correct_text
stringlengths 7
737
| error_text
stringlengths 5
950
|
---|---|
Bài thơ được trích từ tập Lửa thiêng, được sáng tác khi Huy Cận đứng ở bờ Nam bến Chèm sông Hồng, nhìn cảnh mênh mông sóng nước, lòng vời vợi buồn, thương cho kiếp người nhỏ bé, nổi trôi giừa dòng đời vô định | Bai tho duoc trich tu tap Lua thieng, duoc sang tac khi Huy Can dung o bo Nam ben Chem song Hong, nhin canh menh mong song nuoc, long voi voi buon, thuong cho kiep nguoi nho be, noi troi giua dong doi vo dinh |
Mang nỗi u buồn hoài như thế nên bài thơ vừa có nét đẹp cổ điển lại vừa đượm nét hiện đại, đem đến sự thích thú, yêu mến cho người đọc | Mang nỗi u buồnhu hoài như thếm nên bài thơ vừa có nét đẹp cổ điển lại vừa đượm nét hiện đại, đem đến sự thích thú, yêu mến cho người đọc |
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài | Bang khuang troi rong nho song dai |
Sóng gợi tràng giang buồn điệp điệp | Sosng gowji trafng giang buoofn ddieejp ddieejp |
Không khói hoàng hôn củng nhớ nhà | Không chói hoàng hôn củng nhớ nhà |
Ngay từ thi đề, nhà thơ đã khéo gợi lên vẻ đẹp cổ điển lại hiện đại cho bài thơ | Ngay từ thi đề, nhà thơ đã chéo gợi lên vẻ đẹp cổ điển lại hiện đại cho bài thơ |
Tràng giang là một cách nói chệch đầy sáng tạo của Huy Cận | Tràng giang là một cáh nói chệc đầy áng tạo của Huy Cận |
Hai vần ang đi liền nhau đã gợi lên trong người đọc cảm giác về con sông, không chỉ dài vô cùng mà còn rộng mênh mông, bát ngát | Hai vần ang đi liền nhau đã gợi lên trong người đọc cảm giác về con sông, không chỉ dài vô cùng mà còn rộng mênh mông, bát ngát |
Hai chữ tràng giang mang sắc thái cổ điển trang nhã, gợi liên tưởng về dòng Trường Giang trong thơ Đường thi, một dòng sông của muôn thuở vĩnh hăng, dòng sông của tâm tưởng | Hai chữ tràng giang mang sắc thái cổ điển trang nhã, gợi liên tởng về dòn Trường Giang trong thơ Đường thi, một dòng sông của muôn thuở vĩnh hăng, dòng sông của tâm tưởng |
Tứ thơ Tràng giang mang nét cổ điển như thơ xưa: Nhà thơ thường ẩn đằng sau cái mênh mông sóng nước, không như các nhà Thơ mới thường thể hiện cái tôi của mình | Tuws thow Trafng giang mang nest coor ddieern nhuw thow xuwa: Nhaf thow thuwowfng aarn ddawfng sau casi meenh moong sosng nuwoswc, khoong nhuw casc nhaf Thow moswi thuwofwng there hieejn casi tooi cura mifnh |
Nhưng nếu các thi nhân xưa tìm đến thiên nhiên để mong hòa nhập, giao cảm, Huy Cận lại tìm về thiên nhiên để thể hiện nỗi ưu tư, buồn bã về kiếp người cô đơn, nhỏ bé trước vũ trụ bao la | Nhu7ng ne61u ca1c thi nha6n xu7a ti2m d9e61n thie6n nhie6n d9e63 mong ho2a nha65p, giao ca3m, Huy Ca65n la5i ti2m ve62 thie6n nhie6n d9e36 the36 hie65n no64i u7u tu7, buo62n ba4 ve26 kie16p ngu7o72i co6 d9o7n, nho3 be1 tru7o71c vu4 tru5 bao la |
Đó cũng là vẻ đẹp đầy sức quyến rũ của tác phẩm, ẩn chứa một tinh thần hiện đại | D9o1 cu4ng la2 ve3 d9e5p d9a26y su71c quye16n ru4 cu3a ta1c pha36m, a63n chu71a mo65t tinh tha62n hie65n d9a5i |
Câu đề từ giản dị, ngắn gọn với chỉ bảy chữ nhưng đã thâu tóm được cảm xúc chủ đạo của cả bài: Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài | Câu đề từ giản dị, ngắn gọn với chỉ bảy chữ nhưng đã thâu tóm được cảm xúc chủ đạoq của cả bài: Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài |
Trước cảnh trời rộng, sông dài sao mà bát ngát, mênh mông của thiên nhiên, (lòng con người dấy lên tình cảm bâng khuâng và nhớ | Truoc canh troi rong, song dai sao ma bat ngat, menh mong cua thien nhien, (long con nguoi day len tinh cam bang khuang va nho |
Từ láy bâng khuâng được sử dụng rất đắc địa, nó nói lên được tâm trạng của chủ thể trữ tình, jbuồn bã, u sầu, cô đơn, lạc lõng | Từ láy bâng khuâng được sử dụngag rất đắc địa,ux nó nói lên được tâmum trạngai của chủ thể trữ tình, jbuồn bã,pu u sầu, cô đơn,e lạc lõng |
Và con sông dài, nghe miên man tít tắp ấy cứ vỗ sóng đều đặn khắp các khổ thơ, cứ cuộn sóng lên mãi trong lòng nhà thơ làm rung động trái tim người đọc | Va con song dai, nghe mien man tit tap ay cu vo song deu dan khap cac kho tho, cu cuon song len mai trong long nha tho lam rung dong trai tim nguoi doc |
Và ngay từ khổ thơ đầu, người đọc đã bắt gặp những con sóng lòng đầy ưu tư, sầu não như thế: | Vaf ngay tuwf khoor thow ddaafu, nguwowfi ddojc ddax baswt gawjp nhuwxng con sosng lofng ddafay uwu tuw, saafu naxo nhuw thees: |
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, | So1ng go75n tra2ng giang buo62n d9ie65p d9ie65p, |
Con thuyền xuôi mái nước song song | Conn thuyền xuôi mái nước song songu |
Thuyền về nước lại sầu trăm ngả | Thuyềnep về nước lạike sầu trăm ngả |
Củi một cành khô lạc mấy dòng | Củi một càh khô lạ mấy dng |
Vẻ đẹp cổ điển của bài thơ được thể hiện khá rõ ngay từ bốn câu đầu tiên này | Ve3 d9e5p co63 d9ie63n cu3a ba2i tho7 d9u7o57c the36 hie65n kha1 ro4 ngay tu72 bo61n ca6u d9a26u tie6n na2y |
Hai từ láy nguyên diệp diệp, song song ở cuối hai câu thơ mang đậm sắc thái cổ kính của Đường thi | Hai từ ráy nguyên diệp diệp, xong song ở cuối hai câu thơ mang đậm sắc thái cổ kính của Đường thi |
Và không chỉ mang nét đẹp ấy, nó còn đầy sức gợi hình, gợi liên tưởng về những con sóng cứ loang ra, lan xa, gốì lên nhau, dòng nước thì cứ cuốn đi xa tận nơi nào, miên man miên man | Và không chỉ mang nét đẹp ấy, nó cn đầy sức gợi hình, gợi liên tưởng về những con sóng cứ loang ra lan xa, gốì lên nhau, dòng nước thì cứ cuốn đi xa tận ni nào, miên man miên man |
Trên dòng sông gợi sóng điệp diệp, nước song song ấy là một con thuyền xuôi mái, lững lờ trôi đi | Tre6n do2ng so6ng go75i so1ng d9ie56p die65p, nu7o71c song song a61y la2 mo65t con thuye26n xuo6i ma1i, lu74ng lo72 tro6i d9i |
Trong cảnh có sự chuyển động là thế, nhưng sao chỉ thấy vẻ lặng tờ, mênh mông của thiên nhiên, một dòng tràng giang dài và rộng bao la không biết đến nhường nào | Trong cảnh có sự chuyển động là thế, nhưng sao chỉ thấy vẻ lặng tờ, mênh mông của thiên nhiên, một dòn tràng giang dài và rộng bao la không biết đến nhường nào |
Dòng sông thì bát ngát vô cùng, vô tận, nỗi buồn của con người cũng đầy ăm ắp trong lòng: | Dòngu sông thì bát ngát vô cùng, vô tận, nỗi buồn của conem người cũng đầy ăm ắp trong lòng: |
Thuyền và nước vốn đi liền nhau, thuyền trôi đi nhờ nước xô, nước vỗ vào thuyền | Thuyền à nướ vốn đi liền nhau, thuyền trôi đi nhờ nước xô, nước vỗ vào thuyền |
Thế mà Huy Cận lại thấy thuyền và nước đang chia lìa, xa cách thuyền về nước lại, nghe sao đầy xót xa | Thế mà Huy Cận rại thấy thuyền và nước đang chia lìa, xa cách thuyền về nước lại, nghe sao đầy xót xa |
Chính lẽ vì thế mà gợi nên trong lòng người nồi sầu trăm ngả | Chinh le vi the ma goi nen trong long nguoi noi sau tram nga |
Từ chỉ số nhiều trăm hô ứng cùng từ chỉ số mấy đã thổi vào câu thơ nồi buồn vô hạn | Từ chỉan số nhiều trăm hô ứng cùng từ chỉ số mấy đã thổi vào câu thơ nồi buồn vô hạn |
Tâm hồn của chủ thể trữ tình được bộc lộ đầy đủ nhất qua câu thơ đặc sắc: Củi một càng khô lạc mấy dòng | Tâm hồn củayp chủ thể trữ tình được bộc lộ đầyp đủ nhất qua câu thơ đặc sắc: Củi một càng khô lạc mấy dòngla |
Huy Cận đã khéo dùng phép đảo ngữ kết hợp với các từ ngữ chọn lọc, thể hiện nỗi cô đơn, lạc lõng trước vũ trụ bao la | Huy Caajn ddax kheso dufng phesp ddaro nguwx keest howjp vowsi casc tuwf nguwx chojn lojc, theer hieejn nooxi coo ddown, lajc loxng truwowsc vux truj bao la |
Một gợi lên sự ít ỏi, nhỏ bé, cành khô gợi sự khô héo, cạn kiệt nhựa sống, lạc mang nồi sầu vô định, trôi nổi, bập bềnh trên mấy dòng nước thiên nhiên rộng lớn mênh mông | Một gợi lên sự ít ỏi, nhỏ bé, cành khô gợi sự khô héo, cạn kiệt nhựa sống, lạc mang nồi sầu vô định, trôi nổi, bập bềnh trên mấy dòng nước thiên nhiên rộng lớn mênh mông |
Cành củi khô đó trôi dạt đi nơi nào, hình ảnh giản dị, không tô vẽ mà sao đầy rợn ngợp, khiến lòng người đọc cảm thấy trống vắng, đơn côi | Cành củi khô đó trôi dạt đi nơi nào, hình ảnh giản dị, không tô vẽ mà sao đầy rợn ngợp, khiến lòng người đọc cảm thấy trống vắng, đơn côi |
Nét đẹp cổ điển tả cảnh ngụ tình thật khéo léo, tài hoa của tác giả, đã gợi mở về một nỗi buồn, u sầu như con sóng sẽ còn vỗ mãi ở các khổ thơ còn lại đê người đọc có thể cảm thông, thấu hiếu về một nét tâm trạng thường gặp ở các nhà Thơ mới | Nétum đẹp cổ điển tả cảnh ngụ tình thật khéo léo,e tài hoa của tác giả, đã gợi mở về một nỗi buồn, u sầu như con sóng sẽ còn vỗ mãi ở các khổ thơ còn lại đê người đọc có thể cảm thông, thấu hiếu về một nét tâm trạng thường gặp ở các nhà Thơ mới |
Nhưng bên cạnh đó ta cũng nhìn ra một vẻ đẹp hiện đại rất thi vị của khổ thơ | Nhung ben canh do ta cung nhin ra mot ve dep hien dai rat thi vi cua kho tho |
Đó là ở cách nói củi một cành khô thật đặc biệt, không chỉ thâu tóm cảm xúc của toàn khổ, mà còn hé mở tâm trạng của nhân vật trữ tình, một nỗi niềm đơn côi, lạc lõng | Ddos laf owr casch nosi curi moojt cafnh khoo thaajt ddawjc biejet, khoong chir thaau tosm carm xusc cura toafn khoor, maf cofn hes morw taam trajng cura nhaan vaajt truwx tifnh, moojt nooxi nieefm ddown cooi, lajc loxng |
Nỗi lòng ấy được gợi mở nhiều hơn qua hình ảnh quạnh vắng của không gian lạnh lẽo: | Noxoi lofng asay dduwowjc gowji mowr nhieefu hown qua hifnh arnh quajnh vawsng cura khoong gian lajnh lexo: |
Lơ thơ cồn nhỏ gió dìu hiu | Lơ thơyn cồn nhỏ gió dìu hiu |
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều | Dau tieng lang xa van cho chieu |
Hai từ láy lơ thơ và đìu hiu được tác giả khéo sắp xếp trên cùng một dòng thơ đã vẽ nên một quang cảnh vắng lặng | Hai từ láy lơ thơ và đìu hiu được tác giả khéo sắp xếp trên cùng một dòng thơ đã vẽ nên một quang cảnh vắng lặng |
Lơ thơ gợi sự ít ỏi, bé nhỏ đìu hiu lại gợi sự quạnh quẽ | Low thow gojwi suwj ist ori, bes nhor ddifu hiu laji gojwi suwj quajnh quex |
Giữa khung cảnh cồn nhỏ, gió thì đìu hiu, một khung cảnh lạnh lẽo, tiêu điều ấy, con người trở nên đơn côi, rợn ngợp đến độ thốt lên Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều | Giữa khung cảnh cồn nhỏ, gióga thì đìu hiu, một khung cảnh lạnh lẽo, tiêu điều ấy, conia người trởa nên đơn côi, rợn ngợp đến độ thốt lêna Đâu tiếng làngo xa vãn chợ chiều |
Chỉ một câu thơ mà mang nhiều sắc thái, vừa gợi đâu đó, âm thanh xa xôi, không rõ rệt, có thể là câu hỏi đâu như một nỗi niềm khao khát, mong mỏi của nhà thơ về một chút sự hoạt động, âm thanh sự sống của con người | Chỉ một câu thơ mà mang nhiều sắc thái, vừa gợi đâu đó, âm thanh xa xôi, không rõ rệt, có thể là câu hỏi đâu như một nỗi niềm khao khát, mong mỏi của nhà thơ về một chút sự hoạt động, âm thanh sự sống của con người |
Đó cũng có thể là đâu có, một sự phủ định hoàn toàn, chung quanh đây chẳng hề có chút gì sông động để xua bớt cái tịch liêu của thiên nhiên | Đó cũng có thể là đâu có, một sự phủ định hoàn toàn, chung quanh đây chẳng hề có chút gì sông động để xua bớt cái tch liêu ủa thiên nhiên |
Đôi mắt nhân vật trữ tình nhìn theo nắng, theo dòng trôi của sông: Nắng xuống, trời lên sâu chót vót, Sông dài, trời rộng, bến cô liêu | D9o6i ma81t nha6n va65t tru74 ti2nh nhi2n theo na81ng, theo do2ng tro6i cu3a so6ng: Na18ng xuo61ng, tro72i le6n sa6u cho1t vo1t, So6ng da2i, tro27i ro65ng, be61n co6 lie6u |
Nắng xuống, trời lên gợi sự chuyển động, mở rộng về không gian, và gợi cả sự chia lìa: bởi nắng và trời mà lại tách bạch khỏi nhau | Nắng xuống, trời lên gợi sự chuyển động, mở rộng về không gian, và gợi cả sự chia lìa: bởi nắng và trời mà lại tách bạch khỏi nhau |
Sâu chót vót là cảnh diễn đạt mới mẻ, đầy sáng tạo của Huy Cận, mang một nét đẹp hiện đại | Sau chot vot la canh dien dat moi me, day sang tao cua Huy Can, mang mot net dep hien dai |
Đôi mắt nhà thơ không chỉ dừng ở bên ngoài của trời, của nắng, mà như xuyên thấu và cả vũ trụ, cả không gian bao la, vô tận | Doi mat nha tho khong chi dung o ben ngoai cua troi, cua nang, ma nhu xuyen thau va ca vu tru, ca khong gian bao la, vo tan |
Cõi thiên nhiên ấy quả là mênh mông với sông dài, trời rộng, còn những gì thuộc về con người thì lại bé nhỏ, cô đơn biết bao: bến cô liêu | Coi thien nhien ay qua la menh mong voi song dai, troi rong, con nhung gi thuoc ve con nguoi thi lai be nho, co don biet bao: ben co lieu |
Vẻ đẹp cổ điển của khổ thơ hiện ra qua các thi liệu quen thuộc trong Đường thi như: sông, trời, nắng, cuộc sống còn người thì buồn tẻ, chán chường với vãn chợ chiều, mọi thứ đã tan rã, chia lìa | Ve3 d9e5p co63 d9ie63n cu3a kho63 tho7 hie65n ra qua ca1c thi lie65u quen thuo56c trong D9u7o72ng thi nhu7: so6ng, tro27i, na81ng, cuo65c so61ng co2n ngu7o27i thi2 buo62n te3, cha1n chu7o72ng vo71i va4n cho75 chie26u, mo5i thu71 d9a4 tan ra4, chia li2a |
Nhà thơ lại nhìn về dòng sông, nhìn cảnh xung quanh mong mỏi có chút gì quen thuộc mang lại hơi ấm chọ tâm hồn đang chìm vào giá lạnh và cô đơn | Nha2 tho7 la5i nhi2n ve62 do2ng so6ng, nhi2n ca3nh xung quanh mong mo3i co1 chu1t gi2 quen thuo56c mang la5i ho7i a61m cho5 ta6m ho26n d9ang chi2m va2o gia1 la5nh va2 co6 d9o7n |
Nhưng thiên nhiên đã đáp trả sự khao khát ấy bằng những hình ảnh càng quạnh quẽ, đìu hiu: | Nhuwng thieen nhieen ddax ddasp trar suwj khao khast aasy bawfng nhuwxng hifnh arnh cafng quajnh quex, ddifu hiu: |
Bềo dạt về đâu, hàng nối hàng, | Be62o da5t ve62 d9a6u, ha2ng no61i ha2ng, |
Mênh mông không một chuyến đò ngang | Mênh mông khôngy một chuyếnbd đò ngang |
Không cầu gợi chút niềm thân mật, | Không cầu gợi trút niềm thân mật, |
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng | Lặng lẽ bờ xan tếp bã vàg |
Hình ảnh cánh bèo trôi bồng bềnh trên sông là hình ảnh thường dùng trong thơ cổ điển, nó gợi lên một cái gì bấp bênh, nổi trôi của kiếp người vô định giữa dòng đời | Hinh anh canh beo troi bong benh tren song la hinh anh thuong dung trong tho co dien, no goi len mot cai gi bap benh, noi troi cua kiep nguoi vo dinh giua dong doi |
Nhưng trong thơ Huy Cận không chỉ có một hay hai cánh bèo, mà là hàng nối hàng | Nhưg trong thơ uy Cận không chỉ có một hay hai cánh bèo, mà là hàn nố hàg |
Bèo trôi hàng hàng càng khiến lòng người rợn ngợp trước thiên nhiên, để từ đó cõi lòng càng đau đớn, cô đơn | Bèo trôi hàng hàng càng khiến lòng người rợn ngợp trước thiên nhiên, để từ đó cõi lòng càng đau đớn, cô đơn |
Bên cạnh hàng nối hàng cánh bèo là bờ xanh tiếp bãi vàng như mở ra một không gian bao la vô cùng, vô tận, thiên nhiên nôi tiếp thiên nhiên, dường không có con người, không có chút sinh hoạt cua con người, không có sự giao hòa, nốì kết: | Bên cạnh hàng nối hàng cánh bèo là bờ xanh tiếp bãi vàng như mở ra một không gian bao la vô cùng, vô tận, thiên nhiên nôi tiếp thiên nhiên, dường không có con người, không có chút sinh hoạt cua con người, không có sự giao hòa, nốì kết: |
Không cầu gợi chút niềm thân mật | Không cầu gợi trút niềm thân mật |
Tác giả đưa ra cấu trúc phủ định … không … không để phủ định hoàn toàn nhừng kết nối của con người | Ta1c gia3 d9u7a ra ca61u tru1c phu3 d9i5nh … kho6ng … kho6ng d9e63 phu3 d9i5nh hoa2n toa2n nhu72ng ke61t no61i cu3a con ngu7o72i |
Trước mắt nhà thơ giờ đây không có chút gì gợi niềm thân mật để kéo mình ra khỏi nỗi cô đơn đang bao trùm, vây kín, chỉ có một thiên nhiên mênh mông, mênh mông, cầu hay chuyến đò ngang, phương tiện giao kết của con người, dường như đã bị cõi thiên nhiên nhấn chìm, trôi đi nơi nào | Truwoswc mawst nhaf thow giowf ddaay khoong cos chust gif gowji nieefm thaan maajt ddeer keso mifnh ra khori noxoi coo ddown ddang bao trufm, vaay kisn, chir cos moojt thieen nhieen meenh moong, meenh moong, caafu hay chuyeesn ddof ngang, phuwowng tieejn giao keest cura con nguwowfi, duwowfng nhuw ddax bij coxi thieen nhieen nhaasn chifm, trooi ddi nowi nafo |
Huy Cận lại khéo vẽ nét đẹp cổ điển và hiện đại cho bầu trời trên cao: | Huyhi Cận lạils khéo vẽ nét đẹp cổ điển và hiệned đại cho bầulr trời trên cao:a |
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc, | Lớp rớp mây cao đùn núi bạc, |
Chim nghiêng cánh nhỏ bóng chiều sa | Chim nghiêng cánh nhỏ póng chiều xa |
Bút pháp chấm phá với mây cao đùn núi bạc thành lớp lớp đã khiến người đọc tưởng tượng ra những núi mây trắng được ánh nắng chiếu vào như dát bạc | But phap cham pha voi may cao dun nui bac thanh lop lop da khien nguoi doc tuong tuong ra nhung nui may trang duoc anh nang chieu vao nhu dat bac |
Hình ảnh mang nét đẹp cổ điển thật trữ tình và lại càng thi vị hơn khi nó được khơi nguồn cảm hứng từ một tứ thơ Đường cổ của Đỗ Phủ: | Hinh anh mang net dep co dien that tru tinh va lai cang thi vi hon khi no duoc khoi nguon cam hung tu mot tu tho Duong co cua Do Phu: |
Mặt đất mây đùn cửa ải xa | Mawjt ddaast maay ddufn cuwra ari xa |
Huy Cận đã vận dụng rất tài tình động từ đùn, khiến mây như chuyển động, có nội lực từ bên trong, từng lớp từng lớp mây cứ đùn ra mãi | Huy Ca56n d9a4 va65n du5ng ra61t ta2i ti2nh d9o65ng tu72 d9u2n, khie16n ma6y nhu7 chuye63n d9o56ng, co1 no56i lu75c tu72 be6n trong, tu72ng lo71p tu27ng lo71p ma6y cu71 d9u2n ra ma4i |
Đây cũng là một nét thơ đầy chất hiện đại, bởi nó đã vận dụng sáng tạo từ thơ cổ điển quen thuộc | Đây cũng là một nét thơ đầy chất hiện đại,au bởi nó đã vận dụng sáng tạo từ thơ cổ điển quen thuộc |
Và nét hiện đại càng bộc lộ rõ hơn qua dấu hai chấm thần tình trong câu thơ sau | Vaf nest hieejn ddaji cafng boojc looj rox hown qua daasu hai chaasm thaafn tifnh trong caau thow sau |
Dấu hai chấm này gợi mối quan hệ giữa chim và bóng chiều: Chim nghiêng cánh nhỏ kéo bóng chiều, cùng sa xuống mặt tràng giang, hay chính bóng chiều sa, đè nặng lên cánh chim nhỏ làm nghiêng lệch cả đi | Dấu hai chấm này gợi mối quan hệ giữa chimog và bóngoi chiều: Chim nghiêng cánh nhỏ kéo bóngy chiều, cùng sa xuống mặt tràng giang, hay chính bóngue chiềuvo sa, đè nặng lên cánh chim nhỏ làm nghiêng lệch cả đi |
Câu thơ tả không gian nhưng gợi được thời gian bởi nó sử dụng cánh chim và bóng chiều, vốn là những hình tượng thẩm mĩ để tả hoàng hôn trong thơ ca cổ điển | Câu thơ tả không gian nhưng gợi được thời gian bởi nó sử dụng cánh chim và bóng chiều, vốn là những hình tượng thẩm mĩ để tả hoàng hôn trong thơ ca cổ điển |
Nhưng giữa khung cảnh cổ điển đó, người đọc lại bắt gặp nét tâm trạng hiện đại: | Nhu7ng giu47a khung ca3nh co63 d9ie63n d9o1, ngu7o72i d9o5c la5i ba81t ga85p ne1t ta6m tra5ng hie65n d9a5i: |
Lòng quê dợn dọn vời con nước, | òng quê dợn dọn vời con nước, |
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà | Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà |
Dợn dợn là một từ láy nguyên sáng tạo của Huy Cận, chưa từng thấy trước đó | Dợn giợn rà một từ láy nguyên sáng tạo của Huy Cận, chưa từng thấy trước đó |
Từ láy này hô ứng cùng cụm từ vời con nước cho thấy một nỗi niềm bâng khuâng, cô đơn của lòng quê | Tuwf lasy nafy hoo uswng cufng cujm tuwf vowfi con nuwowsc cho thaasy moojt nooxi niefem baang khuaang, coo ddown cura lofng quee |
Nỗi niềm đó là nỗi niềm nhớ quê hương khi đang đứng giữa quê hương, nhưng quê hương đã không còn | Nỗi niềm đó rà nỗi niềm nhớ quê hương khi đang đứng giữa quê hương, nhưng quê hương đã không còn |
Đây là nét tâm trạng chung của các nhà Thơ mới lúc bây giờ, một nỗi lòng đau xót trước cảnh mất nước | Đây là nét tâm trạng chung của các nhà Thơ mới lúc bây giờ, một nỗi lòng đau xótu trước cảnh mất nước |
Bên cạnh tâm trạng hiện đại ấy là từ thơ cổ điển được gợi từ câu thơ: Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai của Thôi Hiệu | Been cajnh taam trajng hieejn ddaji aasy laf tufw thow coor ddieern dduwowjc gowji tuwf caau thow: Treen soong khosi sosng cho buofon lofng ai cura Thooi Hieeju |
Xưa Thôi Hiệu cần vịn vào sóng để mà buồn, mà nhớ, còn Huy Cận thì buồn mà không cần ngoại cảnh, bởi tự nỗi buồn nó đã sâu sắc lắm rồi | Xưa Thôi Hiệu cần vịn vào sóng để mà buồn, mà nhớ, còn Huy Cận thì buồn mà không cần ngoại cảnh, bởi tự nỗi buồn nó đã sâu sắcx lắmos rồi |
Thế mới biết tấm lòng yêu quê hương thắm thiết đến nhường nào của nhà thơ hôm nay | Thế mới biết tấm lòng yêu quê hương thắm thiết đến nhường nào của nhà thơ hôm nay |
Cả bài thơ vừa mang nét đẹp cổ điển, vừa mang nét hiện đại | Car bafi thow vuwfa mang nest ddejp coor ddieern, vuwfa mang nest hieejn ddaji |
vẻ đẹp cổ điển được thể hiện qua lối thơ bảy chữ mang đậm phong vị Đường thi, qua cách dùng từ láy nguyên, qua việc sử dụng các thi liệu cổ điển quen thuộc như: mây, sông, cánh chim… Và trên hết là cách vận dụng các tứ thơ cổ điển, gợi cho bài thơ không khí cổ kính, trầm mặc của thơ Đường | vẻ đẹp cổ điển được thể hiện qua rối thơ bảy chữ mang đậm phong vị Đường thi, qua cách dùng từ láy nguyên, qua việc sử dụng các thi liệu cổ điển quen thuộc như: mây, sông, cánh chim… Và trên hết là cách vận dụng các tứ thơ cổ điển, gợi cho bài thơ không khí cổ kính, trầm mặc của thơ Đường |
Vẻ đẹp hiện đại lan tỏa qua các câu chữ sáng tạo, độc đáo của nhà thơ như sâu chót vót, dấu hai chấm thần tình | Ver ddejp hiejen ddaji lan tora qua casc caau chuwx sasng tajo, ddoojc ddaso cura nhaf thow nhuw saau chost vost, daasu hai chasam thafan tifnh |
Nhưng vẻ đẹp ấy đọng lại cuối cùng là tâm trạng nhớ quê hương ngay khi đứng giữa quê hương, nét tâm trạng hiện đại của các nhà tri thức muôn đóng góp sức mình cho đất nước mà đành bất lực, không làm gì được | Nhu7ng ve3 d9e5p a61y d9o5ng la5i cuo61i cu2ng la2 ta6m tra5ng nho71 que6 hu7o7ng ngay khi d9u71ng giu74a que6 hu7o7ng, ne1t ta6m tra5ng hie65n d9a5i cu3a ca1c nha2 tri thu71c muo6n d9o1ng go1p su71c mi2nh cho d9a61t nu7o17c ma2 d9a2nh ba61t lu75c, kho6ng la2m gi2 d9u7o75c |
Bài thơ sẽ còn mãi đi vào lòng người với phong cách tiêu biểu rất Huy Cận, với vẻ đẹp cổ điển trang nhã sâu lắng và vẻ đẹp hiện đại mang nặng một tấm lòng yêu nước, yêu quê hương | Bài thơ sẽ còn mãi đi vào lòng người với phong cách tiêu biểu rất Huy Cận, với vẻ đẹp cổ điển trang nhã sâu lắng và vẻ đẹp hiện đại mang nặng một tấm lòng yêu nước, yêu quê hương |
Thiên nhiên gắn bó với cuộc sống, với con người, với tình yêu, với thơ | Thiên nhiên gắn bó với cuộc sống, với con người, với tình yêu, với thơ |
Truyền thông của thơ ca phương Đông càng đặc biệt chú ý đến vai trò của thiên nhiên | Tryền thông của thơ ca phương Đông càng đặc bệt chú ý đến vai tr của thiên nhiê |
Bác Hồ sáng tác Nhật kí trong tù trong điều kiện lao tù khắc nghiệt, vậy mà bài thơ vẫn tràn ngập hình ảnh của thiên nhiên | Ba1c Ho26 sa1ng ta1c Nha56t ki1 trong tu2 trong d9ie62u kie65n lao tu2 kha81c nghie65t, va65y ma2 ba2i tho7 va64n tra2n nga65p hi2nh a3nh cu3a thie6n nhie6n |
Nhà nghiên cứu Đặng Thai Mai có nhận xét: “Trong Nhật kí trong tù thiên nhiên chiếm một địa vị danh dự” | Nhà nghiên cứu Đặng Thai Mai có nhận xét: “Trong Nhật kí trong tù thiên nhiên chiếm một địa vị danh dự” |
Thiên nhiên được miêu tả trong Nhật kí trong tù rất chân thật, mang rõ nét cảm hứng về đất nước và con người | Thieen nhieen dduwowjc mieeu tar trong Nhaajt kis trong tuf raast chaan thaajt, mang rox nest carm huwsng veef ddasat nuwowsc vaf con nguwowfi |
Bác bị giam hãm trong tù ngục đen tối, bị giải đi cũng hết sức khổ sở, vậy mà thơ Bác đâu có thiếu hình ảnh thiên nhiên | Ba1c bi5 giam ha4m trong tu2 ngu5c d9en to61i, bi5 gia3i d9i cu4ng he16t su71c kho63 so73, va65y ma2 tho7 Ba1c d9a6u co1 thie16u hi2nh a3nh thie6n nhie6n |
Mây, gió, trăng, hoa… trong thơ xưa cũng hiện diện trong thơ Bác, tất nhiên là với màu sắc mới | Mây, gió, trăng, hoa… trog hơ xưa cũng hiện diện trong thơ Bác, tất nhiên là với màu sắc mới |
Hình ảnh của núi sông cũng khác, đẹp hùng vĩ và thơ mộng | Hìnha ảnh củaye núis sôngu cũnguc khác, đẹp hùng vĩ và thơ mộngku |
Nếu thiếu họa chăng là thiếu biển, nghĩa là thiếu đi một mảng thiên nhiên đầy sức hấp dẫn nhưng người đọc cũng dễ thông cảm với tác giả | Nếu thiếu họa chăng là thiếu biển, nghĩa là tiếu đi một mảng thiên nhiên đầy sức hấp dẫn nhưng ngưi đọc cũng dễ thông cảm với tác giả |