text
stringlengths
82
354k
Boeing–Saab T-7 Red Hawk Boeing–Saab T-7 Red Hawk, ban đầu được gọi là Boeing T-X (sau này là Boeing–Saab T-X), là một loại máy bay huấn luyện phản lực siêu thanh tiên tiến nâng cao do Boeing của Hoa Kỳ và Saab AB của Thụy Điển hợp tác sản xuất. Ngày 27 tháng 9 năm 2018, Không quân Hoa Kỳ (USAF) chọn mẫu máy bay này cho chương trình T-X để thay thế máy bay huấn luyện Northrop T-38 Talon đang hoạt động trong biên chế. Bộ tư lệnh Huấn luyện và Đào tạo Trên không (AETC) của Không quân Mỹ bắt đầu phát triển mẫu máy bay huấn luyện mới để thay thế Northrop T-38 Talon vào đầu năm 2003. Ban đầu, mẫu máy bay mới được dự định sẽ đưa vào sử dụng trong năm 2020. Nhưng sau khi một chiếc T-38C gặp sự cố khiến kíp lái hai người thiệt mạng vào năm 2008, USAF đã thay đổi mốc thời gian đạt hiệu suất hoạt động ban đầu (IOC) của máy bay mới là năm 2017. Trong đề xuất ngân sách tài khóa năm 2013, USAF đề nghị trì hoãn thời gian máy bay mới đạt hiệu suất hoạt động ban đầu sang năm 2020 bằng việc ký hợp đồng ngoài mong muốn trước năm 2016. Ngân sách bị thu hẹp và các dự án hiện đại hóa có mức độ ưu tiên cao hơn đã đẩy IOC của chương trình T-X đến "năm tài chính 2023 hoặc 2024". Mặc dù chương trình này hoàn toàn nằm ngoài ngân sách năm 2014, nhưng nó vẫn được xem là dự án ưu tiên hàng đầu. Boeing đã hợp tác với công ty hàng không vũ trụ Saab để tham gia cuộc thi đấu thầu cho chương trình T-7 của Không quân Mỹ. Ngày 13 tháng 9 năm 2016, nguyên mẫu Boeing T-X được công bố, đây là một loại máy bay huấn luyện phản lực tiên tiến nâng cao một động cơ với đuôi kép, hai chỗ ngồi trước và sau, thiết bị hạ cánh ba bánh có thể thu vào trong, sử dụng động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đốt sau General Electric F404. Chiếc T-X đầu tiên cất cánh vào ngày 20 tháng 12 năm 2016. Boeing-Saab chính thức đăng ký sản phẩm dự thi của họ sau khi USAF mở thầu chương trình T-7 vào ngày 30 tháng 12 năm 2016. Ngày 27 tháng 9 năm 2018, các quan chức USAF thông báo rằng thiết kế của Boeing sẽ được chọn là máy bay huấn luyện phản lực tiên tiến mới của họ theo hợp đồng trị giá lên tới 9,2 tỷ USD, trong đó sẽ mua 351 máy bay, 46 thiết bị mô phỏng, đào tạo và hỗ trợ bảo trì. Hợp đồng này có các lựa chọn cho tổng số 475 máy bay. Quý 3 năm 2018, Boeing ghi nhận khoản phí trước thuế trị giá 691 triệu USD, một phần là do đến từ chương trình T-X. Tháng 5 năm 2019, Saab thông báo họ sẽ mở một nhà máy sản xuất máy bay T-X ở tiểu bang Indiana cùng với Đại học Purdue. Ngày 16 tháng 9 năm 2019, Không quân Mỹ đặt tên cho mẫu máy bay này là "T-7A Red Hawk" để vinh danh Tuskegee Airmen - những người đã sơn đuôi máy bay của họ màu đỏ (chữ "Red"), và Curtiss P-40 Warhawk - một chiếc máy bay do Phi đội Huấn luyện Bay 99 vận hành, đây là phi đội máy bay tiêm kích da đen đầu tiên của Không quân Mỹ. Thiết kế chính thức được đưa vào sản xuất hàng loạt vào tháng 2 năm 2021. Tháng 4 năm 2021, Saab giao một phần thân sau của T-7A cho nhà máy Boeing St. Louis, sau đó đến ngày 24 tháng 7 trong cùng năm thì tiếp tục giao phần thân sau thứ hai. Boeing sẽ tiến hành nối ghép phần thân sau của Saab với phần thân trước, vây, cánh và cụm đuôi để tạo thành một chiếc máy bay thử nghiệm hoàn chỉnh sử dụng trong chương trình bay thử nghiệm của Phát triển Kỹ thuật và Sản xuất (EMD). Sau khi hoàn thành giai đoạn EMD, nhà máy mới của Saab ở West Lafayette, Indiana sẽ đóng vai trò là trung tâm sản xuất cho phần thân sau của T-7A và các hệ thống phụ như thủy lực, hệ thống nhiên liệu, nguồn điện phụ. Saab đã phát triển phần mềm mới cho T-7 để giúp việc phát triển nhanh hơn cũng như chi phí rẻ hơn. T-7A được áp dụng sử dụng kỹ thuật số từ giai đoạn phát triển đến chuyến bay thử nghiệm đầu tiên trong vòng 36 tháng. Mẫu máy bay này có dây chuyền sản xuất tiên tiến và số hóa, do đó chỉ mất 30 phút để ghép phần thân sau với phần cánh. Quy trình chế tạo kỹ thuật số cho phép các kỹ thuật viên chế tạo máy bay với việc gia công và khoan lỗ tối thiểu trong quá trình lắp ráp. Chiếc T-7 phiên bản sản xuất đầu tiên được tung ra thị trường vào ngày 28 tháng 4 năm 2022. Boeing dự định chào hàng một phiên bản vũ trang của T-7 để thay thế các phi đội Northrop F-5 và Dassault/Dornier Alpha Jet đã lỗi thời trên khắp thế giới. Ngày 18 tháng 5 năm 2023, Văn phòng Trách nhiệm Chính phủ (GAO) công bố một báo cáo về chương trình T-7, trong đó nêu chi tiết các vấn đề về phần mềm và hệ thống an toàn cũng như các sự chậm trễ khác khiến Không quân Mỹ trì hoãn quyết định sản xuất đến tháng 2 năm 2025. Báo cáo cho biết lịch trình do Boeing cung cấp vào tháng 1 năm 2023 là lạc quan và phụ thuộc vào các giả định thuận lợi. Bất chấp việc sản xuất bị trì hoãn, báo cáo cũng lưu ý rằng Boeing vẫn lên kế hoạch sản xuất những chiếc T-7 đầu tiên vào đầu năm 2024. Ngày 28 tháng 6 năm 2023, chuyến bay đầu tiên của T-7A được tiến hành tại Sân bay Quốc tế Lambert St. Louis, bởi Thiếu tá Bryce Turner - một phi công thử nghiệm thuộc Phi đội Thử nghiệm Chuyến bay 416 đóng quân tại Căn cứ Không quân Edwards ở California, và Steve Schmidt - phi công trưởng thử nghiệm T-7 của Boeing. Thiết kế của T-7 cho phép nó có thể bổ sung thêm nhiều nhiệm vụ trong tương lai, chẳng hạn như tấn công phủ đầu và tiêm kích/cường kích hạng nhẹ. Trong môi trường huấn luyện, nó được thiết kế đặc biệt cho các cuộc diễn tập ban đêm, có giới hạn G cao và khả năng cơ động tấn công góc độ cao, với ưu điểm là dễ bảo trì sửa chữa. Máy bay trang bị một động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đốt sau General Electric F404, nhưng nó tạo ra lực đẩy gấp ba lần tổng lực đẩy của hai động cơ phản lực trên chiếc T-38 Talon. Lịch sử hoạt động. Khách hàng tiềm năng. Boeing đặt mục tiêu bán hơn 2.700 chiếc T-7 trên toàn cầu. Ngoài việc bán cho Không quân Mỹ, công ty cũng đang nhắm đến Serbia và Úc như những khách hàng quốc tế tiềm năng. Không quân Hoàng gia Úc (RAAF) đang tìm cách thay thế 33 máy bay huấn luyện phản lực mô phỏng máy bay tiêm kích (LIF) BAE Systems Hawk Mk 127 được đặt hàng vào năm 1997. Boeing dự định sẽ tham gia đấu thầu chương trình LIFT của RAAF. Serbia đang xem T-7A là một sự lựa chọn thay thế khả thi cho Soko G-4 Super Galeb và Soko J-22 Orao của họ. Biến thể T-7B là một trong những ứng cử viên cho chương trình Máy bay Thay thế Chiến thuật của Hải quân Hoa Kỳ, với khả năng bán được 64 chiếc. Ngoài ra, biến thể F/T-7X là một trong những ứng cử viên cho chương trình Huấn luyện Chiến thuật Nâng cao của USAF, với khả năng bán được từ 100 đến 400 chiếc. Boeing cũng đã giới thiệu T-7 cho Không quân Brazil. Hai nguyên mẫu đã được chế tạo để đánh giá: * Nguyên mẫu N381TX: là nguyên mẫu đầu tiên được chế tạo và là chiếc T-7 bay đầu tiên. * Nguyên mẫu N382TX: là nguyên mẫu thứ hai được sử dụng trong thử nghiệm. Phiên bản sản xuất cho Không quân Hoa Kỳ sau khi thắng thầu trong chương trình T-X để thay thế Northrop T-38 Talon. Tên định danh trước khi giao hàng là eT-7A, nó được xác định là máy bay thiết kế bằng kỹ thuật số. Biến thể được đề xuất cho chương trình Máy bay Thay thế Chiến thuật của Hải quân Hoa Kỳ, với khả năng bán được 64 chiếc. Biến thể được đề xuất cho chương trình Huấn luyện Chiến thuật Nâng cao của Không quân Mỹ, với khả năng bán được từ 100 đến 400 chiếc. Thông số kỹ thuật (T-7A). Máy bay có vai trò, cấu hình và thời đại tương đương
Trương Yểu Điệu () là một nữ thi nhân thế kỷ thứ 9 của Trung Hoa đời nhà Đường. Nơi sinh và ngày tháng năm sinh của bà không được biết. Bà được nhắc đến với danh xưng "Thiếu nữ Trương Yểu Điệu" trong một số nguồn tư liệu. Bà bị buộc phải chạy lánh nạn tới Thành Đô, nơi mà ngày nay là tỉnh Tứ Xuyên. Tại đó bà từng làm một ca kỹ (藝妓,歌妓). Có thời điểm trong cuộc đời, vì túng quẫn, bà bị buộc phải cầm cố chính áo quần của bà để tự trang trải bản thân. Một số bài thơ của bà được bao gồm trong tuyển tập "Toàn Đường Thi" (全唐詩). Thang Hiển Tổ (湯顯祖) có trích dẫn các câu từ thơ ca của bà trong vở kịch "Mẫu đan đình" (Bính âm: "Mǔdān tíng;" 牡丹亭) của mình.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. (Toàn tập thi ca đời Đường) (Hán tự: 全唐詩) là bộ sưu tập lớn nhất của thơ Đường, có chứa khoảng 48,900 bài thơ trữ tình bởi hơn 2,200 các nhà thơ, thi sĩ. Với tổng cộng 900 quyển, bao gồm bộ mục lục 12 quyển, bộ bổ di 6 quyển, bộ từ 12 quyển. Vào ngày 19 tháng 3 năm Khang Hy thứ 44 (năm 1705), công trình được uỷ nhiệm theo chỉ dẫn của Hoàng Đế Khang Hy đời nhà Thanh hạ lệnh xuất bản dưới tên của ngài. Tuyển tập hoàn thành việc biên soạn vào ngày mồng một năm Khang Hy thứ 45. Hoàng đế Khang Hy đặt lời đề ngày 16 tháng 4, năm Khang Hy thứ 46. Bộ "Toàn Đường thi" là nguồn tư liệu chính của các bài thơ đời Đường được lưu giữ, để từ đó một tuyển tập ngắn gọn hơn nhưng cũng không kém phần nổi tiếng, "Ba trăm bài thơ Đường", được biên soạn. Năm 1705, Hoàng Đế Khang Hy ban chiếu chỉ cho Tào Tuyết Cần (曹雪芹), một cận thần tín nhiệm của triều đình, quan chức và là một nhân vật văn học đúng nghĩa. Ông ra lệnh cho Tào Tuyết Cần biên soạn và xuất bản tất cả các bài thơ (thơ trữ tình) còn sót lại của nhà Đường, mở đầu cho những dự án văn học vĩ đại đầu tiên mà triều đại Mãn Thanh trở nên nổi tiếng thơm lây. Vị Hoàng Đế cũng bổ nhiệm các học giả của Hàn lâm viện (翰林院) nhằm giám sát việc đối chiếu các văn bản. Có mười người gồm Bành Định Cầu (彭定求; 1645—1719), Trầm Tam Tằng (沈三曾; ?—?), Dương Trung Nột (楊中訥; 1649—1719), Uông Sĩ Hoành (汪士鋐; 1658—1723), Uông Dịch (汪繹; 1671—1706), Du Mai (俞梅,?—?), Từ Thụ Bản (徐樹本; ?—1710), Xa Đỉnh Tấn (車鼎晉; 1668—1733), Phan Thung Luật (潘從律; ?—?), Tra Tự Lật (查嗣瑮; 1652—1733) được ông nội của Tào Tuyết Cần là Tào Dần (曹寅; 1658—1712) tập hợp phụng chỉ biên tập lẫn khắc bản in. Đội ngũ đã so sánh các văn bản từ các thư viện khác nhau cũng như rà soát các bộ sưu tập tư nhân. Tào Tuyết Cần đã đào tạo các nhà thư pháp theo lối viết thông thường trước khi khắc các bản khắc gỗ cho việc in ấn. Công việc được hoàn thành trong thời gian ngắn đáng kể, mặc dù Tào Tuyết Cần cảm thấy phải tạ lỗi với Hoàng Đế vì sự chậm trễ. Hơn một trăm thợ thủ công đã làm công việc in ấn, theo đó loại giấy được mua cũng là loại đặc biệt. Mặc dù Hoàng Đế đã quyết định rằng, Tào Tuyết Cần sẽ là người đầu tiên được ghi danh liệt kê trong chính cuốn sách, nhưng trong danh mục Tứ khố toàn thư (四庫全書), bộ "Toàn tập thơ Đường" được liệt kê như một "Tuyển tập Biên soạn Hoàng gia" (#đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. ), nghĩa là của Hoàng Đế. Ý nghĩa và nội dung. Cấu trúc của toàn bộ cuốn sách được dựa theo bộ "Đường âm thống thiêm" (唐音統籤) của Hồ Chấn Hanh (胡震亨; 1569—1645) vào thời nhà Minh và bài "Đường thi" (唐詩) của Quý Chấn Nghi (季振宜; 1630—?) vào thời nhà Thanh. Trong đó bao gồm bảy trăm năm mươi bốn phần, số lượng các phần nhiều nhất, được sắp xếp theo tác giả (kèm theo tiểu sử tóm tắt), theo hình thức và chủ đề. Trong toàn thư, các tác phẩm của Hoàng đế và Quý phi được liệt kê đầu tiên, tiếp theo là "Nhạc chương" (樂章) và các bài "Nhạc phủ" (樂府), các nhà thơ thời Đường được liệt kê theo tuổi, kèm theo tiểu sử tóm tắt tác giả đính kèm. Sau đó là liên cú (聯句), dật cú (逸句), danh viện (名媛), tăng (僧), đạo sĩ (道士), tiên (仙), thần (神), quỷ (鬼), quái (怪), mộng (夢), hài hước (諧謔), phán (判), ca (歌), sấm ký (讖記), ngữ (語), ngạn mê (諺謎), dao (謠), tửu linh (酒令), chiêm từ (占辭), mông cầu (蒙求) ,cuối cùng là bổ di (補遺), từ chuế (詞綴). Mặc dù bộ "Toàn Đường thi" là tuyển tập lớn nhất của thơ Đường, nó không thật sự là toàn vẹn hoặc đáng tin cậy. Thậm chí có bài còn bị sưu tập sai, thiếu sót. Công việc được thực hiện với tiến độ hối hả, và các biên soạn viên đã không đưa ra luận cứ hay ít nhất là chỉ ra cách chọn chữ hoặc văn bản hay các bài biến thể (có lẽ là ngoài việc lựa chọn ban đầu và danh sách các biến thể: chắc chắn là không đạt các tiêu chuẩn học thuật hiện đại). Nhiều bài thơ bổ sung và các bài biến thể được khám phá ra vào đầu thế kỷ thứ 20 trong một thư viện hang động tại Đôn Hoàng, và những người biên soạn đã bỏ qua hoặc không thể tìm thấy những bài khác. Rốt cục có tới gần 7.000 bài thơ đã bị thu thập nhầm trong "Toàn Đường thi" theo như Đồng Bồi Cơ, một nhà nghiên cứu thời nay, với sự tham gia của hơn 900 học giả. Trong trường hợp của một số các nhà thơ lớn, có những văn bản hay hơn trong các quyển tập được biên tập riêng lẻ. Có nhiều bài được liệt kê trong danh mục triều đại nhà Đường nhưng không còn tồn tại sau khi các thư viện hoàng gia bị phá hủy.
Sargocentron spinosissimum là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1843. Từ định danh "spinosissimum" được ghép bởi hai âm tiết được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "spinus" (“gai, ngạnh”) và hậu tố "issimus" (biểu thị so sánh bậc nhất), hàm ý đề cập đến vô số gai nhỏ trên đầu của loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "S. spinosissimum" có phân bố thưa thớt ở khu vực Bắc Thái Bình Dương, được ghi nhận tại Nhật Bản (gồm cả quần đảo Ryukyu và quần đảo Ogasawara), đảo Đài Loan, Hàn Quốc và quần đảo Hawaii. Do chỉ được tìm thấy ở vùng nước sâu, khoảng 120–230 m, nên loài này có thể có phân bố rộng hơn so với hiện tại. "S. spinosissimum" lần đầu được ghi nhận tại Địa Trung Hải, khi một cá thể được bắt tại bờ biển thành phố Damietta (Ai Cập) cùng với một cá thể "Sargocentron tiereoides". Cả hai cá thể được xác định bằng cách kiểm tra hình thái và giải trình tự mã vạch DNA. Tuy nhiên, trang Catalog of Fishes cho rằng đó là một sự nhầm lẫn. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. spinosissimum" là 18 cm. Loài này có màu đỏ cam với 9 sọc đỏ sẫm xen kẽ với 9 sọc trắng mảnh hơn dọc theo các hàng vảy. Đầu có một vạch trắng dọc theo rìa sau của xương trước nắp mang. Thùy đuôi bo tròn. Số gai ở vây lưng: 11 (gai thứ 3 hoặc 4 dài nhất); Số tia vây ở vây lưng: 12–13; Số gai ở vây hậu môn: 4; Số tia vây ở vây hậu môn: 8–9; Số tia vây ở vây ngực: 14. Có lẽ như những loài khác trong chi, "S. spinosissimum" có khả năng là một thành phần của nghề đánh bắt thủ công.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Calyptomenidae là một họ chim thuộc bộ Sẻ (Passeriformes) được tìm thấy ở châu Phi, bán đảo Mã Lai và Borneo. Họ này có sáu loài trong hai chi. Các loài trong họ này trước đây được phân loại thuộc họ Mỏ rộng (Eurylaimidae). Một nghiên cứu phát sinh loài phân tử công bố năm 2006 cho thấy các loài trong hai chi này không có quan hệ họ hàng gần với các loài mỏ rộng khác. Hai chi này hiện được đặt trong một họ riêng. Họ Mỏ rộng lục bao gồm sáu loài trong hai chi:
Józef Zubek (4 tháng 3 năm 1914 – 6 tháng 11 năm 1988) là một quân nhân và vận động viên trượt tuyết Ba Lan. Zubek sinh ra ở Koscielisko trong một gia đình có bố mẹ là vận động viên trượt tuyết. Ông là vận động viên trượt tuyết đổ đèo và trượt tuyết nhảy xa của đội "SN PTT-1907 Klub Sportowy Kemping Zakopane". Tại Thế vận hội Mùa đông 1960 và Giải vô địch trượt tuyết thế giới FIS Bắc Âu 1939, ông là huấn luyện của đội tuyển trượt tuyết băng đồng. Ông cũng làm hướng dẫn viên leo núi cho Club Wysokogórskiego, và sau này là huấn luyện viên trượt tuyết và trượt tuyết băng đồng cho SN và KS Kolejarz PTT. Năm 1969, ông được trao giải Master of Sport, và trở thành thành viên danh dự của SN PTT Zakopane năm 1980. Ông qua đời ở Zakopane.
Hossein Behzad (1894 – 13 tháng mười 1968) (حسین بهزاد) là một họa sĩ trứ danh người Iran. Tác phẩm đầu tay của ông là theo phong cách của các bậc thầy hội họa Ba Tư cổ của thế kỷ 16 và 17, với niềm hy vọng cứu vãn hội hoạ tiểu cảnh của Ba Tư khỏi bị lãng quên. Sinh ra tại Shiraz, Iran năm 1894 bởi Mirza Lotfollah Esfahani. Cha của ông là một nhà thiết kế hộp đựng bút. Ông cưới Azizeh Khanam vào 1921, người đã sinh hạ đứa con duy nhất cho cả hai, Parviz. Đầu những năm 1930, Behzah tổ chức lại Madrasa-I Sanayi-I Mustazrafa của Tehran. Vào năm 1934, ông rời Tehran để tới Paris và lưu trú lại đó 13 tháng. Trong thời gian này ông đã học tập các phong cách vẽ Đông Tây khác nhau tại Louvre, Bảo tàng Guimet and Cung điện Versailles. Chính là trong chuyến đi này, ông đã phát triển một phong cách hoàn toàn mới mẻ cho hội hoạ tiểu cảnh, kết hợp các yếu tố của hội hoạ Ba Tư truyền thống và hội hoạ cận đại từ phương Tây. Tên tuổi của ông được biết đến trên trường quốc tế và ông đã đạt nhiều giải thưởng bao gồm cả 'Huy chương hạng nhất của bộ văn hoá' từ Iran năm 1949 và 'Huy chương hạng nhất của hội hoạ quốc tế' từ Minneapolis, Hoa Kỳ năm 1958. Năm 1968, Behzad được trao Tặng học hàm giáo sư danh dự bởi Đại học Cao đẳng Nghệ thuật Trang trí, các tác phẩm của Behzad được trưng bày trên khắp thế giới. Để tưởng niệm Thiên Niên Kỷ cho Avicenna, năm 1953 ông đã cho thực hiện một buổi triển lãm tại Bảo tàng Bastan Iran. Điều này đã gây một sự chấn động và được nhiều du khách quốc tế tới chứng kiến. Những bức tranh được trưng bày, mất tới mười năm để hoàn thành, bao gồm những bức như của Ferdowsi và Cổng vòm Maedan. Buổi triển lãm trở nên đặc biệt quan trọng cho các học giả về các ngành phương đông học. Trong một bài viết cho tờ báo Vatan của Istanbul, Giáo sư Soheil Anwar viết, " Behzad, người hoạ sĩ tuyệt vời này không chỉ thuộc về mỗi Iran mà thôi. Giờ đây ông thuộc về cả thế giới." Ngay sau đó, và bởi nhận được nhiều lời khen ngợi từ giới phê bình, Behzad đã tổ chức một cuộc triển lãm do chính phủ Pháp tài trợ tại Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại ở Paris. Triển lãm được khai mạc bởi bộ trưởng văn hóa Pháp vào ngày 18 tháng 5 năm 1955. Đầu tiên, ông thực hành một hình thức bảo thủ của Chủ nghĩa Safavid Mới, và sau đó đã phát triển một thành ngữ mới kết hợp chủ nghĩa phục hưng và chủ nghĩa hiện đại. Năm 1956, 50 tiểu cảnh Behzad được trưng bày tại Thư viện Quốc hội, Washington DC. Khi Behzad trở thành một bậc thầy còn sống, ông đã tổ chức các cuộc triển lãm trên khắp thế giới bao gồm London, Prague, New York, Boston và Brussels, cũng như ở Ấn Độ và Nhật Bản. Qua đời và di sản. Năm 1968 ông trở nên ốm bệnh và được đưa sang châu Âu tới hai lần bởi Bộ Văn hoá. Mặc dầu vậy, Behzad trút hơi thở cuối cùng vào 20:48 tối ngày 13 tháng mười, năm 1968 ở tuổi 74. Ông được chôn cất mai táng tại nghĩa trang gần Imamzadeh Abdollah tại Shahr-i Ray. Để tôn vinh người hoạ sĩ, Bảo tàng "Behzad Museum" được khánh thành vào năm 1994, đặt tại khu tổ hợp Sa'dabad Complex của Tehran và giữ một lượng lớn bộ sưu tập các hoạ phẩm của ông.
Marek Zúbek (sinh ngày 5 tháng 8 năm 1975, Tiệp Khắc) là một cầu thủ bóng đá thi đấu cho Cộng hòa Séc. Zúbek dành phần lớn sự nghiệp của mình tại Gambrinus liga cho 1. FC Brno. Năm 1996, ông giành giải Tài năng của Năm tại giải Cầu thủ bóng đá Séc của năm.
Phong tỏa là hành động chủ động ngăn chặn một quốc gia hoặc khu vực nhận hoặc gửi thực phẩm, vật tư, vũ khí hoặc truyền thông, và đôi khi là cả người dân, bằng lực lượng quân sự. Phong tỏa khác với cấm vận hoặc trừng phạt, khi chúng là những rào cản pháp lý đối với thương mại chứ không phải là rào cản vật lý. Nó cũng khác với vây hãm ở chỗ một cuộc phong tỏa thường nhắm vào toàn bộ quốc gia hoặc khu vực, thay vì một pháo đài hoặc thành phố, và mục tiêu có thể không phải lúc nào cũng là chinh phục khu vực đó. Trong khi hầu hết các cuộc phong tỏa trong lịch sử diễn ra trên biển, phong tỏa cũng có thể được sử dụng trên đất liền để chặn lối vào của một khu vực. Ví dụ, Armenia là quốc gia nội lục bị Thổ Nhĩ Kỳ và Azerbaijan phong tỏa. Vì vậy, Armenia không thể tiến hành thương mại quốc tế thông qua các quốc gia đó mà chủ yếu là qua Gruzia. Điều này hạn chế sự phát triển kinh tế của đất nước. Một cường quốc phong tỏa có thể tìm cách cắt đứt mọi hoạt động vận tải hàng hải đến và đi từ quốc gia bị phong tỏa, mặc dù việc dừng tất cả các phương tiện giao thông đường bộ đến và đi từ một khu vực cũng có thể được coi là phong tỏa. Các biện pháp phong tỏa hạn chế quyền kinh doanh của những người trung lập, những người phải đệ trình để kiểm tra hàng lậu, mà lực lượng phong tỏa có thể xác định theo nghĩa hẹp hoặc rộng, đôi khi bao gồm cả thực phẩm và thuốc men. Trong thế kỷ 20, sức mạnh không quân cũng đã được sử dụng để tăng cường hiệu quả của việc phong tỏa bằng cách tạm dừng giao thông hàng không trong không phận bị phong tỏa. Việc tuần tra chặt chẽ các cảng thù địch để ngăn chặn lực lượng hải quân ra khơi, cũng được gọi là phong tỏa. Khi các thành phố hoặc pháo đài ven biển bị bao vây từ phía đất liền, quân bao vây cũng thường phong tỏa cả phía biển. Gần đây nhất, các cuộc phong tỏa đôi khi bao gồm cả việc cắt đứt liên lạc điện tử bằng cách gây nhiễu tín hiệu vô tuyến và cắt đứt cáp ngầm dưới biển. Mặc dù các cuộc phong tỏa biển nguyên thủy đã được tiến hành trong nhiều thiên niên kỷ, những nỗ lực thành công đầu tiên trong việc thiết lập một cuộc phong tỏa hải quân toàn diện đã được Hải quân Hoàng gia Anh thực hiện trong Chiến tranh Bảy Năm (1754–1763) chống lại Pháp. Sau khi hải quân Anh giành chiến thắng tại Vịnh Quiberon và chấm dứt bất kỳ mối đe dọa trực tiếp nào về một cuộc xâm lược lớn vào Anh, Anh thiết lập một hệ thống phong tỏa chặt chẽ trên bờ biển Pháp. Điều này khiến các cảng thương mại của Pháp bị thiếu hàng, làm suy yếu nền kinh tế của Pháp. Đô đốc Edward Hawke nắm quyền chỉ huy hạm đội phong tỏa ngoài khơi Brest và mở rộng phong tỏa để bao trùm toàn bộ bờ biển Đại Tây Dương của Pháp từ Dunkirk đến Bordeaux, và cả Marseilles trên bờ biển Địa Trung Hải của Pháp. Tầm quan trọng chiến lược của phong tỏa đã được thể hiện trong Chiến tranh Cách mạng Pháp và Chiến tranh Napoléon, khi Hải quân Hoàng gia phong tỏa thành công nước Pháp, gây ra gián đoạn kinh tế lớn. Việc Liên minh phong tỏa các cảng phía nam là một nguyên nhân chính trong Nội chiến Hoa Kỳ. Trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, quân Đồng minh đã phong tỏa Liên minh Trung tâm, tước đoạt lương thực và các trang thiết bị chiến lược khác của họ. Nỗ lực phong tỏa U-boat của Đức đã gây ra một số thiếu hụt ở Anh, nhưng cuối cùng đã thất bại. Kết quả này đã được lặp lại trong Thế chiến II. Các nhà tư tưởng chiến lược hải quân, như Ngài Julian Corbett và Alfred Thayer Mahan, đã viết rằng các cuộc xung đột hải quân giành thắng lợi chủ yếu bằng các trận đánh quyết định, và ngoài ra còn bằng phong tỏa. Phong tỏa gần, phong tỏa từ xa và phong tỏa lỏng. Phong tỏa gần ("close blockade") đòi hỏi phải đặt các tàu chiến trong tầm quan sát được bờ biển hoặc cảng bị phong tỏa, để đảm bảo ngăn chặn ngay lập tức bất kỳ tàu nào ra vào. Đây là hình thức phong tỏa hiệu quả nhất và khó thực hiện nhất. Khó khăn nảy sinh do các tàu phong tỏa phải liên tục ở trên biển, đối mặt với bão tố và khó khăn, thường ở xa sự hỗ trợ và dễ bị tấn công bất ngờ từ phía bị phong tỏa, khi những tàu của bên bị phong tỏa có thể ở lại an toàn trong cảng cho đến khi họ quyết định rời cảng. Trong một cuộc phong tỏa từ xa ("distant blockade"), bên phong tỏa tránh xa bờ biển bị phong tỏa và cố gắng chặn bất kỳ con tàu nào ra vào. Điều này có thể yêu cầu nhiều tàu đóng quân hơn, nhưng chúng thường có thể hoạt động gần căn cứ hơn và ít gặp rủi ro hơn trước các cuộc tấn công của kẻ thù. Điều này gần như không thể xảy ra trước thế kỷ 16 do tính chất của những con tàu được sử dụng. Phong tỏa lỏng ("loose blockade") là một hình thức phong tỏa gần, trong đó các tàu phong tỏa được rút ra khỏi bờ biển (phía sau đường chân trời) nhưng không xa hơn. Đối tượng của phong tỏa lỏng là dụ kẻ thù mạo hiểm ra ngoài nhưng ở đủ gần để tấn công. Đô đốc người Anh Horatio Nelson đã áp dụng phong tỏa lỏng tại Cádiz vào năm 1805. Hạm đội Pháp-Tây Ban Nha dưới sự chỉ huy của Pierre-Charles Villeneuve sau đó xuất kích, tiến hành Trận Trafalgar. Phong tỏa phi chiến tranh. Trước năm 1827, các cuộc phong tỏa, như một phần của chiến tranh kinh tế, luôn là một phần của chiến tranh. Điều này đã thay đổi khi Pháp, Nga và Anh hỗ trợ quân nổi dậy Hy Lạp chống lại Thổ Nhĩ Kỳ. Họ phong tỏa bờ biển do Thổ Nhĩ Kỳ chiếm đóng, gây ra trận Navarino. Tuy nhiên, lệnh chiến tranh chưa bao giờ được công bố, vì vậy nó được coi là cuộc phong tỏa phi chiến tranh đầu tiên. Cuộc phong tỏa phi chiến tranh thực sự đầu tiên, vốn hoàn toàn không có tiếng súng, là cuộc phong tỏa của Anh đối với Cộng hòa Tân Granada vào năm 1837 nhằm buộc Tân Granada phải trả tự do cho một lãnh sự Anh đang bị cầm tù. Tình trạng pháp lý. Kể từ năm 1945, Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc xác định tình trạng pháp lý của các cuộc phong tỏa và theo điều 42 của Hiến chương Liên Hợp Quốc, hội đồng cũng có thể áp dụng các biện pháp phong tỏa. Hiến chương Liên Hợp Quốc cho phép quyền tự vệ nhưng yêu cầu quyền này phải được báo cáo ngay cho Hội đồng Bảo an để đảm bảo duy trì hòa bình thế giới. Theo tài liệu chưa được phê chuẩn Cẩm nang San Remo về Luật Quốc tế Áp dụng cho các Xung đột Vũ trang trên Biển ngày 12 tháng 6 năm 1994, phong tỏa là một phương pháp chiến tranh hợp pháp trên biển nhưng phải tuân theo các quy tắc. Cẩm nang mô tả những gì không bao giờ có thể là hàng lậu. Quốc gia phong tỏa được tự do lựa chọn bất kỳ thứ gì khác là hàng lậu trong danh sách mà họ phải công bố. Quốc gia phong tỏa thường thiết lập một vùng nước bị phong tỏa, nhưng bất kỳ con tàu nào cũng có thể bị kiểm tra ngay khi xác định được rằng nó đang cố gắng phá vỡ sự phong tỏa. Hoạt động kiểm tra này có thể diễn ra bên trong khu vực bị phong tỏa hoặc trong vùng biển quốc tế, nhưng không bao giờ được thực hiện bên trong lãnh hải của một quốc gia trung lập. Tàu trung lập phải tuân theo yêu cầu dừng lại để kiểm tra của quốc gia phong tỏa. Nếu tình hình yêu cầu, quốc gia phong tỏa có thể yêu cầu tàu chuyển hướng đến một địa điểm hoặc bến cảng đã biết để kiểm tra. Nếu tàu không dừng lại thì có thể bị bắt. Nếu những người trên tàu chống lại việc bắt giữ, họ có thể bị tấn công một cách hợp pháp. Hành động chiến tranh. Việc phong tỏa có được coi là hợp pháp hay không tùy thuộc vào luật pháp của các quốc gia có thương mại bị ảnh hưởng bởi phong tỏa. Ví dụ, việc Brazil phong tỏa sông La Plata vào năm 1826 trong Chiến tranh Cisplatine được coi là hợp pháp theo luật của Anh nhưng là bất hợp pháp theo luật của Pháp và Mỹ. Hai quốc gia sau đó tuyên bố họ sẽ tích cực bảo vệ tàu của mình trước bên phong tỏa Brazil, trong khi Anh buộc phải hướng tới một giải pháp hòa bình giữa Brazil và Argentina. Bất tuân dân sự. Có một số động thái phản đối với mục đích cụ thể là cắt đứt vật chất, con người hoặc thông tin liên lạc khỏi một phần hoặc toàn bộ một khu vực cụ thể. Hiệu quả của các cuộc phong tỏa như vậy phụ thuộc vào sự tham gia của mọi người và các kỹ thuật chống đàn áp biểu tình. Đình công giữ việc (s"itdown strike") là một hình thức bất tuân dân sự, trong đó một nhóm công nhân có tổ chức, thường làm việc tại một nhà máy hoặc địa điểm tập trung khác, giành quyền sở hữu nơi làm việc bằng cách "đóng quân" tại nơi làm việc của họ, ngăn chặn hiệu quả việc chủ thay thế họ với những kẻ tấn công. Một ví dụ khác là biểu tình bất bạo động; nó cũng minh họa tính đặc hiệu của phong tỏa. Biểu tình kiểu này có thể yêu cầu chặn một số tuyến giao thông trong khi các tuyến khác vẫn lưu thông. Ví dụ như công nhân chứ không phải khách hàng, hoặc khách hàng chứ không phải công nhân. Phong trào Mau là một phong trào bất bạo động đòi độc lập cho người Samoa thoát khỏi ách thống trị của thực dân vào đầu những năm 1900. Cùng với các hành động khác, những người tham gia đã thành lập "lực lượng cảnh sát" của riêng họ, chặn các cửa hàng ở Apia để ngăn chặn việc nộp thuế hải quan cho chính quyền. Một số ví dụ khác là phong tỏa chu vi bằng dây xích người tại Trại hòa bình dành cho phụ nữ chung Greenham, phong tỏa khu vực đập sông Franklin và Đường ống Keystone. Các yếu tố của phong tỏa. Phong tỏa phụ thuộc vào bốn yếu tố chính: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Sargocentron coruscum là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1860. Tính từ định danh "coruscum" trong tiếng Latinh có nghĩa là “lấp lánh; nhấp nháy”, hàm ý đề cập đến màu xanh óng trên rìa vảy ở loài cá này. Dornburg và cộng sự (2012) đã đề xuất chuyển "S. coruscum" sang chi "Neoniphon" dựa vào phát sinh chủng loại phân tử của họ, tuy nhiên điều này vẫn chưa được chấp nhận rộng rãi. Trang Catalog of Fishes thì đã xem "S. coruscum" là đồng nghĩa của "Neoniphon coruscum". Phân bố và môi trường sống. "S. coruscum" có phân bố rộng rãi dọc Tây Đại Tây Dương, từ Bermuda và bang Florida (Hoa Kỳ) băng qua một phần vịnh México (Florida Keys ngược lên St. Petersburg, Florida, vịnh Terrebonne ngoài khơi Louisiana đến Corpus Christi, Texas, và từ bang Campeche dọc theo bán đảo Yucatán) và khắp vùng biển Caribe đến Venezuela ở phía nam. Môi trường sống của "S. coruscum" là trên các rạn san hô, được tìm thấy ở độ sâu đến ít nhất là 100 m. Chúng thường được quan sát trên nền cát hoặc nền đáy có san hô chết vào ban đêm, tập trung ở rạn san hô vào ban ngày. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. coruscum" là 15 cm. Loài này màu đỏ, trừ vùng bụng trắng. Hai bên thân có các hàng sọc trắng. Vây lưng mềm, vây hậu môn và đuôi màu đỏ, trong mờ. Gai vây lưng màu đỏ, chóp gai trắng, dọc gốc các màng gai có một đốm trắng tạo thành hàng. Có một đốm đen lớn trên màng của 3 gai đầu tiên. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 11–13; Số gai ở vây hậu môn: 4 (gai thứ 3 dài nhất); Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 12–13; Số vảy đường bên: 41–45. Thức ăn của "S. coruscum" chủ yếu là tôm, nhưng cũng ăn cả cua.
Abid Ali Abid (Urdu/Persian: سید عابد علی عابد) là một nhà thơ Pakistan, Urdu và Ba Tư và một nhà giáo dục được sinh ra vào ngày 17 tháng chín năm 1906 tại Dera Ismail Khan, Raj thuộc Anh và mất tại Lahore, Pakistan vào ngày 10 tháng một năm 1971. Ông viết sách phê bình văn học bằng tiếng Urdu và tiếng Ba Tư. Ông cũng khởi xướng và biên tập một số tạp chí văn học, một trong số đó là Sahifa-Lahore.#đổi Ông cũng là một trong những người viết kịch và viết truyện đầu tiên tại Đài phát thanh Pakistan Lahore mới thành lập vào cuối những năm 1940 và 1950.#đổi Ông sống sót qua ba cơn đau tim nhưng qua đời vào lần thứ tư vào năm 1971. Để biết danh sách chi tiết, xem
Charles F. Gumm Jr. Charles Francis Gumm Jr. (29 tháng 10 năm 1920 – 1 tháng 3 năm 1944) là một phi công người Mỹ trong 354th Fighter Group và là phi công đầu tiên lập chiến công trên không bằng chiếc máy bay North American P-51 Mustang. Gumm sinh năm 1920 tại Spokane, Washington. Anh có họ hàng với nữ diễn viên Judy Garland. Sau khi tốt nghiệp trường trung học John R. Rogers năm 1939, anh vào Đại học Gonzaga để học cao hơn. Sau khi Hoa Kỳ tham gia Thế chiến II sau Trận Trân Châu Cảng vào ngày 7 tháng 12 năm 1941, Gumm bỏ học tại Gonzaga và tuyển quân vào Chương trình Học viên Hàng không của Không lực Lục quân Hoa Kỳ vào tháng 1 năm 1942. Gumm nhận phù hiệu phi công và bằng sắc phong hàm thiếu úy vào tháng 9 năm 1942. Cùng năm, anh kết hôn với Muriel Wiley và có một con gái. Gumm được chỉ định vào 355th Fighter Squadron thuộc 354th Fighter Group. Vào tháng 11 năm 1943, 354th FG đến Vương quốc Liên hiệp Anh và được ấn định đến #đổi , tại đây nhóm nhận chiếc P-51 Mustang, trở thành nhóm chiến binh đầu tiên lái chiếc P-51 trong trận không chiến vào ngày 11 tháng 12, khi họ điều khiển với nhiệm vụ hộ tống máy bay ném bom tầm xa trên khắp Bremen, Đức. Vào ngày 16 tháng 12 năm 1943, 354th FG tiếp tục nhiệm vụ hộ tống máy bay ném bom qua Bremen. Trong khi thực hiện nhiệm vụ, Gumm và phi đội đã chạm trán với 4 chiếc Messerschmitt Bf 110 đang cố gắng tấn công máy bay ném bom. Gumm tiếp cận chiếc Bf 110 và bắn hạ một trong số chúng, trở thành phi công đầu tiên lập chiến công trên không với chiếc P-51. Gumm làm thiệt hại một chiếc Junkers Ju 88 trong cùng nhiệm vụ. Ngày 29 tháng 1 năm 1944, Gumm bắn hạ chiếc Messerschmitt Bf 109 ở Frankfurt, Đức, chiến công thứ hai của anh. Vào ngày 11 tháng 2, anh bắn hạ chiếc Messerschmitt Me 410 và Ju 88 tại Frankfurt, nâng tổng số chiến công lên 4. Vào ngày 21 tháng 2, trong một cuộc hộ tống máy bay ném bom qua Brunswick, Đức, Gumm bắn hạ chiếc Bf 110, chiến công thứ năm và trở thành phi công ách đầu tiên của 354th FG và P-51. Vào ngày 25 tháng 2, Gumm bắn hạ chiếc Bf 109 ở Munich, chiến công trên không thứ sáu và cũng là chiến công cuối cùng. Gumm được công nhận là đã phá hủy 6 máy bay quân địch trong trận không chiến cộng với 2 chiếc có thể xảy ra và 8 chiếc bị hư hại trong trận không chiến. Khi phục vụ cùng 354th FG, chiếc P-51 của Gumm được đặt theo tên của vợ và con gái, mang tên "My Toni". Vào ngày 1 tháng 3 năm 1944, Gumm cất cánh từ RAF Boxted để thực hiện chuyến bay huấn luyện trên chiếc P-51. Một lúc sau máy bay gặp trục trặc động cơ. Gumm có thể bỏ thoát nhưng khi đang bay qua thị trấn Nayland của Anh, anh không muốn xảy ra bất kỳ thương vong nào nếu chiếc P-51 rơi xuống. Anh vẫn ở trong chiếc máy bay gặp sự cố và điều khiển nó xuống một cánh đồng trống, do bay quá thấp nên va vào một cái cây. Chiếc P-51 quay vòng, Gumm rơi khỏi buồng lái khiến anh thiệt mạng. Anh được an táng tại Greenwood Memorial Terrace ở Spokane, Washington. Để vinh danh lòng dũng cảm của Gumm, cư dân Nayland đã đặt một băng ghế vinh danh Gumm. Băng ghế gồm hai biển đồng cùng bài thơ "The Life That I Have" của Leo Marks tại sân trong Nhà thờ St. James ở Nayland-with-Wissington. Năm 2001, nhân dịp 57 năm ngày mất của Gumm, một băng ghế mới được dựng lên gần đài tưởng niệm chiến tranh ở trung tâm Nayland.
Tổng giáo phận Mandalay Tổng giáo phận Mandalay (; ) là một tổng giáo phận của Giáo hội Latinh trực thuộc Giáo hội Công giáo Rôma ở Myanmar. Tổng giáo phận là nơi có tòa tổng giám mục quản lí Giáo tỉnh Mandalay. Tổng giám mục đuơng nhiệm là Máccô Tin Win, được bổ nhiệm vào ngày 25/4/2019. Tiền thân của tổng giáo phận là Hạt Đại diện Tông tòa Trung Miến Điện được thành lập vào ngày 27/11/1866 theo một chiếu chỉ "Summum ecclesiae" của Giáo hoàng Piô IX, tách ra từ Hạt Đại diện Tông tòa Miến Điện (hiện là Tổng giáo phận Yangon). Hoạt động truyền giáo trên Hạt Đại diện được giao cho các tu sĩ người Pháp của Hội Thừa sai Paris quản lí. Ngày 19/7/1870, Giáo hoàng Piô IX đã ra một chiếu chỉ "Quod Catholici nominis", đổi tên Hạt Đại diện Tông tòa thành Hạt Đại diện Tông tòa Bắc Miến Điện. Ngày 5/1/1939, một phần lãnh thổ của Hạt Đại diện Tông tòa được tách ra để thành lập Hạt Phủ doãn Tông tòa Bhamo (hiện là Giáo phận Myitkyina), đồng thời đổi tên thành Hạt Đại diện Tông tòa Mandalay theo tông sắc "Birmaniae Septemtrionalis" của Giáo hoàng Piô XI. Ngày 1/1/1955, Hạt Đại diện Tông tòa được nâng cấp thành một tổng giáo phận đô thành theo tông sắc "Dum alterna" của Giáo hoàng Piô XII. Ngày 21/11/1992, một phần lãnh thổ của tổng giáo phận được tách ra để thành lập Giáo phận Hakha. Số liệu được lấy từ "Anuario Pontificio" 2020.
Danh sách khách mời của Hành trình rực rỡ Hành trình rực rỡ là chương trình truyền hình thực tế về văn hóa được phát sóng trên kênh VTV3 từ ngày 28 tháng 5 năm 2023. Đây là chương trình thuần Việt, và với tiêu chí "Ôm lấy sắc hương Việt Nam", các nghệ sĩ sẽ được trải nghiệm sâu hơn về những nét văn hóa đặc trưng ở những địa phương mà họ đi qua, đồng thời sẽ được thử thách cùng những người dân địa phương nơi họ trải nghiệm. Những thành viên hiện tại là Trường Giang, Lê Dương Bảo Lâm, Thúy Ngân, Isaac, Bích Phương và Negav. Dưới đây là danh sách khách mời của chương trình Hành trình rực rỡ.
Lỗi tỷ kinh (Hán tự: 耒耜經) là một cuốn sách cổ điển Trung Quốc được viết bởi Lục Quy Mông (陸龜蒙; ?—881) vào năm 880 sau Công Nguyên thời nhà Đường. Chỉ có 633 chữ trong cuốn sách, đây là một cuốn sách nông học nói về nông cụ. Trong đó có mô tả một loại cày sắt, dụng cụ "Khúc viên lê" (曲轅犁), từng được phát minh vào thời nhà Đường. Mô tả của tác giả được sử dụng làm chỉ dẫn trong các bách khoa toàn thư nông nghiệp trong nhiều thế kỷ liền. Ông mô tả từng bộ phận của cái cày và chỉ định các kích thước của nó, đủ thông tin để có thể làm nên bản sao chiếc cày. Có rất nhiều phiên bản của cuốn sách được lưu truyền trên thế giới.
Giáo phận Lộ An Giáo phận Lộ An/Trưởng Trị (; ) là một giáo phận của Giáo hội Công giáo Rôma ở Trung Quốc nằm trong Giáo tỉnh Thái Nguyên, có tòa giám mục đặt tại Trưởng Trị (Sơn Tây). Hiện tại, cách đọc tên "Lộ An" trong tiếng Hoa phổ thông là "Luan". Trong phương ngữ địa phương, nó được phát âm là "Lu-ngan", đó là lí do các tài liệu cũ được ghi bởi các nhà truyền giáo gọi nó theo cách này. Tài liệu của Hoa Kỳ "The Chinese recorder and missionary journal, Volume 3" gọi nó là "Lu-ngan-fu" (Lộ An Phủ?).
Joule trên mol (ký hiệu: J·mol-1 hoặc J/mol) là một đơn vị năng lượng trên một lượng chất trong Hệ đo lường quốc tế (SI), trong đó năng lượng được đo bằng joule và lượng chất đó được đo bằng mol. Nó cũng là một đơn vị dẫn xuất SI của năng lượng nhiệt động mol được định nghĩa là năng lượng bằng một joule trong một mol chất. Ví dụ, năng lượng Gibbs của một hợp chất trong lĩnh vực nhiệt hóa học thường được định lượng bằng đơn vị kilojoule trên mol (ký hiệu: kJ·mol−1 hoặc kJ/mol), với 1 kilojoule = 1000 joule. Các đại lượng vật lý được đo bằng J·mol−1 thường mô tả lượng năng lượng được truyền trong quá trình chuyển pha hoặc phản ứng hóa học. Phân chia theo số mol tạo điều kiện so sánh giữa các quy trình liên quan đến số lượng vật liệu khác nhau và giữa các quy trình tương tự liên quan đến các loại vật liệu khác nhau. Ý nghĩa chính xác của một đại lượng như vậy phụ thuộc vào ngữ cảnh (những chất có liên quan, hoàn cả), nhưng đơn vị đo lường được sử dụng cụ thể để mô tả một số hiện tượng hiện có, chẳng hạn như trong nhiệt động lực học, đơn vị đo lường mô tả năng lượng mol. Vì 1 mol = 6,02214076 × 1023 hạt (nguyên tử, phân tử, ), 1 joule trên mol bằng 1 joule chia cho 6,02214076×1023 hạt, gần bằng 1,660539 × 10−24 joule mỗi hạt. Lượng năng lượng rất nhỏ này thường được biểu thị dưới dạng một đơn vị, thậm chí còn nhỏ hơn, chẳng hạn như kJ·mol−1, do thứ tự độ lớn điển hình cho sự thay đổi năng lượng trong các quá trình hóa học. Ví dụ, nhiệt nóng chảy và nhiệt bay hơi thường ở mức 10 kJ·mol−1, năng lượng liên kết ở mức 100 kJ·mol−1 và năng lượng ion hóa ở mức 1000 kJ·mol−1. Vì lý do này, trong lĩnh vực hóa học, người ta thường định lượng enthalpy tiêu chuẩn của phản ứng theo đơn vị kJ·mol−1. Các đơn vị khác đôi khi được sử dụng để mô tả năng lượng phản ứng là kilocalorie trên mol (kcal·mol−1), electronvolt trên mỗi hạt (eV) và số sóng tính bằng centimet nghịch đảo (cm−1). 1 kJ·mol−1 xấp xỉ bằng 1,04x10-2 eV mỗi hạt, 0,239 kcal·mol-1 , hay 83,6 cm−1. Ở nhiệt độ phòng (25 °C, hay 298,15 K), 1 kJ·mol−1 xấp xỉ bằng 0,4034 formula_1.
Bảo tàng Nghệ thuật Ninomaru Bảo tàng Nghệ thuật Ninomaru (かけがわしにのまるびじゅつかん, ) là một bảo tàng nghệ thuật công cộng tọa lạc tại 1142-1 Kakegawa, Kakegawa, tỉnh Shizuoka, Nhật Bản. Cơ quan điều hành bảo tàng là Quỹ Văn hóa Thành phố Kakegawa. Bảo tàng được thành lập vào tháng 4 năm 1998 (Bình Thành thứ 10). Bộ sưu tập và triển lãm. Hầu hết các bộ sưu tập và triển lãm của bảo tàng chủ yếu trưng bày khoảng 2.000 tác phẩm từ "Bộ sưu tập Kinoshita" được tặng cho thành phố Kakegawa vào năm 1997 bởi Kinoshita Mitsuo (1932-1996), và "Bộ sưu tập Suzuki" gồm các bức tranh Nhật Bản hiện đại được hiến tặng bởi Suzuki Hajikazu (1902-1985), một doanh nhân từ thành phố Kakegawa vào năm 1979. Ngoài ra, bảo tàng còn tập trung trưng bày các di vật văn hóa có nguồn gốc từ thị trấn thành Kakegawa, lịch sử địa phương và tác phẩm của các nghệ sĩ đương đại, đồng thời triển lãm và sưu tầm các tác phẩm thuộc mọi thể loại, không giới hạn ở các đối tượng lịch sử và cổ điển.
Động đất ngoài khơi biển Okhotsk 2013 Động đất ngoài khơi biển Okhotsk 2013 (オホーツク海深発地震, Động đất ngoài khơi biển Okhotsk 2013) là trận động đất xảy ra vào lúc 15:44 (UTC+9), ngày 24 tháng 5 năm 2013. Trận động đất có cường độ 8.3 richter. Tâm chấn độ sâu khoảng 609 km. USGS đã phát cảnh báo sóng thần cho bờ biển Okhotsk, nhưng đã gỡ bỏ ngay sau đó. Trận động đất không gây thiệt hại về người.
Love Me Again (bài hát của John Newman) Love Me Again là một bài hát do ca sĩ người Anh, John Newman thể hiện. Bài hát được phát hành dưới dạng tải xuống kỹ thuật số ở châu Âu vào ngày 17 tháng 5 năm 2013, ngoại trừ Vương quốc Anh, nơi nó được phát hành vào ngày 30 tháng 6 năm 2013 với tư cách là đĩa đơn chủ đạo trong album phòng thu đầu tay của anh, "Tribute" (2013). Bài hát được viết bởi Newman và Steve Booker và được sản xuất bởi Booker và Mike Spencer. Bài hát sau đó đã được chọn làm nhạc nền cho trò chơi điện tử "FIFA 14" và FIFA 23 cho Giải vô địch bóng đá thế giới 2022. Nó lại tiếp tục được xuất hiện trong trò chơi điện tử "EA Sports FC 24 (FIFA 24)". Nó đã được đề cử cho Giải Brit ở hạng mục Đĩa đơn Anh của năm tại Giải Brit 2014 và được đề cử cho Giải Ivor Novello 2014 ở hạng mục Bài hát có nhạc và lời hay nhất. Trong một cuộc phỏng vấn với Digital Spy, Newman được hỏi liệu anh có cảm thấy rằng bài hát có điều gì đó đặc biệt trong phòng thu hay không. Anh nói, "Ừ. Người mà đã cùng tôi viết nó (Steve Booker), chúng tôi quay lại và nở nụ cười toe toét trên khuôn mặt khi nghĩ, 'Có thứ gì đó hay ho ở đây'. Nhưng bạn không bao giờ biết nó tốt như thế nào, bạn biết không?". Newman cũng được hỏi liệu có khó để viết lời bài hát về tình yêu và sự chia tay hay không, anh nói: "Không, đó là nơi duy nhất mà tôi thực sự mở lòng với ai đó, thông qua âm nhạc của mình. Tôi đang sản xuất [album] và viết nó, thật tốt. Tôi thích nắm giữ mọi thứ". Với chuỗi hợp âm Gm—Bb—Dm—C, bài hát được viết ở cung G, âm giai Dōrieus. Dấu hóa ở trong cung Rê thứ. Cả hai đều là chế độ của cung Fa trưởng, trong đó một trong hai có thể được sử dụng làm nốt chủ / hợp âm, bởi vì, tuy nhiên, hợp âm F trưởng không có trong bài hát. Hai video âm nhạc, cả hai đều có các yếu tố của nhạc Soul Miền Bắc, đã được phát hành cho "Love Me Again". Một phiên bản do [[Vaughan Arnell]] đạo diễn dựa trên câu chuyện tình yêu cổ điển "[[Romeo và Juliet]]". Người phụ nữ trong video, Juliet, là nữ diễn viên người [[Pháp]], Margaux Billard, được anh trai cô, Tybalt, do Joseph Steyne thủ vai, trông coi cẩn thận. Romeo, là người mẫu Anh, Tommy-Lee Winkworth. Video này kết thúc trong một tình tiết khó khăn khi họ bị một chiếc xe tải cán qua và số phận của họ vẫn chưa được biết cho đến đĩa đơn tiếp theo của Newman "[[Cheating (bài hát)|Cheating]]", bắt đầu bằng một bài báo chỉ ra rằng họ thực sự đã sống sót sau vụ tai nạn, đó là một vụ tai nạn rồi bỏ chạy. Một phiên bản khác có Newman, được hỗ trợ bởi các nhạc sĩ, hát trong căn phòng thiếu ánh sáng. Trong văn hóa đại chúng. "Love Me Again" đã từng là nhạc nền của trò chơi điện tử "[[FIFA 14]]", mang lại cho nó vị thế sùng bái trong số những người hâm mộ FIFA, cũng như chuỗi #WorldCupAtHome của Liên đoàn, đã mở kho lưu trữ của FIFA trong đại dịch [[COVID-19]]. Nó cũng xuất hiện trong phần cuối của bộ phim khoa học viễn tưởng năm 2014, "[[Cuộc chiến luân hồi]]", có [[Tom Cruise]] và [[Emily Blunt]] đảm nhận những vai diễn chính. Bài hát cũng được giới thiệu trên phim truyền hình Mỹ, "[[Suits]]" trong tập phim "Bí mật bị chôn vùi", phát sóng vào ngày 6 tháng 3 năm 2014 và trong những phân cảnh mở đầu của tập đầu tiên của phần 4, "One-Two-Three Go", phát sóng ngày 11 tháng 6 năm 2014. "Love Me Again" là cũng là một bài hát có thể chơi được trong "[[Just Dance 2015]]" và sẽ được thêm vào nhượng quyền thương mại của [[Just Dance Unlimited|dịch vụ phát trực tuyến]]. Bài hát cũng được sử dụng làm nhạc nền cho chương trình truyền hình "[[Whiskey Cavalier]]" ra mắt vào tháng 2 năm 2019 và kết thúc vào tháng 5 sau một mùa. Vào tháng 8 năm 2020 và tháng 5 năm 2021, nó đã được sử dụng trong các quảng cáo trên truyền hình và phát thanh của [[National Rail]]. Kênh truyền hình [[Pháp]], [[TF6]] cũng đã sử dụng bài hát này khi ngừng phát sóng kênh. Phiên bản remix và cover. Bài hát được phối lại bởi DJ điện tử Kove. Xếp hạng cuối năm. [[Thể loại:Bài hát năm 2013]] [[Thể loại:Bài hát của John Newman (ca sĩ)]] [[Thể loại:Bài hát tiếng Anh]] [[Thể loại:Đĩa đơn quán quân ở Hy Lạp]] [[Thể loại:Đĩa đơn quán quân ở Scotland]] [[Thể loại:Đĩa đơn của Island Records]] [[Thể loại:Bài hát nhạc dance-pop]] [[Thể loại:Đĩa đơn năm 2013]]
Smithson Tennant FRS (30 tháng 11 năm 1761 – 22 tháng 2 năm 1815) là một nhà hóa học người Anh. Ông được biết đến nhiều nhất nhờ phát hiện ra các nguyên tố iridi và osmi, được ông tìm thấy trong cặn từ dung dịch quặng bạch kim vào năm 1803. Ông cũng góp phần chứng minh sự đồng nhất của kim cương và than củi. Tennantit là khoáng vật được đặt theo tên của ông. Tennant sinh ra ở Selby, Yorkshire. Cha của ông là Calvert Tennant (được đặt theo tên của bà ngoại của ông là Phyllis Calvert, cháu gái của Cecilius Calvert, Nam tước xứ Baltimore thứ 2). Tên của ông có nguồn gốc từ tên của bà ngoại ông, Rebecca Smithson, góa phụ của Joshua Hitchling. Ông theo học Trường Ngữ pháp Beverley và hiện có một tấm bảng được đặt ở một trong các lối vào của ngôi trường nhằm tôn vinh khám phá về hai nguyên tố osmi và iridi của ông. Ông bắt đầu học ngành y tại Edinburgh vào năm 1781, nhưng sau vài tháng chuyển đến Cambridge, ông chuyển sang học về thực vật học và hóa học. Ông tốt nghiệp bằng Tiến sĩ y khoa tại Cambridge vào năm 1796, và đồng thời mua một điền trang gần Cheddar, phục vụ cho các thí nghiệm của ông liên quan đến nông nghiệp. Ông được bổ nhiệm làm giáo sư hóa học tại Cambridge vào năm 1813, nhưng chỉ giảng dạy một khóa giảng, trước khi qua đời gần Boulogne-sur-Mer do cây cầu mà ông đi qua bị sập. Năm 2006, American Elements đã phát hiện ra công nghệ mới cho phép đúc các vòng iridi liền mạch để sử dụng trong tàu vũ trụ và vệ tinh. Năm 2016, công ty đã sử dụng công nghệ tương tự để cho ra mắt dòng nhẫn cưới làm bằng iridi được bán trên thị trường với thương hiệu Smithson Tennant. [[Thể loại:Sinh năm 1761]] [[Thể loại:Mất năm 1815]] [[Thể loại:Thành viên Hội Hoàng gia Luân Đôn]] [[Thể loại:Cựu sinh viên Đại học Edinburgh]] [[Thể loại:Cựu sinh viên Christ's College, Cambridge]] [[Thể loại:Người phát hiện ra nguyên tố hóa học]] [[Thể loại:Giáo sư hóa học (Cambridge, 1702)]] [[Thể loại:Người nhận Huy chương Copley]] [[Thể loại:Tử vong do tai nạn ở Pháp]] [[Thể loại:Nhà hóa học Anh thế kỷ 18]] [[Thể loại:Nhà hóa học Anh thế kỷ 19]] [[Thể loại:Hội viên Hội Hoàng gia]]
Sargocentron bullisi là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1955. Từ định danh "bullisi" được đặt theo tên của nhà sinh vật biển Harvey R. Bullis (1924–1992), làm việc tại Cục Cá và Động vật hoang dã Hoa Kỳ, người đã thu thập mẫu định danh của loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "S. bullisi" có phân bố rộng rãi dọc Tây Đại Tây Dương, từ Bermuda và bang North Carolina (Hoa Kỳ) băng qua phần lớn vịnh México và vùng biển Caribe (từ phía đông đảo Hispaniola vòng theo Tiểu Antilles xuống đến đảo Tobago), dọc theo bờ biển từ México đến bang São Paulo (Brasil) ở phía nam, bao gồm đảo Trindade xa bờ. Môi trường sống của "S. bullisi" là trên các rạn san hô, được tìm thấy ở độ sâu khoảng 36–120 m. Loài này cũng có thể được tìm thấy vùng gian triều. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. bullisi" là 16 cm. Đầu và thân màu đỏ cam với các sọc mảnh, màu trắng xanh viền đen dọc hai bên lườn. Chỉ cá con có một đốm đen nhỏ trên màng gai lưng đầu tiên. Gai vây lưng màu cam. Vây lưng mềm, vây hậu môn và đuôi màu đỏ, trong mờ. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 11–12; Số gai ở vây hậu môn: 4 (gai thứ 3 dài nhất); Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 13–15.
Samari(III) oxide (công thức hóa học: Sm2O3) là một hợp chất vô cơ. Samari(III) oxide dễ dàng hình thành trên bề mặt của samari kim loại trong điều kiện ẩm ướt hoặc nhiệt độ vượt quá 150 °C trong không khí khô. Tương tự như rỉ sét trên sắt kim loại, lớp oxide này bong ra khỏi bề mặt kim loại, làm lộ ra nhiều kim loại hơn để tiếp tục phản ứng. Oxide thường có màu từ trắng đến vàng nhạt và thường gặp ở dạng bụi rất mịn như bột. Samari(III) oxide được sử dụng trong thủy tinh hấp thụ quang học và hồng ngoại để hấp thụ bức xạ hồng ngoại. Ngoài ra, nó cũng được sử dụng làm chất hấp thụ neutron trong các thanh điều khiển cho các lò phản ứng năng lượng hạt nhân. Oxide xúc tác quá trình khử nước và khử hydro của alcohol bậc một và bậc hai. Hợp chất cũng được sử dụng để điều chế các muối samari khác. Samari(III) oxide có thể được điều chế bằng hai cách: Sm2(CO3)3 → Sm2O3 + 3 CO2 4 Sm + 3 O2 → 2 Sm2O3 Samari(III) oxide hòa tan trong acid vô cơ, tạo thành muối khi bay hơi và kết tinh: Sm2O3 + 6 HCl → 2 SmCl3 + 3 H2O Oxide có thể bị khử thành samari bằng cách đun nóng với chất khử, chẳng hạn như hydro hoặc carbon monoxide, ở nhiệt độ cao.
Mặt Trăng mọc và Mặt Trăng lặn Mặt Trăng mọc và Mặt Trăng lặn là thời điểm mà limb (vùng nhìn thấy được của Mặt Trăng) trên của Mặt Trăng lần lượt xuất hiện phía trên và biến mất phía dưới đường chân trời. Thời gian chính xác phụ thuộc vào pha và xích vĩ của Mặt Trăng, cũng như vị trí của người quan sát. Khi nhìn từ bên ngoài các vòng cực, Mặt Trăng, giống như tất cả các thiên thể khác nằm ngoài đường tròn quanh cực, mọc từ nửa phía đông của đường chân trời và lặn ở nửa phía tây do hiện tượng tự quay của Trái Đất. Hướng và thời gian. Vì Trái Đất quay từ tây sang đông nên tất cả các thiên thể nằm ngoài đường tròn quanh cực (bao gồm Mặt Trời, Mặt Trăng, các ngôi sao và các hành tinh) mọc ở phía đông và lặn ở phía tây đối với những người quan sát bên ngoài vòng cực. Sự thay đổi theo mùa có nghĩa là chúng đôi khi mọc ở hướng đông-đông bắc hoặc đông-đông nam, và đôi khi lặn ở hướng tây-tây nam hoặc tây-tây bắc. Vị trí của Mặt Trăng so với Trái Đất và Mặt Trời quyết định thời gian Mặt Trăng mọc và lặn. Ví dụ: trăng hạ huyền mọc vào lúc nửa đêm và lặn vào buổi trưa. Trăng trương huyền khuyết dần (trăng khuyết cuối tháng) được nhìn thấy rõ nhất trong phần lớn buổi ​​đêm và đầu buổi sáng. Mỗi ngày / đêm, Mặt Trăng mọc muộn hơn 30 đến 70 phút so với ngày / đêm trước đó, do Mặt Trăng di chuyển 13 độ mỗi ngày. Mặt Trăng dường như lớn hơn khi Mặt Trăng mọc hoặc Mặt Trăng lặn. Điều này được gây ra bởi ảo giác. Ảo giác này, được gọi là ảo giác Mặt Trăng, là do tác động của não gây ra. Hiện vẫn chưa có lời giải thích chính xác cho ảo giác Mặt Trăng. Tuy nhiên, rất có thể là do cách não nhận thức các vật thể ở các khoảng cách khác nhau và / hoặc cách mà con người suy luận về khoảng cách của các vật thể khi chúng ở gần đường chân trời. Mặt Trăng dường như có màu vàng hơn khi ở gần đường chân trời. Đây cũng là lý do khiến Mặt Trời và / hoặc bầu trời dường như có màu đỏ cam lúc Mặt Trời mọc / lặn. Khi Mặt Trăng xuất hiện gần đường chân trời, ánh sáng phát ra từ nó phải xuyên qua nhiều lớp khí quyển hơn. Điều này làm tán xạ các màu sắc khác và để lại màu vàng, cam và đỏ.
Sargocentron vexillarium là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1860. Tính từ định danh "vexillarium" trong tiếng Latinh có nghĩa là “mang cờ hiệu, quân hàm”, hàm ý có lẽ đề cập đến gai vây lưng của loài cá có một vạch đen sau mỗi gai. Dornburg và cộng sự (2012) đã đề xuất chuyển "S. vexillarium" sang chi "Neoniphon" dựa vào phát sinh chủng loại phân tử của họ, tuy nhiên điều này vẫn chưa được chấp nhận rộng rãi. Trang Catalog of Fishes và FishBase thì đã xem "S. vexillarium" là đồng nghĩa của "Neoniphon vexillarium". Phân bố và môi trường sống. "S. vexillarium" có phân bố ở Tây Đại Tây Dương, từ Bermuda và bang Florida (Hoa Kỳ) băng qua một phần vịnh México (Florida Keys ngược lên phía bắc đến vịnh Tampa, cụm bãi ngầm Flower Garden, và từ bang Veracruz dọc theo bán đảo Yucatán) và khắp biển Caribe. Đây là loài cá hồng phổ biến nhất ở vùng Tây Ấn. Môi trường sống của "S. vexillarium" là trên các rạn san hô gần bờ và vũng thủy triều, được tìm thấy ở độ sâu đến ít nhất là 20 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. vexillarium" là 18 cm. Loài này có màu đỏ nâu với các sọc dày ánh bạc dọc hai bên lườn. Gai vây lưng màu đỏ. Vây lưng mềm, vây hậu môn và đuôi màu vàng hoặc đỏ, trong mờ; gai trước của vây hậu môn và vây bụng trắng; vây đuôi có viền trên và dưới màu đỏ. Gốc vây ngực đen ở cá thể nhỏ. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 12–14; Số gai ở vây hậu môn: 4 (gai thứ 3 dài nhất); Số tia vây ở vây hậu môn: 8–10; Số tia vây ở vây ngực: 14–16; Số vảy đường bên: 41–45. Thức ăn của "S. vexillarium" chủ yếu là cua, nhưng cũng ăn cả tôm và chân bụng. "S. vexillarium" có tầm quan trọng thương mại nhỏ trong ngành buôn bán cá cảnh.
Thư viện Thành phố Kakegawa Thư viện Thành phố Kakegawa (掛川市立図書館 (Quải Xuyên thị lập đồ thư quán)/ / , Kakegawa shiritsu toshokan) là một thư viện thành phố được thành lập và điều hành bởi thành phố Kakegawa, tỉnh Shizuoka, Nhật Bản. Có ba thư viện, Thư viện Trung tâm, Thư viện Daito và Thư viện Oosuga, và một thư viện di động di chuyển quanh thành phố cho những cư dân sống xa thư viện. Ngoài ba thư viện (Thư viện Trung tâm, Thư viện Daito và Thư viện Osuga), một thư viện di động di chuyển liên tục quanh thành phố phục vụ cho cư dân sống xa thư viện. Bất cứ ai sống, đi làm hoặc đi học ở Thành phố Kakegawa và những người sống ở các thành phố và thị trấn lân cận (Thành phố Fukuroi, Thành phố Kikugawa, Thành phố Shimada, Thị trấn Mori và Thành phố Omaezaki) đều có thể mượn sách tại bất kỳ thư viện nào. Thẻ thành viên bắt buộc được cấp cho độc giả khi sử dụng thư viện lần đầu tiên và giống nhau cho tất cả các thư viện, kể cả thư viện di động.
Chính phủ Cộng hòa Tây Ban Nha lưu vong Chính phủ Cộng hòa Tây Ban Nha lưu vong (Tiếng Tây Ban Nha: "Gobierno de la República Española en el exilio") là chính phủ kế tục và lưu vong của Đệ Nhị Cộng hòa Tây Ban Nha, được thành lập sau thất bại trước các lực lượng do Francisco Franco lãnh đạo trong Nội chiến Tây Ban Nha. Chính phủ này tiếp tục tồn tại cho đến khi Tây Ban Nha khôi phục nền dân chủ nghị viện vào năm 1977. Sau sự thất bại của phe Cộng hòa vào tháng 4 năm 1939, Tổng thống Tây Ban Nha Manuel Azaña và Thủ tướng Juan Negrín đã lưu vong sang Pháp. Tổng thống Azaña sau đó đã từ chức và qua đời vào tháng 11 năm 1940. Chức vụ Tổng thống của ông được kế nhiệm bởi Diego Martínez Barrio, người đã từng giữ chức Thủ tướng vào năm 1936. Sau khi nước Pháp rơi vào tay người Đức trong Chiến tranh thế giới thứ hai, chính phủ lưu vong đã được thành lập lại tại Mexico , được chính phủ Mexico dưới thời kì của Tổng thống cánh tả Lázaro Cárdenas tiếp tục công nhận (mặc dù Negrín dành phần lớn năm tháng chiến tranh tại London). Negrín sau đó từ chức Thủ tướng vào năm 1945 và được kế nhiệm bởi José Giral. Cho tới năm 1945, những người Cộng hòa trong chính phủ lưu vong vẫn tin tưởng rằng sau chiến tranh, chế độ Franco sẽ bị loại bỏ bởi lực lượng Đồng Minh và họ có thể quay trở lại nắm quyền tại Tây Ban Nha. Tuy nhiên những hy vọng này sớm bị dập tắt, và chính phủ lưu vong chỉ còn giữ vai trò mang tính biểu tượng thuần túy. Chính phủ này sau đó đã chuyển lại về Paris năm 1946. Bên cạnh đó cũng tồn tại các chính phủ lưu vong của xứ Basque và Catalan. Ngay sau khi chiến tranh kết thúc, chính phủ lưu vong Tây Ban Nha đã có quan hệ ngoại giao với México, Panama, Guatemala, Venezuela, Ba Lan, Tiệp Khắc, Hungary, Romania, Nam Tư và Albania. Tuy nhiên các cường quốc là Vương quốc Anh, Pháp, Hoa Kỳ và Liên Xô không công nhận chính phủ này. Sau cái chết của Franco vào năm 1975, vua Juan Carlos I đã khởi động quá trình chuyển đổi dân chủ ở Tây Ban Nha. Đến năm 1977, những người Cộng hòa lưu vong đã chấp nhận sự tái thiết lập nền quân chủ và công nhận chính phủ của vua Juan Carlos I là chính phủ hợp pháp của Tây Ban Nha. Thời khắc đặc biệt xảy đến khi các lãnh đạo phe xã hội chủ nghĩa là Felipe González và Javier Solana đã gặp mặt vua Juan Carlos I tại lâu đài Zarzuela tại Madrid - như là một sự ngầm chấp thuận của chế độ quân chủ đối với những người xã hội chủ nghĩa đã từng trung thành với nền Cộng hòa trước đây.
Lesley Chimuanya Ugochukwu (; sinh ngày 26 tháng 3 năm 2004) là cầu thủ bóng đá người Pháp thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm cho Chelsea tại Premier League. Sự nghiệp câu lạc bộ. Ugochukwu gia nhập hệ thống đầu tạo trẻ của Rennes năm 8 tuổi. Anh có trận đấu đầu tiên tại Ligue 1 vào ngày 25 tháng 4 năm 2021 gặp Dijon ở tuổi 17 và 30 ngày, trở thành cầu thủ trẻ nhất thứ tư trong lịch sử Rennes ra mắt tại Ligue 1. Đến tháng 7 năm 2021, anh gia hạn hợp đồng với Rennes đến năm 2024, một năm sau khi ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với đội bóng Pháp. Ngày 5 tháng 12 năm 2021, anh có bàn thắng đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp khi ấn định chiến thắng 5-0 trước AS Saint-Étienne. Ngày 1 tháng 8 năm 2023, Chelsea đã chiêu mộ thành công Ugochukwu với bản hợp đồng có thời hạn 7 năm, kèm theo tùy chọn gia hạn 1 năm. Phí chuyển nhượng của anh ước tính khoảng 23,5 triệu £.
Thủy cung COEX (Tiếng Anh: COEX Aqurium, Tiếng Hàn: 코엑스 아쿠아리움) là thủy cung công viên chủ đề biển nằm ở COEX, 513 Yeongdong-daero, Gangnam-gu, Seoul, Hàn Quốc. Nó được điều hành và quản lý bởi Seoul Ocean Aquarium Co., Ltd. Đây là thủy cung lớn nhất ở Hàn Quốc và là nơi sinh sống của 110 con cá mập thuộc 17 loài. Ngoài cá mập, còn có cá nước mặn và nước ngọt, và các loài động vật có vú sống ở biển như lợn biển quý hiếm và có nguy cơ tuyệt chủng, hải cẩu đốm và chim cánh cụt Humboldt. Hiện tại, các cuộc triển lãm đang được tổ chức tập trung vào các khu vực theo chủ đề khác nhau như Rainbow Lounge, Urituri Fish, Korean Garden, Amazonia World, Mangrove và Beach. Giờ xem là từ 10:00 sáng đến 7:00 tối và được phép vào cửa cho đến 6:00 chiều. Thủy cung COEX có tổng diện tích 15970m². Có 183 bể triển lãm và 90 bể sinh sản trong thủy cung. Ngoài ra còn có một thủy cung lớn với khối lượng 3500 tấn. Các tiện nghi bổ sung bao gồm cửa hàng quà tặng và quán cà phê.
Ba mươi sáu ca tiên Ba mươi sáu ca tiên (三十六歌仙, Sanjūrokkasen) (Tam thập lục ca tiên) là một nhóm các nhà thơ Nhật Bản của thời kỳ Asuka, Nara và thời kỳ Heian, được chọn lựa bởi Fujiwara no Kintō ra làm những tấm gương cho khả năng thi phú thơ ca của người Nhật. Tuyển tập lâu đời nhất còn được lưu giữ lại các tác phẩm của 36 thi nhân là "Nishi Honganji Sanju-rokunin Kashu" ("bộ sưu tập 36 các nhà thơ Nishi Honganji") năm 1113. Các nhóm nhà thơ Nhật tương tự bao gồm "Nyōbō Sanjūrokkasen" (女房三十六歌仙) "Nữ phòng tam thập lúc ca tiên" của thời kỳ Kamakura, được thành lập riêng biệt bởi các cung nữ, và nhóm "Chūko Sanjūrokkasen" (中古三十六歌仙, "Chūko Sanjūrokkasen") (Trung cổ tam thập lúc ca tiên), hay là "Ba mươi sáu ca tiên Trung Cổ" của thời kỳ Heian, được lựa chọn bởi #đổi (1107–1165). Danh sách này đã thay thế một nhóm cũ hơn trước đó được gọi là Lục Ca Tiên (六歌仙). Các bức chân dung (về cơ bản là vẽ từ tưởng tượng) của nhóm rất danh tiếng trong hội họa Nhật Bản và các bản khắc gỗ sau này, và thường được treo trong các ngôi đền. Ba mươi sáu ca tiên của Kintō. Ba mươi sáu nữ ca tiên (Nữ phòng tam thập lục ca tiên). "Nyōbō Sanjūrokkasen" (女房三十六歌仙, "Nyōbō Sanjūrokkasen"), được tập hợp vào thời kỳ Kamakura, nhắc tới ba mươi sáu nữ thi nhân (tiên nhân) thơ ca: Ba mươi sáu ca tiên mới (Tân tam thập lục ca tiên). Có ít nhất là hai nhóm các nhà thơ Nhật Bản được gọi là Ba mươi sáu ca tiên mới (新三十六歌仙 (Tân tam thập luc ca tiên), Shinsanjūrokkasen) Thuật ngữ này thường đề cập đến nhóm thứ hai: Một số các sách liên quan. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Ngành mây tre đan Việt Nam Mây tre đan tại Việt Nam là một ngành nghề thủ công mỹ nghệ truyền thống, dựa trên việc sử dụng hai nguyên liệu cơ bản là mây và tre. Nghệ nhân trong ngành này chuyên tạo ra các sản phẩm thủ công mỹ nghệ đa dạng, từ đồ gia dụng thông thường đến các tác phẩm nghệ thuật phức tạp. Sản phẩm từ các làng nghề mây tre đan Việt Nam đã có mặt tại 130 quốc gia, mang lại doanh thu trung bình hơn 200 triệu USD mỗi năm, chiếm 14% giá trị xuất khẩu hàng thủ công mỹ nghệ. Việt Nam hiện có 893 làng nghề chuyên về mây tre đan, đóng góp 24% tổng số làng nghề, trong đó gồm 647 làng nghề mây tre và 246 làng nghề đan cói, lục bình. Có khoảng 342.000 người nông dân tham gia vào quá trình sản xuất các sản phẩm này. Theo Tổng cục Lâm nghiệp, năm 2019, doanh thu từ việc xuất khẩu các sản phẩm mây tre đan của Việt Nam đạt 474 triệu USD, tăng 44,4% so với năm 2018. Đây là nhóm sản phẩm có giá trị xuất khẩu cao nhất trong lâm sản không phải gỗ. Thị trường chính bao gồm Liên minh châu Âu (chiếm 31,44%), Mỹ (19,5%) và Nhật Bản (9,3%). Các mặt hàng thủ công mỹ nghệ Việt Nam từ mây, tre đang tiềm năng chiếm tới 10%-15% thị phần toàn cầu. Mặt khác, một số quốc gia như Thái Lan, Đài Loan, Ấn Độ, Nga, Chile, Na Uy đang dần trở thành thị trường tiềm năng mới, mở ra nhiều cơ hội cho ngành mây tre đan của Việt Nam. Trong 6 tháng đầu năm 2020, kim ngạch xuất khẩu hàng mây tre cói thảm cả nước đạt gần 250,21 triệu USD, tăng 10,8% so với cùng kỳ năm trước. Ngành mây tre đang trở nên phổ biến toàn cầu, đặc biệt trong nội thất và trang trí nhà. Nhờ sự quan tâm tăng về sản phẩm bền vững và thân thiện môi trường, mây tre đan đã thu hút người tiêu dùng và mở ra cơ hội kinh doanh cho các doanh nghiệp. Đến thập kỷ đầu thế kỷ 21, ngành mây tre đan vẫn tiếp tục phát triển, với việc tạo ra các sản phẩm làm bằng mây tre đan đa dạng hơn để phục vụ cả thị trường nội địa và xuất khẩu. Tuy nhiên, ngành này cũng đối mặt với nhiều thách thức như sự cạnh tranh từ các sản phẩm tổng hợp giá rẻ và sự suy giảm của nguồn nguyên liệu do tình trạng phá rừng. Làng nghề tiêu biểu. Làng mây tre đan Chính Mỹ. Chính Mỹ là làng nghề cổ truyền có cách đây trên 200 năm, nay thuộc xã Chính Mỹ, huyện Thủy Nguyên, thành phố Hải Phòng. Sản phẩm của làng nghề được tiêu thụ trong nước và xuất khâu sang nhiều nước trên thế giới; đã được chỉ dẫn địa lý. Làng có trên 1.000 hộ sản xuất mây tre đan, được công nhận là làng nghề truyền thống từ năm 2007 và trở thành điểm du lịch phía Bắc sông Cấm thành phố Hoa Phượng Đỏ. Làng Phú Vinh, nằm ở phía Tây Nam của huyện Chương Mỹ và cách thị trấn Chúc Sơn 5 Km, cách trung tâm Hà Nội 25 Km, có tổng diện tích là 821.39 ha. Đây là một phần của xã Phú Nghĩa. Về mặt địa lý, Phú Vinh giáp với xã Đông Quang, xã Cộng Hòa (tại Huyện Quốc Oai), và xã Chi Phương về phía Bắc; xã Trường Yên ở phía Nam; xã Ngọc Hòa ở phía Đông; và xã Đông Phương Yên ở phía Tây. Từ năm 1700, làng Phú Vinh bắt đầu hình thành với cái tên gốc là làng Phú Hoa Trang, được đặt theo tên gọi này do người dân ở đó nổi tiếng đan lát mây tre. Sau đó, vào năm 1800, làng quyết định đổi tên thành Phú Vinh. Năm 2001, Phú Vinh chính thức nhận được danh hiệu là Làng nghề. Ban đầu, chỉ một số hộ dân tại làng mang sản phẩm của họ đến thị trường Hà Nội để bán. Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, sản phẩm mây tre giang đan của Phú Vinh đã phát triển mạnh mẽ và trở thành mặt hàng xuất khẩu đến nhiều quốc gia trên thế giới. Trước kia, sản phẩm mây tre đan của Phú Vinh chủ yếu phục vụ cho nhu cầu sinh hoạt hàng ngày, bao gồm thúng mủng, dần, sàng, túi, hộp và những sản phẩm tương tự. Tuy nhiên, ngày nay, làng đã mở rộng sản xuất với nhiều mẫu mã và chủng loại phức tạp hơn, yêu cầu kỹ thuật cao, như tranh chân dung, phong cảnh, hoành phi câu đối, chim thú. Ngoài ra, còn có các sản phẩm gốm sứ được quấn mây và các vật dụng trang trí nội thất như chao đèn, rèm cửa. Phú Vinh cũng là làng nghề duy nhất ở Việt Nam có kỹ thuật xâu xiên sử dụng chất liệu sợi mây vô cùng tinh tế. Có những mặt hàng tưởng như được "thêu" bằng nan đầy tài tình, đẹp mắt. Mây tre đan Tăng Tiến. Tăng Tiến, một làng nghề tại xã Tăng Tiến, huyện Việt Yên, Bắc Giang, đã nổi tiếng với nghề đan lát truyền thống từ thời nhà Hậu Lê. Đến nay, lịch sử của làng trong việc hình thành và phát triển nghề này đã vượt qua 300 năm, có thể trở về thời kỳ của nhà Hậu Lê. Làng nghề này đã nổi tiếng với những sản phẩm như đệm, gối, túi xách, mà, không để xảy ra hiện tượng mối mọt hay phai màu. Làng quê yên bình này từ lâu đã thu hút nhiều thương lái và du khách nước ngoài quan tâm và yêu thích cây tre và cây mây, cũng như những sản phẩm thủ công từ mây tre, biểu trưng của văn hóa Việt Nam. Do đó, sản phẩm mây tre đan của làng nghề Tăng Tiến không ngừng lan tỏa ra khắp các châu lục như châu Á, châu Âu, châu Mỹ và châu Phi. Gần đây, làng nghề Tăng Tiến đã bắt đầu thúc đẩy xuất khẩu các sản phẩm thủ công mỹ nghệ sang thị trường Nhật Bản, Singapore, Ú, đời sống của người dân nơi đây đã được cải thiện đáng kể. Làng nghề mây tre đan Tăng Tiến hiện nay không chỉ là một địa điểm du lịch hấp dẫn với vẻ đẹp bình dị và thân thuộc, mà còn mang lại lợi ích kinh tế đáng kể cho cộng đồng. Việc tạo ra nguồn thu nhập đáng kể và ổn định đã thu hút một lượng lớn lao động nông nghiệp đổ về làm việc ở đây. Mặc dù giá trị kinh tế của làng nghề vẫn còn chưa đạt đến mức lớn, nhưng nó đã đóng góp một phần quan trọng trong việc giải quyết khó khăn về việc làm trong khu vực này. Làng nghề đan mây tre Ninh Sở, tọa lạc tại Thường Tín, Hà Nội, cách trung tâm thành phố Hà Nội khoảng 15 km về phía Nam, là một trong những làng nghề truyền thống lâu đời tại khu vực này. Nghệ thuật tre đan ở đây ngày càng phát triển và tinh xảo đến mức các thợ làm tre chỉ cần nhìn vào hình ảnh là có thể đan thành những bức tranh phong cảnh hay chân dung cực kỳ sinh động, gần như những tác phẩm nghệ thuật. Từ những năm 1920 đến nay, nhiều nghệ nhân làng tre đan Ninh Sở đã tạo ra những sản phẩm xuất sắc, được trưng bày tại các hội chợ mỹ nghệ trong nước. Năm 1931, những sản phẩm tre đan đặc trưng của Ninh Sở đã được trưng bày tại triển lãm hàng thủ công mỹ nghệ tại Paris, thủ đô của nước Pháp. Hiện nay, nhiều sản phẩm tre đan từ Ninh Sở được xuất khẩu sang các nước Châu Á và Châu Âu. Mây tre đan Thạch Cầu. Làng nghề mây tre đan Thạch Cầu tại xã Nam Tiến, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định là một trong những ngôi làng nổi tiếng trong việc sản xuất mây tre đan. Đây là một điển hình cho nghệ thuật mây tre đan, tạo ra những sản phẩm vô cùng tinh xảo và đẹp mắt, đồng thời đưa nghề truyền thống này đạt được đỉnh cao của sự hoàn thiện nghệ thuật. Mây tre đan Ngọc Động. Làng mây tre đan Ngọc Động thuộc xã Hoàng Đông, huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam là một trong những làng nghề mây tre đan nổi tiếng tại Việt Nam. Đây là làng nghề tồn tại khá lâu đời với những sản phẩm không phải từ nguyên liệu tre, nứa như các làng nghề khác, mà nó được hình thành từ cây mây và cây giang. Xuất phát từ hai loại cây này, những nghệ nhân đã cho ra những sản phẩm như: ghế mây, khau, lọ, đĩa, bát,… với nhiều mẫu mã và chủng loại khác nhau. Làng này là nơi sản xuất ra bộ bàn ghế mây đặt tại nhà sàn Bác Hồ, đại sứ quán Dân chủ Cộng hòa Triều Tiên cũng đã đặt một bộ salon cho chủ tịch Kim Nhật Thành. Mây tre đan Bao La. Làng mây tre đan Bao La nổi tiếng sản xuất hàng mây tre đan với các sản phẩm thủ công mỹ nghệ của Hợp tác xã Mây tre đan Bao La. Mây tre đan nổi tiếng với sản xuất các sản phẩm thúng tre. Hàng đan bằng tre, nứa của Bao La vừa đẹp vừa bền và nổi tiếng với câu ca truyền khẩu: “Thúng mủng Bao La đem ra đựng bột. Chiếu Bình Định tốt lắm ai ơi. Tạm tiền mua lấy vài đôi. Dành khi hiếu sự trải côi giường Lào”. Mây tre đan Liên Khê. Mây tre đan Liên Khê thuộc huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên là một trong những làng nghề mây tre đan xuất khẩu nổi tiếng. Làng nghề được hình thành từ những năm 90 của thế kỉ 20 và phát triển cho tới ngày nay Các sản phẩm làng nghề Việt Nam sử dụng mây và tre đan được ghi nhận với sự phong phú và đã tìm thấy thị trường xuất khẩu ở nhiều nước trên toàn thế giới, bao gồm Ấn Độ. Từ năm 2018 cho đến nay, việc xuất khẩu mây tre đan từ Việt Nam sang Ấn Độ đã liên tục tăng trưởng. Tuy nhiên, việc mở rộng vào thị trường này đang đặt ra nhiều thách thức cho Việt Nam, bởi Việt Nam là "người mới" trong lĩnh vực này và còn phải đối mặt với nhiều vấn đề trong sản xuất nội địa. Theo số liệu thống kê từ Tổng cục Hải quan, ước tính, xuất khẩu mây, tre, cói, thảm trong tháng 10/2023 đạt 60 triệu USD, tăng 13,6% so với tháng 9/2023; nâng tổng kim ngạch xuất khẩu trong 10 tháng của năm 2023 lên 589,69 triệu USD, giảm 14% so với cùng kỳ năm 2022.
Thuyết Uyển (), là một tuyển tập các câu chuyện tạp sự và truyền thuyết từ thời tiền Tần cho tới thời Tây Hán. Được viết bởi Lưu Hướng (劉向; 77 TCN — 6 TCN) và được Tằng Củng (曾鞏; 1019—1083) đời nhà Tống xem xét, bộ sách gồm 20 quyển, bao gồm các điển tích và truyền thuyết, kèm theo lời bình của tác giả, phản ánh tư tưởng, quan niệm của Nho gia. Trong bộ "Tứ khố toàn thư" (四庫全書), nó nằm trong danh mục văn Nho. Cuốn sách thậm chí còn bao gồm nhiều phiên bản của cùng một câu chuyện giống nhau, khiến cho nó trở thành một nguồn tư liệu quý giá cho việc tìm hiểu văn tự tiền sử cổ đại. "Những câu vàng ngọc". Thuyết uyển • Đàm tùng thiên (說苑•談叢篇)
Oxyathres xứ Ba Tư Oxyathres (; tiếng Ba Tư cổ "Vaxšuvarda"; từng sống vào thế kỷ thứ 4 trước Công Nguyên) là một người anh em của Hoàng đế Ba Tư Darius III Codomannus. Trong trận chiến Issus năm 333 trước Công Nguyên, ông tham gia bảo vệ Hoàng đế khi kỵ binh của Macedonia dưới quyền chỉ huy của chính Đại đế Alexander tấn công. Bức tranh khảm "Alexander Mosaic" được tìm thấy tại Pompeii mô tả về trận chiến này. Sau đó Oxyathres hộ tống Darius trốn chạy đến Bactria. Nơi đây ông bị rơi vào tay của Alexander, nhưng được đối xử hết sức hậu đãi. Oxyathres thậm chí còn được phong tước. Alexander sau đó giao cho ông nhiệm vụ trừng phạt Bessus vì tội mưu giết Darius. Ông cũng là cha của nữ hoàng Amastris xứ Heraclea. Một lời tường thuật về Oxyathres tại Trận chiến Issus:—
Matsubara Ryōsuke (松原稜典 (Tùng Nguyên Lăng Điển)/ / , Matsubara Ryōsuke) (26 tháng 6 năm 1990) là một phát thanh viên tự do người Nhật Bản. Anh là cựu phát thanh viên của Đài truyền hình Miyagi. Anh sinh ra ở thành phố Hanamaki, tỉnh Iwate. Anh tốt nghiệp Trường trung học Hanamakikita tỉnh Iwate và từng theo học tại Khoa Giáo dục, Đại học Hirosaki. Anh được nhận vào Miyagi Television Broadcasting vào năm 2013. Anh rời Miyagi Television Broadcasting vào ngày 30 tháng 6 năm 2023 và trở thành phát thanh viên tự do kể từ đó.
Sargocentron dorsomaculatum là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1979. Từ định danh "dorsomaculatum" được ghép bởi hai âm tiết được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: tiền tố "dorso" (“lưng”) và "maculatum" (“có đốm”), hàm ý đề cập đến vệt đen trên hai màng gai vây lưng đầu tiên ở loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "S. dorsomaculatum" có phân bố thưa thớt ở Tây Thái Bình Dương, chỉ được ghi nhận tại quần đảo Ryukyu (Nhật Bản), Palau và Liên bang Micronesia (cụ thể tại Pohnpei và Kosrae). Loài này được tìm thấy ở độ sâu đến ít nhất là 9 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. dorsomaculatum" là 20 cm. Loài này có màu đỏ cam với các sọc đỏ hẹp dọc theo các hàng vảy ở hai bên lườn. Gai vây lưng màu đỏ, chóp trắng, có vệt đen trên hai màng gai đầu tiên. Vây lưng mềm, vây hậu môn và đuôi màu đỏ, trong mờ. Có 4 hàng vảy xiên trên má. Số gai ở vây lưng: 11 (gai thứ 4 dài nhất); Số tia vây ở vây lưng: 13; Số gai ở vây hậu môn: 4; Số tia vây ở vây hậu môn: 9; Số vảy đường bên: 33. Không có nhiều thông tin sinh học của "S. dorsomaculatum", nhưng có thể thấy tất cả các thành viên của họ Cá sơn đá đều là loài sống về đêm và thường trú ẩn trong các rạn san hô và nền đáy cứng.
Gotō Seira (後藤聖良 (Hậu Đằng Thánh Lương)/ / , Gotō Seira) (8 tháng 6 năm 1998) là một nữ thần tượng Nhật Bản và cựu thần tượng nhí. Cô sinh ra ở tỉnh Hyōgo. Cô là cựu thành viên của Bambina. Cô là cựu thành viên của nhóm nhạc Imouto Sisters. Vào tháng 7 năm 2011, cô thành lập nhóm nhạc nữ BRATS cùng với các thành viên khác cùng công ty, bao gồm #đổi , #đổi và #đổi . Cô là người chơi guitar trong ban nhạc, nhưng vì nhiều lý do, bao gồm cả việc học của cô, cô đã rời ban nhạc vào năm 2014. Vào ngày 1 tháng 4 năm 2019, cô thông báo trên blog chính thức của Imouto Sisters rằng cô sẽ rời Bambina.
Giải bóng đá trong nhà nữ vô địch quốc gia 2023 Giải bóng đá trong nhà nữ vô địch quốc gia 2023 (hay còn được gọi là Giải Futsal nữ Vô địch Quốc gia 2023) là mùa giải lần thứ 2 của Giải Futsal nữ Vô địch Quốc gia do VFF tổ chức. Tất cả các trận đấu được tổ chức tại Nhà thi đấu thể thao tỉnh Hà Nam. Các đội bóng tham dự. Các đội bóng tham dự giải Futsal nữ Vô địch Quốc gia 2023: Thể thức thi đấu. 5 đội bóng tham dự thi đấu vòng tròn một lượt để tính điểm xếp hạng. Các đội xếp thứ Ba và thứ Tư thi đấu trận tranh hạng Ba, xếp thứ Nhất và thứ Nhì thi đấu trận Chung kết. Trận tranh hạng ba.
Ahmad Jaber Ali H. Zanki (sinh ngày 17 tháng 12 năm 1995) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Kuwait hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh cho câu lạc bộ Kuwait SC và Đội tuyển bóng đá quốc gia Kuwait. Sự nghiệp quốc tế. Zanki ra mắt cho đội tuyển quốc gia vào ngày 19 tháng 11 năm 2019, khi vào sân ở phút thứ 66 thay cho Faisal Zayid trong chiến thắng 1-0 trước Nepal trong khuôn khổ Vòng loại giải vô địch bóng đá thế giới 2022. Anh đã ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên cho riêng mình trong lần khoác áo tiếp theo, khi ghi bàn ở phút thứ 85 trong trận thua 2-4 trước Bahrain tại Cúp bóng đá vịnh Ả Rập lần thứ 24. "Tỷ số và kết quả liệt kê bàn ​​thắng đầu tiên của Kuwait, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Zanki." "Tính đến 24 tháng 3 năm 2023."
Sargocentron hastatum là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1829. Tính từ định danh "hastatum" trong tiếng Latinh có nghĩa là “mang theo giáo”, hàm ý đề cập đến ngạnh sắc cứng ở xương trước nắp mang của loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "S. hastatum" có phân bố rộng rãi dọc bờ đông của Đại Tây Dương, được ghi nhận từ Bồ Đào Nha trải dài đến Angola, bao gồm hai quốc đảo Cabo Verde và São Tomé và Príncipe. Vài cá thể lang thang đã được phát hiện ở biển Caribe phía bờ tây Đại Tây Dương, cụ thể là tại đảo Saint Vincent và đảo San Andrés. Chi "Sargocentron" được ghi nhận lần đầu tiên từ vùng biển gần bờ của Malta ở Địa Trung Hải. Hai cá thể được thu thập ở bờ bắc đảo Gozo và bờ tây đảo Malta, tuy nhiên vẫn chưa xác định được loài "Sargocentron" nào. Qua đối chiếu các đặc điểm hình thái ở 33 loài "Sargocentron", các nhà ngư học đã loại trừ và đưa ra hai loài có khả năng phù hợp với hai cá thể Malta đó, là "S. hastatum" và "Sargocentron rubrum", mặc dù rõ ràng là không thể kết luận việc xác định loài chỉ dựa trên các bức ảnh. Trong trường hợp có nhiều loài ẩn sinh (cryptic species) như những loài thuộc chi "Sargocentron", việc sử dụng các công cụ phân tích phân tử, bao gồm mã vạch DNA, nên được áp dụng. "S. hastatum" sống trên các rạn san hô và bãi đá, được tìm thấy ở độ sâu đến ít nhất là 200 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. hastatum" là 46 cm, thường bắt gặp với chiều dài trung bình khoảng 25 cm. Loài này có màu đỏ với các sọc trắng bạc dọc theo các hàng vảy ở hai bên lườn. Vây lưng có đốm trắng trên các màng, gần gốc vây. "S. hastatum" được đánh bắt thủ công, được bán ở dạng tươi sống hoặc xông khói.
Mariya (thần tượng nhí) Mariya (/ / , Mariya) (3 tháng 6 năm 2000 - ) là một cựu thần tượng nhí người Nhật Bản. Cô sinh ra ở Ōsaka. Cô từng là thành viên trực thuộc Bambina. Cô là thành viên của ban nhạc Imouto Sisters, bắt đầu sự nghiệp của mình với tư cách là một thần tượng thiếu niên vào năm 2010. Sở thích của cô là chơi trống. Vào tháng 7 năm 2011, cô thành lập nhóm nhạc nữ BRATS với các thành viên khác trong cùng công ty, bao gồm Kuromiya Rei, Kuromiya Aya và Goto Seira. Vào tháng 11 năm 2013, cô rời BRATS vì lý do gia đình và đồng thời giã từ sự nghiệp thần tượng nhí.
Văn hóa làng xã Việt Nam Văn hóa làng xã Việt Nam hay văn hóa làng là tổng hợp các giá trị và nét văn hóa đặc trưng tạo nên bản sắc văn hóa Việt Nam. Văn hóa làng xã phản ánh những yếu tố cơ bản và tiêu biểu cho tính cách con người Việt Nam, nó có tác động sâu sắc và toàn diện đến mọi mặt đời sống xã hội ở quốc gia này cũng như cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Tuy nhiên bên cạnh đó, văn hóa làng xã cũng tồn tại nhiều hạn chế, bao gồm: lối suy nghĩ vụn vặt, tự trói mình trong lũy tre làng, lối sống khép kín, tự cấp, tự túc, bảo thủ của người nông dân. Nhận xét và đánh giá. templatestyles src="Bản mẫu:Đầu tham khảo/" /
Trạm thu phí là một địa điểm được đặt dọc theo một con đường thu phí được sử dụng với mục đích thu phí từ các phương tiện giao thông đi qua Trạm thu phí là một địa điểm được đặt dọc theo một con đường thu phí được sử dụng với mục đích thu phí từ các phương tiện giao thông đi qua để thu hồi vốn với đầu tư BOT. Trước đây, chúng được bố trí bởi các đại lý vận tải thu phí theo cách thủ công, nhưng trong thời hiện đại, nhiều hệ thống đã được thay thế bằng hệ thống thu phí điện tử không dừng, chẳng hạn như VETC hay ePass ở Việt Nam. Trong thế kỷ 21, các hệ thống thu phí điện tử đã thay thế các trạm thu phí bằng tay trên khắp thế giới. Lợi ích của việc thu phí tự động bao gồm tiết kiệm thời gian và tiền bạc cho người lái xe so với trạm thu phí truyền thống. Việt Nam đã bắt đầu thử nghiệm thu phí điện tử từ năm 2015. Đại dịch COVID-19 dẫn đến việc mất nhiều trạm thu phí thủ công hơn nữa, khiến nhiều quốc gia trên thế giới phải đẩy nhanh quá trình chuyển sang thu phí điện tử hoàn toàn bằng cách loại bỏ tất cả các khoản thanh toán bằng tiền mặt khỏi các trạm thu phí. Tương tự, Việt Nam đã đẩy nhanh kế hoạch chuyển sang thu phí hoàn toàn bằng điện tử và bắt đầu thu phí không dừng trên toàn bộ đường cao tốc từ ngày 1 tháng 8 năm 2022.
WTA Poland Open 2023 - Đơn Iga Świątek là nhà vô địch, đánh bại Laura Siegemund trong trận chung kết, 6–0, 6–1. Đây là danh hiệu WTA Tour thứ 15 của Świątek. Đây là trận chung kết nội dung đơn đầu tiên của Siegemund kể từ năm 2017. Caroline Garcia là đương kim vô địch, nhưng chọn không bảo vệ danh hiệu. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vượt qua vòng loại. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Thua cuộc may mắn. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Thu phí điện tử Thu phí điện tử "(hay thu phí tự động không dừng, viết tắt là ETC)" là một hệ thống không dây để tự động thu phí sử dụng hoặc phí đối với các phương tiện sử dụng đường thu phí, làn đường HOV, cầu thu phí và hầm thu phí. Đây là một giải pháp thay thế nhanh hơn, thay thế các trạm thu phí, nơi các phương tiện phải dừng lại và người lái xe tự trả phí bằng tiền mặt hoặc thẻ (MTC - Hệ thống thu phí một dừng -TCVN 45/2021/TT-BGTVT). Trong hầu hết các hệ thống, các phương tiện sử dụng hệ thống được trang bị một thiết bị là thiết bị đọc thẻ RFID tầm xa. Khi phương tiện đi qua thiết bị đọc tính hiệu RFID tầm xa được lắp đặt bên đường hoặc trên giá long môn (), Thiết bị đọc thẻ sẽ đọc được mã số được mã hóa trên thẻ UHF thụ động, thiết bị này sẽ truyền mã số nhận dạng đăng ký sử dụng đường bộ của phương tiện và hệ thống thanh toán điện tử tính phí cho người dùng. Một lợi thế lớn là người lái xe không phải dừng lại, giảm sự chậm trễ giao thông. Thu phí điện tử rẻ hơn so với trạm thu phí có nhân viên, giảm chi phí giao dịch cho chính phủ hoặc chủ sở hữu đường tư nhân. Việc dễ dàng thay đổi mức phí cầu đường giúp dễ dàng thực hiện định phí tắc nghẽn đường bộ, bao gồm cả các làn đường có nhiều người sử dụng, các làn đường thu phí để bỏ qua tắc nghẽn và phí tắc nghẽn toàn thành phố. Hệ thống thanh toán thường yêu cầu người dùng đăng ký trước và nạp tiền vào tài khoản có số dư giảm dần, tài khoản này sẽ được ghi nợ mỗi khi họ vượt qua một điểm thu phí. Làn thu phí điện tử có thể hoạt động cùng với các trạm thu phí một dừng (MTC) để những người lái xe không có thẻ RFID tầm xa (UHF Passvice Tag) có thể thanh toán tại trạm. Singapore là thành phố đầu tiên trên thế giới triển khai hệ thống thu phí đường bộ điện tử được gọi là Chương trình cấp phép khu vực Singapore (ERP)] nhằm mục đích định phí tắc đường vào năm 1974. Từ năm 2005, hệ thống định giá đường bộ GNSS đã được triển khai ở một số quốc gia châu Âu. Với các giải pháp thu phí dựa trên vệ tinh, không cần thiết phải lắp đặt đầu đọc điện tử bên cạnh hoặc phía trên đường để đọc bộ tiếp sóng vì tất cả các phương tiện đều được trang bị những thiết bị trên xe có bộ thu Hệ thống Vệ tinh Định vị Toàn cầu (GNSS) để xác định quãng đường đã đi trên mạng lưới đường có thu phí - không sử dụng bất kỳ cơ sở hạ tầng ven đường nào. William Vickrey, người đoạt giải Nobel Kinh tế, là người đầu tiên đề xuất hệ thống thu phí điện tử cho Khu đô thị Washington vào năm 1959. Trong những năm 1960 và 1970, các hệ thống nguyên mẫu đầu tiên đã được thử nghiệm. Na Uy là quốc gia tiên phong trên thế giới trong việc triển khai rộng rãi công nghệ này, bắt đầu từ năm 1986. Ý là quốc gia đầu tiên triển khai hệ thống thu phí điện tử hoàn chỉnh trên đường cao tốc ở quy mô quốc gia vào năm 1989. Năm 1959, ông William Vickrey, người đoạt giải Nobel Kinh tế, là người đầu tiên đề xuất một hệ thống thu phí điện tử tương tự cho Khu vực Thủ đô Washington. Ông đề xuất rằng mỗi chiếc ô tô sẽ được trang bị một bộ tiếp sóng: "Tín hiệu được cá nhân hóa của bộ tiếp sóng sẽ được nhận khi ô tô đi qua một giao lộ, sau đó được chuyển tiếp đến một máy tính trung tâm sẽ tính toán mức phí theo giao lộ và thời gian trong ngày. và thêm nó vào hóa đơn của chiếc xe." Trong những năm 1960 và 1970, việc thu phí lưu lượng tự do đã được thử nghiệm với các bộ tiếp sóng cố định ở mặt dưới của phương tiện và đầu đọc, được đặt dưới bề mặt đường cao tốc. Tuy nhiên, các kế hoạch đã bị loại bỏ và nó không bao giờ được thực hiện trên thực tế. Các bộ tiếp sóng thu phí hiện đại thường được gắn dưới kính chắn gió, với các đầu đọc được đặt ở giàn trên cao. Sau các cuộc thử nghiệm vào năm 1974, vào năm 1975, Singapore trở thành quốc gia đầu tiên trên thế giới triển khai hệ thống thu phí đường bộ điện tử được gọi là Chương trình cấp phép khu vực Singapore nhằm mục đích định phí tắc đường trên các con đường đô thị hóa hơn. Nó đã được cải tiến vào năm 1998 với tên gọi Electronic Road Pricing (ERP). Ý đã triển khai ETC đầy đủ trên đường cao tốc ở quy mô quốc gia vào năm 1989. Telepass, tên thương hiệu của ETC thuộc Autostrade S.p.A. nay là Autostrade per l'Italia, được thiết kế bởi Tiến sĩ Eng Pierluigi Ceseri và Tiến sĩ Eng. Mario Alvisi và bao gồm Phân loại phương tiện và Thực thi theo thời gian thực hoạt động đầy đủ thông qua các camera được kết nối với PRA (Sổ đăng ký ô tô công cộng) thông qua mạng lưới hơn 3.000 Km. sợi quang. Telepass đã giới thiệu khái niệm Khả năng tương tác ETC vì 24 nhà khai thác đường cao tốc khác nhau của Ý được kết nối với nhau cho phép người dùng di chuyển giữa các khu vực nhượng quyền khác nhau và chỉ trả tiền khi kết thúc hành trình. Tiến sĩ Eng. Mario Alvisi được coi là cha đẻ của ETC trên đường cao tốc vì ông không chỉ đồng thiết kế Telepass mà ông còn biến nó thành hệ thống ETC vận hành được tiêu chuẩn hóa đầu tiên trên thế giới theo tiêu chuẩn châu Âu vào năm 1996. Ông đóng vai trò là nhà tư vấn triển khai ETC ở nhiều quốc gia bao gồm Nhật Bản, Hoa Kỳ, Brazil. Tại Nhật Bản, Hệ thống ETC chỉ được xây dựng trên tất cả các đường cao tốc vào năm 2001. Đến năm 2019, 92% người lái xe Nhật đang sử dụng ETC. ETC lần đầu tiên được giới thiệu tại Bergen, Na Uy vào năm 1986, hoạt động cùng với các trạm thu phí truyền thống. Năm 1991, Trondheim giới thiệu hệ thống thu phí điện tử ở tốc độ tối đa hoàn toàn không cần trợ giúp đầu tiên trên thế giới. Na Uy hiện có 25 đường thu phí hoạt động với thu phí điện tử (EFC), như tên gọi của công nghệ Na Uy (AutoPASS). Năm 1995, Bồ Đào Nha trở thành quốc gia đầu tiên áp dụng một hệ thống chung, duy nhất cho tất cả các trạm thu phí trong nước, Via Verde, hệ thống này cũng có thể được sử dụng ở các bãi đỗ xe và trạm xăng. Hoa Kỳ là một quốc gia khác sử dụng rộng rãi ETC ở một số bang, mặc dù nhiều đường thu phí của Hoa Kỳ vẫn duy trì tùy chọn thu phí thủ công. Tính đến tháng 3 năm 2018, tại Nhật Bản, có tổng cộng khoảng 2,61 triệu phương tiện được trang bị các thiết bị tuân thủ ETC 2.0. Ở một số khu đô thị của Hoa Kỳ, cổng tự động được sử dụng trong các làn đường thu phí điện tử, với giới hạn tốc độ 8 km/h; trong các khu khác, giới hạn tốc độ là 35 km/h không phải là hiếm. Tuy nhiên, tại các khu vực khác như Garden State Parkway ở New Jersey và tại nhiều địa điểm khác nhau ở California, Florida, Pennsylvania, Delaware và Texas, ô tô có thể đi qua làn đường điện tử ở tốc độ tối đa. Chương trình Thu phí Đường bộ Mở rộng của Illinois có 274 dặm đường liền kề không có rào chắn, nơi người dùng I-PASS hoặc E-ZPass tiếp tục di chuyển với tốc độ đường cao tốc qua các trạm thu phí, trong khi những người trả tiền mặt rời khỏi đường chính để thanh toán tại các trạm thu phí. Hiện tại hơn 80% trong số 1,4 triệu tài xế hàng ngày của Illinois sử dụng I-PASS. Việc thực thi được thực hiện bằng sự kết hợp của một camera chụp ảnh ô tô và một máy tính có khóa tần số vô tuyến tìm kiếm bộ tiếp sóng gắn trên cửa sổ/cản lái của người lái để xác minh và thu tiền thanh toán. Hệ thống sẽ gửi thông báo và tiền phạt cho những ô tô đi qua mà không có tài khoản đang hoạt động hoặc không trả phí. Các yếu tố cản trở việc thu phí điện tử ở tốc độ tối đa bao gồm: Ngay cả khi chiều dài hàng trong làn đường thu phí điện tử giống như trong làn đường thủ công, thu phí điện tử giúp tiết kiệm thời gian cho ô tô đã đăng ký: loại bỏ việc dừng tại cửa sổ hoặc máy thu phí, giữa các ô tô liên tiếp đi qua máy thu tiền, có nghĩa là một quãng đường cố định của hành trình đã qua nó được di chuyển với tốc độ trung bình cao hơn và trong thời gian thấp hơn. Đây ít nhất là một sự cải thiện về mặt tâm lý, ngay cả khi chiều dài của các hàng trong làn đường thu phí tự động đủ để giúp tiết kiệm không phải trả tiền khi không dừng so với thời gian vẫn bị mất do xếp hàng chờ qua cổng thu phí. Trạm thu phí thường rộng hơn phần còn lại của đường cao tốc; giảm nhu cầu về chúng giúp có thể lắp các đường thu phí vào các hành lang chật hẹp. Bất chấp những hạn chế này, nếu giảm được độ trễ tại cổng thu phí, thì trạm thu phí có thể phục vụ nhiều phương tiện hơn mỗi giờ. Thông lượng của bất kỳ làn thu phí nào càng lớn thì số làn cần thiết càng ít, do đó có thể giảm chi phí xây dựng. Cụ thể, các cơ quan thu phí có động cơ để chống lại áp lực hạn chế tỷ lệ làn đường thu phí điện tử nhằm hạn chế chiều dài của các làn đường thu phí thủ công. Trong ngắn hạn, tỷ lệ làn đường thu phí tự động càng lớn thì chi phí vận hành càng thấp (khi chi phí vốn cho việc thu phí tự động được khấu hao). Về lâu dài, lợi thế tương đối mà việc đăng ký và biến phương tiện của một người thành phương tiện thu phí điện tử mang lại càng lớn thì ô tô sẽ được chuyển đổi từ sử dụng thu phí thủ công sang sử dụng thu phí điện tử càng nhanh và do đó, số lượng xe thu phí thủ công sẽ ít hơn, qua đó giảm tốc độ trung bình và công suất. Ở một số quốc gia, một số cơ quan thu phí sử dụng công nghệ tương tự đã thiết lập (hoặc đang thiết lập) các thỏa thuận có đi có lại, cho phép một người lái xe trên đường có thu phí của người điều hành khác và phí cầu đường phát sinh được tính vào tài khoản thanh toán phí của người lái xe cùng với nhà của họ nhà điều hành. Một ví dụ là thẻ E-ZPass của Hoa Kỳ, thẻ này được chấp nhận trên các con đường thu phí, cầu và đường hầm ở mười lăm tiểu bang từ Illinois đến Maine. Tại Úc, có một số tổ chức cung cấp các thẻ được gọi là e-TAG có thể được sử dụng trên các đường thu phí. Chúng bao gồm Transport for NSW's E-Toll của New South Wales và Linkt của Transurban. Một khoản phí được ghi nợ vào tài khoản của khách hàng với nhà cung cấp thẻ của họ. Một số nhà khai thác đường thu phí – bao gồm Đường hầm Cảng Sydney của Sydney, Đường hầm Lane Cove và Westlink M7, CityLink và Eastlink của Melbourne và Đường cao tốc Gateway của Brisbane – khuyến khích sử dụng các thẻ như vậy và áp dụng một khoản phí phù hợp với phương tiện bổ sung cho các phương tiện không có thẻ. Một thiết bị tương tự ở Pháp, được gọi là Liber-T cho xe hạng nhẹ và TIS-PL cho HGV, được chấp nhận trên tất cả các con đường thu phí trong nước. Tại Brazil, hệ thống Sem Parar/Via-Fácil cho phép khách hàng đi qua trạm thu phí trên hơn 1.000 làn đường ở các bang São Paulo, Paraná, Rio Grande do Sul, Santa Catarina, Bahia và Rio de Janeiro. Sem Parar/Via-Fácil cũng cho phép người dùng ra vào hơn 100 bãi đậu xe. Ngoài ra còn có các hệ thống khác, chẳng hạn như via expressa, onda livre và auto expresso, có mặt ở các bang Rio de Janeiro, Rio Grande do Sul, Santa Catarina, Parana và Minas Gerais. Kể từ năm 2016, Cơ quan quản lý đường cao tốc quốc gia Pakistan đã triển khai thu phí điện tử trên mạng lưới đường cao tốc của mình bằng cách sử dụng thẻ dựa trên RFID có tên là "M-TAG". Thẻ được gắn vào kính chắn gió của các phương tiện và được quét tự động tại các trạm thu phí khi vào và ra, đồng thời ghi nợ thuế phí đã tính từ tài khoản M-TAG trả trước. Liên minh Châu Âu đã ban hành Chỉ thị EFC nhằm chuẩn hóa các hệ thống thu phí của Châu Âu. Các hệ thống được triển khai sau ngày 1 tháng 1 năm 2007 phải hỗ trợ ít nhất một trong các công nghệ sau: định vị vệ tinh, liên lạc di động sử dụng tiêu chuẩn GSM-GPRS hoặc công nghệ vi sóng 5,8 GHz. Ngoài ra, Ủy ban Châu Âu đã ban hành Quy định về Dịch vụ Thu phí Điện tử Châu Âu (EETS). Quy định này phải được tất cả các quốc gia thành viên triển khai từ ngày 19 tháng 10 năm 2021. Tất cả các đường thu phí ở Ireland phải hỗ trợ tiêu chuẩn thẻ eToll. Từ năm 2015, chính phủ Na Uy yêu cầu xe tải thương mại trên 3,5 tấn lưu thông trên đường phải có bộ tiếp sóng và đăng ký thu phí đường bộ hợp lệ. Trước quy định này, 2/3 xe tải nước ngoài không trả phí đường bộ. Sử dụng trong khu vực đô thị và để định giá tắc đường. Ứng dụng mang tính cách mạng nhất của ETC là trong bối cảnh đô thị của các thành phố bị ùn tắc, cho phép thu phí mà không cần phương tiện phải giảm tốc độ. Ứng dụng này khả thi để nhượng bộ phía tư nhân của việc xây dựng và vận hành đường cao tốc đô thị, cũng như giới thiệu hoặc cải thiện giá tắc đường, như một chính sách hạn chế ô tô đi lại trong khu vực trung tâm thành phố. Giữa năm 2004 và 2005, thủ đô Santiago của Chile, đã triển khai hệ thống thu phí điện tử 100% tốc độ tối đa đầu tiên trên thế giới với các bộ tiếp sóng xuyên qua trung tâm thành phố (CBD) trong một hệ thống gồm nhiều đường cao tốc đô thị được nhượng quyền (Autopista Central và Autopista ). Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE) đã triển khai một hình thức thu phí đường bộ tương tự ở Dubai vào năm 2007, được gọi là Salik. Các kế hoạch tương tự đã được thực hiện trước đây nhưng chỉ trên các xa lộ đô thị vòng ngoài hoặc vòng ngoài ở một số thành phố trên thế giới: Toronto năm 1997 (Quốc lộ 407), một số con đường ở Na Uy (AutoPASS), Melbourne năm 2000 (CityLink) và Tel Aviv cũng vào năm 2000 (Quốc lộ 6). Các kế hoạch định giá tắc đường hoặc thu phí đô thị đã được triển khai để đi vào khu vực trung tâm thành phố bằng cách sử dụng công nghệ ETC và/hoặc máy ảnh và công nghệ nhận dạng video để lấy biển số ở một số thành phố trên thế giới. Vào năm 1974, Singapore đã giới thiệu kế hoạch định giá tắc đường thành công đầu tiên trên thế giới được thực hiện với kiểm soát thủ công và được hoàn thiện vào năm 1998, Bergen (1986), Oslo (1990) và Trondheim (1991); Rome vào năm 2001 như một bản nâng cấp cho hệ thống điều khiển thủ công được thực hiện vào năm 1998; London năm 2003 và mở rộng năm 2007; Stockholm, thử nghiệm vào năm 2006 và thu phí vĩnh viễn vào năm 2007; và ở Valletta, thủ đô của Malta, kể từ tháng 5 năm 2007. Vào tháng 1 năm 2008, Milan bắt đầu chương trình thử nghiệm kéo dài một năm có tên là Ecopass, một chương trình định giá ô nhiễm trong đó các phương tiện đạt tiêu chuẩn khí thải thấp phải trả phí sử dụng; xe sử dụng nhiên liệu thay thế và xe sử dụng nhiên liệu truyền thống nhưng đạt tiêu chuẩn khí thải Euro IV được miễn. Chương trình được kéo dài đến hết tháng 12 năm 2011 và vào tháng 1 năm 2012 được thay thế bằng chương trình định giá tắc đường có tên là Khu vực C. Thành phố New York đã xem xét việc thực hiện kế hoạch định giá tắc đường. Hội đồng thành phố New York đã thông qua một kế hoạch như vậy vào năm 2008, nhưng nó không được thực hiện vì Quốc hội bang New York không thông qua. Năm 2006, cơ quan quản lý giao thông vận tải San Francisco bắt đầu một nghiên cứu toàn diện để đánh giá tính khả thi của việc áp dụng giá tắc đường. Khoản phí này sẽ được kết hợp với các triển khai giảm lưu lượng giao thông khác, cho phép quyên góp tiền để cải thiện giao thông công cộng cũng như cải tiến cho người đi xe đạp và người đi bộ. Các kịch bản định giá khác nhau được xem xét đã được trình bày trong các cuộc họp công khai vào tháng 12 năm 2008, với kết quả nghiên cứu cuối cùng được mong đợi vào năm 2009. Vào tháng 12 năm 2013, các trạm thu phí cũ đã được thay thế bằng hình thức thu phí hoàn toàn bằng điện tử trả tiền theo khoảng cách trên tất cả các xa lộ chính của Đài Loan. Tất cả các khoản phí cầu đường đều được thu bằng phương thức điện tử bằng giàn trên cao với nhiều làn xe di chuyển tự do, không phải tại các trạm thu phí truyền thống. Đài Loan là quốc gia đầu tiên chuyển từ thu phí thủ công sang thu phí tự do nhiều làn hoàn toàn bằng điện tử trên tất cả các xa lộ của mình. Để mô phỏng mô hình trước đó, trong đó một phương tiện sẽ không vượt qua trạm thu phí khi di chuyển quãng đường ngắn, mỗi phương tiện nhận được 20 km mỗi công tác phí khi di chuyển miễn phí và được lập hóa đơn 1,2 Đài tệ mỗi km sau đó. Xe buýt và xe kéo phải chịu phụ phí xe hạng nặng. Cơ quan quản lý đường cao tốc có thể thay đổi giá vé (ví dụ: loại bỏ công tác phí) trong mùa du lịch cao điểm để tạo điều kiện phân phối ùn tắc đến nửa đêm. Các cổng thu phí chia đường cao tốc thành các đoạn, mỗi đoạn có một giá trị được xác định theo khoảng cách đến cổng tiếp theo (nút giao). Số lượng cổng hàng ngày được tính vào lúc nửa đêm và tổng phí được khấu trừ trong 48 giờ. Mỗi phương tiện được giảm giá thêm sau 200 km đầu tiên và những người đăng ký eTag có tài khoản trả trước được giảm thêm 10%. Những người không đăng ký được lập hóa đơn bằng nhận dạng biển số xe và sao kê qua thư hoặc có thể thanh toán tại chuỗi cửa hàng tiện lợi vào ngày thứ ba sau khi xe di chuyển, vì luật không bắt buộc phải đăng ký ETC. Đài Loan là quốc gia đầu tiên chuyển từ các trạm thu phí cố định sang hệ thống thu phí trả tiền theo khoảng cách trên tất cả các xa lộ của mình. Đây là quốc gia có số dặm đường cao tốc ETC dài nhất trên thế giới. Hiện tại, Việt Nam có 2 nhà cung cấp dịch vụ thu phí không dùng được biết đến là VETC và ePass. Được thử nghiệm và triển khai lần đầu vào năm 2015, mặc dù việc thu phí ETC mang lại nhiều lợi ích lớn, song vẫn còn đó những bất cập. Điển hình nhất là việc máy móc thay thế con người, từ đó số người lao động tại các trạm sẽ bị giảm. Một lý do lớn khác là thời gian đầu, tình trạng lỗi thẻ xảy ra khá phổ biến; nhiều xe bị tình trạng trừ tiền 2 lần, barie không mở nhưng vẫn trừ tiền, thẻ chưa dán nhưng đã bị các bên dịch vụ đăng ký nhằm tăng lượng người dùng "ảo" để chạy chỉ tiêu, người dùng quên không nạp tiền khi đi qua trạm. Cuối cùng, việc đăng ký thẻ ETC nhưng sử dụng biển số giả dẫn đến chủ xe thật bị trừ tiền oan mặc dù xe nằm ở nhà hoặc không đi qua trạm. Vào ngày 1 tháng 8 năm 2022, toàn bộ đường cao tốc tại Việt Nam bắt đầu triển khai thu phí không dừng hoàn toàn, từ đó lợi ích của thẻ ETC được biết đến nhiều hơn. Trước đó, cao tốc Hà Nội – Hải Phòng là tuyến đường đầu tiên áp dụng 100% thu phí không dừng kể từ ngày 1 tháng 6 năm 2022.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. LK-99 (từ Lee‒Kim‒1999) là một chất siêu dẫn tiềm ẩn ở nhiệt độ phòng có bề ngoài màu xám đen.:8 Nó có cấu trúc lục giác được biến đổi một chút từ chì ‒ apatit, bằng cách đưa vào một lượng nhỏ đồng. Vật liệu lần đầu tiên được phát hiện và sản xuất bởi một nhóm các nhà nghiên cứu bao gồm Sukbae Lee (이석배) và Ji-Hoon Kim (김지훈) từ Đại học Hàn Quốc.:1 Nhóm khẳng định nó hoạt động như một chất siêu dẫn ở áp suất xung quanh và dưới .:1 Kể từ ngày 3 tháng 8 năm 2023, quá trình tổng hợp LK-99 và quan sát tính siêu dẫn của nó ở bất kỳ nhiệt độ nào chưa được đánh giá ngang hàng hoặc sao chép độc lập. Thông báo đã được chia sẻ rộng rãi và phản ứng của giới khoa học chủ yếu là hoài nghi do tính chất phi thường của các tuyên bố, sự thất bại lặp đi lặp lại của các tuyên bố trước đó về chất siêu dẫn ở nhiệt độ phòng, cũng như các sai sót và mâu thuẫn trong quá trình xác định trước. bài báo đã xuất bản. Các nhóm độc lập đang cố gắng sao chép công việc của nhóm Hàn Quốc, dự kiến ​​sẽ có kết quả vào tháng 8 năm 2023 nhờ phương pháp sản xuất vật liệu đơn giản. Các nghiên cứu ban đầu công bố khám phá đã được tải lên kho lưu trữ truy cập mở của các bản in điện tử arXiv. Lee tuyên bố rằng các bài báo in sẵn đã tải lên không đầy đủ, trong khi đồng tác giả Hyun-Tak Kim (김현탁) tuyên bố rằng một trong những bài báo có khiếm khuyết. Tính chất hóa học. Thành phần hóa học của LK-99 xấp xỉ Pb9Cu(PO4)6O sao cho—so với chì-apatite nguyên chất (Pb10(PO4)6O):5—xấp xỉ một phần tư ion Pb(II) ở vị trí 2 của cấu trúc apatit bị thay thế bởi ion Cu(II).:9 Lee "và cộng sự" cung cấp phương pháp tổng hợp hóa học vật liệu LK-99:2 bằng cách sản xuất lanarkite từ hỗn hợp mol 1:1 của bột chì(II) oxit (PbO) và chì(II) sunfat (Pb(SO4)), sau đó nung nóng ở trong 24 giờ: PbO + Pb(SO4) → Pb2(SO4)O Ngoài ra, đồng(I) photphua (Cu3P) được sản xuất bằng cách trộn bột đồng (Cu) và phốt pho (P) theo tỷ lệ mol 3:1 trong ống kín dưới chân không và được nung nóng đến trong 48 giờ::3 Cu + P → Cu3P Các tinh thể lanarkite và đồng phosphide được nghiền thành bột, đặt trong một ống kín dưới chân không và nung nóng đến trong khoảng 5‒20 giờ::3 Pb2(SO4)O + Cu3P → Pb10-xCux(PO4)6O + S (g), trong đó (0.9 x 1.1) Tính chất vật lý. Vật liệu này được cho là chất siêu dẫn ở nhiệt độ phòng.:1 Các bài báo đã xuất bản ban đầu không khẳng định đã nhìn thấy các đặc điểm rõ ràng của tính siêu dẫn, điện trở bằng không và hiệu ứng Meissner, nhưng cho thấy vật liệu thể hiện các đặc tính từ trường mạnh, bao gồm một video về mẫu vật liệu bay lên một phần trên đỉnh của một vật liệu nam châm lớn, tương quan với tính siêu dẫn. Vì nhiều vật liệu có vẻ giống như những ứng cử viên tiềm năng cho tính siêu dẫn nhiệt độ cao, ngoài chế độ không có điện trở và hiệu ứng Meissner rõ ràng, các nhà nghiên cứu thường cũng chứng minh các tính chất dự kiến ​​khác như ghim từ thông, độ nhạy từ trường AC, hiệu ứng Josephson, trường và dòng tới hạn phụ thuộc vào nhiệt độ, hoặc nhiệt dung riêng tăng đột ngột xung quanh nhiệt độ tới hạn. Kể từ ngày 1 tháng 8, không có thí nghiệm nào trong số này được quan sát bởi thí nghiệm ban đầu hoặc các lần sao chép cố gắng. Cơ chế đề xuất cho hiện tượng siêu dẫn. Việc thay thế một phần ion Pb2+ (đo 133 picometre) bằng ion Cu2+ (đo 87 picometre) được cho là làm giảm 0,48% thể tích, tạo ra ứng suất bên trong vật liệu.:8 Ứng suất bên trong được cho là gây ra giếng lượng tử dị tiếp giáp giữa Pb(1) và oxy trong phốt phát ([PO4]3−) tạo ra giếng lượng tử siêu dẫn (SQW).:10 Lee "và cộng sự." tuyên bố cho thấy LK-99 thể hiện phản ứng với từ trường (có khả năng là do hiệu ứng Meissner) khi lắng đọng hơi hóa học được sử dụng để áp dụng LK-99 cho mẫu đồng không có từ tính.:4 Chì-apatite tinh khiết là chất cách điện, nhưng Lee "et al." khẳng định đồng-chì-apatite pha tạp tạo thành LK-99 là chất siêu dẫn, hoặc ở nhiệt độ cao hơn, là kim loại.:5 Họ không tuyên bố đã quan sát thấy bất kỳ thay đổi nào trong hành vi qua nhiệt độ chuyển tiếp.#đổi Các cơ chế của bài báo dựa trên một bài báo năm 2021 của Hyun-Tak Kim mô tả một lý thuyết siêu dẫn "BR-BCS" mới kết hợp lý thuyết cổ điển về sự chuyển đổi chất cách điện kim loại với lý thuyết Bardeen–Cooper–Schrieffer tiêu chuẩn về tính siêu dẫn. Họ cũng sử dụng các ý tưởng từ lý thuyết siêu dẫn lỗ trống bởi J.E.Hirsch, một công trình gây tranh cãi khác. Vào ngày 1 tháng 8 năm 2023, ba nhóm độc lập đã công bố các phân tích về LK-99 với lý thuyết hàm mật độ (DFT). Sinéad Griffin của Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley đã phân tích nó với Gói mô phỏng khởi đầu Vienna Ab, cho thấy rằng cấu trúc của nó sẽ có các dải phẳng cô lập tương quan, một trong những dấu hiệu của chất siêu dẫn nhiệt độ chuyển tiếp cao. Si và Held đã tìm thấy các dải phẳng tương tự và phỏng đoán rằng LK-99 là một chất cách điện Mott hoặc chuyển điện tích, rằng sự pha tạp electron hoặc lỗ trống là cần thiết để làm cho nó (siêu) dẫn điện. Cái tên LK-99 được đặt theo tên viết tắt của hai nhà khám phá Sukbae Lee và Ji-Hoon Kim, và năm khám phá (1999). Cặp đôi này ban đầu làm việc với Giáo sư Tong-Shik Choi () tại Đại học Hàn Quốc vào những năm 1990. Năm 2008, các nhà nghiên cứu từ Đại học Hàn Quốc đã thành lập Trung tâm Nghiên cứu Năng lượng Lượng tử (퀀텀 에너지연구소; còn được gọi là Q-Centre). Lee sau này trở thành Giám đốc điều hành của Q-Centre và Kim sẽ trở thành giám đốc nghiên cứu và phát triển (RD) tại Q-Centre. Lịch sử xuất bản. Lee đã tuyên bố rằng vào năm 2020, một bài báo đầu tiên đã được gửi cho "Nature", nhưng đã bị từ chối. Nghiên cứu được trình bày tương tự về chất siêu dẫn ở nhiệt độ phòng của Ranga P. Dias đã được xuất bản trên "tạp chí Nature" vào đầu năm đó và nhận được sự hoài nghi—bài báo của Dias sau đó sẽ bị rút lại vào năm 2022 sau khi dữ liệu của nó bị phát hiện là sai lệch. Vào năm 2020, Lee và Ji-Hoon Kim đã nộp đơn đăng ký bằng sáng chế. Đơn đăng ký bằng sáng chế thứ hai (liệt kê thêm Young-Wan Kwon), đã được nộp vào năm 2021, được xuất bản vào ngày 3 tháng 3 năm 2023. Vào ngày 4 tháng 4 năm 2023, đơn đăng ký nhãn hiệu của Hàn Quốc cho "LK-99" đã được nộp bởi Q-Centre. Vào tháng 2 năm 2023, Q-Centre đã xuất bản một video trên YouTube tuyên bố thể hiện các đặc tính từ tính của một lớp mỏng LK-99 được lắng đọng bằng nhiệt trên một tấm đồng. Các bài báo học thuật và bản thảo. Một loạt các ấn phẩm học thuật tóm tắt những phát hiện ban đầu đã ra mắt vào năm 2023, với tổng cộng bảy tác giả trên bốn ấn phẩm. Vào ngày 31 tháng 3 năm 2023, một bài báo bằng tiếng Hàn, "Xem xét phát triển chất siêu dẫn áp suất xung quanh ở nhiệt độ phòng (LK-99)", đã được gửi tới "Tạp chí Công nghệ Tinh thể và Tăng trưởng Tinh thể Hàn Quốc". Nó được chấp nhận vào ngày 18 tháng 4, nhưng mãi đến ba tháng sau mới được đọc rộng rãi. Vào ngày 22 tháng 7 năm 2023, hai bản in trước đã xuất hiện trên arXiv. Một người đã liệt kê Young-Wan Kwon, cựu CTO của Q-Centre , là tác giả thứ ba. Bản in trước thứ hai được liệt kê là tác giả thứ ba Hyun-Tak Kim, cựu nghiên cứu viên chính tại Viện Nghiên cứu Điện tử Viễn thông và là giáo sư tại Đại học William Mary. Vào ngày 23 tháng 7, các phát hiện cũng đã được gửi tới "APL Materials" để bình duyệt. Vào ngày 28 tháng 7 năm 2023, Kwon đã trình bày những phát hiện tại một hội nghị chuyên đề được tổ chức tại Đại học Hàn Quốc. Cùng ngày hôm đó, Yonhap News Agency đã đăng một bài báo trích lời một quan chức của Đại học Hàn Quốc nói rằng Kwon đã không còn liên lạc với trường Đại học. Bài báo cũng dẫn lời Lee nói rằng Kwon đã rời Viện nghiên cứu Q-Centre bốn tháng trước đó; rằng các bài báo học thuật về LK-99 vẫn chưa kết thúc; và rằng các bài báo đã được tải lên arXiv mà không có sự cho phép của các tác giả khác. Vào ngày 31 tháng 7 năm 2023, một nhóm do Kapil Kumar đứng đầu đã xuất bản một bản in trước trên arXiv ghi lại các nỗ lực sao chép của họ, xác nhận cấu trúc bằng phương pháp tinh thể học tia X (XRD) nhưng không tìm thấy hiện tượng nghịch từ hoặc lực bay lên. Vào ngày 1 tháng 8 năm 2023, một đại diện của Q-Centre nói với SBS News rằng các mẫu ban đầu được đề cập trong bài báo sẽ sớm được công bố ra thế giới để xác minh. Tín dụng tác giả và ma trận liên kết: Các nhà khoa học vật liệu và nhà nghiên cứu chất siêu dẫn đã phản ứng với thái độ hoài nghi. Các chất siêu dẫn có nhiệt độ cao nhất được biết vào thời điểm xuất bản có nhiệt độ tới hạn là ở áp suất trên . Các chất siêu dẫn nhiệt độ cao nhất ở áp suất khí quyển (1 atm) có nhiệt độ tới hạn nhiều nhất là . Vào ngày 2 tháng 8 năm 2023, "Hiệp hội Siêu dẫn và Chất làm lạnh Hàn Quốc" đã thành lập một ủy ban xác minh để phản hồi những tranh cãi và tuyên bố chưa được xác minh về LK-99, nhằm đưa ra kết luận về những tuyên bố này. Ủy ban xác minh do Giáo sư Kim Chang-Young của Đại học Quốc gia Seoul đứng đầu và bao gồm các thành viên của trường, Đại học Sungkyunkwan và Đại học Khoa học và Công nghệ Pohang. Khi thành lập, ủy ban xác minh đã không đồng ý rằng hai bài báo arXiv ngày 22 tháng 7 của Lee "và cộng sự" cũng như các video có sẵn công khai vào thời điểm đó đã hỗ trợ cho tuyên bố LK-99 là chất siêu dẫn. Kể từ ngày 2 tháng 8 năm 2023 , các đặc tính đo được không chứng minh được rằng LK-99 là chất siêu dẫn vì tài liệu được công bố không giải thích đầy đủ cách từ hóa của LK-99 có thể thay đổi, chứng minh công suất nhiệt cụ thể của nó hoặc chứng minh nó vượt qua nhiệt độ chuyển tiếp. Một cách giải thích khác cho hiện tượng bay lên một phần từ trường đã nêu của LK-99 có thể chỉ là từ hiện tượng nghịch từ không siêu dẫn. Phản ứng của công chúng. Tuyên bố về chất siêu dẫn ở nhiệt độ phòng trong bài báo ngày 22 tháng 7 của Lee "et al." đã lan truyền trên các nền tảng truyền thông xã hội vào tuần sau, bao gồm cả Twitter. Bất chấp sự quan tâm từ các nhà bình luận , các nhà khoa học được báo chí phỏng vấn vẫn hoài nghi.. Một video từ Đại học Khoa học và Kỹ thuật Hoa Trung được tải lên vào ngày 1 tháng 8 năm 2023 dường như cho thấy một mẫu LK-99 có kích thước micromet đang bay lên đã lan truyền trên mạng xã hội Trung Quốc. Thu về hàng triệu lượt xem, nó trở thành video được xem nhiều thứ hai trên Bilibili vào ngày hôm sau. Một nhà nghiên cứu từ Viện Khoa học Trung Quốc từ chối bình luận về đoạn video cho báo chí, bác bỏ tuyên bố này là "lố bịch". Sự phấn khích của công chúng tăng lên sau khi video xuất hiện trên các phương tiện truyền thông xã hội phương Tây, với một thị trường dự đoán nhanh chóng đặt cơ hội sao chép thành công là 60%. AKhi chủ đề về LK-99 trở thành xu hướng trên Twitter trong nhiều ngày vào đầu tháng 8, người dùng bắt đầu tạo meme về "đá nổi" và đề xuất cổ phiếu hỗ trợ trong chất siêu dẫn. Báo chí đồng thời đưa tin rằng nghiên cứu này đã khiến cổ phiếu công nghệ của Hàn Quốc và Trung Quốc tăng đột biến. Nỗ lực sao chép. Kể từ ngày 3 tháng 8 năm 2023, thử nghiệm vẫn chưa được sao chép thành công, mặc dù các thử nghiệm ban đầu đã được hoàn thành vào năm 2020. Chưa có nỗ lực sao chép nào được đánh giá ngang hàng. Sau khi phát hành ấn phẩm vào tháng 7 năm 2023, các nhóm độc lập báo cáo rằng họ đã bắt đầu cố gắng tái tạo quá trình tổng hợp, với kết quả ban đầu dự kiến ​​​​trong vòng vài tuần. Tuy nhiên, mặc dù kết quả tích cực có thể đến nhanh chóng, nhưng kết quả tiêu cực lại đến chậm, vì "việc làm giả cần phải xác minh tất cả các khả năng và sẽ mất rất nhiều thời gian." Những nỗ lực đầu tiên đã công bố kết quả không quan sát thấy hiện tượng bay lên hoặc nghịch từ, và các mẫu của họ có điện trở suất cao. Không có bài kiểm tra nào được công bố về khả năng ghim thông lượng hoặc nhiệt dung cụ thể. Một số kết quả chưa được công bố có các video ngắn đã nhận được sự quan tâm lớn của công chúng. Vào ngày 1 tháng 8 năm 2023, một nhóm nghiên cứu tại Đại học Khoa học và Kỹ thuật Hoa Trung ở Trung Quốc đã báo cáo rằng họ đã tạo ra các mảnh nhỏ cho thấy khả năng bay ngược từ trường trong lần thử thứ hai. Vào ngày 2 tháng 8 năm 2023, một nhóm xung quanh Giáo sư Sun Yue tại Đại học Đông Nam, tuyên bố đã đo được điện trở bằng 0 trong một vảy LK-99 lên đến nhiệt độ 110 K trong một video trực tuyến. Các chuyên gia trong lĩnh vực này bày tỏ nghi ngờ (từ Đại học Maryland) rằng kết quả của họ trông giống như một vật phẩm đo lường lớn, không cho thấy mức giảm dự kiến ​​về điện trở bằng 0, khá nhiễu và không thể đo điện trở dưới 10 µΩ, mức cao đối với phép đo chất siêu dẫn. Nghiên cứu thực nghiệm. Chú thích kết quả: Thành công một phần Thất bại một phần Nghiên cứu lý thuyết. Trong các bài báo ban đầu, các giải thích lý thuyết cho các cơ chế siêu dẫn tiềm ẩn trong LK-99 là không đầy đủ. Các phân tích sau đó của các phòng thí nghiệm khác đã bổ sung thêm các mô phỏng và đánh giá lý thuyết về các đặc tính điện tử của vật liệu từ các nguyên tắc đầu tiên.
Tinh vân Đồng hồ cát Tinh vân Đồng hồ Cát  (còn được gọi là MyCn 18 [2] ) là một tinh vân lưỡng cực trẻ trong chòm sao Thương Dăng. Nó được phát hiện bởi Annie Jump Cannon và Margaret W. Mayall trong quá trình họ làm việc trên Danh mục Henry Draper mở rộng (danh mục được xây dựng từ năm 1918 đến năm 1924). Vào thời điểm đó, nó được chỉ định đơn giản là một tinh vân hành tinh nhỏ mờ nhạt. Các kỹ thuật chụp ảnh và kính viễn vọng được cải tiến nhiều đã cho phép Romano Coradi và Hugo Schwarz phát hiện ra hình dạng đồng hồ cát của tinh vân này trong các bức ảnh được chụp trong giai đoạn 1991–1992 tại Đài thiên văn Nam châu Âu (ESO). [3]Người ta phỏng đoán rằng hình dạng đồng hồ cát của MyCn 18 được tạo ra bởi sự giãn nở của một cơn gió sao nhanh bên trong một đám mây đang giãn nở chậm, dày đặc hơn ở gần đường xích đạo so với các cực của nó. Màu sắc sống động do tinh vân tỏa ra là kết quả của các 'lớp vỏ' khác nhau của các nguyên tố bị trục xuất khỏi ngôi sao đang chết dần, trong trường hợp này là heli, nitơ, oxy và carbon. Một "Tinh vân Đồng hồ cát" khác nằm bên trong tinh vân Lagoon.
Sargocentron inaequalis là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1985. Tính từ định danh "inaequalis" trong tiếng Latinh có nghĩa là “không bằng nhau”, hàm ý đề cập đến độ dài đa dạng của các gai nhỏ ở rìa sau nắp mang của loài cá này. Dornburg và cộng sự (2012) đã đề xuất chuyển "S. coruscum" sang chi "Neoniphon" dựa vào phát sinh chủng loại phân tử của họ, tuy nhiên điều này vẫn chưa được chấp nhận rộng rãi. Phân bố và môi trường sống. "S. inaequalis" có phân bố tập trung chủ yếu ở Tây Ấn Độ Dương, được ghi nhận tại quần đảo Comoro, Seychelles, Réunion, quần đảo Chagos và bờ tây Ấn Độ. Có ghi nhận về sự xuất hiện của loài này tại Kiribati ở Trung Thái Bình Dương nhưng cần thêm phân tích kiểu gen. "S. inaequalis" sống trên các rạn san hô trong đầm phá, được tìm thấy ở độ sâu khoảng 6–10 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. inaequalis" là 12 cm. Loài này có màu đỏ nhạt, rìa vảy đỏ đậm hơn với các sọc đỏ tươi dọc theo các hàng vảy ở hai bên lườn. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 13; Số gai ở vây hậu môn: 4 (gai thứ 3 dài nhất); Số tia vây ở vây hậu môn: 9.
Toda Makoto ( (Hộ-Điền Chân-Cầm), Toda Makoto 9 tháng 10 năm 1996 –) là một nhà biên kịch, đạo diễn và cựu nữ diễn viên khiêu dâm người Nhật Bản. Tại thời điểm ra mắt ngành phim khiêu dâm, cô thuộc về công ti Bambi Promotion, và sau đó đã chuyển sang công ti con chuyên nghiệp Bstar. Sau khi nghỉ việc, cô thuộc về công ti makolin house (まこりんハウス). Cô có bố làm nghề tự do và mẹ là một người sùng đạo. Cô được coi là thành viên thế hệ thứ 3 của một tôn giáo mới và gia đình cô được coi là một gia đình bất hòa. Khi học cấp hai, cô đã nhận thấy sự mâu thuẫn trong niềm tin tôn giáo của bố mẹ cô và đã phản ứng lại. Dần dần, cô bắt đầu cảm thấy khó sống được tại nhà cũng như giao tiếp với những người xung quanh. Khi cô học đại học, cô đã chọn một trường (trường Cao đẳng Nghệ thuật) ở xa nhà bố mẹ cô để cô có thể dọn ra ở riêng. Cô đã trả học phí một phần với học bổng, và sau này đã trả hết nợ học phí với công việc nữ diễn viên khiêu dâm. Tháng 6/2016, cô ra mắt ngành phim khiêu dâm từ nhãn phim Seishun Jidai (Tuổi trẻ) mới của hãng SOD với phim ""Tôi muốn quan hệ tình dục" Trinh nữ 19 tuổi Toda Makoto độc quyền của SOD ra mắt ngành" (「私、Hがしてみたいんです」 戸田真琴 19歳 処女 SOD専属AVデビュー). Trong một cuộc phỏng vấn sau này, cô đã nói rằng lí do ra mắt ngành là mặc dù cô trước đây có các quan điểm về tình dục bắt nguồn từ môi trường gia đình đã viết ở trên, cô đã nghĩ rằng "Tôi đã đến ngõ cụt của cuộc đời, vì thế tôi nên vứt bỏ nó đi". Vào tháng 10, cô đã tham gia nhóm thần tượng Harajuku Bambina. Cô đã chuyển nhãn phim sang SOD Star vào tháng 11. Tháng 3/2017, cô đã nhận giải Người mới đến và giải Sản phẩm (SOD Seishun Jidai) tại sự kiện "Tôi muốn đi cùng cô gái đó qua con ngõ nhỏ Web Grand Prix 2016" của Tokyo Sports. Năm 2017, cô đã tham gia cuộc thi MissiD 2018 của Kōdansha và đã vượt qua vòng loại. 27/6/2017, cô đã nhận giải Ōmori Seiko hạng 1. Ngày 4/8 cô đã tốt nghiệp nhóm Harajuku Bambina. Ngày 3/11, cô đã được chọn làm người thắng giải MissiD 2018 đã nhắc đến ở trên. Tháng 5/2019, cô nhận giải Chủ đề tại Giải thưởng phim người lớn DMM-R18 2018. Vào cùng tháng cô cũng nhận giải Nữ diễn viên mới tại Giải Phim hồng lần thứ 30. Tháng 11/2018, cô được đề cử cho giải Nữ diễn viên tại Giải thưởng truyền hình phim khiêu dâm Sky PerfecTV! 2019. Cô đã nhận giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất vào ngày 12/3/2019. Năm 2019, cô thông báo sẽ bắt đầu hoạt động với tư cách là đạo diễn với "Dự án bộ sưu tập phim thử nghiệm đạo diễn mới Toda Makoto". Dự án là kết quả của buổi gọi vốn 2 triệu yên để sản xuất phim, điều mà cô đã làm được trong vòng 2 giờ. Cuối cùng, cô đã gọi vốn được 3 lần mục tiêu với khoảng 6 triệu yên từ 450 người ủng hộ, và dự án trở nên nổi tiếng. Phim do cô đạo diễn "Sự vĩnh hằng trôi qua" (永遠が通り過ぎていく), trong đó bao gồm 3 phim ngắn, đã được trình chiếu tại các rạp vào ngày 20/12/2019 như một lời mời khán giả đến với sự kiện MOOSIC LAB 2019. Tháng 12/2020, cô xếp thứ 14 trong bảng "FLASH 2020 BEST100 diễn viên đang hoạt động gợi cảm nhất" được bầu chọn bởi độc giả. Tháng 4/2021, cô xếp thứ 24 trong bảng "bầu cử nữ diễn viên phim khiêu dâm SEXY đang hoạt động 2021" của Asahi Geino. Tháng 8 cùng năm, cô xếp thứ 23 trong "Bảng xếp hạng FLASH 2021 diễn viên nữ gợi cảm chọn bởi 300 độc giả". Tháng 4/2021, cô đã bắt đầu dự án "I‘m a Lover, not a Fighter." cùng với nhiếp ảnh gia Īda Erika. Cô đảm nhận phần đạo diễn, thiết kế trang phục, viết quản cáo, Với phim cuối cùng phát hành vào tháng 12/2021, cô kết thúc hợp đồng độc quyền với SOD, 5 năm sau khi cô tốt nghiệp nhãn phim Seishun Jidai. Thêm vào đó, vào ngày 14/12/2021 cô thông báo trên tạp chí FLASH của Kobunsha rằng sẽ nghỉ việc nữ diễn viên khiêu dâm vào tháng 1/2023. Cô sẽ hoạt động độc quyền cho FALENO trong năm còn lại, và sẽ tiếp tục hoạt động công chúng sau khi nghỉ việc nữ diễn viên khiêu dâm. Mặc dù cô coi nhiệm vụ của bản thân là sáng tạo nội dung, cô đã nói rằng cô không muốn làm đạo diễn cho chính phim mình đóng. Cô đứng thứ 10 trong bảng xếp hạng nữ diễn viên gợi cảm năm 2021 của tạp chí Kobunsha FLASH. Từ năm 2022, cô là nhà tạo mẫu của dự án ban nhạc hư cấu "APL". Ngày 13-14/9, cô xuất hiện với tư cách ca sĩ tại "Buổi kỉ niệm 10 năm Millegen LIVE Sweet Memories" được tổ chức tại Ruido Harajuku ở Tokyo. 5/12/2022, phim nghỉ việc của cô "Toda Makoto nghỉ việc. Điều cuối cùng tôi muốn làm" (戸田真琴、引退。私が最後にやりたかったこと) đã được FALENO phát hành. Bản đĩa DVD của phim được phát hành vào ngày 12/1/2023. Phim đã xếp thứ 2 trong bảng xếp hạng sàn video FANZA hàng tuần ngày 5/12. 31/1/2023, cô kết thúc các hoạt động dưới tên "Nữ diễn viên khiêu dâm・Toda Makoto" với buổi diễn trực tiếp "Toda Makoto Last Show『Sweet Sweet Beginning』" tại Moon Romantic. Vào tháng 5, tiểu thuyết cá nhân đầu tiên của cô "Đừng đi đến đó" (そっちにいかないで) đã được phát hành. Mặc dù cô muốn tách riêng hoạt động viết lách và nhà quay phim với chủ đề tình dục, cô vẫn sử dụng tên Toda Makoto ngay cả sau khi nghỉ việc nữ diễn viên khiêu dâm vì cô tin rằng thật thú vị khi để các hoạt động này liên kết lại. Yoshida Gō, người quen của cô từ khi ông là giám khảo MissiD đã khuyến khích cô thật sự không nên đổi tên. Sở thích của cô là chỉnh sửa video. Khẩu hiệu của cô là "Thật là một con vật nhỏ dâm đãng". Khi học trung học cô là chủ tịch câu lạc bộ nghệ thuật. Cô cũng là phó chủ tịch hội học sinh. Cô lớn lên trong hoàn cảnh đặc biệt khi bố mẹ cô tham gia một tôn giáo mới. Mặc dù bản thân cô không sùng đạo, cô đã không rời tôn giáo để tránh rạn nứt quan hệ với bố mẹ. Vì mẹ cô kì thị nam giới, cô được dạy bảo tuyệt đối không quan hệ tình dục trước hôn nhân. 3 bộ phim cô yêu thích nhất là "Mystery Train, Cuộc sống tươi đẹp" và "Stand by Me". Khi cô còn nhỏ, cô không thể nói lên ý kiến của mình để nghe lời mẹ. Điều này ảnh hưởng đến tính cách của cô khi trưởng thành, vì cô không thể từ chối hay phản bác người khác và có thể thay đổi ý kiến khi ở một mình. Cô đã nói tằng "Đóng phim khiêu dâm là được đầu thai sang thế giới khác" và ngoại trừ lúc bắt đầu ra mắt ngành, tính cách thật của cô đã không được thể hiện trong các vai diễn. Lí do cho điều này là bằng cách thể hiện nhiều hình ảnh của bản thân, có thể đạt được sự cân bằng, và khi làm theo ý muốn của mình, cô muốn được tạo hình kiểu "đáng yêu", và điều đó có thể không phải kiểu "gợi cảm" mà người quay phim hay đạo diễn mong muốn. Tuy nhiên, để các câu hỏi được trả lời rõ ràng và tránh nhầm lẫn, các câu hỏi và gợi ý cho cảnh quay sẽ được cô hỏi nhân viên trực tiếp. Đối với việc cô rời ngành phim khiêu dâm, cô đã nói rằng "Tôi nghỉ vì tôi nghĩ tôi có thể tiếp tục sống (ngay cả khi không làm nữ diễn viên khiêu dâm nữa)." Ngoài ra, mặc dù cô coi việc xuất hiện trong phim khiêu dâm là tốt cho mình, cô không muốn ai bắt chước bản thân, nói rằng "Nếu các bạn của tôi đi đóng phim, tôi sẽ làm mọi thứ có thể để ngừng họ lại." Cô cũng làm việc với tư cách là một người phụ trách chuyên mục, tuy nhiên mặc dù cô thích biên tập các nhật kí và lá thư, cô nói rằng cô không giỏi viết lách. Vì cô lớn lên trong môi trường không tốt, cô miêu tả bản thân là người có "lòng tự trọng thấp" (với cô là ổn, nhưng cô nghĩ mọi người đánh giá lòng tự trọng của cô là thấp).
David B. McCall, Jr. (31 tháng 3 năm 1924 – 17 tháng 2 năm 2004) là một chủ ngân hàng và chính trị gia người Mỹ, ông là thị trưởng Plano, Texas từ năm 1956 đến năm 1960. Trong sự nghiệp kinh doanh, McCall đã thành lập và giữ chức vụ CEO của Hiệp hội Tiết kiệm và Khoản vay Plano trong hơn 25 năm trước khi sụp đổ vào năm 1989. Năm 1997, McCall bị kết án gian lận vì đã tạo 25 triệu đô la trong hồ sơ cho vay gian lận và bị tuyên phạt 5 năm tù. Vài ngày trước khi qua đời vào năm 2004, McCall được Tổng thống George W. Bush xá tội. McCall sinh năm 1924 tại cộng đồng chưa hợp nhất Snow Hill, ngay phía bắc Farmersville, thuộc Quận Collin, Texas. Ông nhận bằng từ Đại học Công nghệ Louisiana và Đại học Nam Giám lý. Sau đại học, McCall gia nhập Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ. Khi kết thúc thời gian phục vụ trong Thủy quân lục chiến, McCall và vợ Nellie chuyển đến Plano vào năm 1946, khi dân số của thành phố khoảng 1.500 người. Ông là hiệu trưởng trường tiểu học và huấn luyện viên bóng rổ từ năm 1952 đến năm 1955. Sự nghiệp kinh doanh. Năm 1955, McCall mua một công ty bảo hiểm ở Plano. Sau đó, ông thành lập Hiệp hội Tiết kiệm và Khoản vay Plano vào năm 1963 và giữ chức chủ tịch kiêm CEO trong 26 năm cho đến khi ngân hàng giải thể vào năm 1989 trong cuộc khủng hoảng tín dụng. Ông cũng tham gia vào một nhóm đã mua quyền kiểm soát cổ phần trong Ngân hàng Quốc gia Thứ nhất của Plano, ông giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị trong 13 năm. Sự nghiệp chính trị. McCall là thị trưởng của Plano từ năm 1956 đến năm 1960. Ông giành chiến thắng trong cuộc bầu cử đầu tiên vào năm 1956 với 276 phiếu, trong khi đối thủ ông giành 60 phiếu. Trong nhiệm kỳ của McCall, dân số thành phố tăng gấp đôi và thành phố đã lắp đặt chiếc điện thoại thứ 1000. Cáo buộc hình sự. Vào tháng 8 năm 1995, McCall và bốn bị cáo khác, bao gồm Jack Harvard (thị trưởng Plano từ năm 1982 đến năm 1990) bị truy tố với cáo buộc dàn dựng một âm mưu chuyển các khoản vay từ ngân hàng này sang ngân hàng khác. Công tố viên buộc tội các bị cáo muốn che giấu những khó khăn của ngân hàng với thanh tra ngân hàng. Vào ngày 10 tháng 10 năm 1996, McCall nhận tội và bị kết án 5 năm tù giam, 90 ngày quản thúc tại gia và 5 năm tạm tha có giám sát. Ông còn buộc phải trả 100.000 đô la tiền bồi thường. McCall ngồi tù 6 tháng trước khi được trả tự do. Harvard nhận tội và bị kết án 2 năm tù giam. Tổng thống xá tội. Bốn ngày trước khi McCall qua đời, ông được Tổng thống George W. Bush xá tội. Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ Kay Bailey Hutchinson và nghị sĩ Ralph Hall đã bảo lãnh tính cách đạo đức của ông trong đơn xin xá tội của McCall. Đây là lần thứ tám Tổng thống Bush sử dụng quyền hạn xá tội. Mối quan hệ gia đình McCall với các quan chức chính quyền Bush, bao gồm Tổng chưởng lý Alberto Gonzalez, đã dẫn đến nghi ngờ về sự thiên vị. Quá trình xá tội kết thúc chỉ trong hai đến ba ngày. Luật sư Hoa Kỳ cho Khu Đông Texas Matthew Orwig ban đầu phản đối việc xá tội vì không tuân thủ theo thủ tục. McCall và vợ có hai con trai, cả hai đều tham gia chính trị ở Texas. Brian McCall đại diện cho khu vực Plano tại Hạ viện Texas từ năm 1990 đến năm 2010 trước khi từ chức để trở thành hiệu trưởng của Hệ thống Đại học Texas. David McCall III là chủ tịch đầu tiên của Dallas Area Rapid Transit (DART), cơ quan giao thông công cộng phục vụ vùng đô thị phức hợp Dallas–Fort Worth. Vào tháng 2 năm 2004, Plano khánh thành một quảng trường ở trung tâm thành phố để vinh danh McCall năm ngày trước khi ông được Tổng thống Bush xá tội. Ông có biệt hiệu là "Mr. Plano."
Heba Saadia (, cũng viết là "Saadieh") là một trọng tài bóng đá người Palestine. Heba Saadia sinh ra trong một gia đình người Palestine ở Trại Yarmouk, một cộng đồng người tị nạn Palestine tại thủ đô Damascus, Syria. Cô bắt đầu chơi bóng với nguyện vọng thi đấu cho đội tuyển quốc gia Palestine và theo học ngành giáo dục thể chất tại trường đại học ở Damascus. Cô trở thành trọng tài sau khi không thể tiếp tục sự nghiệp cầu thủ của mình. Saadia cân nhắc việc làm trọng tài khi cô thấy một nhóm trọng tài toàn đàn ông đang tập huấn và sau khi hỏi về sự thiếu nữ, nhóm đã đề nghị cô tham gia. Ở Syria, cô là trọng tài thứ tư trong các trận đấu của giải quốc nội. Khi phải chạy trốn khỏi Syria do nội chiến nổ ra, đầu tiên cô chuyển đến Malaysia và sau đó là Stockholm, Thụy Điển, tại đây cô nhận được giấy phép trọng tài FIFA. Saadia đã làm trọng tài cho các trận đấu thuộc giải hạng 1 ở Thụy Điển và nhận được huy hiệu quốc tế vào năm 2016. Ngoài hiệp hội bóng đá của các quốc gia mà cô làm việc, Saadia còn tập huấn với Hiệp hội Bóng đá Palestine (PFA) và Liên đoàn bóng đá châu Á (AFC) để rèn luyện thể lực, mong muốn trở nên xuất sắc trong vai trò trọng tài. PFA và AFC đã đưa ra các báo cáo thường xuyên về quá trình đào tạo của cô cho FIFA và được tổ chức này phản hồi. Sau khi bắt chính tại Cúp bóng đá nữ châu Á và Thế vận hội Mùa hè 2020, cũng như ở môn bóng đá quốc tế nam tại Giải đấu Maurice Revello và Cúp bóng đá U-20 châu Á 2023, Saadia được chỉ định làm trọng tài của Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2023 vào tháng 1 năm 2023 , trở thành trọng tài người Palestine đầu tiên thuộc bất kỳ giới tính nào được bổ nhiệm điều hành một trận đấu tại vòng chung kết World Cup. Cô sẽ làm trợ lý trọng tài tại giải đấu.
Dương Vạn Lý (楊萬里, ngày 29 tháng 10 năm 1127—ngày 15 tháng 6 năm 1206), tự Đình Tú (延秀), hiệu Thành Trai (誠齋), thuỵ hiệu Văn Tiết (文節), là nhà thơ Trung Quốc và nhà chính trị. Một đời ông chống lại nhà Kim ở phương bắc, cùng với Vưu Mậu (尤袤; 1127 - 1194), Phạm Thành Đại (范成大; 1126 - 1193), Lục Du (陸游; 1125 - 1210) hợp xưng lại là "Trung hưng tứ đại thi nhân" (中興四大詩人) nhà Nam Tống. Cùng với Âu Dương Tu (歐陽修; 1007 - 1072), Dương Bang Nghệ (楊邦乂), Hồ Thuyên (胡銓; 1102 - 1180), Chu Tất Đại (周必大; 1126 - 1204), Văn Thiên Tường (文天祥; 1236 - 1283) hợp xưng lại lại là "Ngũ trung nhất tiết" (五忠一節). Ông quê ở Cát Châu (吉州), Cát Thuỷ (吉水), sinh đúng vào năm nguyên niên của triều Nam Tống. Năm Thiệu Hưng thứ hai mươi tư (1154), ông đỗ Tiến Sĩ. Ông từng làm "Thái thường bác sĩ" (太常博士) của nhà tù hình ngục ở Quảng Đông, "Thượng thư tả ty lang trung" (尚書左司郎中) kiêm "Thái tử thị độc" (太子侍讀), Bí thư giám (秘書監), , và chức vụ chính thức của ông là "Bảo mô các học sĩ" (寶謨閣學士) . Ông chủ trương chiến đấu chống lại người Kim, giành lại vùng đất đã mất, ủng hộ sự thẳng thắn chính trực, một đời theo đuổi "Chính tâm thành ý" (正心誠意), xem trà (chè, 茶) như cuộc sống của mình. Sau này, do sự chuyên quyền của Hàn Thác Trụ (韓侂冑; 1152 - 1207), ông đã từ quan về ở ẩn mười lăm năm. Một viên quan tên Sử Lương Thúc (史良叔) nhậm chức tại Cát Châu, Tri Châu đã tới thăm Dương Vạn Lý. Trông thấy ngôi nhà cũ kỹ của ông, đã thở dài mà rằng, "Thật là biết làm sao để mưu việc nước, nhưng không biết làm sao mà điều hành gia đình.". Vào ngày 8 tháng 5, năm Khai Tây thứ hai (1206), vì lo lắng và tức giận mà ông đã qua đời. Trước khi mất, ông đã có lời trăn trối cuối cùng “Ta có cái đầu như vậy thì không có tư cách phụng sự báo quốc, chỉ có cô độc và uất hận mà thôi”. Cùng với vợ La Thị (羅氏), họ có bốn trai và ba gái. Con trai của ông là Dương Trưởng Nhụ (楊長孺; 1157—1236), tên ban đầu là "Thọ Nhân" (壽仁), tự là "Bá Tử" (伯子), hiệu là "Đông Sơn" (東山), là một vị quan "An phủ sử" (安撫使) Phúc Kiến kiêm tri châu của Phúc Châu. Lúc đầu, thơ của ông bắt chước trường phái thơ Giang Tây, nhưng sau đó đã đốt bỏ hơn một nghìn tác phẩm của ông thời còn trẻ, và tìm một con đường khác. Ông đã nói trong "Kinh hoát tập tự tự": "Ta đã trước tiên học được từ các quân tử ở Giang Tây, cũng học luật năm chữ của Hậu Sơn (Trần Sư Đạo; 陳師道; 1053 - 1101), đồng thời học luôn cả được kiểu thơ thất tự tuyệt cú của Bán Sơn Lão Nhân (Vương An Thạch; 王安石; 1021 - 1086), và cuối cùng là học kiểu thơ tuyệt cú Đường , ta chợt cảm ngộ nên tạ ơn những người đời Đường và các quý ông Vương, Trần, Giang Tây không dám học hỏi, sau đó ta vui vẻ như thế đó." Cuối cùng cũng chung tự thành một nhà, đó chính là cái gọi là "sự chân thành trung thực" (Thành Trai; 誠齋) trong "Thương lãng thi thoại" (滄浪詩話) của Nghiêm Vũ (嚴羽; ? - 1245).". Đặc điểm của phong cách Thành Trai là hài hước, sôi nổi và tự nhiên, trái ngược với sự thẳng thừng của "trường phái thơ Giang Tây". Điều này đóng một vai trò quan trọng trong sự thay đổi của bầu không khí thi ca lúc bấy giờ. "Tống thi tuyển chú" (宋詩選注) của Tiền Chung Thư (錢鍾書; 1910 - 1998) nói rằng "vào thời điểm đó, Dương Vạn Lý là trung tâm chính của sự biến đổi thơ ca, tạo ra một phong cách viết mới mẻ và hăng hái, không bị bảo thủ cứng nhắc." Do đó, Nghiêm Vũ chỉ trích dẫn ""Phong cách Dương Thành Trai", không đề cập đến "Phong cách Lục Phóng Ông" hay "Phong cách Phạm Thạch Hồ". Nhưng cũng tin rằng "về mặt lý thuyết, Dương Vạn Lý đã không nhảy ra khỏi cái bẫy của cái gọi là" không có từ nào là không có nguồn gốc"... và những từ thông tục mà ông sử dụng đều lấy từ các tư liệu tham khảo, là những phần "kỳ lạ" hơn của thổ ngữ." Ông đã sáng tác hơn 20.000 bài thơ, trong đó có 4.200 bài thơ còn tồn tại, có 133 bài còn hoàn chỉnh, có tên là "Thành Trai tập" (誠齋集) (bao gồm mười tuyển tập thơ và các bài viết khác nhau). Ngoài ra còn có bốn mươi hai tập "Dương Văn Tiết công thi tập" (楊文節公詩集). Ông cũng là tác giả của tuyển tập "Thành Trai thi thoại" (誠齋詩話). Nổi tiếng nhất là "Ngô Hoát Phú" (浯溪賦) và "Hải Phú" (海賦). Chỉ còn 15 bài còn tồn tại tới ngày nay. Ông cũng là một người thông thạo về "dị truyện" (易), và có 20 tập "Thành Trai dị truyện" (誠齋易傳), nhưng bị nghi ngờ bởi các chứng cứ lịch sử của "dị truyện". Tống sử, Quyển 433, Tiểu sử 192 (宋史 卷四百三十三 列傳第一百九十二)
Aalen ( ]#đổi ) là thủ phủ và là thị trấn lớn nhất của huyện Ostalbkreis, thuộc bang Baden-Württemberg, Đức. Nơi đây nằm cách Stuttgart khoảng về phía đông và cách Ulm phía bắc. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Essingen là một đô thị thuộc Ostalbkreis, bang Baden-Württemberg, Đức. Nơi đây nằm cách Stuttgart khoảng 73 km về phía đông. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Hà Minh Tuân (1929–1992) là một nhà văn Việt Nam. Ông được biết đến nhiều nhất với cuốn tiểu thuyết "Vào đời" xuất bản lần đầu vào năm 1963. Những năm đầu đời. Hà Minh Tuân, tên khai sinh là Nguyễn Văn Trí, sinh ngày 10 tháng 2 năm 1929 tại xã Toàn Thắng, huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên. Sinh ra trong một gia đình công chức Hà Nội nghèo, từ nhỏ ông đã phải vừa đi học vừa làm thuê cho một hiệu buôn để kiếm tiền trang trải. Tuy vậy, thành tích học tập của ông lại rất khá và ông đã được cấp học bổng vào trường Bưởi ở tuổi 14. Trong thời gian học tại trường, ông sớm bị ảnh hưởng bởi cách mạng. Sau khi bị đuổi học vào năm 1944, Hà Minh Tuân quyết định thoát ly theo cách mạng và đã hoạt động bí mật trong phong trào Thanh niên Cứu quốc ở Hà Nội. Sau đó, ông được đích thân Vũ Oanh mời đảm nhận chức vụ đội trưởng Đoàn Tuyên truyền Xung phong thành Hoàng Diệu mới thành lập tháng 11 năm 1944, với nhiệm vụ là đi diễn thuyết tại các khu chợ để tuyên truyền đường lối hoạt động của Việt Minh. Có đợt ông cũng từng làm Đại đội trưởng Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân. Cùng năm này, Hà Minh Tuân đã trở thành Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Sau Cách mạng tháng Tám năm 1945, Hà Minh Tuân gia nhập Vệ quốc đoàn và giữ chức Đại đội trưởng rồi lên Tiểu đoàn trưởng. Năm 1950, ông làm Chính ủy Trung đoàn 209, Sư đoàn 312. Ông đã tham gia vào nhiều chiến dịch quan trọng như Chiến dịch Việt Bắc, Trần Hưng Đạo, trong đó đặc biệt là Chiến dịch Điện Biên Phủ mà ông có mặt từ đầu đến cuối sự kiện lịch sử này. Năm 1954, sau khi hòa bình lập lại ở miền Bắc, ông được cử làm Trưởng phòng Cục Tuyên huấn, Tổng cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam. Hà Minh Tuân đã kết hôn với con nuôi của bà Nguyễn Thị Năm – một địa chủ từng có công đóng góp tài sản cho Việt Minh nhưng bị đấu tố qua đời trong sự kiện Cải cách ruộng đất. Sự nghiệp văn học. Những tác phẩm đầu tay. Từ năm 1949, Hà Minh Tuân đã ra mắt với tư cách là nhà văn khi cho in "Những ngày máu lửa" – một tập ký sự viết về những người thật, việc thật mà ông từng chứng kiến trong quá trình hoạt động cách mạng và kháng chiến. Trước đó, ông từng viết một số sách chính trị do Nhà xuất bản Chính trị ấn hành. Năm 1957, ông đã gia nhập làm hội viên của Hội Nhà văn Việt Nam. Ông cũng nằm trong Đảng ủy Hội Nhà văn và đã giữ chức chủ tịch Ủy ban tuyển chọn. Sau vụ Nhân văn – Giai Phẩm, một số lượng lớn văn nghệ sĩ thất thoát khiến nhân lực trong các cơ quan văn nghệ bị thiếu hụt. Nhiều quân nhân đã chuyển ngành để đảm nhận các công tác văn học giai đoạn này. Theo phong trào trên, từ năm 1958, Hà Minh Tuân chuyển ngành sang làm phó giám đốc tuần báo mới ra mắt "Văn học" rồi một thời gian sau về làm giám đốc Nhà xuất bản Văn học (cũ), được lập nên sau vụ Nhân văn – Giai Phẩm. Thời kỳ mà Hà Minh Tuân làm giám đốc Nhà xuất bản Văn học được ghi nhận là giai đoạn cực thịnh nhất của nhà xuất bản này khi một số lượng lớn các tác phẩm văn học đã ra mắt, chỉ ghi nhận riêng cho năm 1963. Hà Minh Tuân lúc này thường xuyên đứng ra kêu gọi và tổ chức các buổi đi thực tế cho các nhà văn, thơ tại cơ quan để tìm cảm hứng sáng tác và luôn nhắc nhở cấp dưới về việc phải bám sát thực tế trong văn chương. Trong giai đoạn này, lần lượt vào hai năm 1957 và 1960, Hà Minh Tuân đã xuất bản hai cuốn tiểu thuyết dài có tên "Trong lòng Hà Nội" và "Hai trận truyến", đặt trọng tâm vào hoạt động cách mạng của đoàn thanh niên xung phong thành Hoàng Diệu. Cả hai tác phẩm đều lấy cảm hứng từ quãng thời gian hoạt động cách mạng những năm thập niên 1940 của ông. Tuy hai cuốn truyện không phải là một tập nhưng mang tính nối tiếp khi các nhân vật vẫn bước tiếp trên hành trình hoạt động của mình. Trong đó, cuốn đầu tiên nói về thời kỳ tiền cách mạng của nhóm và cuốn thứ hai là về những ngày sơ khởi của nhóm sau khi cách mạng thành công. Với hai tiểu thuyết theo khuynh hướng sử thi trên, Hà Minh Tuân đã khắc họa không khí cách mạng trong chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa những ngày đầu đấu tranh, thành lập và xây dựng chính quyền. Nhìn chung, các tác phẩm đã có được sự khen ngợi từ giới phê bình chuyên môn lẫn công chúng, dù vẫn còn một số yếu điểm được chỉ ra trong biểu đạt nội dung. Viết trong cuốn "Từ điển tác gia văn học Việt Nam thế kỷ XX", nhà báo Trần Mạnh Thường (2003) đã dành lời khen ngợi cho "Trong lòng Hà Nội" và "Hai trận tuyến" không chỉ nhờ "hiện thực sôi động" mà còn về lối diễn đạt "giản dị", "cuốn hút" người xem. Nhà phê bình Mã Giang Lân cá biệt còn xếp "Hai trận tuyến" lên trên cả cuốn "Sống mãi với thủ đô" của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng. Vào năm 2010, toàn bộ tiểu thuyết "Trong lòng Hà Nội" đã được đưa vào bộ "Tuyển tiểu thuyết Thăng Long - Hà Nội", phát hành nhân sự kiện Đại lễ 1000 năm của thành phố và nằm trong tập 4 của bộ sách. Năm 1963, Hà Minh Tuân chuyển về trụ sở mới tại tòa biệt thự số 49 Trần Hưng Đạo để tiếp tục làm giám đốc Nhà xuất bản Văn học. Trước đó vào quãng thời gian 1962–1963, trong một lần đi thực tế ở nhà máy Trung quy mô, Hà Minh Tuân đã chấp bút viết tiếp cuốn tiểu thuyết thứ ba của ông mang tên "Vào đời". Nội dung tiểu thuyết tập trung vào sự vươn lên và tự khẳng định mình của một cô gái mới lớn những năm tháng đầu tiên bước chân vào đời, với âm hưởng chủ đạo là "ca ngợi và khẳng định sự chiến thắng, vươn lên của con người trước mọi hoàn cảnh" gắn liền với "thái độ phê phán những khía cạnh tiêu cực của hiện thực xã hội". Sau khi hoàn thành xong bản thảo, bởi nhận thức được rằng rất có thể tác phẩm của mình sẽ không được phép xuất bản khi qua khâu kiểm duyệt, Hà Minh Tuân đã bỏ qua bước này rồi tự ký giấy cho phép xuất bản "Vào đời" với tư cách là giám đốc của nhà xuất bản Văn học. Thời điểm mới ra mắt, cuốn sách không được nhiều báo chí chú ý đến. Chỉ khi một chính khách lớn thời đó là Nguyễn Chí Thanh đọc được sách rồi xoay vấn đề văn học thành vấn đề chính trị, phát động phong trào "đánh "Vào đời"" thì sự việc mới được mổ xẻ đồng loạt bởi báo chí miền Bắc. Trong bối cảnh chính quyền đang tiến hành chiến dịch phê phán hàng loạt các tác phẩm có tư tưởng không phù hợp, theo chủ nghĩa xét lại, một đợt phê phán nặng nề "Vào đời" đã diễn ra trong ba tháng với vô số bài chỉ trích được đăng lên loạt báo từ Trung ương đến thành phố, từ bài đầu tiên là đầu tháng 6 và bài cuối cùng là vào ngày 16 tháng 8 năm 1963. Tác giả của chúng chủ yếu xuất phát từ cán bộ tư tưởng tại các cơ quan, xí nghiệp; nhân vật của Đoàn thanh niên, Công đoàn; quân nhân tại ngũ hoặc đã chuyển ngành. Đây là những tiếng nói sôi nổi nhất và đã buộc giới văn nghệ sĩ phải vào cuộc theo. Chỉ riêng trong năm 1963, tổng cộng số bài phê bình "Vào đời" được thống kê lên đến hơn 100 bài, và con số những bài chưa được đăng có thể còn lớn hơn thế. Trong đợt phê bình này, nhà văn đã phải chịu sự phê phán, kết tội ông "xuyên tạc bôi đen chế độ" và như là một "thủ phạm tiêu biểu của chủ nghĩa xét lại". Nhưng bên cạnh những người lớn tiếng bài trừ thì cũng có một số nhà văn, đồng nghiệp vẫn âm thầm chia sẻ và cảm thông với Hà Minh Tuân lúc bấy giờ. Làn sóng dư luận đồng loạt phê phán cuốn sách khi đó mạnh đến mức đã khiến ông phải viết một bản kiểm điểm rồi bị cách chức giám đốc Nhà xuất bản Văn học lẫn chức trong Ủy ban tuyển chọn, Hội Nhà văn. Ông đồng thời còn bị giáng hai cấp từ Trung tá xuống Đại úy trong quân đội. Nhiều nguồn ghi lại sau khi rời khỏi nghiệp văn, Hà Minh Tuân đã thuyên chuyển sang chuyên viên cá nước ngọt cho Tổng cục Thủy sản một thời gian. Nhưng theo báo "Việt Luận" thì có một giai đoạn ông bị buộc phải đi lao động cải tạo ở bến Chương Dương, công việc là khuân gỗ và kéo gỗ về nhà máy. Sự kiện này cũng được cho là tác nhân chính khiến Hà Minh Tuân và vợ đầu của ông ly hôn. Các học giả sau này đã nhìn nhận "Vào đời" như là một "vụ án văn học" lớn hậu phong trào Nhân văn – Giai Phẩm, thậm chí còn được gọi là "Nhân văn – Giai Phẩm thứ hai". Trở lại với "Vẻ đẹp bình dị". Sau quãng thời gian dài làm ở cơ quan thủy sản, năm 1975 Hà Minh Tuân đã được gọi về Nhà xuất bản Văn học nơi ông từng công tác. Nhà văn Như Phong – người từng phê bình "Vào đời" hăng hái nhất – sau khi nhậm chức tại Nhà xuất bản Văn học (mới; năm 1965) đã quyết định mời Hà Minh Tuân về làm trợ lý cho mình. Ông là người tạo điều kiện cho Hà Minh Tuân trở lại với văn nghiệp và sáng tác tiểu thuyết. Năm 1977, Hà Minh Tuân xuất bản tiểu thuyết cuối cùng trong sự nghiệp sáng tác của mình mang tên "Vẻ đẹp bình dị". Câu chuyện được lấy cảm hứng từ chính quãng thời gian ở Tổng cục Thủy sản của ông, với nhân vật chính là Trần Đức – một người lính chuyển ngành nhưng hết lòng cống hiến vì công việc chung và tập thể. Dù ra đời trong những năm sau khi vụ phê phán "Vào đời" đã kết thúc, với tác phẩm này ông đã bị nhận xét là ""hồn văn" không lên được". Cuốn sách sau đó cũng dần chìm đi trong dòng chảy của văn chương đương thời. Những năm cuối đời. Sau khi ly hôn với người vợ đầu tiên, vào năm 1974 ông đã tiến thêm bước nữa với một nữ giáo viên. Năm 1985, ông nghỉ hưu ở tuổi 56. Trước đó, lúc dời khỏi nhà vợ cũ những năm diễn ra vụ "Vào đời", ông trú ở tầng 4 nhà 96 phố Huế, rất gần trụ sở Nhà xuất bản Văn học (cũ). Sau vì gia cảnh khó khăn nên ông đã chuyển về ở một căn phòng nhỏ, chật chội và ẩm thấp ở số 79 Hàng Buồm để dư ra ít tiền ăn. Suốt nhiều năm, nhà văn phải sống nhờ vào các quán cơm bụi bên lề đường. Trong những năm cuối đời, vì chịu ảnh hưởng nặng nề từ chuyện gia đình lẫn công việc, Hà Minh Tuân đã mắc chứng bệnh nhũn não khiến ông bị mất trí nhớ và không thể tự ý thức bản thân. Các đồng nghiệp của ông cho biết ông thường đến cơ quan sau khi nghỉ hưu với khuôn mặt thất sắc, có lần đến còn cầm cái bô theo. Ông cũng hay đi lang thang trên đường trong dáng vẻ ngơ ngác, thậm chí nhiều lần bỏ nhà ra đi và có đêm rét mướt không tìm được nhà nên phải ngủ bên góc tường Ô Quan Chưởng. Nhà văn đã qua đời ngày 11 tháng 3 năm 1992 tại Hà Nội, hưởng thọ 63 tuổi. Đám tang của Hà Minh Tuân được tổ chức trọng thể trong trụ sở Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam tại số 51 đường Trần Hưng Đạo. Rất nhiều người đã tham dự đám tang này, từ gia đình, bạn bè đến đồng nghiệp và những tướng lĩnh cấp cao cùng các độc giả từng đọc truyện của ông. Sau khi Hà Minh Tuân qua đời, đã xuất hiện nhiều lời bàn tán xoay quanh những ngày trước khi chết của ông. Có người cho rằng nhà văn bị bạc đãi và bỏ rơi vào cuối đời, dù điều này sau đó bị một đồng nghiệp của Hà Minh Tuân tại Nhà xuất bản Văn học phủ nhận. Theo lời thuật lại của Hà Minh Đức (2007), một lần nọ Hà Minh Tuân đã bị một tên ăn cướp đánh gãy răng, sau khi người nhà biết chuyện đưa về chăm sóc thì không lâu sau ông mắc bệnh nặng. Nhưng theo lời của Đặng Vương Hưng (2003), trong một lần lang thang trên góc phố Hàng Giấy vào một đêm năm 1992, ông đã bị người dân tụ lại cầm gậy gộc đánh trong giận dữ vì nhầm tưởng là một tên trộm. Sau khi phát hiện đánh nhầm người, họ đã gọi xe cấp cứu đưa ông đi bệnh viện. Một thời gian sau đó, ông trút hơi thở cuối cùng tại Bệnh viện Việt Xô. Phong cách sáng tác. Các tác phẩm của Hà Minh Tuân, từ tiểu thuyết đầu tay "Trong lòng Hà Nội" đến tác phẩm cuối cùng "Vẻ đẹp bình dị", hầu hết được ông sáng tác theo khuynh hướng ngợi ca. Với "Trong lòng Hà Nội" và "Hai trận tuyến", ông đã ca ngợi tinh thần chiến đấu hy sinh của các chiến sĩ Đoàn Xung phong thành Hoàng Diệu nhằm bảo vệ tổ quốc; đến "Vẻ đẹp bình dị", ông ca ngợi những con người dám đổi mới, dám nghĩ dám làm trên bước đường xây dựng chủ nghĩa xã hội "đầy chông gai và thử thách". Những giá trị, phẩm chất tốt đẹp dưới ngòi bút của ông đã được tôn lên và khẳng định – một công thức khá phổ biến với các nhà văn khác cùng thời. Nhưng riêng đối với "Vào đời", ngoài những tình tiết tích cực thì Hà Minh Tuân cũng đề cập tới các vấn nạn về đạo đức và xã hội miền Bắc Việt Nam đương thời, ví dụ như việc nhân vật chính trong truyện bị hiếp dâm; một nhân vật khác có bố là nạn nhân bị quy sai địa chủ mà tự tử trong oan khuất. Đây được cho là những chi tiết "phạm húy" khiến cuốn sách vướng phải vô số tranh cãi lúc mới ra mắt. Di sản và vinh danh. Số lượng tác phẩm được thống kê trong sự nghiệp văn chương của Hà Minh Tuân không phải là nhiều và độc đáo. Song theo Trần Mạnh Thường (2003), ông đã để lại nhiều dấu ấn trong công chúng, đặc biệt là thế hệ lớn lên sau chiến tranh, những ấn tượng "khó quên" khi dựng lên hình ảnh "rất thực" của không khí chiến tranh chống Pháp một thời qua hai cuốn tiểu thuyết "Trong lòng Hà Nội" và "Hai trận tuyến". Bước vào không khí dân chủ trong văn học Việt Nam, Hà Minh Tuân được coi là nhà văn "tiên phong" trong việc khai thác hiện tượng xã hội, nhất là với cuốn "Vào đời" của mình. Những chi tiết từng bị coi là "hiện tượng không cơ bản, nhất thời" sau khi bước sang Đổi Mới đã được nhìn nhận lại như những phản ánh trung thực và khách quan những khó khăn, vấp váp trong con đường xây dựng xã hội chủ nghĩa đương thời. Vào năm 1991, nhờ những Cởi Mở trong văn học sau Đổi Mới, "Vào đời" đã được tái bản trở lại tới người đọc bởi Nhà xuất bản Văn học. Việc làm này xuất phát từ nguyện vọng của Hà Minh Tuân, chỉ một năm trước khi ông mất. Về sau, "Vào đời" đã trở thành tác phẩm "để đời" của Hà Minh Tuân. Ông không những được trao Giải thưởng Cống hiến Hội Nhà văn Việt Nam năm 2017 mà còn nằm trong danh sách đề cử Giải thưởng Nhà nước năm 2020 nhờ "Vào đời" và các tiểu thuyết khác của mình. Một số nghệ sĩ sau này đã ghi chép lại cuộc đời của Hà Minh Tuân bằng các bài thơ tưởng niệm, tiêu biểu là nhà thơ Xuân Sách với tập thơ "Chân dung nhà văn" (1992) và Nguyễn Thụy Kha với bài "Anh vẫn sống trong lòng Hà Nội" in trong tập "Không mùa" (1994).
Khởi nghĩa Khmelnytsky, còn gọi là Chiến tranh Cossack–Ba Lan, Khởi nghĩa Chmielnicki, cuộc nổi dậy Khmelnytsky, là một cuộc nổi loạn của người Cossack diễn ra từ năm 1648 đến năm 1657 trên các lãnh thổ miền đông của Thịnh vượng chung Ba Lan–Litva, dẫn đến việc thành lập Quốc gia hetman Cossack tại Ukraina. Dưới quyền chỉ huy của Hetman Bohdan Khmelnytsky, người Cossack Zaporozhia liên minh với người Tatar Krym và nông dân Ukraina địa phương, chống lại sự thống trị của Ba Lan và quân Thịnh vượng chung. Cuộc nổi dậy đi kèm với những hành động tàn bạo hàng loạt của người Cossack chống lại thường dân, đặc biệt là chống lại các giáo sĩ Công giáo La Mã và người Do Thái, cũng như các cuộc trả thù dã man của Jeremi Wiśniowiecki, voivode của tỉnh Ruthenia.:355 Cuộc khởi nghĩa có ý nghĩa biểu tượng trong lịch sử quan hệ của Ukraina với Ba Lan và Nga. Sự kiện này chấm dứt sự thống trị của các "szlachta" Công giáo Ba Lan đối với cư dân Chính thống giáo Ukraina; đồng thời cuối cùng dẫn đến hợp nhất miền đông Ukraina vào nước Nga Sa hoàng theo Thỏa thuận Pereiaslav năm 1654, theo đó người Cossack thề trung thành với sa hoàng trong khi vẫn giữ một mức độ tự trị rộng rãi. Kết quả thành công của cuộc khởi nghĩa góp phần kết thúc thời kỳ Hoàng kim của Ba Lan, thuộc giai đoạn Đại hồng thủy. Năm 1569, Liên minh Lublin trao các tỉnh miền nam Ruthenia do Litva kiểm soát, là Volhynia, Podolia, Bracław và Kyiv cho Lãnh địa vương miện Ba Lan theo thỏa thuận hình thành Thịnh vượng chung Ba Lan–Litva mới. Vương quốc Ba Lan vốn đã kiểm soát một số vùng đất Ruthenia, gồm các tỉnh Lviv và Belz. Vùng đất được kết hợp này sẽ tạo thành miền Tiểu Ba Lan thuộc Lãnh địa vương miện của Vương quốc Ba Lan. Mặc dù giới quý tộc địa phương được trao đầy đủ quyền lợi trong Rzeczpospolita, việc họ đồng hóa vào văn hóa Ba Lan đã khiến họ xa lánh các tầng lớp thấp hơn. Điều này đặc biệt quan trọng đối với các gia tộc quyền lực và ảnh hưởng truyền thống có nguồn gốc Ruthenia, trong số đó là Wiśniowiecki, Czartoryski, Ostrogski, Sanguszko, Zbaraski, Korecki và Zasławski, những người thậm chí còn có được nhiều quyền lực hơn và có thể thu thập nhiều đất đai hơn, tạo thành latifundium (vùng đất tư hữu rất rộng). Những szlachta này, cùng với hành động của các đại quý tộc Ba Lan thượng lưu, đã đàn áp những người Ruthenia thuộc tầng lớp hạ lưu, đi cùng là đưa vào các hoạt động truyền giáo Phản Cải cách và việc sử dụng những người thu thuế Do Thái để quản lý tài sản của họ. Các truyền thống Chính thống giáo địa phương cũng bị ảnh hưởng từ việc Đại công quốc Moskva đảm nhận quyền lực giáo hội vào năm 1448. Nhà nước Nga đang phát triển tại phía bắc đã tìm cách giành lấy các vùng đất phía nam của Kiev Rus' khi xưa, và đến khi Constantinople thất thủ thì quá trình này đã bắt đầu bằng việc nhấn mạnh rằng Giám mục đô thành Moskva và Toàn Rus′ lúc này là thủ lĩnh của Giáo hội Chính thống giáo Nga. Áp lực của chủ nghĩa bành trướng Công giáo lên đến đỉnh điểm với Liên minh Brest vào năm 1596, theo đó cố gắng duy trì quyền tự trị của các nhà thờ Chính thống giáo Đông phương tại Ukraina, Ba Lan và Belarus ngày nay bằng cách liên kết với Giám mục Roma. Nhiều người Cossack cũng chống lại Giáo hội Phái Hợp nhất. Trong khi tất cả mọi người không đoàn kết dưới một giáo hội, thì các khái niệm về quyền tự trị đã ăn sâu vào ý thức của khu vực và có hiệu lực trong chiến dịch quân sự của Bohdan Khmelnytsky. Vai trò của Khmelnytsky. Bohdan Khmelnytsky sinh ra trong một gia đình quý tộc, theo học một trường Dòng Tên, có lẽ là tại Lviv. Ở tuổi 22, ông cùng cha phục vụ cho Thịnh vượng chung, chiến đấu chống lại Đế quốc Ottoman trong các cuộc chiến tranh đại quý tộc Moldavia. Sau khi bị giam giữ tại Constantinople, ông trở về quê với tư cách là một "người Cossack ghi danh", định cư tại khutor Subotiv của mình cùng với vợ con. Ông tham gia vào các chiến dịch cho Đại Hetman vương miện Stanisław Koniecpolski, dẫn đầu các phái đoàn đến gặp Quốc vương Władysław IV Vasa ở Warszawa và thường được kính trọng trong hàng ngũ Cossack. Tuy nhiên, cuộc đời ông thay đổi khi Aleksander Koniecpolski, người thừa kế tài sản đại quý tộc của hetman Koniecpolski, cố gắng chiếm đất của Khmelnytsky. Năm 1647, người đứng đầu chính quyền hoàng gia địa phương là Daniel Czapliński bắt đầu công khai quấy rối Khmelnytsky thay mặt cho Koniecpolski con nhằm buộc ông rời khỏi đất đai. Trong hai lần, Subotiv bị đột kích, trong đó có thiệt hại đáng kể về tài sản và con trai ông là Yurii bị đánh đập thậm tệ, cho đến khi Khmelnytsky chuyển gia đình đến nhà một người họ hàng tại Chyhyryn. Ông hai lần tìm kiếm sự giúp đỡ từ quốc vương bằng cách đi đến Warszawa, nhưng quốc vương không sẵn lòng hoặc bất lực để đối đầu trước ý chí của một đại quý tộc. Không nhận được sự hỗ trợ từ các quan chức Ba Lan, Khmelnytsky quay sang những người bạn và cấp dưới Cossack của mình. Vụ việc một người Cossack bị người Ba Lan đối xử bất công đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ không chỉ trong trung đoàn của ông mà còn trên khắp Sich. Trong suốt mùa thu năm 1647, Khmelnytsky đi hết trung đoàn này đến trung đoàn khác và có nhiều cuộc tham vấn với các thủ lĩnh Cossack khác nhau trên khắp Ukraina. Hoạt động của ông khiến chính quyền Ba Lan vốn đã quen với các cuộc nổi dậy của người Cossack trở nên nghi ngờ, và ông đã bị bắt giữ ngay lập tức. Polkovnyk (thượng tá) Mykhailo Krychevsky đã giúp Khmelnytsky trốn thoát, và cùng với một nhóm những người ủng hộ, ông tiến đến Sich Zaporozhia. Người Cossack đang ở trên bờ vực một cuộc nổi dậy mới khi Sejm hủy bỏ kế hoạch chiến tranh mới với Đế quốc Ottoman do Quốc vương Ba Lan Władysław IV Vasa đề xuất. Người Cossack đang chuẩn bị nối lại các cuộc tấn công có tính truyền thống và sinh lợi của họ vào Đế quốc Ottoman (vào đầu thế kỷ 17, họ đã đột kích vào bờ Biển Đen gần như hàng năm), vì vậy họ vô cùng phẫn nộ khi bị các hiệp ước hòa bình ngăn cản các hoạt động cướp biển. Những tin đồn nói về sự thù địch nổi lên với "những kẻ ngoại đạo" được đón nhận một cách vui vẻ, còn tin tức rằng sẽ không có cuộc đột kích nào thì bùng nổ. Tuy nhiên, cuộc khởi nghĩa của người Cossack có thể đã thất bại giống như các cuộc nổi dậy lớn năm 1637–1638 nếu không có các chiến lược của Khmelnytsky. Tham gia vào cuộc khởi nghĩa năm 1637, ông nhận ra rằng người Cossack mặc dù có bộ binh xuất sắc nhưng không thể hy vọng sánh được với kỵ binh Ba Lan, là lực lượng có thể là tốt nhất tại châu Âu vào thời điểm đó. Tuy nhiên, việc kết hợp bộ binh Cossack với kỵ binh Tatar Krym có thể tạo ra một lực lượng quân sự cân bằng và tạo cơ hội cho người Cossack đánh bại quân Ba Lan. Vào ngày 25 tháng 1 năm 1648, Khmelnytsky mang theo một đội gồm 400–500 người Cossack đến Sich Zaporizhia và nhanh chóng giết chết những lính canh do Thịnh vượng chung giao nhiệm vụ bảo vệ lối vào. Khi ở Sich, tài hùng biện và ngoại giao của ông đã gây ấn tượng mạnh với những người Ruthenia bị áp bức. Khi quân của ông đẩy lùi nỗ lực chiếm lại Sich của quân Thịnh vượng chung, nhiều tân binh đã tham gia vào đại nghiệp của ông. Rada Cossack bầu ông làm Hetman vào cuối tháng. Khmelnytsky dồn phần lớn nguồn lực của mình vào việc chiêu mộ thêm nhiều chiến binh. Ông cử sứ giả đến Krym, kêu gọi người Tatar tham gia cùng ông trong một cuộc tấn công tiềm năng chống lại kẻ thù chung của họ là Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva. Đến tháng 4 năm 1648, tin tức về một cuộc khởi nghĩa lan rộng khắp Thịnh vượng chung. Hoặc vì họ đánh giá thấp quy mô của cuộc khởi nghĩa, hoặc vì họ muốn hành động nhanh chóng để ngăn chặn nó lan rộng, Đại Hetman vương miện của Thịnh vượng chung là Mikołaj Potocki và Hetman vương miện chiến trường là Marcin Kalinowski cử 3.000 binh sĩ dưới quyền chỉ huy của con trai Potocki là Stefan, hướng về Khmelnytsky, mà không cần chờ đợi để tập hợp lực lượng bổ sung từ Thân vương Jeremi Wiśniowiecki. Khmelnytsky sắp xếp hàng ngũ và đối đầu kẻ địch của mình trong trận Zhovti Vody. Trong trận này có ​​một số lượng đáng kể "người Cossack ghi danh" đào ngũ trên chiến trường, họ thay đổi lòng trung thành từ Thịnh vượng chung sang phía Khmelnytsky. Không lâu sau chiến thắng này của ông, quân Thịnh vượng chung lại thất bại trong trận Korsuń, khi ​​cả Potocki cha và Kalinowski bị người Tatar bắt và giam cầm. Ngoài việc mất đi các lực lượng quan trọng và lãnh đạo quân sự, nhà nước Ba Lan còn mất đi Quốc vương Władysław IV Vasa, người qua đời vào năm 1648, khiến Vương quốc Ba Lan không có người lãnh đạo và rơi vào tình trạng hỗn loạn vào thời điểm nổi loạn. Tầng lớp szlachta chạy trốn khỏi những người nông dân, dinh thự và điền trang của họ ở trong biển lửa. Trong khi đó, quân của Khmelnytsky hành quân về phía tây. Khmelnytsky cho quân của mình dừng tại Bila Tserkva và đưa ra một danh sách các yêu cầu đối với Hoàng gia Ba Lan, bao gồm việc tăng số lượng "người Cossack ghi danh", trả lại các nhà thờ đã lấy từ tay các tín đồ Chính thống giáo và trả lương cho người Cossack, số tiền đã bị giữ lại trong 5 năm. Tin tức về các cuộc khởi nghĩa của nông dân giờ đây khiến một nhà quý tộc như Khmelnytsky lo lắng; tuy nhiên, sau khi thảo luận về thông tin thu thập được trên khắp đất nước với các cố vấn của mình, ban lãnh đạo Cossack sớm nhận ra tiềm năng giành quyền tự trị là điều có thể xảy ra. Mặc dù sự oán giận cá nhân của Khmelnytsky đối với szlachta và đại quý tộc đã ảnh hưởng đến việc ông chuyển đổi thành một nhà cách mạng, nhưng chính tham vọng trở thành người cai trị một quốc gia Ruthenia của ông đã mở rộng cuộc khởi nghĩa từ một cuộc nổi loạn đơn thuần thành một phong trào dân tộc. Khmelnytsky cử quân của mình tham gia một cuộc nổi dậy của nông dân trong trận Pyliavtsi, giáng một đòn khủng khiếp khác vào quân Ba Lan đã suy yếu và kiệt quệ. Theo một số nguồn tin, Khmelnytsky đã bị thuyết phục không bao vây Lviv, để đổi lấy 200.000 gulden đỏ, nhưng Hrushevsky nói rằng Khmelnytsky thực sự đã bao vây thị trấn trong khoảng hai tuần. Sau khi lấy được tiền chuộc, ông chuyển đến bao vây Zamość, đến lúc ông nghe tin về cuộc bầu chọn quốc vương Ba Lan mới là Jan Kazimierz II, là người mà Khmelnytsky ủng hộ. Theo Hrushevsky thì Jan Kazimierz II gửi cho Khmelnytsky một bức thư, trong đó thông tin cho thủ lĩnh Cossack về việc mình được bầu và đảm bảo rằng sẽ trao cho người Cossack và toàn thể các tín đồ Chính thống giáo các đặc quyền khác nhau. Quốc vương yêu cầu Khmelnytsky dừng chiến dịch và chờ đợi phái đoàn hoàng gia. Khmelnytsky trả lời rằng ông sẽ tuân theo yêu cầu của quốc vương và sau đó quay trở lại. Ông đã tiến quân chiến thắng vào Kyiv vào Ngày Giáng sinh năm 1648, và ông được ca ngợi là "Moses, vị cứu tinh, Chúa cứu thế và người giải phóng nhân dân khỏi sự giam hãm của người Ba L". Vào tháng 2 năm 1649, trong các cuộc đàm phán với một phái đoàn Ba Lan do nhà quý tộc Adam Kysil đứng đầu tại Pereiaslav, Khmelnytsky tuyên bố rằng ông là "nhà độc tài duy nhất của Rus" và rằng ông có "đủ quyền lực tại Ukraina, Podolia và Volyn ... trên vùng đất và thân vương quốc của ông kéo dài đến tận Lviv, Chełm và Halych". Các phái viên Ba Lan thấy rõ rằng Khmelnytsky đã tự định vị mình không còn đơn thuần là một nhà lãnh đạo của người Cossack Zaporozhia mà là của một quốc gia độc lập và tuyên bố yêu sách của mình đối với di sản của Rus'. Một bài ca tụng tại Vilnius để vinh danh Khmelnytsky (1650–1651) đã giải thích điều đó: "Khi ở Ba Lan, đó là Quốc vương Jan II Kazimierz Waza, ở Rus, đó là Hetman Bohdan Khmelnytsky". Sau trận Zbarazh và trận Zboriv, Khmelnytsky giành được nhiều đặc quyền cho người Cossack theo Hiệp định Zboriv. Tuy nhiên, khi chiến sự tiếp tục, quân của ông phải chịu một thất bại nặng nề vào năm 1651 trong trận Berestechko, được cho là một trong những trận chiến trên bộ lớn nhất của thế kỷ 17, và họ bị đồng minh cũ của mình là người Tatar Krym bỏ rơi. Trong trận Bila Tserkva, họ buộc phải chấp nhận Hiệp định Bila Tserkva. Một năm sau, vào năm 1652, người Cossack trả thù trong trận Batih, khi đó Khmelnytsky ra lệnh cho người Cossack giết tất cả tù nhân Ba Lan và trả tiền cho người Tatar để sở hữu tù nhân, một sự kiện được gọi là vụ thảm sát Batih. Tuy nhiên, thương vong to lớn mà quân Cossack phải gánh chịu tại Berestechko đã khiến ý tưởng thành lập một quốc gia độc lập không thể thực hiện được. Khmelnytsky phải quyết định nên nằm dưới ảnh hưởng của Ba Lan-Litva hay liên minh với Nga. Vai trò của người Tatar. Người Tatar của Hãn quốc Krym, khi đó là một nước chư hầu của Đế quốc Ottoman, đã tham gia vào cuộc khởi nghĩa, coi đây là nguồn cung cấp tù binh để buôn bán. Các cuộc đột kích bắt nô lệ đã đưa một lượng lớn tù nhân đến các chợ nô lệ ở Krym vào thời điểm của cuộc nổi dậy. Người Do Thái Ottoman đã quyên tiền để thực hiện nỗ lực trả tiền chuộc có phối hợp nhằm giành lại tự do cho đồng tộc của họ. Trong vòng vài tháng, gần như tất cả các quý tộc, quan chức và linh mục Ba Lan đã bị tiêu diệt hoặc đuổi khỏi vùng đất Ukraina ngày nay. Tổn thất dân số của Thịnh vượng chung trong cuộc khởi nghĩa vượt quá một triệu người. Ngoài ra, người Do Thái chịu tổn thất đáng kể vì họ là những đại diện đông đảo và dễ tiếp cận nhất của chế độ "szlachta". Cuộc khởi nghĩa bắt đầu một thời kỳ trong lịch sử Ba Lan được gọi là Đại hồng thủy (bao gồm cuộc xâm lược của Thụy Điển vào Thịnh vượng chung trong Chiến tranh phương Bắc lần hai 1655–1660), tạm thời giải phóng người Ukraina khỏi ách thống trị của Ba Lan nhưng trong một thời gian ngắn sau họ lại phải chịu lệ thuộc vào Nga. Do suy yếu vì chiến tranh, năm 1654 Khmelnytsky thuyết phục người Cossack liên minh với sa hoàng Nga trong Hiệp định Pereyaslav, dẫn đến Chiến tranh Nga-Ba Lan (1654–1667). Khi Ba Lan–Litva và Nga ký Hòa ước Vilna và đồng ý về một liên minh chống Thụy Điển vào năm 1657, người Cossack của Khmelnytsky thay vào đó ủng hộ các đồng minh Transylvania của Thụy Điển xâm lược vào Thịnh vượng chung. Mặc dù Thịnh vượng chung đã cố gắng giành lại ảnh hưởng của mình đối với người Cossack (đáng chú ý là Hiệp định Hadiach năm 1658), các thần dân Cossack mới thậm chí còn bị Nga thống trị nhiều hơn. Quốc gia hetman bước vào một tình hình chính trị mới khác xa so với khi nằm trong Thịnh vượng chung, và giáo hội phụ thuộc nhiều hơn vào sa hoàng. Nga có một tập quán truyền thống là bỏ tù cũng như hành quyết các ủy viên Chính thống giáo, điều này xa lạ với những người thuộc Thịnh vượng chung. Với việc Thịnh vượng chung ngày càng suy yếu, người Cossack ngày càng hội nhập sâu hơn vào Đế quốc Nga, khi quyền tự trị và đặc quyền của họ bị xói mòn. Tàn dư của những đặc quyền này dần dần bị bãi bỏ do hậu quả của Đại chiến phương Bắc (1700-1721), do khi đó hetman Ivan Mazepa đứng về phía Thụy Điển. Vào thời điểm phân chia Ba Lan lần cuối vào năm 1795, nhiều người Cossack đã rời Ukraina để định cư tại Kuban và họ bị Nga hóa trong quá trình đó. Các nguồn có khác nhau về thời điểm cuộc nổi dậy kết thúc. Các nguồn của Nga và Ba Lan đưa ra mốc kết thúc cuộc nổi dậy là năm 1654, chỉ ra Hiệp định Pereyaslav là kết thúc chiến tranh; Các nguồn Ukraina cho là ngày Khmelnytsky mất vào năm 1657; và một số nguồn Ba Lan đưa ra niên đại là năm 1655 và trận Jezierna hoặc Jeziorna (tháng 11 năm 1655). Có một số trùng lặp giữa giai đoạn cuối của cuộc khởi nghĩa và thời kỳ bắt đầu của Chiến tranh Nga-Ba Lan (1654–1667), khi quân Cossack và Nga trở thành đồng minh. Các ước tính về số người chết trong cuộc khởi nghĩa Khmelnytsky là khác nhau, cũng như nhiều sự kiện khác từ thời đại được phân tích theo nhân khẩu học lịch sử. Khi các nguồn và phương pháp tốt hơn trở nên có sẵn, các ước tính như vậy có thể được sửa đổi liên tục. Tổn thất dân số của toàn bộ dân số Thịnh vượng chung trong những năm 1648–1667 (giai đoạn bao gồm Cuộc khởi nghĩa, cũng như Chiến tranh Ba Lan-Nga và cuộc xâm lược của Thụy Điển) được ước tính là 4 triệu (giảm khoảng từ 11-12 triệu xuống 7–8 triệu). Trước cuộc khởi nghĩa của Khmelnytsky, các đại quý tộc đã bán và cho thuê một số đặc quyền nhất định cho các arendator, nhiều người trong số họ là người Do Thái, những người kiếm tiền từ việc thu thuế cho các đại quý tộc bằng cách nhận phần trăm lợi tức của đất đai. Do không trực tiếp giám sát các khu đất của mình, các đại quý tộc đã để những người cho thuê và người thu thuế trở thành đối tượng căm thù của nông dân bị áp bức và cam chịu. Khmelnytsky nói với mọi người rằng người Ba Lan đã bán họ làm nô lệ "trong tay những người Do Thái đáng nguyền rủa." Điều này trở thành tiếng hô trong trận chiến của họ, người Cossack và tầng lớp nông dân đã tàn sát nhiều thị dân Do Thái và Ba Lan-Litva, cũng như "szlachta" trong những năm 1648–1649. "Biên niên sử Nhân chứng" (Yeven Mezulah) đương đại (thế kỷ 17) của Nathan ben Moses Hannover viết: Bất cứ nơi nào họ tìm thấy "szlachta", các quan chức hoàng gia hay người Do Thái, họ [Cossack] đều giết tất cả, không chừa phụ nữ hay trẻ em. Họ cướp bóc tài sản của người Do Thái và giới quý tộc, đốt phá nhà thờ và giết các linh mục của họ, không để lại gì nguyên vẹn. Sẽ là một cá nhân hiếm hoi trong những ngày đó không nhúng tay vào máu ... Trong khi người Cossack và nông dân (được gọi là "pospolity") trong nhiều trường hợp là thủ phạm của các vụ thảm sát các thành viên "szlachta" của Ba Lan và những người cộng tác với họ, họ cũng phải chịu những tổn thất nhân mạng khủng khiếp do sự trả thù của Ba Lan, các cuộc tấn công của người Tatar, nạn đói, bệnh dịch và tàn phá tổng thể do chiến tranh. Ở giai đoạn đầu của cuộc khởi nghĩa, quân đội của đại quý tộc Jeremi Wiśniowiecki, trên đường rút lui về phía tây đã tiến hành trả thù khủng khiếp đối với dân thường, để lại tàn tích là các thị trấn và làng mạc bị đốt cháy. Ngoài ra, các đồng minh Tatar của Khmelnytsky thường liên tục tấn công dân thường, bất chấp sự phản đối của người Cossack. Sau khi liên minh của người Cossack với nước Nga Sa hoàng được thành lập, các cuộc tấn công của người Tatar trở nên không kiềm chế được; cùng với bùng phát nạn đói, chúng dẫn đến tình trạng giảm dân số trên toàn bộ các khu vực của đất nước. Mức độ của thảm kịch có thể được minh họa bằng một báo cáo của một sĩ quan Ba ​​Lan thời đó, mô tả sự tàn phá: Tôi ước tính rằng chỉ riêng số trẻ sơ sinh được tìm thấy chết dọc đường và trong các lâu đài lên tới 10.000. Tôi ra lệnh chôn chúng ngoài đồng và chỉ riêng một ngôi mộ đã chứa hơn 270 xá, khóc than về bất hạnh của họ. Trong văn hóa đại chúng. Cuộc khởi nghĩa có ảnh hưởng lớn đến Ba Lan và Ukraina. "Bằng Lửa và Gươm" là một tiểu thuyết viễn tưởng lịch sử, lấy bối cảnh vào thế kỷ 17 tại Thịnh vượng chung Ba Lan-Litva trong Cuộc khởi nghĩa Khmelnytsky. "Bằng Lửa và Gươm" cũng là một bộ phim chính kịch lịch sử của Ba Lan do Jerzy Hoffman đạo diễn. Phim dựa trên tiểu thuyết cùng tên, là phần đầu tiên trong bộ ba tác phẩm của Henryk Sienkiewicz.
Danh sách nhà thơ tiếng Đức Danh sách này chứa tên của các cá nhân (thuộc bất kỳ dân tộc hoặc quốc tịch nào) đã viết thơ bằng tiếng Đức. Hầu hết được xác định là "nhà thơ Đức", nhưng một số không phải là người Đức. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Danh sách nhà văn tiếng Đức Hầu hết các nhà văn hời Trung Cổ được sắp xếp theo thứ tự bảng chữ cái tên của họ chứ không phải theo biệt hiệu của họ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Viết tắt: tác phẩm cho thiếu nhi (ch), kịch (d), hư cấu (f), phi hư cấu (nf), thơ (p) Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Bạo loạn vũ khí hàng loạt năm 2023 ở Hàn Quốc Bạo loạn vũ khí hàng loạt ở Hàn Quốc năm 2023 là hiện tượng các tội phạm bạo lực tương tự và thông báo tội phạm (đe dọa) lần lượt xảy ra, bao gồm bạo loạn vũ khí ở ga Seohyeon trước và sau cuộc bạo loạn bằng vũ khí tại ga Sillim vào tháng 7 năm 2023. Theo đó, sáng ngày 4/8/2023, Tổng thống Yoon Seok-yeol đã ra lệnh đáp trả cực mạnh và đến chiều cùng ngày, cảnh sát đã tuyên bố hoạt động an ninh đặc biệt. Giết người loạn xạ hung khí và âm mưu giết người. Vụ đâm ở ga Sillim. Vào khoảng 14:00 ngày 21 tháng 7 năm 2023, Josun (khi đó 33 tuổi) đã giết một người đàn ông và làm bị thương ba người khác gần Lối ra số 4 của Ga Sillim, Sillim-dong, Gwanak-gu, Seoul. Ông Jo tuyên bố: "Tôi phạm tội vì nó quá khó." Anh ta nói rằng lý do tại sao anh ta chọn ga Sillim làm nơi gây án là "Tôi biết đó là một nơi đông đúc vì tôi đã đến đó vài lần trước đây để uống rượu với bạn bè." Tiến sĩ Seung Jae-hyeon phân tích rằng Jo, giống như Jeong Yoo-jeong, đã "tích lũy sự oán giận cá nhân đối với đồng nghiệp của mình." Điều tra và ra lệnh bắt. Vào ngày 22 tháng 7, Sở cảnh sát Seoul Gwanak đã tiến hành khám xét và thu giữ hai khu dân cư lớn ở Hàn Quốc, bao gồm Incheon và Geumcheon-gu, Seoul. Ngoài ra, đã xin lệnh bắt giữ nghi phạm Josun với tội danh giết người và cố ý giết người, đồng thời cho biết sau khi bị bắt, động cơ và quá trình phạm tội, chẳng hạn như xét nghiệm chẩn đoán thái nhân cách (PCL-R), sẽ được điều tra chi tiết. Cảnh sát cho biết, có vẻ như nghi phạm Josun có ý định giết người, xét đến việc hắn ta cầm vũ khí nhắm vào mặt và cổ nạn nhân. Vào ngày 23 tháng 7, Thẩm phán So Joon-seop của Tòa án quận trung tâm Seoul đã tiến hành kiểm tra nội dung lệnh bắt giữ nghi phạm Josun và ban hành lệnh bắt giữ, nói rằng: "Có lo ngại rằng anh ta có thể bỏ trốn." Ngoài ra, Cơ quan cảnh sát thủ đô Seoul cho biết họ đang xem xét liệu có nên tổ chức một ủy ban đánh giá tiết lộ thông tin cá nhân về Joseon hay không và việc có tiết lộ hay không sẽ được quyết định vào ngày 26 tháng 7. Vụ tấn công bằng dao tại AK Plaza Bundang. Vụ tấn công bằng dao tại AK Plaza Bundang là vụ việc một người đàn ông tự đâm bừa bãi sau khi lái xe đâm vào một chiếc ô tô tại AK Plaza Bundang ở ga Seohyeon, Bundang-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do, Hàn Quốc vào ngày 3 tháng 8 năm 2023. Một người thiệt mạng và 13 người bị thương. Thủ phạm được xác định là anh Choi Won-jong, 22 tuổi, là một người thanh niên làm công việc giao hàng. Anh ta bị bắt 30 phút sau vụ việc, và anh ta đang trốn trong một cửa hàng quần áo trên tầng hai của một cửa hàng bách hóa. Anh ta phàn nàn về chứng hoang tưởng, và động cơ phạm tội là "một nhóm tượng Phật đã cố giết tôi" và "Tôi muốn công khai tình hình bất công". Cảnh sát có kế hoạch kiểm tra tiền sử bệnh tâm thần như tâm thần phân liệt và sử dụng ma túy. Sau đó, một cuộc kiểm tra ma túy đơn giản cho kết quả âm tính và người ta xác nhận rằng anh ta không phạm tội trong lúc say. Theo đoạn phim CCTV ở AK Plaza và các nhân chứng của người dân, nghi phạm gầy gò, mặc áo gió màu đen, đội mũ và đeo kính râm che mặt, đi bộ mang theo vũ khí. Họ nói: "Họ la hét và chạy xung quanh, vung vũ khí" và "Có vẻ như họ đang hào hứng đi lại khi có người nhìn thấy họ". Hóa ra anh ta được chẩn đoán mắc chứng rối loạn nhân cách phân liệt, nhưng đây chỉ là lời khai của hung thủ và gia đình, không phải là xác nhận đơn thuốc hay bệnh án của bác sĩ. Khoảng 19:20, Ủy viên cảnh sát Yoon Hee-geun đã triệu tập một cuộc họp gồm những người đứng đầu các văn phòng cấp tỉnh và cấp tỉnh liên quan đến Ga Seohyeon và cho biết, "Cuộc bạo động vũ khí ở Ga Seohyeon thực chất là một hành động khủng bố và cần được xử lý nghiêm túc." Ngoài ra, ra lệnh khẩn cấp tăng cường tuần tra tại các khu vực đông dân cư trên cả nước. Vào ngày 4 tháng 8, Tổng thống Yoon Seok-yeol đã ra lệnh phản ứng cực mạnh bằng cách huy động toàn bộ lực lượng cảnh sát, nói rằng cuộc bạo loạn vũ khí ở ga Seohyeon là khủng bố. Giáo viên trường trung học Daejeon bị đâm. Vào ngày 4 tháng 8 năm 2023, vào khoảng 10:04 sáng, một kẻ lạ mặt đã đột nhập vào trường trung học Daejeon Songchon ở Daedeok-gu, Daejeon, đâm giáo viên rồi bỏ trốn. Nghi phạm đợi cô giáo của nạn nhân (49 tuổi) tan học, khi nạn nhân đi vệ sinh thì hắn đi theo và dùng hung khí đâm nạn nhân rồi bỏ trốn. Vào khoảng 12:20 chiều ngày 4 tháng 8 năm 2023, Sở cảnh sát Daedeok đã bắt giữ nghi phạm trên đường phố ở Taepyeong-dong, Jung-gu, Daejeon. Cảnh sát cho rằng nghi phạm khác với tội phạm 'không hỏi' như trường hợp của ga Sillim hay ga Seohyeon, khi được tiết lộ rằng nghi phạm có 'mối quan hệ linh mục' với nạn nhân. Theo cảnh sát, mẹ của nghi phạm được biết trong quá trình điều tra của cảnh sát đã khai rằng "Ông A luôn có biểu hiện hoang tưởng". Âm mưu không thành. Sự cố bến xe buýt tốc hành Seoul. Vào ngày 4 tháng 8 năm 2023, một vụ dùng dao đã được thực hiện tại Bến xe buýt tốc hành Seoul ở Banpo-dong, Seocho-gu, Seoul, nhưng đã bị nhân viên an ninh và cảnh sát chế ngự. Sau khi cảnh sát kiểm tra điện thoại di động của nghi phạm, xác nhận rằng anh ta đã viết một bài đăng trên SNS dưới dạng 'Tôi sẽ giết cảnh sát' vào sáng sớm trước khi gây án. Sự cố ga Dongdaegu. Vào ngày 7 tháng 8 năm 2023, vào khoảng 3:50 chiều, trong khi cầm vũ khí, 'Tôi sẽ đâm chết một người ở ga Dongdaegu'. Một người đàn ông ở độ tuổi 30 đã viết vào một cuốn sổ và đưa nó ra xung quanh đã bị bắt vì tội đe dọa đặc biệt. Về động cơ phạm tội của nghi phạm, anh ta nói rằng anh ta "đã cố giết một ai đó (người không xác định)" và rằng "ai đó đã thao túng anh ta để phạm tội giết người", và người ta phát hiện ra rằng anh ta đã được điều trị tâm thần. Vào ngày 11 tháng 8, 1 nhân viên xã hội và 2 cảnh sát đường sắt hỗ trợ bắt giữ nghi phạm đã nhận trát hầu tòa. Đăng tải thông báo về tội ác. Vào ngày 24 tháng 7 năm 2023, sau khi một thông báo giết người được đăng trên bảng tin cộng đồng với nội dung: 'Tôi sẽ giết một công dân vô tội', các bài đăng trực tuyến tuyên bố rằng tôi sẽ phạm một tội ác ghê tởm lần lượt được đăng. Tác giả của một thông báo cho biết anh ta sẽ giết 20 phụ nữ xung quanh Sillim-dong đã bị bắt và một thông báo khác báo trước một vụ giết người khác đã được đăng, vì vậy cảnh sát đang điều tra tác giả của bài báo và đang tuần tra xung quanh Sillim-dong. Vào ngày 4 tháng 8 năm 2023, một bài báo cảnh báo về một vụ giết người đã được tìm thấy tại Ga Ori trong khoảng thời gian từ 6:00 chiều đến 10:00 tối và cảnh sát đang điều tra. Vào ngày 5 tháng 8 năm 2023, một thông báo được đăng nói rằng sự kiện Comic World Seoul được tổ chức tại KINTEX cũng sẽ bị hủy và cảnh sát sẽ đóng quân ở đó. Tính đến ngày 7 tháng 8, 187 thông báo giết người đã được kiểm tra, 59 người đã bị bắt và 3 người trong số họ đã bị bắt. Trong số những người bị bắt, 34, tương đương 57,6%, được phát hiện là thanh thiếu niên. Đến ngày 11 tháng 8 năm 2023, Cơ quan Cảnh sát Quốc gia đã bắt giữ 115 vụ án và 119 người trong tổng số 315 trường hợp đăng tải thông báo về tội ác ghê tởm trên mạng. Tổng cộng có 11 người đã bị bắt, và họ như sau. Vào ngày 2 tháng 8 năm 2023, Đơn vị Điều tra Mạng của Cơ quan Cảnh sát Thủ đô Seoul đã bắt giữ và gửi Áp phích thông báo giết người ở ga Sillim (26 tuổi, nam), người đã đăng “Tôi sẽ giết 20 phụ nữ Hàn Quốc tại ga Sillim vào thứ Tư” trong D○ ○○○○ để đe dọa. Vào ngày 2 tháng 8 năm 2023, Đội hình sự của Sở cảnh sát Yeongcheon, Cơ quan cảnh sát tỉnh Gyeongsangbuk-do, cho biết trong D○○○, “Tôi sẽ giết người phụ nữ. Tôi sống ở Yeongcheon.” Vào ngày 7 tháng 8 năm 2023, Đội điều tra tổng hợp của Sở cảnh sát thành phố Seoul Hyehwa đã thông báo “8. 5. Một người đàn ông 31 tuổi đã đăng thông báo giết người tại ga Hyehwa, người đã đăng "Dao ở ga Hyehwa từ 3 đến 12 giờ chiều." đã bị bắt vì đe dọa và vi phạm Đạo luật kiểm soát nhập cư. Vào ngày 6 tháng 8 năm 2023, Đội hình sự của Sở cảnh sát Seocho thuộc Cơ quan cảnh sát thủ đô Seoul cho biết: “Tôi sẽ lấy một con dao làm bếp và giết bạn. Mục tiêu Hạng 1 Cảnh sát Hạng 2 Áo hoodie đen. Các cảnh sát, hãy tự lo cho mình. Một nam thanh niên 19 tuổi đăng thông báo giết cảnh sát, đăng 5 bài đăng, , đã bị bắt vì tội đe dọa đặc biệt và chuẩn bị giết người. Vào ngày 7 tháng 8 năm 2023, Đội điều tra tội phạm mạng của Cơ quan cảnh sát thành phố Incheon đã đăng một thông báo về vụ giết người trên đường Bupyeong Rodeo (40 tuổi, nam), người này đã đăng “Tôi sẽ chỉ giết 10 phụ nữ vào lúc 22:00 tối nay tại đường Bupyeong Rodeo. ” đã bị bắt vì tội đe dọa. Vào ngày 8 tháng 8 năm 2023, Đơn vị Điều tra Mạng của Cơ quan Cảnh sát Nam tỉnh Gyeonggi đã đe dọa và chiếm quyền điều khiển người đăng thông báo giết người ở công viên giải trí (19 tuổi, nam), người đã đăng "Tôi sẽ đâm một thành viên trong gia đình tại một khu vui chơi giải trí đỗ xe sớm." Anh ta bị bắt vì tội cản trở công lý. Vào ngày 8 tháng 8 năm 2023, đội điều tra mạng của Cơ quan cảnh sát thủ đô Seoul đã đe dọa và chiếm quyền điều khiển người đăng thông báo giết người tại ga Sillim (30 tuổi, nam), người đã đăng “Đang cầm dao trước lối ra 2 của ga Sillim ” ở D○○○. Anh ta bị bắt vì tội cản trở công lý. Vào ngày 9 tháng 8 năm 2023, Đơn vị Điều tra Mạng của Cơ quan Cảnh sát Nam tỉnh Gyeonggi đã bắt giữ người đăng thông báo giết người ở ga Seohyeon (32 tuổi, nữ), người đã đăng "Tôi sẽ đâm 20 người vào thứ Sáu lúc Seohyeon Station" ở D○○○ vì chuẩn bị giết người và đe dọa. Vào ngày 10 tháng 8 năm 2023, Đơn vị Điều tra Mạng của Cơ quan Cảnh sát tỉnh Gangwon-do đe dọa đặc biệt và thực thi nhiệm vụ theo thứ bậc đối với người đăng thông báo giết người Chuncheon (25 tuổi, nam), người đã đăng "Tôi sẽ đâm dao lúc 7 giờ: 30 ở Chuncheon" trong D○○○. bị bắt vì cản trở. Vào ngày 10 tháng 8 năm 2023, Đội điều tra tội phạm mạng thuộc Phòng điều tra Sở cảnh sát Osan, Cơ quan cảnh sát tỉnh phía nam Gyeonggi, đã đánh dấu vào ○○○ “Không có thông báo về vụ đấu dao Yongsan sao? Người đăng thông báo về vụ giết người ở Yongsan (21 tuổi, nam), người đăng “Hãy chờ xem” đã bị bắt vì tội đe dọa. Vào ngày 10 tháng 8 năm 2023, Đội mạng của Phòng điều tra Sở cảnh sát Hanam, Cơ quan cảnh sát tỉnh phía nam Gyeonggi, đã tìm thấy một áp phích thông báo giết người của công ty giải trí nổi tiếng (28 tuổi, nam) đăng “Tôi sẽ chỉ chọn Khu rừng Seoul”. Trạm ○○ nhân viên và giết 9 người ”ở D○○○. Anh ta bị bắt với tội danh đe dọa và cản trở công lý. Báo cáo và bắt giữ nhầm người. Vào ngày 4 tháng 8, 'hai người đàn ông bị bắt' đang gây bạo loạn lần lượt ở Ga Yeokgok và Ga Đại học Konkuk ở Seoul, nhưng họ không mang theo vũ khí, vì vậy nó được xác nhận là báo cáo sai sự thật. Vào ngày 5 tháng 8, một nam học sinh trung học tập thể dục ở Uijeongbu-si, Gyeonggi-do đã bị nhầm là nghi phạm và bị thương trong quá trình thẩm vấn bởi một thám tử mặc thường phục. Vào ngày 4 tháng 8, tin giả đã lan truyền rằng 'đụng dao' đã xảy ra ở Pocheon và Daegu. Cảnh sát đang 'bắt giữ và điều tra' một người đàn ông ở độ tuổi 20 (A) đã lan truyền thông tin liên quan đến Pocheon (tin giả). Người ta đã điều tra được rằng A đã viết và chia sẻ tin giả như một trò đùa khi nói chuyện với B, một người bạn trong quân đội, thông qua SNS (dịch vụ mạng xã hội). B, người tin rằng điều này là có thật, đã 'phân phối nó cho các phòng (trò chuyện) mở khác, và sau đó nó được xác nhận rằng nó lan truyền nhanh chóng khắp cộng đồng trực tuyến.
Alexander Greive (sinh ngày 13 tháng 5 năm 1999) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người New Zealand hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ St Mirren tại Scottish Premiership, và Đội tuyển bóng đá quốc gia New Zealand. Sự nghiệp thi đấu. Grieve thi đấu cho Papakura City và Waitakere City trong cả sự nghiệp cầu thủ trẻ. Greive chơi bóng đá cao đẳng với đội thể thao Northern Kentucky Norse, và cũng xuất hiện ở cấp câu lạc bộ cho Cincinnati Dutch Lions vào năm 2019 khi đang học tập. Anh bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của mình với Birkenhead United tại NRFL Premier vào năm 2015, ở tuổi 15. Greive dành mùa giải 2020–21 với câu lạc bộ Waitakere United tại New Zealand Football Championship. Sau khi thi đấu cho Birkenhead United, ghi 19 bàn thắng sau 19 trận ở mùa giải 2021, giành danh hiệu Chiếc giày vàng, anh ký hợp đồng với câu lạc bộ St Mirren tại Scottish Premiership vào tháng 1 năm 2022. Vào ngày 26 tháng 1 năm 2022, Greive lần đầu tiên được gọi lên đội tuyển quốc gia New Zealand để chuẩn bị cho 2 trận giao hữu gặp Jordan và Uzbekistan như một sự thay thế cho Andre de Jong. Anh có trận ra mắt quốc tế trong trận thua 1-3 trước Jordan, khi vào sân thay cho Logan Rogerson ở phút thứ 81. Trong trận đầu tiên đá chính New Zealand vào ngày 24 tháng 3 năm 2022, trận thắng 7-1 trước Nouvelle-Calédonie, anh đã lập một cú đúp, những bàn thắng quốc tế đầu tiên của anh. "Tỷ số và kết quả liệt kê bàn ​​thắng đầu tiên của New Zealand, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Greive."
Trần Thanh Lâm (sinh năm 1973) là một chính trị gia người Việt Nam. Ông hiện giữ chức Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Quá trình công tác. - Ông Trần Thanh Lâm từng giảng dạy tại Trường cao đẳng Sư phạm Hà Nam, kinh qua các chức vụ Phó chánh Văn phòng T.Ư Đoàn kiêm Thư ký Bí thư thứ nhất T.Ư Đoàn; Thường vụ Ban Chấp hành T.Ư Đoàn, Trưởng ban Tuyên giáo T.Ư Đoàn; Phó tổng biên tập Báo Tiền Phong; Phó giám đốc Quỹ Hỗ trợ Tài năng trẻ Việt Nam. - Tháng 2.2017, ông Lâm được điều động, bổ nhiệm giữ chức phó vụ trưởng Vụ Báo chí - Xuất bản, Ban Tuyên giáo T.Ư. Hơn 2 năm sau, ông được bổ nhiệm giữ chức vụ trưởng. - Chiều 3-12, Ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức hội nghị triển khai quyết định của Ban Bí thư về công tác cán bộ. Tại hội nghị, ông Phạm Ngọc Linh, Vụ trưởng Vụ Tổ chức cán bộ, Ban Tuyên giáo Trung ương, đã công bố quyết định 398 của Ban Bí thư bổ nhiệm ông Trần Thanh Lâm, Vụ trưởng Vụ Báo chí - xuất bản (Ban Tuyên giáo trung ương), giữ chức Phó trưởng Ban Tuyên giáo trung ương.
Gaggenau là một thị trấn thuộc huyện Rastatt, bang Baden-Württemberg, Đức. Nơi đây nằm cách Baden-Baden khoảng 8 km về phía đông bắc. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Gernsbach (]#đổi ) là một thị trấn thuộc huyện Rastatt, bang Baden-Württemberg, Đức. Nơi đây nằm bên bờ sông Murg, cách Baden-Baden về phía đông. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Kuppenheim là một thị trấn thuộc huyện Rastatt, bang Baden-Württemberg, Đức. Nơi đây nằm bên bờ sông Murg, cách Rastatt 5 km về phía đông nam và cách Baden-Baden 8 km về phía bắc. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Durmersheim là một thị xã nhỏ nằm ở huyện Rastatt, thuộc bang Baden-Württemberg, tây nam nước Đức. Nơi đây có dân số 12.112 người (2020). Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Elchesheim-Illingen là một xã ở phía tây nam nước Đức, giữa Karlsruhe và Rastatt. Nơi đây nằm cách sông Rhine 5 km về phía tây. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Hạt Phủ doãn Tông tòa Kampong Cham Hạt Phủ doãn Tông tòa Kampong Cham (; ) là một Hạt Phủ doãn Tông tòa của Giáo hội Công giáo Rôma tại Campuchia. Lãnh đạo đương nhiệm của Hạt Phủ doãn Tông tòa là Giám mục Phêrô Suon Hangly. Hạt Phủ doãn Tông tòa bao phủ diện tích 66,347 km2 ở phía đông Campuchia, bao gồm các tỉnh Kampong Cham, Kratié, Stung Treng, Ratanakiri, Mondulkiri, Svay Rieng, Tbong Khmum và Prey Veng. Hạt Phủ doãn Tông tòa được chia ra làm 28 giáo xứ, với tòa giám mục đặt tại thành phố Kampong Cham. Hạt Phủ doãn Tông tòa được thành lập vào ngày 26/9/1968, khi Hạt Đại diện Tông tòa Campuchia (nay là Hạt Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh) được tách ra làm ba. Đến năm 2020, Hạt Phủ doãn Tông tòa có 3.045 giáo dân trên tổng dân số 3.634.750, chiếm 0,1%.
Danh sách biểu trưng tỉnh thành và lãnh thổ Việt Nam Dưới đây là danh sách biểu trưng tỉnh thành và vùng lãnh thổ của Việt Nam. Mỗi tỉnh thành và vùng lãnh thổ đều có một bộ nhận diện địa phương chính thức đặc trưng và riêng biệt. Mặc dù vậy, tính đến lần gần nhất mà danh sách này được sửa đổi, vẫn còn 6/63 tỉnh thành chưa có bộ nhận diện địa phương chính thức gồm: Hà Giang, Hải Phòng, Lâm Đồng, Quảng Bình, Quảng Ninh và Thái Bình. Những tỉnh thành này sẽ được liệt kê bằng các biểu trưng không chính thức hoặc biểu trưng du lịch, trong tương lai khi từng tỉnh thành kể trên công bố bộ biểu trưng chính thức (được xác nhận bởi Ủy ban nhân dân tỉnh/thành phố tương ứng) thì biểu trưng đó sẽ được cập nhật vào danh sách. Riêng đối với tỉnh Hậu Giang ngoài biểu trưng thì còn có hình ảnh nhận diện (đây là địa phương duy nhất trên cả nước hiện nay có hình ảnh nhận diện), trong đó biểu trưng sẽ được liệt kê ở trên và hình ảnh nhận diện sẽ được liệt kê ở dưới.
Constantinos Panagi (tiếng Hy Lạp: Κωνσταντίνος Παναγή, sinh ngày 8 tháng 10 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Síp hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ Omonia tại Giải bóng đá hạng nhất Síp. Sự nghiệp thi đấu. Panagi là sản phẩm của lò đào tạo Olympiakos Nicosia và được đôn lên đội 1 bởi huấn luyện viên Pambos Christodoulou vào năm 2010. Trong mùa giải 2013-2014, anh là sự lựa chọn số 1 trong khung gỗ của đội bóng, ra sân 25 trận tại Giải bóng đá hạng nhì quốc gia Síp. Vào ngày 20 tháng 5 năm 2014, anh chuyển tới câu lạc bộ cùng thành phố, Omonia. Anh ra mắt đội 1 vào ngày 18 tháng 4 trong trận hòa với Apollon, nơi anh đã gây được ấn tượng và kể từ đó, anh luôn được ra sân thường xuyên cho Omonia. Trận ra mắt châu Âu của anh diễn ra vào ngày 9 tháng 6 trong chiến thắng 2-0 trước Dinamo Batumi. Anh đã có 85 lần ra sân tại giải quốc gia cho Omonia kể từ khi gia nhập. Sự nghiệp quốc tế. Panagi đã thi đấu ở các cấp độ trẻ của Síp, như U-17, U-19 và U-21. Anh ra mắt quốc tế cho Đội tuyển bóng đá quốc gia Síp vào ngày 24 tháng 3 năm 2016, trong trận thua 0-1 trước Ukraina. Vào ngày 12 tháng 7 năm 2020, anh kết hôn với một vũ công kiêm biên đạo múa, Andrea Nikolaou và có một cô con gái tên là Floriana (sinh ngày 7 tháng 9 năm 2020). "Tính đến 28 tháng 5 năm 2023" "Tính đến 28 tháng 3 năm 2023."
Jean N'Guessan (cầu thủ bóng đá) Jean Frederic Kouadio N'Guessan (sinh ngày 17 tháng 4 năm 2003) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Bờ Biển Ngà hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Metz tại Ligue 1. Sự nghiệp thi đấu. Cho mượn tại Lausanne-Sport. Năm 2021, N'Guessan được đem cho mượn tại câu lạc bộ Lausanne-Sport ở Giải bóng đá vô địch quốc gia Thụy Sĩ, từ Nice tại Ligue 1. Vào ngày 24 tháng 7 năm 2021, anh ra mắt cho Lausanne-Sport trong trận thua 2-1 trước St. Gallen. Cho mượn tại Nîmes. Vào tháng 7 năm 2022, N'Guessan chuyển tới câu lạc bộ Nîmes tại Ligue 2 theo dạng cho mượn mùa giải 2022–23. Vào ngày 21 tháng 7 năm 2023, anh ký một bản hợp đồng kéo dài 4 năm với câu lạc bộ Metz tại Ligue 1. N'Guessan được gọi triệu tập lên đội tuyển U-23 Bờ Biển Ngà vào tháng 3 năm 2023. Anh ra mắt quốc tế cho đội tuyển U-23 của đất nước này vào ngày 23 tháng 3 năm 2023, trong trận thắng 3-2 trước Maroc.
Phân rã beta kép Trong vật lý hạt nhân, phân rã beta kép là một loại phân rã phóng xạ, trong đó hai neutron đồng thời biến thành hai proton, hoặc ngược lại, bên trong hạt nhân nguyên tử. Như trong phân rã beta đơn, quá trình này giúp tỷ lệ proton và neutron tối ưu hơn. Kết quả của sự biến đổi này là hạt nhân phát ra hai hạt beta có thể phát hiện được, đó là các electron hoặc positron. Tài liệu phân biệt giữa hai loại phân rã beta kép: "phân rã beta kép" "thông thường" và "phân rã beta kép" "phi neutrino". Trong phân rã beta kép thông thường, đã được quan sát thấy ở một số đồng vị, hai electron và hai phản neutrino electron được phát ra từ hạt nhân đang phân rã. Trong phân rã beta kép phi neutrino, một quá trình giả định chưa bao giờ được quan sát thấy, sẽ chỉ có các electron được phát ra. Ý tưởng về phân rã beta kép lần đầu tiên được đề xuất bởi Maria Goeppert-Mayer vào năm 1935. Năm 1937, Ettore Majorana chứng minh rằng tất cả các kết quả của lý thuyết phân rã beta không thay đổi nếu neutrino là phản hạt của chính nó, ngày nay được gọi là "hạt Majorana". Năm 1939, Wendell H. Furry đề xuất rằng nếu neutrino là hạt Majorana, thì phân rã beta kép có thể xảy ra mà không phát ra bất kỳ neutrino nào, thông qua quá trình hiện được gọi là "phân rã beta kép phi neutrino". Người ta vẫn chưa biết liệu neutrino có phải là hạt Majorana hay không, và liên quan đến việc liệu phân rã beta kép không có neutrino có tồn tại trong tự nhiên hay không. Vào những năm 1930–1940, người ta không biết đến sự vi phạm tính chẵn lẻ (parity violation) trong tương tác yếu, và do đó, các tính toán cho thấy rằng phân rã beta kép không có neutrino sẽ có nhiều khả năng xảy ra hơn nhiều so với phân rã beta kép thông thường, nếu neutrino là hạt Majorana. Thời gian bán rã được dự đoán là vào khoảng 1015~1016 năm. Những nỗ lực để quan sát quá trình này trong phòng thí nghiệm có từ ít nhất là năm 1948 khi E.L. Fireman thực hiện nỗ lực đầu tiên để đo trực tiếp chu kỳ bán rã của đồng vị Sn với bộ đếm Geiger–Müller. Các thí nghiệm đo phóng xạ trong khoảng năm 1960 cho kết quả âm tính (negative result) hoặc là dương tính giả (false positive result), không được xác nhận bởi các thí nghiệm sau này. Năm 1950, lần đầu tiên chu kỳ bán rã beta kép của Te được đo bằng các phương pháp địa hóa là 1.4×1021 năm, khá gần với giá trị hiện đại. Điều này liên quan đến việc phát hiện nồng độ khoáng chất của xenon được tạo ra bởi sự phân rã. Năm 1956, sau khi bản chất V–A của tương tác yếu được biết, rõ ràng là chu kỳ bán rã của phân rã beta kép phi neutrino sẽ vượt quá đáng kể so với phân rã beta kép thông thường. Mặc dù có những tiến bộ đáng kể trong các kỹ thuật thí nghiệm vào những năm 1960–1970, nhưng mãi đến những năm 1980 thì phân rã beta kép mới được quan sát thấy trong phòng thí nghiệm. Các thí nghiệm chỉ có thể thiết lập giới hạn dưới cho chu kỳ bán rã – khoảng 1021 năm. Đồng thời, các thí nghiệm địa hóa (geochemical experiment) đã phát hiện ra sự phân rã beta kép của Se và Te. Phân rã beta kép được quan sát lần đầu tiên trong phòng thí nghiệm vào năm 1987 bởi nhóm của Michael Moe tại UC Irvine ở Se. Kể từ đó, nhiều thí nghiệm đã quan sát thấy sự phân rã beta kép thông thường ở các đồng vị khác. Không có thí nghiệm nào trong số đó mang lại kết quả khả quan cho quá trình phân rã không có neutrino, nâng chu kỳ bán rã giới hạn dưới lên xấp xỉ 1025 năm. Các thí nghiệm địa hóa tiếp tục trong suốt những năm 1990, tạo ra kết quả khả quan đối với một số đồng vị. Phân rã beta kép là loại phân rã phóng xạ hiếm gặp nhất được biết đến; tính đến năm 2021, nó chỉ được quan sát thấy ở 14 đồng vị (bao gồm cả sự bắt giữ electron kép của đồng vị Ba được quan sát vào năm 2001, Kr được quan sát vào năm 2013 và Xe được quan sát vào năm 2019), và tất cả đều có lifetime trung bình trên 1018 năm (bảng bên dưới). Phân rã beta kép thông thường. Trong một lần phân rã beta kép điển hình, hai neutron trong hạt nhân được chuyển đổi thành proton, và hai electron và hai phản neutrino electron được phát ra. Quá trình này có thể được coi là hai lần phân rã beta trừ đồng thời. Để có thể xảy ra phân rã beta (kép), hạt nhân cuối cùng phải có binding energy lớn hơn hạt nhân ban đầu. Đối với một số hạt nhân, chẳng hạn như germani-76, isobar cao hơn một số nguyên tử (arsenic-76) có binding energy nhỏ hơn nên không cho phép phân rã beta đơn. Tuy nhiên, isobar có số nguyên tử cao hơn hai, seleni-76, binding energy lớn hơn, do đó cho phép phân rã beta kép. Phổ phát xạ của hai electron có thể được tính theo cách tương tự như phổ phát xạ beta bằng cách sử dụng quy tắc vàng Fermi. Tỷ lệ chênh lệch được đưa ra bởi công thức: Trong đó các chỉ số đề cập đến từng electron, T là động năng, "w" là năng lượng toàn phần, "F"("Z", "T") là hàm Fermi với "Z" là điện tích của hạt nhân ở trạng thái cuối cùng, "p" là động lượng, "v" là vận tốc tính bằng đơn vị c, formula_2 là góc giữa các electron và Q là giá trị Q của sự phân rã. Đối với một số hạt nhân, quá trình xảy ra như sự biến đổi hai proton thành hai neutron, phát ra hai neutrino electron và bắt giữ hai electron quỹ đạo (bắt giữ electron kép). Nếu chênh lệch khối lượng giữa nguyên tử mẹ và nguyên tử con lớn hơn 1.022 MeV/"c"2 (khối lượng hai electron), thì có thể xảy ra một phân rã khác, bắt giữ một electron quỹ đạo và phát ra một positron. Khi chênh lệch khối lượng lớn hơn 2.044 MeV/"c"2 (bốn khối lượng electron), có thể phát ra hai positron. Những nhánh phân rã lý thuyết này đã không được quan sát. Các đồng vị phân rã beta kép đã biết. Có 35 đồng vị tự nhiên có khả năng phân rã beta kép. Trong thực tế, sự phân rã có thể quan sát được khi sự phân rã beta đơn bị "cấm" bởi sự bảo toàn năng lượng. Điều này xảy ra đối với các nguyên tố có số nguyên tử chẵn và số neutron chẵn, ổn định hơn do liên kết spin. Khi phân rã beta đơn hoặc phân rã alpha cũng xảy ra, tốc độ phân rã beta kép thường quá thấp để có thể quan sát được. Tuy nhiên, sự phân rã beta kép của U (cũng là một bộ phát alpha) đã được đo phóng xạ. Hai hạt nhân đã xảy ra phân rã beta kép khác đã được quan sát thấy, Ca và Zr, về mặt lý thuyết cũng có thể xảy ra phân rã beta đơn, nhưng sự phân rã này cực kỳ khó xảy ra và chưa bao giờ được quan sát thấy. 14 đồng vị đã được quan sát bằng thực nghiệm trải qua quá trình phân rã beta kép hai neutrino (β–β–) hoặc bắt giữ electron kép (εε). Bảng bên dưới gồm các hạt nhân có chu kỳ bán rã đo được bằng thực nghiệm mới nhất, tính đến tháng 12 năm 2016, ngoại trừ 124Xe (lần đầu tiên quan sát thấy sự bắt giữ electron kép vào năm 2019). Việc tìm kiếm phân rã beta kép trong các đồng vị đưa ra những thách thức thực nghiệm lớn hơn đáng kể. Một đồng vị như vậy là Xe. Các hạt nhân ổn định beta (beta-stable) (hoặc gần như ổn định beta) đã biết sau đây với "A" ≤ 260, về mặt lý thuyết có khả năng phân rã beta kép, trong đó màu đỏ là đồng vị có tốc độ phân rã beta kép được đo bằng thực nghiệm và màu đen là vẫn chưa được đo bằng thực nghiệm: 46Ca, #đổi , 70Zn, #đổi , 80Se, #đổi , 86Kr, 94Zr, #đổi , 98Mo, #đổi , 104Ru, 110Pd, 114Cd, #đổi , 122Sn, 124Sn, #đổi , #đổi , 134Xe, #đổi , 142Ce, 146Nd, 148Nd, #đổi , 154Sm, 160Gd, 170Er, 176Yb, 186W, 192Os, 198Pt, 204Hg, 216Po, 220Rn, 222Rn, 226Ra, 232Th, #đổi , 244Pu, 248Cm, 254Cf, 256Cf, và 260Fm. Phân rã beta kép phi neutrino. Nếu neutrino là một hạt Majorana (nghĩa là phản neutrino và neutrino thực ra là cùng một hạt), và ít nhất một loại neutrino có khối lượng khác không (đã được thiết lập bởi các thí nghiệm dao động neutrino), thì phân rã beta kép phi neutrino có thể xảy ra. Phân rã beta kép phi neutrino là một quá trình vi phạm số lepton. Trong cách xử lý lý thuyết (theoretical treatment) đơn giản nhất, được gọi là light neutrino exchange, một nucleon hấp thụ neutrino do một nucleon khác phát ra. Các neutrino trao đổi là các hạt ảo. Chỉ với hai electron ở trạng thái cuối cùng, tổng động năng của các electron sẽ xấp xỉ bằng hiệu năng lượng liên kết của hạt nhân ban đầu và hạt nhân cuối cùng, với nuclear recoil chiếm phần còn lại. Do sự bảo toàn động lượng, các electron thường được phát xạ back-to-back. Tốc độ phân rã cho quá trình này được đưa ra bởi: Trong đó: "G" là hệ số không gian pha hai vật thể, "M" là phần tử ma trận hạt nhân (nuclear matrix element) và "m"ββ là khối lượng Majorana hiệu dụng của neutrino electron. Trong bối cảnh light Majorana neutrino exchange, "m"ββ được cho bởi: Trong đó: "mi" là khối lượng neutrino và "Uei" là các phần tử của ma trận Pontecorvo–Maki–Nakagawa–Sakata (PMNS). Do đó, quan sát phân rã beta kép phi neutrino, ngoài việc xác nhận bản chất của neutrino Majorana, còn có thể cung cấp thông tin về thang khối lượng neutrino tuyệt đối và các pha Majorana trong ma trận PMNS, tùy thuộc vào việc giải thích thông qua các mô hình lý thuyết của hạt nhân, xác định các phần tử của ma trận hạt nhân, và các mô hình của sự phân rã. Việc quan sát phân rã beta kép phi neutrino sẽ yêu cầu ít nhất một neutrino là hạt Majorana, bất kể quá trình có được tạo ra bởi sự trao đổi neutrino hay không. Nhiều thí nghiệm đã tìm kiếm sự phân rã beta kép phi neutrino. Các thí nghiệm hoạt động tốt nhất có khối lượng đồng vị đang phân rã cao và nền thấp, với một số thí nghiệm có thể thực hiện phân biệt hạt và theo dõi electron. Để loại bỏ phông nền khỏi các tia vũ trụ, hầu hết các thí nghiệm đều được đặt trong các phòng thí nghiệm dưới lòng đất trên khắp thế giới. Các thí nghiệm gần đây và được đề xuất bao gồm: Trong khi một số thí nghiệm tuyên bố đã phát hiện ra sự phân rã beta kép phi neutrino, các nghiên cứu hiện đại không tìm thấy bằng chứng nào về sự phân rã đó. Một số thành viên của nhóm hợp tác Heidelberg–Moscow đã tuyên bố phát hiện ra sự phân rã beta phi neutrino ở 76Ge vào năm 2001. Tuyên bố này đã bị chỉ trích bởi các nhà vật lý khác cũng như các thành viên khác của nhóm hợp tác. Năm 2006, một ước tính của cùng các tác giả cho biết thời gian bán rã là 2,3×1025 năm. Chu kỳ bán rã này đã bị các thí nghiệm khác với độ tin cậy cao bác bỏ, bao gồm cả thí nghiệm 76Ge của GERDA. Kết quả hiện tại. Kể từ năm 2017, các giới hạn mạnh nhất đối với phân rã beta kép phi neutrino đến từ GERDA ở 76Ge, CUORE ở 130Te, và EXO-200 và KamLAND-Zen ở 136Xe. Phân rã beta đồng thời bậc cao. Đối với các số khối có nhiều hơn 2 isobar ổn định beta, phân rã beta tứ bội (quadruple beta decay) và bắt giữ electron tứ bội (quadruple electron capture) đã được đề xuất như là lựa chọn thay thế cho phân rã beta kép trong các đồng vị có mức năng lượng dư thừa lớn nhất. Những phân rã này có thể xảy ra về mặt năng lượng trong 8 hạt nhân, mặc dù partial half-life so với phân rã beta đơn hoặc kép được dự đoán là rất dài; do đó, không thể quan sát thấy phân rã beta tứ bội. 8 hạt nhân triển vọng nhất cho phân rã beta tứ bội bao gồm 96Zr, 136Xe, và 150Nd có khả năng phân rã beta trừ tứ bội và 124Xe, 130Ba, 148Gd, và 154Dy có khả năng phân rã beta cộng tứ bội hoặc bắt giữ electron tứ bội. Về lý thuyết, phân rã beta tứ bội có thể quan sát được bằng thực nghiệm ở 3 trong số các hạt nhân này, với hạt nhân triển vọng nhất là 150Nd. Phân rã beta tam bội (triple beta decay) cũng có thể xảy ra đối với 48Ca, 96Zr, và 150Nd. Hơn nữa, phương thức phân rã như vậy cũng có thể không có neutrino trong vật lý ngoài Mô hình Chuẩn. Phân rã beta tứ bội phi neutrino sẽ vi phạm số lepton trong 4 đơn vị, trái ngược với số lepton vượt quá 2 đơn vị trong trường hợp phân rã beta kép phi neutrino. Do đó, không có 'định lý hộp đen' và neutrino có thể là hạt Dirac trong khi vẫn cho phép các loại quá trình này. Đặc biệt, nếu phân rã beta tứ bội phi neutrino được tìm thấy trước phân rã beta kép phi neutrino thì người ta kỳ vọng rằng neutrino sẽ là hạt Dirac. Cho đến nay, các tìm kiếm về phân rã beta tam và tứ bội trong 150Nd vẫn không thành công.
Warabimochi (蕨餅, warabi-mochi) là một loại bánh kẹo của Nhật Bản ("wagashi") được làm từ tinh bột từ dương xỉ ("warabiko") và được phủ một lớp bột đậu nành rang ("kinako"). Nó khác với bánh "mochi" ở nguyên liệu do "mochi" được làm từ gạo nếp. Nó phổ biến vào những ngày mùa hè, đặc biệt là ở vùng Kinki và Okinawa, thường được bán trên các xe tải, tương tự như các xe bán kem ở các nước phương Tây. Warabimochi là một trong những món khoái khẩu của Thiên hoàng Daigo. Ngày nay, warabimochi thường được làm bằng tinh bột khoai tây ("katakuriko") thay vì tinh bột từ dương xỉ do chi phí thấp và tính sẵn có của nó. Loại siro "kuromitsu" đôi khi được sốt lên trên trước khi dùng món như một chất làm ngọt bổ sung.
Danh sách nhà văn Ấn Độ Đây là danh sách các nhà văn đáng chú ý đến từ Ấn Độ hoặc có quốc tịch Ấn Độ. Tên được sắp xếp theo họ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Danh sách nhà văn Iran Sau đây là danh sách các nhà văn Iran (theo thứ tự bảng chữ cái) được biết đến qua các tác phẩm của họ.#đổi Văn học Ba Tư thế kỷ thứ 21. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Văn học Ba Tư thế kỷ thứ 20. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Các nhà văn ngoài Iran. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Các nhà văn đương đại. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Agata Zubel (sinh năm 1978 tại Wrocław, Ba Lan)ref name="Wprost i Kultura - 05Jun2006 - SUDDEN RAIN/BETWEEN "/ref là một nhà soạn nhạc và ca sĩ người Ba Lan. Zubel tốt nghiệp Trường Trung học Âm nhạc Karol Szymanowski của Wrocław (nhạc cụ gõ và nhạc lý) và Đại học Âm nhạc Karol Lipiński, nơi bà học về sáng tác cùng với Jan Wichrowski. Bà là thành viên của Nhóm Thanh niên của Liên minh Nhà soạn nhạc Ba Lan và là nhận được học bổng của Bộ Văn hóa và Di sản Quốc gia. Hiện tại bà là Giáo sư giảng dạy tại Học viện Âm nhạc ở Wrocław. Năm 2013, bà được vinh danh bởi Diễn đàn Nhà soạn nhạc Quốc tế của Hội đồng Âm nhạc Quốc tế với sáng tác hay nhất cho "Not I". Vào tháng 10 năm 2017, bà đã được trao Huy chương Đồng "Gloria Artis". Bà là hội viên của Liên minh Nhà soạn nhạc Ba Lan.
Động đất ngoài khơi phía Đông Chiba 2012 Động đất ngoài khơi phía Đông Chiba 2012 (千葉県東方沖地震, Chiba-ken Tо̄hо̄ Oki Jishin) là trận động đất xảy ra vào lúc 21:05 (JST), ngày 14 tháng 3 năm 2012. Trận động đất có cường độ 6.1 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 15 km. Không có cảnh báo sóng thần cho trận động đất này. Hậu quả đã làm 1 người chết, 1 người bị thương.
Công viên Olympic (Seoul) Công viên Olympic (Tiếng Hàn: 올림픽공원) là một công viên tọa lạc tại 424 Olympic-ro (88-2 Bangi-dong), Songpa-gu, Seoul, Hàn Quốc. Nó được xây dựng cho Thế vận hội Seoul 1988 và hiện đang được sử dụng như một công viên tổng hợp. Có các cơ sở thể thao như đạp xe, cử tạ, đấu kiếm, bơi lội, thể dục dụng cụ, quần vợt, , cũng như các cơ sở văn hóa khác nhau như Bảo tàng Nghệ thuật Soma. Mongchontoseong, một di tích lịch sử Baekje được khai quật trong quá trình xây dựng Công viên Olympic, nằm trong công viên. Công viên Olympic có các khu vực nghỉ ngơi như công viên điêu khắc ngoài trời, Sân chơi 88 và đài phun nước âm nhạc. Các cơ sở chính khác bao gồm Olympic Hall, Olympic Parktel, và nhiều cơ sở thuận tiện khác như Bảo tàng Lịch sử Mongchon. Giới thiệu không gian. Nó được hoàn thành vào năm 1986 trong thời gian diễn ra Đại hội thể thao châu Á lần thứ 86 và Thế vận hội Seoul lần thứ 88. Trên mảnh đất rộng 430.000 pyeong, có những bãi cỏ được chăm sóc cẩn thận, quảng trường rộng, các tác phẩm điêu khắc và đường chạy bộ, cũng như sân khấu ngoài trời của Công viên Olympic và sáu sân vận động đạt tiêu chuẩn quốc tế. Các tiện ích chính trong công viên. Pháo đài Mongchontoseong, Di tích lịch sử số 297, được xây dựng vào khoảng thế kỷ thứ 3 và nằm giữa sông Hàn ở phía bắc và Pháo đài Namhansanseong ở phía nam. Đó là một bức tường đất bảo vệ Seoul vào đầu thời kỳ Baekje, với chu vi khoảng 2 km. Một túp lều độc mộc, ngôi mộ tẩm độc, vũ khí, móc câu, đồ đất nung Baekje và cối đá đã được khai quật từ Mongchontoseong. Hiện nay, trên sườn Mongchontoseong có một rừng thông tạo nên cảnh quan xanh mát quanh năm. Vào ngày 4 tháng 4 năm 2010 lúc 12:20 chiều, một phần vỉa hè của Cầu Rồng Xanh ở phía bắc của Công viên Olympic đã bị sập. Hậu quả của vụ tai nạn này là một người qua đường đang đi qua cầu Cheongryong đã rơi xuống gầm cầu và bị thương.
Georgia-Pacific LLC là một công ty giấy và bột giấy của Hoa Kỳ, có trụ sở tại Atlanta, Georgia. Nó là một trong những nhà sản xuất và phân phối giấy vệ sinh, bột giấy, giấy, khăn lạnh, máy phát giấy vệ sinh và giấy lau tay, bao bì, các sản phẩm xây dựng và các hóa chất giấy liên quan lớn nhất thế giới. Vào mùa thu năm 2019, công ty có hơn 35.000 nhân viên tại hơn 180 địa điểm ở Bắc Mỹ, Nam Mỹ và châu Âu. Đây là một chi nhánh hoạt động và quản lý độc lập của Công ty Koch. Georgia-Pacific được thành lập bởi Owen Robertson Cheatham vào ngày 22 tháng 9 năm 1927 tại Augusta, Georgia, dưới tên Công ty gỗ cứng Georgia. Trong suốt những năm tiếp theo, công ty mở rộng hoạt động bằng cách thêm các nhà máy chế biến gỗ và sản xuất ván ép. Công ty mua nhà máy đầu tiên ở bờ Tây năm 1947 và đổi tên thành Georgia-Pacific Plywood Lumber Company vào năm 1948. Năm 1956, công ty đổi tên thành Georgia-Pacific Corporation. Năm 1957, công ty mở rộng sang lĩnh vực giấy và bột giấy bằng cách xây dựng một nhà máy bột giấy kraft và bìa tại Toledo, Oregon. Công ty tiếp tục thực hiện một loạt các thương vụ mua lại, bao gồm US Plywood vào năm 1987, Great Northern Nekoosa vào năm 1990 và Fort James Corporation vào năm 2000. Fort James Corporation là kết quả của một loạt các sáp nhập doanh nghiệp bao gồm Fort Howard Corporation, James River Corporation và Crown-Zellerbach. Vào tháng 8 năm 2001, Georgia-Pacific hoàn thành việc bán bốn nhà máy giấy chưa phủ mực và các doanh nghiệp và tài sản liên quan của chúng cho công ty sản xuất giấy Canada Domtar với giá 1,65 tỷ đô la Mỹ. Vào ngày 13 tháng 11 năm 2005, thông báo rằng Georgia-Pacific sẽ được Koch Industries mua lại. Vào ngày 23 tháng 12 năm 2005, Koch Industries hoàn thành việc mua lại Georgia-Pacific với giá 21 tỷ đô la Mỹ. Georgia-Pacific bị loại khỏi sàn giao dịch chứng khoán New York (trước đó giao dịch dưới ký hiệu GP) và cổ đông giao nhượng cổ phiếu của họ với giá khoảng 48 đô la Mỹ mỗi cổ phiếu. Tháp Georgia-Pacific tại Atlanta vẫn tiếp tục đóng vai trò nhà trụ sở của công ty. Tòa nhà Crown Zellerbach được xây dựng làm trụ sở của Crown Zellerbach tại San Francisco vào năm 1959. Vào ngày 11 tháng 1 năm 2010, Georgia-Pacific đã ký thỏa thuận mua lại nhà máy bảng gỗ vân cùng các cơ sở liên quan tại Englehart và Earlton, Ontario của Grant Forest Products, cũng như các nhà máy bảng gỗ vân của họ tại Clarendon và Allendale, South Carolina với giá khoảng 400 triệu đô la Mỹ. Giao dịch này đã hoàn thành vào tháng 7 năm 2013, sau khi được kiểm tra và chấp thuận bởi cơ quan quản lý của Canada và tòa án Hoa Kỳ theo quy trình kiểm tra sáp nhập Hart-Scott-Rodino. Vào ngày 19 tháng 6 năm 2014, Georgia-Pacific thông báo sẽ mua lại SPG Holdings. Năm 2018, các cơ sở của Georgia-Pacific tại Taylorsville, Mississippi là nơi diễn ra cuộc đình công lao động kéo dài hai tuần. Hồ sơ môi trường. Stephen Engelberg của "The New York Times" viết rằng vào năm 1995, Georgia-Pacific đã thuyết phục Ủy ban Tư pháp Hạ viện Hoa Kỳ thông qua một sửa đổi làm trì hoãn điều tra EPA về Tập đoàn Weyerhauser, Tập đoàn Louisiana-Pacific và Georgia-Pacific, lý luận rằng EPA đang "áp dụng không công bằng các tiêu chuẩn hiện nay cho các quyết định được đưa ra 10 đến 15 năm trước", và phương pháp kiểm tra của EPA đã nâng cao lượng khí thải từ các nhà máy sản xuất sản phẩm gỗ. Đối thủ của Georgia-Pacific tin rằng "biện pháp này có thể cho phép Georgia-Pacific tránh việc lắp đặt thiết bị xử lý ô nhiễm tại nhiều nhà máy của họ." Engelberg viết, "Tuy nhiên, [Georgia-Pacific] nói họ sẽ lắp đặt hệ thống kiểm soát tại các nhà máy cần thiết." Georgia-Pacific cũng tham gia vào nhiều dự án khắc phục môi trường, trong đó có nhiều địa điểm được khắc phục từ các bãi chôn rác đã được sử dụng bởi các nhà sản xuất khác, các đô thị và các doanh nghiệp khác, cũng như cá nhân. Hai trong số các địa điểm khắc phục chính - dòng sông Fox ở Wisconsin và sông Kalamazoo ở Michigan - liên quan đến việc làm sạch PCB. Georgia-Pacific đóng góp vào công việc tháo dỡ đập nhằm làm sạch ô nhiễm PCB tại Kalamazoo. Năm 2007, EPA thông báo về các thỏa thuận pháp lý giữa chính phủ, tiểu bang Michigan, Georgia-Pacific và Millennium Holdings (doanh nghiệp kế nhiệm của Allied Paper Corporation) yêu cầu các công ty khắc phục khoảng 21 triệu đô la Mỹ tổn thất môi trường tại khu vực chứa nước Plainwell. Một thỏa thuận khác yêu cầu thực hiện công việc khắc phục môi trường thêm 15 triệu đô la Mỹ tại Khu vực Kalamazoo River Superfund. Georgia-Pacific là công ty sử dụng lượng sợi đã được tẩy trắng lớn nhất thế giới, và công ty con của họ là GP Harmon thương mại các vật liệu tái chế. Công ty đã mở rộng sang các thị trường khác ở các quốc gia như Mexico và Trung Quốc. Năm 2005, chủ tịch của phân ban này, Simon Davies, ước tính rằng Trung Quốc sẽ cần nhập khẩu giấy phế liệu từ Mỹ và các nước khác trong ít nhất 15 năm. Trong tương lai, ông khẳng định, sự tăng trưởng của tầng lớp trung lưu Trung Quốc sẽ đi đôi với sự gia tăng lớn về sản xuất giấy, và việc có hệ thống thu gom giấy hiệu quả sẽ mang lại lợi ích lớn cho họ. Nhà máy giấy Georgia-Pacific tại Crossett, Arkansas, đã trở thành đề tài của bộ phim tài liệu về môi trường "Company Town", phát hành vào năm 2016. Bộ phim cho rằng việc xử lý chất thải không đúng cách bởi nhà máy đã gây ra một cụm các trường hợp ung thư trong khu vực xung quanh nhà máy. Giải thưởng và từ thiện. Năm 2009, Cơ quan Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ đã trao giải thưởng SmartWay Excellence của EPA cho công ty con của Koch là Georgia-Pacific, "một sáng kiến cộng tác đổi mới giữa Cơ quan Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ (EPA) và ngành công nghiệp vận chuyển hàng hóa nhằm tăng cường hiệu quả năng lượng đồng thời giảm ô nhiễm không khí một cách đáng kể," và đặc biệt ca ngợi Georgia-Pacific. Giải thưởng nói: Năm 2008, 93% hàng hóa của Georgia-Pacific được vận chuyển bởi các đối tác vận chuyển SmartWay, tăng 47% so với năm trước. Trong số 145 nhà vận chuyển mà Georgia-Pacific sử dụng, 104 đơn vị là nhà vận chuyển SmartWay, tăng 33% so với năm 2007. Năm 2008, Georgia-Pacific đã có sự tăng trưởng đáng kể trong việc vận chuyển bằng đường sắt nội địa. Georgia-Pacific đã có thể làm việc với khách hàng để tăng thời gian dẫn đầu và tạo thêm lô hàng vận chuyển đường sắt nội địa mà không ảnh hưởng nhiều đến nhu cầu của khách hàng, do đó tăng 39% số lượng lô hàng vận chuyển đường sắt nội địa vào năm 2008 so với năm 2007. Georgia-Pacific sử dụng phần mềm tiên tiến để đóng gói hàng hóa một cách hiệu quả hơn và tăng khả năng sử dụng khoang chứa trong các xe chở hàng của họ. Công ty cũng giảm lượng xe chở hàng trống đi 10%, tăng cường việc sử dụng đội xe cục bộ và thiết lập chính sách giảm tốc độ chạy tại 12 trung tâm phân phối của họ. Vào mùa hè năm 2008, Georgia-Pacific đã tổ chức một cuộc họp thượng đỉnh về tiết kiệm nhiên liệu nhằm tìm hiểu cách các nhà cung ứng và nhà vận chuyển cùng nhau để giảm tiêu thụ nhiên liệu trong hoạt động vận chuyển hàng hóa. Chương trình Học bổng Quỹ Georgia-Pacific dành cho Con cái Nhân viên đã trao hơn 10,5 triệu đô la Mỹ học bổng đại học cho con cái của nhân viên của công ty từ năm 1988 đến 2013.
Sound of Freedom (phim) Sound of Freedom là một bộ phim hành động Mỹ công chiếu năm 2023 do Alejandro Monteverde biên kịch và đạo diễn, với sự tham gia của dàn diễn viên Jim Caviezel, Mira Sorvino và Bill Camp. Caviezel đóng vai Tim Ballard, một cựu đặc vụ của chính phủ Hoa Kỳ dấn thân vào sứ mệnh giải cứu trẻ em khỏi những kẻ buôn bán tình dục ở Colombia. Phim được sản xuất bởi Eduardo Verástegui, người cũng đảm nhận một vai diễn trong phim. Cốt truyện xoay quanh Ballard's Operation Underground Railroad, một tổ chức phòng chống buôn bán tình dục.
Danh sách nhà toán học Ấn Độ Niên đại của các nhà toán học Ấn Độ kéo dài từ thời kỳ Văn minh lưu vực sông Ấn đến Ấn Độ hiện đại. Các nhà toán học Ấn Độ đã có một số đóng góp cho toán học có ảnh hưởng đáng kể tới các nhà khoa học và toán học trong kỷ nguyên hiện đại. Chữ số Hindu-Ả Rập được sử dụng chủ yếu vào ngày nay và có khả năng là trong tương lai.#đổi Thời kỳ Hậu Sankskrit-Vệ Đà tới thời kỳ Pala (thế kỷ thứ 2 trước Công Nguyên tới thế kỷ thứ 11 sau Công Nguyên) Sinh vào thế kỷ 19. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Khăn giấy là một loại khăn dùng một lần được làm từ giấy. Ở Anh, khăn giấy dùng trong nhà bếp còn được biết đến với tên gọi cuộn khăn bếp, giấy bếp, hoặc khăn bếp. Đối với mục đích sử dụng tại nhà, khăn giấy thường được bán dưới dạng cuộn với các tờ giấy được đục lỗ nối với nhau, nhưng một số được bán theo dạng xếp chồng các lớp đã được cắt và gấp sẵn để sử dụng trong hộp đựng khăn giấy. Khác với khăn vải, khăn giấy là sản phẩm dùng một lần và chỉ dùng một lần. Khăn giấy có khả năng hấp thụ nước vì chúng được dệt lỏng, cho phép nước đi qua giữa các sợi, thậm chí ngược lại với trọng lực (hiện tượng mao dẫn). Chúng có các mục đích sử dụng tương tự như khăn thông thường, chẳng hạn như lau tay, lau cửa sổ và các bề mặt khác, lau bụi, và làm sạch đổ vỡ. Hộp đựng khăn giấy thường được sử dụng trong các cơ sở vệ sinh chung của nhiều người, vì chúng thường được coi là tiện lợi hơn máy sấy tay nhiệt hoặc khăn vải dùng chung. Năm 1907, công ty Scott Paper Company đến từ Philadelphia, Pennsylvania, giới thiệu giấy mềm nhằm ngăn chặn sự lây lan của cúm từ khăn vải trong nhà vệ sinh. Niềm tin phổ biến là điều này là do một phần tình cờ và là giải pháp cho một toa xe lửa đầy cuộn giấy dài dành cho giấy vệ sinh nhưng không thích hợp để cắt thành các mảnh nhỏ hơn. Năm 1919, William E. Corbin, Henry Chase và Harold Titus bắt đầu thử nghiệm với khăn giấy tại tòa nhà Nghiên cứu và Phát triển của Brown Company ở Berlin, New Hampshire. Đến năm 1922, Corbin đã hoàn thiện sản phẩm và bắt đầu sản xuất hàng loạt tại nhà máy Cascade ở đường giới giữa Berlin và Gorham. Sản phẩm này được gọi là Nibroc Paper Towels (đọc ngược từ Corbin). Năm 1931, công ty Scott Paper Company từ Philadelphia, Pennsylvania, giới thiệu cuộn giấy khăn cho bếp. Năm 1995, Kimberly-Clark đã mua lại công ty Scott Paper Company. Khăn giấy được làm từ bột giấy dạng tinh khiết hoặc tái chế, được chiết xuất từ gỗ hoặc cây trồng có sợi. Đôi khi, trong quá trình sản xuất, chúng được tẩy trắng để làm nhạt màu sắc, và cũng có thể được trang trí với các hình ảnh màu sắc trên mỗi tờ (như hoa hoặc gấu bông). Sử dụng nhựa kích thước giúp cải thiện độ bền ướt. Khăn giấy được đóng gói riêng lẻ và bán dưới dạng chồng hoặc được cuộn liên tục, và có hai loại chính: sử dụng trong hộ gia đình và sử dụng trong các cơ sở địa phương. Nhiều công ty sản xuất khăn giấy. Một số thương hiệu phổ biến là Bounty, Seventh Generation, Scott, và Viva, cùng nhiều thương hiệu khác. Sản phẩm giấy mềm ở Bắc Mỹ, bao gồm cả khăn giấy, được chia thành thị trường tiêu dùng và thị trường thương mại, với việc sử dụng tiêu dùng trong hộ gia đình chiếm khoảng hai phần ba tổng lượng tiêu thụ ở Bắc Mỹ. Sử dụng thương mại, hoặc bất kỳ việc sử dụng nào ngoài hộ gia đình, chiếm một phần ba còn lại của lượng tiêu thụ ở Bắc Mỹ. Sự tăng trưởng trong việc sử dụng khăn giấy thương mại có thể được quy cho việc chuyển từ sử dụng khăn gấp (trong nhà vệ sinh công cộng, ví dụ) sang hộp đựng cuộn khăn giấy, giúp giảm lượng khăn giấy được sử dụng bởi mỗi người dùng. Trong ngành công nghiệp sản phẩm từ nguồn gỗ, khăn giấy là một phần quan trọng của "thị trường giấy mềm", chỉ sau giấy vệ sinh. Trên thế giới, người Mỹ là những người sử dụng khăn giấy cá nhân nhiều nhất tại nhà, với mức tiêu thụ hàng năm trên đầu người khoảng (tổng tiêu thụ khoảng mỗi năm). Con số này cao hơn 50% so với Châu Âu và gần 500% so với Châu Mỹ Latinh. Ngược lại, người ở Trung Đông thường ưa thích sử dụng khăn vải tái sử dụng, và người ở Châu Âu thường ưa thích sử dụng bọt biển vệ sinh tái sử dụng. Khăn giấy phổ biến chủ yếu trong số những người có thu nhập sẵn có, do đó việc sử dụng nó cao hơn ở các nước giàu có và thấp ở các nước đang phát triển. Sự tăng cường ý thức về vệ sinh trong thời gian đại dịch đại dịch COVID-19 đã tạo đà tăng trưởng cho thị trường khăn giấy. Vấn đề môi trường. Khăn giấy là một sản phẩm toàn cầu với sản lượng sản xuất và tiêu thụ đang tăng. Đứng thứ hai về mức độ tiêu thụ giấy vệ sinh, chỉ sau giấy vệ sinh (36% so với 45% tại Mỹ), sự phổ biến của khăn giấy, phần lớn không thể tái chế, đã gây ra những tác động tiêu cực toàn cầu đối với môi trường. Tuy nhiên, cũng có khăn giấy được làm từ giấy tái chế, và được bán ở nhiều cửa hàng. Một số được sản xuất từ tre, loại cây mọc nhanh hơn cây thông. Máy sấy tay điện là một phương án thay thế cho việc sử dụng khăn giấy để lau tay. Tuy nhiên, khăn giấy nhanh hơn máy sấy tay: sau mười giây, khăn giấy đạt 90% độ khô, trong khi máy sấy hơi nóng cần 40 giây để đạt độ khô tương tự. Máy sấy tay điện cũng có thể lan truyền vi khuẩn lên tay và quần áo.
Hành trình rực rỡ Hành trình rực rỡ là chương trình truyền hình thực tế về văn hóa được phát sóng trên kênh VTV3 từ ngày 28 tháng 5 năm 2023. Đây là chương trình thuần Việt, và với tiêu chí "Ôm lấy sắc hương Việt Nam", các nghệ sĩ sẽ được trải nghiệm sâu hơn về những nét văn hóa đặc trưng ở những địa phương mà họ đi qua, đồng thời sẽ được thử thách cùng những người dân địa phương nơi họ trải nghiệm. Những thành viên hiện tại là Trường Giang, Lê Dương Bảo Lâm, Thúy Ngân, Isaac, Bích Phương và Negav. Khác với chương trình "2 ngày 1 đêm" tập trung vào việc trải nghiệm du lịch tại các địa phương của các thành viên, nội dung của "Hành trình rực rỡ" đi sâu hơn vào những bản sắc văn hóa của từng địa phương nơi các thành viên chính và khách mời cùng trải nghiệm. Ở mỗi địa phương, các thành viên vượt qua các thử thách liên quan đến 10 điều được yêu thích nhất ở địa phương đó để giành điểm Rực rỡ cho mình. Kết thúc hành trình, những thành viên có số điểm Rực rỡ cao nhất sẽ nhận được huy hiệu Rực rỡ và vật lưu niệm của địa phương đó. Trong một số hành trình, luật chơi cũng có thể được điều chỉnh lại, chẳng hạn như hành trình tại Đà Nẵng - Quảng Nam hay hành trình tại Sóc Trăng. Tối ngày 10 tháng 4 năm 2023, một đoạn video ghi lại hai nghệ sĩ Trường Giang và một nghệ sĩ được cho là Thúy Ngân cùng với ekip sản xuất tại sân bay khiến khán giả cho rằng cả hai đang chuẩn bị ghi hình cho một chương trình lên sóng trong năm 2023. Gần như cùng lúc đó, fanpage của "Running Man Vietnam" đăng bài viết khiến nhiều khán giả mong chương trình sẽ trở lại sau 3 năm tạm ngừng; tuy nhiên cũng có một số ý kiến cho rằng sẽ có một chương trình mới chuẩn bị lên sóng. Chỉ vài ngày sau đó, trên TikTok xuất hiện hình ảnh các nghệ sĩ đang chuẩn bị ghi hình các trò chơi vận động; ngoài Trường Giang và Thúy Ngân, khán giả còn nhận ra sự góp mặt của Lê Dương Bảo Lâm. Đoạn video này đã khiến cộng đồng tranh luận. Có ý kiến cho rằng "2 ngày 1 đêm" đang ghi hình mùa 2, trong khi một số khác lại khẳng định đây là một chương trình mới với các thành viên mới, mà một vài khán giả cho rằng đây là chương trình "Hành trình rực rỡ" dựa trên áo các nghệ sĩ và ekip đang mặc. Theo "VieZ", nhà sản xuất khẳng định rằng sẽ có chương trình mới với tên gọi là "Hành trình rực rỡ" đúng như những gì mà cộng đồng mạng đang tranh luận, nhưng từ chối cho biết thêm về các thành viên chính. Từ giữa tháng 5 năm 2023, chương trình công bố các thành viên chính bao gồm Trường Giang, Thúy Ngân, Lê Dương Bảo Lâm, Isaac, Bích Phương và Negav. Trường Giang và Thúy Ngân tiếp tục tái ngộ sau nhiều chương trình từng tham gia chung trước đó. Trong khi đó, đây là lần đầu tiên Bích Phương và Negav tham gia một chương trình truyền hình thực tế. Theo báo "Tổ quốc", sự xuất hiện của Bích Phương tại chương trình là câu trả lời cho lời hứa của cô tại chương trình "Sóng 23" rằng cô sẽ tham gia ít nhất một sản phẩm âm nhạc và một chương trình truyền hình thực tế trong năm 2023. Chương trình do Ban Sản xuất các chương trình giải trí, Đài Truyền hình Việt Nam phối hợp với công ty Đông Tây Promotion thực hiện. Phát triển định dạng và ghi hình. "Hành trình rực rỡ" là chương trình được nhà sản xuất ấp ủ từ lâu với mong muốn sản xuất một chương trình truyền hình kết hợp giữa yếu tố giải trí với việc khám phá, tôn vinh văn hóa và lịch sử nhằm khơi dậy niềm tự hào dân tộc, quảng bá và phát triển nền du lịch Việt Nam. Khác với chương trình "2 ngày 1 đêm", format (định dạng) của "Hành trình rực rỡ" do nhà sản xuất tự nghiên cứu, sáng tạo và phát triển. Chương trình được ghi hình tại nhiều địa điểm thuộc các tỉnh thành trên cả nước. Buổi họp báo ra mắt chương trình "Hành trình rực rỡ" đã diễn ra vào chiều 26 tháng 5 năm 2023 với sự góp mặt của các thành viên chính cùng nhiều nghệ sĩ khác. Các thành viên đã có những chia sẻ về những buổi ghi hình đầu tiên, cùng với đó là những câu chuyện hậu trường cũng như những khó khăn mà họ phải đối mặt trong quá trình ghi hình chương trình. Theo nhà sản xuất, "Hành trình rực rỡ" sẽ giới thiệu những cảnh đẹp, văn hóa, ẩm thực và con người khắp ba miền, từ đó truyền tải thông điệp tích cực đến người xem, khơi dậy tình yêu thiên nhiên, con người cũng như những giá trị văn hóa nghệ thuật mang đậm đà bản sắc Việt. Tại buổi họp báo, trước những thông tin cho rằng "Hành trình rực rỡ" giống như "2 ngày 1 đêm", ông Đặng Phước Thành - đại diện nhà sản xuất thừa nhận những người thực hiện chương trình đều phải có sự khác biệt mà khán giả sẽ là những người tự cảm nhận. Ông cho rằng nếu như trong "2 ngày 1 đêm", các thành viên phải đấu trí với ekip thông qua những thử thách mang tính giải trí để có được những quyền lợi cho mình, thì ở chương trình này, các thành viên có cơ hội được tương tác trực tiếp nhiều hơn với người dân địa phương để có những trải nghiệm thực tế mang tính kết nối giữa truyền thống và hiện đại. Bài hát chủ đề. Bài hát chủ đề của chương trình là bài hát cùng tên do nhạc sĩ Bùi Công Nam sáng tác và được Isaac - Bích Phương thể hiện. Vifon là nhà tài trợ độc quyền của chương trình "Hành trình rực rỡ". Đây là chương trình đầu tiên trong chuỗi hoạt động kỷ niệm 60 năm thành lập thương hiệu này, với thông điệp "Làm cả thế giới mê món Việt" nhằm lan tỏa hương vị ẩm thực Việt tới thế giới. "Hành trình rực rỡ" lên sóng từ ngày 28 tháng 5 lúc 21:20 chủ nhật hàng tuần trên VTV3 và ứng dụng VieON, ngoài ra còn được công chiếu lúc 21:20 cùng ngày trên kênh YouTube chính thức của nhà sản xuất và được phát lại trên kênh YouTube chính thức của chương trình. Sau đây là các thành viên chính của chương trình. Thời gian đầu khi công bố chương trình, nhiều khán giả đã tranh luận và so sánh chương trình với "2 ngày 1 đêm". Theo đó, họ cho rằng hai chương trình này giống nhau cả về nội dung với các nghệ sĩ tham gia (Trường Giang, Lê Dương Bảo Lâm là thành viên chính của "2 ngày 1 đêm", trong khi Thúy Ngân là khách mời trong một chuyến đi của chương trình). Tuy nhiên, sau một vài tập lên sóng, chương trình đã được khán giả đón nhận tích cực hơn nhờ những trải nghiệm kết nối giữa truyền thống và hiện đại được truyền tải trong chương trình. Sau mùa đầu tiên, chương trình ghi nhận hơn 2,2 tỷ lượt xem trên các nền tảng số, đồng thời tất cả các tập của chương trình đều đạt Top 1 rating của Đài Truyền hình Việt Nam. Trong đó, có 11 tập góp mặt trong top thịnh hành trên YouTube, đặc biệt hai tập 7 và 8 của chương trình với chủ đề trải nghiệm Tiền Giang - Bến Tre đã đạt vị trí số 1 trên tab thịnh hành. Theo "Elle Vietnam", đây là một trong những chương trình mang ý nghĩa nhân văn nhằm truyền tải tình yêu truyền thống dân tộc đến với khán giả. Một bài viết trên báo "Phụ nữ" nhận định "Hành trình rực rỡ" cho thấy những thách thức của một chương trình thuần Việt không dựa hoàn toàn vào những nghệ sĩ đã quen mặt với khán giả qua game show trong việc thu hút khán giả truyền hình. Báo "Lao Động" và "Đại đoàn kết" nhận định đây là một trong số những chương trình truyền hình thực tế vừa mang tính giải trí, vừa gắn liền với việc trải nghiệm văn hóa, du lịch Việt Nam được lên sóng và nhận được sự quan tâm trong thời gian trở lại đây. Mặc dù vậy, báo "Phụ nữ" cũng chỉ ra một số điểm yếu của chương trình, chẳng hạn như các nghệ sĩ lần đầu tiên tham gia chương trình truyền hình thực tế như Bích Phương và Negav chưa đủ sự hoạt ngôn và hài hước nên chưa bắt nhịp được nhanh với các thành viên chính khác, hay việc đưa ra quá nhiều thử thách cho các nghệ sĩ trong thời gian ghi hình ngắn khiến các nghệ sĩ bị đuối, không còn đủ sức tương tác và gắn kết với nhau, thậm chí Thúy Ngân và Châu Bùi còn gặp sự cố về sức khỏe trong quá trình ghi hình. Đặc biệt, việc một chương trình quảng bá về ẩm thực, văn hóa như "Hành trình rực rỡ" lại sử dụng quá nhiều sản phẩm ăn liền trong các bữa ăn được báo chí cho là điều gây tiếc nuối nhất của chương trình. Trong tập 12 của chương trình, Isaac gây tranh luận vì hành động của mình đối với Thúy Ngân và S.T Sơn Thạch. Trong một thử thách của chương trình, anh đã đấm vào lưng của Thúy Ngân, khiến cô cảm thấy đau đớn. Mặc dù thực tế đây chỉ là một tai nạn vì khi đó, cô bị cát bay vào mắt và ngã đúng vào nơi mà Isaac và S.T đang thi đấu khiến anh không kịp phản ứng, nhưng nhiều khán giả mong muốn anh nên lựa chọn cách chơi phù hợp hơn, đồng thời nên chú ý quan sát để tránh tác động mạnh tay với đồng nghiệp, đặc biệt là đồng nghiệp nữ. Cách chơi của Isaac với S.T cũng bị khán giả cho là quá mạnh tay, đến mức các thành viên khác phải vào can thiệp. Mặc dù một số khán giả cho rằng anh đang cố gắng lăn xả hết sức để mang về chiến thắng nhưng số khác lại lo ngại rằng việc anh dùng lực quá mạnh có thể dẫn đến sự cố không đáng có, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khoẻ của đồng nghiệp. Kể từ 10 tháng 11 năm 2023, chương trình phát sóng phiên bản ngoại truyện lúc 20:30 thứ 6 hàng tuần trên kênh YouTube của nhà sản xuất Đông Tây Promotion và ứng dụng VieON. Theo nhà sản xuất, phiên bản ngoại truyện này kéo dài 10 tập, tiết lộ những chuyện chưa kể, những bí mật chưa được tiết lộ và những chia sẻ của các thành viên trong hành trình của họ ở mùa đầu tiên.
Hành trình rực rỡ (mùa 1) Mùa đầu tiên của chương trình Hành trình rực rỡ lên sóng từ ngày 28 tháng 5 năm 2023 trên kênh VTV3 với 6 thành viên chính là Trường Giang, Lê Dương Bảo Lâm, Thúy Ngân, Isaac, Bích Phương và Negav. Sau đây là các thành viên chính của mùa này. (hoặc chữ vàng đậm): Người giành được huy hiệu Rực rỡ của hành trình. Chú thích: Chữ T đi kèm trong thứ hạng được dùng để chỉ cho việc hai hoặc nhiều thành viên (Kể cả khách mời) có cùng số điểm Rực rỡ trong một chặng hành trình
Danh sách tập của Hành trình rực rỡ Sau đây là danh sách tập phát sóng của chương trình Hành trình rực rỡ, một chương trình truyền hình thực tế về văn hóa được phát sóng trên kênh VTV3 từ ngày 28 tháng 5 năm 2023. Hiện tại chương trình đã kết thúc mùa đầu tiên. Danh sách các mùa. Mùa đầu tiên của chương trình "Hành trình rực rỡ" được lên sóng lúc 21:15 chủ nhật hàng tuần từ ngày 28 tháng 5 năm 2023 trên kênh VTV3 với 20 tập phát sóng. 6 thành viên chính của mùa này là Trường Giang, Lê Dương Bảo Lâm, Thúy Ngân, Isaac, Bích Phương và Negav. Các thành viên chính cùng các khách mời sẽ cùng nhau trải nghiệm tại nhiều địa điểm thuộc 8 tỉnh thành trên cả nước. Sau mùa đầu tiên, chương trình ghi nhận hơn 2,2 tỷ lượt xem trên các nền tảng số, đồng thời tất cả các tập của chương trình đều đạt Top 1 rating của Đài Truyền hình Việt Nam. Trong đó, có 11 tập góp mặt trong top thịnh hành trên YouTube, đặc biệt hai tập 7 và 8 của chương trình với chủ đề trải nghiệm Tiền Giang - Bến Tre đã đạt vị trí số 1 trên tab thịnh hành.
Danh sách kiến trúc sư Ý Sau đây là một danh sách các kiến trúc sư người Ý.#đổi Các kiến trúc sư sơ khởi. Các kiến trúc sư Trung Cổ. Các kiến trúc sư thời Phục Hưng. Các kiến trúc sư Baroque. Các kiến trúc sư tân cổ điển và chủ nghĩa chiết trung. Các kiến trúc sư thế kỷ 20. Các kiến trúc sư đương đại.
Bí thư thứ nhất Đảng Cộng sản Ukraina Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Ukraina (, ) là một lãnh đạo đảng của nhánh tại CHXHCNXV Ukraina của Đảng Cộng sản Liên Xô. Tên của chức vụ được thay đổi trong suốt lịch sử giữa Bí thư thứ nhất và Tổng Bí thư. Bí thư là nhà lãnh đạo trên thực tế của Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina thông qua Điều 6 Hiến pháp Liên Xô, điều này ghi Đảng Cộng sản Liên Xô là "lực lượng lãnh đạo và chỉ đạo của xã hội Xô viết". Những quyền hạn này đã bị thu hồi khi sửa đổi Điều 6 vào ngày 24 tháng 10 năm 1990 nhằm loại bỏ sự độc quyền về quyền lực của Đảng Cộng sản. Bí thư thứ nhất được bầu tại phiên họp toàn thể của Ban Chấp hành Trung ương, trong khi mỗi Ban Chấp hành Trung ương của Đảng Cộng sản Ukraina được bầu tại một kỳ Đại hội Đảng. Bí thư phục vụ lâu nhất là Volodymyr Shcherbytsky với khoảng 17 năm. Phạm vi lịch sử. Chức vụ Bí thư được bầu bởi một phiên họp toàn thể của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Ukraina bắt đầu từ tháng 7 năm 1918. Cho đến năm 1920, đó là một chức vụ duy nhất của Ban Bí thư Ban chấp hành Trung ương. Năm 1920, Nikolay Bestchetvertnoi bị cách chức bí thư và Ban lâm thời của Ban Chấp hành Trung ương đã bầu Stanislav Kosior làm Bí thư Đảng. Sau đó vào năm 1920, chức vụ Bí thư thứ hai được thực thi với tư cách là cấp phó của Bí thư thứ nhất. Năm 1921 sau khi Vyacheslav Molotov bị cách chức Bí thư thứ nhất, ông được thay thế bằng Feliks Kon với tư cách là Bí thư chịu trách nhiệm. Kon trở thành quan chức đảng duy nhất có chức danh như vậy, giữ cho đến cuối năm 1921. Bắt đầu từ năm 1921, bên cạnh Bí thư thứ nhất và Bí thư thứ hai, một số bí thư bổ sung đã được bầu, người đầu tiên là Stanislav Kosior. Vào tháng 3 năm 1925, theo một tuyên bố của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Ukraina, chức vụ do Emanuil Kviring nắm giữ đổi tên thành Tổng Bí thư. Chưa đầy một tháng sau, một hội nghị toàn thể của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Ukraina đã bầu lại lãnh đạo đảng Lazar Kaganovich với chức danh mới. Vào tháng 1 năm 1934, Stanislav Kosior được bầu làm Bí thư thứ nhất, trở lại với cái tên cũ, nó được giữ cho đến khi Liên Xô tan rã. Từ năm 1927 đến 1930, Đảng Cộng sản Ukraina cũng có các chức vụ của một ứng cử viên vào Ban bí thư. Giữa năm 1931 và 1932, có các bí thư cho các loại hình ngành nghề cụ thể cũng như bí thư riêng cho Donbas (Ivan Akulov). Vào tháng 6 năm 1937, chức vụ Bí thư thứ ba được thực hiện cho đến tháng 1 năm 1949. Vào tháng 5 năm 1940, thông lệ bầu bí thư cho ngành được phân công cụ thể đã được đổi mới và tiếp tục trong suốt Thế chiến thứ hai, cho đến khi có kế hoạch tiếp theo của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Ukraina vào tháng 1 năm 1949. Cho đến trước năm 1952, Đảng Cộng sản Ukraina chính thức được gọi là Đảng Cộng sản (Bolshevik) Ukraina (CP(b)U). Thành viên khác Ban Bí thư. Afanasiy Lyubchenko (29 tháng 11 năm 1927 – 13 tháng 6 năm 1934) Pyotr Zakharov (7 tháng 5 năm 1941 – 1943; về xây dựng và vật liệu xây dựng)
Xô viết Tối cao Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina Xô viết Tối cao Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina (tiếng Ukraina: Верховна Рада Української РСР, "Verkhovna Rada Ukrains'koi RSR"; tiếng Nga: Верховный Совет Украинской ССР, "Verkhovnyy Sovet Ukrainskoy SSR") là xô viết tối cao (cơ quan lập pháp chính) của Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina (CHXHCNXV Ukraina), một trong những nước cộng hòa liên bang của Liên Xô. Xô viết tối cao của CHXHCNXV Ukraina được thành lập vào năm 1937, thay thế Đại hội Xô viết toàn Ukraina. Trước khi "demokratizatsiya" (dân chủ hóa), Xô viết Tối cao được mô tả như một con dấu cao su cho chế độ Ukraina Xô viết, hoặc chỉ có thể ảnh hưởng đến các vấn đề ít nhạy cảm và ít quan trọng đối với chế độ của Đảng Cộng sản Ukraina, tương tự như tất cả các xô viết tối cao khác tại các nước cộng hòa liên bang. Cuộc bầu cử năm 1990 tại Ukraina là cuộc bầu cử đầu tiên tại Ukraina Xô viết mà các đảng đối lập được phép tranh cử. Cuộc bầu cử đầu tiên cho Xô viết Tối cao của CHXHCNXV Ukraina được tổ chức từ ngày 25 tháng 7 đến ngày 28 tháng 7 năm 1938. Tổng cộng có 304 đại biểu được bầu và Mykhailo Burmystenko được bầu làm Chủ tịch Xô viết Tối cao của CHXHCNXV Ukraina. Sau cái chết của Burmystenko vào năm 1941, vị trí Chủ tịch Xô viết Tối cao của Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina bị bỏ trống cho đến năm 1947. Chủ tịch Xô viết tối cao của Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina tại vị lâu nhất là Oleksandr Korniychuk. Danh sách Chủ tịch Xô Viết Tối cao:
Quý bà cầm quạt Quý bà cầm quạt () là một bức tranh cuối cùng của họa sĩ Gustav Klimt. Bức tranh vẽ vào năm 1917, tác phẩm vẽ một người phụ nữ chưa rõ danh tính được tìm thấy trên giá vẽ trong xưởng của Gustav Klimt khi ông qua đời vào năm 1918. Giống như nhiều tác phẩm sau này của Klimt, tác phẩm kết hợp những ảnh hưởng mạnh mẽ của châu Á bao gồm nhiều họa tiết Trung Quốc. Vào tháng 6 năm 2023, tác phẩm được Sotheby's bán đấu giá ở Luân Đôn với giá 85,3 triệu bảng Anh (108,4 triệu USD, 99,2 triệu euro), mức giá cao nhất từng đạt được ở châu Âu cho một tác phẩm nghệ thuật. Tác phẩm được mua bởi nhà buôn nghệ thuật Patti Wong đại diện cho một nhà sưu tập Hồng Kông. Bức tranh hình vuông vẽ một người phụ nữ với những lọn tóc xoăn màu hạt dẻ nổi bật trên nền màu vàng với họa tiết phương Đông. Trong lúc cô nhìn lâu về hướng bên trái, chiếc áo choàng lụa có hoa văn tuột khỏi vai và cầm chiếc quạt che phần ngực. Các họa tiết Trung Quốc ở phông nền gồm có một con chim phượng hoàng lớn đang bay, biểu tượng của sự bất tử, hồi sinh và vận vay, cùng những đóa sen hồng tươi thắm, gắn liền với tình yêu và sắc đẹp bất biến. Một con sếu chân dài và chim trĩ vàng cũng hiện diện trong bức tranh. Độ phẳng của các hoa văn nền gợi nhớ đến nghệ thuật in mộc bản ukiyo-e của Nhật Bản, trong khi màu sắc giống với màu vàng tươi, xanh lam và đỏ son của gốm sứ tráng men Trung Quốc. Lai lịch của người ngồi làm mẫu vẽ chưa được xác định, cùng lời suy đoán người mẫu có thể là Johanna Staude, bạn đời của Klimt Emilie Louise Flöge, hoặc một trong những vũ công ông yêu thích. Theo Bảo tàng Belvedere Viên, bức tranh được trưng bày dưới tên "Dancer" ("Tänzerin") ngay sau khi nó được vẽ ra, ám chỉ người mẫu có thể là một vũ công ba lê hoặc vũ công nhà hát ca múa nhạc. "Quý bà cầm quạt" có nét tương đồng với bức chân dung "Wally" của Klimt được ông vẽ vào năm 1916, trong đó vai trái của nhân vật để lộ ra. Trong bức tranh "Girlfriends" hoặc "Two Women Friends" (1916–1917), Klimt cũng vẽ phông nền với họa tiết phương Đông, gồm một con chim phượng hoàng lớn. Cả hai bức tranh đều bị thiêu rụi vào năm 1945 trong trận hỏa hoạn tại Lâu đài Immendorf. Tương phản với các tác phẩm trước đó của Klimt, "Quý bà cầm quạt" nổi bật hơn bởi các nét vẽ không bị giới hạn và hoàn thành nhanh chóng. Trong khi một số nhà sử học nghệ thuật cho rằng tác phẩm "chưa hoàn thiện", chỉ ra những mảng vải bạt trần nhỏ như trên cánh tay của nhân vật chạm vào áo choàng, nhà phê bình nghệ thuật Kelly Grovier tranh luận sự "không ổn định và vỡ ra từng mảnh" là những gì mang lại năng lực cho bức tranh, kết luận "việc chưa hoàn thiện là điều trọn vẹn của bức tranh." "Quý bà cầm quạt" vẫn ở trên giá vẽ trong xưởng của Klimt, cùng với tác phẩm chưa hoàn thiện "The Bride", khi ông bị đột quỵ và qua đời đầu năm 1918. Sau khi ông qua đời vào tháng 2 năm 1918, bức tranh được bảo quản tại phòng trưng bày nghệ thuật của Gustav Nebehay ở Viên. Đến năm 1920, tác phẩm được mua lại bởi nhà tư bản Erwin Böhler, người bảo trợ đồng thời là bạn của Klimt, cùng với anh trai của ông là Heinrich, người này sau đó mua lại bức tranh. Năm 1940, tác phẩm được thừa kế bởi vợ của Heinrich là Mabel Böhler ở Lugano, Thụy Sĩ. Rudolf Leopold ở Viên là chủ bức tranh từ khoảng năm 1963 đến năm 1981, kế tiếp là nhà sưu tập nghệ thuật và nhà buôn Sege Sabarsky ở New York. Nhà sưu tập nghệ thuật và doanh nhân người Mỹ Wendell Cherry đã mua bức tranh này từ Sabarsky vào năm 1988. Vào ngày 11 tháng 5 năm 1994, tác phẩm được bán với giá 11,6 triệu USD (có lệ phí) bởi Sotheby's như một phần của cuộc đấu giá bộ sưu tập của Cherry. Tác phẩm được bán trở lại bởi Sotheby's vào ngày 27 tháng 6 năm 2023 lập kỷ lục bán đấu giá cho một tác phẩm của Gustav Klimt và là mức giá cao nhất được trả cho một tác phẩm nghệ thuật trong một đợt bán đấu giá công khai ở châu Âu. Bức tranh được trưng bày công khai chỉ bốn lần: năm 1920 tại Kunstschau Viên; vào năm 1981 trong cuộc triển lãm của Gustav Klimt tại các bảo tàng và nhà trưng bày nghệ thuật ở Tokyo, Osaka, Iwaki và Yamanashi, Nhật Bản; năm 1992 tại Trung tâm Văn hóa Quốc tế ở Kraków, Ba Lan; và từ 2021 đến 2022 tại Belvedere, Viên.
Sargocentron lepros là một loài cá biển thuộc chi "Sargocentron" trong họ Cá sơn đá. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1983. Tính từ định danh "lepros" trong tiếng Hy Lạp cổ đại có nghĩa là “sần sùi, xù xì”, bắt nguồn từ λεπρός ("leprós"), hàm ý đề cập đến cơ thể thô ráp do các rìa vảy có răng cưa cứng chắc ở loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "S. lepros" có phân bố thưa thớt ở khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, được ghi nhận tại đảo Giáng Sinh và quần đảo Cocos (Keeling), ngoài khơi Nouméa và quần đảo Chesterfield (Nouvelle-Calédonie), đảo Rotuma (Fiji), quần đảo Samoa, quần đảo Cook và quần đảo Pitcairn. "S. lepros" là một loài sống về đêm, thường xuất hiện trên các rạn san hô quanh các đảo, được tìm thấy ở độ sâu khoảng 10–45 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "S. lepros" là 20 cm. Loài này có màu đỏ tươi đến đỏ cam với các dải sọc đỏ sẫm dọc theo các hàng vảy hai bên lườn. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 12–14; Số gai ở vây hậu môn: 4; Số tia vây ở vây hậu môn: 8–9.
Jo-Issa Rae Diop (sinh ngày 12 tháng 1 năm 1985, nghệ danh: Issa Rae) là nữ diễn viên, nhà văn, nhà sản xuất phim người Mỹ. Cô lần đầu được biết tới qua sê-ri YouTube Awkward Black Girl. Rae sau đó nổi tiếng với tư cách là người đồng sáng lập, biên kịch kiêm diễn viên phim truyền hình "Insecure" (2016–2021, đài HBO), phim mang về cho cô nhiều đề cử giải Quả cầu vàng và Primetime Emmy. Năm 2015, cô ra mắt hồi ký "The Misadventures of Awkward Black Girl", cuốn sách sau đó trở thành tác phẩm bán chạy nhất của tờ "The New York Times". Trong các năm 2018 và 2022, Rae góp mặt trong danh sách 100 người có ảnh hưởng nhất trên thế giới của tờ Time. Rae đã đóng một số phim điện ảnh như "The Hate U Give" (2018), "Little" (2019), "The Photograph" (2020), "The Lovebirds" (2020), "Vengeance" (2022) và "Barbie" (2023). Cô cũng lồng tiếng cho vai Jess Drew/Spider-Woman trong ' (2023) và ' (sắp ra mắt). Cô cũng tham gia lồng tiếng trong phim ngắn "Hair Love", phim giành được một giải Oscar cho phim hoạt hình ngắn xuất sắc nhất năm 2020. Jo-Issa Rae Diop sinh ra tại thành phố Los Angeles, California. Cha cô, Abdoulaye Diop, là một bác sĩ khoa nhi đến từ nước Senegal, mẹ cô, Delyna Marie Diop (họ gốc: Hayward), là một giáo viên đến từ bang Louisiana, cả hai gặp nhau ở Pháp khi còn đi học. Cô có bốn anh chị em.
eBird là một cơ sở dữ liệu trực tuyến về các quan sát chim, cung cấp cho các nhà khoa học, nhà nghiên cứu và nhà tự nhiên học nghiệp dư dữ liệu thời gian thực về sự phân bố và phong phú của chim. Ban đầu dự án chỉ giới hạn cho những loài được nhìn thấy ở Tây Bán cầu, nhưng sau đó nó đã mở rộng sang New Zealand vào năm 2008, và tiếp tục mở rộng ra toàn thế giới vào tháng 6 năm 2010. eBird được mô tả là một ví dụ đầy tham vọng về việc thu hút những người nghiệp dư thu thập dữ liệu về đa dạng sinh học để sử dụng trong khoa học. eBird là một ví dụ về "crowdsourcing", và đã được ca ngợi là một ví dụ về dân chủ hóa tri thức, coi công dân là nhà khoa học, cho phép công chúng truy cập và sử dụng dữ liệu của chính họ cũng như dữ liệu tập thể do người khác tạo ra. Lịch sử và mục đích. eBird được Phòng thí nghiệm Điểu học Cornell tại Đại học Cornell và Hiệp hội Audubon Quốc gia ra mắt vào năm 2002. Dự án thu thập dữ liệu cơ bản về sự phong phú và phân bố của chim ở nhiều quy mô không gian và thời gian khác nhau. Nó được lấy ý tưởng chủ yếu từ #đổi ,do Jacques Larivée tạo ra vào năm 1975. Tính đến ngày 12 tháng 5 năm 2021, đã có hơn một tỷ cuộc quan sát chim được ghi lại thông qua cơ sở dữ liệu toàn cầu này. Trong những năm gần đây, đã có hơn 100 triệu lượt quan sát chim được ghi nhận mỗi năm. Mục tiêu của eBird là tối đa hóa tiện ích và khả năng tiếp cận của số lượng lớn các quan sát chim được thực hiện mỗi năm bởi những người ngắm chim giải trí và chuyên nghiệp. Các quan sát của mỗi người tham gia kết hợp với quan sát của những người khác trong một mạng lưới quốc tế. Do sự thay đổi trong các quan sát mà các tình nguyện viên thực hiện, AI sẽ lọc các quan sát thông qua dữ liệu lịch sử đã thu thập để cải thiện độ chính xác. Dữ liệu sau đó có thể truy cập thông qua các truy vấn Internet ở nhiều định dạng khác nhau. Sử dụng thông tin cơ sở dữ liệu. Cơ sở dữ liệu eBird đã được các nhà khoa học sử dụng để xác định mối liên hệ giữa sự di trú của chim và mưa gió mùa ở Ấn Độ, từ đó xác nhận kiến ​​thức truyền thống. Nó cũng được sử dụng để thông báo những thay đổi về phân bố của chim do biến đổi khí hậu và giúp xác định các tuyến đường di trú. Một nghiên cứu được tiến hành cho thấy rằng danh sách eBird chính xác trong việc xác định xu hướng và phân bố dân số nếu có 10.000 danh sách kiểm tra cho một khu vực nhất định. eBird ghi lại sự hiện diện hay vắng mặt của các loài, cũng như sự phong phú của từng loài chim thông qua dữ liệu danh sách kiểm tra. Giao diện web cho phép người tham gia gửi các quan sát của họ hoặc xem kết quả thông qua các truy vấn tương tác của cơ sở dữ liệu. Các công cụ Internet duy trì hồ sơ chim cá nhân và cho phép người dùng trực quan hóa dữ liệu bằng bản đồ, đồ thị và biểu đồ quạt. Kể từ năm 2022, trang web eBird có đầy đủ 14 ngôn ngữ (với các tùy chọn phương ngữ khác nhau cho ba ngôn ngữ trong số đó) và eBird hỗ trợ tên thông thường của các loài chim bằng 55 ngôn ngữ với 39 phiên bản khu vực, với tổng số 95 bộ tên thông thường theo khu vực. eBird là một dịch vụ miễn phí. Dữ liệu được lưu trữ trong một cơ sở an toàn và được lưu trữ hàng ngày, và bất kỳ ai cũng có thể truy cập thông qua trang web eBird và các ứng dụng khác do cộng đồng thông tin đa dạng sinh học toàn cầu phát triển For example, Ví dụ: dữ liệu eBird là một phần của Avian Knowledge Network ("Mạng lưới Tri thức Gia cầm", AKN), dùng để tích hợp dữ liệu quan sát về quần thể chim trên khắp Tây Bán cầu, và là nguồn dữ liệu cho tài liệu tham khảo kỹ thuật số về chim của Bắc Mỹ. Đổi lại, AKN cung cấp dữ liệu eBird cho các hệ thống dữ liệu đa dạng sinh học quốc tế, chẳng hạn như Cơ sở Thông tin Đa dạng Sinh học Toàn cầu. Quầy tương tác điện tử. Ngoài việc chấp nhận các hồ sơ được gửi từ máy tính cá nhân và thiết bị di động của người dùng, eBird đã đặt các quầy tương tác điện tử ở những vị trí đắc địa để quan sát chim, bao gồm một cái ở trung tâm giáo dục tại Khu bảo tồn động vật hoang dã quốc gia JN "Ding" Darling trên đảo Sanibel ở Florida. Tích hợp trên ô tô. eBird là một phần của Starlink trên Subaru Ascent 2019. Nó cho phép tích hợp eBird vào màn hình cảm ứng của ô tô. Mức độ thông tin. Danh sách kiểm tra. eBird thu thập thông tin trên toàn thế giới, nhưng phần lớn danh sách kiểm tra đến từ Bắc Mỹ. Số lượng danh sách kiểm tra được liệt kê trong bảng dưới đây chỉ bao gồm các danh sách kiểm tra đầy đủ, trong đó người quan sát báo cáo tất cả các loài mà họ có thể xác định trong suốt thời gian của danh sách kiểm tra. Cổng thông tin khu vực. eBird liên quan đến một số cổng khu vực dành cho các khu vực khác nhau trên thế giới, do các đối tác địa phương quản lý. Dưới đây là danh sách các công theo khu vực:
Trà bơ, hay còn được gọi là "Bho jha" (chữ Tạng: བོད་ཇ་; Wylie: "bod ja", "Trà Tây Tạng"), "cha süma" (chữ Tạng: ཇ་སྲུབ་མ་; Wylie: "ja srub ma", "Trà khuấy", tiếng Quan thoại: "sūyóu chá" (酥油茶, "tô du trà"), "su ja" (chữ Tạng: སུ་ཇ; Wylie: "Suja", "trà khuấy") trong tiếng Dzongkha hoặc "gur gur cha" trong tiếng Ladakh), là một loại thức uống của người dân vùng Himalaya ở Nepal, Bhutan, Pakistan (đặc biệt là ở Gilgit-Baltistan và phía Bắc Khyber Pakhtunkhwa), Afghanistan, Kazakhstan, Tajikistan, Đông Turkestan, Tây Tạng và các khu vực phía tây của Trung Quốc, Trung Á và vùng Caribe ngày nay. Theo truyền thống, nó được làm từ lá trà, bơ Yak, nước, và muối ăn, mặc dù bơ được làm từ sữa bò ngày càng được ưa chuộng do tính sẵn có và chi phí thấp hơn. Trà bơ có khả năng bắt nguồn từ vùng Himalaya, giữa Tây Tạng và tiểu lục địa Ấn Độ. Lịch sử của trà ở Tây Tạng bắt nguồn từ thế kỷ 7 thời nhà Đường. Tuy nhiên, trà bơ đã không trở nên phổ biến ở Tây Tạng cho đến khoảng thế kỷ 13, trong triều đại Phagmodrupa. Theo truyền thuyết, một công chúa Trung Quốc đã kết hôn với một vị vua của Tây Tạng, người sau này đã giúp thiết lập các tuyến đường thương mại giữa Trung Quốc và Tây Tạng. Những con đường thương mại này đã mang trà vào Tây Tạng từ Trung Quốc. Sau đó, bơ được thêm vào trà được mang đến từ Trung Quốc vì bơ là nguyên liệu chính trong ẩm thực Tây Tạng. Đến thế kỷ thứ 8, việc uống trà đã trở nên phổ biến ở Tây Tạng. Vào thế kỷ 13, trà được sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo của người Tây Tạng. Ngày nay, trà bơ vẫn còn phổ biến ở Tây Tạng, vì người dân uống tới 60 tách trà nhỏ mỗi ngày. Chất lượng cao nhất của trà bơ được làm bằng cách đun sôi lá trà Phổ Nhĩ trong nước trong nửa ngày, thu được màu nâu sẫm. Sau đó, nó được hớt bọt và đổ vào một hình trụ với bơ yak tươi và muối, sau đó được lắc. Kết quả là một chất lỏng có độ dày của một món hầm hoặc dầu đặc. Sau đó nó được đổ vào ấm hoặc lọ. Một phương pháp khác là đun sôi nước và cho một nắm trà vào nước, ngâm cho đến khi chuyển sang màu gần như đen. Sau đó, muối ăn được thêm vào, cùng với một ít soda nếu muốn. Sau đó, trà được lọc qua một cái chao bằng lông ngựa hoặc sậy vào một cái thùng đánh bơ bằng gỗ, và một cục bơ lớn được thêm vào. Sau đó, trà được khuấy cho đến khi trà đạt độ đặc thích hợp và được chuyển sang các nồi đồng đặt trên lò than để giữ ấm. Khi không có dụng cụ khuấy, một bát gỗ và khuấy nhanh là đủ. Mỗi ấm trà và tách trà tượng trưng cho mức sống của mỗi gia đình. Nồi gốm được sử dụng rộng rãi nhất, trong khi những chiếc nồi làm từ đồng hoặc đồng thau có thể được sử dụng bởi các gia đình có mức sống cao hơn. Ở Tu viện Ganden tại Lhasa, Tây Tạng, họ chuẩn bị thức ăn cho khoảng 2.500 nhà sư. Trong thời gian này, họ chuẩn bị loại trà truyền thống này trong những chiếc vạc và ấm lớn. Mỗi đêm, họ đun sôi nước và trà chứa khoảng 16 viên trà và hàng trăm kilogram bơ. Mỗi bước đi kèm với lời cầu nguyện riêng của nó. Khi trà đã sẵn sàng, một nhà sư đánh cồng để cho những người khác biết trà đã sẵn sàng. Ngày nay, khi lá trà, bơ Yak và dụng cụ đánh bơ bằng gỗ chưa có, người ta thường pha trà bơ bằng trà túi lọc, các loại bơ có bán sẵn trên thị trường và máy xay sinh tố để khuấy. Uống trà bơ là một phần trong cuộc sống của người Tây Tạng. Trước khi làm việc, một người Tây Tạng thường sẽ thưởng thức vài bát đầy và nó luôn được phục vụ cho khách. Vì bơ là thành phần chính nên trà bơ cung cấp nhiều ca-lo và đặc biệt phù hợp với độ cao lớn. Bơ cũng có thể giúp ngăn ngừa bệnh nẻ môi. Theo phong tục của người Tây Tạng, trà bơ được uống thành từng ngụm riêng biệt và sau mỗi ngụm, chủ nhà lại rót đầy đến miệng bát. Vì vậy, khách không bao giờ uống cạn bát của mình; nó liên tục đầy thêm. Nếu khách không muốn uống, điều tốt nhất nên làm là để nguyên trà cho đến khi rời đi và sau đó uống cạn bát. Bằng cách này, nghi thức được tuân thủ và chủ nhà sẽ không bị xúc phạm. Một phong tục khác được người Tây Tạng công nhận là tổ chức lễ sinh nhật cho con cái của họ vài ngày sau khi đứa trẻ chào đời để hóa giải những điều xui xẻo mà đứa trẻ mang từ trong bụng mẹ. Thông thường, lễ kỷ niệm có sự tham gia của bạn bè và người thân của cha mẹ, những người mang quà cho đứa trẻ bao gồm trà bơ Yak. Phật giáo là một thực tế phổ biến và do niềm tin như vậy, bơ Yak được sử dụng trong trà được đánh giá cao như Karma Palmo. Các nhà sư Tây Tạng sẽ uống trà bơ hai lần một ngày và đôi khi thưởng thức đồ uống này với paksuma, một loại cháo gạo đặc biệt. Trà bơ cũng được dùng để ăn tsampa bằng cách đổ lên trên, hoặc nhúng tsampa vào đó và trộn đều. Chất cô đặc, được sản xuất bằng cách đun sôi lá trà nhiều lần, sẽ giữ được trong vài ngày và thường được sử dụng ở các thị trấn. Trà sau đó được kết hợp với muối và bơ trong một chiếc máy khuấy trà đặc biệt (chữ Tạng: མདོང་མོ་, Wylie: mdong mo), và khuấy mạnh trước khi dùng nóng. Hiện nay, máy xay sinh tố điện thường được sử dụng. Mặc dù không có nghi lễ chính thức để pha trà, nhưng trà bơ được uống trong các nghi lễ khác nhau của người Tây Tạng. Trong đám tang của người Sherpa, người thân của người quá cố có phong tục mời khách vào nhà bằng một tách trà bơ. Trong ngày Tết ở Tây Tạng, Losar, các nghi lễ kéo dài ba ngày trong các tu viện. Trước buổi cầu nguyện dài vào buổi chiều, các nhà sư bắt đầu buổi sáng với trà bơ và cơm ngọt. Trà bơ trong văn hóa Bhutan cũng được uống vào những dịp đặc biệt như đám cưới và lễ Losar. Khi được tổ chức, khách cũng thường được phục vụ Suja cùng với Zao, gạo phồng rang với bơ và đường. Trà bơ trong văn hóa đại chúng. Trà bơ được sử dụng trong tựa đề của một tập thơ của người Tây Tạng lưu vong tên là Ten Phun. Anh được sinh ra ở Lhasa, Tây Tạng, mặc dù ngày sinh của anh không có sẵn. Cuốn sách của anh "Sweet Butter Tea: A Book of Poems" chứa những bài thơ về thời thơ ấu của mình. Đây là tập thơ đầu tiên của anh được xuất bản bằng tiếng Anh. Vì điều này, nhiều bạn bè của anh ở Dharamshala, Ấn Độ đặt cho biệt danh là "Sweet Butter Tea". Dharamsala là nơi mà anh hiện đang cư trú.
Thiện ác đối đầu 3 Thiện ác đối đầu 3 là một bộ phim hành động Mỹ năm 2023 do Antoine Fuqua đạo diễn. Đây là phần tiếp theo của bộ phim "Thiện ác đối đầu 2" năm 2018, là phim thứ ba và cũng là bộ phim cuối cùng trong bộ ba "Thiện ác đối đầu", dựa trên loạt phim truyền hình cùng tên. Phim có sự tham gia của Denzel Washington, Dakota Fanning, David Denman, Sonia Ammar và Remo Girone. Tại một hầm rượu ở Sicily, Robert McCall đã giết ông trùm tội phạm Lorenzo Vitale và thuộc hạ của lão để cướp chìa khóa kho tiền và lấy một số tiền lớn. Khi đang rời đi, Robert bị cháu trai của Vitale bắn vào lưng. Về đất liền, vết thương đã khiến ông bị bất tỉnh giữa đường và ông được sĩ quan hiến quân Gio Bonucci giúp đỡ. Bonucci đưa Robert đến một thị trấn tên là Altamonte, nơi ông được bác sĩ Enzo Arisio chữa trị vết thương. Robert làm quen với người dân địa phương và trở nên yêu mến thị trấn này. Robert gọi điện cho sĩ quan CIA Emma Collins - con gái của Susan Plummer - để thông báo cho cô về vai trò của hầm rượu trong hoạt động buôn lậu ma túy được ngụy trang dưới dạng giao dịch kinh doanh ở Sicily. Collins và các đặc vụ CIA đã đến hầm rượu và tìm thấy hàng triệu USD tiền mặt cùng với số ma túy được giấu trong nhà kho, đúng như lời Robert nói. Băng đảng Camorra bắt đầu quậy phá và giết một số người dân Altamonte để ép buộc họ bán nhà cho chúng xây dựng một khu nghỉ mát. Marco Quaranta, một thành viên cấp cao của Camorra, đốt cháy cửa hàng cá của một người đàn ông khi những người dân khác chứng kiến. Bonucci xem lại đoạn phim camera về vụ phóng hỏa và gọi cho cảnh sát trung ương để điều tra. Sau đó băng nhóm của Marco đánh đập gia đình của Bonucci vì anh dám can thiệp vào chuyện của chúng. Robert yêu cầu Marco chuyển đến nơi khác hoạt động, khi Marco từ chối, Robert đã giết hắn và thuộc hạ của hắn. Vincent Quaranta, anh trai của Marco và là người đứng đầu băng đảng Camorra, tra tấn cảnh sát trưởng địa phương để buộc ông ta điều tra ai đã giết Marco. Vincent âm mưu ám sát Collins bằng cách cài bom vào xe của cô, nhưng cô đã thoát chết nhờ cuộc gọi của Robert. Vincent đe dọa sẽ hành quyết Bonucci trước mặt người dân Altamonte nếu hung thủ giết em trai hắn không lộ diện. Robert đành phải ra mặt, nhưng trước khi Vincent có thể giết ông, toàn bộ người dân đồng loạt ghi hình lại khiến Vincent không dám ra tay. Băng đảng của Vincent đành phải rời đi, dự định sẽ quay lại trả đũa vào ngày hôm sau. Đêm hôm đó, Robert đột nhập vào nhà Vincent và giết sạch thuộc hạ của hắn. Sau đó Robert ép Vincent uống một lượng lớn ma túy của chính hắn khiến hắn chết từ từ trên đường phố. Vài ngày sau, Robert nhờ Collins giao số tiền mà ông lấy từ hầm rượu cho một cặp vợ chồng già ở Mỹ. Trở về Virginia, Collins được thăng chức do có công chấm dứt hoạt động buôn ma túy của bọn tội phạm ở Altamonte. Anh em nhà Quaranta giờ đây đều đã chết, Robert ăn mừng cùng người dân Altamonte sau khi đội bóng của Ý giành chiến thắng trong một giải đấu bóng đá.
Kẻ kiến tạo (tiếng Anh: The Creator) là một bộ phim điện ảnh Mỹ thuộc thể loại hành động – khoa học viễn tưởng ra mắt vào năm 2023 do Gareth Edwards làm đạo diễn, viết kịch bản và đồng sản xuất. Phim có sự tham gia diễn xuất của John David Washington, Gemma Chan, Ken Watanabe, Sturgill Simpson, Amar Chadha-Patel, Ralph Ineson, Ngô Thanh Vân, Marc Menchaca, Madeleine Yuna Voyles và Allison Janney. Lấy bối cảnh vào năm 2070, 15 năm sau một vụ nổ hạt nhân ở Los Angeles và cuộc chiến chống lại trí tuệ nhân tạo, một cựu sĩ quan đặc nhiệm tác chiến đã được thuê để truy tìm và giết một kẻ được gọi là "Kẻ kiến tạo", là người đã nghiên cứu và phát triển một loại vũ khí bí mật có khả năng chấm dứt cuộc chiến nói trên. Việc phát triển cho bộ phim được hình thành vào tháng 11 năm 2019, khi Gareth Edwards đã đồng ý ký hợp đồng làm đạo diễn và lên kế hoạch viết kịch bản một tác phẩm khoa học giả tưởng cho hãng New Regency, và sau đó được chính thức công bố vào tháng 2 năm 2020. John David Washington là người được chọn đóng vai chính vào tháng 5 năm 2021, và dàn diễn viên còn lại được xác nhận tham gia đóng phim vào năm 2022. Bộ phim được khởi quay tại Thái Lan từ tháng 1 đến tháng 5 năm 2022. "Kẻ kiến tạo" được 20th Century Studios chính thức công chiếu tại Mỹ và Việt Nam vào ngày 29 tháng 9 năm 2023. Phim đạt được tổng doanh thu ở mức 104 triệu USD so với kinh phí 80 triệu USD bỏ ra, và nhận được những lời khen ngợi từ giới chuyên môn. Năm 2055, một robot trí tuệ nhân tạo đã cho nổ một đầu đạn hạt nhân ở Los Angeles, California. Để đáp lại màn khai chiến, đa số các quốc gia phương Tây đồng ý tuyên chuyến chống lại trí tuệ nhân tạo để ngăn ngừa sự diệt vong của loài người. Tuy nhiên, quyết định này vấp phải sự phản đối của các quốc gia ở các nước ở khu vực được gọi là "Tân Á" (bao gồm các nước Đông Nam Á, Nhật Bản, Đài Loan, Bangladesh, Bhutan, Nepal và một số nơi ở Ấn Độ) bởi con người ở các nước này ủng hộ và yêu mến trí tuệ nhân tạo. Một đội quân được giao nhiệm vụ ám sát "Nirmata", thủ lĩnh bí mật đứng đằng sau sự tân tiến của trí tuệ nhân tạo. Một tàu chiến phòng không tối tân của Mỹ gọi tắt là NOMAD được chế tạo và phóng ra ngoài vũ trụ có khả năng phóng những đợt tấn công mang sức công phá lớn từ quỹ đạo không gian. Joshua Taylor là một trung sĩ của quân đội Mỹ đang ở cùng với người vợ đang mang bầu tên Maya Fey-Taylor. Quân đội Mỹ tin rằng Maya chính là con gái của Nirmata, kẻ họ đang truy lùng, nên đã giao nhiệm vụ cho Joshua tiếp cận và lập gia đình với Maya với hy vọng moi ra tung tích của Nirmata. Khi quân đội tấn công nhà của hai người, Joshua cũng lộ bộ mặt thật của mình, Maya cố gắng chạy trốn nhưng đã bị tàu NOMAD tiêu diệt. Năm năm sau, Joshua làm việc cho một đội chuyên dọn dẹp sau dư chấn ở Los Angeles. Tướng Andrews và nữ đại tá Howell đã tiếp cận Joshua và đưa anh tham gia vào nhiệm vụ phá hủy một món vũ khí mới tên "Alpha O" được chế tạo bởi Nirmata. Loại vũ khí này được cho là có khả năng phá hủy tàu NOMAD và sẽ chuyển cán cân trận chiến về hướng có lợi cho phe trí tuệ nhân tạo. Để chiêu mộ Joshua, họ cho anh xem một đoạn clip cho thấy Maya vẫn còn sống, và bảo rằng anh có cơ hội sẽ tìm thấy và sum họp lại với cô nếu anh tham gia vào đội quân. Ở Tân Á, sau khi bị chia cách với đồng đội, Joshua vào được một phức hợp được cho là đang nắm giữ món vũ khí "Alpha O", nhưng anh chỉ tìm thấy một sinh vật dưới dạng một bé gái. Joshua sau đó biết rằng bé gái này mang trong mình khả năng điều khiển từ xa. Joshua đặt tên cho cô bé là Alphie, theo đó anh chống lại mệnh lệnh giết Alphie của đại tá Howel. Anh cùng cô bé lên đường đi tìm Drew, cấp trên ngày xưa của Joshua. Khi kiểm tra Alphie, Drew bảo với Joshua rằng cô bé có khả năng sẽ trờ thành một vũ khí mạnh nhất trên thế giới do khả năng điều khiển từ xa của cô bé sẽ phát triển vượt bậc. Lúc này, cảnh sát Tân Á tấn công căn hộ của Drew, giết bạn gái robot của anh là Kami khi Howell cùng với đồng đội của hắn là McBride cũng đã tiếp cận đến nơi. Với sự giúp đỡ của Drew, Joshua xác định được nơi phát ra tín hiệu của Maya nhưng không tìm thấy cô. Drew bị thương nặng do bảo vệ cho Joshua trước sự tấn công của quân Howell. Trước khi nhắm mắt, Drew bảo Joshua rằng một cuộc tập kích trước đó năm năm đã từng xảy ra vì tin tình báo đã tiết lộ chính Maya là Nirmata. Joshua và Alphie bị bắt giữ bởi một nhóm quân Tân Á do Harun dẫn dầu, một chiến binh robot và cũng là một đồng đội của Joshua ngày trước. Harun cho biết rằng vụ nổ hạt nhân ở Los Angeles trước kia là do lỗi chương trình do con người gây nên, và chính phủ Mỹ đã che giấu chuyện này bằng cách đổ lỗi cho trí tuệ nhân tạo, trong khi trí tuệ nhân tạo luôn muốn cùng chung sống hòa bình với con người. May mắn thoát được những kẻ cầm cố mình, Joshua giải cứu Alphie và cả hai chuẩn bị chạy trốn khi Howell ra lệnh tấn công ngôi làng nơi cả hai bị giam cầm. Alphie can thiệp với khả năng đặc biệt của mình nhưng bị McBride làm bị thương nghiêm trọng. Cô bé được mau chóng đưa tới chỗ của Maya. Joshua biết được rằng Maya lúc này vẫn còn đang trong tình trạng hôn mê kể từ đợt tấn công ngôi nhà của hai người vào năm năm trước, và hiện đang được theo dõi bởi một nhóm nhà sư robot. Vì robot không thể hãm hại Nirmata, Maya được nằm đó không ai chăm sóc mà vẫn không bị chết. Một sự thật được tiết lộ rằng Alphie chính là một robot được tạo ra dựa trên hình mẫu được sao chép từ trong bụng mẹ của đứa con gái chưa chào đời từ chính Joshua và Maya. Quá đau buồn, Joshua quyết định rút ống thở của Maya để cô ra đi khi Howell và quân của bà ta tìm ra nơi anh ẩn nấp, nhưng Howell và quân của bà đã bị Harun tiêu diệt. Harun cũng bảo Joshua phải phá hủy tàu NOMAD nếu muốn cuộc chiến kết thúc. Joshua và Alphie bị bắt giữ bởi quân đội Mỹ và bị mang đến Los Angeles. Joshua bị ép phải giết Maya bằng một vũ khí sốc điện, nhưng tướng Andrews phát hiện quân đội đã bị trúng kế của Joshua. Joshua và Alphie đã nhanh chóng trốn thoát được trước khi "xác" của Alphie bị đem đi thiêu. Cả hai lên được một con tàu du lịch mặt trăng tại sân bay Los Angeles, Alphie điều khiến cho con tàu hạ cánh lên boong của tàu NOMAD ngay khi Andrews ra lệnh cho một đợt tiêu diệt toàn bộ trí tuệ nhân tạo còn lại trên toàn thế giới. Joshua đặt một quả bom hẹn giờ trong khi Alphie điều chỉnh làm cho con tàu NOMAD mất điện. Nhưng trước khi Joshua tới kịp tàu cứu hộ, Andrews đã kích hoạt một robot tua cảm để ngăn chặn Joshua vào tàu, buộc Joshua phải bấm nút làm con thuyền mà Alphie đang ở bên trong rơi khỏi tàu NOMAD trước khi nó phát nổ. Khi tàu nổ, toàn bộ đợt tấn công bị dừng lại, Joshua ôm một bản dạng sinh vật mang hình hài của Maya mà Alphie đã kích hoạt bằng cách sử dụng một con chip có chứa những thông tin về Maya mà Howell đã tải được từ não của Maya trước khi cô ra đi. Joshua tận hưởng những giây phút cuối cùng với Maya trước khi tàu NOMAD phát nổ, còn Alphie trở lại Trái Đất và chứng kiến con người đang hân hoan vui mừng vì tàu NOMAD đã bị phá hủy.
Pro Evolution Soccer 2009 Pro Evolution Soccer 2009 (PES 2009, hay còn được gọi là World Soccer: Winning Eleven 2009 ở Hàn Quốc và Nhật Bản) là một tựa game bóng đá trong loạt "Pro Evolution Soccer", được tạo bởi Konami. Đây cũng là trò chơi được cấp phép độc quyền của UEFA Champions League. Phiên bản Wii được gọi là "Winning Eleven Play Maker 2009" tại Nhật Bản. "PES 2009" được tiếp nối thành công bởi "Pro Evolution Soccer 2010". Cách chơi đã được thay đổi so với các phiên bản trước cho "Pro Evolution Soccer 2009", với những bổ sung quan trọng cho hệ thống Teamvision, chiến thuật thay đổi theo tình huống, khả năng xử lý bóng trôi chảy và các chiến lược nhận dạng AI hoạt động liên tục tích lũy dữ liệu trong các chế độ Master League và League. Một bổ sung mới khác là điều chỉnh lại chuyển động của bóng, với các phép tính lực cản không khí mới cho quỹ đạo của bóng. Ngoài ra còn có các thói quen ma sát mới ảnh hưởng đến chuyển động của bóng trong điều kiện mặt sân, các thói quen xoáy ngược được tính toán để bóng chậm lại tương ứng và độ nảy của bóng có thể được sử dụng hiệu quả hơn: người chơi có thể hất bóng lên để thực hiện cú phát bóng, hoặc để nâng nó qua chân sau của hậu vệ. Nếu một người chơi có khả năng, họ sẽ có thể thực hiện một cách khéo léo. "PES 2009" cũng có chế độ trò chơi mới gọi là 'Become a Legend', giống như 'Be a Pro' từ EA Sports "FIFA Series". Chế độ này ban đầu chỉ có trong các phiên bản của Nhật Bản với tên 'Fantasista', được phát hành dưới dạng một phiên bản đặc biệt cho J-League Winning Eleven 2007 Club Championship. Lần đầu tiên Konami có thể giành được bản quyền của UEFA Champions League. Manchester United và Liverpool là những câu lạc bộ duy nhất được cấp phép đầy đủ tại Giải bóng đá Ngoại hạng Anh, giải đấu được tích hợp nhưng không có giấy phép, giống như các phiên bản trước. Vì giấy phép UEFA Champions League không bao gồm quyền của tất cả các câu lạc bộ tham gia và một số giấy phép cũng được nắm giữ độc quyền bởi EA Sports, không phải tất cả các câu lạc bộ tham gia đều được cấp phép hoặc thậm chí trong trò chơi. Các câu lạc bộ không được cấp phép có tên cầu thủ thực nhưng sử dụng tên, logo và bộ trang phục giả lập của câu lạc bộ. Nó có thể được chỉnh sửa bởi người chơi. Ngoài ra còn có một giải đấu riêng với 18 đội chung (Đội A, Đội B, ), có thể được chỉnh sửa đầy đủ, như trong các phiên bản trước. Tính năng này không xuất hiện trong phiên bản PS2 của trò chơi và phiên bản PSP chỉ có hai đội trong giải đấu phụ này. Lionel Messi và Andrés Guardado xuất hiện trong ảnh bìa của PES 2009. Là một phần của thỏa thuận mới, Messi được xuất hiện trên trang bìa của tất cả các phiên bản PES 2009, đồng thời xuất hiện trong các tài liệu quảng cáo cho trò chơi này. "Pro Evolution Soccer 2009" là phiên bản Wii thứ hai của loạt game bóng đá "Pro Evolution Soccer" của Konami. Phiên bản Wii được phát hành vào tháng 3 năm 2009. Dựa trên hệ thống điều khiển của phiên bản trước, "PES 2009" mở rộng dựa trên khái niệm cơ bản về việc người chơi điều khiển cả cầu thủ có bóng và những cầu thủ xung quanh họ. "PES 2009" cho Nintendo Wii sẽ có một số bổ sung quan trọng, với hệ thống bắn súng cải tiến mang lại nhiều quyền kiểm soát hơn. Nhóm phát triển cũng đã làm lại các yếu tố phòng thủ của trò chơi, với nhiều quyền kiểm soát hơn đối với các hậu vệ và nhiều cách hơn để ngăn chặn các mối đe dọa tấn công. Một hệ thống AI mới cũng đã được triển khai và dẫn đến chuyển động tinh vi và trực quan hơn từ các đồng đội theo mệnh lệnh của người chơi. Một hệ thống chơi hợp tác mới được thiết kế để cho phép một người chơi sử dụng Nunchuk và Wiimote để điều khiển trò chơi ở cấp độ nhóm trong khi một người chơi khác sử dụng Bộ điều khiển cổ điển để điều phối từng người chơi. Nó cũng được thiết lập để nhận các chế độ trò chơi mới, như Master League, cuộc thi Champions Road nâng cao, Chế độ chỉnh sửa nâng cao, khả năng chơi trò chơi trực tuyến nâng cao và chế độ trò chơi cho phép người chơi huấn luyện Mii của họ. Bản thử nghiệm của trò chơi đã có sẵn cho PlayStation 3, Xbox 360 và PC vào ngày 2 tháng 10 năm 2008. Người chơi có thể chọn các câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia, ví dụ như Manchester United, Liverpool, Real Madrid, FC Barcelona, đội tuyển Ý hoặc Pháp cho một trận đấu giao hữu kéo dài 5 phút đầy đủ với một tùy chọn nhiều người chơi. Bản demo cũng bao gồm các video quảng cáo mô tả chi tiết các chế độ "Become a Legend" và "Legends" trực tuyến của trò chơi mới, cho thấy người chơi chỉ điều khiển một cầu thủ trong một đội và cố gắng tạo dựng sự nghiệp bóng đá. Họ bắt đầu với tư cách là một cầu thủ 17 tuổi đầy triển vọng, các cầu thủ phải cố gắng lọt vào đội một và tạo ra một loạt màn trình diễn chói sáng để cuối cùng dẫn đến việc chuyển đến những đội bóng lớn ở châu Âu. Ngược lại, những màn trình diễn kém cỏi có thể khiến họ gặp khó khăn ở các giải đấu thấp hơn và cuối cùng bị thanh lý hợp đồng. Hợp tác với Setanta Sports. Cuối tháng 9 năm 2008, đã có thông báo rằng PES 2009 sẽ có thương hiệu của Setanta Sports. Liên kết đã được xác nhận khi Setanta Sports đặt logo trên trang web của họ thông báo rằng chúng thực sự có liên quan đến trò chơi. Trò chơi đã được đón nhận tích cực và trung bình. GameRankings và Metacritic cho điểm 85,46% và 84/100 cho phiên bản Wii; 77,27% và 77 trên 100 cho phiên bản PlayStation 3; 77,20% và 75 trên 100 cho phiên bản PSP; 76,62% và 79 trên 100 cho phiên bản PC; 73,54% và 74 trên 100 cho phiên bản Xbox 360; và 68,67% và 72 trên 100 cho phiên bản PlayStation 2. Phiên bản PS2 là trò chơi bán chạy thứ 100 tại Nhật Bản vào năm 2008, bán được 135.128 bản, với tổng doanh số bán hàng trọn đời là 680.152; trong khi phiên bản PS3 là trò chơi bán chạy thứ 32 trong cùng năm đó, bán được 297.896 bản.
Hạt Phủ doãn Tông tòa Battambang Hạt Phủ doãn Tông tòa Battambang (; ) là một Hạt Phủ doãn Tông tòa của Giáo hội Công giáo Rôma tại Campuchia. Lãnh đạo đương nhiệm của Hạt Phủ doãn Tông tòa là Giám mục Enrique Figaredo Alvargonzales (Dòng Tên). Hạt Phủ doãn Tông tòa bao phủ diện tích 80,430 km² vùng phía tây bắc Campuchia, bao gồm các tỉnh Banteay Meanchey, Battambang, Kampong Chhnang, Kampong Thom, Oddar Meancheay, Pailin, Preah Vihear, Pursat và Siem Reap. Hạt Phủ doãn Tông tòa được chia ra làm 26 giáo xứ, với tòa giám mục và Nhà thờ chính tòa Đức Mẹ vô nhiễm nguyên tội nàm tại thành phố Battambang. Hạt Phủ doãn Tông tòa được thành lập vào ngày 26/9/1968, khi Hạt Đại diện Tông tòa Campuchia (nay là Hạt Đại diện Tông tòa Phnôm Pênh) được tách ra làm ba theo tông sắc "Qui in Beati Petri" của Giáo hoàng Phaolô VI. Đến năm 2020, Hạt Phủ doãn Tông tòa có 5.169 giáo dân trên tổng dân số 4.327.570, chiếm 0,1%.
Động vật chí Việt Nam Động vật chí Việt Nam (Tiếng Anh: Fauna of Viet Nam) là bộ sách khoa học, chuyên ngành động vật của Viện hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam. Các cuốn Động Vật chí Việt Nam từ tập 26 đến tập 31 đã được giải A giải thưởng sách quốc gia năm 2019. Từ năm 1996 Trung tâm Khoa học tự nhiên và công nghệ quốc gia (nay là Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam) lên đề án soạn thảo những bộ sách Động vật chí và Thực vật chí Việt Nam để làm tư liệu cho công việc nghiên cứu và bảo tồn sinh học ở Việt Nam. Đề án được giao cho Viện Sinh thái và Tài nguyên sinh vật chủ trì tổ chức thực hiện, có sự tham gia của các cán bộ khoa học thuộc các Viện nghiên cứu và các Trường Đại học trong cả nước. Bộ sách tập hợp và giới thiệu các loài động vật đang tồn tại ở Việt Nam, được trình bày theo hệ thống phân loại họ, giống, loài, phân loài. Mỗi loài lại được cung cấp đầy đủ các thông tin về tên loài và danh pháp phân loại loài; đặc điểm phân loại; đặc tính sinh học – sinh thái; phân bố; giá trị sử dụng; mẫu vật nghiên cứu; và những nhận xét đánh giá Đến năm 2019, đã có tổng cộng 31 tập Động vật chí Việt Nam và 21 tập Thực vật chí Việt Nam được phát hành.
Tổng giáo phận Mechelen-Brussel Tổng giáo phận Mechelen-Brussel (; ; ) là một tổng giáo phận của Giáo hội Latinh trực thuộc Giáo hội Công giáo Rôma ở Bỉ. Tổng giáo phận là nơi đặt ngai tòa giáo trưởng của Bỉ và quản lí Giáo tỉnh Mechelen-Brussel. Tổng giáo phận được thành lập năm 1559, và có hai nhà thờ chính tòa là Nhà thờ chính tòa Thánh Rumbold ở Mechelen và Nhà thờ chính tòa Thánh Micae và Gudula ở Bruxelles. Tổng giám mục đương nhiệm là Jozef De Kesel, được bổ nhiệm vào tháng 11/2015. Tổng giáo phận Mechelen-Brussel có địa giới bao gồm tỉnh Brabant và 8 đô thị của tỉnh Antwerpen, bao gồm Bonheiden, Duffel, Mechelen và Sint-Katelijne-Waver. Vào năm 1995, tỉnh Brabant được tách ra làm ba tỉnh: Giáo hội Công giáo không thành lập các giáo phận mới để phù hợp với thay đổi này, thay vào đó ba Đại diện Tông tòa và các giám mục phụ tá của họ được cử đi quản nhiệm các vùng này. Tên gọi của tổng giáo phận có thể khác nhau tùy ngôn ngữ, trong tiếng Hà Lan là "Mechelen–Brussel" còn trong tiếng Pháp là "Malines–Bruxelles". Trong tiếng Anh, Mechelen ban đầu được gọi là "Mechlin" hay "Malines" nhưng sau này "Mechelen" trở nên thông dụng hơn. Ngoài ra, tiếng Anh thường sử dụng "Brussel(s)" theo tiếng Hà Lan thay vì "Bruxelles" theo tiếng Pháp. Nhà thờ chính tòa. Tổng giáo phận có hai nhà thờ chính tòa đôi: Nhà thờ chính tòa Thánh Rumbold ở Mechelen và Nhà thờ chính tòa Thánh Micae và Gudula ở Bruxelles. Tổng giáo phận Mechelen–Brussel ban đầu thuộc lãnh địa giáo hội Vùng đất thấp sau cuộc tổ chức lại năm 1559 với 15 giáo phận mới được thành lập. Qua thời gian, hai giáo tỉnh dần tách ra khỏi sự lãnh đạo của Mechelen–Brussel. Cambrai thuộc quyền kiểm soát của Pháp và Pháp bắt đầu sáp nhập vùng Flanders nói tiếng Pháp, ngoài ra Utrecht cùng các giáo phận trực thuộc ở Cộng hòa (sau là Vương quốc) Hà Lan bị tạm thời giải thế vì các tỉnh phía bắc đang phổ biến Thần học Calvin "phản giáo hoàng". Chiến tranh Napoleon 1801 một lần nữa đã vẽ lại bản đồ Tổng giáo phận Mechelen đã đổi tên thành Tổng giáo phận Mechelen–Brussel vào ngày 8/12/1961 như một phần cuộc tái cấu trúc các giáo phận ở Bỉ. Hai giáo phận mới được thành lập. Vào cùng ngày, Giáo phận Antwerpen được thành lập trên lãnh thổ tách ra từ Tổng giáo phận Mechelen. Sáu năm sau Giáo phận Hasselt cũng đã được thành lập. Điều này có nghĩa là các giáo phận mới sẽ khớp với các tỉnh của Bỉ. Đa số sự hiện diện của Giáo hội Công giáo tại tỉnh Antwerpen (trừ khu vực Mechelen) được quản lí bởi Giáo phận Antwerpen. Tổng giám mục André-Joseph Leonard đã kế nhiệm Hồng y Danneels vào tháng 1/2010. Vào ngày 22/2/2011, Giáo hoàng Biển Đức XVI đã chỉ định: Đ.c. Jean Kockerols, Đ.c. Jean-Luc Hudsyn và Đ.c. Leon Lemmens là các giám mục phụ tá tổng giáo phận Mechelen-Brussels. Sau khi đến tuổi 75 năm, Leonard đã nộp đơn từ nhiệm, và đã được đồng ý. Vào mùa thu năm 2015 Giáo hoàng Phanxicô đã chỉ định Jozef De Kesel, giám mục giáo phận Bruges là tổng giám mục mới, và ông đã thăng Hồng y năm 2016. Năm 2023, Tổng giám mục tân cử Luc Terlinden đã được bổ nhiệm.
Cá móm xiên (danh pháp: Gerres limbatus) là một loài cá biển thuộc chi "Gerres" trong họ Cá móm. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1830. Tính từ định danh "limbatus" trong tiếng Latinh có nghĩa là “có viền”, hàm ý đề cập đến vệt màu sẫm trên chóp gai vây lưng ở loài cá này. Phân bố và môi trường sống. Cá móm xiên có phân bố thưa thớt ở khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, được ghi nhận tại lưu vực vịnh Ba Tư, Pakistan, Mozambique, bờ tây và nam Ấn Độ, Sri Lanka, bán đảo Mã Lai, vịnh Thái Lan, Indonesia, bờ nam Trung Quốc. "G. lucidus" cũng do Georges Cuvier mô tả năm 1830 đã được xác định là cá con của loài này. Loài này cũng xuất hiện ở các lưu vực sông và vùng bờ biển của Việt Nam. Cá móm xiên sống ở vùng triều cửa sông và vùng biển rất nông ven bờ. Chúng là một loài cá lưỡng cư, nhưng được xếp vào loại "amphidromous" (cá di cư giữa nước ngọt và nước mặn, nhưng không nhằm mục đích sinh sản). Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở cá móm xiên là 15 cm. Loài này có màu xám bạc. Vây lưng màu vàng nhạt, một vệt sẫm màu ở chóp gai, kéo dài từ giữa gai lưng thứ hai đến chóp gai thứ sáu. Vây đuôi màu vàng nhạt, thường có viền sau sẫm màu. Vây hậu môn có nửa trước màu vàng hoặc cam sẫm, nửa sau màu trắng trong suốt. Vây ngực phớt vàng, trong suốt ở chóp. Vây bụng màu vàng hoặc cam sẫm, có thể trong suốt ở các mẫu vật thu thập tại Thái Lan và Indonesia. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 10; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 7.
Mihai I của România Mihai I của Romania (tiếng Romania: "Mihai I al României" ]; 25 tháng 10 năm 1921 – 5 tháng 12 năm 2017) là vị vua cuối cùng của Vương quốc Romania, trị vì từ ngày 20 tháng 7 năm 1927 đến ngày 8 tháng 6 năm 1930 và lên ngôi một lần nữa vào ngày 6 tháng 9 năm 1940 cho đến khi ông buộc phải thoái vị vào ngày 30 tháng 12 năm 1947. Ngay sau khi Michael chào đời, cha của ông, Thái tử Carol, vướng vào mối quan hệ gây tranh cãi với Magda Lupescu. Năm 1925, Carol bị áp lực phải từ bỏ quyền lên ngôi và chuyển đến Paris sống lưu vong cùng Lupescu. Năm 1927, Michael lên ngôi sau cái chết của ông nội là Ferdinand I. Khi Michael vẫn còn là một trẻ vị thành niên, một hội đồng nhiếp chính đã được thành lập, bao gồm chú của ông là Thân vương Nicolas, Thượng phụ Miron Cristea và Chánh án Gheorghe Buzdugan. Hội đồng tỏ ra không hiệu quả và vào năm 1930, Carol trở lại Romania và thay thế con trai mình làm quốc vương, với vương hiệu Carol II. Do đó, Michael trở lại với tư cách là người thừa kế ngai vàng và được trao thêm tước hiệu Đại Voievod xứ Alba-Iulia. Carol II buộc phải thoái vị vào năm 1940, và Michael một lần nữa trở thành vua. Dưới chính phủ do nhà độc tài quân sự Ion Antonescu lãnh đạo, Romania đã liên kết với Đức Quốc xã. Năm 1944, Michael tham gia một cuộc đảo chính chống lại Antonescu, bổ nhiệm Constantin Sănătescu làm người thay thế ông, và sau đó tuyên bố liên minh với quân Đồng minh. Tháng 3 năm 1945, áp lực chính trị buộc Michael phải bổ nhiệm một chính phủ thân Liên Xô do Petru Groza đứng đầu. Từ tháng 8 năm 1945 đến tháng 1 năm 1946, Michael tiến hành "cuộc đình công hoàng gia" và cố gắng chống lại chính phủ do cộng sản kiểm soát của Groza nhưng không thành công bằng cách từ chối ký và thông qua các sắc lệnh của chính phủ này. Vào tháng 11 năm 1947, Michael tham dự đám cưới của em họ mình là Nữ vương tương lai của Anh Elizabeth II với Vương tử Philip của Hy Lạp và Đan Mạch tại London. Ngay sau đó, vào sáng ngày 30 tháng 12 năm 1947, Groza gặp Michael và buộc ông phải thoái vị. Michael bị buộc phải sống lưu vong, tài sản bị tịch thu và tước quyền công dân. Năm 1948, ông kết hôn với Thân vương nữ Anne xứ Bourbon-Parma, người mà ông có 5 cô con gái. Hai vợ chồng cuối cùng định cư ở Thụy Sĩ. Chế độ độc tài cộng sản của Nicolae Ceaușescu bị lật đổ vào năm 1989 và năm sau Michael cố gắng quay trở lại Romania, nhưng bị bắt và buộc phải rời đi khi đến nơi. Năm 1992, Michael được phép đến thăm Romania vào dịp lễ Phục sinh, nơi ông được chào đón bởi rất nhiều đám đông; một bài phát biểu của ông ấy từ cửa sổ khách sạn đã thu hút ước tính một triệu người đến Bucharest. Lo lắng trước sự nổi tiếng của Michael, chính phủ hậu cộng sản của Ion Iliescu đã từ chối cho phép ông tiếp tục thăm viếng. Năm 1997, sau thất bại của Iliescu trước Emil Constantinescu trong cuộc bầu cử tổng thống năm trước, quyền công dân của Michael được khôi phục và ông được phép đến thăm Romania một lần nữa. Một số tài sản bị tịch thu, chẳng hạn như Lâu đài Peleș và Lâu đài Săvârșin, cuối cùng đã được trả lại cho gia đình ông. Cuộc sống đầu đời. Michael sinh năm 1921 tại Lâu đài Foișor trong Khu phức hợp Hoàng gia Peleș ở Sinaia, Romania, là con trai của Thái tử Carol của Romania và Công nương Elena. Ông được sinh ra với tư cách là cháu nội của đương kim Quốc vương Ferdinand I của Romania và là cháu ngoại của đương kim Quốc vương Constantine I của Hy Lạp. Khi Carol bỏ trốn cùng tình nhân Elena Magda Lupescu và từ bỏ quyền thừa kế ngai vàng vào tháng 12 năm 1925, Michael được tuyên bố là người thừa kế rõ ràng. Michael kế vị ngai vàng Romania sau cái chết của ông nội Ferdinand vào tháng 7 năm 1927, trước sinh nhật lần thứ 6 của ông. Sau đó, Michael theo học tại một ngôi trường đặc biệt do cha ông thành lập năm 1932. Những năm 1930 và thời đại Antonescu. Sau cái chết của ông nội là quốc vương Ferdinand vào năm 1927, Micheal lúc đó mới 5 tuổi đã được đưa lên ngai vàng. Một Hội đồng nhiếp chính được thành lập, bao gồm chú của ông, Thân vương Nicolae, Thượng phụ Miron Cristea, và Chánh án Gheorghe Buzdugan, và từ tháng 10 năm 1929, Constantin Sărățeanu, thay mặt vị vua trẻ trị vì đất nước. Năm 1930, Carol II về nước theo lời mời của các chính trị gia không hài lòng với Hội đồng nhiếp chính trong bối cảnh Đại khủng hoảng, và được Nghị viện Romania phong làm vua. Michael bị giáng làm thái tử với tước hiệu "Đại Voivode xứ Alba Iulia". Tháng 11 năm 1939, Michael gia nhập Thượng viện Romania, vì Hiến pháp 1938 bảo đảm cho ông một ghế ở đó khi đủ 18 tuổi. Chỉ vài ngày sau Giải pháp Viên lần thứ hai, chế độ thân Đức Quốc xã chống Liên Xô của Thủ tướng Ion Antonescu đã tổ chức một cuộc đảo chính chống lại Carol II, người mà thủ tướng tuyên bố là "chống Đức". Antonescu đình chỉ Hiến pháp, giải tán Nghị viện, và tái phong Michael 18 tuổi lên ngai vàng, với sự hoan nghênh của quần chúng vào tháng 9 năm 1940. (Mặc dù Hiến pháp đã được khôi phục vào năm 1944 và Quốc hội Romania vào năm 1946, Michael sau đó đã không tuyên thệ chính thức và triều đại của ông cũng không được Nghị viện phê chuẩn có hiệu lực hồi tố.) Michael được trao vương miện với Vương miện Thép và được Đức Thượng phụ Chính thống giáo Romania, Nicodim Munteanu, tấn phong làm Vua tại Nhà thờ Thượng phụ Bucharest, vào ngày ngày 6 tháng 9 năm 1940. Mặc dù Vua Michael chính thức là Tổng tư lệnh tối cao của Quân đội, được gọi là "Conducător" ("Lãnh đạo nhân dân"), và có quyền bổ nhiệm Thủ tướng với toàn quyền, nhưng trên thực tế, ông buộc phải giữ vai trò bù nhìn trong phần lớn thời gian của cuộc chiến, cho đến Tháng 8 năm 1944. Michael đã ăn trưa với Adolf Hitler hai lần — một lần với cha ở Bayern năm 1937, và lần hai với mẹ ở Berlin năm 1941. Ông cũng gặp Benito Mussolini ở Ý năm 1941. Quay lưng lại với Đức Quốc xã. Năm 1944, Chiến tranh thế giới thứ hai đang diễn ra tồi tệ đối với các cường quốc phe Trục, nhưng nhà độc tài quân sự, Thủ tướng Nguyên soái Ion Antonescu vẫn nắm quyền kiểm soát Romania. Đến tháng 8 năm 1944, cuộc tiến quân vào Romania của Liên Xô đã trở nên không thể tránh khỏi và dự kiến sẽ diễn ra trong vài tháng nữa. Vào ngày 23 tháng 8 năm 1944, Michael tham gia cùng các chính trị gia ủng hộ phe Đồng minh, một số sĩ quan quân đội và dân thường có vũ trang do Cộng sản lãnh đạo tổ chức một cuộc đảo chính chống lại Antonescu. Vua Michael đã ra lệnh bắt giữ anh ta bởi Đội cận vệ Cung điện Hoàng gia. Ngay trong đêm đó, Thủ tướng mới, Trung tướng Constantin Sănătescu - do Vua Michael bổ nhiệm - đã giao Antonescu cho những người cộng sản (bất chấp những chỉ thị bị cáo buộc là ngược lại của Nhà vua), và sau đó đã giao ông cho Liên Xô. vào ngày 1 tháng 9. Trong một buổi phát thanh cho quốc gia và quân đội Romania, Michael đã ban hành lệnh ngừng bắn ngay khi Hồng quân đang xâm nhập mặt trận Moldavia, tuyên bố lòng trung thành của Romania với Đồng minh, tuyên bố chấp nhận hiệp định đình chiến do Vương quốc Anh, Hoa Kỳ, Liên Xô đưa ra và tuyên chiến với Đức Quốc xã. Tuy nhiên, điều này không ngăn cản được cuộc chiếm đóng nhanh chóng của Liên Xô và bắt giữ khoảng 130.000 binh sĩ Romania, những người này được chuyển đến Liên Xô, nơi nhiều người đã bỏ mạng trong các trại tù. Mặc dù liên minh của Romania với Đức Quốc xã đã kết thúc, cuộc đảo chính đã thúc đẩy Hồng quân tiến vào Romania. Hiệp định đình chiến được ký kết 3 tuần sau đó vào ngày 12 tháng 9 năm 1944, theo các điều khoản do Liên Xô đưa ra. Theo các điều khoản của hiệp định đình chiến, Romania công nhận thất bại của mình trước Liên Xô và bị đặt dưới sự chiếm đóng của lực lượng Đồng minh, với Liên Xô, với tư cách là đại diện của họ, kiểm soát phương tiện truyền thông, liên lạc, bưu điện và chính quyền dân sự phía sau mặt trận. Cuộc đảo chính thực sự dẫn đến một "sự đầu hàng", một "sự đầu hàng" vô điều kiện". Các nhà sử học Romania đã gợi ý rằng cuộc đảo chính có thể đã rút ngắn Thế chiến II xuống 6 tháng, do đó cứu sống hàng trăm nghìn người. Khi chiến tranh kết thúc, Vua Michael được Tổng thống Hoa Kỳ Harry S. Truman trao tặng Huân chương "Legion of Merit" ở cấp bậc cao nhất "Chief Commander" (Chỉ huy trưởng). Ông cũng được Joseph Stalin trao tặng Huân chương Chiến thắng của Liên Xô "vì hành động dũng cảm thay đổi triệt để nền chính trị của Romania theo hướng ly khai khỏi nước Đức của Hitler và liên minh với Đồng Minh, vào thời điểm không có dấu hiệu rõ ràng", chưa thất bại của Đức". Với cái chết của Michał Rola-Żymierski vào năm 1989, Michael trở thành người duy nhất còn sống được nhận Huân chương Chiến thắng. Trị vì dưới chế độ cộng sản. Vào tháng 3 năm 1945, áp lực chính trị buộc Vua Michael phải bổ nhiệm một chính phủ thân Liên Xô do Petru Groza đứng đầu. Trong hơn 2 năm tiếp theo, Michael trị vì đất nước không khác gì một vua bù nhìn. Từ tháng 8 năm 1945 đến tháng 1 năm 1946, trong cái mà sau này được gọi là "cuộc đình công hoàng gia", Vua Michael đã cố gắng phản đối chính phủ Groza bằng cách từ chối ký các sắc lệnh của chính phủ này, nhưng không thành công. Trước áp lực của Liên Xô, Anh và Mỹ, Vua Michael cuối cùng đã từ bỏ việc phản đối chính quyền cộng sản và ngừng yêu cầu họ từ chức. Ông đã không ân xá cho Mareșal Antonescu, cựu Thủ tướng, người bị kết án tử hình "vì lợi ích của Đức Quốc xã mà phản bội nhân dân Romania, vì sự khuất phục về kinh tế và chính trị của Romania vào tay Đức, vì hợp tác với Đội cận vệ Sắt, vì tội sát hại các đối thủ chính trị của mình, vì tội giết hại hàng loạt thường dân và tội ác chống lại hòa bình". Vua Michael cũng không thể cứu được những nhà lãnh đạo phe đối lập như Iuliu Maniu và Bratianus, nạn nhân của các phiên tòa chính trị Cộng sản, vì Hiến pháp ngăn cản nhà vua làm điều đó nếu không có chữ ký phản đối của Bộ trưởng Tư pháp Cộng sản Lucrețiu Pătrășcanu (người sau đó đã bị phe Cộng sản đối lập của Gheorghiu-Dej loại bỏ). Hồi ký của người dì của Vua Michael, Công chúa Ileana dẫn lời Emil Bodnăraș—được cho là người tình của bà, Bộ trưởng quốc phòng Cộng sản Romania, và một điệp viên Liên Xô—nói: "Chà, nếu Nhà vua quyết định không ký vào bản lệnh tử hình, tôi hứa rằng chúng tôi sẽ giữ nguyên quan điểm của anh ta". Công chúa Ileana tỏ ra nghi ngờ: "Bạn biết khá rõ (...) rằng Nhà vua sẽ không bao giờ tự nguyện ký một văn bản vi hiến như vậy. Nếu ông ấy làm vậy, nó sẽ được đặt trước cửa nhà bạn, và trước toàn thể quốc gia, chính phủ của bạn sẽ chịu trách nhiệm. Chắc chắn bạn không mong muốn có thêm sự bất lợi nào vào lúc này!" Buộc phải thoái vị. Vào tháng 11 năm 1947, Vua Michael tới London để dự đám cưới của người chị họ là Công chúa Elizabeth (sau này là Nữ vương Elizabeth II của Anh) và Vương tử Philip của Hy Lạp và Đan Mạch, cũng trong dịp này, nhà vua đã gặp Công chúa Anne của Bourbon-Parma (chị họ đời thứ hai của ông), người trong tương lai mà ông sẽ kết hôn. Theo lời kể của chính mình, Vua Michael từ chối mọi lời đề nghị tị nạn và quyết định quay trở lại Romania, trái ngược với lời khuyên bí mật và mạnh mẽ của Đại sứ Anh tại Romania. Sáng sớm ngày 30 tháng 12 năm 1947, Michael đang chuẩn bị cho bữa tiệc năm mới tại Lâu đài Peleș ở Sinaia thì Groza yêu cầu nhà vua trở lại Bucharest. Michael quay trở lại Cung điện Elisabeta ở Bucharest và thấy nó đã bị bao vây bởi quân lính của Sư đoàn Tudor Vladimirescu, một đơn vị quân đội hoàn toàn trung thành với Cộng sản. Groza và lãnh đạo Đảng Cộng sản Gheorghe Gheorghiu-Dej đang đợi ông và yêu cầu ông ký vào một văn bản thoái vị được đánh máy sẵn. Không thể triệu tập quân đội trung thành với hoàng gia vì đường dây điện thoại được cho là đã bị cắt, Michael cuối cùng đã ký vào văn bản. Chính phủ do Cộng sản kiểm soát tuyên bố bãi bỏ chế độ quân chủ và thay thế nó bằng một nhà nước Cộng hòa Nhân dân, họ đã cho phát sóng tuyên bố thoái vị trên đài phát thanh của Nhà vua . Vào ngày 3 tháng 1 năm 1948, Michael buộc phải rời khỏi đất nước, hơn một tuần sau đó đến lược các Công chúa Elisabeth và Ileana phải rời khỏi Romania, dù họ là những người hợp tác chặt chẽ với Liên Xô đến mức họ được biết đến với biệt danh "Những người dì đỏ" của Nhà vua. Ông là vị vua cuối cùng đằng sau Bức màn sắt bị mất ngai vàng. Lời kể của cựu hoàng Michael về việc thoái vị thay đổi theo thời gian và dần dần được thêm thắt, đặc biệt là sau năm 1990. Do đó, trong các lời kể xuất bản năm 1950 và 1977, Michael chỉ đề cập đến việc nhìn thấy các nhóm vũ trang với súng máy trên vai quanh cung điện, trong khi ở nhiều nơi khác, Các tài liệu sau này cho biết chúng được mô tả là "pháo hạng nặng, sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào". Câu chuyện về vụ đe doạ được cho là cũng phát triển: trong lời kể năm 1950, Groza đã cố gắng thương lượng một số hình thức bồi thường vật chất cho việc thoái vị, lưu ý rằng ông không thể đảm bảo tính mạng của Michael trong trường hợp nhà vua từ chối, và việc từ chối của ông có thể dẫn đến hàng nghìn vụ bắt giữ và có thể là một cuộc nội chiến; trong một phiên điều trần trước Hạ viện Hoa Kỳ năm 1954, Michael đã đề cập đến những mối đe dọa chung của Groza liên quan đến an ninh cá nhân của ông, sự đổ máu và sự tàn phá đất nước, cũng như "những gợi ý mơ hồ" về cuộc đàn áp, trong đó Groza gợi ý rằng chính phủ có một hồ sơ lớn về Michael; khả năng bắt giữ hàng nghìn người và lời đe dọa đổ máu chung cũng được đề cập trong báo cáo năm 1977; tuy nhiên, bắt đầu từ năm 1990, Michael khai rằng Groza đe dọa bắn 1.000 sinh viên vì công khai thể hiện sự gắn bó của họ với ngai vàng. Vì vậy, trong khi theo một bài báo của "Time" xuất bản năm 1948, Groza đe dọa bắt giữ hàng nghìn người và ra lệnh tắm máu trừ khi Michael chấp nhận thoái vị, trong một cuộc phỏng vấn với "The New York Times" từ năm 2007, Michael kể lại: "Đó là một vụ đe doạ. Họ nói, 'Nếu bạn không ký vào bản này ngay lập tức, chúng tôi buộc phải' - tại sao tôi không biết - 'giết hơn 1.000 sinh viên' mà họ đã giam giữ trong tù." Theo ý kiến của nhà sử học Ioan Scurtu, các thông tin mới được tạo ra để thúc đẩy cuộc Cách mạng năm 1989 gần đây, được coi là một cuộc cách mạng của thanh niên và sinh viên vào thời điểm đó. Một yếu tố mới khác trong lời kể của Michael sau năm 1990 là Groza đã đe dọa anh ta bằng súng; trong những lời kể trước đó, Michael đã đề cập rằng Groza chỉ cho anh ta xem khẩu súng lục mà anh ta mang theo sau khi Michael ký đơn thoái vị. Theo cuốn tự truyện của cựu lãnh đạo cơ quan tình báo Liên Xô NKVD, Thiếu tướng Pavel Sudoplatov, Phó uỷ viên Đối ngoại Liên Xô Andrey Vyshinsky đã đích thân tiến hành đàm phán với Vua Michael về việc thoái vị, đảm bảo một phần lương hưu sẽ được trả cho Michael ở Mexico. Theo một số bài báo trên "Jurnalul Naţional", Việc thoái vị của Michael đã được thương lượng với chính phủ Cộng sản, điều này cho phép ông rời khỏi đất nước với những tài sản cá nhân mà ông yêu cầu, cùng với một số tùy tùng của hoàng gia. Theo lời kể của nhà lãnh đạo Cộng sản Albania Enver Hoxha về cuộc trò chuyện của ông với các nhà lãnh đạo Cộng sản Romania về việc quốc vương thoái vị, chính Gheorghiu-Dej, chứ không phải Groza, là người đã buộc Michael thoái vị trước họng súng. Ông được phép rời khỏi đất nước cùng với một số tùy tùng, như được xác nhận bởi nhà lãnh đạo Liên Xô Nikita Khrushchev kể lại lời thú tội của Gheorghiu-Dej, với bất kỳ tài sản nào ông muốn, bao gồm cả vàng và hồng ngọc./ref with whatever properties he desired, including gold and rubies. Hoxha cũng viết rằng quân thân Cộng đã bao vây cung điện, để chống lại các đơn vị quân đội vẫn trung thành với Nhà vua. Vào tháng 3 năm 1948, Michael tố cáo việc ép ông thoái vị là một hành động bất hợp pháp và cho rằng ông vẫn là Vua hợp pháp của Romania. Theo tạp chí Time, lẽ ra ông phải làm điều đó sớm hơn, nhưng trong phần lớn thời gian đầu năm 1948, ông đã đàm phán với những người Cộng sản về tài sản mà ông để lại ở Romania. Có báo cáo rằng chính quyền Cộng sản Romania đã cho phép Vua Michael ra đi cùng với 42 bức tranh có giá trị thuộc sở hữu của Vương quyền vào tháng 11 năm 1947, để ông rời Romania nhanh hơn. Một số bức tranh này được cho là đã được bán thông qua nhà buôn tranh nổi tiếng Daniel Wildenstein. Một trong những bức tranh thuộc về Vương miện Romania, được cho là đã bị Vua Michael đưa ra khỏi đất nước vào tháng 11 năm 1947, đã trở lại Romania vào năm 2004 dưới dạng quyên góp do John Kreuger, chồng cũ của Công chúa Irina, con gái Vua Michael thực hiện. Năm 2005, Thủ tướng Romania Călin Popescu-Tăriceanu bác bỏ những cáo buộc này về cựu hoàng Michael, nói rằng chính phủ Romania không có bằng chứng nào về bất kỳ hành động nào như vậy của Vua Michael và rằng, trước năm 1949, chính phủ không có hồ sơ chính thức về bất kỳ hành động nào như vậy. tác phẩm nghệ thuật được lấy từ nơi ở cũ của hoàng gia. Tuy nhiên, theo một số nhà sử học, những ghi chép như vậy đã tồn tại ngay từ tháng 4 năm 1948, trên thực tế đã được xuất bản chính thức vào tháng 6 năm 1948. Theo tiểu sử được ủy quyền của Ivor Porter, "Michael of Romania: The King and The Country" (2005), trích dẫn nhật ký hàng ngày của Thái hậu Helen, hoàng gia Romania đã lấy những bức tranh thuộc về Vương quyền Hoàng gia Romania vào tháng 11 năm 1947, chuyến đi tới London dự đám cưới của Nữ vương tương lai Elizabeth II; hai trong số những bức tranh này, có chữ ký của El Greco, đã được bán vào năm 1976. Theo các tài liệu được giải mật của Bộ Ngoại giao Anh là chủ đề của các bản tin năm 2005, khi rời Romania, Vua Michael đã mang theo 500.000 franc Thụy Sĩ. Bản ghi chép cuộc đàm phán của Liên Xô được giải mật gần đây giữa Joseph Stalin và Thủ tướng Romania Petru Groza cho thấy rằng ngay trước khi thoái vị, Vua Michael đã nhận được từ chính phủ cộng sản số tài sản lên tới 500.000 franc Thụy Sĩ. Tuy nhiên, Vua Michael liên tục phủ nhận việc chính quyền Cộng sản cho phép ông mang đi lưu vong bất kỳ tài sản tài chính hoặc hàng hóa có giá trị nào ngoài bốn ô tô cá nhân chất trên hai toa tàu. Vào tháng 11 năm 1947, Michael I gặp một người họ hàng xa, Công chúa Anne của Bourbon-Parma, người đang ở London để dự Đám cưới của Công chúa Elizabeth và Philip Mountbatten, Công tước xứ Edinburgh. Trên thực tế, một năm trước Thái hậu Helen, đã mời Anne, mẹ cô và các anh trai đến thăm Bucharest, nhưng kế hoạch đã không thành công. Trong khi đó, Vua Michael I đã nhìn thấy Công chúa Anne trong một đoạn phim thời sự và đã xin một bức ảnh từ đoạn phim. Cô không muốn đi cùng cha mẹ mình đến London dự đám cưới hoàng gia vì cô muốn tránh gặp Michael I ở những nơi chính thức. Thay vào đó, cô dự định ở lại, đi một mình đến ga xe lửa Paris và giả vờ là một người qua đường trong đám đông, bí mật quan sát nhà vua khi đoàn tùy tùng hộ tống ông lên chuyến tàu đi London. Tuy nhiên, vào giây phút cuối cùng, cô đã bị người anh họ đầu tiên của mình, Jean, Đại công tước xứ Luxembourg, thuyết phục đến London, nơi anh dự định tổ chức một bữa tiệc. Khi đến London, cô ghé qua Claridge's để gặp bố mẹ mình và bất ngờ được giới thiệu với Vua Michael I. Xấu hổ đến mức bối rối, cô nhấp gót chào nghiêm theo kiểu nhà bình thay vì cúi chào và sau hành động đó, cô đã xấu hổ bỏ chạy. Bị quyến rũ, nhà vua gặp lại cô vào đêm dạ hội tại đại sứ quán Luxembourg, tâm sự với cô một số mối lo ngại của ông về việc chế độ Cộng sản tiếp quản Romania và lo ngại cho sự an toàn của mẹ mình, và đặt biệt danh cho bà là "Nan". Họ gặp nhau vài lần sau đó trong những chuyến đi chơi ở London, luôn có mẹ hoặc anh trai cô đi kèm. Vài ngày sau, cô nhận lời đi cùng Michael và mẹ anh khi anh lái chiếc máy bay Beechcraft đưa dì của mình là Công chúa Irene, Công tước phu nhân xứ Aosta, trở về nhà ở Lausanne. Mười sáu ngày sau khi gặp nhau, Michael cầu hôn Anne khi cặp đôi lái xe đi chơi ở Lausanne. Ban đầu cô từ chối, nhưng sau đó đã chấp nhận sau khi đi bộ và lái xe đường dài cùng anh. Mặc dù Michael đã trao cho cô một chiếc nhẫn đính hôn vài ngày sau đó, nhưng nhà vua cảm thấy buộc phải kiềm chế không đưa ra thông báo công khai cho đến khi thông báo cho chính phủ của mình, mặc dù thực tế là báo chí đã bao vây họ và hỏi những câu hỏi liên quan đến mối quan hệ. Michael I quay trở lại Romania, nơi ông được thủ tướng thông báo rằng việc thông báo về đám cưới là "không thích hợp". Tuy nhiên, chỉ trong vài ngày, nó đã được chính phủ sử dụng làm lời giải thích công khai cho sự "thoái vị" đột ngột của Michael, trong khi trên thực tế, nhà vua đã bị chính phủ Cộng sản phế truất vào ngày 30 tháng 12. Công chúa Anne không thể biết thêm tin tức gì về Vua Michael I cho đến khi ông rời đất nước. Cuối cùng họ đoàn tụ ở Davos vào ngày 23 tháng 1 năm 1948.
El với nét gạch đuôi (Ԯ ԯ, chữ nghiêng: "Ԯ ԯ") là một chữ cái trong bảng chữ cái Kirin. Ԯ được sử dụng trong tiếng Khanty, trong đó nó đại diện cho âm /ɬ/. Ԯ là chữ cái thứ mười chín của tiếng Itelmen, được giới thiệu cùng với bảng chữ cái Kirin mới trong giai đoạn 1984-1988. Trong một số ấn phẩm, Ԓ được thay thế bằng Ԯ. Trước khi chữ cái Ԯ được phát hành trong Unicode 7.0, các chữ cái Ӆ hoặc Ԓ đã được sử dụng thay thế cho Ԯ (giống như chữ cái Latinh N với nét gạch đuôi (Ꞑ ꞑ "Ꞑ" "ꞑ")).