mexica là phe lớn mạnh nhất trong Liên minh Bộ ba Aztec. Dựa trên uy tín của người Mexica trong quá trình mở rộng đế quốc, Hoàng đế đã bắt đầu sử dụng danh hiệu "huehuetlatoani" ("Người có tiếng nói nhất") để phân biệt mình với những người cai trị của Texcoco và Tlacopan. Ông có thể là nhà chỉ huy quân sự vĩ đại nhất được biết đến ở Mesoamerica thời tiền Colombo, người đã tăng gấp đôi diện tích đất dưới sự thống trị của Aztec.
Ngày sinh của ông không được biết chắc chắn, nhưng người ta biết rằng ông trẻ hơn Tízoc. Ông là cháu nội của Hoàng đế Itzcoátl và cháu ngoại của Hoàng đế Moctezuma I. Cha của ông là Tezozomoc. Ông là em trai của Axayácatl và Tízoc, những người tiền nhiệm của ông. Ahuítzotl là cha đẻ của Cuauhtémoc, Tlatoani cuối cùng của Tenochtitlan. |
Giao dịch bất động sản
Giao dịch bất động sản ("Real estate transaction") là quá trình theo đó các quyền đối với một đơn vị tài sản (hoặc bất động sản được chỉ định) được chuyển giao giữa hai hoặc nhiều bên, ví dụ như trong trường hợp chuyển nhượng bất động sản thì một bên là (những) người bán và một bên là (những) người mua.
Giao dịch bất động sản thường là khá phức tạp do thủ tục rối rắm của các quyền tài sản được chuyển nhượng, số tiền được giao dịch và các quy định của pháp luật, các công ước và yêu cầu cũng khác nhau đáng kể giữa các quốc gia khác nhau trên thế giới và giữa các thực thể pháp lý nhỏ hơn (khu vực tài phán). Tiếp cận theo một cách trừu tượng hơn, giao dịch bất động sản, giống như các giao dịch tài chính khác, phát sinh ra chi phí giao dịch. Để xác định và có thể giảm các chi phí giao dịch này, Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) đã giải quyết vấn đề này thông qua một nghiên cứu do Ủy ban Châu Âu ủy quyền và thông qua một hành động nghiên cứu. Hoạt động nghiên cứu được đề cập là "Lập mô hình giao dịch bất động sản" ("Modelling Real Property Transactions") đã điều tra các phương pháp mô tả các giao dịch được chọn một cách chính thức để cho phép so sánh giữa các quốc gia/khu vực pháp lý.
Các mô tả được thực hiện bằng cả định dạng đơn giản hơn, bộ mẫu "Trường hợp sử dụng cơ bản" ("Basic Use Case") và các ứng dụng nâng cao hơn của Ngôn ngữ lập mô hình thống nhất. Các mô hình quy trình được so sánh thông qua phương pháp dựa trên phương pháp luận và chi phí giao dịch tài sản quốc gia được ước tính cho Phần Lan và Đan Mạch based on the directions of the United Nations System of National Accounts. dựa trên hướng dẫn của "Hệ thống Tài khoản Quốc gia của Liên hợp quốc" ("United Nations System of National Accounts"). Giao dịch bất động sản: gồm phân lô (subdivision), chuyển nhượng ("conveyance") và thế chấp ("mortgaging"), khi chúng được thực hiện ở năm quốc gia Bắc Âu được mô tả chi tiết. Có một phiên bản dịch sang tiếng Anh cho phần tiếng Đan Mạch.
Ở Việt Nam, thị trường bất động sản và giao dịch bất động sản phải qua sàn cũng là những vấn đề kinh tế nổi cộm và chưa thống nhất quan điểm. Quan điểm của nhà cầm quyền cố gắng đưa việc giao dịch bất động sản qua sàn do Nhà nước kiểm soát làm dậy lên những tranh luận liên hồi. Việc bán và mua bất động thông qua sàn giao dịch đã được ứng dụng ở nhiều quốc gia trên thế giới. Lợi ích của việc thực hiện giao dịch bất động sản qua sàn chính là tính minh bạch. Giống như giao dịch trên thị trường chứng khoán, các giao dịch đất đai qua sàn phải đăng ký và công bố công khai thông tin đầy đủ về tài sản và giá cả. Điều này giúp nhà đầu tư hình dung rõ hơn về giá trị thực của bất động sản và giảm nguy cơ mất tiền. Ở Việt Nam, tình trạng lừa đảo trong lĩnh vực bất động sản chiếm tỷ lệ khá lớn trong các vụ án lừa đảo, hiện nay người mua nhà, nhất là mua nhà ở hình thành trong tương lai chịu nhiều rủi ro và dễ bị lừa, cụ thể là chất lượng nhà sẽ không tốt như khi quảng cáo, người mua nhà không nhận được sổ hồng đúng tiến độ.
Tuy vậy, cũng có lo ngại về việc bắt buộc giao dịch bất động sản qua sàn, việc buộc giao dịch qua sàn giao dịch bất động sản sẽ làm tăng thêm tầng nấc trung gian, tăng chi phí giao dịch và được tính vào giá giao dịch. Tiềm ẩn nguy cơ lợi dụng quy định pháp luật để độc quyền hoặc sàn giao dịch bất động sản câu kết với một trong các bên tham gia giao dịch, làm nhiễu loạn thị trường, không phản ánh đúng quan hệ cung cầu, giá cả. Có những ý kiến nêu lên thực trạng về bất động sản giao dịch qua sàn thiếu cơ sở pháp lý, ẩn chứa nhiều rủi ro, sự lo ngại khi người môi giới ở sàn giao dịch có thể che giấu những thông tin liên quan đến pháp lý, hoặc quảng cáo không thực tế, có nhiều ý kiến đề xuất bỏ luôn sàn giao dịch bất động sản. Tuy vậy, bất chấp những ý kiến phân tích, Chính phủ khăng khăng quan điểm giao dịch bất động sản phải qua sàn điều này dẫn đến các Doanh nghiệp lo ngại về việc có nên đưa ra thêm một nấc trung gian khi quy định các giao dịch bất động sản phải thực hiện thông qua sàn vì như vậy doanh nghiệp phải lo thêm chi phí, việc quy định mua bán phải qua sàn không phù hợp và không thống nhất với hệ thống pháp luật, đồng thời sinh ra đặc quyền đặc lợi, lợi ích nhóm cho các sàn giao dịch bất động sản, việc ép giao dịch bất động sản qua sàn là chi phối quyền lợi hợp pháp của công dân, không phù hợp với luật liên quan. |
Francisco Manuel "Xisco" Pires Costa (sinh ngày 25 tháng 1 năm 1998) là một cầu thủ bóng đá người Andorra hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ SC Vianense và Đội tuyển bóng đá quốc gia Andorra.
Sự nghiệp quốc tế.
Pires ra mắt quốc tế cho Andorra vào ngày 8 tháng 10 năm 2020, trong trận giao hữu gặp Cabo Verde trên Sân vận động Quốc gia Andorra, kết thúc với tỷ số 2-1 nghiêng về đội khách.
"Tính đến 6 tháng 6 năm 2021" |
Ayoub El Hmidi (sinh ngày 30 tháng 9 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá người Gibraltar hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Torrijos tại Tercera División và Đội tuyển bóng đá quốc gia Gibraltar.
Sự nghiệp quốc tế.
El Hmidi hiện đang là cầu thủ ra sân nhiều nhất cho đội tuyển U-21 Gibraltar, với 18 lần ra sân. Anh ra mắt quốc tế cho Gibraltar vào ngày 17 tháng 6 năm 2023, trong trận đấu thuộc khuôn khổ Vòng loại giải vô địch bóng đá châu Âu 2024 gặp Pháp. Trận đấu đó kết thúc với tỷ số 3–0 nghiêng về đội tuyển Pháp. |
Giải quần vợt Thái Lan Mở rộng 2023
Giải quần vợt Thái Lan Mở rộng 2023 là một giải quần vợt WTA chuyên nghiệp thi đấu trên mặt sân cứng ngoài trời. Đây là lần thứ 3 Giải quần vợt Thái Lan Mở rộng được tổ chức và là một phần của WTA 250 trong WTA Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại True Arena Hua Hin ở Hua Hin, Thái Lan, từ ngày 30 tháng 1 đến ngày 5 tháng 2 năm 2023.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Marie Bouzková → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Léolia Jeanjean → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Kristína Kučová → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Magda Linette → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Claire Liu → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Ajla Tomljanović → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Han Xinyun / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Luksika Kumkhum / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Natalija Stevanović / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Han Xinyun / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Moyuka Uchijima → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Wang Xinyu / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Marta Kostyuk / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Elena-Gabriela Ruse → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Natalija Stevanović / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Linda Fruhvirtová / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Zhu Lin đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Lesia Tsurenko 6–4, 6–4
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Chan Hao-ching / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Wu Fang-hsien đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Wang Xinyu / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Zhu Lin, 6–1, 7–6(8–6) |
Ashida Mana (tiếng Nhật: 芦田愛菜; Hepburn: "Ashida Mana"; Hán-Việt: "Lư Điền Ái Thạo"; sinh ngày 23 tháng 6 năm 2004) là một nữ diễn viên, người mẫu, ca sĩ và MC người Nhật Bản. Lần xuất hiện đầu tiên của cô là trong một phim ngắn của Asahi Broadcasting Corporation, và cô đã dần trở nên nổi tiếng sau khi tham gia bộ phim truyền hình "Mother". Ashida trở thành ngôi sao nữ đóng vai chính trẻ tuổi nhất trong lịch sử truyền hình Nhật Bản khi tham gia phim "Sayonara Bokutachi no Youchien", và là nữ diễn viên chính trẻ nhất trong một bộ phim dài tập khi xuất hiện trong "Marumo no Okite" vào mùa xuân năm 2011.
Cô cũng xuất hiện trong các bộ phim điện ảnh Nhật Bản như "Confessions" và "Bunny Drop". Ashida và bạn diễn Suzuki Fuku đã cùng trình bày ca khúc nổi tiếng năm 2011 "Maru Maru Mori Mori", bài hát mở đầu của bộ phim "Marumo no Okite".
Ashida sinh ngày 23 tháng 6 năm 2004 tại Nishinomiya, tỉnh Hyogo của Nhật và là đứa con một duy nhất trong gia đình. Cô ấy thường được gọi là Mana-chan, là sự kết hợp giữa tên riêng của cô và một kính ngữ tiếng Nhật được dùng xưng hô với trẻ em (-chan). Ashida tiết lộ rằng cô ấy là một fan hâm mộ của nhóm nhạc K-pop Kara. Cô thích đi xe đạp một bánh, và đọc hơn 60 cuốn sách mỗi tháng.
Khởi đầu nghiệp diễn.
Ashida xuất hiện lần đầu trong một bộ phim ngắn của đài Asahi Broadcasting Corporation, "Bokenmama" vào năm 2009. Bộ phim đầu tiên của cô là live-action chuyển thể từ manga "Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora" vào năm 2010. Cùng năm, cô tham gia bộ phim "Confessions" với vai Moriguchi Manami. Cô cũng xuất hiện trong bộ phim "Ghost: Mouichido Dakishimetai", một phiên bản làm lại của Nhật Bản từ bộ phim "Ghost" năm 1990. Với vai diễn trong bộ phim này, cô đã chiến thắng giải thưởng "Người mới đến của năm" tại Giải thưởng Hàn lâm Nhật Bản lần thứ 34.
Ngoài diễn xuất, Ashida còn tham gia lồng tiếng cho các bộ phim nước ngoài được phát hành tại Nhật Bản. Cô lồng tiếng cho Agnes trong phiên bản tiếng Nhật của bộ phim "Despicable Me", và cô ấy là người lồng tiếng cho nhân vật Phương Đăng thời trẻ trong bản phát hành tiếng Nhật của "Đường Sơn đại địa chấn".
2010-2011: Vươn tới sự nổi tiếng.
Ashida nổi lên sau khi xuất hiện trong bộ phim truyền hình "Mother", với vai Michiki Reina, một đứa trẻ bị mẹ bạo hành. Cô đã giành được các giải thưởng như Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất tại Nikkan Sports Drama Grand Prix lần thứ 14 và Giải đặc biệt tại Giải thưởng phim truyền hình Tokyo lần thứ 4 cho vai diễn của cô. Năm 6 tuổi, Ashida trở thành nữ diễn viên chính trẻ tuổi nhất truyền hình Nhật Bản khi đóng phim "Sayonara Bokutachi no Youchien" vào năm 2011. Vào mùa xuân, cô trở thành nữ diễn viên trẻ nhất trong dòng phim chính kịch Nhật Bản khi góp mặt trong "Marumo no Okite". Cô đóng vai chính trong bộ phim này với nam diễn viên 6 tuổi Suzuki Fuku. Bộ phim đã nhận được tỷ suất người xem là 23,9% cho tập cuối và tỷ suất trung bình là 15,48% cho toàn bộ thời lượng phát sóng.
Cô ấy đã ra mắt ngành ca nhạc với Suzuki. Họ hát bài mở đầu của "Marumo no Okite" là "Maru–Maru–Mori-Mori!", dưới tên nhóm tạm thời là Kaoru cho Tomoki, Tamani Mook. Bài hát này, được thu âm thành đĩa đơn, được phát hành vào ngày 25 tháng 5 năm 2011 bởi Universal Music và đứng thứ ba trên bảng xếp hạng Oricon, khiến bộ đôi này trở thành nhóm nhạc trẻ nhất trong lịch sử đạt được vị trí top 10 trên bảng xếp hạng Oricon. Kỷ lục trước đó được lập bởi nhóm Kigurumi vào năm 2006. Họ cũng tham gia phiên bản mùa hè của Lễ hội âm nhạc FNS, được phát sóng vào ngày 6 tháng 8 năm 2011 trên mạng truyền hình Fuji.. Vào ngày 14 tháng 8 năm 2011, Ashida xuất hiện trong chương trình truyền hình âm nhạc NHK Music Japan cùng với Suzuki, nữ diễn viên Ohashi Nozomi và nam diễn viên Kato Seishiro. Đây là lần đầu tiên cả ba xuất hiện trong cùng một chương trình, trong phân đoạn mang tên "MJ Summer Holidays: Children's Special".
Đầu năm 2011, Ashida góp mặt trong một số bộ phim Nhật Bản, trong đó có Inu to "Anata no Monogatari", và "Hankyū Densha".
Cuối 2011: ca sĩ solo và ra mắt dẫn chương trình tạp kỹ.
Ashida đóng chung với nam diễn viên Matsuyama Kenichi trong bộ phim chuyển thể từ truyện tranh "Usagi Drop". Cô đóng vai chính Rin, và được khen ngợi rộng rãi cho màn trình diễn của cô ấy. Đạo diễn của phim, Sabu, khen ngợi cô, nói rằng tiếng cười của cô "luôn vang khắp phim trường, tạo nên bầu không khí yên bình trong phim trường". Nhà phê bình Mark Schilling của The Japan Times nói rằng cô ấy "hoàn thành một cách liền mạch quá trình phát triển từ một đứa trẻ bơ vơ trở thành một cô bé vui tươi, dù là có cảm nhận xuất chúng, đồng thời dễ dàng quyến rũ mọi người.". Ashida đã giành giải "Diễn viên mới xuất sắc nhất" tại Lễ trao giải Blue Ribbon lần thứ 54. Cô là người trẻ nhất nhận được giải thưởng này, đánh bại kỷ lục năm 1983 của nữ diễn viên Harada Tomoyo.
Vào tháng 10 năm 2011, Ashida bắt đầu đồng tổ chức chương trình trò chuyện và tạp kỹ NTV "Meringue no Kimochi" với những MC lâu năm của chương trình, Hisamoto Masami và Ito Asako. Điều này khiến cô trở thành người dẫn chương trình thường lệ trẻ nhất của một chương trình trò chuyện hoặc tạp kỹ.
Vào ngày 15 tháng 9 năm 2011, có thông báo rằng Ashida sẽ ra mắt âm nhạc solo với Universal Music. Cô đã phát hành đĩa đơn đầu tiên vào tháng 10 năm 2011 và album đầu tay của cô vào cuối năm 2011. Album có những bài hát mà "Mama (mẹ của Mana) muốn Mana-chan hát". Hồ sơ chính thức của cô ấy trên trang web của Universal Music đã được tiết lộ trong buổi thông báo. Đĩa đơn này, một bản nhạc dance sôi động với nhịp điệu vui vẻ và tương tự như Maru–Maru–Mori-Mori!, mang tên "Sutekina Nichiyōbi: Gyu Gyu Good Day!". Đĩa đơn được phát hành tại Nhật Bản vào ngày 26 tháng 10 năm 2011 và được sử dụng trong quảng cáo cho Seven I Holdings Co. Nó ra mắt ở vị trí thứ 4 trên bảng xếp hạng hàng tuần của Oricon. Điều đó khiến Ashida Mana trở thành nghệ sĩ solo trẻ tuổi nhất lọt vào bảng xếp hạng TOP10 hàng tuần của Oricon vào tuần ra mắt, khi mới 7 tuổi 4 tháng, phá vỡ kỷ lục trước đó là 13 tuổi do Goto Kumiko thiết lập vào năm 1987.
Album đầu tay của Ashida, mang tên "Happy Smile!", được phát hành tại Nhật Bản vào ngày 23 tháng 11 năm 2011. Nó ra mắt ở vị trí thứ 8 trên bảng xếp hạng hàng tuần của Oricon, đưa Mana Ashida trở thành nghệ sĩ trẻ nhất, 7 tuổi 5 tháng, có một album ở vị trí top 10. Cô đã đánh bại kỷ lục trước đó là 13 năm 8 tháng do ca sĩ người Canada Rene Simard lập vào năm 1974.
Ashida và Suzuki đã trở thành những người trẻ tuổi nhất tham gia cuộc thi hát Kōhaku Uta Gassen hàng năm khi tham gia phiên bản thứ 62 của nó.
Ashida lồng tiếng cho nhân vật nữ chính Annie trong bộ phim hoạt hình Nhật Bản chuyển thể từ loạt phim "Magic Tree House" và là vai diễn đầu tiên trong năm 2012. Cô ấy đã hát ca khúc mở đầu của bộ anime "Jewelpet Kira☆Deco!". Bài hát mang tên "Zutto Zutto Tomodachi", cũng được sử dụng trong bộ phim hoạt hình năm 2012 "Jewelpet the Movie: Sweets Dance Princess". Ashida cũng xuất hiện trong phim với vai Công chúa Mana. Bài hát được phát hành dưới dạng đĩa đơn vào ngày 16 tháng 5 năm 2012, và đạt vị trí thứ 17 trên Bảng xếp hạng đĩa đơn hàng tuần của Oricon.
Ashida đóng vai Kinoshita Miu, người con gái tuổi vị thành niên của một ông bố đơn thân mắc bệnh Alzheimer, trong bộ phim truyền hình mùa hè "Beautiful Rain" của Fuji TV. Cô cũng đã trình bày ca khúc chủ đề của phim, mang tên "Ame ni Negai o". Được viết bởi nhạc sĩ Matsutoya Yumi, Ame ni Negai o là bài hát nhạc phim truyền hình đầu tiên Mana biểu diễn solo. Đĩa đơn được phát hành tại Nhật Bản vào ngày 1 tháng 8 năm 2012.
Vào ngày 27 tháng 12 năm 2012, cô đã tổ chức buổi biểu diễn ca nhạc solo đầu tiên của mình tại Curian Shinagawa General Citizen Hall ở Tokyo.
Ashida ra mắt tại Hollywood với vai Mori Mako thời trẻ trong bộ phim "Siêu đại chiến" năm 2013. Cô đã thử vai vào tháng 10 năm 2011, khi đó cô ấy đã gây ấn tượng với ban giám khảo bằng khả năng biểu cảm phong phú của mình. Cô đến Toronto để quay bộ phim, nơi cô gặp được đạo diễn Guillermo del Toro. Del Toro đã cho phép Ashida gọi ông là "Totoro-san", do cô không thể phát âm họ của ông.
Ashida cũng xuất hiện trong Phiên bản trẻ em của chương trình Ai là triệu phú?! bản tiếng Nhật vào ngày 2 tháng 1 năm 2013. Cô đã giành được giải thưởng cao nhất, 1.000.000 yên và trở thành người chiến thắng trẻ tuổi nhất trong chương trình này.
Năm 2014, Ashida đóng vai chính trong bộ phim truyền hình "Ashita, Mama ga Inai" với vai Post, một đứa trẻ bị bỏ rơi khi mới chào đời. Diễn xuất của cô trong bộ phim truyền hình này được đánh giá cao, với 50,8% người xem bày tỏ sự hài lòng cao với diễn xuất của cô trong một cuộc khảo sát do Oricon thực hiện. Năm 2015, cô đóng vai chính trong "Rugged!" với vai chủ tịch công ty 10 tuổi và là vai chính đầu tiên của cô trong một phim truyền hình của đài NHK.
Vào tháng 4 năm 2017, Ashida được nhận vào trường trung học cơ sở Keio, một trong những trường trung học cơ sở nổi tiếng nhất ở khu vực Đại Tokyo, sau khi vượt qua kỳ thi tuyển sinh.
Vào tháng 3 năm 2023, Ashida đã tốt nghiệp trường cấp ba Keio. |
Văn hóa Bahrain là một phần của nền văn hóa lịch sử của vùng Đông Ả Rập. Do đó, nền văn hóa Bahrain tương tự như các nền văn hóa của các nước láng giềng Ả Rập khác ở vùng Vịnh Ba Tư. Bahrain được biết đến với chủ nghĩa thế giới, dân cư Bahrain đa dạng về mặt sắc tộc. Mặc dù quốc giáo là Hồi giáo, quốc gia này sẵn sàng đón nhận các tôn giáo khác: có nhiều nhà thờ Công giáo và Chính thống giáo, đền thờ Ấn Độ giáo cũng như giáo đường Do Thái giáo (hiện nay đã không còn tồn tại) hiện diện trên đảo.
Con người và di sản.
Dân cư Bahrain đa dạng về mặt sắc tộc. Có ít nhất 8–9 nhóm dân tộc khác nhau là người Bahrain. Người Bahrain theo Hồi giáo Shia được chia thành hai nhóm sắc tộc chính: Baharna và Ajam. Hầu hết người Bahrain Shia là dân tộc Baharna, người Baharna là hậu duệ của những cư dân gốc tiền Hồi giáo của Bahrain. Người Baharna nói một loại tiếng Ả Rập được gọi là tiếng Ả Rập Bahrain. Người Ajam là người Shia thuộc sắc tộc Ba Tư. Họ duy trì một nền văn hóa và ngôn ngữ riêng biệt, đồng thời họ có ảnh hưởng lớn đến văn hóa Bahrain.
Trong số những người Bahrain theo Hồi giáo Sunni, cũng có nhiều nhóm sắc tộc khác nhau. Người Bahrain Sunni chủ yếu được chia thành hai nhóm sắc tộc chính: người Ả Rập thành thị (al Arab) và người Huwala. Người Ả Rập thành thị hầu hết là hậu duệ của người Ả Rập Sunni từ miền trung Ả Rập, những người (cùng với Baharna) theo truyền thống là thợ lặn ngọc trai, thương nhân, thủy thủ, thương nhân và ngư dân trong thời kỳ tiền dầu mỏ. Người Huwala là hậu duệ của người Iran theo dòng Sunni; một số trong số họ là người Ba Tư, và những người khác là người Ả Rập Sunni.
Ngoài các nhóm dân tộc Bahrain bản địa này, còn có các dân tộc người Ả Rập gốc Phi và Baloch. Người Bahrain Baloch là hậu duệ của dân tộc Baloch từ Baluchistan. Hầu hết người Bahrain gốc Phi đến từ phía đông châu Phi và có truyền thống sống ở đảo Muharraq và Riffa. Người Bahrain gốc Ấn Độ hầu hết là hậu duệ của các thương nhân Ấn Độ giàu có từ thời kỳ tiền dầu mỏ, được gọi là Bania. Một nhóm nhỏ hơn gồm người Bahrain Sunni là hậu duệ của những người tị nạn Palestine đã nhập quốc tịch và những người nhập cư Ả Rập Levant khác.
Chỉ khoảng một nửa dân số là người Ả Rập. Dân cư sinh ra ở nước ngoài, bao gồm hơn một nửa dân số, chủ yếu đến từ Iran, Ấn Độ, Pakistan, Philippines, Anh và Hoa Kỳ. Khoảng 3/5 lực lượng lao động chủ yếu ở châu Á là người nước ngoài.
Dân cư chủ yếu là người Hồi giáo và bao gồm cả hai dòng Sunni và Shia. Bahrain cũng có số người theo Cơ đốc giáo lớn nhất trong các quốc gia Ả Rập ở Vịnh Ba Tư. Hàng ngàn Cơ đốc nhân có quốc tịch Bahrain, cùng với quốc gia GCC gần nhất, Kuwait, chỉ có khoảng 400 công dân Cơ đốc giáo. Tiếng Ả Rập là ngôn ngữ chính thức của Bahrain, tuy nhiên, tiếng Anh cũng được sử dụng rộng rãi như một ngôn ngữ chung. Ngữ hệ Achomi và tiếng Ba Tư được sử dụng rộng rãi bởi người Bahrain Ajam. Nhiều người Bahrain có kiến thức làm việc không chỉ về tiếng Anh mà cả tiếng Hindi và tiếng Urdu.
Bóng đá là môn thể thao hiện đại phổ biến nhất, trong khi các trò giải trí truyền thống như cưỡi ngựa, săn linh dương và săn thỏ rừng vẫn được những người Bahrain giàu có hơn thực hiện.
Các nghề thủ công truyền thống được nhà nước và nhân dân hỗ trợ. Bảo tàng Quốc gia Bahrain ở Manama chứa các hiện vật địa phương có niên đại từ thời cổ đại, chẳng hạn như tượng nhỏ bằng ngà voi, đồ gốm, đồ đồng và nhẫn vàng, nhiều trong số đó phản ánh những ảnh hưởng từ các nền văn hóa khác nhau từ bên ngoài Bahrain. Ngoài ra còn có một cộng đồng nghệ thuật tiên phong nhỏ nhưng đang phát triển mạnh mẽ.
Trang phục truyền thống.
Trang phục truyền thống của phụ nữ Bahrain là "abaya", một chiếc áo choàng dài màu đen, rộng rãi, được mặc cùng với một miếng vải đen trên đầu gọi là "hijab".
"Thobe" (hoặc 'dishdasha' ở Kuwait) là một loại quần áo rộng, dài tay, dài đến mắt cá chân. Quần mùa hè có màu trắng và được làm bằng bông và quần mùa đông có màu đen và được làm bằng len.
"Ghutra" là một chiếc khăn vuông, làm bằng bông, được gấp lại theo hình tam giác và đeo bên ngoài "keffiyeh". Ở Bahrain, nó thường có màu đỏ và trắng hoặc toàn màu trắng. Không có ý nghĩa quan trọng đối với đàn ông mặc ở Bahrain, mặc dù sự lựa chọn này có ý nghĩa ở các quốc gia vùng Vịnh Ba Tư khác.
"Keffiyeh" là một chiếc mũ sọ dệt kim màu trắng được đội dưới "ghutra".
"Agal" là một sợi dây dày, đôi, màu đen được đeo trên đầu "ghutra" để giữ cố định.
Trong một số trường hợp, người Bahrain mặc áo "bisht", một loại áo choàng làm bằng len, bên ngoài "thobe". Không giống như "thobe", "bisht" mềm và thường có màu đen, nâu hoặc xám.
Garqee'an là một lễ kỷ niệm hai năm một lần được tổ chức ở Bahrain và phần còn lại của Đông Ả Rập, diễn ra vào đêm thứ 15 của tháng Hồi giáo Sha'aban và vào đêm thứ 15 của tháng Ramadan. Nó được đánh dấu bằng việc trẻ em mặc trang phục truyền thống và đi từng nhà để nhận các loại hạt và kẹo từ hàng xóm, đồng thời hát các bài hát truyền thống. Truyền thống này đã tồn tại hàng trăm năm và ăn sâu vào văn hóa vùng Vịnh.
Mặc dù lễ kỷ niệm Garqee'an có những điểm tương đồng bề ngoài với phong tục trick-or-treat trong Halloween, được thực hiện ở một số nước phương Tây, nhưng nó không liên quan đến sự kinh dị và không có nguồn gốc liên quan đến Halloween.
Phương tiện truyền thông.
Một số tờ báo hàng tuần và hàng ngày được xuất bản bằng tiếng Ả Rập: "Akhbar Al Khaleej", "Al Ayam", "Al Waqt", "Al-Wasat" được cho là trang báo phổ biến nhất của quốc gia này vào năm 2011 với số lượng phát hành hàng ngày là 15.000 và số lượng độc giả từ 45.000 đến 60.000. Một số tờ báo xuất hiện bằng tiếng Anh: "Gulf Daily News", "Daily Tribune". Hầu hết báo chí thuộc sở hữu tư nhân và không bị kiểm duyệt miễn là nó không chỉ trích giới cầm quyền. Các đài phát thanh và truyền hình nhà nước phát sóng hầu hết các chương trình bằng tiếng Ả Rập: có cả các kênh bằng tiếng Anh và tiếng Hindi (đài phát thanh). Một công ty xuất bản kỹ thuật số mới đang thu hút sự chú ý của khách du lịch, người nước ngoài và cư dân trẻ tuổi ở Bahrain là LocalBH với nội dung đa dạng từ các điểm du lịch, giải trí và các sự kiện cập nhật ở Bahrain.
Nghệ thuật, âm nhạc và khiêu vũ.
Nghệ thuật bao gồm các bài đọc Kinh Qur'an, các điệu múa kèm theo chơi trống và kể chuyện. Các nhà thơ của Bahrain nổi tiếng với những câu thơ đầy chất thơ và tiếp nối những truyền thống lâu đời đồng thời khám phá ra những chủ đề mới. Sinh nhật và kết hôn đòi hỏi các lễ kỷ niệm quy mô lớn ở Bahrain, thường là một niềm vui để tham gia. Ngoài ra, người dân Bahrain còn được biết đến với kỹ năng nghệ thuật của họ, những chiếc thuyền được sử dụng để đánh cá và lấy ngọc trai là một ví dụ về nghề thủ công. Đồ trang sức truyền thống cũng nói lên nhiều điều về những thiết kế phức tạp mà người dân Bahrain có thể nghĩ ra.
"Khaleeji" là một phong cách âm nhạc dân gian Ả Rập từ vùng Vịnh Ba Tư, được chơi ở Bahrain với đa nhịp điệu. Phong cách chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của âm nhạc Châu Phi. Truyền thống lặn tìm ngọc trai của Bahrain được biết đến với những bài hát có tên là "fidjeri". "Fidjeri" là một tiết mục âm nhạc được biểu diễn theo truyền thống bởi các thợ lặn ngọc trai nam của Bahrain. Nó bao gồm ca hát, vỗ tay, trống và nhảy múa với chum nước bằng đất. "Liwa" là một loại hình âm nhạc và khiêu vũ được biểu diễn chủ yếu trong các cộng đồng có hậu duệ của người Đông Phi, chẳng hạn như Muharraq và Hidd.
Âm nhạc của Bahrain theo chế độ truyền thống. Chúng rất công phu và mang tính lặp đi lặp lại. Nó được chơi trên oud (tổ tiên của đàn lute) và rebab (nhạc cụ một dây). Bahrain cũng có truyền thống khiêu vũ dân gian. "Ardha" là một điệu múa kiếm của nam giới, đi kèm với những người đánh trống truyền thống và một nhà thơ, người hát lời bài hát.
Một số ít phim truyện đã được sản xuất trong nước; bộ phim đầu tiên là bộ phim chính kịch năm 1990 "The Barrier" của Bassam Al-Thawadi. Rạp chiếu phim đã trở thành cơ sở nổi tiếng từ đầu những năm 1920 khi một rạp chiếu phim tạm thời được thành lập.
Vào ngày 1 tháng 9 năm 2006, Bahrain đã thay đổi ngày cuối tuần từ Thứ Năm và Thứ Sáu thành Thứ Sáu và Thứ Bảy, để có một ngày cuối tuần được chia sẻ với phần còn lại của thế giới. Các ngày lễ đáng chú ý trong nước được liệt kê dưới đây: |
Thailand Open 2023 - Đơn
Zhu Lin là nhà vô địch, đánh bại Lesia Tsurenko trong trận chung kết, 6–4, 6–4. Đây là danh hiệu đơn WTA Tour đầu tiên của Zhu.
Magda Linette là đương kim vô địch, nhưng rút lui trước khi giải đấu bắt đầu.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Hợp đồng quyền chọn
Hợp đồng quyền chọn ("Option contract") hay gọi đơn giản là quyền chọn được định nghĩa là "một lời hứa đáp ứng các yêu cầu để hình thành hợp đồng và hạn chế quyền của người hứa khi rút lại một đề nghị". Hợp đồng quyền chọn phổ biến trong các môn thể thao chuyên nghiệp. Về bản chất, Hợp đồng quyền chọn là một loại hợp đồng bảo vệ người được đề nghị khỏi không bị người đề nghị thu hồi đề nghị giao kết hợp đồng. Điều 64 Luật Thương mại Việt Nam năm 2005 quy định: "Hợp đồng mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch hàng hoá bao gồm hợp đồng kỳ hạn và hợp đồng quyền chọn. Hợp đồng về quyền chọn mua hoặc quyền chọn bán là thỏa thuận, theo đó bên mua quyền có quyền được mua hoặc được bán một hàng hóa xác định với mức giá định trước (gọi là giá giao kết) và phải trả một khoản tiền nhất định để mua quyền này (gọi là tiền mua quyền). Bên mua quyền có quyền chọn thực hiện hoặc không thực hiện việc mua hoặc bán hàng hóa đó".
Theo thông luật, cần phải xem xét hợp đồng quyền chọn vì nó vẫn là một dạng hợp đồng như các loại hợp đồng thông dụng khác. Thông thường, người được chào hàng có thể cân nhắc hợp đồng quyền chọn bằng cách trả tiền cho hợp đồng hoặc bằng cách cung cấp giá trị dưới một số hình thức khác, chẳng hạn như bằng cách thực hiện hoặc hoãn trả nợ. Nhìn chung, các tòa án sẽ cố gắng cân nhắc nếu có bất kỳ căn cứ nào để làm như vậy. Xem xét để biết thêm thông tin. Bộ luật Thương mại Thống nhất (UCC) đã loại bỏ nhu cầu xem xét các ưu đãi chắc chắn giữa các thương nhân trong một số trường hợp hạn chế.
Bên mua quyền chọn mua hoặc quyền chọn bán phải trả tiền mua quyền chọn để được trở thành bên giữ quyền chọn mua hoặc giữ quyền chọn bán. Số tiền phải trả cho việc mua quyền chọn do các bên thoả thuận. Bên giữ quyền chọn mua có quyền mua nhưng không có nghĩa vụ phải mua hàng hoá đã giao kết trong hợp đồng. Trường hợp bên giữ quyền chọn mua quyết định thực hiện hợp đồng thì bên bán có nghĩa vụ phải bán hàng hoá cho bên giữ quyền chọn mua. Trường hợp bên bán không có hàng hoá để giao thì phải thanh toán cho bên giữ quyền chọn mua một khoản tiền bằng mức chênh lệch giữa giá thoả thuận trong hợp đồng và giá thị trường do Sở giao dịch hàng hoá công bố tại thời điểm hợp đồng được thực hiện.
Bên giữ quyền chọn bán có quyền bán nhưng không có nghĩa vụ phải bán hàng hoá đã giao kết trong hợp đồng. Trường hợp bên giữ quyền chọn bán quyết định thực hiện hợp đồng thì bên mua có nghĩa vụ phải mua hàng hoá của bên giữ quyền chọn bán. Trường hợp bên mua không mua hàng thì phải thanh toán cho bên giữ quyền chọn bán một khoản tiền bằng mức chênh lệch giữa giá thị trường do Sở giao dịch hàng hoá công bố tại thời điểm hợp đồng được thực hiện và giá thoả thuận trong hợp đồng. Trường hợp bên giữ quyền chọn mua hoặc giữ quyền chọn bán quyết định không thực hiện hợp đồng trong thời hạn hợp đồng có hiệu lực thì hợp đồng đương nhiên hết hiệu lực.
Quyền chọn là quyền chuyển nhượng một phần tài sản. Người cấp quyền chọn được gọi là "người có quyền chọn" ("optionor") hoặc thông thường hơn là "người cấp quyền" ("grantor") và người có lợi ích từ quyền chọn được gọi là "người được chọn" (hoặc thông thường hơn là "người thụ hưởng" ("beneficiary"). Bởi vì các lựa chọn tương đương với việc định đoạt tài sản trong tương lai, ở các quốc gia thông luật, chúng thường tuân theo quy tắc chống lại sự vĩnh viễn và phải được thực hiện trong thời hạn do luật quy định. Liên quan đến một số loại tài sản (chủ yếu là đất đai), ở nhiều quốc gia, một quyền chọn phải được đăng ký để ràng buộc với bên thứ ba. Quan điểm hiện đại về cách áp dụng hợp đồng quyền chọn hiện cung cấp một số bảo đảm cho người được hứa hẹn. Nguyên tắc chung của luật hợp đồng là người nhận đề nghị không thể chuyển nhượng đề nghị cho một bên khác. Tuy nhiên, một hợp đồng quyền chọn có thể được bán (trừ khi nó có quy định khác), cho phép người mua quyền chọn đặt vào vị trí của người được đề nghị ban đầu và chấp nhận đề nghị mà quyền chọn có liên quan. |
Thailand Open 2023 - Đôi
Chan Hao-ching và Wu Fang-hsien là nhà vô địch, đánh bại Wang Xinyu và Zhu Lin trong trận chung kết, 6–1, 7–6(8–6).
Arina Rodionova và Storm Hunter là đương kim vô địch, nhưng chọn không tham dự giải đấu.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Djerv (Ꙉ ꙉ, chữ nghiêng: "Ꙉ" "ꙉ") là một trong những chữ cái trong bảng chữ cái Kirin, được sử dụng trong bảng chữ cái Kirin cổ và bảng chữ cái Kirin Bosnia. Nó được sử dụng trong những phiên bản đầu tiên của tiếng Serbia-Croatia để đại diện cho các âm /dʑ/ và /tɕ/ (tương ứng với đ/ђ và ć/ћ trong ngôn ngữ hiện đại). Nó tồn tại trong dãy Unicode Kirin-B dưới dạng U+A648 và U+A649. Nó là cơ sở của các chữ cái hiện đại Ћ và Ђ; trước đây trên thực tế là sự phục hồi trực tiếp của djerv và được coi là cùng một chữ cái.
Djerv cũng thường được sử dụng trong tiếng Serbia Kirin, nơi đây nó được sử dụng là một chữ cái chính thức. Khi nó được đặt trước các chữ cái н và л, nó được biểu diễn bằng các âm /ɲ/ và /ʎ/, ngày nay được biểu thị lần lượt bằng Њ và Љ.
Cải cách chính tả và hình thành các chữ cái Ћ và Ђ.
Chữ Ђ được hình thành vào năm 1818 bởi Vuk Stefanović Karadžić sau một số đề xuất cải cách djerv của Lukijan Mušicki và Gligorije Geršić. Tuy nhiên, chữ cái Ћ (cũng dựa trên djerv) lần đầu tiên được Dositej Obradović sử dụng trong một cải cách trực tiếp của djerv. |
WTA Lyon Open 2023
WTA Lyon Open 2023 (còn được biết đến với Open 6ème Sens — Métropole de Lyon vì lý do tài trợ) là một giải quần vợt nữ thi đấu trên mặt sân cứng trong nhà. Đây là lần thứ 4 giải WTA Lyon Open được tổ chức và là một phần của International trong WTA Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại Palais des Sports de Gerland ở Lyon, Pháp, từ ngày 30 tháng 1 đến ngày 5 tháng 2 năm 2023.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Sorana Cîrstea → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anhelina Kalinina → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Jil Teichmann → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Martina Trevisan → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Donna Vekić → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Madison Brengle / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Alena Fomina-Klotz / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anastasia Dețiuc / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Oksana Kalashnikova → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anastasia Dețiuc / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Miriam Kolodziejová / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Viktória Kužmová → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Jessika Ponchet / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Alicia Barnett / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Alycia Parks đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Caroline Garcia, 7–6(9–7), 7–5
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Cristina Bucșa / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bibiane Schoofs đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Olga Danilović / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Alexandra Panova, 7–6(7–5), 6–3 |
Bóng bầu dục liên hiệp nữ
Bóng bầu dục liên hiệp nữ ("Women's rugby union", viết tắt là "Rugger") là loại hình bóng bầu dục liên hiệp (Rugby union) với nội dung dành cho phái nữ. Đây là một môn thể thao đối kháng đồng đội hoàn toàn dựa trên việc chạy thục mạng với quả bóng bầu dục trong tay. Luật chơi và quy tắc tương tự được sử dụng trong bóng bầu dục liên hiệp nội dung nam với cùng kích thước sân và cùng trang bị thi đấu. Bóng bầu dục ban đầu là môn thể thao dành cho nam giới và bóng bầu dục nữ chỉ trở nên phổ biến gần đây. Ngày nay, môn bóng bầu dục nữ đang được đánh giá cao hơn nhờ sự xuất hiện của các giải đấu quốc tế và đầu tư tài chính.
Liên hiệp Bóng Bầu dục Nữ ("Women's Rugby Football Union" - WRFU) thành lập năm 1983 là liên đoàn chịu trách nhiệm điều hành bóng bầu dục nữ tại Anh, Scotland, Ireland và Wales và là liên đoàn bóng bầu dục dành riêng cho phái nữ được thành lập sớm nhất. Ở Anh, vào năm 1994, WRFU được đổi tên thành Rugby Football Union for Women (RFUW) trong khi các quốc gia khác thuộc Vương quốc Liên hiệp Anh sẽ tự điều hành bóng bầu dục ở chính quốc gia của mình. Giải đấu bóng bầu dục nữ quốc tế lớn nhất là Giải Vô địch Bóng bầu dục Nữ Thế giới ("Women's Rugby World Cup") với lần tổ chức đầu tiên là vào năm 1991 Từ năm 1994 tới 2014, giải được tổ chức 4 năm một lần.. Sau khi giải năm 2014 kết thúc, một chu kỳ 4 năm một lần mới được thiết lập khi các vòng chung kết World Cup nữ sẽ diễn ra hai năm sau mỗi kỳ World Cup nam. Vì vậy, kỳ World Cup tiếp theo được tổ chức vào năm 2017, và các giải đấu tiếp theo được tổ chức sau đó bốn năm.
Nguồn gốc của bóng bầu dục nữ không rõ ràng. Bằng chứng về việc nữ giới tham gia vào bóng bầu dục có từ cuối thế kỷ XIX. Tài liệu đầu tiên là các bản viết tay của Emily Valentine khi trong đó ghi lại rằng bà đã thành lập một đội bóng bầu dục tại Trường Hoàng gia Portora ở Enniskillen, Ireland vào năm 1887. Mặc dù có những báo cáo về các trận đấu bóng bầu dục nữ thời kỳ đầu tại New Zealand và Pháp nhưng một trong số các trận đấu đầu tiên thực sự có nguồn tin chứng minh tin cậy là cuộc chạm trán vào năm 1917 tại Cardiff Arms Park giữa Cardiff Ladies và Newport Ladies; có một bức ảnh cho thấy hình ảnh của đội Cardiff trước trận đấu. Bằng chứng tài liệu đầu tiên về nỗ lực thành lập một đội hoàn toàn là nữ là từ năm 1891 khi chuyến du đấu đến New Zealand của một đội gồm các nữ cầu thủ bóng bầu dục bị hủy bỏ do sự phản đối kịch liệt của công chúng
Ban đầu, phản ứng của công chúng đối với việc phụ nữ chơi các môn thể thao va chạm mạnh tỏ ra khá tiêu cực. Năm 1881, khi hai đội chơi các trò chơi "bóng đá" triển lãm ở Scotland và miền bắc nước Anh, một số trò chơi đã phải hủy bỏ do một cuộc bạo loạn. Mãi đến sau sự kiện diễn ra tại Portora Royal School ở Enniskillen, County Fermanagh. Những người anh em của Anh em của Emily Valentine thành lập đội bóng bầu dục đầu tiên của ngôi trường này vào năm 1884. Emily luyện tập với đội và vào năm 1887. Trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, một số trận đấu từ thiện dành cho phụ nữ đã được tổ chức, trận đấu được ghi lại rõ ràng nhất diễn ra tại Công viên Vũ khí Cardiff vào ngày 16 tháng 12 năm 1917, khi Nữ giới Cardiff đánh bại Nữ giới Newport với tỷ số 6–0. Maria Eley chơi hậu vệ cánh cho Cardiff và có lẽ trở thành cầu thủ bóng bầu dục nữ lớn tuổi nhất trước khi bà qua đời ở Cardiff vào năm 2007 ở tuổi 106. Lúc này thì các vận động viên đều đội nón bảo hộ mà lúc này các vận động viên nam thì chưa biết đến điều này. Kể từ thập niên 1980 ngày càng có nhiều nữ vận động viên tham gia vào bóng bầu dục và theo WR thì bóng bầu dục nữ có mặt tại trên 100 quốc gia. |
WTA Lyon Open 2023 - Đơn
Alycia Parks là nhà vô địch, đánh bại Caroline Garcia trong trận chung kết, 7–6(9–7), 7–5. Đây là danh hiệu đơn WTA Tour đầu tiên của Parks.
Zhang Shuai là đương kim vô địch, nhưng thua ở vòng 2 trước Maryna Zanevska.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Giáo phận Sapporo (, Giáo phận Sapporo) () là một giáo phận của Giáo hội Công giáo Rôma ở Nhật Bản. Địa giới của Giáo phận bao gồm toàn bộ Hokkaido. Nhà thờ chính tòa Thiên thần hộ mệnh Sapporo, còn được biết đến với tên gọi Nhà thờ Kitaichijō () là nhà thờ chính tòa của giáo phận.
Thông tin cơ bản.
Lịch sử hình thành giáo phận:
Các cuộc viếng thăm của Tòa thánh đến Giáo phận:
Các công trình tôn giáo lớn tại giáo phận: |
Bê bối gián điệp Indonesia–Úc
Vụ bê bối gián điệp Indonesia–Úc khởi đầu từ các cáo buộc do "The Guardian" và Tập đoàn Phát thanh Truyền hình Úc (ABC) đưa ra vào năm 2013, dựa trên các tài liệu bị rò rỉ rằng Tổng cục Tín hiệu Úc đã cố gắng theo dõi các cuộc gọi điện thoại di động của Tổng thống Indonesia Susilo Bambang Yudhoyono, vợ ông Kristiani Herawati và các quan chức cấp cao vào năm 2009.
Bắt đầu từ tháng 6 năm 2013, các báo cáo từ các phương tiện truyền thông bao gồm "The Guardian" và "The Washington Post" đã tiết lộ chi tiết hoạt động giám sát hàng loạt công dân Hoa Kỳ và nước ngoài của Cơ quan An ninh Quốc gia Hoa Kỳ (NSA). Các báo cáo dựa trên một loạt các tài liệu bí mật từ năm 2009 do cựu nhân viên NSA Edward Snowden tiết lộ. Các tài liệu còn chỉ ra rằng các hoạt động giám sát của NSA được mở rộng để bao gồm cả các cơ quan thu thập thông tin tình báo của các đồng minh của Hoa Kỳ, bao gồm Trụ sở Truyền thông Chính phủ Anh và Tổng cục Tín hiệu Quốc phòng Úc, đều là các thành viên của UKUSA hoặc thỏa thuận bí mật "Five Eyes".
Tháng 10 năm 2013, "Der Spiegel" báo cáo rằng các cơ quan tình báo Đức đã nhận được "bằng chứng đáng tin cậy" rằng điện thoại di động của Thủ tướng Angela Merkel đã bị NSA theo dõi. Cuối tháng đó, các báo cáo từ "Der Spiegel" và Fairfax Media cho biết rằng các đại sứ quán và cơ quan ngoại giao của Úc ở châu Á đã được sử dụng để chặn các cuộc gọi điện thoại và dữ liệu, kể cả trong Hội nghị Liên Hợp Quốc về Biến đổi Khí hậu 2007.
Năm 2004, trong cuộc khủng hoảng Đông Timor, Indonesia đã cài máy nghe lén đại sứ quán Úc ở Jakarta và cố gắng tuyển dụng người Úc làm gián điệp. Thông tin này được cựu giám đốc tình báo Indonesia, tướng Abdullah Mahmud Hendropriyono thừa nhận.
Các cáo buộc đã khiến Indonesia triệu hồi đại sứ của mình tại Úc, Nadjib Riphat Kesoema, vào tháng 11 năm 2013. Thủ tướng Úc Tony Abbott ban đầu từ chối xin lỗi hoặc bình luận về vấn đề này, khiến Tổng thống Yudhoyono cáo buộc ông "coi thường" phản ứng của Indonesia đối với vấn đề. Phát biểu trước Quốc hội, Abbott tiếp tục lập luận rằng Úc "không nên xin lỗi vì...đây là các hoạt động thu thập thông tin tình báo hợp lý". Ngày hôm sau, Indonesia phản ứng bằng cách xem xét tất cả các lĩnh vực hợp tác song phương, bao gồm cả các vấn đề xung quanh nạn buôn lậu người, một thành phần chính của chính sách Chiến dịch Chủ quyền Biên giới ("Operation Sovereign Borders") của chính phủ Abbott.
Phản ứng của chính phủ Úc đối với vấn đề này đã bị các nhà lãnh đạo cả hiện tại và trước đây ở cả hai nước chỉ trích, bao gồm cựu Thủ tướng Malcolm Fraser, cựu Phó Tổng thống Jusuf Kalla, Bộ trưởng Ngoại giao Indonesia Marty Natalegawa, bên cạnh những báo cáo tiêu cực trong giới truyền thông Indonesia. Các cuộc biểu tình cũng được tổ chức bên ngoài đại sứ quán Úc ở Jakarta.
Ngược lại, Lãnh đạo phe đối lập Bill Shorten từ chối chỉ trích Abbott, thay vào đó nhấn mạnh tầm quan trọng của mối quan hệ song phương và cho rằng phản ứng của chính phủ phải là "thời điểm của [sự đoàn kết] Úc". Cựu Ngoại trưởng Úc Alexander Downer cho rằng phản ứng ngoại giao đối với vấn đề này là "nằm ngoài tầm kiểm soát" của chính phủ Tony Abbott.
Các cáo buộc và phản ứng của Indonesia đã thu hút đáng kể sự chú ý trên các phương tiện truyền thông Indonesia và quốc tế, đặc biệt là sau các cáo buộc rằng Cơ quan An ninh Quốc gia Hoa Kỳ đã cố gắng theo dõi điện thoại di động của Thủ tướng Đức Angela Merkel. |
Nguyễn Viết Nhung (sinh ngày 1 tháng 6 năm 1962) là một bác sĩ chuyên ngành lao và các bệnh về phổi người Việt Nam, nguyên giám đốc Bệnh viện Phổi Trung ương, Trưởng ban điều hành Chương trình Chống lao Quốc gia. Không chỉ là một phó giáo sư, tiến sĩ trong chuyên ngành lao, phổi, ông còn được nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Thầy thuốc Nhân dân.
Nguyễn Viết Nhung sinh ngày 1 tháng 6 năm 1962, quê quán tại xã Lũng Hòa, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc. Ông tốt nghiệp chuyên ngành Lao và Bệnh phổi tại Trường Đại học Y Hà Nội vào năm 1985. Sau khi hoàn thành bác sĩ nội trú vào năm 1988, ông trở thành bác sĩ điều trị tại Viện Lao và Bệnh Phổi thuộc Bộ môn Lao của Trường Đại học Y Hà Nội. Từ năm 1991, ông đảm nhiệm vai trò Thư ký của Chương trình Ung thư Phổi Quốc gia. Đến năm 1996, ông sang Cộng hòa Séc và bắc đầu làm nghiên cứu sinh tại Đại học Karl tại Praha. Năm 2000, ông bảo vệ thành công luận án tiến sĩ chuyên ngành Sinh học và Bệnh lý học tế bào và về nước tiếp tục công tác điều trị tại Viện Lao và Bệnh phổi.
Từ năm 2002 đến 2007, ông trải qua nhiều chức vụ như Phó phòng Kế hoạch tổng hợp, Phó ban thường trực Ban phòng chống tác hại thuốc lá của Viện Lao và Bệnh phổi, chuyên viên Ban phòng chống tác hại thuốc lá Quốc gia (VINACOSH), Trưởng phòng Chỉ đạo tuyến, Trưởng văn phòng Dự án phòng chống lao Quốc gia của Bệnh viện Phổi Trung ương.
Năm 2007, Nguyễn Viết Nhung được bổ nhiệm làm Phó giám đốc Bệnh viện Phổi Trung ương kiêm Phó chủ nhiệm thường trực Chương trình Chống lao Quốc gia. Năm 2012, ông trở thành một trong các Phó chủ tịch Hội Chống lao và Bệnh phổi Việt Nam (nay là Hội Phổi Việt Nam). Đến năm 2013, ông được bổ nhiệm làm Giám đốc Bệnh viện Phổi Trung ương kiêm Chủ nhiệm Chương trình Chống lao Quốc gia. Cũng trong năm này, ông được nhà nước Việt Nam công nhận chức danh Phó giáo sư ngành Y. Năm 2017, ông trở thành Chủ tịch Hội Phổi Việt Nam.
Từ khi bắt đầu công việc tại Viện Lao và Bệnh phổi, ông đã liên tục nghiên cứu chuyên sâu về căn bệnh lao nói riêng và các bệnh về phổi nói chung. Ông không chỉ là tác giả, chủ biên của nhiều cuốn sách chuyên khảo, tham khảo hay hướng dẫn về việc quản lý, điều trị bệnh về phổi ở Việt Nam mà còn tham gia biên soạn nhiều sách chuyên ngành của WHO. Bên cạnh biên soạn sách, ông còn cho ra đời hàng trăm bài nghiên cứu về các đề tài liên quan đến bệnh phổi, rất nhiều trong số đó được công bố trên các tạp chí Khoa học, Y học có tiếng trên thế giới.
Ngày 15 tháng 11 năm 2023, hiệu trưởng Trường Đại học Y Dược, Đại học Quốc gia Hà Nội Lê Ngọc Thành đã ký quyết định thành lập Khoa Y và kiện toàn bộ máy nhân sự lâm thời, bổ nhiệm Chủ nhiệm Bộ môn Phổi của Đại học Quốc gia Hà Nội là Nguyễn Viết Nhung làm Chủ nhiệm Khoa Y. Đến ngày 20, trường đã tổ chức lễ công bố quyết định thành lập khoa và bổ chiệm Chủ nhiệm khoa. |
Daniel Håkans (sinh ngày 26 tháng 10 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Phần Lan hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh cho câu lạc bộ Vålerenga tại Eliteserien, và Đội tuyển bóng đá quốc gia Phần Lan.
Sự nghiệp thi đấu.
Håkans lần đầu tiên chuyển ra nước ngoài vào năm 2022, dưới dạng cho mượn cho câu lạc bộ hạng nhất của Na Uy, Jerv. Bất chấp việc Jerv bị xuống hạng, Håkans đã ký hợp đồng chuyển nhượng vĩnh viễn trước mùa giải 2023. Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, Håkans đã được Vålerenga mua lại như một sự thay thế cho Osame Sahraoui. Anh thường ăn mừng các bàn thắng của mình bằng kiểu ăn mừng của Käärijä.
Sự nghiệp quốc tế.
Vào ngày 8 tháng 6 năm 2023, anh được gọi lên Đội tuyển bóng đá quốc gia Phần Lan lần đầu tiên; sau đó ra mắt đội tuyển quốc gia vào ngày 16 tháng 6 năm 2023, trong trận gặp Slovenia. Vào ngày 19 tháng 6 năm 2023, trong lần ra sân quốc tế thứ 2, anh đã ghi bàn thắng đầu tiên cho đất nước mình - một cú hat-trick trong vòng 9 phút - sau khi vào sân thay cho Oliver Antman ở phút thứ 60 của thắng lợi 6–0 trước San Marino tại Vòng loại giải vô địch bóng đá châu Âu 2024.
"Tính đến 19 tháng 6 năm 2023"
"Tỷ số và kết quả liệt kê bàn thắng đầu tiên của Phần Lan, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Håkans." |
Freudenberg (còn được gọi là: "Freudenberg am Main") là một thị trấn thuộc huyện Main-Tauber-Kreis, bang Baden-Württemberg, Đức. Nằm bên bờ sông Main, nơi đây có dân số khoảng 3,700 người.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Wertheim (Đông Franconia: "Wärde") là một thị trấn thuộc bang Baden-Württemberg, tây nam nước Đức. Nằm trên ngã ba sông Tauber và Main, có dân số khoảng 23,400 người, Wertheim được biết đến nhiều với các lâu đài và khu phố thời trung cổ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Pháo tự hành 2A3 Kondensator 2P ( - "Condenser" hay "Capacitor") là một loại pháo tự hành cỡ nòng 406 mm của Liên Xô. Định danh GRAU của nó là 2A3.
Pháo tự hành 2A3 được phát triển trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, nó là câu trả lời của Liên Xô cho học thuyết xây dựng các sư đoàn vũ khí hạt nhân chiến thuật của Mỹ trong đó nhấn mạnh đến việc sử dụng vũ khí hạt nhân chiến thuật, bao gồm cả pháo binh hạt nhân. Pháo hạt nhân M65 của Mỹ được giới thiệu vào năm 1952 và đưa vào triển khai tại Đức vào năm 1953. Liên Xô do đó đã bắt đầu chương trình phát triển pháo bắn đạn hạt nhân có mật danh "Objekt 271", cỡ nòng 406 mm.
Viện thiết kế pháo binh Grabin đã hoàn thiện thiết kế pháo vào năm 1955. Khung gầm của 'Object 271' được phát triển bởi Viện thiết kế Kotlin, Leningrad. Hệ thống hoàn chỉnh với định danh 2A3 và được hoàn thiện vào năm 1956 tại nhà máy Kirov, Leningrad. Tổng cộng chỉ có bốn khẩu pháo được chế tạo.
Các nước phương Tây lần đầu tiên chứng kiến hệ thống pháo tự hành này trong lễ duyệt binh trên quảng trường đỏ năm 1957. Ban đầu, các nhà quan sát cho rằng hệ thống vũ khí chỉ là mô hình nhằm mang tính răn đe.
Kondensator có thời gian phục vụ tương đối ngắn ngủi. Sau khi được thử nghiệm, nó được đưa vào lực lượng dự bị của Bộ chỉ huy pháo binh tối cao. Nó tiếp tục ở trong trang bị của quân đội Liên Xô cho tới khi quân đội được Nikita Khrushchev cải tổ, theo đó ưu tiên các hệ thống tên lửa hơn các hệ thống pháo và xe tăng hạng nặng như dưới thời Stalin cầm quyền.
Tất cả bốn khẩu pháo Kondensator được rút khỏi trang bị từ giữa những năm 1960s. Một khẩu pháo được trưng bày tại Central Armed Forces Museum, Moscow. |
Sich Zaporozhia (, , ; còn gọi là , ; Vùng đất tự do của Quân đoàn Zaporozhia Hạ) là một thực thể bán tự trị và nhà nước nguyên thủy của người Cossack tồn tại từ thế kỷ 16 đến 18, bao gồm giai đoạn hơn một trăm năm là nhà nước quân phiệt tự trị bên trong Quốc gia hetman Cossack, trung tâm nằm quanh khu vực nay là hồ chứa nước Kakhovka và trải trên hạ du sông Dnepr tại Ukraina. Trong các giai đoạn khác nhau, khu vực nằm dưới chủ quyền của Thịnh vượng chung Ba Lan–Litva, Đế quốc Ottoman, nước Nga Sa hoàng và Đế quốc Nga.
Năm 1775, ngay sau khi Nga sáp nhập các lãnh thổ được nhượng lại từ Ottoman theo Hiệp định Küçük Kaynarca (1774), Yekaterina II của Nga giải tán Sich. Bà hợp nhất lãnh thổ này vào tỉnh Novorossiya.
Thuật ngữ "Sich Zaporozhia" cũng có thể ám chỉ ẩn dụ và không chính thức đến toàn thể tổ chức quân sự-hành chính của quân đoàn Cossack Zaporozhia.
Tên gọi "Zaporizhia" đề cập đến tổ chức quân sự và chính trị của người Cossack và đến vị trí lãnh thổ tự trị của họ 'bên kia các ghềnh' (') của sông Dnepr. Các ghềnh sông Dnepr là một nơi chuyển tải chính trên tuyến mậu dịch bắc-nam sông Dnepr. Thuật ngữ "sich" là một danh từ liên quan đến động từ Đông Slav "sich (сѣчь), nghĩa là "chặt" hoặc "cắt"; nó có thể được liên kết với các hàng rào có gai nhọn bằng gỗ thông thường xung quanh các khu định cư của người Cossack.
Zaporizhia nằm trong khu vực xung quanh hồ chứa nước Kakhovka ở đông nam Ukraina ngày nay (phần lớn lãnh thổ của nó hiện bị ngập dưới hồ chứa). Khu vực này còn được biết đến với thuật ngữ lịch sử là Cánh đồng hoang.
Một tiền thân khả dĩ của Sich Zaporozhia là một công sự ("sich") xây dựng trên đảo Tomakivka (Sich Tomakivska) ở giữa sông Dnepr nay thuộc vùng Zaporizhzhia của Ukraina. Tuy nhiên, không có bằng chứng trực tiếp về thời gian chính xác tồn tại Sich Tomakivska, còn dữ liệu gián tiếp cho thấy vào thời Sich Tomakivska vẫn chưa có Sich Zaporozhia.
Lịch sử Sich Zaporozhia trải qua sáu giai đoạn:
Sich Zaporozhia xuất hiện với vai trò một phương thức phòng thủ của người định cư Slav chống lại các cuộc tấn công thường xuyên và tàn khốc của người Tatar Krym, thế lực này bắt giữ và nô lệ hóa hàng trăm nghìn người Ukraina, Belarus và Ba Lan trong các chiến dịch gọi là "thu hoạch thảo nguyên". Người Ukraina lập ra một lực lượng phòng thủ là Cossack, mãnh liệt đủ để ngăn đám người Tatar, và xây dựng các trại kiên cố ("sichi") và sau đó chúng được thống nhất để hình thành một thành trì trung tâm là Sich Zaporozhia.
Thân vương Dmytro Vyshnevetsky thành lập Sich Zaporozhia đầu tiên trên đảo Tiểu (Mala) Khortytsia vào năm 1552, xây dựng một thành trì tại "Niz Dnieprovsky" (Hạ Dnepr) và đặt một đội quân đồn trú Cossack tại đây; Quân Tatar phá hủy thành trì vào năm 1558. Sich Tomakivka được xây dựng trên một đảo nay đã bị ngập ở phía nam, gần thành phố Marhanets hiện nay; người Tatar cũng san bằng sich này vào năm 1593. Một sich thứ ba xuất hiện ngay sau đó trên đảo Bazavluk, nó tồn tại cho đến năm 1638 khi bị quân viễn chinh Ba Lan phá hủy để đàn áp một cuộc khởi nghĩa Cossack. Các khu định cư này được thành lập vào thế kỷ 16, và đủ phức tạp để cấu thành một quốc gia nguyên thủy sơ khai.
Đấu tranh độc lập.
Người Cossack Zaporozhia được đưa vào tỉnh Kyiv từ năm 1583 đến năm 1657, một phần của miền Tiểu Ba Lan của Lãnh địa hoàng gia Ba Lan. Tuy nhiên, họ phẫn nộ với sự cai trị của Ba Lan, một trong những lý do là khác biệt về tôn giáo, vì những người Cossack theo Cơ đốc giáo Chính thống trong khi người Ba Lan chủ yếu theo Công giáo. Do đó, họ tham gia vào một cuộc đấu tranh lâu dài giành độc lập khỏi các cường quốc xung quanh, gồm Rzeczpospolita (nhà nước Ba Lan), Đế quốc Ottoman, Hãn quốc Krym, và nước Nga Sa hoàng rồi Đế quốc Nga. Sich trở thành trung tâm của đời sống người Cossack, được cai trị bởi Rada Sich cùng với Kosh Ataman (đôi khi được gọi là Hetman, từ tiếng Đức "Hauptmann").
Năm 1648, Bohdan Khmelnytsky chiếm được một sich tại Mykytyn Rih, gần thành phố Nikopol ngày nay. Từ đó, ông bắt đầu một cuộc khởi nghĩa chống lại Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva, dẫn đến việc thành lập Quốc gia hetman Cossack (1648–1764). Sau Hiệp định Pereyaslav năm 1654, Quân đoàn Zaporozhia được chia thành Quốc gia hetman với thủ đô là Chyhyryn, và khu vực tự trị hơn là Zaporozhia, tiếp tục tập trung tại Sich. Trong thời kỳ này, Sich đã thay đổi địa điểm nhiều lần. Sich Chortomlyk được xây dựng ở cửa sông Chortomlyk vào năm 1652. Năm 1667, Hiệp định đình chiến Andrusovo biến Sich trở thành khu vực đồng cai trị của Nga và Ba Lan-Litva.
Trong thời kỳ Pyotr I của Nga trị vì, người Cossack được sử dụng để xây dựng các kênh đào và tuyến công sự ở miền bắc nước Nga. Ước tính có khoảng 20–30 nghìn người được gửi đi mỗi năm. Lao động nặng nhọc dẫn đến tỷ lệ tử vong cao trong những người tham gia xây dựng, và ước tính chỉ có khoảng 40% người Cossack trở về nhà.
Sau Trận Poltava năm 1709, Sich Chortomlyk (đôi khi được gọi là " Sich Cũ" ("Stara Sich")) bị phá hủy, còn thủ đô Baturyn của Hetman Ivan Mazepa bị san bằng. Một sich khác được xây dựng ở cửa sông Kamianets nhưng bị chính phủ Nga phá hủy vào năm 1711. Người Cossack sau đó chạy trốn đến Hãn quốc Krym để tránh bị đàn áp và thành lập Sich Olishky vào năm 1711 (ngày nay là thành phố Oleshky). Năm 1734, họ được phép trở lại Đế quốc Nga. Bị phân biệt đối xử trong Hãn quốc Krym, người Cossack chấp nhận lời đề nghị quay trở lại và xây dựng một Sich khác gần với Sich Chortomlyk trước đây (được gọi là "Sich mới"). Dân số ở vùng thảo nguyên vào khoảng 52.000 người vào năm 1768.
Chính quyền Nga lo ngại về nền độc lập của Sich, dẫn đến việc họ bãi bỏ Quốc gia hetman vào năm 1764. Tầng lớp sĩ quan Cossack được hợp nhất vào giới quý tộc Đế quốc Nga (Dvoryanstvo). Tuy nhiên, người Cossack bình thường bị hạ xuống địa vị nông dân, bao gồm một phần đáng kể người Zaporozhia cũ. Căng thẳng gia tăng sau Hiệp định Küçük Kaynarca, khi nhu cầu bảo vệ biên giới phía nam chấm dứt sau khi Nga sáp nhập Krym. Việc thuộc địa hóa Novorossiya (Tân Nga) với người Serbia và người Romania do Nga bảo trợ đã gây thêm xung đột. Sau khi kết thúc chiến tranh giữa Nga và Ottoman để chiếm hữu Biển Đen và thảo nguyên Krym, Nga không còn cần người Cossack Zaporozhia để bảo vệ khu vực biên giới. Nga cuối cùng phá hủy Sich Zaporozhia thông qua lực lượng quân sự vào năm 1775.
Phá hủy và hậu quả.
Vào tháng 5 năm 1775, Tướng quân Nga Peter Tekeli nhận lệnh chiếm đóng và tiêu diệt Sich Zaporozhia từ Grigory Potemkin, Potemkin được lệnh trực tiếp từ Nữ hoàng Yekaterina. Vào ngày 5 tháng 6 năm 1775, Tekeli bao vây Sich bằng pháo binh và bộ binh. Ông hoãn cuộc tấn công và thậm chí cho phép các chuyến thăm trong khi người đứng đầu Quân đoàn là Petro Kalnyshevsky đang quyết định cách phản ứng với tối hậu thư của Nga. Người Zaporozhia quyết định đầu hàng. Sich chính thức bị giải tán theo tuyên ngôn ngày 3 tháng 8 năm 1775 của Yekaterina, "Về việc thanh lý Sich Zaporozhia và sáp nhập nó vào tỉnh Novorossiya", và Sich đã bị san bằng.
Một số người thuộc tầng lớp sĩ quan Cossack, "starshyna", trở thành quý tộc Nga kế tập và có được những vùng đất rộng lớn bất chấp những nỗ lực trước đây của họ nhằm di dời Sich đến Bắc Mỹ hoặc Úc. Dưới sự hướng dẫn của một "starhyna" tên là Lyakh, một nhóm gồm 50 người Cossack đã lập một âm mưu giả vờ đi câu cá trên sông Inhul bên cạnh sông Nam Buh thuộc các tỉnh của Ottoman, và lấy được 50 hộ chiếu cho chuyến hành trình. Việc này là đủ để cho phép khoảng 5.000 người Zaporozhia chạy trốn, một số đi đến Đồng bằng sông Danube và thành lập một Sich Danube mới, với tư cách là xứ bảo hộ của Đế quốc Ottoman. Những người khác chuyển đến Hungary và thành lập một Sich ở đó với tư cách là xứ bảo hộ của Đế quốc Áo. Theo văn hóa dân gian, một số đã chuyển đến Malta, bởi vì các Kosh otaman và các thành viên cao cấp khác của starhyna tự coi họ là một loại hiệp sĩ Malta.
Thủ lĩnh của Quân đoàn Zaporozhia là Petro Kalnyshevsky bị bắt và bị đày đến Quần đảo Solovetsky (nơi ông sống đến 112 tuổi trong Tu viện Solovetsky). Bốn "starhyna" cấp cao bị đàn áp và lưu đày, sau đó chết trong các tu viện ở Siberia. Các "starhyna" cấp thấp hơn ở lại và đứng về phía Nga được nhận cấp bậc quân sự và tất cả các đặc quyền đi kèm, đồng thời được phép gia nhập các trung đoàn Hussar và Dragoon. Hầu hết những người Cossack bình thường đều trở thành nông dân và thậm chí là nông nô.
Năm 1780, sau khi giải tán Quân đoàn Cossack Zaporozhia, Tướng quân Grigorii Potemkin đã cố gắng tập hợp và tổ chức lại người Cossack trên cơ sở tự nguyện, và họ đã giúp bảo vệ Ukraina khỏi quân Thổ Nhĩ Kỳ trong Chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ (1787–1792). Ông có thể tập hợp gần 12.000 người Cossack và gọi họ là người Cossack Biển Đen. Sau khi xung đột kết thúc, thay vì cho phép người Cossack định cư trên khắp miền Nam Ukraina, chính phủ Nga bắt đầu tái định cư họ ven sông Kuban. Năm 1860, họ đổi tên thành người Cossack Kuban.
Nhà văn Ukraina Adrian Kaschenko (1858–1921) và nhà sử học Olena Apanovich lưu ý rằng việc bãi bỏ Sich Zaporozhia có tác động mang tính biểu tượng mạnh mẽ và những ký ức về sự kiện này vẫn tồn tại trong văn hóa dân gian địa phương trong một thời gian dài.
Tổ chức và chính phủ.
Quân đoàn Zaporozhia được lãnh đạo bởi Rada Sich, họ bầu một Kosh otaman làm thủ lĩnh của quân đoàn. Người này được hỗ trợ bởi một thư ký trưởng ("pysar"), thẩm phán trưởng và trưởng phòng lưu trữ. Trong các hoạt động quân sự, otaman mang quyền lực vô hạn, được hỗ trợ bởi đội ngũ dưới quyền với tư cách là viện quân sự. Ông quyết định với thỏa thuận từ Rada về việc ủng hộ một Hetman nào đó (chẳng hạn như Bohdan Khmelnytsky) hay các nhà lãnh đạo khác của nhà nước.
Một số nguồn gọi Sich Zaporozhia là một "nước cộng hòa Cossack", bởi vì quyền lực cao nhất trong đó thuộc về hội đồng của toàn thể thành viên, và các nhà lãnh đạo ("starhyna") được bầu cử. Người Cossack thành lập một đoàn thể (hromada) bao gồm các "kurin" (mỗi đơn vị có vài trăm người Cossack). Tòa án quân sự Cossack trừng phạt nghiêm khắc hành vi bạo lực và trộm cắp giữa những đồng đội, đưa phụ nữ đến Sich, uống rượu trong thời kỳ xung đột và các hành vi phạm tội khác. Chính quyền của Sich đã cung cấp nguồn lực cho các nhà thờ và trường học Chính thống giáo để giáo dục tôn giáo và thế tục cho trẻ em.
Cư dân của Sich có thành phần quốc tế, bao gồm người Ukraina, người Moldova, người Tatar, người Ba Lan, người Litva, người Do Thái, người Nga và nhiều dân tộc khác. Cấu trúc xã hội rất phức tạp, bao gồm tầng lớp tiểu quý tộc cơ cực và boyar, "szlachta" (quý tộc Ba Lan), thương nhân, nông dân, những kẻ sống ngoài vòng pháp luật thuộc mọi loại, nô lệ bỏ trốn khỏi các galley (thuyền) của Thổ Nhĩ Kỳ và nông nô bỏ trốn (với tên gọi polkovnyk Pivtorakozhukha Zaporozhia). Một số người không được Quân đoàn chấp nhận đã thành lập các băng đảng của riêng họ và cũng tự xưng là người Cossack. Tuy nhiên, sau Khởi nghĩa Khmelnytsky những cơ cấu này phần lớn đã biến mất và được tích hợp phần lớn vào xã hội Quốc gia hetman.
Người Cossack đã phát triển một hạm đội tàu lớn, nhanh và nhẹ. Các chiến dịch của họ nhắm vào các khu định cư giàu có trên bờ Biển Đen của Đế quốc Ottoman, và nhiều lần đã đưa chúng đến tận Constantinople và Trabzon (trước đây là Trebizond). |
Waldi (]) là linh vật Thế vận hội chính thức đầu tiên, được thiết kế cho Thế vận hội Mùa hè 1972 tại München. Waldi là một con chó Dachshund, một giống chó phổ biến ở Đức. Đường chạy marathon được thiết kế theo thiết kế của Waldi, và trong giai đoạn xây dựng làng vận động viên và sân vận động Thế vận hội 1972, Waldi đã được sử dụng trong các áp phích châm biếm không chính thức.
Waldi do nhà thiết kế người Đức Otl Aicher, một trong những người chịu trách nhiệm thiết kế logo cho hãng hàng không Đức Lufthansa, tạo ra. Dachshund là linh vật Olympic chính thức đầu tiên, vì linh vật đầu tiên tại Thế vận hội Mùa đông 1968 là một quả bóng màu đỏ trên ván trượt có tên "Schuss" và là linh vật không chính thức. Waldi được thiết kế để đại diện cho các thuộc tính được mô tả là cần thiết cho các vận động viên — kháng cự, bền bỉ và nhanh nhẹn.
Waldi dựa trên một chú chó Dachshund lông dài có thật mà Aicher đã sử dụng làm hình mẫu, có tên là Cherie von Birkenhof. Mặc dù Waldi từng có nhiều cách phối màu khác nhau, đôi khi lại có thông tin cho rằng cách phối màu chính được thiết kế để phù hợp với màu của các vòng tròn Olympic, bao gồm xanh dương, vàng, cam và xanh lá cây. Tuy nhiên, thiết kế chính không có màu đen hoặc đỏ, bởi đó là một quyết định có chủ đích của Aicher nhằm loại trừ những màu liên quan đến Đảng Quốc xã. Thế vận hội 1972 được thiết kế để trở thành một "Trò chơi Cầu vồng" đầy lạc quan.
50 giấy phép đã được cấp cho các nhà sản xuất với mức phí cấp phép tối thiểu là 245.000 Mác Đức và hơn hai triệu mặt hàng liên quan đến Waldi đã được bán trên toàn thế giới. Các sản phẩm về Waldi có dạng đồ chơi nhồi bông, đồ chơi bằng nhựa, xuất hiện trên cúc áo, áp phích và nhãn dán, và dưới dạng ghim. Tuy nhiên, sản phẩm ghim dạng Waldi chỉ xuất hiện sau Thế vận hội vài năm.
Đường chạy marathon của Thế vận hội 1972.
Đường chạy marathon của Thế vận hội 1972 được tạo ra giống với thiết kế của Waldi. Đường đua được sắp xếp sao cho đầu của con chó hướng về phía tây, và các vận động viên sẽ chạy ngược chiều kim đồng hồ, bắt đầu từ gáy của con chó và tiếp tục chạy quanh tai. Miệng của con chó là bằng con đường xuyên qua Công viên Nymphenburg, và bàn chân trước của nó là đường chạy qua Hirschgarten. Phần bụng là con phố chính ở trung tâm thành phố München, còn chân sau, mông và đuôi của nó đều nằm trong Vườn phong cảnh kiểu Anh, một khu đất công viên kéo dài dọc theo sông Isar. Các vận động viên tiếp tục chạy dọc theo lưng chó để tiến vào Sân vận động Olympic.
Trong quá trình xây dựng, chi phí của riêng Sân vận động Olympic đã tăng từ ước tính ban đầu là 3,5 triệu đô la lên 63 triệu đô la. Tổng chi phí lên tới 750 triệu đô la, gấp ba lần số tiền mà México đã chi cho Thế vận hội 1968, dẫn đến các áp phích không chính thức về Waldi sử dụng Tháp Olympic làm Vòi cứu hỏa.
Cùng lúc Phaidon Press xuất bản chuyên khảo đầu tiên về tác phẩm của Otl Aicher, một cuộc triển lãm tác phẩm của ông về Thế vận hội 1972 đã được trưng bày tại Luân Đôn vào năm 2007, bao gồm cả tác phẩm của ông liên quan đến Waldi. |
Điển hôn (còn gọi là Đáp Hỏa, Tựu Thê) là chế độ hôn nhân cổ ở Trung Quốc, nó bắt đầu manh nha từ thời Hán và thịnh hành ở thời nhà Nguyên. Điển hôn mang ý nghĩa là được thuê về để làm vợ, cuộc hôn nhân tạm thời trên hợp đồng chuộc thân. Người phụ nữ đóng vai trò là món hàng được cầm cố ở tiệm cầm đồ. Nếu có người đến trả tiền thì sẽ được "chuộc" ra rồi làm nghĩa vụ của một người vợ bình thường như chăm sóc gia đình, sinh con. Tuy nhiên, sau khi thực hiện nghĩa vụ với nhà chồng, họ sẽ tiếp tục bị mang đi cầm cố chờ người khác tới chuộc và lặp lại vòng lặp này mãi mãi. |
Lutjanus peru là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1922.
Từ định danh "peru" được đặt theo tên gọi của quốc gia Peru, nơi mà mẫu định danh của loài cá này được thu thập.
Phân bố và môi trường sống.
"L. peru" có phân bố tương đối giới hạn trong vùng Đông Thái Bình Dương, từ phía nam bang California (Hoa Kỳ) và vịnh California trải dài về phía nam đến Peru, bao gồm quần đảo Revillagigedo.
"L. peru" sống trên nền đáy cứng trong rạn san hô, được tìm thấy ở độ sâu độ sâu ít nhất là 80 m.
Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. peru" là 95 cm, thường bắt gặp với chiều dài trung bình khoảng 50 cm. Loài này có màu đỏ hồng ánh bạc.
Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 13–14; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8.
Thức ăn của "L. peru" bao gồm cá nhỏ và nhiều loài thủy sinh không xương sống khác, như tôm "Penaeus californiensis", cua "Grimothea planipes", mực "Loligo" và các loài tôm hạt Myodocopida (lớp Ostracoda).
Số tuổi cao nhất được ghi nhận ở "L. peru" là 31 năm, thuộc về một cá thể ở phía tây nam vịnh California. Chiều dài thuần thục sinh dục là khoảng 25,45 cm.
Ở La Paz, Baja California Sur, mùa sinh sản của "L. peru" kéo dài từ tháng 5 đến tháng 7 (một cao điểm sinh sản nhỏ hơn là vào tháng 9), và kéo dài từ tháng 2 đến tháng 9 ở ven bờ bang Guerrero.
"L. peru" là một loài thương mại quan trọng ở México và đã được tiến hành trong nuôi trồng thủy sản. "L. peru" và "Lutjanus guttatus" là hai loài có sản lượng đánh bắt cao nhất ở Panama, và đây cũng là loài cá hồng quan trọng thứ hai trong nghề cá ở Nicaragua. |
S'more là một loại bánh kẹo bao gồm marshmallow và sô-cô-la nướng kẹp giữa hai miếng bánh quy giòn Graham. S'more rất phổ biến ở Hoa Kỳ và Canada, được nấu theo cách truyền thống trên lửa trại.
Từ nguyên và nguồn gốc xuất xứ.
"S'more" là một sự nói ríu của cụm từ "some more". Một công thức S'more xuất hiện trong sách dạy nấu ăn Campfire Marshmallows vào đầu những năm 1920, nơi nó được gọi là "Graham Cracker Sandwich". Văn bản chỉ ra rằng món ăn này đã phổ biến với cả Hội Nam Hướng đạo và Hội Nữ Hướng đạo. Năm 1927, một công thức cho "Some More" đã được xuất bản trong Tramping and Trailing with the Girl Scouts. Các công thức nấu ăn trên báo bắt đầu xuất hiện vào đầu năm 1925.
Thuật ngữ hợp đồng "s'mores" xuất hiện cùng với công thức trong một ấn phẩm năm 1938 nhằm vào các trại hè. Một công thức năm 1956 sử dụng tên "S'Mores" và liệt kê các thành phần là "một chiếc bánh sandwich gồm hai bánh quy giòn graham, kẹo dẻo nướng và ½ thanh sô-cô-la". Cuốn sách dạy nấu ăn Betty Crocker năm 1957 chứa một công thức tương tự với tên "s'mores".
Ấn phẩm "Intramural and Recreational Sports for High School and College" năm 1958 đề cập đến "bánh mì nướng marshmallow" và "đi bộ đường dài" cũng như ấn phẩm tiền nhiệm có liên quan tới nó, "Intramural and Recreational Sports for Men and Women", xuất bản năm 1949.
Theo truyền thống, S'more được nấu trên lửa trại, mặc dù chúng cũng có thể được làm tại nhà trên ngọn lửa của lò sưởi đốt củi, trong lò nướng, trên ngọn lửa của bếp lò, trong lò vi sóng, với bộ dụng cụ làm s'mores, hoặc trong máy ép panini. Marshmallow thường được giữ bằng xiên kim loại hoặc gỗ, được đun trên lửa cho đến khi có màu vàng nâu. Theo truyền thống, marshmallow dẻo nhưng không bị cháy, tuy nhiên, tùy thuộc vào sở thích của từng người và thời gian nấu, marshmallow có thể từ hơi ấm đến cháy thành than. Marshmallow nướng sau đó được kẹp giữa hai nửa chiếc bánh quy giòn graham và một miếng sô cô la (hoặc có sô cô la ở cả mặt trên và mặt dưới), giữa những chiếc bánh quy giòn Graham. Có thể thực hiện thêm một bước bổ sung, trong đó toàn bộ bánh sandwich được bọc trong giấy bạc và đun nóng để sô cô la tan chảy một phần.
Các biến thể khác nhau có chứa bánh quy giòn Graham, sô-cô-la và kẹo dẻo thường được bán dưới dạng một số dẫn xuất của bánh s'more, nhưng chúng không nhất thiết phải được làm nóng hoặc phục vụ theo hình dạng giống như bánh s'more truyền thống. Thanh Hershey's S'mores là một ví dụ. Kellogg's Pop-Tarts cũng có nhiều loại s'mores. Ở Vương quốc Anh, thiếu bánh quy giòn Graham có thể dễ dàng ứng biến với bánh quy hỗ trợ tiêu hóa với một thanh sô cô la Cadbury. Thuốc tiêu hóa sô-cô-la có lợi thế lớn khi thiếu một miếng sô cô la. Các công thức nấu ăn hiện đại có thể thay thế các loại thực phẩm khác, chẳng hạn như khoai tây chiên, Nutella và Peeps, cho các nguyên liệu cổ điển. |
Bradley James Banda (sinh ngày 20 tháng 1 năm 1998) là một cầu thủ bóng đá người Gibraltar hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ St Joseph's và Đội tuyển bóng đá quốc gia Gibraltar.
Sự nghiệp quốc tế.
Banda lần đầu tiên được gọi triệu tập lên Đội tuyển bóng đá quốc gia Gibraltar vào tháng 3 năm 2018, khi đang chơi cho câu lạc bộ Team Solent. Vào ngày 11 tháng 10 năm 2021, anh có trận ra mắt quốc tế, trận thua 6–0 trước Hà Lan, cản phá được một quả phạt đền của Memphis Depay. Anh đã giữ sạch lưới quốc tế lần đầu tiên trong trận đấu thứ hai, trận hòa 0-0 trước Grenada vào ngày 23 tháng 3 năm 2022.
"Tính đến 26 tháng 9 năm 2022"
Ngoài bóng đá, Banda còn là một trợ lý giảng dạy cho nhu cầu đặc biệt tại Trường St Martin ở Gibraltar. |
Felice Pasquale Baciocchi (18 tháng 5 năm 1762 – 27 tháng 4 năm 1841) sinh ra tại Ajaccio trong một gia đình quý tộc sa sút ở Đảo Corse thuộc Pháp. Ông là thiếu úy trong quân đội Pháp năm 1778, trung úy năm 1788, sau đó là đại úy năm 1794. Khoảng ngày 5 tháng 5 năm 1797, ông kết hôn với Elisa Maria Bonaparte, em gái của Tướng Napoléon, tại Marseilles.
Baciocchi được bổ nhiệm làm thư ký cho đại sứ tại Triều đình Hoàng gia Tây Ban Nha vào tháng 11 năm 1800 và chuyển đến Madrid, trong khi vợ ông vẫn ở Pháp. Baciocchi sau đó được thăng cấp đại tá quân đội năm 1802, chuẩn tướng năm 1804 và thiếu tướng năm 1809. Sau khi người anh vợ là Napoleon Bonaparte lên ngôi hoàng đế và lập ra Đệ nhất Đế chế Pháp, Baciocchi được phong làm thượng nghị sĩ năm 1804 và hoàng thân năm 1805, trở thành thành viên của Hoàng gia Nhà Bonaparte.
Nhờ các cuộc chinh phục của anh rể, Baciocchi trở thành Thân vương xứ Lucca và Piombino, nhưng không có quyền lực liên quan hoặc quyền lực chủ quyền, vốn thực sự do vợ ông nắm giữ. Ông cũng đã chấp nhận chịu đựng sự không chung thủy của vợ mình.
Baciocchi là một nghệ sĩ vĩ cầm nghiệp dư đầy nhiệt huyết, và ông đã học với nghệ sĩ vĩ cầm Niccolò Paganini trong 10 năm khi cư trú tại Lucca và Florence. Trong thời gian này, vợ ông và Paganini cũng có quan hệ tình cảm.
Khi đế chế của Napoléon sụp đổ, ông cùng Elisa lui về Trieste, sau đó đến Bologna sau khi bà qua đời vào năm 1820. Ông qua đời tại thành phố đó vào ngày 27 tháng 4 năm 1841. |
The Dragon Castle Hạ Long
Khu phức hợp căn hộ – shophouse – penthouse tại Quảng Ninh, Việt Nam
The Dragon Castle Hạ Long là tổ hợp căn hộ - nhà thương mại (shop house) – penthouse tại Quảng Ninh, được đầu tư và phát triển bởi N.H.O Quảng Ninh, một chủ đầu tư bất động sản với đội ngũ người Hàn Quốc. Với quỹ đất 13.196 m2, dự án bao gồm 3 tòa tháp (Bada Tower, San Tower, Jinju Tower) cao 25 tầng và 2 tầng hầm, tổng số lượng căn hộ là 1.288 căn. Khu chung cư này nổi bật với tiện ích đa dạng và thiết kế nội thất chỉn chu theo phong cách Hàn Quốc nhưng được bản địa hóa dựa trên đặc điểm thời tiết, khí hậu và địa hình tại thành phố Hạ Long – Việt Nam. Đối tượng cư dân ở đây chủ yếu thuộc các hộ gia đình trẻ tại Hạ Long sử dụng để ở và . Là một tổ hợp bất động sản ven biển, The Dragon Castle cũng được báo chí đánh giá là một phần nằm trong dòng chảy phát triển về du lịch và kinh tế của thành phố Hạ Long nói riêng và tỉnh Quảng Ninh nói chung.
Vị trí và giao thông.
Chung cư tọa lạc tại vị trí số 1 đường Cái Lân, nằm trên mặt đường Quốc lộ 18, phường Bãi Cháy, thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh. Đây là tuyến đường kết nối Hạ Long với các tỉnh thành: Hà Nội, Hải Phòng, Bắc Ninh và Hải Dương; là chiếc kiềng tạo dựng giao lộ quốc tế ngay giữa thành phố Hạ Long bao gồm Cảng biển quốc tế, đại siêu thị Aeon Mall Nhật Bản và tổ hợp bất động sản chuẩn Hàn Quốc là Dragon Castle.
Xung quanh The Dragon Castle là bãi tắm du lịch Bãi Cháy, khu phố đi bộ ven biển, tổ hợp giải trí Sunworld Hạ Long, bến xe Bãi Cháy, trường học, bệnh viện Vinmec…
The Dragon Castle được các chuyên gia thiết kế của tập đoàn ADU kiến tạo theo đặc trưng phong cách sống Hàn Quốc nhưng đã cải tiến để phù hợp hơn với văn hóa gia đình Việt Nam.
Chung cư mang tên The Dragon Castle bắt nguồn từ tên gọi Hạ Long trong tiếng Việt có nghĩa là Rồng Đáp và xây dựng ý tưởng thiết kế The Dragon Castle trở thành tòa lâu đài - nơi ở được bảo vệ tối đa bởi loài Rồng. Ngoài ra, vị trí dự án cũng có liên hệ với tên gọi khi lấy cảm hứng từ địa thế phía sau là núi, phía trước là biển.
The Dragon Castle cũng là tổ hợp căn hộ gần núi và biển, dựa trên triết lý tối ưu thiên nhiên của đơn vị thiết kế. Từ tầng áp mái có hồ bơi, cầu kính trên không và sân vườn, cho phép mọi người có thể ngắm nhìn vịnh biển Hạ Long. Thêm vào đó từ vị trí của nhiều tòa tháp, cư dân cũng có thể phóng tầm nhìn ra toàn cảnh thành phố.
Tiện ích nội khu.
Nội thất và cảnh quan ngoại khu của The Dragon Castle được biết đến với số lượng lớn tiện ích (hơn 30 tiện ích) trong . Chúng được bố cục theo từng nhóm với không gian mở.
Trong nội khu tích hợp đa dạng các tiện ích nghỉ dưỡng, chăm sóc sức khỏe và tái tạo năng lượng dành cho cư dân và khách lưu trú, gồm có: các khu vui chơi trẻ em, sân thể thao đa năng, phòng cộng đồng, khu vực BBQ, nhà hàng, siêu thị, quán cà phê, ngân hàng, hiệu thuốc, trường mẫu giáo, spa, hồ bơi, phòng gym, phòng tập yoga, khu vực cắm trại, khu vực chiếu phim, khu vọng cảnh…
Việc kiến tạo không gian và tiện ích nội khu được nhà đầu tư N.H.O chủ động tham gia nghiên cứu từ các hoạt động trong ngày của một gia đình ở Việt Nam, bao gồm tuần tự những công việc như: chuẩn bị bữa sáng, đưa trẻ đến trường, tập thể dục, thiền đị, tích hợp nhiều tiện ích giải trí.
Các khu vực chuyên biệt về trải nghiệm sống tại The Dragon Castle phải kể đến hồ bơi vô cực, vườn Hàn Quốc, cầu kính trên không, sân chơi nước dành cho trẻ em, phố Hàn Quốc, đồi vọng cảnh, ... Tại tầng mái, bể bơi bốn mùa nằm trải dài suốt sảnh, cùng phòng Gym và . Để có thể sử dụng cho mọi mùa trong năm, đội ngũ kiến trúc sư đã sắp đặt các thiết bị để vận hành hồ bơi tùy theo điều kiện thời tiết. Khu vực hồ bơi được kết nối với khu vườn Hàn Quốc trên cao, cạnh đó là cầu kính trên không, về đêm được bố trí đèn thắp sáng không gian xung quanh.
Ngoài ra, The Dragon Castle còn đặc biệt nhờ hệ thống phòng sinh hoạt cộng đồng nằm xen kẽ trong toàn dự án.
N.H.O đã ứng dụng công nghệ 4.0 vào tòa nhà cũng như trang bị những thiết bị nội thất cao cấp và hệ thống nhà thông minh trong căn hộ đa tiện ích. Công nghệ an ninh và tiêu chuẩn an toàn được chú trọng, trong đó phải kể đến: hệ thống camera an ninh hoạt động 24/7, thang máy không chạm, thiết bị nhận diện gương mặt (Face ID), và đặc biệt là nội khu và quảng trường trung tâm không có phương tiện giao thông. Hệ thống thang máy của khu căn hộ cũng được trang bị hệ thống lọc không khí, mỗi căn hộ đều gắn chuông cửa thông minh, máy đo chất lượng không khí, hệ thống kiểm soát chất lượng nước.
Việc thanh toán hóa đơn cũng như liên lạc bảo vệ và ban quản lý, yêu cầu vệ sinh… đều được thực hiện thông qua ứng dụng trên điện thoại thông minh.
Hiện tại, N.H.O đang hợp tác với đơn vị chuyên quản lý vận hành tên là Alpha Plus. Ngoài thiết kế của ADU tập trung hướng đến nhiều đối tượng khách hàng với nhiều độ tuổi khác nhau từ trẻ em đến người già, thì Alpha Plus đảm nhận việc kiến tạo cộng đồng với mô hình Family Center (Trung tâm Gia đình). Không giống như những công ty quản lý tòa nhà hay khu dân cư khác, chủ đầu tư N.H.O và Alpha Plus đặt trọng tâm vào những người sử dụng không gian sinh hoạt cộng đồng (không gian công cộng dành cho cư dân) thông qua những giải pháp “mềm” trong quản lý và những giá trị mang yếu tố văn hóa. Ví dụ, các phòng cộng đồng được bố trí không gian đọc sách tại thư viện nội khu, những lớp hội họa, lớp nhảy… dành cho thiếu nhi; những buổi triển lãm ở khu vực sảnh, lớp thư pháp dành cho người lớn. Các buổi hội thảo, lớp kỹ năng mềm dành cho người lớn như: nữ công gia chánh, , dạy thư pháp, tiếng Anh… được đơn vị quản lý tổ chức định kỳ mỗi tuần. |
Missing Link là bộ phim hoạt hình tĩnh vật thuộc thể loại hài phiêu lưu được đạo diễn và biên kịch bởi Chris Butler. Phim được sản xuất bởi hãng Laika với sự tham gia lồng tiếng của Hugh Jackman, Zoe Saldana, David Walliams, Stephen Fry, Matt Lucas, Timothy Olyphant, Amrita Acharia, Ching Valdes-Aran, Emma Thompson và Zach Galifianakis. Lấy bối cảnh khu vực Tây Bắc Hoa Kỳ ven biển Thái Bình Dương, phim là hành trình theo chân ngài Link, một Bigfoot, với sự giúp đỡ của quý ngài Lionel Frost, một nhà thám hiểm người Anh, và Adelina Fortnight đi du hành đến vùng Himalaya để gặp người cháu Yeti của mình.
Vào tháng 4 năm 2018, có thông tin về việc "Film Five" đang bắt đầu phát triển một bộ phim hoạt hình tĩnh vật từ hãng Laika với Butler sẽ chỉ đạo và biên kịch cho phim cũng như dàn diễn viên lồng tiếng được công bố. Annapurna Pictures sẽ đảm nhận vai trò trở thành nhà phát hành của phim tại Hoa Kỳ. Tháng 5 cùng năm, những diễn viên lồng tiếng tham gia tiếp theo và tựa đề của phim cũng chính thức được tiết lộ. Tháng 6, 2018, Laika đã thông báo rằng "Missing Link" sẽ được ra mắt vào tháng 4 năm 2019. Theo báo cáo, qua trình sản xuất của phim được bắt đầu vào tháng 5 năm 2018 với hơn 110 bối cảnh cũng như 65 địa điểm độc đáo của phim đã được dựng lên bởi các nghệ sĩ của Laika. AGC International đã thành công có được quyền phân phối phim ở thị trường quốc tế. Carter Burwell sẽ tham gia với vai trò nhà soạn nhạc của phim. Với kinh phí 100 triệu Đô la Mỹ, "Missing Link" đã trở thành bộ phim đắt giá nhất từng được làm ra bởi Laika và đồng thời cũng là bộ phim hoạt hình tĩnh vật được sản xuất vởi kinh phí đắt đỏ nhất mọi thời đại.
"Missing Link" được công chiếu tại Thành phố New York vào ngày 7 tháng 4, 2019 và được phát hành tại Hoa Kỳ vào ngày 12 tháng 4, 2019 bởi Annapurna Pictures thông qua United Artists Releasing. "Mising Link" cũng là bộ phim đầu tiên của Laika không được phân phối bởi Focus Features. Mặc dù là bom xịt phòng vé, chỉ thu được 26.2 triệu Đô la Mỹ so với kinh phí là 102.3 triệu Đô la Mỹ, lỗ 101.3 triệu Đô la Mỹ nhưng phim đã thành công nhận được rất nhiều phản hồi tích cực ở khía cạnh phê bình như sự tán dương về mặt hoạt hình, những màn lồng tiếng đáng khen, sự hài hước. Ngoài ra, phim cũng đoạt Giải Quả cầu vàng cho phim hoạt hình hay nhất, và trở thành bộ phim hoạt hình không sử dụng kỹ thuật máy tính (non-computer animated) đầu tiên giành chiến thắng ở hạng mục này và là bộ phim hoạt hình không sử dụng công nghệ CGI (non-CGI animated) đầu tiên chiến thắng tại Giải Qua vầu vàng kể từ "Waltz with Bashir" (2008). Phim cũng thành công nhận được đề cử tại Giải Oscar lần thứ 92 cho hạng mục Giải Oscar cho phim hoạt hình xuất sắc nhất nhưng thất bại trước bộ phim "Câu chuyện đồ chơi 4".
Năm 1886, Quý ngài Linoel Frost, một nhà điều tra về các sinh vật huyền bí, ông đang gặp khó khăn trong việc tìm kiếm các sinh vật khác lạ để nghiên cứu và công bố sự hiện diện của chúng với thế giới để bản thân ông có thể được phép gia nhập vào "Society of Great Men - Hiệp hội Những người đàn ông Vĩ đại". Lionel đã du hành đến vùng Tây Bắc Hoa Kỳ ven biển Thái Bình Dương gặp gỡ Ngài Link, một người Bigfoot (hay còn gọi là Sasquatch) và được Link đề nghị cùng ông đi đến khám phá vùng Himalaya để gặp người cháu Yeti của mình.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Những dân làng của dãy Himalaya được lồng tiếng bởi Phal Tong Lama, Yangchen Dolkar Gakyil và Tharlam Dolma Wolfe.
Ngày 25 tháng 4, 2018, có thông tin về việc Laika sẽ cùng "Film Five" phát triển một bộ phim hoạt hình mới do Chris Butler đạo diễn kiêm biên kịch với sự tham gia lồng tiếng của Hugh Jackman, Zoe Saldana và Zach Galifianakis. Phim được phân phối bởi Annapurna Pictures tại thị trường Hoa Kỳ. Vào ngày 7 tháng 5 năm 2018, phim được tiết lộ sẽ có tựa đề là "Missing Link" với sự gia nhập thêm các diễn viên khác bao gồm Stephen Fry, Emma Thompson, Timothy Olyphant, Matt Lucas, David Walliams, Ching Valdez-Aran và Amrita Acharia trong vai trò lồng tiếng các nhân vật trong phim.
Quá trình sản xuất chính thức được tiến hành vào tháng 5 năm 2018 với 110 bối cảnh cùng 65 địa điểm khác nhau được xây dựng cho phim bởi các nghệ sĩ của Laika.
Nhìn chung, ngân sách của phim rơi vào khoảng 100 triệu Đô la Mỹ.
Ngày 9 tháng 9, 2018, Carter Burwell được xác nhận sẽ đảm nhận vị trí soạn nhạc cho phim. Nhạc phim được chính thức phát hành vào ngày 12 tháng 4, 2019 bởi Lakeshore Records, cùng ngày với ngày công chiếu của phim tại rạp.
Phim được công chiếu tại Mỹ vào ngày 12 tháng 4, 2019 bởi United Artists Releasing, Annapurna Pictures và công ty phân phối liên doanh của Metro-Goldwyn-Mayer, đây cũng là bộ phim đầu tiên của Laika không được phân phối bởi Focus Features.
Ở thị trường quốc tế, bản quyền phân phối phim được ủy quyền bởi AGC International, họ đã bán trước bộ phim cho các công ty phát hành khác như Lionsgate tại thị trường ở Anh Quốc, Metropolitan Filmexport tại thị trường ở Pháp, Elevation Pictures tại thị trường ở Canada, Roadshow Films tại thị trường ở Úc và New Zealand, Entertainment One tại thị trường ở Đức và Tây Ban Nha, Leone Film Group tại thị trường ở Ý, Appaluse Entertainment tại thị trường ở Đài Loan, GAGA tại thị trường ở Nhật Bản, ISU CE tại thị trường ở Hàn Quốc, Selim Ramia tại thị trường ở khu vực Trung Đông, The Searchers tại thị trường ở Benelux, Mis. Label tại thị trường ở Scandinavia, Vertical Entertainment tại thị trường ở khu vực Đông Âu và Buena Vista International tại thị trường ở Mỹ Latinh, Nga, Malaysia và Singapore.
Truyền thông tại gia.
20th Century Fox Home Entertainment đã phát hành bản digital của phim tại Mỹ vào ngày 9 tháng 7, 2019 với định dạng Blu-ray và DVD vào ngày 23 tháng 7 cùng năm.
Doanh thu phòng vé.
"Missing Link" đã thu được 16,6 triệu Đô la Mỹ ở phòng vé Hoa Kỳ và Canada, 9,6 triệu Đô la Mỹ ở các phòng vé ở khu vực khác và tổng doanh thu toàn cầu là 26,2 triệu Đô la Mỹ. Theo "Deadline Hollywood", khoản lỗ của bộ phim được tính sẽ lên tới số 101,3 triệu Đô la Mỹ sau khi cộng lại tất cả chi phí và doanh thu.
Tại thị trường Mỹ và Canada, phim được công chiếu cùng với "Little", "Hellboy" và "After", và dự kiến sẽ thu về 10 triệu Đô la Mỹ từ 3,314 rạp chiếu trong tuần đầu công chiếu. Tuy nhiên trong ngày đầu tiên, phim chỉ đạt được doanh thu vỏn vẹn 1,6 triệu Đô la Mỹ (230 ngàn Đô la Mỹ từ buổi công chiếu trước tối thứ Năm), bộ phim tiếp tục ra mắt với 5,9 triệu Đô la Mỹ và đứng hạng chín tại phòng vé, đánh dấu trở thành bộ phim có doanh thu mở màn tệ thứ 12 đối với một bộ phim được chiếu trên 3,000 rạp chiếu và có doanh thu công chiếu tệ nhất được chiếu trên 3,150 rạp chiếu, đồng thời cũng là doanh thu mở đầu thấp nhất trong các bộ phim của Laika. Ở tuần chiếu thứ hai, bộ phim giảm 27% với doanh thu là 4,4 triệu Đô la Mỹ và tiếp tục đứng ở vị trí thứ chín. |
Thân vương quốc Theodoro
Thân vương quốc Theodoro hay Công quốc Theodoro (), còn gọi là Gothia () hay Thân vương quốc Theodoro-Mangup, là một thân vương quốc Hy Lạp tại phần phía nam của Krym, cụ thể là tại vùng chân đồi của dãy núi Krym. Đây là một trong các quốc gia tàn tồn cuối cùng của Đế quốc Đông La Mã, và là tàn tích lãnh thổ cuối cùng của người Goth Krym cho đến khi bị Đế quốc Ottoman chinh phục vào năm 1475. Thủ đô là Doros, đôi khi gọi là Theodoro và nay gọi là Mangup. Nhà nước này là đồng minh mật thiết với Đế quốc Trebizond.
Vào cuối thế kỷ 12, bán đảo Krym ly khai khỏi Đế quốc Byzantine (Đông La Mã), nhưng ngay sau khi Constantinople bị cướp phá vào năm 1204 thì một phần của Krym thuộc về lãnh thổ hải ngoại của Trapezuntine. Lãnh thổ phụ thuộc này chưa từng quá hùng mạnh và cuối cùng bị người Mông Cổ thay thế, vào năm 1238 thế lực này tràn vào bán đảo, chiếm giữ phần phía đông và áp đặt quan hệ cống nạp với nửa phía tây, bao gồm Gothia. Ngoài quan hệ triều cống đó thì ảnh hưởng của họ bị hạn chế, để cho người bản địa xử lý các sự vụ hành chính.
Thân vương quốc Gothia được đề cập lần đầu vào đầu thế kỷ 14, niên đại sớm nhất là từ sử gia hậu Byzantine Theodore Spandounes, ông ghi nhận sự hiện diện của một "Thân vương Gothia" trong thời kỳ trị vì của Andronikos III Palaiologos (1328–1341). Các tham chiếu xuất hiện trong suốt thế kỷ 14, với một số học giả xác định "Dmitry", một trong ba thân vương Tatar trong Trận Nước Xanh (khoảng 1362/1363), là một thân vương Gothia. Trong trường hợp này, tên gọi có thể là tên rửa tội của một lãnh chúa Tatar của Mangup, tên là Khuitani. Tên gọi "Theodoro" (trong dạng sai lệch là Θεοδωραω) xuất hiện lần đầu trong một câu viết Hy Lạp cũng có niên đại khoảng năm 1361/1362, và sau đó với dạng "Theodoro Mangop" trong một văn bản Genova vào năm 1374. A. Mercati đề xuất rằng dạng này là một sự sai lệch của từ số nhiều tiếng Hy Lạp "Theodoroi", nghĩa là các thánh Theodore Stratelates và Theodore Tiro, nhưng N. Bănescu đề xuất cách giải thích thay thế rằng đó là kết quả từ tên tiếng Hy Lạp τὸ Δόρος ("to Doros") hoặc τὸ Δόρυ ("to Dory"), theo tên gọi sơ kỳ Trung Cổ của khu vực. Dù có nguồn gốc là gì, đến thập niên 1420 tước hiệu chính thức của thân vương đọc là "Lãnh chúa thành phố Theodoro và vùng Hàng hải" (), trong khi cư dân gọi thông tục là Θεοδωρίτσι ("Theodoritsi", 'tiểu Theodoro').
Năn 1395, quân phiệt Tamerlane xâm chiếm bán đảo Krym, phá hủy một số đô thị bao gồm thủ đô Theodoro của Gothia. Sau khi ông mất vào năm 1404, Gothia phát triển thành một trong các thế lực quan trọng nhất của biển Đen, được lợi từ một giai đoạn Genova bất ổn và bỏ bê các thuộc địa ven biển Đen của họ, trong khi Hãn quốc Krym lại nổi lên. Năm 1432, Gothia về phe với Venezia chống lại Genova vì hứa hẹn cho Gothia tiếp cận biển.
Thân vương quốc có quan hệ hòa bình với Hãn quốc Kim Trướng ở phía bắc, dâng cống nạp hàng năm trong thân phận chư hầu, nhưng liên tiếp xung đột với các thuộc địa Gazaria của Genova ở phía nam để giành quyền tiếp cận bờ biển và tuyến mậu dịch qua các bến cảng của Krym. Một dải hẹp đất ven biển từ Yamboli (Balaklava) ở phía tây đến Allston (Alushta) ở phía đông ban đầu là một phần của thân vương quốc nhưng nhanh chóng rơi vào tay Genova. Người Hy Lạp địa phương gọi khu vực này là Parathalassia (, "bờ biển"), trong khi dưới quyền cai trị của Genova thì được gọi là Lãnh địa thuyền trưởng Gothia. Sau khi để mất các cảng trên bờ biển phía nam, người Theodoro xây dựng một cảng mới gọi là Avlita ở cửa sông Chernaya và cho xây thành trì Kalamata (nay là Inkerman) để củng cố phòng thủ nơi này.
Trong năm 1474, người dân Caffa dường như đang bên bờ nổi dậy; các tài liệu chính thức từ năm này mô tả thiệt hại gây ra cho các địa chủ và nông dân Goth hoặc việc đốt cháy các tòa nhà ở các khu biên giới Alushta và Cembalo. Thân vương vào thời điểm đó là Isaac (các tài liệu của Ý viết rằng ông là Saichus hoặc Saicus và Isaiko của Nga), đã trình một lời phàn nàn chính thức tới người Genova vì lo sợ một cuộc chiến với Caffa. Ngày 6 tháng 6 năm 1475, tư lệnh người Albania của Ottoman là Gedik Ahmet Pasha chinh phục Caffa sau năm ngày bao vây.
Cuộc bao vây Mangup bắt đầu vào tháng 9, thân vương có ba trăm người Wallachia để phòng thủ. Theo Vasiliev, thành phố đã phải hứng chịu 5 cuộc tấn công lớn trong cuộc bao vây; cuối cùng, nguồn cung cấp lương thực của Theodoro bị phong tỏa và người dân bắt đầu chống chọi với nạn đói. Vào cuối tháng 12 năm 1475, Mangup đầu hàng Ottoman với điều kiện thân vương, người dân và tài sản của họ sẽ được tha. Phần lớn phần còn lại của Krym vẫn là một phần của Hãn quốc Krym (nay là một chư hầu của Ottoman), các vùng đất trước đây của Theodoro và miền nam Krym được quản lý trực tiếp bởi Sublime Porte. Theo nhà sử học Ottoman Ashik Pasha-Zade, sau khi Mangup đầu hàng, người Ottoman đối xử với nơi này giống như với Caffa. Người Ottoman bắt các thủ lĩnh của thành phố và đưa họ đến Constantinople, tại đó họ bị hành quyết. Của cải của họ được trao cho Sultan, trong khi vợ và con gái của họ trở thành tặng phẩm cho các quan chức của Sultan. Sau khi thành phố đầu hàng, một trong những nhà thờ Thiên Chúa giáo được chuyển đổi thành một thánh đường Hồi giáo. Theo một biên niên sử Ottoman, "ngôi nhà của những kẻ ngoại đạo đã trở thành ngôi nhà của đạo Hồi."
Khi Mangup thất thủ, Thân vương quốc Theodoro không còn tồn tại và kéo theo đó là tàn dư lãnh thổ cuối cùng của Đế quốc La Mã, sau 2.228 năm nền văn minh La Mã kể từ mốc thành lập thần thoại của La Mã vào năm 753 TCN.
Nhà sử học Alexander Vasiliev xác định thân vương đầu tiên là Demetrios, được chứng thực tại Trận Nước Xanh vào khoảng 1362/3. Theo Vasiliev, người này có thể được đồng nhất với "hekatontarches" Khuitani, người đã dựng bia đá đề cập đến cái tên "Theodoro" trên các bức tường của Mangup vào cùng thời điểm.
Các thân vương kế tiếp Demetrios chỉ được biết đến qua các nguồn tin của Nga. Một nhánh của triều đại Hy Lạp Gabras là những người cai trị Theodoro, và thường được các học giả xác định chính là gia đình được biết đến trong các nguồn tiếng Nga là "Khovra". Thân vương Stephen ("Stepan Vasilyevich Khovra"), di cư đến Moskva vào năm 1391 hoặc 1402 cùng với con trai của ông là Gregory. Tên đệm của ông ám chỉ sự tồn tại của một người cha tên là Basil, người có thể là thân vương trước ông ta (và có thể là con trai của Demetrios). Stephen và Gregory trở thành tu sĩ, và Gregory sau đó thành lập Tu viện Simonov ở Moskva. Các gia đình quý tộc Nga là Khovrin và Golovin tuyên bố có nguồn gốc từ họ. Tại Gothia, người kế vị Stephen là một người con trai khác là Alexios I, người này cai trị cho đến khi qua đời vào năm 1444–45 hoặc 1447. Người thừa kế của Alexios là con trai cả Ioannes, người đã kết hôn với Maria Asanina, một phụ nữ có liên hệ với triều đại hoàng gia Byzantine Palaiologoi và các dòng quý tộc Asanes và Tzamplakon. Cặp đôi có một con trai cũng tên là Alexios, chết trẻ khoảng năm 1446/7, có lẽ là tại Trebizond. Văn bia của ông, có tiêu đề "Đến con trai của thân vương" (), được viết bởi John Eugenikos và cung cấp dữ liệu phả hệ độc đáo về gia tộc.
Triều đại của Ioannes dường như rất ngắn, hoặc có thể ông ấy thực sự không trị vì chút nào – A. Vasiliev suy đoán rằng ông rời Gothia đến Trebizond ngay sau khi Alexios I qua đời – vì vậy một người con khác của Alexios I là Olubei kế vị vào khoảng 1447 và cai trị cho đến khoảng 1458. Con gái của Alexios I là Maria của Gothia trở thành vợ đầu tiên của hoàng đế Trapezuntine cuối cùng là David.
Olubei không còn được nhắc đến sau khoảng 1458, và không có thân vương nào được biết tên trong một thời gian; Các tài liệu của người Genova chỉ đề cập đến "lãnh chúa của Theodoro và những người anh em của ông ta" ("dominus Tedori et fratres ejus"). Năm 1465, Thân vương Isaac được nhắc đến, có lẽ là con trai của Olubei và do đó có thể đã trị vì từ khoảng năm 1458. Trước nguy cơ từ Ottoman ngày càng gia tăng, ông đã tiến hành hàn gắn quan hệ hữu nghị với người Genova tại Caffa, và gả em gái của mình là Maria Asanina Palaiologina cho người cai trị Moldavia là Stephen Vĩ đại. Tuy nhiên, lập trường ngày càng ủng hộ Ottoman của ông trong những năm sau đó đã dẫn đến việc ông bị anh trai là Alexander lật đổ vào năm 1475, với hậu thuẫn từ Stephen Vĩ đại. Điều này đến quá muộn để cứu được Theodoro: vào tháng 12 năm 1475, sau khi chinh phục các thành trì khác của Cơ đốc giáo dọc theo bờ biển Krym, quân Ottoman đã chiếm được thành phố sau cuộc bao vây kéo dài ba tháng. Alexander và gia đình bị bắt đến Constantinople, nơi thân vương bị chặt đầu. Con trai của ông bị buộc phải cải sang đạo Hồi, còn vợ và các con gái của ông trở thành một phần trong hậu cung của Sultan.
Cư dân của Gothia là sự pha trộn của người Hy Lạp, người Goth Krym, người Alan, người Circassia, người Bulgar, người Cuman, người Kipchak và các dân tộc khác, hầu hết trong số họ là tín đồ Cơ đốc giáo Chính thống và bị Hy Lạp hóa. Ngôn ngữ chính thức của thân vương quốc là tiếng Hy Lạp.
Nhiều ảnh hưởng văn hóa khác nhau ghi dấu ấn tại Gothia: kiến trúc và các bức tranh tường Cơ đốc giáo về cơ bản là từ Byzantine, mặc dù một số thành trì của nó cũng thể hiện đặc điểm địa phương cũng như từ Genova. Các phiến đá cẩm thạch có khắc chữ được tìm thấy trong vùng được trang trí bằng sự pha trộn giữa các yếu tố trang trí của Byzantine, Ý và Tatar.
Năm 1901, một bản khắc Hy Lạp được phát hiện tại thành phố Mangup. Bản khắc cho thấy vào năm 1503, gần ba mươi năm sau cuộc chinh phục của Thổ Nhĩ Kỳ, cư dân Mangup vẫn nói tiếng Hy Lạp. Thành phố nằm dưới quyền lực của một thống đốc Thổ Nhĩ Kỳ. Những năm tiếp theo, nhiều bản khắc bằng tiếng Hy Lạp, có niên đại trước cuộc chinh phạt của Ottoman đã được tìm thấy tại thành phố. Chữ khắc Hy Lạp cũng được tìm thấy tại thành phố Inkerman.
Những quả cân bằng đồng Βyzantine được khai quật tại Mangup cung cấp bằng chứng cho thấy cư dân tuân theo hệ thống cân nặng đế quốc.
Sau cuộc chinh phục của Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 1475, người Thổ Nhĩ Kỳ đã bảo tồn tôn giáo và các thể chế tôn giáo của người Hy Lạp, cũng như tổ chức giáo hội Hy Lạp. |
Sáp dầu là một loại chất liệu mĩ thuật được làm từ sắc tố, dầu và sáp ong trắng. Đây chất liệu mĩ thuật độc đáo để tạo ra tranh màu. Vì những đặc điểm độc đáo của chúng, nhiều họa sĩ chọn sử dụng chúng thay vì các chất liệu khác.
Sáp dầu được phát minh lần đầu tiên vào năm 1921 dưới dạng bút chì màu chất lượng cao kết hợp tính mềm dẻo với dải màu rực rỡ. Đến năm 1927, cây bút được gọi là Cray-Pas đã được hoàn thiện. Năm 1947, họa sĩ Henri Goetz đã tìm đến Henri Sennelier, nhà sản xuất chất liệu mĩ thuật nổi tiếng, về việc tạo ra một cây bút màu sáp cho người bạn Pablo Picasso của ông, thứ sẽ mang lại một sản phẩm chuyên nghiệp hơn Cray-Pas. Năm 1949, sáp dầu chuyên nghiệp đầu tiên có thể được sử dụng trên nhiều loại bề mặt mà không bị phai màu, được phát triển bởi Sennelier. Ban đầu sáp dầu chỉ có sẵn một bảng màu gồm các màu cơ bản, lựa chọn màu đã được mở rộng với việc bổ sung các màu sắc khác và một loạt các màu xám.
Bề mặt vẽ phù hợp.
Các họa sĩ có thể chọn làm việc trên nhiều bề mặt khác nhau bao gồm giấy, vải bạt, bìa cứng hoặc masonite. Bề mặt phổ biến thường được các họa sĩ sử dụng đối với sáp dầu là giấy. Răng hoặc kết cấu của giấy cũng ảnh hưởng đến kết quả khi hoàn thiện. Răng nặng hơn hoặc kết cấu giấy thô hơn có thể tạo ra hình ảnh có hạt trong khi kết cấu mịn hơn sẽ tạo ra hình ảnh sắc nét hơn. Hầu hết các họa sĩ sáp dầu chọn làm việc trên các bề mặt có nhiều răng vì có thể xếp chồng nhiều lớp sáp dầu. Việc xếp chồng màu nhiều lớp thường dẫn làm cho tranh có chiều sâu hơn. Các bề mặt mịn hơn vẫn có thể chồng màu, nhưng ở mức độ thấp hơn.
Một số họa sĩ nổi tiếng với sáp dầu.
Nghệ sĩ người Pháp Edgar Degas là một trong những nghệ sĩ vẽ tranh màu sáp phong phú nhất và đã tạo ra hơn 700 bức tranh và bản vẽ sáp dầu. Là một người theo trường phái Ấn tượng, ban đầu ông chuyển sang chất liệu này vì nhu cầu tài chính của mình, cuối cùng ông dần thích sử dụng các que sáp màu hơn.
Jean-François Millet là một họa sĩ người Pháp, một trong những thành lập nên trường phái Barbizon. Những bức tranh của ông thường miêu tả những người nông dân trên đồng ruộng.
Lấy cảm hứng từ các tác phẩm của Degas, Cassatt cuối cùng đã phát triển một phong cách nghệ thuật đặc biệt của riêng mình. Lấy mẹ và con làm chủ đề đặc trưng của mình, bà tạo ra những bức chân dung đồng thời khám phá những khoảnh khắc thanh bình thông qua bảng màu sống động và những nét vẽ tràn đầy năng lượng. |
Giải đua ô tô Công thức 1 Anh 2023
Giải đua ô tô Công thức 1 Anh 2023 (tên chính thức là Formula 1 Aramco British Grand Prix 2023) là một chặng đua Công thức 1 được tổ chức vào ngày 9 tháng 7 năm 2023 tại trường đua Silverstone ở Silverstone, Anh, và là chặng đua thứ mười của giải đua xe Công thức 1 2023.
Bảng xếp hạng trước cuộc đua.
Sau giải đua ô tô Công thức 1 Áo, Max Verstappen tiếp tục dẫn đầu trước Sergio Pérez (148 điểm) và Fernando Alonso (131 điểm) trong bảng xếp hạng các tay đua với 229 điểm. Trong bảng xếp hạng các đội đua, Red Bull Racing tiếp tục dẫn đầu trước Mercedes (178 điểm) và Aston Martin (175 điểm) với 377 điểm.
Lựa chọn bộ lốp.
Nhà cung cấp lốp xe Pirelli cung cấp các bộ lốp hạng C1, C2 và C3 (được chỉ định lần lượt là cứng, trung bình và mềm) để các đội sử dụng tại sự kiện này.
Trong buổi tập đầu tiên, Max Verstappen lập thời gian nhanh nhất với 1:28,600 phút trước đồng đội Sergio Pérez và Alexander Albon.
Trong buổi tập thứ hai, Verstappen lập thời gian nhanh nhất với 1:28,078 phút trước đồng đội Carlos Sainz Jr. và Albon.
Trong buổi tập thứ ba, Charles Leclerc lập thời gian nhanh nhất với 1:23,106 phút trước Albon và Fernando Alonso.
Vòng phân hạng bao gồm ba phần với thời gian chạy 45 phút. Trong phần đầu tiên (Q1), các tay đua có 18 phút để tiếp tục tham gia phần thứ hai vòng phân hạng. Tất cả các tay đua đạt được thời gian trong phần đầu tiên với thời gian tối đa 107% thời gian nhanh nhất được phép tham gia cuộc đua. 15 tay đua nhanh nhất trong Q1 lọt vào Q2. Lando Norris là tay đua nhanh nhất trong phần này. Q1 bị gián đoạn trước ba phút cuối cùng do chiếc xe Haas của Kevin Magnussen đứng giữa mặt đường đua ẩm ướt sau khi chiếc xe này bị hỏng. Sau khi Q1 kết thúc, Sergio Pérez, cả hai tay đua của AlphaTauri và Chu Quán Vũ bị loại. Đây cũng là chặng đua thứ năm liên tiếp trong suốt mùa giải này mà Pérez không thể lọt vào phần cuối cùng của vòng phân hạng (Q3).
Phần thứ hai (Q2) kéo dài 15 phút và mười tay đua nhanh nhất của phần này đi tiếp vào phần thứ ba của vòng phân hạng. Verstappen là tay đua nhanh nhất trong phần này. Sau khi Q2 kết thúc, Nico Hülkenberg, Lance Stroll, Esteban Ocon, Logan Sargeant và Valtteri Bottas bị loại. Bottas không thể lập thời gian trong suốt Q2 vì chiếc xe của anh không còn năng lượng sau khi Q1 kết thúc.
Phần cuối cùng (Q3) kéo dài mười hai phút, trong đó mười vị trí xuất phát đầu tiên được xác định sẵn. Verstappen giành được vị trí pole với thời gian nhanh nhất là 1:26,720 phút trước Norris và Oscar Piastri. Piastri đã đạt được kết quả vòng phân hạng cao nhất trong sự nghiệp sau khi đứng ở vị trí thứ ba. Đây cũng là kết quả vòng phân hạng cao nhất đối với một tay đua tân binh trong những năm gần đây.
Sau khi vòng phân hạng kết thúc, Bottas chính thức bị loại khỏi kết quả do mực nhiên liệu trong chiếc xe Alfa Romeo của anh không đạt được 1 lít. Mặc dù vậy, anh được ban quản lý cho phép tham gia cuộc đua chính từ vị trí cuối cùng.
Sau khi cuộc đua chính thức bắt đầu, Norris dẫn đầu cuộc đua sau khi vượt qua Verstappen. Norris tiếp tục dẫn đầu cuộc đua trong bốn vòng đua trước khi bị Verstappen vượt thông qua hệ thống DRS đã vượt qua Norris ở vòng bốn. Tại các vị trí phía sau, nhiều tay đua tranh giành các vị trí lẫn nhau. Lewis Hamilton đã vượt qua Pierre Gasly và tiếp tục đuổi theo Alonso. Tại các vòng đua sau đó, Hamilton cuối cùng đã vượt qua Alonso với hệ thống DRS. Đồng thời, Stroll và Ocon đã tranh giành vị trí trước khi Ocon bỏ cuộc ở vòng đua thứ 12 do chiếc xe gặp vấn đề về thủy lực.
Ở vòng đua thứ 32, động cơ Ferrari trong chiếc xe Haas của Magnussen bốc cháy ở vòng 32 khiến anh phải bỏ cuộc. Ban đầu, xe an toàn ảo được triển khai nhưng sau đó, xe an toàn đã được triển khai. Trong giai đoạn xe an toàn, các tay đua đã tận dụng thời gian để thay đổi bộ lốp của họ. Vào giai đoạn thay đổi lốp, Hamilton đã vượt qua Piastri và Russell và đứng ở vị trí thứ ba. Các tay đua Ferrari, Sainz Jr. và Leclerc đã gặp không may sau khi mất hai vị trí trong giai đoạn này.
Sau khi xe an toàn vào làn pit, Verstappen đã dẫn đầu cho đến vòng đua cuối cùng. Phía sau anh, nhiều cuộc tranh giành vị trí giữa các tay đua khác nhah diễn ra. Hamilton cố gắng vượt Norris với bộ lốp mềm nhanh hơn để giành vị trí thứ hai nhưng bất thành. Stroll đã va chạm với hệ thống treo lốp sau bên phải của Gasly khi cả hai đang tranh giành vị trí của nhau. Vụ va chạm này khiến hệ thống treo lốp sau của chiếc xe Alpine của Gasly bị hỏng và anh phải bỏ cuộc sau đó. Vì gây ra vụ va chạm này, Stroll nhận một án phạt năm giây.
Sau khi cuộc đua kết thúc, Verstappen giành chiến thắng trước Norris và Hamilton. Đây cũng là chiến thắng đầu tiên của anh tại giải đua ô tô Công thức 1 Anh. Thêm vào đó, đây cũng là chiến thắng thứ hai của anh tại trường đua Silverstone sau chiến thắng của anh tại chặng đua GP kỷ niệm 70 năm. Các tay đua còn lại ghi điểm trong cuộc đua này là Piastri, Russell, Pérez, Alonso, Albon, Leclerc và Sainz Jr. |
Amelia của Đại Anh
Amelia Sophia Eleonore của Đại Anh (10 tháng 6 năm 1711 (Lịch mới) – 31 tháng 10 năm 1786) là con gái thứ hai của George II của Đại Anh và Caroline xứ Ansbach.
Những năm đầu đời.
Amelia sinh ra tại Cung điện Herrenhausen, Hannover, Đức, vào ngày 30 tháng 5 năm 1711 (Lịch cũ). Vào thời điểm Amelia ra đời, cha của Amelia là Tuyển hầu Thế tử xứ Hannover, con trai cả và là người thừa kế của Tuyển hầu tước xứ Hannover và Sophie Dorothea của Celle. Mẹ của Amelia là Caroline xứ Ansbach, con gái của Johann Friedrich xứ Brandenburg-Ansbach và Eleonore xứ Sachsen-Eisenach. Trong gia đình, Amelia được gọi là Emily.
Vương nữ Đại Anh.
Vào ngày 1 tháng 8 năm 1714, Nữ vương Anne của Đại Anh và Ireland qua đời. Ông nội của Amelia đã kế vị Anne trở thành George I của Đại Anh theo như các điều khoản của Đạo luật Dàn xếp năm 1701. Theo đó, cha của Amelia củng trở thành người thừa kế ngai vàng của Anh và được phong Công tước xứ Cornwall và Thân vương xứ Wales vào ngày 27 tháng 9 năm 1714. Amelia, lúc này đã trở thành Vương tôn nữ Đại Anh, cùng gia đình chuyển đến Anh và cư trú tại Cung điện Thánh James ở Luân Đôn.
Mặc dù tương đối khỏe mạnh khi trưởng thành, Amelia là một đứa trẻ ốm yếu và mẹ của Amelia, Caroline đã thuê Johann Georg Steigerthal và Hans Sloane điều trị cho con gái cũng như bí mật xin lời khuyên từ bác sĩ John Freind. Năm 1722, mẹ của Amelia, người có tư tưởng tiến bộ, đã cho Amelia và em gái Caroline tiêm phòng bệnh đậu mùa bằng một phương pháp chủng ngừa được gọi là Tiêm biến thể, được Phu nhân Mary Wortley Montagu và Charles Maitland mang đến Anh từ Constantinopolis. Ngày 11 tháng 6 năm 1727, ông nội của Amelia là George I qua đời và cha của Amelia kế vị với tên hiệu là George II. Amelia, lúc này đã trở thành vương nữ, sống với cha cho đến khi George II qua đời vào năm 1760.
Cô của Amelia là Sophia Dorothea của Hannover, Vương hậu tại Phổ, đã đề nghị Amelia trở thành vợ cho con trai là Friedrich (sau này được gọi là Friedrich Đại đế) nhưng cha của Friedrich là Friedrich Wilhelm I của Phổ lại buộc con trai mình phải kết hôn với Elisabeth Christine xứ Braunschweig-Wolfenbüttel-Bevern. Năm 1724, Amelia và chị gái là Vương nữ Vương thất Anne nằm trong số bốn ứng cử viên cuối cùng để kết hôn với Louis XV của Pháp. Tuy nhiên vì kết hôn với Louis XV đồng nghĩa với việc Amelia buộc phải cải đạo sang Công giáo, George II đã ngăn cản cuộc hôn nhân này.
Amelia rất yêu thích cưỡi ngựa và săn bắn. Vương nữ bị ghét bỏ bởi những người yêu thích nghệ thuật như John, Lãnh chúa Hervey và Quý bà Pomfret nhận định Amelia là "một trong những Vương nữ kỳ quặc nhất từng được biết đến; đức nữ bịt tai không bị cuốn theo những lời xu nịnh và có cởi mở với sự trung thực."
Quý cô Isabella Finch trở thành Thị tùng Hầu phòng của Amelia vào khoảng năm 1738 hoặc sau đó. Finch đã thành công trong việc thay mặt cho Amelia và giải quyết mọi khó khăn mà nữ chủ nhân của mình có thể gặp phải.
Amelia có thể là mẹ của nhà soạn nhạc Samuel Arnold (1740–1802) thông qua mối quan hệ tình cảm với một thường dân có tên là Thomas Arnold.
Cuộc sống sau này.
Năm 1751, Vương nữ Amelia trở thành kiểm soát viên của Công viên Richmond sau cái chết của Robert Walpole, Bá tước thứ 2 xứ Orford. Ngay sau đó, Vương nữ đã gây náo động dư luận khi đóng cửa công viên và chỉ cho phép một số người bạn thân và những người có giấy phép đặc biệt được vào.
Sự việc này kéo dài cho đến năm 1758, khi một nhà sản xuất bia địa phương có tên là John Lewis đã kiện người gác cổng ra tòa vì đã ngăn mình đi vào công viên. Tòa án đã ra phán quyết có lợi cho Lewis, với lý do là khi Quốc vương Charles I đóng cửa công viên vào thế kỷ 17, nhà vua vẫn cho phép công chúng đi vào công viên. Do đó vương nữ Amelia buộc phải dỡ bỏ các lệnh hạn chế.
Amelia rất hào phóng trong việc tặng quà cho các tổ chức từ thiện. Năm 1760, Vương nữ đã quyên góp 100 bảng Anh cho tổ chức giáo dục trẻ mồ côi nghèo của các giáo sĩ (sau này là Clergy Orphan Corporation) để giúp trang trải học phí cho 21 bé gái mồ côi của các giáo sĩ thuộc Giáo hội Anh. Năm 1783, Amelia đồng ý quyên góp £ 25 hằng năm cho Bệnh viện Quận mới ở Northampton.
Năm 1761, Vương nữ Amelia trở thành chủ sở hữu của Điền trang Gunnersbury, Middlesex, được mua từ điền trang của Henry Furnese. Amelia đã sử dụng Gunnersbury làm nơi ở mùa hè của mình. Vương nữ cho xây dựng thêm một nhà nguyện và vào trong khoảng thời gian từ năm 1777 đến năm 1784, Amelia cho xây thêm ngôi nhà tắm, sau này được mở rộng thah2 một tòa nhà trang trí bởi người chủ sở hữu tiếp theo vào thế kỷ 19 và còn tồn tại cho đến ngày nay, tòa nhà được liệt vào danh sách Di sản Anh cấp II và được gọi là "Nhà tắm của Vương nữ Amelia" .
Amelia cũng sở hữu một bất động sản ở Quảng trường Cavendish, Soho, Luân Đôn, nơi Amelia qua đời vào ngày 31 tháng 10 năm 1786, khi ấy Amelia là người con cuối cùng còn sống của George II của Đại Anh và Caroline xứ Ansbach. Một bức tranh thu nhỏ của Vương tử Friederich của Phổ được tìm thấy trên người vương nữ. Amelia được chôn cất trong Nhà nguyện Quý bà Henry VII ở Tu viện Westminster.
Đảo Amelia ở Florida và Hạt Amelia ở Virginia, Hoa Kỳ được đặt theo tên của Vương nữ Amelia.
Ngày 31 tháng 1 năm 1719, với tư cách là cháu nội của quân chủ Anh, Caroline được trao quyền sử dụng các vương huy của vương quốc, được phân biệt bằng một dải bạc có năm dòng kẻ, mỗi dòng có một biểu tượng lồng chồn ecmin. Vào ngày 30 tháng 8 năm 1727, với tư cách là một người con của quân chủ Anh, vương huy của Amelia được phân biệt bằng một dải bạc có ba dòng kẻ, mỗi dòng một biểu tượng lông chồn ecmin.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Caroline của Đại Anh
Caroline Elizabeth của Đại Anh (10 tháng 6 năm 1713 – 28 tháng 12 năm 1757) là con thứ tư và con gái thứ ba của George II của Đại Anh và Caroline xứ Ansbach .
Những năm đầu đời.
Caroline được sinh ra tại Cung điện Herrenhausen ở Hanover, Đức, vào ngày 10 tháng 6 năm 1713 ( theo lịch Gregorian kiểu mới). Cha của Caroline là Georg August, Thân vương thế tử xứ Hannover, con trai cả của George Louis, Tuyển hầu tước của Hanover. Mẹ của Caroline là Caroline xứ Ansbach, con gái của Johann Friedrich xứ Brandenburg-Ansbach và Eleonore xứ Sachsen-Eisenach. Là cháu nội của Tuyển hầu tước Hannover, Caroline được gọi là Tuyển hầu tôn nữ Caroline của Hannover từ khi sinh ra. Theo Đạo luật Dàn xếp năm 1701, Caroline đứng thứ bảy trong danh sách kế vị ngai vàng Anh. Caroline đã được rửa tội một ngày sau khi sinh tại Cung điện Herrenhausen.
Vương nữ Đại Anh.
Năm 1714, Nữ vương Anne của Đại Anh qua đời, do đó ông nội của Caroline trở thành George I của Đại Anh và cha của Caroline cũng trở thành Thân vương xứ Wales. Khi được một tuổi, Caroline cùng mẹ và các chị gái là Anne và Amelia đến Anh và cả gia đình cư trú tại Cung điện Thánh James, Luân Đôn. Tại thời điểm này, Caroline cùng các chị em được gọi là Vương tôn nữ Anh. Một danh sách các khoản chi phí cá nhân của Caroline được ghi nhận trong khoảng thời gian từ tháng 1 đến tháng 2 năm 1728, trong đó có các khoản tiền từ thiện cho các nhóm tín hữu Tin Lành ở Luân Đôn.
Năm 1722, theo chỉ dẫn của mẹ là Caroline xứ Ansbach, bấy giờ là Vương phi xứ Wales, Vương tôn nữ Caroline đã được tiêm ngừa bệnh đậu mùa bằng phương pháp Tiêm biến thể, một loại chủng ngừa được phổ biến bởi Phu nhân Mary Wortley Montagu và Charles Maitland.
Caroline là người con gái cưng của mẹ mình và được biết đến với cái tên "Caroline Elizabeth thật thà" (hay "người yêu sự thật"). Khi bất kỳ sự bất đồng nào xảy ra giữa những đứa trẻ vương thất, cha mẹ của Caroline sẽ nói rằng, "Gửi cho Caroline, rồi chúng ta sẽ biết sự thật!" Theo Tiến sĩ John Doran, "Caroline Elizabeth "người yêu sự thật" được cha mẹ yêu quý vô điều kiện, xứng đáng với tình cảm nhận được và đền đáp điều đó bằng sự gắn bó nồng nhiệt. Vương nữ là người xinh đẹp, tốt bụng, tài năng nhưng không hạnh phúc."
Cuộc sống sau này.
Theo niềm tin phổ biến, nỗi u sầu của Caroline là do tình yêu của Vương nữ dành cho cận thần đã kết hôn là Ngài Hervey. Hervey là một người song tính và có thể đã ngoại tình với anh trai của Caroline, Vương tử Frederick, và cũng có quan hệ tình cảm với một số quý cô nương tại triều đình. Khi Hervey qua đời vào năm 1743, Caroline lui về Cung điện Thánh James trong nhiều năm trước khi qua đời, chỉ gia đình và những người bạn thân nhất của Caroline mới được tiếp cận. Vương nữ cũng là người hào phóng trong công việc từ thiện.
Caroline qua đời vào ngày 28 tháng 12 năm 1757 ở tuổi 44 tại Cung điện Thánh James. Vương nữ được chôn cất tại Tu viện Westminster.
Horace Walpole, khi nói về cái chết của Vương nữ Caroline, đã viết rằng:
Ngày 31 tháng 1 năm 1719, với tư cách là cháu nội của quân chủ Anh, Caroline được trao quyền sử dụng các vương huy của vương quốc, được phân biệt bằng một dải bạc gồm năm vạch kẻ, một vạch kẻ có ba biểu tượng hoa hồng đỏ. Vào ngày 30 tháng 8 năm 1727, với tư cách là một người con của quân chủ Anh, Vương huy của Caroline được phân biệt bằng một dải bạc gồm ba vạch kẻ, một vạch kẻ có ba biểu tượng hoa hồng đỏ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Giải quần vợt Wimbledon 2023 - Đôi nam nữ
Mate Pavić và Lyudmyla Kichenok là nhà vô địch, đánh bại Joran Vliegen và Xu Yifan trong trận chung kết, 6–4, 6–7(9–11), 6–3. Kichenok giành danh hiệu Grand Slam đầu tiên và trở thành tay vợt Ukraina đầu tiên vô địch Wimbledon. Đây là danh hiệu đôi nam nữ Grand Slam thứ 3 của Pavić.
Neal Skupski và Desirae Krawczyk là đương kim vô địch, nhưng thua ở vòng 1 trước Vliegen và Xu.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bảo toàn thứ hạng.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Austin Krajicek / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Jessica Pegula → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Andrés Molteni / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Stefanos Tsitsipas / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Paula Badosa → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Nicolas Mahut / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Michael Venus / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bianca Andreescu → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Jason Kubler / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Lje, Lye hay Łe (Љ љ, chữ nghiêng: "Љ" "љ") là một chữ cái trong bảng chữ cái Kirin.
Lje đại diện cho âm /ʎ/, trong một số ngôn ngữ được biểu thị bằng chữ ghép ⟨ль⟩ và được phát âm là /lʲ/ giống như âm ⟨ll⟩ trong "million". Nó giống với các âm sau: tiếng Latvia ⟨ļ⟩, tiếng Slovak ⟨ľ⟩, tiếng Bồ Đào Nha ⟨lh⟩, tiếng Tây Ban Nha ⟨ll⟩ và tiếng Ý ⟨gl⟩.
Lje là chữ ghép của ⟨л⟩ và ⟨ь⟩. Nó được tạo ra bởi Vuk Stefanović Karadžić để sử dụng trong từ điển của ông vào năm 1818, thay thế cho chữ ghép ⟨ль⟩. Nó tương ứng với chữ ghép ⟨Lj⟩ trong bảng chữ cái Latinh của Gaj cho tiếng Serbia-Croatia.
Ngày nay nó được sử dụng trong tiếng Macedonia, các biến thể của tiếng Serbia-Croatia khi được viết bằng chữ Kirin (tiếng Bosnia, tiếng Montenegro và tiếng Serbia) và tiếng Itelmen.
Nó cũng đã từng được sử dụng trong tiếng Udege.
Lje thường được phiên âm là lj nhưng nó cũng có thể được phiên âm là ľ hoặc ļ. |
Trải nghiệm Giải trí Điện tử 2021
Trải nghiệm Giải trí Điện tử 2021 (E3 2021) là kì E3 lần thứ 26 (và cũng là kì E3 cuối cùng), nơi các nhà sản xuất thiết bị, nhà phát triển phần mềm và nhà xuất bản trong ngành công nghiệp game giới thiệu các sản phẩm mới và sắp ra mắt. Sự kiện này được tổ chức bởi Hiệp hội phần mềm giải trí (ESA), và diễn ra dưới dạng sự kiện trực tuyến miễn phí cho tất cả mọi người từ ngày 12 đến ngày 15 tháng 6 năm 2021.
Các hoạt động trực tuyến bao gồm các bài giới thiệu chính từ các nhà xuất bản lớn được phát trực tiếp từ sân khấu tại Los Angeles, một buổi trình diễn giải thưởng và một đêm xem trước. Nó cũng tổ chức các cuộc họp trực tuyến riêng tư cho các công ty với phương tiện truyền thông và doanh nghiệp. Do tính chất trực tuyến, sự kiện này đã được đổi tên trong năm thành Trải nghiệm Giải trí Điện tử thay vì Triển lãm Giải trí Điện tử thông thường. Các hoạt động trực tuyến được dẫn dắt bởi , Jacki Jing và Alex "Goldenboy" Mendez.
E3 2021 được tổ chức sau khi hủy bỏ sự kiện E3 2020 do đại dịch COVID-19 và sau khi ESA không thể tổ chức một sự kiện thay thế kịp thời. Ban đầu, ESA có kế hoạch tổ chức một sự kiện trực tiếp vào năm 2021 trong khoảng thời gian hàng năm, được công bố thông qua các thông báo đối tác vào tháng 4 năm 2020. Tuy nhiên, họ đã phải thay đổi kế hoạch do những lo ngại liên quan đến COVID-19 vẫn tiếp tục. E3 2021 miễn phí cho tất cả mọi người tham gia. Mặc dù sự kiện năm 2021 hoàn toàn trực tuyến, ESA dự định quay trở lại sự kiện trực tiếp vào năm 2022. Tuy nhiên, kế hoạch đó đã bị hủy bỏ và sự kiện trực tiếp đã bị hủy vào tháng 1 năm 2022. E3 2022 đã bị hủy hoàn toàn, bao gồm cả sự kiện trực tuyến vào ngày 31 tháng 3 năm 2022. Vào tháng 7 năm 2022, đã có xác nhận rằng E3 2023 sẽ đánh dấu sự trở lại của sự kiện trực tiếp. Tuy nhiên, do thiếu quan tâm và sự tham gia từ các nhà xuất bản lớn, sự kiện đã bị hủy bỏ.
Các công ty tham gia sự kiện bao gồm Nintendo, Microsoft, Capcom, Ubisoft, Take-Two Interactive, Warner Bros. Interactive Entertainment, Koch Media, Square Enix, Sega, Gearbox Software, Bandai Namco Entertainment, Turtle Beach, Verizon và Xseed Games . Ban đầu, Konami đã dự định tham gia nhưng sau đó thông báo rằng họ sẽ không sẵn sàng tham gia E3 vì đang làm việc trên nhiều dự án mà họ sẽ tiết lộ sau này.
Sự kiện trực tuyến.
ESA đã cung cấp một ứng dụng di động và cổng thông tin trực tuyến cho công chúng tham dự sự kiện trực tuyến. Các phương tiện truyền thông và báo chí đã được truy cập sớm vào ứng dụng và cổng thông tin từ ngày 7 tháng 6, trong một tuần truy cập phương tiện truyền thông trước sự kiện, sau đó công chúng đã được truy cập vào ngày 12 tháng 6. Ứng dụng và cổng thông tin cho phép truy cập các màn trình diễn trò chơi, các buổi hội thảo của nhà phát triển và các cuộc họp báo, và một số nội dung cũng có sẵn trên các dịch vụ phát trực tiếp. Các thành viên báo chí có thể đăng ký để truy cập từ ngày 24 tháng 5, trong khi các chuyên gia trong ngành, nhà sáng tạo và những người có ảnh hưởng trong lĩnh vực có thể đăng ký từ ngày 31 tháng 5. Đăng ký công chúng chung mở vào ngày 3 tháng 6.
Các cuộc họp báo.
Ubisoft đã phát trực tiếp sự kiện video Ubisoft Forward E3 của mình vào ngày 12 tháng 6 năm 2021, lúc 12 giờ trưa (giờ Thái Bình Dương). Các trò chơi được đề cập trong sự kiện bao gồm "Tom Clancy's Rainbow Six Extraction", "Rocksmith+", "Riders Republic", "Tom Clancy's Rainbow Six: Siege", ', "Just Dance 2022", "Far Cry 6", "Mario + Rabbids Sparks of Hope" và ' .
Gearbox Software đã tổ chức sự kiện E3 nổi bật vào ngày 12 tháng 6 năm 2021, lúc 2 giờ chiều (giờ Thái Bình Dương). Họ cung cấp thông tin thêm về "Tiny Tina's Wonderlands", "Godfall", "Homeworld 3", "Tribes of Midgard" và và cho một cái nhìn về bộ phim "Borderlands" .
Square Enix đã tổ chức một sự kiện báo chí vào ngày 13 tháng 6 năm 2021, vào lúc 12 giờ 15 phút chiều giờ Thái Bình Dương. Các trò chơi được công bố bao gồm "Marvel's Guardians of the Galaxy", các bản remaster của "Final Fantasy I" đến "Final Fantasy VI", "Legend of Mana", "Marvel's Avengers", "Babylon's Fall", ', ' và "" .
"PC Gamer" đã tổ chức sự kiện PC Gaming Show vào ngày 13 tháng 6 năm 2021 lúc 2:30 chiều theo giờ Thái Bình Dương. Trong số các trò chơi được giới thiệu bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Buổi trình diễn E3 của Capcom diễn ra vào ngày 14 tháng 6 năm 2021, lúc 2:30 chiều PDT. Họ đã giới thiệu một số trò chơi, bao gồm "Resident Evil Village", "Resident Evil RE:Verse", "", "Monster Hunter Rise ," "The Great Ace Attorney Chronicles và Street Fighter V."
Nintendo đã tổ chức một buổi Nintendo Direct cho E3 vào ngày 15 tháng 6 năm 2021, lúc 9 giờ sáng PDT, sau đó là một chương trình Nintendo Treehouse Live kéo dài ba giờ về các tựa game được thảo luận trong Nintendo Direct. Các trò chơi bao gồm "Super Smash Bros." "Ultimate", "Life Is Strange", ', "Marvel's Guardians of the Galaxy", "Worms Rumble", "Astria Ascending", "Two Point Campus", ', "Mario Party Superstars", "Metroid Dread", "Just Dance 2022", "Cruis'n Blast", ', ', ', ', "Shin Megami Tensei V", "Danganronpa Decadance", ', "Mario + Rabbids Sparks of Hope", ', ', ', và . Nintendo cũng đã công bố một phiên bản giới hạn Game Watch dành cho sê-ri "Zelda" nhân kỷ niệm 35 năm thành lập bao gồm trò chơi "Zelda" gốc, ' và ' .
Giải thưởng E3 xuất sắc nhất.
Những biên tập viên từ "IGN", "GameSpot", "PC Gamer" và "GamesRadar+" đã cùng nhau quyết định Giải thưởng E3 hay nhất vào ngày 15 tháng 6 năm 2021. Trong số các lựa chọn của họ, "Forza Horizon 5" được vinh danh là Trò chơi được mong đợi nhất về tổng thể, với sự kiện của Microsoft và Bethesda là Phần trình bày hay nhất.
Danh sách trò chơi được giới thiệu.
Đây là danh sách các tựa game được giới thiệu do nhà phát triển hoặc nhà xuất bản của chúng xuất hiện tại E3 2021.
Các sự kiện khác.
Guerrilla Collective bao gồm các nhà phát triển và nhà xuất bản game độc lập, đã tổ chức sự kiện kéo dài hai ngày vào ngày 5 và ngày 12 tháng 6 năm 2021, trong đó họ giới thiệu các thông báo về trò chơi mới.
Các trò chơi được công bố trong sự kiện kéo dài hai ngày bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Sự kiện Summer Game Fest lần thứ hai của Geoff Keighley bắt đầu cùng thời điểm với E3 2021 và sẽ diễn ra trong hai tháng cho đến Gamescom vào tháng 8 năm 2021. Nó bao gồm các sự kiện quảng bá khác ngoài E3. Mặc dù Keighley đã quyết định không tham gia E3 2020 trước khi nó bị hủy, anh đã tổ chức Summer Game Fest đầu tiên như một sự thay thế cho triển lãm bị hủy. Sony và thương hiệu PlayStation đã có những thông báo trong sự kiện này, chọn không tham gia E3 như những năm trước. Thay vào đó, họ lựa chọn tổ chức sự kiện State of Play riêng vào ngày 8 tháng 7 năm 2021. Các thông báo được đưa ra trong sự kiện bao gồm:templatestyles src="Div col/"/
Trong khoảng thời gian từ 15 đến 21 tháng 6 năm 2021, ID@Xbox đã cung cấp một số phiên bản thử nghiệm của các trò chơi sắp ra mắt trên nền tảng Xbox như một phần của Summer Game Fest.
Summer Game Fest.đã khai mạc với một loạt thông báo về các trò chơi do Keighley tổ chức vào ngày 10 tháng 6 năm 2021. Trong số các tựa game được trình bày bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Summer Game Fest đã trình diễn sự kiện Tribeca Games Spotlight lần đầu vào ngày 11 tháng 6 năm 2021. Nó tập trung vào những trò chơi được đề cử cho giải thưởng Trò chơi Điện tử của Liên hoan phim Tribeca. Những trò chơi này bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Koch Media đã tổ chức một buổi trình diễn vào ngày 11 tháng 6 năm 2021, lúc 12 giờ trưa theo giờ Thái Bình Dương, như một phần của Summer Game Fest. Trong sự kiện này, họ giới thiệu nhà xuất bản mới của mình là Prime Matter, và cung cấp thông tin về các trò chơi sau đây:templatestyles src="Div col/"/
Hội chợ triển lãm IGN.
"IGN" đã tổ chức sự kiện IGN Expo vào ngày 11 tháng 6 năm 2021, lúc 1 giờ chiều PDT. Trong số các trò chơi nổi bật bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Wholesome Games đã tổ chức sự kiện Wholesome Direct vào ngày 12 tháng 6 năm 2021, lúc 10 giờ sáng PDT. Nó giới thiệu hơn 75 tựa game độc lập từ các nhà phát triển nhỏ trên khắp thế giới. templatestyles src="Div col/"/
Devolver Digital đã tổ chức buổi trình diễn vào ngày 12 tháng 6 năm 2021, lúc 1:30 chiều PT. Các trò chơi được giới thiệu bao gồm "Shadow Warrior 3", "Trek to Yomi", "Phantom Abyss", "Wizard With a Gun", "Death's Door", "Inscryption", "Devolver Tumble Time" và "Demon Throttle" . Cũng như các bài thuyết trình gần đây, Devolver Digital tiếp tục sử dụng sự hài hước dựa trên nhân vật Nina Struthers, lần này giới thiệu các trò chơi mới của họ như một phần của kế hoạch kiếm tiền mới "Devolver MaxPass+". Trong suốt buổi trình diễn, Devolver đã bán một bản sao "NFT" duy nhất - một "cuộn băng không thể đùa được" chứ không phải là token không thể thay thế. Cuộn băng này đã được bán với giá đô la Mỹ và số tiền thu được đã được quyên góp cho tổ chức từ thiện Scratch Foundation.
Buổi trình diễn UploadVR.
UploadVR đã tổ chức một buổi thuyết trình tập trung vào trò chơi thực tế ảo vào ngày 12 tháng 6 năm 2021. Trong số các trò chơi được giới thiệu trong buỗi trình diễn này bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Limited Run Games đã tổ chức sự kiện thường niên #LRG3 vào ngày 14 tháng 6 năm 2021, lúc 1 giờ chiều PDT. Nó đã giới thiệu hơn 25 thông báo mới về các trò chơi được xuất bản vật lý, bao gồm cả trò chơi 3DO "Plumbers Don't Wear Ties".
GamesRadar+ tổ chức Future Games Show lần thứ hai vào ngày 14 tháng 6 năm 2021, với người dẫn chương trình Troy Baker và Laura Bailey . Các trò chơi nổi bật trong buổi thuyết trình bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Hooded Horse đã tổ chức buổi giới thiệu vào ngày 14 tháng 6 năm 2021. Các trò chơi nổi bật trong buổi thuyết trình bao gồm:templatestyles src="Div col/"/
Yooreka Studio đã tổ chức buổi giới thiệu vào ngày 15 tháng 6 năm 2021. Các trò chơi nổi bật trong buổi thuyết trình bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
New Blood Interactive đã tổ chức buổi giới thiệu vào ngày 16 tháng 6 năm 2021. Các trò chơi nổi bật trong buổi thuyết trình bao gồm:templatestyles src="Div col/"/
New Blood Interactive đã tổ chức buổi giới thiệu vào ngày 16 tháng 6 năm 2021. Các trò chơi nổi bật trong buổi thuyết trình bao gồm:templatestyles src="Div col/"/
Từ ngày 16 đến ngày 22 tháng 6 năm 2021, Valve tổ chức Steam Next Fest, một sự đổi mới thương hiệu của Steam Game Festival trước đó, tổ chức lần đầu tiên vào năm 2019. Trong sự kiện này, Valve đã cung cấp hàng trăm bản demo trò chơi thông qua nền tảng Steam cùng với các buổi phát trực tiếp với nhà phát triển và doanh số bán trò chơi được chọn.
Electronic Arts có sự kiện EA Play riêng vào ngày 22 tháng 7 năm 2021. Các trò chơi được giới thiệu trong sự kiện bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Annapurna Interactive tổ chức sự kiện đầu tiên vào ngày 29 tháng 7 năm 2021. Các trò chơi được giới thiệu trong sự kiện bao gồm: templatestyles src="Div col/"/
Future of Play Direct.
Future of Play DirectGLITCH ra mắt buổi giới thiệu Future of Play Direct vào ngày 12 tháng 6 năm 2021. Nó có 22 tựa game từ các nhà phát triển trên khắp thế giới. Các trò chơi bao gồm: templatestyles src="Div col/"/ |
Hầu Hữu Nghi (, tên tiếng Anh: Hou Yu-ih) là một nhân vật chính trị Đài Loan, sinh ngày 7 tháng 6 năm 1957 tại thành phố Phác Tử, huyện Gia Nghĩa, Đài Loan. Ông là đảng viên Quốc Dân đảng, là cử nhân Khoa Cảnh sát Hình sự, Học viện Cảnh sát Trung ương, Tiến sĩ Luật, Viện Phòng chống tội phạm, Đại học Cảnh sát Trung ương. Nhậm chức thị trưởng thành phố Tân Bắc từ ngày 25 tháng 12 năm 2018. Ông cũng từng đảm nhiệm các chức vụ: phó thị trưởng của thành phố Tân Bắc, hiệu trưởng trường Đại học Cảnh sát Trung ương, cục trưởng cục cảnh sát bộ nội vụ.Vào ngày 17 tháng 5 năm 2023, Chu Lập Luân, Chủ tịch Quốc dân đảng Trung Quốc, thông báo tuyển dụng Thị trưởng Thành phố Tân Bắc Hou Youyi để tranh cử tổng thống. |
Vòng bảng UEFA Champions League 2005–06
Các trận đấu thuộc vòng bảng UEFA Champions League 2005–06 diễn ra từ ngày 13 tháng 9 đến ngày 7 tháng 12 năm 2005.
Cấu trúc hạt giống.
32 đội được chia thành bốn nhóm hạt giống. Việc xếp hạt giống được xác định bởi hệ số của UEFA. Các câu lạc bộ từ chung hiệp hội được ghép cặp để chia ngày thi đấu giữa Thứ Ba và Thứ Tư. Những câu lạc bộ chung chữ cái ghép đôi sẽ thi đấu vào các ngày khác nhau, nhằm đảm bảo rằng các đội từ cùng một thành phố (ví dụ: Milan và Internazionale, cũng chung sân vận động) không thi đấu cùng ngày.
Tiêu chí tính hệ số.
Dựa trên đoạn 4.05 trong quy định của UEFA cho mùa giải hiện hành, nếu hai hoặc nhiều đội bằng điểm nhau sau khi hoàn thành các trận đấu vòng bảng, các tiêu chí sau sẽ được áp dụng để xác định thứ hạng:
Thời gian là CET/CEST, theo như liệt kê của UEFA (giờ địa phương nằm trong ngoặc đơn).
time14 tháng 9 năm 2005/timetime20:45 |
Khế ước (tiếng Anh: "Guy Ritchie's The Covenant") là một bộ phim điện ảnh Mỹ thuộc thể loại chiến tranh – hành động – giật gân công chiếu vào năm 2023 do Guy Ritchie làm đạo diễn, viết kịch bản và đồng sản xuất. Với sự tham gia diễn xuất của hai diễn viên chính Jake Gyllenhaal và Ed Salim, cùng với sự tham gia diễn xuất của các diễn viên phụ gồm Antony Starr, Alexander Ludwig, Sean Sagar, Bobby Schofield, Emily Beecham và Jonny Lee Miller, tác phẩm theo chân John Kinley, một sĩ quan người Mỹ sát cánh giúp đỡ người bạn của mình trong chiến trường ở Afghanistan.
Bộ phim đã được Metro-Goldwyn-Mayer bật đèn xanh để sản xuất vào tháng 10 năm 2021, và việc quay phim được tiến hành ở Alicante, Tây Ban Nha từ tháng 2 đến tháng 10 năm 2022. Tháng 12 năm 2022, bộ phim tiến hành quá trình hậu kỳ sản xuất, với Christopher Benstead có lần thứ tư hợp tác với Ritchie để soạn nhạc cho bộ phim.
"Khế ước" được Metro-Goldwyn-Mayer phát hành tại Mỹ vào ngày 21 tháng 4 năm 2023, đồng thời được Warner Bros. Pictures và Encore Films phát hành tại Việt Nam với thời gian tương tự. Amazon Prime Video là đơn vị công chiếu tác phẩm này tại một số rạp cũng như trên sóng trực tuyến ở một số nước trên thế giới. Sau khi ra mắt, bộ phim nhìn chung nhận về những lời khen ngợi từ giới chuyên môn nhưng chỉ thu về 21,2 triệu USD từ kinh phí sản xuất 55 triệu USD.
Trong nhiệm vụ cuối cùng ở Afghanistan, Trung sĩ John Kinley cùng đội với phiên dịch viên bản địa Ahmed. Khi đơn vị của họ bị phục kích, Kinley và Ahmed là hai người sống sót duy nhất. Bị kẻ địch truy đuổi, Ahmed liều mạng đưa Kinley đang bị thương băng qua nhiều dặm đường địa hình khắc nghiệt đến nơi an toàn. Trở về Mỹ, Kinley biết rằng Ahmed và gia đình không được cấp giấy thông hành tới Mỹ như đã hứa. Quyết tâm bảo vệ bạn mình và đền ơn cứu mạng, Kinley trở lại chiến trường để giúp Ahmed và gia đình trước khi lực lượng phiến quân phát hiện ra họ. |
Miraitowa () là linh vật chính thức của Thế vận hội Mùa hè 2020, and Someity () là linh vật chính thức của Thế vận hội Người khuyết tật Mùa hè 2020. Sự kiện được tổ chức ở Tokyo, Nhật Bản, vào năm 2021. Thiết kế ca rô trên cả hai linh vật được lấy cảm hứng từ họa tiết "ichimatsu moyo" trên logo chính thức của Thế vận hội Tokyo 2020, trong khi thiết kế màu hồng của Someity được lấy cảm hứng từ hoa anh đào. Cả hai nhân vật hư cấu đều có nhiều siêu năng lực khác nhau, chẳng hạn như dịch chuyển tức thời.
Cặp linh vật do nghệ sĩ Nhật Bản Taniguchi Ryo tạo, và đã được chọn từ một cuộc lựa chọn diễn ra vào cuối năm 2017 và đầu năm 2018. Tổng cộng có 2.042 thiết kế ứng cử viên đã được gửi tới Ban Tổ chức Tokyo 2020, và có ba cặp thiết kế linh vật chưa được đặt tên đã chọn ra, trước khi chúng được công bố cho học sinh tiểu học Nhật Bản để đưa ra quyết định cuối cùng. Kết quả lựa chọn đã được công bố vào ngày 28 tháng 2 năm 2018 và các linh vật được đặt tên vào ngày 22 tháng 7 năm 2018. Miraitowa được đặt tên theo các từ tiếng Nhật có nghĩa là "tương lai" (未来, mirai) và "vĩnh cửu" (永久, towa), và Someity được đặt theo tên của "anh đào Yoshino" (ソメイヨシノ), một loại hoa anh đào. Tên của Someity cũng lặp lại cụm từ tiếng Anh "so mighty" ("rất hùng mạnh"). Các linh vật đã giúp tài trợ cho Thế vận hội Tokyo thông qua các giao dịch mua bán và cấp phép.
Quá trình lựa chọn và đặt tên.
Vào cuối năm 2017 và đầu năm 2018, Ban Tổ chức Tokyo 2020 đã tổ chức một cuộc thi để xác định các linh vật cho thế vận hội. Tổng cộng có 2.042 thiết kế gửi lên đã được chấp nhận từ ngày 1 tháng 8 đến ngày 14 tháng 8 năm 2017. Các các thiết kế sau đó đã trải qua một loạt các đánh giá về định dạng và thiết kế do các chuyên gia truyền thông và Hội đồng lựa chọn linh vật của Ban Tổ chức chủ trì để xác định xem chúng "có hấp dẫn trẻ em tiểu học hay không" và liệu chúng có "phản ánh đúng tinh thần của Tầm nhìn Thế vận hội Tokyo 2020 hay không"
Giữa tháng 10 năm 2017, Ban Tổ chức công bố danh sách rút gọn gồm ba bộ ứng cử viên linh vật vào ngày 7 tháng 12 năm 2017. Mỗi bộ bao gồm hai linh vật: một cho Thế vận hội và một cho Thế vận hội Người khuyết tật. Từ ngày 11 tháng 12 năm 2017 đến ngày 22 tháng 2 năm 2018, một cuộc bầu chọn đã được tiến hành ở 16.769 trường tiểu học của Nhật Bản để chọn ra cặp chiến thắng, với mỗi lớp tiểu học tham gia được phân bổ một phiếu bầu. Tổng cộng có 205.755 lớp tiểu học tham gia bỏ phiếu, chiếm khoảng 75% số trường tiểu học ở Nhật Bản.
Các linh vật được chọn không có tên đã được công bố vào ngày 28 tháng 2 năm 2018. Cặp chiến thắng là cặp ứng cử viên A, do Ryo Taniguchi tạo ra. Hội đồng lựa chọn linh vật đã tổ chức bỏ phiếu danh sách rút gọn các tên được đề xuất vào ngày 28 tháng 5 năm 2018, và những tên có nhiều phiếu bầu nhất đã trải qua quy trình xác minh nhãn hiệu trước khi chúng trở thành tên chính thức. Tên của các linh vật, Miraitowa và Someity, đã được công bố khi các linh vật ra mắt chính thức tại một sự kiện báo chí vào ngày 22 tháng 7 năm 2018.
Miraitowa, linh vật của Thế vận hội, là một hình có hoa văn ca-rô xanh lấy cảm hứng từ logo chính thức của Thế vận hội Tokyo 2020. Logo này sử dụng hoa văn ca-rô tương tự được gọi là "ichimatsu moyo" phổ biến trong thời kỳ Edo ở Nhật Bản, từ năm 1603 đến năm 1867. Mục đích của thiết kế này là nhằm thể hiện "cả truyền thống cũ và sự đổi mới mới". Nhân vật này có "ý thức mạnh mẽ về công lý" và được mô tả là "rất thể thao". Nó có khả năng dịch chuyển tức thời đến bất cứ đâu. Tên của Miraitowa là sự kết hợp của các từ tiếng Nhật "tương lai" (未来, mirai) và "vĩnh cửu" (永久, towa). Theo ban tổ chức Tokyo 2020, cái tên "được chọn với mục tiêu thúc đẩy một tương lai tràn đầy hy vọng vĩnh cửu trong trái tim của mọi người trên toàn thế giới".
Someity, linh vật của Thế vận hội Người khuyết tật, là một nhân vật có họa tiết ca rô màu hồng lấy cảm hứng từ hoa anh đào và cũng là biểu trưng chính thức của Thế vận hội. Nhân vật này được mô tả là "thường điềm tĩnh" nhưng có thể trở nên "rất mạnh mẽ khi cần thiết". Nhân vật có thể bay bằng cách sử dụng áo choàng ca rô và gửi tin nhắn thần giao cách cảm bằng cách sử dụng ăng-ten hình hoa anh đào của nó. Nó cũng có thể "nói chuyện với đá và gió" và di chuyển đồ vật bằng cách nhìn vào chúng. Someity được đặt theo tên của "someiyoshino", một loại hoa anh đào, và nó cũng có ý ám chỉ cụm từ tiếng Anh "so mighty" ("rất hùng mạnh").
Mặc dù hai linh vật có tính cách trái ngược nhau nhưng họ vẫn có một tình bạn bền chặt và tôn trọng lẫn nhau. Theo bối cảnh hư cấu của họ, Miraitowa và Someity "sống trong thế giới kỹ thuật số", và thông qua Internet, họ có thể dịch chuyển bản thân giữa thế giới kỹ thuật số và thế giới thực. Theo Aoki Sadashige, giáo sư lý thuyết quảng cáo tại Đại học Hosei, các linh vật được tạo ra theo truyền thống Nhật Bản là "các nhân vật được cá nhân hóa từ thiên nhiên - núi, sông, động vật và thực vật", cũng như "truyền thống thuyết vật linh, niềm tin rằng mọi thứ tự nhiên đều có linh hồn".
Họa sĩ và thiết kế.
Các linh vật được thiết kế bởi họa sĩ Nhật Bản Taniguchi Ryo, sống ở tỉnh Fukuoka, miền nam Nhật Bản. Taniguchi đã được cha mình, cũng là một họa sĩ minh họa, thuyết phục theo học nghệ thuật tại Đại học Cabrillo ở California. Ông đã từng minh họa sách giáo khoa tiếng Anh cho trẻ em Nhật Bản.
Taniguchi đã phát hiện ra cuộc thi linh vật của Tokyo 2020 trên Facebook vào tháng 2 năm 2017, và nảy ra ý tưởng tạo ra một nhân vật có đầu giống chiếc mũ chiến của samurai với hoa văn "ichimatsu moyo" trên logo chính thức của Tokyo 2020. Sau khi tạo một bản phác thảo sơ bộ, Taniguchi đã làm lại thiết kế sau khi các yêu cầu ứng dụng chính thức của cuộc thi được công bố vào tháng 5 năm 2017. Khi thiết kế các linh vật, Taniguchi tập trung vào đôi mắt của linh vật để làm nổi bật đề xuất của mình.
Taniguchi không tham gia vào việc đặt tên cho các linh vật, mặc dù anh ấy đã tham dự một buổi chiếu giới thiệu các đề xuất đặt tên khác nhau. Là một phần của thỏa thuận sử dụng các linh vật, Taniguchi đã chuyển giao quyền sở hữu trí tuệ đối với các linh vật cho ủy ban Olympic và Paralympic, và do đó, ông sẽ không nhận được bất kỳ khoản tiền bản quyền nào từ việc cấp phép liên quan đến linh vật.
Các linh vật dự kiến sẽ tạo ra doanh thu để hỗ trợ tài chính cho Thế vận hội Tokyo. Một quan chức Olympic dự kiến các linh vật sẽ tạo ra doanh thu 130 triệu đô la ( yên Nhật) từ việc cấp phép và bán hàng. Ban tổ chức Tokyo 2020 đã bị chỉ trích về vấn đề ngân sách. Theo "Reuters", một nghiên cứu năm 2016 cho thấy tổng chi phí cho Thế vận hội có thể "gấp bốn lần so với ước tính ban đầu được đưa ra trong quá trình đấu thầu". Tokyo 2020 phải chuyển giao quyền sở hữu trí tuệ đối với các linh vật cho Ủy ban Olympic Quốc tế và Ủy ban Paralympic Quốc tế sau khi Thế vận hội kết thúc, và điều này sẽ ngăn Tokyo cấp phép và phát triển các linh vật sau khi Thế vận hội kết thúc.
Từ cuối tháng 7 đến đầu tháng 9 năm 2018, "Ngôi nhà linh vật" được đặt ở tầng một của tòa nhà Tokyo Midtown Hibiya, nơi du khách có thể chụp ảnh với các linh vật và mua hàng hóa có các linh vật được cấp phép. Ngày 11 tháng 7 năm 2019, Ban Tổ chức Tokyo 2020 đã công bố hàng hóa mới, với một số hàng hóa có hình các linh vật. Kể từ tháng 7 năm 2019, hàng hóa có thể được mua trực tuyến hoặc thông qua các nhà cung cấp được ủy quyền trên khắp Nhật Bản.
Những con búp bê nhồi bông của Miraitowa và Someity được gắn vào những bó hoa trao cho những người đoạt huy chương Olympic và Paralympic tại Tokyo 2020, với "áo giáp" có màu huy chương của vận động viên, như một phần trong thiết kế của Hội đồng Hoa Nippon.
Ngày 22 tháng 7 năm 2019, Ban Tổ chức Thế vận hội Mùa hè 2020 đã thông báo rằng các robot tự động Miraitowa và Someity, cùng với các robot khác, dự kiến sẽ được đưa vào Thế vận hội. Theo "Los Angeles Times", các robot được "lập trình để thể hiện nét mặt khi chúng vẫy tay và bắt tay với các vận động viên và người hâm mộ". Ban tổ chức Tokyo 2020 có kế hoạch sử dụng các linh vật với mục đích chủ yếu là để quảng bá Thế vận hội và chào đón du khách cũng như các vận động viên, nhằm tăng cường sự tương tác với trẻ em. Các robot cũng được giới thiệu trong sự kiện báo chí "1 Year to Go" vào ngày 22 tháng 7 năm 2019 tại một địa điểm tổ chức Olympic ở Tokyo. Các robot được đưa vào như một phần của một sự kiện báo chí khác vào ngày 18 tháng 11 năm 2019 tại một trường tiểu học của Nhật Bản. Đôi mắt của robot có thể thay đổi để hiển thị trái tim, cùng với các cảm xúc khác, đồng thời nhiều khớp và cánh tay của chúng có thể được điều khiển từ xa. Máy ảnh cho phép robot nhận dạng và phản ứng với nét mặt. Các robot được phát triển với sự hợp tác của Toyota.
Ngày 22 tháng 7 năm 2019, tài khoản Twitter chính thức của Nhật Bản về Tokyo 2020 đã đăng một đoạn phim hoạt hình ngắn mô tả Miraitowa tham gia tất cả các môn thể thao sẽ tranh tài tại Thế vận hội. Ngày 25 tháng 8 năm 2019, Twitter này tiếp tục đăng một video hoạt hình tương tự có cảnh Someity tham gia Thế vận hội Người khuyết tật.
Phản ứng của công chúng đối với việc lựa chọn linh vật nói chung là "tích cực", theo một bài báo được đăng trên trang web "của Forbes" vào tháng 3 năm 2018 do cộng tác viên Jake Adelstein thực hiện. Adelstein mô tả các linh vật là "dễ thương", mặc dù ông nhận xét rằng "có một số lời chỉ trích về việc các nhân vật màu xanh và hồng của tương lai là rõ ràng đang rơi vào vai trò giới tính truyền thống". Adelstein suy đoán rằng các linh vật sẽ hỗ trợ tài chính cho Thế vận hội ở Tokyo. Nhiều nhà quan sát đã so sánh thiết kế của các linh vật với thiết kế của thương hiệu "Pokémon" và "Digimon". Một bài báo của AFP mô tả phản ứng của các phương tiện truyền thông xã hội đối với việc lựa chọn linh vật là "hỗn hợp". Một số người nhận xét rằng các linh vật "rất Nhật Bản và rất dễ thương", trong khi những người khác cho rằng các linh vật lẽ ra phải "tròn trịa hơn" hoặc "dễ ôm hơn". Các nhà bình luận khác nói rằng thiết kế được chọn "hấp dẫn trẻ em hơn trong khi người lớn thích những lựa chọn nhẹ nhàng và truyền thống hơn".
Dan McQuade đã viết trong một bài báo trên trang web tin tức thể thao "Deadspin" rằng Miraitowa và Someity sẽ khó có thể sánh được với sự nổi tiếng của Soohorang và Bandabi, linh vật của Thế vận hội Mùa đông 2018. Bài báo có trích dẫn tuyên bố từ BBC, đã viết rằng linh vật năm 2020 sẽ khó đuổi kịp hai linh vật trước, và "The Japan Times", đã viết trong một tiêu đề rằng sự thành công của Soohorang và Bandabi "khiến Nhật Bản rơi vào tình thế khó khăn". James Dator, trong một mục blog đăng trên trang web tin tức thể thao "SB Nation", đã viết rằng "không có gì sai về mặt chức năng" với thiết kế linh vật, nhưng cảm thấy rằng cặp C của Akimoto Sanae là một ứng cử viên sáng giá và lẽ ra nên được chọn để thay thế. Dator cũng lập luận rằng trẻ em không nên là người đưa ra quyết định cuối cùng. Mặt khác, Ogi Naoki, một chuyên gia sư phạm Nhật Bản, nhấn mạnh tầm quan trọng về vai trò của trẻ em trong việc lựa chọn linh vật, trái ngược với người lớn. Tác giả Nhật Bản Suzuki Rurika nói rằng các linh vật có "phẩm chất rất giống phim hoạt hình Nhật Bản ", mô tả chúng là "rực rỡ, thể thao và hoàn hảo cho Thế vận hội".
Trong một bài báo đăng trên "The New York Times" vào ngày 27 tháng 7 năm 2021, Mike Ives và Hikari Hida nhận xét rằng, mặc dù tầm quan trọng điển hình của các linh vật trong quảng cáo Nhật Bản, các linh vật đã có một sự hiện diện "kém bình thường" tại Thế vận hội Tokyo, và "theo người hâm mộ và các chuyên gia nghiên cứu ngành công nghiệp linh vật của đất nước, công chúng Nhật Bản cũng không say mê chúng". Ives và Hida mô tả một phàn nàn phổ biến là tên của các linh vật, Miraitowa và Someity, rất khó nhớ. Bài báo dẫn lời một bà mẹ tên Yuki Fuka nhận xét: "Trong vòng xoáy của tất cả những tranh cãi về Olympic, tôi nghĩ rằng các linh vật đã bị lãng quên ở đâu đó trong quá trình [...] Thế vận hội mới bắt đầu và sự tồn tại của chúng đã là một suy nghĩ muộn màng." Theo Jillian Rae Suter, giáo sư tin học tại Đại học Shizuoka, "Chúng không bị ghét bỏ, về mặt thiết kế. Chúng dường như có chức năng. Chúng dường như đang làm rất tốt [...] Nhưng dường như không có nhiều đam mê đối với họ." Vì Miraitowa và Someity không xuất hiện trong lễ khai mạc Thế vận hội Mùa hè 2020, một người dùng mạng xã hội có tên Suekichiiii đã đăng một bức ảnh phổ biến trên Twitter, mô tả họ đang xem buổi lễ ở nhà. |
Bóng bầu dục đại học
Bóng bầu dục đại học đề là bóng đá lưới do các đội vận động viên sinh viên chơi. Bóng bầu dục đại học giúp cho bóng bầu dục Mỹ trở nên phổ biến hơn.
Không giống như hầu hết các môn thể thao khác ở Bắc Mỹ, không có liên đoàn chính thức nào cho bóng bầu dục Mỹ hoặc Canada. Do đó, bóng bầu dục đại học thường được coi là hạng hai trong nền bóng bầu dục Mỹ và Canada; trước một bậc so với bóng bầu dục cấp ba và kém một bậc trước chuyên nghiệp (NFL). Ở một số khu vực của Hoa Kỳ, đặc biệt là miền Nam và Trung Tây, bóng bầu dục đại học phổ biến hơn bóng bầu dục chuyên nghiệp, và trong phần lớn thế kỷ 20, bóng bầu dục đại học được coi là danh giá hơn.
Màn trình diễn của một cầu thủ trong môn bóng bầu dục đại học ảnh hưởng trực tiếp đến cơ hội chơi bóng chuyên nghiệp của anh ấy. Những người chơi giỏi nhất của trường đại học thường sẽ tuyên bố tham gia dự thảo chuyên nghiệp sau ba đến bốn năm thi đấu ở trường đại học, với việc NFL tổ chức NFL draft hàng năm vào mỗi mùa xuân, trong đó khoảng 256 tuyển thủ được chọn hàng năm. Những người không được chọn vẫn có thể cố gắng giành được vị trí trong NFL roster với tư cách là một cầu thủ tự do . |
Lâm Gia Thành (sinh ngày 28 tháng 5 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá người Ma Cao hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Chao Pak Kei và Đội tuyển bóng đá quốc gia Ma Cao.
Sự nghiệp quốc tế.
Anh ra mắt quốc tế cho Ma Cao vào ngày 21 tháng 7 năm 2014, khi vào sân thay cho Bành Tử Hanh trong trận hòa 0-0 trước Guam. Anh ghi bàn thắng quốc tế trong thất bại 5-1 trước Đài Bắc Trung Hoa vào ngày 9 tháng 10 năm 2015.
"Tính đến 13 tháng 3 năm 2021."
"Tính đến 13 tháng 3 năm 2021."
"Tỷ số và kết quả liệt kê bàn thắng đầu tiên của Ma Cao, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Lâm Gia Thành." |
Những người thợ xẻ
Những người thợ xẻ là bộ phim điện ảnh chính kịch của Việt Nam năm 1998, do Vương Đức đạo diễn, kịch bản được Sơn Trang chuyển thể từ truyện ngắn cùng tên của Nguyễn Huy Thiệp.
Nhân vật chính thứ nhất của phim là Bường, một gã nông dân trải đời, lọc lõi và ngang ngược. Anh ta mở một quán nhỏ chuyên bán thịt chó, dù đắt khách nhưng lại mang tai tiếng trộm chó. Sau khi quán ăn bị đốt phá, Bường rủ người em họ là Ngọc cùng mấy đứa cháu là Biên và Biền, cùng Dĩnh - con trai Bường - đi làm thợ xẻ.
Nhân vật chính thứ hai là Ngọc, một sinh viên đại học phải bỏ ngang vì nhà nghèo, anh từng có mối quan hệ tình cảm với cô giáo của mình là Phượng.
Nhờ sự giúp đỡ của ông Chính và bà Thục, nhóm của Bường đến được lâm trường Bình Minh, được quản lí của lâm trường là Thuyết tuyển vào với tiền công rẻ mạt. Với sự từng trải, Bường thừa biết Thuyết là con cáo già đang muốn lợi dụng mình nên Bường móc nối và bán trộm một phần gỗ Thuyết giao phó, Bường cũng có ý đồ xấu với Quy, con gái Thuyết. Trong khi cô bé chỉ tầm tuổi con của lão và rất thân thiện với Ngọc.
Trong một lần xẻ gỗ, Ngọc bị cưa vào chân, còn Bường tìm mọi lí do không đưa Ngọc đi khám chữa, như một hành vi trả thù ngầm. Khi ông Chính và bà Quy đến thì một ngón chân đã bị hoại tử và phải chặt bỏ, sau tai nạn Ngọc quyết định bỏ về. Thuyết phát hiện ra chuyện Bường bán lậu gỗ, nên giảm trừ lương, đe dọa đuổi việc cả nhóm. Để trút giận, Bường có hành vi xâm hại Quy nhưng bị Ngọc cản trở; Bường vốn xem tính cách khiêm tốn, thư sinh của Ngọc là nhu nhược, ẻo lả nên sau lần này mối quan hệ của anh anh em càng xấu đi. Khi Ngọc gói ghém hành trang về quê cũng là lúc hành vi bán lậu gỗ của Bường bị phát giác khiến hắn phải lẩn trốn trong rừng. Trên đường về, Ngọc thấy Bường bị một con gấu tấn công nên đã lao đến cứu và đưa về nhà ông Chính. Còn Dĩnh trong lúc cưa cây đã bị một cây gỗ lớn đè chết.
Thuyết tìm trên nhà ông Chính và thú nhận đã lừa Bường xẻ một phần gỗ không nằm trong kế hoạch của lâm trường để trục lợi cho riêng hắn. Sợ phải ngồi tù, Thuyết tìm cách mua chuộc Bường, khi hai bên đang đôi co cũng là lúc xác của Dĩnh được đưa đến. Công an đến đúng lúc và bắt được Thuyết, trong lúc Bường đang lịm đi vì cú sốc mất con trai.
Khi còn du học tại Nga, đạo diễn Vương Đức đã có ý định chuyển thể truyện ngắn thành kịch bản điện ảnh. Do có nhiều tranh cãi về nội dung và ý nghĩa của truyện ngắn nên Vương Đức cũng đã mất 5 năm để hoàn thiện và bảo vệ kịch bản. Sau nhiều lần duyệt cuối cùng kịch bản được Bộ Văn hóa, Thể thao Du lịch cho phép sản xuất cùng sự góp ý của Nguyễn Huy Thiệp.
Theo đạo diễn Vương Đức, nếu đưa hết nguyên tác lên phim thì bộ phim sẽ rất ngắn, nên ông đã thêm thắt các tình tiết không có trong nguyên tác như nhân vật cô giáo Phượng và mối tình của Ngọc với cô giáo. Thời gian, địa điểm và tính cách nhân vật cũng được thay đổi.
Bộ phim được quay trong một khu rừng ở huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh và đã có những trường hợp nguy hiểm xảy đến với quay phim khi một đống gỗ lăn từ trên cao xuống. Đoàn làm phim đã mượn một con gấu từ Liên đoàn xiếc để quay cảnh con gấu đang tấn công người thợ xẻ, nhà quay phim Vũ Quốc Tuấn đã đổ sữa lên người để dẫn dụ con gấu đuổi theo.
Lần đầu được xem bộ phim, tác giả Nguyễn Huy Thiệp đã nhận xét rằng nên đặt tựa phim là "Người thợ xẻ" thay vì để nguyên "Những người thợ xẻ".
Khi được phát hành, đạo diễn Vương Đức nhận được những nhận xét trái chiều khi có người cho rằng ông đã phá hỏng nguyên tác, trong khi số khác khen ngợi ông đã chuyển thể xuất sắc câu chuyện.
Bộ phim đã khai thác, làm rộng và rõ ràng những ý tứ trong truyện ngắn. |
Khu dịch vụ Ebina
templatestyles src="Infobox road/" /#đổi
Số lượng người sử dụng khu vực dịch vụ này là khoảng 60.000 người mỗi ngày, cao nhất ở Nhật Bản và bãi đậu xe thường đầy vào những giờ cao điểm vào ngày lễ. Do đó, một bãi đậu xe dành riêng cho xe buýt lớn đã được thiết lập. Ngoài ra, trong bảng xếp hạng doanh số SA năm 2005 (Heisei 17), dòng ra của khu vực dịch vụ này xếp thứ nhất và dòng vào xếp thứ hai, độc chiếm top và số lượng người dùng tại mỗi cửa hàng và một số lượng lớn các sản phẩm.
Trong khu vực dịch vụ Ebina, bánh mì dưa Ebina từ tiệm bánh "ぽるとがる"(Porutogaru) trên tuyến xuất khẩu là một đặc sản.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đường cao tốc Tokyo IC - #đổi khai trương. |
Upper Austria Ladies Linz 2023
Upper Austria Ladies Linz 2023 là một giải quần vợt nữ chuyên nghiệp thi đấu trên mặt sân cứng trong nhà. Đây là lần thứ 32 giải đấu được tổ chức, và là một phần của WTA 250 trong WTA Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại Design Center Linz ở Linz, Áo, từ ngày 6 đến ngày 12 tháng 2 năm 2023. Do vấn đề về lịch thi đấu, giải đấu đã hoãn sang tháng 2 năm 2023 để các tay vợt hàng đầu của WTA tham dự.
Điểm và tiền thưởng.
1 Tiền thưởng vượt qua vòng loại cũng là tiền thưởng vòng 1/32br
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bảo toàn thứ hạng:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Thua cuộc may mắn:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Elisabetta Cocciaretto → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Danka Kovinić → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Jasmine Paolini → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Kateřina Siniaková → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Patricia Maria Țig → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Dalma Gálfi (chấn thương đùi phải)
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Veronika Bokor / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Melanie Klaffner / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bảo toàn thứ hạng:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Andrea Gámiz / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Monique Adamczak / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Rosalie van der Hoek → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Jesika Malečková / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Rosalie van der Hoek
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Alicia Barnett / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Olivia Nicholls → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Andrea Gámiz / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anna Bondár / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Kimberley Zimmermann → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bibiane Schoofs / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Nadiia Kichenok / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Makoto Ninomiya → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anna-Lena Friedsam / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anastasia Potapova đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Petra Martić, 6–3, 6–1
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Natela Dzalamidze / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Viktória Kužmová đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Anna-Lena Friedsam / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Nadiia Kichenok 4–6, 7–5, [12–10] |
Upper Austria Ladies Linz 2023 - Đơn
Anastasia Potapova là nhà vô địch, đánh bại Petra Martić trong trận chung kết, 6–3, 6–1.
Alison Riske-Amritraj là đương kim vô địch, nhưng chọn không tham dự giải đấu.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Thua cuộc may mắn.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Upper Austria Ladies Linz 2023 - Đôi
Natela Dzalamidze và Kamilla Rakhimova là đương kim vô địch, nhưng chọn thi đấu cùng với đồng đội khác. Rakhimova đánh cặp với Yana Sizikova, nhưng thua ở vòng 1 trước Dzalamidze và Kužmová. Dzalamidze đánh cặp với Viktória Kužmová và bảo vệ thành công danh hiệu, đánh bại Anna-Lena Friedsam và Nadiia Kichenok trong trận chung kết, 4–6, 7–5, [12–10].
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Arda Güler (; sinh ngày 25 tháng 2 năm 2005) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Real Madrid tại La Liga và Đội tuyển bóng đá quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ.
Güler sinh năm 2005 tại làng Altındağ ở thành phố Ankara thuộc vùng Trung Anatolia.
Sự nghiệp cấp câu lạc bộ.
Sự nghiệp ban đầu.
Arda Güler bắt đầu sự nghiệp của mình với đội trẻ của câu lạc bộ bóng đá Gençlerbirliği Ankara. Vào tháng 2 năm 2019, anh chuyển sang đội trẻ của Fenerbahçe Istanbul và trong suốt giai đoạn đó, anh tham gia trong một số cuộc tuyển chọn các cầu thủ trẻ của Fenerbahçe. Vào tháng 1 năm 2021, ở tuổi 15, anh nhận được hợp đồng bóng đá chuyên nghiệp đầu tiên có thời hạn đến cuối tháng 5 năm 2023.
Sau khi ký hợp đồng chuyên nghiệp với Fenerbahçe, anh lần đầu tiên được đôn lên đội U19 của Fenerbahçe và tham gia giải vô địch U19 Süper Lig Thổ Nhĩ Kỳ. Vào mùa giải này, anh ra sân 22 lần, ghi 10 bàn và lập 7 pha kiến tạo. Ngoài ra, những pha kiến tạo và bàn thắng của anh ở vòng loại trực tiếp đã giúp anh đứng thứ ba tại giải vô địch U19 vào tháng 7 năm 2021. Vào tháng 8 năm 2021, anh tham gia cùng U19 Fenerbahçe tại giải bóng đá U19 quốc tế Mladen-Ramljak lần thứ 18 ở Croatia và đứng thứ 5 cùng đội trong giải đấu.
Güler ký hợp đồng chuyên nghiệp có thời hạn hai năm rưỡi với Fenerbahçe vào ngày 13 tháng 1 năm 2021. Anh được coi là một thần đồng với triển vọng lớn trong tương lai.
2021-2022: Mùa giải đầu tiên với Fenerbahçe.
Güler có trận ra mắt với tư cách là cầu thủ dự bị trước câu lạc bộ Phần Lan HJK trong trận đấu ở vòng play-off của UEFA Europa League 2021–22. Trận đấu này được tổ chức tại Sân vận động Şükrü Saracoğlu vào ngày 19 tháng 8 năm 2021 và kết thúc với tỷ số 1–0 cho Fenerbahçe. Trong trận đấu tại Süper Lig đầu tiên của anh, vào ngày 22 tháng 8 năm 2021, anh đã có một pha kiến tạo giúp Miha Zajc ghi bàn ấn định tỷ số 1–0 ở phút thứ 89 của trận đấu này.
Trong suốt mùa giải 2021-22, anh nhận được nhiều thời gian thi đấu hơn. Vào tháng 3 năm 2022, Güler trở thành cầu thủ ghi bàn trẻ nhất cho Fenerbahçe trong lịch sử Süper Lig khi mới bước sang tuổi 17 ba tuần trước đó. Đến tháng 5 năm 2022, Güler đã ghi 3 bàn và thực hiện 3 pha kiến tạo chỉ sau 255 phút thi đấu. Sau khởi đầu ấn tượng trong sự nghiệp của anh, các câu lạc bộ lớn ở châu Âu như Arsenal, Liverpool, Bayern Munich, Borussia Dortmund, Barcelona và Paris Saint-Germain đã bày tỏ sự quan tâm đến việc ký hợp đồng với anh. Vào ngày 17 tháng 3 năm 2022, Fenerbahçe thông báo rằng họ đã ký hợp đồng ba năm với Güler.
2022-2023: Tiếp tục thi đấu ấn tượng vào mùa giải cuối cùng.
Sau sự ra đi của Mesut Özil vào đầu mùa giải 2022–23, Güler được trao số áo 10. Số áo này có ý nghĩa đặc biệt đối với các CĐV Fenerbahçe vì số 10 là số áo của huyền thoại câu lạc bộ Alex de Souza.
Anh chơi trận đầu tiên trong mùa giải gặp Kasımpaşa và ghi 2 bàn sau 21 phút thi đấu tại trận này.
Güler đã đóng góp quyết định vào chiến thắng 2-0 trên sân khách và vòng bảng của Fenerbahçe vào ngày cuối cùng của vòng bảng Europa League với một bàn thắng và một pha kiến tạo. Qua đó, anh giúp Fenerbahçe giành quyền vào thẳng vào vòng 1/8 trong vòng đấu loại trực tiếp của mùa giải Europa League 2022-23. Theo Opta Sports, bàn thắng vào lưới Dynamo Kyiv khiến anh trở thành cầu thủ ghi bàn trẻ nhất trong lịch sử Fenerbahçe ở các giải đấu châu Âu khi mới 17 tuổi 251 ngày. Đồng thời anh cũng phá kỷ lục của cầu thủ 19 tuổi Jude Bellingham trong mùa này để trở thành cầu thủ trẻ nhất ghi cả một bàn thắng và lập một pha kiến tạo trong một trận đấu bóng đá cấp châu Âu.
Vào ngày 11 tháng 6, Güler đã có một màn trình diễn xuất sắc trong chiến thắng 2–0 tại trận chung kết Cúp Thổ Nhĩ Kỳ 2023 trước İstanbul Başakşehir. Màn trình diễn này khiến anh trở thành cầu thủ xuất sắc nhất trận này.
Vào ngày 6 tháng 7 năm 2023, Güler đã thông báo trên tài khoản Instagram của anh sau khi rời Fenerbahçe. Điều này đánh dấu sự kết thúc giai đoạn của anh với câu lạc bộ này.
Vào ngày 6 tháng 7 năm 2023, câu lạc bộ Tây Ban Nha Real Madrid đã ký hợp đồng 6 năm với Güler kéo dài đến tháng 6 năm 2029. Thỏa thuận hợp đồng này đã được ký kết bằng cách kích hoạt điều khoản giải phóng của Güler với khoản thanh toán ban đầu là 20 triệu euro, vượt qua điều khoản 17,5 triệu euro từ hợp đồng cũ của anh với Fenerbahçe. Trong thỏa thuận này, Güler yêu cầu Real Madrid trả tiền vượt quá điều khoản giải phóng để lấy tiền cho câu lạc bộ cũ của anh. Do đó, theo lời yêu cầu của anh, Real Madrid đã kích hoạt điều khoản giải phóng và trả 20 triệu euro, nhiều hơn điều khoản giải phóng hiện tại của anh.
Sự nghiệp cấp quốc tế.
Güler từng thi đấu cho đội U-17 và đội U-21 Thổ Nhĩ Kỳ mặc dù không tham gia một trận nào cho đội U-21. Anh ra mắt đội tuyển quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ trong trận giao hữu thắng 2-1 trước Cộng hòa Séc vào ngày 19 tháng 11 năm 2022. Anh ghi bàn thắng đầu tiên cho Thổ Nhĩ Kỳ trước Wales ở vòng loại Euro 2024 vào ngày 19 tháng 6 năm 2023.
Güler là một tiền vệ tấn công thuận chân trái có thể chơi ở cánh phải để cắt vào trong và sử dụng chân thuận hơn để tạo cơ hội sút và tạo ra những đường chuyền quyết định đến một phần ba cuối sân. Theo Whoscored, anh là một cầu thủ sáng tạo với khả năng cố định tuyệt vời và một cầu thủ khéo léo. Do vậy, anh được giới truyền thông địa phương mệnh danh là "Messi Thổ Nhĩ Kỳ". Anh thần tượng Alex de Souza, cựu đội trưởng và là một trong những cầu thủ huyền thoại của Fenerbahçe. Hơn nữa, anh là một tiền vệ chăm chỉ hiện đại với khả năng đóng góp tốt cho phòng ngự và thậm chí có thể chơi ở vị trí tiền vệ trung tâm.
"Tính đến 11 tháng 6 năm 2023"
"Tính đến 19 tháng 6 năm 2023"
"Tỷ số và kết quả liệt kê bàn thắng của Thổ Nhĩ Kỳ trước, cột tỷ số cho biết tỷ số sau mỗi bàn thắng của Güler." |
Lockheed EC-130H Compass Call
Lockheed EC-130H Compass Call là một loại máy bay tác chiến điện tử của Không quân Hoa Kỳ (USAF) được phát triển dựa trên Lockheed C-130 Hercules. Nó được sửa đổi kỹ thuật rất nhiều để làm nhiệm vụ phá vỡ khả năng liên lạc chỉ huy và kiểm soát của kẻ thù, Áp chế Phòng không Đối phương (Suppression of Enemy Air Defenses - SEAD), thực hiện tấn công truy cập thông tin và thực hiện các loại tấn công điện tử khác. Các gói nâng cấp theo kế hoạch sẽ bổ sung khả năng tấn công hệ thống radar thu nhận và cảnh báo sớm. Đóng quân tại Căn cứ Không quân Davis–Monthan ở Arizona, những chiếc EC-130H có thể được triển khai trên toàn thế giới trong thời gian ngắn để hỗ trợ cho các lực lượng tác chiến đặc biệt, tác chiến trên không và trên mặt nước của Hoa Kỳ và đồng minh.
EC-130H là một trong ba máy bay tác chiến điện tử chính của Mỹ, cùng với Boeing EA-18G Growler và F-16CJ Fighting Falcon, tất cả đều có thể áp chế hệ thống phòng không đối phương bằng cách gây nhiễu thông tin liên lạc, radar, hệ thống định vị, các mục tiêu chỉ huy và kiểm soát.
Tháng 9 năm 2017, USAF đưa ra thông báo L3 Technologies sẽ đóng vai trò là nhà tích hợp hệ thống hàng đầu cho EC-130H trong tương lai dựa trên máy bay phản lực thương gia Gulfstream G550. Máy bay EC-130H mới sau khi tích hợp đã được chỉ định với tên gọi là EC-37B.
EC-130H mang theo phi hành đoàn 13 người. Trong đó, bốn người phụ trách xử lý chuyến bay và điều hướng máy bay (gồm có người chỉ huy máy bay, phi công phụ, hoa tiêu và kỹ sư bay), chín người còn lại thuộc nhóm chiến đấu phụ trách vận hành và sử dụng thiết bị tác chiến điện tử được tích hợp cố định vào khoang chở hàng/khoang nhiệm vụ. Chín người gồm có: người chỉ huy nhóm chiến đấu (sĩ quan tác chiến điện tử), sĩ quan hệ thống vũ khí (sĩ quan tác chiến điện tử), giám sát viên nhóm chiến đấu (một nhà ngôn ngữ học mật mã có kinh nghiệm), bốn nhà điều khiển phân tích (nhà ngôn ngữ học), một nhà điều khiển thu nhận và một kỹ thuật viên bảo trì trên không.
Phi đội EC-130H bao gồm sự kết hợp của máy bay Baseline 1 và Baseline 2.
EC-130H Baseline 1 Block 35 mang lại cho Lực lượng Không quân các khả năng bổ sung để gây nhiễu thông qua công suất bức xạ hiệu quả cao hơn, dải tần số mở rộng và chèn xử lý tín hiệu kỹ thuật số so với những chiếc EC-130H ban đầu.
Máy bay Baseline 1 có tính linh hoạt để bắt kịp với các công nghệ mới của đối phương. Nó giúp thúc đẩy nâng cao trình độ, độ thành thạo, bảo trì và khả năng duy trì hoạt động của phi hành đoàn với cấu hình phi đội thông thường, giao diện vận hành mới, nâng cao độ tin cậy, khả năng phát hiện lỗi tốt hơn.
Máy bay Baseline 2 có một số nâng cấp để giảm bớt khối lượng công việc của người vận hành và nâng cao hiệu quả. Việc liên lạc bên ngoài giữa các máy bay với nhau được cải thiện cho phép các đội EC-130H duy trì nhận thức tình huống cũng như kết nối trong môi trường chiến thuật và tác chiến phức tạp. Khả năng liên lạc của máy bay được nâng cao nhờ việc mở rộng kết nối liên lạc vệ tinh tương thích với các cấu trúc DoD mới, tăng mạng lưới phối hợp đa tài sản, và thiết bị đầu cuối liên kết dữ liệu được nâng cấp.
Máy bay Baseline 2 đem lại cho Lực lượng Không quân sức mạnh tương đương với "khả năng tấn công điện tử thế hệ thứ năm", giúp tối ưu hóa hiệu suất và khả năng sống sót của máy bay.
Phần lớn các cải tiến của máy bay Baseline 2 là các sửa đổi điều chỉnh được phân loại theo hệ thống nhiệm vụ nhằm nâng cao độ chính xác và tăng cường khả năng tấn công.
Lịch sử hoạt động.
EC-130H thực hiện chuyến bay đầu tiên năm 1981, sau đó được bàn giao cho Không quân Mỹ vào năm 1982 và đạt hiệu suất hoạt động ban đầu vào năm 1983.
Tất cả các máy bay này đều được giao cho Bộ tư lệnh Tác chiến Trên không (ACC). Nó được vận hành bởi Nhóm Tác chiến Điện tử 55 (ECG) gồm có hai đội tác chiến (Đội Tác chiến Điện tử 41 và 43 (ECS)), một đơn vị huấn luyện chính thức (Đội Tác chiến Điện tử 42), Đội Hỗ trợ Tác chiến 755 (OSS), và Đội Bảo dưỡng Máy bay 755 (AMXS). Nhóm Tác chiến Điện tử 55 là đơn vị được thuê bởi Phi đội 355 tại Căn cứ Davis-Monthan, Arizona. Mặc dù đặt tại Davis-Monthan, nhưng nhóm này không báo cáo hoạt động của mình cho Phi đội 355 mà báo cáo cho Phi đội 55 đóng tại Căn cứ Không quân Offutt ở Nebraska.
EC-130H đã từng được sử dụng ở Nam Tư, Haiti, Panama, Iraq, Afghanistan và nhiều nơi khác.
Từ năm 2002 đến năm 2015, những chiếc EC-130H tham gia Chiến dịch Tự do Bền vững và Chiến dịch Người canh gác của Tự do đã bay tổng cộng hơn 40.000 giờ trong 6.900 phi vụ chiến đấu.
Ngày 15 tháng 1 năm 2020, chiếc EC-130H đầu tiên (số hiệu 73-01587) ngừng hoạt động và loại khỏi biên chế, đây cũng là chiếc đầu tiên được giao cho Không quân Mỹ vào tháng 3 năm 1982.
Thông số kỹ thuật (EC-130H).
"Dữ liệu lấy từ" Air Force Link: EC-130H Compass Call
Máy bay có vai trò, cấu hình và thời đại tương đương |
Kelly's of Cornwall là một nhãn hiệu kem có trụ sở tại Bodmin, Cornwall. Công ty được thành lập vào thế kỷ 19 tại St Austell và hoạt động dưới hình thức doanhệpp gia đình trong hơn 100 năm. Công ty hiện thuộc sở hữu của tập đoàn Froneri có trụ sở tại Yorkshire. Công ty đã đạt được sự nổi tiếng trên toàn Vương quốc Liên hiệp Anh với các chương trình quảng cáo trên truyền hình quảng bá tiếng Cornwall.
Từ tháng 6 năm 2013 đến tháng 6 năm 2014, Kelly's đã sản xuất khoảng 14#đổi triệu lít kem đông lạnh. Trong cùng khoảng thời gian đó, công ty tuyên bố rằng họ là nhà sản xuất kem lớn thứ 6 ở Vương quốc Liên hiệp Anh và dự báo doanh thu dự kiến là 23 triệu bảng Anh cho năm 2016.
Công ty ban đầu được thành lập dưới hình thức một doanh nghiệp kinh doanh kem lạnh và fish and chips bởi Joseph Staffieri vào cuối thế kỷ 19, sau khi ông di cư từ Ý tới St Austell. Con rể của ông, Lazero Calicchia tiếp quản công việc kinh doanh vào năm 1918, sử dụng xe ngựa kéo để phân phối kem xung quanh Cornwall. Những chiếc xe bán kem lưu động của công ty thường xuyên lui tới các bãi biển và địa điểm tham quan ở Cornwall.
Các sản phẩm kem lạnh của công ty được sản xuất từ sữa và kem đông được nuôi và tiệt trùng tại một trang trại bò sữa tại Trewithen.
Thành công trong nước.
Trở thành một loại kem nổi tiếng ở Cornwall, RR Ice Cream (nay là Froneri) đã thông báo mua lại công ty vào năm 2008 để cho phép sản phẩm được phân phối trên toàn quốc. The merger was completed in 2010 và cho phép sản phẩm được lưu trữ trong các siêu thị như Tesco, mặc dù công ty vẫn kiểm soát chặt chẽ những người được phép bán kem. Kelly's tiếp tục điều hành đội xe bán kem độc lập với RR. Là một phần của việc tiếp quản, họ đã đầu tư nhiều hơn vào nhiều "cửa hàng múc" bán kem không cần quầy xung quanh Cornwall, bao gồm cả việc tân trang lại các tòa nhà. Tính đến năm 2016, Kelly's có ít nhất 49 cửa hàng trải rộng khắp quận.
Từ tháng 6 năm 2013 đến tháng 6 năm 2014, Kelly's đã sản xuất khoảng 14,5 triệu lít (3,2 triệu gallon Mỹ; 3,8 triệu gal Mỹ) kem kem vón cục của họ. Cùng năm đó, công ty tuyên bố họ là nhà sản xuất kem lớn thứ sáu ở Anh. Sau khi đạt doanh thu kỷ lục dự kiến là 23 triệu bảng Anh cho năm 2016, công ty đã thông báo sẽ đầu tư 2 triệu bảng Anh vào nhà máy Bodmin của mình, trên Khu công nghiệp Walker Lines, để tăng sản lượng.
Vào năm 2021, bao bì đã được đổi tên và nhiều loại kem được mở rộng để bao gồm các hương vị gợn sóng mâm xôi và sô-cô-la mới. Kelly's cũng thông báo rằng họ sẽ tài trợ cho Bumblebee Conservation Trust.
Quảng bá tiếng Cornwall.
"Yma res nowydh kavadow a Kelly's Cornish ice cream hag yw as tasty as." ("There's a new range of Kelly's Cornish ice cream available that is as tasty as.")
Câu mở đầu của người nói tiếng Cornwall trong quảng cáo truyền hình năm 2016
Công ty là một tổ chức ủng hộ mạnh mẽ tiếng Cornwall. Vào tháng 5 năm 2016, họ đã đầu tư 2 triệu bảng Anh với công ty quảng cáo Isobel cho một chiến dịch quảng cáo trực tuyến và truyền hình nổi bật. Quảng cáo lần đầu tiên được chiếu trên truyền hình quốc gia của Anh sử dụng tiếng Cornwall, kể về một người đàn ông đang bán kem trên cánh đồng nuôi bò sữa tại Millbrook. Nó được chiếu trên truyền hình giờ vàng, bao gồm cả những quãng nghỉ trong chương trình "Tìm kiếm Tài năng Anh".
Sau khi Chính phủ trung ương tài trợ cho ngôn ngữ Cornwall ngừng hoạt động vào năm 2016, các đại diện của công ty đã phản đối bên ngoài Cung điện Westminster. Sau thành công của quảng cáo, các ủy viên hội đồng ở Cornwall hy vọng rằng lợi nhuận của công ty có thể được tái đầu tư vào các chương trình địa phương giúp hồi sinh ngôn ngữ này. Mark Trevethan của Cornish Language Partnership nói rằng mặc dù các quảng cáo mang tính giải trí, nhưng chúng đã đưa ra quan điểm nghiêm túc về tầm quan trọng của ngôn ngữ và sự tôn vinh văn hóa địa phương. |
Trận Vuhledar là một cuộc giao tranh quân sự đang diễn ra nằm một phần của chiến sự tại mặt trận Donbas trong cuộc xâm lược Ukraine của Nga với diễn biến chiến trường xung quanh thị trấn Vuhledar ở phía tây tỉnh Donetsk, gần đường tiếp xúc trước cuộc xâm lược giữa Ukraine và Cộng hòa Nhân dân Donetsk tự xưng. cộng hòa. Các chỉ huy Ukraine đã mô tả đây là trận chiến xe tăng lớn nhất trong cuộc chiến tranh Nga-Ukraine cho đến nay. Cuộc tấn công chính diện đầu tiên kết thúc bằng chiến thắng vang dội của phía Ukraine, tuy vậy hiện nay, các cuộc tấn công quy mô nhỏ tiếp tục xung quanh Vuhledar.
Một cuộc tấn công của Nga đã được bắt đầu nhằm vào tuyến phòng thủ của Ukraine trong tuần thứ hai của tháng Hai. Vào ngày 8 tháng 2 năm 2023, một cuộc tấn công của xe tăng, xe chiến đấu bộ binh (IFV) và bộ binh đã thất bại với tổn thất lớn, trong đó có việc mất gần 30 xe bọc thép, IFV và xe tăng. Quân đội Ukraine thông báo gần như toàn bộ Lữ đoàn 155 của Thủy quân lục chiến Nga đã bị tiêu diệt và Nga mất 130 đơn vị thiết bị, trong đó có 36 xe tăng. Trong cùng một thông báo, họ cũng tuyên bố rằng phía Nga đã mất 150-300 lính thủy đánh bộ thiệt mạng mỗi ngày trong trận chiến. Tướng Rustam Muradov, chỉ huy của Quân khu phía Đông và của cuộc tấn công Vuhledar đã bị chỉ trích vì không đạt được mục tiêu.
Nga đang sử dụng cái gọi là chiến thuật Zhukov gần Vuhledar là tấn công theo từng đợt, với một trung đội lên tới 30 người, được xe bọc thép yểm trợ xông lên phía trước tấn công trực diện vào đối phương ở một địa hình rộng mở. Trong một trận chiến kéo dài, cả 2 bên đều đưa xe tăng vào cuộc. Đội hình xe tăng của Nga rầm rộ chạy trên những con đường đất, di chuyển quanh các hàng cây, tấn công theo đội hình hàng dọc. Về phía Ukraine, họ cơ động phòng thủ rồi tung đòn tấn công từ xa hoặc từ nơi ẩn náu khi các đoàn xe tăng của Nga đi qua. Quân Nga tiến công theo hàng, trong khi quân Ukraine cơ động phòng thủ, bắn từ xa hoặc từ những nơi ẩn nấp khi quân Nga nằm trong tầm quan sát của họ.
Quân đội Ukraine đã sử dụng hệ thống rải mìn từ xa RAAM và mìn chống tăng TM-62 để tạo ra các trận địa phục kích xung quanh Vuhledar. Những bãi mìn này đã tạo ra khó khăn cho lực lượng thiết giáp của Nga, buộc họ phải sử dụng các xe tăng T-80 với lưới kéo mìn để dọn dẹp. Khi đoàn xe quân sự của Nga cố gắng đi qua bãi mìn, các UAV trinh sát của Ukraine sẽ xuất phát để tìm kiếm thông tin. Sau khi xác định được chính xác vị trí của đối thủ, pháo binh Ukraine sẽ khai hỏa liên tục để làm rối loạn đội hình. Khi những xe tăng đầu tiên bị bắn trúng, các phương tiện còn lại sẽ rút lui theo nhiều hướng khác nhau và trúng phải số mìn chống tăng đã chôn sẵn. Việc sử dụng UAV giám sát theo thời gian thực đã đem lại lợi thế rất lớn cho Ukraine. Các UAV này giúp cho pháo binh của bên phòng thủ có thể đưa ra quyết định tập kích vào thời điểm thích hợp, đồng thời tránh việc bị lộ vị trí
Khi mọi việc kết thúc, Nga không những không chiếm được Vuhledar mà còn mắc phải một sai lầm to lớn khiến Moscow phải trả giá bằng hàng trăm xe tăng và xe bọc thép, họ đã lọt vào trận địa phục kích của đối phương, các cuộc tấn công của Nga đã không đạt được hiệu quả như mong đợi khi tuyến phòng thủ của Ukraine ở Vuhledar hiện vẫn đứng vững. Quân đội Nga cũng đã gặp phải nhiều thiệt hại nặng nề. Quân đội Ukraine được cho là đã giành thắng lợi trong trận chiến xe tăng ở Vuhledar nhờ áp dụng một chiến thuật linh hoạt với sự tham gia của mìn chống tăng, pháo binh và máy bay không người lái (UAV) trinh sát. Bên cạnh số khí tài bị bắn hạ, Lữ đoàn thủy quân lục chiến số 155 của Nga cũng mất khoảng 5.000 quân trong chiến dịch này, buộc phải tiến hành tái tổ chức và bổ sung lực lượng tới 3 lần. Đến hơn 1 tháng sau thì phía Nga đổi chiến thuật, chỉ huy đơn vị súng máy thuộc lữ đoàn cơ giới riêng biệt số 72 của Ukraine cho biết Vuhledar đã bị "san bằng hoàn toàn" sau một loạt cuộc pháo kích dữ dội của lực lượng Nga. Nga tiếp tục sử dụng nhiều bệ phóng tên lửa và pháo kích không chỉ tiền tuyến và Vuhledar mà còn cả các khu vực xung quanh. Nga liên tục bắn phá tất cả khu định cư bằng vũ khí cỡ nòng lớn |
Cao Uy Khiết (; sinh ngày 24 tháng 6 năm 1997) là một cầu thủ bóng đá người Đài Loan hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Công ty Điện lực Đài Loan tại Giải bóng đá Ngoại hạng Đài Loan và Đội tuyển bóng đá quốc gia Đài Bắc Trung Hoa.
Sự nghiệp quốc tế.
Anh ra mắt quốc tế cho Đài Bắc Trung Hoa vào ngày 3 tháng 6 năm 2021, trong trận thua 2-0 tại Vòng loại giải vô địch bóng đá thế giới 2022 trước Nepal.
Vào ngày 8 tháng 6 năm 2021, anh ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên trong trận thua 5-1 trước Úc.
"Tỷ số và kết quả liệt kê bàn thắng đầu tiên của Đài Bắc Trung Hoa, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Cao Uy Khiết." |
Gazaria (còn gọi là Cassaria, Cacsarea, và Gasaria) là tên gọi dành cho các thuộc địa của Cộng hòa Genova tại Krym và quanh bờ biển Đen, nay thuộc lãnh thổ của Nga, Ukraina và Romania, từ giữa thế kỷ 13 đến cuối thế kỷ 15. Quyền thống trị của Genova tại đây nằm trong tay quan tổng tài (consul), và thủ thủ của Gazaria là thành phố Kaffa (nay là Feodosia) trên bán đảo Krym.
Tẻn gọi "Gazaria" bắt nguồn từ Khazaria, mặc dù người Khazar đã ngừng cai trị khu vực này từ lâu trước khi người Genova đến.
Tiền đề chính trị của việc thành lập các thuộc địa Gazaria là Hiệp định Nymphaeum năm 1261, theo đó Hoàng đế Nicaea trao cho người Genova độc quyền mậu dịch tại "Mare Maius" (Biển Đen). Đến năm 1266, Caffa được giao cho người Genova, nơi đây trở thành thủ phủ của thuộc địa Gazaria.
Năm 1308, quân Mông Cổ thuộc Hãn quốc Kim Trướng dưới quyền chỉ huy của Khả hãn Toqta chinh phục Caffa sau một cuộc bao vây dài ngày. 5 năm sau, người Genova thành công lấy lại được thuộc địa của họ dưới thời người kế vị của Toqtai là Özbeg Khan. Năm 1313, nước Cộng hòa tổ chức bộ máy hành chính thuộc địa theo cách thức cấu trúc hơn. Quyền lực lập pháp được giao cho "Officium Gazarie", gồm có tám thẩm phán, họ tại vị trong sáu tháng và bổ nhiệm người kế nhiệm. Quyền lực hành pháp thuộc về quan tổng tài Caffa, phục vụ trong một năm, được giúp đỡ bởi một người thủ thư hoặc đại pháp quan, cả hai đều do chính phủ Genova bổ nhiệm. Hội đồng được bầu cử gồm 24 thành viên, cũng phục vụ một năm, gồm một nửa là các quý tộc và một nửa là các thương nhân hoặc thợ thủ công. Nửa thứ hai có thể gồm bốn người là cư dân địa phương đã có quốc tịch Genova. Cuối cùng, hội đồng bầu ra một hội đồng hạn chế gồm sáu thành viên bên ngoài hội đồng 24 thành viên. Các thành thị khác của thuộc địa có bộ máy hành chính tương tự, phụ thuộc Caffa.
Năm 1341, luật pháp áp dụng tại Gazaria thuộc Genova được tập hợp trong "Liber Gazarie", nay được lưu trữ trong Cục Lưu trữ nhà nước Genova. Bộ luật sau đó được cập nhật vào năm 1441 với tên gọi ""Statuta Gazarie"."
Năm 1347, Hãn quốc Kim Trướng dưới quyền Jani Beg lại bao vây Caffa. Một biên niên sử ẩn danh kể rằng những kẻ bao vây sẽ dùng máy bắn đá phóng thi thể của những người phòng thủ đã chết vào bên trong tường thành. Những người phòng thủ này đã chết vì một căn bệnh lây lan từ phương Đông, Cái chết Đen. Cư dân Caffa sẽ ném thi thể xuống biển ngay khi có thể, nhưng bệnh dịch vẫn lan rộng. Một khi lây lan tại Caffa, bệnh dịch hạch đã xâm nhập vào mạng lưới thương mại rộng lớn của người Genova, trải rộng khắp Địa Trung Hải. Trên những con tàu thương mại khởi hành từ Caffa vào mùa thu năm 1347, bệnh dịch hạch đã đến Constantinople, thành phố châu Âu đầu tiên bị nhiễm bệnh, và sau đó đến Messina và lan rộng khắp Châu Âu.
Doanh thu thuế của Gazaria được giao cho ""compera di Gazaria", là hiệp hội các chủ nợ nhà nước đã ứng trước các chi phí cho việc bảo vệ thuộc địa. Trên thực tế, "compera"" thuộc về Ngân hàng Thánh George, cơ quan này do đó quản lý việc đánh thuế Gazaria.
Sau khi Constantinople thất thủ năm 1453, Cộng hòa Genova đã nhượng lại chủ quyền đối với Gazaria cho Ngân hàng Thánh George, tin rằng đây là thực thể duy nhất có khả năng tổ chức kháng chiến chống lại người Thổ Nhĩ Kỳ. Tuy nhiên, những lãnh địa này đã bị Đế quốc Ottoman chinh phục vào năm 1474..
Ngoài Krym, Genova còn sở hữu một số thành ở bờ biển phía tây Biển Đen như lâu đài Maurocastro (Bilhorod-Dnistrovsky) ở cửa sông Dniester, lâu đài Ginestra gần Odessa, lâu đài Licostomo (Kiliya), thuộc địa Costanza (Constanța) và thuộc địa Caladda (Galați). |
Hạt Đại diện Tông tòa Viêng Chăn
Hạt Đại diện Tông tòa Viêng Chăn (; ) là một Hạt Đại diện Tông tòa của Giáo hội Công giáo Rôma tại phía bắc nước Lào.
Là một Hạt Đại diện Tông tòa, Hạt Đại diện Tông tòa Viêng Chăn được giao cho một Giám mục hiệu tòa quản lí, đồng thời không thuộc một Giáo tỉnh nào, thay vào đó là chịu sự quản lí trực tiếp của Tòa Thánh thông qua Bộ Truyền giáo.
Hồng y Louis-Marie Ling Mangkhanekhoun là Đại diện Tông tòa đuơng nhiệm. Nhà thờ chính tòa của Hạt Đại diện Tông tòa là Nhà thờ chính tòa Thánh Tâm ở Viêng Chăn, một trong những nhà thờ lớn nhất tại Lào.
Hạt Đại diện Tông tòa bao phủ diện tích 74.195 km² bao gồm các tỉnh Huaphanh, Xiengkhuang, Viêng Chăn và đa phần diện tích tỉnh Borikhamxay.
Hạt Phủ doãn Tông tòa Viêng Chăn và Luang Prabang được thành lập vào ngày 14/6/1938, tách ra từ phía bắc Hạt Đại diện Tông tòa Lào.
13/3/1952, Hạt Phủ doãn Tông Tòa được nâng cấp thành một Hạt Đại diện Tông tòa và đổi tên thành Hạt Đại diện Tông tòa Viêng Chăn.
Phần lãnh thổ phía bắc của Hạt Đại diện Tông tòa xung quanh khu vực Luangprabang được tách ra vào ngày 3/3/1963 để thành lập Hạt Đại diện Tông tòa Luang Prabang. |
María Luisa Josefina của Tây Ban Nha
María Luisa Josefina của Tây Ban Nha ([maˈɾi.a ˈlwisa], 6 tháng 7 năm 1782 – 13 tháng 3 năm 1824) là "Infanta"Tây Ban Nha, con gái của Carlos IV của Tây Ban Nha và María Luisa của Parma. Năm 1795, María Luisa Josefina kết hôn với người em họ đời đầu của mình là Ludovico, Thế tử xứ Parma. María Luisa trải qua những năm đầu tiên của cuộc hôn nhân tại triều đình Tây Ban Nha, nơi đứa con đầu lòng của hai vợ chồng là Công tôn Carlo Ludovico chào đời.
Năm 1801, Hiệp ước Aranjuez đã đưa chồng của María Luisa Jossefina lên ngai vàng Vương quốc Etruria, một vương quốc được thành lập từ Đại công quốc Toscana trước đây để đổi lấy việc từ bỏ Công quốc Parma, do đó Ludovico trở thành Ludovico I của Etruria. Hai vợ chồng đến Firenze, thủ đô của vương quốc vào tháng 8 năm 1801. Trong một chuyến thăm ngắn đến Tây Ban Nha vào năm 1802, María Luisa sinh đứa con thứ hai. Triều đại của chồng vương nữ ở Etruria không được thuận lợi bởi tình hình sức khoẻ của Ludovico I. Ludovico I mất năm 1803 ở tuổi 30, sau một cơn động kinh. María Luisa làm nhiếp chính cho con trai Ludovico II. Trong thời gian cầm quyền ở Firenze, Thái hậu María Luisa Jossefina đã cố gắng giành được sự ủng hộ của thần dân, nhưng việc cai trị Etruria của thái hậu đã bị chấm dứt bởi Napoléon Bonaparte, người đã buộc Thái hậu phải rời đi cùng các con của mình vào tháng 12 năm 1807. Theo một phần của Hiệp ước Fontainebleau, Napoléon đã hợp nhất Etruria dưới quyền cai trị của Đệ Nhất Đế chế Pháp.
Sau một cuộc gặp mặt vô ích với Napoléon ở Milano, María Luisa sống lưu vong cùng gia đình ở Tây Ban Nha. Triều đình Tây Ban Nha bị chia rẽ sâu sắc và một tháng sau khi María Luisa đến, đất nước rơi vào tình trạng bất ổn khi một cuộc nổi dậy của quần chúng nổ ra, được gọi là Cuộc binh biến Aranjuez, buộc cha của María Luisa phải thoái vị để ủng hộ con trai là Fernando VII lên ngôi. Napoléon mời hai cha con đến Bayonne, Đệ Nhất Đế chế Pháp, với lý do làm trung gian hòa giải, nhưng lại trao vương quốc Tây Ban Nha cho em trai của mình là Joseph Bonaparte lúc đó đang làm Quốc vương của Vương quốc Napoli và Sicilia. Napoléon cho gọi các thành viên còn lại của vương thất Tây Ban Nha đến Pháp và khi vương thất rời đi vào ngày 2 tháng 5 năm 1808, người dân Madrid đã nổi dậy chống lại sự chiếm đóng của Pháp. Tại Pháp, María Luisa được đoàn tụ với cha mẹ khi lưu vong. María Luisa Jossefina là thành viên duy nhất của vương thất Tây Ban Nha trực tiếp chống đối Napoléon. Sau khi kế hoạch trốn thoát bí mật của María Luisa bị phát hiện, thái hậu bị tách khỏi con trai và bị giam cùng con gái như tù nhân trong một tu viện ở Roma.
María Luisa, được biết đến là Vương hậu Etruria trong suốt cuộc đời của mình, đã giành lại tự do vào năm 1814 khi Đế chế của Napoléon sụp đổ. Trong những năm tiếp theo, thái hậu tiếp tục sống ở Roma với hy vọng khôi phục lại các lãnh thổ cũ của con trai mình. Để đưa ra yêu sách của mình, María Luisa Josefina đã viết một quyển hồi ký, nhưng thất vọng khi Đại hội Viên (1814–15) đã không trả Công quốc Parma cho gia đình thái hậu, mà bằng Công quốc Lucca có diện tích nhỏ hơn nhiều, được tạo ra bằng cách tách một phần lãnh thổ của Đại công quốc Toscana trước đây. Như một sự an ủi, María Luisa được phép giữ lại danh hiệu Vương hậu của mình. Ban đầu miễn cưỡng chấp nhận thỏa thuận này, María Luisa đã không nắm chính quyền Lucca cho đến tháng 12 năm 1817. Với tư cách là một Nữ Công tước trị vì của Công quốc Lucca, Nữ Công tước đã coi thường hiến pháp do Đại hội Viên đặt ra. Trong thời gian ở trong cung điện của mình ở Roma, María Luía Josefina qua đời vì bệnh ung thư ở tuổi 41. |
Trận Soledar là một loạt các cuộc đụng độ diễn ra trong và xung quanh khu định cư Soledar thuộc mặt trận Donbas trong cuộc xâm lược Ukraine của Nga. Trận chiến khốc liệt kết thúc với chiến thắng thuộc về phía Nga với việc chiếm được toàn bộ thị trấn Soledar (bao gồm cả mỏ muối khổng lồ ở đây). Các cuộc tấn công trực tiếp của Nga vào Soledar được nối lại vào cuối tháng 12 đến đầu tháng 1 năm 2023 và vào ngày 16 tháng 1 năm 2023, các lực lượng Nga đã chiếm được khu vực cuối cùng của khu công nghiệp và giành quyền kiểm soát thị trấn, cho phép quân Nga tiếp tục đe dọa vùng ngoại ô phía bắc và đông bắc của Bakhmut. Chiến thắng này có ý nghĩa bản lề cho trận chiến tiếp theo khốc liệt hơn tại Bakhmut, thời điểm này, phần lớn Soledar đã trở thành đống đổ nát. Trận chiến Soledar được ví von là "trận Grozny phiên bản 2023".
Đầu năm 2023 thì thị trấn Soledar trở thành một trong những chiến trường đẫm máu kể từ đầu cuộc chiến của Nga tại Ukraine. Cả hai bên đều dồn mọi nguồn lực để kiểm soát thành phố chiến lược này. Giới quan sát phương Tây cho rằng việc chiếm được Soledar sẽ là một thắng lợi tinh thần với Nga sau nhiều tuần liên tục phải lui quân ở miền bắc, đông bắc và đông Ukraine. Việc kiểm soát thành phố này cũng cho phép Nga cắt đứt tuyến cung ứng cho Bakhmut, bao vây lực lượng Ukraine tại đây và tiến tới kiểm soát toàn bộ vùng Donbass ở miền đông Ukraine, chiến thắng ở Soledar cũng sẽ làm nâng cao danh tiếng của Yevgeny Prigozhin và các mỏ muối khổng lồ ở đây cũng có giá trị về kinh tế hoặc có thể dùng làm nơi cất giấu vũ khí, đạn dược. Nếu chiếm được Soledar, Nga có thể dồn sức tấn công để kiểm soát toàn bộ vùng Donbass. Đây có thể coi là thành công của Nga khi đã đưa được các đơn vị chủ lực cơ động của Ukraine vào hiểm địa Bakhmut.
Sau những nỗ lực tổ chức tấn công tổng lực, Quân đội Nga dưới sự góp sức đắc lực của lực lượng lính hợp đồng đánh thuê Wagner, đang từng bước làm chủ thị trấn chiến lược Soledar. Chiến thuật Quân đội Nga sử dụng để tấn công Soledar không mới đó là sử dụng các nhóm tác chiến đặc nhiệm luồn sâu vào tuyến phòng ngự của Ukraine, giống như cách thức diễn ra tại cuộc chiến tranh Chesnya lần thứ hai. Quân đội Nga bao vây thì các đơn vị đặc nhiệm luồn sâu xung kích đã tấn công các vị trí phòng thủ của đối phương, đẩy đối phương vào vị trí định sẵn để sử dụng hỏa lực pháo binh, không quân tiêu diệt.
Tham gia mặt trận này có sự góp mặt của các chiến binh Wagner vốn được đào tạo chuyên nghiệp và các tay súng thuộc lực lượng Chechnya vốn là bậc thầy của tác chiến đô thị từng khiến gây thiệt hại nặng cho Quân đội Nga. Việc sử dụng các đơn vị tác chiến đặc nhiệm kết hợp với hỏa lực chi viện áp đảo khiến Quân đội Nga không phải tiến hành chiến tranh quy ước huy động binh lực quy mô để tấn công mà vẫn đạt được mục tiêu đề ra. Việc sử dụng đặc nhiệm để đánh chiếm các vị phòng thủ cũng giảm thiểu tổn thất tối đa trong tác chiến bất đối xứng trong môi trường đô thị.
Bộ Quốc phòng Nga ngày 13 tháng 1 năm 2023 tuyên bố đã kiểm soát hoàn toàn Soledar, nơi chỉ cách thành phố Bakhmut khoảng 14 km về phía bắc. Đây cũng là nơi tập trung đông đảo các tay súng của tập đoàn lính đánh thuê Wagner, lực lượng nòng cốt trong các mũi tiến công vào hai thành phố. Tuy nhiên, các quan chức quốc phòng Anh cho biết quân đội Ukraine gần như chắc chắn vẫn duy trì được những vị trí cố thủ trong thành phố Soledar và chưa thất thủ hoàn toàn, bất chấp những cuộc tấn công dữ dội từ phía Nga. Giao tranh ở Bakhmut đã kéo dài 6 tháng qua và Nga đạt được rất ít tiến bộ, trong khi tổn thất mà phía Nga hứng chịu rất khủng khiếp. Mãi đến ngày 25 tháng 1 năm 2023 thì Quân đội Ukraine mới xác nhận với hãng tin AFP rằng họ đã rút khỏi thị trấn chiến lược Soledar. Sau nhiều tháng giao tranh ác liệt, kể cả trong những tuần qua, Lực lượng Vũ trang Ukraine đã rời khỏi Soledar và rút lui dọc theo vùng ngoại ô đến các cứ điểm đã được chuẩn bị trước |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Syvash hay Sivash (tiếng Nga và Ukraina: ; , chữ Kirin: Сываш, "bẩn"), còn gọi là biển Thối là một khu vực đầm phá nông rộng lớn tại bờ biển phía tây của biển Azov. Doi đất Arabat tách biệt đầm phá này với biển, và vùng nước của Syvash có diện tích khoảng . Eo biển Henichesk là liên kết phía đông của đầm phá với biển Azov. Syvash giáp với bờ biển đông bắc của bán đảo Krym. Trung và Đông Syvash được xác định là các vùng đất ngập nước của Ukraina theo Công ước Ramsar. Kể từ Nga xâm chiếm Ukraina năm 2022, toàn bộ Syvash do Nga chiếm giữ.
Syvash gần như cắt bán đảo Krym khỏi đại lục, đóng vai trò là một phần ranh giới tự nhiên của nước cộng hòa tự trị. Doi đất Arabat () và hẹp () nằm ở phía đông, tách biệt đầm phá khỏi biển Azov. Hai thực thể nối với nhau ở phía bắc tại eo biển Henichesk bên cạnh cảng Henichesk. Về phía tây, eo đất Perekop tách đầm phá khỏi biển Đen và nối Krym với đại lục.
Syvash cực kỳ nông, điểm sâu nhất là khoảng , hầu hết diện tích sâu từ . Đáy đầm phá có lớp bùn dày tới . Do đầm phá rất nông, nước tại Syvash nóng lên vào mùa hè và sinh ra mùi thối. Diện tích bốc hơi rộng cũng khiến nước cực kỳ mặn. Lượng các loại muối khác nhau được ước tính là 200 triệu tấn. Một số nhà máy công nghiệp khai thác tài nguyên khoáng sản của Syvash. Khu vực Syvash là một vùng đất ngập nước có tầm quan trọng quốc tế. Bờ của đầm phá thấp, hơi dốc, đầm lầy và nhiễm mặn. Vào mùa hè, lượng nước của Syvash giảm đáng kể, để lộ ra đất solonets cằn cỗi.
Syvash đôi khi được chia thành Tây Syvash và Đông Syvash. Chúng được nối với nhau qua eo biển Chongar. Nước của đầm phá là từ Bbển Azov và các sông Salgyr, Churuksa.
Trong Nội chiến Nga, Syvash trở nên nổi tiếng vì một cuộc vượt đầm bất ngờ của Hồng quân trong Chiến dịch Perekop-Chongar.
Syvash có thể mang màu đỏ do vi tảo chịu mặn "Dunaliella salina".
Phần phía đông của Syvash ít mặn hơn và có những loài sậy và thực vật đất ngập nước khác.
Các đảo lớn tại Trung Syvash chủ yếu là thảo nguyên, gồm các loài cỏ lông vũ, tulip, ngải tauric ("Artemisia taurica"), xô thơm, cỏ lúa mì mào, cỏ đuôi trâu.
Bờ của Syvash gồm một lượng lớn thực vật chịu mặn, bao gồm cỏ hậu ngạn, "Tripolium", mã đề, oải hương biển ("Limonium caspium"), cây bụi mặn ("Atriplex aucheri").
Tư liệu liên quan tới |
Tổng giáo phận Ōsaka – Takamatsu
Tổng giáo phận Ōsaka – Takamatsu (Katorikku Ōsaka-Takamatsu daishikyō-ku (Catholic Đại Phản – Cao Tùng Đại ti Giáo khu), Tổng giáo phận Ōsaka – Takamatsu) () là một tổng giáo phận của Giáo hội Công giáo Rôma ở Nhật Bản. Địa giới của tổng giáo phận bao gồm các tỉnh Ōsaka, Hyōgo, Wakayama và 4 tỉnh thuộc vùng Shikoku. Nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Maria () là nhà thờ chính tòa của tổng giáo phận.
Các đời giám mục quản nhiệm. |
Lutjanus rivulatus là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1828.
Tính từ định danh "rivulatus" trong tiếng Latinh có nghĩa là “gợn sóng”, hàm ý đề cập đến các vệt sọc màu xanh lam trên đầu của loài cá này.
Phân bố và môi trường sống.
"L. rivulatus" có phân bố rộng khắp vùng Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, từ phía nam Biển Đỏ và vịnh Ba Tư dọc theo Đông Phi trải dài về phía đông đến quần đảo Société và quần đảo Australes, ngược lên phía bắc đến đảo Kyūshū, xa về phía nam đến Nam Phi và Úc. "L. rivulatus" cũng xuất hiện tại vùng biển Việt Nam, bao gồm quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa.
"L. rivulatus" sống gần các rạn san hô xa bờ, thường thấy ở độ sâu đến ít nhất là 100 m, cá con sống trên các bãi cạn gần bờ và có nhiều tảo, thường gần các cửa sông.
Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. rivulatus" là 91,8 cm FL ("fork length": chiều dài từ mõm đến điểm chia đôi vây đuôi), thường bắt gặp với chiều dài trung bình khoảng 60 cm.
Loài này thường có màu nâu hơi đỏ, mỗi vảy cá có viền nâu nhạt kèm 2–3 đốm nhỏ màu xanh lam nhạt ở giữa. Đầu có vô số các vệt sọc xanh lam gợn sóng; môi nâu nhạt. Các vây phần lớn có màu vàng nhạt đến xám nâu. Cá con có 3–8 vạch nâu ở hai bên thân và hai đốm đen-trắng sát nhau, nằm dưới các tia vây lưng mềm trước nhất, ngang đường bên.
Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 15–16; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 17.
"L. rivulatus" có thể bị nhầm lẫn với "Lutjanus stellatus" chưa trưởng thành vì đều có đốm trắng ở thân. Đốm trắng của "L. rivulatus" nằm ngay đường bên, nhưng của "L. stellatus" lại nằm trên đường bên. Đầu của "L. rivulatus" có nhiều đốm xanh, của "L. stellatus" chỉ có một sọc xanh nối giữa nắp mang và mõm. Vây hậu môn của "L. rivulatus" bo tròn ở rìa sau, của "L. stellatus" thì nhọn.
Thức ăn của "L. rivulatus" bao gồm cá nhỏ và nhiều loài thủy sinh không xương sống khác như chân đầu và giáp xác.
Sự tăng trưởng của "L. rivulatus" thay đổi theo vĩ độ, cũng như nhiệt độ nước. "L. rivulatus" ở vùng vĩ độ cao hơn (nước mát hơn), đạt độ dài theo tuổi (length-at-age) lớn hơn so với những cá thể ở vùng vĩ độ thấp hơn (nước ấm hơn). Độ tuổi lớn nhất mà "L. rivulatus" ước tính đạt được là 56 năm.
"L. rivulatus" là một loại cá thực phẩm chất lượng và có tầm quan trọng đối với nghề đánh bắt thủ công. Loài này là thành phần của ngành nuôi trồng thủy sản ở Malaysia. |
Dư vị ("Aftertaste") là cảm giác vị còn lưu lại sau khi nếm. Trong ẩm thực, dư vị hay hậu vị là cường độ hương vị của thức ăn hoặc đồ uống được cảm nhận ngay sau khi thức ăn hoặc đồ uống đó được lấy ra khỏi miệng hoặc đã nuốt trôi xuống họng. Dư vị của các loại thực phẩm và đồ uống khác nhau có thể thay đổi theo cường độ và theo thời gian, nhưng đặc điểm chung nhất của dư vị là nó được cảm nhận lưu lại sau khi thực phẩm hoặc đồ uống được nuốt hoặc nhổ ra.
Các đồ uống có cồn như rượu, bia, rượu mạnh (whisky) có dư vị rất mạnh, các loại thực phẩm có nhiều gia vị, chẳng hạn như ớt hạt tiêu, hoặc thực phẩm Ấn Độ (như cà ri) cũng có dư vị cay nồng. Các đồ uống khác như trà, cà phê thường để lại dư vị/hậu vị thoảng nhẹ tùy theo cảm nhận. Các cơ chế sinh học thần kinh của việc truyền tín hiệu vị giác (và dư vị) từ các thụ thể vị giác trong miệng đến não vẫn chưa được hiểu đầy đủ thấu đáo. Tuy nhiên, khu vực xử lý hương vị chính nằm ở thùy đảo đã được quan sát thấy có liên quan đến nhận thức dư vị.
Đặc điểm của dư vị thực phẩm là chất lượng thực phẩm, cường độ và thời gian, chất lượng thực phẩm sẽ mô tả hương vị thực tế của một loại thực phẩm và cường độ truyền đạt mức độ của hương vị đó. Thời lượng mô tả cảm giác dư vị của thức ăn kéo dài bao lâu. Thực phẩm có dư vị kéo dài thường có thời gian cảm giác dài. Vì cảm nhận vị giác là duy nhất đối với mỗi người, tùy vào sự tinh tế và cảm nhận, nhưng dù vậy các mô tả về chất lượng và cường độ vị giác đã được tiêu chuẩn hóa, đặc biệt là để sử dụng trong các nghiên cứu khoa học.
Đối với chất lượng hương vị, thực phẩm có thể được mô tả bằng các thuật ngữ thường được sử dụng "ngọt", "chua", "mặn", "đắng", ngũ vị ("umami") hoặc "không có vị" (vô vị). Mô tả về nhận thức dư vị chủ yếu dựa vào việc sử dụng những từ này để truyền đạt hương vị được cảm nhận sau khi lấy thức ăn ra khỏi miệng. Mô tả về cường độ hương vị cũng có thể thay đổi giữa các cá nhân, tùy vào sự sành điệu và gu ẩm thực của từng người. Các biến thể của Thang tỷ lệ danh mục Borg hoặc các số liệu tương tự khác thường được sử dụng để đánh giá cường độ của thực phẩm. Các loại thực phẩm có dư vị riêng biệt được phân biệt theo thời gian cảm nhận mùi vị của chúng trong và sau khi ăn xong. |
Hạt Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh
Hạt Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh (; ) là một Hạt Đại diện Tông tòa của Giáo hội Công giáo Rôma tại Campuchia. Hạt Đại diện Tông tòa chịu sự quản lí trực tiếp của Tòa Thánh và được tiếp quản bởi Giám mục Olivier Schmitthaeusler của Hội Thừa sai Paris từ ngày 10/10/2010.
Hạt Đại diện Tông tòa bao phủ diện tích 31,946 km² ở phía nam Campuchia, bao gồm Phnôm Pênh và các vùng đô thị lân cận như Kep, Sihanoukville, Kandal, Takéo, Kampot, Kampong Speu và Koh Kong.
Ngày 30 tháng 8 năm 1850, Tòa Thánh đã chia tách Hạt Đại diện Tông tòa Tây Đàng Trong để thành lập Hạt Đại diện Tông tòa Campuchia. Từ năm 1860, Hạt Đại diện Tông tòa phụ trách luôn cả vùng Phsar Dek, Châu Đốc và Sóc Trăng của vùng Đồng bằng sông Cửu Long thuộc Việt Nam. Vào năm 1924, tên đã được đổi thành Hạt Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh. Vào ngày 20 tháng 9 năm 1955, Hạt Đại diện Tông tòa chia tách phần địa giới ở Việt Nam để thành lập Hạt Đại diện Tông tòa Cần Thơ. Sau khi chia tách, Hạt Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh còn lại phần địa giới toàn bộ Campuchia. Vào năm 1968, Hạt Đại diện Tông tòa được chia làm 3 phần, với vùng tây bắc trở thành Hạt Phủ doãn Tông tòa Battambang và vùng đông bắc trở thành Hạt Phủ doãn Tông tòa Kampong Cham.
Khi Khmer Đỏ lên nắm quyền, toàn bộ hoạt động tôn giáo bị ngăn cấm, và nhiều người Công giáo bị bức hại, đặc biệt là linh mục và các chức sắc Công giáo. Ngoài ra toàn bộ lượng người Việt theo Công giáo, thành phần Công giáo chiếm đa số ở Campuchia hoặc là bị xử tử, hoặc là bị trục xuất. Gần như toàn bộ số nhà thờ đều bị phá hủy. Lượng người Công giáo Hạt Đại diện Tông tòa quản lí sụt giảm từ 30 nghìn xuống mức ít hơn 10 nghìn tín đồ. Vào năm 1989, hiến pháp mới của Campuchia cho phép tự do tôn giáo trở lại, tuy nhiên các hoạt động truyền giáo vẫn bị ngăn cấm bởi Hội đồng Bộ trưởng Campuchia. Vào tháng 3/1990, chính phủ Campuchia đã cho phép một nhóm người Công giáo tổ chức lễ Phục Sinh, sự kiện tôn giáo công cộng đầu tiên ở Campuchia sau 15 năm.
Vào ngày 24/12/2009, linh mục người Pháp Olivier Schmitthaeusler thuộc Hội Thừa sai Paris được chỉ định làm Giám mục phó Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh hiệu tòa Catabum Castra. Ông đã trở thành Giám mục hiệu tòa Destombes vào ngày 1/10/2010.
Vào ngày 1/5/2015, Hội đồng Giám mục Campuchia mở một cuộc điều tra chính thức để xem xét tuyên tử đạo ở Tangkok, Kampong Thom, nơi Giám mục Giuse Chhmar Salas qua đời trong nhà tù Khmer Đỏ vào năm 1977. Cuộc điều tra đã xem xét lựa chọn tuyên tử đạo cho ít nhất 34 người bị xử tử hoặc ép chết từ tháng 4/1975 đến năm 1978.
Các đời Giám mục quản nhiệm. |
Ông sinh ngày 28 tháng 2 năm 1898 tại làng Podlesnaya Sloboda, huyện Zaraysky, tỉnh Ryazan, trong một gia đình nông dân. Ông từng làm thợ rèn tại nhà máy Kolomna.
Năm 1918, ông gia nhập Đảng Cộng sản Nga (Bolshevik), và phục vụ trong Hồng quân, tham chiến trong Nội chiến Nga và Chiến tranh Ba Lan-Xô viết.
Zubachyov sau đó tiếp tục tham chiến trong Chiến tranh Mùa đông với cấp bậc đại úy và chức vụ chỉ huy tiểu đoàn thuộc trung đoàn 44. Trung đoàn của ông đóng quân tại pháo đài Brest từ tháng 5 năm 1941. Trong cuộc tấn công của quân Đức vào ngày 22 tháng 6, do sĩ quan chỉ huy trung đoàn Pyotr Mikhailovich Gavrilov bị cắt đứt với phân đội của ông trong pháo đài Kobryn, Zubachyov đã cầm quyền chỉ huy lực lượng phòng thủ tại địa điểm đóng quân của trung đoàn.
Ông bị bắt làm tù binh cùng với những người sống sót còn lại sau khi tòa thành thất thủ vào ngày 26 tháng 6 và dành phần đời còn lại của mình trong trại giam của quân Đức. Ông qua đời trong trại tù Nürnberg-Langwasser (Stalag XIII D) vào ngày 21 tháng 7 năm 1944. |
Vương Thần Niệm (chữ Hán: 王神念, 451 – 525) là tướng lãnh nhà Lương thời Nam Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc.
Nhà họ Vương là thành viên nhánh Ô Hoàn của sĩ tộc họ Vương ở huyện Kỳ quận Thái Nguyên .
Thần Niệm từ nhỏ ưa thích tư tưởng Nho học, rất am hiểu kinh điển nhà Phật. Thần Niệm lớn lên ở Bắc Ngụy, ban đầu được làm Châu chủ bộ.
Năm Cảnh Minh thứ 4 (503) nhà Bắc Ngụy, Thần Niệm là Thống quân dưới quyền Nhâm Thành vương Nguyên Trừng, tham gia tấn công Đông Quan, Đại Hiện, Hoài Lăng, Cửu Sơn của nhà Lương, riêng Thần Niệm chiếm được 2 thành Quan Yếu, Dĩnh Xuyên.
Tiếp đó Thần Niệm giữ Đông Quan, rồi lui về phía tây Sào Hồ. Sau đó Thần Niệm được thăng làm Dĩnh Xuyên thái thú. Năm Thiên Giám thứ 7 (508) nhà Lương, Thần Niệm chiếm quận, quy hàng nhà Lương. Quân Ngụy đến, Thần Niệm đưa gia thuộc sang miền nam, được phong tước Nam Thành huyện hầu, thực ấp 500 hộ. Năm sau, Thần Niệm đem quân tấn công Nam Duyện Châu của Bắc Ngụy. Về với nhà Lương chưa lâu, Thần Niệm được trừ làm An Thành nội sử, rồi trải qua các chức vụ Vũ Dương, Lịch Thành nội sử, đều nổi tiếng nhờ chính tích. Sau đó Thần Niệm được về triều, trừ làm Thái bộc khanh.
Năm Thiên Giám thứ 15 (516), Thần Niệm được nhận chức Chu y trực các, theo Tả vệ tướng quân Xương Nghĩa Chi cứu viện Trực các tướng quân Triệu Tổ Duyệt ở Hạp Thạch. Thần Niệm tấn công cầu nổi giăng ngang sông Hoài của quân Ngụy, không hạ được. Vì thế viện quân nhà Lương kẹt lại ở Lương Thành, khiến Hạp Thạch thất thủ. Sau đó Thần Niệm được rời triều đình, ra làm Trì tiết, Đô đốc Thanh, Ký 2 châu chư quân sự, Tín vũ tướng quân, Thanh, Ký 2 châu thứ sử.
Thần Niệm tính cương trực, coi châu quận nào ắt cấm chỉ thờ cúng mê tín. Bấy giờ đông bắc 2 châu Thanh, Từ có núi Thạch Lộc nhìn ra biển, từ trước có miếu thần, trong miếu có kẻ đồng cốt mê hoặc trăm họ, khiến xa gần tìm đến cầu khấn, lãng phí cực nhiều. Khi Thần Niệm đến, bèn hạ lệnh dẹp bỏ, nên phong tục liền đổi. Năm Phổ Thông thứ 5 (524), quân Lương bắc phạt, Thần Niệm giao chiến với Hà Gian vương Nguyên Sâm và chịu thất bại, sau đó được trưng về triều làm Hữu vệ tướng quân.
Năm sau (525), Thần Niệm được thăng làm Sứ trì tiết, Tán kỵ thường thị, Trảo nha tướng quân, vẫn giữ chức Hữu vệ như cũ. Thần Niệm từ nhỏ giỏi cưỡi ngựa bắn cung, đến già cũng không kém đi, từng ở trước mặt Lương Vũ đế, hai tay nắm đao, thuẫn, vừa đổi tay qua lại vừa giục ngựa tới lui, nổi bật giữa đội ngũ.
Cùng năm, Thần Niệm phát bệnh mà mất, hưởng thọ 75 tuổi. Triều đình giáng chiếu tặng bản quan, Hành Châu thứ sử, kiêm 1 bộ nhạc Cổ xuy, đặt thụy là Tráng.
Đầu thời Lương Nguyên đế, Thần Niệm được truy tặng Thị trung, Trung thư lệnh, đổi thụy là Trung công. |
Như ý quân truyện
Như ý quân truyện (), dịch sang tiếng Anh là The Lord of Perfect Satisfaction, là tiểu thuyết khiêu dâm do tác giả khuyết danh viết vào thời Minh. Lấy bối cảnh thời Đường, truyện kể về sự nghiệp chính trị và đời sống tình cảm của nữ hoàng Võ Tắc Thiên. Đây được coi là một trong những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm sớm nhất được xuất bản ở Trung Quốc, từng nhiều lần bị triều đình cấm đoán sau khi xuất bản.
Hồi mới mười bốn tuổi, Võ Tắc Thiên trở thành một trong những tiểu thiếp của Đường Thái Tông. Mười hai năm sau, hoàng đế lâm bệnh nặng; đang lúc bận chăm sóc chồng trên giường bệnh, bà ngầm tư thông với thái tử Lý Trị. Ít lâu sau Thái Tông băng hà, bà buộc phải cạo đầu làm ni cô rồi vào chùa sống chung với những phi tần khác. Một năm sau, Lý Trị giờ là vua Đường Cao Tông nhớ tới tình cũ bèn ban chiếu chỉ đưa bà rời khỏi chùa rồi lấy làm vợ luôn. Sau khi Cao Tông qua đời bảy năm sau đó, bà dần dần tiếm quyền và trở thành nữ hoàng đế đầu tiên và duy nhất của Trung Quốc sau khi phế truất thái tử Đường Trung Tông.
Không hài lòng với đám tình nhân hiện tại, nữ hoàng Võ Tắc Thiên lúc này đã là một bà lão bảy mươi tuổi bèn phái quan hầu cận mang đến cho mình một nam nhân trinh bạch thành Lạc Dương tên là Tiết Ngao Tào (), theo lời dân gian đồn đại là kẻ cực kỳ sung mãn. Sau khi đích thân kiểm tra dương vật của gã họ Tiết, bà lao vào làm tình với hắn; rồi đặt cho hắn ta cái biệt danh "Như Ý Quân" và đổi niên lịch thành "Như Ý nguyên niên". Gã họ Tiết trở thành người tình yêu thích của Võ Tắc Thiên và bà xua đuổi những sủng nam khác của mình. Sau khi đe dọa tự thiến mình, gã đã thuyết phục được nữ hoàng đế trả lại ngai vàng cho Trung Tông. Khi sức khỏe của bà yếu dần, mối quan hệ tình ái đầy lãng mạn giữa Võ Tắc Thiên với Tiết Ngao Tào cũng phải đến lúc chấm dứt, và họ chia tay nhau theo nghi lễ phức tạp liên quan đến việc đốt cháy bộ phận sinh dục bằng long diên hương và diễn lại các tư thế quan hệ tình dục khác nhau mười lần mỗi cái. Tiết Ngao Tào bỗng dưng biến mất tăm hơi và có kẻ kể lại mình đã tận mắt chứng kiến hắn ta hiện thân ở Thành Đô đắc đạo trường sinh nhiều năm sau.
"Như ý quân truyện" ghi chép lại quá trình lên nắm quyền của Võ Tắc Thiên đồng thời kể chi tiết về vô số lần quan hệ tình dục của bà, đặc biệt là với nhân vật nam chính Tiết Ngao Tào. Tiêu đề của truyện ám chỉ đến gã họ Tiết, sủng nam mới ba mươi tuổi được Nữ hoàng Võ Tắc Thiên phong tặng danh hiệu "Như Ý Quân". Ngoại trừ Tiết Ngao Tào, tất cả tình nhân còn lại của nữ hoàng đế được miêu tả trong "Như ý quân truyện" đều là nhân vật lịch sử. "Như ý quân truyện" "chỉ vỏn vẹn 45 trang" và chủ yếu được viết bằng văn ngôn, xen kẽ với một số đoạn hội thoại diễn tả bằng bạch thoại. Truyện trích dẫn sâu rộng và ám chỉ đến các tác phẩm nổi bật như "Sử ký", "Mạnh tử", "Luận ngữ", "Kinh Thi" và "Kinh Dịch". "Như ý quân truyện" cũng có những đoạn văn mô tả sâu rộng về cơ quan sinh dục "xem ra không có lợi cho việc kích thích ham muốn dâm dục"; chẳng hạn, dương vật của Tiết Ngao Tào đem ra so sánh với ốc sên và giun đất, trong khi cổ tử cung của Võ Tắc Thiên được viết "trông giống như một nhụy hoa được bao bọc trong một đài hoa bắt đầu mọc thành tua".
Lịch sử ấn bản.
Theo Liu Hui, lời nói đầu và phần tái bút của cuốn tiểu thuyết ngắn này lần lượt là vào năm 1514 và năm 1520, cho thấy rằng bản thân câu chuyện đã được viết vào khoảng thời gian đó. Tuy vậy, Charles Stone, từng xuất bản một bản dịch tiếng Anh và nghiên cứu phê bình về "Như ý quân truyện", đã xác định niên đại của truyện này là từ năm 1524 đến năm 1529, và biện minh rằng lời đề tựa và phần tái bút của nó có thể được viết lần lượt vào năm 1634 và năm 1760. Stone lập luận rằng "Như ý quân truyện" do học giả kiêm quan lại tên Hoàng Huấn chấp bút (; 1490 – #đổi 1540), là kẻ tạo ra cái gọi là tài liệu tham khảo sớm nhất được biết đến về "Như ý quân truyện" qua ba bài luận dài một trang ấn hành từ năm 1525 đến năm 1540. "Như ý quân truyện" nhiều lần bị ngăn cấm sau khi xuất bản. Một bản rút gọn của câu chuyện này có nhan đề "Võ Chiếu truyện" () ấn hành vào khoảng năm 1587; lược bỏ tất cả thơ ca và ám chỉ có trong bản gốc, trong lúc ra mắt một dàn nhân vật ngắn hơn nhiều. Từng được lưu hành dưới dạng bản thảo, bản in sớm nhất của "Như ý quân truyện" được nhà xuất bản Ogawa Hikokurô tại Tokyo ấn hành vào năm 1763.
Ý nghĩa văn học.
"Như ý quân truyện" là một trong những cuốn sách khiêu dâm sớm nhất được xuất bản ở Trung Quốc, và được một số học giả coi là tiểu thuyết khiêu dâm đầu tiên viết bằng tiếng Trung. Charles Stone viết rằng "hầu hết tiểu thuyết khiêu dâm của Trung Quốc được viết trong một trăm năm sau cuối cùng đều lấy cảm hứng từ "Như ý quân truyện" hoặc vay mượn từ từ vựng của nó". Cùng với "Si bà tử truyện" () và "Tú tháp dã sử" (), "Như ý quân truyện" là một trong ba tác phẩm khiêu dâm được nhắc đến trong "Nhục bồ đoàn" nghi do văn nhân thời Thanh Lý Ngư chấp bút. Khoảng ba trăm năm sau khi nguyên tác "Như ý quân truyện" được xuất bản, Trần Thiên Trì () đã viết một cuốn tiểu thuyết khiêu dâm có cùng tiêu đề "Như ý quân truyện" thời Thanh kể về nhân vật nam chính với bản tính thiên phú được ba vị hoàng đế nhà Minh sủng ái rồi về sau đắc đạo trường sinh.
"Tuỳ Đường lưỡng triều chí truyện" (; 1619) sao chép từng chữ một số trang từ "Như ý quân truyện". Tương tự như vậy, "Nùng tình khoái sử" (; 1712) đạo văn phần lớn nguyên tác "Như ý quân truyện", nhưng bỏ qua "những đoạn liên quan không phù hợp nhằm giảm bớt sự miêu tả về tình dục". |
Trái tim thiếu nữ
Trái tim thiếu nữ (, Pinyin: Shàonǚ zhī xīn, Hán-Việt: "Thiếu nữ chi tâm") còn gọi là Hồi ức Mạn Na (曼娜回忆录) là cuốn tiểu thuyết viết tay khá nổi tiếng trong Cách mạng Văn hóa, được sao chép và lưu hành trên diện rộng vào khoảng năm 1974. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu giữa nhân vật chính Mạn Na, anh họ Thiếu Hoa và bạn cùng lớp Lâm Đào, đây là tiểu thuyết khiêu dâm được lưu hành rộng rãi trong xã hội Trung Quốc dưới thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Ngoài ra, theo ký ức của nhiều độc giả, "Hồi ức Mạn Na" không phải là tên riêng của "Trái tim thiếu nữ". "Trái tim thiếu nữ" và "Hồi ức Mạn Na" lúc đầu là hai cuốn sách hoàn toàn khác nhau.
Vì là thủ bản nên thực tế không có bản "Trái tim thiếu nữ" nào độc đáo. Tuy nhiên, dựa trên sự tổng hợp nội dung của nhiều phiên bản, có thể rút ra một phác thảo sơ bộ về câu chuyện.
Phiên bản thứ nhất.
Nữ chính Mạn Na (曼娜) vào học viện thể thao sau khi tốt nghiệp trung học vì điểm kém. Trong kỳ nghỉ, cô trở về quê hương ở đồng bằng Châu Giang. Lúc này cô gặp anh họ Thiếu Hoa (少华) đến từ quê nhà Phúc Kiến đi nghỉ mát, trong lúc giao tiếp, đôi bên nảy sinh xung đột tình dục rồi phát sinh quan hệ tình dục. Sau kỳ nghỉ hè, Thiếu Hoa được thông báo phải quay trở lại Liên Xô học tập. Hai năm sau, Mạn Na học lên năm thứ ba và được gặp Lâm Đào (林涛), một người bạn cùng lớp trong khoa. Năm hai mươi hai tuổi, hai người kết hôn, truyện dành một đoạn dài miêu tả tình tiết hai người làm tình. Mạn Na sau đó mang thai đôi nhưng Lâm Đào đột nhiên qua đời vì bệnh tật. Sau khi cặp song sinh của Mạn Na chào đời, cô tái hôn và hai cô con gái sinh đôi thường làm những điều "không thể nói ra" với cha dượng sau khi bước vào tuổi dậy thì.
Toàn bộ câu chuyện tập trung vào lần đầu tiên giữa Mạn Na và Thiếu Hoa và lần đầu tiên với Lâm Đào.
Phiên bản thứ hai.
Khi nữ chính Hoàng Vĩnh Hồng (黄永红) mười sáu tuổi, cô ấy phát hiện ra rằng mẹ đang lừa dối mình, và cô đã dán những tờ đại tự báo ở cổng trường. Nhưng sau khi mẹ cô bị bắt, cô phát hiện ra rằng mọi người xung quanh cô, bao gồm cả cha và em trai đều đối xử với cô như kẻ thù. Hoàng Vĩnh Hồng rơi vào sự cô đơn và bối rối sâu sắc. Lúc này, bạn cùng lớp là Lý Quốc Hoa (李国华) đã an ủi cô rất nhiều, hai người dần dần nảy sinh tình cảm. Với sự tò mò và bốc đồng của tuổi mới lớn, họ đã có mối quan hệ xác thịt. Nhưng cha mẹ của Lý Quốc Hoa kiên quyết phản đối việc con trai họ kết giao với Hoàng Vĩnh Hồng. Thế rồi một chàng sinh viên đại học tên là Diêu Đại Minh (姚大明) đã bước chân vào cuộc đời của cô.
Sau khi Hoàng Vĩnh Hồng yêu Diêu Đại Minh, lần gặp mặt Lý Quốc Hoa đã làm sống lại mối quan hệ cũ. Cuối cùng, tình yêu ngầm giữa hai người đã bị Diêu Đại Minh phát hiện. Lý Quốc Hoa vô tình giết Diêu Đại Minh rồi tự sát. Hoàng Vĩnh Hồng cũng bị bắt vào tù, trong tù cô đã viết quyển hồi ký "Trái tim thiếu nữ".
Người ta nói rằng đây là cốt truyện của nguyên tác "Trái tim thiếu nữ", hoàn toàn khác với "Hồi ức Mạn Na". Đáng lẽ trong quá trình sao chép bằng tay, không hiểu sao tựa đề của cuốn sách đã được dán nhãn thành "Hồi ức Mạn Na".
Trong Cách mạng Văn hóa, tình trạng thiếu thốn sách vở và bản thảo rất phổ biến, ngoài ra, "Trái tim thiếu nữ" chứa một số lượng lớn các mô tả về tình dục, đã thu hút nhiều người sao chép lẫn nhau và nó đã trở nên phổ biến trên toàn quốc trong một thời gian dài.
Năm 1975, "Trái tim thiếu nữ" và "Cái bắt tay thứ hai" bị Diêu Văn Nguyên xếp vào loại sách phản động. Trương Dương, tác giả truyện "Cái bắt tay thứ hai", thậm chí còn bị "Bè lũ Bốn tên" bắt giam và bị kết án tử hình, người nào không bị xử tử thì được cải tạo sau Cách mạng Văn hóa. Dưới thời kỳ Cách mạng Văn hóa, ai mà bị phát hiện đọc và sao chép tác phẩm này sẽ bị trừng phạt trong đơn vị, thậm chí bị phê đấu, cải tạo bằng lao động và các hình phạt khác, nếu tình hình nghiêm trọng, họ thậm chí còn bị kết án với tội danh côn đồ.
"Trái tim thiếu nữ" đã có một tác động tiêu cực nhất định vào thời điểm đó. Một số độc giả đã bắt chước âm mưu quan hệ tình dục với người khác (lúc đó cũng được coi là "hành vi côn đồ" bất hợp pháp), và một số thậm chí còn phạm tội tình dục thực sự từ ảnh hưởng của tiểu thuyết. Quan điểm này vẫn được duy trì cho đến ngày nay.
Năm 1998, tạp chí "Focus" đưa tin rằng có một số lượng lớn bản in "Trái tim thiếu nữ" không có số sách chính thức lưu hành trên thị trường. Năm 2004, có người định in lại truyện này nhưng sau khi in xong đã bị chính quyền cấm bán.
Năm 2017, "Trái tim thiếu nữ" được chuyển thể thành phim "Hương vị mối tình đầu" do Ngô Tuyên Nghi đóng vai chính, vẫn chưa được phát hành. |
Thận lâu chí () là tiểu thuyết khiêu dâm do tác giả khuyết danh viết vào thời Thanh. Lấy bối cảnh chủ yếu ở Quảng Châu thời Minh, truyện kể về sự nghiệp chính trị và đời sống tình cảm của anh chàng đa thê trẻ tuổi Tô Cát Sĩ (). Tác phẩm này được xuất bản lần đầu vào năm 1804, bản tiếng Anh do Patrick Hanan dịch trọn vẹn được phát hành vào năm 2014 với tựa đề Mirage.
Cuốn tiểu thuyết diễn ra vào thời Minh. Tô Cát Sĩ (), dân Quảng Châu, còn gọi bằng biệt danh thời thơ ấu là Tiếu Quan (), không muốn nối gót cha mình vốn là một thương gia "công hành" tên Tô Vạn Khôi (), thay vào đó thích sống theo chủ nghĩa khoái lạc. Phụ thân của anh ta liên tục bị viên quan thu thuế tham nhũng tên là Hách () làm tiền, đây là kẻ có hàng chục thê thiếp cộng thêm 40 gái điếm giúp việc cho hắn. Nắm bắt được thực tế rằng tên quan này khó lòng thỏa mãn tình dục những người phụ nữ của hắn, nhà sư dị giáo Ma Lạt () bèn bắt cóc và làm cho từng người một mang thai. Trong khi đó, Tô có quan hệ tình cảm với chị dâu tương lai mà về sau đã bỏ anh ta để đến với gã tình nhân tốt hơn. Tô được kỹ nữ tên Như () làm quen qua màn liếm dương vật, rồi sau anh ta làm tình kiểu tay ba với cô nàng và ả gái điếm Dã Dung (). Xuyên suốt cuốn tiểu thuyết, Tô Cát Sĩ luôn tìm cách cải thiện khả năng tình dục của mình; cuối cùng anh ta trở thành "vĩ nam" sau khi gặp được nhà sư Tây Tạng trao cho anh ta một số loại thuốc kích dục.
Toàn truyện gồm 24 hồi, "Thận lâu chí" do tác giả khuyết danh sử dụng bút danh Dữu Lĩnh lao nhân () viết bằng Bạch thoại. Theo lời tựa của truyện do La Phù cư sĩ () chấp bút thì tác giả sinh trưởng ở Quảng Đông. "Thận lâu chí" được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1804 tại Trường Thục, Giang Tô; bản in thứ hai được chép lại vào năm 1857. Một quyển ấn bản đầu tiên của cuốn tiểu thuyết được lưu tại Thư viện Quốc gia Trung Quốc ở Bắc Kinh. Năm 2014, Nhà xuất bản Đại học Trung văn đã cho ấn hành "Mirage", bản dịch tiếng Anh trọn vẹn cuốn "Thận lâu chí" của Patrick Hanan. Trong phần giới thiệu bản dịch của mình, Hanan viết rằng "Thận lâu chí" là "cuốn tiểu thuyết sớm nhất" mô tả việc buôn bán thuốc phiện ở Trung Quốc.
Theo dịch giả Patrick Hanan, tác giả ẩn danh của "Thận lâu chí" mà ông xếp vào loại "Bildungsroman", đã lấy cảm hứng từ "Hồng lâu mộng". Keith McMahon mô tả tương tự nhân vật chính Tô Cát Sĩ là một "Tây Môn Khánh được sửa đổi" cũng như là "kẻ đa thê nhân từ". Ông lập luận thêm rằng truyện này sử dụng lại nhiều chủ đề phổ biến được tìm thấy trong "tiểu thuyết bạch thoại trước đó", chẳng hạn như "nhà sư Tây Tạng đơn độc với liều thuốc kích dục hiệu nghiệm và dương vật có thể co vào" và "viên quan tham nhũng, dâm đãng và những kẻ ăn bám hắn ta".
"Thận lâu chí" đã nhận được nhiều đánh giá trái chiều từ giới phê bình văn học. Nhà bình luận thế kỷ 19 Đái Bất Phàm (戴不凡) tuyên bố rằng "không có cuốn tiểu thuyết nào vượt qua nó" trong một trăm năm sau khi xuất bản. Trịnh Chấn Đạc, viết năm 1927, ca ngợi cuốn tiểu thuyết vì "chủ nghĩa hiện thực và phong cách uyển chuyển". Lin Chen cũng ghi nhận chủ nghĩa hiện thực trong "Thận lâu chí", nhưng chỉ trích "tính bắt chước và lý tưởng hóa chế độ đa thê" trong truyện. Cai Guoliang trong một chuyên luận năm 1985 về văn học thời Minh Thanh, nhận thấy đây là một trong những tiểu thuyết "hạng hai hoặc hạng ba" hay hơn của thời đại nhưng kém hơn so với những tác phẩm như "Hồng lâu mộng" và "Nho lâm ngoại sử".
Nhà bình luận "Choice" là P. F. Williams ca ngợi công việc dịch thuật "Mirage", xưng tụng "tuyệt vời" và nỗ lực thêm thắt chú thích và thông tin khác nhằm giải thích những ám chỉ cụ thể về văn hóa và ngôn ngữ Trung Quốc. Dylan Suher, trong một bài viết về Hanan dành cho tạp chí "Asymptote", đã gọi "Mirage" "có ý nghĩa lịch sử" và ghi nhận phong cách dịch thuật đặc biệt của Hanan là "không ngừng chú ý đến những nét trang nhã tạo nên sự sống động cho các tác phẩm hư cấu như "Mirage"". Trong khi coi tác phẩm gốc chỉ ở mức "OK" do sử dụng nhiều khái niệm nhàm chán và cốt truyện chậm, gần như nhiều tập, Suher đã viết rằng tác phẩm "có sức hấp dẫn của nó". Ông đặc biệt thích cách đối xử nhạy cảm với nhân vật chính và chủ đề "thương mại lòe loẹt", bảo tồn một phần đời sống của con người mà sẽ không được đề cập đến trong nguồn tài liệu chính thống hơn.
Trong khi thảo luận về cốt truyện và những ám chỉ của bản dịch trong một bài viết cho tờ "Asian Review of Books", nhà văn Jonathan Chatwin đã chỉ ra rằng cuốn tiểu thuyết "không chỉ đơn giản là tổng thể của những ám chỉ của nó" và nó có thể kết hợp việc sử dụng các phép chuyển nghĩa để tạo thành một "bức chân dung hấp dẫn về một xã hội đang trên đỉnh của thời kỳ hiện đại đang gây bất ổn" qua sử thi nhiều hồi trong tuyện. Nó phản ánh phong cách của các sử thi dài hơn và phổ biến hơn, bao gồm cả việc có hàng trăm nhân vật được đặt tên, nhưng bản dịch của Hanan giúp truyện dễ đọc hơn và là một cuốn sách đáng để "thưởng thức" với "tiếng Anh bản ngữ rõ ràng". Keith McMahon đã đánh giá tác phẩm được dịch năm 2014 "Mirage" trên tạp chí "Nan Nü" và hết mực ca ngợi "sự uyên bác và sức chịu đựng" của việc Hanan đã hoàn thành bản dịch trước khi qua đời. McMahon bày tỏ sự nghi ngờ của mình rằng bản dịch này sẽ bị một bản dịch khác vượt qua về "kỹ năng và độ chính xác" trong "một thời gian dài" sắp tới. |
Trần Nam Hải (sinh ngày 5 tháng 2 năm 2004) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam hiện thi đấu ở vị trí tiền vệ cho Sông Lam Nghệ An tại giải vô địch quốc gia Việt Nam.
"Tính đến ngày 7 tháng 7 năm 2023"
"Tính đến ngày 7 tháng 7 năm 2023"
Thống kê sự nghiệp.
Đội tuyển quốc gia.
Trẻ Sông Lam Nghệ An |
Tổng giáo phận Gwangju
Tổng giáo phận Gwangju (; ) là một tổng giáo phận của Giáo hội Công giáo Rôma ở Hàn Quốc. Địa giới của tổng giáo phận bao gồm thành phố Gwangju và tỉnh Jeolla Nam.
Vào ngày 13/4/1937, Giáo hoàng Piô XI thành lập Hạt Phủ doãn Tông tòa Kwoszu. Ngày 12/7/1950, Giáo hoàng Piô XII đổi tên hạt này thành Hạt Phủ doãn Tông tòa Kwangju. Sau đó hạt được nâng cấp thành một Hạt Đại diện Tông tòa vào ngày 21/1/1957. Vào ngày 10/3/1962, Giáo hoàng Gioan XXIII đã nâng cấp Hạt Đại diện Tông tòa này thành một Tổng giáo phận. |
templatestyles src="Infobox road/" /#đổi
Giao lộ Ebina (Tiếng Nhật: templatestyles src="Ruby/" /ruby rb海老名/rbrp (/rprtえびな/rtrp)/rp/rubyジャンクション), còn được gọi là Ebina JCT (Tiếng Nhật: templatestyles src="Ruby/" /ruby rb海老名/rbrp (/rprtえびな/rtrp)/rp/rubyJCT) , là một giao lộ nằm ở Ebina, Kanagawa, Nhật Bản. Nó là điểm giao nhau giữa Đường cao tốc Tomei (AH1), và #đổi . Nó nằm gần #đổi trên Tuyến Sagami.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Tên của JCT này chính thức được quyết định từ "Ebina Kita JCT (tên tạm thời)" thành "Ebina JCT".
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Khai trương Đường cao tốc liên trung tâm đô thị (Đường cao tốc Ken-Ō) Ebina JCT - #đổi .
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Làn đường bổ sung từ Ebina JCT đến Ebina SA trên Tuyến nội địa của Đường cao tốc Tomei (về phía Tokyo) được kéo dài thêm 0,7 km và cùng một đoạn được chia thành 4 làn trên một bên.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Khai trương đường cao tốc Ken-Ō #đổi - Ebina JCT.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đoạn đường nhánh từ Đường cao tốc Tomei đến Đường cao tốc Ken-Ō tạm thời được tạo thành hai làn.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đoạn đường chuyển hướng 2 làn xe tạm thời từ Đường cao tốc Ken-Ō đến Đường cao tốc Tomei.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Với việc mở #đổi , số JCT này sẽ được đổi thành "4-2". |
Động đất ngoài khơi Miyagi 2005
Động đất ngoài khơi Miyagi 2005 (宮城県沖地震, Miyagi-ken oki Jishin) xảy ra vào lúc 11:46 (theo giờ địa phương), ngày 16 tháng 8 năm 2005. Trận động đất có cường độ 7.2 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 36 km, nằm ngoài khơi tỉnh Miyagi. Cơ quan khí tượng Nhật Bản đã phát cảnh báo sóng thần sau động đất. Hậu quả trận động đất đã làm 39 người bị thương. |
Maarten de Jonge (sinh ngày 9 tháng 3 năm 1985) là một cựu vận động viên đua xe đạp người Hà Lan đã thi đấu chuyên nghiệp cho 10 đội đua trong cả sự nghiệp của mình. Anh tuyên bố đã đặt vé cho Chuyến bay 370 và 17 của hãng hàng không Malaysia Airlines, nhưng đã hủy vé vào phút chót để tiết kiệm tiền.
Đến nay, chưa bao giờ được xác nhận độc lập rằng de Jonge đã từng đặt vé cho cả hai chuyến bay. Theo nguồn tin của Slate, de Jonge chỉ đề cập rằng anh muốn bay vào ngày MH17 bị rơi, nhưng anh chưa bao giờ đề cập rằng anh đã đặt vé cho chuyến bay đó. Slate cũng đề cập rằng không có lý do gì để de Jonge đặt chuyến bay trên MH370.
Internationale Wielertrofee Jong Maar Moedig: Thứ 3
Tour des Pyrénées: Thứ 5 (tổng thể)
Flèche du Sud: Thứ 3 (tổng thể)
Neuseen Classics: Thứ 8
Tour de Serbie: Thứ 4 (tổng thể)
Tour of Thailand: Thứ 1 vòng 4 |
National Football League Draft
National Football League Draft, còn được gọi là NFL Draft hoặc có tên gọi chính thức là Player Selection Meeting (Cuộc họp tuyển chọn cầu thủ), là một sự kiện thường niên đóng vai trò là nguồn tuyển dụng cầu thủ phổ biến nhất cho giải đấu National Football League. Mỗi đội được lựa chọn cầu thủ theo thứ tự ngược lại so với thành tích của đội đó trong năm trước, có nghĩa là đội ở vị trí cuối cùng được xếp ở vị trí đầu tiên và nhà vô địch Super Bowl ở vị trí cuối cùng. Từ vị trí này, đội có thể chọn một cầu thủ hoặc đổi vị trí của mình cho một đội khác để lấy các vị trí hoặc cầu thủ khác. Vòng kết thúc khi mỗi đội đã chọn một cầu thủ hoặc đổi được vị trí của mình. Cuộc tuyển chọn đầu tiên được tổ chức vào năm 1936 và đã được tổ chức hàng năm kể từ đó.
Một số khía cạnh của cuộc tuyển chọn, bao gồm cả vị trí đội và số vòng, đã được thay đổi nhiều lần, nhưng phương pháp cơ bản vẫn giữ nguyên. Hiện tại, cuộc tuyển chọn bao gồm bảy vòng. Lý do ban đầu khi tạo chúng là để tạo sự công bằng giữa các đội khi đội tệ nhất sẽ có thể chọn cầu thủ giỏi nhất hiện có. Trong những năm đầu tiên của dự thảo, cầu thủ được chọn dựa trên tin đồn, phương tiện in ấn hoặc bằng chứng thô sơ khác về năng lực. Vào những năm 1940, một số thương hiệu bắt đầu tuyển dụng các tuyển trạch viên toàn thời gian. Thành công sau đó của những đội này cuối cùng đã buộc các thương hiệu khác cũng phải thuê tuyển trạch viên.
Thông thường, tên của các cuộc tuyển chọn hàng năm có dạng của mùa giải NFL mà những người chơi được chọn có thể bắt đầu thi đấu. Ví dụ: NFL Draft 2010 dành cho mùa giải NFL 2010 . Tuy nhiên, tên chính thức do NFL xác định đã nhiều lần thay đổi. Vị trí của cuộc tuyển chọn đã liên tục thay đổi trong những năm qua để phù hợp với độ nổi tiếng của nó. Cuộc tuyển chọn đã trở thành sự kiện quan trọng, phủ sóng các kênh truyền hình vào khung giờ vang. Trong những năm đầu, từ giữa những năm 1930 đến giữa những năm 1960, NFL Draft được tổ chức ở nhiều thành phố khác nhau theo nhượng quyền thương mại của NFL cho đến khi ổn định ở Thành phố New York bắt đầu từ năm 1965. Địa điểm tổ chức đã được giữ nguyên cho đến năm 2015. Khi cuộc tuyển chọn được tổ chức trong tương lai, các địa điểm tổ chức sẽ được xác định thông qua quy trình đấu thầu hàng năm. |
Mérida Open Akron 2023 là một giải quần vợt nữ chuyên nghiệp thi đấu trên mặt sân cứng ngoài trời và là một phần của WTA 250 trong WTA Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại Yucatán Country Club ở Mérida, Mexico, từ ngày 20 đến ngày 26 tháng 2 năm 2023 để thay thế cho giải Abierto Zapopan.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bảo toàn thứ hạng:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Thua cuộc may mắn:
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Kateryna Baindl → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Dalma Gálfi → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Donna Vekić → thay thế bởi #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vận động viên khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Estelle Cascino / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Despina Papamichail / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Camila Giorgi đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Rebecca Peterson, 7–6(7–3), 1–6, 6–2
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Caty McNally / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Diane Parry đánh bại #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Wang Xinyu / #đổi
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Wu Fang-hsien, 6–0, 7–5 |
Nguyễn Văn Long (sinh năm 1974) là một tướng lĩnh Công an nhân dân Việt Nam, cấp bậc Trung tướng. Ông hiện là Ủy viên Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an Việt Nam,
Xuất thân và giáo dục.
Thiếu tướng Nguyễn Văn Long sinh năm 1974, quê ở xã Cao xá, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang.
Ông tốt nghiệp Đại học hệ chính quy, chuyên ngành cảnh sát kinh tế khóa D19, Học viện Cảnh sát nhân dân.
Thân thế, sự nghiệp.
Quá trình công tác ông từng giữ các chức vụ: Phó Trưởng phòng thuộc Cục Tham mưu Cảnh sát, Trưởng phòng thuộc Cục Cảnh sát phòng, chống tội phạm về môi trường, thuộc Tổng cục Cảnh sát.
Tháng 5 năm 2014, ông được bổ nhiệm chức vụ Phó Giám đốc Công an tỉnh Bắc Ninh.
Tháng 11 năm 2018, ông được bổ nhiệm làm Giám đốc Công an tỉnh Bắc Ninh .
Tháng 9 năm 2019, ông đảm nhận chức vụ Cục trưởng Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu.
Thứ trưởng Bộ Công an.
Tháng 1 năm 2022, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính bổ nhiệm ông Nguyễn Văn Long giữ chức Thứ trưởng Bộ Công an.
Ngày 17 tháng 1 năm 2022, Bộ Công an tổ chức lễ công bố và trao quyết định của Thủ tướng về việc bổ nhiệm chức vụ thứ trưởng Bộ Công an đối với thiếu tướng Nguyễn Văn Long, cục trưởng Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu (C03).Thừa ủy quyền của Thủ tướng, Bộ trưởng Tô Lâm đã trao quyết định bổ nhiệm chức vụ thứ trưởng Bộ Công an đối với thiếu tướng Nguyễn Văn Long.
Ngày 15 tháng 12 năm 2023, tại Hà Nội, Đảng ủy Công an Trung ương, Bộ Công an tổ chức Lễ công bố và trao Quyết định của Chủ tịch nước về thăng cấp bậc hàm cấp Tướng trong Công an nhân dân.Tại buổi lễ, thừa ủy quyền của Chủ tịch nước, Bộ trưởng Tô Lâm trao Quyết định thăng cấp bậc hàm lên Trung tướng đối với Thiếu tướng Lê Văn Tuyến - Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an và Thiếu tướng Nguyễn Văn Long - Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an. |
Mérida Open 2023 - Đơn
Camila Giorgi là nhà vô địch, đánh bại Rebecca Peterson trong trận chung kết, 7–6(7–3), 1–6, 6–2.
Đây là lần đầu tiên giải đấu được tổ chức.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Thua cuộc may mắn.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Subsets and Splits