text
stringlengths
82
354k
Saigon Radio là album phòng thu thứ hai của Hà Anh Tuấn được Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam phát hành năm 2009, album từng giành giải Album của năm tại Giải thưởng Làn Sóng Xanh 2009, giải Album vàng 2009. Nhạc sĩ Hồ Hoài Anh tham gia với vai trò nhà sản xuất kiêm sáng tác 7 trong số 9 ca khúc trong album, 2 ca khúc còn lại do Lưu Thiên Hương sáng tác. Hầu hết các khúc trong album được hòa âm bởi ca-nhạc sĩ Nhật Trung; còn Hồ Hoài Anh hòa âm ca khúc số 9 là "Thư cho em", còn Thành Vương hòa âm ca khúc số 6 là "Losing You". Ba ca khúc trong album "Saigon Radio" gồm "Bóng mưa", "Losing you" và "Thư cho em" được phát sóng trên kênh XoneFM trong tháng 12 năm 2008. Album dạng CD được phát hành chính thức từ ngày 1 tháng 1 năm 2009, với tập booklets do do nhiếp ảnh người Nhật Naoto Ohike thực hiện.
Shaun Dimech (sinh ngày 8 tháng 8 năm 2001) là một cầu thủ bóng đá người Malta hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Valletta F.C. và Đội tuyển bóng đá quốc gia Malta. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Dimech ra mắt quốc tế cho Malta vào ngày 7 tháng 10 năm 2020, trong trận giao hữu gặp Gibraltar. "Tính đến 4 tháng 6 năm 2021" "Tỷ số và kết quả liệt kê bàn ​​thắng đầu tiên của Malta, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Dimech."
Vojislav Stanimirović (tội phạm) Vojislav Stanimirović (sinh ngày 19 tháng 3 năm 1937, mất ngày 13 tháng 6 năm 2022) là một nhà báo người Mỹ gốc Serbia#đổi và tội phạm một thời, nổi tiếng nhất với vai trò chủ mưu trong Vụ trộm Vizcaya. Ông di cư sang Hoa Kỳ vào năm 1952. Stanimirović sau đó cũng dính líu tới YACS và Pink Panthers, một trong số các nhân vật mafia Serbia. Ông là cha của Pavle Stanimirović. Ông qua đời vì ung thư trung biểu mô vào ngày 13 tháng 6 năm 2022 tại Novi Sad, Serbia.#đổi Vào ngày 22 tháng 3 năm 1971, ba người từ thành phố New York đã đột nhập Villa Vizcaya ở Miami và đánh cắp các tác phẩm nghệ thuật và các mặt hàng bằng bạc, một số trong đó có giá trị lịch sử, với tổng giá trị khoảng 1.500.000 đô la Mỹ. Bộ ba tên trộm đồ trang sức này đã bị bắt vào ngày 25 tháng 3 năm 1971. Sở cảnh sát New York (NYPD) đã đột kích căn hộ sang trọng ở Manhattan của Vojislav Stanimirović và vợ Branka, và bắt giữ họ. Đồng phạm của cặp vợ chồng, Aleksandar Karanović, cũng bị bắt, và cả ba đều bị buộc tội nghi ngờ đánh cắp tài sản và sở hữu vũ khí nguy hiểm. Khoảng 250.000 đô la Mỹ hàng hóa bị đánh cắp đã được thu hồi từ căn hộ của Stanimirovićs. Hạ sĩ cảnh sát Connolly tuyên bố rằng trong số các đồ vật bị trộm có một chiếc bát bạc từng thuộc về Napoleon Bonaparte và gần như vô giá. Theo Connolly, ba thủ phạm đã bị theo dõi trong bốn tháng vì những vụ trộm đồ trang sức không liên quan mà họ đã thực hiện ở Khu Kim cương Manhattan. Đại úy Thomas Kissane của NYPD nói rằng phần lớn các vật phẩm quý giá bị đánh cắp từ Vizcaya chưa bao giờ được tìm lại.
Simon James "Spike" Dawbarn (sinh ngày 5 tháng 8 năm 1974) là một ca sĩ và vũ công người Anh. Anh là thành viên của nhóm nhạc nam 911, ban đầu hoạt động từ năm 1995 tới 2000, và đã có 10 bản hit liên tiếp lọt vào top 10 trước khi tách ra vào năm 2000. Năm 2012, 911 quay trở lại cho bộ phim tài liệu "The Big Reunion", trên kênh ITV2, cùng với những nhóm nhạc khác như Five, B*Witched và Atomic Kitten. Dawbarn được sinh ra tại Warrington, Cheshire, có cha mẹ tên là Mo và Mike Dawbarn. Anh cũng có 2 anh em trong gia đình. Mặc dù sau đó anh theo học một trường cao đẳng khiêu vũ, việc học trung học của anh kết thúc ở tuổi 16 khi anh không thể nộp học phí để theo học một trường sân khấu ở Luân Đôn. Dawbarn đã từng có một thời gian ngắn làm thợ nề trên một công xưởng, vị trí mà anh sau đó đã bị sa thải. Anh có biệt danh là 'Spike' vì kiểu tóc của mình. "The Hit Man and Her" và 911. Dawbarn trở thành một vũ công trên chương trình nhảy "The Hit Man and Her" của kênh ITV. Trong vai trò này, anh đã làm việc cùng với các 'nhân tài' như Jimmy Constable và Jason Orange. Năm 1995, Dawbarn và Constable thành lập một mối quan hệ đối tác và hợp tác với thủ lĩnh Lee Brennan để thành lập nhóm nhạc 911. Bản hit đầu tiên của họ đứng ở vị trí thứ 38 trên bảng xếp hạng UK Singles Chart, với các bản phát hành tiếp theo có vị trí càng ngày càng cao hơn. Dawbarn biên đạo múa một số điệu nhảy của ban nhạc này. PopSkool và thời gian sau đó. Kể từ khi 911 bị tách ra vào tháng 2 năm 2000, Dawbarn đã thành công khi tham gia cùng các thành viên khác trong ban nhạc trong các chuyến lưu diễn đoàn tụ. Anh cũng là giám đốc của chương trình dành cho thanh thiếu niên của học viện nhạc pop, PopSkool. PopSkool bắt đầu thành lập ở quê nhà Warrington và đã lan rộng ra khắp Vương quốc Anh. Học viện này dạy các bài học về nhảy hiện đại vào buổi chiều, và luyện thanh cho trẻ em từ 8 đến 16 tuổi. Dawbarn đã được cung cấp chuyên môn về vũ đạo và huấn luyện giọng nói do Brennan cung cấp. Dawbarn đã có một số cuộc hội ngộ 911 cho các chuyến lưu diễn và xuất hiện trên truyền hình, bao gồm cả trong năm 2008, 2012 và 2019. Ngày 15 tháng 10 năm 2009, Dawbarn xuất hiện trong vòng diễu hành nhận diện của chương trình "Never Mind the Buzzcocks", nhưng đội của Phill Jupitus đã không chọn anh. Dawbarn có ba người con trai, Phoenix, Teddy và Neo. Cháu gái, Lexy Dawbarn đã biểu diễn trên sân khấu cùng với Justin Bieber trên chương trình Little Big Shots trên kênh ITV1. Ngoài ra, anh còn là fan của câu lạc bộ Manchester United.
Giải vô địch bóng đá U-19 nữ Đông Nam Á 2023 Giải vô địch bóng đá U-19 nữ Đông Nam Á 2023 () là mùa giải thứ 3 của Giải vô địch bóng đá U-19 nữ Đông Nam Á được tổ chức bởi Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á (AFF) tại Indonesia. Các đội tham dự. Giải đấu không có vòng loại, tất cả đều được tham dự vòng chung kết. Các đội bóng thành viên của Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á dưới đây đều tham dự giải đấu. Các trận đấu sẽ diễn ra tại Thành phố Thể thao Jakabaring, với 2 sân vận động là Sân vận động Gelora Sriwijaya và Sân vận động Jakabaring. Đội đứng đầu mỗi bảng và đội xếp thứ hai có thành tích tốt nhất giành quyền vào bán kết. Thứ hạng trong mỗi bảng sẽ được xác định như sau: Thứ hạng trong mỗi bảng sẽ được xác định như sau: Tất cả trận đấu diễn ra theo giờ địa phương WIB (UTC+7) Xếp hạng các đội đứng thứ hai. Đội có thành tích tốt nhất sẽ giành quyền vào vòng đấu loại trực tiếp. Do số đội các bảng khác nhau, kết quả thi đấu với mỗi đội xếp thứ tư trong bảng không được tính. Vòng đấu loại trực tiếp. Trong vòng đấu loại trực tiếp, hiệp phụ và loạt sút luân lưu sẽ được sử dụng để quyết định đội thắng nếu cần thiết. Vào ngày 10 tháng 7, Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á hay AFF đã làm rõ về việc bốc thăm vòng bán kết, dẫn đến việc đội tuyển quốc gia Indonesia sẽ đấu với Thái Lan thay vì ở bán kết. Theo điều kiện, nếu đội nhì bảng có thành tích tốt nhất đến từ Bảng A hoặc Bảng C, thì đội nhì bảng có thành tích tốt nhất sẽ đi tiếp vào bán kết gặp đội nhất Bảng B nên đã điều chỉnh bốc thăm như sau. section begin=Bracket /section end=Bracket /
Samsung Galaxy A14 là điện thoại thông minh Android được thiết kế và sản xuất bởi Samsung Electronics. Model 5G được công bố vào ngày 4 tháng 1 năm 2023, và model 4G LTE đã được công bố vào ngày 28 tháng 2 năm 2023. Các điện thoại được bố trí ba camera phía sau với camera chính 50MP, màn hình PLS LCD 6,6 inch với model 5G có tần số 90Hz, và pin Li-Po 5000 mAh. Các mẫu điện thoại được xuất xưởng với One UI Core 5 trên Android 13. Thiết bị này là một phần của dòng A Series của Samsung. Thông số kỹ thuật. Mẫu LTE được kết hợp với bộ xử lý MediaTek MT6769 Helio G80 (12nm), bao gồm octa-core (2x2,0 GHz Cortex-A75 6x1,8 GHz Cortex-A55) và GPU Mali-G52 MC2. Mẫu 5G "SM-A146B" đi kèm với Exynos 1330 (5nm) SOC, bao gồm bộ xử lý Octa-core (2x2,4 GHz Cortex-A78 6x2,0 GHz Cortex-A55) và GPU Mali-G68 MP2. Nâng cấp hiệu suất so với mẫu điện thoại năm ngoái. Mẫu 5G "SM-A146P" đi kèm với bộ xử lý MediaTek MT6833 Dimensity 700 (7nm) bao gồm octa-core (2x2,2 GHz Cortex-A76 6x2,0 GHz Cortex-A55) và GPU Mali-G57 MC2. Phần cứng này giống như mẫu điện thoại năm ngoái. Cả hai model đều có cấu hình bộ nhớ trong 64Gb / 4Gb RAM, 128/4 và 128/6. Mẫu 5G cũng đi kèm với cấu hình 128/8. Cả hai điện thoại đều có bộ nhớ mở rộng, các mẫu quốc tế LTE và 5G sử dụng khe cắm thẻ nhớ microSDXC chuyên dụng và 5G USA's microSDXC sử dụng khe cắm SIM dùng chung. Cả hai mẫu đều đựoc trang bị ba camera phía sau, bao gồm các loại camera khác nhau. Cả hai đều có cùng camera chính 50 MP khẩu độ f/1.8 (góc rộng) với và camera 2 MP khẩu độ f/2.4 (macro). Mẫu 4G đi kèm với camera 5 MP khẩu độ f/2.2 (siêu rộng). Mẫu 5G bao gồm ống kính chiều sâu 2 MP khẩu độ f/2.4. Cả hai máy ảnh đều có khả năng quay video 1080p@30fps và sử dụng công nghệ HDR. Cả hai model đều sử dụng cùng một camera selfie 13 MP khẩu độ f/2.0 có khả năng quay video 1080@30fps. Cả hai mẫu điện thoại đều đi kèm với cùng một loại pin Li-Po không thể tháo rời 5000 mAh, hỗ trợ sạc nhanh 15W (USB-C có dây). Cả hai mẫu đều có màn hình PLS LCD FHD 6,6 inch (1080 x 2408). Màn hình của mẫu 5G đi kèm với màn hình tốc độ làm tươi 90Hz. Cả hai điện thoại đều có giắc cắm tai nghe 3,5 mm, NFC, cảm biến vân tay được bố trí ở cạnh bên, Bluetooth 5.1, GPS, cảm biến gia tốc, cảm biến tiệm cận và la bàn. Mẫu 5G cũng đi kèm với cảm biến con quay hồi chuyển Bluetooth 5.2, áp kế (dành riêng cho thị trường Hoa Kỳ), Đài FM (chỉ ở Exynos 1330) và 5G Điện thoại có thiết kế rất giống với năm ngoái, sử dụng cùng một màn hình và trang bị cấu hình máy ảnh rất giống nhau. Cả hai điện thoại đều có mặt trước bằng kính, mặt sau bằng nhựa và khung nhựa. Mẫu 4G bao gồm các màu: màu đen, đỏ sẫm, bạc và xanh lục. Mẫu 5G bao gồm các màu: màu đen, xanh nhạt, đỏ đậm và bạc. Cả hai mẫu điện thoại đều có kích thước 167,7x78x9,1mm (6,60x3,07x0,36in). Trọng lượng của mẫu 4G là 201g, còn mẫu 5G là 202g.
Quan hệ Nhật Bản – Palau Quan hệ Nhật Bản – Palau bắt đầu quan hệ song phương vào năm 1920, khi đó Palau là thuộc địa của Nhật Bản. Năm 1994, Nhật Bản chính thức công nhận và thiết lập quan hệ ngoại giao với Palau. Mối quan hệ song phương giữa hai nước bắt đầu từ năm 1920, khi đó Nhật Bản nắm quyền kiểm soát các đảo thuộc địa ở Thái Bình Dương bao gồm Micronesia, Quần đảo Marshall, Bắc Mariana và Palau. Các thuộc địa trên đã trở thành một phần của Lãnh thổ Ủy trị Nam Dương và Koror được chỉ định là trung tâm hành chính. Dưới sự cai trị của đế quốc Nhật Bản, Palau đã phát triển đáng kể của ngành đánh cá, nông nghiệp và khai thác mỏ. Palau cũng đạt được khả năng tự cung tự cấp trong thời kỳ này. Palau cũng từng là căn cứ quân sự của đế quốc Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Sau chiến tranh thế giới thứ hai, đế quốc Nhật Bản mất toàn bộ thuộc địa. Lãnh thổ Ủy trị Nam Dương đã trở thành Lãnh thổ Ủy thác của Quần đảo Thái Bình Dương, dưới sự quản lý bởi Hoa Kỳ.
María Amalia của Tây Ban Nha María Amalia của Tây Ban Nha hay María Amalia de Borbón y Borbón-Parma (9 tháng 1 năm 1779 tại Madrid – 22 tháng 7 năm 1798 tại Madrid) là một người con gái của Carlos IV của Tây Ban Nha và María Luisa của Parma. María Amalia sinh ra tại Cung điện Vương thất El Pardo, là con gái thứ ba của Carlos IV của Tây Ban Nha (1748–1819) và María Luisa của Parma (1751–1819), cháu ngoại của Louis XV của Pháp. Vương hậu María Luisa đã sắp đặt cuộc hôn nhân của con gái với người em họ bên ngoại là Ludovico, Thế tử xứ Parma. Ludovico đã đến triều đình Tây Ban Nha vào năm 1794 để hoàn thành việc giáo dục của mình. Thế tử có mái tóc vàng, đẹp trai, tính tình hòa nhã và rất quan tâm đến khoa học. María Amalia lúc đó được mười lăm tuổi, nhỏ hơn người em họ Ludovico năm tuổi. Vương nữ cũng không được coi là hấp dẫn và có tính cách ủ rũ, dè dặt và nhút nhát. Ludovico cũng là người nhút nhất và đem lòng yêu thích em gái của Amalia là María Luisa Josefina 12 tuổi, người có tính tình vui vẻ và ngoại hình ưa nhìn hơn. Cha mẹ của María Amalia chấp nhận sự thay đổi về cô dâu, nhưng việc tìm một người chồng cho Maria Amalia đau buồn và bị khinh thường trở thành vấn đề cấp bách đối với hai người. Vì là người lớn hơn trong hai chị em, María Amalia sẽ rất xấu hổ khi em gái mình không chỉ kết hôn với vị hôn phu cũ mà còn sẽ kết hôn trước mình. Hôn nhân và qua đời. Để tìm được một chàng rể mới thuộc dòng dõi vương thất cho María Amalia trong một khoảng thời gian ngắn như vậy không phải là chuyện dễ dàng; do đó, María Amalia được cha mẹ quyết định gả cho người chú Antonio Pascual, người lớn hơn vương nữ hai mươi bốn tuổi. Vương tử Antônio bấy giờ được ba mươi chín tuổi, trí thông minh không nổi trội và có sở thích làm vườn, nông nghiệp và săn bắn. Antonio cũng chưa hề lập gia đình. María Amalia kết hôn với chú của mình vào ngày 25 tháng 8 năm 1795 tại Cung điện Vương thất La Granja. Đây là một đám cưới kép vì cùng lúc đó, em gái của María Amalia là Maria Luisa 13 tuổi kết hôn với Ludovico của Parma và cả hai cặp đôi tiếp tục sống tại triều đình Tây Ban Nha. Vào mùa thu năm 1797, María Amalia mang thai đứa con đầu lòng và lâm bồn vào ngày 20 tháng 7 năm 1798. Việc sanh nở rất phức tạp vì đứa bé bị kẹt vai trong khi sinh và các bác sĩ không thể lấy đứa trẻ ra. Sau hai ngày, việc phâu thuật mới được tiến hành. Lúc đó đứa bé, là một bé trai, đã qua đời. Trong khi đứa trẻ được chôn cất tại El Escorial, María Amalia phải chịu cảm giác đau đớn tột cùng và bị nhiễm trùng trong khoảng thời gian đó. Ngày 22 tháng 7 năm 1798, María Amalia qua đời khi chỉ mới mười chín tuổi. Tư liệu liên quan tới
Mega Man X5, phát hành tại Nhật Bản với tên Rockman X5 (tiếng Nhật: ロックマンX5; Hepburn: "Rokkuman Ekkusu Faibu"), là một trò chơi điện tử hành động nhập vai và là phần thứ năm của loạt game Mega Man X. Phát triển bởi Capcom, trò chơi được phát hành lần đầu cho PlayStation tại Nhật Bản vào ngày 30 tháng 11 năm 2000 và ở Bắc Mỹ và các lãnh thổ PAL vào năm sau. Vào năm 2002, trò chơi được chuyển sang Microsoft Windows dưới dạng các gói bán lẻ ở cả Nhật Bản và Bắc Mỹ. Người chơi điều khiển các thợ săn X và Zero, những anh hùng phải vượt qua tám màn chơi và nhận các vũ khí đặc biệt của trùm cuối mỗi màn. Mega Man X5 được dự định là phần cuối cùng của dòng game, theo nhà sản xuất Capcom Inafune Keiji. Câu chuyện của trò chơi lấy bối cảnh vào thế kỷ 22, trong một thế giới nơi con người cùng tồn tại với người máy thông minh được gọi là "Reploids". X và Zero một lần nữa phải đối mặt với kẻ thù không đội trời chung Sigma, kẻ có ý định hủy diệt hành tinh và lây nhiễm virus cho tất cả các Reploid. Thiết kế nâng cấp của X, nhân vật phản diện mới và chiến thuật mới cho dòng game là trọng tâm lớn nhất của Capcom khi phát triển trò chơi. Đó là một thành công về mặt thương mại và được đánh giá tích cực bởi các nhà phê bình, nhiều người trong số họ đồng ý rằng trò chơi sẽ làm hài lòng những người hâm mộ cuồng nhiệt của dòng game, bất chấp công thức chơi và cách trình bày câu chuyện đã cũ. Trò chơi được phát hành lại vào năm 2006 như một phần của Bộ sưu tập Mega Man X cho PlayStation 2 và trong Mega Man X Legacy Collection 2 vào năm 2018 cho các bảng điều khiển bổ sung. Giống như các phần trước, Mega Man X5 diễn ra vào năm "21XX", một năm không xác định trong thế kỷ 22, nơi con người đã thích nghi với cuộc sống cùng những người máy thông minh là "Reploids". Tuy nhiên, hàng loạt Reploids đã trở thành "Mavericks", gây ra tội ác và sự hỗn loạn. Nhân vật phản diện chính của loạt game là Sigma, một Maverick đã phát tán virus khắp Trái Đất, khiến xuất hiện một loạt Maverick bị nhiễm bệnh mới. Hắn ta thuê một tay lính đánh thuê Reploid tên là Dynamo để đánh cướp tàu không gian Eurasia và khiến nó va chạm với Trái Đất. Nhằm ngăn chặn Eurasia hủy diệt hành tinh, các Maverick Hunter đưa ra hai phương án: bắn một khẩu đại bác cực mạnh có tên "Enigma" vào Eurasia để làm nó phát nổ, hoặc phóng một tàu con thoi và lái nó hướng vào Eurasia để tiêu diệt nó. Để tối đa hóa cơ hội thành công, hai thợ săn X và Zero được cử đi thu thập các bộ phận của hai cỗ máy, với sự hỗ trợ từ các đồng đội mới là Alia, Douglas, Signas và Lifesaver. Các thiết bị cần thiết để nâng cấp Enigma và tàu con thoi do tám Mavericks nắm giữ, X và Zero phải đánh bại chúng để lấy các bộ phận. Cho dù Enigma thành công hay thất bại, một loại virus mới xuất hiện trên Trái Đất, được Alia xác định là virus Sigma. Nếu một trong hai phương pháp thành công, X và Zero sẽ tiến hành truy tìm nguồn gốc của virus. Nếu tàu con thoi bị lỗi hoặc nếu hết thời gian, Eurasia lao vào hành tinh, gần như phá hủy nó, và Zero sau đó bị nhiễm virus. Trong cả hai trường hợp, một khi nguồn gốc của virus được phát hiện, các thợ săn sẽ điều tra, thâm nhập vào một pháo đài kỳ lạ dưới lòng đất. Trong pháo đài, X và Zero cùng bị nhiễm bệnh, sự ngờ vực lẫn nhau khiến họ phải đấu tay đôi. Sau cuộc đấu tay đôi, câu chuyện chuyển hướng thành nhiều đường, mỗi con đường đều có kết thúc riêng. Nếu tâm trí của Zero không bị ảnh hưởng bởi virus, anh ấy tự cứu mình và X khỏi Sigma, và họ cùng nhau đối đầu với Sigma. Sau khi đánh bại Sigma, hắn ta cố gắng biến chiến thắng của các thợ săn thành vô nghĩa bằng cách kéo theo họ sụp đổ cùng hắn. X cố gắng cứu Zero nhưng bị Sigma phục kích và cả hai thợ săn đều bị thương nặng. Tại thời điểm này, các kết thúc lại phân kỳ tùy thuộc vào nhân vật người chơi đã chọn. Nếu Zero đánh bại Sigma, anh ta sẽ suy nghĩ về nguồn gốc và cuộc sống của mình trước khi chết. Nếu X đánh bại Sigma, anh ta sẽ thừa hưởng vũ khí là thanh kiếm của Zero và tiếp tục sống với tư cách là một thợ săn. Nếu Zero trở thành Maverick do virus, anh ấy sẽ hy sinh bản thân để cứu X khỏi Sigma, và X tiếp tục hành trình một mình. Sau khi đánh bại Sigma, X bị hư hỏng nặng. Một hình bóng bí ẩn đã sửa chữa và phục hồi X nhưng xóa tất cả ký ức của anh ta về Zero. Cách chơi trong Mega Man X5 tương tự như các phần trước của sê-ri Mega Man X. Người chơi được giới thiệu tám màn chơi có thể hoàn thành theo bất kỳ thứ tự nào mong muốn. Những khía cạnh cốt lõi của trò chơi phần lớn không thay đổi so với các phần trước, mặc dù X5 khác với phần tiền nhiệm của nó ở một số điểm đáng chú ý. Trước mỗi màn, người chơi có thể chọn chơi với tư cách là xạ thủ X hoặc kiếm sĩ Zero. X tập trung vào chiến đấu tầm xa với khẩu X-Buster trong khi Zero thay vào đó sử dụng thanh kiếm Z-Saber trong cận chiến. Đánh bại các con trùm dẫn đến việc hai nhân vật lần lượt nhận được vũ khí và kỹ thuật mới, và lần đầu tiên trong dòng game, người chơi có thể thay đổi độ khó của trò chơi. Các nhân vật có cơ chế chuyển động mới là cúi người và treo người trên dây. Giữa hai nhân vật, người không được chọn khi bắt đầu trò chơi sẽ gặp bất lợi – X mất bộ "Fourth Armor" (phiên bản tái tạo kém mạnh mẽ hơn của bộ giáp từ Mega Man X4), và Zero đánh mất khẩu súng Z-Buster của mình. X có bốn bộ áo giáp tăng cường: Fourth Armor, Ultimate Armor bí mật và hai bộ khác phải được lắp ráp từ các bộ phận có trong buồng máy. X không thể mặc bất kỳ một bộ phận giáp riêng lẻ nào mà không có các phần còn lại của bộ đó. Zero có thể tìm và đi vào khoang áo giáp của tiến sĩ Light, nhưng anh ta không thể sử dụng các bộ phận áo giáp bên trong mà chỉ có thể lấy chúng để giao cho X. Nếu Zero đến được khoang chứa Ultimate Armor của X, tiến sĩ Light sẽ đưa cho anh "Black Zero", giúp tăng cường khả năng và sức chiến đấu của anh ta. Sau màn khởi đầu, người chơi có 16 lần để chiến đấu với tám tên trùm Maverick theo từng màn để hoàn thành vũ khí Enigma và tàu con thoi, giúp bảo vệ hành tinh khỏi tàu Eurasia. Một tên trùm tầm trung là Dynamo cũng xuất hiện vào những lượt cố định, khiến người chơi bị đình trệ trong thời gian một lượt chơi. Nếu X bị nhiễm đủ số lượng virus Sigma, sức mạnh của anh ta bắt đầu suy giảm nhanh chóng. Zero bị ảnh hưởng khác nhau bởi mức độ lây nhiễm này - anh ta trở nên bất khả chiến bại trong thời gian ngắn, với sức tấn công tăng lên. Tại bất kỳ thời điểm nào giữa các màn, người chơi có thể chọn tấn công Eurasia, mặc dù cơ hội thành công sẽ tăng lên khi tiếp tục chơi. Mega Man X5 ban đầu được dự định là trò chơi cuối cùng trong sê-ri Mega Man X. Theo nhà sản xuất Inafune Keiji, anh ta không liên quan nhiều đến tiêu đề và chỉ nói với nhân viên ý tưởng của mình. Trước sự thất vọng của Inafune, Capcom đã quyết định xuất bản Mega Man X6 vào năm sau, trong đó Zero sống sót sau cuộc chiến của anh ta từ X5. Suetsugu Haruki, một nhà sản xuất của Mega Man X4, đã thiết kế gần như tất cả các nhân vật và tác phẩm nghệ thuật quảng cáo cho X5, thêm nhiều chi tiết khác nhau để phân biệt các nhân vật với nhau. Những tiến bộ trong công nghệ đã cho phép nhóm cải thiện hình ảnh của trò chơi so với phần trước. X5 sử dụng hình ảnh tĩnh không có thuyết minh thay vì các đoạn cắt cảnh hoạt hình được hiển thị trong X4, điều này khiến Suetsugu khó chịu vì giá tiền mà người chơi phải trả vẫn như trước. Nhà thiết kế Ariga Hitoshi đồng ý với quan điểm này vì các nhân vật trùm cũng không được lồng tiếng. Suetsugu tin rằng liên lạc viên Alia có thể là nữ anh hùng phù hợp nhất trong cốt truyện trái ngược với Iris trong Mega Man X4. Alia nổi bật với tư cách là nhân vật nữ duy nhất, điều mà Suetsugu không bận tâm vì trò chơi hướng đến đối tượng trẻ. Vì ý tưởng có một cô gái điềm tĩnh làm hoa tiêu tỏ ra khó thực hiện, nên một nhân vật liên lạc khác là Roll Caskett từ Mega Man Legends đã được sử dụng làm mẫu tham khảo. Nhân vật phản diện Dynamo dựa trên các bộ phim phương Tây, với thiết kế kết hợp các đặc điểm của X và Zero. Bộ giáp Falcon Armor mới của X được thiết kế bởi Higurashi Ryuji giống một con chim với mảnh ngực hình mỏ, đôi cánh mọc ra từ phía sau và một khẩu súng thần công giống như móng vuốt. Suetsugu đã thiết kế Gaea Armor giống với Sanagiman trong bộ truyện tranh Inazuman. Các nhân vật mới khác đã được giới thiệu để mở rộng danh sách của Maverick Hunter không chỉ là các chiến binh, với Signas là người trưởng thành nhất trong số họ và có thể có mối liên hệ với Repliforce từ X4. Douglas và Lifesaver lần lượt được tạo ra như những nhân vật phụ cho các vai thợ máy và bác sĩ. Trò chơi không sử dụng lồng tiếng, ngoại trừ tiếng hét trong phiên bản tiếng Nhật được thực hiện bởi Morikubo Shoutaro, người đã thay thế Ito Kentarō làm diễn viên lồng tiếng cho X, và Okiayu Ryōtarō cho Zero. Morikubo nhận thấy nhiệm vụ đầy thách thức khi anh ấy ra mắt với tư cách là một ca sĩ trong thời gian phát hành X5. Các trùm Maverick trong bản tiếng Anh của trò chơi được đặt theo tên của các thành viên ban nhạc Rock Mỹ Guns N' Roses. Nữ diễn viên lồng tiếng của Capcom Alyson Court, người đã tham gia vào quá trình lồng tiếng Anh của trò chơi, đã chọn những cái tên mới để ghi nhớ sự hâm mộ của chồng cô đối với ban nhạc. Đối với bản phát hành Mega Man X Legacy Collection 2, tên của các trùm Maverick đã được thay đổi thành tên gốc tiếng Nhật của chúng. Phần nhạc cho Mega Man X5 do Tanaka Naoto, Kamisaka Naoya và Miyawaki Takuya sáng tác. Phiên bản tiếng Nhật của trò chơi có ca khúc mở đầu là "Monkey" và "Mizu no Naka" (水の中 Inside the Water?) là bài hát kết thúc, cả hai đều do Morikubo và ban nhạc Mosquito Milk của anh ấy sáng tác và biểu diễn. Các bài hát chủ đề được bao gồm trong Rockman Theme Song Collection, được xuất bản bởi Suleputer vào năm 2002, và tất cả nhạc cụ và giọng hát của trò chơi đã được đưa vào nhạc phim Capcom Music Generation: Rockman X1 ~ X6, được phát hành bởi Suleputer vào năm 2003. Trò chơi được phát hành lần đầu tiên tại Nhật Bản cho PlayStation vào ngày 30 tháng 11 năm 2000. Bản phát hành ở Bắc Mỹ tiếp theo vào ngày 31 tháng 1 năm 2001. Sau đó, trò chơi được phát hành ở châu Âu vào ngày 3 tháng 8 năm 2001. Phiên bản Microsoft Windows lần đầu tiên được phát hành để bán lẻ ở Châu Á vào ngày 30 tháng 7 năm 2001, tại Nhật Bản vào ngày 24 tháng 5 năm 2002, và ở Bắc Mỹ vào ngày 20 tháng 8 năm 2002. Trò chơi đã được đưa vào Bộ sưu tập Mega Man X Bắc Mỹ cho Nintendo GameCube và PlayStation 2 vào năm 2006. Vào năm 2014, PlayStation Network đã phát hành Mega Man X5 cùng với X4. Trò chơi có sẵn cho Windows thông qua Steam, PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch như một phần của "Mega Man X Legacy Collection 2" vào ngày 24 tháng 7 năm 2018 trên toàn thế giới và ngày 26 tháng 7 năm 2018 tại Nhật Bản. Mega Man X5 nhìn chung được đón nhận nồng nhiệt như một trò chơi một người hấp dẫn, mặc dù một số trang web nhận xét rằng nó không đóng góp những ý tưởng mới cho dòng game. GameRevolution rất thích hệ thống chơi trò chơi tương phản giữa X và Zero cũng như đồ họa được cải thiện. Tạp chí PlayStation chính thức của Hoa Kỳ tuyên bố rằng độ khó của trò chơi có vẻ khắc nghiệt hơn so với các phần trước do vị trí của kẻ thù nhưng vẫn đánh giá cao việc tập trung vào nhiều trạm kiểm soát hơn và tiếp tục, điều này sẽ cân bằng lại. Mặc dù họ cũng đánh giá cao cách kể chuyện và nhiều kết thúc, nhưng họ đã đưa ra ý tưởng buộc phải thực hiện một số đoạn cắt cảnh ở giữa trò chơi mà không thực hiện gì mới mẻ. Eurogamer đồng ý rằng người chơi sẽ cần thu thập đúng cách hầu hết các vật phẩm tăng sức mạnh, chẳng hạn như các trái tim, để giúp X và Zero có thể chiến đấu với trùm. Anh ấy nhận thấy hệ thống lặp đi lặp lại nên thay vào đó, anh ấy đề xuất chơi sê-ri liên quan, "Legends", mà anh ấy thấy sáng tạo hơn. Electronic Gaming Monthly nhận thấy một số phần của trò chơi giống với Mega Man X4 và tương tác của các nhân vật rất thiếu mượt mà. GameSpot cho biết lối chơi sẽ thu hút những người không phải là người hâm mộ Mega Man và những người chơi game nói chung do sự chú ý đến từng chi tiết và thiết kế của những con trùm mới. GamePro tích cực hơn về nội dung mới và những cải tiến được thực hiện trên X4 và nhận thấy điều đó quan trọng đối với hầu hết người hâm mộ. Về phần trình bày của trò chơi, các phản hồi trái chiều. GameRevolution rất thích câu chuyện liên quan đến Armageddon nhưng vẫn cảm thấy nó được thực hiện kém do phải đọc lại các giai đoạn trước với cái giá là mất hàng giờ để tấn công thuộc địa. Cả IGN và GameSpot đều thích bài thuyết trình dựa trên các bản nhạc hoài cổ phù hợp với các trò chơi Super Nintendo nổi tiếng. Cổng PC cũng là tâm điểm của một số bài đánh giá, với Absolute Games chỉ trích việc thiếu những cải tiến đáng chú ý về hình ảnh hoặc lối chơi so với Mega Man X4. Mặt khác, Wolf ca ngợi việc thiết kế các màn chơi và kỹ năng cần thiết để đánh bại các con trùm. Theo ấn phẩm Famitsu của Nhật Bản, Mega Man X5 là trò chơi điện tử bán chạy thứ ba tại Nhật Bản trong tuần phát hành, với 46.033 bản được bán ra. Nó đứng ở vị trí thứ tám vào tuần sau với thêm 22.963 bản được bán ra. Thông tin bán hàng của Media Create cho thấy trò chơi này là trò chơi điện tử bán chạy thứ 96 tại Nhật Bản vào năm 2000. Dengeki Online báo cáo rằng Mega Man X5 đã bán được tổng cộng 215.687 bản tại Nhật Bản vào cuối năm 2001, xếp nó là trò chơi bán chạy thứ 132 trong năm trong khu vực. Dữ liệu Theo dõi doanh số bán lẻ đồ chơi (TRST) cho thấy X5 là trò chơi PlayStation bán chạy thứ năm ở Bắc Mỹ trong tháng 2 năm 2001. Trò chơi cuối cùng đã được phát hành lại như một phần của bộ sưu tập các tựa game ngân sách PlayStation The Best for Family của Sony tại Nhật Bản.
Call of Duty Online Call of Duty Online (còn gọi là CODOL, CODO và Call of Duty: Online, ) là tựa game bắn súng góc nhìn người thứ nhất trực tuyến, miễn phí được hãng Activision Shanghai và Raven Software phát triển. Game do Tencent Games phân phối, trò chơi ban đầu được ra mắt ở phiên bản beta vào năm 2012 trước khi chính thức ra mắt độc quyền cho Trung Quốc vào năm 2015. Đây là trò chơi dạng chơi miễn phí, trở thành tựa game đầu tiên như vậy trong dòng game "Call of Duty". Ngày 31 tháng 5 năm 2021, Tencent Games đã thông báo rằng các máy chủ trò chơi sẽ ngừng hoạt động vào ngày 31 tháng 8 năm 2021 và khuyến khích người chơi chuyển sang ". Sau khi ra mắt ", Activision bắt đầu cố gắng bán tựa game "Call of Duty" tại thị trường Trung Quốc nhưng phải vật lộn với chi phí và luật phân phối của Trung Quốc. Tuy nhiên, vào năm 2011, Activision đã hợp tác với Tencent để tạo ra một tựa game độc quyền của Trung Quốc cho thương hiệu này. Trong quá trình phát triển ban đầu và thử nghiệm beta ban đầu, studio Shanghai của Activision được giao phụ trách việc phát triển trò chơi này. Tuy vậy, quá trình phát triển đã chuyển sang Raven Software sau khi game chính thức ra mắt vào năm 2015. Ngày 31 tháng 8 năm 2021, Tencent chính thức đóng cửa các máy chủ của tựa game này. Game dạng chơi miễn phí có vài mục chơi nối mạng giống như những phiên bản tiền nhiệm trong sê-ri, nhưng có một số thay đổi đáng chú ý. Trò chơi cung cấp các nhiệm vụ chơi đơn "Hero Ops", chế độ sinh tồn cộng tác, cũng như phần chơi đặc biệt mang tên "Cyborgs", thay phần chơi độ sinh tồn zombie phổ biến của thương hiệu này. Sự thay đổi này là do luật kiểm duyệt của Trung Quốc. Trò chơi cũng cho phép người chơi mua và/hoặc thuê mỹ phẩm cho nhân vật đại diện trong game của họ. Sau khi ra mắt, game đã cho phát hành các bản cập nhật bao gồm những loại vũ khí và tính năng mới từ các phần gần đây trong thương hiệu lớn hơn.
Lee Anthony Brennan (sinh ngày 27 tháng 9 năm 1973) là một ca sĩ, nhà sáng tác ca khúc, vũ công và diễn viên người Anh. Anh là giọng hát chính của ban nhạc 911. Lee Brennan được sinh ra vào ngày 27 tháng 9 năm 1973 ở Carlisle, Cumberland, có bố mẹ tên là Una và Francis Brennan. Lee, hai anh trai Kevin Marc cùng chị gái Julie được nuôi dưỡng bởi Una Cha dượng Stephen Mcalindon ở Harraby Currock, Carlisle. Lee cũng có một em gái Rebecca từ cuộc hôn nhân thứ hai của cha anh. Anh đã được chẩn đoán mắc Ung thư hạch Hodgkin hai lần, lần đầu tiên vào năm 9 tuổi và sau đó là 15 tuổi, việc điều trị đã khiến anh bị vô sinh. Lee đã từng mong muốn được thi đấu cho câu lạc bộ Carlisle United. Tuy nhiên, bất chấp những thử thách và sự thăm hỏi từ các tuyển trạch viên của câu lạc bộ, anh ấy đã bị từ chối vì chỉ cao 5 ft 4in (1,63m), vì thế, anh được coi là quá nhỏ. Tuy nhiên, anh ấy đã là đội trưởng của đội bóng đá của quận ở cấp độ U-14 và U-16. Ngày 14 tháng 9 năm 2006, Brennan đã kết hôn Lindsay Armaou của nhóm nhạc nữ Ireland B*Witched. Tuy nhiên, họ đã chia tay vào năm 2011. 911 được thành lập vào năm 1995, khi Jimmy Constable và Spike Dawbarn gặp nhau trong chương trình nhảy "The Hit Man and Her" của kênh ITV và sớm quyết định thành lập một ban nhạc. Sau khi gặp Brennan, họ trở thành một bộ ba và nhanh chóng ký hợp đồng với Virgin Records. Sau đó, họ phát hành đĩa đơn đầu tay "A Night to Remember", một bản cover của giai điệu Shalamar cổ điển, vào năm 1996. 911 đã đạt được thành công vang dội trong thời gian họ có mặt trên các bảng xếp hạng, phát hành tổng cộng 14 đĩa đơn và 4 album, bao gồm một album "Greatest Hits". Ban nhạc đã tuyên bố tách ra vào năm 2000. Năm 2005, 911 quay trở lại và tham gia chương trình "Hit Me, Baby, One More Time". Họ đã thành công trong việc giành được một suất trong trận chung kết, nơi họ biểu diễn bài hát đặc trưng của mình "Bodyshakin'" và bản hit của S Club 7 "Don't Stop Movin'". Mặc dù 911 không giành được chiến thắng trong cuộc thi, nhưng buổi biểu diễn đã khiến ban nhạc được quan tâm trở lại. Brennan thường xuyên tái hợp với các thành viên khác của 911 để biểu diễn trong các hợp đồng biểu diễn khắp Vương quốc Anh. Ngày 18 tháng 10 năm 2012, đã có thông báo rằng 911, cùng với B*Witched, Five, Atomic Kitten, Honeyz và Liberty X, sẽ được quay trở lại một lần nữa cho bộ phim tài liệu "The Big Reunion" trên kênh ITV2. Sau khi 911 bị tách ra vào năm 2000, Brennan tiếp tục sáng tác trong khi theo đuổi sự nghiệp diễn xuất. Năm 2006, năm thứ tư liên tiếp, anh đóng vai "Peter Pan" trong một buổi kịch pantomim Giáng Sinh.
Arial Benabent Mendy (sinh ngày 7 tháng 11 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Sénégal hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái cho câu lạc bộ Grenoble tại Ligue 2. Sự nghiệp thi đấu. Diambars FC và Đội tuyển bóng đá quốc gia Sénégal. Năm 2017, khi còn thi đấu cho Diambars FC, Mendy đại diện cho Đội tuyển bóng đá quốc gia Sénégal. Anh ra mắt chuyên nghiệp cho câu lạc bộ RC Lens trong chiến thắng 2–0 tại Ligue 2 trước US Orléans vào ngày 27 tháng 7 năm 2018. Ngày 7 tháng 8 năm 2020, Mendy gia nhập câu lạc bộ Servette FC tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Thụy Sĩ. Anh gia nhập câu lạc bộ Clermont Foot vào tháng 7 năm 2021. Tháng 1 năm 2023, Mendy gia nhập Grenoble tại Ligue 2 trong một thỏa thuận kéo dài 2,5 năm đã đồng ý cùng nhau chấm dứt hợp đồng với Clermont của anh.
Thú vui sưu tầm Thú sưu tầm hay thú sưu tập ("Collecting") là sở thích sưu tập bao gồm tìm kiếm, sưu tầm, định giá, mua lại, thu thập, tổ chức, lập danh mục, trưng bày, thưởng ngoạn, lưu trữ và bảo quản các vật phẩm sưu tầm mà một nhà sưu tập cá nhân quan tâm. Các yếu tố tâm lý có thể đóng một vai trò trong việc thôi thúc hình thành thú vui sưu tầm và tác động của nó đối với cuộc sống của người sưu tập. Carl Jung suy đoán rằng sự hấp dẫn phổ biến của thú vui sưu tầm có liên quan đến việc săn bắt và hái lượm từng là cần thiết cho sự tồn tại của con người. Sưu tập là sở thích thời thơ ấu của một số người, nhưng đối với những người khác, đó là sự đeo đuổi suốt đời hoặc điều gì đó bắt đầu ở tuổi trưởng thành. Những nhà sưu tập bắt đầu sớm trong đời thường thay đổi mục tiêu của họ khi họ già đi. Một số nhà sưu tập mới bắt đầu bằng cách mua những món đồ thu hút họ và sau đó từ từ học cách xây dựng bộ sưu tập, trong khi những người khác thích phát triển một số nền tảng trong lĩnh vực này trước khi bắt đầu mua các món đồ. Sự xuất hiện của internet như một diễn đàn toàn cầu dành cho các nhà sưu tập khác nhau đã dẫn đến việc nhiều người đam mê tìm thấy nhau. Các bộ sưu tập khác nhau ở nhiều khía cạnh gồm phạm vi, đối tượng, mục đích, cách trình bày. Cách rõ ràng nhất để phân loại các bộ sưu tập là theo loại đối tượng được thu thập. Trong bộ sưu tập, các đồ vật có thể là đồ cổ hoặc đơn giản là đồ sưu tập. Đồ cổ là những món đồ có thể sưu tập được ít nhất 100 năm tuổi, trong khi những món đồ sưu tập khác là những món đồ gần đây tùy ý, những đồ sưu tập tương đối cũ chưa phải là đồ cổ. Các sản phẩm thường trở nên có giá trị hơn theo thời gian. Thuật ngữ đồ cổ thường dùng để chỉ các mặt hàng được sản xuất cách đây hơn 100 năm mặc dù trong một số lĩnh vực, chẳng hạn như ô tô cổ, khung thời gian ít nghiêm ngặt hơn. Đối với đồ nội thất cổ, giới hạn theo truyền thống được đặt ra vào những năm 1830. Các nhà sưu tập và đại lý có thể sử dụng từ cổ điển để mô tả những món đồ sưu tập cũ còn quá trẻ để được gọi là đồ cổ. Dưới đây là một số nhà sưu tầm nổi tiếng trên thế giới
Michael Battistini (sinh ngày 8 tháng 10 năm 1996) là một cầu thủ bóng đá người San Marino hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm cho câu lạc bộ Tre Penne tại Campionato Sammarinese di Calcio. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Battistini đã và đang đại diện cho San Marino ở cấp độ U-17, U-19, U-21 và đội tuyển quốc gia. Anh ra mắt quốc tế cho San Marino trong trận thua 2-0 trước Moldova vào ngày 20 tháng 3 năm 2017, khi vào sân thay cho Luca Tosi. Anh cũng đại diện San Marino XI tại UEFA Regions' Cup 2017, ghi 1 bàn thắng trong chiến thắng 4-0 trước Nam Wales. "Tính đến 18 tháng 7 năm 2018." "Tính đến 17 tháng 6 năm 2023"
Ga Yatap (Tiếng Hàn: 야탑역, Hanja: 野塔驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Bundang ở Yatap-dong, Bundang-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do. Gần đó có Bến xe buýt Seongnam và nó được nối với nhau bằng một lối đi từ tầng hầm thứ hai của tòa nhà bến xe (Themapolis). Xung quanh nhà ga có hai trung tâm mua sắm lớn là Kim's Club và Homeplus. The Yatap CGV Multiplex ở tầng hầm của Homeplus được kết nối bằng một lối đi ngầm đến ga Yatap.
Danh sách giải thưởng và đề cử của Dương Tử Quỳnh Dương Tử Quỳnh là một nữ diễn viên người Malaysia bắt đầu sự nghiệp của mình ở điện ảnh Hồng Kông trước khi chuyển sang sự nghiệp diễn xuất ở điện ảnh Mỹ. Cô đã nhận được nhiều lời khen ngợi cho màn trình diễn của mình trong các bộ phim được đánh giá cao và thành công về mặt phê bình "Ngọa hổ tàng long" (2000), "Con nhà siêu giàu châu Á" (2018) và "Cuộc chiến đa vũ trụ" (2022). Đối với công việc sau này, cô đã nhận được Giải thưởng Oscar, Giải Quả cầu vàng và hai Giải thưởng Hiệp hội Diễn viên Màn ảnh . Cô ấy đã làm nên lịch sử khi giành được Giải Oscar cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, trở thành người châu Á đầu tiên giành được giải thưởng này và là người Malaysia đầu tiên giành được Giải thưởng Oscar ở bất kỳ hạng mục nào. Cô đã nhận được nhiều danh hiệu bao gồm từ Liên hoan phim Quốc tế Singapore năm 2015, Liên hoan phim Quốc tế Santa Barbara và Liên hoan phim Quốc tế Toronto năm 2022 và Hội phê bình phim London năm 2023.
Buttermilk là một thức uống được làm từ sữa lên men. Theo truyền thống, nó là chất lỏng bị bỏ lại sau khi khuấy bơ ra khỏi kem nuôi cấy. Vì hầu hết bơ hiện đại ở các nước phương Tây không được làm bằng kem nuôi cấy mà là kem ngọt không nuôi cấy, nên hầu hết bơ sữa hiện đại ở đây đều được nuôi cấy riêng. Nó phổ biến ở những vùng có khí hậu ấm áp, nơi sữa không được làm lạnh nhanh chóng. Buttermilk có thể được uống trực tiếp, và cũng có thể được dùng trong nấu ăn. Như trong việc làm bánh mì soda, acid trong buttermilk phản ứng với sodium bicarbonate, để tạo ra carbon dioxide, hoạt động như chất tạo men. Buttermilk cũng được sử dụng để ướp gia vị, đặc biệt là trong thịt gà và thịt lợn. Theo truyền thống, buttermilk là chất lỏng bị bỏ lại sau khi khuấy bơ ra khỏi kem nuôi cấy, và trước khi quá trình đồng nhất hóa diễn ra, sữa được để trong một khoảng thời gian để kem và sữa tách ra. Trong thời gian này, vi khuẩn sản xuất acid lactic tự nhiên trong sữa lên men. Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình đánh bơ, vì chất béo từ kem có pH thấp hơn dễ dàng kết hợp với nhau hơn so với kem tươi. Môi trường acid cũng giúp ngăn chặn các vi sinh vật có khả năng gây hại phát triển, tăng thời gian bảo quản. Buttermilk truyền thống vẫn phổ biến ở nhiều gia đình Ả Rập, Ấn Độ, Nepal, Pakistan, Phần Lan, Ba Lan, Hà Lan và Đức, nhưng hiếm khi được tìm thấy ở các nước phương Tây khác. Nó là thức uống phổ biến ở nhiều gia đình Ấn Độ và Nepal, và thường được phục vụ với ngô nướng. Ở Thế giới Ả Rập, buttermilk là một loại thức uống phổ biến được bán lạnh với các sản phẩm sữa khác. Nó phổ biến trong tháng Ramadan, nơi nó được tiêu thụ trong iftar và suhur. Buttermilk nuôi cấy lần đầu tiên được giới thiệu thương mại ở Hoa Kỳ vào những năm 1920. Buttermilk nuôi cấy có bán trên thị trường là sữa đã được thanh trùng và đồng nhất hóa, và sau đó nuôi cấy với "Lactococcus lactis" hoặc "Lactobacillus bulgaricus" plus "Leuconostoc citrovorum" để mô phỏng vi khuẩn xuất hiện tự nhiên trong sản phẩm lỗi thời. Vị chua của buttermilk nuôi cấy chủ yếu là do acid lactic được tạo ra bởi vi khuẩn acid lactic trong khi lên men lactose, loại đường chính trong sữa. Khi vi khuẩn tạo ra acid lactic, pH của sữa giảm xuống và casein, protein chính của sữa, kết tủa, gây ra việc làm đông hoặc tiếng kêu của sữa. Quá trình này làm cho buttermilk đặc hơn sữa nguyên chất. Trong khi cả sữa tách bơ truyền thống và nuôi cấy đều chứa acid lactic, thì sữa tách bơ truyền thống có xu hướng ít độ nhớt hơn so với bơ sữa nuôi cấy. Khi được giới thiệu ở Hoa Kỳ, buttermilk nuôi cấy rất phổ biến đối với những người nhập cư và được coi là một loại thực phẩm có thể làm chậm quá trình lão hóa. Nó đạt doanh thu hàng năm cao nhất là 517.000.000 kg (1,14 tỷ lbs.) vào năm 1960. Mức độ phổ biến của Buttermilk đã giảm kể từ đó, mặc dù dân số ngày càng tăng và doanh thu hàng năm trong năm 2012 đạt chưa đến một nửa con số đó. Tuy nhiên, buttermilk đặc và buttermilk khô vẫn quan trọng trong ngành công nghiệp thực phẩm. Buttermilk lỏng được sử dụng chủ yếu trong quá trình chuẩn bị thương mại của đồ nướng và pho mát. Buttermilk rắn được sử dụng trong sản xuất kem, cũng như được thêm vào bột bánh nướng chảo để làm ra bánh nướng chảo buttermilk. Buttermilk được acid hóa. "Buttermilk được acid hóa" là chất thay thế được tạo ra bằng cách thêm một loại acid cấp trong thực phẩm như giấm trắng hoặc nước cốt chanh vào sữa. Nó có thể được tạo ra bằng cách trộn 1 thìa canh () acid với 1 cốc () sữa và để cho đến khi đông lại sau khoảng 10 phút. Bạn có thể sử dụng bất kỳ mức độ chất béo nào đối với thành phần sữa, nhưng sữa nguyên chất thường được sử dụng để làm bánh. Buttermilk được sản xuất thương mại có thể so sánh với sữa thông thường về năng lượng thực phẩm và chất béo. Một cốc (237 mL) sữa nguyên chất chứa và 8.9 gam chất béo. Một cốc buttermilk nguyên chất chứa và 8.1 gam chất béo. Buttermilk ít béo cũng có sẵn. Ngoài ra, nó còn chứa các chất dinh dưỡng như vitamin, potassium, calci, và một chút ít phosphor.
Azər Vəlhəd oğlu Salahlı (sinh ngày 11 tháng 4 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Azerbaijan hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái cho câu lạc bộ Neftçi tại Giải bóng đá Ngoại hạng Azerbaijan và Đội tuyển bóng đá quốc gia Azerbaijan. Sự nghiệp thi đấu. Salahlı ra mắt tại Giải bóng đá Ngoại hạng Azerbaijan cho câu lạc bộ Keşla vào ngày 17 tháng 5 năm 2014, trong trận đấu gặp Shuvalan. Anh ra mắt quốc tế cho Azerbaijan vào ngày 10 tháng 10 năm 2020 trong trận đấu thuộc khuôn khổ UEFA Nations League gặp Montenegro.
Rozala của Ý (còn được gọi là Rozala xứ Lombardia, Rozala của Ivrea hay Susanna của Ivrea; sinh khoảng năm 950–960 – 1003) là Bá tước phu nhân xứ Vlaanderen khi kết hôn với Arnulf II của Vlaanderen, và là Vương hậu của Frank khi kết hôn với Robert II của Pháp. Rozala cũng là nhiếp chính của Vlaanderen trong khoảng thời gian từ năm 987 – 988 trong thời gian con trai là Boudewijn IV xứ Vlaanderen chưa đủ tuổi trưởng thành. Rozala (hay Susanna), sinh vào khoảng giữa năm 950 và 960, là con gái của Berengario của Ivrea, Quốc vương nước Ý (khoảng 900 – 966) và Willa xứ Toscana, con gái của Bosone xứ Toscana và Willa của Burgundia. Năm 976, Rozala kết hôn với Arnulf II xứ Vlaanderen. Khi chồng qua đời vào năm 987, Rozala trở thành nhiếp chính cho con trai của mình. Năm sau đó, vì tái hôn, Rozala mất quyền nhiếp chính. Vlaaderen bấy giờ đang bị đe dọa từ Pháp, và để tránh mối đe dọa này, Rozala đã sắp xếp một cuộc hôn nhân với con trai của Quốc vương nước Pháp. Sau khi kết hôn, quyền nhiếp chính của Rozala được chuyển giao cho mẹ chồng và là bà nội của con trai là Mathilde xứ Sachsen. Khoảng ngày 1 tháng 4 năm 988, Rozala kết hôn lần thứ hai với Robert Ngoan đạo (972–1031) vốn trẻ hơn nhiều tuổi. Cuộc hôn nhân này đã được dàn xếp bởi cha Robert là Hugues Capet. Theo nhiều nguồn mang tính tranh cãi, Rozala đã mang theo hai lãnh địa là Montreuil và Ponthieu làm của hồi môn, trong khi những nguồn khác khẳng định rằng Rozala được cai trị những lãnh thổ này. Sau khi kết hôn, Rozala lấy tên là "Susannah", và là vương hậu của đồng quân vương Robert, dưới quyền của Hugues Capet. Khoảng năm 991/992, Rozala và Robert về cơ bản là sống ly thân, vì hai người không có mối quan hệ tốt đẹp và vì Rozala đã quá già (khoảng 38 tuổi) để có thêm con. Khi bố chồng Rozala qua đời vào năm 996, Robert hoàn toàn khước từ Rozala và muốn kết hôn với Bertha của Burgundia. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân giữa Robert II và Bertha không hợp pháp vì mối quan hệ họ hàng gần của hai người nên Robert đã kết hôn lần thứ ba với Constance xứ Arles vào năm 1003 và hai người có với nhau 7 người con. Rozala trở về Vlaanderen, qua đời và được chôn cất tại nơi đây. Robert II giữ quyền kiểm soát "của hồi môn"/quyền cai trị các lãnh thổ Montriuil và Ponthieu của Rozala. Rozala kết hôn lần đầu (976–987) với Arnulf II xứ Vlaanderen và có với nhau 2 người con: Rozala kết hôn lần thứ hai (988–996) với Robert II của Pháp và không có hậu duệ.
Tô Ngọc Vân (hố va chạm) Tô Ngọc Vân là một hố va chạm thuộc vùng tứ giác Shakespeare, Sao Thủy. Nó được phát hiện vào tháng 1 năm 2008 trong chuyến bay đầu tiên của tàu vũ trụ "MESSENGER" qua hành tinh này. Bề mặt của hố va chạm Tô Ngọc Vân bao gồm một đặc điểm sụp đổ với hình dạng bất thường, được gọi là hố trung tâm, tương tự như các hõm chảo trên Trái Đất. Đây có thể là kết quả của sự sụp đổ buồng magma bên dưới phần trung tâm của hố va chạm. Hố va chạm này được đặt tên theo họa sĩ và nhà phê bình nghệ thuật người Việt Nam Tô Ngọc Vân (1906–1954). Tên gọi của hố được Liên đoàn Thiên văn Quốc tế (IAU) thông qua vào ngày 9 tháng 7 năm 2009. Đặc điểm vật lý. Bề mặt của hố va chạm Tô Ngọc Vân bao gồm một đặc điểm sụp đổ với hình dạng bất thường, được gọi là hố trung tâm. Hố có kích thước 21 × 10 km. Đây có thể là kết quả của sự sụp đổ buồng magma bên dưới phần trung tâm của hố va chạm. Đặc điểm sụp đổ này tương tự như các hõm chảo trên Trái Đất. Trên thực tế, các hố thiên thạch tương tự đã được xác định trên khắp bề mặt Sao Thủy và có khả năng được hình thành do hoạt động núi lửa trong quá khứ. Tô Ngọc Vân có lắng đọng khuếch tán với suất phản chiếu sáng, cũng như sự bất thường về màu sắc. Đường kính của toàn bộ Tô Ngọc Vân là 71 km (44 dặm). Hố va chạm Tô Ngọc Vân nằm ở tọa độ #đổi trên Sao Thủy. Phía đông nam là hố va chạm Bruegel (cách đó 106 kilômét), còn phía tây bắc là Burns (cách đó 240 kilômét).
San Marino RTV (kênh truyền hình) San Marino RTV là kênh truyền hình miễn phí của San Marino được quản lý bởi dịch vụ phát sóng công cộng Radiotelevisione della Repubblica di San Marino (SMRTV). Đây là kênh truyền hình quan trọng nhất của công ty, được biết đến vì phát sóng các bản tin thời sự và chương trình giải trí do công ty tự sản xuất. Kênh được lên sóng vào ngày 28 tháng 2 năm 1994 và được gọi dưới tên "SMtv San Marino" từ năm 2011 đến 2013. Kênh chủ yếu phát sóng các chương trình giải trí do công ty tự sản xuất. San Marino RTV là thành viên của Liên hiệp Phát sóng châu Âu (nhà sáng lập của cuộc thi Eurovision Song Contest) và tập đoàn truyền hình Ý K2. Kênh cũng cung cấp một dịch vụ teletext mang tên "San Marino Video". San Marino RTV chịu trách nhiệm về sự tham gia của San Marino tại Eurovision Song Contest. Quốc gia này tham gia cuộc thi lần đầu tiên vào năm 2008 với Miodio và đứng ở vị trí cuối cùng tại vòng bán kết 1. Sau RAI, SMRTV cũng đã thông báo về sự trở lại của mình tại Eurovision Song Contest 2011. San Marino vào chung kết năm 2014 với bài hát "Maybe" bởi Valentina Monetta, năm 2019 với bài hát "Say Na Na Na" bởi Serhat và năm 2021 với "Adrenalina" của Senhit (kết hợp với Flo Rida). Năm 2022, kênh đã xác nhận rằng việc tham gia Eurovision 2023 sẽ lại được xác định thông qua "Una Voce per San Marino" với vòng chung kết được diễn ra tại Teatro Nuovo ở Dogana.
Sarocha Chankimha (Tiếng Thái: สโรชา จันทร์กิมฮะ, phiên âm: Xa-ro-cha Chan-kim-ha, sinh ngày 8 tháng 8 năm 1998), có nghệ danh là Freen, là một diễn viên, người mẫu, ca sĩ người Thái Lan thuộc công ty IDOL FACTORY. Cô được biết đến nhiều nhất qua vai diễn "Khun Sam" trong bộ phim truyền hình "Học Thuyết Màu Hồng (GAP The series)" năm 2022. Freen sinh ngày 8 tháng 8 năm 1998 tại Băng Cốc, Thái Lan. Cô tốt nghiệp trường La Salle (Băng Cốc) và Cao đẳng Nghệ thuật Truyền thông tại Đại học Rangsit với bằng cử nhân về Quan hệ công chúng và truyền thông doanh nghiệp. Freen là thí sinh Miss Teen Thailand 2016, cô lọt top 15 thí sinh được vào vòng chung kết. Freen có mơ ước trở thành người dẫn chương trình vì nhờ vậy mà cô có thể tự tin là chính mình và thể hiện tài ăn nói của bản thân. Năm 2020, cô đã quyết định cho bản thân sẽ gắn bó với công việc trong ngành giải trí Thái Lan. Cô tham gia các buổi thử giọng tại nhiều công ty quản lý tài năng khác nhau và cuối cùng đã ký hợp đồng với IDOL FACTORY. Freen bắt đầu sự nghiệp diễn xuất vào năm 2021 với bộ phim hài - lãng mạng "So Fit" trong vai Bing. Năm 2022, Freen góp mặt trong bộ phim BL "Secret Crush on You" với vai diễn Kongkwan. Và gần đây cô đảm nhiệm vai nữ chính, Khun Sam trong GL "Học Thuyết Màu Hồng (GAP The series)" cùng bạn diễn là Rebecca Patricia Armstrong đã khiến cái tên của cô được chú ý khắp Châu Á, Đông Nam Á và một số vùng của Châu Âu, Châu Mỹ và Châu Mỹ Latinh.
Sky 3D (kênh truyền hình Đức) Sky 3D là một kênh truyền hình thuộc Sky Deutschland được phát sóng từ ngày 13 tháng 10 năm 2010 và đã ngừng hoạt động vào ngày 1 tháng 7 năm 2017. Kênh phát sóng dưới dạng hình ảnh 3D. Sky 3D được lên sóng vào ngày 13 tháng 10 năm 2010 thông qua vệ tinh Astra 19.2°E và nhà điều hành cáp Kabel BW và hoạt động bình thường, trước khi được phát sóng thử nghiệm. Máy phát vô tuyến được miễn phí cho tất cả khách hàng trong 3 tháng.Thời gian phát sóng của đài thường là từ 11 giờ đến nửa đêm. Trong khoảng thời gian không phát sóng, các đoạn trailer được phát thay thế. Từ mùa hè năm 2013, phí kích hoạt một lần là €29,90 được yêu cầu để truy cập kênh. Sky 3D đã ngừng hoạt động vào ngày 1 tháng 7 năm 2017 do không được khán giả đánh giá cao.
Sư đoàn Không vận 101 Sư đoàn Không vận 101 (Trực thăng vận) (biệt danh: "Screaming Eagles") là một sư đoàn bộ binh nhẹ của Lục quân Hoa Kỳ chuyên thực hiện các chiến dịch trực thăng vận. Đơn vị này có khả năng tấn công phối hợp, tiến hành các chiến dịch trực thăng vận cấp tiểu đoàn để chiếm giữ các mục tiêu mặt đất. Sư đoàn 101 có khả năng điều động các đơn vị quy mô nhỏ cơ động đồng thời trên một mặt trận rộng lớn, có thể chiến đấu dài ngày sau phòng tuyến kẻ thù, trong điều kiện khắc nghiệp và giới hạn. Khả năng cơ động trên chiến trường và mức độ huấn luyện cao đã giúp sư đoàn trở thành đơn vị tiên phong của các lực lượng tác chiến trên bộ của Hoa Kỳ trong các cuộc xung đột gần đây như các chiến dịch phòng vệ và chống khủng bố ở Iraq, Afghanistan và Syria. Sư đoàn 101 được thành lập vào năm 1918 và sau được tổ chức lại thành một đơn vị không vận/nhảy dù vào năm 1942. Trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, đơn vị này đã tham gia vào nhiều chiến dịch lớn như Chiến dịch Overlord (bao gồm Chiến dịch Neptune và cuộc đổ bộ rạng sáng ngày 6 tháng 6), Chiến dịch Market Garden, giải phóng Hà Lan, và các chuỗi trận đánh ở xung quanh khu vực Bastogne, Bỉ. Trong Chiến tranh Việt Nam, Sư đoàn Không vận 101 đã có mặt tại nhiều mặt trận và các trận đánh như Trận Đồi Hamburger vào tháng 5 năm 1969. Đến năm 1974, đơn vị được tổ chức lại thành một đơn vị chuyên về trực thăng vận. Từ đó, sư đoàn chuyển hẳn sang phương thức sử dụng trực thăng để đưa quân vào chiến trường, không còn nhảy dù khỏi máy bay như trước.
Giải vô địch bóng đá châu Âu 2004 (vòng loại) 50 đội được chia vào 10 bảng đấu, thi đấu hai lượt (lượt đi và lượt về) trên sân khách và sân nhà. 10 đội đứng đầu mỗi bảng sẽ giành vé trực tiếp dự UEFA Euro 2004, 10 đội đứng nhì mỗi bảng sẽ tham dự hai lượt trận play-off để chọn ra 5 đội cuối cùng dự UEFA Euro 2004 cùng với 10 đội đầu bảng và nước chủ nhà Bồ Đào Nha. Các đội vượt qua vòng loại. Nếu hai hay nhiều đội bằng điểm nhau khi các bảng đấu đã thi đấu đủ số trận, các tiêu chí sau đây sẽ được áp dụng để xác định thứ hạng: Lễ bốc thăm diễn ra vào ngày 25 tháng 11 năm 2002 tại Santa Maria da Feira, Bồ Đào Nha. 50 đội được chia thành 5 nhóm hạt giống dựa trên Hệ số các đội tuyển quốc gia của UEFA (Hệ số UEFA) được công bố vào năm 2001. Hệ số UEFA được tính dựa trên số điểm mỗi trận của các đội tại Vòng loại EUFA 2000 và Vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2002 (khu vực châu Âu). Danh sách các đội hạt giống có một số sự thay đổi nhỏ: 10 bảng đấu được bốc thăm từ mỗi đội trong từng nhóm hạt giống (từ nhóm A đến nhóm E). Các đội được in đậm tham dự VCK UEFA 2004 trực tiếp, các đội được in đậm nghiêng tham dự giải sau khi vượt qua vòng play-off và các đội được "in nghiêng" không được tham dự giải sau khi đã thất bại ở vòng play-off. Bảng tóm tắt kết quả. templatestyles src="Legend/" /  Giành vé trực tiếp dự UEFA Euro 2004templatestyles src="Legend/" /  Tham dự vòng play-offtemplatestyles src="Legend/" /  Không vượt qua vòng loại
Nguyễn Huy Dũng (sinh ngày 7 tháng 11 năm 1983) là một chính khách Việt Nam, nguyên Cục trưởng Cục Tin học hóa và Cục An toàn thông tin. Năm 37 tuổi, ông được bổ nhiệm làm Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam và trở thành thứ trưởng trẻ tuổi nhất trong Chính phủ Việt Nam hiện nay. Nguyễn Huy Dũng sinh ngày 7 tháng 11 năm 1983 tại Hà Nội, nguyên quán là làng Trường Lưu thuộc xã Kim Song Trường, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Ông xuất thân từ dòng họ Nguyễn Huy ở Trường Lưu, một dòng họ có truyền thống khoa bảng với nhiều người từng đỗ đạt như gia đình Thám hoa Nguyễn Huy Oánh. Nguyễn Huy Oánh là con trai của Khiết Nhạ hầu Nguyễn Huy Tựu, từng đỗ kỳ thi Hương làm đến chức Tham chính Thái Nguyên, hàm Công bộ Thượng thư. Đầu đời và giáo dục. Từng theo học lớp chuyên Toán của Trường Trung học phổ thông chuyên, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội, Nguyễn Huy Dũng đỗ vào trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Khi còn là sinh viên, ông nhận được học bổng toàn phần chuyên ngành Công nghệ thông tin tại Đại học Công nghệ Nanyang (thường viết tắt là NTU) – 1 trong 6 trường đại học công lập của Singapore. Đây là trường đứng thứ 11 trong bảng xếp hạng các trường đại học danh tiếng nhất trên thế giới và đứng thứ 4 về nhóm ngành Kỹ thuật, Công nghệ thông tin theo bảng xếp hạng đại học thế giới Quacquarelli Symonds vào năm 2020. Sau khi tốt nghiệp đại học, ông về làm việc tại Bộ Bưu chính, Viễn thông (sau năm 2007 là Bộ Thông tin và Truyền thông) và lần lượt trải qua nhiều vị trí như Chuyên viên, Phó Trưởng phòng, hàm Trưởng phòng. Khoảng năm 2008, ông được điều từ Ban Quản lý dự án Công nghệ thông tin về Phòng Thư ký – Tổng hợp của Văn phòng Bộ Thông tin và Truyền thông. Cục An toàn thông tin. Đến tháng 7 năm 2014, ông được bổ nhiệm làm Phó Cục trưởng Cục An toàn thông tin. Trong những năm đảm nhiệm Phó Cục trưởng, Nguyễn Huy Dũng đã tham gia nghiên cứu, chủ trì biên tập và hoàn thiện hành lang pháp lý, hệ thống tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật cho an toàn thông tin và an ninh mạng Việt Nam. Tiêu biểu là Luật An toàn thông tin mạng được ban hành vào năm 2015 và các văn bản hướng dẫn thi hành luật. Tính riêng trong giai đoạn 2017–2019, Việt Nam đã tăng 50 bậc từ 100 lên 50 trong bảng xếp hạng toàn cầu về an toàn và an ninh mạng do Liên Hợp Quốc đánh giá. Đến năm 2020, Việt Nam đã đạt được vị trí thứ 25 trên bảng xếp hạng này. Ngày 22 tháng 2 năm 2019, Cục trưởng Cục An toàn thông tin là Nguyễn Thanh Hải được bổ nhiệm giữ chức Cục trưởng Cục Bưu điện Trung ương, theo đó Nguyễn Huy Dũng được giao nhiệm vụ tạm thay quyền phụ trách vị trí Cục trưởng. Đến tháng 6 cùng năm thì ông chính thức được bổ nhiệm giữ chức Cục trưởng Cục An toàn thông tin. Lúc này Nguyễn Huy Dũng mới 36 tuổi, là Cục trưởng trẻ nhất của Bộ Thông tin và Truyền thông. Thứ trưởng trẻ nhất Việt Nam. Chỉ 1 năm sau khi bắt đầu công việc của Cục trưởng Cục An toàn thông tin, Nguyễn Huy Dũng được điều làm Cục trưởng Cục Tin học hóa cũng thuộc Bộ Thông tin và Truyền thông vào tháng 2 năm 2020. Đến tháng 11 cùng năm, ông chính thức được bổ nhiệm làm Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam và trở thành thứ trưởng trẻ tuổi nhất trong Chính phủ Việt Nam hiện nay. Cho đến nay, đây vẫn là Thứ trưởng duy nhất của Việt Nam sinh trong thập niên 1980. Sau khi trở thành Thứ trưởng, ông là người chịu trách nhiệm tham mưu, chủ trì biên tập và tổ chức triển khai Chương trình Chuyển đổi số quốc gia đến năm 2025, định hướng đến năm 2030. Là một thứ trưởng trẻ tuổi được đào tạo công nghệ thông tin hiếm hoi của Bộ Thông tin và Truyền thông, Nguyễn Huy Dũng được phân công giúp đỡ Bộ trưởng trong các lĩnh vực liên quan đến chuyển đổi số, kinh tế số, giao dịch điện tử, các công tác liên quan đến ứng dụng công nghệ thông tin tin, an toàn thông tin mạng và bưu chính. Ngày 24 tháng 6 năm 2021, Bộ Y tế Việt Nam ban hành quyết định thành lập Ban Chỉ đạo Chiến dịch tiêm chủng vắc xin phòng COVID-19 toàn quốc, trong đó Nguyễn Huy Dũng là Phó trưởng ban kiêm đồng Trưởng Tiểu ban Ứng dụng Công nghệ thông tin quản lý tiêm chủng Vắc-xin COVID-19 và truyền thông. Trong bối cảnh Đại dịch COVID-19 tại Việt Nam đang bùng nổ, đây được xem là một bước đi quan trọng trong chiến dịch tiêm chủng phòng ngừa tại quốc gia này. Đến ngày 10 tháng 8 cùng năm, Bộ Thông tin và Truyền thông ban hành quyết định thành lập "Ban điều hành triển khai Đề án đào tạo và phát triển nguồn nhân lực nguồn nhân lực an toàn thông tin giai đoạn 2021–2025" gồm 23 thành viên với Nguyễn Huy Dũng là trưởng ban và Cục trưởng Cục An toàn thông tin Nguyễn Thành Phúc là phó trưởng ban. Hội nghị lần thứ 5 của Ủy ban Trung ương Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam khóa 8 đã diễn ra vào ngày 9 tháng 9 năm 2021 và Nguyễn Huy Dũng đã trở thành 1 trong 3 thanh niên được chọn bổ sung vào vị trí Phó chủ tịch. Đầu năm 2022, quyết định kiện toàn Ban chỉ đạo cải cách hành chính của Bộ Thông tin và Truyền thông được ban hành. Danh sách ban chỉ đạo gồm 24 thành viên với Nguyễn Huy Dũng là trưởng ban. Tháng 4 năm 2023, Ban Chỉ đạo về tìm kiếm, xác định danh tính hài cốt liệt sĩ được thành lập sau quyết định số 459/QĐ-TTg của Thủ tướng Phạm Minh Chính. Trong đó Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà là trưởng ban, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Võ Minh Lương và Thứ trưởng Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội Nguyễn Bá Hoan là phó ban, cùng 8 ủy viên bao gồm Nguyễn Huy Dũng. Ngày 15 tháng 6, Hội thảo khoa học Quốc gia về chủ đề "An ninh mạng và Mật mã trong nền an ninh quốc gia" do Ban Cơ yếu Chính phủ, Hội đồng Lý luận Trung ương và Học viện Báo chí và Tuyên truyền phối hợp tổ chức đã diễn ra tại Học viện Kỹ thuật Mật mã. Hội thảo này là diễn đàn để tổ chức và cá nhân như các nhà lãnh đạo, chuyên gia, nhà khoa học trao đổi, thảo luận về các vấn đề liên quan đến an ninh mạng, mật mã và quản trị an ninh phi truyền thống, trọng tâm là an ninh mạng trong nền an ninh quốc gia. Có 8 tham luận được phát biểu tại hội thảo, trong đó Nguyễn Huy Dũng trình bày "Thực trạng quản trị an ninh mạng ở Việt Nam hiện nay và những vấn đề đặt ra trong quá trình quản trị an ninh mạng". Năm 2005, khi vẫn còn là sinh viên đại học Nanyang, Nguyễn Huy Dũng đã tham gia cuộc thi Trí tuệ Việt Nam với vai trò trưởng nhóm Trường Sơn. Sản phẩm "Hệ thống công nghệ thông tin bác sĩ" của nhóm đã giành được giải Ba chung cuộc vào đúng ngày 1 tháng 1 năm 2006. Sau đó, sản phẩm tiếp tục trở thành 1 trong 9 đại diện của đoàn Việt Nam tham gia APICTA (The Asia Pacific ICT Alliance Awards, "Giải thưởng Liên minh Công nghệ thông tin – Truyền thông Châu Á Thái Bình Dương") 2005 tổ chức tại Chiang Mai, Thái Lan. Năm 2010, Nguyễn Huy Dũng là 1 trong 10 thanh niên Công nghệ thông tin được nhận Quả cầu Vàng của Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Ngày 14 tháng 3 năm 2023, Nguyễn Huy Dũng lọt vào danh sách Lãnh đạo trẻ tiêu biểu toàn cầu () do Diễn đàn Kinh tế thế giới bầu chọn. Ông cũng là người Việt Nam duy nhất lọt vào danh sách trong nhiệm kỳ này. Việc bầu chọn được diễn ra sau mỗi nhiệm kỳ kéo dài 6 năm với các ứng cử viên dưới 44 tuổi từ 70 quốc gia có thành tích xuất sắc ở các lĩnh vực.
Hans Frede Nielsen sinh ra ở Bramming, Đan Mạch, vào ngày 20 tháng 5 năm 1943, là con trai của Frede Nielsen và Sonja Nielsen. Nielsen học chuyên ngành tiếng Anh và tiếng Đức tại Đại học Copenhagen từ năm 1963 đến năm 1966. Ông đã nhận được Học bổng nước ngoài của Trinity College, giúp cho ông có được bằng Cử nhân (1968) và Thạc sĩ về Nghiên cứu Anglo-Saxon tại Đại học Cambridge. Trong số các giáo viên từng giảng dạy cho ông tại Cambridge có Dennis Howard Green. Sau khi trở về Đan Mạch, ông làm giáo viên trung học trong vài năm. Từ năm 1975, Nielsen giảng dạy tại Viện Anh ngữ tại Đại học Odense. Ông nhận bằng tiến sĩ vào tháng 11 năm 1980 với luận án "Old English and the Continental Germanic languages", đã được xuất bản trong một số cuốn sách. Năm 1999, Nielsen được bổ nhiệm làm Giáo sư Ngôn ngữ học Lịch sử tại Đại học Nam Đan Mạch. Ông nghỉ hưu với tư cách là Giáo sư anh dự vào tháng 9 năm 2006, nhưng vẫn tiếp tục giảng dạy và nghiên cứu cho đến khi qua đời vào năm 2021. Nielsen là thành viên của Fryske Akademy (1996). Ông là người đồng sáng lập và đồng biên tập của tạp chí NOWELE, được xuất bản bởi John Benjamins Publishing Company.
Danh sách tỷ phú Indonesia theo giá trị tài sản Dưới đây là bản danh sách tỷ phú người In-đô-nê-xi-a được sắp xếp theo giá trị tài sản. Theo tạp chí "Forbes" (2007) của Mỹ, thì chỉ có 2 nhân vật người Indonesia được liệt vào nhóm các tỷ phú giàu nhất thế giới. Robert Budi Hartono (và gia đình) đứng thứ 664 trên thế giới với tổng giá trị tài sản ước tính đạt 1,5 tỷ đô la Mỹ. Họ thu lời từ công ty chế biến kretek (thuốc lá đinh hương) Djarum cũng như cổ phần của riêng từng người tại Ngân hàng Trung ương Châu Á (BCA). Danh sách 50 tỷ phú giàu nhất Indonesia năm 2022. Dưới đây là danh sách 50 người giàu nhất Indonesia cùng khối tài sản của họ. Nguồn: "Forbes Magazine" (2022) Danh sách cán bộ nhà nước và quan chức chính phủ giàu có nhất Indonesia. Bên dưới là bản danh sách các cán bộ nhà nước và quan chức chính phủ giàu có nhất tại Indonesia cùng khối tài sản của họ.
Lujendra Ojha (, sinh năm 1990) là một nhà khoa học hành tinh người Mỹ. Anh, với tư cách là một sinh viên đại học dưới sự chỉ đạo của nhà địa chất học hành tinh Alfred McEwen, đã phát hiện ra bằng chứng thuyết phục rằng nước trên sao Hỏa bao gồm các dòng nước muối lỏng chảy theo luồng, theo mùa, và chảy trên bề mặt hành tinh. Ông hiện là trợ lý giáo sư về khoa học hành tinh tại Đại học Rutgers. Anh cũng từng là thành viên của ban nhạc heavy metal, Gorkha.
Là người gốc miền nam Cameroon, Biya thăng tiến nhanh chóng với tư cách là một quan chức dưới thời Tổng thống Ahmadou Ahidjo vào những năm 1960, giữ chức Tổng thư ký của Tổng thống từ 1968 đến 1975 và sau đó Thủ tướng Cameroon từ 1975 đến 1982 Ông kế nhiệm Ahidjo làm tổng thống sau khi ông này bất ngờ từ chức vào năm 1982 và củng cố quyền lực trong một cuộc đảo chính được dàn dựng từ năm 1983–1984, trong đó ông đã loại bỏ tất cả các đối thủ chính của mình. Biya đã đưa ra các cải cách chính trị trong bối cảnh hệ thống một đảng vào những năm 1980, sau đó chấp nhận giới thiệu chính trị đa đảng vào đầu những năm 1990 dưới áp lực nghiêm trọng. Ông đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống năm 1992 với 40% số phiếu đa nguyên, một lá phiếu và được bầu lại với tỷ số cách biệt lớn trong 1997, 2004, 2011, và 2018. Các chính trị gia đối lập và các chính phủ phương Tây đã cáo buộc việc bỏ phiếu bất thường và gian lận trong mỗi dịp này. Nhiều nguồn độc lập đã cung cấp bằng chứng rằng ông đã không giành chiến thắng trong cuộc bầu cử năm 1992 và các cuộc bầu cử sau đó đã bị gian lận tràn lan.
Fusil Automatique Modèle 1917 Fusil Automatique Modelèle 1917 (hay còn gọi là RCS M1917) là một loại súng trường bán tự động được Quân đội Pháp đưa vào sử dụng trong giai đoạn cuối của Thế chiến thứ nhất .Tổng cộng, các kho vũ khí quốc gia của Pháp, chủ yếu là hai nhà sản xuất MAS và MAT, đã sản xuất 86.000 khẩu súng trường RSC M1917 cho đến khi quá trình sản xuất kết thúc vào cuối tháng 11 năm 1918. Tuy nhiên, rất ít mẫu còn sót lại cho đến hiện tại. Việc áp dụng Modèle 1917 có thể bắt nguồn từ những nỗ lực ban đầu của Quân đội Pháp nhằm thay thế súng trường Lebel của họ bằng thiết kế bán tự động tiên tiến hơn trong những năm trước khi Chiến tranh thế giới thứ nhất bùng nổ.Vào năm 1910, quân đội đã tạm thời sử dụng súng trường Meunier có độ giật dài bán tự động. để thay thế cho súng trường Lebel. Năm 1913, một khẩu súng trường bán tự động đã được chọn để thay thế cho Lebels và Berthiers trong kho của quân đội. Vào năm 1910, quân đội đã tạm thời sử dụng súng trường Meunier có độ giật dài bán tự động. để thay thế cho súng trường Lebel.Vấn đề đã xảy ra trong quá trình lựa chọn loại đạn cuối cùng, cuối cùng trở thành loại đạn 7 × 56,95mm độc quyền không có vành mạnh mẽ. Chỉ có 1.013 khẩu súng trường Meunier được sản xuất vào năm 1916 và khoảng 300 khẩu được gửi đi thử nghiệm thực địa trong chiến hào. Vào tháng 4 năm 1917,M1917 RSC (Ribeyrolles, Sutter và Chauchat - 3 nhà sản xuất vũ khí) được chính thức sử dụng vào tháng 5 năm 1916. M1917 được sản xuất hàng loạt và sản xuất ít tốn kém hơn súng trường Meunier. Danh sách vũ khí bộ binh trong Chiến tranh thế giới thứ nhất
Sky Showcase là một kênh truyền hình trả phí của Anh được lên sóng vào ngày 1 tháng 9 năm 2021, cùng với Sky Max. Kênh được quản lý bởi Sky Group, một bộ phận của công ty truyền thông Hoa Kỳ Comcast. Kênh được lên sóng vào ngày 28 tháng 7 năm 2021 để thay thế cho Sky One. Kênh phát sóng các chương trình từ các kênh của Sky - Sky Witness, Sky Documentaries, Sky Crime, Sky Nature, Sky Arts, Sky Max, Sky Comedy, Sky History, Sky Kids, Sky Sci-Fi và E! - cũng như các highlight nổi bật được chọn lọc từ Sky Cinema, Sky News và Sky Sports. Tuy nhiên, thỉnh thoảng kênh sẽ phát sóng cùng một loạt phim với một kênh Sky khác, nhưng sẽ chiếu một tập khác. Kênh đang được Sky coi là kênh hàng đầu của họ và là kênh thay thế cho Sky One, kênh có chương trình được chuyển sang một kênh mới khác - Sky Max - và Sky Comedy. Một phiên bản khác ở Đức được lên sóng vào ngày 4 tháng 8 năm 2022. Chương trình mô phỏng Sky Arts. Mô phỏng với Sky Arts Chương trình mô phỏng Sky Comedy. Mô phỏng với Sky Comedy Chương trình mô phỏng Sky Crime. Mô phỏng với Sky Crime Chương trình mô phỏng Sky Documentaries. Mô phỏng với Sky Documentaries Chương trình mô phỏng Sky Kids. Mô phỏng với Sky Kids Chương trình mô phỏng Sky Max. Mô phỏng với Sky Max Chương trình mô phỏng Sky Witness. Mô phỏng với Sky Witness Chương trình mô phỏng Sky Nature. Mô phỏng với Sky Nature Chương trình mô phỏng Sky News. Mô phỏng với Sky News Chương trình mô phỏng Sky Sci-Fi. Mô phỏng với Sky Sci-Fi Chương trình mô phỏng Sky Sports. Mô phỏng với Sky Sports
Brooklyn Joseph Peltz Beckham (sinh ngày 4 tháng 3 năm 1999) là một ngôi sao truyền thông, cựu người mẫu người Anh Quốc. Anh là con trai cả của cựu cầu thủ bóng đá David Beckham và ca sĩ, cố vấn thời trang Victoria Beckham. Beckham sinh ra tại bệnh viện Portland, Luân Đôn, là con trai của David và Victoria Beckham (nhũ danh Adams). Khi còn nhỏ, Beckham sống ở Madrid và Los Angeles trong quãng thời gian cha anh thi đấu cho các đội Real Madrid và LA Galaxy. Anh có ba người em: hai em trai Romeo James, Cruz David và một em gái Harper Seven. Tháng 12 năm 2004, Brooklyn và Romeo cùng được làm lễ rửa tội tại nhà thờ trong khuôn viên biệt thự ở Hertfordshire của hai vợ chồng Beckham. Cha mẹ đỡ đầu của anh là Elton John, David Furnish và Elizabeth Hurley. Beckham từng làm đại sứ thương hiệu cho hãng điện thoại Huawei, cùng với các nghệ sĩ Scarlett Johansson, Karlie Kloss và Henry Cavill. Năm 2021, các hãng tin cho biết Beckham có mong muốn trở thành đầu bếp chuyên nghiệp. Sê-ri nấu ăn online "Cookin' With Brooklyn" thu hút sự quan tâm khi một nguồn tin tiết lộ mỗi tập cần 62 đầu bếp hỗ trợ cùng kinh phí thực hiện 100.000 $. Truyền thông cũng chỉ ra rằng anh không có kỹ năng nấu ăn hay được đào tạo về nấu ăn. Beckham từng hẹn hò với một số ca sĩ, diễn viên nổi tiếng như: Chloë Grace Moretz, Sonia Ben Ammar, Madison Beer, Lottie Moss, Rita Ora. Tháng 1 năm 2020, anh công khai hẹn hò với nữ diễn viên người Mỹ Nicola Peltz. Ngày 11 tháng 7 cùng năm, anh cho biết cả hai đã đính hôn. Cặp đôi kết hôn ngày 9 tháng 4 năm 2022 tại Palm Beach, Florida.
James Michael Constable (sinh ngày 21 tháng 9 năm 1971) là một ca sĩ nhạc pop và vũ công người Anh. Ông là một thành viên của nhóm nhạc nam 911. Ông là fan hâm mộ của câu lạc bộ Liverpool F.C. Những năm 1990: "The Hit Man and Her". Constable bắt đầu sự nghiệp vào đầu những năm 1990 như một vũ công trong chương trình khiêu vũ "The Hit Man and Her" trên kênh ITV. Khi còn tham gia chương trình, Constable gặp Simon "Spike" Dawbarn và Jason Orange. Sau khi chứng kiến ​​​​sự thành công của người sau với ban nhạc của anh Take That, Constable và Dawbarn (những người thậm chí còn trở nên nổi tiếng hơn cả những tiết mục mà họ đang khiêu vũ) đã quyết định thành lập ban nhạc của riêng họ, và 911 được thành lập. Lee Brennan, người hâm mộ cả hai chàng trai và "The Hit Man and Her", đã đồng ý tham gia, từ đó, Constable và Dawbarn cùng Brennan trở thành một bộ ba. 911 đã dành vài tháng để xây dựng cơ sở người hâm mộ từ đầu, biểu diễn hợp đồng ở trường học và các địa điểm công cộng nhỏ. Sau khi phát hành độc lập hai đĩa đơn đều lọt vào top 40 của Vương quốc Anh, "Night to Remember" và "Love Sensation", 911 ký hợp đồng với Virgin Records sau một cuộc đấu thầu nhãn hiệu lớn. 911 cực kỳ thành công, bán được hơn 10 triệu đĩa đơn và 6 triệu album trên toàn thế giới trước khi chia tách vào năm 2000. Constable là người đã thông báo về việc chia tách trực tiếp trên BBC Radio 1. Trong một cuộc phỏng vấn năm 2005 với "The Guardian", Constable đã nói: "Tôi không có thời gian để suy nghĩ về điều đó. Tôi đã nghẹn ngào khi nói ra điều đó, sau đó chúng tôi bước ra khỏi Radio 1 và hai gã kia đến quán rượu. Tôi lên xe và đi, tôi không hề gặp họ trong vòng 2 năm." Sau khi ban nhạc bị chia tách, Constable chuyển sang uống rượu và dùng ma túy, rồi thừa nhận "Tôi thấy mình nằm trên chiếc giường đơn cũ kỹ của mình với một chai Jack Daniel's và một chai thuốc giảm đau và nghĩ đến việc kết thúc chuyện đó ngay lập tức. Điều duy nhất ngăn cản tôi là suy nghĩ về sự tàn phá nó sẽ gây ra cho gia đình tôi." Năm 2006 chứng kiến Constable trở lại ngành công nghiệp âm nhạc bằng việc tham gia vào series "Totally Boyband" trên kênh MTV. Bộ phim theo chân các thành viên cũ của các nhóm nhạc nam khác thành lập một ban nhạc mới. Ban nhạc mới được gọi là Upper Street, nhưng đĩa đơn đầu tiên của họ lại thất bại về mặt thương mại, xếp ở vị trí thứ 35 trên UK Singles Chart. Ban nhạc nhanh chóng tan rã, với toàn bộ dự án được coi là một thảm họa. Ngày 28 tháng 8 năm 2007, anh xuất hiện trên chương trình trò chơi BBC Two Identity, được gọi là "cựu thành viên nhóm nhạc nam". 2012–nay: "The Big Reunion" và sự trở lại của 911. Ngày 18 tháng 10 năm 2012, có thông báo rằng 911, cùng với B*Witched, Five, Atomic Kitten, Honeyz và Liberty X, sẽ quay trở lại để chuẩn bị cho series phim tài liệu "The Big Reunion" trên kênh ITV2. Jimmy trước đây có mối quan hệ kéo dài 9 năm với bạn gái Bernadette Robertson, người mà ông gặp vào năm 1985. Ông cầu hôn cô ấy vào năm 1988 và 4 năm sau cô ấy sinh con trai của họ, Scott. Năm 1994, Jimmy rời Bernadette để chuyển đến Glasgow, Scotland và tập trung vào sự nghiệp âm nhạc của mình với 911, mặc dù ông đã đồng ý cho cô ấy đi trong đám cưới tiếp theo của cô ấy. Jimmy hiện đang sống ở Cambridgeshire với vợ Claire (người mà ông kết hôn năm 2009) và hai đứa con khác, Taylor và Ellie, trong khi Scott sống với Bernadette ở Runcorn. Vào ngày 7 tháng 6 năm 2013, ông xuất hiện trên "The Jeremy Kyle Show" để nói về những vấn đề gần như đã hủy hoại cuộc đời ông.
Huân chương Chữ thập Tự do Huân chương Chữ thập Tự do (, viết tắt: "VR", #đổi ) là một trong ba loại huân chương của nước Cộng hòa Phần Lan, được đặt ra lần đầu vào ngày 4 tháng 3 năm 1918 theo nghị quyết của Quốc hội Phần Lan. Huân chương được trao tặng từ tháng 3 năm 1918 và tạm thời ngừng trao tặng từ cuối tháng 1 năm 1919 sau khi Quốc hội thành lập và đưa vào sử dụng Huân chương Hoa hồng trắng Phần Lan. Sau khi chiến tranh Liên Xô-Phần Lan nổ ra, Huân chương Chữ thập Tự do tiếp tục được trao tặng. Huân chương Chữ thập Tự do được chia làm một hạng đặc biệt và bốn hạng thường, bên cạnh đó huân chương này còn được tặng thưởng dưới dạng huy chương. Thân huân chương do họa sĩ #đổi thiết kế. Huân chương Chữ thập Tự do được chia làm 5 hạng cơ bản: Ngoài ra còn tặng thưởng thêm huy chương dòng Chữ thập Tự do, bao gồm: Một số huy chương đặc biệt từng được tặng thưởng trong Chiến tranh thế giới thứ hai bao gồm:
José Luis Mato Sanmartín (sinh ngày 27 tháng 3 năm 1990), thường được biết đến với tên Joselu, là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Tây Ban Nha hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ La Liga Real Madrid dưới dạng cho mượn từ Espanyol và đội tuyển bóng đá quốc gia Tây Ban Nha. Joselu bắt đầu sự nghiệp của mình với Celta de Vigo trước khi được Real Madrid mua vào mùa hè năm 2009. Anh ấy là một tay săn bàn cừ khôi cho đội B của họ, ghi 40 bàn sau 72 lần ra sân nhưng anh ấy không thể lọt vào đội một và bị bán đến Bundesliga bên 1899 Hoffenheim vào tháng 8 năm 2012, được cho Eintracht Frankfurt mượn trong 2013–14. Joselu gia nhập Hannover 96 vào tháng 6 năm 2014, sau đó là đội bóng ở Premier League, Stoke City một năm sau đó với mức phí 5,75 triệu bảng. Năm 2017, anh chuyển đến Newcastle United với giá 5 triệu bảng Anh, nơi anh trải qua hai mùa giải, trước khi chuyển đến Alavés với mức phí không được tiết lộ. "Tính đến ngày 28 tháng 5 năm 2023" "Tính đến ngày 19 tháng 11 năm 2023" "Tính đến ngày 16 tháng 11 năm 2023" "Bàn thắng và kết quả của Tây Ban Nha được để trước."
Ga Seohyeon (Tiếng Hàn: 서현역, Hanja:書峴驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Suin–Bundang, nằm ở Seohyeon-dong, Bundang-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do. Khu vực xung quanh nhà ga này rất phổ biến với giới trẻ, với nhiều quán bar, nhà hàng, rạp chiếu phim, hagwon, văn phòng. AK Plaza (trước đây là Samsung Plaza) và Bệnh viện Bundang Jesaeng cũng nằm trong khu vực này. Tai nạn – Sự cố. Trận mưa lớn lịch sử năm 2022. Vào ngày 8 tháng 8 năm 2022, do mưa lớn ở khu vực miền trung Hàn Quốc năm 2022, khu vực xung quanh Ga Seohyeon, lối đi bộ ngầm và bên trong ga đã bị ngập lụt. Sau khi thiệt hại được giải quyết, các hoạt động lại tiếp tục. Vụ tấn công bằng dao tại AK Plaza Bundang. Vụ tấn công bằng dao tại AK Plaza Bundang: Vào ngày 3 tháng 8 năm 2023, một người đàn ông 22 tuổi đã đột nhập vào AK Plaza Bundang ở Seohyeon-dong, Bundang-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do tấn công bằng dao khiến cho 1 người chết và 14 người bị thương
Ga Sunae (Tiếng Hàn: 수내역, Hanja:藪內驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Suin–Bundang, nằm ở Sunae-dong, Bundang-gu, Seongnam-si, Gyeonggi-do. Vào thời điểm khai trương Tuyến Bundang vào năm 1994, ga này được gọi là Ga Chorim. Lotte Department Store Bundang được kết nối với nhà ga thông qua một lối đi ngầm. Ở khu vực xung quanh ga Sunae có rất nhiều cửa hàng và nhà hàng, nhìn chung là đắt hơn so với những khu gần ga Seohyeon. Khu vực này tương tự như Ga Seohyeon, với một làn đường rộng dành cho người đi bộ có các cửa hàng và nhà hàng chạy về phía bắc và phía nam của nhà ga và một trung tâm mua sắm lớn trong nhà nằm ở trung tâm phía trên nhà ga, nhưng yên tĩnh hơn nhiều so với Seohyeon.
Nhà ga được khai trương vào tháng 12 năm 2012, là một phần của phần mở rộng mới nhất về phía nam của Tuyến Bundang. Nó gần với văn phòng xuất nhập cảnh Suwon. Gần lối ra số 2 của Ga Yeongtong, có một Homeplus lớn. Gần đó là văn phòng xuất nhập cảnh Suwon.
María de las Mercedes của Tây Ban Nha María de las Mercedes của Tây Ban Nha hay María de las Mercedes de Borbón y Habsburgo-Lorena (tiếng Tây Ban Nha: "María de las Mercedes de España"; 11 tháng 9 năm 1880 – 17 tháng 10 năm 1904) là người con đầu lòng của Vua Alfonso XII của Tây Ban Nha và Maria Christina Henriette của Áo. María giữ tước vị Thân vương xứ Asturias với tư cách là người thừa kế lâm thời của Ngai vàng Tây Ban Nha trong suốt 24 năm của cuộc đời. Nếu người em út của María de las Mercedes, không được sinh ra hoặc là con gái, Mercedes sẽ là Nữ vương Tây Ban Nha. Thế nhưng, đứa trẻ ra đời vào năm 1886 là một bé trai và trở thành Quốc vương Tây Ban Nha với tên hiệu Alfonso XIII, do đó María de las Mercedes không trở thành Nữ vương. María tiếp tục giữ vị trí người thừa kế lâm thời cho đến khi qua đời, và con trai của María đảm nhận vị trí người thừa kế trong cho đến khi Alfonso XIII kết hôn và có con hợp pháp. María de las Mercedes kết hôn tại Madrid vào ngày 14 tháng 2 năm 1901, người em họ là Carlo Tancredi của Hai Sicilie, cháu trai của Quốc vương Francesco II của Vương quốc Hai Sicilie lúc bấy giờ đã không còn tồn tại, Carlo sau đó người đã được phong làm Vương nữ tế Tây Ban Nha . Cuộc hôn nhân của hai người gây nên nhiều tranh cãi do mối quan hệ của bố chồng María với phái Carlist. María qua đời ba năm sau đó vì biến chứng khi sinh đứa con thứ ba. María de las Mercedes của Tây Ban Nha sinh ngày 11 tháng 9 năm 1880 tại Cung điện Vương thất Madrid, là con đầu lòng của Vua Alfonso XII và Maria Christina Henriette của Áo. Vương nữ được đặt tên thánh là María de las Mercedes Isabel Teresa Cristina Alfonsa. Mẹ đỡ đầu của María là Cựu vương Isabel II, bà nội của vương nữ, đến từ Paris để dự ngày sinh của đứa cháu đầu lòng của mình. María de las Mercedes là nỗi thất vọng lớn của gia đình và quốc gia họ hy vọng vào sự chào đời của một vương tử. Để xoa dịu tình hình, Vương hậu Maria Christina Henriette đã đề nghị đặt cho con gái mình là María de las Mercedes để vinh danh người vợ đầu tiên của chồng cũng là María de las Mercedes của Tây Ban Nha. María de las Mercedes là người thừa kế lâm thời từ khi sinh ra, nhưng nỗi thất vọng quá lớn về giới tính khiến Vương nữ ban đầu chỉ được đối đãi như một "Infanta" . Antonio Cánovas del Castillo, khi đó là người đứng đầu chính phủ, vốn không thích Maria Christina và không muốn vương miện lại được trao cho một phụ nữ sau triều đại thảm khốc của Isabel II của Tây Ban Nha, đã quyết định phớt lờ vương nữ. Chỉ đến khi Práxedes Mateo Sagasta, Tổng thống kế nhiệm Cánovas đã gây áp lực buộc Alfonso XII phải phong tước cho con gái, do đó vào ngày 10 tháng 3 năm 1881, María được phong tước hiệu Thân vương xứ Asturias mà Vương nữ xứng đáng được nhận. Vào ngày 12 tháng 11 năm 1882, Mercedes có thêm một em gái là María Teresa Isabel. Cuộc hôn nhân của cha mẹ hai chị em không hạnh phúc và Alfonso XII đã kết hôn với Maria Christina Henriette chỉ để đảm bảo việc kế vị cho ngai vàng Tây Ban Nha. Alfonso XII không yêu vợ và thất vọng khi Maria Christina Henriette chỉ sinh được hai con gái, trong khi bản thân Alfonso đã có hai con trai ngoại hôn. Vào tháng 7 năm 1883, Maria Christina Henriette rời triều đình Tây Ban Nha và cùng các con gái đến thăm gia đình của mình ở Áo. Vào mùa hè năm 1884, sức khỏe của Alfonso XII suy giảm và mắc phải bệnh lao. Sau một thời gian ngắn hồi phục sức khỏe, vị quốc vương 27 tuổi đã qua đời vào ngày 25 tháng 11 năm 1885, để lại một góa phụ đang mang thai ba tháng. Mercedes không được tuyên bố là nữ vương ngay lập tức vì Vương nữ sẽ bị thay thế nếu đứa trẻ sinh ra là con trai, và thay vào đó, có một "khoảng nghỉ" (interregnum) kéo dài sáu tháng cho đến khi em trai María là Alfonso XIII ra đời vào ngày 17 tháng 5 năm 1886 lên ngôi vương ngay khi mới sinh. Nếu đứa trẻ trong bụng Maria Christina bị sẩy hoặc sinh ra là một cô con gái khác, Mercedes sẽ trở thành nữ vương và được công nhận là quân chủ của Tây Ban Nha trong sáu tháng đó. María de las Mercedes tiếp tục giữ vị trí người thừa kế lâm thời cho đến khi qua đời. Mercedes xuất hiện trước công chúng lần đầu tiên tại triều đình khi Vương hậu Maria Christina Henriette được tuyên bố là nhiếp chính. Việc giáo dục của Nữ Thân vương xứ Asturias và em gái của bà là Infanta María Teresa bị giới hạn trong Cung điện Vương thất Madrid trong một môi trường khắc khổ do hai góa phụ đứng đầu là mẹ và bác ruột của hai chị em là Isabel của Tây Ban Nha (chính Isabel trước đây cũng là Thân vương xứ Asturias). Vương hậu Maria Christina đã nuôi dạy ba đứa con của mình một cách nghiêm khắc. Bất chấp địa vị là người thừa kế, Mercedes không được hưởng một nền giáo dục có thể giúp Vương nữ chuẩn bị cho việc điều hành quốc gia. Thay vào đó, María nhận được nền giáo dục thông thường dành cho các vương nữ đương thời. María tham dự các lớp học piano và hội họa, thêu thùa và được Thái hậu giao cho thực hiện các nhiệm vụ trong cung điện và được đặc biệt chú ý đến sự vâng lời và giới luật tôn giáo. María de las Mercedes lớn lên trở thành một phụ nữ trẻ nghiêm túc, nhút nhát và thiếu tự tin. María trông giống một thành viên của Hoàng tộc Habsburg hơn có do khuôn mặt dài. Cả gia đình đã dành những tháng ngày mùa hè trong Cung điện Miramar ở San Sebastián. Ở độ tuổi thiếu niên, María đã cùng mẹ đi thăm bà nội Isabel II ở Paris, cô María de la Paz ở München và bà ngoại Elisabeth Franziska Maria ở Viên. Tình hình ở Tây Ban Nha trở nên phức tạp hơn với Chiến tranh Tây Ban Nha-Mỹ năm 1898. María và em gái sống một cuộc sống nghiêm ngặt vì người mẹ bảo thủ của hai chị em không cho phép họ tham gia vào đời sống xã hội của giới quý tộc Tây Ban Nha. Ngày 9 tháng 5 năm 1899, Thái hậu Maria Christina Henriette tổ chức bữa tiệc ra mắt cho hai cô con gái tại Cung điện Vương thất, vốn bị trì hoãn do chiến tranh. Tại buổi khiêu vũ, Mercedes phải lòng Carlo của Hai Sicilie và cả hai thường xuyên được nhìn thấy cùng nhau. Vương tôn Carlo, người cháu họ của Vương hậu Maria Christina, thuộc gia đình vương thất Hai Sicilie đã không còn tồn tại, đã đến Tây Ban Nha nhiều năm trước đó để theo đuổi sự nghiệp quân sự trong quân đội Tây Ban Nha. Sự kết đôi của vương nữ María và Vương tôn Carlo không phải là ngẫu nhiên khi Carlođã được cả Thái hậu Maria Christina và Vương nữ Isabel Francisca chọn làm chồng tương lai của María de las Mercedes. Việc gả Mercedes cho một thành viên của gia đình Bourbon được coi là tối quan trọng để tránh sự thay đổi triều đại cai trị trong trường hợp María kế vị em trai mình . Vương tôn Carlo được đề xuất những lợi thế khác khi làm chồng cho Nữ Thân vương xứ Asturias. Vì không thuộc một vương thất đang trị vì, nên Carlo có thể định cư lâu dài ở Tây Ban Nha và nhập tịch Tây Ban Nha. Tuy nhiên, Carlo đã phải từ bỏ quyền thừa kế của mình đối với ngai vàng Vương quốc Hai Sicilie vì Vương tôn đứng thứ ba trong danh sách kế vị sau cha và anh trai của mình. Carlos có tính cách nghiêm túc, nhút nhát, đẹp trai và Mercedes đã bị thu hút bởi Vương tôn. Lễ đính hôn của hai người được công bố vào ngày 14 tháng 12 năm 1899 và ngay lập tức vấp phải sự phản đối mạnh mẽ của đảng tự do, đảng cộng hòa và đông đảo xã hội Tây Ban Nha. Bản thân Carlo không phải là vấn đề nhưng cha của vương tôn là Vương tử Alfonso của Hai Sicilie, Bá tước xứ Caserta, từng là một vị tướng trong Chiến tranh Carlist và đã tham gia vào cuộc cướp phá thành phố Cuenca của phái Carlist. Có sợ rằng nếu con trai của Caserta kết hôn với Mercedes sẽ đưa phe Carlist đến quá gần ngai vàng Tây Ban Nha. Ngay cả tên của Vương tôn là Carlo - cũng làm dấy lên nghi ngờ. Ngoài ra, Vương tộc Borbone-Hai Sicilie được coi là triều đại Công giáo bảo thủ nhất khiến cho đảng tự do lo lắng. Đã có những lời công kích gay gắt chống lại cuộc hôn nhân của María de las Mercedes trên báo chí và những cuộc biểu tình trên đường phố ở Madrid, Sevilla và Granada. Tổng giám mục xứ Valladolid, một trong những vị giám mục nổi tiếng nhất của Tây Ban Nha, đã viết một lá thư cho Thái hậu Maria Christina Henriette cảnh báo về những hậu quả thảm khốc nếu cuộc hôn nhân diễn ra. Thái hậu đã viết lại cho ông rằng: "Thưa ngài tổng giám mục, hãy cống hiến hết mình để điều hành giáo phận và cầu nguyện, vì đó là nghĩa vụ chính của ngài, có lẽ bằng cách này, sẽ không có thảm họa nào mà ngài dự đoán sẽ xảy ra". Bản thân Mar ía de las Mercedes đã bày tỏ sự bức xúc trước sự phản đối mạnh mẽ việc lựa chọn chú rể của mình trong bức thư gửi cho người cô Paz: “Con rất vui khi lấy được anh ấy, nhưng con cũng buồn với những người đã tạo nên ồn ào này và khiến mẹ con phải khổ sở vì chuyện này. .. tất cả chỉ vì cha anh ấy đã chiến đấu cho don Carlos. Liệu điều này có công bằng không?" Cuộc tranh cãi đã làm hỏng các lễ hội mừng đám cưới. Vào ngày cưới, các con đường dẫn đến Cung điện Vương thất đã bị rào chắn vì sợ những người biểu tình và một số lượng lớn quân đội được triển khai khắp thủ đô. Tuy nhiên, không có sự cố lớn nào xảy ra và buổi lễ diễn ra vào ngày 14 tháng 2 năm 1901 tại nhà nguyện của Cung điện Vương thất Madrid. Cặp đôi sống tại Cung điện Vương thất Madrid, gần với Thái hậu Maria Christina như ý mà Thái hậu mong muốn. Cuộc hôn nhân của hai người rất hạnh phúc và hai người con nhanh chóng được chào đời: Vương tôn Alfonso María (1901–1964) và Vương tôn Fernando (1903–1905). Trong lần mang thai lần thứ ba, María de las Mercedes khao khát có con gái vì đã có hai con trai. Vào tháng 9 năm 1904, Vương nữ tròn hai mươi bốn tuổi. Tháng sau, hai mươi ngày trước ngày dự sinh, Mercedes lâm bệnh nặng. Vương nữ bị viêm ruột thừa mà ban đầu bị chẩn đoán sai là đau quặn ruột đơn giản. Viêm phúc mạc xảy ra vào đầu giờ ngày 16 tháng 10 năm 1904 và María sinh non đứa con thứ ba là Vương tôn nữ Isabel Alfonsa (1904–1985). Sức khỏe của người María bị tổn hại nghiêm trọng đến mức người ta ít chú ý đến đứa trẻ vốn bị cho là đã chết non cho đến khi vị vua trẻ Alfonso XIII nhận ra đứa bé vẫn còn sống. María de las Mercedes qua đời vào ngày 17 tháng 10 năm 1904 trong vòng tay gia đình. Ba đứa con của Mercedes được giao cho Thái hậu Maria Christina Henriette chăm sóc và được nuôi dưỡng trong triều đình của Quốc vương Alfonso XIII. Người con trai cả Alfonso María thay thế mẹ trở thành người thừa kế lâm thời của ngai vàng Tây Ban Nha nhưng không được phong làm Thân vương xứ Asturias.
María Teresa Isabel của Tây Ban Nha María Teresa Isabel của Tây Ban Nha hay María Teresa Isabel de Borbón y Habsburgo-Lorena (tiếng Tây Ban Nha: "María Teresa Isabel Eugenia del Patrocinio Diega de España"; 12 tháng 11 năm 1882 tại Madrid, Vương quốc Tây Ban Nha – 23 tháng 9 năm 1912 tại Madrid, Vương quốc Tây Ban Nha ) là con gái thứ hai của Alfonso XII của Tây Ban Nha và Maria Christina Henriette của Áo. Hôn nhân và hậu duệ. María Teresa Isabel kết hôn với người em họ bên nội là Vương tằng tôn Ferdinand của Bayern, con trai cả của Vương tôn Ludwig Ferdinand của Bayern và María de la Paz của Tây Ban Nha vào ngày 12 tháng 1 năm 1906 tại Madrid. María Teresa Isabel và Ferdinand có với nhau bốn người con:
Karl I của Württemberg Karl I của Württemberg (tiếng Đức: "Karl Friedrich Alexander"; 6 tháng 3 năm 1823 – 6 tháng 10 năm 1891) là Vua của Württemberg, từ ngày 25 tháng 6 năm 1864 cho đến khi ông qua đời năm 1891. Karl I kết hôn với Nữ đại công tước Olga Nikolaievna của Nga vào năm 1846 và lên ngôi năm 1864. Mặc dù đã kết hôn nhưng cặp đôi không có con, có thể là do Karl đồng tính luyến ái. Karl dính vào một số vụ bê bối, bao gồm cả mối quan hệ thân thiết với Charles Woodcock người Mỹ. Năm 1870, hai vợ chồng nhận nuôi cháu gái của Olga, Vera Konstantinovna. Karl I liên kết với Đế quốc Áo trong Chiến tranh Áo-Phổ nhưng sau đó đứng về phía Vương quốc Phổ trong Chiến tranh Pháp-Phổ, gia nhập Đế quốc Đức mới vào năm 1870. Ông qua đời và không để lại bất kỳ hậu duệ nào và ngai vàng của Württemberg được kế vị bởi con trai của chị gái ông, Wilhelm II. Cuộc sống đầu đời. Karl sinh ngày 6 tháng 3 năm 1823 tại Stuttgart, là con trai duy nhất của Vua Wilhelm I và người vợ thứ ba là Pauline Therese (1800–1873). Là con trai cả của nhà vua, ông trở thành Thái tử của Württemberg. Người vợ đầu tiên của cha ông là Công chúa Caroline Augusta, con gái của Vua Maximilian I của Bayern và Thân vương nữ Augusta Wilhelmine xứ Hesse-Darmstadt. Sau cuộc ly hôn năm 1814 mà không có con cái, ông kết hôn với người em họ đầu tiên của mình, Nữ đại công tước Catherine Pavlovna của Nga, con gái của Hoàng đế Pavel I của Nga và Công chúa Sophie Dorothea của Württemberg. Catherine qua đời năm 1819 sau khi có hai con gái, Công chúa Marie Friederike Charlotte của Württemberg (vợ của Alfred, Bá tước von Neipperg) và Công chúa Sophie của Württemberg (vợ của Vua Willem III của Hà Lan). Từ cuộc hôn nhân của cha mẹ mình, ông có hai chị gái, Công chúa Catherine (người đã kết hôn với Thân vương Frederick của Württemberg) và Công chúa Augusta (vợ của Thân vương Hermann xứ Saxe-Weimar-Eisenach). Ông bà nội của ông là Vua Friedrich I của Württemberg và Nữ công tước Augusta xứ Brunswick-Wolfenbüttel (con gái của Karl Wilhelm Ferdinand, Công tước xứ Brunswick và Công chúa Augusta của Đại Anh, chị gái của Vua George III). Em gái của bà nội ông, Công chúa Caroline kết hôn với Vua George IV. Ông bà ngoại của ông là Công tước Louis của Württemberg và Công chúa Henrietta xứ Nassau-Weilburg. Karl học ở Berlin và Tübingen. Karl lên ngôi Württemberg sau cái chết của cha ông vào ngày 25 tháng 6 năm 1864 và đăng quang vào ngày 12 tháng 7 năm 1864. Ông thực thi quyền quân chủ với khuynh hướng tự do hơn cha mình, ông thay thế Chủ tịch bộ trưởng (tương đương thủ tướng) Joseph von Linden bằng Karl von Varnbüler, và khôi phục quyền tự do báo chí và vào ngày 24 tháng 12 năm 1864, sau đó là quyền bầu cử phổ thông được áp dụng cho các Đại biểu Nhân dân của Viện thứ hai vào ngày 26 tháng 3 năm 1868. Về chính sách đối ngoại, sau khi đứng về phía Đế quốc Áo trong Chiến tranh Áo-Phổ năm 1866, ông tiến gần hơn đến Vương quốc Phổ. Sau Trận Königgrätz, ông ban hành một hiệp ước quân sự bí mật với Phổ (được công khai vào năm 1867) và công nhận việc giải thể Bang liên Đức vào năm 1866. Tuy nhiên, thái độ chống Phổ đã chính thức được thể hiện bởi triều đình, chính phủ và người dân. Vì liên minh này, Württemberg đã đứng về phía Phổ trong Chiến tranh Pháp-Phổ từ 1870 đến 1871. Cuối tháng 10 năm 1870, nhà vua rút về Friedrichshafen và vào tháng 10 năm 1870, ký một trong những hiệp ước tháng 11, gia nhập Liên bang Bắc Đức bắt đầu vào ngày 1 tháng 1 năm 1791 và đổi tên thành Đế quốc Đức.[3] Ông được đại diện tại Cung điện Versailles trong buổi tuyên bố hoàng gia bởi người anh họ mình là Vương tử August của Württemberg. Nhà vua có xu hướng rút lui khỏi cuộc sống riêng tư theo những cách khác, đi khắp đất nước và sau đó dành thời gian cho Nice. Khi làm như vậy, ông bị cáo buộc đã bỏ bê các nghĩa vụ với tư cách là một vị vua lập hiến, bao gồm cả việc để dồn ứ tới 800 tài liệu chưa ký trong một trường hợp. Hành động này gây phiền toái cho chính quyền, nhưng mặt khác nó cũng thuận tiện cho chính phủ, những người có khả năng điều hành phần lớn công vụ mà không cần có sự can thiệp của Nhà vua. Do Württemberg trở thành Nhà nước Liên bang của Đế quốc Đức từ năm 1871 nên có những hạn chế đáng kể về chủ quyền của nó. Württemberg mất đi vị thế quốc tế trước đây nhưng có được an ninh tốt hơn cả bên trong lẫn bên ngoài. Các dịch vụ bưu chính và điện báo, chủ quyền tài chính, bảo trì văn hóa và quản lý đường sắt vẫn nằm trong tay Württemberg, và Vương quốc Württemberg cũng có chính quyền quân sự riêng. For Karl's homosexuality and other familiar issues:
Lutjanus sapphirolineatus là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 2016. Từ định danh được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "sapphiro" (“ngọc saphir”) và "lineatus" (“có sọc”), hàm ý đề cập đến các sọc ngang màu xanh óng ở thân trên của loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "L. sapphirolineatus" có phân bố giới hạn ở vùng Tây Bắc Ấn Độ Dương, ban đầu chỉ được ghi nhận tại Oman và Somalia, nhưng sau đó được phát hiện thêm tại đảo Socotra (gần cửa vịnh Aden) và mở rộng lên vịnh Ba Tư, có khả năng loài này cũng sẽ được tìm thấy ở phía nam Biển Đỏ. "L. sapphirolineatus" sống tập trung gần các rạn san hô hay rạn đá, không rõ độ sâu thu thập. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. sapphirolineatus" là 15,3 cm (thuộc về mẫu định danh), nhưng có ý kiến cho rằng loài này có thể đạt đến 20 cm. Thân trên màu vàng tươi, thân dưới màu trắng. Bụng có các chấm vàng trên mỗi vảy cá tạo thành những sọc vàng mỏng. Thân trên có 4 sọc màu xanh lam óng viền đen. Vây ngực và vây bụng trắng, các vây còn lại vàng. Mống mắt màu vàng kim. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 13; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 17; Số vảy đường bên: 47‒49. Phức hợp cá hồng vàng sọc xanh bao gồm các loài sau: "Lutjanus bengalensis", "Lutjanus coeruleolineatus", "Lutjanus kasmira", "Lutjanus notatus" và "Lutjanus quinquelineatus", sau đó mới thêm vào 2 loài nữa là "Lutjanus octolineatus" và "L. sapphirolineatus". Phân tích tiểu đơn vị cytochrome c oxidase I của ty thể giúp xác định tính hợp lệ của từng loài trong phức hợp này. "L. sapphirolineatus" có một sọc ở phía trên của xương trước nắp mang (preoperculum) và phía trên nắp mang kéo dài thành sọc thứ ba, có 11 gai vây lưng và thường có 1‒4 hàng vảy má dưới ổ mắt; so với sọc thứ ba bắt đầu từ rìa sau của nắp mang, 12 gai vây lưng và chỉ có 1 hoặc 2 hàng vảy má dưới ổ mắt ở "L. octolineatus"; so với sọc xanh ở phía trên nắp mang, 11 gai vây lưng và không có vảy má ở "L. bengalensis".
Vào ngày 13 tháng 5 năm 2012, Manchester City tiếp đón Queens Park Rangers trên Sân vận động Thành phố Manchester ở vòng đấu cuối cùng của Giải bóng đá Ngoại hạng Anh 2011–12. Trước trận đấu, City dù bằng điểm với đối thủ cùng thành phố xếp ngay sau đó là Manchester United, nhưng dẫn đầu bảng nhờ hơn về hiệu số bàn thắng bại và chỉ cần có điểm là lên ngôi vô địch giải đấu. Đây là lợi thế giúp thầy trò huấn luyện viên Roberto Mancini nắm quyền tự quyết trong cuộc đua đến ngôi vương của bóng đá Anh. Ở phía bên kia chiến tuyến, QPR bước vào trận đấu khi hơn khu vực xuống hạng đúng 2 điểm, và một trận hòa sẽ đảm bảo trụ hạng với cái giá phải trả là Bolton Wanderers. The Citizens đã giành chiến thắng một cách kịch tính, dù để đối thủ dẫn trước 2-1, nhưng vẫn lội ngược dòng thành công nhờ 2 bàn thắng trong thời gian bù giờ, với bàn ấn định tỷ số 3-2 do công của Sergio Agüero, để giành chức vô địch bóng đá Anh sau 44 năm chờ đợi, kể từ mùa giải 1967–68. Chiến thắng này mở ra một thời kỳ thống trị bóng đá Anh của City, với việc đội bóng giành thêm 5 chức vô địch Ngoại hạng Anh trong 10 năm kế tiếp. Trận đấu, và cụ thể hơn là bàn thắng ấn định tỷ số của trận đấu, đã nhiều lần được mô tả là một trong những khoảnh khắc vĩ đại nhất trong lịch sử Giải bóng đá Ngoại hạng Anh. "93:20" và "Agueroooooo" đã đi vào văn hóa dân gian của Manchester City, phần trước mô tả chính xác giây phút của trận đấu mà bàn thắng cuối cùng được ghi, trong khi phần sau là tiếng thét của bình luận viên Martin Tyler về bàn thắng đó. Trong suốt lịch sử, Manchester City và Manchester United luôn là đối thủ của nhau, với việc thi đấu của họ trở nên đặc biệt phù hợp trong những năm 1960 và đầu những năm 1970 khi Manchester được biết đến với tên gọi "'Thủ đô của bóng đá Anh", nhưng trong khi United bước vào thời kỳ thành công chưa từng có trong những năm 1990 dưới thời huấn luyện viên Alex Ferguson, City phải vật lộn và trải qua nhiều mùa giải chiến đấu ở giải hạng hai và hạng ba. Tuy nhiên, sau khi được Mansour bin Zayed Al Nahyan của gia đình hoàng gia Abu Dhabi tiếp quản, City đã bước sang một trang sử mới, và trong nhiều mùa giải, họ đã xây dựng một đội bóng có khả năng thách thức danh hiệu đầu tiên kể từ những năm 1970. Với sự kình địch giữa hai câu lạc bộ một lần nữa nóng lên, Ferguson, cảm nhận được mối đe dọa ngày càng tăng của Man City, đã đưa ra một loạt lời phê bình để trả lời các câu hỏi của báo chí, mô tả City là "những gã hàng xóm ồn ào" sau trận đấu giữa 2 đội vào năm 2009, và bác bỏ khả năng thách thức của United bằng câu nói "không phải trong đời tôi". Những bình luận này càng làm tăng thêm sự kình địch của hai câu lạc bộ và khiến City quyết tâm hơn để thành công. Bước vào mùa giải 2011–12, nhiều chuyên gia đã tiếp tục chọn United là nhà vô địch của giải đấu, mặc dù khoảng cách truyền thống giữa hai câu lạc bộ được coi là đã thu hẹp đáng kể sau khi Man City loại United ở bán kết Cúp FA trên đường giành chiếc cúp đầu tiên sau 35 năm cộng với việc đủ điều kiện tham dự Champions League lần đầu tiên trong kỷ nguyên Premier League ở mùa giải trước. Cả hai đội đã đối đầu với nhau để giành kết quả ở những vòng đấu đầu tiên, nhưng trong trận Derby Manchester đầu tiên của mùa giải, City đã gây bất ngờ khi đánh bại United 6–1 tại Old Trafford, cân bằng kỷ lục chiến thắng đậm nhất trong một trận đấu giữa 2 đội bóng. Sau trận đấu đó, Man City dẫn đầu bảng với 5 điểm, nhưng đôi khi không có kết quả tốt khiến United tiếp tục giành lại vị trí đầu bảng vào tháng 3. Sau khi đánh mất vị trí này, niềm tin của Man City dường như giảm sút và kết quả là phong độ tệ hại của họ trong bốn trận đấu tiếp theo kết thúc với việc United dẫn đầu bảng với tám điểm khi chỉ còn 6 trận đấu nữa là khép lại mùa giải. Tuy nhiên, khi vươn lên đầu bảng, hai câu lạc bộ dường như đã đổi phong độ, với việc United phải nhận một số kết quả không tốt so với những chiến thắng liên tiếp của Man City, và chiến thắng 1–0 trên sân nhà trong trận derby thứ hai của mùa giải đã đưa hai câu lạc bộ bằng điểm nhau. Có thể. Bước vào trận đấu cuối cùng của mùa giải vào ngày 13 tháng 5, cả hai đội đứng đầu bảng, cùng có 86 điểm, thắng 27 trận, hòa 5 và thua 5. Tuy nhiên, Man City đang dẫn đầu bảng với hiệu số bàn thắng bại tốt hơn United 8 bàn, vì thế, City chỉ cần thắng mà không cần quan tâm đến kết quả của United, hoặc United thua thì City sẽ lên ngôi vô địch, với một chiến thắng nhiều khả năng là đủ để chắc suất. City chơi trên sân nhà trước một Queens Park Rangers vẫn đang vật lộn trong cuộc đua trụ hạng, trong khi United làm khách trước Sunderland trên Sân vận động Ánh sáng, đội bóng đã an toàn ở giữa bảng và không còn cơ hội dự cúp châu Âu. Trong hoàn cảnh đó, cả hai đội đều được kỳ vọng sẽ giành chiến thắng trong các trận đấu của mình. Thêm vào bầu không khí của trận đấu cho City là việc đội hình của đối thủ của họ cũng có một số cầu thủ cũ của City như Nedum Onuoha, Shaun Wright-Phillips và Joey Barton. QPR cũng được dẫn dắt bởi huấn luyện viên Mark Hughes, người đã bị Man City sa thải 2 năm trước. Trong lịch sử ban đầu của họ, Queens Park Rangers từng là một đội bóng luôn luôn thi đấu ở những hạng đấu thấp, gia nhập Football League năm 1920 và dành gần như toàn bộ 50 năm tiếp theo ở giải hạng ba. Tuy nhiên, vào cuối những năm 60, câu lạc bộ đã trải qua một sự thay đổi vận may khi họ giành được suất thăng hạng lên Football League Division One – tiền thân của Premier League – cũng như giành chiến thắng trong Trận chung kết Football League Cup 1967 để giành được chiếc cúp bạc lớn đầu tiên của họ. Mặc dù họ xuống hạng ngay trong mùa đầu tiên thi đấu ở hạng đấu cao nhất của bóng đá Anh, QPR quay trở lại vào năm 1983 và thi đấu tại đây trong vòng 13 mùa giải, trở thành thành viên sáng lập Premier League trong quá trình này. Sau khi xuống hạng vào năm 1996, họ lại phải chiến đấu ở các giải hạng dưới, cũng như gặp khó khăn về tài chính. Sự đầu tư của các tỷ phú Bernie Ecclestone, Flavio Briatore và Lakshmi Mittal vào cuối những năm 2000 cuối cùng đã mang lại cho họ một nền tảng tài chính vững chắc, và đến năm 2011, họ đã quay trở lại đấu trường Premier League. Kể từ lần cuối cùng họ ở lại Premier League, hệ lụy tài chính của việc xuống hạng đã trở nên nghiêm trọng hơn nhiều, khiến việc xuống hạng trở thành số phận phải tránh bằng mọi giá. Ở giai đoạn trước mùa giải, QPR đã được cho là sẽ xuống hạng ngay lần đầu tiên được nhiều chuyên gia đặt câu hỏi, và câu lạc bộ đã được tiếp quản bởi doanh nhân Malaysia Tony Fernandes vào giữa tháng 8. Kết quả tốt trong những tháng đầu năm giúp Rangers vững chắc ở vị trí giữa bảng nhưng những kết quả càng ngày càng tệ vào cuối năm 2011 và đến cuối năm, họ chỉ đứng trên khu vực xuống hạng dẫn đến việc sa thải huấn luyện viên Neil Warnock vào ngày 8 tháng 1 năm 2012, và được thay thế bởi Mark Hughes, người đã giành được chiến thắng đầu tiên hai tuần sau đó trước các ứng cử viên xuống hạng Wigan Athletic. Hughes đợi đúng hai tháng để có chiến thắng thứ hai - chiến thắng 3–2 trước Liverpool vào ngày 21 tháng 3 - dẫn đến chuỗi năm trận thắng trong chín trận đấu. QPR bước vào trận đấu cuối cùng của mùa giải chỉ hơn hai điểm so với mức an toàn, và họ cần giành ít nhất một điểm từ trận đấu cuối cùng của mình, hoặc để đối thủ Bolton không thể giành chiến thắng, để đảm bảo chắc chắn sự sống còn của họ. Tình hình lực lượng. City có một lực lượng mạnh nhất để lựa chọn, với cầu thủ duy nhất vắng mặt vì chấn thương là Owen Hargreaves. QPR đã không có cả Kieron Dyer (bàn chân) và Alejandro Faurlín (đầu gối) kể từ tháng 8, trong khi Ákos Buzsáky (gân kheo), Shaun Derry (đùi), Samba Diakité (ốm), và Heidar Helguson (háng) đều là những nghi ngờ đối với đội bóng của Hughes. Trận đấu diễn ra lúc 15:00BST trước sự chứng kiến của 48,000 khán giả tại Sân vận động Thành phố Manchester ở Manchester, ngoài lượng khán giả cao nhất là hơn 3 triệu người xem trên Sky Sports. City ra sân với lực lượng mạnh nhất, với Samir Nasri suýt bỏ lỡ một pha chạm bóng ở phút thứ 15 sau Paddy Kenny đã sửa sai được cú bắt lóng ngóng của chính mình, và một phút sau David Silva tung ra một cú sút tầm thấp và thẳng vào cánh tay của Kenny. Hậu vệ của City, Pablo Zabaleta mở tỷ số ở phút thứ 39; không thể tìm thấy Carlos Tevez bằng một quả tạt tầm thấp, thay vào đó, Zabaleta đã quyết định chạy vào vòng cấm. Nhanh chóng bị đóng bởi cả Clint Hill và Taye Taiwo, Zabaleta thực hiện một cú sút trúng khung thành; thủ môn Kenny của QPR đã bắt được cả hai tay nhưng chỉ có thể đưa bóng qua đầu và đi chệch cột dọc, nơi bóng bật ra để mang về cho Zabaleta bàn thắng duy nhất của anh trong mùa giải. Trong quá trình chuẩn bị cho bàn thắng mở tỷ số, tiền vệ của City Yaya Touré dính chấn thương và được thay ra ngay trước khi hiệp một kết thúc bởi Nigel de Jong. Hết hiệp 1, khi Man City dẫn trước 1–0 và Bolton dẫn 2–1 trước Stoke City, QPR đứng trước nguy cơ phải xuống hạng trong khi Man City sẽ lên ngôi vô địch. Bàn thắng ở phút thứ 20 của Wayne Rooney cho United trong trận gặp Sunderland có nghĩa rằng Man City cần phải tiếp tục dẫn trước trong hiệp hai để giành chức vô địch. QPR gỡ hòa chỉ 3 phút sau khi hiệp hai bắt đầu. Djibril Cissé gặp phải một pha đánh đầu phòng ngự thiếu kiểm soát của Joleon Lescott, xâm nhập vòng cấm và sút bóng qua Joe Hart ngay trong nhịp chạm bóng đầu tiên. 7 phút sau, QPR chỉ còn chơi với 10 người khi đội trưởng Joey Barton thúc cùi chỏ vào Carlos Tevez khi bị mất bóng và bị trọng tài Mike Dean rút thẻ đỏ trực tiếp. Bước ra khỏi Dean, Barton sau đó đi lên phía sau Sergio Agüero và đá vào sau chân anh ta trước khi cố gắng húc đầu vào Vincent Kompany trong cuộc hỗn chiến sau đó. Cần được đồng đội cũ Micah Richards hộ tống ra khỏi sân, Barton đã cố gắng bắt đầu một cuộc chiến với Mario Balotelli trước khi anh ta có thể được đi vào đường hầm. Mặc dù chơi thiếu người, QPR vượt lên dẫn trước ở phút thứ 66 khi Armand Traoré tìm thấy Jamie Mackie để đối mặt với thủ thành Joe Hart. City đáp trả bằng một khoảng thời gian liên tục tấn công dồn dập. Ở phút 72, Kenny đánh đầu vọt xà ngang từ một quả phạt góc trước khi hàng thủ chơi thiếu thuyết phục ở quả phạt góc thứ hai dẫn đến cú sút của Zabaleta đi chệch vòng cấm. Phút thứ 78, Agüero cản phá bóng trên vạch vôi để tạo điều kiện cho Edin Džeko thực hiện cú sút vào góc gần nhưng Kenny đã cản phá bằng mũi giày. Phút tiếp theo, Balotelli, cầu thủ vừa vào sân thay cho Tevez, tung một cú sút cực mạnh thẳng vào người Kenny. Trong loạt bốn quả phạt góc liên tiếp trong thời gian ngắn, Kenny đã có một pha cản phá xuất thần và cần thiết để ngăn cú đánh đầu của Mario Balotelli vào góc cao. Man City vẫn cần ghi thêm hai bàn nữa để lên ngôi vô địch. Bàn gỡ hòa ở phút 77 của Stoke trong trận đấu với Bolton có nghĩa là QPR đang tiến gần hơn đến việc trụ hạng. Hiệp 2 có 5 phút bù giờ. Man City tiếp tục gây sức ép. Ở phút bù giờ thứ 2, Džeko gỡ hòa để nhen nhóm lên hy vọng cho đoàn quân của huấn luyện viên Mancini, khi đánh đầu tung lưới thủ môn từ quả phạt góc của Silva - Quả phạt góc thứ 18 của City trong trận đấu. Từ quả phát bóng lên, Jay Bothroyd chỉ cần đưa bóng ra ngoài để thực hiện quả ném biên. QPR phá được đợt tấn công, nhưng sau khi QPR mất quyền kiểm soát bóng bên phần sân của Man City, bóng được chuyền thẳng đến chỗ của Agüero. Cầu thủ người Argentina chuyền bóng cho Balotelli, người đã bị Anton Ferdinand phạm lỗi và ngã xuống. Tuy vậy, Balotelli vẫn chuyền bóng cho Agüero, người đã tránh được một pha truy cản của Taiwo trước khi sút rất căng vào lưới của Kenny, đưa Man City vươn lên dẫn trước. Khi trận đấu được tiếp tục, QPR – biết rằng giờ đây họ đã trụ hạng – một lần nữa phá bóng ra ngoài để thực hiện quả ném biên và vẫn ở phần sân của họ khi Clichy và Hart chuyền bóng gần cột cờ góc cho đến khi trọng tài Mike Dean nổi hồi còi kết thúc trận đấu chỉ vài giây sau đó. Chiến thắng này đã giúp cho Manchester City giành được chức vô địch bóng đá Anh đầu tiên kể từ mùa giải 1967–68 và là chức vô địch Ngoại hạng Anh đầu tiên trong lịch sử. City còn trở thành đội bóng đầu tiên và duy nhất trong lịch sử Ngoại hạng Anh vô địch giải đấu nhờ hiệu số bàn thắng bại. Khi trọng tài nổi hồi còi kết thúc trận đấu, các cổ động viên City đã tràn xuống sân ăn mừng chức vô địch lịch sử của đội bóng. Phil Foden, khi đó 11 tuổi, là một trong số những người hâm mộ đã tràn xuống sân ăn mừng: anh ra mắt câu lạc bộ 5 năm rưỡi sau đó. Giới truyền thông ngay lập tức tung hô trận đấu như một khoảnh khắc lịch sử: "The New York Times" mô tả nó là "kết thúc ấn tượng và khó xảy ra nhất của mùa giải bóng đá Anh mà bất kỳ ai cũng có thể nhớ được" và BBC tuyên bố đây là "một vở kịch bóng đá thực sự đáng chú ý và là cái kết ấn tượng nhất cho một mùa giải trong lịch sử Premier League", trong khi Bleacher Report gọi đây là "cách hoàn hảo để kết thúc điều mà nhiều người tin rằng đó là mùa giải Premier League vĩ đại nhất từ ​​trước đến nay". Trong buổi họp báo sau trận đấu, huấn luyện viên Roberto Mancini đã nhận xét rằng "Tôi chưa bao giờ thấy điều gì như thế này. Chưa bao giờ. Thật không thể tin được, tôi không biết phải nói gì." Đội trưởng Vincent Kompany đề cập đến kịch tính của chiến thắng với: "Bạn muốn nói rằng đó là khoảnh khắc cá nhân của cuộc đời bạn nhưng nếu tôi thành thật, xin vui lòng không bao giờ theo cách này nữa." Bước vào mùa giải 2012–13, chức vô địch của Man City ở mùa giải trước đủ để thuyết phục nhiều chuyên gia, những người trước đây hoài nghi về ý kiến ​​​​cho rằng Man City đã sẵn sàng trở thành nhà vô địch, rằng City sẽ có khả năng bảo vệ chiến thắng tại giải đấu của họ ngay lập tức. Trong mùa giải này, Man City cuối cùng đã về nhì trước United, xếp sau với khoảng cách 11 điểm, và một mùa giải không thành công chứng kiến ​​​​Roberto Mancini bị sa thải ngay sau trận thua tại chung kết cúp FA trước Wigan Athletic. Tuy nhiên, chức vô địch Giải bóng đá Ngoại hạng Anh 2012–13 cũng đóng vai trò là để Manchester United tri ân huấn luyện viên Alex Ferguson, người tuyên bố giải nghệ sau 27 mùa giải tại Old Trafford. Hậu Ferguson, United ngay lập tức gặp khó khăn, kết thúc mùa giải tiếp theo ở vị trí thứ 7 và không đủ điều kiện tham dự cúp châu Âu lần đầu tiên sau 25 năm. Một mùa giải tồi tệ, chứng kiến ​​người kế nhiệm được đề cử của Ferguson, David Moyes, bị sa thải sau chưa đầy một năm làm việc, cuối cùng sẽ chỉ là khởi đầu của một thời kỳ ít thành công kéo dài, với việc các nhà bình luận gần một thập kỷ sau đó tiếp tục cố gắng đưa ra tường thuật hoặc giải thích cho những thiếu sót của họ. Với mối đe dọa lâu dài từ đối thủ gần nhất của họ, con đường dẫn đến thành công bền vững đã được mở ra cho Man City. Huấn luyện viên mới Manuel Pellegrini đã giúp cho đội bóng vô địch Premier League trong mùa giải đầu tiên nắm quyền, và mặc dù hai mùa giải tiếp theo của ông kém thành công hơn nhưng người kế nhiệm ông, Pep Guardiola, sẽ hồi sinh câu lạc bộ. Đến cuối mùa giải 2020–21, Man City đã giành được năm chức vô địch trong 10 mùa giải, về nhì 3 lần và chưa bao giờ đứng ngoài top 4, với Man City thường được mô tả là đội bóng thống trị mới của bóng đá Anh. Khi được yêu cầu nhìn lại thập kỷ trước của City tại một sự kiện đánh dấu việc khánh thành bức tượng Sergio Agüero vào năm 2022, chủ tịch Khaldoon Al Mubarak nhận xét "Đó là thời điểm đã thay đổi mọi thứ. Nếu bạn nhìn vào 10 năm kể từ đó, đó là thời điểm giới thiệu những gì ở phía trước." "Trong sự nghiệp của tôi cho đến nay, đó là bàn thắng quan trọng nhất. Bạn ghi bàn vào phút cuối để giành danh hiệu. Bạn không chắc điều đó có bao giờ xảy ra trong sự nghiệp của mình nữa hay không. Tôi ước mình có thể cho bạn biết tôi đã làm như thế nào nó nhưng tôi không thể. Tôi đã nghĩ cho cả thế giới rằng Mario [Balotelli] sẽ tự mình đi nhưng anh ấy chỉ di chuyển nó thêm một lần nữa và nó trúng chân tôi và tôi chỉ nghĩ : 'Sút trúng mục tiêu, dành hết sức có thể và sút trúng mục tiêu.' Và nó đã đi vào lưới." Sergio Agüero khi nói về bàn thắng phút cuối của anh trước Queens Park Rangers, giúp cho City giành chức vô địch Premier League lần đầu tiên trong lịch sử. Không chỉ đơn giản là ấn định chiến thắng mang lại cho Man City chức vô địch đầu tiên tại Premier League, bàn thắng được ghi bởi Agüero đã trở thành một khoảnh khắc quan trọng trong lịch sửó. Được công nhận là thời điểm quyết định giúp Man City giành chức vô địch, bàn thắng của Agüero nhanh chóng trở thành một di sản lâu dài khi là một trong những bàn thắng quan trọng nhất từng được ghi ở Premier League, và trong những năm tới, bàn thắng này sẽ liên tục góp mặt trong danh sách các bàn thắng quan trọng của Premier League. và được các chuyên gia bóng đá bình luận và đề cập đến trong các cuộc phỏng vấn và bài báo. Theo cách nói thông thường, bàn thắng được gọi là "THAT Aguero goal". Đối với những người hâm mộ City, bàn thắng cũng như sự kiện rộng hơn là chức vô địch được đặt cho biệt danh "93:20" - đề cập đến thời gian chính xác tính bằng phút và giây mà bàn thắng được ghi. Biệt danh này đã đủ đồng nghĩa với việc chính câu lạc bộ sẽ sử dụng nó thường xuyên. Năm 2015, câu lạc bộ sẽ cải tạo một phần của sân vận động, lắp đặt một quầy bar dành cho khách sạn được gọi đơn giản là "93:20" - câu lạc bộ sẽ gọi phần khách sạn là ghế "93:20" trên một số phương tiện truyền thông. Năm 2017, câu lạc bộ đã sản xuất một bộ phim tài liệu nhỏ có tựa đề đơn giản là "93:20" và 5 năm sau, họ đã phát hành bộ phim tài liệu thứ hai để kỷ niệm 10 năm bàn thắng này được đặt tên là "93:20 | The Ultimate Premier League Finale". Vào năm 2021, bộ quần áo bóng đá sân nhà của Man City đã vinh danh bàn thắng muộn màng, với thân áo thi đấu truyền thống màu xanh da trời thực sự được tạo thành từ một mô hình thăng hoa lặp đi lặp lại của màn hình mười bốn phân đoạn ám chỉ ý tưởng về đồng hồ kỹ thuật số, với thời gian 93:20 được in ở cổ trong của áo. Cuối mùa giải đó, câu lạc bộ sau đó đã sản xuất chiếc áo đấu kỷ niệm thứ hai, lần này được thiết kế như một chiếc áo thi đấu trước trận đấu Nó có cảnh quay từng khung hình về bàn thắng của Agüero được in trên các vòng màu trắng và xanh lam và tên "Agüeroooo" được in ở mặt sau, với tên và số lại theo kiểu hiển thị phân đoạn. Chiếc áo được đặt tên chính thức là "93:20 ULTRA 1.4". Một bức tượng của Agüero cũng đã được khánh thành vào dịp kỷ niệm 10 năm bàn thắng, với tư thế ghi lại khoảnh khắc anh chạy xuống đường biên ngay sau khi ghi bàn, vung áo quanh đầu để ăn mừng. Bình luận viên Martin Tyler của kênh Sky Sports cũng đã làm nên lịch sử với lời bình luận của ông về bàn thắng của Aguero khi nó diễn ra. Sự kết hợp giữa kịch tính của sự kiện và những bình luận hoài nghi của Tyler khi ông xem nó diễn ra ngay lập tức thu hút sự chú ý của công chúng và đạt được danh tiếng lâu dài. Lời bình luận của ông về bàn thắng được nhiều người coi là một trong những bài bình luận đáng nhớ nhất trong lịch sử thể thao - vào năm 2017, nó được nhà báo "The Independent" Miguel Delaney xếp hạng là khoảnh khắc quan trọng nhất trong lịch sử Premier League. Bản thân một số trích dẫn từ bài bình luận của Tyler đã đi vào văn hóa dân gian của sự kiện. Bằng cách thét tên Agüero - duy trì trong vài giây - bàn thắng có biệt danh khác là "Aguerooooo". Câu nói của ông ấy "Vì vậy, hãy xem nó, uống nó vào" sẽ tiếp tục một thập kỷ sau đó để truyền cảm hứng cho tên của một bộ phim tài liệu Sky Sports về sự trỗi dậy của City, trong khi vào năm 2020, bình luận viên Clive Tyldesley, khi được phỏng vấn về vai trò của Tyler đối với di sản của trận đấu đó và bàn thắng, đã nhận xét "Khi Martin Tyler thét lên: 'Aguero', đó không phải là điều tuyệt vời; điều tuyệt vời là: 'Tôi thề rằng bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy bất cứ điều gì như thế này nữa.' Đó là một lời kêu gọi lớn đối với một nhà bình luận, nhưng trên thực tế, về mặt biên tập, nó đứng vững. Nó đúng, và đó là những gì bạn làm - bạn phải nghĩ ra thứ gì đó đứng trước thử thách của thời gian." Mặc dù thất bại, QPR trụ hạng sau khi Bolton chỉ giành được kết quả hòa 2-2 trước Stoke City. Sau trận đấu với Man City, huấn luyện viên Mark Hughes đã hứa rằng mùa giải tiếp theo sẽ không chứng kiến ​​một cuộc chiến trụ hạng nào nữa. QPR đã đầu tư rất nhiều vào đội hình của họ trong kỳ chuyển nhượng hè, mang về hàng chục tân binh. Bất chấp điều đó, QPR đã khởi đầu mùa giải 2012–13 không tốt và Hughes bị sa thải vào ngày 23 tháng 11 năm 2012 sau khi không thể thắng bất kỳ trận nào trong số mười hai trận đấu đầu tiên của câu lạc bộ. Ông được thay thế bởi Harry Redknapp ngày hôm sau. Chuỗi trận không thắng của QPR kết thúc bằng chiến thắng 2-1 trước Fulham vào ngày 15 tháng 12 năm 2012. Trong kỳ chuyển nhượng tháng Giêng, câu lạc bộ một lần nữa mang về một số bản hợp đồng mới, phá kỷ lục chuyển nhượng của họ hai lần trong vòng hai tuần, nhưng sau khi chỉ thắng bốn trận trong cả mùa giải, QPR đã xuống chơi tại Championship, khi kết thúc mùa giải 14 điểm so với mức an toàn. QPR thăng hạng Premier League vào mùa giải 2013–14, đủ điều kiện vào ngày 25 tháng 5 năm 2014 sau trận thắng tại chung kết play-off Championship trước Derby County nhưng chỉ trụ lại thêm một mùa giải nữa, bị xuống hạng vào ngày 10 tháng 5 năm 2015 sau trận thua 6–0 trước Man City. Họ đã ở lại Championship kể từ đó. Vài giờ sau trận đấu, Joey Barton đã gửi một loạt dòng tweet xin lỗi người hâm mộ câu lạc bộ của anh nhưng thừa nhận rằng anh đã tiếp tục tấn công các cầu thủ với hy vọng các cầu thủ Man City cũng bị đuổi khỏi sân. Vào ngày 23 tháng 5, Barton bị Hiệp hội bóng đá Anh buộc hai tội danh riêng biệt về hành vi bạo lực. Anh đã bị cấm thi đấu 4 trận vì sự cố với Tevez, và cấm thi đấu thêm 8 trận vì những hành vi tiếp theo mà Barton đã thực hiện khi rời sân, cũng như khoản tiền phạt 75.000 bảng. 12 trận đấu là án treo giò dài nhất trong lịch sử Premier League. 2 ngày sau, QPR tước băng đội trưởng của anh và phạt 6 tuần lương. Trong những tuần tiếp theo, Barton cũng sẽ bị loại khỏi chuyến du đấu trước mùa giải của câu lạc bộ, và anh ấy không được cấp số áo cho mùa giải tiếp theo. Ngày 31 tháng 8, Barton gia nhập câu lạc bộ Marseille tại Ligue 1 theo dạng cho mượn đến hết mùa giải 2012-13, và tin rằng việc chuyển đến Pháp thi đấu sẽ cho phép anh ấy chấp hành án treo giò ở bóng đá Anh trong khi vẫn còn thời gian thi đấu. Ngày 7 tháng 9, LFP thông báo rằng án phạt cấm thi đấu 12 trận của anh ấy cũng sẽ áp dụng cho các trận đấu ở Pháp, khiến anh ấy chỉ có thể tham gia các trận đấu tại UEFA Europa League cho đến khi nó đã trôi qua. Barton ra mắt cho đội bóng trong chiến thắng 1-0 trước Lille trên sân nhà. Mặc dù ban đầu Barton tuyên bố rằng anh không có ý định trở lại QPR, anh ấy trở lại câu lạc bộ của mình trong mùa giải 2013–14. Anh ấy đã chơi với họ thêm hai mùa giải nữa trước khi rời câu lạc bộ vào năm 2015.
Xe bọc thép chở quân Type 63 Xe thiết giáp Type 63 (Tên định danh là YW-531) là một loại Xe bọc thép chở quân được đưa vào biên chế vào cuối những năm 1960. Nó là loại xe bọc thép đầu tiên được thiết kế ở Trung Quốc mà không cần sự hỗ trợ từ Liên Xô. Loại xe này có thiết kế đơn giản và có thể so sánh với các loại xe thiết giáp chở quân khác cùng thời như M113. Khoảng 8.000 chiếc Type 63 bao gồm các biến thể của nó đã được sản xuất bởi tập đoàn Norinco. Nó cũng trang bị cho một số quân đội trên thế giới và đã tham gia vào các cuộc chiến tranh khác nhau bao gồm Chiến tranh Việt Nam, Chiến tranh biên giới Việt - Trung, Chiến tranh Iran-Iraq và Chiến tranh vùng Vịnh. Vào tháng 7 năm 1958, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tuyên bố một kế hoạch chiến lược phát triển khoa học quốc gia, trong đó kêu gọi chế tạo một loại xe bọc thép chở quân bánh xích có thể đưa vào sản xuất hàng loạt vào năm 1960, trong vòng chưa đầy hai năm, và Nhà máy cơ khí Vĩnh Định (永定机械厂 - Vĩnh Định Cơ Giới Xưởng) – sau này được sáp nhập vào tập đoàn NORINCO chịu trách nhiệm sản xuất loại xe thiết giáp mới. Công việc thiết kế được giao cho Viện Công trình Cơ giới số 1 (khi đó tập trung vào thiết kế xe tăng) và Phòng 4 của Học viện Kỹ thuật Cáp Nhĩ Tân dưới sự giám sát của khoa Khoa học của Binh chủng Thiết giáp Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc, Cục thứ năm của Viện Công trình Cơ giới số 1 và các chuyên gia Liên Xô. Thân xe được làm bằng thép hàn và cung cấp khả năng bảo vệ chống lại hỏa lực từ vũ khí cỡ nhỏ. Xe chở tối đa 15 người bao gồm cả kíp lái, tùy thuộc vào cấu hình cụ thể có thể là hai hoặc bốn người, những còn lại là bộ binh ngồi trong một khoang ở phía sau xe. Người lái xe ngồi ở phía trước bên trái của thân xe và có một cửa sập duy nhất mở ra từ bên trái. Người lái xe được cung cấp hai kính tiềm vọng ban ngày bao phủ phía trước và bên phải của phương tiện. Một trong những kính tiềm vọng của người lái xe có thể được thay thế bằng thiết bị nhìn ban đêm. Người chỉ huy ngồi ở phía trước bên phải của thân xe và có một cửa sập duy nhất mở ra bên phải. Cửa chỉ huy có một kính tiềm vọng ở bề mặt trên có thể xoay 360 độ. Các biến thể xuất khẩu của phương tiện với động cơ BF8L đã loại bỏ vị trí chỉ huy ở phía trước bên phải thân xe. Phía sau người lái, ở phía bên trái của thân xe là vị trí của thành viên thứ ba, được cung cấp một cửa sập mở ra bên trái và giống như vị trí của chỉ huy có một kính tiềm vọng xoay 360 độ. Động cơ nằm ở phía sau bên phải của lái xe. Nó có một cửa hút lớn nằm ở trên cùng của thân xe, với ống xả ở phía bên phải. Xe sử dụng động cơ diesel Type 6150L 260 mã lực hoặc động cơ diesel tăng áp 8 xi-lanh làm mát bằng không khí KHD BF8L 413F trên các phiên bản xuất khẩu với công suất 320 mã lực tại 2.500 vòng/phút. Động cơ cung cấp hộp số sàn với 5 số tiến và một số lùi. Bộ xích truyền động ở phía trước với một đĩa xích truyền động và bốn bánh xe chạy bằng cao su, sau đó vòng qua một con lăn ở phía sau, trước khi quay trở lại phía trước. Hệ thống treo thuộc loại thanh xoắn. Chiếc xe có dung tích nhiên liệu là 450 lít, cho phép nó đi được quãng đường khoảng 500 km. Một khẩu súng máy cỡ nòng 12,7 mm được đặt trong một bệ mở ở phía trước một cửa sập nhỏ ở giữa thân xe mở ra khoang chở quân. Súng có thể di chuyển qua 360 độ và có thể nâng lên một góc 90 độ. Hai cửa sập 2 bên và một cửa sau lớn giúp tiếp cận khoang chở quân. Lịch sử chiến đấu. Type 63 đã được Quân đội Nhân dân Việt Nam sử dụng trong Chiến tranh Việt Nam với lần đầu tiên tham chiến vào tháng 12/1971 ở chiến dịch Cánh đồng Chum trong đội hình Tiểu đoàn xe tăng 195A. Trong quá trình chiến đấu, nhận thấy khẩu đại liên 12,7mm tuy có hỏa lực khá tốt nhưng hạn chế góc tà, do đó Quân giới Việt Nam đã lắp thêm 1 khẩu đại liên 7,62mm ở mũi trước xe để tăng thêm hỏa lực, hai bên thành xe được mở thêm nhiều cửa nhỏ để bộ binh ngồi trên xe có thể sử dụng được súng AK và ném lựu đạn ra ngoài. Type 63 cũng đã được Quân đội Nhân dân Việt Nam và Trung Quốc sử dụng trong Chiến tranh biên giới VIệt - Trung. Trong cuộc chiến này, nó tỏ ra rất có giá trị vì khả năng bảo vệ và cơ động của nó. Quân đội Zaire đã sử dụng nó trong Nội chiến Angola, cũng như quân đội Tanzania đã sử dụng loại xe này trong Chiến tranh Uganda–Tanzania. Trong Chiến tranh Iran-Iraq, Trung Quốc đã xuất khẩu số lượng Type 63 sang Iraq và Iran. Những phương tiện này đã được sử dụng rộng rãi trong Chiến tranh vùng Vịnh và cuộc xâm lược Iraq năm 2003. Lực lượng Peshmerga đã sử dụng ít nhất một chiếc Type 63 để chống lại Nhà nước Hồi giáo tự xưng IS. Các nước sử dụng. -Dùng để chống lại lực lượng khủng bố IS – 80–100 Type 531 chiếc đang phục vụ trong quân đội Pakistan. – 30 chiếc được chuyển giao vào năm 1981. 8 chiếc vẫn đang hoạt động – Khoảng 2,400 chiếc Type 63 và Type 63C đang hoạt động - 150 chiếc YW-531H đang hoạt động. – 50 chiếc được chuyển giao năm 1981. Đã từng sử dụng. – 103 được chuyển giao trong giai đoạn 1963–1974 - 650 được chuyển giao trong giai đoạn 1982–1988. – 12 chiếc được chuyển giao vào năm 1976 Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. LTTE – 1 chiếc tịch thu từ quân đội Sri Lanka và chuyển đổi thành xe tăng hạng nhẹ với tháp pháo Alvis Saladin. Bị chiếm lại bởi quân đội Sri Lanka vào năm 2009. Chỉ dùng với mục đích đánh giá. - Sử dụng một chiếc Type 63 do Quân lực Việt Nam Cộng hòa tịch thu từ Quân Giải phóng miền Nam năm 1972 và được chuyển giao cùng năm để đánh giá tính năng. Hiện tại chiếc xe này được trưng bày tại bảo tàng Puckapunyal.
Lutjanus octolineatus là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1828. Ban đầu, "L. octolineatus" chỉ được xem là một đồng nghĩa của "Lutjanus bengalensis", nhưng đã được công nhận là một loài hợp lệ vào năm 2016. Từ định danh được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "octo" (“tám”) và "lineatus" (“có sọc”), hàm ý đề cập đến 4 sọc ngang màu xanh óng ở mỗi bên thân của loài cá này, tổng cộng là 8 sọc. Phân bố và môi trường sống. "L. octolineatus" có phân bố giới hạn ở Tây Ấn Độ Dương, được ghi nhận qua các mẫu vật thu thập tại Nam Phi (cụ thể là tỉnh KwaZulu-Natal), Mauritius, Seychelles, bãi ngầm Saya de Malha và Maldives; ngoài ra, những bức ảnh của loài này còn chụp tại Mozambique, Madagascar và Réunion. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. octolineatus" là 21 cm. Thân trên màu vàng tươi, thân dưới màu trắng; bụng có khi hơi ửng đỏ (thường là sau khi chết). Thân trên có 4 sọc màu xanh lam óng viền đen. Vây ngực và vây bụng trắng, các vây còn lại vàng (nhạt màu hơn ở gần rìa đối với vây lưng mềm và vây hậu môn). Mống mắt màu vàng. Số gai ở vây lưng: 12; Số tia vây ở vây lưng: 12‒13; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 16‒17; Số vảy đường bên: 47‒50. Phức hợp cá hồng vàng sọc xanh bao gồm các loài sau: "Lutjanus bengalensis", "Lutjanus coeruleolineatus", "Lutjanus kasmira", "Lutjanus notatus" và "Lutjanus quinquelineatus", sau đó mới thêm vào 2 loài nữa là "Lutjanus sapphirolineatus" và "L. octolineatus". Phân tích tiểu đơn vị cytochrome c oxidase I của ty thể giúp xác định tính hợp lệ của từng loài trong phức hợp này. "L. octolineatus" là loài chị em gần nhất với "L. bengalensis". "L. octolineatus" có số lượng gai vây lưng là 12, không có sọc xanh ở phần trên của nắp mang (tức sọc xanh thứ ba bắt đầu từ ngay rìa sau nắp mang), có 1 hoặc 2 hàng vảy má ngay dưới ổ mắt; ngược lại, "L. bengalensis" chỉ có 11 gai vây lưng, có sọc xanh ở phần trên của nắp mang (tức sọc xanh thứ ba bắt đầu từ trước rìa nắp mang), và không có vảy má dưới mắt. So với "L. sapphirolineatus", sọc xanh thứ ba bắt đầu từ rìa trên ngay sau của mắt kéo dài qua phần trên của nắp mang.
Rhodesia tại Thế vận hội Mùa hè 1928 Sau khi thuộc địa Nam Rhodesia của Anh nộp đơn lên Ủy ban Olympic Quốc tế, nước này giành quyền tranh tài với tư cách một quốc gia độc lập tại Thế vận hội Mùa hè 1928 ở thành phố Amsterdam, Hà Lan. Cùng với Malta, Nam Rhodesia là một trong hai thuộc địa vương thất của Vương quốc Anh được phép tham gia một cách độc lập. Dù mang tên Nam Rhodesia vào thời điểm đó, họ lại thi đấu dưới tên Rhodesia. Hai vận động viên đến từ Nam Rhodesia đã được lựa chọn để thi đấu trong các trận đấu năm 1928, đều ở môn Quyền Anh; Cecil Bissett ở hạng nhẹ và Leonard Hall ở hạng bán trung. Đây là số vận động viên ít nhất từng được Rhodesia cử đi tham dự Thế vận hội Mùa hè và kể từ Thế vận hội Mùa hè 1980 với tên gọi Zimbabwe. Hai vận động viên Quyền Anh đại diện Rhodesia tại Thế vận hội 1928, đó cũng là lần duy nhất trong sự nghiệp của họ. Bissett được đặc cách qua vòng đầu tiên vào ngày 7 tháng 8, trong khi Hall đánh bại William Walther của Đức bằng hình thức cho điểm theo quyết định. Vòng thứ hai diễn ra vào ngày hôm sau, khi cả hai tay đấm Rhodesia đều thi đấu. Hall bị loại khỏi giải đấu bởi Usuda Kintarō của Nhật Bản, trong khi Bissett đi tiếp sau khi thắng trận đầu trước Carlos Orellana của México. Ở tứ kết Quyền Anh hạng nhẹ ngày 9 tháng 8, Bissett bị Carlo Orlandi của Ý đánh bại. Chung cuộc, Cecil Bissett kết thúc với vị trí đồng hạng năm tại hạng nhẹ Quyền Anh, trong khi Leonard Hall đứng đồng hạng chín tại hạng bán trung.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Hydrox là một loại bánh quy kẹp sô cô la do Leaf Brands sở hữu. Nó ra mắt tại Hoa Kỳ vào năm 1908 và được sản xuất bởi Sunshine Biscuits trong hơn 90 năm. Hydrox phần lớn đã bị ngừng sản xuất vào năm 1999, ba năm sau khi Sunshine được Keebler mua lại, công ty này sau đó được Kellogg's mua lại. Tháng 9 năm 2015, sản phẩm được Leaf Brands giới thiệu. Oreo được tạo ra vào năm 1912 để nhái Hydrox. Oreo cuối cùng đã làm lu mờ Hydrox về mức độ phổ biến, dẫn đến việc bánh quy Hydrox được coi là một thương hiệu nhái lại của Oreo. So với Oreo, bánh quy Hydrox có nhân ít ngọt hơn và vỏ bánh giòn hơn, được cho là ít sữa hơn. Năm 1908, sự sáng tạo của bánh quy được lấy cảm hứng từ "sự tinh khiết", với cái tên bắt nguồn từ các nguyên tố hydro và oxy trong phân tử nước. Sunshine Biscuits được Keebler mua vào năm 1996, và vào năm 1999, Keebler đã thay thế Hydrox bằng một sản phẩm tương tự nhưng được cải tiến có tên là "Droxies". Keebler được Kellogg's mua lại vào năm 2001, và Kellogg's đã loại bỏ Droxies khỏi thị trường vào năm 2003. Kellogg's sau đó đã tiếp thị một chiếc bánh quy sandwich sô cô la tương tự dưới thương hiệu Famous Amos, cùng với bánh quy sandwich của các hương vị khác, nhưng cũng ngừng sản phẩm này. Nhân kỷ niệm 100 năm bánh quy, Kellogg's đã tiếp tục phân phối Hydrox dưới nhãn Sunshine vào cuối tháng 8 năm 2008 để phản hồi trực tiếp 1.300 cuộc gọi điện thoại từ người hâm mộ cũng như một bản kiến nghị trực tuyến với 1.000 chữ ký, một trang web của người hâm mộ Hydrox với bài luận "Những người không tuân thủ không ăn bánh Oreos" và các bánh quy đã có sẵn trên toàn quốc trong một thời gian giới hạn và chưa đầy một năm sau Kellogg's đã xóa Hydrox khỏi trang web của họ. Nhượng quyền kem Carvel đã bán hàng kem được sản xuất bằng vụn bánh quy Hydrox cho đến năm 2012. Carvel đã sử dụng trạng thái hoàn toàn kosher của cookie làm điểm bán hàng, bởi vì công thức Oreo ban đầu sử dụng mỡ lợn. Các bánh quy không được đề cập cụ thể theo tên trên trang web Carvel, nhưng chúng được xác định là "hydrox" (chữ thường "h") trên áp phích tại cửa hàng. Carvel hiện đang sử dụng bánh Oreo trong các mặt hàng kem của mình. Vào năm 2014, Leaf Brands đã đăng ký nhãn hiệu "Hydrox", nhãn hiệu này đã bị chủ sở hữu cũ Kellogg's từ bỏ. Leaf bắt đầu sản xuất Hydrox vào ngày 4 tháng 9 năm 2015, tại cơ sở của công ty ở Vernon, California. Vào năm 2017, công thức đã được thay đổi để loại bỏ hương vị nhân tạo đã được sử dụng trong 50 năm và công ty đã đạt được chứng nhận không biến đổi gen. Leaf Brands đã đệ đơn khiếu nại lên Ủy ban Thương mại Liên bang Hoa Kỳ vào năm 2018 kiện Mondelez International, nhà sản xuất bánh quy Oreo, vì đã giấu bánh Hydrox trên các kệ hàng.
Trong âm nhạc, medley là một đoạn nhạc được sáng tác từ các phần của các bản nhạc khác được chơi lần lượt, đôi khi chồng chéo lên nhau. Chúng phổ biến trong âm nhạc đại chúng, và hầu hết medley là bài hát chứ không phải là bản nhạc trình diễn bằng nhạc khí. Một phiên bản hát lại kết hợp các yếu tố của nhiều bài hát có sẵn là một "cover medley". Medley là hình thức mở màn phổ biến nhất cho các tác phẩm sân khấu âm nhạc. Trong âm nhạc Latinh, các bản medley được gọi là potpourrí hoặc mosaico; sau này được phổ biến bởi các nghệ sĩ như Roberto Faz và Billo Frómeta, và phổ biến ở các dòng nhạc như bolero, guaracha, merengue hoặc conga.
Abu'l Qasim () là sultan của Vương quốc Hồi giáo Darfur từ năm 1739 đến năm 1752. Abu'l Qasim thuộc hoàng tộc Keira, là con trai thứ hai của vua Ahmad Bakr. Sau cái chết của cha mình vào năm 1722, cùng với những người anh em khác, ông bắt đầu âm mưu chống lại người anh cả sultan Muhammad Dawra. Sau khi Dawra bị chính con trai mình Umar Lel lật đổ vào năm 1730, tham vọng của Abu'l-Qasim ngày càng gia tăng. Ông dựng trại ở Kordofan, rồi kêu gọi các thị tộc trong vùng nổi dậy chống lại quốc vương mới. Cuối cùng, Umar Lel bị đánh bại và xử tử năm 1739. Abu'l-Qasim trở thành người cai trị mới của vương quốc. Abu'l-Qasim nhanh chóng nhận ra sự hiệu quả trong chính sách của những người tiền nhiệm. Cụ thể, điều này bao gồm việc hạn chế quyền lực tộc trưởng của các thị tộc cùng ảnh hưởng của quân đội. Do đó, ông tiếp tục chính sách này, thực hiện các cuộc đàn áp và tịch biên gia sản. Năm 1741-1742, ông xây dựng pháo đài Khor-Tandalf trên cao nguyên Marra. Đồng thời, vị sultan tiếp tục tiến hành các chiến dịch quân sự. Trong trận chiến gần Ril, ông đã đánh bại thủ lĩnh Kordofan Musabat và buộc ông này quy phục. Sau đó, ông khôi phục quyền lực đối với các quốc gia chư hầu khác đã giành lại độc lập trong thập kỷ 1730. Năm 1752, Abu'l-Qasim tuyên chiến với Vương quốc Hồi giáo Wadai. Vào thời điểm này, một âm mưu chống lại ông đã bắt đầu - hầu hết quân đội rời bỏ quốc vương của họ, quay trở lại Darfur, nơi họ tuyên bố anh trai của Qasim Muhammad Tayrab là người cai trị mới. Qasim cố gắng giành lại ngai vàng, nhưng sau khi tiến vào Darfur nhanh chóng bị đánh bại và hành quyết.
12 Finger Dan (sinh năm 1978 tại Bucharest, România) là một DJ và nhà sản xuất âm nhạc người Đức gốc Romania đến từ Hamburg, Đức. Lớn lên ở Bucharest, România, được đặt tên là Dan Rosca, năm 1983 chuyển đến Hamburg cùng gia đình. Vào cuối những năm 1980, lúc 10 tuổi lần đầu tiên anh tiếp xúc với văn hóa hip-hop. Âm nhạc thời đó của EPMD, Biz Markie, N.W.A., Public Enemy và Eric B. Rakim đã có tác động rất lớn đến anh ấy. Năm 1992, Rosca viết những dòng rap đầu tiên của mình bằng tiếng Anh với bút danh là Hellrosa, trước khi gia nhập "Enemy-Crew" (sau này là Da Enemyz) một năm sau, một nhóm hip-hop được thành lập từ nhóm bạn của anh. Khi Rosca biết nhóm Sunz of Man của Hoa Kỳ cũng tổ chức một MC tên là Hellraza, Rosca đã đổi nghệ danh của mình thành "Soulkrates". Đầu năm 1995, anh khám phá ra công việc DJ và sản xuất các băng từ đầu tiên của mình. Một năm sau, Rosca học B-Base, các , trong một hội thảo ở trung tâm thanh niên ở Hamburg-Stellingen. B-Base đã sản xuất một số bài hát của Da Enemyz và đó là cách Rosca tham gia sản xuất âm nhạc nhờ sự hỗ trợ của anh. Năm 1999, Rosca kết thúc sự nghiệp rapper và từ đó chỉ hoạt động với tư cách là DJ và nhà sản xuất âm nhạc. Đầu năm 2000, anh lại đổi nghệ danh thành First Dan, trước khi lấy nghệ danh "12 Finger Dan" vào năm 2003. Tháng 2 năm 2005, B-Base và Rosca thành lập nhóm DJ và nhà sản xuất "Soulbrotha", chỉ xử lý Soul, Funk và Boom-Bap-Hip-Hop. Bản phát hành đĩa nhựa đầu tiên ra mắt vào năm 2009 với tác phẩm LP "Collector’s Item", có sự góp mặt của các nghệ sĩ hip-hop như DJ Premier, Craig G, Sadat X, Kev Brown và nhiều nghệ sĩ hip-hop khác. Tiếp theo là "EP" "Connexion" vào năm 2011 và "That's It" "EP" vào 2012 cùng với P!Jay , cũng như một đĩa đơn năm 2014, đồng thời hợp tác với P!Jay và thương hiệu quần áo Kingdrips đến từ Hamburg. Kể từ năm 2010, Rosca đã sản xuất chương trình radio "Backspin FM" từ Tạp chí Backspin Hip Hop cùng với Niko Hüls, giám đốc điều hành của Backspin. Anh cũng từng là biên tập viên tự do tại Backspin từ năm 2008 đến năm 2013. Rosca cũng đã làm kỹ sư âm thanh trong nhiều năm và đã đảm nhận một số dự án của các nghệ sĩ hip-hop như Craig G, El Da Sensei, DJ Koss, Billy Danze (M.O.P.), Beneficence, Masta Ace hoặc là Edo G produziert. Phong cách âm nhạc của Rosca chịu ảnh hưởng của Soul và Funk của những năm 1970. Các sản phẩm của anh hoàn toàn dựa trên mẫu, có thể được phân loại là Boom-Bap-Hip-Hop. Một số tác phẩm u sầu của Rosca cũng có thể được nghe thấy trong các album của rapper Albino. Anh thích sản xuất với SP1200 của E-MU hơn. Với tư cách là một DJ, anh hoạt động tích cực trong lĩnh vực bàn xoay và đã tham gia vào một số cuộc chiến DJ trong khu vực.
Lutjanus bengalensis là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1790. Từ định danh được đặt theo tên gọi của khu vực Bengal, nơi mà mẫu định danh của loài cá này được thu thập (–"ensis" trong tiếng Latinh là hậu tố biểu thị nơi chốn). Tình trạng phân loại. "Lutjanus octolineatus" ban đầu được xem là một đồng nghĩa của "L. bengalensis", nhưng đã được công nhận là một loài hợp lệ vào năm 2016; cũng trong nghiên cứu này, một loài mới được mô tả là "Lutjanus sapphirolineatus", vốn trước đây được cho là "L. bengalensis". Phân bố và môi trường sống. "L. bengalensis" có phân bố rộng rãi, từ Ấn Độ Dương đến Tây Thái Bình Dương. Dựa vào những mẫu vật thu thập đã được kiểm tra, "L. bengalensis" được xác nhận xuất hiện tại Nam Phi (giới hạn trong KwaZulu-Natal), Seychelles, Indonesia, Malaysia, Philippines và miền nam Nhật Bản (xa về phía bắc đến vùng Kantō; gồm cả quần đảo Ryukyu); các bức ảnh chụp cũng cho thấy loài này tại Mozambique, Madagascar, Kenya, cụm đảo Zanzibar, bãi ngầm Saya de Malha, quần đảo Similan, đảo Đài Loan và bờ nam Trung Quốc. "L. sapphirolineatus" được mô tả sau này có phân bố ở đảo Socotra, Oman và Somalia, mở rộng lên vịnh Ba Tư và nhiều khả năng là cả phía nam Biển Đỏ. Do đó, những ghi chép về sự phân bố của "L. bengalensis" từ vùng Trung Đông rất có thể đã bị nhầm lẫn với "L. sapphirolineatus". Một bức ảnh chụp một đàn cá hồng màu vàng sọc xanh ở quần đảo Raja Ampat, nằm trong nghiên cứu của Allen và Erdmann (2012) được gán danh pháp "Lutjanus kasmira", tuy nhiên chúng không có đặc điểm như sọc xám (hoặc phớt đỏ) trên bụng và không có tia vây ngực trên sẫm màu (đặc trưng của "L. kasmira") nên có thể đó là ghi nhận cực đông của "L. bengalensis". "L. bengalensis" sống tập trung gần các rạn san hô và rạn đá ngầm, được quan sát ở độ sâu khoảng 10–30 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. bengalensis" là 30 cm. Thân trên màu vàng tươi, thân dưới màu trắng. Bụng đôi khi ánh đỏ, thường chết sau khi chết. Thân trên có 4 sọc màu xanh lam óng viền đen. Vây ngực và vây bụng trắng, các vây còn lại vàng. Mống mắt cũng vàng. Số gai ở vây lưng: 11; Số tia vây ở vây lưng: 13‒14; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 16‒17; Số vảy đường bên: 47‒50. Phức hợp cá hồng vàng sọc xanh bao gồm các loài sau: "L. bengalensis", "Lutjanus coeruleolineatus", "Lutjanus kasmira", "Lutjanus notatus" và "Lutjanus quinquelineatus", sau đó mới thêm vào 2 loài nữa là "L. sapphirolineatus" và "L. octolineatus". Phân tích tiểu đơn vị cytochrome c oxidase I của ty thể giúp xác định tính hợp lệ của từng loài trong phức hợp này. "L. bengalensis" là loài chị em gần nhất với "L. octolineatus". "L. bengalensis" chỉ có 11 gai vây lưng, có sọc xanh ở phần trên của nắp mang (tức sọc xanh thứ ba bắt đầu từ trước rìa nắp mang), và không có vảy má dưới mắt; trong khi đó, "L. octolineatus" có đến 12 gai vây lưng, không có sọc xanh ở phần trên nắp mang và có 1‒2 hàng vảy má ngay dưới ổ mắt. "L. bengalensis" thường hợp thành những nhóm nhỏ bơi xung quanh mỏm đá và cụm san hô vào ban ngày. Thức ăn của chúng là cá nhỏ hơn và động vật giáp xác.
Rai Sport HD là kênh truyền hình chuyên về thể thao của Ý, được lên sóng vào ngày 1 tháng 2 năm 1999 bởi mạng truyền hình RAI. Kênh phát sóng về các sự kiện thể thao Ý và quốc tế trên truyền hình số mặt đất, ở vị trí kênh 58 tại "Rai Mux A" từ HDTV. Nó cũng có sẵn trên Sky Italia. Ngày 18 tháng 5 năm 2010, Rai Sport 2, kênh chị em, được thành lập. Tuy nhiên, kênh đã ngừng phát sóng vào ngày 5 tháng 2 năm 2017. Rai Sport + HD lên sóng vào ngày 14 tháng 9 năm 2015, làm sống lại thương hiệu Rai Sport + đã được sử dụng từ năm 2009 đến 2010. Một số chương trình bao gồm:
Sky Max là một kênh truyền hình trả phí của Vương quốc Anh. Kênh được lên sóng vào ngày 1 tháng 9 năm 2021, cùng với Sky Showcase. Kênh được quản lý và hoạt động bởi Sky Group, một bộ phận của công ty truyền thông Comcast. Kênh đã được công bố vào ngày 28 tháng 7 năm 2021 để thay thế cho Sky One, phát sóng đã gần 40 năm. Nó phát sóng các chương trình giải trí và chính kịch được chiếu trước đây trên Sky One - phần lớn là hài kịch, được chuyển sang Sky Comedy. Một phiên bản ở Ý của Sky Max, được gọi là Sky Serie được lên sóng vào ngày 1 tháng 7 năm 2021 với nhiều chương trình khác nhau. Chương trình đang phát sóng. Sky Max phát sóng nhiều bộ phim chính kịch, hài kịch và phim bộ không có kịch bản, cả trên truyền hình trực tiếp và theo yêu cầu. Chương trình được mua lại.
Ủy ban thôn dân Ủy ban thôn dân (), viết tắt là "cunweihui" trong tiếng Trung, còn được dịch là ủy ban thôn, là một tổ chức quần chúng tự trị cấp cơ sở dùng để tự quản, tự giáo dục và tự phục vụ dành cho dân làng ở Trung Quốc đại lục. Tổ chức này được hình thành thông qua các cuộc bầu cử dân chủ, quyết sách dân chủ, quản lý dân chủ và giám sát dân chủ. Nó dựa trên Luật Tổ chức Ủy ban nông thôn của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ủy ban thôn dân trước đây được gọi là đại đội sản xuất, và là một bộ phận quan trọng trong hệ thống công xã nhân dân. Ủy ban thôn dân chịu trách nhiệm và báo cáo trước Hội nghị thôn dân hoặc Hội nghị đại biểu thôn dân. Và ủy ban này có từ 3 đến 7 thành viên, bao gồm chủ nhiệm, phó chủ nhiệm và các ủy viên. Địa vị của ủy ban thôn dân tương đương với ủy ban cư dân ở các thành phố, cả hai đều không thuộc cơ quan nhà nước. Tháng 2 năm 1980, ủy ban thôn dân đầu tiên ở Trung Quốc đại lục được thành lập tại thôn Hợp Trại, trấn Tam Xá, quận Nghi Châu, địa cấp thị Hà Trì, khu tự trị dân tộc Choang Quảng Tây.
Tiếng Khương, còn được gọi là Rma (尔玛) hoặc Rme bởi các người nói ngôn ngữ này, là một cụm ngôn ngữ Hán-Tạng của nhóm ngôn ngữ Khương nói bởi khoảng 140.000 người ở phía Trung Bắc của tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc. Tiếng Khương bao gồm: Vào năm 2017, chữ Rma, phát minh ra bởi Nguy Cửu Kiều (), đã hoàn thiện chính thức và chấp nhận bởi nhiều người Khương là hệ thống chữ viết chính thức đầu tiên cho ngôn ngữ của họ. Không có thông tin được công bố liên quan đến liệu chữ viết này tương thích cho cả hai tiếng Khương Bắc và tiếng Khương Nam hoặc nó chỉ tương thích cho một trong hai ngôn ngữ. Hệ chữ viết này cũng đã được đưa ra một đề xuất sơ bộ để mã hóa nó thành Bộ ký tự chung của Unicode. Sims (2017) tái tạo thanh điệu cho tiếng Rma nguyên thủy (gọi cách khác là tiếng Khương nguyên thủy), đề xuất rằng sự thiếu thanh điệu trong tiếng Khương Bắc là do sự ảnh hưởng của tiếng Tạng. Thanh cao và thanh thấp được tái tạo cho tiếng Rma nguyên thủy, và cho tiếng Phổ Mễ nguyên thủy.
Abduvohid Nematov (sinh ngày 20 tháng 3 năm 2001) là một cầu thủ bóng đá người Uzbekistan hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ Nasaf tại Giải bóng đá ngoại hạng Uzbekistan và Đội tuyển bóng đá quốc gia Uzbekistan. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Nematov ra mắt quốc tế cho Uzbekistan vào ngày 3 tháng 9 năm 2020, trong trận đấu giao hữu gặp Tajikistan. Trận đấu đó kết thúc với tỷ số 2-1 nghiêng về Uzbekistan. "Tính đến 17 tháng 11 năm 2020"
Siam Yapp (; sinh ngày 27 tháng 5 năm 2004) là một cầu thủ bóng đá mang 2 dòng máu Thái Lan - Anh hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền đạo hoặc tiền vệ cánh cho câu lạc bộ Police Tero tại Thai League 1. Sự nghiệp thi đấu. Là một cầu thủ trẻ, Yapp gia nhập Trường Quốc tế Anh Quốc, Phuket ở Thái Lan. Trước mùa giải 2022, anh gia nhập câu lạc bộ Police Tero F.C. tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Thái Lan. Ngày 9 tháng 4 năm 2022, anh ra mắt cho đội bóng trong trận thua 1–4 trước Bangkok United. FC Bayern Munchen U19 World Squad 2022. Yapp có thể đại diện cho Anh trên đấu trường quốc tế. Năm 2019, Yapp đại diện cho đội tuyển U-15 Thái Lan tại Giải vô địch bóng đá U-15 Đông Nam Á 2019, và đã chơi 2 trận trong suốt cả giải đấu.
Davaadelger Oktyabri (sinh ngày 5 tháng 6 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá người Mông Cổ hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cho câu lạc bộ Deren FC tại Giải bóng đá ngoại hạng quốc gia Mông Cổ và Đội tuyển bóng đá quốc gia Mông Cổ. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Oktyabri đại diện cho Mông Cổ ở các cấp độ trẻ tại các giải Vòng loại giải vô địch bóng đá U-16 châu Á 2016, Vòng loại giải vô địch bóng đá U-19 châu Á 2018, và Vòng loại Cúp bóng đá U-23 châu Á 2022. Anh ra mắt quốc tế cho đội tuyển quốc gia nước này vào ngày 7 tháng 6 năm 2021, trong chiến thắng 1–0 trước Kyrgyzstan tại Vòng loại giải vô địch bóng đá thế giới 2022. "Tính đến 7 tháng 6 năm 2021"
Joelinton Cássio Apolinário de Lira (sinh ngày 14 tháng 8 năm 1996) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Brasil thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Premier League Newcastle United và đội tuyển quốc gia Brasil. Bắt đầu sự nghiệp của mình với Sport Recife , Joelinton gia nhập Hoffenheim vào năm 2015, và được cho Rapid Wien mượn trong hai năm kể từ năm 2016, trước khi gia nhập Newcastle United vào năm 2019, nơi anh được chuyển đổi từ một tiền đạo sang một tiền vệ dưới sự quản lý của Eddie Howe . Anh ấy cũng đã được khoác áo đội tuyển quốc gia dưới 17 tuổi U-17 Brazil và ra mắt đội chuyên nghiệp vào năm 2023. "Tính đến ngày 18 tháng 5 năm 2023" "Tính đến ngày 21 tháng 11 năm 2023" "Bàn thắng và kết quả của Brasil được để trước."
911 (nhóm nhạc Anh) 911 là một nhóm nhạc nam người Anh gồm Lee Brennan, Jimmy Constable và Simon "Spike" Dawbarn. Nhóm được thành lập tại Glasgow vào năm 1995 và ra mắt đĩa đơn đầu tay "Night to Remember" vào tháng 5 năm 1996. Sau đó, họ phát hành album đầu tay "The Journey" vào tháng 3 năm 1997, đã được chứng nhận Vàng bởi BPI vào tháng 11 năm 1997. 911 phát hành thêm hai album được chứng nhận Bạc, "Moving On" và "There It Is", vào năm 1998 và 1999, liên tiếp. "There It Is" cũng là đĩa đơn quán quân duy nhất của họtại Vương quốc Anh, bản cover "A Little Bit More", đứng đầu UK Singles Chart vào tháng 1 năm 1999. Trong 5 năm bên nhau, 911 đã góp 10 đĩa đơn trong top 10 của Vương quốc Anh. Họ đã bán được 10 triệu đĩa đơn và 6 triệu album trên khắp thế giới, và trở nên phổ biến ở khu vực Đông Nam Á, nơi hai album đầu tiên của họ đạt vị trí thứ nhất. Họ chia tách nhau vào cuối năm 1999. Tháng 10 năm 2012, có thông báo rằng 911, cùng với Atomic Kitten, Liberty X, B*Witched, Five và Honeyz sẽ quay trở lại cho bộ phim tài liệu thực tế trên kênh ITV2, có tên là "The Big Reunion" vào tháng 1 năm 2013. Do được đánh giá tích cực, các nhóm đã thực hiện một chuyến tham quan vòng quanh Vương quốc Anh và Ireland. Album trở lại của họ "I(The Hits and More)" được phát hành vào ngày 8 tháng 9 năm 2013, cùng với đĩa đơn trở lại "2 Hearts 1 Love". Vào đầu năm 2014, 911 đã tổ chức chuyến lưu diễn tại Vương quốc Anh của riêng họ - The Illuminate: The Hits and More Tour. Vũ công Jimmy Constable và Simon "Spike" Dawbarn được giới thiệu với nhau vào đầu những năm 1990 bởi một vũ công khác tên là Clive. Không lâu sau, Constable và Dawbarn đều được chọn làm vũ công trong chương trình ca nhạc đêm khuya trên kênh ITV, "The Hit Man and Her". Năm 1995, sau khi chứng kiến ​​Jason Orange thành công, người từng là vũ công trong chương trình, đã tham gia nhóm nhạc nam Take That (và cũng trở nên nổi tiếng hơn so với các tiết mục mà họ tham gia khiêu vũ), Constable và Dawbarn quyết định thành lập một nhóm nhạc của riêng họ. Tại đài phát thanh CFM Radio của Carlisle, họ đã bắt gặp Steve Gilmour, người trước đây đã quản lý PJ Duncan và Boyzone, và yêu cầu anh ấy trở thành người quản lý của họ, quản lý một vài tháng sau đó. Gilmour ban đầu từ chối họ, nhưng Constable và Dawbarn tiếp tục thu hút ngày càng nhiều người hâm mộ theo thời gian. Mỗi khi con đường của họ giao nhau, Constable sẽ cho Gilmour xem thư hâm mộ mà họ nhận được và họ cũng là một trong bảy tiết mục được đặt trước tại Trung tâm Sands ở Carlisle, một lần nữa cho CFM. Gilmour cuối cùng đã bị thuyết phục và anh ấy quyết định quản lý họ nhưng họ đang thiếu ca sĩ. Lee Brennan, từng là một fan hâm mộ của Dawbarn và Constable trong The Hit Man and Her, đã được tuyển dụng theo lời giới thiệu của Gilmour. Sau khi chuyển đến căn hộ ba phòng ngủ của Gilmour ở phía nam của Glasgow, 911 bắt đầu một chuyến lưu diễn quy mô lớn tới các trường học và câu lạc bộ U-18 trên khắp Vương quốc Anh nhằm xây dựng đội quân thanh thiếu niên theo dõi ngày càng đông đảo của họ và nhanh chóng trở thành mục tiêu yêu thích của đám đông trên các buổi biểu diễn đường phố vào mùa hè năm 1995. Despite their immense popularity, they were turned down by every record company they turned to. Sau khi không thể đạt được một hợp đồng thu âm lớn, 911 và nhóm quản lý Backlash của họ đã quyết định thành lập hãng thu âm của riêng họ, Ginga Records, với sự tài trợ của doanh nhân Frank Shapiro. 1996–1999: Thành công vang dội. Tháng 4 năm 1996, họ đã phát hành đĩa đơn đầu tay, bản cover "Night to Remember" của Shalamar, và nó đã lọt vào bảng xếp hạng UK Singles Chart ở vị trí thứ 38. Tháng 7, đĩa đơn thứ hai của họ "Love Sensation", sau đó được giới thiệu trong bộ phim live-action năm 1997 ", thậm chí còn được xếp hạng cao hơn, ở vị trí thứ 21. Thành công của hai đĩa đơn được phát hành độc lập này đã tạo ra một cuộc chiến đấu thầu giữa các hãng thu âm lớn và vào tháng 9 năm 1996, 911 được đăng ký bởi Richard Branson Virgin Records với hợp đồng 4 album trị giá 3,5 triệu bảng Anh. 911 đã giành chiến thắng trong 'Search for the Next Big Thing' của GMTV và được bình chọn là 'Người mới xuất sắc thứ hai' sau Spice Girls trong "Smash Hits". 911 lần đầu tiên lọt vào top 10 vào năm 1996 với "Don't Make Me Wait", đạt vị trí thứ 10. Tiếp theo là 9 bản hit liên tiếp lọt vào top 10 của Vương quốc Anh, bao gồm "Bodyshakin'" (đã trở thành bài hát đặc sắc của họ); "Private Number" và bài hát đứng đầu bảng xếp hạng Vương quốc Anh "A Little Bit More". Trong thời gian này, 911 đã phát hành ba album phòng thu, "The Journey" (1997), "Moving On" (1998) và "There It Is" (1999), tất cả đều lọt vào top 20 trên bảng xếp hjang UK Albums Chart. Họ cũng đã bán hết vé của 35 suất chiếu chỉ trong 30 phút cho chuyến lưu diễn đầu tiên của mình. Tại Malaysia, The Journey đã đứng đầu trong 20 tuần và đĩa đơn nào của họ cũng đứng đầu. Tuy nhiên, sau một lịch trình dày đặc, ban nhạc bắt đầu tan rã, với việc Constable sa vào chứng nghiện rượu (trong một lần xuất hiện trên "SMTV Live" với trạng thái say xỉn), Dawbarn bắt đầu mắc chứng sợ khoảng trống và Brennan, là người ghim chặt và ca sĩ chính của ban nhạc, bắt đầu ngày càng cảm thấy bất an về hình ảnh và ngoại hình của mình. Vào cuối năm 1999, họ phát hành một album thành công nhất, "The Greatest Hits and a Little Bit More", bao gồm (vào thời điểm đó) đĩa đơn cuối cùng của họ "Wonderland" và nhóm đã chia tách. Trên "The Big Reunion", Dawbarn nói: "Chúng tôi biết rằng mình đã đạt đến đỉnh cao và chúng tôi gần như đang ở giai đoạn suy thoái nhỏ đó và chúng tôi nghĩ, 'Tốt nhất là đứng đầu.'" Constable cũng được hai người kia cho biết rằng anh ấy sẽ là người thông báo trực tiếp tin tức về việc họ chia tay trong chương trình của Chris Moyles trên Radio 1. Trong một cuộc phỏng vấn năm 2005 với "The Guardian", Constable nói: "Tôi không có thời gian để suy nghĩ về điều đó. Tôi đã nghẹn ngào khi nói điều đó, sau đó chúng tôi bước ra khỏi đài phát thanh. 1 và hai người kia đến quán rượu. Tôi lên xe và đi và tôi không hề gặp họ trong 2 năm." 2008: Cuộc hội ngộ đầu tiên. Năm 2008, 911 đã cải tổ cho chuyến lưu diễn hộp đêm ở Vương quốc Anh và Cộng hòa Ireland, biểu diễn những bản hit nổi tiếng nhất của họ, đồng thời cũng đã biểu diễn tại một số hộp đêm và sự kiện của trường đại học, và họ đã chiêu đãi đám đông trước cuộc đụng độ của Bradford Bulls với Leeds Rhinos vào ngày 23 tháng 5 năm 2008. Họ đã tham gia "Pop Goes the Band" của Living; nơi họ đến với nhau để quay trở lại con đường ban nhạc nam của mình, dẫn đến buổi biểu diễn trực tiếp "Bodyshakin'". 2012: Cuộc hội ngộ thứ hai. 911 quay trở lại vào năm 2012, cùng với Atomic Kitten, Liberty X, B*Witched, Five và Honeyz, sẽ quay trở lại cho bộ phim tài liệu thực tế trên kênh ITV2, có tên là "The Big Reunion". Chương trình bắt đầu được phát sóng vào ngày 31 tháng 1 năm 2013 và tập thứ 2 được phát sóng vào ngày 7 tháng 2, có cảnh Lee, Jimmy và Spike nói về khoảng thời gian họ bên nhau và những khó khăn xảy ra khi tham gia một ban nhạc. Sáu ban nhạc đã biểu diễn một buổi hòa nhạc trở lại cháy vé tại Hammersmith Apollo của London vào ngày 26 tháng 2 năm 2013. Tuy nhiên, sau nhu cầu cao về vé cho buổi biểu diễn và The Big Reunion đã đạt được xếp hạng kỷ lục cho ITV2, nó đã được thông báo rằng một chuyến lưu diễn tại Vương quốc Anh sẽ diễn ra từ ngày 3 đến ngày 14 tháng 5 năm 2013. Hai ngày nữa sau đó đã được thêm vào ngày 16 và 17 tháng 5, nâng tổng số chuyến lưu diễn lên 14. Do chuyến lưu diễn cũng nhanh chóng cháy vé, nên đã có thông báo rằng các ban nhạc trong chương trình cũng sẽ tham gia một chuyến lưu diễn tiệc Giáng sinh nhỏ vào tháng 12 năm 2013. Ngày 6 tháng 3, 911 xuất hiện trong chương trình "Daybreak", nơi họ thông báo rằng họ đã thu âm một phiên bản cập nhật hơn của "Bodyshakin'" và cũng đang lên kế hoạch phát hành tài liệu mới. Vào ngày 28 tháng 3, họ xuất hiện trên "This Morning" và xác nhận rằng họ chắc chắn sẽ phát hành một album mới và chuyến lưu diễn vào năm 2014. Brennan nói: "Chúng tôi đang thực hiện một album mới. album, chúng tôi sẽ tự lưu diễn vào năm tới, vì vậy chúng tôi có rất nhiều điều để mong đợi. Hãy cố gắng lên!". Trong chuyến lưu diễn The Big Reunion, đã có thông báo rằng album mới của ban nhạc sẽ có tên là Illuminate. Vào ngày 3 tháng 8, Brennan đã tweet rằng album, "I(The Hits and More)", sẽ được phát hành vào ngày 9 tháng 9 năm 2013 cùng với đĩa đơn trở lại của họ "2 Hearts 1 Love" . Trong một lần xuất hiện khác trên This Morning vào ngày 5 tháng 8, 911 đã nói về sự trở lại âm nhạc của họ và cũng biểu diễn "2 Hearts 1 Love". Ngày 20 tháng 3 năm 2014, có thông báo rằng 911 và các nhóm nhạc nam khác từ series 1 và series 2 của "The Big Reunion", gồm Five, Blue, 3T, A1, Damage và 5th Story, sẽ cùng nhau đi lưu diễn toàn quốc vào tháng 10 năm 2014. 2019–nay: 911 The Reunion và sự hợp tác với Đức Phúc. Ngày 22 tháng 6 năm 2019, 911 quay trở lại khu vực Đông Nam Á với buổi hòa nhạc của họ được gọi là 911 The Reunion ở Kuala Lumpur, Malaysia với một buổi biểu diễn bán cháy vé. Ngày 9 tháng 2 năm 2023, nhóm hợp tác trong một video âm nhạc lần đầu tiên với ca sĩ nước ngoài Đức Phúc, nam ca sĩ trẻ người Việt Nam. Bài hát có tiêu đề là "I do" (tiếng Việt: "Em đồng ý") với 2 phiên bản: tiếng Anh và song ngữ Anh - Việt.
Nguyễn Thái Sơn (cầu thủ bóng đá) Nguyễn Thái Sơn (sinh ngày 13 tháng 7 năm 2003) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam, chơi ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ V.League 1 Đông Á Thanh Hóa và đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam. Sự nghiệp câu lạc bộ. Sinh ra ở Thanh Hóa, Thái Sơn được huấn luyện bởi đội bóng địa phương Đông Á Thanh Hóa. Anh ra mắt chuyên nghiệp cho Đông Á Thanh Hóa vào ngày 4 tháng 11 năm 2022 khi vào sân thay cho Hoàng Đình Tùng ở phút thứ 72, và ghi bàn thắng cuối cùng trong trận hòa 1-1 với Câu lạc bộ bóng đá Hà Nội. Kết thúc mùa giải 2022, Thái Sơn thi đấu 5 trận và ghi được 2 bàn thắng, cùng với đó là đạt huy chương đồng Cúp Quốc gia 2022. Mùa giải 2023, Sơn thường xuyên được thi đấu hơn, thể hiện được vai trò cầm bóng và triển khai lối chơi tốt. Hầu hết được đưa vào sân từ băng ghế dự bị, nhưng đều thi đấu khá tốt và là 1 nhân tố quan trọng trong tương lai của bóng đá xứ Thanh. Sự nghiệp đội tuyển quốc gia. Tháng 4 năm 2023, Thái Sơn được huấn luyện viên Philippe Troussier điền tên vào Đội tuyển bóng đá U-23 quốc gia Việt Nam tham dự Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023. Anh đã ghi một bàn thắng trong trận đấu vòng bảng thứ hai với Singapore. Ngày 18 tháng 6 năm 2023, Thái Sơn lần đầu tiên được triệu tập vào đội tuyển Việt Nam cho trận giao hữu với Syria diễn ra vào ngày 20 tháng 6. Thái Sơn là một cầu thủ đa năng, có thể chơi tốt ở nhiều vị trí tiền vệ hoặc tiền vệ cánh. Anh có thể cân bằng tốt giữa phòng ngự và tấn công với khả năng di chuyển rộng khắp sân nhờ thể lực tốt. "Tính đến 27 tháng 10 năm 2023" "Tính đến 5 tháng 6 năm 2023" Đội tuyển quốc gia.
Đội sản xuất () tiền thân là đơn vị hạch toán và sản xuất nông trại cơ bản trong hệ thống công xã nhân dân ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa từ năm 1958 đến năm 1984. Đội sản xuất phần lớn đã bị giải tán trong cuộc cải cách nông nghiệp năm 1982–1985. Trong hệ thống phân cấp hành chính, đội là cấp thấp nhất, các cấp cao hơn tiếp theo là đại đội sản xuất và công xã nhân dân. Điển hình đây là nhóm sở hữu phần lớn đất đai và chịu trách nhiệm phân phối thu nhập cho người dân nông thôn. Từ năm 1984, đội sản xuất đã được thay thế bằng #đổi .
Sà lan kem là một con tàu được Hải quân Mỹ sử dụng tại chiến trường Thái Bình Dương trong Thế chiến thứ hai để sản xuất kem với số lượng lớn cung cấp cho thủy thủ và lính thủy đánh bộ. Con tàu này vốn thuộc loại sà lan bê tông mua lại từ Lục quân Mỹ và trị giá 1 triệu đô la, có thể tạo ra kem cứ sau bảy phút, hoặc khoảng mỗi lần thay đổi, và có khả năng lưu trữ . Nó được sử dụng trong khu vực hoạt động của USN Tây Thái Bình Dương, tại một thời điểm thả neo tại Căn cứ Hải quân Ulithi. Những con tàu này nhằm mục đích nâng cao tinh thần của binh lính Mỹ ở nước ngoài bằng cách sản xuất kem với tốc độ nhanh.
Boeing CC-137 là một loại máy bay vận tải và chở nhiên liệu hoạt động trong Lực lượng Vũ trang Canada từ năm 1970 đến năm 1997. Máy bay này giúp vận chuyển nhân lực tầm xa cho quân đội, vận chuyển VIP cho chính phủ và tiếp nhiên liệu trên không cho các máy bay chiến đấu như CF-116 Freedom Fighter và McDonnell Douglas CF-18 Hornet. Sau khi ngừng hoạt động trong quân đội, nó được thay thế bằng Airbus CC-150 Polaris trong vai trò vận tải và tiếp nhiên liệu. Thiết kế và phát triển. Trong thập niên 1960, Không quân Hoàng gia Canada (RCAF) có nhu cầu thay thế phi đội máy bay vận tải Canadair CC-106 Yukons và Canadair CC-109 Cosmopolitan đã trở nên già cỗi sau thời gian dài hoạt động. Ban đầu, Boeing KC-135 Stratotanker được cân nhắc lựa chọn vì thiết kế linh hoạt giúp thực hiện tốt nhiệm vụ tiếp nhiên liệu trên không. Mặc dù một chiếc máy bay "được chế tạo theo nhu cầu" sẽ phù hợp hơn với các yêu cầu của RCAF, nhưng cơ hội mua những chiếc Boeing 707 để thay thế đã sớm xuất hiện, và họ quyết định lựa chọn phiên bản Boeing 707-347C rồi đặt tên định danh là Boeing CC-137. Lịch sử hoạt động. Canada đã mua năm chiếc Boeing 707 vào năm 1970–1971 để thay thế CC-106 Yukons trong vai trò vận tải tầm xa và CC-109 Cosmopolitan trong vai trò vận tải tầm ngắn. Bốn chiếc đầu tiên được chế tạo cho Western Airlines, nhưng đơn đặt hàng bị hủy bỏ; chiếc thứ năm được mua riêng một năm sau đó. Để đáp ứng các yêu cầu của RCAF về tiếp nhiên liệu trên không, hai trong số năm chiếc chiếc được trang bị hộp tiếp nhiên liệu do Beechcraft sản xuất vào năm 1972. Hai bộ thiết bị tiếp nhiên liệu này sẽ được luân chuyển từ máy bay này sang máy bay khác để duy trì việc sử dụng trong phi đội. Phi đội CC-137 có tổng cộng 191.154 giờ hoạt động, làm nhiệm vụ vận tải cho đến năm 1995, và sau đó còn hai chiếc tiếp tục được sử dụng làm máy bay chở nhiên liệu cho đến năm 1997. Toàn bộ máy bay CC-137 đều kết thúc hoạt động năm 1997 để lấy phụ tùng thay thế phục vụ cho chương trình Northrop Grumman E-8 Joint STARS, hoặc được chuyển đổi sang phiên bản tiêu chuẩn E-8C cho Không quân Hoa Kỳ. Thông số kỹ thuật (CC-137). "Dữ liệu lấy từ" Boeing CC137 (707-347C) Máy bay có sự phát triển liên quan
Hoa hồng cho sớm mai Hoa hồng cho sớm mai là một bộ phim truyền hình được thực hiện bởi MT Pictures do Võ Việt Hùng làm đạo diễn. Phim phát sóng vào lúc 20h00 từ thứ 2 đến thứ 7 hàng tuần bắt đầu từ ngày 5 tháng 6 năm 2023 và kết thúc vào ngày 21 tháng 7 năm 2023 trên kênh THVL1. Tại thời điểm phát sóng, bộ phim đã lập kỷ lục về mặt rating cả nước suốt nhiều tuần liên tiếp. Phim được đánh giá cao về mặt nội dung cùng diễn xuất, cũng như thu về 250 triệu lượt xem trên các nền tảng chỉ sau 4 tuần phát sóng. "Hoa hồng cho sớm mai" xoay quanh cuộc đời của Hằng (Tường Vi) – cô gái mồ côi tưởng chừng như đã chạm tay vào hạnh phúc khi có được lời cầu hôn của Thanh (Tim). Nhưng một vụ tai nạn chết người đã bất ngờ biến cô thành nữ tù và cuộc đời cũng từ đây rẽ lối. Cùng một số diễn viên khá Ca khúc trong phim. Bài hát trong phim là ca khúc "Hoa hồng cho sớm mai" do Đỗ Thụy Khanh sáng tác và Thanh Ngọc thể hiện.
Nguyên thủ Cộng hoà Adygea Vị trí tổng thống Cộng hoà Adyega (Trước 24 tháng 3 năm 1992 là Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa tự trị Adyega) được thành lập vào ngày 28 tháng 6 năm 1991, theo sau Tuyên bố chủ quyền nhà nước của Adyega. Cuộc bầu cử đầu tiên của chức vụ mới này ở Adyega diễn ra vào khoảng từ tháng 12 năm 1991 đến tháng 1 năm 1992 và được chia thành hai vòng. Ngày 19 tháng 10 năm 1994, các thành viên của Uỷ ban Hiến pháp đang chuẩn bị dự thảo Hiến pháp mới và được đệ trình để Hội đồng Nhà nước phê duyệt. Sau khi thảo luận, các thành viên trong phiên họp của Hội đồng Nhà nước đã thông qua dự thảo và công bố trên toàn quốc để lấy ý kiến đóng góp. Vào ngày 6 tháng 3 năm 1995, sau khi lấy ý kiến trên toàn quốc khoảng 4 tháng rưỡi và hai lần được Hội đồng Nhà nước xem xét thì bản dự thảo cuối cùng đã được gửi đến Hội đồng nhằm xem xét thông qua lần cuối và nhận được sự đồng ý từ các thành viên Hội đồng. Bằng việc thông qua hiến pháp mới sau nhiều cuộc thảo luận, quyền hạn và nghĩa vụ của Tổng thống Adygea đã được ấn định. Vào ngày 28 tháng 12 năm 2010, Luật Liên bang đã được thông qua, quy định rằng tên của quan chức cao nhất của một thực thể cấu thành của Liên bang Nga (người đứng đầu cơ quan hành pháp cao nhất của quyền lực nhà nước của thực thể cấu thành) không được chứa các từ và cụm từ tạo nên tiêu đề của vị trí nguyên thủ quốc gia - Tổng thống Liên bang Nga. Cho đến ngày 1 tháng 1 năm 2015, luật này mới chính thức áp dụng trên toàn lãnh thổ Nga sau khi các điều lệ cũng như hiến pháp được điều chỉnh sao cho phù hợp với đặc thù của từng chủ thể thành viên thuộc Nga. Vào ngày 20 tháng 4 năm 2011, tại cuộc họp thứ hai của Hội đồng Nhà nước Adygea, các thành viên đã thông qua việc đưa ra các sửa đổi Hiến pháp của nước cộng hòa nhằm thay thế tên “Tổng thống Cộng hòa Adygea” bằng “Người đứng đầu Cộng hòa Adygea” . Vào ngày 23 tháng 3 năm 2016, các đại biểu của Hội đồng Nhà nước (Khase) của Cộng hòa Adyega đã hủy bỏ cuộc bầu cử phổ thông trực tiếp của người đứng đầu nước Cộng hoà này (với 50 đại biểu bỏ phiếu thông qua luật, bốn đại biểu phản đối). Từ thời điểm này trở đi, các bên sẽ đề xuất các ứng cử viên của mình để Tổng thống Nga xem xét, người sẽ xác định ba ứng cử viên, trong số đó các đại biểu của quốc hội địa phương sẽ chọn ra người đứng đầu mới bằng cách bỏ phiếu kín.
Sky 3D là một kênh truyền hình 3D theo yêu cầu và là kênh cũ của mạng truyền hình Sky, được lên sóng vào ngày 3 tháng 4 năm 2010 với trận đấu giữa Manchester United và Chelsea. Trận đấu này được phát sóng tới hơn 1 nghìn quán rượu ở Vương quốc Anh và Ireland ở chế độ 3D. Ngày 1 tháng 10 năm 2010, Sky 3D đã trở nên có sẵn cho các thuê bao dân cư. Kênh phát sóng tổng hợp các chương trình phim, giải trí và thể thao trong 16 giờ mỗi ngày từ 09:00 đến 01:00 UTC. Để quảng bá kênh 3D của mình, Sky đã phát sóng một chương trình tài liệu có tiêu đề "Flying Monsters 3D" do nhà tự nhiên học và phát thanh viên nổi tiếng David Attenborough trình bày vào Lễ Giáng sinh năm 2010. Sky cũng đồng ý thỏa thuận với Walt Disney Pictures, 20th Century Fox, Universal Pictures, Warner Bros., Paramount và DreamWorks để phát sóng tất cả các phim 3D mới của các hãng phim, bao gồm buổi ra mắt thế giới 3D của bộ phim "Avatar". Sky cũng đã quay một buổi khiêu vũ Bollywood tại Ga St Pancras ở định dạng 3D như một phần của sự hợp tác giữa Sky Arts và Ballet Quốc gia Anh. Sky cũng đã làm việc với Nintendo để cung cấp nội dung dạng ngắn từ Sky 3D cho Nintendo 3DS. Vào tháng 4 năm 2011, Sky thông báo rằng Aphrodite World Tour của Kylie Minogue sẽ được chiếu trên Sky 3D vào tháng 6 năm 2011. 3D cũng có sẵn để sử dụng bởi nhiều đài truyền hình trên nền tảng Sky, bao gồm A+E Networks, Discovery Communications, ESPN Inc. và MTV Networks để phát sóng các chương trình 3D của riêng họ. Trong suốt kì Thế vận hội Mùa hè 2012, Sky 3D cung cấp vùng phủ sóng từ Eurosport, với kênh được cung cấp cho tất cả những người đăng ký gói HD của Sky trong suốt thời gian diễn ra Thế vận hội. Ngày 24 tháng 4 năm 2015, Sky đã thông báo rằng kênh sẽ chỉ hoạt động theo yêu cầu từ tháng 6 năm 2015. Kênh Sky 3D chuyên dụng đã đóng cửa vào ngày 9 tháng 6 năm 2015 nhưng Sky vẫn tiếp tục cung cấp chế độ 3D như một phần của dịch vụ theo yêu cầu của họ. Tính đến ngày 15 tháng 8 năm 2017, có khoảng 50 phim truyện có định dạng 3D cùng với tuyển chọn các chương trình nghệ thuật và tài liệu.
Lies Hidden in My Garden Lies Hidden in My Garden (tiếng Hàn: ) là một bộ phim truyền hình Hàn Quốc đang diễn ra với sự tham gia của Kim Tae-hee, Lim Ji-yeon, Kim Sung-oh, và Choi Jae-rim. Dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của Kim Jin-young, phim kể về hai người phụ nữ có cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Đây là một bộ phim truyền hình gốc của Genie TV và có sẵn để phát trực tuyến trên nền tảng của nó cũng như trên Netflix, Amazon Prime Video, Hulu Japan, iQIYI và Viki ở các khu vực được chọn. Nó cũng được công chiếu trên ENA vào ngày 19 tháng 6 năm 2023 và phát sóng vào thứ Hai và thứ Ba hàng tuần lúc 22:00 (KST). Bộ phim kể về câu chuyện của một người phụ nữ tên Moon Joo-ran, người có cuộc sống được tạo dựng hoàn hảo nhưng bị xáo trộn bởi một mùi lạ ở sân sau nhà cô. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Matteo Ciofani (sinh ngày 26 tháng 2 năm 1988) là một cầu thủ bóng đá người Ý hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh phải cho câu lạc bộ Triestina tại Serie C bảng A. Sự nghiệp thi đấu. Pescara và cho mượn tại Bitonto. Ciofani ra mắt tại Serie B cho đội bóng vào ngày 5 tháng 5 năm 2007, trong trận thua 3–2 trước Crotone. Anh đã cùng đội xuống hạng Serie C1 và được đem cho mượn tại câu lạc bộ Bitonto tại Serie D vào tháng 1 năm 2008. RC Angolana và Ascoli. Mùa hè năm 2008, Ciofani chuyển tới câu lạc bộ RC Angolana. Anh ta thi đấu 32 trận tại giải quốc nội cho câu lạc bộ Serie D này và sau đó gia nhập câu lạc bộ Ascoli tại Serie B vào tháng 6 năm 2009. Ngày 1 tháng 11 năm 2012, câu lạc bộ Ternana tại Serie B đã thông báo về việc ký hợp đồng với Ciofani đến tháng 6 năm 2013. Quay trở lại Pescara. Ngày 16 tháng 8 năm 2018, Ciofani gia nhập Pescara tại Serie B. Ngày 29 tháng 1 năm 2020, anh chuyển tới Bari tại Serie C. Ngày 1 tháng 7 năm 2021, anh ký bản hợp đồng kéo dài 2 năm với Modena. Vào ngày 24 tháng 8 năm 2022, Ciofani chuyển sang câu lạc bộ Triestina bằng bản hợp đồng kéo dài 2 năm. Anh trai của Matteo, Daniel, cũng là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp, và đã từng là đồng đội của anh ở câu lạc bộ Frosinone từ năm 2013 tới 2018. "Tính đến 20 tháng 2 năm 2022"
Gạt đi nước mắt (single) Gạt đi nước mắt là single của Noo Phước Thịnh phát hành năm 2014 và từng chiến thắng hạng mục Single của năm tại Giải Làn Sóng Xanh lần thứ 17; đồng thời giúp Phước Thịnh giành được 4 giải cá nhân của các cuộc bình chọn trong nước. Single "Gạt đi nước mắt" có MV do công ty 6 Sense của Ông Cao Thắng thực hiện với 2 MV hai phiên bản của ca khúc chủ đề Gạt đi nước mắt, toàn bộ ca khúc trong single do nhạc sĩ Đỗ Hiếu đảm nhận. Diễn xuất phụ họa trong MV do Na Whan, một nữ sinh gốc Đài Loan của trường Khoa học xã hội và nhân vân thực hiện. Kinh phí cho hai MV của single khoảng 500 triệu VNĐ. Hòa âm và Sáng tác: Đỗ Hiếu Diễn xuất: Na Whan Vũ đạo: Vũ đoàn Bước Nhảy Gạt đi nước mắt được phát hành ngày 6 tháng 9 năm 2014 với hai phiên bản: phiên bản chính Phước Thịnh kết hợp với rapper Tonny Việt; phiên bản còn lại với phong cách acoustic. Single phát hành dưới dạng DVD kèm booklets, toàn bộ số tiền thu được trong buổi ra mắt single được quyên góp cho trẻ em tại Bệnh viện Ung Bướu vào cuối tháng 9. Chưa đầy một tuần phát hành ca khúc Gạt đi nước mắt đã có hơn 3 triệu lượt nghe tính riêng trên trang Zing MP3. Sau 3 tháng , ca khúc có tổng cộng hơn 40 triệu lượt nghe từ các dịch vụ âm nhạc trực tuyến. Báo Người Lao Động: (So với sản phẩm trước) Không quá cách biệt bởi sự trưởng thành, chín chắn nhưng cũng đủ gần gũi bởi vẻ trẻ trung, hiện đại, Noo Phước Thịnh khéo léo lựa chọn sản phẩm âm nhạc của mình đủ sức thuyết phục nhiều đối tượng công chúng. Ca khúc "Gạt đi nước mắt" lần này cũng không ngoại lệ. Noo Phước Thịnh đã chứng minh sự tiến bộ vượt trội chỉ sau một thời gian ngắn từ kỹ thuật thanh nhạc, chất giọng, kỹ năng trình diễn lẫn khả năng vũ đạo.
Emanuele Valeri (sinh ngày 7 tháng 12 năm 1998) là một cầu thủ bóng đá người Ý hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cho câu lạc bộ Cremonese tại Serie B. Sự nghiệp thi đấu. Anh dành ra một vài năm đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu của mình tại các hạng đấu thấp của bóng đá Ý. Ngày 10 tháng 9 năm 2020, anh gia nhập câu lạc bộ Cremonese tại Serie B. Anh ra mắt tại Serie B cho Cremonese vào ngày 27 tháng 9 năm 2020, trong trận gặp Cittadella. Valeri vào sân thay cho Alessandro Crescenzi ở phút thứ 60 của trận đấu. Anh có lần đầu tiên được đá chính ở câu lạc bộ vào ngày 17 tháng 10, trong trận gặp Venezia.
Neoarctus primigenius là một loài gấu nước. Nó là loài duy nhất trong chi Neoarctus, là chi duy nhất trong họ Neoarctidae. Chi và loài lần đầu tiên được mô tả và đặt tên bởi Grimaldi de Zio, D'Addabbo Gallo và Morone De Lucia vào năm 1992. Các nhà phân loại học lần đầu tiên đặt chi này trong họ Stygarctidae, nhưng nó đã được chuyển sang một họ riêng vào năm 1998. Mẫu định danh cái dài 99 μm và rộng 36 μm. Loài này được tìm thấy ở độ sâu 38 mét trên bờ biển phía đông của đảo Sardegna, trong Vịnh Orosei, một phần của Biển Tyrrhenum.
Almedin Ziljkić (sinh ngày 25 tháng 2 năm 1996) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Bosnia hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh trái cho câu lạc bộ Sarajevo tại Giải bóng đá Ngoại hạng Bosna và Hercegovina. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Tháng 10 năm 2020, Ziljkić được triệu tập lên Đội tuyển bóng đá quốc gia Bosna và Hercegovina để chuẩn bị cho trận giao hữu gặp Iran và 2 trận đấu thuộc khuôn khổ UEFA Nations League gặp Hà Lan và Ý. Anh ra mắt trong trận thua 3-1 trên sân khách trước Hà Lan vào ngày 15 tháng 11 năm 2020.
Lutjanus coeruleolineatus là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1838. Từ định danh được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "coeruleus" (“xanh lam”) và "lineatus" (“có sọc”), hàm ý đề cập đến các sọc ngang màu xanh óng ở hai bên thân trên của loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "L. coeruleolineatus" có phân bố giới hạn ở vùng Tây Bắc Ấn Độ Dương, được tìm thấy ở phần lớn vùng biển bao quanh bán đảo Ả Rập trừ phía bắc Biển Đỏ, trải dài đến Pakistan, xuống phía nam đến đảo Socotra và vịnh Aden. Một ghi nhận của "L. coeruleolineatus" xa hơn ở phía đông là tại vịnh Mannar. "L. coeruleolineatus" sống tập trung gần các rạn san hô, được quan sát ở độ sâu khoảng 10–20 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. coeruleolineatus" là 43,7 cm, thường thấy với chiều dài trung bình khoảng 20 cm. Thân trên màu vàng tươi, sẫm hơn ở lưng, dần chuyển sang màu trắng ở bụng. Hai bên thân có 7‒8 sọc mảnh màu xanh lam óng. Có một đốm đen lớn nằm trên đường bên, ngay dưới các tia vây lưng mềm trước nhất. Đầu lốm đốm các chấm màu xanh óng. Các vây màu vàng. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 12‒14; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8‒9. Phức hợp cá hồng vàng sọc xanh bao gồm các loài sau: "Lutjanus bengalensis", "L. coeruleolineatus", "Lutjanus kasmira", "Lutjanus notatus" và "Lutjanus quinquelineatus", sau đó mới thêm vào 2 loài nữa là "Lutjanus octolineatus" và "Lutjanus sapphirolineatus". Phân tích tiểu đơn vị cytochrome c oxidase I của ty thể giúp xác định tính hợp lệ của từng loài trong phức hợp này. "L. coeruleolineatus" dễ dàng phân biệt nhờ vào số sọc xanh nhiều hơn hẳn các loài còn lại. "L. quinquelineatus" cũng có đốm đen như "L. coeruleolineatus" nhưng chỉ có 6 sọc xanh và các sọc này dày hơn. "L. coeruleolineatus" thường hợp thành những nhóm nhỏ hoặc sống đơn lẻ. Thức ăn của chúng có lẽ là cá nhỏ hơn và động vật giáp xác. Trong một nghiên cứu ở bờ biển Salalah (Oman), chiều dài thuần thục sinh dục ở "L. coeruleolineatus" là 28 cm (cá đực) và gần 30 cm (cá cái); mùa sinh sản kéo dài từ tháng 8 đến tháng 1 năm sau với đỉnh điểm là vào tháng 10 và tháng 1. Độ tuổi cao nhất được ghi nhận ở loài này lần lượt là là 14 năm (cá đực) và 18 năm (cá cái).
France Ô (]) là một kênh truyền hình miễn phí của Pháp phát sóng chương trình từ tỉnh hải ngoại của Pháp và cộng đồng hải ngoại ở Chính quốc Pháp. Nó là một phần của France Télévisions. Kênh là đối tác quốc gia của các mạng Outre-Mer 1ère địa phương. Kênh được lên sóng vào năm 1998 với tên RFO Sat bởi Jean-Marie Cavada, khi đó là chủ tịch của RFO, và ban đầu chỉ phát sóng 9 giờ mỗi ngày. Nó được đổi tên thành France Ô vào ngày 25 tháng 2 năm 2005 sau khi RFO thống nhất với France Télévisions. Chữ "O" là viết tắt của từ "Outre-mer" (ở nước ngoài); dấu nón, được coi là giọng điệu trong ngữ pháp của tiếng Pháp, được sử dụng để nhấn mạnh rằng kênh được mở cho nhiều giọng và phương ngữ khác nhau, cũng như để đảm bảo rằng tên không được đọc là " France 0". Kênh đã có sẵn ở các lãnh thổ hải ngoại vào tháng 11 năm 2010, thay thế cho Tempo do RFO và được ra mắt trên DTT trên toàn quốc cùng năm. Tháng 7 năm 2018, Chính phủ Pháp tuyên bố ngừng phát sóng kênh France Ô do lượng người xem giảm sút. Việc ngừng phát sóng đã được lên kế hoạch vào ngày 9 tháng 8 năm 2020, đúng thời điểm diễn ra cao trào của Thế vận hội Mùa hè 2020, nhưng sau đó đã bị đẩy sang ngày 24 tháng 8 do các vấn đề về lịch trình gây ra bởi đại dịch COVID-19, dẫn đến việc các giải đấu ban đầu bị hoãn sang năm 2021. Chương trình cuối cùng được phát sóng trên kênh là việc phát lại buổi hòa nhạc "L'Outre-mer fait son Olympia 2019." Sau đó, kênh chỉ phát một vòng quảng cáo quảng bá các kênh trực thuộc France Télévisions mới cho các lãnh thổ hải ngoại, được gọi là "Porttail des Outre-mer La 1ère", ngoài các chương trình có chủ đề nước ngoài khác trên các kênh France Télévisions khác. Tín hiệu của kênh đã bị cắt vĩnh viễn vào ngày 2 tháng 9.
Mihail Titow (; sinh ngày 18 tháng 10 năm 1997) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Turkmenistan hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Altyn Asyr và Đội tuyển bóng đá quốc gia Turkmenistan. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Titow có tên trong danh sách tham dự Cúp bóng đá châu Á 2019 tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất của Turkmenistan. Anh ra mắt quốc tế cho đội tuyển quốc gia nước này, trong trận thua 3-2 trước Nhật Bản vào ngày 9 tháng 1 năm 2019, ở vòng bảng. "Tính đến 27 tháng 5 năm 2022" "Tỷ số và kết quả liệt kê bàn ​​thắng đầu tiên của Turkmenistan, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Titow." Titow là một người dân tộc Nga.
Alai Fadel Ali Hussain Ghasem (; sinh ngày 16 tháng 2 năm 2003), được biết đến với tên Alai Hussain Ghasem hoặc đơn giản hơn là Alai Ghasem, là một cầu thủ bóng đá hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cho câu lạc bộ IFK Göteborg tại Allsvenskan. Sinh ra tại Thụy Điển, anh đại diện cho Đội tuyển bóng đá quốc gia Iraq. Sự nghiệp thi đấu. Ghasem được sinh ra tại Göteborg, Thụy Điển, có bố là người Iraq và mẹ là người Algérie. Anh đã từng đại diện cho đội tuyển U-19 Iraq vào tháng 11 năm 2021. Đội tuyển quốc gia Iraq. Ngày 23 tháng 9 năm 2022, Alai ra mắt quốc tế cho Iraq trong trận thua trước Oman trên loại sút luân lưu tại Giải đấu quốc tế Jordan 2022. Anh được gọi triệu tập lên đội tuyển U-20 Iraq để chuẩn bị cho Giải vô địch bóng đá U-20 thế giới 2023.
Lutjanus notatus là một loài cá biển thuộc chi "Lutjanus" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1828. Từ định danh "notatus" trong tiếng Latinh có nghĩa là “có đánh dấu”, hàm ý đề cập đến đốm đen thường xuất hiện ngang đường bên, ngay dưới các tia vây lưng mềm trước nhất ở loài cá này. Phân bố và môi trường sống. "L. notatus" có phân bố giới hạn ở Tây Nam Ấn Độ Dương, cụ thể tại bờ biển Mozambique, bãi cạn Aliwal (Nam Phi), Madagascar, Comoros và nhóm đảo Mascarene. Loài này cũng lần đầu tiên được thu thập từ bờ biển Visakhapatnam (bờ đông Ấn Độ). "L. notatus" sống tập trung gần các rạn san hô, được quan sát ở độ sâu khoảng 10–50 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "L. notatus" là 25 cm. Thân trên màu vàng tươi, hơi sẫm nâu ở lưng, dần chuyển sang màu trắng ở bụng. Hai bên thân có 6 sọc mảnh màu xanh lam óng. Có một đốm đen lớn nằm trên đường bên, ngay dưới các tia vây lưng mềm trước nhất. Số gai ở vây lưng: 11‒12; Số tia vây ở vây lưng: 12‒13; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 7‒8. Phức hợp cá hồng vàng sọc xanh bao gồm các loài sau: "Lutjanus bengalensis", "Lutjanus coeruleolineatus", "Lutjanus kasmira", "L. notatus" và "Lutjanus quinquelineatus", sau đó mới thêm vào 2 loài nữa là "Lutjanus octolineatus" và "Lutjanus sapphirolineatus". Phân tích tiểu đơn vị cytochrome c oxidase I của ty thể giúp xác định tính hợp lệ của từng loài trong phức hợp này. "L. notatus" và "L. quinquelineatus" lần lượt có 5 và 6 sọc xanh, đều có đốm đen nhưng khác nhau về số gai và tia mềm ở vây lưng. "L. coeruleolineatus" tuy cũng có đốm đen nhưng có đến 7‒8 sọc xanh nhưng khá mảnh. "L. notatus" thường hợp thành những nhóm nhỏ khoảng 5 đến 10 cá thể hoặc sống đơn độc. Thức ăn của chúng là cá nhỏ hơn và động vật giáp xác. "L. notatus" chủ yếu được đánh bắt thủ công.
Elizabeth Caroline của Đại Anh Elizabeth Caroline của Đại Anh (tiếng Anh: "Elizabeth Caroline of Great Britain"; 10 tháng 1 năm 1741 – 4 tháng 9 năm 1759) là một trong những người con của Frederick của Đại Anh, Thân vương xứ Wales và Augusta xứ Sachsen-Gotha-Altenburg và là em gái của George III của Liên hiệp Anh. Elizabeth cũng là cháu nội của George II của Đại Anh và Caroline xứ Ansbach. Vương tôn nữ Elizabeth Caroline sinh ra tại Norfolk House, Quảng trường Thánh James, Westminster và được đặt tên thánh tại đây vào hai mươi lăm sau đó bởi Giám mục Oxford, Thomas Secker . Cha mẹ của Elizabeth là Frederick của Đại Anh, Thân vương xứ Wales và Augusta xứ Sachsen-Gotha-Altenburg. Cha mẹ đỡ đầu của Elizabeth là Hành cung Bá tước xứ Brandenburg-Ansbach (chồng của cô họ), đại diện bởi Ngài Baltimore (Quý ông Hầu phòng của Frederick, cha của Elizabeth), Vương hậu Đan Mạch, đại diện bởi Tử tước phu nhân Irwin và Công tước phu nhân xứ Sachsen-Gotha-Altenburg (mợ), đại diện bởi Phu nhân Jane Hamilton). Có rất ít về cuộc đời ngắn ngủi của Elizabeth Caroline ngoài một mảnh giấy được lưu giữ trong "Những lá thư của Walpole" . Elizabeth qua đời vào ngày 4 tháng 9 năm 1759 tại Cung điện Kew, Luân Đôn và được chôn cất tại Tu viện Westminster. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Louisa Anne của Đại Anh Louisa Anne của Đại Anh (tiếng Anh: "Louisa Anne of Great Britain"; 19 tháng 3 năm 1749 – 13 tháng 5 năm 1768) là một trong những người con của Frederick của Đại Anh, Thân vương xứ Wales và Augusta xứ Sachsen-Gotha-Altenburg và là em gái của George III của Liên hiệp Anh. Louisa Anne cũng là cháu nội của George II của Đại Anh và Caroline xứ Ansbach. Vương tôn nữ Louisa Anne sinh ngày 19 tháng 3 năm 1749, tại Dinh Leicester, Westminster, Luân Đôn, và được đặt tên thánh tại đây vào ngày 11 tháng 4. Cha mẹ của Louisa là Frederick của Đại Anh, Thân vương xứ Wales và Augusta xứ Sachsen-Gotha-Altenburg. Cha mẹ đỡ đầu của Louisa là Friedrich xứ Hessen-Kassel (chồng của cô) và các cô là Vương hậu Đan Mạch và Vương phi xứ Oranje, tất cả đều được đại diện bởi người khác. Louisa Anne có quan hệ thân thiết với em gái Caroline Matilda, người gần bằng tuổi và lớn lên cùng Louisa. Sức khỏe của Louisa Anne không được tốt trong suốt cuộc đời. Theo Walpole, Louisa Anne "không bao giờ có dáng vẻ hơn một đứa trẻ mười ba hoặc mười bốn tuổi không khỏe mạnh". Năm 1764, các thỏa thuận hôn nhân giữa Anh và Đan Mạch về cuộc hôn nhân đã được thảo luận giữa người thừa kế ngai vàng Đan Mạch, Vương tử Christian, và một Vương nữ Anh. Cuộc hôn nhân được coi là phù hợp về địa vị và được cả bên tán thành, vì có rất ít Vương tộc châu Âu theo đạo Tin lành để lựa chọn vào thời điểm đó cho cả hai bên. Louisa ban đầu là sự lựa chọn cho vị trí cô dâu, nhưng sau khi đại diện của Đan Mạch ở Luân Đôn, Bá tước Hans Caspar von Bothmer (1727-1787), được cho biết về tình trạng thể chất yếu của vương tôn nữ, em gái của Louisa là Caroline Matilda đã được chọn thay thế và cuộc hôn nhân được công bố tại Anh vào ngày 10 tháng 1 năm 1765. Cùng năm 1764, Louisa nhận được lời cầu hôn từ anh rể của anh trai mình, Adolf Friedrich xứ Mecklenburg-Strelitz, nhưng các cuộc thỏa thuận bị ngăn cản do lo ngại về tình trạng sức khỏe của Louisa. Được biết, vào thời điểm em gái của Louisa, Caroline Matilda rời khỏi Anh để đến Đan Mạch vào năm 1766, Louisa đang phải chống chọi với tình trạng sức khỏe ngày càng sa sút do bệnh lao tiến triển, khiến vương tôn nữ trở thành người tàn phế. Louisa Anne qua đời tại Dinh Carlton, Luân Đôn vào ngày 13 tháng 5 năm 1768 ở độ tuổi 19. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đại Cát Tường là một công ty xuất dệt may ở tỉnh Quảng Ngãi, Việt Nam. Sau nhiều năm thua lỗ, Vinatex đã mua lại như một phần trong chiến lược phi tập trung hóa sản xuất với giá 39.876 tỷ đồng. Công ty có nhà máy tại Khu công nghiệp Tịnh Phong thuộc huyện Sơn Tịnh, tỉnh Quảng Ngãi. Vinatex công bố sẽ đầu tư khoảng 50 tỷ đồng để cải tạo nhà xưởng, mua máy móc, xây dựng nhà ở tập thể cho công nhân, tăng nhân công lên 3000 người. Đại Cát Tường hoạt động từ tháng 3 năm 2005 với tổng vốn đầu tư 38 tỉ đồng, chủ yếu vay từ Ngân hàng Chính sách tỉnh với lãi suất ưu đãi. Vào thời điểm cực thịnh công ty có khoảng 1.300 lao động. Tuy nhiên đến giữa năm 2008 bắt đầu xảy ra nhiều cuộc lãn công, đình công do công ty làm ăn thua lỗ, nợ lương công nhân và chỉ trả nhỏ giọt khiến nhiều công nhân bỏ việc. Việc sản xuất đã chấm dứt vào năm 2010 và ngân hàng đã phong tỏa toàn bộ tài sản của công ty để bán thu hồi nợ vay.
Công ty Cổ phần Đường Biên Hòa Công ty Cổ phần Đường Biên Hòa là một công ty đường có trụ sở tại thanh phố Biên Hòa, Đồng Nai, Việt Nam. Công ty được thành lập với tên gọi "Nhà máy đường 400 tấn" vào năm 1969 và đổi thành tên hiện tại vào năm 1994. Công ty được cổ phần hóa vào năm 2001 với tư cách là một công ty cổ phần. Công ty vận hành nhà máy mía đường và sản xuất đường thô, đường tinh luyện, rượu mùi và rượu vang, mì ramen và phân vi sinh.
Ga Jukjeon (Tiếng Hàn: 죽전역, Hanja:竹田驛) là ga tàu điện ngầm trên Tuyến Suin–Bundang, nằm ở Jukjeon-dong, Suji-gu, Yongin-si, Gyeonggi-do. Nó đóng một vai trò quan trọng trong việc giải tỏa tắc nghẽn giao thông ở phía tây bắc của Yongin. Đây cũng là nhà ga gần khuôn viên Yongin nhất của Đại học Dankook , với các chuyến xe buýt đưa đón dự kiến ​​sẽ chạy giữa trường đại học và nhà ga. Tên phụ của trạm là Đại học Dankook, nơi cho biết trường đại học nằm gần đó.
Việt Nam độc lập (báo) Việt Nam độc lập, gọi tắt là Việt Lập, là cơ quan ngôn luận đầu tiên của Việt Nam Độc lập Đồng minh Hội (Việt Minh), được thành lập bởi lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc. Báo "Việt Lập" ra số đầu tiên ngày 1 tháng 8 năm 1941 tại lán Khuổi Nặm, Pác Bó, Cao Bằng, được đánh số 101. Mỗi tháng báo ra 3 kỳ, mỗi kỳ 400 số. Lúc mới ra đời, "Việt Nam độc lập" đóng vai trò cơ quan tuyên truyền của Tỉnh bộ Việt Minh Cao Bằng, do Nguyễn Ái Quốc trực tiếp phụ trách. Tương tự như tờ "Thanh niên", hơn ba mươi số đầu của tờ "Việt Lập" do Nguyễn Ái Quốc trực tiếp phụ trách và viết bài, biên tập cũng như vẽ tranh minh họa. Theo Việt Minh, mục tiêu của báo "Việt Nam độc lập" là "cốt làm cho dân ta biết, biết các việc, biết đoàn kết, đặng đánh Tây, đánh Nhật làm cho Việt Nam độc lập, bình đẳng tự do" (số 101 ngày 1 tháng 8 năm 1941). Việc in báo gặp nhiều khó khăn do phải đề phòng mật thám của Pháp, Nhật và bảo an binh. Để làm báo, người viết phải lấy trộm những tấm bia đá, đem mài mất mấy ngày để thành bản in, khi in phải viết chữ trái trên đá. Khi Việt Minh mở rộng địa bàn hoạt động, nối liền hai tỉnh Cao Bằng#đổi Bắc Kạn, báo trở thành cơ quan Liên tỉnh bộ Việt Minh Cao Bằng - Bắc Kạn từ số 130 - 186. Khi phong trào cách mạng tiếp tục lên cao, mở rộng nối liền ba tỉnh Cao Bằng#đổi Bắc Kạn#đổi Lạng Sơn. Trong thời kỳ hoạt động bí mật, đây là tờ báo ra được nhiều số, đứng thứ hai sau tờ "Thanh niên" (với 208 số) do Hồ Chí Minh sáng lập năm 1925 ở Quảng Châu. Sau khi Hồ Chí Minh sang Trung Quốc công tác, Phạm Văn Đồng trở thành người phụ trách tờ báo. Ông đảm nhiệm công việc này từ tháng 8 năm 1942 đến tháng 5 năm 1945. Báo "Việt Lập" tồn tại đến sau cách mạng tháng Tám, số cuối cùng lưu trữ được ra ngày 10 tháng 12 năm 1945, nhằm tuyên truyền cho cuộc bầu cử Quốc hội khóa I của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. So với các tờ báo cách mạng, bí mật, bất hợp pháp ấn hành trong thời kỳ thuộc Pháp, "Việt Nam độc lập" là tờ báo được phát hành trong thời gian dài nhất. Các mục của báo "Việt Lập" bao gồm Xã luận, Tin trong nước, Tin thế giới, Vườn văn, Hộp thơ, Ủng hộ báo. Báo cũng dùng nhiều các thể loại văn vần như lục bát, song thất lục bát, vè bốn chữ... để tuyên truyền một vấn đề. Nhiều tác phẩm thơ ca của Nguyễn Ái Quốc trong giai đoạn 1941–1942 được in lần đầu trên báo này và ký nhiều tên khác nhau: Kim Oanh, Bé Con, Xung P
Lãnh thổ phụ thuộc Quần đảo Falkland Các lãnh thổ phụ thuộc Quần đảo Falkland (tiếng Anh: Falkland Islands Dependencies) là một vùng lãnh thổ phụ thuộc được sắp xếp theo thỏa thuận từ năm 1843 cho đến năm 1985 để quản lý các lãnh thổ khác nhau của Anh ở Cận Nam Cực và Nam Cực được quản lý từ quần đảo Falkland và thủ phủ của nó là Port Stanley. Sau đây là các lãnh thổ của Anh tạo nên các Lãnh thổ phụ thuộc Quần đảo Falkland trong giai đoạn từ 1917 đến 1962. Năm 1962, Lãnh thổ Nam Cực thuộc Anh được thành lập theo Hệ thống Hiệp ước châu Nam Cực. Nó ảnh hưởng đến việc tuyên bố chủ quyền độc lập tại các lãnh thổ ở phía nam vĩ độ 60° Nam, ngoại Nam Georgia và Quần đảo Nam Sandwich vẫn là các Lãnh thổ phụ thuộc Quần đảo Falkland từ năm 1962 đến 1985. Các thỏa thuận lần đầu tiên được ban hành theo quyết định ("Letters patent") của Anh năm 1843, và sau đó được sửa đổi vào các năm 1876, 1892, 1908, 1917 và 1962. Vì lý do thuận tiện, trên thực tế, các Lãnh thổ phụ thuộc được quản lý bởi Anh thông qua Chính phủ Quần đảo Falkland. Tuy nhiên, chúng tạo thành một thực thể tách biệt với Quần đảo Falkland về mặt chính trị hoặc tài chính. Các lãnh thổ cấu thành các Lãnh thổ phụ thuộc của Quần đảo Falkland vào năm 1908 được liệt kê trong quyết định của Anh là "các nhóm đảo gồm Nam Georgia, Nam Orkney, Nam Shetland và Quần đảo Sandwich, và lãnh thổ gồm Graham Land, nằm ở Nam Đại Tây Dương, về phía nam của vĩ tuyến 50 vĩ độ nam và nằm giữa 20 và 80 độ kinh độ tây". Năm 1917, quyết định đã được sửa đổi, áp dụng "nguyên tắc ngành" được sử dụng ở Bắc Cực. Phạm vi mới của Lãnh thổ phụ thuộc được mở rộng để bao gồm "tất cả các đảo và lãnh thổ nằm giữa vĩ độ 20 của kinh độ tây và 50 độ kinh độ tây về phía nam của vĩ tuyến 50 vĩ độ nam; và tất cả các hòn đảo và vùng lãnh thổ nằm giữa vĩ độ 50 của kinh độ tây và 80 độ kinh độ tây nằm ở phía nam của vĩ tuyến 58 của vĩ độ nam", từ đó mở rộng đến Nam Cực. Với việc Vương quốc Anh gia nhập Cộng đồng châu Âu vào năm 1973, các Lãnh thổ phụ thuộc của Quần đảo Falkland trở thành một trong các lãnh thổ đặc biệt của EU theo Hiệp ước Roma, và được tất cả các hiệp ước EU sau đó tiếp tục duy trì. Tình trạng liên kết đó hiện bao gồm các lãnh thổ kế tục của Lãnh thổ phụ thuộc: Nam Georgia và Quần đảo Nam Sandwich và Lãnh thổ Nam Cực thuộc Anh. Chế độ pháp lý quốc tế mới được đưa ra cho lãnh thổ Nam Cực ở phía nam của vĩ độ 60° nam theo Hệ thống Hiệp ước châu Nam Cực năm 1961 đã khiến Anh tách phần lãnh thổ trong Hiệp ước ra khỏi Lãnh thổ phụ thuộc. Điều đó đã được thực hiện theo Lệnh của Hội đồng năm 1962 về thành lập Lãnh thổ Nam Cực thuộc Anh, chỉ để lại trong các Lãnh thổ phụ thuộc các nhóm đảo Nam Georgia và Quần đảo Nam Sandwich, bao gồm Đá Shag và Đá Clerke. Năm 1985, các Lãnh thổ phụ thuộc trở thành các Lãnh thổ hải ngoại riêng biệt của Anh gồm Lãnh thổ Nam Cực thuộc Anh, Quần đảo Falkland, Nam Georgia và Quần đảo Nam Sandwich.
Hội Phổi Việt Nam Hội Phổi Việt Nam (, viết tắt: VILA) là một tổ chức xã hội, nghề nghiệp tự nguyện dành cho các công dân, tổ chức Việt Nam hoạt động hoặc có quan tâm đến lĩnh phực phổi hoặc các bệnh về phổi tại Việt Nam. Hội Phổi Việt Nam là một thành viên của Tổng hội Y học Việt Nam, được thành lập từ ngày 6 tháng 3 năm 1961 với tên gọi Hội Chống Lao Việt Nam do bác sĩ Phạm Ngọc Thạch chịu trách nhiệm chỉ đạo sau quyết định số 66/NV của Bộ Nội vụ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Từ khi thành lập, Hội Phổi Việt Nam được xem là trợ thủ đắc lực của Bệnh viện Phổi Trung ương trong việc nghiên cứu, điều trị các bệnh về phổi, đặc biệt là lao. Khi Việt Nam là một trong 22 nước có số bệnh nhân lao cao nhất thế giới, nhiều thế hệ y bác sĩ của Hội đã phát triển và duy trì Chương trình Chống Lao cho đến nay. Hội đã xuất bản nhiều tập sách hướng dẫn bệnh nhân phát hiện và chăm sóc bệnh. Các kỹ thuật chẩn đoán cũng được các thành viên hội đưa vào những bài thuyết giảng trước công chúng. Từ giai đoạn đầu thành lập, các hội nghị về bệnh lao đã được Hội tổ chức thường niên để tập hợp tất cả các dự án nghiên cứu đã được thực hiện trong lĩnh vực lao. Chương trình Chống lao và Hội Chống lao Việt Nam đã góp phần rất lớn vào việc giảm mức độ lan rộng của bệnh lao ở Việt Nam. Năm 1986, hội đổi tên thành Hội Chống lao và bệnh phổi Việt Nam. Ngày 19 tháng 5 năm 2008, hội được đổi tên thành Hội Lao và Bệnh Phổi Việt Nam theo quyết định số 602/QĐ-BNV của Bộ Nội vụ. Theo nghị quyết tại Hội nghị Trung ương lần thứ 6 họp vào tháng 10 năm 2017, Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XII đã chỉ rõ cần tập trung chấm dứt cơ bản bệnh lao ở Việt Nam vào năm 2030. Theo đó, việc huy động mọi nguồn lực xã hội và nghề nghiệp cho mục tiêu này là điều cần thiết. Đến ngày 25 tháng 1 năm 2019, hội chính thức mang tên Hội Phổi Việt Nam sau khi quyết định số 81/QĐ-BNV được ban hành. Ngày 11 thán 12 năm 2021, Hội nghị Khoa học bệnh phổi Toàn quốc lần thứ 8 được khai mạc, đồng thời Hội Phổi Việt Nam cũng tổ chức lễ kỷ niệm 60 năm thành lập hội. Tại buổi lễ, hội đã nhận được Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ. Tính đến nay, ngoài trụ sở đặt tại đường Hoàng Hoa Thám, quận Ba Đình, Hà Nội, Hội còn có các văn phòn đại diện tại một số tỉnh thành khác như Hải Phòng, Thành phố Hồ Chí Minh, Cần Thơ. Ngày 20 tháng 12 năm 2010, Hội Lao và Bệnh phổi Việt Nam đã tổ chức lễ ra mắt Tạp chí Lao và bệnh Phổi tại Bệnh viện Phổi Trung ương. Các số tạp chí sẽ bao gồm các bài nghiên cứu về chuyên ngành lao và bệnh phổi, là diễn đàn trao đổi của các nhà khoa học và các bác sĩ chuyên khoa lao phổi. Ngày 10 tháng 4 năm 2013, Hội Lao và Bệnh phổi Việt Nam đã tổ chức khai mạc Hội nghị Lao và Bệnh phổi khu vực Châu Á–Thái Bình Dương lần thứ 4 và Hội nghị khoa học Bệnh phổi toàn quốc lần thứ 5. Hội nghị với chủ đề "Tối ưu hoá tiếp cận để áp dụng tốt các công nghệ mới trong chăm sóc sức khoẻ phổi" đã có sự tham dự của gần 1000 người bao gồm các nhà khoa học hàng đầu Việt Nam và khu vực. Trong 4 ngày hội nghị diễn ra, đã có gần 250 bài báo cáo khoa học được trình bày chủ yếu tập trung vào các chủ đề bệnh lao, ung thư phổi, hen suyễn, viêm phổi, thuốc lá và cai nghiện thuốc lá. Tháng 9 năm 2017, AstraZeneca – Tập đoàn dược và dược phẩm sinh học đa quốc gia (Anh – Thụy Điển) – đã phối hợp với Cục Quản lý Khám chữa bệnh, Hội Hô hấp Việt Nam và Hội Lao và Bệnh phổi Việt Nam tổ chức công bố chương trình Vì lá phổi khỏe từ năm 2017 đến 2020. Tháng 11 năm 2018, phối hợp cùng với Hội Phổi Pháp Việt và Hội Hô hấp thành phố Hồ Chí Minh, Hội Lao và Bệnh phổi Việt Nam đã tổ chức hội nghị Hô hấp Pháp Việt 2018 với chủ đề "Thực hành tốt bệnh phổi để chấm dứt bệnh lao". Cũng tại hội nghị này, việc Hội Lao và Bệnh phổi Việt Nam sẽ được đổi tên thành Hội Phổi Việt Nam cũng được công bố. Từ năm 2020, Đại dịch COVID-19 tại Việt Nam bùng nổ. Hội đã có nhiều đóng góp quan trọng trong giai đoạn Việt Nam phải chống chọi với cơn đại dịch gây tác hại nặng nề cho phổi của bệnh nhân, trong đó có việc đưa ra và cải tiến mô hình sàng lọc 3 bước để bảo vệ các cơ sở y tế. Hội nghị khoa học Bệnh phổi toàn quốc. Từ năm 2005, hai năm một lần, Hội Phổi Việt Nam thường cùng Bệnh viện Phổi Trung ương chịu trách nhiệm tổ chức các Hội nghị khoa học Bệnh phổi toàn quốc, đi kèm đó là các hội thảo chuyên đề cũng như chương trình đào tạo y khoa liên tục.
Eleanor của Scotland (1433 – 20 tháng 11 năm 1480) là con gái của James I của Scotland và Joan Beaufort và là Đại vương công phu nhân nước Áo thông qua hôn nhân với Siegmund I của Áo. Eleanor cũng là một dịch giả nổi tiếng và đảm nhiệm nhiếp chính của Áo trong khoảng thời gian từ 1455 – 58 và 1467. Eleanor của Scotland là người con thứ sáu và là con gái thứ tư của James I của Scotland và Joan Beaufort. James I được biết đến với tình yêu lớn dành cho văn học và Eleanor với chị gái Margaret đã được thừa hưởng phẩm chất này của cha họ. Bắt đầu từ năm 1445, Eleanor sống tại triều đình Charles VII của Pháp, nơi gợi ý rằng Vương nữ nên kết hôn với Friedrich, Quốc vương của người La Mã (sau này là Hoàng đế của Thánh chế La Mã). Năm 1447, Eleanor tháp tùng Marie xứ Anjou, Vương hậu nước Pháp, trong chuyến hành hương đến Mont Saint-Michel. Đại vương công phu nhân nước Áo. Khoảng năm 1448 hoặc 1449, Eleanor kết hôn với Siegmund (1427–1496), một Công tước nhà Habsburg, sau đó là Đại vương công của Ngoại Áo và là người cai trị Bá quốc Tyrol (từ năm 1446 đến 1490). Eleanor đảm nhiệm vai trò nhiếp chính cho chồng từ năm 1455 đến 1458 và một lần nữa vào năm 1467. Eleanor là một người rất yêu sách và thạo nhiều thứ tiếng. Eleanor đã dịch "The History of the King's Son of Galicia, named Pontus, and the beautiful Sydonia" (Pontus và Sidonia) từ tiếng Pháp sang tiếng Đức. Bản gốc tiếng Pháp đã trải qua nhiều lần xuất bản trong khoảng thời gian từ 1480 đến 1550. Dựa trên số lượng bản in, nó là một cuốn sách nổi tiếng. Một bản sao của bản dịch tiếng Đức, được bảo quản trong thư viện Gotha, được biên soạn vào năm 1465. Eleanor và Elisabeth xứ Lothringen-Vaudémont được cho là đã giới thiệu tiểu thuyết văn xuôi vào văn học Đức. Ngoài việc dịch thuật, Eleanor còn có đóng góp trong việc gia tăng quyền lực chính trị của phụ nữ. Chỉ có các triều đình với các nữ cố vấn hiệu quả mới giữ được sự ổn định chính trị. Eleanor qua đời khi sinh con trai Wolfgang tại Innsbruck vào ngày 20 tháng 11 năm 1480 và được chôn cất tại Stams.
Annabella của Scotland (khoảng năm 1436 – 1509) là Vương nữ Scotland, là con gái thứ sáu của James I của Scotland và Joan Beaufort. Annabella từng 2 lần kết hôn, do đó được biết đến với các tước hiệu Bá tước phu nhân xứ Ginevra và Bá tước phu nhân xứ Huntly. Tuy nhiên, cả hai lần hôn nhân của Annabella đều bị tiêu hủy, lần đầu tiên vì không thành sự và lần thứ hai vì lý do huyết thống. Những năm đầu đời. Annabella của Scotland là con thứ 8 và là con gái thứ 6 của James I của Scotland và Joan Beaufort. Annabella có thể được đặt theo tên của bà nội là Annabella Drumond. Các chị gái của Annabella là Margaret, Isabella, Eleanor, Mary và Joan và các anh trai của Annabella là James và người anh em song sinh Alexander, người đã qua đời khi còn nhỏ. Cuộc hôn nhân đầu tiên. Ngày 14 tháng 12 năm 1444, thỏa thuận hôn ước giữa Annabella và Luigi của Savoia, Bá tước xứ Ginevra, con trai của Ludovico I xứ Savoia đã được ký kết tại Lâu đài Stirling, khi ấy cả Annabella và Luigi đều được khoảng 8 tuổi. Năm sau đó Annabella đến Savoia để tiếp nhận nền giáo dục của nơi đây. Đoàn tùy tùng của Vương nữ Annabella, được hộ tống bởi các đại sứ của bố chồng, đến Savoia vào tháng 9 năm 1445, sau một cuộc hành trình đầy biến cố kéo dài 86 ngày. Nhiều chi phí đã phát sinh cho việc tiếp đón Vương nữ, mặc dù thực tế rằng Annabella không phải là người thừa kế của Vương quốc Scotland, cũng nhưng người chồng hứa hôn Luigi không phải là Công tước xứ Savoia trong tương lai. Tuy nhiên, đám cưới chính thức không bao giờ được tiến hành. Charles VII của Pháp không ủng hộ liên minh này và đã gửi một số sứ thần đến để ngăn cản cuộc hôn nhân. Do đó, hôn ước đã bị hủy bỏ trong các cuộc đàm phán tại Gannat vào năm 1458, trước sự chứng kiến của Quốc vương Pháp và các đại diện của Công tước xứ Savoia và Quốc vương Scotland. Công tước Savoia đã phải bồi thường thiệt hại 25.000 đồng écus cho Vương thất Scotland. Cuộc hôn nhân thứ hai. Annabella trở lại Scotland và kết hôn với Ngài George Gordon, con trai và là người thừa kế của Alexander Gordon, Bá tước thứ 1 xứ Huntly trước ngày 10 tháng 3 năm 1460. Sau cái chết của bố chồng vào ngày 15 tháng 7 năm 1470, George trở thành Bá tước thứ 2, do đó Annabella cũng trở thành Bá tước phu nhân xứ Huntly. Tuy nhiên, Bá tước thứ 2 nhanh chóng tiến hành các thủ tục để tiêu hôn với Annabella với lý do Vương nữ có quan hệ huyết thống đời thứ ba và thứ tư với người vợ đầu tiên của George là Elizabeth Dunbar, Nữ Bá tước thứ 8 xứ Murray. Cuộc hôn nhân đã bị hủy bỏ vào ngày 24 tháng 7 năm 1471. Thông qua cuộc hôn nhân, Annabella có với người George, Bá tước thứ 2 xứ Huntly những đứa con sau: Tuy nhiên, có những đứa con khác của Bá tước Huntly thứ 2 vẫn còn bị tranh cãi về người mẹ; họ có thể là con của Annabella hoặc người vợ cuối cùng và thứ ba của George (trước đó là tình nhân) là Elizabeth Hay:
Sự nghiệp câu lạc bộ. Sinh ra ở Napoli và lớn lên tại San Giorgio a Cremano, Carfora chơi cho hai câu lạc bộ cơ sở A.S.D. Quartieri Giovanili và Portici trước khi gia nhập lò đào tạo trẻ của Benevento vào mùa hè 2020. Trong mùa giải 2022–23, sau màn trình diễn của anh cho đội U-17, cũng như cuộc khủng hoảng chấn thương ở đội một, Carfora được đôn lên đội một dưới thời huấn luyện viên trưởng Roberto Stellone. Vào ngày 1 tháng 3 năm 2023, anh ra mắt đội chuyên nghiệp Benevento khi vào sân thay cho Daam Foulon ở hiệp một trong trận thua 0–2 trước Südtirol. Với 17 tuổi 53 ngày, anh trở thành cầu thủ trẻ thứ hai của câu lạc bộ từng ra sân trong một trận đấu Serie B, chỉ sau Siriki Sanogo. Anh cũng trở thành cầu thủ sinh năm 2006 đầu tiên góp mặt ở giải hạng hai Ý. Vào tháng 3 năm 2023, anh tham dự vòng bảng Cúp Viareggio với đội U-19 Benevento. Vào ngày 1 tháng 4 năm 2023, Carfora lần đầu có mặt trong đội hình xuất phát của Benevento trong trận thua 2–0 trước Bari: qua đó trở thành cầu thủ sinh năm 2006 đầu tiên ra sân trong một trận đấu của giải quốc nội Ý. Anh tiếp tục là thành viên của đội Benevento bị xuống hạng Serie C vào cuối mùa giải. Sự nghiệp quốc tế. Carfora đại diện cho Ý ở cấp độ trẻ quốc tế: sau khi tham gia trại huấn luyện với đội tuyển U-17 quốc gia Ý vào tháng 11 năm 2022, anh ra mắt đội bóng vào tháng 12 cùng năm. Phong cách thi đấu. Carfora là một tiền vệ tấn công, anh cũng có thể chơi ở vị trí tiền vệ cánh, tiền đạo thứ hai hoặc "mezzala". Là một cầu thủ thuận cả hai chân, anh được đánh giá cao về kỹ năng kỹ thuật, khả năng dứt điểm, khả năng giữ thăng bằng và tốc độ chơi bóng. "Tính đến ngày 6 tháng 5 năm 2023"
Hungary được phân chia hành chính thành 19 hạt ("vármegyék", số ít: "vármegye") và thành phố thủ đô ("főváros") Budapest. Các hạt được chia tiếp thành 174 khu ("járások", số ít: "járás"). Thủ đô Budapest được chia thành 23 khu ("kerületek", số ít: "kerület"). Có 25 thành phố có thẩm quyền cấp hạt ("megyei jogú városok", số ít: "megyei jogú város"), đôi khi được gọi là hạt đô thị. Chính quyền địa phương của các đô thị này có quyền hạn mở rộng nhưng chúng không phải là đơn vị lãnh thổ độc lập. Có bảy thị trấn có quyền cấp hạt ngoài việc là thủ phủ của hạt:
Vụ nổ Kōriyama 2020 Vụ nổ Kōriyama 2020 (郡山飲食店ガス爆発事故, Kōriyama inshoku-ten gasu bakuhatsu jiko) xảy ra lúc 8:57, ngày 30 tháng 7 năm 2020 tại một nhà hàng shabu-shabu ở thành phố Kōriyama, tỉnh Fukushima. Vụ nổ bất ngờ xảy ra khi nhà hàng đang trong quá trình được tu sửa. Hậu quả vụ nổ đã làm 1 người chết, 19 người bị thương. Nhà hàng đang tu sửa bị phá hủy hoàn toàn.
Park Kyu-hyun (; sinh ngày 14 tháng 4 năm 2001) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Hàn Quốc hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái hoặc trung vệ cho câu lạc bộ Dynamo Dresden tại 3. Liga. Sự nghiệp thi đấu. Park bắt đầu sự nghiệp thi đấu của mình tại câu lạc bộ Werder Bremen tại Bundesliga. Năm 2022, anh được đem cho mượn tại câu lạc bộ Dynamo Dresden tại 3. Liga. Ngày 23 tháng 7 năm 2022, Park ra mắt cho Dynamo Dresden trong trận thua 4–3 trước 1860 Munich. Vào ngày 2 tháng 6 năm 2023, Park ký bản hợp đồng có thỏa thuận kéo dài 3 năm với đội bóng. "Tính đến 27 tháng 5 năm 2023"
Marin Plamenov Petkov (; sinh ngày 2 tháng 10 năm 2003) là một cầu thủ bóng đá ngưởi Bulgaria hiện tại đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh hoặc tiền vệ tấn công cho câu lạc bộ Levski Sofia tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Bulgaria. Là một cầu thủ đa năng, anh cũng có thể chơi ở vị trí hậu vệ biên tấn công và tiền đạo trung tâm. Sự nghiệp thi đấu. Petkov là sản phẩm của lò đào tạo trẻ Levski Sofia. Ngày 11 tháng 1 năm 2020, anh ký bản hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với câu lạc bộ. Sự nghiệp quốc tế. Ngày 5 tháng 9 năm 2022, Petkov được gọi triệu tập lên Đội tuyển bóng đá quốc gia Bulgaria, chuẩn bị cho hai trận đấu thuộc khuôn khổ UEFA Nations League gặp Gibraltar và Bắc Macedonia, lần lượt vào ngày 23 và 26 tháng 9 năm 2022. Petkov ra mắt quốc tế trong trận gặp Gibraltar và ghi bàn thắng ấn định tỷ số 5–1 cho Bulgaria. "Tính đến 20 tháng 6 năm 2023" "Tỷ số và kết quả liệt kê bàn ​​thắng đầu tiên của Bulgaria, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Petkov."
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Thái Thị Hoa (sinh ngày 02 tháng 06 năm 1994) là một doanh nhân và hoa hậu người Việt Nam. Cô là người cô đại diện Việt Nam tham gia Hoa hậu trái đất 2020. Thái Thị Hoa sinh năm 1994 tại Hưng Yên , đến năm 10 tuổi cô chuyển vào Gia Lai sinh sống cùng gia đình. Cô từng có nhiều kinh nghiệm thi sắc đẹp trong nước và quốc tế khi đã tham dự Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2017, Á hậu 2 cuộc thi Miss Vietnam Universe Ambassador 2018 và Top 10 cuộc thi Global Asian Model World 2019. Hoạt động trước cuộc thi Hoa hậu Trái Đất. Trước khi trở thành Hoa hậu Trái Đất 2020, Thái Thị Hoa có một sự nghiệp đáng chú ý trong lĩnh vực nghệ thuật và làm từ thiện. Cô đã tham gia vào nhiều hoạt động và dự án liên quan đến môi trường và bảo vệ thiên nhiên. Thái Thị Hoa hoạt động người mẫu từ năm 2017 và trở thành một người mẫu xuất sắc và đã đạt được nhiều thành công trong lĩnh vực này trước khi tham gia cuộc thi Hoa hậu Trái Đất. Trong thời gian hoạt động mẫu Thái Thị Hoa đã tham gia rất nhiều show trình diễn thời trang lớn trên toàn quốc như: Vietnam International Fashion Week và những show trình diễn thời trang của các nhà thiết kế: Đỗ Mạnh Cường, Lê Thanh Hoà, Tuyết Lê. Trước khi tham gia Hoa hậu trái đất Thái Thị Hoa đã có kinh nghiệm làm việc 2 năm tại ngân hàng quốc tế Shinhanbank và 2 năm tại ngân hàng quốc tế Standard Chartered. Hoa hậu Trái Đất 2020. Thái Thị Hoa đã giành chiến thắng trong phần thi trang phục Dân tộc và giành ngôi vị á hậu trong cuộc thi Hoa hậu Trái Đất 2020 và cũng là đại diện Việt Nam thi đấu tại đấu trường nhan sắc quốc tế Miss Earth 2020. Với sự tỏa sáng và sự đóng góp trong lĩnh vực bảo vệ môi trường, Cô tham gia hoa hậu trái đất 2020 với tư cách là đại sứ dự án trồng cây ngập mặn ở Cần Giờ với Tree chain Network cô đã mang tới cuộc thi với thông điệp trồng cây với dự án trồng 1 tỷ cây xanh. Cô được đánh giá tốt trong phần thi ứng xử về vấn đề bảo vệ mội trường. Đây là một thành công lớn cho Thái Thị Hoa và là một niềm tự hào cho quốc gia Việt Nam.
Alex Lee (cầu thủ bóng đá Guam) Alexander Francis Vei Chen Lee (sinh ngày 15 tháng 1 năm 1990), hay còn được biết đến là Alex Lee, là một cầu thủ bóng đá quốc tế người Guam hiện tại đang thi đấu ở vị trí hậu vệ hoặc tiền vệ phòng ngự cho câu lạc bộ Christos FC. Alex đôi khi cũng được biết đến với nickname "A-Lee.” Sự nghiệp thi đấu. Lee thi đấu bóng đá cao đẳng ở Đại học Maryland, College Park từ năm 2008 tới năm 2011. Lee đã bỏ lỡ phần lớn năm thứ 2 của mình trong mùa giải 2009 do chấn thương bởi tai nạn xe hơi gây ra. Khi còn học cao đẳng, Lee chơi cho câu lạc bộ Real Maryland Monarchs tại USL League Two trong mùa giải 2011. Lee được chọn bởi câu lạc bộ FC Dallas với lượt chọn thứ 11 trong vòng đầu tiên của 2012 MLS Supplemental Draft. Anh ký hợp đồng với Dallas vào ngày 13 tháng 3 năm 2012. Lee không ra sân cho Dallas trong mùa giải 2012 và bị thanh lý hợp đồng vào cuối mùa. Lee ký hợp đồng với câu lạc bộ Richmond Kickers tại USL Championship vào ngày 5 tháng 3 năm 2013. Lee có 2 người anh em; 1 người anh em sinh đôi, Justin và em trai, Nate, cả hai đều đại diện cho Guam trên đấu trường quốc tế. Cả 3 đều ra mắt quốc tế trong trận gặp Hồng Kông.
FIFA World Cup Qatar 2022 Official Soundtrack FIFA World Cup Qatar 2022 Official Soundtrack là một album tổng hợp các ca khúc của rất nhiều những nghệ sĩ khác nhau, được phát hành vào năm 2022. Album này là album âm nhạc chính thức của Giải vô địch bóng đá thế giới 2022 tổ chức tại Qatar. Lần đầu tiên trong lịch sử, một album tổng hợp các ca khúc của Giải vô địch bóng đá thế giới được phát hành, thay vì một bài hát chính thức. Bài hát đầu tiên của album là bài hát "Hayya Hayya (Better Together)", biểu diễn bởi Trinidad Cardona, Davido và AISHA, phát hành vào ngày 1 tháng 4 năm 2022, cùng với video ca nhạc. Bài hát thứ 2 là "Arhbo", được biểu diễn bởi Gims và Ozuna, phát hành ngày 19 tháng 8 năm 2022, cùng với video âm nhạc. Bài thứ 3 là "The World Is Yours to Take", thể hiện bởi rapper người Mỹ Lil Baby, hợp tác với Budweiser, ra mắt vào ngày 23 tháng 9 năm 2022, cùng với video âm nhạc. Bài thứ 4 là "Light The Sky", thể hiện bởi Nora Fatehi, Manal, Rahma Riad và Balqees, soạn nhạc bởi RedOne và phát hành vào ngày tháng 10 năm 2022, cùng với video âm nhạc chính thức. Bài hát thứ 5, "Tukoh Taka", được thể hiện bởi Nicki Minaj, Maluma và Myriam Fares, được phát hành vào ngày 17 tháng 11 năm 2022, cùng với video âm nhạc, đóng vai trò là bài hát chính thức của FIFA Fan Festival. Bài hát cuối cùng là "Dreamers" do Jungkook, thành viên của nhóm nhạc BTS, thể hiện và phát hành vào ngày 20 tháng 11 năm 2022. Bài hát này được hợp tác với Fahad Al-Kubaisi thể hiện trong lễ khai mạc của giải đấu.
Vụ đánh bom khách sạn Việt Cường 1965 Vụ đánh bom khách sạn Việt Cường là sự kiện do toán đặc công Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam (Việt Cộng) gài bom ở Quy Nhơn vào tối ngày 10 tháng 2 năm 1965 khiến toàn bộ tòa nhà sụp đổ. Vụ nổ làm thiệt mạng 23 quân nhân Mỹ, bảy thường dân Việt Nam và hai trong số đặc công Việt Cộng. Khách sạn 4 tầng Việt Cường từng là nơi đóng quân của lính nhập ngũ quân đội Mỹ tại thành phố Quy Nhơn. Nhiều người trong số 60 quân nhân này có mặt ở đó đến từ Biệt đội 140 Công binh (Bảo trì Sân bay Trực thăng Chở hàng) đã hỗ trợ bảo trì bảo dưỡng cho Đại đội 117 Trực thăng Xung kích có trụ sở tại Sân bay Quy Nhơn. Sau cuộc tấn công Trại Holloway của Quân Giải phóng miền Nam vào ngày 6–7 tháng 2 năm 1965, liên quân Mỹ và Việt Nam Cộng hòa bèn phát động Chiến dịch Flaming Dart gồm một loạt các cuộc không kích trả đũa chống lại Bắc Việt. Để đáp trả lại chiến dịch Flaming Dart, Quân Giải phóng miền Nam ngay lập tức lên kế hoạch tấn công một mục tiêu khác của Mỹ. Lúc 20 giờ 05 phút tối hôm đó, nhóm đặc công thuộc Quân Giải phóng miền Nam bắt đầu tấn công khách sạn, trong khi 2 tay đặc công bị toán lính Mỹ đứng canh trên mái khách sạn giết bằng súng máy; nhóm đặc công đã giết lính canh Việt Nam Cộng hòa cắm chốt bên ngoài tòa nhà và đặt bao tải ở cửa chính. Một quả bom nhựa nặng 100 pound đã được nhóm đặc công này kích nổ bên cạnh cầu thang vốn là nơi cung cấp sự hỗ trợ cấu trúc chính cho cả tòa nhà. Vụ nổ khiến toàn bộ khách sạn đổ sập xuống đất, khiến cho 21 thành viên của Biệt đội 140 Công binh cùng với 2 binh sĩ khác và 7 thường dân Việt Nam thiệt mạng. Sau khi hay tin về vụ nổ này, Tổng thống Johnson đã ra lệnh tiến hành Chiến dịch Flaming Dart II. Tất cả những công dân phụ thuộc của người Mỹ ở miền Nam Việt Nam đều được Tổng thống cho phép dùng máy bay chở về nước nhằm đảm bảo an toàn cho họ.
Vụ đánh bom nhà hàng nổi Mỹ Cảnh 1965 Vụ đánh bom nhà hàng nổi Mỹ Cảnh là sự kiện do toán đặc công Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam gài hai quả bom tại thủ đô Sài Gòn của Việt Nam Cộng hòa khiến 42 người thiệt mạng vào ngày 25 tháng 6 năm 1965. Quả bom đầu tiên phát nổ lúc 8 giờ 15 phút tối (giờ địa phương) tại bến Bạch Đằng, trước nhà hàng nổi Mỹ Cảnh (còn gọi là "Mỹ Cảnh Café") bên bờ sông Sài Gòn. Vụ nổ thứ nhất làm 31–32 người thiệt mạng và 42 người bị thương. Trong số những người thương vong, 13 người Mỹ và hầu hết những người khác đều là công dân Việt Nam. Cùng lúc với vụ nổ đầu tiên, một quả bom khác phát nổ bên cạnh một quầy bán thuốc lá bên bờ sông gần nhà hàng nổi. Vụ nổ này khiến cho một phụ nữ người Mỹ thiệt mạng.
Giải quần vợt Pháp Mở rộng 2023 - Đơn nam trẻ Dino Prižmić là nhà vô địch, đánh bại Juan Carlos Prado Ángelo trong trận chung kết, 6–1, 6–4. Gabriel Debru là đương kim vô địch, nhưng chọn tham dự ở vòng loại nội dung đơn nam. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.