text
stringlengths
1
148k
label
int64
0
2
__index_level_0__
int64
0
113k
Phủ doãn Tông Tòa ("Praefectura Apostolica") là một linh mục đứng đầu cho Hạt phủ doãn Tông Tòa - khu vực truyền giáo của Giáo hội Công giáo Rôma vẫn chưa được phát triển hoàn thiện để tạo lập thành một giáo phận. Nếu một hạt phủ doãn Tông Tòa phát triển và hoàn thiện, nó sẽ được nâng cấp lên thành Hạt đại diện Tông Tòa do một giám mục hiệu tòa cai quản. Tính đến cuối năm 2010, toàn Giáo hội Công giáo Rôma có 39 chức phủ doãn Tông Tòa, trong đó làm nhiệm vụ ở Trung Quốc là 29 vị. Danh sách các Hạt Phủ doãn Tông Tòa trên thế giới. Tính đến cuối năm 2010, toàn thế giới có 39 hạt Phủ doãn Tông Tòa, trong đó đa số (29) là ở Trung Quốc. 10 hạt còn lại gồm 1 mới thành lập ở Azerbaijan, 4 ở châu Á, 3 ở châu Phi, 1 ở châu Mỹ và 1 ở châu Đại Dương
1
null
Đây là danh sách tòa nhà cao nhất Seoul xếp hạng các tòa nhà chọc trời tại thủ đô Seoul, Hàn Quốc theo chiều cao. Tòa nhà cao nhất trong thành phố hiện tại là Lotte World Tower 554.5m (1,819 ft) với 123 tầng. Các tòa nhà nhất của Seoul tập trung tại bốn khu vực: Khu trung tâm cũ dọc trục đường Jongno, khu kinh và tài chính mới trải dài theo đường Teheran tại Gangnam, khu trung tâm tài chính và chính trị trên đảo Yeouido thuộc quận Yeongdeungpo, khu nhà giàu phường Dogok, Gangnam. Tòa nhà cao nhất. Danh sách này bao gồm tất cả các tòa nhà đã hoàn thành hoặc đã cất nóc có chiều cao trên 150m tại Seoul. Không bao gồm các tòa nhà có chiều cao được làm tròn đến 150m, các tòa nhà có phần anten trên 150m nhưng phần cấu trúc lại thấp hơn 150m. Các ngọn tháp chẳng hạn như N Seoul Tower cũng sẽ không được liệt kê trong danh sách. Tòa nhà cao nhất đang được xây dựng, đề xuất hoặc phê duyệt. Đây là danh sách nhà cao ốc của Seoul cao hơn 150m hiện đang được xây dựng hoặc đề xuất/phê duyệt cho công trình.
1
null
Samsung Town là một tổ hợp các tòa nhà chọc trời, văn phòng lớn tọa lạc tại quận Seocho ở Seoul, Hàn Quốc. Nơi đây đóng vai trò như một trụ sở chính, trung tâm công nghệ cao và kinh doanh toàn cầu của tập đoàn đa quốc gia Samsung. Samsung Town được thiết kế bởi hãng kiến trúc lừng danh Kohn Pedersen Fox. Samsung Electronics, Samsung C&T, và Samsung Life Insurance sử dụng 3 tòa nhà có chiều cao lần lượt là 200-150-150 mét, 44, 34 và 32 tầng làm trụ sở chính. Hiện nay, Samsung Electronics và Samsung C&T đã di chuyển vào trong các tòa nhà trong khi Samsung Life Insurance cho Samsung Electronics và các chi nhánh khác thuê.
1
null
Samsung Card là công ty thẻ tín dụng lớn nhất Hàn Quốc, trụ sở chính đặt tại Seoul, Samsung Card sáp nhập với Samsung Capital vào năm 2005. Công ty thuộc sở hữu của Samsung Electronics (35.3%) và Samsung Life Insurance (26.4%). Samsung Card được thành lập vào năm 1988, khởi đầu là một công ty kỹ thuật và kinh doanh được cấp phép bởi Samsung Electronics.
1
null
Samsung Everland là một công ty của Hàn Quốc mà hoạt động chính là quản lý và vận hành Everland, công viên giải trí lớn nhất tại quốc gia này. Samsung Everland là một công ty con trực thuộc tập đoàn Samsung. Năm 2011, công ty có 4,785 nhân viên và lợi nhuận đạt mức 2,3 triệu đô la Mỹ.
1
null
A Clockwork Orange là tên tiểu thuyết dystopia ngắn xuất bản năm 1962 của Anthony Burgess. Sống trong xã hội mà giới trẻ ưa sử dụng bạo lực và tiếng lóng, nhân vật chính của tiểu thuyết – Alex – kể lại thời thiếu niên đầy máu me của mình và trải nghiệm khi chính quyền can thiệp nhằm chỉnh đốn cậu. Thứ tiếng được sử dụng trong "A Clockwork Orange" là tiếng Anh cùng với mật ngữ chịu ảnh hưởng từ tiếng Nga, gọi là Nadsat. Theo tác giả Burgess, cuốn sách được viết vỏn vẹn trong 3 tuần. Nội dung. Phần 1: Thế giới của Alex. Alex là một thiếu niên 15 tuổi, thường được gọi là "Alex bé nhỏ" để mỉa mai hành vi khét tiếng của cậu là chuyên kéo băng nhóm của mình gồm Dim (dốt nát, cơ bắp), Georgie (phó chỉ huy tham vọng), Pete (kẻ hùa theo) đi gây sự, đập phá, ăn cướp và đánh giết người mà cậu gọi là "ultra-violence" (siêu bạo lực). Ngoài ra, Alex còn có một gu thưởng thức âm nhạc cầu kì và thần tượng nhạc sĩ Beethoven. Trong một lần ăn cướp nhà một bà cụ giàu có và chuẩn bị chạy trốn sau khi bà chết, do mâu thuẫn nội bộ, Alex đã bị Dim tấn công. Kết cục là cậu bị cảnh sát bắt và tống giam vì tội giết người. Phần 2: Kỹ thuật Ludovico. Bạn tù của Alex đổ tội cho cậu đã đánh chết một người tù phiền phức mới vào, do vậy cậu đồng ý chữa trị bằng kỹ thuật thử nhiệm nhằm thay đổi hành vi, gọi là kỹ thuật Ludovico. Trong đó, Alex được tiêm thuốc để khiến cậu thấy ghê sợ khi xem các thước phim bạo lực, cuối cùng chỉ cần một ý nghĩ bạo lực cũng khiến cậu cảm thấy buồn nôn. Nhạc một thước phim bạo lực, bản giao hưởng số 9 của Beethoven cũng theo đó khiến cậu mất khả năng nghe nhạc cổ điển. Các viên chức chính phủ hài lòng với tác dụng của kỹ thuật lên Alex khi Alex phải thể hiện trước họ, và vì thế cậu được thả ra sớm. Phần 3: Sau khi ra tù. Cha mẹ Alex đã cho thuê phòng cậu và vì thế Alex thành kẻ vô gia cư và muốn tự sát. Ở thư viên công cộng, cậu bị viên trí thức già và bạn ông trả thù cho hành vi quá khứ của cậu. Cảnh sát đến trấn an trật tự không ai khác chính là Dim và kẻ thù cũ của cậu Billyboy. Chúng đem cậu ra ngoại ô và đánh cậu túi bụi. Cậu tìm đến cầu cứu ngôi nhà từng bị băng nhóm của cậu cướp bóc, chủ nhà F. Alexander – một nhà văn, không nhận ra cậu vì lúc cướp cả nhóm đeo mặt nạ. Alexander toan dùng cách trị liệu Alex để làm bằng chứng cho sự bạo lực của chính phủ, song không lâu sau, Alex đã để lộ mình là người cầm đầu băng nhóm cướp bóc, hãm hiếp và giết chết vợ của Alexander. Những người bạn của Alexander sau khi đưa cậu ra khỏi nhà Alexander, đã giam lỏng cậu trong một căn hộ tồi tàn và khoá trái cửa, bật nhạc cổ điển liên tục khiến cậu bấn loạn và nhảy lầu. Alex tỉnh lại trong bệnh viện, tại đây cậu được rào đón bởi quan chức chính phủ đang lo lắng việc tự sát của cậu gây nên ảnh hưởng xấu. Sau khi Alexander bị đưa vào viện tâm thần, Alex đồng ý về phe chính phủ. Trên các mặt báo, cậu cho biết mình đã bình phục khỏi ảnh hưởng của kỹ thuật Ludovico. Trong chương cuối cùng, Alex lúc này đã lập một nhóm bạn mới đang chuẩn bị cho một đêm hành sự nữa nhưng cậu không cảm thấy thiết tha lắm. Sau khi gặp lại Pete đã phục thiện và cưới vợ, Alex càng cảm thấy kém hứng thú với hành động bạo lực vô nghĩa. Alex bắt đầu suy tính từ bỏ việc gây tội ác và trở thành người có ích cho xã hội, lấy vợ, sinh con dù cho con của cậu có thể còn gây hoạ hơn cả cậu. Phát hành. "A Clockwork Orange" lần đầu được phát hành tại Anh năm 1962 với 21 chương tương đương với độ tuổi trưởng thành là 21. Tuy nhiên, trước 1986, chương cuối cùng đã bị lược bỏ khi cuốn sách được phát hành tại Mỹ Lý do là tác giả Burgess khi đem cuốn tiểu thuyết đến một nhà xuất bản ở Mỹ đã được bảo rằng, độc giả Mỹ sẽ không bao giờ chấp nhận chương cuối cùng – khi mà Alex nhận ra con đường bạo lực lỗi lầm của mình.
1
null
Con lắc theo định nghĩa chung nhất là một vật gắn vào một trục cố định mà nó có thể xoay (hay dao động) một cách tự do. Khi đưa con lắc dịch chuyển khỏi vị trí cân bằng theo chiều ngang, nó sẽ chịu một lực phục hồi do tác dụng của hấp dẫn đưa nó trở lại vị trí cân bằng. Khi được thả ra, lực phục hồi kết hợp với trọng lượng của con lắc khiến cho nó dao động xung quanh vị trí cân bằng. Thời gian để con lắc hoàn thiện một lần dao động tới lui gọi là chu kỳ dao động. Chu kỳ dao động phụ thuộc vào độ dài của con lắc cũng như một phần vào biên độ. Tuy nhiên, nếu như biên độ là nhỏ và con lắc không chịu lực cản hay ma sát nào thì chu kỳ dao động độc lập với biên độ con lắc dao động. Từ khi được khám phá và nghiên cứu bởi Galileo Galilei vào năm 1602, chuyển động đều của con lắc đã được ứng dụng để đo thời gian và là thiết bị đo thời gian chính xác nhất cho đến thập niên 1930. Đồng hồ quả lắc được Christian Huygens phát minh vào năm 1658 đã trở thành thời gian kế tiêu chuẩn của thế giới, được sử dụng tại gia và văn phòng trong 270 năm và có sai số khoảng một giây mỗi năm trước khi nó được thay thế bởi các đồng hồ thạch anh vào những năm 1930. Con lắc cũng được áp dụng vào các dụng cụ đo đạc khoa học như gia tốc kế và địa chấn kế. Trong lịch sử, chúng còn được sử dụng trong các hấp dẫn kế để đo gia tốc hấp dẫn trong khảo sát địa lý hay thậm chí để làm đơn vị chuẩn của độ dài. Chu kỳ dao động. Chu kỳ dao động của một con lắc trọng lực đơn giản phụ thuộc vào chiều dài của nó, gia tốc trọng trường địa phương và ở một mức độ nhỏ dựa trên góc cực đại mà con lắc dao động so với phương thẳng đứng, "θ0", được gọi là biên độ. Chu kỳ này độc lập với khối lượng của quả nặng. Nếu biên độ được giới hạn bởi dao động nhỏ thì chu kỳ T của một con lắc đơn (thời gian để hoàn thành một chu kỳ hoàn chỉnh) sẽ là: Trong đó formula_2 là chiều dài của con lắc và formula_3 là gia tốc trọng trường địa phương. Đối với dao động nhỏ, chu kỳ dao động xấp xỉ như nhau đối với các góc khác nhau: khoảng thời gian này "không phụ thuộc vào biên độ". Tính chất này, được gọi là tính đẳng thời, là lý do mà các con lắc rất hữu ích cho việc đo thời gian.. Sự dao động liên tiếp của con lắc, ngay cả khi thay đổi biên độ, vẫn mất cùng một khoảng thời gian. Đối với các biên độ lớn hơn, chu kỳ tăng dần theo biên độ nên nó sẽ dài hơn so với phương trình (1). Ví dụ, ở biên độ "θ0" = 23°, chu kỳ dao động lớn hơn 1% so với phương trình (1) dự đoán. Khoảng thời gian tăng đến vô cùng khi "θ0" tiến tới 180°, vì tại giá trị "θ0" = 180°, hệ đang trong trạng thái cân bằng không ổn định. Chu kỳ thực sự của một con lắc trọng lực đơn giản lý tưởng có thể được viết dưới nhiều hình thức khác nhau (xem Con lắc (toán học)), một ví dụ là chuỗi vô hạn: formula_5 đơn vị radian. Sự khác biệt giữa khoảng thời gian thực này và khoảng thời gian cho các dao động nhỏ (1) ở trên được gọi là "sai số vòng" ("circular error"). Trong trường hợp của đồng hồ ông nội điển hình có con lắc có góc quệt là 6° và do đó biên độ là 3° (0,05 radian), chênh lệch giữa chu kỳ thực và xấp xỉ góc nhỏ (1) lên tới khoảng 15 giây mỗi ngày. Đối với dao động nhỏ, con lắc xấp xỉ một dao động điều hòa và chuyển động của nó là một hàm của thời gian, t, là khoảng chuyển động điều hòa đơn giản: Đối với con lắc thực, thời gian thay đổi một chút theo các yếu tố như sự nổi và độ nhớt của không khí, khối lượng của dây hoặc thanh, kích thước và hình dạng của bob và cách nó được treo trên dây, và tính linh hoạt và độ căng của dây. Trong các ứng dụng thực tế, việc hiệu chỉnh các yếu tố này có thể cần được áp dụng cho pt (1) để đưa ra con số chính xác. Con lắc vật lý. Bất kỳ hệ vật rắn nào xoay tự do quanh một trục ngang cố định được gọi là con lắc hỗn hợp hoặc con lắc vật lý. Độ dài tương đương thích hợp L để tính chu kỳ một con lắc bất kỳ như vậy chính là khoảng cách từ trục đến "tâm dao động". Điểm này luôn nằm dưới khối tâm; khoảng cách giữa điểm treo và tâm dao động được gọi là bán kính dao động. Vị trí của nó phụ thuộc vào phân bố khối lượng của con lắc. Nếu phần lớn khối lượng tập trung ở một quả nặng tương đối nhỏ so với chiều dài con lắc, tâm dao động sẽ gần với khối tâm. Bán kính dao động hoặc độ dài tương đương L của một con lắc vật lý bất kỳ có thể được biểu diễn như sau trong đó formula_8 là mômen quán tính của con lắc theo điểm treo, formula_9 là khối lượng của con lắc và formula_10 là khoảng cách giữa điểm treo và khối tâm. Thay biểu thức này vào pt (1) nêu trên, khoảng thời gian formula_11 của một con lắc hỗn hợp được cho sẽ là cho dao động đủ nhỏ. Ví dụ: một thanh đồng nhất cứng có chiều dài formula_13 có mômen quán tính formula_14 được cho quay quanh một đầu. Khối tâm nằm ở trung tâm của thanh, vì vậy formula_15 Thay thế các giá trị này vào phương trình trên ta được formula_16. Điều này chứng tỏ rằng một con lắc vật lý có cùng chu kỳ với một con lắc đơn có chiều dài bằng 2/3 của chiều dài thanh. Christiaan Huygens đã chứng minh vào năm 1673 rằng điểm treo và tâm dao động có thể thế chỗ nhau. Điều này có nghĩa là bất kỳ con lắc nào bị đảo lộn rồi vung lên từ một trục nằm ở tâm dao động trước đó, nó sẽ có cùng chu kỳ như trước và tâm dao động mới sẽ ở điểm treo cũ. Năm 1817, Henry Kater áp dụng ý tưởng này để sản xuất một loại con lắc có thể đảo ngược, gọi là con lắc Kater, để cải thiện các phép đo gia tốc trọng trường. Lịch sử. Một trong những ứng dụng sớm nhất của con lắc là địa chấn kế vào thế kỷ I được sáng chế bởi Trương Hành, một người Trung Quốc đời nhà Hán. Cơ chế hoạt động của nó là: khi có động đất, con lắc sẽ dao động và kích hoạt một trong những đòn bẩy bên trong thiết bị. Đòn bẩy sẽ húc một quả bóng nhỏ rơi vào một trong tám miệng con cóc kim loại bên dưới, được đặt tại tám điểm của la bàn, biểu thị hướng của trận động đất. Nhiều nguồn cho rằng nhà thiên văn học Ai Cập thế kỷ X Ibn Yunus đã sử dụng một con lắc để đo thời gian, nhưng đây là một sai lầm bắt nguồn từ năm 1684 bởi nhà sử học người Anh Edward Bernard. Thời Phục hưng, các con lắc bơm tay lớn được sử dụng làm nguồn năng lượng cho các máy đối ứng thủ công như cưa, ống thổi và bơm. Leonardo da Vinci từng phác họa rất nhiều về chuyển động của con lắc, nhưng không nhận ra nó hữu ích trong việc đo thời gian. 1602: Nghiên cứu của Galileo. Nhà khoa học người Ý Galileo Galilei là người đầu tiên nghiên cứu các tính chất của con lắc, bắt đầu vào khoảng năm 1602. Báo cáo sớm nhất về nghiên cứu của ông được nhắc đến trong một bức thư gửi Guido Ubaldo dal Monte từ Padua, ngày 29 tháng 11 năm 1602. Nhà viết tiểu sử và học trò của ông, Vincenzo Viviani, khẳng định rằng sự quan tâm của ông đến con lắc được khơi dậy vào khoảng năm 1582 bởi chuyển động lắc lư của một chiếc đèn chùm trong Nhà thờ Pisa. Galileo đã khám phá ra tính chất quan trọng làm cho con lắc trở nên hữu ích trong việc đo thời gian, được gọi là tính đẳng thời; chu kì của con lắc xấp xỉ độc lập với biên độ và chiều rộng của dao động. Ông cũng nhận thấy rằng khoảng thời gian này không phụ thuộc vào khối lượng của quả nặng và tỷ lệ với căn bậc hai chiều dài con lắc. Ông sử dụng các con lắc tự do trong các ứng dụng đo thời gian đơn giản. Người bạn bác sĩ của ông, Santorio Santorii, đã phát minh ra một thiết bị đo nhịp tim của bệnh nhân bằng chiều dài của một con lắc; gọi là "pulsilogium". Năm 1641, Galileo đã nảy ra ý tưởng và truyền ý tưởng cho con trai của mình là Vincenzo, một thiết kế đồng hồ quả lắc; Vincenzo bắt đầu chế tạo thứ này, nhưng chưa kịp hoàn thành nó thì ông qua đời vào năm 1649. Con lắc là cơ cấu dao động điều hòa đầu tiên được con người sử dụng. 1656: Đồng hồ quả lắc. Năm 1656, nhà khoa học người Hà Lan Christiaan Huygens đã chế tác chiếc đồng hồ quả lắc đầu tiên. Đây là một cải tiến lớn so với đồng hồ cơ thời bấy giờ; độ lệch thời gian nhỏ nhất của chúng được cải thiện từ khoảng 15 phút mỗi ngày thành khoảng 15 giây mỗi ngày. Các con lắc lan rộng khắp châu Âu khi các đồng hồ hiện có được trang bị thêm. Nhà khoa học người Anh Robert Hooke đã nghiên cứu con lắc hình nón vào khoảng năm 1666, một con lắc có thể tự do lắc theo hai chiều, với quả nặng vẽ ra quỹ đạo hình tròn hoặc hình ê-líp. Ông đã sử dụng các chuyển động của thiết bị này như một mô hình để phân tích chuyển động quỹ đạo của các hành tinh. Hooke đề nghị với Isaac Newton vào năm 1679 rằng các thành phần của chuyển động quỹ đạo bao gồm chuyển động quán tính dọc theo hướng tiếp tuyến cộng với chuyển động hấp dẫn theo hướng xuyên tâm. Điều này đóng góp một phần trong công thức của Newton về định luật vạn vật hấp dẫn. Robert Hooke cũng chịu trách nhiệm đề xuất sớm nhất là vào năm 1666, rằng con lắc có thể được sử dụng để đo lực hấp dẫn. Trong chuyến thám hiểm tới Cayenne, Guiana thuộc Pháp năm 1671, Jean Richer phát hiện ra rằng đồng hồ quả lắc chạy chậm hơn 2 phút rưỡi mỗi ngày tại Cayenne so với tại Paris. Từ đó, ông suy luận rằng lực hấp dẫn ở Cayenne yếu hơn. Vào năm 1687, Isaac Newton đã chỉ ra trong cuốn "Princia Mathematica" rằng, do Trái đất không phải là một hình cầu thực sự mà có phần dẹt lại (dẹt ở hai cực) do tác dụng của lực ly tâm tạo ra bởi sự tự quay của chính nó khiến lực hấp dẫn tăng theo vĩ độ. Các con lắc di động tiện lợi bắt đầu được các nhà thám hiểm mang theo trong các chuyến đi đến những vùng đất xa xôi, để làm thước đo gia tốc trọng trường chính xác tại những địa điểm khác nhau trên Trái đất, cuối cùng tạo ra các mô hình chính xác về hình dạng của Trái đất. 1673: "Horologium Oscillatorium" của Huygens. Năm 1673, 17 năm sau khi phát minh ra đồng hồ quả lắc, Christiaan Huygens công bố lý thuyết về con lắc trong cuốn, "Horologium Oscillatorium sive de motu Pendulorum". Marin Mersenne và René Descartes đã phát hiện ra vào khoảng năm 1636 rằng con lắc không hoàn toàn đẳng thời; chu kỳ của nó dường như tỷ lệ thuận với biên độ. Huygens phân tích vấn đề này bằng cách xác định một đường cong mà một vật phải đi theo để hạ xuống theo trọng lực đến cùng một điểm trong cùng một khoảng thời gian, bất kể điểm bắt đầu; đường cong đó chính là "đường tautochrone". Bằng một phương pháp phức tạp gần giống với phép vi phân, ông đã chứng minh đường cong này là một cycloid, chứ không phải là cung tròn vệt ra bởi một con lắc, xác nhận rằng con lắc không phải là đẳng thời và quan sát về đẳng tích của Galile chỉ chính xác đối với các dao động nhỏ. Huygens cũng giải quyết vấn đề làm thế nào để tính chu kỳ của một con lắc có hình dạng tùy ý (gọi là con lắc vật lý), khám phá ra "tâm dao động" và khả năng hoán đổi của nó với điểm treo. 1721: Con lắc bổ chính nhiệt độ. Trong thế kỷ 18 và 19, vai trò của đồng hồ quả lắc chính xác nhất đã thúc đẩy nhiều nghiên cứu thực tế trong việc cải tiến con lắc. Người ta tìm ra một lỗi lớn, đo là dây con lắc giãn nở và co lại theo nhiệt độ môi trường, thay đổi chu kỳ xoay. Điều này đã được giải quyết với việc phát minh ra các con lắc bổ chính nhiệt độ, con lắc thủy ngân năm 1721 và con lắc Gridiron năm 1726, giảm sai số trong đồng hồ quả lắc chính xác xuống vài giây mỗi tuần. Độ chính xác của các phép đo trọng lực được thực hiện với con lắc bị hạn chế bởi khó khăn trong việc tìm vị trí tâm dao động của chúng. Huygens đã phát hiện ra vào năm 1673 rằng một con lắc có cùng chu kỳ khi được treo từ tâm dao động của nó và khi được treo ở điểm trục của nó, và khoảng cách giữa hai điểm bằng với chiều dài của một con lắc đơn cùng chu kỳ. Năm 1818, Thuyền trưởng Henry Kater người Anh đã phát minh ra con lắc Kater có thể đảo ngược sử dụng nguyên lý này, thực hiện các phép đo trọng lực rất chính xác. Trong thế kỷ tiếp theo, con lắc đảo ngược là phương pháp tiêu chuẩn để đo gia tốc trọng trường tuyệt đối. 1851: Con lắc Foucault. Năm 1851, Jean Bernard Léon Foucault chỉ ra rằng mặt phẳng dao động của một con lắc, giống như con quay hồi chuyển, có xu hướng không đổi bất kể chuyển động của trục, và điều này có thể được sử dụng để chứng minh sự tự quay của Trái đất. Ông đã treo một con lắc tự do đu theo hai chiều (sau này được đặt tên là con lắc Foucault) từ mái vòm của Điện Panthéon ở Paris. Chiều dài của dây là 67 m (220 ft). Khi con lắc được cho chuyển động, mặt phẳng xoay được quan sát thấy tiến động hoặc quay 360° theo chiều kim đồng hồ trong vòng 32 giờ. Đây là minh chứng đầu tiên về sự quay của Trái đất không phụ thuộc vào các quan sát thiên thể, và một "cơn sốt con lắc" đã nổ ra, con lắc Foucault sau đó được trưng bày ở nhiều thành phố và thu hút đông khách tham quan. 1930: Sụt giảm trong sử dụng. Khoảng năm 1900, vật liệu giãn nở nhiệt thấp bắt đầu được sử dụng cho dây con lắc trong đồng hồ có độ chính xác cao nhất và nhiều dụng cụ khác, invar đầu tiên, một hợp kim thép niken, và sau này là thạch anh nung chảy, làm cho việc phải bổ chính nhiệt độ trở nên tào lao. Các con lắc chính xác được đặt trong các bể áp suất thấp, giữ cho áp suất không khí không đổi để ngăn biến động trong chu kỳ do thay đổi độ nổi của con lắc do thay đổi áp suất khí quyển. Đồng hồ quả lắc tốt nhất đạt được độ sai số khoảng một giây mỗi năm. Độ chính xác về thời gian của con lắc bị vượt qua bởi bộ dao động tinh thể thạch anh, được phát minh vào năm 1921 và đồng hồ thạch anh, được phát minh vào năm 1927, thay thế đồng hồ quả lắc và trở thành máy đo thời gian tốt nhất thế giới.[2] Đồng hồ quả lắc được sử dụng làm tiêu chuẩn tính giờ cho đến Thế chiến 2, mặc dù Dịch vụ thời gian của Pháp tiếp tục sử dụng chúng làm tiêu chuẩn thời gian chính thức cho đến năm 1954. Trong lực kế con lắc đã được thay thế bằng các trọng lực kế "rơi tự do" vào những năm 1950, nhưng các dụng cụ gồm con lắc vẫn tiếp tục được sử dụng vào những năm 1970. Ứng dụng đo thời gian. Trong 300 năm, từ khi được phát hiện ra vào khoảng năm 1582 cho đến khi đồng hồ thạch anh được phát triển vào những năm 1930, con lắc là tiêu chuẩn đo thời gian chính xác nhất. Ngoài con lắc đồng hồ, con lắc hai giây tự do được sử dụng rộng rãi như công cụ định thời chính xác dùng trong các thí nghiệm khoa học ở thế kỷ XVII và XVIII. Con lắc đòi hỏi sự ổn định cơ học lớn: sự thay đổi chiều dài chỉ 0,02%, 0,2 mm trong con lắc đồng hồ, sẽ gây ra sai số lên đến một phút mỗi tuần. Con lắc đồng hồ. Các con lắc trong đồng hồ (xem ví dụ ở bên phải) thường là một quả nặng "(b)" được treo trên một thanh làm bằng gỗ hoặc kim loại "(a)". Để giảm sức cản không khí (tác nhân chính làm hao tổn năng lượng trong đồng hồ chính xác) quả nặng thường có hình dạng một đĩa trơn có tiết diện hình thấu kính. Trong các đồng hồ cổ hơn, quả lắc có thêm chạm khắc hoặc trang trí đặc trưng cho loại đồng hồ. Trong các đồng hồ chất lượng, quả nặng được làm nặng nhất có thể, vì điều này giúp đồng hồ cải thiện khả năng tự hiệu chỉnh của chúng. Trọng lượng phổ biến cho quả nặng con lắc hai giây là 15 pound (6,8 kg). Thay vì treo trên trục, con lắc đồng hồ thường được treo trên một lò xo thẳng ngắn "(d)" của ruy băng kim loại linh hoạt. Cơ cấu này giảm thiểu ma sát và lực xoắn do trục quay và lực uốn nhẹ của lò xo chỉ làm tăng thêm lực phục hồi của con lắc chút ít. Đồng hồ có độ chính xác cao nhất sở hữu các lưỡi dao nằm trên các tấm làm từ đá mã não. Các xung để giữ cho con lắc dao động được cung cấp bởi một cánh tay treo sau con lắc gọi là "cái nạng", "(e)", đầu nạng được gọi là "cái nĩa", "(f)" có các ngạnh ôm lấy thanh lắc. Nạng đồng hồ được đẩy qua lại bởi bộ thoát đồng hồ, "(g,h)". Mỗi khi con lắc dao động qua vị trí trung tâm, cơ cấu sẽ nhả ra một chiếc răng của "bánh xe thoát" "(g)". Lực của lò xo dây cót đồng hồ hoặc tải trọng con lái treo trên ròng rọc được truyền qua hệ thống bánh răng, khiến bánh xe quay và một chiếc răng ấn vào một trong những cái pallet "(h)", cung cấp cho con lắc một cú húc ngắn. Các bánh xe của đồng hồ, khớp với các bánh thoát, di chuyển về phía trước một lượng cố định sau mỗi vòng lắc, đẩy kim đồng hồ với tốc độ ổn định. Con lắc phải có một cơ cấu điều chỉnh chu kỳ, thường là bằng một đai ốc điều chỉnh "(c)" nằm dưới quả nặng di chuyển nó lên hoặc xuống trên thanh. Di chuyển con lắc lên làm giảm chiều dài dây, khiến cho con lắc chạy nhanh hơn và đồng hồ thêm được thời gian. Một số đồng hồ chính xác có trọng lượng điều chỉnh phụ nhỏ trên trục ren trên quả nặng, để cho phép điều chỉnh tốt hơn. Một số đồng hồ tháp và đồng hồ chính xác sử dụng một khay được gắn gần điểm giữa của thanh con lắc, giúp ta có thể thêm hoặc loại bỏ trọng lượng. Việc thêm bớt trọng lượng khiến tâm dao động bị dịch chuyển và cho phép điều chỉnh tốc độ mà không phải dừng đồng hồ. Con lắc phải được treo trên một giá đỡ cứng chắc. Trong quá trình vận hành, bất kỳ độ co giãn dù có nhỏ thế nào đi chăng nữa vẫn sẽ gây ra nhiễu loạn trong chuyển động, làm xáo trộn sự đo thời gian của đồng hồ, dẫn đến các sai số. Do vậy, đồng hồ quả lắc nên được gắn chắc chắn vào một bức tường. Chiều dài con lắc phổ biến nhất trong đồng hồ chất lượng, luôn được sử dụng trong đồng hồ ông nội, là con lắc hai giây, dài khoảng 1 mét (39 inch). Trong đồng hồ đặt kệ, con lắc nửa giây, dài 25 cm (9,8 in) hoặc ngắn hơn, được sử dụng. Chỉ có một vài đồng hồ tháp lớn sử dụng con lắc dài hơn, con lắc 1,5 giây, dài 2,25 m (7,4 ft) hoặc đôi khi là con lắc hai giây, 4 m (13 ft), được sử dụng trên tháp đồng hồ của cung điện Westminster. Bổ chính nhiệt độ. Nguồn sai số lớn nhất trong các con lắc sớm là những thay đổi nhỏ về chiều dài do sự giãn nở và sự co lại của thanh con lắc bởi sự thay đổi nhiệt độ môi trường. Điều này đã được phát hiện khi có người nhận thấy đồng hồ quả lắc chạy chậm hơn khoảng một phút mỗi tuần vào mùa hè (một trong những người đầu tiên phát hiện ra hiện tượng này là Godefroy Wendelin, được Huygens báo cáo vào năm 1658). Sự giãn nở nhiệt của thanh con lắc được nghiên cứu đầu tiên bởi Jean Picard vào năm 1669. Một con lắc có thanh thép sẽ mở rộng thêm khoảng 11,3 ppm với mỗi độ tăng Celsius, khiến nó mất khoảng 0,27 giây mỗi ngày cho mỗi độ tăng Celsius, hoặc 9 giây mỗi ngày cho sự thay đổi 33 °C (59 °F). Thanh gỗ mở rộng ít hơn, chỉ mất khoảng 6 giây mỗi ngày cho sự thay đổi 33 °C (59 °F), đó là lý do tại sao đồng hồ chất lượng thường có thanh con lắc bằng gỗ. Gỗ phải được đánh vecni để ngăn hơi nước xâm nhập, vì sự thay đổi độ ẩm cũng sẽ ảnh hưởng đến chiều dài. Con lắc thủy ngân. Thiết bị đầu tiên bù đắp cho lỗi này là con lắc thủy ngân, được phát minh bởi George Graham vào năm 1721. Thủy ngân kim loại lỏng giãn thể tích thuận với nhiệt độ. Trong một con lắc thủy ngân, quả nặng của con lắc là một vật chứa thủy ngân. Khi nhiệt độ tăng, thanh con lắc sẽ dài ra, nhưng thủy ngân cũng nở ra và mặt thoáng bề mặt của nó cũng dâng lên một chút trong vật chứa, di chuyển khối tâm của nó lại gần trục quay của con lắc. Bằng cách sử dụng một chiều cao chính xác của thủy ngân trong vật chứa, hai hiệu ứng này sẽ triệt tiêu lẫn nhau, khiến cho khối lượng của con lắc và chu kỳ của nó không thay đổi theo nhiệt độ. Nhược điểm chính của nó là khi nhiệt độ thay đổi, que sẽ nhanh chóng đạt đến nhiệt độ mới nhưng khối lượng thủy ngân có thể mất một hoặc hai ngày để đạt đến nhiệt độ mới, khiến độ chính xác bị lệch trong khoảng thời gian đó. Để cải thiện sự hiệu chỉnh nhiệt, một số chỗ chứa mỏng thường được sử dụng, làm bằng kim loại. Con lắc thủy ngân là tiêu chuẩn được sử dụng trong đồng hồ bổ chính chính xác vào thế kỷ XX. Con lắc Gridiron. Con lắc bổ chính được sử dụng rộng rãi nhất là con lắc Gridiron, được phát minh vào năm 1726 bởi John Harrison. Nó bao gồm các thanh xen kẽ của hai kim loại khác nhau, một kim loại có độ giãn nở nhiệt thấp hơn (CTE), thường là thép, và một thanh có độ giãn nở nhiệt cao hơn, thường là kẽm hoặc đồng thau. Các thanh được nối với nhau bằng một khung, như được thể hiện trong hình vẽ bên phải, do đó, việc tăng chiều dài của thanh kẽm sẽ đẩy quả nặng lên, rút ​​ngắn con lắc. Với sự gia tăng nhiệt độ, các thanh thép có độ giãn nở thấp làm cho con lắc dài hơn, trong khi các thanh kẽm có độ giãn nở cao làm cho nó ngắn hơn. Bằng cách tạo ra các thanh có độ dài chính xác, sự giãn nở lớn hơn của kẽm sẽ triệt tiêu sự giãn nở của các thanh thép có chiều dài kết hợp lớn hơn và con lắc giữ nguyên chiều dài với mọi nhiệt độ. Con lắc gridiron thép kẽm được chế tạo bằng 5 thanh, nhưng sự giãn nở nhiệt của đồng thau gần với thép hơn, do đó, con lắc loại này thường cần 9 thanh. Các con lắc Gridiron điều chỉnh theo sự thay đổi nhiệt độ nhanh hơn các con lắc thủy ngân, nhưng các nhà khoa học phát hiện ra rằng ma sát của các thanh trượt trong các lỗ của chúng trong khung khiến cho các con lắc Gridiron phải điều chỉnh trong một loạt các cú nhảy nhỏ. Trong các đồng hồ có độ chính xác cao, tốc độ của đồng hồ thay đổi đột ngột với mỗi lần nhảy. Sau này người ta phát hiện ra rằng kẽm có thể bị biến dạng dẻo nguội. Vì những lý do này, con lắc thủy ngân đã được sử dụng trong đồng hồ có độ chính xác cao nhất, còn con lắc gridiron được sử dụng trong đồng hồ hiệu chỉnh chất lượng. Con lắc gridiron uy tín đến mức, cho đến ngày nay, nhiều con lắc đồng hồ thông thường có gridiron 'giả' trang trí mà thực sự không có chức năng bù nhiệt độ. Thạch anh Invar và hợp nhất. Khoảng năm 1900, các vật liệu giãn nở nhiệt thấp đã được phát triển có thể được sử dụng làm thanh lắc để tạo ra sự bù nhiệt độ phức tạp không cần thiết. Chúng chỉ được sử dụng trong một vài đồng hồ có độ chính xác cao nhất trước khi con lắc trở nên lỗi thời như một tiêu chuẩn thời gian. Năm 1896 Charles Édouard Guillaume đã phát minh ra Invar, hợp kim thép niken. Chất này có CTE vào khoảng 0.5 µin/(in·°F), dẫn đến sai số nhiệt độ con lắc trên 71 °F chỉ là 1,3 giây mỗi ngày và lỗi dư này có thể được bù thành 0 với vài cm nhôm dưới quả nặng (minh họa trong hình ảnh đồng hồ Riefler ở trên). Con lắc Invar được sử dụng lần đầu tiên năm 1898 trong đồng hồ hiệu chỉnh Riefler đạt được độ chính xác 15 mili giây mỗi ngày. Lò xo treo của Elinvar đã được sử dụng để loại bỏ sự thay đổi nhiệt độ của lực phục hồi của lò xo trên con lắc. Thạch anh hợp nhất sau này được sử dụng có CTE thậm chí thấp hơn. Những vật liệu này là sự lựa chọn cho các con lắc có độ chính xác cao hiện đại. Áp suất khí quyển. Ảnh hưởng của không khí xung quanh lên con lắc chuyển động rất phức tạp và đòi hỏi các phép tính cơ học chất lỏng với độ chính xác cao, nhưng đối với hầu hết các mục đích, ảnh hưởng của nó lên chu kỳ có thể được quy kết thành ba hiệu ứng: Tăng áp suất khí quyển làm tăng chu kỳ của con lắc một chút do hai hiệu ứng đầu tiên, khoảng 0,11 giây mỗi ngày trên mỗi kilopascal (0,37 giây mỗi ngày trên một inch thủy ngân hoặc 0,015 giây mỗi ngày trên torr). Các nhà nghiên cứu sử dụng con lắc để đo gia tốc trọng trường phải điều chỉnh chu kỳ cho áp suất không khí ở độ cao đang đo, tính toán thời gian tương đương của một con lắc dao động trong chân không. Đồng hồ quả lắc được vận hành lần đầu tiên trong bể áp suất không đổi bởi Friedrich Tiede vào năm 1865 tại Đài thiên văn Berlin, và đến năm 1900, đồng hồ có độ chính xác cao nhất được gắn trong các bể đẳng áp để loại bỏ những thay đổi trong áp suất không khí.
1
null
"Bài hát cho Simeon" hoặc còn được gọi là thánh ca Simeon là bài thơ 37 dòng được sáng tác bởi nhà thơ nổi tiếng T. S. Eliot vào năm 1928. Đây là một trong số 5 bài thơ mà Eliot đóng góp vào tập thơ Ariel bao gồm 38 cuốn sách nhỏ viết bởi nhiều tác giả được phát hành bởi nhà xuất bản Faber and Gwyer. Bài thơ là bài thứ 16 bao gồm cả tranh mịnh họa bởi họa sĩ cách tân Edward McKnight Kauffer. Sau này vào năm 1936 và 1963, bài thơ lại được in lại trong bộ sưu tập thơ của Eliot Vào năm 1927, Eliot chuyển sang Anh giáo và các bài thơ của ông, bắt đầu với tập Ariel và ngày thứ tư tro bụi, mang đặc điểm tôn giáo một cách rõ ràng. "Bài hát cho Simeon" là đề tài được các nhà phê bình và nghiên cứu thảo luận cho sự chuyển biến tôn giáo. Trong bài thơ, Eliot kể lại câu chuyện Simeon trong tập 2 của phúc âm Luca, cuộc gặp gỡ Jew một đạo với Mary, Joseph và Jesus đi vào nhà thờ Jerusalem. Được hứa bởi linh hồn thánh rằng ông sẽ không chết cho đến khi gặp được đấng cứu thế, Simeon gặp được Jesus lúc còn bé và xin Chúa cho ông được chết. Sáng tác và xuất bản. Vào năm 1927, Eliot trở thành biên tập viên của công ty Faber and Gwyer, sau khi một thời gian làm việc tại ngân hàng và thành công trước đó của tập thơ đầu tay của ông bao gồm "Bản tình ca của J. Alfred Prufrock", "Đất hoang". Vào những làm việc, Eliot dần thay đổi giáo phái của mình sang Anh giáo. Ông chính thức rửa tội vào 29 tháng 6 năm 1927 tại Finstock (Anh). Ông chuyển giáo một cách bí mật nhưng sau đó công bố vào lời giới thiệu đầu tập tiểu luận vào chính năm 1927 rằng ông coi bản thân là một người ủng hộ chủ nghĩa văn học cổ điển, người ủng hộ chế độ quân chủ và là thành viên của Anh giáo. Khi ông công bố, điều đó đã khiến ông đã bị lên án bởi những người xung quanh và ông không thể làm gì khác ngoài việc tìm ra một giáo phái cổ xưa nhất, có ý nghĩa truyền đạt tới niềm tin vào Chúa nhất thứ đã tạo nên văn hóa và nền văn minh cho châu Âu hiện đại. Việc Eliot tham gia Anh giáo đã định hình và ảnh hưởng tới các sáng tác sau này của ông. Các nhà phê bình về Eliot vì vậy mà cũng thay đổi và họ khẳng định các tác phẩm của Eliot chịu sự ảnh hưởng của chủ đề đạo thiên chúa. Một nhà phê bình tên là Morton Zabel đã nhận xét rằng việc này hướng nghệ thuật của Eliot mang phong cách và ngữ điệu độc đáo và lạ lẫm. Một số nhà phê bình cũng cho việc thay đổi trong nghệ thuật này là điều tốt như Gordon Symes. Vào năm 1927, ông chủ của Eliot, Geoffrey Faber, yêu cầu ông viết một bài thơ mỗi năm cho tập thơ với đề tài về các kỳ nghỉ dành cho khách hàng của công ty và đốt tác kinh doanh của họ giống như một lời chào giáng sinh. Tập thơ, được gọi là "Ariel Series", bao gồm 38 cuốn sách nhỏ xuất bản trong thời gian 1927 và 1931 bao gồm thơ và đoạn văn xuôi ngắn chọn lọc từ các nhà văn nhà thơ Anh. Bài thơ đầu tiên mà Eliot viết, "Cuộc hành trình của các đạo sĩ",được in như bài thứ tám trong tập vào tháng 8 năm 1927. Tập thơ được đặt là Ariel bao gồm 38 cuốn sách nhỏ được phát hành từ 1927 cho đến 1931 trong đó là các bài thơ và một đoạn văn ngắn đến từ các tác giả người Anh. Bài thơ đầu tiên àm ông viết có tên là "Hành trình của vị đạo sĩ" được in vào tháng 8 năm 1927. Tiếp đến là các tác phẩm "Bài hát cho Simeon" in vào 24 tháng 9 năm 1928, "Animula" vào tháng 10 năm 1929, "Marina" vào tháng 9 năm 1930 và cuối cùng là "Tháng ba chiến thắng" vào tháng 10 năm 1931.
1
null
Nhóm Địa phương là nhóm các thiên hà bao gồm Ngân Hà, Thiên hà Tiên Nữ, Thiên hà Tam Giác, NGC 300, NGC 55, NGC 404, ... Nhóm này chứa hơn 54 thiên hà trong đó có các thiên hà lùn. Tâm hấp dẫn của nhóm nằm ở vị trí đâu đó gần giữa Ngân Hà và thiên hà Tiên Nữ. Nhóm Địa phương có đường kính hơn và sự phân bố của các thiên hà trong nhóm tạo nên nhóm có hình quả tạ. Nhóm này có khối lượng vào khoảng 1,29±0,14 M☉ và vận tốc phân tán vào khoảng 61±8 km/s. Nhóm Địa phương thuộc về nhóm thiên hà lớn hơn gọi là Siêu đám Xử Nữ (hay Siêu đám Địa Phương). Hai thiên hà lớn nhất trong nhóm là Ngân Hà và thiên hà Thiên hà Tiên Nữ. Hai thiên hà xoắn ốc này có các thiên hà vệ tinh bao gồm:
1
null
Vũ Công Hòe (sinh ngày 13 tháng 3 năm 1911 - mất năm 1994) là một giáo sư, bác sĩ người Việt Nam. Ông là người đã xây dựng và phát triển ngành Giải phẫu bệnh - Pháp y ở Việt Nam. Vũ Công Hòe được trao Giải thưởng Hồ Chí Minh về lĩnh vực Khoa học Y - Dược vào năm 2000. Tiểu sử. Học tập và công tác. Vũ Công Hòe được sinh ra tại Vị Xuyên, Mỹ Lộc, Nam Định. Ông tốt nghiệp Đại học Y Hà Nội vào năm 1937 và được giữ lại trường làm giảng viên. Ông bảo vệ thành công luận án thạc sĩ y khoa tại Pháp vào năm 1952. Trước đó, trong thời gian chuẩn bị sang Pháp du học, Vũ Công Hòe đã cùng với Đặng Văn Chung được giao nhiệm vụ đem "Bản kiến nghị đòi lập lại hòa bình ở Đông Dương" với hơn một trăm chữ ký của các luật sư, bác sĩ, văn sĩ, giáo viên và doanh nhân tại Việt Nam chuyển đến ông Nguyễn Mạnh Hà đang hoạt động ở Pháp và bản kiến nghị này sau đó đã được đăng trang trọng trên hai tờ báo nổi tiếng tại Paris là Le Monde và L’Humanité gây áp lực để Chính phủ Pháp chấm dứt chiến tranh ở Động Dương. Khi trở về nước, Vũ Công Hòe tiếp tục công tác giảng dạy ở các môn giải phẫu bệnh, pháp y, tổ chức học, bào thai học cùng một số môn học khác. Trong khoảng thời gian từ năm 1937 đến năm 1989, ông đảm nhiệm chức vụ Chủ nhiệm Bộ môn Giải phẫu bệnh tại Đại học Y Hà Nội. Ông là người đã góp phần trực tiếp trong việc xây dựng và phát triển Khoa Giải phẫu bệnh của Bệnh viện Bạch Mai (thời điểm đó gọi là Khoa Cơ thể bệnh) từ sau ngày hòa bình lập lại ở miền Bắc Việt Nam vào năm 1954 với vai trò Chủ nhiệm Khoa. Trong khoảng thời gian từ năm 1955 đến năm 1991, Vũ Công Hòe là Ủy viên Ban Chấp hành Tổng hội Y Dược học Việt Nam. Ông còn là Ủy viên Hội đồng Khoa học của Bộ Y tế và Chủ tịch Hội Giải phẫu bệnh - Y pháp Việt Nam từ năm 1978 đến năm 1991. Ông trở thành Hội viên danh dự Hội Ung thư Việt Nam vào năm 1989. Ngoài ra, Vũ Công Hòe còn là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam trong khoảng thời gian từ năm 1955 đến năm 1988. Trên bình diện quốc tế, ông trở thành Ủy viên Hội Chống ung thư quốc tế và Hội Chống ung thư châu Âu từ năm 1953 và Hội viên danh dự của Hội Giải phẫu bệnh phụ khoa Pháp vào năm 1986. Cống hiến và nghiên cứu. Vũ Công Hòe được biết đến với vai trò là người đầu tiên làm công tác giải phẫu bệnh ở Việt Nam. Ông là người xây dựng cũng như góp phần to lớn trong việc phát triển chuyên ngành Giải phẫu bệnh - Pháp y ở Việt Nam. Ông đã có hơn một trăm công trình nghiên cứu, bài báo về chuyên ngành tổ chức học, bào thai học cũng như giải phẫu bệnh học. Đặc biệt trong số đó là cụm công trình "Đặc điểm tình hình mô hình bệnh tật và tử vong của người Việt Nam qua sinh thiết và tử thiết". Nghiên cứu này của ông đã tìm ra được đặc điểm tình hình mô hình bệnh tật và tử vong ở người Việt Nam, góp phần không nhỏ trong việc tiên lượng tình hình bệnh tật ở Việt Nam trong tương lai. Mô hình này đã trở thành tài liệu tham khảo quý giá cho các bác sĩ lâm sàng. Với cụm công trình này, ông đã được Nhà nước Việt Nam truy tặng thưởng Giải thưởng Hồ Chí Minh về lĩnh vực Khoa học Y - Dược vào năm 2000. Giải thưởng, danh hiệu. Ngoài Giải thưởng Hồ Chí Minh, Vũ Công Hòe còn được Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Việt Nam tặng thưởng Huân chương Độc lập hạng ba cùng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân. Bên cạnh đó, ông còn được trao tặng Huân chương Vermeil của Viện Hàn lâm Y học Pháp, Huy chương Vì thế hệ trẻ cùng với Huy chương Vì sự nghiệp Đại đoàn kết của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
1
null
Một phổ chính trị là một hệ thống xác định các lập trường chính trị khác nhau dựa trên một hay nhiều trục hình học nằm trong các chiều hướng chính trị độc lập không phụ thuộc nhau. Các phổ chính trị lâu đời nhất bao gồm một cánh tả và một cánh hữu, những từ mà ban đầu được dùng để chỉ sự sắp xếp chỗ ngồi trong Quốc hội Pháp sau Cách mạng Pháp (1789–99). Theo trục chính trị tả-hữu đơn giản nhất, chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa xã hội thường được đặt về phía bên trái, đối ngược với chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa bảo thủ về phía bên phải. Chủ nghĩa tự do có thể có ý nghĩa khác nhau trong các bối cảnh khác nhau, đôi khi nằm về phía tả (chủ nghĩa tự do xã hội), đôi khi lại nằm về phía hữu (chủ nghĩa tự do cá nhân hay chủ nghĩa tự do cổ điển). Các nền chính trị phủ nhận hệ thống phổ chính trị tả-hữu truyền thống được biết đến như là các nền chính trị hòa hợp, sử dụng đồng thời các yếu tố cánh tả và cánh hữu. Những nền chính trị với tư tưởng trung gian giữa tả và hữu được coi là ôn hoà hay trung lập. Các nhà khoa học chính trị thường xuyên lưu ý rằng để mô tả các biến thể đang tồn tại của các tư tưởng chính trị thì chỉ duy nhất một trục tả-hữu là không đủ, và thường phải sử dụng thêm nhiều trục khác. Mặc dù những từ ngữ mô tả các cực đối lập có thể khác nhau thì thường trong các phổ song trục phổ biến, các trục được chia theo 2 chiều: các vấn đề văn hóa xã hội và các vấn đề kinh tế, mỗi chiều gồm một cực là một dạng của chủ nghĩa cá nhân (hay chính quyền của tự do cá nhân) và một cực là một dạng của chủ nghĩa cộng đồng (hay chính phủ của sự ổn định cộng đồng). Trong bối cảnh này, phe tả đương đại Mỹ thương được coi là người theo chủ nghĩa cá nhân (hay chủ nghĩa tự do cá nhân) ở các vấn đề văn hóa xã hội và là người theo chủ nghĩa cộng đồng ở các vấn đề kinh tế, trong khi phe hữu hiện nay ở Mỹ thường được coi là những người theo chủ nghĩa cộng đồng ở vấn đề văn hóa xã hội và theo chủ nghĩa cá nhân (hay tự do cá nhân) ở vấn đề kinh tế. Những diễn giải tiêu biểu. Sự đối lập tả-hữu thường được hiểu qua những tương phản được mô tả dưới đây: Bình đẳng - Ưu tú. Bắt đầu từ định đề bình đẳng (Egalité) của Cách mạng Pháp khuynh hướng chính trị bình đẳng là chủ yếu được phe tả xem là việc hiển nhiên. Họ chống lại các điều kiện làm thiệt thòi các nhóm dân cư nhất định. Ban đầu đó là các tầng lớp yếu kém về vật chất (tầng lớp lao động), nhưng sau đó cũng được áp dụng cho các thiểu số tôn giáo hay sắc tộc, phụ nữ, người già, người tàn tật, người đồng tính và các nhóm khác. Cuộc đấu tranh cho bình đẳng về chính trị và xã hội được phe tả xem như một phần của nỗ lực tiến tới tiến bộ không chỉ cho sự bình đẳng mà còn cho tự do. Do đó, khái niệm về sự giải thoát như một định danh cho giải phóng và tự quyết của các nhóm thiệt thòi là một điểm tham chiếu quan trọng được cho là việc hiển nhiên của các nhóm và tổ chức cánh tả. Cánh hữu biện minh cho sự cần thiết của một sự bất bình đẳng nhiều hay ít. Những lý do cho điều này được cho là có trong bản chất của con người (tài năng, khả năng), hoặc sự bất bình đẳng là do trù tính tiện ích xã hội (khuyến khích những nỗ lực). Trong bối cảnh này, sự hình thành của giới tinh hoa được ủng hộ, từ đó tuyển chọn các cá nhân lãnh đạo các tổ chức xã hội quan trọng (chính trị, văn hóa, khoa học và kinh tế). Ngược lại, khái niệm bình đẳng của phe tả được coi là "làm cho mọi người như nhau" và bị từ khước vì xem đó là sự can thiệp vào các quyền tự do cá nhân và các cơ hội phát triển hoặc trật tự xã hội có sẵn. Trong chế độ dân chủ sau khi được bình đẳng về chính trị, phân phối của cải xã hội là trung tâm của các cuộc tranh luận về cách tiếp cận bình đẳng hoặc chống bình đẳng. Sự khác biệt này ở thu nhập (phân phối chính) với lý do là có sự khác biệt về "năng khiếu" và "hiệu suất" của các cá nhân. Câu hỏi về gánh nặng thuế thu nhập tùy thuộc vào mức lương một cách "hợp lý" (phân phối thứ cấp) là một vấn đề tranh cãi quan trọng hơn trong các cuộc tranh luận chính trị, vì đánh thuế là việc tiếp cận trực tiếp của pháp luật. Đối xử không công bằng một cách tùy tiện (phân biệt đối xử) trên cơ sở của ngôn ngữ, giới tính, sắc tộc, nguồn gốc, tôn giáo, quan điểm chính trị bị các chế độ pháp quyền dân chủ coi rẻ. Tuy nhiên, nó là một đề tài tranh cãi, đến mức độ nào nhà nước nên có biện pháp để bù đắp cho những người bị thiệt thòi và cái cách nhà nước chống phân biệt đối xử trong lĩnh vực xã hội. Qua đó có sự phân biệt giữa bình đẳng và công bằng. Một phần của cánh tả hiện nay cho là việc thực thi các biện pháp công bằng xã hội là hợp lý, được thiết kế với những đối xử không công bằng để cải thiện tình trạng của các nhóm xã hội yếu thế ("đảo ngược phân biệt đối xử"). Cấp tiến – Bảo thủ. Trong những ngày đầu của nền dân chủ phương Tây, đặc biệt là trong thế kỷ 19, cánh tả cố gắng chủ yếu cải thiện điều kiện sống của các tầng lớp thấp, đặc biệt là những người lao động, việc thực thi các quyền con người và do đó một đổi mới liên tục của xã hội. Cánh tả chủ trương, cho những điều đó là tiến bộ xã hội. Cánh hữu thì ngược lại, muốn duy trì hiện trạng về điều kiện chính trị và kinh tế và cho đó là chuẩn mực xã hội truyền thống. Ngày nay, nhiều diễn biến làm phức tạp việc phân loại đối với các thuật ngữ bảo thủ / cấp tiến: Trong các nền dân chủ phương Tây sau năm 1945 chính các đảng phái cánh hữu phát triển các khái niệm chương trình tiến bộ độc lập và đại diện cho chính sách riêng của mình, để hiện đại hoá kỹ thuật và xã hội. Trong khi đó, giữa các tổ chức cánh tả có sự tranh cãi, đối với họ thế nào là quan điểm và biện pháp "tiến bộ". Hơn nữa, có những thành phần ý thức hệ "bảo vệ những thành tựu tiến bộ", có thể được coi là một phiên bản cánh tả của việc tiếp cận tư duy bảo thủ. Quốc tế – Dân tộc. Theo ý tưởng cơ bản về bình đẳng, cánh tả theo đuổi một thời gian dài cách tiếp cận chủ nghĩa quốc tế, hiểu là một phong trào trên toàn thế giới và tổ chức quốc tế. Tuy nhiên, sau năm 1945, nhiều nhóm cánh tả hiểu vai trò của họ là "cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc" và dựa vào ý thức hệ chống đế quốc. Để đáp ứng tình yêu nước trong quần chúng, để thực thi tuyên bố chủ quyền hoặc như là một biểu hiện của một nhãn quan chống đế quốc, cả các chính phủ cánh tả cũng đại diện cho cách tiếp cận dân tộc này. Trong bối cảnh của một tư tưởng chống toàn cầu hóa ngày nay, chủ quyền của các quốc gia được một phần phe tả xem như là một điều kiện để bảo vệ những thành tựu xã hội và để đưa họ vào vị trí chống lại chủ nghĩa tư bản quốc tế. Cho đến giữa thế kỷ 20, cánh hữu theo đuổi một chính sách dân tộc và đại diện cho một ý thức hệ tương ứng hiện nay. Cùng lúc, nhóm Trung lưu ở Tây Âu, bao gồm những người theo chủ nghĩa Tự do cho mình là một động lực thúc đẩy toàn cầu hóa kinh tế và đề cập đến những đóng góp của mình trong việc thống nhất châu Âu. Tự phân loại các dòng chính trị. Đức. Nghiên cứu nhân khẩu học hành hiện nay cho thấy các cử tri của mỗi đảng đại diện trong quốc hội tự phận loại mình trong một phạm vi rộng của quang phổ chính trị. Trong một nghiên cứu được tiến hành bởi viện khảo sát Emnid năm 2007, 76 % cử tri của Liên minh 90 / đảng Xanh cho mình là "cánh tả", trong khi đó SPD 39 phần trăm, CDU 25 phần trăm và FDP 23 phần trăm. Nhìn chung, 34 phần trăm người Đức cho biết họ thuộc "cánh tả", 52 phần trăm xếp mình vào nhóm "chính trị trung tâm" và 11 phần trăm vào cánh hữu.,
1
null
Malacosoma neustria là một loài bướm đêm sinh sống ở trung bộ châu Âu và nam nước Anh. Sâu bướm loài này nổi bật với màu sáng và lều tơ của chúng để điều chỉnh nhiệt độ của chúng. Sâu bướm malacosoma neustria có màu nâu với các sọc màu xanh, cam và trắng. Con trưởng thành có màu nâu khá đồng đều. Ấu trùng chủ yếu ăn cây và bụi cây từ lều tơ của chúng.
1
null
Mississauga là một thành phố nằm ở phía Nam Ontario, Canada. Missisauga nằm trên bờ hồ Ontario, thuộc khu tự quản vùng Peel, phía tây khu Greater Toronto. Thành phố có dân số là 713,443 người theo cuộc điều tra dân số năm 2011 và là thành phố đông dân thứ sáu của Canada.
1
null
Malacosoma distria là một loài bướm đêm sinh sống ở Hoa Kỳ và Canada, đặc biệt là các khu vực phía đông. Sâu bướm tạo các lều tơ và ở chung với nhau và lột xác trong các tổ kén. Không giống như các loài sâu bướm có liên quan, ấu trùng của sâu bướm này không làm tổ kén mà thay vào đó, dệt một tấm vải tơ để chúng nằm cùng nhau trong quá trình lột xác. Chúng cũng tạo ra những sợi tơ khi chúng di chuyển trên các cành cây và di chuyển theo nhóm dọc theo những con đường tơ có chứa pheromone. Những con sâu bướm có tính xã hội, di chuyển cùng nhau để kiếm ăn và tập thể thành một nhóm khi nghỉ ngơi. Hành vi theo nhóm giảm dần khi sâu bướm tăng kích thước, do đó vào tuổi thứ năm (thay lông), sâu bướm kiếm ăn và nghỉ ngơi độc lập. Những con bướm đêm trưởng thành của loài này ưa thích cây sồi, sau sau, lam quản thụ, cây dương và cây phong đường để đẻ trứng vào mùa hè. Những con cái đẻ trứng với khối lượng lên đến 300 quả, được dính vào cành cây và được bao phủ bởi một loại keo dính gọi là spumaline, giúp chúng không bị khô và đông cứng. Trứng nở vào mùa xuân năm sau. Ấu trùng có thể được tìm thấy khi ăn nhiều loài cây rụng lá hoặc cây bụi khác. Mật độ số lượng cao bùng phát có xu hướng tái phát đều đặn trong khoảng thời gian hợp lý cứ sau mỗi thập kỷ hoặc lâu hơn và thường kéo dài từ hai đến ba năm, trong thời gian đó cây cối và bụi rậm có thể gần như hoàn toàn không còn lá. Hầu hết các cây thay thế những lá bị mất mà không bị hư hại vĩnh viễn. Mô tả. Ấu trùng trưởng thành (trước khi thành nhộng) có chiều dài từ 50 đến 64 mm. Sâu bướm có màu đen, nâu sẫm hoặc xám, với các sọc dọc rộng màu xanh lam và các sọc vàng mỏng kéo dài dọc mỗi bên. Mặt sau của mỗi đoạn bụng có một đốm trắng rộng hơn về phía cuối đầu. Các bên được bao phủ một phần bởi các lông tơ cứng dài. Bướm đêm trưởng thành lột xác chui ra vỏ có màu vàng hoặc rám nắng với cơ thể dày, ngắn và có lông. Sải cánh khoảng 30 mm. Màu sắc tương tự nhau đối với con đực và con cái. Cơ thể của con cái lớn hơn cơ thể của con đực. Đây là loài bản địa Bắc Mỹ.
1
null
"'Trường Cao đẳng Biên phòng (cơ sở 2)" tiền thân là Trường trung cấp biên phòng 2 trực thuộc Bộ Tư lệnh Bộ đội Biên phòng, Quân đội nhân dân Việt Nam là một trường cao đẳng quân sự đào tạo đội ngũ quân nhân chuyên nghiệp, nhân viên nghiệp vụ biên phòng phục vụ cho công tác quản lý, bảo vệ chủ quyền, an ninh biên giới, vùng biển, hải đảo khu vực phía Nam Tổ quốc và đào tạo học viên quốc tế cho Công an và Quân đội Hoàng gia Campuchia. Cơ sở. Địa chỉ: Số 110A Đường Nguyễn Thị Định, Phường Phước Nguyên, Thành phố Bà Rịa, Tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Tổ chức. Các khoa giáo viên. Nhà trường hiện có 07 khoa như sau: Các đơn vị quản lý học viên. Tiểu đoàn trưởng: Thượng tá Triệu Trung Thực; Thượng tá Nguyễn Văn Thanh Tiểu đoàn trưởng: Thượng tá Đỗ Đức Thiệu; Chính trị viên: Thượng tá Phạm Đình Sỹ. Tiểu đoàn trưởng: Thượng tá Đặng Mạnh Tiến; Chính trị viên: Thượng tá Nguyễn Tất Thắng. Đội ngũ cán bộ. Trên 90% cán bộ, giáo viên có trình độ đại học; hơn 30% giáo viên có trình độ Thạc sĩ và Tiến sĩ; trên 90% giáo viên có chứng chỉ sư phạm bậc 1 và bậc 2; có 01 cán bộ được Nhà nước phong tặng danh hiệu NGND và 4 cán bộ, giáo viên được phong tặng danh hiệu NGƯT. Thành tích. Và nhiều phần thưởng cao quý khác.
1
null
Brahmi là tên gọi ngày nay cho một trong những chữ viết lâu đời nhất được sử dụng trên Tiểu lục địa Ấn Độ và Trung Á, trong những thế kỷ cuối trước Công nguyên và những thế kỷ đầu Công nguyên. Như các chữ viết đương đại của nó, chữ Kharosthi, được sử dụng trong những khu vực nay là Afghanistan, Pakistan và Bắc Ấn Độ, chữ Brahmi là một abugida. Các chữ khắc Brahmi nổi tiếng nhất là các chiếu thư Ashoka khắc trên đá ở trung bộ miền bắc Ấn Độ, có niên đại đến 250-232 trước Công nguyên. Các chữ khắc này đã được giải mã vào năm 1837 bởi James Prinsep, một nhà khảo cổ học, nhà ngữ văn, quan chức Công ty Đông Ấn Anh. Nguồn gốc của chữ viết này vẫn còn gây nhiều tranh cãi, với quan điểm học thuật phương Tây hiện nay nói chung đồng ý (với một số trường hợp ngoại lệ) rằng chữ Brahmi được bắt nguồn từ hoặc ít nhất là bị ảnh hưởng bởi một hoặc nhiều hơn hơn bởi chữ Semit đương đại nhưng một luồng ý kiến mạnh ở Ấn Độ ủng hộ ý kiến rằng chữ Brahmi có mối liên hệ với hệ thống chữ Indus chưa giải mã được.
1
null
HMS "Icarus" (D03) là một tàu khu trục lớp I được Hải quân Hoàng gia Anh Quốc chế tạo ngay trước Chiến tranh Thế giới thứ hai, đã phục vụ cho đến khi xung đột kết thúc, và bị bán để tháo dỡ vào năm 1946. Thiết kế và chế tạo. "Icarus" được đặt hàng vào ngày 30 tháng 10 năm 1935 cho hãng John Brown and Company tại Clydebank, Scotland trong Chương trình Chế tạo Hải quân 1935. Nó được đặt lườn vào ngày 9 tháng 3 năm 1936, được hạ thủy vào ngày 26 tháng 11 năm 1936,và nhập biên chế vào ngày 1 tháng 5 năm 1937. "Icarus" có trọng lượng choán nước tiêu chuẩn , và lên đến khi đầy tải. Con tàu có chiều dài chung , mạn thuyền rộng và chiều sâu của mớn nước là . Nó được cung cấp động lực bởi hai turbine hơi nước hộp số Parsons, dẫn động hai trục chân vịt, cung cấp một công suất tổng cộng và cho phép có được tốc độ tối đa . Hơi nước được cung cấp cho các turbine bởi ba nồi hơi ống nước Admiralty 3 nồi. Nó mang theo tổng cộng dầu đốt, cho phép một tầm xa hoạt động khi di chuyển ở tốc độ đường trường . Thủy thủ đoàn của con tàu gồm 145 sĩ quan và thủy thủ trong thời bình. Con tàu được trang bị bốn khẩu pháo QF Mk. IX 45-calibre trên các bệ nòng đơn. Cho mục đích phòng không, "Icarus" có hai khẩu đội súng máy Vickers 0,5 inch (12,7 mm) Mk.I bốn nòng. Nó còn có hai dàn 5 ống phóng ngư lôi trên mặt nước dành cho ngư lôi. Một đường ray thả mìn sâu cùng hai máy phóng được trang bị, và ban đầu có 30 quả mìn sâu được mang theo, nhưng được tăng lên 35 quả không lâu sau khi chiến tranh nổ ra. Lịch sử hoạt động. Vào ngày 14 tháng 10 năm 1939, "Icarus" đã cùng các tàu khu trục , và đánh chìm tàu ngầm U-boat Đức "U-45" tại Khu vực Tiếp cận phía Tây. Đến ngày 29 tháng 11 năm 1939, nó phát hiện tàu ngầm "U-35" giữa quần đảo Shetland và Bergen, Na Uy, nhưng không thể tấn công do hệ thống dò sonar ASDIC của nó gặp trục trặc. Các tàu khu trục và được gọi đến nơi trong khi "Icarus" rời đi. "Kingston" đã tung ra cuộc tấn công bằng mìn sâu thành công, buộc chiếc U-boat phải nổi lên mặt biển và tự đánh đắm; toàn bộ 43 thành viên thủy thủ đoàn của "U-35" đều sống sót. Sau đó "Icarus" tham gia vào Chiến dịch Na Uy năm 1940, thoạt tiên chặn bắt chiếc tàu tiếp liệu Đức tải trọng vào ngày 11 tháng 4 (sau được đưa về Anh và đổi tên thành "Empire Endurance"), rồi sau đó tham gia trận Narvik thứ hai vào ngày 13 tháng 4 năm 1940. Đến đầu tháng 5 năm 1941, Bộ Hải quân Anh được báo động về khả năng chiếc thiết giáp hạm Đức "Bismarck" sẽ tìm cách đột phá vào biển Bắc Đại Tây Dương; vì vậy "Icarus" được lệnh đi đến Scapa Flow để có thể được bố trí đối phó. Ngay sau nữa đêm ngày 22 tháng 5, nó khởi hành cùng với các tàu khu trục , , , và để hộ tống cho chiếc tàu chiến-tuần dương và thiết giáp hạm đi phong tỏa các lối tiếp cận phía Bắc. Dự kiến là lực lượng sẽ được tiếp nhiên liệu tại Hvalfjord, Iceland, rồi lên đường canh phòng eo biển Đan Mạch. Chiều tối ngày 23 tháng 5, thời tiết trở xấu; đến 20 giờ 55 phút, Phó đô đốc Lancelot Holland trên chiếc "Hood" ra mệnh lệnh cho các tàu khu trục: "Nếu các bạn không thể duy trì tốc độ này, tôi sẽ tiếp tục đi mà không có các bạn. Hãy theo sau với tốc độ nhanh nhất có thể." Đến 02 giờ 15 phút sáng ngày 24 tháng 5, các tàu khu trục được lệnh phân tán ra ở khoảng cách để truy tìm về phía Bắc. Lúc khoảng 05 giờ 35 phút, "Hood" nhìn thấy lực lượng Đức, và ngay sau đó "Bismarck", có tàu tuần dương hạng nặng "Prinz Eugen" tháp tùng, cũng nhìn thấy đối thủ. Trong Trận chiến eo biển Đan Mạch diễn ra sau đó, cuộc đấu pháo bắt đầu lúc 05 giờ 52 phút. Đến 06 giờ 01 phút, "Hood" trúng một quả đạn pháo ngay vào hầm đạn phía sau, gây một vụ nổ khủng khiếp, và khiến nó chìm chỉ trong vòng hai phút. "Icarus" và các tàu khu trục khác lúc đó đang ở cách khoảng . Nghe tin "Hood" bị chìm, "Electra" vội vã đến ngay hiện trường, đến nơi khoảng hai giờ sau khi "Hood" chìm xuống nước. Họ hy vọng sẽ tìm thấy nhiều người sống sót, đã chuẩn bị sẵn phương tiện để chăm sóc và cứu chữa y tế. Tuy nhiên, trong tổng số 94 sĩ quan và 1.321 thủy thủ trên chiếc "Hood" vào lúc đó, chỉ tìm thấy ba người sống sót. "Electra" đã vớt họ và tiếp tục cuộc tìm kiếm; không lâu sau đó "Icarus" và "Anthony" cũng tham gia tìm kiếm trong khu vực, nhưng chỉ phát hiện các mảnh gỗ, quần áo, vật dụng cá nhân, bè vỡ, và một ngăn tủ chứa đầy hồ sơ. Sau nhiều giờ tìm kiếm, họ rời khu vực. Với thời tiết lạnh ở một vĩ độ Bắc như vậy vào thời điểm đó trong năm, thời gian sống sót được dưới nước chỉ tính bằng phút, và ít có khả năng còn người nào sống sót dưới nước. Sau đó nó tham gia chiến dịch Pedestal hộ tống một đoàn tàu vận tải tăng viện cho Malta vào tháng 8 năm 1942. Cho đến hết chiến tranh, nó còn tham gia đánh chìm thêm hai tàu ngầm Đức khác: vào ngày 6 tháng 3 năm 1944, nó cùng các tàu khu trục HMCS "Chaudiere" và HMCS "Gatineau", tàu frigate HMCS "St. Catharines" và các tàu corvette , HMCS "Fennel" và HMCS "Chilliwack" đánh chìm "U-744" tại Bắc Đại Tây Dương; và vào ngày 21 tháng 1 năm 1945, nó cùng tàu corvette đánh chìm "U-1199" trong eo biển Manche gần quần đảo Scilly. "Icarus" được cho ngừng hoạt động vào ngày 29 tháng 8 năm 1946, lườn tàu được bán cho hãng British Iron and Steel Corporation để tháo dỡ vào ngày 29 tháng 10 năm 1946, và nó được tháo dỡ tại Troon, Scotland.
1
null
HMS "Imogen" (D44) là một tàu khu trục lớp I được Hải quân Hoàng gia Anh Quốc chế tạo ngay trước Chiến tranh Thế giới thứ hai. Nó đã phục vụ tuần tra tại vùng biển Tây Ban Nha trong cuộc Nội chiến Tây Ban Nha; được chuyển về Hạm đội Nhà sau khi Thế Chiến II nổ ra và tham gia Chiến dịch Na Uy, từng đánh chìm hai tàu ngầm Đức trước khi bị đắm do một tai nạn va chạm vào năm 1940. Thiết kế và chế tạo. "Imogen" được đặt hàng vào ngày 30 tháng 10 năm 1935 cho hãng Hawthorn Leslie tại Hebburn Trong Chương trình Chế tạo Hải quân 1935. Nó được đặt lườn vào ngày 18 tháng 1 năm 1936, được hạ thủy vào ngày 30 tháng 12 năm 1936 như là chiếc tàu chiến thứ bảy của Hải quân Hoàng gia mang cái tên này, và hoàn tất vào ngày 2 tháng 6 năm 1937 với chi phí 256.917 Bảng Anh, không tính đến những thiết bị do Bộ Hải quân Anh cung cấp như vũ khí, đạn dược và trang bị thông tin liên lạc. "Imogen" có trọng lượng choán nước tiêu chuẩn , và lên đến khi đầy tải. Con tàu có chiều dài chung , mạn thuyền rộng và chiều sâu của mớn nước là . Nó được cung cấp động lực bởi hai turbine hơi nước hộp số Parsons, dẫn động hai trục chân vịt, cung cấp một công suất tổng cộng và cho phép có được tốc độ tối đa . Hơi nước được cung cấp cho các turbine bởi ba nồi hơi ống nước Admiralty 3 nồi. Nó mang theo tổng cộng dầu đốt, cho phép một tầm xa hoạt động khi di chuyển ở tốc độ đường trường . Thủy thủ đoàn của con tàu gồm 145 sĩ quan và thủy thủ trong thời bình. Con tàu được trang bị bốn khẩu pháo QF Mk. IX 45-calibre trên các bệ nòng đơn. Cho mục đích phòng không, "Imogen" có hai khẩu đội súng máy Vickers 0,5 inch (12,7 mm) Mk.I bốn nòng. Nó còn có hai dàn 5 ống phóng ngư lôi trên mặt nước dành cho ngư lôi. Một đường ray thả mìn sâu cùng hai máy phóng được trang bị, và ban đầu có 30 quả mìn sâu được mang theo, nhưng được tăng lên 35 quả không lâu sau khi chiến tranh nổ ra. Lịch sử hoạt động. "Imogen" được phân về Chi hạm đội Khu trục 3 trực thuộc Hạm đội Địa Trung Hải sau khi nhập biên chế và thoạt tiên đặt căn cứ tại Malta. Được chuyển đến Gibraltar, nó tuần tra tại vùng biển Tây Ban Nha vào năm 1938 để thực thi chính sách cấm vận vũ khí cho các bên xung đột trong cuộc nội chiến tại nước này. Con tàu trải qua một đợt tái trang bị ngắn tại Malta từ ngày 17 tháng 10 đến ngày 28 tháng 11 năm 1938 và một đợt khác tại Xưởng tàu Sheerness vào tháng 8 năm 1939. "Imogen" quay trở lại khu vực Địa Trung Hải vào ngày 3 tháng 9, nhưng được chuyển sang dưới quyền Bộ chỉ huy Tiếp cận phía Tây cho nhiệm vụ hộ tống vận tải hai ngày sau đó, khi Ý không tuyên chiến. Cùng với toàn bộ Chi hạm đội Khu trục 3, con tàu được điều sang Hạm đội Nhà vào tháng 10. Cùng với tàu chị em , nó đã đánh chìm tàu ngầm U-boat Đức "U-42" vào ngày 13 tháng 10, sau khi chiếc tàu ngầm tìm cách đánh chìm chiếc tàu chở hàng . Đang khi hộ tống các tàu buôn đi đến Barry, "Imogen" đã cứu vớt những người sống sót từ các chiếc "Louisiane" và "Bretagne". Nó được sửa chữa tại Liverpool từ ngày 20 tháng 10 đến ngày 7 tháng 11, rồi gia nhập trở lại Hạm đội Nhà. Sang tháng tiếp theo, nó đã tiến đến trợ giúp cho thiết giáp hạm bị trúng ngư lôi ngoài khơi Butt of Lewis vào ngày 28 tháng 12. Cùng với tàu chị em và tàu khu trục , "Imogen" đã đánh chìm "U-63" sau khi mục tiêu bị chiếc tàu ngầm Anh phát hiện vào ngày 25 tháng 2 năm 1940. Trong Chiến dịch Na Uy, nó đã truy tìm không thành công các tàu chiến Đức, và hộ tống các tàu chiến và tàu chở quân của Hạm đội Nhà đưa các đơn vị Quân đội Na Uy từ Kirkenes và Alta đến Sjøvegan vào giữa tháng 4. Đến giữa tháng 6, nó đã hộ tống cho tàu sân bay đi đến Bermuda trong chuyến đi chạy thử máy. Ngoài khơi Duncansby Head trong đêm 16 tháng 7, "Imogen" va chạm với tàu tuần dương hạng nhẹ trong hoàn cảnh sương mù dày đặc trong khi đang hướng đến Scapa Flow. Nó bị hư hại nặng, bốc cháy và đắm ở tọa độ . "Glasgow" đã vớt được 10 sĩ quan và 125 thủy thủ, nhưng có 19 người thiệt mạng trong tai nạn va chạm.
1
null
HMS "Imperial" (D09) là một tàu khu trục lớp I được Hải quân Hoàng gia Anh Quốc chế tạo ngay trước Chiến tranh Thế giới thứ hai, và đã phục vụ cho đến khi bị đánh đắm trong trận Crete vào năm 1941. Thiết kế và chế tạo. "Imperial" được đặt hàng vào ngày 30 tháng 10 năm 1935 cho hãng Hawthorn Leslie tại Hebburn trong Chương trình Chế tạo Hải quân 1935. Nó được đặt lườn vào ngày 22 tháng 1 năm 1936, được hạ thủy vào ngày 11 tháng 12 năm 1936 và hoàn tất vào ngày 30 tháng 6 năm 1937 sau khi bị trì hoãn do chậm bàn giao bệ tháp pháo, với chi phí 257.117 Bảng Anh, không tính đến những thiết bị do Bộ Hải quân Anh cung cấp như vũ khí, đạn dược và trang bị thông tin liên lạc. "Imperial" có trọng lượng choán nước tiêu chuẩn , và lên đến khi đầy tải. Con tàu có chiều dài chung , mạn thuyền rộng và chiều sâu của mớn nước là . Nó được cung cấp động lực bởi hai turbine hơi nước hộp số Parsons, dẫn động hai trục chân vịt, cung cấp một công suất tổng cộng và cho phép có được tốc độ tối đa . Hơi nước được cung cấp cho các turbine bởi ba nồi hơi ống nước Admiralty 3 nồi. Nó mang theo tổng cộng dầu đốt, cho phép một tầm xa hoạt động khi di chuyển ở tốc độ đường trường . Thủy thủ đoàn của con tàu gồm 145 sĩ quan và thủy thủ trong thời bình. Con tàu được trang bị bốn khẩu pháo QF Mk. IX 45-calibre trên các bệ nòng đơn. Cho mục đích phòng không, "Imperial" có hai khẩu đội súng máy Vickers 0,5 inch (12,7 mm) Mk.I bốn nòng. Nó còn có hai dàn 5 ống phóng ngư lôi trên mặt nước dành cho ngư lôi. Một đường ray thả mìn sâu cùng hai máy phóng được trang bị, và ban đầu có 30 quả mìn sâu được mang theo, nhưng được tăng lên 35 quả không lâu sau khi chiến tranh nổ ra. Lịch sử hoạt động. Trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, "Imperial" đã tham gia Chiến dịch Na Uy năm 1940 trước khi được chuyển sang khu vực Địa Trung Hải hộ tống các đoàn tàu vận tải tăng viện cho Malta đang bị bao vây. Trong cuộc triệt thoái khỏi Crete, sau khi bánh lái của nó bị hỏng do một quả bom ném suýt trúng, nó bị tàu khu trục đánh đắm vào ngày 29 tháng 5 năm 1941.
1
null
HMS "Impulsive" (D11) là một tàu khu trục lớp I được Hải quân Hoàng gia Anh Quốc chế tạo ngay trước Chiến tranh Thế giới thứ hai, và đã phục vụ cho đến khi xung đột kết thúc. Nó bị bán để tháo dỡ vào năm 1946. Thiết kế và chế tạo. "Impulsive" được đặt hàng vào ngày 30 tháng 10 năm 1935 cho hãng J. Samuel White and Company tại Cowes trong Chương trình Chế tạo Hải quân 1935. Nó được đặt lườn vào tháng 3 năm 1936, được hạ thủy vào ngày 1 tháng 3 năm 1937, và nhập biên chế cùng Hải quân Hoàng gia Anh vào ngày 29 tháng 1 năm 1938. "Impulsive" có trọng lượng choán nước tiêu chuẩn , và lên đến khi đầy tải. Con tàu có chiều dài chung , mạn thuyền rộng và chiều sâu của mớn nước là . Nó được cung cấp động lực bởi hai turbine hơi nước hộp số Parsons, dẫn động hai trục chân vịt, cung cấp một công suất tổng cộng và cho phép có được tốc độ tối đa . Hơi nước được cung cấp cho các turbine bởi ba nồi hơi ống nước Admiralty 3 nồi. Nó mang theo tổng cộng dầu đốt, cho phép một tầm xa hoạt động khi di chuyển ở tốc độ đường trường . Thủy thủ đoàn của con tàu gồm 145 sĩ quan và thủy thủ trong thời bình. Con tàu được trang bị bốn khẩu pháo QF Mk. IX 45-calibre trên các bệ nòng đơn. Cho mục đích phòng không, "Impulsive" có hai khẩu đội súng máy Vickers 0,5 inch (12,7 mm) Mk.I bốn nòng. Nó còn có hai dàn 5 ống phóng ngư lôi trên mặt nước dành cho ngư lôi. Một đường ray thả mìn sâu cùng hai máy phóng được trang bị, và ban đầu có 30 quả mìn sâu được mang theo, nhưng được tăng lên 35 quả không lâu sau khi chiến tranh nổ ra. Lịch sử hoạt động. "Impulsive" đã phục vụ trong suốt cuộc chiến tranh cho đến khi xung đột kết thúc. Vào ngày 16 tháng 9 năm 1942, nó đã tấn công và đánh chìm tàu ngầm U-boat Đức "U-457" trong biển Barents về phía Đông Bắc Murmansk, Nga, ở tọa độ . Sau khi chiến tranh, nó bị bán cho hãng W. H. Arnott, Young and Company, Ltd. vào ngày 22 tháng 1 năm 1946 và bị tháo dỡ tại Sunderland.
1
null
là bộ manga do tác giả Fujiwara Cocoa sáng tác và minh họa. Chuyển thể anime đã được David Production thực hiện và phát sóng tại Nhật Bản vào tháng 1/2012. Bộ anime được Sentai Filmworks cấp quyền và phát hành tại Bắc Mỹ. Giới thiệu sơ lược. Maison de Ayakashi (メゾン・ド・章樫 Mezon do Ayakashi), còn được biết đến với tên - một toà nhà có an ninh cực kỳ cao, nơi những con người có mang trong mình nửa dòng máu yêu quái tập trung cùng nhau sinh sống, mọi người đều được bảo vệ bởi 1 nhân viên Secret Service. Ririchiyo - một cô gái có "thói xấu" luôn khép kín mình với mọi người, chuyển đến tòa nhà sinh sống với hy vọng được sống một mình, yên tĩnh, hòa bình. Từ đó cô gặp được những người bạn tốt và tìm lại được chính mình. Nhân vật. Là nhân viên Secret Service của Ririchiyo. Miketsukami luôn cư xử bình tĩnh, lịch sự, nhẹ nhàng đối với tất cả mọi người, đặc biệt là Ririchiyo. Anh tuân theo cô một cách mù quáng như một "con chó" và luôn cố gắng bảo vệ cô ấy, ngay cả khi tính mạng của mình có thể gặp nguy hiểm. Trong quá khứ, anh từng phục vụ Kagerou Shoukin. Đối tác của Yukinokoji Nobara. Anh rất tốt với Ririchiyo, luôn xem cô như người em gái, vì lẽ đó Soushi cũng trân trọng gọi Rensho là "anh trai". Là nhân viên Secret Service của Sorinozuka. Cô luôn tỏ ra thân thiện với mọi người và cô đặc biệt thích các bé gái. Là một người có tính cách kiêu ngạo nhưng anh vẫn rất tốt luôn thầm lặng quan tâm Ririchiyo. Anh là hôn thê của Ririchiyo do cuộc hôn ước được sắp đặt bởi cha mẹ. Trong quá khứ, anh ta từng là chủ nhân của Miketsukami và là bạn thời thơ ấu của Natsume và Banri. Là nhân viên SS của Kagerou.
1
null
Pure Heroine là album phòng thu đầu tay của cô ca sĩ-nhạc sĩ người New Zealand, Lorde. Album được phát hành vào 27 tháng 9 năm 2013, và phiên bản mở rộng của album vào ngày 13 tháng 12 năm 2013. Album bắt đầu được thu âm vào năm 2012 với nhà sản xuất Joel Little sau khi cô ký được hợp đồng với Universal Music Group. Sau EP đầu tay và đĩa đơn mở đường là "Royals", cả hai trở lại phòng thu tiếp tục hợp tác với nhau viết thêm nhiều bản nhạc khác. Về mặt âm nhạc, đây là một album theo thể loại pop, với chủ đề về tuổi trẻ quen thuộc của cô. "Pure Heroine" nhận được những nhận xét tích cực từ phía các nhà phê bình từ khi được ra mắt. Nhiều lời khen đã được dành cho chất giọng và khả năng sáng tác của Lorde, kèm theo phần sản xuất của Joel Little. Lorde được so sánh với nhiều nghệ sĩ khác như Adele và Lana Del Rey. Doanh số của album rất cao ở nhiều quốc gia khác nhau, đạt vị trí thứ nhất tại quê nhà và tại Úc, xuất hiện lần đầu trong bảng xếp hạng Canada ở hạng nhì và hạng ba của Mỹ. Trong vòng một tháng sau khi phát hành, album đã nhận được vị trí vàng và bạch kim của ARIA và Hiệp hội Công nghiệp ghi âm New Zealand.
1
null
Bão nhiệt đới dữ dội Faxai (tên chỉ định quốc tế: 0720, tên của JTWC: 20W, tên của PAGASA: Juanning) là một cơn bão nhiệt đới tồn tại trong một thời gian ngắn và có một vài ảnh hưởng nhỏ đến đất liền. Đây là cơn bão nhiệt đới thứ 20 trong mùa bão Tây Bắc Thái Bình Dương 2007. Faxai hình thành từ một áp thấp nhiệt đới trên vùng biển gần đảo Guam vào cuối tháng 10 năm 2007. Nó nhanh chóng mạnh lên thành cơn bão nhiệt đới dữ dội vào ngày 26 và đi về phía đông bắc. Cơn bão đạt cường độ mạnh nhất vào ngày 27 tháng 10 và nó suy yếu, tan dần vào ngày 28. Mặc dù Faxai không đổ bộ nhưng hoàn lưu của nó đã gây mưa lớn đến 458 mm (18 inches) tại Miyakejima. Một chuyến bay của hãng hàng không Nhật Bản đến sân bay Narita gặp tai nạn nghiêm trọng trong chiều 27 tháng 10. Một người bị thương nặng, và năm người khác bị thương nhẹ; máy bay bị hư hại trong vụ tai nạn trên. Một người đã chết gần Tokyo khi cơn bão đi qua, và ba người khác bị thương. Thiệt hại từ cơn bão lên tới 150 triệu ¥ (1,5 triệu USD). Lịch sử khí tượng. Bão Faxai hình thành từ một vùng đối lưu cách khoảng 805 km (500 dặm) về phía tây của đảo Guam vào ngày 24. Ảnh vệ tinh cho thấy vùng đối lưu này bắt đầu chuyển thành gió xoáy trong các tầng đối lưu của khí quyển. Vùng đối lưu càng mạnh thêm ở cùng gần tâm của nó ở mức độ thấp và môi trường áp suất khí quyển thấp đã tạo điều kiện cho gió xoáy ở nó mạnh lên. Ngày hôm sau, Cơ quan Khí tượng Nhật Bản (JMA) đã cảnh báo nó là một áp thấp nhiệt đới. Sau đó, Trung tâm Cảnh báo Bão Liên hợp (JTWC) nâng cấp cảnh báo nó là bão nhiệt đới và đi về phía tây bắc gặp một dải hội tụ cận nhiệt đới. Lúc 0 giờ (UTC) ngày 26 tháng 10, Cục Thiên văn, Địa vật lý và Khí quyển Philippines (PAGASA) đã cảnh báo nó là một áp thấp nhiệt đới và đặt tên địa phương là Juaning. Cùng ngày, JMA đã nâng cấp cảnh báo nó là một cơn bão nhiệt đới và đặt tên là "Faxai". JTWC cùng ngày cũng đã nâng cảnh báo Faxai là một áp thấp nhiệt đới và đặt số hiệu 20W. Vài giờ sau, cơn bão bắt đầu chuyển đổi sức gió, với sự tăng sức gió ở phía tây bắc vùng mây bão, trong khi đó khối khí lạnh khô đã xâm nhập vào rìa tây nam của bão. Vào 12 giờ (UTC) ngày 27 tháng 10, PAGASA ban hành cảnh báo lần cuối cùng về cơn bão nhiệt đới Juaning khi nó di chuyển ra khỏi khu vực họ phụ trách. JTWC cho rằng áp thấp 20W có khả năng đây là cường độ mạnh nhất của nó khi một khối không khí lạnh phát triển dọc theo phía nam hoàn lưu bão. Cùng ngày, JMA nâng cấp Faxai đến một cơn bão nhiệt đới dữ dội với sức gió 95 km/h (60 mph, sức gió duy trì trong 10 phút.). JTWC đã nâng cấp cảnh báo Faxai thành một cơn bão nhiệt đới dựa trên sự phát triển của tâm bão. Một vùng thời tiết nhiễu trên bán đảo Triều Tiên đã tạo điều kiện môi trường cho Faxai mạnh thêm. Sáng sớm hôm sau, Faxai bắt đầu tăng tốc nhanh về phía đông-bắc. Một loại trường gió thổi ngược chiều từ Nhật Bản tạo ra một áp suất mạnh giữa nó tới cơn bão nhiệt đới, làm cho vùng gió mạnh của Faxai mở rộng dần về phía đông bắc. JTWC đã cảnh báo lần cuối về sức gió khi đạt 75 km/h (45 mph) (duy trì 1 phút). JMA cũng đánh giá Faxai đã đạt đến cường độ cao nhất của nó vào cùng ngày, với sức gió 100 km/h (65 mph, duy trì trong 10 phút) và áp suất 975 hPa (mbar), tuy nhiên, Trung tâm Cảnh báo thiên tai Đại dương và Khí quyển (NOAA) cho biết Faxai đạt sức gió cao nhất 130 km/h (80 mph). Cơn bão tiếp tục hướng về phía đông bắc với tốc độ nhanh và đạt cường độ mạnh nhất ở ngoài khơi bờ biển phía đông của đảo Honshu vào khoảng 12 giờ (UTC) ngày 27 tháng 10. Những trận gió mạnh kéo dài trong hơn một ngày trước khi tan trên vùng biển Bắc vào cuối ngày 28 tháng 10. NOAA, mặt khác, tiếp tục theo dõi những tàn tích còn lại của Faxai, khi nó vào quần đảo Aleutian vào ngày 29. Ngày hôm sau, cơn bão nhanh chóng mạnh lên, với áp suất thấp nhất xuống 957 mbar (hPa) lúc 18:00 (UTC). Ngày 31 tháng 10, bão đi vào Alaska và suy yếu. Cơ quan khí tượng Nhật Bản sử dụng sức gió trong 10 phút còn Hải quân Hoa Kỳ sử dụng sức gió trong một phút. Việc chuyển đổi sức gió trong các cơn bão từ 10 phút sang 1 phút là 1,14. Cường độ mạnh nhất của JMA cho Faxai là 100 km/h (65 mph) duy trì 10 phút, hoặc 120 km/h (75 mph) duy trì 1 phút. Cường độ mạnh nhất của JTWC cho Faxai là 75 km/h (45 mph) duy trì trong một phút, hoặc 65 km/h (40 mph) 10 phút duy trì. NOAA thì cho rằng nó có cường độ 130 km/h và áp suất 957 mbar (hPa). Công tác phòng chống và ảnh hưởng. Khi bão Faxai tiếp cận gần Nhật Bản, All Nippon Airways đã hủy bỏ chuyến bay giữa Tokyo và quần đảo Izu. Tokai Kisen, hãng bến phà Tokyo, quần đảo Izu và Shizuoka cũng hủy bỏ một số chuyến phà do cơn bão. Khu vực Tokyo đã được cảnh báo về những trận mưa nặng hạt, sóng lên đến 6m (19,6 ft), và gió lớn Người dân được khuyến cáo ở trong nhà trong cơn bão, đặc biệt là sau khi mặt trời lặn, và để tránh các mảnh vỡ bay lạc. Mặc dù Faxai không đổ bộ, nhưng hoàn lưu bão đã gây mưa dẫn đến thiệt hại nhỏ dọc theo bờ biển phía đông của Nhật Bản. Tổng lượng mưa cao nhất được ghi nhận tại Miyakejima là 458 mm (18 inches) và tại phân tỉnh Ōshima của Tokyo là 192 mm (7,5 inches). Lượng mưa trong Miyakejima gần vượt qua kỷ lục lượng mưa hàng ngày vào 27 tháng 10. Mưa rơi với tốc độ 95 mm/h (3,7 inches/ h) tại Miyaketsubota, và những cơn mưa xối xả do hoàn lưu bão cũng gây ra bảy trận lở đất trên toàn Nhật Bản. Một người phụ nữ đã chết gần Tokyo và ba người bị thương. Một ngôi nhà, hai héc-ta đất nông nghiệp, 2 km (1,2 dặm) đường bộ, và một tàu bị hư hại bởi cơn bão. Cơn bão gây thiệt hại tổng cộng 150.000.000 ¥ (1,5 triệu USD). Vào lúc 5 giờ 31 phút chiều (giờ Nhật Bản) ngày 27 tháng 10, một chiếc Boeing 767-300 của Japan Airlines đến Sân bay quốc tế Narita gặp tai nạn nghiêm trọng do bão Faxai, cách khoảng 74 km về phía đông nam của Narita. Vụ tai nạn làm cho bảy người bị thương trên chuyến bay, cũng như một số thiệt hại cho máy bay.
1
null
N Seoul Tower (), YTN Seoul Tower, Namsan Tower hay Seoul Tower, là tháp truyền thông và đài quan sát nằm ở núi Namsan ở trung tâm thủ đô Seoul, Hàn Quốc. Tháp được đánh dấu là điểm cao nhất Seoul. Lịch sử. Được xây dựng vào năm 1969 với kinh phí lên tới xấp xỉ 2,5 triệu đô la Mỹ, Seoul Tower hoàn thành vào ngày 3 tháng 12 năm 1971 và chính thức mở cửa cho công chúng tham quan vào ngày 15 tháng 10 năm 1980. Tháp được thiết kế bởi kiến trúc sư Jang Jong-ryul. Tháng 8 năm 1975, tháp mở cửa thêm tầng thứ ba. Tháp cao và nếu tính từ đỉnh, tháp sẽ đạt chiều cao so với mực nước biển. Khi N Seoul Tower được tiếp quản bởi tập đoàn CJ, tháp được đổi tên thành N Seoul Tower hay CJ Seoul Tower. Ngoài ra, tháp còn được biết đến với tên gọi Namsan Tower. Địa điểm tham quan. Khách tham quan có thể đi cáp treo lên núi Namsan rồi đi bộ tiếp lên tháp. Tháp có các cửa hàng bán đồ lưu niệm cùng nhà hàng ở tầng trệt. Du khách phải trả một khoảng phí để lên tháp. Có 4 đài quan sát (đài quan sát thứ 4 có thể quay với tốc độ 48 phút 1 vòng). Từ đỉnh tháp có thể quan sát toàn cảnh thành phố Seoul. Năm 2008, bảo tàng Teddy Bear được mở cửa tại tháp với cây thông giáng sinh cao 7 mét được làm từ 300 mô hình gấu Teddy để kỷ niệm ngày khánh thành. Toà tháp được chiếu sáng màu xanh bắt đầu từ hoàng hôn cho đến 23:00 giờ đêm (22:00 vào mùa đông). Trong mùa xuân năm 2012, tháp được chiếu sáng suốt 52 ngày - nhiều hơn 4 ngày so với năm 2011. Trong một cuộc khảo sát với khoảng 2,000 du khách nước ngoài được thực hiện bởi Seoul Metropolitan Government vào tháng 11 năm 2011 cho kết quả là 16% trả lời rằng móc khoá rồi treo lên hàng rào của tháp (biểu trưng cho tình yêu) là hoạt động yêu thích nhất của họ khi tham quan N Seoul. Phát thanh truyền hình. Ngoài hoạt động du lịch, N Seoul Tower được sử dụng như một tháp phát sóng radio, truyền hình cũng như truyền thông.
1
null
Lý Khắc Cần (sinh ngày 6 tháng 12 năm 1967) là nam ca sĩ, diễn viên, MC Hồng Kông. Ngoài các album ca nhạc, Lý Khắc Cần còn thể hiện nhiều ca khúc chủ đề phim, gồm 27 phim truyền hình và 9 phim điện ảnh. Anh cũng tham gia diễn xuất trong nhiều phim truyền hình và điện ảnh của TVB. Từ 1993 đến 2013, Lý Khắc Cần đã tổ chức 13 liveshow lớn tại Hồng Kông. Trong sự nghiệp ca hát, Lý Khắc Cần giành được nhiều giải thưởng lớn, đóng vai trò quan trọng trong nền âm nhạc Hồng Kông. Đầu đời. Lý Khắc Cần sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ anh là người Ma Cao , anh còn một em gái. Cha tôi cũng chơi guzheng như một khúc dạo đầu cho "Nhìn lại" vào năm 2002  . Khi còn trẻ, anh sống trong tòa nhà Ashe, Thung lũng Hạnh phúc , và tốt nghiệp trường tiểu học Hua Yan ở Câu lạc bộ Panyu và trường Cao đẳng Hua Yan ở Hồng Kông . Li Yu có điểm số xuất sắc ở trường tiểu học và trung học cơ sở và thường được xếp vào tốp học sinh giỏi nhất trong các kỳ thi, tuy nhiên, kể từ Mẫu 4, cậu ấy đã tham gia quá nhiều hoạt động ngoại khóa và bỏ bê việc học, dẫn đến điểm số của cậu ấy bị sụt giảm nghiêm trọng. Xếp hạng 120 cả lớp, cậu bị xếp vào loại tệ nhất trong Dạng 5., cùng một nhóm học sinh không có động lực, môi trường học tập cực kỳ kém, chỉ có 16 điểm trong bài kiểm tra  , chỉ có thể vào học tự do. lớp nghệ thuật ở Trung học cơ sở 6, và kết quả trong Gaokao ở Trung học cơ sở 7 cũng rất kém  , không thể được thăng cấp lên đại học. Ngược lại, các bạn cùng lớp của Li Hakin đã đạt được thành tích của riêng mình, bao gồm Tan Zhiyong, giám đốc và giáo sư của Trung tâm Nhãn khoa của Đại học Hồng Kông Trung Quốc (chín nhà vô địch xuất sắc trong kỳ thi quốc gia), giáo sư sinh lý học Đại học Oxford Gu Weibin (John Leo Goodstadt), người dẫn chương trình phát thanh Hu Shijie, người đã tham gia hàng trăm Yip Jinhao , Hong Kong Trung Quốccựu phó chủ tịch game show triệu phú, và Lin Dingguo , cựu chủ tịch Hiệp hội Luật sư Hong Kong , v.v. Sự nghiệp ca hát. Đầu tiên ra mắt: 1985-1987. Li Keqin đã tích cực tham gia các cuộc thi và biểu diễn tài năng trong và ngoài trường trong suốt những năm học cấp 2 , đặt nền móng vững chắc cho sự nghiệp diễn xuất sau này của mình. với Zhou Huimin , Su Yongkang , Grasshopper và Du Dewei , ... Họ đã thi đấu cùng một lĩnh vực trên sân khấu Lee , nhưng không may lọt vào top 15 chung cuộc, và Leslie Cheung là một trong những giám khảo của cuộc thi. Sau đó, Li đã nỗ lực bền bỉ để tham gia " Cuộc thi hát nghiệp dư Quận 19 Hồng Kông lần thứ 2 ", hát bài " Love in the Fog" của thần tượng Alan Tam và giành chức vô địch chung cuộc tại Hồng Kông  , và sau đó gia nhập hãng đĩa Polygram, ký hợp đồng và trở thành ca sĩ của hãng  . Sau khi đoạt giải, Lee không ngay lập tức trở thành ca sĩ chính thức mà tiếp tục theo học tại Hong Kong Trung Quốc để học các khóa dự bị , và chỉ dùng thời gian rảnh rỗi để đi hát và thu âm để kiếm tiền tiêu vặt. Sau khi tốt nghiệp vào mùa hè năm 1987, anh cống hiến hết mình cho sự phát triển của ngành giải trí. Vào tháng 6 năm 1986, album đầu tiên " Li Keqin EP " được phát hành. Vào tháng 11 năm 1987, album nhạc đầu tiên " Symbol of Destiny " được phát hành, bao gồm "ハ ー フ ム ー ン · セ レ ナ ー デ", được chuyển thể từ bài hát do nữ ca sĩ nổi tiếng Nhật Bản Kawai Nahoko hát. Bài hát do Guan Zhengjie trình bày )  ( được thu âm sau này trong album " Giấc mơ màu tím "). Chỉ có hơn 10.000 bản được bán ra, đó là một kết quả rất tệ so với tiêu chuẩn thời đó. Thời kỳ phổ biến: 1988-1994. Năm 1988, Lý Khắc Lâm chính thức gia nhập TVB và đóng vai chính trong bộ phim thanh xuân mùa hè " No More Teenagers ", anh cũng hát ca khúc chủ đề và một số tập phim, bộ phim đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả. Album "Summer Myth" phát hành cùng thời điểm nhanh chóng trở nên phổ biến và với "Summer Myth" lần đầu tiên lọt vào top 10 bài hát vàng mùa tuyển chọn. Năm 1989 là đỉnh cao đầu tiên trong sự nghiệp của Li Hacken. "The Same Life" ( bài hát chủ đề tiếng Quảng Đông của bộ phim truyền hình châu Á " Blue Moon ") đã giành được "Lễ trao giải " Mười ca khúc vàng Trung Quốc lần thứ mười hai "và" Top Ten TVB "của Đài Truyền hình Hồng Kông . " Lễ trao giải Giai điệu vàng Jingge " trong Top 10 Giải thưởng Giai điệu vàng. Sau đó trong một cuộc phỏng vấn, khi phóng viên hỏi Alan Tam rằng ca sĩ mới nào có thể là "người kế thừa" của anh ấy, anh ấy trả lời: "Keqin!" Từ đó, Li Hacken được coi là "người kế thừa" của Alan Tam, và "Keqin" cũng là một phần. của Li Hacken. Bút danh của tác phẩm trữ tình. Năm 1990, khi Alan Tam và Leslie Cheung vụt sáng khỏi làng nhạc, các ca sĩ Polygram Li Keqin, Jacky Cheung và Andy Lau được giới truyền thông ưu ái và trở thành những ngôi sao được mong đợi trong tương lai. Tại lễ trao giải âm nhạc cuối năm, "Hoài niệm" và "Nghìn lẻ một đêm" đã lọt vào top 10 của " Lễ trao giải Top 10 ca khúc vàng của đài TVB " và " Top 10 của vàng Trung Hoa " của Đài truyền hình Hồng Kông. Lễ trao giải Bài hát ". Giải Giai điệu vàng. Năm 1991, Li Keqin và Li Keqin, một tân binh của làng nhạc , bất ngờ trở nên nổi tiếng khi đóng chung bộ phim " Người ở bên cạnh " của đài TVB , Trương Học Hữu cũng trở thành ca khúc vàng kinh điển năm 1991 với " Love You More Every Day " Thành tích và mức độ nổi tiếng của Sheng, Li và Zhang đều cao hơn Li Keqin quá nhiều. Vào thời điểm đó, các phương tiện truyền thông mệnh danh Jacky Cheung, Andy Lau và Liming là "Ba kiếm sĩ của âm nhạc", vì vậy địa vị của Hacken Lee trong thế giới âm nhạc bắt đầu xuống dốc. Năm 1992, RTHK tổ chức sự kiện Sun Project và công bố "Tứ thiên vương" của làng nhạc thế giới, ngoài Jacky Cheung, Andy Lau và Liming, người ta nói rằng Hackin Lee là ứng cử viên thứ tư, nhưng ứng cử viên cuối cùng thực sự là Aaron Kwok , người mới chỉ có một năm phát triển ở Hồng Kông , đã trở lại Hồng Kông . Sau nhiều năm, Li Keqin tự cười nhạo bản thân rằng anh đã hướng tới " người kế thừa Lâm Thương Nghi ", nghĩa là sự nghiệp bình luận viên bóng đá của anh có thể thành công hơn sự nghiệp ca hát. Cùng năm đó, bản chuyển thể của " Điều quan trọng nhất " của MAN Brothers Orchestra , được viết và hát bởi Li Keqin, được đổi tên thành " Red Sun ". Thật đáng tiếc khi Tứ Thiên Vương đang thống trị, dù lúc đó Lý Khắc Nhĩ đã nói là "Đệ ngũ thiên vương" nhưng cuối cùng, "Red Sun" chỉ giành được "Giải trình diễn video ca nhạc xuất sắc nhất" tại Thập đại ca khúc Golden Melody. Lễ trao giải, và phần còn lại của lễ trao giải đều đã mất. "Red Sun" cũng là album cuối cùng được Keqin Li phát hành trước khi hợp đồng với Polygon. Năm 1993, Li Keqin chuyển sang Starlight Records . Bài hát "Nhìn lại" đã đưa sự nghiệp ca hát của Li Keqin trở lại . nam ca sĩ được yêu thích. Cuối năm đó, Hacken Lee tranh thủ lấy đà để tổ chức concert cá nhân đầu tiên tại Hong Kong Coliseum , vé đã bán hết trong vòng vài tiếng đồng hồ, cần thêm một chiếc matinee để tặng lại người hâm mộ. Vé của cả 8 concert đã được bán hết ngay lập tức, đây có thể nói là một đỉnh cao không nhỏ trong sự nghiệp của anh . Thủy triều xuống: 1995-2000. Năm 1995, sau thành công chưa từng có của buổi hòa nhạc cá nhân đầu tiên, Hacken Lee, người tràn đầy tự tin, một lần nữa tổ chức buổi hòa nhạc cá nhân thứ hai "Tianlong'95 Keqin Ling's Contact Concert" tại Hồng Kông Coliseum , với tổng cộng 10 buổi biểu diễn. , nhưng tiếc là phòng vé không tốt, tệ nhất Tỷ lệ tham dự chỉ đạt 40%, đây là sự kiện đáng xấu hổ nhất trong sự nghiệp của anh. Sau đó, đà lao dốc, cộng với việc tranh chấp hợp đồng với công ty thu âm, sự nghiệp ca hát càng lúc càng xuống dốc. Vào thời điểm này, ngoài Tứ vương gia được yêu thích, vị trí và độ nổi tiếng của Keqin trong giới âm nhạc còn bị nhiều ngôi sao đang lên như Zhou Huajian , Ekin Cheng , Xu Zhian , Wu Qixian , Liang Hanwen, ... vượt mặt. Năm 1996, anh gia nhập Yineng Dynamic Sound và phát hành album " When I Find You " vào tháng 6. Doanh số và phản hồi của album đã được cải thiện một chút, nhưng độ nổi tiếng và vị trí của nó chỉ có thể xếp vào hàng ca sĩ hạng hai. Ngoài ra, do Yineng Dynamic Music có nhiều thay đổi nhân sự và một vụ tranh chấp hợp đồng khác với công ty thu âm, việc phát hành album " Beside Keqin " vào tháng 9 năm 1997 nhận được phản hồi kém và sự nổi tiếng, sự nghiệp ca hát của cô cũng bị đình trệ và ra mắt vô thời hạn. . Nhưng năm đó đã trở thành phóng viên của Thế vận hội mùa hè Atlanta . Vào tháng 6 năm 1998, anh ấy đóng vai trò là người dẫn chương trình trận đấu bóng đá cho chương trình phát sóng World Cup của TVB , và hát bài hát chủ đề "Fan Adventures" cho chương trình, bài hát thậm chí còn quen thuộc hơn, và thêm vào "Get up! Get up! Get Up! Get up! "Lời bài hát vừa phải. Trước khi quảng cáo, chương trình nhận ra nhạc nền của màn hình, hãng thu âm tranh thủ phát hành ca khúc mới và album tuyển chọn cho anh. Sau khi hết hạn hợp đồng thu âm với Yineng Dynamics, Li Keqin không tìm được công ty thu âm nào phù hợp trong một thời gian dài, anh chuyển từ sự nghiệp ca hát sang lĩnh vực truyền thông, quay phim nhiều tập và dẫn chương trình (như " Golden Songs ") trên TVB để duy trì sự tiếp xúc của mình. Cuối năm 1999, Hacken Li, người đã rời công ty khoảng một năm rưỡi, đã ký hợp đồng với Universal Music (trước đây gọi là Polygram Records ) và phát hành album đầu tiên " A Year and a Half ". Vào tháng 12 cùng năm, Hacken Li hợp tác với Nhà hát kịch Hồng Kông để biểu diễn vở nhạc kịch Adventure, một buổi biểu diễn xuyên thế kỷ để chào đón thiên niên kỷ sắp đến. Phổ biến trở lại: 2000-2001. Năm 2001, Hacken Lee hợp tác với Hong Kong Philharmonic Orchestra để tổ chức bốn buổi hòa nhạc "Hong Kong Philharmonic · Hackin Live", và hai buổi hòa nhạc bổ sung. Đĩa CD và VCD ghi âm trực tiếp của buổi hòa nhạc này đã giành được "Top 10 Album bán chạy nhất" trong " IFPI Hong Kong Record Sales Awards" năm 2001. Vào tháng 6 cùng năm, album " Flying Flowers " được phát hành. Với ca khúc chủ đề "Flying Flowers" cùng tên, Keqin đã giành được giải Golden Melody của " Lễ trao giải Top 10 ca khúc vàng " của TVB , " Giải Bài hát hay nhất của New Town "của" Giải thưởng Bài hát hay nhất của New Town "và" Số "Giải Ca sĩ nhạc Pop xuất sắc" tại Lễ trao giải Top Ten Giai điệu vàng Trung Quốc lần thứ 24. Vào tháng 2 năm 2002, sáu buổi hòa nhạc "Love Tata" của Li Keqin một lần nữa được thế giới bên ngoài đón nhận. Bài hát chủ đề "Victory" mà anh ấy hát cho chương trình World Cup của TVB , "Gao Mei" do Gigi Leung sáng tác và chính Hacken Li viết lời, và sau đó là "Can't Put It Down" rất được yêu thích. Anh đã giành được giải "Nam ca sĩ được yêu thích nhất" lần đầu tiên tại "Lễ trao giải Top 10 ca khúc vàng" năm 2002. Tại lễ trao giải, Li Keqin một lần nữa được xác nhận là người kế nhiệm của Alan Tam  . Hai album thu âm trực tiếp "Li Keqin's Love Tata Concert" và "New City Sing a Good Music Party" là hai trong số "Top 10 Album Quảng Đông bán chạy nhất" trong "Giải thưởng Doanh thu Bản ghi âm IFPI Thời kỳ cao điểm: 2003-2007. Đầu năm 2003, anh hợp tác với Alan Tam trong "Zuo Lin You Li Concert 2003", mở đầu cho làn sóng "Zuo Lin và Right Li" ở Hồng Kông. Sau hai buổi biểu diễn bổ sung, anh đã biểu diễn tổng cộng 18 các buổi biểu diễn ở Hồng Kông, và chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới bắt đầu ngay lập tức. Li Keqin đã giành được giải thưởng "Nam ca sĩ Hong Kong xuất sắc nhất trong năm" tại "Lễ trao giải âm nhạc CCTV-MTV lần thứ 5". Vào ngày 3 tháng 10 cùng năm, một bài hát mới cùng với một album tuyển chọn " Custom Made " được phát hành, và bài hát "I Can't Sing" được hợp tác với nghệ sĩ piano trẻ nổi tiếng thế giới Lang Lang . Anh đã giành được hai giải thưởng ca khúc và "Nam ca sĩ được yêu thích nhất trong thế giới âm nhạc" với "Yêu một người" và "Tôi không thể hát" tại "Lễ trao giải âm nhạc xuất sắc nhất năm 2003"; tại Lễ trao giải "Top 10 bài hát vàng" cũng một lần nữa đoạt giải "Nam ca sĩ được yêu thích nhất". Album "Custom Made" và album hòa nhạc trực tiếp "Zuo Lin You Li Concert 2003" của anh đã trở thành hai "Top 10 Album Quảng Đông bán chạy nhất" trong " IFPI Ngoài ra, Li Keqin cũng bắt đầu thể hiện và thiết lập kỹ năng hòa âm của riêng mình trong phần hợp xướng trực tiếp. Vào đầu năm 2004, Li Keqin và Alan Tam đã tổ chức thêm 11 buổi hòa nhạc "Zuo Lin You Li 04 Happy Concerts" và tiếp tục chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới của họ. Do tham gia các buổi hòa nhạc liên tục, dây thanh quản của anh ấy bị căng và cơ bắp của anh ấy bị bong gân, dẫn đến vấn đề về đường dây giọng nói của anh ấy. Đồng thời với việc điều trị và điều hòa, Li Keqin đã hợp tác với Joey Yung vào tháng 11 "04 Broadening Finale Li Hacken × Joey Yung Broadening Concert ", và phát hành ca khúc điệp khúc" No Time to Delay "được Alan Tam vinh danh là một trong" Tứ thiên vương mới "trong cùng tháng. Vào cuối năm đó, Li Keqin một lần nữa càn quét các giải thưởng tại lễ trao giải âm nhạc và giành giải "Nam ca sĩ nhạc pop xuất sắc nhất" tại " Lễ trao giải Giai điệu vàng Trung Quốc lần thứ 27 ", và album trực tiếp "Zuo Lin You. Li 04 Happy Concert "Trong giải thưởng" IFPI Hong Kong Record Sales Award "năm 2004, anh đã giành được giải thưởng" Top 10 Album thu âm Quảng Đông bán chạy nhất ", và Li Hackin cũng giành được giải" Nam ca sĩ địa phương bán chạy nhất trong năm " lần nữa. Trong cùng năm, anh đã giành được bốn giải thưởng ca khúc chung cho "The Kiss Goodbye". Năm 2005, Li Keqin phát hành album tiếng Quan Thoại " Tôi có thể hỏi tình yêu ", đây là album tiếng Quan thoại cá nhân thứ tư sau " Nhà tù tình yêu " năm 1997 , đồng thời khởi động một loạt các hoạt động công khai trong nước. Anh cũng phát hành album " Keqin Li Concert Hall " vào ngày 2 tháng 12. Universal Music đã đầu tư hơn một triệu nhân dân tệ cho album này, mời bốn bậc thầy âm nhạc Trung Quốc biểu diễn các bài hát của album, đồng thời bỏ chế độ ghi âm chung và chuyển sang Trong một lần, anh ấy đã thu âm 10 bài hát trên toàn bộ đĩa dưới hình thức thu âm trực tiếp, Album này cũng là album đầu tiên của một ca sĩ Trung Quốc được in ở định dạng DualDisc . Album đã bị ngừng sản xuất hai lần trong vòng một tuần sau khi phát hành, và doanh số bán hàng ngay lập tức vượt qua con số bạch kim. Ngoài việc giành được 5 giải thưởng âm nhạc tại lễ trao giải " New Town Best Award " năm 2005, Li Keqin còn giành được giải "Nam ca sĩ được ngưỡng mộ nhất của tôi". Trong " Lễ trao giải Bảng xếp hạng âm nhạc được yêu thích" năm 2005, Keqin Li đã giành được "Giải đồng cho nam ca sĩ nhạc kịch" lần đầu tiên, và xuất bản một "lý thuyết phù hợp" để giải thích mối quan hệ của anh với đài phát thanh thương mại . Li Keqin cũng đã giành được giải thưởng "Nam ca sĩ được yêu thích nhất" lần thứ ba tại " Lễ trao giải Top 10 ca khúc vàng " vào năm 2005 . Từ ngày 28 tháng 1 đến ngày 4 tháng 2 năm 2006, Hacken Lee đã tổ chức tám buổi "Hòa nhạc Handy" tại Hong Kong Coliseum , đây là buổi hòa nhạc tiếng Quảng Đông độ nét cao đầu tiên ở Hong Kong. Keqin Li cũng lần thứ ba tổ chức trận đấu bóng đá World Cup cho đài TVB và viết lời cho bài hát chủ đề của chương trình "Tôi là số 10". Anh ấy đã đến Seoul , Hàn Quốc vào giữa năm để thu âm các bài hát cho album " Hacken Lee Concert Hall II ", album đã trở thành địa chỉ yêu thích của những người đam mê hi-fi một lần nữa sau "Recital Hall". Album " Hacken Lee Concert Hall ", " Hacken Lee Concert Hall II " và live album "Handy Concert", đã trở thành quán quân của ba giải thưởng "Top 10 Album thu âm Quảng Đông bán chạy nhất" trong "Giải thưởng Bán hàng Kỷ lục IFPI Năm 2007, Hacken Lee tham gia "Dragon Sound Inspiration - Ten Thousand Youth Concert" do chính quyền Hong Kong tổ chức để kỷ niệm 10 năm thành lập Đặc khu hành chính Hong Kong. Trong cao trào "Nhạc trống bay", anh Hợp tác với hơn 20 tay trống chuyên nghiệp và 10.000 học sinh Trung Quốc, Hồng Kông, Đài Loan và học sinh tiểu học và trung học ở Ma Cao hát "Hậu duệ của rồng" và "Mặt trời đỏ", một màn trình diễn đã được ghi vào Kỷ lục Guinness Thế giới . Anh cũng được mời hát bài hát chủ đề cùng tên trong bộ phim truyền hình TVB "The Wind and Cloud" với ca sĩ Đài Loan Xiao Gang, bài hát này do Gu Jiahui sáng tác và Zhang Meixian viết lời . Ngày 24 tháng 7 cùng năm, album mới " Ly trà của tôi " được phát hành, anh từ bỏ công việc ca hát thường ngày và được mọi tầng lớp xã hội đón nhận, và bài hát "Thác hoa của ai" đã đưa anh vào "Top Ten năm 2007" Lễ trao giải Bài hát vàng "Giải" Bài hát vàng "và giải thưởng ca khúc của nhiều giải thưởng âm nhạc. Trong buổi họp báo phim "My Cup of Tea", Keqin Li thậm chí còn thừa nhận vợ anh là Lu Shuyi đang mang thai. Vào ngày 22 tháng 10 cùng năm, con trai cả Li Liren (Ryan) chào đời tại Sanatorium and Hospital  . Thời kỳ ổn định: 2008 đến nay. Ngày 14 tháng 2 năm 2008, buổi hòa nhạc "Your Keqin Concert Hall" Từ ngày 8 đến ngày 18 tháng 2 năm 2008, Hacken Lee đã tổ chức 11 buổi hòa nhạc của "Your Keqin Concert Hall" tại Hong Kong Coliseum , với hai buổi hòa nhạc bổ sung, và sau đó tổ chức hơn mười buổi hòa nhạc cùng tên trên khắp thế giới. Sau đó, anh bắt đầu chuẩn bị album Quảng Đông mới của mình, mời nhiều ca sĩ kiêm nhạc sĩ tham gia sáng tác, chẳng hạn như Fan Xiaoxuan , Eason Chan , Fang Datong , Henry Zhang , Zhang Jicong , Side Tian , Vincent Chow và Lin Haifeng . Để làm chậm quá trình sản xuất, album đã mất 9 tháng để sản xuất, anh chỉ phát hành hai ca khúc mới là "She is Meruality" và "What Year Is Today Eve" được các nhà đài lớn ưu ái. Keqin Li cũng viết lời cho bài hát chủ đề "Don't Surprise" cho "Zuo Lin You Li Concert 2009" và bài hát mới "Change of Seasons" do Eason Chan sáng tác. Vào ngày 15 tháng 1 năm 2009, Keqin Li phát hành một album mới " Today Special ", và đơn đặt hàng cho đĩa mới gần với con số bạch kim. Anh cũng đã hợp tác với Alan Tam lần thứ ba và tổ chức tổng cộng 12 buổi "Đại hội thể thao Đông Á 2009: Left Lin and Right Lee Concert" do LCSD và Ban tổ chức Đại hội thể thao Đông Á tổ chức nhằm quảng bá Đại hội thể thao Đông Á 2009 tại Hồng Kông. với âm nhạc và gây quỹ. Đồng thời, anh trở thành ca sĩ tổ chức buổi hòa nhạc đầu tiên sau khi cải tạo và mở cửa trở lại Đấu trường Hồng Kông , và bắt đầu lưu diễn vòng quanh thế giới vào tháng 6 cùng năm. Kể từ năm 2003, "Zuo Lin You Li" đã tổ chức hơn 100 buổi hòa nhạc tại Trung Quốc, Hồng Kông, Đài Loan, Ma Cao, Đông Nam Á, Úc, Hoa Kỳ và Canada. Vào ngày 23 tháng 7 cùng năm, Li Keqin được Ban tổ chức Đại hội Thể thao Đông Á Hồng Kông 2009 bổ nhiệm làm "Đại sứ Đại hội Thể thao Đông Á 2009" và là người cầm đuốc. Anh đã rước đuốc Thế vận hội vào ngày 29 tháng 8 và hát mở màn. vào ngày 5 tháng 12. Vào ngày 30 tháng 12, album " Threesome " được phát hành, được thu âm ở định dạng analog. Hai người viết lời nổi tiếng Lin Xi và Lin Ruoning đã được mời để sắp xếp lời của toàn bộ đĩa. Cả hai cũng quay album jacket cùng với Hacken Lee . Ngoài ca khúc chủ đề đầu tiên "嫲 嫲", album mới "Twenty-Four Cities" bàn về vấn đề phụ nữ hẹn hò cũng được cư dân mạng đón nhận nồng nhiệt. Ngày 7 tháng 4 năm 2010, Li Keqin đích thân viết tin vui, nói rằng vợ anh Lu Shuyi đã sinh mổ vào tuần trước, và "Second Boss" (tên Keqin đặt cho cậu con trai thứ hai của anh) Li Lisi (Rex) đã chào đời thành công ở Sanatorium and Hospital , và thông báo sẽ tiếp tục vào tháng 5. Tổ chức một chuyến lưu diễn và thu âm một album Quảng Đông mới. Vào giữa tháng 6 cùng năm, bài hát mới "Sinner" được phát hành, được chuyển thể từ bài hát tiếng Trung nổi tiếng "Bad Guy" của Fang Jiongbin . Bài hát này đã giành giải "Ba nhà vô địch" vào ngày 31 tháng 7 trên RTHK , 903 và Thị trấn mới. Vào ngày 4 tháng 8, Li Keqin đã tổ chức buổi hòa nhạc Moov Live cho album mới sắp tới " Sinner ", biểu diễn trực tiếp 7 tác phẩm của album mới. Vào ngày 15 tháng 9, album mới của Quảng Đông "Sinner" chính thức được phát hành. Do sự xáo trộn về bản quyền của HKRIA , Zheng Danrui đã sắp xếp thành công một cuộc phỏng vấn với Li Keqin trên chương trình truyền hình Now Hong Kong " Home Sweet Home ", được chỉnh sửa thành tập thứ 79 và phát sóng vào ngày 2 tháng 10 cùng năm. Năm 2011, Keqin Lee đã giành được giải thưởng "Top 10 bài hát vàng của Trung Quốc" cho bài hát "The Sinner", khiến anh trở thành ca sĩ địa phương duy nhất giành chiến thắng trong lễ trao giải âm nhạc trong 4 năm (thập niên 80 đến 10) là ca sĩ. Anh ấy đã tổ chức tổng cộng 6 buổi hòa nhạc của "Hacken Lee & Hong Kong Sinfonietta Concert Hall 2011" trong kỳ nghỉ hè . Bang rất dũng cảm, và có hơn 30 bài hát mỗi đêm. Không chỉ thưởng thức nghe hoàn hảo mà còn một số bất ngờ ngoài dự kiến. Buổi hòa nhạc không còn ghế trống và được nhiều người khen ngợi. Sau buổi biểu diễn, anh đã phát hành một album mới bằng tiếng Quảng Đông, " Déjà Vu ", đây là bản tái phát hành các ca khúc tiếng Trung của anh sau năm 2005. Tựa tiếng Quảng Đông của album mới là "Tianhe", đã giành được danh hiệu "Ba bài hát vô địch" trên RTHK, 903 và Metro Hot List. Tựa đề thứ hai của album mới cũng là một tác phẩm tiếng Quảng Đông, có tên "Kong Ming Lantern". Vào ngày 29 tháng 10 năm 2011, bài hát này đã đạt được vị trí số một trên RTHK, Hazha 903 và Xincheng Hot List, trở thành một "Three Taiwan Champion Song" trong năm 2011. Vào ngày 10 tháng 12, Li Keqin đã xuất hiện và hát trong chương trình từ thiện " Happy East China" của đài TVB, trở thành ca sĩ đầu tiên của năm công ty thu âm lớn biểu diễn trên đài TVB một lần nữa sau khi HKRIA và TVB phá băng. Vào tháng 1 năm 2012, với ca khúc "Tianhe", Keqin Li đã giành được vị trí thứ bảy của "Top Ten" trong lễ trao giải của bảng xếp hạng âm nhạc nổi tiếng, và được mời tham dự Lễ trao giải Top Ten Golden Songs 2011 với tư cách là một nghệ sĩ biểu diễn và một khách mời trao giải. Các bài hát vàng đầu tiên của anh ấy "The Same Life" và "Kong Ming Lantern". Vào đầu năm, anh ấy đã đến Bắc Kinh để quảng bá cho album tiếng Quan Thoại " Deja Vu ", và sản xuất một album Quảng Đông mới với Shu Wen và Feng Hanming , trong số đó Shu Wen đã hợp tác với Keqin lần đầu tiên. Đầu tháng 3 cùng năm, anh được mời hát phiên bản Hồng Kông của bài hát chủ đề "Battle on the Prairie" do Now TV sản xuất cho European Cup, đồng thời anh cũng là bình luận viên và chủ nhà của European Cup. Cuối tháng 5, Keqin phát hành tựa đề đầu tiên cho album mới "What to Live For", lần đầu tiên anh chàng mạnh dạn thử sức với phong cách rock and roll . Vào tháng 6, Li Keqin là bình luận viên của Cúp C1 châu Âu cho Now TV, và màn trình diễn của anh ấy đã được nhiều người khen ngợi. Cuối tháng 8, Li Keqin phát hành album mới " In the Forest and the Wilderness " với concept "Những bài hát dành cho lứa tuổi thiếu nhi dành cho người lớn ". Sau buổi biểu diễn năm 2011 tại Sân vận động Hung Hom (Red Pavilion) với Hong Kong Sinfonietta , anh ấy đã tổ chức chuyến lưu diễn solo đầu tiên của mình tại Trung Quốc vào tháng 9. Vào tháng 11, anh dẫn chương trình trò chơi TVB " Một phút quyết chiến ". Đây là lần thứ hai anh dẫn chương trình TVB kể từ "The Cruel One Ding " vào năm 2005. Tập đầu tiên của chương trình đã cao hơn 30 điểm, và kết quả đã đạt yêu cầu. Vào ngày 16 tháng 3 năm 2014, Keqin Li (người đàn ông mặc đồ đen bên phải) đã tham dự buổi ký tặng DVD của "Zuo Lin You Li's 10 Anniversary Concert" và đã được giới truyền thông phỏng vấn trước khi ký kết. Vào tháng 1 năm 2013, Keqin Li tham dự "Lễ trao giải Top 10 ca khúc vàng của Trung Quốc" và giành được "Giải thưởng ca sĩ nhạc pop xuất sắc", đồng thời giành được giải "Top 10 ca khúc vàng của Trung Quốc" cho ca khúc "Why Do I Live For". Vào tháng 5, bài hát mới toanh bằng tiếng Quảng Đông "Advance" đã được gửi đến sân khấu, và dàn hợp xướng thiếu nhi Hồng Kông cũng được mời tham gia biểu diễn . Sau 7 năm chuỗi sự kiện "Li Keqin Concert Hall", Keqin đã phát hành album Hi-Fi mới " Fu Ke " vào ngày 26 tháng 7 cùng năm , album này một lần nữa do Feng HanmingvàShu Wen iTunes Top Songs trong tuần đầu tiên phát hành, và doanh số bán album của nó đạt gấp đôi bạch kim. Anh đã phát hành EP Quảng Đông mới "House of Cards " vào ngày 25 tháng 10 và bài hát mới "House of Cards" cùng tên đã trở thành bài hát vàng của năm. Vào tháng 12, Hacken Lee và Alan Tam đã tổ chức buổi hòa nhạc kỷ niệm 10 năm tại Red Pavilion lần thứ tư với tên gọi "Zuo Lin and Right Li", đồng thời tổ chức các chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới. Năm 2014, Keqin Li và Alan Tam đã tổ chức các chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới với tên gọi "Zuo Lin, Right Li". Vào tháng 5 cùng năm, bài hát mới "No Friends" do Eric Kwok và Huang Weiwen đồng sáng tác được gửi đến Đài Loan, được báo đài và người hâm mộ âm nhạc ca ngợi một lần nữa sau "House of Cards". Tháng 6 cùng năm, anh làm bình luận viên cho World Cup cho đài TVB , và phát hành bài hát mới + album tuyển chọn "Selected to No Friends". Năm 2015, Li Keqin lại giành được "Top Ten" với bản hit "No Friends" Lời bài hát "Bắt tay sau giờ làm việc và nói rằng tôi rất muốn gặp lại trong tương lai" đã cất lên tiếng hát của người Hong Kong này. bài hát sau "Kong Ming Lantern", "House of Cards" sau đó đã trở thành một hit kinh điển. Vào tháng 6 cùng năm, Keqin Li đại diện cho Hồng Kông trong "The Masked Singer King " trên đài truyền hình vệ tinh Giang Tô với chiếc mặt nạ "Bai Jihan". Vào tháng 9, Hacken Lee hợp tác với Joey Yung để tổ chức 12 "Asia Miles Presents Joey Yung đã nhận được sự chú ý cao từ thế giới bên ngoài. Năm 2016, trên Facebook đã xác nhận tham gia mùa thứ tư của Tôi là ca sĩ , đồng thời đây cũng là ca sĩ kiêm người dẫn chương trình xuất phát thứ hai từ Hồng Kông sau Ku Juji . Các bài hát như "Distant She", "I Can't Sing" và "Ladder" mà Keqin hát trong cuộc thi đều giành được thứ hạng cao nhất và chúng khá gây được tiếng vang trên các nền tảng Internet ở Đại Trung Quốc, và thậm chí cả ca sĩ đại lục Xue Zhiqian sau đó đã xuất hiện trong âm nhạc. Vào ngày 31 tháng 8, nó đã chính thức được thông báo gia nhập Emperor Entertainment . Việc tham gia cùng Nữ hoàng Anh và phát hành "No One Can Be Missed" đã trở nên rất nổi tiếng và trở thành bài hát vàng của năm. để hát cover trên Internet. Ngoài thu hoạch phong phú trong các lễ trao giải khác nhau ở Trung Quốc và Hồng Kông, anh ấy còn trở lại lễ trao giải Giai điệu vàng Jingge sau khoảng thời gian bảy năm, và sau "Gia đình của ai" năm 2007, anh ấy đã giành được danh hiệu cao quý nhất của lễ trao giải. Giải "Giai điệu vàng" lần thứ hai. Năm 2017, Li Keqin đã đạt được thành tích cao tại Lễ trao giải Âm nhạc Trung Quốc-Hồng Kông. Đầu tiên, anh ấy giành được giải "Ca sĩ được yêu thích nhất ở Hồng Kông" và "Giải thưởng thành tựu Fengyun" trong Billboard Phương Đông lần thứ 24, và sau đó giành được "Nam ca sĩ xuất sắc nhất ở Hồng Kông và Đài Loan" trong Bảng xếp hạng Trung Quốc toàn cầu lần thứ 21, đặt nền móng vững chắc vì sự nổi tiếng của anh trong làng nhạc Châu Á. Vào tháng 3, anh đã đại diện cho Hồng Kông trong buổi biểu diễn cuối cùng của Liên hoan Âm nhạc Pop Châu Á Hồng Kông 2017, và tác phẩm "Gao Mei" của anh cũng được chọn cho Lễ kỷ niệm 20 năm Âm nhạc Hồng Kông, và "20 x 20 Jam Party" là 20 bài hát hay nhất của "20 x 20 Jam Party", được trình bày bởi nhóm Yangtze River nhân kỷ niệm sự trở lại của "Red Sun". Để kỷ niệm 30 năm ngày gia nhập ngành, Hacken Lee đã trở lại trường cũ của mình, Hong Kong Wah Yan College, để tổ chức một buổi hòa nhạc vào ngày 21 tháng 5. Anh đã hát nhiều tác phẩm nổi tiếng của mình. đã dạy anh ấy và các bạn học cũ đã được mời tham dự buổi nói chuyện . 1] ( sao lưu kho lưu trữ trang , được lưu trữ trong Kho lưu trữ Internet ). Sau đó, Li phát hành album " 30 Grams " vào ngày 29 tháng 5. Toàn bộ album do Feng Hanming giám sát . Ngoài ra, Hacken Lee đã tổ chức chín buổi hòa nhạc "Hacken Lee Celebrating the 30 Anniversary" tại Red Pavilion vào tháng 9 và tổ chức một buổi hòa nhạc solo tại Red Pavilion cho anh ấy cách nhau sáu năm (không bao gồm các buổi hòa nhạc với Alan Tam và Joey Yung vào năm 2013 và 2015) ), trong buổi hòa nhạc, anh ấy đã mời nhiều ca sĩ nổi tiếng làm khách mời buổi hòa nhạc hàng đêm, bao gồm Zheng Xiuwen , Kwong Meiyun , Wu Qixian , C AllStar , Coco Li , Wang Haoer , Kwan Shuyi , Yip Kuanwen , Zhou Huimin , Chen Huixian và Alan Tam, tiết lộ trong cảnh cuối cùng rằng anh ấy hy vọng sẽ trở thành một nhà văn, đạo diễn và nhà sản xuất phim. Cùng năm, Hacken Lee đại diện cho Hồng Kông hát bài hát tiếng Trung đầu tiên trên thế giới của Liên hợp quốc "Sing for 2030" (Tiếng Anh: Hát cho năm 2030). Vào tháng 12, Keqin Li đã tung ra các sản phẩm CD-ROM cho 9 buổi hòa nhạc vào tháng 9 để kỷ niệm 30 năm ngày anh gia nhập ngành. Vào ngày 1 tháng 1 năm 2018, Keqin Li đã giành được "Happy Music Top Song Award" và "Happy Music Best Male Ca sĩ" lần đầu tiên tại " Lễ trao giải Allah Music Pop Chart Awards 2017 " với "Lost Soul". Vào ngày 4 tháng 1, Hacken đã được Đài Truyền hình Hồng Kông trao Giải thưởng danh dự đặc biệt kỷ niệm 40 năm "Giai điệu vàng 40 Ca sĩ xuất sắc toàn cầu" để ghi nhận những đóng góp và thành tựu của ông đối với các bài hát tiếng Quảng Đông trong ba thập kỷ qua. Vào năm 2019, Li Keqin tổ chức một chuyến lưu diễn ở Vũ Hán và mời em gái Xu Jingyun (Angela) với tư cách khách mời  . Vào ngày 27 tháng 10 năm 2019, Keqin Li đã tham gia cuộc thi hợp xướng âm nhạc giữa các thế hệ của Dragon TV trong mùa đầu tiên của chương trình tạp kỹ "The Voice of the Chinese Dream • Our Song " . Sau đó, họ đã hát cùng nhau để tham gia cuộc thi. 12 kỳ, trong trận chung kết vào ngày 19 tháng 1 năm 2020, họ đã giành được danh hiệu vô địch “Đối tác âm thanh vàng”. Đồng thời, anh đã xuất bản bài hát kỷ niệm cuộc thi “ Biến mất hay Biến mất ( Trang Archive Backup , Stored in the Internet Archive )”. Vào ngày 6 tháng 7 năm 2020, đĩa đơn "Grimm's Fairy Tales" được phát hành. Cùng ngày và ngày hôm sau phát hành MV "Truyện cổ Grimm" và quá trình sản xuất MV "One Shot to the End". Nó cũng được công bố là bài hát chủ đề đầu tiên trong album Quảng Đông 2020 của Li Keqin. "Grimm's Fairy Tales" đã trở thành bài hát đầu tiên của Hacken Lee giành được vị trí đầu tiên trên "Chill Club Recommended List" của ViuTV , và đây cũng là bài hát năm lần vô địch thứ hai tại Hồng Kông sau "Breathing Harmful" của Karen Mok ". Vào ngày 16 tháng 10 năm 2020, đĩa đơn "For eat Pandas" được phát hành. Cùng ngày, MV "Cho gấu trúc ăn" đã được phát hành. Nó cũng được công bố là bài hát chủ đề thứ hai trong album Quảng Đông 2020 của Li Keqin. "For eat Pandas" đã tuyển dụng những người viết lời mới là Chen Yaosen và KW Zhu Minxi để viết lời, và được giám sát bởi Feng Hanming , người đã làm việc chặt chẽ với nhau , và được cư dân mạng đánh giá cao. MV cũng đã tìm thấy các nghệ sĩ của Wei Spicy Manner để giúp quay. Vào tháng 4 năm 2021, Keqin Li lại tham gia vào chương trình tạp kỹ của TVB sau nhiều năm, và giữ vai trò đạo diễn của chương trình tài năng âm nhạc TVB " Legend of Sound Dreams "  . Vào tháng 7 năm 2021, Li Keqin được mời tham gia mùa thứ mười của chương trình âm nhạc át chủ bài "The Voice of China" của Đài truyền hình vệ tinh Chiết Giang với tư cách là người cố vấn, dẫn dắt các thành viên trong nhóm trong suốt chặng đường dài và hai học sinh lọt vào top 5, trở thành người mạnh nhất. đội. Trong trận chung kết, học sinh Wu Keyue của đội đã giành chức vô địch, và Li Keqin cũng trở thành gia sư vô địch đầu tiên đến từ Hồng Kông trong lịch sử! Vào tháng 9 năm 2021, đĩa đơn tiếng Quảng Đông mới của Keqin Li "Second Hand" sẽ được phát hành, và đối tác của anh ấy là Wang Heye sẽ thể hiện phong cách cổ điển Hồng Kông. Chỉ vài ngày sau khi lên kệ, bài hát đã vượt mốc 100 triệu lượt trên nền tảng phát sóng. . Chuyên môn và sở thích. Ngoài vai trò là một ca sĩ, Li Keqin còn là một người viết lời. Anh đã viết hơn 100 bài hát, hầu hết dưới bút danh "Keqin", và hầu hết đều do chính anh thể hiện. " Symbol of Destiny " là bài hát đầu tiên anh viết và sáng tác. Chỉ riêng bài "Knowing I Miss Him" ​​của Zhou Huimin Và "Trái tim tôi" The Object "," Falling, Flowers and Rain "," Favourite ", " Night Whisper "của Grasshopper , Liu Xiaohui , " Looking at the Stars "của Huang Kaiqin , " Short "của Yu Jianming Lãng mạn ”là những tác phẩm nước ngoài. Trong số đó, "The Great Hall Auditorium", "Red Sun", "Gao Mei", "Deep Deep", v.v ... đều là những tác phẩm hit đình đám, ngoài ra anh còn là chương trình thiếu nhi " Lightning Fax Machine " và chương trình ca nhạc " Bài hát vàng "Người viết lời của bài hát chủ đề (ông không phải là người dẫn chương trình vào thời điểm đó). Ngoài bút danh "Keqin", có tin đồn rằng nếu nhận được lời bài hát nào đó mà cậu ấy thấy không vừa ý, cậu ấy sẽ viết lại lời bài hát dưới bút danh "Nobita", chẳng hạn như "Missing Your Old Name", v.v. Năm 2012, anh một lần nữa tham gia viết lời cho các album mới, bao gồm "Diamond Life" do Shu Wen giám sát. Ngoài ra, anh cũng tham gia sáng tác âm nhạc, bao gồm "Symbol of Destiny", "Stay One More Minute", và bài hát chủ đề "Kuai Generation" của bộ phim truyền hình TVB " Kuaidai ". Keqin Li cũng đã đóng rất nhiều phim truyền hình, chẳng hạn như " No Longer Teenager ", " Naughty Twins" , " Lang Clan's Rich Young Master ", " He come from Heaven ", " Temple Street. " mẹ. Brothers , v.v., và đã giành được giải "Nhân vật truyền hình được yêu thích nhất của tôi" tại Lễ trao giải TVB Đài Loan năm 2002 với vai diễn "Gao Zhilang" trong "The French Open Iraqi ", và cũng là ca sĩ duy nhất giành được giải thưởng này. Ngoài đóng phim và ca hát, khả năng hùng biện của anh cũng rất tốt, anh còn được đón nhận trong vai trò người dẫn chương trình . Thế vận hội Olympic , 1998 , 2002 và 2006 World Cup , v.v. Năm 2005, vở kịch " Cruel Ding " do anh và Lương Dung Trung dẫn chương trình đã giành được hai giải thưởng là "Chương trình thông tin hay nhất" và "Chương trình sáng tạo nhất" trong "Lễ trao giải thưởng Đài Loan kỷ niệm 38 năm TVB". Và vào ngày 4 tháng 6 năm 2005, trận chung kết của loạt phim đầu tiên "Ding Emperor Contest" đã lập kỷ lục 33 điểm cho quán quân lượt xem hàng tuần. Tuy nhiên, trong quá trình quay phim, chú chó Lucky (1995-2005) của anh đã chết vì già và suy thận  . Hacken Li rất yêu thích bóng đá , đánh gôn và bóng rổ , là thành viên của Đội bóng các ngôi sao Hong Kong , dù ít thi đấu sau khi kết hôn nhưng anh vẫn tham gia tập luyện. Anh ấy cũng là một fan trung thành của đội tuyển quốc gia Anh và Manchester United , và có hàng trăm chiếc áo đấu tại nhà của mình. Năm 2003, anh được bổ nhiệm làm chủ tịch danh dự của Hiệp hội người hâm mộ Manchester United ở Hồng Kông theo phiên bản Hồng Kông của "Tạp chí chính thức của Manchester United". Năm 2004, anh được mời hát các phiên bản tiếng Quảng Đông và Quan Thoại của Manchester United. Năm 2005, anh trở thành người phát ngôn của Đại Trung Quốc cho trang web tiếng Trung chính thức của Manchester United. Anh ấy thích xem TV, đặc biệt là phim truyền hình Mỹ, và đã từng viết trên blog của mình: "Có TV (chương trình truyền hình), phim truyền hình Mỹ (phim truyền hình Mỹ) và sóng (bóng đá), bạn biết tôi đang nói gì và đừng đi ra ngoài trên đường phố (bạn nên hiểu Tại sao tôi không cần phải đi ra ngoài?)! " Năm 2014, vì màn trình diễn không như ý của Manchester United ở nửa sau mùa giải, Li Keqin đã viết trên Weibo : "Bạn ( David Moyes ) có xứng đáng với những người hâm mộ đã mua vé mùa giải về nhà không?" Và "Cùng một đội, cùng một cầu thủ., anh ấy ( Ferguson ) là số một khi trao nó cho bạn, bạn có xứng đáng với anh ấy không? ”, không giấu được nỗi đau thất vọng. Từ năm 2016, anh cũng tham gia vào công việc đạo diễn, đặc biệt là sau bộ phim "Không thể bỏ lỡ". Năm 2017, anh tiết lộ ý định trở thành đạo diễn phim trong một buổi hòa nhạc. Đời sống cá nhân. Khi Li Keqin còn đi học, hầu hết thần tượng của các bạn nam khác đều là nghệ sĩ nữ nổi tiếng Nhật Bản, thần tượng của họ là chú McDonald và Alan Tam nên xu hướng tính dục của anh bị người thân và bạn bè nghi ngờ.  Không có nhiều vụ bê bối kể từ khi anh ấy ra mắt . "Pháp mở rộng Iraq" . Lu yêu Li Keqin ngay sau khi đắc cử Hoa hậu Hong Kong, sau khi rời nhiệm sở năm 1993, anh rút lui khỏi làng giải trí , ít xuất hiện trước công chúng và chỉ âm thầm ủng hộ sự nghiệp của bạn trai ở hậu trường. Mặc dù được ca ngợi là giai đoạn cuối cùng trong sự nghiệp của Li, Lu vẫn không bao giờ từ bỏ Li, thậm chí còn công khai bày tỏ tình yêu và sự ủng hộ của mình dành cho Li trên sân khấu tại buổi hòa nhạc năm 1995. Có thể nói, việc thể hiện tình yêu bằng các ca khúc là "màn xuất sắc" của Lý. Vào ngày 23 tháng 2 năm 2001, Hacken Lee biểu diễn "Hong Kong Philharmonic" đầu tiên. Tại buổi hòa nhạc Keqin Live ", cô đã công khai cảm ơn Lu Shuyi vì đã âm thầm ủng hộ cô suốt 8 năm qua, và hát một bài hát" Beside Me "để tỏ lòng biết ơn khiến khán giả Lu Shuyi xúc động rơi nước mắt. vài giây với nước mắt của tôi, và bầu không khí thật cảm động. "You Are My Sun" là bản tình ca đầu tiên mà Li Keqin viết cho nhau sau khi anh gặp Lu Shuyi vào năm 1992. Các ca khúc khác của Li Keqin dựa trên bạn gái của anh bao gồm "Beside Me", "When I Find You", "Reluctant to Để lại "", "Đi tìm người đẹp nhất", "Hoa bay", "Nghìn lẻ một đêm", "Khoảng mười năm", "Tôi không thể hát", "Người đàn bà trước khi kết hôn", v.v. Và tại buổi biểu diễn của Từ Hiểu Đông vào năm 2005 , Lý Khắc Nhĩ và Lu Shuyi đã cùng nhau đánh giá cao điều đó và được Từ Hiểu Đông mời lên sân khấu. Vào ngày 15 tháng 1 năm 2006, khi Lee Hackin giành giải "Nam ca sĩ được yêu thích nhất" trong "Lễ trao giải Top 10 bài hát vàng năm 2005", anh chính thức tuyên bố ngay lập tức rằng anh và Lu Shuyi, người đã hẹn hò hơn 13 năm. , sẽ kết hôn trong năm . Vào tháng 5 năm 2006, Li và Lu bí mật đến sân vận động Altford và lâu đài Chatsworth của Manchester United để chụp ảnh cưới , vì Keqin đã hứa với Lu rằng anh nhất định sẽ đến Altford để chụp một loạt ảnh khi họ kết hôn. Thực hiện lời hứa của mình, cả hai dẫn đầu một nhóm hơn mười người bao gồm nghệ sĩ trang điểm, nhà tạo mẫu tóc và nhiếp ảnh gia đến sân vận động để quay các cảnh quay. Vé máy bay và chi phí khách sạn được tài trợ bởi một người bạn là doanh nhân Chen Guoqiang  . quà cưới. Phân phối thiệp mời đám cưới nhung đen độc đáo vào giữa tháng 11. Vào ngày 28 tháng 11 cùng năm, Hacken Lee và Shu-yi Lu tổ chức tiệc tại khách sạn InterContinental Hong Kong ở Tsim Sha Tsui . Alan Tam và Chen Baixiang là "trưởng đoàn" của đám cưới, Lưu Đức Hoa là phù rể và em gái Lu Shuyi là phù dâu . Liang Rongzhong , Liu Weiheng và Qian Guowei đóng vai Xing Chuanshi , còn Zhong Liqi và Cai Shaofen đóng vai nhóm chị em. Lu Shuyi đã không ít lần xúc động rơi nước mắt trong tiệc cưới, cô thú nhận rằng cô rất tự hào khi cưới Keqin, Keqin cũng xúc động đến ướt cả mắt. Buổi tối, khách mời được tặng cuốn sổ kỷ niệm chụp ảnh cưới của cặp đôi mới cưới ở Anh. Trong buổi họp báo ra mắt album mới " My Cup of Tea ", Hacken Li thậm chí còn thừa nhận vợ anh là Lu Shuyi đang mang thai . Ngày 22 tháng 10 năm 2007, con trai cả Li Liren (Ryan) chào đời tại Sanatorium and Hospital  . Vào tháng 12 năm 2009, có thông báo rằng vợ anh Lu Shuyi đã mang thai một lần nữa . Anh ấy vẫn chưa tham dự lễ trao giải để cùng Lu Shuyi sinh nở. Ngày 26 tháng 3 năm 2010, con trai thứ hai Li Lisi (Rex) chào đời tại Sanatorium and Hospital Liên kết ngoài. https://zh.wikipedia.org/wiki/%E6%9D%8E%E5%85%8B%E5%8B%A4
1
null
Núi Trà Sư có tên chữ là Kỳ Lân Sơn; tọa lạc trên địa phận thị trấn Nhà Bàng, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang, Việt Nam. Giới thiệu (sơ lược). Núi Trà Sư chỉ cao 146 mét, và nằm dọc theo Quốc lộ 91 (đoạn thuộc thị trấn Nhà Bàng). Có nhiều đường lên núi, song đối diện với Cửu Trùng Đài (gần chợ Nhà Bàng, và cách Xuân Tô khoảng 6 km), có con đường ngắn nhất để lên đỉnh núi. Lối mòn nhỏ ấy ngày nay đã được thiết kế nhiều bậc cấp, tráng xi măng, lại có hàng lan can, giúp người lên xuống núi được dễ dàng và an toàn hơn. Núi Trà Sư tuy không cao lớn, song cũng có một số cảnh đẹp. Và khi lên đến đỉnh, người ta sẽ nhìn thấy được núi Két, núi Dài Năm Giếng, kênh Vĩnh Tế...và những đồng lúa rộng lớn. Bên cạnh đó, núi cũng có khá nhiều chùa, am, miếu...như một số núi khác ở vùng Thất Sơn, song đa phần chúng đều nhỏ và đơn sơ. Đáng kể chỉ có "Năm Căn Cổ Tự, Hòa Long Cổ Tự, Chùa Quan Âm Phật Đài, Cửu Trùng Đài"... Nhận thấy núi Trà Sư có một số ưu điểm, và đã thu hút khá nhiều khách đến vãn cảnh và hành hương, nên chính quyền huyện Tịnh Biên đã cho xây dựng "Khu du lịch núi Trà Sư" với diện tích trên 9 ha...Dự án này khi hoàn thành, và đưa vào khai thác sẽ nâng cao giá trị vùng núi Trà Sư thành một trọng điểm về du lịch và tâm linh của khu vực...
1
null
Lee Minhyuk (Hangul: 이민혁) sinh ngày 29 tháng 11 năm 1990 thường được gọi là Minhyuk, là một ca sĩ, diễn viên,rapper, nhạc sĩ, người dẫn chương trình Hàn Quốc. Anh là thành viên nhóm nhạc BTOB do Cube Entertainment quản lý. Anh ấy đã xuất hiện với nhiều vai phụ trong các bộ phim truyền hình như "A New Leaf" và "Sweet, Savage Family" . Tiểu sử. Lee Minhyuk sinh ngày 29 tháng 11 năm 1990 tại Seoul , Hàn Quốc. Anh ấy là rapper, ca sĩ và vũ công của nhóm nhạc nam BtoB . Anh tốt nghiệp trường trung học Kwangsung và theo học  Đại học Dankook chuyên ngành nghiên cứu điện ảnh và tiếp tục lấy bằng thạc sĩ tại  Đại học Inha chuyên ngành quản lý văn hóa. Sự nghiệp. Trước khi ra mắt. Trước khi ra mắt như là một thành viên của BTOB, Minhyuk đã đóng trong "Live in Chungdamdong " của JTBC như Invincible Chungdam-thành viên thứ 3, cùng với các thành viên Seo Eunkwang, Lim Hyunsik, Jung Ilhoon, và cựu thành viên BtoB Lee Minwoo (nay là thành viên C -Clown). Dưới cái tên "Heota", Minhyuk đã cùng trong Zico và Park Kyung (Block B) thu âm bài hát, mang tên Still (여전히).Bên cạnh đó, anh cũng từng là một thực tập sinh cũ của JYP Entertainment trước khi vào Cube Entertainment. Minhyuk và thành viên Yook Sungjae được chọn là MC mới cho SBS MTV The Show 2. Vào ngày 20, họ đã ghi hình buổi đầu tiên đầu tiên của họ như những MC mới của chương trình âm nhạc. Năm 2012: Phát triển. Minhyuk ra mắt cùng nhóm nhạc của mình là BTOB vào ngày 21 tháng 3 tại một showcase của nhóm với vai trò Vocalist, Main Rapper, Visual Of The Group, Main Dancer. Từ đó Minhyuk hoạt động song song với nhóm Sau khi ra mắt cùng BTOB đến nay. Anh còn được biết đến như 1 idol thể thao, nhất là về sở trường điền kinh. Thành viên của BTOB đã chứng minh mình là một trong những thần tượng giỏi thể thao nhất qua rất nhiều show thực tế. Ra mắt với tư cách nghệ sĩ Solo. Ngày 15/1/2019, Lee Min-hyuk chính thứ ra mắt với vai trò nghệ sĩ Solo với Full Album 'HUTAZONE' cùng nghệ danh HUTA Album HUTAZONE gồm 11 ca khúc trong đó có 2 bài hát chủ đề là 'Ya' và 'Tonight'bao gồm phiên bản tiếng Hàn của "All Day", "It Must Have Been A Dream" và "You Too? Me Too!", lần lượt có sự góp mặt của Yook Sungjae và Jeon So - yeon . Anh ấy đã tổ chức buổi hòa nhạc solo đầu tiên của mình, "Hutazone: Two Night" vào tháng 2 năm 2019 tại Yes24 Live Hall ở quận Gwangjin , Seoul. Minhyuk xuất hiện lần đầu trên màn bạc trong bộ phim hành động lịch sử "The Swordsman" với vai Gyeom Sa-bok. Ngày 1 tháng 11 năm 2021, 'KBS COOL FM', một kênh phát thanh của Hàn Quốc, đã tổ chức một chương trình radio có tên 'BTOB's Kiss the Radio' vào lúc 10 giờ tối hàng đêm. Vào ngày 5 tháng 11 năm 2021, Minhyuk phát hành đĩa đơn kỹ thuật số "Good Night". Vào ngày 27 tháng 6 năm 2022, Minhyuk phát hành album phòng thu thứ hai của mình, "Boom" . Đĩa nhạc. Album phòng thu. Album
1
null
Thái Văn Trừng (17 tháng 11 năm 1917 – 7 tháng 9 năm 2004) là một giáo sư người Việt Nam hoạt động trong lĩnh vực Môi trường sinh thái rừng. Ông được biết đến với vai trò là người đã tìm ra phương pháp phục hồi hệ sinh thái rừng nhiệt đới bị tàn phá do chất hóa học sử dụng trong chiến tranh ở miền Nam Việt Nam. Ông được trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh trong lĩnh vực Khoa học Nông nghiệp vào năm 2000. Tiểu sử. Quá trình học tập và làm việc. Thái Văn Trừng được sinh ra trong một gia đình nghèo tại Gio Linh, Quảng Trị. Nhờ kết quả học tập đạt loại giỏi, ông đã được tuyển thẳng vào trường Quốc học Huế vào năm 1936. Sau đó, ông thi đỗ vào trường Đại học Y Hà Nội. Tuy nhiên, sau khi học được hai năm tại Đại học Y thì Trường Chuyên nghiệp Nông Lâm nghiệp Đông Dương (còn gọi là Trường Cao đẳng Nông Lâm Brévié) mở lớp đào tạo ngành Kiểm soát Thủy Lâm khóa đầu tiên, sẵn có đam mê trong mình, Thái Văn Trừng đã quyết định bỏ học ngành Y để theo đuổi ngành Lâm nghiệp. Năm 1943, ông tốt nghiệp Kỹ sư Lâm nghiệp với tấm bằng thủ khoa. Ông tình nguyện về Cà Mau công tác, dù được quyền chọn nhiệm sở tại Hà Nội, và được bổ nhiệm làm Trưởng Hạt Quản lý rừng ở Đầm Dơi, Gành Hào, Cà Mau. Sau Cách mạng tháng Tám năm 1945, Thái Văn Trừng chuyển đến Bà Rịa – Vũng Tàu gia nhập Vệ quốc đoàn Việt Nam tham gia kháng chiến. Sau đó, ông chuyển về miền Trung Việt Nam ở vùng đồng bằng Thanh Nghệ Tĩnh, phụ trách chức vụ Phó Giám đốc Khu Lâm chính Khu IV và Hiệu trưởng Trường Kỹ thuật Lâm nghiệp. Đến năm 1953, Thái Văn Trừng chuyển sang công tác nghiên cứu Khoa học Kỹ thuật Lâm nghiệp tại Viện Khảo cứu Nông Lâm. Từ năm 1961, ông là Tổ trưởng Tổ Thực vật rừng tại Viện Khoa học Lâm nghiệp. Trước đó vào năm 1960, ông đã được các chuyên gia Liên Xô mời sang làm nghiên cứu sinh. Đến năm 1962, ông bảo vệ luận án Phó tiến sĩ ngành Sinh học, "Phát sinh quần thể và phân loại thảm thực vật rừng nhiệt đới Việt Nam". Thái Văn Trừng đã được đặc cách viết và bảo vệ luận án bằng tiếng Pháp tại Viện Thực vật Komarov trực thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Liên Xô tại Leningrad. Hội đồng Khoa học của Viện đánh giá cao luận án của ông và đã quyết định nâng lên thành luận án Tiến sĩ khoa học chứ không phải là Phó tiến sĩ như dự kiến ban đầu. Theo đó, Thái Văn Trừng đã trở thành người Việt Nam đầu tiên được cấp học vị tiến sĩ khoa học Liên Xô. Ông được bổ nhiệm làm Phó Viện trưởng Viện Lâm nghiệp (nay là Viện Khoa học Lâm nghiệp Việt Nam) kiêm Phân Viện trưởng Phân Viện phía Nam (nay là Viện Khoa học Lâm nghiệp Nam Bộ) vào năm 1963. Đến năm 1982, Thái Văn Trừng chuyển sang làm Giám đốc Bảo tàng Thực vật trực thuộc Viện Khoa học Việt Nam (ông là Giám đốc đầu tiên của bảo tàng này). Ông được phong hàm Giáo sư nghiên cứu về Sinh thái rừng vào năm 1979 và được mời giảng dạy tại nhiều trường đại học ở Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh. Ông đã vinh dự được mời tham dự Hội nghị ngành Thực vật Thế giới tại Leningrad, Liên Xô năm 1975; Hội nghị của Viện Lâm nghiệp Thế giới tại Tokyo, Nhật Bản năm 1981 cũng như Hội nghị Ngành Lâm nghiệp Thế giới lần thứ 10 tại Paris, Pháp vào năm 1991. Thái Văn Trừng cũng từng được giao đảm nhiệm nhiều chức vụ quan trọng như Viện trưởng Viện Sinh học Nhiệt đới Thành phố Hồ Chí Minh, Chủ tịch Hội Sinh học Thành phố Hồ Chí Minh, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu, Tư vấn và Giáo dục Môi trường (một tổ chức phi chính phủ hoạt động từ tháng 8 năm 1994). Nghiên cứu và cống hiến. Trong thời gian công tác tại Cà Mau, ông đã góp công rất lớn trong việc cải tạo rừng ngập mặn Cà Mau để phục vụ đời sống, góp phần bảo vệ môi trường sinh thái cho người dân. Ông đã trồng hơn 2.000 hecta rừng đước bằng cách đào kênh, dẫn nước mặn vào các ô trồng rừng. Đây được coi là công trình nghiên cứu lâm sinh đầu tiên của Việt Nam dựa trên cơ sở sinh thái học. Sau đó, mô hình này đã được nhân rộng tại Cần Giờ. Cuối năm 1953, trong chuyến đi khảo sát, đánh giá thực trạng hệ sinh thái rừng Việt Nam từ Pắc Bó đến Quy Nhơn, Thái Văn Trừng đã phát hiện ra nhiều hệ sinh thái quý giá góp phần xây dựng nên Rừng quốc gia Cúc Phương cũng như tìm ra các kiểu thảm thực vật trong khu rừng cấm Nam Cát Tiên sau năm 1975 để đưa khu rừng này trở thành Vườn quốc gia Nam Cát Tiên ngày nay. Ông là một trong những nhà khoa học lâm nghiệp hàng đầu của Việt Nam trong lĩnh vực sinh thái rừng, địa thực vật và lâm sinh học. Ông đã có những đóng góp quan trọng cho nền Lâm nghiệp Việt Nam trong hơn sáu mươi năm làm việc và nghiên cứu. Đặc biệt trong số đó là công trình "Phục hồi các hệ sinh thái rừng bị chiến tranh hóa học hủy diệt" với việc tìm ra phương thức phục hồi hệ sinh thái rừng nhiệt đới bị hủy diệt bởi chất hóa học được sử dụng trong chiến tranh tại miền Nam Việt Nam. Ông đã chủ trương cho loại bỏ những cây thông và bạch đàn liêu, những loại cây phủ xanh đồi trọc lúc đó, ra khỏi những khu rừng vì hai loài cây này có đặc điểm là hút kiệt chất dinh dưỡng, làm chua đất mà không giúp ích gì được cho đất. Thay vào đó ông đề xuất cho trồng cây keo lá tràm nhập từ Úc có tán lá rộng sẽ diệt được các loại cỏ tranh, cỏ mỹ, quan trọng hơn loại cây này có tác dụng rất tốt trong việc cải tạo đất. Thái Văn Trừng đã chỉ đạo cho trồng thử nghiệm loại cây này ở 500 hecta đất trong khu quy hoạch Lâm viên Thủ Đức, 170 hecta đất trên địa đạo Bến Đình, Bến Dược. Sau gần mười năm thực hiện, vào năm 1990, ông đã cho trồng các loại cây gỗ lớn là sao và dầu trên hai hecta rừng keo lá tràm cũ. Kết quả là những loại cây này phát triển rất nhanh trên nền rừng đã được cải tạo. Để nhân rộng mô hình này, tại Hội thảo Quốc tế "Sinh thái tái sinh cây rừng nhiệt đới" tổ chức tại Kuala Lumpur, Malaysia, Thái Văn Trừng đã cho trình chiếu mô hình và kêu gọi sự giúp đỡ từ cộng đồng quốc tế. Theo đó, Tổ chức phi chính phủ HAV của Cộng hòa Liên bang Đức đã đồng ý tài trợ phát triển 30 hecta rừng tái sinh trong ba năm từ năm 1994 đến năm 1996 với mức 1.000 USD trên một hecta. Sau đó, dự án đã được triển khai thực hiện tại Đồng Xoài, Sông Bé và được thực hiện tiếp tục 200 hecta tại Nam Cát Tiên. Công trình nghiên cứu này là nội dung chính yếu trong tác phẩm "Những hệ sinh thái rừng nhiệt đới ở Việt Nam", công trình được ông đúc kết trong suốt sự nghiệp gắn bó với rừng. Ngoài ra, ông còn là tác giả của nhiều công trình nghiên cứu lâm sinh học như trồng rừng trên đồi cát di động, trên đồi trọc vùng trung du, trồng rừng công nghiệp giấy sợi Bồ Đề, trồng cây thuốc dưới tán rừng, trồng cây chủ cánh kiến đỏ cùng với nhiều công trình khoa học khác. Giải thưởng, danh hiệu. Thái Văn Trừng đã được Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Việt Nam tặng thưởng Huân chương Lao động hạng nhất vào năm 1991, Huân chương Kháng chiến hạng nhất, hạng nhì và danh hiệu Anh hùng Lao động. Ông được trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về lĩnh vực Khoa học Nông nghiệp vào năm 2000 với công trình khoa học "Những hệ sinh thái rừng Việt Nam". Bên cạnh đó, do những đóng góp của ông trong việc phát triển khoa học văn hóa Pháp và cộng tác với chương trình môi trường của Pháp, ông đã được tặng thưởng Huân chương Cành cọ của Viện Hàn lâm Khoa học Pháp. Cuộc sống cá nhân. Trong khoảng thời gian theo học tại Trường Quốc học Huế, Thái Văn Trừng được mời về nhà dạy kèm cho một cô bé 15 tuổi tên Nguyễn Thị Minh Lý, và cô bé này sau đó đã trở thành vợ của ông. Tháng 8 năm 1945, lúc ông đang làm việc tại Cà Mau, gia đình ông đến nhà Nguyễn Thị Minh Lý để đặt vấn đề cưới hỏi. Do không có mặt ông nên một người anh bà con của ông đã đóng thế vai chú rể, đám cưới diễn ra nhưng ông không hề hay biết. Mãi đến năm 1946, khi người nhà vào Cà Mau đưa thư thì ông mới biết là mình đã có vợ. Hai ông bà có tổng cộng bốn người con, ba trai và một gái. Tưởng niệm. Nhằm ghi nhận những đóng góp của ông trong việc cải tạo rừng ngập mặn, tên ông đã được đặt cho một khu rừng và một kênh đào tại Cà Mau.
1
null
John Heinrich Detlev Rabe (tháng 11 23, 1882 – ngày 5 tháng 1 năm 1950) là một doanh nhân người Đức, được biết tới do những nỗ lực ngăn chặn tội ác chiến tranh của quân đội Nhật Bản trong thời kỳ họ chiếm đóng Nam Kinh và những hoạt động để bảo vệ và giúp đỡ những người dân sự Trung Quốc ở đó trong giai đoạn này. Khu an toàn Nam Kinh mà ông ta đã giúp đỡ để thành lập, chứa khoảng 200,000 người Trung Quốc tránh khỏi bị giết hại trong cuộc Thảm sát Nam Kinh. Ông ta chính thức đại diện nước Đức và hành động như là một đại biểu nhóm người Âu-Mỹ thượng lưu mà còn ở lại Nam Kinh, lúc đó là thủ đô của Trung Quốc, khi thành phố này rơi vào tay của quân đội Nhật.
1
null
Yoo In-na (, sinh ngày 5 tháng 6 năm 1982) là một diễn viên người Hàn Quốc. Cô được mọi người biết đến qua vai diễn Yoo In-na trong "High Kick Through the Roof" (2009), Im Ah-young trong "Secret Garden" (2010), và đặc biệt là vai diễn Choi Hee-jin trong bộ phim "Queen In-hyun's Man" (2012) đánh dấu sự thành công của cô trên màn ảnh nhỏ. Ngoài ra, Yoo In-na còn là một DJ cho chương trình radio được đánh giá cao "Let's Crank Up the Volume". Sự nghiệp. Năm 1998, Yoo In-na gia nhập công ty quản lý với vai trò là ca sĩ thực tập, và sắp sửa trở thành thành viên của một ban nhạc nữ. Nhưng sau 11 năm và thay đổi 5 công ty quản lý, cô vẫn không đạt được thành công. In-na nói, cô gặp khó khăn trong việc ghi nhớ các bước nhảy, điều quan trọng cần thiết đối với một ca sĩ K-pop, và sau quá trình tập luyện vất vả 8 tiếng/ngày, 6 ngày/tuần, cô đã từ bỏ. Năm 2006, Yoo In-na gia nhập công ty quản lý YG Entertainment với vai trò là một diễn viên. Cô nói, "Vì không phát triển sự nghiệp ca hát nên tôi quyết định thử sức với diễn xuất bởi nó có vẻ rất thú vị. Tôi không nghĩ về nó như kiểu mình đã từ bỏ. Rất nhiều bạn của tôi đã từ bỏ dù họ xinh đẹp và tài năng hơn tôi". Vai diễn đầu tiên của cô là Yoo In-na trong bộ phim sitcom "High Kick Through the Roof" (2009) trên đài MBC. Sau đó, cô đảm nhận vai bạn thân của nữ chính trong bộ phim "Secret Garden" (2010) trên đài SBS. Vai diễn này cũng mang về cho In-na giải thưởng nghệ thuật Baeksang hạng mục "Nữ diễn viên triển vọng". Yoo In-na từng là MC cho chương trình "" từ 3 tháng 3 năm 2011 đến 4 tháng 6 năm 2012, nhờ đó đã mang lại cho cô giải "Best Variety Entertainer" ở lễ trao giải SBS Entertainment Awards. Hiện In-na đang là DJ cho chương trình radio được đánh giá cao "Let's Crank Up the Volume". Yoo In-na lần đầu tiên trình bày giọng ca của mình trong đĩa đơn của Humming Urban Stereo năm 2011, ca khúc "You, That Day (넌 그날)". In-na cũng trình bày một số ca khúc trong soundtrack của bộ phim "My Black Mini Dress" (2011) với các bạn diễn Yoon Eun-hye, Park Han-byul và Cha Ye-ryun. Bộ phim nói về cuộc sống, tình yêu và sự nghiệp của bốn người bạn tuổi đôi mươi. Năm 2012 đã đem lại cho Yoo In-na vai chính đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của mình, đó là vai diễn trong bộ phim truyền hình "Queen In-hyun's Man" của đài tvN. Bộ phim kể về học giả Kim Boong-do (Ji Hyun-woo) du hành xuyên thời gian từ thời Joseon (1392–1910) đến năm 2012. Trong cuộc hành trình, anh đã phải lòng Choi Hee-jin (Yoo In-na), cô gái thủ vai nữ hoàng In-hyun trong một sê-ri truyền hình. Năm 2013, cô tiếp tục tham gia diễn xuất trong bộ phim truyền hình gia đình "You're the best Lee Soon-shin", và vào cuối năm 2013, đầu năm 2014 cô tham gia vào bộ phim truyền hình gây sốt "You came from the stars". Thành công của bộ phim đã mang lại nhiều sự nổi tiếng hơn của cô đối với khán giả khắp nơi, trong đó có Trung Quốc. Tháng 3 năm 2014, Yoo In-na tham gia làm MC cho chương trình truyền hình chăm sóc sắc đẹp "Get It Beauty" trên kênh truyền hình cáp OnStyle. Vào cuối năm 2014, Yoo in na debut tại Trung Quốc với vai chính trong bộ phim điện ảnh "Wedding bible" cùng Cao Dĩ Tường tại Thượng Hải. Năm 2015, Yoo In-na trở thành một thành viên trong show truyền hình về thời trang Fashion King của đài SBS. Cô cũng đã trở thành đại sứ cho dự án Lớp Học Làm Phim Toto tại Việt Nam và có nhiều hoạt động với các học sinh yêu thích phim ảnh tại Việt Nam. Năm 2016, Yoo In-na tham gia phim "One more happy ending" trong vai trò là 1 trong 4 thành viên nhóm nhạc nổi tiếng. Bộ phim nói về cuộc sống của các thành viên khi họ tan rã và phải đối diện với hiện thực cuộc sống riêng của từng người. Đến cuối năm 2016 – đầu năm 2017 Yoo In Na tiếp tục tham gia phim "Yêu tinh" – đây là 1 bộ phim nổi tiếng được chú ý ngay cả trước khi bấm máy. Quy tụ dàn diễn viên thực lực Gong Yoo, Kim Go-eun, Lee Dong-wook, cùng đội ngũ biên kịch tài năng Kim Eun Sook đã tạo nên tác phẩm thành công vang dội. Cuộc sống. "Ngày 7 tháng 6 năm 2012, "trong một cuộc họp fan chiếu tập cuối cùng của bộ phim "Queen In-hyun's Man", Ji Hyun-woo đã làm ngạc nhiên không chỉ giới truyền thông mà còn cả những người ở buổi họp báo khi bày tỏ tình cảm của mình với Yoo In-na. Mặc dù lúc đầu Yoo in na có hơi lúng túng, khéo léo từ chối nhưng 18-06-2012 Yoo In-na cũng xác nhận thông tin hẹn hò với Ji Hyun-woo qua radio, hứa hẹn sẽ là một trong những cặp đôi đẹp nhất showbiz Hàn trong năm 2012. Ngày 14-05-2014, tạp chí Donga đăng tin Ji Hyun Woo và Yoo in na chia tay, không lâu sau đó công ty đại diện YG Entertainment đã chính thức thừa nhận 2 người đã chia tay nhưng không nói rõ thời gian và lý do chia tay. Trước đó 18-12-2013, tin đồn chia tay của 2 người đã rộ lên nhưng YG Entertainment phủ nhận, ngày 6-5-2014 khi Ji Hyun Woo xuất ngũ đã không nhắc đến Yoo in na cũng đã làm rộ lên tin đồn chia tay và YG Entertainment cũng tiếp tục phủ nhận, nhưng cuối cùng YG Entertainment cũng xác định 2 người chia tay khiến nhiều fan của họ khá thất vọng. Yoo In Na cũng được biết đến là người bạn thân thiết của nữ ca sĩ solo IU. Họ gặp nhau lần đầu tiên khi tham dự chương trình Heroes của SBS. Mặc dù khoảng cách tuổi tác giữa 2 người là khá lớn (11 tuổi) nhưng cả hai luôn cho thấy tình cảm đặc biệt và thân thiết của họ. Trong một cuộc phỏng vấn, Yoo In Na cho biết IU giống như là một em gái hàng xóm của cô, người mà cô có thể rủ đi ăn bánh gạo bất cứ lúc nào. Cô cũng cho biết IU đôi khi trưởng thành hơn cô và cho cô những lời khuyên hữu ích cũng như an ủi cô khi tinh thần đi xuống. Họ cũng đã xuất hiện cùng nhau trong nhiều show truyền hình và tham gia cùng nhau vào bộ phim "The Best Lee Soon Shin" với mối quan hệ là chị em trong gia đình. Tình bạn của hai cô gái được coi là một trong những tình bạn đẹp đẽ hiếm có của showbiz Hàn Quốc với khoảng cách chênh lệch tuổi tác của cả hai.
1
null
Chacha là thứ nước uống phổ biến ở Nga và Gruzia. Đây là một loại thức uống có cồn của người Gruzia, mang hương vị đặc trưng của vỏ nho và vỏ quả óc chó. Loại rượu này cũng có thể được sản xuất từ ​​quả nho chưa chín hoặc nho hoang. Các loại trái cây phổ biến khác được sử dụng là quả vả, quýt, cam, hoặc quả dâu tằm. Nồng độ rượu lên tới 70%, tuy nhiên đôi khi loại rượu này có thể có nồng độ lên tới 90%. Ban đầu ChaCha chỉ là một thức uống chế biến ở nhà bởi những người nông dân Gruzia, ngày nay loại rượu này cũng được sản xuất bởi các công ty chưng cất rượu chuyên nghiệp. Một trong những sản phẩm nổi tiếng nhất chacha là Binekhi Estragon, mà đã trở nên nổi bật khi đoạt giải bạc trong Mindus Vini. Tại Gruzia, người ta xây một đài phun rượu chacha ở Batumi, một thành phố nghỉ dưỡng nổi tiếng ven biển Đen của Gruzia. Đài phun rượu này tọa lạc ở phố Gogebashvili. Mỗi tuần, đài phun này mở 10-15 phút.
1
null
Đại Kỷ Nguyên (giản thể: "大纪元", phồn thể: "大紀元", tên tiếng Anh: "The Epoch Times"), là một tờ báo đa ngôn ngữ, chính trị cực hữu liên kết với phong trào tôn giáo mới Pháp Luân Công. Tờ báo có trụ sở chính tại Thành phố New York, Hoa Kỳ và là một phần của Tập đoàn Truyền thông Đại Kỷ Nguyên. Đây cũng là đơn vị điều hành Đài truyền hình Tân Đường Nhân. Đại Kỷ Nguyên có mặt tại 35 quốc gia nhưng bị chặn ở Trung Quốc đại lục. Tờ báo này đã được một số học giả mô tả như là một cơ quan ngôn luận cho Pháp Luân Công, kết nối và bày tỏ sự thông cảm đối với môn khí công này. Tuy vậy một phát ngôn viên của tờ báo nói rằng nó không phải là cơ quan ngôn luận của Pháp Luân Công. Tờ báo duy trì lập trường biên tập chung chống cộng sản, bao gồm cả sự phản đối rõ ràng đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc. Mặc dù tờ báo được biết đến với các chủ đề quan tâm chung tập trung vào tin tức về Trung Quốc và các vấn đề nhân quyền có liên quan. Nó cũng đã được biết đến vì sự ủng hộ với Tổng thống Mỹ Donald Trump và đưa tin về một số chính trị gia cực hữu ở Châu Âu; một báo cáo năm 2019 cho thấy nó là nhà tài trợ lớn thứ hai cho các quảng cáo ủng hộ cựu tổng thống Trump trên Facebook sau chiến dịch tranh cử. Các trang web tin tức mới và các kênh YouTube của tổ chức này đã truyền bá các thuyết âm mưu như QAnon và tuyên truyền chống tiêm chủng. Tổ chức này thường xuyên quảng bá cho các nhóm liên kết của Pháp Luân Công, chẳng hạn như công ty biểu diễn nghệ thuật Thần Vận. Lịch sử. Đại Kỷ Nguyên được John Tang và nhóm học viên Pháp Luân Công người Mỹ gốc Hoa thành lập vào năm 2000 để phá vỡ sự kiểm soát thông tin bên trong Trung Quốc và sự thiếu hiểu biết ở bên ngoài về những sự việc quan trọng như cuộc đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc, thực trạng xã hội, quyền lợi và sự tự do của người dân dưới sự cai trị của chính quyền nước này. Tờ báo được bắt đầu bằng tiếng Hoa ở New York, đồng thời vào tháng 8 năm 2004, phiên bản Tiếng Anh của Đại Kỷ Nguyên được đưa ra ở Thành phố New York, cũng như ở Washington, D.C., Los Angeles, San Francisco, và các thành phố khác Tờ báo đã liên kết dịch vụ truyền thông bao gồm Đài truyền hình Tân Đường Nhân và Đài Phát thanh Hy Vọng. "Đại Kỷ Nguyên" thường kết nối với nhóm tinh thần Pháp Luân Công. Một báo cáo vào năm 2006 bởi Nghiên cứu Quốc hội Mỹ đã liệt kê tờ báo là nguồn phương tiện truyền thông đưa tin đáng tin cậy về Pháp Luân Công. Vào năm 2000, có 10 phóng viên của Đại Kỷ Nguyên bị cầm tù ở Trung Quốc đại lục, nhưng những nhân viên báo Hoa Ngữ hiện tại vẫn đang làm việc tại Hồng Kông, bất chấp sự đe dọa và sức ép từ chính quyền nước này. Tài chính. Theo NBC News, "ít ai được biết đến công khai về quyền sở hữu, nguồn gốc hoặc ảnh hưởng chính xác của "Đại Kỷ Nguyên" " và nó được tổ chức lỏng lẻo thành một số tổ chức phi lợi nhuận miễn thuế khu vực, dưới sự bảo trợ của Epoch Media Group, cùng với New Tang Dynasty Television. Doanh thu của tờ báo đã tăng nhanh chóng trong những năm gần đây, từ 3,8 triệu đô la năm 2016 lên 8,1 triệu đô la năm 2017 (với mức chi là 7,2 triệu đô la) và 12,4 triệu đô la vào năm 2018. Các tài liệu thuế của Epoch Media Group chỉ ra rằng từ năm 2012 đến năm 2016, tập đoàn này đã nhận được 900.000 USD từ một hiệu trưởng tại Renaissance Technologies, một quỹ đầu cơ do nhà tài trợ chính trị bảo thủ Robert Mercer đứng đầu. Chris Kitze, một cựu NBC điều hành và tác giả của trang web giả mạo tin tức Before It's News người cũng quản lý một quỹ phòng hộ cryptocurrency, tham gia ban lãnh đạo tờ báo với cương vị phó chủ tịch vào năm 2017. Phân phối. "Epoch Times" cho biết họ phát hành các trang web bằng 21 ngôn ngữ và 35 quốc gia, đồng thời có các ấn bản in bằng 8 thứ tiếng: Trung Quốc, Anh, Tây Ban Nha, Do Thái, Việt, Nhật, Hàn và Indonesia. Vào tháng 4 năm 2019, các video và quảng cáo từ Epoch Media Group bao gồm "The Epoch Times" và New Tang Dynasty (NTD) đã đạt tổng cộng 3 tỷ lượt xem trên Facebook, YouTube và Twitter, theo công ty phân tích Tubular. Theo NBC News, điều đó đã xếp thứ 11 trong số tất cả những người tạo video và vượt lên trên bất kỳ nhà xuất bản tin tức truyền thống nào khác. Kiểm duyệt. Trong một số trường hợp, "Đại Kỷ Nguyên" hoạt động trong một môi trường thù địch ở nước ngoài, trong đó "các công ty truyền thông Trung Quốc ở nước ngoài lựa chọn giữ độc lập hoặc xuất bản nội dung không được phê duyệt trở thành mục tiêu của một chiến dịch loại bỏ hoặc kiểm soát tích cực." Trong một ví dụ, các quan chức ngoại giao Trung Quốc đã đe dọa truyền thông vì đã đưa tin nội dung liên quan đến Pháp Luân Công; trong các trường hợp khác, các nhà quảng cáo và nhà phân phối đã bị đe dọa để không ủng hộ "Đại Kỷ Nguyên". Các nhà chức trách của Đảng Cộng sản đã bị cáo buộc sử dụng "các phương pháp quân sự" chống lại tờ báo và nhân viên của nó, bao gồm tấn công nhân viên và phá hủy thiết bị máy tính. Theo báo cáo của tổ chức Phóng viên không biên giới, giám đốc kỹ thuật của Epoch, Li Yuan, đã bị tấn công và đánh đập tại nhà riêng ở Atlanta, Georgia vào ngày 8 tháng 2 năm 2006, bởi các nghi phạm là nhân viên chính phủ Trung Quốc, mà đã lấy đi hai máy tính xách tay của ông. Trong năm 2006, Liên đoàn Quốc tế các Nhà báo chỉ trích những gì nó được gọi là "Dirty War" chống lại "The Epoch Times," trích dẫn sự cố như "The Epoch Times" của Hồng Kông nhà máy in được chia thành và bị hư hỏng do đàn ông không xác định, và văn phòng Epoch tại Sydney và Toronto nhận được phong bì thư đáng ngờ bị nghi chứa chất độc hại. IFJ cũng ghi nhận các trường hợp nhân viên và nhà quảng cáo của "Epoch Times" bị đe dọa, và các tờ báo bị tịch thu, trong đó nó được mô tả là "một cuộc săn lùng phù thủy ác độc nhằm dập tắt tiếng nói của sự bất đồng chính kiến." Tờ báo này đã bị cấm ở Malaysia một thời gian ngắn sau khi chịu áp lực của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Vào năm 2016, tờ báo đã bị gỡ bỏ khỏi hiệu thuốc của Đại học Quốc gia Australia, sau khi chủ tịch Hiệp hội Sinh viên và Học giả Trung Quốc đối đầu với dược sĩ và ném các tờ báo ra ngoài. Vụ việc đã thu hút sự đưa tin của các phương tiện truyền thông quốc gia về các câu hỏi của các tổ chức du học sinh được chính phủ Trung Quốc tài trợ. Vào tháng 11 năm 2019, Tổ chức phóng viên không biên giới đã kêu gọi Giám đốc điều hành Hong Kong Carrie Lam bảo vệ quyền tự do báo chí sau khi "Đại Kỷ Nguyên" cho biết 4 kẻ đốt phá đeo mặt nạ mang dùi cui đã làm hỏng máy in của họ. Một số quốc gia châu Âu như: Áo, Đức, Lithuania, Moldova, Nga, România đã chặn truy cập vào báo này vì lý do đưa thông tin sai lệch về đại dịch. Lập trường biên tập. Lập trường biên tập của Đại Kỷ Nguyên thường được coi là chống cộng, đặc biệt là chống lại Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tờ báo chống lại những gì mà nó coi là tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc thông qua các ý kiến ​​và bài báo riêng của mình. Tờ báo ủng hộ và các nhóm phản đối Đảng Cộng sản Trung Quốc, bao gồm Pháp Luân Công, các nhà bất đồng chính kiến, các nhà hoạt động và những người ủng hộ chính phủ Tây Tạng lưu vong. Báo này cũng đưa tin về các tin tức liên quan đến Pháp Luân Công, bao gồm cả nỗ lực của nhóm nhằm kiện cựu lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân bằng luật dân sự về tội diệt chủng, mà không được hầu hết các tờ báo tiếng Trung Quốc khác đưa tin. Năm 2005, tờ "San Francisco Chronicle" đưa tin rằng "ba phương tiện truyền thông bằng tiếng Trung Quốc mới ở Hoa Kỳ cung cấp báo cáo chỉ trích Đảng Cộng sản, sự đàn áp của chính phủ và tình trạng bất ổn xã hội ở Trung Quốc [Epoch Times, Sound of Hope, và NTDTV] với các liên hệ với phong trào tinh thần Pháp Luân Công. " Khi được phỏng vấn, các giám đốc điều hành tại mỗi tờ báo trên nói rằng họ không đại diện cho phong trào Pháp Luân Công nói chung. "Đại Kỷ Nguyên" được biết đến với cáo buộc có những âm mưu liên quan đến cựu tổng bí thư Đảng Cộng sản Giang Trạch Dân. Dưới thời chính quyền của ông, Pháp Luân Công đã bị đàn áp ở Trung Quốc. Tờ báo này mâu thuẫn với tờ báo tiếng Trung "World Journal" do Đài Loan sở hữu và có trụ sở tại Hoa Kỳ, cáo buộc nó là "cái loa của Đảng Cộng sản Trung Quốc xấu xa." Theo một báo cáo của NBC News, "Đại Kỷ Nguyên" "thường đứng ngoài chính trường Hoa Kỳ" trước năm 2016, "trừ khi họ hợp tác với các lợi ích của Trung Quốc." Ben Hurley, một cựu nhân viên của "Epoch Times" cho đến năm 2013, nói với NBC News rằng tờ báo này chỉ trích việc phá thai và LGBT, và rằng các học viên Pháp Luân Công "nhìn thấy chủ nghĩa cộng sản ở khắp mọi nơi" kể cả những nhân vật theo chủ nghĩa quốc tế như Hillary Clinton và Kofi Annan, "nhưng còn nhiều hơn thế phòng cho những bất đồng trong những ngày đầu. " Kể từ năm 2016, theo NBC News, "Đại Kỷ Nguyên" đã quảng bá đưa tin thuận lợi về chiến dịch tranh cử và nhiệm kỳ tổng thống của Donald Trump, đồng thời nhấn mạnh các vấn đề như khủng bố Hồi giáo và nhập cư bất hợp pháp vào Hoa Kỳ. Nó cũng nhấn mạnh "những gì mà ấn phẩm tuyên bố là một âm mưu toàn cầu, mê cung do [Hillary] Clinton và cựu Tổng thống Barack Obama dẫn đầu nhằm hạ bệ Trump." "Tổng" biên tập Jasper Fakkert của "Đại Kỷ Nguyên" đã viết trong một bức thư gửi độc giả: "Chúng tôi thấy những nỗ lực của chính quyền Trump trong việc thay đổi các chính sách xã hội chủ nghĩa ở Mỹ, cũng như đặt ra các chính sách chống lại sự xâm nhập và lật đổ của Trung Quốc, cũng như sự đảo ngược đáng kể so với các chính sách trong quá khứ và những nỗ lực chân thành, nếu được thực hiện đầy đủ, sẽ mang lại lợi ích cho nước Mỹ và toàn thế giới. " Vào tháng 9 năm 2017, ấn bản của tờ báo tiếng Đức, "The Epoch Times Deutschland", trở thành chỉ dành cho Web vào năm 2012, được tạp chí trực tuyến "The China File" mô tả là phù hợp với phe cực hữu của Đức và hấp dẫn những người ủng hộ Giải pháp thay thế cho Đảng của Đức (AfD) và nhóm chống người nhập cư Pegida. Stefanie Albrecht, một phóng viên của đài truyền hình Đức RTL, người đã dành nhiều ngày bên trong văn phòng Berlin của "Thời báo Đại Kỷ Nguyên" trong khi điều tra bên phải, nói rằng các nhân viên của "Đại Kỷ Nguyên" mà cô gặp không được đào tạo về báo chí và không kiểm tra sự thật, thay vào đó tin tưởng vào các nguồn thay thế mà họ đã nói đến. Tại Pháp, "Đại Kỷ Nguyên" mang đến "hỗ trợ không bị ràng buộc cho Jean-Marie Le Pen, tộc trưởng cực hữu của Pháp, và con gái của ông, Marine, người lãnh đạo đảng dân tộc chủ nghĩa mà cha cô thành lập", theo "The New Republic". Quan hệ với Pháp Luân Công. Giám đốc Đại Kỷ Nguyên bản tiếng Anh, Stephen Gregory nói trong năm 2007: "Đây không phải là một tờ báo Pháp Luân Công. Pháp Luân Công là một câu hỏi đặt ra về niềm tin của một cá nhân. Báo này không thuộc về Pháp Luân Công, nó không phải là người phát ngôn cho Pháp Luân Công, nó không đại diện Pháp Luân Công. Nó chỉ viết về cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc." Phóng viên báo chí Nahal Toosi của Associated Press đã viết rằng: nói rằng tổ chức Pháp Luân Công sở hữu Thời báo Đại Kỷ Nguyên là "không chính xác về mặt kỹ thuật". Tuy nhiên, nhiều nhân viên Đại Kỷ Nguyên là các học viên Pháp Luân Công. Toosi lưu ý rằng "nhiều nhà quan sát" đã nói rằng Pháp Luân Công sử dụng tờ báo như một phần của chiến dịch quan hệ công chúng. Học giả người Canada Clement Tong đã viết rằng Thời báo Đại Kỷ Nguyên "hoạt động như một cơ quan ngôn luận cho" Pháp Luân Công, mặc dù không có tuyên bố chính thức về sự liên kết của tờ báo với phong trào này. Năm 2008, David Ownby, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Đông Á tại Đại học Montréal và tác giả của "Pháp Luân Công và Tương lai của Trung Quốc", cho biết tờ báo được các học viên Pháp Luân Công thành lập bằng tiền riêng của họ. Ông mô tả thời báo Đại Kỷ Nguyên mong muốn được coi trọng như một tờ báo toàn cầu thay vì được đánh giá dựa trên mối liên hệ chặt chẽ của nó với Pháp Luân Công. Ownby viết: "Thời báo Đại Kỷ Nguyên là một tờ báo có nhiệm vụ, báo cáo về các vấn đề về quyền con người trên khắp thế giới, cho phép tập trung đáng kể vào Trung Quốc và Pháp Luân Công." Năm 2009, Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công, đã xuất hiện tại trụ sở của tờ báo ở Manhattan và kêu gọi mở rộng "Đại Kỷ Nguyên" để "trở thành phương tiện truyền thông đại chúng." Lý đã gọi "Đại Kỷ Nguyên" là "phương tiện truyền thông của chúng ta", cùng với công ty sản xuất kỹ thuật số NTD và đoàn múa Thần Vận. Các cựu nhân viên của "Đại Kỷ Nguyên" đã ghi nhận sự tham gia của các học viên Pháp Luân Công trong quá trình quản lý và biên tập. Ba cựu nhân viên giấu tên cho biết các công nhân của "Epoch Times" được khuyến khích tham gia các buổi "học Pháp" hàng tuần ngoài giờ làm việc để học các bài giảng của Lý Hồng Chí. "Đại Kỷ Nguyên" thường xuyên đăng những câu chuyện quảng cáo về đoàn múa Thần Vận có liên hệ với Pháp Luân Công. "Bài" đánh giá của "tờ New Yorker" về Thần Vận gọi "Đại Kỷ Nguyên là" "nhà cung cấp nội dung về Thần Vận hàng đầu thế giới." Vào năm 2019, một báo cáo điều tra của NBC News cho rằng việc đưa tin chính trị "của Đại Kỷ Nguyên" có thể bị ảnh hưởng bởi việc các tín đồ Pháp Luân Công dự đoán về một ngày phán xét với việc những người cộng sản bị đày xuống địa ngục và các đồng minh của Pháp Luân Công được miễn tội. Các cựu nhân viên của "Epoch Times" nói với NBC News rằng Tổng thống Donald Trump được coi là một đồng minh chống cộng chủ chốt, được cho là đã đẩy nhanh ngày phán xét đó. Bài viết nổi bật. Cửu Bình - chín bài viết về Đảng cộng sản. Kể từ tháng 11 năm 2004, phiên bản Trung Quốc của Thời báo Đại Kỷ Nguyên đã xuất bản và quảng bá một loạt các bài xã luận và một tập sách nhỏ mang tên "Cửu Bình về Đảng Cộng sản" (tiếng Trung phồn thể: 九 評 共產黨; tiếng Trung giản thể: 九 评 共产党). Bài viết này phê phán các chiến dịch chính trị bạo lực thường xuyên của Đảng Cộng sản Trung Quốc thông qua lịch sử của nó, từ khi nó lên nắm quyền dưới quyền Mao Trạch Đông đến hình thức hiện tại. Đảng Cộng sản Trung Quốc bị bài viết chỉ trích là một tổ chức bất hợp pháp sử dụng các chiến thuật không được phép để giành quyền lực. Bài viết còn cho rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đã "phá hủy văn hóa truyền thống Trung Hoa" và thương hiệu Đảng Cộng sản Trung Quốc là một "tà giáo". Theo Ownby, các bình luận này lên án trực tiếp chủ nghĩa cộng sản và tính hợp pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc trong việc cai trị Trung Quốc. Trong khi thừa nhận những "bạo lực không cần thiết" mà Đảng Cộng sản Trung Quốc đã gây ra, với tư cách là một sử gia chuyên nghiệp, Ownby cũng cho rằng "Cửu Bình" có sự thiếu cân bằng trong sắc thái ngôn ngữ và phong cách khi quá thiên lệch về sự chỉ trích, khiến cho bài bình luận này giống như "những bài phát biểu tuyên truyền chống cộng sản được viết ở Đài Loan trong những năm 1950." Cửu Bình đã giành được 1 giải thưởng báo chí ở Mỹ vào năm 2005. Cửu Bình đã được dịch sang hơn 30 ngôn ngữ và được phát hành dưới dạng DVD. Cửu Bình đã được các báo chí và các nhà lãnh đạo nổi bật của cộng đồng người Trung Quốc ở nước ngoài ghi nhận, họ tuyên bố rằng nó đã tạo ra sự bùng nổ của một loạt người từ bỏ Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Tranh cãi. Quảng cáo cho Donald Trump, các thuyết âm mưu và đưa thông tin sai lệch. "Đại Kỷ Nguyên" đã ủng hộ thuyết âm mưu Spygate của Trump trong việc đưa tin và quảng cáo, và các video về "Edge of Wonder của" Epoch Media Group trên YouTube đã truyền bá thuyết âm mưu QAnon cực hữu, ủng hộ Trump. Một báo cáo của NBC News cho thấy hai trong "số những người" dẫn chương trình của "Edge of Wonder" "lần" lượt từng là giám đốc sáng tạo và trưởng ban biên tập hình ảnh tại "Đại Kỷ Nguyên". Tờ báo đã quảng cáo video "Edge of Wonder" trong hàng chục bài đăng trên Facebook cho đến hết năm 2019. Người dẫn chương trình The "Edge of Wonder", theo "The Daily Dot", "hoàn toàn đón nhận QAnon" mặc dù "hầu như không có gì QAnon báo trước đã thực sự diễn ra." Vào tháng 9 năm 2018, nhiếp ảnh gia Samira Bouaou của "The Epoch Times" đã phá vỡ quy trình của Nhà Trắng và đưa cho Trump một tập tài liệu trong một sự kiện chính thức. Trong cuộc họp kín của đảng Dân chủ Iowa vào tháng 2 năm 2020, "The Epoch Times" đã chia sẻ thông tin sai lệch từ nhóm bảo thủ Jud Justice Watch bị cáo buộc sai sự thật về các cuộn cử tri đã thổi phồng. Tuyên bố đã lan truyền trên Facebook, đã bị lật tẩy bởi những người kiểm tra thực tế và ngoại trưởng Iowa. Một chuyên gia truyền thông Harvard được NBC News trích dẫn cho biết "Đại Kỷ Nguyên đã" sử dụng một "chiến thuật sai lệch thông tin cổ điển" được gọi là "giao dịch theo chuỗi", trong đó những câu chuyện sai sự thật được đóng gói lại và chia sẻ. Vào ngày 13 tháng 8 năm 2020, Nhà Trắng đã mời các phóng viên của "Đại Kỷ Nguyên" và hãng tin cánh hữu Gateway Pundit đến dự một cuộc họp báo. Theo một báo cáo của The Washington Post, "Gateway Pundit và Epoch Times đều nhảy vào hàng với sự chúc phúc của Nhà Trắng bắt đầu từ thứ Năm", khiến chủ tịch Hiệp hội Phóng viên Nhà Trắng phản đối. Quảng cáo bị Facebook cấm. Trong khoảng thời gian sáu tháng vào năm 2019, "Đại Kỷ Nguyên" đã chi hơn 1,5 triệu đô la cho khoảng 11.000 quảng cáo trên Facebook mà NBC News nói là "quảng cáo ủng hộ Trump." NBC cho biết số tiền chi nhiều hơn bất kỳ nhóm nào ngoại trừ chính chiến dịch tranh cử của Trump. Chi tiêu quảng cáo chính trị trên Facebook vào tháng 4 năm 2019 thông qua một tài khoản có tên "Mức độ phủ sóng của Tổng thống Trump của Đại Kỷ Nguyên" vượt quá chi tiêu của bất kỳ chính trị gia nào ngoại trừ Trump và đảng viên Dân chủ Joe Biden. Nhà báo Judd Legum đã viết vào tháng 5 năm 2019 rằng các quảng cáo của "Đại Kỷ Nguyên" đã "thúc đẩy Donald Trump và các thuyết âm mưu trôi nổi về Joe Biden." Vào tháng 8 năm 2019, Facebook đã cấm "Đại Kỷ Nguyên" quảng cáo trên nền tảng của mình, sau khi phát hiện rằng tờ báo này đã phá vỡ các quy tắc minh bạch chính trị của Facebook bằng cách xuất bản các quảng cáo đăng ký ủng hộ Trump thông qua các trang sockpuppet như "Honest Paper" và "Pure American Journalism". Một đại diện của Facebook nói với NBC: "Trong năm qua, chúng tôi đã xóa các tài khoản được liên kết với "Đại Kỷ Nguyên" vì vi phạm chính sách quảng cáo của chúng tôi, bao gồm cả việc cố gắng vượt qua các hệ thống đánh giá của chúng tôi." Nhà xuất bản của "Đại Kỷ Nguyên", Stephen Gregory, đã viết để đáp lại rằng tờ báo không có ý định vi phạm các quy tắc của Facebook. Ông viết, các quảng cáo video "là quảng cáo công khai của "Thời báo Đại Kỷ Nguyên" cho các đăng ký của chúng tôi," và "thảo luận về bài xã luận và nội dung nổi bật của "Đại Kỷ Nguyên" và khuyến khích mọi người đăng ký báo in của chúng tôi." Khi Facebook cấm "Đại Kỷ Nguyên" quảng cáo, tờ báo đã chuyển việc chi tiêu của mình sang YouTube. "The Epoch Times" đã chi hơn 1 triệu đô la cho các quảng cáo trên YouTube, một số quảng bá các thuyết âm mưu, "The New York Times" đưa tin vào tháng 2 năm 2020. Xóa "BL" khỏi Facebook. Vào tháng 10 năm 2019, trang web kiểm tra thực tế Snopes đã báo cáo rằng "Đại Kỷ Nguyên" có liên kết chặt chẽ với một mạng lớn các trang và nhóm Facebook có tên là "The BL" ("Vẻ đẹp của cuộc sống") chia sẻ quan điểm ủng hộ Trump và các thuyết âm mưu như QAnon. "BL" đã chi ít nhất 510.698 đô la cho quảng cáo trên Facebook. Hàng trăm quảng cáo đã bị xóa do vi phạm các quy tắc quảng cáo của Facebook. Theo "Snopes", mạng "BL" của các trang có tổng cộng 28 triệu người theo dõi trên Facebook. Tổng biên tập của "The BL" gần đây đã làm tổng biên tập của "The Epoch Times," và một số nhân viên "BL" khác được liệt kê là nhân viên hiện tại hoặc cũ của "The Epoch Times". "BL đã" được đăng ký tại Middletown, New York, tới một địa chỉ cũng được đăng ký với "Mạng phát thanh Âm thanh Hy vọng của" Pháp Luân Công và được liên kết với sê-ri YouTube "Beyond Science," nhưng Snopes nhận thấy "toàn bộ cửa hàng này thực sự là ngôn ngữ tiếng Anh ấn bản của "Đại Kỷ Nguyên" Việt Nam. " Snopes phát hiện ra rằng "The BL" sử dụng hơn 300 hồ sơ Facebook giả mạo có trụ sở tại Việt Nam và các quốc gia khác, sử dụng tên, ảnh cổ trang và ảnh người nổi tiếng trong hồ sơ của họ để mô phỏng người Mỹ, để quản lý hơn 150 nhóm Facebook ủng hộ Trump khuếch đại nội dung của nó. Một đại diện giấu tên của "The BL" đã viết cho "Snopes" rằng "BL KHÔNG có mối liên hệ nào với "The Epoch Times" " và "một số nhân viên của chúng tôi có kinh nghiệm làm việc… làm việc trong "The Epoch Times", nhưng hiện tại họ đang làm việc toàn thời gian trong The "BL". " "Nhà" xuất bản "của Epoch Times", Stephen Gregory, cho biết " "Epoch Times" không liên kết với BL." Vào tháng 12 năm 2019, Facebook thông báo họ đã xóa một mạng lưới lớn các tài khoản, trang và nhóm được liên kết với The BL và Epoch Media Group vì hành vi phối hợp không xác thực thay mặt cho một đối tác nước ngoài. Mạng này có 55 triệu người theo dõi trên Facebook và Instagram, và 9,5 triệu đô la đã được chi cho quảng cáo Facebook thông qua các tài khoản của nó. Vào ngày 20 tháng 12 năm 2019, "The New York Times" đưa tin, trong "Những người phát hiện ra Facebook giả tạo cho thấy sự tiến hóa của thông tin sai lệch ", rằng Facebook đã xóa "hàng trăm tài khoản có quan hệ với Epoch Media Group, công ty mẹ của ấn phẩm liên quan đến Pháp Luân Công và Hãng tin bảo thủ "The Epoch Times" "sử dụng ảnh hồ sơ giả đã được tạo bằng trí tuệ nhân tạo. Giám đốc Phòng nghiên cứu pháp y kỹ thuật số Hội đồng Đại Tây Dương (DFRLab), Graham Brookie, tuyên bố rằng mạng lưới tài khoản giả mạo được điều phối cho thấy "một tương lai kỳ lạ, được kích hoạt bởi công nghệ của thông tin sai lệch." Người đứng đầu bộ phận chính sách bảo mật của Facebook, Nathaniel Gleicher, cho biết, "Điểm mới ở đây là đây có mục đích là một công ty truyền thông có trụ sở tại Hoa Kỳ lợi dụng các diễn viên nước ngoài đóng giả người Mỹ để thúc đẩy nội dung chính trị. Chúng tôi đã thấy nó rất nhiều với các đối tác nhà nước trong quá khứ. " Thông tin sai lệch về COVID-19. "Epoch Times" được xác định là đã phát tán thông tin sai lệch liên quan đến đại dịch COVID-19 trên báo in và qua các phương tiện truyền thông xã hội bao gồm Facebook và YouTube. Nó đã thúc đẩy các luận điệu chống Trung Quốc và các thuyết âm mưu xung quanh sự bùng phát của coronavirus, chẳng hạn như thông qua một ấn bản đặc biệt dài 8 trang có tên "Đảng Cộng sản Trung Quốc nguy cấp thế giới như thế nào", được phát hành không mong muốn vào tháng 4 năm 2020 cho khách hàng ở các khu vực của Hoa Kỳ, Canada và Úc. Trên tờ báo, virus SARS-CoV-2 được gọi là "virus ĐCSTQ ", và một bài bình luận trên tờ báo đã đặt ra câu hỏi, "vụ bùng phát coronavirus mới ở Vũ Hán có phải là một tai nạn xảy ra do vũ khí hóa virus tại đó không [Wuhan P4 virology] phòng thí nghiệm? " Ban biên tập của tờ báo cũng tuyên bố rằng bệnh nhân COVID-19 có thể được chữa khỏi bằng cách "lên án ĐCSTQ." Người theo dõi thông tin sai lệch NewsGuard đã gọi trang "Đại Kỷ Nguyên" của Pháp là một trong những "siêu phát tán" thông tin sai lệch về COVID-19 trên Facebook, trích dẫn một bài báo của "Đại Kỷ Nguyên" cho rằng virus này được tạo ra một cách nhân tạo. Một câu chuyện trên "tờ The Epoch Times" vào ngày 17 tháng 2 năm 2020, đã chia sẻ một bản đồ từ internet bị cáo buộc sai sự thật về lượng khí sulfur dioxide thải ra từ các lò thiêu trong đại dịch COVID-19 ở Trung Quốc, suy đoán rằng 14.000 thi thể có thể đã bị thiêu rụi. Một kiểm tra thực tế của AFP đã báo cáo rằng bản đồ là một dự báo của NASA được đưa ra ngoài ngữ cảnh. Một video được xem rộng rãi do "Đại Kỷ Nguyên" phát hành vào ngày 7 tháng 4 năm 2020, đã bị Facebook gắn cờ là "sai một phần" vì "giả thuyết không được ủng hộ rằng SARS-CoV-2 là một loại vi-rút sinh học được phát hành từ một phòng thí nghiệm nghiên cứu ở Vũ Hán." Video có sự tham gia của Judy Mikovits, một nhà hoạt động chống tiêm chủng. Người kiểm tra thực tế Health Feedback nói về video rằng "một số tuyên bố khoa học cốt lõi của video là sai và sự thật của nó, ngay cả khi chính xác, thường được trình bày theo cách gây hiểu lầm." Xóa "TruthMedia" khỏi Facebook. Vào ngày 6 tháng 8 năm 2020, Facebook đã xóa hàng trăm tài khoản giả mạo của một công ty kỹ thuật số có tên TruthMedia quảng bá nội dung của "Đại Kỷ Nguyên" và NTD cũng như các thuyết âm mưu ủng hộ Trump về COVID-19 và các cuộc biểu tình ở Hoa Kỳ. Hoạt động này bao gồm 303 tài khoản Facebook, 181 trang, 44 nhóm Facebook và 31 tài khoản Instagram, tổng cộng đã có hơn 2 triệu người theo dõi. Snopes và NBC News đưa tin rằng TruthMedia có quan hệ với Epoch Media Group, nhưng Stephen Gregory, nhà xuất bản của "The Epoch Times", phủ nhận điều này. TruthMedia, hiện đã bị Facebook cấm, vẫn tiếp tục hoạt động các kênh YouTube bằng tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Nhật và tiếng Việt, đồng thời có tài khoản trên Pinterest và Twitter. Dường như họ đã bắt đầu một bản kiến nghị lên Nhà Trắng để "bắt đầu gọi loại coronavirus mới là vi rút của ĐCSTQ". Đánh giá. Trong cuốn sách xuất bản năm 2008, David Ownby nói rằng các bài báo của tờ báo "được viết hay và thú vị, thỉnh thoảng có phong cách viết bài riêng biệt". Theo Ownby, tờ báo đã được ca ngợi và cũng bị chỉ trích vì một sự thiên vị về nhận thức khi chống lại Đảng Cộng sản Trung Quốc và hỗ trợ các học viên Pháp Luân Công và những người bất đồng chính kiến ​​khác như người Tây Tạng ly khai, những người ủng hộ độc lập Đài Loan, các nhà hoạt động dân chủ, người Duy Ngô Nhĩ và những người khác. Do đó, tờ báo này thường được đánh giá dựa trên kết nối của nó với phong trào Pháp Luân Công, thay vì phân tích kỹ lưỡng nội dung biên tập của tờ báo. Jiao Guobiao, cựu giáo sư báo chí Đại học Bắc Kinh, người đã bị cách chức sau khi chỉ trích Ban Tuyên giáo, đề xuất rằng ngay cả khi "Thời báo Đại Kỷ Nguyên" chỉ đăng thông tin tiêu cực chỉ trích ĐCSTQ, sức nặng của các cuộc chỉ trích chưa bao giờ có thể đối trọng với tuyên truyền tích cực của ĐCSTQ tự quảng bá cho chính mình. Khi giải quyết vấn đề cân bằng truyền thông, Jiao lưu ý rằng công chúng Trung Quốc thiếu thông tin tiêu cực, chỉ trích về đất nước của họ. Do đó, ông lưu ý rằng sự cần thiết của sự cân bằng phương tiện truyền thông dựa trên các nguyên tắc tự do, bình đẳng và hợp pháp, và sự cân bằng phương tiện truyền thông đó "là kết quả của sự mất cân bằng tập thể của tất cả." James Bettinger, giáo sư Truyền thông tại Đại học Stanford và giám đốc Học bổng Báo chí của Hiệp hội John S. Knight, nói "Ngay cả khi Đại Kỷ Nguyên không liên quan đến Pháp Luân Công, nếu họ luôn viết về Pháp Luân Công theo cùng một quan điểm, hoặc nếu không có bài báo nào đánh giá khách quan Pháp Luân Công, mọi người sẽ coi báo này là không đáng tin cậy." ​​Orville Schell, Hiệu trưởng Trường Báo chí UC Berkeley, cho biết vào năm 2005 rằng "Thật khó để chứng minh chất lượng của báo này bởi vì rất khó để chứng thực, nhưng nó cũng không phải là một dạng báo tuyên truyền thuần túy." Ming Xia, giáo sư khoa học chính trị tại Trung tâm Sau đại học tại Đại học Thành phố New York, đã viết vào năm 2007 rằng "Đại Kỷ Nguyên" đại diện cho một phần nỗ lực của Pháp Luân Công nhằm mở rộng cho những người không phải học viên, và "là một phần của chiến lược Pháp Luân Công để tự hòa mình vào xã hội dân sự rộng lớn để có ảnh hưởng và tính hợp pháp. " Năm 2018, ông mô tả các nhân viên của "The Epoch Times" phần lớn là bán thời gian và tình nguyện, và nói rằng họ "không tuân theo các giao thức mà các nhà báo chuyên nghiệp tuân thủ." "Đại Kỷ Nguyên" đã bị một số học giả chỉ trích vì những thành kiến, đặc biệt là liên quan đến Đảng Cộng sản Trung Quốc và các vấn đề Trung Quốc đại lục, cũng như là "cơ quan ngôn luận" của phong trào Pháp Luân Công. James To, một nhà khoa học chính trị người New Zealand, đã mô tả "Đại Kỷ Nguyên" là "cơ quan ngôn luận chính" của Pháp Luân Công, viết rằng nó "thiếu uy tín", mặc dù tờ báo đưa ra "mối đe dọa khả thi đối với ĐCSTQ" bằng cách đăng các bài báo về tiêu cực của đảng các khía cạnh. Trong cuốn sách "Bị chặn trên Weibo: Điều gì bị đàn áp trên phiên bản Twitter và lý do tại sao của Trung Quốc," nhà nghiên cứu Jason Q. Ng của Đại học Toronto gọi bài báo đưa tin về các vấn đề Trung Quốc đại lục là "có thành kiến nặng nề đối với Đảng Cộng sản" và do đó là phóng sự của nó " nên được nhìn nhận một cách hoài nghi. " Một báo cáo năm 2018 của tổ chức tư tưởng bảo thủ, Viện Hoover gọi "Đại Kỷ Nguyên" là một trong số ít các phương tiện truyền thông độc lập bằng tiếng Trung ở Hoa Kỳ không được các doanh nhân có thiện cảm với chính phủ Trung Quốc tiếp quản. Báo cáo nói rằng các báo cáo về Trung Quốc của "Đại Kỷ Nguyên" và các báo khác có liên quan đến Pháp Luân Công, vốn bị cấm ở Trung Quốc, là "không cân đối." Vào năm 2010, "The Epoch Times" đã bảo vệ thành công báo cáo của mình trong hệ thống tòa án Canada, khi một nhà xuất bản mà nó đã đưa tin, Crescent Chau của "Les Presses Chinoises", đã kiện nó về tội phỉ báng và thua kiện tại Tòa án Thượng thẩm Quebec. Khi xem xét vụ việc, John Gordon Miller, một nhà báo và giáo sư truyền thông người Canada, lưu ý rằng các bài báo được đề cập "dường như được đưa tin kỹ lưỡng và chuyên nghiệp." Seth Hettna viết trên "tờ The New Republic" rằng "Đại Kỷ Nguyên" "đã xây dựng một bộ máy tuyên truyền toàn cầu, tương tự như Sputnik hay RT của Nga, thúc đẩy sự kết hợp của các sự kiện thay thế và các thuyết âm mưu đã giúp nó trở nên cực hữu trên toàn thế giới." Hayes Brown của "BuzzFeed News" gọi "Đại Kỷ Nguyên là" "một trong những người bảo vệ trung thành nhất cho nhiệm kỳ tổng thống của Donald Trump." Joan Donovan của Trung tâm Shorenstein về Truyền thông, Chính trị và Chính sách Công tại Đại học Harvard đã gọi "Đại Kỷ Nguyên là" "một tổ chức làm sai lệch thông tin." Đại diện Hoa Kỳ Paul Gosar, Đảng Cộng hòa của Arizona, gọi "Đại Kỷ Nguyên là" "tờ báo yêu thích của chúng tôi." Bài báo cũng được một số nhà bình luận chính trị và chuyên gia truyền thông ca ngợi. Ethan Gutmann của Tổ chức Bảo vệ các nền dân chủ, một tổ chức tư tưởng tân bảo thủ, đã mô tả "Đại Kỷ Nguyên" như một nhà lãnh đạo trong phân tích chính trị về chế độ Trung Quốc, viết: "Với loạt bài" Chế độ Trung Quốc trong Khủng hoảng ", "Đại Kỷ Nguyên" cuối cùng và không thể chối cãi đã đi tới đích. Bất kỳ chuyên gia Trung Quốc nào muốn giữ thể diện bằng cách giả vờ tờ báo không tồn tại đều có thể tiếp tục làm như vậy — dù sao đi nữa — nhưng tốt hơn là họ nên đọc nó một cách bí mật. " Cựu tổng biên tập kiêm học giả Tạp chí Kinh tế Hồng Kông lập luận rằng trong khi các mối liên hệ của "Đại Kỷ Nguyên" với Pháp Luân Công và tuyên bố mổ cướp nội tạng của nó đang gây tranh cãi, thì bài báo này thường đúng khi phân tích về các trò chơi quyền lực ở Bắc Kinh, và nó thường xuyên bị rò rỉ ở cấp độ cao. từ những người cung cấp thông tin bên trong Trung Quốc đại lục. Haifeng Huang, một giáo sư khoa học chính trị, nói, "Tôi không rõ chính xác tại sao Đại Kỷ Nguyên lại trở thành một người có tiếng nói ủng hộ Trump lớn như vậy" nhưng "một phần có lẽ là do họ coi Tổng thống Trump là người cứng rắn với chính phủ Trung Quốc và do đó một đồng minh tự nhiên của họ. " Ấn bản chỉ trên web, bằng tiếng Đức của tờ báo, "Epoch Times Deutschland", đã bị các nhà phân tích truyền thông chỉ trích vì đưa tin thuận lợi về các nhóm dân túy cực hữu như Nhóm thay thế cho Đức và Pegida, cả hai đều tuyên bố quan điểm chống nhập cư, và thúc đẩy sự hoài nghi đối với các phương tiện truyền thông và chính trị gia chính thống của Đức. Một báo cáo của phương tiện truyền thông Đức đã mô tả cửa hàng này, cùng với Sputnik News và Kopp Report, là một "địa chỉ yêu thích" của những người ủng hộ Pegida, và nhận thấy rằng các bài báo chỉ trích người nhập cư đã được chia sẻ gần như hàng ngày. Một báo cáo của Viện Đối thoại Chiến lược, một tổ chức tư vấn có trụ sở tại London, cho biết ấn bản "Đại Kỷ Nguyên" ở Đức "chủ yếu chạy nội dung chống phương Tây, chống Mỹ và ủng hộ Điện Kremlin - một tỷ lệ cao nội dung này dựa trên nội dung chưa được xác minh." Vào tháng 12 năm 2019, Wikipedia tiếng Anh bỏ phiên bản trực tuyến tiếng Anh và tiếng Trung của "Đại Kỷ Nguyên" với lý do "nguồn không đáng tin cậy" để sử dụng làm tài liệu tham khảo trong Wikipedia. Ấn phẩm đã được mô tả là "một nhóm vận động cho Pháp Luân Công, và... một nguồn thành kiến hoặc có quan điểm thường xuyên xuất bản các thuyết âm mưu."
1
null
Sùng bái cá nhân chỉ việc tôn sùng một người nào đó thông qua các phương tiện truyền thông, tuyên truyền để tạo ra một hình ảnh anh hùng, lý tưởng, đôi khi đến mức thần thánh. Việc này xảy ra ở mọi nền văn minh tại mọi lĩnh vực của xã hội, thường nhất trong lãnh vực tôn giáo, chính trị, văn hóa, thể thao và kỹ nghệ giải trí. Nó cũng tương tự như việc hâm mộ những ngôi sao trong ngành giải trí ngày nay, chỉ có khác biệt là những người nổi tiếng không bị đòi hỏi là phải có đủ tiêu chuẩn về đạo đức. Tại các nước và các thể chế. Việc sùng bái cá nhân xảy ra tại các hệ thống chính trị thuộc mọi loại tư tưởng, trong mọi giai đoạn lịch sử. Theo E.A. Rees, trong bài “Leader Cults: varieties, preconditions and functions” in trong cuốn “The Leader Culture in Communist Dictatorship” (Palgrave Macmillan, 2004, tr. 10), chiến lược để thần thánh hoá lãnh tụ ở đâu cũng giống nhau: Ngoài ra, người ta còn không ngớt phát động các chiến dịch làm thơ viết văn soạn nhạc để ca ngợi họ. Tiêu biểu trong thế kỷ 20 là những nhân vật như Joseph Stalin, Benito Mussolini, Kim Nhật Thành, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh và Ruhollah Khomeini, những người đã mở ra một thời kỳ mới của đất nước. Tại khắp các nước trên thế giới cũng có những lãnh đạo được ca tụng như vậy, tiêu biểu là Thiên hoàng Nhật Bản, George Washington của Mỹ, Mohandas Karamchand Gandhi của Ấn Độ, Nelson Mandela của Nam Phi, Mustafa Kemal Atatürk của Thổ Nhĩ Kỳ, vua Thái Lan... Chủ nghĩa phát xít. Tại các chế độ phát xít, vai trò của một lãnh tụ lãnh đạo mọi người về cả mọi phương diện rất quan trọng, đưa tới việc sùng bá lãnh tụ một cách quá lố, đã xảy ra tại Ý dưới thời Benito Mussolini, tại Đức thời Adolf Hitler, và tại Tây Ban Nha thời Francisco Franco. Đức. Lãnh tụ Quốc Xã Đức Adolf Hitler với sự tuyên truyền của đảng NSDAP được phong cho các tước hiệu như "Quan tòa tối cao của dân tộc Đức", "Binh sĩ thứ nhất của đế quốc Đức", " Công nhân hàng đầu của một nước Đức mới", "Nhà chỉ huy quân sự vĩ đại nhất của mọi thời đại", "Lãnh tụ quân sự của Âu châu". Trong văn hóa thế tục thời đó có vô số bài hát và văn chương ca tụng lãnh tụ Hitler. Hitler được miêu tả như là một ông thánh, được nhân dân Đức yêu mến và kính trọng. Trung Quốc. Tại Trung Quốc, Mao Trạch Đông thường được gọi một cách tôn kính tại Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là Mao Chủ tịch (毛主席). Vào thời đỉnh cao của sự sùng bái cá nhân, ông được tôn là người có bốn cái "vĩ đại": "Người thầy vĩ đại, Lãnh tụ vĩ đại, Thống soái vĩ đại, Người cầm lái vĩ đại" (伟大导师,伟大领袖,伟大统帅,伟大舵手 vĩ đại đạo sư, vĩ đại lãnh tụ, vĩ đại thống soái, vĩ đại đà thủ). Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Tại Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, nước này rất tôn sùng Kim Nhật Thành, nhà lãnh đạo đã khai sinh ra nước này. Một nhà ngoại giao nhận định: "Cả ngày thành lập nước lẫn ngày thành lập Đảng Lao động đều không quan trọng bằng ngày sinh của Kim Nhật Thành." Tại thủ đô Bình Nhưỡng, hàng loạt công trình kiến trúc đồ sộ mọc lên để ca ngợi sự vĩ đại của người sáng lập Kim Nhật Thành cũng như về đảng, về những chiến thắng, về hệ tư tưởng của ông v.v… Tổng cộng có đến 30.000 đền đài, khu tưởng niệm về Kim Nhật Thành trên khắp cả nước. Việt Nam. Chính quyền Việt Nam liên tục duy trì việc sùng bái cá nhân quanh Hồ Chí Minh từ thập niên 1950 ở miền Bắc, và sau đó nó được mở rộng đến miền Nam sau khi thống nhất đất nước, nó được coi là một phần quan trọng trong chiến dịch tuyên truyền của Đảng xung quanh Hồ Chí Minh và quá khứ của Đảng. Thi hài của Hồ Chí Minh được bảo quản trong một lăng mộ lớn, tranh hoặc tượng Hồ Chí Minh thường xuyên được đặt tại các nơi trang trọng trong các trường học và các địa danh công cộng. Tư tưởng Hồ Chí Minh được tôn vinh như kim chỉ nam trong hoạt động của Đảng Cộng sản Việt Nam, và một số người Việt Nam đã có ảnh thờ Chủ tịch Hồ Chí Minh tại nhà. Thành phố lớn nhất ở miền Nam Việt Nam, Sài Gòn, đã chính thức đổi tên thành Thành phố Hồ Chí Minh vào năm 1976. Chính quyền Việt Nam nhạy cảm với bất cứ điều gì có thể gây tranh cãi đối với tiểu sử chính thức của ông. Điều này bao gồm các tài liệu tham khảo về đời sống tình cảm cá nhân của Hồ Chí Minh, mà có thể làm ảnh hưởng tới hình ảnh của nhà cách mạng tận tụy, người độc thân suốt đời, chỉ kết hôn với sự nghiệp cách mạng. William Duiker trong tác phẩm "Ho Chi Minh: A Life" (2000) đã nói về các mối quan hệ tình cảm riêng tư của Hồ Chí Minh. Chính phủ Việt Nam đã cắt bớt bản dịch tiếng Việt của tác phẩm này với lý do "nội dung không phù hợp" và cấm phân phối một số ra của Tạp chí kinh tế Viễn Đông, mà đã có một bài viết nhỏ về nội dung Hồ Chí Minh có vợ gây tranh cãi. Ý kiến, các ấn phẩm và chương trình phát sóng nêu ra các quan hệ tình cảm cá nhân của Hồ Chí Minh bị cấm ở Việt Nam. Năm 1992, Tổng biên tập báo Tuổi trẻ Vũ Kim Hạnh bị đình chỉ chức vụ Tổng Biên tập sau khi đăng một số tư liệu của Trung Quốc liên quan đến đời tư của Hồ Chí Minh, như việc ông đã từng có vợ là người Trung Quốc. Nhật Bản. Với truyền thống tôn sùng Hoàng đế, Thiên hoàng Nhật Bản được coi là Thiên tử - con của trời. Thiên hoàng bắt đầu xưng từ đầu thế kỷ thứ VII, kéo dài cho tới nay Theo huyền thoại Nhật Bản, các vị Thiên hoàng được xem là con cháu của Thần mặt trời và do đó cũng được xem là Thần linh. Thiên hoàng cũng đồng thời là Giáo chủ của Thần đạo Nhật Bản Năm 1889, Hiến pháp đầu tiên của Nhật Bản được ban hành, trong đó quy định Nhật hoàng nắm quyền lực vô hạn và chỉ nhượng bộ một chút cho dân quyền và cơ cấu nghị viện. Theo Hiến pháp 1889, Thiên hoàng có quyền hành "thiêng liêng bất khả xâm phạm", là Nguyên thủ quốc gia, nắm trọn quyền thống trị. Về mặt đối nội, Thiên hoàng có thể dựa vào Hiến pháp để triệu tập hoặc giải tán nghị hội, bổ nhiệm hoặc bãi miễn quan lại và chỉ huy Lục quân, Hải quân và Không quân của Đế quốc Nhật Bản. Về mặt đối ngoại, Thiên hoàng có quyền tuyên chiến, giảng hòa, ký kết hòa ước. Đồng thời, theo Hiến pháp, người dân Nhật Bản là "thần dân" của Thiên hoàng, phải thi hành nghĩa vụ của thần dân và không được cản trở Thiên hoàng hành sự đại quyền. Ngay từ cuối năm 1873, ảnh của Thiên Hoàng đã được phân phối đến các huyện để treo ở gian phòng chính, và kể từ tháng 1 năm 1874, triều đình cho phép người dân tới đây để quỳ lạy trước ảnh Thiên hoàng. Việc quỳ lạy ảnh chân dung Thiên hoàng được xem là một nghi thức thiêng liêng thần thánh, phàm ai quỳ lạy ảnh Thiên hoàng phải ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ theo lễ phục Nhật Bản; việc nói chuyện ồn ào bị cấm đoán nghiêm khắc. Việc cất giữ ảnh Thiên hoàng trong nhân dân cũng bị nghiêm cấm, ai vi phạm sẽ bị trừng trị theo quốc pháp. Đồng thời, đối với học sinh, chỉ những ai theo học ở các trường lớn, có tiếng tăm mới có "diễm phúc được quỳ lạy ảnh Thiên hoàng" treo trong trường học. Ảnh của Thiên hoàng không được phân phát đến các trường học nhỏ, các trường tư; họ chỉ có thể tổ chức cho học sinh đến các trụ sở huyện hoặc đến các trường học lớn để lạy ảnh Thiên hoàng. Trước năm 1945, chính phủ Nhật Bản duy trì phong trào Thần thánh hóa Thiên hoàng khắp trong cả nước. Họ tuyên truyền rằng Thiên hoàng là một vị Thần, thậm chí còn có địa vị cao hơn hẳn các vị thần khác vì theo truyền thống của Nhật Bản, Thiên hoàng là hậu duệ trực tiếp của Thái Dương Thần Nữ. Chính sách này chỉ kết thúc vào năm 1945, khi Đế quốc Nhật Bản thất bại trong Thế chiến 2 và bị quân Đồng Minh chiếm đóng. Theo Hiên pháp mới do Đồng Minh soạn ra, Thiên Hoàng vẫn là nguyên thủ quốc gia nhưng không còn thực quyền, chỉ có vai trò tượng trưng. Tuy nhiên, do ảnh hưởng từ truyền thống lịch sử, Thiên Hoàng vẫn được nhiều người dân Nhật sùng bái. Thiên hoàng đản sanh nhật (天皇誕生日; "sinh nhật Thiên hoàng") được tổ chức vào ngày sinh của Đương kim Thiên hoàng - là ngày nghỉ quốc gia của Nhật. Theo truyền thống của người Nhật, sẽ bị coi là thiếu tôn trọng nếu gọi tên riêng của bất kỳ người nào, đặc biệt là với Thiên hoàng. Nếu gọi tên riêng của Thiên hoàng sẽ bị người Nhật coi là phạm thượng. Hoa Kỳ. George Washington được coi là vị cha già của nước Mỹ. Washington đã tạo ra nhiều tiền lệ cho chính phủ quốc gia, và đặc biệt là cho chức vụ tổng thống. Ông được gọi là "cha già dân tộc" bắt đầu kể từ năm 1778. Sinh nhật của Washington (được gọi là ngày Lễ Tổng thống), là một ngày nghỉ lễ liên bang tại Hoa Kỳ. Trong năm chào mừng "Hoa Kỳ 200 năm", George Washington được vinh thăng lên cấp bậc Đại thống tướng theo nghị quyết chung của Quốc hội Hoa Kỳ (xem ), được thông qua vào ngày 19 tháng 1 năm 1976, có hiệu lực vào ngày 4 tháng 7 năm 1976. Ngày nay, hình tượng và khuôn mặt của Washington thường được dùng như những biểu tượng quốc gia của Hoa Kỳ. Hình ảnh ông có mặt trên các loại tiền hiện thời trong đó có tiền giấy một đô la và tiền kim loại 25 xu, và trên các loại tem thư của Hoa Kỳ. Hình ảnh ông có mặt trên các loại tem thư đầu tiên do Bưu điện Hoa Kỳ phát hành năm 1847. Washington cùng với Theodore Roosevelt, Thomas Jefferson, và Lincoln, được tạc tượng trên Đài tượng niệm Núi Rushmore. Tượng đài Washington, một trong số những địa điểm nổi tiếng nhất của Mỹ, được xây để vinh danh ông. Tượng đài Quốc gia Tam điểm George Washington tại Alexandria, Virginia được xây dựng giữa năm 1922 và 1932 với đóng góp tự nguyện của tất cả 52 cơ quan điều hành địa phương của Hội Tam điểm tại Hoa Kỳ. Nhiều nơi và nhiều thực thể đã được đặt tên Washington để vinh danh ông. Tên Washington trở thành tên của thủ đô quốc gia, Washington, D.C., một trong hai thủ đô quốc gia trên thế giới đã được đặt tên của một vị tổng thống Mỹ (tên tổng thống Mỹ khác được đặt cho thủ đô của Liberia là Monrovia). Tiểu bang Washington là tiểu bang duy nhất được đặt tên của một vị tổng thống Mỹ. Đại học George Washington và Đại học Washington tại St. Louis được đặt tên ông cũng như Đại học Washington và Lee đã từng đổi thành Học viện Washington khi Washington quyên tặng rất nhiều tiền cho trường này vào năm 1796. Đại học Washington tại Chestertown, Maryland (do hiến chương tiểu bang Maryland thành lập năm 1782) được Washington ủng hộ suốt cuộc đời mình bằng việc trao tặng 50 đồng tiền vàng Anh và phục vụ trong ban hội đồng đặt trách quan khách và điều hành của trường cho đến năm 1789 (khi Washington được bầu làm tổng thống). Các nước Nam Mỹ. Simón Bolívar được coi là vị cha già của nhiều nước Nam Mỹ (Venezuela, Colombia, Ecuador, Peru, Bolivia và Panama) vì có công đánh đuổi thực dân Tây Ban Nha. Ngoài một quốc gia mang tên ông, nhiều bang, thành phố, và rất nhiều địa danh, đại lộ... ở châu Mỹ và các nơi khác trên thế giới cũng mang tên Bolívar. Đồng tiền của Venezuela được gọi là Bolívar. Tượng đài Simón Bolívar được dựng ở nhiều nơi trên thế giới. Thái Lan. Thái Lan là một quốc gia quân chủ lập hiến. Vua Thái Lan theo nghi thức là nguyên thủ quốc gia cao nhất, tổng tư lệnh quân đội và nhà lãnh đạo tinh thần Phật giáo của đất nước. Theo hình phạt khi quân lèse-majesté, viết bài phê bình Nhà vua đều bị nghiêm cấm ở Thái Lan, nếu vi phạm sẽ bị xử tù. Năm 2002, The Economist đã viết nhiều thông tin xấu về thái tử của Thái Lan. Ấn phẩm của The Economist đã bị cấm ở Thái Lan. Ngày 19 tháng 1 năm 2009, Harry Nicolaides, một công dân Úc, đã bị kết án ba năm tù vì tự xuất bản một cuốn sách hư cấu coi là đã phạm tội khi quân majesté (sau này Nicolaides đã được ân xá của nhà vua). Những đoạn văn vi phạm ám chỉ tin đồn rằng "nếu các hoàng tử đem lòng yêu một người vợ nhỏ của mình và cô ấy đã phản bội anh, cô và gia đình của cô sẽ biến mất với tên của họ, dòng dõi gia đình và tất cả các dấu tích của sự tồn tại của họ xóa mãi mãi." CNN toàn cầu từ chối phát mẫu tin này. Năm 2016, phóng viên BBC Jonathan Head bị cảnh sát Thái Lan điều tra về một bài viết bị cho là bôi nhọ nhà vua. Bài này đã xuất hiện trên trang mạng của đài bằng tiếng Thái vào ngày thứ năm tuần trước. Một nhà bất đồng chính kiến nổi tiếng, Jatupat Boonpattararaksa, đã bị bắt vào ngày thứ bảy cùng tuần, vì ông ta đã lan truyền bài này qua trang Facebook của mình. Ông bị cáo buộc tội bôi nhọ nhà vua, nếu bị kết tội, ông ta có thể bị 15 năm tù. Jonathan Head năm 2008 cũng bị điều tra về tội này, khiến ông phải rời Thái Lan. Ấn Độ. Mahatma Gandhi được hàng triệu dân Ấn Độ gọi một cách tôn kính là Mahātmā, nghĩa là "Linh hồn lớn", "Vĩ nhân" hoặc "Đại nhân". Danh hiệu có gốc tiếng Phạn này được triết gia và người đoạt giải Nobel văn chương Rabindranath Tagore dùng lần đầu khi đón chào Gandhi tại Mumbai (hay Bombay) ngày 9 tháng 1 năm 1915. Đến ngày nay, danh hiệu Mahātmā Gāndhī vẫn thường được dùng hơn tên Mohandas Gāndhī trên thế giới. Ngoài việc được xem là một trong những môn đồ Ấn Độ giáo và những nhà lãnh đạo Ấn Độ vĩ đại nhất, ông còn được nhiều người Ấn tôn kính như một Quốc phụ (gọi theo tiếng Hindi là Bapu). Ngày sinh của ông, 2 tháng 10, là ngày lễ quốc gia của Ấn Độ. Thổ Nhĩ Kỳ. Mustafa Kemal Atatürk được coi là vị cha già của nước Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại Tên tuổi và chân dung của Atatürk có thể nghe và thấy khắp Thổ Nhĩ Kỳ: ở công trình công cộng, trường học, sách giáo khoa và tiền tệ. Hàng năm, vào chính xác thời điểm ông qua đời ngày 10 tháng 11, gần như tất cả mọi người Thổ sẽ dừng lại dành một phút để tưởng niệm cho Atatürk. Tượng tưởng niệm ông được xây dựng khắp hầu hết các thành phố lớn của Thổ Nhĩ Kỳ và trên thế giới: đài kỷ niệm Atatürk ở New Zealand và Úc, quảng trường Atatürk ở Roma v.v... Nam Phi. Nelson Mandela được coi là vị cha của nước Nam Phi hiện đại vì có công lật đổ chế độ phân biệt chủng tộc do Anh hậu thuẫn Trên khắp Nam Phi có rất nhiều tượng đài, rất nhiều bài hát được sáng tác dành cho ông. Vào ngày 27 tháng 8 năm 2008, một bức tượng của Nelson Mandela được khánh thành tại Trại cải tạo Drakenstein Groot giữa Paarl và Franshhoek trên đường R301, gần Cape Town. Trước đây có tên Victor Verster, đây là nơi Mandela trải qua những năm cuối cùng trong thời gian 27 năm ở tù, khi ông và các đồng chí ở ANC đã thương thảo với chính quyền apartheid về những điều khoản để ông được tự do và bản chất của nước Nam Phi mới. Bức tượng được đặt ngay nơi Mandela bước bước đi đầu tiên với tư thế một người tự do. Ngay bên ngoài cổng tù – đỉnh điểm của Long Walk to Freedom – tên tự truyện của Mandela. Sau Trận động đất Loma Prieta năm 1989 phá hủy phần Cầu cạn đường Cypress của Xa lộ Nimitz tại Oakland, California, thành phố đã đổi tên con đường này và đặt tên là Mandela Parkway. Vào ngày 31 tháng 3 năm 2004, Quảng trường Sandton ở Johannesburg được đổi tên thành Quảng trường Nelson Mandela, sau khi người ta dựng bức tượng Nelson Mandela cao 6 mét ở quảng trường để vinh danh nguyên thủ Nam Phi của mình.
1
null
Arjun Appadurai (1949) là một tên tuổi của ngành nhân học văn hóa xã hội đương đại. Ông nhấn mạnh vai trò của tính hiện đại đối với quốc gia dân tộc và quá trình toàn cầu hóa. Tiểu sử. Appadurai sinh tại Mumbai (Bombay) và tiếp thu giáo dục Ấn Độ. Ông tốt nghiệp từ trường trung học St. Xavier's, Fort, Mumbai, và lấy bằng Nghệ thuật Quốc tế từ trường Cao đẳng Elphinstone, Mumbai, trước khi chuyển đến Hoa Kỳ. Ông tiếp tục lấy bằng Cử nhân từ Đại học Brandeis vào 1970. Sự nghiệp. Ông từng là giáo sư của Đại học Chicago, nơi ông lấy bằng Thạc sĩ (1973) và Tiến sĩ (1976). Sau thời gian làm việc ở đây, ông làm việc một thời gian ngắn tại Đại học Yale trước khi chuyển đến Đại học New School. Ông hiện là giảng viên ngành Văn hóa phương tiện và truyền thông (Media Culture and Communication)  thuộc trường Steinhardt, Đại học New York. Một số xuất bản quan trọng gồm có "Tục thờ cúng và xung đột dưới sự cai trị thực dân" (1981), "Bất đối xứng và khác biệt trong văn hóa kinh tế toàn cầu" (1990), phần diễn giải được thể hiện trong "Hiện đại trên diện rộng" (1996) và "Nỗi sợ hãi những con số nhỏ" (2006). Ông được chấp thuần trở thành hội viên của Hội học giả khoa học nghệ thuật Hoa Kỳ (American Academy of Arts and Sciences) vào năm 1997. Luận văn tiến sĩ của ông nghiên cứu về lễ hội xe hơi được tổ chức ở đền Parthasarathi, Triplicane, Madras. Ông còn là thành viên Ban tư vấn của Diễn đàn d'Avignon, một hội nghị quốc tế về văn hóa, kinh tế và truyền thông. Trường New School. Vào năm 2004, sau một thời gian ngắn làm việc với vai trò điều hành tại Đại học Yale, Appadurai trở thành Hiệu trưởng trường Đại học New School. Tuy nhiên, quyết định từ chức Hiệu trưởng của Appadurai đã được Chủ tịch Đại học New School Bob Kerrey thông qua vào ngày 30/01/2006. Ông giữ vị trí giáo sư tưởng niệm John Dewey tại trường. Appadurai là một trong những người chỉ trích mạnh mẽ Chủ tịch Kerrey khi ông ta tự bổ nhiệm mình vào vị trí Hiệu trưởng vào năm 2008. Đại học New York. Năm 2008, Appadurai được bổ nhiệm vị trí giáo sư Goddard ngành Phương tiện, truyền thông và văn hóa thuộc trường Văn hóa, giáo dục và phát triển con người Steinhardt (Steinhardt School of Culture, Education, and Human Development), Đại học New York. Các vai trò khác. Appadurai là người đồng sáng lập tạp chí học thuật "Public Culture"; sáng lập tổ chức phi lợi nhuận Partners for Urban Knowledge, Action and Research (PUKAR) tại Mumbai; đồng sáng lập và điều hành Interdisciplinary Network on Globalization (ING); và là thành viên của American Academy of Arts and Sciences. Ông cũng hoạt động với tư cách là cố vấn cho hàng loạt những tổ chức công và tư, bao gồm Quỹ Ford, Quỹ Rockefeller và Quỹ MacArthur; UNESCO; Ngân hàng Thế giới; và Quỹ Khoa học quốc gia (National Science Foundation). Mường tượng xã hội. Appadurai kết nối góc nhìn các hoạt động văn hóa dưới thuật ngữ tính tưởng tượng xã hội. Theo Appadurai, tính tưởng tượng xã hội gồm năm nhánh thước đo dòng chảy văn hóa toàn cầu: Ông tự mô tả các kết nối của trí tưởng tượng xã hội như sau: Hình ảnh, sự tưởng tượng, tính tưởng tưởng – tất cả các thuật ngữ ngày chỉ dẫn chúng ta đến những khía cạnh mới mẻ và quan trọng của tiến trình văn hóa toàn cầu: sự mường tượng là một thực hành xã hội. Không còn đơn thuần là hình ảnh (thuốc phiện cho quần chúng trong khi thế giới công việc thực sự diễn ra ở nơi khác), không còn lối thoát đơn giản (từ một thế giới được xác định chủ yếu bởi những mục đích và cấu trúc cứng nhắc), không chỉ là trò tiêu khiển thượng lưu (do đó không liên quan đến cuộc sống của những người bình thường) và không còn đơn thuần là chiêm niệm (không thích hợp cho các hình thức mới của ham muốn và chủ quan), sự mường tượng đã trở thành một lĩnh vực tổ chức các hoạt động xã hội, một hình thức làm việc (trong ý nghĩa của lao động và thực hành tổ chức văn hóa) và một hình thức đàm phán về những khả năng hợp tác giữa các tổ chức (cá nhân) với các lĩnh vực được xác định trên phạm vi toàn cầu. Sự giải thoát này của mường tượng liên kết các tác phẩm mô phỏng (trong một vài thiết lập) nhằm khủng bố và gây áp bức cho các quốc gia và đối thủ cạnh tranh của họ. Sự mường tượng hiện tại  [5] đã trở thành là trung tâm của tất cả các hình thức của tổ chức, bản thân nó cũng trở thành một thực tế xã hội, và là thành phần quan trọng của trật tự toàn cầu mới. Appadurai tín nhiệm Benedict Anderson với khái niệm cộng đồng tưởng tượng (imagined communities). Một số nhân vật chủ chốt khác làm việc liên quan đến khái niệm sự mường tượng là Cornelius Castoriadis, Charles Taylor, Jacques Lacan (đặc biệt quan tâm đến biểu tượng, với nghĩa đối nghịch với tính tưởng tượng và thực tế) và Dilip Gaonkar. Tuy nhiên, chứng minh về phong trào dân tộc học của phong trào xã hội đô thị ở Mumbai của Appadurai đã gây tranh cãi với một số học giả như nhà nhân chủng học người Canada, Judith Whitehead cho rằng SPARC (một tổ chức mà Appadurai tán thành như một thể hiện của hoạt động xã hội tiến bộ về nhà ở) là chương trình đồng lõa với chương trình nghị sự tái phát triển Mumbai của Ngân hàng Thế giới. Xuất bản. 2006 "Fear of Small Numbers: An Essay on the Geography of Anger". Durham, NC: Duke University Press "(Nỗi sợ hãi những con số nhỏ: Một tiếu luận về địa lý của sự tức giận)." 2002 "Globalization" (edited volume). Durham, NC: Duke University Press "(Sự toàn cầu hóa)". 2001 Deep democracy: urban governmentality and the horizon of politics. "Environment "and Urbanization", (Vol. 13 No. 2), pp. 23–43. (Dân chủ sâu: Chính quyền đô thị và chân trời chính trị"). 2001 "La Modernided Desbordada". (Translation of Modernity At Large) Uruguay and Argentina: Ediciones Trilces and Fondo de Cultura Economica de Argentina. "(Hiện đại trên diện rộng, dịch sang tiếng Tây Ban Nha)." 2001  "Apres le Colonialisme: Les Consequences Culturelles de la globalisation". (Translation of Modernity At Large) Paris: Payot. "(Hiện đại trên diện rộng, dịch sang tiếng Pháp)."" 2001 "Modernità in polvere." (Translation of Modernity At Large) Rome: Meltemi Editore."(Hiện đại trên diện rộng, dịch sang tiếng Ý)." 1996 "Modernity At Large: Cultural Dimensions of Globalization". Minneapolis: University of Minnesota Press. "(Hiện" "đại trên diện rộng)." 1991 Co-editor (with M. Mills and F. Korom, Eds.), "Gender, Genre and Power in South Asian Expressive Traditions." Philadelphia: "University of Pennsylvania Press. "(Giới, phân loại và sức mạnh trong sự chuyển đổi các biểu cảm châu Á, đồng tác giả)" 1988 Guest Editor, Special Issue of Cultural Anthropology on "Place and Voice in Anthropological Theory" (Vol. 3, No. 1). "(Biên tập ấn phẩm đặc biệt về Nhân học văn hóa chủ đề "Nơi chốn và giọng trong các lý thuyết nhânhọc")." 1987 Guest Editor (with Carol A. Breckenridge), Special Annual Issue of "The India "Magazine (New Delhi) "on "Public Culture". "(Đồng biên tập ấn phẩm đặc biệt thường niên của tạp chí The India Magazine chủ đề Văn hóa đại chúng)." 1986 "The Social Life of Things: Commodities in Cultural Perspectiv"e (edited volume). New York: Cambridge University Press. "(Cuộc sống xã hội của sự vật: Góc nhìn xã hội của hàng hóa)." 1983 (Reprint). "Worship and Conflict Under Colonial Rule: A South Indian Case." New Delhi: Orient Longman. "(Tục thờ cúng và xung đột dưới sự cai trị thực dân: trường hợp Nam Ấn Độ, tái bản)." 1981 "Worship and Conflict Under Colonial Rule: A South Indian Case." Cambridge: Cambridge University Press.("Tục thờ cúng và xung đột dưới sự cai trị thực dân: trường hợp Nam Ấn Độ)"
1
null
Năm sau con lại về là một bộ phim điện ảnh Việt Nam do Trần Ngọc Giàu đạo diễn, dựa trên vở hài kịch "Đón con về" nổi tiếng một thời. Phim được khởi chiếu vào ngày Tết Nguyên Đán năm 2014, có sự tham gia độc quyền của danh hài Hoài Linh. Nội dung. Ông Lương và bà Lương là cặp vợ chồng già có một người con trai tên Thiện, họ làm lụng vất vả cho Thiện có cơ hội đi du học bên Mỹ. Sau này Thiện đi làm, có công ăn việc làm ổn định, và một thời gian sau, Thiện trở về nước cùng với cô vợ Việt kiều tên Mai. Để giữ thể diện cho con trai mình trước cô vợ Mai trong chuyến về thăm quê hương, vợ chồng ông Lương đã mượn tiền giang hồ để dựng nên một màn kịch trúng số độc đắc. Họ được sự trợ giúp từ người hàng xóm tốt bụng là ông Sáu xe ôm. Ông Sáu cũng là người đang có nỗi khổ riêng, ông đang chờ cô người yêu trở về bên ông. Màn kịch của vợ chồng ông Lương diễn ra khá suôn sẻ khi thuê được một căn biệt thự, gây bất ngờ cho vợ chồng Thiện. Khi Mai hỏi mượn tiền ba mẹ chồng, ông Lương lỡ miệng nói rằng đã dùng tiền mở nhà hàng. Mai đòi ở lại Việt Nam thêm một tháng nữa để xem thử nhà hàng của ông Lương. Ông Lương đành mượn tiền giang hồ một lần nữa, rồi ông cùng ông Sáu đi thuê một nhà hàng, tiếp tục diễn kịch với vợ chồng Thiện. Ngày "khai trương" nhà hàng, mọi người đang ăn uống vui vẻ thì bà chủ nhà hàng về bất ngờ, làm lộ hết mọi chuyện. Tuy nhiên vợ chồng Thiện vẫn chưa biết chuyện vợ chồng ông Lương thuê căn biệt thự. Mai nghi ngờ ba mẹ chồng đang giấu giếm điều gì đó. Cô tìm đến xóm lao động nghèo mà trước kia vợ chồng ông Lương sống, nơi đây cũng có nhà của ông Sáu. Ông Sáu và Mai gặp nhau. Ông Sáu không biết Mai là con dâu của ông Lương nên ông kể toàn bộ sự thật cho Mai nghe. Thiện cũng gặp chàng trai cho ông Lương thuê nhà hàng, người đã kể toàn bộ sự thật cho Thiện nghe. Trong khi đó, trùm giang hồ Lâm cà tủn truy tìm ông Lương để đòi nợ và có cuộc tranh cãi với ông Sáu. Đúng lúc đó, cô Thắmngười yêu của ông Sáu trở về bên ông. Ông Lâm định đánh ông Sáu, nhưng mẹ của ông Sáu đã ngăn cản. Cảm động trước tình mẫu tử, ông Lâm quyết định bỏ đi. Ông Lâm nhớ lại lúc ông còn nhỏ, mẹ của ông đã bị xe tông chết chỉ vì cứu mạng ông. Ông Lâm ghé qua căn biệt thự của vợ chồng ông Lương, thông báo giảm nợ cho họ rồi buồn bã ra về. Vợ chồng Thiện hiểu ra mọi chuyện và cảm thấy thương yêu vợ chồng ông Lương nhiều hơn. Nhiều ngày sau, vợ chồng Thiện phải quay về Mỹ và được vợ chồng ông Lương và gia đình ông Sáu đưa tiễn. Mai nói với ba mẹ chồng rằng "năm sau con lại về" khiến ông Sáu ngất xỉu.
1
null
Biến Bàng Huân (), còn gọi là loạn Bàng Huân () là một cuộc nổi dậy của các binh sĩ đến từ Từ châu tại khu vực Hoài Thủy do Bàng Huân làm thủ lĩnh, chống lại sự cai trị của Hoàng đế Ý Tông triều Đường, kéo dài từ năm 868 đến năm 869. Bối cảnh của binh sĩ Từ châu. Từ châu có truyền thống quân sự lâu dài trong trung hậu kỳ triều Đường, và từ lâu giữ vai trò là thủ phủ của Vũ Ninh quân (武寧)- trấn được hình thành nhằm kiểm soát và cắt đứt liên lạc giữa các trấn nổi loạn Bình Lô và Chương Nghĩa. Tuy nhiên, binh sĩ Từ châu lại trở nên kiêu ngạo và thiếu kỷ luật, đặc biệt là từ thời Tiết độ sứ Vương Trí Hưng (王智興), họ thường xuyên tiến hành binh biến chống lại các tiết độ sứ mà triều đình phái đến cai quản Vũ Ninh. Đối với triều đình, sức chịu đựng có vẻ vượt quá giới hạn vào năm 862, khi các binh sĩ đội quân Ngân Đao (銀刀) tiến hành binh biến và trục xuất Tiết độ sứ Ôn Chương (溫璋) do triều đình bổ nhiệm. Triều đình bổ nhiệm tướng Vương Thức thay thế Ôn Chương. Khi đến Từ châu, Vương Thức lệnh cho các binh sĩ các trấn Trung Nghĩa và Nghĩa Thành đồ sát binh sĩ Ngân Đao, khiến vài nghìn người chết. Đường Ý Tông sau đó ban một chiếu chỉ trách mắng người dân Vũ Ninh và giải thể trấn. Từ châu được đặt dưới thẩm quyền của Duyện Hải tiết độ sứ; trong số các châu khác của Vũ Ninh, Hào châu được chuyển cho Hoài Nam; và Túc châu và Tứ châu thì đặt trấn Túc Tứ, với trị sở tại Túc châu, song người cai trị chỉ là quan sát sứ. Tháng 4 ÂL năm Quý Mùi (863), quần tặc tiến vào Từ châu, giết quan lại, song bị Thứ sử Tào Khánh (曹慶) đẩy lui. Đến tháng 11 ÂL, phế Túc Tứ quan sát sứ, chuyển quân phủ đến Từ châu, sau đó được gọi là trấn Từ Tứ, quản lý bốn châu Từ, Hào, Túc và Tứ, đồng nghĩa với việc khôi phục Vũ Ninh, song người cai trị vẫn chỉ là quan sát sứ. Đương thời, các khu vực tây nam của Đường thường xuyên phải đối phó với các cuộc tiến công của Nam Chiếu (quốc hiệu đang là Đại Lễ), tháng 5 ÂL năm Giáp Thân (864), Đường Ý Tông ban sắc thuật lại truyền thống quân sự của Từ châu và lệnh Từ Tứ đoàn luyện sứ tuyển mộ 3.000 quân sĩ từ Từ châu đến Ung châu phòng thủ; sắc cũng hứa rằng khi tình hình yên ổn thì các quân sĩ sẽ được phép trở về quê hương. Tuy nhiên, chỉ tuyển mộ được 2.000 quân sĩ, và trong số đó có 800 được cử đến Quế châu, ban đầu hẹn sẽ được thay sau ba năm. Đến khi ba năm kết thúc, các quân sĩ mong muốn hồi hương, song Từ Tứ quan sát sứ Thôi Ngạn Tăng (崔彥曾) nghe theo ý của Đô áp nha Doãn Kham (尹勘) quyết định kéo dài thời gian đồn trú của họ tại Quế châu, lý do là vì chi phí tuyển mộ tân binh được cho là quá lớn. Khi lệnh này đến Quế châu, các quân sĩ Từ châu tại đây nổi giận. Nổi dậy và hành trình trở về Từ châu. Các sĩ quan trong đội quân Từ châu là Đô ngu hậu Hứa Cát (許佶), Quân giáo Triệu Khả Lập (趙可立), Diêu Chu (姚周), và Trương Hành Thực (張行實) vốn là quần đạo ở Từ châu, các quan châu huyện không đương đầu nổi nên đành chiêu an cho làm quan. Đương thời Quế quản (桂管, trị sở tại Quế châu) quan sát sứ Lý Tùng (李叢) mới dời Quế quản để đến nhậm chức tại Hồ Nam, tân sứ của Quế quản chưa đến nơi. Tháng 7 ÂL năm Mậu Tý (868), nhóm Hứa Cát nổi dậy, giết Đô tướng Vương Trọng Phủ (王仲甫), suy tôn Lương liệu phán quan Bàng Huân làm chủ. Loạn binh cướp kho đoạt nhiều vũ khí rồi trở về bắc; đi qua nơi nào họ cũng đều tiến hành cướp đoạt, quan châu huyện không thể chống lại được. Đường Ý Tông vào tháng 8 ÂL khiển Cao phẩm Trương Kính Tư (張敬思) đến chỗ Bàng Huân ban chiếu xá tội, cho phép họ về Từ châu; quân Từ châu đến lúc này mới ngừng cướp đoạt. Sang tháng 9 ÂL, khi họ đến Hồ Nam, họ nộp lại áo giáp và binh khí. Sau đó, họ đi thuyền và tiến về phía đông trên Trường Giang. Trong khi đó, Đường Ý Tông cũng ban chiếu thư cho Thôi Ngạn Tăng úy phủ những thú tốt tự ý trở về, chớ đừng khiến cho họ ưu nghi, Thôi Ngạn Tăng do vậy khiển sứ báo lại cho họ sắc ý, cố gắng khuyên giải họ. Đáp lại, Bàng Huân cũng gửi thư lại với lời lẽ rất cung kính cho Thôi Ngạn Tăng. Tuy nhiên, trong khi quân Từ châu đang xuôi dòng Trường Giang, Hứa Cát và những người khác cho rằng tội của họ lớn hơn của Ngân Đao, sở dĩ triều đình xá tội là vì sợ họ cướp đoạt dọc đường hoặc tản ra làm tặc, và rằng họ sẽ bị giết khi đến Từ châu. Do đó, họ dùng tài sản của mình để tạo giáp binh kì xí. Khi họ đến Hoài Nam, Hoài Nam tiết độ sứ Lệnh Hồ Đào (令狐綯) khiển sứ úy lạo và cấp cho lương thực, mặc dù Đô áp nha Lý Tương (李湘) chỉ ra rằng các binh sĩ Từ châu sẽ lại tiếp tục làm loạn, song Lệnh Hồ Đào chỉ quan tâm đến việc giữ cho Hoài Nam được hòa bình. Trong khi đó, Bàng Huân chiêu tập các binh sĩ Ngân Đao chạy thoái khỏi vụ đồ sát khi trước và những kẻ trốn chạy khác trong vùng, đông đến một nghìn người. Ngày Đinh Tị (27) tháng 9 (tức 16 tháng 10), Bàng Huân đến Tứ châu, Thứ sử Đỗ Thao (杜慆) thiết đãi họ ở cầu trường. Khi ưu nhân chuyển lời theo như phong tục, các binh sĩ Từ châu cho rằng họ bị trêu chọc nên bắt giữ ưu nhân và định trảm. Tuy nhiên, Đỗ Thao đã chuẩn bị từ trước, quân Từ châu không dám làm loạn. Ngày Mậu Ngọ hôm sau, Bàng Huân đến Từ Thành (徐城), Bàng Huân và Hứa Cát tuyên bố với các binh sĩ là họ tin rằng khi về đến Từ châu thì các binh sĩ sẽ bị giết hoặc ít nhất là bị đày. Họ tuyên bố kế hoạch tiến công và chiếm Từ châu, buộc triều đình chấp thuận cho họ chiếm giữ. Phần lớn các binh sĩ chấp thuận, có 12 binh sĩ sợ hãi muốn chạy trốn thì đều bị Bàng Huân chém; Bàng Huân khiển sứ đem đầu của những người này đến chỗ Thôi Ngạn Tăng và nói rằng họ kích động làm phản, và ông đem đầu họ đến là để thể hiện sự quy phục. Ngày Giáp Tý (4) tháng 10 (23 tháng 10), sứ giả của Bàng Huân đến Bành Thành, Thôi Ngạn Tăng bắt giữ và tra hỏi, biết được sự thật. Ngày Đinh Mão (7) cùng tháng (26 tháng 10), Bàng Huân dâng biểu khác cho Thôi Ngạn Tăng để đề nghị đình chỉ chức vụ của Doãn Kham, cũng như Đỗ Chương (杜璋) và Từ Hành Kiệm (徐行儉) để binh sĩ an tâm, và còn đề nghị các binh sĩ trở về được phép đóng ở một doanh trại riêng biệt. Thôi Ngạn Tăng triệu tập chư tướng để bàn thảo, hầu hết đều nhận ra ý đồ của Bàng Huân và chủ trương tấn công. Do vậy, Thôi Ngạn Tăng mệnh Đô ngu hậu Nguyên Mật (元密) đem 3.000 lính tiến đánh Bàng Huân, kể tội của Bàng Huân trước sĩ chúng, cũng lệnh cho Túc châu và Tứ châu cắt đường của Bàng Huân. Quân của Bàng Huân biết tin, họ nhanh chóng tiến công Túc châu và chiếm được thành vào ngày Canh Ngọ (10) cùng tháng (29 tháng 10). Sau đó, họ thu của cải tích trữ trong thành và bảo bách tính trong thành đến lấy. Do vậy mà trong một ngày, người dân khu vực xung quanh tụ tập đông đảo đến thành Túc châu. Các binh sĩ Túc châu sau đó tuyển mộ binh lính từ những người này, trảm những người nào không đồng ý, từ sáng đến chiều có được thêm vài nghìn người. Ngày Nhâm Thân (12) cùng tháng (31 tháng 10), Nguyên Mật dẫn binh vượt sông bao vây thành, quân của Bàng Huân mượn gió phóng hỏa tiễn, rồi đột ngột tiến công khi quan quân xuống sông để dập lửa, giết được gần 300 người. Nguyên Mật không thể nhanh chóng chiếm được Túc châu, song loạn quân cũng sợ hãi, do vậy họ thả Trương Kính Tư và chuẩn bị 300 thuyền lớn lợi dụng ban đêm xuôi dòng Biện Thủy. Sáng hôm sau, quan quân biết loạn quan chạy trốn thì liền cho truy đuổi, sĩ tốt đều chưa ăn gì, đến khi bắt kịp loạn binh thì đói. Loạn binh dùng thuyền để phòng thủ và lợi dụng địa thế đầm lầy, đánh úp Nguyên Mật. Nguyên Mật và cả nghìn binh sĩ bị giết, số còn lại đầu hàng Bàng Huân. Khi bị tra hỏi, hàng binh nói với Bàng Huân rằng về tình hình ở Bành Thành là không phòng bị, Bàng Huân bắt đầu có chí tiến công Bành Thành. Ngày Ất Hợi (15) cùng tháng (3 tháng 11), Bàng Huân dẫn quân tiến nhanh về Bành Thành. Đêm hôm đó, Thôi Ngạn Tăng mới biết tin Nguyên Mật bại trận, lập tức viết thư cầu cứu các đạo lân cận. Đến sáng hôm sau, cổng thành Từ châu đóng, chính quyền tuyển mộ đinh tráng trong thành để phòng thủ, song mọi người đều kinh sợ và mất ý chí. Có người khuyên Thôi Ngạn Tăng chạy đến Duyện châu (兗州)- thủ phủ của Duyện Hải, song Thôi Ngạn Tăng từ chối và nói rằng mình là nguyên soái và khi mất thành sẽ chết. Ngày Đinh Sửu (17) cùng tháng (5 tháng 11), binh sĩ của Bàng Huân đến dưới chân thành Từ châu, đông đến 6.000-7.000 người, tiến hành úy phủ người dân khu vực xung quanh, do vậy người dân tranh nhau đi theo. Không quá một thì (2 giờ), la thành thất thủ. Thôi Ngạn Tăng cho quân rút vào bảo vệ tử thành, người dân hỗ trợ quân của Bàng Huân tấn công, tử thành cũng thất thủ. Quân của Bàng Huân giam Thôi Ngạn Tăng ở Đại Bành quán, giết Doãn Kham, Đỗ Chương, Từ Hành Kiệm, tận diệt gia tộc của họ. Theo ghi chép, số người theo Bàng Huân ngày hôm đó là hơn vạn người. Chống quân triều đình. Bàng Huân nắm quyền cai quản quân phủ, triệu Ôn Đình Hạo (溫庭皓) đến, sai người này thảo biểu cho triều đình công nhận, tuy nhiên Ôn Đình Hạo từ chối. Chu Trọng (周重) là người tự cho rằng mình tài lược, được Bàng Huân mời làm thượng khách, người này thảo biểu thay Bàng Huân với lời lẽ ngạo mạn, trong đó đe dọa sẽ tiếp tục có hành động quân sự chống triều đình nếu triều đình không bổ nhiệm. Ngày Canh Thìn (20) cùng tháng (8 tháng 11), Bàng Huân khiển Áp nha Trương Quản đem biểu đến Trường An. Bàng Huân bổ nhiệm Hứa Cát làm Đô ngu hầu, Triệu Khả Lập làm Đô du dịch sứ. Ban đầu, người dân trấn Từ Tứ và các khu vực xung quanh tin rằng triều đình sẽ bằng lòng bổ nhiệm Bàng Huân, do vậy có một lượng lớn trong số họ, bao gồm cả quân khởi nghĩa nông dân, đến Từ châu và gia nhập vào quân đội của Từ châu. Bàng Huân cũng cử Lưu Hành Cập (劉行及) đem 1.500 lính đến Hào châu, cử Lý Viên (李圓) đem 2.000 người đến Tứ châu, cử Lương Phi (梁丕) đem 1.000 người đến Túc châu, nhằm đoạt quyền kiểm soát các châu thành. Lưu Hành Cập và Lý Viên thành công, song Đỗ Thao phục kích và chống lại Lương Phi, phòng thủ chuẩn bị chống Bàng Huân. Cao phẩm Khang Đạo Vĩ (康道偉) của triều đình đến Bành Thành đem sắc thư úy phủ Bàng Huân và binh sĩ vào tháng 11 ÂL, Bàng Huân cho giáp binh đứng nghênh đón suốt 30 dặm để thị uy. Bàng Huân thiết tiệc Khang Đạo Vĩ ở cầu trường, và dâng một biểu khác cầu xin được bổ nhiệm thông qua Khang Đạo Vĩ. Trong khi đó, ông tiến công một số thành lân cận, chiếm được một số huyện. Tuy nhiên, triều đình không đáp ứng đến nghị của Bàng Huân, sắc sứ của triều đình đến vào ngày 2 tháng 12 DL, song chỉ trách tội Thôi Ngạn Tăng và Giám quân Trương Đạo Cẩn (張道謹) và giáng chức họ. Bàng Huân rất thất vọng, bèn cho bắt giam sắc sứ. Trong khi đó, Đường Ý Tông bổ nhiệm Hữu kim ngô đại tướng quân Khang Thừa Huấn làm Nghĩa Thành tiết độ sứ, Từ châu hành doanh đô chiêu thảo sứ; bổ nhiệm Thần Vũ đại tướng quân Vương Yến Quyền (王晏權) làm Từ châu bắc diện hành doanh chiêu thảo sứ; bổ nhiệm Vũ Lâm tướng quân Đái Khả Sư (戴可師) làm Từ châu nam diện hành doanh chiêu thảo sứ, phát binh đánh Bàng Huân. Theo thỉnh cầu của Khang Thừa Huấn, Hoàng đế cho phép Sa Đà tam bộ lạc sứ [[Chu Da Xích Tâm]], cùng với các tù trưởng Thổ Dục Hồn, Đạt Đát và Khiết Bật suất binh trợ giúp. Quân dưới quyền Lý Viên đánh Tứ châu đã lâu mà chưa chiếm được, Bàng Huân cho Ngô Quýnh thay thế (吳迥). Ngày Bính Ngọ (17) tháng 11 (4 thánh 12) thì trở lại tiến công Tứ châu, ngày đêm không nghỉ. Khi Trấn Hải tiết độ sứ [[Đỗ Thẩm Quyền]] (杜審權) và Lệnh Hồ Đào lần lượt phái vài nghìn quân đến nhằm giải vây cho Tứ châu, quân của hai trấn do Trạch Hành Ước và Lý Tương chỉ huy cũng bị quân của Bàng Huân đánh bại và tiêu diệt. Mặc dù không thể chiếm được Tứ châu, song quân của Bàng Huân lại có thể chiếm được một số châu khác quanh vùng, bao gồm Trừ châu và Hòa châu. Đái Khả Sư cố gắng tái chiếm Đô Lương, nơi loạn quân đánh tan quân Hoài Nam, trước khi giải vây cho Tứ châu. Loạn quân tại Đô Lương giả vờ đầu hàng, và sau đó phục kích Đái Khả Sư. Quân đội của Đái Khả Sư cũng bị đánh tan, bản thân Đái Khả Sư thì bị giết vào tháng 12 ÂL. Lệnh Hồ Đào lo sợ loạn quân kế đến sẽ tiến công Hoài Nam, do vậy khiển sứ đến chỗ Bàng Huân, đề nghị sẽ thỉnh cầu triều đình phong chức cho Bàng Huân. Bàng Huân do đó đình chỉ việc tiến công hơn nữa vào Hoài Nam, song tiếp tục tiến công Tứ châu. Ở mặt trận phía bắc, Vương Quyền cũng liên tục chiến bại trước loạn quân, do vậy bị Thái Ninh tiết độ sứ Tào Tường (曹翔) thay thế vào tháng 12 nhuận ÂL. Quân phiệt bán độc lập là Ngụy Bác tiết độ sứ [[Hà Toàn Hạo]] (何全皞) cũng khiển Tiết Vưu đem quân đến giúp đánh Bàng Huân. Đến lúc này, ngoài việc vẫn không thể chiếm được Tứ châu, quân đội của Bàng Huân về bản chất là không có đối thủ trong các chiến dịch của họ. Tuy nhiên, vào tháng 1 ÂL năm Kỉ Sửu (869), Khang Thừa Huấn đem theo 7 vạn quân đến Từ châu, đồn trú gần thành trì Liễu Tử của loạn quân. Bàng Huân đối mặt với đội quân hùng hậu của triều đình và thực tế là các binh sĩ bị dàn trải trên nhiều chiến dịch khác nhau, trong thành chỉ còn vài nghìn, do vậy ông bắt đầu trở nên sợ hãi, và lúc này cũng không còn nhiều người dân gia nhập vào quân đội của Bàng Huân. Hơn nữa, các cánh quân tiến công Hải châu và Thọ châu bị quân trung thành với triều đình đẩy lui và chịu thiệt hại nặng. Thủ lĩnh Sa Đà Chu Da Xích Tâm thể hiện được bản thân trên chiến trường, và khi tướng loạn quân Vương Hoằng Lập (王弘立) tiến công một doanh trại triều đình tại Lộc Đường vào ngày Kỉ Hợi (11) tháng 2 (27 tháng 3), quân Sa Đà phản kích, quân Vương Hoằng Lập đại bại. Sang tháng 3 ÂL, các lực lượng chính của Khang Thừa Huấn tiến công Liễu Tử, và đến ngày Đinh Hợi (29) tháng 3 (14 tháng 5) Diêu Chu cố gắng cứu Liễu Tử, song bị quan quân đánh bại, Diêu Chu và vài chục người chạy đến Túc châu và bị Lương Phi giết do có thù oán từ trước. Tuyên bố độc lập. Hay tin Liễu Tử thất thủ và Diêu Chu chết, Bàng Huân lo sợ và định tập hợp các cánh quân còn lại để đấu một trận quyết định với Khang Thừa Huấn. Chu Trọng cho rằng nếu làm vậy thì cần chính thức tuyên bố độc lập với triều đình Đường thì mới có thể khiến binh sĩ dốc hết sức mình. Theo ý của Chu Trọng và thuật sĩ Tào Quân Trường (曹君長), vào ngày Nhâm Thìn (5) tháng 4 ([[19 tháng 5]]), Bàng Huân cho giết Thôi Ngạn Tăng, Trương Đạo Cẩn, và một số thủ hạ của Thôi Ngạn Tăng. Ông cũng cho cắt chân của Đô áp nha Lý Tương và Hoài Nam giám quân Quách Hậu Bản (郭厚本)- người bị bắt cùng với Lý Tương, đem chân của họ đến chỗ quân của Khang Thừa Huấn để thị uy. Bàng Huân tụ tập mọi người và tuyên bố rằng ông ban đầu không muốn phản lại triều đình Đường, song nay cần đồng tâm xoay chuyển tình hình. Bàng Huân cưỡng bách thêm được 3 vạn đinh tráng Từ châu tròng quân, cho làm tinh binh. Hứa Cát và những người khác suy tôn Bàng Huân làm Thiên Sách tướng quân và "Đại hội Minh vương", Bàng Huân từ chối tước vương. Bàng Huân cho cha là Bàng Cử Trực làm đại tư mã, cùng bọn Hứa Cát trấn thủ Từ châu. Ngày Bính Thân (9) tháng 4 (23 tháng 5), Bàng Huân dời Từ châu, đầu tiên ông tiến công quân Ngụy Bác- khi đó đang tiến công [[Phong (huyện)|Phong huyện]], quân Ngụy Bác bất ngờ. Quân của Bàng Huân giết được 2000 quân Ngụy Bác, số còn lại chạy trốn, quân Thái Ninh hay tin quân Ngụy Bác bị đánh bại thì cũng triệt thoái. Bàng Huân cho thu lượm số lương thực mà quân Ngụy Bác và Thái Ninh bỏ lại, và sau đó chuẩn bị cho cuộc tấn công vài đại quân của Khang Thừa Huấn. Ngày Đinh Mùi (20) tháng 4 (3 tháng 6), Bàng Huân dời Phong huyện, ông kêu gọi các lực lượng nổi dậy khác ở lân cận cùng hội quân tiến công Khang Thừa Huấn ở Liễu Tử vào ngày 29 cùng tháng (12 tháng 6). Tuy nhiên, một số tù binh Hoài Nam chạy thoát và báo lại cho Khang Thừa Huấn về các kế hoạch của Bàng Huân, Khang Thừa Huấn cho chuẩn bị đón đánh. Khi loạn quân từ Tương Thành đến đầu tiên, họ bị phục kích nên bại trận mà chạy, và khi Bàng Huân đến, biết tin thì sợ hãi mà tan vỡ. Khang Thừa Huấn mệnh chư tướng truy kích, giết vài vạn lính. Bàng Huân bỏ giáp phục chạy về Bành Thành. Trong khi đó, Hoài Nam tiết độ sứ Mã Cử (馬舉) đem ba vạn quân đánh tan loạn quân đang bao vây Tứ châu, giải vây cho thành, loạn binh triệt thoái về Hào châu. Khang Thừa Huấn đem quân đến Túc châu và bao vây thành, các tướng thủ thành của Bàng Huân là Trương Huyền Nhẫm (張玄稔), Trương Nho (張儒), và Trương Thực (張實). Tuy nhiên, Khang Thừa Huấn không thể nhanh chóng chiếm được thành, Trương Thực ban đêm cho người ngầm ra khỏi thành để đem thư cho Bàng Huân, đề xuất Bàng Huân tập kích Tống châu và Bạc châu, mục đích là để khiến Khang Thừa Huấn bỏ bao vây Túc châu. Bàng Huân chấp thuận, cho Bàng Cử Trực và Hứa Cát trấn thủ Từ châu và đem quân tiến về phía tây. Bị tiêu diệt. Trương Huyền Nhẫm không tự nguyện tham gia nổi loạn cùng Bàng Huân, do vậy người này thuyết phục các thuộc hạ về phe mình và tiến hành thương lượng với Khang Thừa Huấn để dâng thành đầu hàng. Ngày Đinh Tị (3) tháng 9 (11 tháng 10), trong khi Trương Nho và Trương Thực uống rượu cùng nhau, Trương Huyền Nhẫm cho bao vây họ và tuyên bố rằng Bàng Huân đã chết, ra lệnh giết Trương Nho và Trương Thực. Trương Huyền Nhẫm một mình cai quản thành, sang ngày Mậu Ngọ hôm sau thì mở cổng thành đầu hàng Khang Thừa Huấn, được Khang Thừa Huấn ban cho chức quan và thưởng rất hậu. Sau đó, theo đề xuất của Trương Huyền Nhẫm, Trương Huyền Nhẫm đem ba vạn lính Túc châu và vài trăm quan quân giả vờ là đang dẫn loạn quân chạy khỏi Túc châu sau khi quan quân chiếm được thành, tiến về căn cứ loạn quân ở Phù Li (苻離), gần Túc châu. Khi đến Phù Li, Trương Huyền Nhẫm trảm tướng trấn thủ và đoạt lấy thành và một vạn lính, sau đó tiến về phía bắc đến Từ châu, chuẩn bị dùng cách thức tương tự để chiếm thành. Tuy nhiên, khi Trương Huyền Nhẫm đến nơi, Bàng Cử Trực và Hứa Cát đã biết tin nên thủ thành. Ngày Tân Dậu (7) tháng 9 ([[15 tháng 10]]), Trương Huyền Nhẫm đến Bành Thành và tiến hành bao vây, song án binh chưa công thành; dụ các binh sĩ trên thành rằng triều đình sẽ không trừng phạt ai đầu hàng. Loạn quân bắt đầu bỏ giáp đầu hàng. Bàng Cử Trực và Hứa Cát thoạt đầu triệt thoái vào tử thành, song phát hiện thấy binh sĩ của họ thiếu chí khí nên quyết định cố gắng chiến đấu để phá vây. Trương Huyền Nhẫm ngăn chặn và giết họ, vài nghìn thành viên gia đình loạn quân cũng bị giết, quân triều đình nhanh chóng kiểm soát thành. Trong khi đó, ngày Canh Thân (6) tháng 9 ([[14 tháng 10]]) Bàng Huân chiếm được nam thành của Tống châu, song Tống châu thứ sử Trịnh Xử Xung (鄭處沖) vẫn phòng thủ bắc thành, Bàng Huân từ bỏ nỗ lực chiếm thành này và dẫn binh tiếp tục tiến về phía tây, hướng đến Bạc châu. Lúc này, quân Sa Đà dưới quyền Chu Da Xích Tâm cũng đến nơi. Bàng Huân cố gắng tiến trở lại Từ châu, song khi ông đến Kì huyện, Lý Cổn (李袞) phá cầu để ông không thể qua Hoán Thủy (渙水). Quân triều đình sau đó tiến công và giết gần vạn loạn binh, số còn lại lao xuống sông và phần lớn chết đuối, chỉ có gần một nghìn người đầu hàng. Bàng Huân cũng chết trong trận chiến. Ngô Quýnh vẫn tiếp tục giữ Hào châu, đến đêm ngày Tân Sửu (17) tháng 10 ([[24 tháng 11]]) thì đột vây chạy trốn, song bị quan quân truy kích, Ngô Quýnh chết ở Chiêu Nghĩa. Tham khảo. [[Thể loại:Nhà Đường]] [[Thể loại:Quân nổi dậy Trung Quốc]] [[Thể loại:Từ Châu]]
1
null
Lý Tư Gián (; ?- 908), là một quân phiệt người Đảng Hạng vào những năm cuối triều Đường và sau đó là triều Hậu Lương thời Ngũ Đại Thập Quốc. Ông cai quản Định Nan quân với chức vụ tiết độ sứ, độc lập trên thực tế. Thời Đường. Gia đình của Lý Tư Gián thuộc Bình Hạ bộ của tộc Đảng Hạng. Huynh trưởng Thác Bạt Tư Cung của ông trở thành một quân phiệt trong thời gian Đường Hy Tông trị vì, và do có công trong việc trấn áp loạn Hoàng Sào nên được bổ nhiệm làm Định Nan tiết độ sứ, ban cho họ Lý của hoàng tộc Đường. Lý Tư Cung mất khoảng năm 886 (trước khi có thể tiến công Lý Uân). Lý Tư Gián kế nhiệm chức Định Nan tiết độ sứ, trong khi một huynh đệ khác là Lý Tư Hiếu (李思孝) được trao cho Bảo Đại. ("Tân Ngũ Đại sử" thể hiện rằng Lý Tư Gián không phải là Định Nan tiết độ sứ cho đến năm 895, song có vẻ là nhầm lẫn ông với một huynh đệ khác là Lý Tư Kính (李思敬).) Năm 895, khi Đường Chiêu Tông chạy khỏi kinh thành Trường An đến Tần Lĩnh do lo sợ các quân phiệt Phượng Tường tiết độ sứ Lý Mậu Trinh và Tĩnh Nan tiết độ sứ Vương Hành Du, một quân phiệt khác là Hà Đông tiết độ sứ Lý Khắc Dụng tiến đến khu vực để giúp đỡ Hoàng đế. Đáp lại, ngày Quý Mão (19) tháng 8 (11 tháng 9) Đường Chiêu Tông bổ nhiệm Lý Khắc Dụng làm Bân Ninh tứ diện hành doanh đô chiêu thảo sứ, bổ nhiệm Lý Tư Hiếu làm Bắc diện chiêu thảo sứ, bổ nhiệm Lý Tư Gián làm Đông diện chiêu thảo sứ. Lý Khắc Dụng sau đó đánh bại Vương Hành Du. Năm 896, do Lý Mậu Trinh lại đe dọa Trường An, Đường Chiêu Tông chạy đến chỗ quân phiệt Hàn Kiến. Trong tháng 9 ÂL, Đường Chiêu Tông bổ nhiệm Tể tướng Tôn Ác (孫偓) làm Phượng Tường tứ diện hành doanh đô thống, bổ nhiệm Lý Tư Gián làm Tĩnh Nan tiết độ sứ, kiêm Phó đô thống. Tuy nhiên, chiến dịch chống Lý Mậu Trinh không thực sự diễn ra. Khi chiến dịch chính thức bị bãi bỏ vào ngày Kỉ Hợi (23) tháng 1 năm Đinh Tị (28 tháng 2 năm 897), Lý Tư Gián được bổ nhiệm làm Ninh Tái tiết độ sứ. (Tuy nhiên, không có ghi chép chứng tỏ ông thực sự đến trấn này.) Thời Hậu Lương. Năm 907, Tuyên Vũ tiết độ sứ Chu Toàn Trung buộc Đường Ai Đế phải thiện nhượng hoàng vị, khởi đầu triều Hậu Lương. Hậu Lương Thái Tổ ban cho Lý Tư Gián tước 'kiểm hiệu thái úy', kiêm 'thị trung'. Tháng 11 ÂL năm Mậu Thìn (908), Lý Tư Gián qua đời, kì tử (hoặc tôn) Lý Di Xương tự xưng là lưu hậu vào ngày Giáp Tuất (6) cùng tháng (2 tháng 12). Hoàng đế Hậu Lương sau đó bổ nhiệm Lý Di Xương làm tiết độ sứ.
1
null
Sudetenland là tên tiếng Đức để gọi chung một số vùng đất ở miền Bắc, Tây nam và Tây của Tiệp Khắc nơi có đa số người Đức sinh sống. Tên này bắt nguồn từ dãy núi Sudetes mà chạy dọc theo miền Bắc của ranh giới Tiệp Khắc cho tới vùng Silesia và Ba Lan, mặc dù nó gồm cả những vùng bên kia dãy núi. Từ "Sudetenland" chỉ xuất hiện từ đầu thế kỷ 20, và chỉ được để ý tới sau thế chiến thứ Nhất khi đế quốc Áo Hung bị phân chia, và người Sudeten Đức trở thành một thiểu số trong nước Tiệp Khắc mới được thành lập. Hiệp ước München được ký kết tại München vào rạng sáng ngày 30 tháng 9 (song ghi ngày 29), 1938 giữa bốn cường quốc: Anh, Pháp, Đức Quốc xã và Ý nhằm cắt nhiều phần đất của Tiệp Khắc để chuyển giao cho Đức. Những vùng đất này có tổng cộng 3,63 triệu người trong đó 2,9 triệu người Đức và 0,7 triệu người Tiệp. Sudetendeutsche Landsmannschaft. Sudetendeutsche Landsmannschaft (hội đồng hương người Đức ở Sudetenland) là một hội có đăng ký, tên chính thức Sudetendeutsche Landsmannschaft Bundesverband e.V. (SL; tschechisch "Sudetoněmecké krajanské sdružení" oder "Sudetoněmecký landsmanšaft") là hội những người Đức bị đuổi khỏi quê hương ở Sudetenland (Sudetendeutsche). Hội được thành lập với mục đích, đại diện cho quyền lợi của Sudetendeutsche. Vào cuối tháng 2, đầu tháng 3 năm 2015, hội đã thay đổi nguyên tắc chỉ đạo đòi dành lại quê hương cũng như bồi thường thỏa đáng. Ngược lại hội tranh đấu cho quyền căn bản và nhân quyền cũng như quyền được tự lựa chọn của các dân tộc và các sắc tộc trên toàn thế giới. Mục tiêu chính là làm việc chung và kết tình thân hữu với người Séc. Tội ác gây ra chống lại Sudetendeutsche sau thế chiến thứ Hai và việc xua đuổi họ theo quyết định của chính quyền Tiệp Khắc ngày xưa là những hành động sai trái, cần phải hàn gắn. Cùng lúc hội đồng hương cũng cùng chịu trách nhiệm cho việc theo đuổi và hành quyết Sudetendeutsche và người Séc cũng như tội ác Holocaust đối với người gốc Do thái ở Bohemia, Morava và Sudetenschlesien của Đức Quốc xã.
1
null
Tháp Busan cao 118 mét ở Công viên Yongdusan, Jung-gu, Busan, Hàn Quốc. Tháp Busan được xây dựng vào năm 1973. Nó chỉ sử dụng cho mục đích giải trí và không có bất kì thiết bị truyền tải nào như các tháp khác chủ yếu được xây dựng như tháp truyền hình và radio. Tầng chính có thể quan sát toàn cảnh và một quán cà phê nhỏ, nó hoạt động trong giờ hành chính thông qua hai thang máy tốc độ cao. Cơ sở của tháp được kết nối với phòng trưng bày và cửa hàng lưu niệm. Tháp thường được đề cập trong hướng dẫn du lịch như là một địa điểm tốt để quan sát toàn cảnh cảng Busan.
1
null
Rắn lục (Danh pháp khoa học: "Vipera") là một chi rắn độc thuộc họ Rắn lục ("Viperidae"). Chúng còn được gọi là rắn Viper (rắn Vai-pơ), ở một số nước tên thường gọi là rắn lục thường, rắn vảy sừng do các loài rắn thuộc chi vipera (có sừng) phân bố rộng rãi ở nhiều nước. Phân bố. Chúng được tìm thấy trên khắp thế giới, trừ một số khu vực như Nam Cực, Úc, Ireland, Madagascar, Hawaii, những hòn đảo biệt lập và ở trên vòng Bắc Cực. Ở Israel loài rắn này có đặc trưng là có mào thường sống trong các cồn cát ở sa mạc Negev, người ta thường thấy chúng ẩn mình trong cát vào buổi sáng sớm. Ở Sierra Leone loài rắn này sinh sôi nhiều đến mức có thể bao vây và tấn công cả trụ sở cảnh sát. Đặc điểm. Đây là một loài rắn có chiều dài cơ thể tương đối dài, màu sắc vảy khá rực rỡ, hình thù kỳ dị và đặc biệt là có nọc độc rất mạnh, răng nanh của chúng cho phép thâm nhập sâu và tiêm nọc độc vào cơ thể con mồi hoặc những động vật nó cắn. Loài mới. Ngoài những loài rắn Viper quen thuộc có nhiều phát hiện ra các giống rắn Viper mới, tại vùng từng rậm của nước Tanzania thuộc châu Phi, có phát hiện loài rắn Viper với cơ thể dài chừng 60 cm và hơi nặng nề, khi loài này bò thì thân thể phát lộ hai màu vàng đen xen kẽ rất lạ. Rắn có cặp mắt màu ô liu, trong khi những chiếc vảy trên đầu lại dựng lên như sừng. loài rắn được mệnh danh là Mathida độc sừng. Ở Quảng Châu (Trung Quốc) cũng đã phát hiện một loài rắn Viper mới có kích thước rất nhỏ, được đặt tên "Protobothrops maolanensis". Loài rắn này sống trong các khu rừng thuộc khu Bảo tồn thiên nhiên quốc gia Mao lan, tỉnh Quý Châu, Trung Quốc. Chúng có kích thước khá nhỏ, với chiều dài tối đa khi trưởng thành khoảng 70 cm, nhưng có thể phóng độc tố rất độc. Đây là loài rắn nhỏ nhất được phát hiện ở Trung Quốc cho tới nay, loài rắn này có kích thước cơ thể nhỏ đến nổi có thể bị cóc ăn thịt.
1
null
Công viên Yongdusan là công viên nằm ở Jung-gu, Busan, Hàn Quốc. Tháp Busan cao 118 mét nằm ở đây. Yongdu có nghĩa là "đầu rồng" và "san" nghĩa là "núi". Cái tên này chỉ sự giống nhau của các công viên núi, nó được cho là giống đầu rồng. Công viên chiếm diện tích 69,000 m². Gồm 70 loài cây khác nhau phát triển tại đây. Đặc điểm. Một trong điểm nổi bật của công viên Yongdusan là tượng của Yi Sun-sin, anh hùng hải quân thế kỉ 16 của Hàn Quốc. Công viên cũng có bức tượng bán thân của nhà văn Ahn Huijae. Ngoài ra còn có tượng đài sinh viên phản đối chống chính phủ ngày 19 tháng 4. Điều đáng chú ý nhất của công viên chính là tháp Busan.
1
null
Chùa Kim Ngân là ngôi chùa cổ, được xây dựng từ thế kỷ X dưới thời vua Lê Đại Hành. Chùa thuộc vùng bảo vệ đặc biệt của khu di tích Cố đô Hoa Lư (Ninh Bình). Cũng như các di tích khác trong quần thể di sản cố đô Hoa Lư, chùa được xếp hạng di tích quốc gia đặc biệt năm 2012. Vị trí. Chùa Kim Ngân nằm ở làng cổ Chi Phong, xã Trường Yên, huyện Hoa Lư, Ninh Bình. Từ thành phố Ninh Bình theo đại lộ Tràng An hoặc quốc lộ 38B khoảng 11 km tới chùa. Chùa Kim Ngân toạ lạc trên thửa đất rộng 2000m2, chùa giáp với Quèn Vuông, là nơi thông nhau giữa thành Đông và thành Tây của kinh đô Hoa Lư xưa. Chùa Kim Ngân nằm cạnh núi Đại Vân, rất gần đền Vua Đinh Tiên Hoàng. Chùa quay hướng đông nam, gồm có chính điện, nhà tổ, phòng khách, nhà ăn, tháp… Lịch sử. Chùa Kim Ngân còn được gọi chùa Ngần vì nó nằm trên địa phận xứ Đồng Ngần hay chùa Đại Vân vì nằm bên chân núi Đại Vân. Tương truyền chùa được xây dựng trên nền kho của vua Đinh – vua Lê nên mới gọi là chùa Kim Ngân, nghĩa là chùa Vàng. Theo sử sách, Mùa xuân 987, vua Lê Đại Hành lần đầu cày ruộng tịch điền ở núi Đọi được một hũ nhỏ vàng. Lại cày ở núi Bàn Hải, được một hũ nhỏ bạc, nhân đó đặt tên là ruộng Kim Ngân. Chùa Kim Ngân cùng với chùa Am Tiên, chùa Duyên Ninh, chùa Cổ Am, chùa Nhất Trụ là những chùa cổ thời Đinh - Lê nằm trong khuôn viên kinh thành Hoa Lư còn tồn tại đến ngày nay. Trong số đó, chùa Duyên Ninh cùng với chùa Kim Ngân nằm ở vị trí thành Tây của kinh đô xưa. Cũng như chùa Nhất Trụ, chùa Kim Ngân là nơi thờ phật và các nhà sư thế kỷ 10 như Pháp Thuận, Khuông Việt và Vạn Hạnh. Chùa Kim Ngân hiện tại là một chùa cổ kính, nằm nép mình bên các dãy núi Đại Vân xưa là kinh thành của Hoa Lư. Trên địa bàn xã Trường Yên hiện còn 6 chùa gồm: chùa Nhất Trụ, chùa Am Tiên, chùa Kim Ngân, chùa Cổ Am, chùa Bà Ngô và chùa Duyên Ninh. Tương truyền, Mỗi chùa gắn với một sự tích khác nhau như cầu phúc thì đến chùa Cổ Am, cầu lộc vào chùa Kim Ngân, cầu danh vào chùa Nhất Trụ, cầu thọ vào chùa Bà Ngô, cầu tài vào chùa Am Tiên còn cầu duyên thì vào chùa Duyên Ninh... Câu đối trước toà Tiền bái có viết: Tạm dịch:
1
null
Nguyễn Hà Đông (sinh năm 1985 tại Hà Nội) là nhà thiết kế trò chơi người Việt Nam. Anh là tác giả Tiểu sử. Nguyễn Hà Đông tốt nghiệp kỹ sư Công nghệ thông tin chuyên ngành Hệ thống thông tin của Trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Năm 2012, anh thành lập .GEARS Studios và bắt đầu xuất bản các trò chơi dạng arcade trên điện thoại thông minh, phần lớn được thiết kế riêng cho iPhone. Trò chơi miễn phí "Flappy Bird" xuất bản tháng 05 năm 2013. Nó đã đạt 50 triệu lượt tải trên toàn thế giới cho đến khi được gỡ xuống trên iOS App Store và Google Play Store vào ngày 10 tháng 2 năm 2014. Anh thiết kế nhiều trò chơi khác trên iOS: Super Ball Juggling, Shuriken Block và. Các trò chơi của anh đều mang lối thiết kế đơn giản với đồ họa mĩ thuật pixel và chịu ảnh hưởng của phong cách truyện tranh Nhật Bản.
1
null
Polistes brunetus là một loài tò vò thuộc bộ Cánh màng, phân bộ Eo nhỏ, họ "Vespidae", chi "Polistes" được phát hiện tại vùng đông bắc Việt Nam và công bố loài mới năm 2014. Phát hiện và đặt tên. Tên định danh loài "brunetus" lấy từ một tính từ trong tiếng Latinh chỉ màu nâu của loài này. Mô tả. Mẫu vật "Polistes brunetus" có chiều dài cơ thể 15-16,5 mm ở cá thể cái và 13,5-15,5 mm ở cá thể đực. Chiều dài cánh con cái 16–17 mm và con đực 15,5-16,5 mm. Phân bổ. Mẫu vật hiện chỉ được quan sát thấy ở các tỉnh: Bắc Kạn (huyện Na Rì), Hà Giang, Lạng Sơn, Bắc Giang, Hải Phòng (vườn quốc gia Cát Bà), Phú Thọ, Hòa Bình, Ninh Bình (vườn quốc gia Cúc Phương), Thanh Hóa, Nghệ An, Thừa Thiên Huế (vườn quốc gia Bạch Mã).
1
null
My Black Mini Dress (; tiếng Việt: Váy ngắn đen), còn được biết đến với tên khác là Little Black Dress là bộ phim điện ảnh Hàn Quốc công chiếu vào tháng 3 năm 2011, với sự góp mặt của các diễn viên Yoon Eun-hye, Park Han-byul, Cha Ye-ruyn và Yoo In-na. Bộ phim dựa trên cuốn tiểu thuyết "My Black Mini Dress" (xuất bản năm 2009) của nhà văn Kim Min-seo, là câu chuyện xoay quanh cuộc sống, những hoài bão, và tình bạn đẹp đẽ giữa những cô gái tuổi 24 đang đi tìm hướng đi riêng cho bản thân. Cốt truyện. Tốt nghiệp khoa Sân khấu điện ảnh của Đại học Myung Moon, bốn cô gái Yoo-min (Yoon Eun-hye), Hye-ji (Park Han-byul), Min-hee (Yoo In-na) và Soo-jin (Cha Ye-ryun) những tưởng có thể sống một cuộc sống đẹp như mơ. Họ sa đà vào những mối tình, những thú vui nơi club và vấp ngã trước "bức tường" của hiện thực. Mơ hồ về mục đích sống, Yoo-min đồng ý trở thành trợ lý của một nhà biên kịch truyền hình nổi tiếng để kiếm tiền mua cho được chiếc váy ngắn màu đen sang trọng mà cô đã để ý từ trước. Tuy nhiên, công việc trợ lý đó thực chất là làm vú em, chăm sóc cho cặp song sinh - con trai của nhà biên kịch. Cô nàng giàu có Min-hee dự định sẽ đi du học nước ngoài nhưng do trình độ tiếng Anh quá kém nên đành bỏ dở. Xui xẻo bao quanh lấy cô nàng diễn viên nghiệp dư Soo-jin khi cô liên tục bị đánh rớt trong các buổi casting còn công ty của cha cô thì đang trên bờ vực phá sản. Hye-ji trong phút chốc trở thành ngôi sao khi tham gia quảng cáo cho nhãn hàng thời trang Levi's, mở đầu cho những hờn giận, ghen tỵ, rạn nứt trong tình bạn của bốn người.
1
null
Françoise Madeleine Hardy (; sinh ngày 17 tháng 1 năm 1944) là một ca sĩ và diễn viên điện ảnh Pháp. Hardy được biết tới nhiều qua ca nhạc và thời trang, được biết tới qua những bản nhạc như "Tous les garçons et les filles"., Comment Te Dire Adieu, Le temps de l'amour. Tiểu sử. Hardy lớn lên ở quận 9, thành phố Paris cùng với em gái Michèle. Cha mẹ của cô ly thân từ khi cô còn bé nên chị em cô sống với mẹ. Cô nhận quà sinh nhật từ cha sau khi thi đậu baccalauréat. Cô bị ảnh hưởng bởi hai sao âm nhạc từ rất sớm: Charles Trenet và Cora Vaucaire, cũng như ảnh hưởng của các danh ca: Paul Anka, The Everly Brothers, Cliff Richard, Connie Francis, Marty Wilde, mà cô được nghe từ các đài phát thanh Anh ngữ tại Luxembourg. Hết năm học thứ nhất ở trường Sorbonne, cô trả lời cho một quảng cáo trên báo tìm ca sĩ trẻ. Cô ký hợp đồng đầu tiên với hãng đĩa Vogue tháng 11 năm 1961. Tháng 4 năm 1962, chỉ thời gian ngắn sau khi cô rời trường đại học, đĩa thu âm đầu tiên "“Oh Oh Chéri”" của cô được phát hành, lời song ca do Johnny Hallyday sáng tác. Cùng trong đĩa này, nhạc phẩm "“Tous Les Garcons Et Toutes Les Filles”" đã thành công ngoài dự tính, theo đà của phong trào nhạc Yéyé ở Pháp thời bấy giờ. Nó được bán ra trên 1 triệu bản, nhận được giải thưởng “Gold disc”. Đồng thời nó vượt lên vị trí #36 trên bảng sắp hạng của “UK Singles Chart” năm 1964. Sự nghiệp âm nhạc. Vào cuối tháng 4 năm 1962, Françoise Hardy ghi âm album đầu tay và trong đó hầu hết các ca khúc đều do cô sáng tác, ngọai trừ một bài là của Jacques Dutronc, người chồng tương lai của cô. Tập nhạc này ban đầu không có tựa, nhưng sau đó lại mang tên của ca khúc trích đoạn đầu tiên là nhạc phẩm "Tous les garçons et les filles". Thật ra, đây không phải là sáng tác ưng ý nhất của Françoise Hardy nhưng lại được hãng đĩa chọn phát hành vào mùa hè năm 1962 như ca khúc đầu tay bởi vì nội dung bài hát hợp với khung cảnh và tâm trạng của lứa tuổi mới biết yêu. Bực mình do không được quyền chọn lựa và quyết định, Françoise Hardy cùng với gia đình đi nghỉ hè tại Innsbruck, bên Áo để trao dồi thêm tiếng Đức. Mãi đến khi cô trở về Paris, cô mới bất ngờ khám phá là bài hát "Tous les garçons et les filles" trở thành tình khúc của mùa hè năm 62. Với hơn 2 triệu bản được bán chạy chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, nhạc phẩm này giúp cho cô nữ sinh tóc nâu huyền trở thành một trong những thần tượng nhạc trẻ đầu tiên trong phái nữ. Với thành công của nhạc phẩm kế tiếp là bài "Le temps de l’Amour" - (Một thời để yêu), ghi âm trên cùng một album, tên tuổi của Françoise Hardy vượt trội hơn cả hai cô búp bê tóc vàng là Sylvie Vartan và France Gall. Năm 1963, cô đại diện cho Monaco hát bài "“L’amour S’en Va”"dự thi “Eurovision Song Contest” và được xếp hạng 5. Cùng năm, cô được trao giải thưởng “Grand Prix du Disque” từ Académie Charles Cros cho “Grand Prix du Disque for French Song”. Năm 2005, Françoise Hardy thu âm album "“Tant De Belles Choses”" song ca với Perry Blake, người sáng tác 2 nhạc phẩm cho album. Françoise Hardy thắng giải “Female Artist of the Year” tại “Victoires De La Musique Ceremony” năm 2005. Năm 2012, Françoise Hardy phát hành album thứ 27, "“L’Amour Fou”", để kỷ niệm 50 năm sự nghiệp âm nhạc của cô. Trong cuốn phim đoạt giải thưởng Greek nổi tiếng, Attenberg (2010), nhạc phẩm "“Tous Les Garcons et Toutes Les Filles”" của cô được trình bày bởi hai nhân vật chính trong phim diễn tả sự chờ đợi trong cô đơn của thanh thiếu niên. Lĩnh vực thời trang. Françoise Hardy được xem là khuôn mẫu, thần tượng số 1 của giới trẻ (Yé-Yé) trong suốt hai thập niên, cho dù chỉ vô tình bởi Françoise Hardy vốn là một người có bản tính nhút nhát, cộng thêm mặc cảm thua kém bạn bè thời còn đi học (nhà không có điều kiện, không có tiền ăn diện, tham dự các party…) cho nên cô không bao giờ nghĩ rằng cách ăn mặc của mình sẽ trở thành “mốt”! Bên cạnh đó, Françoise Hardy còn có một thân hình không lấy gì làm hấp dẫn: gầy như cây sậy (cao 1m79, vòng số 1 và vòng số 3 rất khiêm nhượng), mà một nhà báo Mỹ mô tả là “con sếu mặc mini-skirt và mang giày boot”, không bao giờ mặc màu đỏ, không son môi, không hút thuốc, không biết hay không thích khiêu vũ)… Nhưng khi được tạp chí thời trang Vogue giới thiệu tới độc giả vào 1963, Françoise Hardy lập tức trở thành một hiện tượng – “hiện tượng đối nghịch với thần tượng nhục thể Brigitte Bardot” (anti-Bardot). “Con sếu mặc mini-skirt và mang giày boot” ấy đã một sớm một chiều trở thành biểu tượng thời trang Pháp, được các hiệu thời trang nổi tiếng như Paco Rabbane, Yves Saint Laurent ca tụng, và tạo ảnh hưởng sâu đậm nơi các thế hệ đi sau, trong đó có nhà thiết kế thời trang Alexa Chung (biên tập tạp chí thời trang Vogue ấn bản Anh quốc), Nicolas Ghesquière, bộ óc sáng tạo của hiệu thời trang Louis Vuitton hiện nay… Năm 1964, khi Françoise Hardy sang Hoa Kỳ lần đầu tiên và trình diễn trên truyền hình, Bob Dylan đã cảm tác một bài thơ đề tặng, phổ biến trên bìa một album của anh. Khi Françoise Hardy tới Anh quốc, cô được Mick Jagger của ban nhạc The Rolling Stones xưng tụng là “ideal woman”; rất có thể vì vậy mà girlfriend của Mick lúc đó – nữ ca sĩ Anh Marianne Faithfull – đã bắt chước y hệt cách ăn mặc của Françoise Hardy. Xem thêm tại:. Offizielle Webseite (französisch und englisch) A Tribute to Gainsbourg, zoom sur Françoise Hardy
1
null
Tatu đuôi trụi Chaco (tên khoa học Cabassous chacoensis) là một loài tatu trong họ Dasypodidae. Loài này được Wetzel mô tả năm 1980. Chúng được tìm thấy tại Argentina, Paraguay, và có thể tại Brazil, trong một khu vực được gọi là Gran Chaco, vì thế có tên gọi này. Môi trường sống tự nhiên của nó là rừng khô cận nhiệt đới hoặc nhiệt đới và vùng cây bụi cận nhiệt đới hay nhiệt đới. Nó bị đe dọa bởi mất môi trường sống.
1
null
SM the Ballad Vol. 2 – Breath là mini album thứ hai của nhóm nhạc Hàn Quốc SM the Ballad. EP được phát hành vào ngày 13 tháng 2 năm 2014, với ca khúc chủ đề là "Breath". Lịch sử. Vào ngày 3 tháng 2 năm 2014, đại diện của SM Entertainment đã thông báo với "My Daily" rằng: "SM The Ballad đang có kế hoạch trở lại vào tháng 2 này. Họ hiện đang ở giai đoạn cuối của khâu chuẩn bị." SM The Ballad là một nhóm nhạc dự án và không có thành viên cố định mà thay vào đó thành viên của nhóm sẽ thay đổi liên tục và là các giọng ca chính của những nhóm nhạc, cũng như các ca sĩ thể hiện tốt thể loại ballad thuộc công ty SM. Đại diện của SM còn nói thêm: "Các thành viên trong mini album vol. 1 sẽ không có trong nhóm ở mini album sắp tới, và thay vào đó là Changmin của TVXQ, Yesung của Super Junior, Taeyeon của Girls' Generation, Jonghyun của SHINee, Krystal của f(x), Chen của EXO, Zhou Mi của Super Junior-M và Zhang Liyin sẽ tham gia." Album bao gồm tổng cộng sáu bài hát xoay quanh chủ đề một cuộc chia tay. Hai trong số các bài hát cũng sẽ có ba phiên bản, bao gồm tiếng Hàn, tiếng Nhật và tiếng Trung. Phiên bản tiếng Hàn của "Breath" là do Taeyeon và Jonghyun trình bày, trong khi phiên bản tiếng Trung do Chen và Zhang Li Yin, và phiên bản tiếng Nhật là của Changmin và Krystal. Phiên bản tiếng Hàn và tiếng Nhật của "I Was Greedy" ("Blind") được hát bởi Yesung đã được thu âm trước khi anh nhập ngũ, và phiên bản tiếng Trung do Zhou Mi trình bày. SM Entertainment đã thông báo rằng việc ra mắt sẽ bắt đầu vào ngày 10 tháng 2 cùng với bản song ca của Taeyeon và Jonghyun, "Breath" (phiên bản tiếng Hàn); ngày 11 tháng 2 là Jonghyun và bản song ca cùng Chen, "A Day Without You"; ngày tiếp theo là đơn ca của Taeyeon, "Set Me Free"; ngày 13 tháng 2 sẽ ra mắt bài hát đơn ca của Yesung, "Blind" (phiên bản tiếng Hàn và tiếng Nhật) cũng như phiên bản tiếng Trung của Zhou Mi, Chen và bản song ca cùng Krystal - "When I Was... When U Were..." - và không thể thiếu phiên bản tiếng Trung (Chen và Zhang Li Yin) cũng như tiếng Nhật (Changmin và Krystal) của "Breath". Mini album đầy đủ sẽ chính thức được phát hành vào ngày 13 tháng 2 năm 2014. Quảng bá. Taeyeon và Jonghyun sẽ biểu diễn "Breath" lần đầu tiên trên "M! Countdown" vào ngày 13 tháng 2. Trong khi đó, Chen và Zhang Li Yin cũng sẽ trình diễn phiên bản tiếng Trung của "Breath" trong chương trình 'Element of Joy' của đài Hồ Nam vào ngày Valentine, lúc 20 giờ. Bài hát cũng sẽ được biểu diễn trên chương trình Music Bank của đài KBS, cũng như " Music Core" và "Inkigayo" vào tháng 2.
1
null
Vải lanh là một loại vải được làm từ sợi của cây lanh ("Linum usitatissimum"). Việc sản xuất vải lanh mất nhiều công sức nhưng đây là loại vải rất có giá trị, được ưa chuộng để may quần áo do sự mát mẻ và thoải mái trong thời tiết nóng. Nhiều sản phẩm được làm từ vải lanh như: tạp dề, túi, khăn tắm, khăn ăn, khăn trải giường, khăn trải bàn, thảm trang trí, vải bọc ghế và quần áo… Vải lanh là một trong những loại vải lâu đời nhất trên thế giới, bắt nguồn từ hàng ngàn năm trước. Những mẩu rơm, hạt, sợi, chỉ, và nhiều loại vải khác có nguồn gốc từ khoảng năm 8000 trước Công nguyên đã được tìm thấy tại những nơi có người ở quanh các hồ nước ở Thụy Sĩ. Những sợi lanh nhuộm được tìm thấy trong một hang đá thời tiền sử ở Gruzia đã củng cố giả thiết rằng việc sử dụng vải lanh được dệt từ cây lanh dại đã bắt đầu cách đây hơn 30.000 năm. Vải lanh đôi khi được dùng làm tiền tệ ở Ai Cập cổ đại. Những xác ướp Ai Cập được quấn trong vải lanh bởi vì nó được xem là một biểu tượng của ánh sánh và sự tinh khiết, và cũng để phô trương sự giàu có. Một số loại vải lanh này được dệt bằng cách quay tơ, vào thời đó có chất lượng rất tốt. Nhưng chúng vẫn khá thô so với vải lanh hiện đại. Ngày nay, vải lanh thường khá đắt tiền và chỉ được sản xuất với số lượng tương đối nhỏ. Nó có phần sợi dài hơn so với cotton và các loại vải tự nhiên khác. Từ nguyên. Từ "lanh" trong tiếng Việt có nguồn gốc từ tiếng Pháp "lin", từ tiếng Pháp này lại gần gũi với tên Latin của cây lanh là "linum " và từ tiếng Hy Lạp là λινόν (linon). Trong tiếng Anh, từ "linen" có nguồn gốc từ nhóm ngôn ngữ Tây German. Ngoài ra, từ "line", bắt nguồn từ việc sử dụng chỉ lanh để xác định một đường thẳng. Lịch sử. Ở vùng Lưỡng Hà cổ đại, cây lanh được trồng để sản xuất vải lanh. Nó được sử dụng bởi những người thuộc tầng lớp giàu có, chẳng hạn như tu sĩ. Ở Ai Cập cổ đại, vải lanh được dùng để ướp xác và làm vải liệm. Nó cũng được dùng làm trang phục hàng ngày. Khi thời tiết quá nóng, người ta thường mặc trang phục từ vải lanh trắng. Vải lanh được dùng làm khăn trải bàn, trải giường và trang phục qua nhiều thế kỷ. Giá của vải lanh đắt không chỉ vì khó gia công, mà còn vì bản thân cây lanh khó trồng. Thêm vào đó, chỉ lanh không đàn hồi nên rất khó để dệt mà không làm đứt chỉ. Vì vậy mà việc sản xuất vải lanh khá đắt hơn so với bông vải. Việc phát hiện vải lanh nhuộm trong một hang động ở có nguồn gốc cách đây 36.000 năm chứng tỏ rằng người cổ đại đã biết sử dụng sợi của cây lanh dại để làm thành các loại vải như vải lanh từ rất sớm. Khi lăng mộ của pharaoh Ramses II được phát hiện vào năm 1881, phần vải lanh được tìm thấy trong đó vẫn ở trạng thái được bảo quản hoàn hảo sau hơn 3000 năm. Trong thư viện Belfast, có một xác ướp của "Kaboolie", con gái của một tu sĩ Ammon, mất khoảng 2500 năm trước. Vải lanh của xác ướp này cũng ở trong tình trạng bảo quản hoàn hảo. Khi lăng mộ của Tutankhamen được mở ra, các tấm màn bằng vải lanh vẫn còn nguyên vẹn. Ngành công nghiệp vải lanh thời kì đầu. Những ghi chép sớm nhất về ngành công nghiệp vải lanh với hơn 4000 năm tuổi từ Ai Cập. Những văn bản viết tay sớm nhất về ngành công nghiệp vải lanh là trên những phiến đá, được viết bằng ký tự âm tiết Linear B ở Pylos, Hy Lạp, nơi mà vải lanh được mô tả như một dạng chữ tượng hình và được viết là "li-no" (λίνον, "linon"). Và những người thợ nữ sản xuất vải lanh được gọi là "li-ne-ya" (λίνεια, "lineia"). Những người Phoenicia cùng với đoàn thuyền thương nhân của họ, đã bắt đầu các giao dịch thương mại với người dân ở Địa Trung Hải, phát triển các mỏ thiếc ở Cornwall, giới thiệu việc trồng lanh và làm vải lanh ở Ireland trước Công nguyên. Mãi cho đến thế kỷ 12, chúng ta mới tìm được nhưng ghi chép về sự cố gắng hệ thống hóa việc sản xuất lanh. Khi Sắc lệnh Nantes bị thu hồi vào năm 1685, nhiều người Huguenot trốn khỏi Pháp và định cư tại quần đảo Anh. Và một trong số họ là Louis Crommelin, người được sinh ra và lớn lên trở thành một người thợ dệt vải lanh tốt ở thị trấn Cambrai. Ông đã trốn sang Ulster, và cuối cùng định cư tại thị trấn nhỏ của Lisburn, cách Belfast khoảng mười dặm. Bản thân Belfast có lẽ là trung tâm sản xuất vải lanh nổi tiếng nhất trong lịch sử; trong thời kỳ Victoria đa số vải lanh trên thế giới được sản xuất tại thành phố này, do đó mà nó đã có tên là Linenopolis. Trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, Cambrai trở nên nổi tiếng là một trong những trung tâm của cuộc chiến dữ dội nhất. Tên "cambric" có nguồn gốc từ thị trấn này. Mặc dù ngành công nghiệp vải lanh đã được thành lập ở Ulster, Louis Crommelin tìm thấy cơ hội cải thiện ngành dệt, và những nỗ lực của ông đã thành công đến nỗi ông được bổ nhiệm bởi chính quyền để phát triển ngành công nghiệp này trong một phạm vi rộng lớn hơn nhiều so với Lisburn và xung quanh đó. Kết quả trực tiếp của việc này là sự thành lập Hội đồng quản trị của các nhà sản xuất vải lanh ở Ireland theo luật định vào năm 1711. Sợi lanh. Mô tả. Lanh là một dạng sợi vỏ. Các sợi lanh có chiều dài từ khoảng 25 mm đến 150 mm và đường kính trung bình từ 12 μm đến 16 μm. Có hai loại: sợi xơ ngắn được sử dụng cho các loại vải thô và sợi dài hơn được sử dụng cho các loại vải tốt hơn. Sợi lanh thường có thể được xác định bởi các "nút", mà để tăng sự linh hoạt và kết cấu của vải. Mặt cắt ngang của sợi lanh được tạo thành hình đa giác không đều, góp phần cho kết cấu thô của vải. Tính chất. Vải lanh cho ta cảm giác mát mẻ khi tiếp xúc. Nó rất mịn màng, làm cho vải thành phẩm không có xơ vải, và càng mềm hơn khi được giặt. Tuy nhiên, các nếp nhăn liên tục ở cùng một vị trí trong các nếp gấp mạnh sẽ có xu hướng làm đứt các sợi chỉ lanh. Vấn đề này có thể xuất hiện ở cổ áo, viền, và bất kỳ khu vực nào mà bàn ủi làm nhăn trong khi giặt là. Vải lanh có độ đàn hồi kém và không co giãn dễ dàng, giải thích lý do tại sao nó dễ có nếp nhăn. Các loại vải lanh có độ bóng tự nhiên cao, màu sắc tự nhiên của chúng thay đổi từ màu trắng ngà, màu mộc, nâu vàng hoặc màu xám. Vải lanh trắng tinh được tạo ra bằng cách tẩy trắng mạnh. Vải lanh thường có tính dày và mỏng với một cảm giác xoăn và nhám, nhưng nó cũng có thể thay đổi từ cứng và thô, đến mềm mại và mịn. Khi xử lý đúng cách, vải lanh có khả năng hấp thụ và xả nước nhanh chóng. Nó có thể đạt được độ ẩm lên đến 20% mà không gây cảm giác ẩm ướt. Vải lanh là một loại vải rất bền và chắc, và là một trong số ít các loại vải mà khi ướt lại chắc hơn khi khô. Các sợi không kéo giãn và có khả năng chịu mài mòn. Tuy nhiên, do các sợi lanh có độ đàn hồi rất thấp, vải lanh sẽ bị đứt nếu nó bị gấp và ủi tại cùng một vị trí một cách liên tục. Nấm mốc, mồ hôi, và thuốc tẩy cũng có thể làm hỏng vải lanh, nhưng nó có khả năng chống nhậy và bọ thảm. Vải lanh khá dễ sử dụng vì nó chống được bụi và các vết bẩn, không có xơ vải hoặc bị sờn, và có thể giặt khô, giặt máy hay giặt hấp. Nó có thể chịu được nhiệt độ cao và độ co rút ban đầu vừa phải. Vải lanh không nên được làm khô quá mức bằng cách làm khô xáo trộn, nó dễ được ủi hơn khi ẩm vì có mô tăng trưởng của cây lanh. Vải lanh dễ có nếp gấp, và vì vậy mà một số trang phục phẳng bằng vải lanh cần được ủi thường xuyên, để duy trì độ mịn hoàn hảo. Tuy nhiên, xu hướng có nếp gấp thường được xem là một phần đặc biệt "quyến rũ", và nhiều trang phục hiện đại bằng vải lanh được thiết kế để tự khô trong không khí trên một cái móc tốt và có thể mặc mà không cần phải ủi. Một đặc điểm thường gắn liền với sợi lanh đương thời là sự hiện diện của "slubs", là các điểm gút nhỏ xảy ra một cách ngẫu nhiên dọc theo chiều dài của nó. Các "slubs" này từng được xem là những khiếm khuyết liên quan đến chất lượng thấp. Tuy nhiên nhiều loại vải lanh hiện đại, đặc biệt là trong ngành công nghiệp trang trí nội thất, "slubs" được thêm vào một cách chủ ý như là một phần của tính thẩm mỹ của sản phẩm tự nhiên và không ảnh hưởng đến tính toàn vẹn của vải, do đó không được xem là một khiếm khuyết. Loại vải lanh tốt nhất có đường kính sợi chỉ rất phù hợp, và không có "slubs". Đo lường. Đơn vị tiêu chuẩn của một khối chỉ lanh là "lea", đó là độ dài tính bằng "yard" (thước Anh) của một pound (cân Anh) lanh chia cho 300. Ví dụ như một loại sợi có kích thước là 1 "lea" sẽ cho chiều dài 300 yard mỗi pound. Các loại sợi tốt được sử dụng làm khăn tay có thể lên đến 40 lea, và cho 40x300 = 12.000 yard chiều dài cứ mỗi pound. Đây là một chiều dài cụ thể do một phép đo gián tiếp dựa trên độ mịn của vải lanh, tức là số đơn vị chiều dài trên mỗi đơn vị khối lượng. Ký hiệu là Nel. Còn đơn vị hệ mét là Nm thường được sử dụng ở châu Âu. Đây là đơn vị biểu thị chiều dài 1000 m trên mỗi kg. Ở Trung Quốc, đơn vị trong hệ thống bông vải kiểu Anh thường được dùng là NeC. Đây là đơn vị biểu thị chiều dài 840 yard trên mỗi pound lanh. Phương pháp sản xuất. Chất lượng của các sản phẩm bằng vải lanh thành phẩm thường phụ thuộc vào điều kiện trồng và kỹ thuật thu hoạch. Để tạo ra các sợi dài nhất có thể, lanh được thu hoạch thủ công bằng cách nhổ toàn bộ cây hoặc thân cây được cắt sát gốc. Sau khi thu hoạch, những hạt giống được tách ra bằng một quá trình cơ giới hóa được gọi là "gợn sóng" (rippling) hoặc bằng cách sàng lọc. Phần xơ sau đó phải được nới ra từ thân cây. Việc này được thực hiện bằng cách giầm (retting) thân cây lanh. Đây là một quá trình sử dụng vi khuẩn để phân hủy pectin gắn kết các sợi với nhau. Phương pháp giầm tự nhiên được thực hiện trong bể và bồn chứa, hoặc trực tiếp ngoài đồng. Cũng có những phương pháp giầm bằng hóa chất, tuy nhanh hơn nhưng thường gây hại cho môi trường và các sợi lanh. Sau khi giầm, các thân cây đã sẵn sàng cho công đoạn đập, diễn ra giữa tháng tám và tháng mười hai. Công đoạn đập sẽ loại bỏ các phần gỗ của thân cây bằng cách nghiền chúng giữa hai con lăn bằng kim loại, do đó các bộ phận của thân cây có thể được tách ra. Phần xơ sẽ được tách ra còn các bộ phận khác như hạt lanh, mảnh vụn, và xơ dạng ngắn được dành cho mục đích sử dụng khác. Tiếp theo các sợi lanh sẽ được chải. Các sợi lanh ngắn được tách ra bằng lược, để lại những sợi lanh mềm và dài. Sau khi các sợi lanh đã được tách ra và xử lý, chúng thường được xe thành sợi hay dệt hoặc đan thành vải. Những loại vải này sau đó có thể được tẩy trắng, nhuộm, in, hoặc kết thúc bằng vài phương pháp xử lý hoặc phủ. Một phương pháp sản xuất khác được gọi là "bông vải hóa", nhanh hơn và đòi hỏi ít thiết bị hơn. Các thân cây lanh được xử lý bằng cách sử dụng máy móc chuyên dùng cho bông vải, tuy nhiên, các sợi vải thành phẩm thường mất vẻ đặc trưng bề ngoài của vải lanh. Lanh được trồng ở nhiều nơi trên thế giới, nhưng chất lượng hàng đầu chủ yếu ở Tây Âu. Trong những năm gần đây việc sản xuất lanh với lượng lớn đã chuyển sang Đông Âu và Trung Quốc, nhưng các loại vải chất lượng cao vẫn còn bị giới hạn bởi các nhà sản xuất ở nhiều nơi khác như Ireland, Ý và Bỉ, và còn ở các nước bao gồm Ba Lan, Áo, Pháp, Đức, Thụy Điển, Đan Mạch, Litva, Latvia, Hà Lan, Ý, Tây Ban Nha, Thụy Sĩ, Anh và Kochi ở Ấn Độ. Vải lanh chất lượng cao hiện đang được sản xuất tại Hoa Kỳ cho thị trường bọc vật dụng. Ứng dụng. Trong 30 năm qua, ứng dụng cho vải lanh đã thay đổi đáng kể. Khoảng 70% sản lượng vải lanh vào những năm 1990 là dùng hàng dệt may, trong khi vào những năm 1970 chỉ có khoảng 5% được sử dụng cho các loại vải thời trang. Vải lanh được sử dụng từ giường và phòng tắm (khăn trải bàn, khăn ăn, khăn trải giường, v.v), các mặt hàng trang trí nội thất thương mại (tấm phủ nền / tường, bọc cho ghế, trang trí cửa sổ, v.v), các mặt hàng may mặc (trang phục, áo quần, váy, áo sơ mi, v.v), cho đến các sản phẩm công nghiệp (túi đựng hành lý, tranh sơn dầu, chỉ khâu, v.v.). Nó đã từng là loại chỉ ưa thích dành để thêu tay phần mũ của giày da đanh (giày lười), nhưng nó đã được thay thế bằng sợi tổng hợp. Một chiếc khăn tay bằng vải lanh, được ép và gấp để lộ các góc, là một kiểu trang trí phù hợp với tiêu chuẩn của một người đàn ông ăn mặc bảnh bao trong hầu hết giai đoạn đầu của thế kỷ 20. Hiện nay các nhà nghiên cứu đang thử nghiệm một sự kết hợp bông / lanh để tạo ra một loại chỉ mới mà sẽ cải thiện cảm giác của vải bông chéo trong thời tiết nóng và ẩm. Vải lanh là một trong những loại vải nền truyền thống ưa thích dành cho tranh sơn dầu. Ở Hoa Kỳ bông vải được sử dụng phổ biến hơn vì giá của vải lanh đắt gấp ba lần, chỉ có các họa sĩ chuyên nghiệp sử dụng. Tuy nhiên ở châu Âu, vải lanh thường là loại vải nền duy nhất có trong các cửa hàng nghệ thuật; ở Anh cả hai loại đều có sẵn và bông vải có giá rẻ hơn. Vải lanh được ưa chuộng hơn bông vải vì tính chắc chắn, độ bền và tính lưu giữ nguyên vẹn. Trong quá khứ, vải lanh cũng được sử dụng cho sách (ví dụ duy nhất còn tồn tại trong số đó là Liber linteus). Do tính chắc chắn của nó, Vào thời Trung cổ vải lanh đã được sử dụng làm lá chắn và áo giáp trong (ngoài ra còn nhiều ứng dung khác, ví dụ như làm dây cung), giống như trong thời cổ đại nó đã được sử dụng để làm  một loại áo giáp thân trên, được gọi là "linothorax". Cũng vì tính chắc chắn khi ướt, vải lanh Ireland là một loại vải bọc khá rất phổ biến cho gậy chơi bida, do sự hấp thụ mồ hôi từ bàn tay. Giấy làm bằng vải lanh có thể rất chắc và cứng, đó là lý do tại sao Hoa Kỳ và nhiều quốc gia khác in tiền của họ trên giấy được làm từ 25% vải lanh và 75% bông.
1
null
Vật lý vật chất ngưng tụ là một trong các nhánh của vật lý học nghiên cứu các tính chất vật lý trong pha ngưng tụ của vật chất. Các nhà vật lý vật chất ngưng tụ có xu hướng muốn hiểu được hành xử của những pha này bằng cách sử dụng các định luật vật lý. Đặc biệt, bao gồm các định luật của cơ học lượng tử, điện từ học và cơ học thống kê. Những pha ngưng tụ quen thuộc nhất là pha rắn và lỏng, trong khi những pha ngưng tụ kỳ lạ hơn bao gồm pha siêu dẫn xuất hiện ở những vật liệu cụ thể tại nhiệt độ thấp, pha sắt từ và phản sắt từ có nguồn gốc bởi tính chất spin của electron trên dàn tinh thể nguyên tử, và ngưng tụ Bose–Einstein xảy ra ở hệ các nguyên tử siêu lạnh. Khoa học nghiên cứu vật lý vật chất ngưng tụ bao gồm những đo đạc về các tính chất của vật liệu thông qua các thí nghiệm thăm dò song hành với các kỹ thuật dựa trên vật lý lý thuyết nhằm phát triển các mô hình toán học giúp hiểu được các tính chất vật lý của hệ. Sự đa dạng của các hệ ngưng tụ cũng như nhiều hiện tượng liên quan khiến cho lĩnh vực nghiên cứu vật chất ngưng tụ là một trong những hoạt động sôi nổi của vật lý hiện đại, và Nhóm Vật lý Vật chất Ngưng tụ (DCMP) là nhóm có nhiều thành viên nhất trong Hội Vật lý Hoa Kỳ. Lĩnh vực này còn xuất hiện trong hóa học, khoa học vật liệu, và công nghệ nano, và liên hệ mật thiết với vật lý nguyên tử và vật lý sinh học. Nghiên cứu lý thuyết của ngành vật chất ngưng tụ sử dụng những khái niệm và kỹ thuật quan trọng của vật lý hạt và vật lý hạt nhân. Nhiều nhánh trong vật lý học như tinh thể học, luyện kim, lý thuyết đàn hồi, từ học..., được nghiên cứu như những nhánh riêng biệt cho đến tận những năm 1940 khi chúng được quy gọn lại trong ngành "Vật lý trạng thái rắn". Trong khoảng những năm 1960, nhánh nghiên cứu các tính chất vật lý của chất lỏng đã đưa vào ngành này, và ngành này trở thành Vật lý vật chất ngưng tụ. Theo nhà vật lý Phil Anderson, tên gọi này do ông và Volker Heine đặt ra khi họ thay đổi tên của nhóm nghiên cứu tại Phòng thí nghiệm Cavendish, Cambridge từ "Lý thuyết trạng thái rắn" sang "Lý thuyết vật chất ngưng tụ", bởi cho rằng các nghiên cứu của họ không thể ngoại trừ việc nghiên cứu chất lỏng, vật chất hạt nhân, kính... Phòng thí nghiệm Bell (lúc đó là "Phòng thí nghiệm Điện thoại Bell") là một trong những nơi đầu tiên thực hiện chương trình nghiên cứu về vật lý vật chất ngưng tụ. Tham khảo về thuật ngữ trạng thái "ngưng tụ" đã có ở những tài liệu sớm hơn trước đó. Ví dụ, trong cuốn sách "Kinetic theory of liquids" xuất bản năm 1947, Yakov Frenkel viết rằng "Lý thuyết động học của chất lỏng phải đi theo sự phát triển của sự tổng quát hóa và mở rộng của lý thuyết động học vật rắn. Và thực tế là nó sẽ đúng hơn khi thống nhất chúng dưới tên gọi "các thể ngưng tụ"." Lịch sử. Từ vật lý cổ điển. Một trong những nghiên cứu đầu tiên về trạng thái ngưng tụ của vật chất thực hiện bởi nhà hóa học người Anh Humphry Davy, khi ông khám phá ra trong 40 nguyên tố hóa học được biết thời đó có 26 nguyên tố có tính kim loại như ánh kim, độ dẻo cũng như tính dẫn nhiệt và dẫn điện cao. Điều này cho thấy các nguyên tử trong lý thuyết nguyên tử của Dalton không phải là không thể chia được như Dalton đề cập, mà thay vào đó chúng có cấu trúc bên trong. Davy còn cho rằng các nguyên tố từng được coi là chất khí, như nitơ và hiđrô có thể hóa lỏng dưới những điều kiện phù hợp và có thể xuất hiện tính kim loại. Năm 1823, Michael Faraday, lúc đó là trợ lý trong phòng thí nghiệm của Davy, đã hóa lỏng thành công clo cũng như mọi nguyên tố khí được biết thời đó, ngoại trừ nitơ, hiđrô và oxy. Ngay sau đó vào năm 1869, nhà hóa học người Ireland Thomas Andrews nghiên cứu sự chuyển pha từ chất lỏng thành chất khi và ông đưa ra thuật ngữ điểm giới hạn nhằm miêu tả điều kiện khi mà chất khí và chất lỏng không thể phân biệt được thành những pha rõ ràng, và nhà vật lý người Hà Lan Johannes van der Waals đã đưa ra một khuôn khổ lý thuyết cho phép tiên đoán hành xử của vật chất tại điểm giới hạn dựa trên những đo đạc tại nhiệt độ cao hơn giới hạn này. Năm 1908, James Dewar và H. Kamerlingh Onnes đã hóa lỏng thành công hiđrô và khí mới được phát hiện là heli. Paul Drude đề xuất mô hình lý thuyết đầu tiên cho electron theo miêu tả cổ điển chuyển động trong chất rắn kim loại. Mô hình của Drude miêu tả các tính chất của kim loại theo ngôn ngữ của một khí electron tự do, và là mô hình vi mô đầu tiên cố gắng giải thích các quan sát thực nghiệm như định luật Wiedemann–Franz. Tuy vậy, mặc dù mô hình electron tự do của Drude có những thành công nhất định, nó đã gặp phải một vấn đề lớn đó là lý thuyết không thể giải thích chính xác sự đóng góp của electron vào nhiệt dung của kim loại, cũng như sự phụ thuộc vào nhiệt độ của điện trở trong điều kiện nhiệt độ thấp. Năm 1911, chỉ ba năm sau khi heli được hóa lỏng, Onnes đang làm việc tại Đại học Leiden khám phá ra tính siêu dẫn của thủy ngân, khi ông quan sát điện trở của nguyên tố này đột ngột biến mất khi nhiệt độ của thủy ngân giảm xuống dưới một giá trị xác định. Hiện tượng này hoàn toàn gây ra sự ngạc nhiên đối với cộng đồng vật lý thời đó, và nó vẫn chưa được giải thích trong vài thập kỷ về sau. Albert Einstein, năm 1922, nói về những lý thuyết đương thời về tính siêu dẫn là "khi chúng ta chưa có một lý thuyết cơ học lượng tử về những hệ phức hợp thì còn xa mới có một lý thuyết giải thích cho những ý tưởng mơ hồ này". Đến cơ học lượng tử. Mô hình cổ điển của Drude bị phê bình bởi Felix Bloch, Arnold Sommerfeld, và độc lập bởi Wolfgang Pauli, khi họ dùng cơ học lượng tử nhằm miêu tả chuyển động của electron lượng tử trong dàn tinh thể nguyên tử. Đặc biệt, lý thuyết của Sommerfeld tính đến thống kê Fermi–Dirac mà các electron tuân theo và giải thích một cách tốt hơn tính dẫn điện và nhiệt dung của kim loại. Max von Laue và Paul Knipping nghiên cứu cấu trúc của tinh thể chất rắn khi họ thực hiện quan sát hiệu ứng nhiễu xạ tia X trên tinh thể, và kết luận rằng các tinh thể có cấu trúc tuần hoàn từ các dàn nguyên tử. Mô hình toán học của cấu trúc tinh thể được Auguste Bravais, Yevgraf Fyodorov và những người khác phát triển bằng cách phân loại tinh thể theo nhóm đối xứng tương ứng, và bảng cấu trúc tinh thể là cơ sở cho các tập "Bảng phân loại Quốc tế của Tinh thể học", xuất bản đầu tiên vào năm 1935. Tính toán cấu trúc dải electron lần đầu tiên được sử dụng vào năm 1930 nhằm tiên đoán các tính chất của vật liệu mới, và năm 1947 John Bardeen, Walter Brattain và William Shockley sáng chế ra chất bán dẫn đầu tiên-cơ sở của transistor, khai sinh ra cuộc cách mạng điện tử học. Năm 1879, Edwin Herbert Hall đang giảng dạy tại Đại học Johns Hopkins phát hiện ra sự xuất hiện của một hiệu điện thế trong bản kim loại đang có dòng điện chạy qua khi áp dụng một từ trường vuông góc với dòng điện này. Hiện tượng này xuất hiện từ bản chất của các hạt mang dòng điện trong vật dẫn được gọi là hiệu ứng Hall, nhưng nó đã không được giải thích đúng đắn tại thời đó do electron chỉ được phát hiện bằng thực nghiệm vào 18 năm sau đó. Sau khi cơ học lượng tử hình thành, Lev Landau vào năm 1930 đã tiên đoán sự lượng tử hóa của sự dẫn điện Hall đối với các electron giới hạn trong hai chiều không gian. và kết quả này được miêu tả cụ thể bởi Ando, Matsumoto, và Uemura năm 1975. Vật liệu từ đã được biết đến từ thời cổ đại. Tuy vậy các nghiên cứu hiện đại về từ học chỉ bắt đầu từ những phát triển của điện động lực học bởi Faraday, Maxwell và những người khác trong thế kỷ 19, bao gồm việc phân loại vật liệu từ thành sắt từ, thuận từ và nghịch từ dựa trên sự đáp ứng của vật liệu khi bị từ hóa. Pierre Curie nghiên cứu sự phụ thuộc của từ hóa vào nhiệt độ và khám phá ra điểm Curie của sự chuyển pha trong vật liệu sắt từ. Năm 1906, Pierre Weiss giới thiệu khái niệm đômen từ nhằm giải thích những tính chất chính của sắt từ. Cố gắng đầu tiên trong lý thuyết vi mô về từ học được Wilhelm Lenz và Ernst Ising phát triển thông qua mô hình Ising khi miêu tả vật liệu từ chứa dàn spin tuần hoàn khi tập hợp lại tạo thành sự từ hóa. Mô hình Ising giải thích chính xác sự từ hóa tự phát không thể xuất hiện trong một chiều nhưng có thể xuất hiện ở những chiều cao hơn trong dàn tinh thể. Những nghiên cứu tiếp theo như bởi Bloch về sóng spin và bởi Néel về phản sắt từ dẫn đến sự phát triển của những vật liệu từ mới trong những ứng dụng hiện đại như thiết bị lưu trữ từ tính trong các ổ cứng máy tính. Vật lý đa vật thể. Mô hình Sommerfeld và mô hình spin cho vật liệu sắt từ thể hiện sự thành công trong ứng dụng cơ học lượng tử vào các vấn đề của vật lý vật chất ngưng tụ trong thập niên 1930. Tuy vậy, trong thời gian này vẫn có những vấn đề chưa giải quyết được, điển hình là tính siêu dẫn và hiệu ứng Kondo. Sau chiến tranh thế giới lần thứ 2, một số ý tưởng của lý thuyết trường lượng tử được áp dụng sang các vấn đề của vật lý vật chất ngưng tụ. Chúng bao gồm sự công nhận của các mô hình tập hợp về trạng thái kích thích của chất rắn và khái niệm quan trọng liên quan đến các giả hạt. Nhà vật lý người Nga Lev Landau sử dụng ý tưởng của lý thuyết chất lỏng Fermi đưa vào tính chất năng lượng thấp của những hệ fermion tương tác cho theo thuật ngữ mà ngày nay gọi là các giả hạt Landau. Landau cũng phát triển lý thuyết trường trung bình cho sự chuyển pha liên tục, trong đó miêu tả trật tự của pha theo mô hình phá vỡ đối xứng tự phát. Lý thuyết cũng giới thiệu khái niệm tham số trật tự nhằm phân biệt giữa các trật tự pha. Cuối cùng vào năm 1965, John Bardeen, Leon Cooper và John Schrieffer phát triển lý thuyết BCS giải thích tính siêu dẫn nhiệt độ thấp, dựa trên khám phá rằng sự thu hút nhỏ bất kỳ giữa hai electron có thể làm xuất hiện trạng thái liên kết gọi là cặp Cooper. Lĩnh vực nghiên cứu sự chuyển pha và quan sát các điểm tới hạn (hoặc giới hạn) là một trong những hướng nghiên cứu chính của thập niên 1960. Leo Kadanoff, Benjamin Widom và Michael Fisher phát triển khái niệm lũy thừa tới hạn (critical exponent) và giả thuyết Widom (Widom scaling). Những ý tưởng này được Kenneth Wilson thống nhất vào năm 1972 dưới hình thức luận của nhóm tái chuẩn hóa trong khuôn khổ của lý thuyết trường lượng tử. Klaus von Klitzing phát hiện ra hiệu ứng Hall lượng tử vào năm 1980 khi ông quan sát thấy độ dẫn Hall bằng một số nguyên lần của một hằng số cơ bản. (xem hình) Hiệu ứng được quan sát cho thấy sự độc lập vào các tham số của hệ ngưng tụ như kích thước của hệ và độ pha tạp chất, và vào năm 1981, nhà vật lý lý thuyết Robert Laughlin đề xuất một lý thuyết miêu tả các trạng thái nguyên theo ngôn ngữ của bất biến tô pô gọi là số Chern. Ngay sau đó vào năm 1982, Horst Störmer và Daniel Tsui quan sát thấy hiệu ứng Hall lượng tử phân số khi độ dẫn của vật liệu lúc này bằng bội hữu tỉ của một hằng số. Laughlin, vào năm 1983, nhận ra rằng điều này là hệ quả của tương tác giả hạt trong trạng thái Hall và thiết lập một nghiệm biến phân gọi là hàm sóng Laughlin. Lĩnh vực nghiên cứu tính chất tô pô của hiệu ứng Hall lượng tử phân số vẫn đang diễn ra sôi nổi. Năm 1987, Karl Müller và Johannes Bednorz phát hiện ra chất siêu dẫn nhiệt độ cao đầu tiên, loại vật liệu có tính siêu dẫn tại những nhiệt độ cao tới 50 Kelvin và hơn thế nữa. Người ta nhận ra rằng các chất siêu dẫn nhiệt độ cao là những ví dụ của vật liệu tương quan mạnh khi tương tác electron–electron đóng một vai trò quan trọng. Vẫn chưa có một lý thuyết giải thích thỏa đáng cho các chất siêu dẫn nhiệt độ cao và lĩnh vực nghiên cứu vật liệu tương quan mạnh đang tiếp tục phát triển xa hơn. Năm 2009, David Field và đồng nghiệp tại Đại học Aarhus khám phá ra điện trường tự phát khi rạo ra các lớp mỏng của nhiều khí khác nhau. Khám phá này đưa đến sự mở rộng nghiên cứu của lĩnh vực spontelectrics. Lý thuyết. Nghiên cứu lý thuyết của vật lý vật chất ngưng tụ bao gồm sử dụng các mô hình lý thuyết nhằm hiểu được tính chất của trạng thái vật chất. Chúng bao gồm các mô hình nghiên cứu tính chất điện từ của chất rắn, như mô hình Drude, lý thuyết vùng năng lượng và lý thuyết phiếm hàm mật độ. Mô hình lý thuyết cũng được phát triển để nghiên cứu vật lý của sự chuyển pha, như lý thuyế Ginzburg–Landau, lũy thừa tới hạn (critical exponent) và sử dụng các kỹ thuật toán học của lý thuyết trường lượng tử và nhóm tái chuẩn hóa. Các nghiên cứu lý thuyết hiện đại cũng thực hiện trên các mô phỏng số về cấu trúc điện tử và các công cụ toán học nhằm hiểu các hiện tượng như siêu dẫn nhiệt độ cao, pha tô pô và đối xứng chuẩn (gauge symmetry). Sự nổi lên. Hiểu biết lý thuyết của vật lý vật chất ngưng tụ có liên hệ gần gũi với khái niệm "sự nổi lên" (emergence), trong đó một hệ phức tạp tập hợp từ nhiều hạt hành xử theo tính chất khác hoàn toàn so với tính chất của từng hạt thành phần. Ví dụ, các hiện tượng liên quan đến siêu dẫn nhiệt độ cao chưa được hiểu đầy đủ, mặc dù các nhà vật lý biết khá đầy đủ về tính chất vi mô của từng electron riêng lẻ cũng như của dàn tinh thể. Tương tự, mô hình về các hệ vật chất ngưng tụ được nghiên cứu dưới dạng các giả hạt có hành trạng tương tự như photon và electron, và do đó miêu tả điện từ học như là một hiện tượng nổi lên (an emergent phenomenon). Tính chất nổi lên cũng xuất hiện tại những mặt tiếp xúc giữa các vật liệu: ví dụ như mặt tiếp xúc giữa lanthan-nhôm-stronti-titan, nơi hai chất không cách từ (non-magnetic insulator) được nối lại tạo ra tính dẫn điện, siêu dẫn, và sắt từ. Lý thuyết điện tử cho chất rắn. Trạng thái kim loại có một ý nghĩa lịch sử quan trọng trong nghiên cứu tính chất của chất rắn.<ref name="ashcroft/mermin"></ref> Miêu tả lý thuyết đầu tiên về kim loại do Paul Drude đề xướng vào năm 1900 trong mô hình Drude, khi giải thích tính chất nhiệt và điện của kim loại bằng cách miêu tả nó như là một khí lý tưởng của những hạt electron vừa được phát hiện. Mô hình cổ điển này sau đó được Arnold Sommerfeld cải thiện khi ông kết hợp với các kết quả của thống kê Fermi–Dirac cho các electron và giải thích được những hành xử lạ thường của tính chất nhiệt dung riêng của kỉm loại nêu trong định luật Wiedemann–Franz. Năm 1913, thí nghiệm nhiễu xa tia X cho thấy các kim loại có cấu trúc dàn tinh thể tuần hoàn. Nhà vật lý Thụy Sĩ Felix Bloch đưa ra nghiệm hàm sóng từ phương trình Schrödinger với thế năng tuần hoàn, gọi là sóng Bloch. Tính toán cấu trúc điện tử trong kim loại bằng cách giải hàm sóng của hệ nhiều vật thường là một nhiệm vụ rất khó, và do vậy, các kỹ thuật xấp xỉ đã được phát minh ra để thu được những tiên đoán có ý nghĩa vật lý. Lý thuyếtThomas–Fermi, phát triển trong những năm 1920, được sử dụng để ước tính mức năng lượng của electron khi coi mật độ cục bộ của electron như là tham số biến phân. Sau đấy trong thập niên 1930, Douglas Hartree, Vladimir Fock và John Slater phát triển hàm sóng Hartree–Fock nhằm mở rộng mô hình Thomas–Fermi. Phương pháp Hartree–Fock tính đến thống kê trao đổi của hàm sóng cho từng hạt electron, nhưng ngoại trừ cho tương tác Coulomb giữa chúng. Cuối cùng vào năm 1964–65, Walter Kohn, Pierre Hohenberg và Lu Jeu Sham phát triển lý thuyết phiếm hàm mật độ cho phép miêu tả gần với thực tại của tính chất bề mặt và khối tích của kim loại. Lý thuyết phiếm hàm mật độ (DFT) được ứng dụng rộng rãi từ thập niên 1970 đối với tính toán cấu trúc dải năng lượng của nhiều chất rắn khác nhau. Phá vỡ đối xứng. Những trạng thái nhất định của vật chất thể hiện tính phá vỡ đối xứng, khi những định luật vật lý liên quan có chứa một số tính đối xứng bị phá vỡ. Một ví dụ phổ biến là ở tinh thể chất rắn, ở đây chúng phá vỡ tính đối xứng tịnh tiến. Những ví dụ khác bao gồm vật liệu sắt từ phá vỡ tính đối xứng quay, và trạng thái kỳ lại hơn như trạng thái nền trong chất siêu dẫn BCS, trạng thái này phá vớ đối xứng quay U(1). Định lý Goldstone trong lý thuyết trường lượng tử phát biểu rằng trong một hệ với đối xứng liên tục bị phá vỡ, sẽ tồn tại một trạng thái kích thích với mức năng lượng thấp bất kỳ, gọi là các boson Goldstone. Ví dụ, trong tinh thể rắn, các boson này tương ứng với các phonon, chúng là phiên bản lượng tử hóa của sự dao động dàn tinh thể. Sự chuyển pha. Nghiên cứu hiện tượng tới hạn và sự chuyển pha (hay chuyển tiếp pha) là một phần quan trọng trong vật lý vật chất ngưng tụ hiện đại. Sự chuyển pha liên quan tới sự thay đổi pha của một hệ, dẫn tới sự thay đổi của những tham số bên ngoài như nhiệt độ, dẫn điện... Đặc biệt, sự chuyển pha lượng tử là sự chuyển tiếp khi nhiệt độ của hệ tiến về 0, và pha của hệ coi như phân biệt với trạng thái nền của ma trận Hamilton. Các hệ trải qua sự chuyển pha thể hiện hành xử tới hạn, khi mà một số tính chất của chúng như tương quan độ dài (correlation length), nhiệt dung riêng và độ cảm từ trở lên phân kỳ. Sự chuyển pha liên tục được miêu tả trong lý thuyết Ginzburg–Landau, mà hoạt động trong xấp xỉ trường trung bình. Tuy nhiên, một vài tính chất quan trọng của sự chuyển pha, như chuyển pha cách điện Mott–siêu chảy, được biết là không tuân theo mô hình Ginzburg–Landau. Nghiên cứu sự chuyển tiếp pha trong những hệ tương quan mạnh là một lĩnh vực nghiên cứu năng động. Thực nghiệm. Lĩnh vực thực nghiệm của vật lý vật chất ngưng tụ chứa đựng cách dùng các thí nghiệm thăm dò để phát hiện ra những tính chất mới của vật liệu. Các thí nghiệm bao gồm các hiệu ứng liên quan đến điện trường và từ trường, đo giá trị của hàm đáp ứng (response function), tính chất vận chuyển (transport properties) và đo nhiệt độ. Các kỹ thuật thường sử dụng là phổ học, sử dụng kỹ thuật phổ tia X, phổ hồng ngoại và tán xạ phi đàn hồi neutron; nghiên cứu sự đáp ứng nhiệt, như nhiệt dung và đo lường quá trình vận chuyển thông qua sự dẫn nhiệt và nhiệt lượng. Tán xạ. Một vài thí nghiệm vật chất ngưng tụ bao gồm bước tán xạ thăm dò, như dùng tia X, photon quang học, neutron, vv., về thành phần của vật liệu. Sự lựa chọn bước sóng tán xạ phụ thuộc vào phạm vi năng lượng cần quan sát. Bước sóng khả kiến có năng lượng vào khoảng 1 eV và được dùng trong thí nghiệm tán xạ nhằm đo sự biến đổi tính chất của vật liệu như của hằng số điện môi và chiết suất. Tia X có mức năng lượng vào cỡ 10 keV và do vậy dùng để khám phá mức nguyên tử, và để đo sự biến đổi trong mật độ điện tích electron. Neutron cũng được dùng để thăm dò cấp độ nguyên tử và liên quan tới các thí nghiệm tán xạ hạt nhân, spin của electron và sự từ hóa (do neutron có spin nhưng không có điện tích). Các đo lường Coulomb và tán xạ Mott thực hiện bằng cách sử dụng tán xạ chùm electron, và tương tự, sự hủy positron có thể dùng như là thí nghiệm gián tiếp để đo năng lượng cục bộ của electron. Phổ học laser là công cụ để nghiên cứu các hiện tượng trong phạm vi ánh sáng khả kiến, như quang học phi tuyến, sự chuyển pha bị cấm trong môi trường. Từ trường ngoài. Trong thực nghiệm của vật lý vật chất ngưng tụ, các từ trường ngoài tác dụng như là các biến nhiệt động lực học (thermodynamic variable) điều khiển trạng thái, sự chuyển pha và các tính chất của hệ vật liệu. Cộng hưởng từ hạt nhân (NMR) là kỹ thuật sử dụng từ trường ngoài để tìm ra các mốt (mode) cộng hưởng của từng electron, từ đó thu được thông tin về nguyên tử, phân tử và cấu trúc liên kết của các electron lân cận. Thí nghiệm NMR có thể thực hiện trong từ trường có cường độ mạnh tới 65 Tesla. Dao động lượng tử (quantum oscillations) là một kỹ thuật thực nghiệm khác khi sử dụng từ trường mạnh để nghiên cứu tính chất vật liệu như hình học của bề mặt Fermi. Hiệu ứng Hall lượng tử cũng sử dụng các từ trường ngoài mạnh để nghiên cứu các tính chất tô pô như góc Chern–Simons có thể đo được bằng thí nghiệm. Khí nguyên tử lạnh. Bẫy ion lạnh trong dàn quang học là một công cụ thực nghiệm thường gặp trong vật lý vật chất ngưng tụ cũng như trong vật lý quang học, phân tử, nguyên tử. Kỹ thuật này bao gồm sử dụng laser bước sóng khả kiến để tạo ra những vị trí giao thoa, mà hoạt động như một "dàn", tại đó đặt các ion hay nguyên tử có nhiệt độ rất thấp. Nguyên tử lạnh trong các dàn quang học được sử dụng như những "máy mô phỏng lượng tử", tức là chúng hoạt động như những hệ điều khiển được mà có thể dùng để mô hình hóa sự hoạt động của những hệ phức tạp. Đặc biệt, chúng được sử dụng trong các dàn một chiều, hai chiều và ba chiều trong mô hình Hubbard với các tham số cho trước, và để nghiên cứu sự chuyển pha đối với trật tự chất lỏng spin (spin liquid) và nhiệt độ Néel. Năm 1995, khí các nguyên tử rubidi được làm lạnh đến nhiệt độ 170 nK và chúng tập hợp lại thành ngưng tụ Bose–Einstein, một trạng thái vật chất kỳ lạ do S. N. Bose và Albert Einstein tiên đoán đầu tiên, trong đó một lượng lớn các nguyên tử ở trong cùng một trạng thái lượng tử. Ứng dụng. Nghiên cứu trong vật lý vật chất ngưng tụ đem đến một số thiết bị ứng dụng, như sự phát triển của tranzitor bán dẫn, và công nghệ laser. Một số hiện tượng nghiên cứu trong lĩnh vực công nghệ nano trở thành nội dung nghiên cứu của vật lý vật chất ngưng tụ. Các kỹ thuật như kính hiển vi quét chui hầm được sử dụng để điều khiển các quá trình ở cấp nano, và khai sinh ra ngành nghiên cứu lắp ráp và chế tạo thiết bị nano (nanofabrication). Một vài hệ vật chất ngưng tụ đang được nghiên cứu với khả năng ứng dụng cho máy tính lượng tử, bao gồm các thí nghiệm về chấm lượng tử, SQUID, và các mô hình lý thuyết như mã vòng xuyến (toric code) và mô hình dimer lượng tử (quantum dimer model). Các hệ vật chất ngưng tụ có thể tinh chỉnh để cung cấp các điều kiện cần thiết cho tính kết hợp (coherence) và độ nhạy pha (phase-sensitivity) là những thành phần cần thiết trong lưu trữ thông tin lượng tử. Spintronics (điện tử học spin) là một lĩnh vực công nghệ mới nghiên cứu cách xử lý và truyền thông tin, dựa trên tính chất spin hơn là sự vận chuyển các electron. Vật lý vật chất ngưng tụ cũng có ứng dụng quan trọng trong lý sinh học, ví như trong kỹ thuật chụp ảnh cộng hưởng từ sử dụng rộng rãi trong chẩn đoán y học.
1
null
Tiết Cô Duyên (chữ Hán: 薛孤延), người thị tộc Tiết Cô, dân tộc Thổ Dục Hồn Tiên Ti, sinh quán là quận Đại , là mãnh tướng các nhà Bắc Ngụy, Đông Ngụy, Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc. Cuộc đời và sự nghiệp. Đời Bắc Ngụy. Duyên từ nhỏ kiêu dũng quả cảm. Tham dự khởi nghĩa Hàn Lâu, rồi cùng bọn Vương Hoài ngầm mưu giết Lâu, bị Úy soái Ất Phất Xú phát giác, ra sức chiến đấu mới chạy thoát về hàng triều đình Bắc Ngụy. Được Hành đài Lưu Quý dùng làm đô đốc, gia hiệu Chinh lỗ tướng quân, ban tước Vĩnh Cố huyện hầu. Sau đó làm đô đốc dưới quyền Cao Hoan, theo ông ta khởi binh chống lại họ Nhĩ Chu, đại thắng ở Quảng A, nhân đó bình được Nghiệp Thành, nhờ công được tiến tước công, thăng làm Đại đô đốc. Tham dự đại thắng ở Hàn Lăng, được gia Kim tử quang lộc đại phu. Theo đại quân truy kích Nhĩ Chu Triệu đến Xích Hồng Lĩnh, nhận chức Đệ nhất lĩnh dân tù trưởng. Đời Đông Ngụy. Hiếu Tĩnh đế lên ngôi (534), được bái làm Hiển Châu thứ sử, lại gia Xa kỵ tướng quân. Năm Thiên Bình thứ 4 (537), theo Cao Hoan đánh Tây Ngụy. Đến Bồ Tân, nghe tin Đậu Thái thua trận, Cao Hoan lui quân, Duyên chặn hậu, vừa đánh vừa đi, một ngày làm gãy 15 thanh đao. Trở về, được chuyển làm Lương Châu thứ sử. Theo quân đánh Ngọc Bích (542), lại chuyển làm Hằng Châu thứ sử. Theo quân đánh quân Tây Ngụy ở Mang Sơn (543), tiến tước làm huyện công, thực ấp 1000 hộ. Duyên nhiều lần theo Cao Hoan đánh dẹp bộ tộc Sơn Hồ, tham dự vây thành Ngọc Bích (546). Vào triều làm Tả vệ tướng quân, đổi phong Bình Tần quận công. Làm Tả sương đô đốc, tham dự cuộc chiến giành lại Dĩnh Châu. Duyên chuyên trách việc đắp núi đất, do say rượu nên bị quân Tây Ngụy tập kích chiếm mất. Bình xong Dĩnh Châu, trong tiệc mừng công ở Hoa Lâm Viên, Cao Trừng trách tội ông để làm nhục. Sau đó được kiêm hiệu Lĩnh quân tướng quân, ra làm Thương Châu thứ sử, riêng phong Ôn huyện nam, thực ấp 300 hộ. Đời Bắc Tề. Nhà Tề kiến lập (550), riêng ban tước Đô Xương huyện công. Năm Thiên Bảo thứ 2 (551), được làm Thái tử thái bảo, chuyển làm Thái tử thái phó. Năm thứ 8 (552), nhận chức Tứ Châu thứ sử, gia Khai phủ nghi đồng tam tư, được ăn lộc Kiền của quận Lạc Dương, ít lâu đổi sang ăn lộc Kiền của quận Hà Gian. Sử cũ không chép hậu sự của Duyên. Dật sự. Cao Hoan thường kiểm tra ngựa ở Bắc Mục, gặp hôm mưa lớn, sấm nổ vang trời. Phía trước có một ngôi phù đồ, Cao Hoan lệnh Duyên đi xem xét, ông bèn giục ngựa vỗ sóc mà đi, được 30 bước thì bị sét đánh cháy mặt mũi. Duyên gầm lên, chạy quanh phù đồ một vòng, thì lửa tắt. Ông trở lại, lông mày, tóc mai bị cháy sạch, Cao Hoan khen rằng: "Tiết Cô Duyên có thể đấu với sấm sét à?" Đánh giá. Duyên tính hay rượu, nhiều lần ở trong quân mà say đến không biết gì. Nhưng ông dũng cảm thiện chiến, thường được dùng làm tiền phong, đương thời xếp ngang hàng với bọn Bành Nhạc, Lưu Phong, Hàn Quỹ, Phan Nhạc, chỉ xếp dưới Cao Ngao Tào.
1
null
NFC là thuật ngữ viết tắt tiếng Anh Near-Field Communications, tạm dịch là kết nối trường gần, là một giao thức kết nối giữa hai thiết bị điện tử ở khoảng cách gần. Một trong số được ghép nối thường là các thiết bị cầm tay như điện thoại thông minh, hoặc thẻ RFID, để chuyển đổi dữ liệu trong khoảng cách 4 cm. Tổng quan. Các ý tưởng thông thường như trong quảng cáo và ứng dụng thường không thành công trong việc thương mại hóa, bị thay thế bởi các công nghệ như mã vạch và thẻ UHF RFID. Phương thức NFC thành lập một chuẩn đa hỗ trợ. Khi một thiết bị kết nối Internet, thiết bị còn lại có thể chuyển đổi dữ liệu với dịch vụ trực tuyến. Các thiết bị cầm tay có trang bị NFC có thể cung cấp cho các ứng dụng, ví dụ như có thể đọc thẻ từ hoặc thanh toán khi kết nối với một thiết bị NFC khác. Giao tiếp cự ly gần sử dụng công nghệ độc quyền bởi nhà sản xuất, cho các ứng dụng như chứng khoán, truy cập quyền điều khiển và đọc thanh toán. Giống như các công nghệ "thẻ cảm ứng" khác, NFC sử dụng cảm ứng điện từ giữa hai ăng ten vòng khi thiết bị NFC —ví dụ như một điện thoại thông minh và một "áp phích thông minh"—trao đổi thông tin, nó sẽ hoạt động trên dãy băng tần 13.56 MHz ISO/IEC 18000-3 và tốc độ truyền tải dữ liệu từ 106 đến 424 kbit/giây. Thiết bị đầy đủ NFC có thể hoạt động ở 3 chế độ: Do khoảng cách truyền dữ liệu khá ngắn nên giao dịch qua công nghệ NFC được xem là an toàn.Thiết bị được trang bị NFC thường là điện thoại di động, có thể giao tiếp với các thẻ thông minh, đầu đọc thẻ hoặc thiết bị NFC tương thích khác. Ngoài ra, NFC còn được kết hợp nhiều công nghệ sử dụng trong các hệ thống công cộng như bán vé, thanh toán hóa đơn… Các tiêu chuẩn NFC bao gồm nhiều giao thức truyền thông và các định dạng dữ liệu khác nhau, được dựa trên các tiêu chuẩn RFID đã tồn tại trước đó, bao gồm ISO/IEC 14443 và FeliCa. Các tiêu chuẩn cũng bao gồm ISO/IEC 18092 và các tiêu chuẩn được định nghĩa bởi NFC Forum. Bên cạnh NFC Forum, nhóm GSMA đã định nghĩa một nền tảng (platform) cho việc phát triển GSMA NFC Standards (tạm dịch: Các tiêu chuẩn GSMA NFC) trong các thiết bị di động cầm tay. Các nỗ lực của GSMA cũng bao gồm Trusted Services Manager, Single Wire Protocol, quá trình kiểm thử (testing)/cấp chứng chỉ (certification) và các thành phần bảo mật. Lịch sử. Phát minh đầu tiên gắn liền với công nghệ RFID được cấp cho Charles Walton vào năm 1983. Năm 2004, Nokia, Philips và Sony thành lập NFC Forum (tạm dịch: diễn đàn NFC). NFC Forum đóng vai trò rất lớn trong sự phát triển của công nghệ NFC, khuyến khích người dùng chia sẻ, kết hợp và thực hiện giao dịch giữa các thiết bị NFC. Đối với các nhà sản xuất, NFC Forum là tổ chức khuyến khích phát triển và cấp chứng nhận cho những thiết bị tuân thủ tiêu chuẩn NFC. Hiện tại, NFC Forum có 140 thành viên trong đó bao gồm rất nhiều thương hiệu lớn như LG, Nokia, HTC, Motorola, RIM, Samsung, Sony Ericsson, Google, Microsoft, PayPal, Visa, Mastercard, American Express, Intel, Qualcomm...
1
null
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. (phát hành tại Việt Nam bởi Thaihabooks dưới ấn hiệu Hikari Light Novel), hay còn được biết tới với tên gốc là và gọi tắt là hay là loạt light novel do sáng tác và Ponkan⑧ minh hoạ. Được Shogakukan xuất bản dưới ấn hiệu Gagaga Bunko kể từ ngày 18 tháng 3 năm 2011 cho đến ngày 19 tháng 11 năm 2019, khi bộ truyện chính thức khép lại ở tập thứ 14. Bộ truyện có hai bản manga chuyển thể, một phần manga spin-off cùng năm tập manga hợp tuyển và ba mùa anime truyền hình chuyển. Mùa anime đầu tiên gồm 13 tập, phát sóng từ ngày 5 tháng 4 cho đến ngày 28 tháng 6 năm 2013. Tiếp đến là mùa thứ hai với 13 tập, phát sóng từ ngày 3 tháng 4 cho đến ngày 26 tháng 6 năm 2015. Cuối cùng là mùa thứ ba với 12 tập, phát sóng từ ngày 9 tháng 7 cho đến ngày 24 tháng 9 năm 2020. Phiên bản manga chuyển thể đã được Thaihabooks mua bản quyền và dự kiến phát hành trong năm 2022. Một phần game visual novel với tựa "Yahari Game demo Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru." được 5pb phát hành cho hệ máy PlayStation Vita vào ngày 19 tháng 9 năm 2013. Phần game thứ hai cũng được 5pb phát hành cho hệ máy PlayStation Vita vào ngày 27 tháng 10 năm 2016. Cả hai phần game đã được phát hành phiên bản dành cho hệ máy PlayStation 4 vào ngày 26 tháng 10 năm 2017. Nội dung. Câu chuyện xoay quanh một học sinh cao trung với tâm lý chống đối xã hội tên là Hikigaya Hachiman. Cậu ta có một cái nhìn đầy méo mó về cuộc sống, do đó cậu không có bất kì người bạn cũng như một cô bạn gái nào. Khi Hachiman thấy những người khác hào hứng nói chuyện về tuổi trẻ, cậu lẩm bẩm: "Một lũ dối trá". Khi cậu được hỏi về ước mơ cho tương lai của mình, Hachiman trả lời: "Không phải làm việc". Giáo viên môn Văn Học cổ điển của cậu, Hiratsuka Shizuka bắt Hachiman phải tham gia vào "Câu lạc bộ tình nguyện" (Service Club), nơi cậu vô tình gặp Yukinoshita Yukino - cô gái xinh đẹp nhất trường. Sau khi cả hai người nhận được yêu cầu giúp Yuigahama Yui tự làm bánh bích quy của mình và sau đó chính cô cũng gia nhập CLB. Sinh hoạt CLB cùng với hai cô gái xinh đẹp, "Đúng rồi, chuyện tình thanh xuân phải là như thế này chứ!"- cậu tự nhủ vậy. Tuy rằng không có tươi đẹp đến mức ấy, nhưng Hachiman đã trải qua rất nhiều chuyện ở trong lẫn ngoài CLB, dần dần có nhiều kỷ niệm đẹp với Yukinoshita và Yuigahama. Cũng vì vậy, quan niệm sống của cậu đã thay đổi. Nhân vật. Câu lạc bộ tình nguyện. Ba nhân vật chính trong bộ truyện đều là thành viên của Câu lạc bộ Tình nguyện của trường trung học Sōbu, được điều hành bởi Yukinoshita Yukino. Các tập light novel. Loạt light novel do Watari Wataru sáng tác và Ponkan⑧ minh hoạ. Được Shogakukan xuất bản dưới ấn hiệu Gagaga Bunko kể từ ngày 18 tháng 3 năm 2011 cho đến ngày 19 tháng 11 năm 2019, khi bộ truyện chính thức khép lại ở tập thứ 14. Tính đến ngày 17 tháng 9 năm 2021 đã có 14 tập chính truyện, 4 tập tuyển tập truyện ngắn, 4 tập Anthology (hợp tuyển) và 1 tập truyện spin-off được xuất bản. Phiên bản đặc biệt của tập 3 và 7 tặng kèm theo các đĩa CD Drama, còn bản đặc biệt của tập 4 và 8 tặng kèm theo các cuốn artwork do Ponkan⑧ và các họa sĩ khách mời minh hoạ. Ba tập ngắn bổ sung 6.25, 6.50 và 6.75 được tặng kèm theo đĩa BD/DVD số 1, 3 và 5 phiên bản giới hạn của anime mùa 1, về sau ba tập ngắn này được phát hành dưới dạng một tập duy nhất, đánh số là 6.5. Phiên bản đặc biệt số lượng có hạn của tập này tặng kèm theo một đĩa CD Drama. Phần ANOTHER, do chính Wataru sáng tác, nội dung kể về Oregairu trong một diễn biến hoàn toàn khác và không có liên hệ gì tới phần chính truyện. Truyện được chia làm 7 tập ngắn, là quà tặng kèm theo đĩa BD/DVD của anime mùa 2. Có 4 tập Anthology (hợp tuyển) do Watari Wataru và một số tác giả khác cùng sáng tác. Nội dung kể về những sự kiện diễn ra sau tập 14. Tập 1 với tựa "Yukino Side" và tập 2 với tựa "On Parade" cùng được phát hành vào ngày 18 tháng 3 năm 2020. Tập 3 với tựa "Yui Side" và tập 4 với tựa "All Stars" cùng được phát hành vào ngày 17 tháng 4 năm 2020. Phần hậu truyện chính thức, với tựa: "Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Shin" được chia làm 6 tập ngắn, là quà tặng kèm theo đĩa BD/DVD của anime mùa 3. Nội dung kể về những sự kiện diễn ra sau tập 14 của light novel. Tập 1 phát hành ngày 25 tháng 9 năm 2020. Tập 2 phát hành ngày 28 tháng 10 năm 2020. Tập 3 phát hành ngày 28 tháng 11 năm 2020. Tập 4 phát hành ngày 15 tháng 1 năm 2021. Tập 5 phát hành ngày 8 tháng 3 năm 2021. Tập 6 phát hành ngày 26 tháng 3 năm 2021. Một phần spin-off với tựa "Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Ketsu" được công bố lần đầu vào ngày 17 tháng 1 năm 2021 tại sự kiện Oregairu Fes FINAL. Phần truyện này được chuyển thể dựa trên phần ANOTHER, tập đầu tiên được phát hành vào ngày 17 tháng 9 năm 2021. Truyền thông. Anime. Mùa anime đầu tiên gồm 13 tập, chuyển thể từ tập 1 đến tập 6 của light novel. Sản xuất bởi studio Brain's Base, do Yoshimura Ai đạo diễn. Phát sóng từ ngày 5 tháng 4 cho đến ngày 28 tháng 6 năm 2013, với một tập phim nguyên gốc anime do chính Watari Wataru chắp bút. Mùa phim có một tập OVA được tặng kèm cùng phiên bản giới hạn của phần game đầu tiên, phát hành vào ngày 19 tháng 9 năm 2013. Ca khúc opening là "Yukitoki" (ユキトキ) thể hiện bởi Yanagi Nagi. Ca khúc ending là "Hello Alone" thể hiện bởi Hayami Saori và Tōyama Nao. Bộ anime đã được cấp phép bởi Sentai Filmworks ở Bắc Mỹ và được Madman Entertainment cấp phép ở Úc và New Zealand. Mùa thứ hai được Shogakukan công bố vào năm 2014. Mùa này có tựa đề "Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Zoku" gồm 13 tập, chuyển thể từ tập 7 đến tập 11 của light novel. Sản xuất bởi studio Feel và đạo diễn bởi Oikawa Kei, phần thiết kế nhân vật do Tanaka Yuichi đảm nhiệm. Phát sóng từ ngày 3 tháng 4 cho đến ngày 26 tháng 6 năm 2015. Ca khúc opening là "Harumodoki" (春擬き) thể hiện bởi Yanagi Nagi. Ca khúc ending là "Everyday World." (エブリデイワールド) thể hiện bởi Hayami Saori và Tōyama Nao. Mùa hai đã được cấp phép bởi Sentai Filmworks. Mùa phim có một tập OVA, với tiêu đề , được tặng kèm cùng phiên bản giới hạn của phần game thứ hai, phát hành vào ngày 27 tháng 10 năm 2016. Mùa thứ ba được Shogakukan công bố vào ngày 18 tháng 3 năm 2019 với tựa đề "Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Kan" gồm 12 tập, chuyển thể từ tập 12 đến tập 14 của light novel. Sản xuất bởi Studio Feel và đạo diễn bởi Oikawa Kei, phần thiết kế nhân vật do Tanaka Yuichi đảm nhiệm. Ban đầu được dự kiến phát sóng từ ngày 9 tháng 4 năm 2020 nhưng do ảnh hưởng của dịch COVID-19 nên tới ngày 9 tháng 7 mùa ba mới chính thức được phát sóng, đến ngày 24 tháng 9 năm 2020 thì kết thúc. Ca khúc opening là "Megumi no Ame" (芽ぐみの雨) thể hiện bởi Yanagi Nagi, và ca khúc ending là "Diamond no Jundo" (ダイヤモンドの純度) thể hiện bởi Hayami Saori và Tōyama Nao. Mùa 3 đã được Sentai Filmworks cấp phép phát hành toàn cầu, ngoại trừ khu vực Châu Á. Tại Đông Nam Á, mùa 3 được cấp phép bởi Medialink và phát sóng trên nền tảng xem video trực tuyến iQIYI. Ngày 17 tháng 1 năm 2021, tại sự kiện Oregairu Fes FINAL, mùa 3 được công bố sẽ có một tập OVA. Tập phim này sẽ được tặng kèm cùng với phần game thứ ba. Manga. Bộ truyện có hai bản manga chuyển thể, một phần manga spin-off cùng năm tập manga hợp tuyển. Phiên bản manga chuyển thể đầu tiên có tựa "Yahari Ore no Seishun Rabu Kome wa Machigatteiru. Monologue" do Kazuki Rechi minh hoạ, được đăng trên tạp chí Big Gangan của Square Enix kể từ ngày 25 tháng 9 năm 2012. Các chương manga hiện đã được biên tập thành 21 tập tankobon. Phiên bản manga chuyển thể thứ hai có tựa "Yahari Ore no Seishun Rabu Kome wa Machigatteiru. @Comic" do Io Naomichi minh hoạ, được đăng trên "Nguyệt san Sunday Gene-X" của Shogakukan kể từ ngày 19 tháng 12 năm 2012. Bộ phim kết thúc vào ngày 17 tháng 2 năm 2023. Các chương manga hiện đã được biên tập thành 22 tập tankobon. Bộ truyện đã được Thaihabooks mua bản quyền phát hành và dự kiến phát hành trong năm 2022. Phiên bản thứ ba, với tựa: "Yahari 4-koma demo Ore no Seishun Rabu Kome wa machigatteiru". Là một bộ manga bốn khung do Taneda Yuta sáng tác và mình hoạ, được xuất bản bởi Ichijinsha. Bộ manga gồm 2 tập. Tập đầu tiên xuất bản vào ngày 21 tháng 6 năm 2014, tập thứ hai xuất bản vào ngày 22 tháng 7 năm 2015. Ngoài ra, còn có 4 tập manga hợp tuyển mang tên "Yahari Ore no Seishun Rabu Kome wa Machigatteiru. Manga Anthology" do nhiều tác giả đồng sáng tác, được Ichijinsha xuất bản. Manga là phiên bản ngắn gọn hơn của light novel, được minh hoạ theo phong cách chibi. Tập đầu tiên xuất bản vào ngày 25 tháng 5 năm 2013 và tập thứ tư xuất bản vào ngày 28 tháng 1 năm 2016. Có 1 tập manga mang tên "Yahari Ore no Seishun Rabu Kome wa Machigatteiru. GX Comic Anthology". Tập manga được minh hoạ và sáng tác bởi nhiều hoạ sĩ, tác giả khác nhau. Được xuất bản vào ngày 17 tháng 7 năm 2020. Drama CD. Drama CD đầu tiên, có tựa , được tặng kèm cùng phiên bản đặc biệt của light novel tập 3, xuất bản vào ngày 18 tháng 11 năm 2011. Đĩa có chứa một ca khúc mang tên "Bright Generation" sáng tác bởi Hashimoto Yukari, do Hayami Saori cùng Tōyama Nao thể hiện. Về sau Drama CD này được chuyển thể thành bonus track của light novel tập 3. Drama CD thứ hai, với tựa , được mở bán lần đầu tại gian hàng của Marvelous AQL trong sự kiện Comiket 83, diễn ra từ ngày 29 cho đến ngày 31 tháng 12 năm 2012. Về sau Drama CD này được chuyển thể thành bonus track của light novel tập 7.5. Drama CD thứ ba, có tựa , được tặng kèm cùng phiên bản đặc biệt của light novel tập 7, xuất bản vào ngày 19 tháng 3 năm 2013. Đĩa có chứa một ca khúc mang tên "Rock You!!" sáng tác bởi Saitou Yūya, do Hayami Saori cùng Tōyama Nao thể hiện. Về sau Drama CD này được chuyển thể thành bonus track của light novel tập 7. Drama CD thứ tư, có tựa được tặng kèm cùng phiên bản đặc biệt của light novel tập 6.5, xuất bản vào ngày 19 tháng 7 năm 2014. Đĩa có chứa một ca khúc mang tên "Kimi to Merry Christmas" do Hayami Saori cùng Tōyama Nao thể hiện. Về sau Drama CD này được chuyển thể thành bonus track của light novel tập 6.5. Trò chơi điện tử (Video games). Một tựa game, có tiêu đề "Yahari Game demo Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru." do 5pb phát triển cho hệ máy PlayStation Vita, được phát ngày 19 tháng 9 năm 2013. Phiên bản giới hạn của tựa game tặng kèm theo một tập OVA. Phần game thứ hai cũng do 5pb phát triển, được phát hành vào ngày 27 tháng 10 năm 2016. Phiên bản giới hạn của phần game tặng kèm theo một tập OVA. Loạt game được dự kiến sẽ có phần thứ 3. Đón nhận. Oregairu được bầu chọn là light novel hay nhất của bảng xếp hạng uy tín Kono Light Novel ga Sugoi! trong 3 năm liên tiếp là 2014, 2015 và 2016. Trong các năm đó Hachiman cũng được bầu làm nhân vật nam được yêu thích nhất. Còn Yukino được bầu làm nhân vật nữ được yêu thích nhất trong năm 2015. Họa sĩ minh họa Ponkan⑧ cũng được bình chọn là họa sĩ minh họa được yêu thích nhất trong năm 2015 và 2016. Theo thống kê của Gagaga Bunko, tính đến ngày 14 tháng 9 năm 2017, Oregairu đã bán được hơn 7 triệu bản tại thị trường Nhật. Tới ngày 17 tháng 12 năm 2019, Oregairu đã bán được hơn 10 triệu bản trên toàn thế giới.
1
null
St. Bernard là một giống chó rất lớn từ Ý và Alps Thụy Sĩ, ban đầu được nuôi với mục đích cứu hộ. Giống này đã trở nên nổi tiếng qua câu chuyện về việc giải cứu trên núi cao, cũng như kích thước to lớn của nó. Là kết quả giao phối giữa giống chó bản địa của Thuỵ Sĩ với giống chó ngao (Masstiff) của châu Á, khi chúng theo đoàn quân Roman đi xâm lược dãy Alps. Trong suốt 2 thế kỉ đầu sau công nguyên chúng đã rất phát triển và phổ biến. Vài trăm năm sau đó thì Saint Bernard được dùng vào nhiệm vụ biệt phái, dần dần còn được nuôi tại các nông trại để chăn cừu và gia súc. Tại các tu viện và trại tế bần thì chúng theo chân các tu sĩ đi cứu nạn sau những trận lở tuyết. Giống chó to lớn này đã được dùng vào việc thồ hàng, bảo vệ kho tàng và chăn cừu tại các nông trại. Ngày nay, Saint Bernard còn được nuôi như giống chó cứu hộ trên các vùng núi cao tuyết phủ, với hình tượng một chú chó khổng lồ, trên cổ đeo bình rượu mạnh (dùng để hồi sức và chống lạnh cho các nạn nhân bị tuyết vùi) Xuất hiện. St Bernard là một giống chó khổng lồ. Trọng lượng trung bình của giống chó này là giữa 140 và 264 lb (64–120kg) trở lên và chiều cao xấp xỉ ở vai là 27 ½ inch đến 35 ½ inches (70 tới 90cm). Lông có thể mượt hoặc thô, với lông mượt mỏng và phẳng. Bộ lông thô dày nhưng phẳng, nhiều hơn xung quanh cổ và chân. Bộ lông thường có màu đỏ và màu trắng, hoặc đôi khi một vện gỗ gụ với màu trắng. Màu đen bóng thường được tìm thấy trên mặt và tai. Đuôi dài và nặng. Mắt thường có màu nâu, nhưng đôi khi có thể màu xanh băng. Xem thêm. Giống chó St Benard xuất hiện trong một số tác phẩm điện ảnh nổi tiếng của Mỹ.
1
null
Trần Hồng Uy (sinh ngày 2 tháng 2 năm 1938 tại Hương Gián, Yên Dũng, Bắc Giang) là Giáo sư - Tiến sĩ người Việt Nam hoạt động trong lĩnh vực nông nghiệp, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu ngô Việt Nam. Ông được trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Khoa học - Công nghệ trong lĩnh vực Nông nghiệp vào năm 2000 với công trình nghiên cứu tạo giống ngô lai ở Việt Nam. Tiểu sử. Học tập và làm việc. Trần Hồng Uy được sinh ra trong một gia đình nhà nho yêu nước. Năm 6 tuổi, cha của ông qua đời. Dù cuộc sống rất khó khăn nhưng ông vẫn quyết tâm thi vào Khoa Trồng trọt của Trường Đại học Nông Lâm vào năm 1957. Đến năm 1961, Trần Hồng Uy tốt nghiệp với tấm bằng Kỹ sư Nông nghiệp và được đưa về công tác tại Ty Nông nghiệp Hà Bắc, tham gia chỉ đạo sản xuất nông nghiệp. Năm 1962, ông được giao đảm nhiệm chức vụ Hiệu phó Trường Trung cấp Nông nghiệp tỉnh Hà Bắc. Vào mùa xuân năm 1968, ông được cử sang Rumani làm luận án Phó tiến sĩ và sau đó đã bảo vệ thành công luận án mang tên "Nghiên cứu khả năng kết hợp của một số dòng ngô". Trần Hồng Uy về nước vào đầu năm 1972 và được Bộ Nông nghiệp điều về Viện Cây lương thực và Cây thực phẩm Việt Nam làm việc dưới sự hướng dẫn của nhà nông học Lương Định Của. Sau đó, ông tình nguyện lên công tác tại Trại Nghiên cứu ngô Sông Bôi, ngày nay là Viện Nghiên cứu ngô Việt Nam, để xây dựng cơ sở nghiên cứu về ngô đầu tiên ở Việt Nam nhằm lai tạo những giống ngô có chất lượng. Trong giai đoạn từ 1975 đến tháng 6 năm 2001, Trần Hồng Uy là chủ nhiệm chương trình nghiên cứu và phát triển ngô của Việt Nam. Năm 1985, ông bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ khoa học tại Bulgaria. Hiện tại, Trần Hồng Uy đang là cố vấn cao cấp tại Công ty Cổ phần Giống Trung ương. Nghiên cứu và cống hiến. Tạo giống ngô lai. Tại Trại Nghiên cứu ngô Sông Bôi, ban đầu, ông cùng đồng nghiệp bắt tay xây dựng quỹ gen ngô đặc thù của Việt Nam bằng cách điều tra, thu thập những giống ngô quý để làm nguyên liệu lai tạo cũng như thu thập những nguồn gen ngô nhiệt đới, chủ yếu là ở các nước có cùng vĩ độ với Việt Nam. Năm 1977, Trần Hồng Uy cùng các cộng sự đã lai tạo thành công một loạt giống ngô thuần có năng suất cao gấp đôi những giống ngô truyền thống. Tính đến năm 1989, Trại ngô Sông Bôi đã cho ra đời tổng cộng mười ba giống ngô thuần chuẩn và đã được Hội đồng Khoa học của Bộ Nông nghiệp công nhận và đưa vào sản xuất rộng rãi trên toàn quốc với năng suất từ 3 đến 6 tấn trên một hecta. Trong đó, Trần Hồng Uy là tác giả của sáu giống và là đồng tác giả của ba giống khác. Thành tựu này đã giúp cho Việt Nam chấm dứt luôn việc hàng năm phải nhập khẩu giống ngô từ Ấn Độ và một số nước khác. Tiếp đó, trong khoảng thời gian từ năm 1990 đến năm 1993, ông tiến hành chương trình tạo giống ngô lai không quy ước và nâng cấp thành giống lai quy ước với những đặc tính vượt trội hơn trong thời gian từ năm 1994 đến năm 2000. Những giống ngô này đã được Viện nghiên cứu ngô đưa vào sản xuất, chiếm đến 50% lượng ngô gieo trồng trên toàn quốc, đạt năng suất từ 5 đến 12 tấn trên một hecta. Những sản phẩm ngô lai của ông đã góp phần rất lớn trong việc cải thiện đời sống người nông dân do giá thành hạt giống rẻ nhưng năng suất lại đạt rất cao. Theo đó, Chương trình ngô lai ở Việt Nam đã được Trung tâm Cải tạo giống Ngô và Lúa mì Quốc tế - CYMMYT, Tổ chức Nông Lương Liên hiệp quốc - FAO đánh giá là một trong ba chương trình ngô lai mạnh ở châu Á, cùng với Trung Quốc và Thái Lan. Ngô đông trồng bầu trên nền đất ướt. Công trình ngô đông trồng bầu trên nền đất ướt sau hai vụ lúa của ông cũng đã đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết nạn thiếu lương thực trong nhân dân. Xuất phát từ ý tưởng của những người nông dân ở Hợp tác xã Hợp Thịnh ở Tam Dương, Vĩnh Phúc, Trần Hồng Uy đã cùng với cộng sự kiên trì nghiên cứu trong bảy năm mới có thể hoàn chỉnh kỹ thuật, công nghệ trồng ngô bầu. Sau đó kỹ thuật này còn được áp dụng cho cả đậu tương, khoai lang và khoai tây. Kỹ thuật này cũng đã được Trung tâm Cải tạo giống Ngô và Lúa mì Quốc tế - CYMMYT, Tổ chức Nông Lương Liên hiệp quốc - FAO phổ biến, tập huấn cho các nước trong vùng và trồng thử nghiệm ở một số quốc gia khác. Giải thưởng, danh hiệu. Với những cống hiến của mình, Trần Hồng Uy đã được tặng thưởng 4 bằng Lao động sáng tạo, 3 bằng Tác giả sáng chế, 2 Huân chương Lao động hạng ba cùng với 2 giải thưởng quốc tế của Trung tâm Cải tạo giống Ngô và Lúa mì Quốc tế - CYMMYT vào năm 1993 và Chương trình ngô vùng châu Á - ARMP vào năm 1998. Bên cạnh đó, ông đã được Nhà nước Việt Nam trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Khoa học - Công nghệ trong lĩnh vực Nông nghiệp với công trình nghiên cứu tạo giống ngô lai ở Việt Nam và danh hiệu Anh hùng Lao động thời kỳ đổi mới vào năm 2000.
1
null
Tổng hội Phật giáo Việt Nam là một tổ chức quy tụ những đoàn thể Phật giáo Đại thừa tại Việt Nam khắp ba miền: Bắc, Trung, Nam thời Chiến tranh Đông Dương. Tổng hội hình thành vào năm 1951 với mục đích tạo tiếng nói cho Phật giáo nhưng về mặt tổ chức thì Tổng hội không có cơ chế hoạt động. Tổ chức và lịch sử. Tổng hội Phật giáo Việt Nam có thể nói là tiền thân của hai tổ chức Hội Phật giáo Thống nhất Việt Nam ở miền Bắc và Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ở miền Nam sau năm 1954. Đứng đầu Tổng hội là tăng thống Hòa thượng Thích Tịnh Khiết, và ba vị phó tăng thống: Thượng tọa Thích Tâm Châu đại diện miền Bắc, Thượng tọa Thích Thiện Minh đại diện miền Trung, và Thượng tọa Thích Thiện Hoa đại diện miền Nam. Đồng hoạt động với Tổng hội là Hội Phật học Nam Việt, quy tụ thành phần cư sĩ do Mai Thọ Truyền chủ tọa. Vào năm 1962 thì Tổng hội quy tụ khoảng 3000 tăng lữ, 600 ni sư, và 3.000.000 tín đồ. Khi chính thể Đệ Nhất Cộng hòa Việt Nam bị lật đổ vào Tháng 11, 1963 thì Tổng hội xúc tiến kết hợp với các đoàn thể khác trong đó có Giáo hội Phật giáo Nguyên thủy để thành lập Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Giáo hội này chính thức ra đời với bản hiến chương ký ngày 1 Tháng Tư, 1964. Hòa thượng Thích Tịnh Khiết của Tổng hội được đề cử làm tăng thống và Thượng tọa Thích Tâm Châu đảm lãnh Viện trưởng Viện Hóa Đạo của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.
1
null
Nhà Hohenzollern là một dòng họ quý tộc, vua chúa gồm những tuyển hầu tước, vua và hoàng đế của Brandenburg, Phổ, Đức, và România. Nó bắt nguồn từ lãnh thổ chung quanh tỉnh Hechingen ở Schwaben trong thế kỷ XI. Tên này lấy từ chỗ cư trú của gia đình, lâu đài Hohenzollern gần Hechingen. Sau đó dòng họ này chia ra làm hai nhánh, nhánh Công giáo Schwaben và nhánh Tin lành Franken. Nhánh Schwaben tiếp tục cai trị khu vực Hechingen cho tới cuộc cách mạng năm 1848. Nhánh Franken thì thành công hơn: Những thành viên trở thành bá tước của Brandenburg vào năm 1415 và công tước cúa Phổ năm 1525. Theo sau sự thống nhất của Brandenburg và Phổ vào năm 1618, vương quốc Phổ được thành lập năm 1701, dần dần dẫn tới sự thống nhất của nước Đức và sự hình thành Đế quốc Đức vào năm 1871, dòng họ Hohenzollern trở thành những hoàng đế Đức và các vị vua của nước Phổ. Việc thua trận của Đức trong Đệ Nhất thế chiến đưa tới cuộc Cách mạng Đức. Triều đình Hohenzollern bị lật đổ và Cộng hòa Weimar được thành lập, chấm dứt chế độ quân chủ. Với Hiến pháp mới ban hành năm 1919 nước Đức chính thức không còn công nhận các tước hiệu quý tộc. Hiện tại Georg Friedrich Hohenzollern đứng đầu nhà Hohenzollern. Ngày 27 tháng 8 năm 2011, Georg Friedrich cưới bà Sophie Johanna Maria của Isenburg. Ngày 20 tháng 1 năm 2013, bà Sophie sinh đôi hai bé trai, Carl Friedrich Franz Alexander và Louis Ferdinand Christian Albrecht, tại Bremen. Carl Friedrich, ra trước, là người thừa kế. Lịch sử. Nhà Zollern thuộc về dòng họ quý tộc lâu đời nhất và quan trọng nhất ở Schwaben cũng như ở Đức. Vùng đất sở hữu lớn đầu tiên nằm ở phần phía bắc huyện Zollernalb. Từ giữa thế kỷ XIV, dần dần cái tên Hohenzolr hay Hohenzolre được dùng. Đến thế kỷ XVI thì chỉ cái tên mới được dùng. Nhánh Brandenburg-Preußen Linie ban đầu gọi họ là "von Brandenburg" và sau này là "von Preußen". Chỉ tới thời ông Kurfürst Friedrich Wilhelm von Brandenburg trong thế kỷ thứ XVII, họ mới dùng danh hiệu "Graf von Zollern". Lâu đài Hohenzollern mà hiện thời vẫn còn tồn tại, được Friedrich Wilhelm IV cho xây vào giữa thế kỷ XIX theo kiểu kiến trúc Tân Gothic. Nó là tài sản chung của nhánh Brandenburg-Preußen và nhánh Schwaben. Lâu đài cũ mà được nhắc tới lần đầu tiên vào năm 1267, vào năm 1423 thì bị liên thành tự do Schwaben chiếm đóng và phá hủy hoàn toàn. Nhánh Franken Hohenzollern. Bá tước lâu đài Nürnberg. Các con cháu của Konrad I xứ Nürnberg (* khoảng 1186; † khoảng 1260/1261), con của Friedrich III xứ Zollern, cho tới năm 1427 là Bá tước lâu đài Nürnberg. Ban đầu, các bá tước lâu đài Nürnberg có ít tài sản. Gia đình chỉ có quyền sử dụng tài sản của cơ quan cai quản lâu đài. Tuy nhiên từ thế kỷ XIII, do mua lại đất đai lãnh thổ này đã mở rộng và đến thế kỷ XV trong thời công tước Friedrich VI xứ Nürnberg thì có lãnh thổ lớn nhất. Nhờ làm sui gia với nhà Abenberg năm 1236 mà họ được thêm lâu đài Abenberg và Cadolzburg. Ngoài ra, dòng họ Hohenzollern đóng vai trò bảo trợ tu viện Heilsbronn, nơi mà từ 1297 tới năm 1625 chứa những quan tài của gia đình. Năm 1260, họ được thừa hưởng thành phố Bayreuth; năm 1331, họ được Ansbach; năm 1340 thì được Kulmbach và Plassenburg. Hoàng đế Karl IV từ nhà Luxemburg nâng chức vị bá tước lâu đài vào năm 1363 thành công tước đế quốc. Vào năm 1427, Friedrich II, Tuyển hầu xứ Brandenburg, đã bán lâu đài Nürnberg và tước bá tước lâu đài cho thành phố Nürnberg. Từ những lãnh thổ mà không bán đi, sau đó phát triển thành công quốc Bayreuth và công quốc Ansbach, mà cũng được cai trị bởi dòng họ Hohenzollern. Tới năm 1806, Ansbach trở thành một phần của vương quốc Bayern, còn Bayreuth thì từ năm 1810.
1
null
Lightstorm Entertainment là một công ty sản xuất phim của Hoa Kỳ. Công ty do nhà làm phim người Canada James Cameron và nhà sản xuất phim Larry Kasanoff thành lập năm 1990 và được biết đến với các bộ phim như "", "Titanic" và "Avatar". Cameron cũng thuê nhiều nhà làm phim khác để sản xuất và đạo diễn các bộ phim dưới thương hiệu Lightstorm.
1
null
Những người bạn chân đất (, ) là chương trình truyền hình thực tế Hàn Quốc; một phần của chuỗi "Good Sunday" đài SBS, cùng với "Running Man". Tập đầu tiên phát sóng vào 21 tháng 4 năm 2013. Chương trình là một "thực tế đầy khó khăn ở ngoài trời"; một trong những chương trình thực tế ngoài trời điển hình. Các thành viên trải nghiệm "hạnh phúc thực sự" với nhau thông qua các nhiệm vụ. Từ "Barefoot" có ý nghĩa như bản chất, sự chân thành, và những mối quan hệ gắn khít, nơi mà "Friends" không chỉ đại diện cho các dàn diễn viên, nhưng là những người luôn hoàn thành tốt. Nó thu hút được sự chú ý như là sự trở lại của Kang Ho-dong, người dẫn chương trình chính của chương trình, sau khi rời khỏi "X-man" của "Good Sunday" vào tháng 4 năm 2007. Sau 6 tháng phát sóng, chương trình bị hoãn lại do lượt đánh giá thấp và nhường chỗ cho "K-pop Star 3", với tập cuối phát sóng vào 17 tháng 11 năm 2013. Định dạng. Tập 1-6. Trải nghiệm một cuộc sống với gặp gỡ nhiều người ở một vùng đất mới, và tìm kiếm những di sản văn hoá và môi trường tự nhiên chưa từng thấy ở nơi khác, các thành viên tìm kiếm vẻ đẹp và hạnh phúc thực sự ở nước ngoài. Các thành viên du lịch sang nước ngoài để trải nghiệm "hạnh phúc thực sự" với người dân bản xứ. Không giống như các kì nghỉ, họ phải sống như người địa phương và trải nghiệm một ngày hoạt động như họ. Các thành viên phải bổ trợ nhau không có sự hỗ trợ từ nhân viên. Các thành viên trải nghiệm sự tính tuý của văn hoá, ẩm thực, âm nhạc, tự nhiên và đời sống cùng với sự sống sót của họ ở nước ngoài. Chương trình là chương trình truyền hình thực tế cung cấp tình cảm và sự giác ngộ cho người xem. Tập 7-31. Các thành viên tham gia vào các thử thách với nhiều chủ đề khác nhau (lặn, sáng tác nhạc, nấu ăn...). Diễn viên. Các thành viên trong "Những người bạn chân đất" gồm Kang Ho-dong, Yoon Jong-shin, Yoo Se-yoon, Kim Bum-soo, Kim Hyun-joong, Yoon Si Yoon, Eunhyuk, Uee Không giống như các thành viên khác, đây là lần đầu tiên Kim Bum-soo, Kim Hyun-joong, Yoon Si-yoon, và Uee tham gia chương trình thực tế với vai trò thành viên chính thức, và sức mạnh giữa những tiền bối kinh nghiệm và tân binh được dự báo trước. Vào ngày 9 tháng 6 năm 2013, Yoo Se-yoon rời khỏi chương trình sau do lái xe sau khi uống rượu, và không xuất hiện kể từ tập 10. Eun Ji-won sẽ thay thế anh ta. Vào ngày 11 tháng 6 năm 2013, Kim Bum-soo bị chấn thương đầu gối trong suốt quá trình ghi hình của tập Lặn đặc biệt và được chuyển đến bệnh viện. Sau đó rời khỏi chương trình. Eunhyuk không xuất hiện trong chương trình kể từ tập Lặn đặc biệt, và đã được cho là đã rời khỏi chương trình. Vào ngày 31 tháng 10 năm 2013, thông báo rằng Kim Hyun-joong đã hoàn thành cảnh phim cuối cùng của mình trong chương trình sẽ rời khỏi do xung đột của lịch trình, phát sóng vào ngày 3 tháng 11. Đánh giá. Dưới đây là bảng đánh giá, lượt đánh giá cao nhất được thể hiện bằng màu đỏ, và lượt đánh giá thấp nhất được thể hiện bằng màu xanh.
1
null
Thomas Andrews, Jr. (7 tháng 2 năm 1873 – 15 tháng 4 năm 1912) là một doanh nhân và là nhà đóng tàu người Ireland; giám đốc quản lý và trưởng bộ phận thiết kế kỹ thuật của công ty đóng tàu Harland and Wolff ở Belfast, Ireland. Andrews là một kiến trúc sư hải quân phụ trách lên kế hoạch cho con tàu vượt đại dương . Ông đi trên tàu "Titanic" trong chuyến ra khơi đầu tiên của nó; con tàu đã đâm vào một tảng băng trôi và chìm đêm ngày 14 rạng sáng ngày 15 tháng 4 năm 1912. Andrews thiệt mạng trong thảm kịch này. Tiểu sử. Sinh thời. Thomas Andrews sinh ra tại Adara House, Comber, County Down tại Ireland trong gia đình truyền thống của Vương quốc Anh. Thomas Andrews, thành viên của hội đồng Ireland. Người anh họ của ông John Miller Andrews, thủ tướng tương lai của Bắc Ireland, và Ngài James Andrews, Chủ tịch Ủy ban Công lý của Bắc Ireland. Thomas Andrews sống cùng gia định tại Ardara, Comber. Năm 1884, ông bắt đầu tham gia Học viện hoàng gia đến năm 1889 khi mới 16 tuổi, ông đạt chứng chỉ cao cấp tại Harland and Wolff nơi mà người cậu, tử tước Pirrie là người sở hữu. Harland and Wolff. Tại Harland and Wolff, ông bắt đầu với 3 tháng với vị trí người học việc, vài tháng sau ông trở thành người chuyên thiết kế cabin và 2 tháng sau, ông được làm việc trên tàu. 18 tháng cuối cùng trong 5 năm học của ông, ông đã làm việc tại văn phòng thiết kế. Năm 1901, Andrews, sau khi làm việc tại nhiều vị trí tại công ty, ông trở thành quản lý trong lĩnh vực xây dựng. Cùng năm, ông trở thành thành viên của Hiệp hội kiến trúc sư hải quân. Năm 1907, Andrews đạt được vị trí giám đốc của bộ phận sản xuất của Harland and Wolff. Trong thời gian dài học tập và làm việc, Andrews rất được kính trọng bởi những thành viên và nhân viên công ty. Vào ngày 24 tháng 6 năm 1908, ông kết hôn cùng bà Helen Reilly Barbour, con gái của nhà tài phiệt ngành dệt may John Doherty Barbour và là chị của Rt Hon Sir Hohn Milne Barbour - được biết đến như "Milne". Con gái họ, Elizabeth Law Barber Andrews (thường được gọi là ELBA), sinh vào ngày 27.11.1910. Cặp đôi đã sống tại Dunallan, 20 Windsor Avenue, Belfast. Vào đêm Andrews đưa Helen xem chiếc tàu RMS Titanic, trước khi Elizabeth rời đi. Sau cái chết của Thomas, Helen đã tái hôn, bà mất ngày 22.8.1966 tại Bắc Ireland va được chôn cất tại nghĩa trang dòng họ Barbour tại Lambeg. RMS Titanic. Năm 1907, Andrews bắt đầu lên kế hoạch cho chiếc tàu, chiếc RMS Olympic của hãng White Star Line. Chiếc Olympic và chiếc tàu Titanic, bắt đầu được xây dựng năm 1909, được thiết kế bởi William Pirrie và giám đốc dự án Alexander Carlisle cùng với Andrews. Cũng như những chiếc tàu khác, Andrews đã thiết kế tương tư trong từng chi tiết của Olympic và Titanic, để chắc rằng chúng có thể làm việc hiệu quả nhất. Không may, đề nghị với 46 chiếc thuyền cứu hộ của Andrews (thay vì chỉ 20 chiếc) cũng như vỏ tàu dầy gấp đôi và vách ngăn chặt tại sàn B đã bị bác bỏ. Andrews dẫn đầu nhóm kỹ sư Harland and Wolff, những người đã tham gia vào chuyến tàu thảm họa khi ra khơi lần đầu tiên của công ty (nhóm bảo hành), đã đi cùng để quan sát sự vận hành và phát hiện cải thiện nâng cấp chiếc tàu. Titanic không là ngoại lệ nên Andrews và nhóm đã khởi hành từ Belfast đến Southampton trên Titanic để bắt đầu cho chuyến tàu thảm họa vào ngày 10.4.1912. Khi khởi hành, Andrews đã ghi chép sự cải tiến mà ông thấy cần thiết, sự thay đổi cần thiết của chiếc tàu. Tuy nhiên vào ngày 14.04, Andrews đã cho bạn bè biết rằng Titanic gần như hoàn hảo với những bộ óc con người đã tạo ra. Vào 14/04 lúc 11:40 tối, Titanic đã đâm phải tảng băng. Andrews đang trong phòng làm việc, lên kế hoạch cho sự thay đổi cần thiết cho con tàu, và gần như ông đã không nhận ra sự va chạm. Thuyền trưởng Edward J.Smith đã triệu tập gấp Andrews để xem xét những tổn hại. Andrews và thuyền trưởng Smith đã thảo luận sự tổn hại của con tàu vào nửa đêm, sau khi Andrews xem xét phần bị hỏng và nhận được báo cáo. Andrews đã chắc chắn rằng nếu 5 khoang tàu đầu tiên bị ngập, con tàu chắc chắn sẽ chìm. Ông đã đưa thông tin này đến thuyền trưởng Smith, theo nguyên tắc của toán học, và ý kiến của ông, con tàu chỉ có khoảng 1 tiếng trước khi chìm hoàn toàn. Ông đã nhắc nhở Smith về số lượng tàu cứu hộ ít ỏi trên thuyền. Kế hoạch di tản khỏi Titanic bắt đầu, Andrews đã tìm kiếm không mệt mỏi trên những khoang tàu và thông báo với hành khách rời khỏi khoang và lên boong tàu. Vài nhân chứng còn sống đã kể lại họ đã gặp Andrews vài lần. Trong thời gian ngắn ngủi trước khi con tàu chìm hoàn toàn, ông tiếp tục tìm kiếm những người còn lại trên tàu, thúc giục và động viên họ. Liên kết ngoài. [[Thể loại:Sinh năm 1873]] [[Thể loại:Mất năm 1912]] [[Thể loại:Doanh nhân người Anh]] [[Thể loại:Hành khách và thủy thủ đoàn trên tàu RMS Titanic]] [[Thể loại:RMS Titanic]]
1
null
Margaret "Molly" Brown (họ khai sinh Tobin) (sinh ngày 18 tháng 7 năm 1867 – mất ngày 26 tháng 10 năm 1932) là một nhà từ thiện và nhà hoạt động xã hội người Mỹ, người trở nên nổi tiếng sau khi sống sót từ thảm hoạ chìm tàu RMS "Titanic" năm 1912. Bà đã yêu cầu chiếc thuyền cứu sinh số 6 trở lại khu vực xảy ra tai nạn để tìm kiếm những người sống sót. Hiện vẫn chưa rõ liệu chiếc thuyền cứu sinh này có tìm thấy thêm nạn nhân nào còn sống khi quay lại hiện trường hay không. Sau khi mất, bà được biết đến với tên gọi "Bà Molly Brown không thể chìm", mặc dù khi còn sống, những người bạn thường gọi bà là "Maggie". Một vở nhạc kịch Broadway năm 1960 cùng với phiên bản điện ảnh chuyển thể của nó đã được sản xuất dựa trên cuộc đời của bà; cả hai đều lấy tên là "Bà Molly Brown không thể chìm". Cái chết. Margaret trút hơi thở cuối cùng vào 14 giờ 42 phút ngày 26 tháng 10 năm 1932 do bị ung thư não tại thành phố New York
1
null
Sân vận động World Cup Suwon () là một sân vận động bóng đá ở Suwon, Hàn Quốc. Đây là sân nhà của đội bóng K League 1 Suwon Samsung Bluewings kể từ năm 2001. Sân vận động có sức chứa 44.031 chỗ ngồi. Các sự kiện bóng đá lớn. Giải vô địch bóng đá thế giới 2002. Sân vận động World Cup Suwon là một trong những địa điểm tổ chức Giải vô địch bóng đá thế giới 2002, và đã tổ chức các trận đấu sau:
1
null
Nguyễn Tiến Chung (sinh 8 tháng 8 năm 1914 - mất 5 tháng 3 năm 1976), là một họa sĩ người Việt Nam. Ông đạt Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học - Nghệ thuật năm 2000. Nguyễn Tiến Chung thường sáng tác về người nông dân, nông thôn, thiếu nữ, bộ đội, công nhân Việt Nam bằng phong cách Á Đông sâu đậm. Tiểu sử. Nguyễn Tiến Chung sinh ngày 8 tháng 8 năm 1914, quê ở Ước Lễ, xã Tân Ước, Thanh Oai, Hà Nội. Ông tốt nghiệp Trường Mĩ thuật Đông Dương khóa XI từ năm 1936 đến 1941, giảng viên Trường Cao đẳng Mĩ thuật Việt Nam năm 1946, tham gia Mặt trận Việt Minh nội thành Hà Nội từ 1947 đến 1953. Ông là Ủy viên Ban chấp hành Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố Hà Nội năm 1954, giảng viên Trường Đại học Mĩ thuật Việt Nam từ năm 1955 đến năm 1964, Ủy viên Ban chấp hành Hội Mĩ thuật Việt Nam khóa I từ năm 1957 đến năm 1968, Ủy viên Hội đồng nghệ thuật Hội Mĩ thuật Hà Nội từ năm 1966 - 1976. Ông qua đời vào ngày 5 tháng 3 năm 1976 Thể loại sáng tác, tác phẩm tiêu biểu. Nguyễn Tiến Chung thường sáng tác về người nông dân, nông thôn, thiếu nữ, bộ đội, công nhân Việt Nam mang phong cách, bản sắc Á Đông. Một số tác phẩm của ông có ảnh hưởng lớn trong giới mĩ thuật Việt Nam thời kỳ trước năm 1975. Hai bức tranh gây tranh cãi. Trong thời kỳ mĩ thuật Việt Nam trước năm 1975, có hai bức tranh gây tranh cãi của họa sĩ Nguyễn Tiến Chung. Bức "Đập lúa đêm" của ông sáng tác năm 1963 của ông nói về người nông dân Việt Nam cần cù, chăm chỉ bị một vị lãnh đạo phê là "bôi xấu giai cấp nông dân" nhưng sau đó lại được đem đi triển lãm ở Liên Xô. Bức "Mùa gặt" của Nguyễn Tiến Chung được vẽ năm 1958, là bức sơn mài lớn nhất ông thực hiện sau cách mạng. Ông đem đi dự triển lãm mỹ thuật Việt Nam năm 1968, nhưng cũng vì bị phê phán cách vẽ nông dân từ bức Đập lúa đêm nên bức tranh chỉ được giải ba và Bảo tàng không mua. Đem tranh về, họa sĩ bảo cô con gái lớn bê tranh đem xuống ao định mài bỏ đi để vẽ tranh khác. Nhưng đúng lúc đó thì một người khách tên Đức Minh sang chơi và đổi bộ bàn ghế gỗ lấy tranh. Năm 1976, ông bị ốm, nhà ông bán bộ bàn ghế đi được 2 nghìn đồng. Sau khi Đức Minh mất, bộ sưu tập của ông không còn nguyên vẹn, bức Mùa gặt lọt vào tay nhà sưu tập Danh Anh.
1
null
Joseph Bruce Ismay (sinh ngày 12 tháng 12 năm 1862 – mất ngày 17 tháng 10 năm 1937) là một doanh nhân người Anh, chủ tịch và giám đốc quản lý của hãng tàu hơi nước White Star Line. Ông nhận được sự quan tâm của dư luận quốc tế khi là quan chức cấp cao nhất của hãng White Star official nằm trong số 712 người sống sót (so với 1,517 người thiệt mạng trên tổng số 2,223 hành khách, bao gồm cả thủy thủ đoàn) trong chuyến ra khơi đầu tiên của con tàu vượt đại dương do công ty ông đóng, chiếc . Việc ông sống sót sau vụ đắm tàu khiến nhiều người cho rằng ông là một kẻ hèn nhát và phong cho ông một danh hiệu gây nhiều tranh cãi, Con gà của đại dương.
1
null
Inheritance (Di sản thừa kế) là cuốn sách thứ tư và cuối cùng trong bộ Inheritance Cycle của nhà văn người Mỹ Christopher Paolini. Theo dự tính ban đầu của tác giả, bộ Inheritance Cycle chỉ bao gồm có 3 cuốn, nhưng trong quá trình viết sách, tác giả đã tăng độ dài của cuốn "Hỏa kiếm", và cuốn sách được chia làm 2 phần được xuất bản riêng lẻ. Kể từ khi viết xong "Di sản thừa kế", tác giả Paolini đã bày tỏ kế hoạch tương lai là mở rộng câu chuyện về vương quốc Alagaësia và bộ Inheritance Cycle. Trong một bài phỏng vấn, anh đã nói về những ý định chính cho "cuốn sách thứ năm", một câu chuyện xoay quanh nhân vật Brom, tác giả cũng cho biết đã lên kế hoạch về hơn 7 câu chuyện diễn ra ở Alagaësia." Cốt truyện. Di sản thừa kế bắt đầu khi quân Varden tấn công Belatona, một thành phố của Đế quốc. Trong trận chiến, Saphira, cô em rồng của Eragon, suýt bị giết chết bởi một Dauthdaert (ngọn giáo chết chóc) có tên là Niernen - vốn là một vũ khí được chế tạo từ thời Chiến tranh Rồng nhằm phá hủy hàng rào bảo vệ ma thuật và tiêu diệt rồng. Belatona nhanh chóng bị Varden nắm giữ, và sau đó một mối liên hệ đồng minh được thành lập giữa Varden và các ma mèo. Grimmr (vua của các ma mèo) yêu cầu một vị trí bên cạnh ngai vàng ở Urû'baen nếu Varden chiến thắng cho cái giá của sự liên minh này. Sau đó, người anh họ Roran của Eragon được giao cho nhiệm vụ khó khăn là đánh chiếm thành phố Aroughs. Roran liều mình thực hiện kế hoạch táo bạo của mình và Aroughs bị khuất phục, mặc dù quân của Roran bị thương rất nhiều. Roran quay trở lại khi Varden đã tiến đến Dras-Leona và đang lên kế hoạch tấn công thành phố này. Murtagh và con rồng Thorn của hắn đang bảo vệ tại đây, do đó Varden không có cơ may nào để tấn công thành phố trực tiếp. Học giả Joed tìm ra thông tin về lối vào của hệ thống cống rãnh xây dựng dở dang dưới lòng thành phố. Tin vào giả thuyết về sự tồn tại của đường hầm bí mật này, Eragon dẫn đầu một nhóm nhỏ (gồm Eragon, Arya, bà lang Angela, mèo ma Solembum, và một thần tiên vệ sĩ tên Wyrden) tiến vào thành phố để mở cổng thành cho quân Varden. Sự thật là đường hầm được sử dụng bởi các giáo sĩ của Helgrind, bà lang Angela và ma mèo Solembum bị đám giáo sĩ chia cắt khỏi nhóm, Wyrden bị chết vì bẫy chông, Eragon và Arya bị bắt. Giận dữ vì Eragon đã giết chết thần linh đã chúng (chính là lũ Ra'zac), các giáo sĩ Helgrind đã đem Eragon và Arya để tế thần cho lũ Ra'zac vừa nở khỏi trứng. Bị trói và treo trên cao, Eragon và Arya đã cố gắng tự làm mình bị thương để thoát khỏi dây xích, cho đến khi Angela và Solembum giải cứu. Eragon sau đó đã mở được cổng thành và đánh bại Murtagh và Thorn, cho phép Varden nắm giữ thành phố. Nhưng vào nửa đêm, Murtagh và Thorn tấn công doanh trại của Varden và bắt đi thủ lĩnh Nasuada. Vắng mặt cô, Eragon nhắm giữ vai trò thủ lĩnh và tiến quân về thủ đô Urû'baen. Eragon nhớ tới lời khuyên của mèo ma Solembum (trong cuốn đầu tiên Eragon) nói về Tảng đá Kuthian và Hầm mộ của những linh hồn. Anh gọi Solembum tới lều và hỏi nó về Tảng đá Kuthian, nhưng mèo ma không biết điều gì. Trong lúc đối thoại, Solembum thình lình mất điều khiển và nói với Eragon bằng một giọng nói lạ, sau đó thì nó không nhớ những gì nó vừa nói. Eragon khám phá ra Hầm mộ linh hồn nằm ở trên đảo Vroengard. Sau đó anh kể với rồng đỏ Glaedr về Hầm mộ nhưng Glaedr quên nó ngay lập tức. Eragon nhận ra là có một pháp thuật làm cho tất cả mọi người ở Alagaesia - trừ Saphira và anh - quên ngay lập tức về Hầm mộ linh hồn và Tảng đá Kuthian. Sau khi thuyết phục được Gleadr tin vào sự tồn tại của chúng, rồng vàng khuyên 2 anh em Eragon và Saphira nên đi tìm hiểu ngay lập tức nguồn gốc của pháp thuật mạnh mẽ này, vì điều này có thể giúp họ chiến thắng Galbatorix. Eragon mang theo Eldunarí (tim-của-tim) của Glaedr trong chuyến bay tới thành phố Doru Araeba trên đảo Vroengard, quê hương của các Kỵ sĩ rồng. Để mở được Hòn đá Kuthian, Eragon và Saphira phải nói tên thật của mình. Sau vài ngày, họ tìm ra tên thật và hòn đá mở ra. Bên trong, cả ba tìm ra một hang động tích trữ Eldunarí và trứng rồng được giấu kín trước khi Galbatorix tiêu diệt các Kỵ sĩ rồng. Umaroth, con rồng của Vrael (chỉ huy cuối cùng của các Kỵ sĩ) nói cho tất cả về các Eldunarí, bảo rằng đã đến lúc chúng xuất đầu lộ diện và giúp đỡ Eragon và Varden đánh bại Galbatorix. Eragon và tất cả rời khỏi Vroengard, chỉ để lại 5 Eldunarí tình nguyện ở lại để bảo vệ trứng rồng, và ngay lúc họ vượt qua tảng đá để lên mặt đất, ký ức của họ về các tim rồng bị xóa sạch. Họ bay đến Urû'baen, tại đây binh đoàn liên minh của Varden, thần tiên (dẫn đầu bởi Nữ hoàng Islanzadí), ma mèo (dẫn đầu bởi Grimmr Halfpaw), Urgal (dẫn đầu bởi Nar Garzhvog) và người lùn (vua Orik đứng đầu) đã sẵn sàng để tấn công Urû'baen. Eragon và Saphira đến Urû'baen khi trận chiến sắp bắt đầu. Sự thật về các Eldunarí được tiết lộ cho các thủ lĩnh của Varden và tất cả cùng lên kế hoạch tấn công thành phố. Quân Varden tấn công Urû'baen trong khi Eragon, Saphira, Arya, Elva, và 11 thần tiên dẫn đầu bởi tiên ông Blödhgarm đột nhập vào thành trì của Galbatorix. Họ cẩn thận tìm đến phòng ngai vàng sau khi vượt qua hàng loạt cái bẫy, nhóm 11 thần tiên vì bảo vệ cho Eragon nên bị trúng pháp thuật và bắt giữ. Trong phòng ngai vàng, Galbatorix làm nhục ý chí của Eragon, Saphira, Arya, và Elva, cho họ biết rằng hắn đã tìm ra được "Từ" của từ, hay tên thật của cổ ngữ. Với sức mạnh của "Từ", hắn đã điều khiển được việc sử dụng ma thuật bằng cổ ngữ. Galbatorix yêu cầu Murtagh và Eragon chiến đấu với nhau chỉ sử dụng kiếm, Eragon đánh bại Murtagh. Lời tuyên thệ của Murtagh với Galbatorix đã bị phá vỡ vì tên thật của Murtagh thay đổi, anh sử dụng "Từ" để phá bỏ lớp bảo vệ của Galbatorix. Tức điên lên, Galbatorix đánh trả Murtagh vô ý thức và tấn công Eragon bằng ý chí, trong khi Saphira và Thorn tấn công con rồng đen Shruikan. Sử dụng sức mạnh từ Eldunarí, Eragon đã phóng ra một câu thần chú làm cho Galbatorix phải thấu hiểu tội lỗi của hắn, và trải qua những đau khổ mà hắn đã gây ra. Trong lúc đó, Arya giết chết Shruikan bằng ngọn giáo Dauthdaert. Khi nỗi đau và sự giận dữ mà hắn gây ra vượt quá khả năng chịu đựng, Galbatorix phải tự phá hủy bản thân, gây ra một vụ nổ hủy diệt một phần lớn thành phố Urû'baen. Eragon sử dụng năng lượng từ Eldunarí và bảo vệ mọi người trong thành trì. Murtagh và Thorn, được giải phóng khỏi lời thề trung thành với Galbatorix, quyết định bay về phương bắc để có thời gian tự suy xét bản thân. Trước khi rời khỏi, Murtagh dạy cho Eragon về "Từ", sau đó từ biệt như 2 người anh em. Nasuada, sau cuộc tranh luận gay gắt với các thủ lĩnh của Varden, trở thành Nữ hoàng của toàn dân Alagaesia, vua Orrin của nước Surda tuyên thệ đồng minh với cô. Arya trở về Du Weldenvarden để tham gia chọn ra một nữ hoàng mới cho thần tiên sau khi cái chết của mẹ cô, Nữ hoàng Islanzadí, trong trận chiến. Thần tiên chọn Arya làm nữ hoàng. Quả trứng cuối cùng trong tay Galbatorix nở ra cho Arya một con rồng xanh lục. Arya trở thành một Kỵ sĩ với con rồng Fírnen. Eragon tạo ra một thần chú mới giữa Kỵ sĩ và Rồng, cho phép cả người lùn và Urgal đều có thể trở thành Kỵ sĩ. Eragon nhận ra tại Alagaesia không có nơi nào an toàn để cho trứng rồng nở và huân luyện các Kỵ sĩ mới, nên quyết định chuyển các Eldunarí và trứng rồng đến vùng viễn đông chưa được khai phá của Alagaesia, chỉ để lại 2 quả trứng: một cho người lùn, và một cho Urgal. Khi những Kỵ sĩ tương lai này du hành đến nơi huấn luyện mới của Eragon, những quả trứng khác sẽ tiếp tục được gửi về Alagaesia. Eragon bảo rằng anh sẽ không bao giờ trở về Alagaesia nữa, và rời xa đất nước với Saphira.
1
null
PGS. TS. Lê Hải Bình (sinh ngày 20 tháng 6 năm 1977 tại Hà Nội) là một chính trị gia người Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII, Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương. Ông từng giữ chức Phó Trưởng ban chuyên trách Ban Chỉ đạo công tác Thông tin đối ngoại, Vụ trưởng Vụ Thông tin Đối ngoại và Hợp tác quốc tế, Ban Tuyên giáo Trung ương. Ông cũng từng là Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam trẻ nhất tính đến thời điểm được bổ nhiệm. Ông là Phó Giáo sư ngành Chính trị học, Tiến sĩ chuyên ngành quan hệ quốc tế. Ông còn là một võ sư Vovinam, có đẳng cấp Hồng đai Đệ Nhất đẳng. Sự nghiệp. Lê Hải Bình sinh ra ở Hà Nội và lớn lên tại Nha Trang, nhưng có quê gốc ở Dương Quan, huyện Thủy Nguyên, thành phố Hải Phòng. Bộ Ngoại giao. Lê Hải Bình tốt nghiệp Học viện Quan hệ quốc tế (nay là Học viện Ngoại giao) năm 1999; bắt đầu công tác tại Bộ Ngoại giao từ năm 2000 tại Vụ Châu Á 2 (nay là Vụ Đông Nam Á, Nam Á, Nam Thái Bình Dương). Từ tháng 10/2000 đến 12/2003, ông làm tùy viên Đại sứ quán Việt Nam tại Brunei. Sau đó, ông lần lượt làm chuyên viên tại Vụ Châu Á 2, Văn phòng Bộ, Thư ký Lãnh đạo Bộ. Tháng 9/2005, ông được cử làm Thư ký Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Dy Niên. Sau đó, ông tiếp tục được cử làm Thư ký Phó Thủ tướng - Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Gia Khiêm từ tháng 7/2006. Từ tháng 12/2008, ông được bổ nhiệm làm Phó Vụ trưởng Vụ Chính sách đối ngoại kiêm Thư ký Phó Thủ tướng - Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Gia Khiêm. Trước khi chuyển sang Vụ Thông tin báo chí vào tháng 6/2013, ông giữ chức Phó Vụ trưởng Vụ Chính sách đối ngoại kiêm Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược Ngoại giao, Học viện Ngoại giao, Bộ Ngoại giao Việt Nam. Trước khi được bổ nhiệm làm Người Phát ngôn của Bộ Ngoại giao, ông giữ chức Phó Phát ngôn, Phó Vụ trưởng Vụ Thông tin Báo chí. Ông bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ chuyên ngành Quan hệ quốc tế tháng 11/2013, tại Học viện Ngoại giao Việt Nam. Bên cạnh lĩnh vực ngoại giao, ông từng là Tổng thư ký Liên đoàn Vovinam Hà Nội, hiện nay đang là Phó Chủ tịch Liên đoàn Vovinam Việt Nam, Phó Chủ tịch Liên đoàn Vovinam Thế giới. Ông là võ sư hồng đai đệ nhất cấp Vovinam (tương đương Ngũ đẳng Huyền đai quốc tế). Từ ngày 01/4/2017, ông được bổ nhiệm giữ chức vụ Phó Giám đốc Học viện Ngoại giao. Thay thế ông giữ chức vụ Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam là bà Lê Thị Thu Hằng. Trong thời gian giữ chức Phó Giám đốc, ông có một thời gian kiêm nhiệm Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược Học viện Ngoại giao. Ban Tuyên giáo Trung ương. Từ ngày 15/10/2019, ông Lê Hải Bình được điều động giữ chức Vụ trưởng Vụ Thông tin đối ngoại và Hợp tác quốc tế, Ban Tuyên giáo Trung ương. Ngày 06 tháng 11 năm 2019, ông được Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Võ Văn Thưởng trao quyết định của Ban Bí thư Trung ương chỉ định làm Phó Trưởng Ban chuyên trách Ban chỉ đạo Công tác Thông tin Đối ngoại. Ông đã tốt nghiệp lớp bồi dưỡng dự nguồn cán bộ cao cấp. Từ ngày 05 tháng 11 năm 2019, ông bắt đầu tham gia Lớp bồi dưỡng kiến thức mới cho cán bộ quy hoạch cấp chiến lược khóa XIII tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Sáng ngày 23 tháng 8 năm 2021, tại Hà Nội, Ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức Hội nghị triển khai quyết định của Bộ Chính trị về công tác cán bộ. Tại Hội nghị, đồng chí Phan Xuân Thủy, Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương đã công bố Quyết định số 305-QĐNS/TW ngày 20/8/2021 của Bộ Chính trị bổ nhiệm đồng chí Lê Hải Bình, Ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng, Phó Trưởng ban chuyên trách Ban Chỉ đạo Công tác Thông tin đối ngoại Trung ương, Vụ trưởng Vụ Thông tin đối ngoại và Hợp tác quốc tế Ban Tuyên giáo Trung ương, giữ chức Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương. Ngay sau khi nhận quyết định bổ nhiệm, ông đã vào Thành phố Hồ Chí Minh tham gia công tác chống dịch trong suốt gần 2 tháng. Trung ương Đảng. Ngày 30/01/2021 tại Đại hội đại biểu toàn Quốc lần thứ XIII của Đảng ông được bầu làm Ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng khóa XIII nhiệm kỳ 2021-2026.
1
null
Ole Einar Bjørndalen (sinh ngày 27/1/74) là một vận động viên chơi hai môn phối hợp người Na Uy. Trong ngày thi đấu đầu tiên của Thế vận hội Mùa đông 2014, Bjoerndalen đã xuất sắc giành tấm huy chương vàng ở nội dung trượt tuyết 2 môn phối hợp 10 km, nâng tổng số huy chương Thế vận hội mà anh đã từng đoạt được lên con số 12 (7 huy chương vàng, 4 huy chương bạc, 1 huy chương đồng). Với tấm huy chương vàng này, Bjoerndalen đã sánh ngang vận động viên Na Uy nổi tiếng Bjoern Daehlie với tư cách những vận động viên đoạt nhiều huy chương nhất tại thế vận hội mùa Đông. Bjoerndalen từng phá kỷ lục giành nhiều huy chương vàng nhất ở một kỳ thế vận hội mùa Đông với 4 lần đăng quang ở Salt Lake City năm 2002.
1
null
Thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác tọa lạc tại ấp 1 (cách Quốc lộ 1 khoảng 20 km, và cách đường Tràm Mù hơn 500 m); thuộc xã Thạnh Tân, huyện Tân Phước, tỉnh Tiền Giang, Việt Nam. Trụ trì thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác là Thượng tọa Thích Thông Phương, đệ tử của Hòa thượng Thiền sư Thích Thanh Từ, người có công khôi phục Thiền phái Trúc Lâm Việt Nam. Lịch sử và định hướng quy hoạch. Thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác được Ủy ban Nhân dân tỉnh Tiền Giang chấp thuận cho khởi công xây dựng ngày 28 tháng 4 năm 2012 (mùng 8 tháng 4 âm lịch năm Nhâm Thìn), theo mô hình truyền thống của hệ phái Trúc Lâm Yên Tử trực thuộc danh bộ của Giáo hội Phật giáo Việt Nam tỉnh Tiền Giang, trên diện tích đất được giao trên 30 ha, và thời gian dự định hoàn thành là 5 năm (2012 - 2016) . Khu đất rộng nơi thiền viện tọa lạc là do một số Phật tử hiến tặng. Do toàn bộ diện tích xây dựng các công trình có cao độ thấp hơn mặt đường giao thông từ 2,5 - 3 mét, vì vậy công việc đầu tiên là phải đắp đê bao xung quanh với chiều cao 3,7 m để bơm cát vào để đạt đến cao trình xây dựng +3 m. Bốn đoạn đê bao ấy có tổng chiều dài 2.200 m với lượng đất đào đắp là 109.890 m³. Sau đó, khối lượng cát lấp để tạo mặt bằng xây dựng cũng nhiều không kém, với hơn 100.000 m³. Bên cạnh việc hiến đất, các Phật tử còn hiến cúng nhiều cây đại thụ để tạo cảnh quan, và nhiều khối lượng đá tảng (khoảng 2.500 tấn, mỗi tảng nặng từ trên 1 - 20 tấn, được sà lan chuyển về từ núi Thị Vải [thuộc tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu]) nhằm phục vụ cho việc xây dựng các hòn non bộ và trang trí... Ngoài ra, các Phật tử còn hiến cúng pho tượng Phật Thích Ca Mâu Ni (đã an vị trong chánh điện ngày 20 tháng 10 năm 2013) được tạc bằng đá ngọc, thếp vàng, cao 4,5 m, nặng trên 30 tấn, do các nghệ nhân Myanmar chế tác... Đại đức Thích Trúc Thông Kim hiện là Phó ban thường trực phụ trách xây dựng, theo ông thì Thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác được thiết kế gần giống với Thiền viện Trúc Lâm ở Đà Lạt nhưng có quy mô lớn hơn. Đặc biệt, hệ thống đê bao xung quanh thiền viện có khả năng ngăn được nước lũ dâng trong vài chục năm tới. Và theo định hướng quy hoạch, Thiền viện có 2 khu vực biệt lập là nội viện và ngoại viện. Trong đó khu ngoại viện bao gồm nhiều hạng mục: Chánh điện, Tổ đường, Thiền đường, Giảng đường, Nhà Tăng ngoại viện, Trai đường, Thư viện, Nhà Trưng bày, Lầu chuông, Lầu trống, Nhà khách cư sĩ nam, Nhà khách cư sĩ nữ...với tổng diện tích hơn 47.000 m²; khu nội viện có tổng diện tích gần 16.000 m², bao gồm: 4 Tăng đường, 1 Thiền đường và 10 Thất chuyên tu. Sau nhiều tháng thi công, thiền viện đã cơ bản hoàn thành một số hạng mục như: Chánh điện (diện tích 1.000 m², sức chứa trên 3.000 người), Lầu chuông, Gác trống, Nhà khách, Khu tịnh thất hòa thượng... Trong tương lai gần, một khu vực rộng 3.600 m² cũng sẽ được bố trí để xây dựng Tứ động tâm, bao gồm: Lâm Tì Ni (nơi Phật Thích Ca Mâu Ni đản sinh), Bồ Đề Đạo Tràng (nơi Phật Thích Ca Mâu Ni thành đạo), Lộc Uyển (nơi Phật Thích Ca Mâu Ni chuyển pháp luân) và Câu Thi Na (nơi Phật Thích Ca Mâu Ni nhập niết bàn). Hoạt động tôn giáo. Dù công trình quy mô này hiện vẫn còn đang được xây dựng...; song theo lệ, vào ngày Chủ nhật tuần thứ ba mỗi tháng, Thiền viện đều tổ chức sinh hoạt đạo tràng với khá đông Phật tử gần xa tham dự, bao gồm các hoạt động: Tụng kinh, sám hối, nghe giảng pháp, ngồi thiền. Bên cạnh đó, định kỳ 2 tháng/lần, Thiền viện còn tổ chức lễ truyền tam quy, ngũ giới cho Phật tử. Ngoài ra, Thiền viện còn thường xuyên tiếp khách thập phương trong và ngoài tỉnh đến tham quan và chiêm bái. Góp phần làm thay đổi diện mạo địa phương. Hiện nay, UBND tỉnh đang có chủ trương triển khai dự án mở rộng Khu bảo tồn sinh thái Đồng Tháp Mười (kinh phí đầu tư khoảng 100 tỷ đồng, do Sở Nông nghiệp và Phát triển nông nghiệp làm chủ đầu tư). Ngôi Thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác ra đời, bên cạnh việc trở thành trung tâm tu học, còn tạo điểm nhấn quan trọng nhằm thu hút khách tham quan khu bảo tồn vừa kể , góp phần làm thay đổi diện mạo một xã nghèo của huyện Tân Phước; một thời được xem là vùng đất hoang vu, cách trở với đất rộng, người thưa...
1
null
Các dấu chân Happisburgh là các dấu chân cổ đã được phát hiện tháng 5/2013 ở Anh, ở dưới lớp trầm tích đá một bãi biển gần thành phố Happisburgh, Norfolk. Những dấu chân này sau đó đã bị sóng biển phá hỏng. Nghiên cứu các dấu chân này đã được công bố vào ngày 7 tháng 2 năm 2014. Đây là một trong những dấu chân người cổ nhất trên thế giới và được xem là bằng chứng sớm nhất của cuộc sống con người ở Bắc Âu. Đây là các dấu chân người cổ nhất được phát hiện bên ngoài châu Phi. Các dấu chân của nhiều người này được cho là có niên đại 800.000 năm. Trước khi được phát hiện tại Happisburgh, những dấu chân người cổ nhất được biết ở Anh là ở Uskmouth thuộc South Wales, từ thời đại đồ đá giữa và phương pháp xác định niên đại carbon cho thấy các bước chân này có từ năm 4.600 trước Công nguyên.
1
null
Đồ họa máy tính. Đối với bảng dưới đây, SAR (Tỉ lệ khía cạnh lưu trữ) được dựa trên số điểm ảnh không được đưa vào dùng cho PAR (Tỉ lệ khía cạnh điểm ảnh, điểm ảnh có thể không vuông) và DAR (Tỉ lệ khía cạnh hiển thị trên màn hình, tỉ lệ của hình ảnh thực tế được hiển thị) có thể khác nhau. Một danh sách độ phân giải màn hình tiêu chuẩn VGA thường được sử dụng trong màn hình máy tính, cũng có thể tìm thấy ở Độ phân giải màn hình đồ họa. Truyền hình. Đối với truyền hình, tỉ lệ màn hình (DAR) được hiển thị, không phải là tỉ lệ lưu trữ (SAR); truyền hình analog không có điểm ảnh xác định, trong khi một số tiêu chuẩn truyền hình kỹ thuật số có điểm ảnh không vuông. Phim. Dưới đây phân biệt SAR (tỉ lệ kích thước điểm ảnh), DAR (tỉ lệ kích thước hình ảnh hiển thị), và PAR (tỉ lệ điểm ảnh lẻ), mặc dù hiện nay nó đang có một số lỗi (đang gắn cờ).
1
null
Norwich ( , hay ) là thành phố thủ phủ của hạt Norfolk. Thành phố nằm bên sông Wensum. Thành phố có dân số khu vực đô thị là 213.166 theo điều tra năm 2011. Diện tích thành phố là 39,02 km2. Trước thế kỷ 11, thành phố này có dân số đông thứ nhì tại Anh sau London. Lịch sử. Norwich ngày xưa được biết đến, là thủ đô của một phần nước Anh như East Anglia, đã tồn tại như một nơi để sống gần hơn 2 nghìn năm. Khởi nguồn là một ngôi làng nhỏ nằm bên bờ sông Wensum. Vào thời điểm người Norman xâm chiếm vào năm 1066, nó đã trở thành một trong những thị trấn/thành phố lớn nhất nước Anh. Với 2 thánh đường và một nhà thờ Hồi giáo lớn, Norwich đã trở thành một trung tâm phổ biến các tôn giáo khác nhau. Thánh đường đầu tiên được xây dựng vào năm 1095 và đã tổ chức lễ kỷ niệm 800 năm thành lập; trong khi đó Norwich đã có một năm kỷ niệm (năm 1994), để tôn vinh sự kiện 800 năm kể từ ngày thành phố được trao tặng Hiến Chương Hoàng Gia - Cho phép được gọi là một thành phố và đi lên chủ nghĩa xã hội. Hôm nay, so với các nơi như Luân Đôn hoặc Manchester, Norwich tuy có hơi nhỏ, chỉ với mật độ là 150.000, nhưng trong thế kỷ 16, Norwich đã trở thành thành phố thứ hai của nước Anh. Thành phố này tiếp tục phát triển cho đến khoảng 300 năm sau và càng ngày càng giàu có, giàu hơn, trở nên nổi tiếng với rất nhiều nhà thờ. Nhiều đến nổi nhà thờ ở Norwich được ví như "Có nhiều tuần trong năm".Các quán rượu cũng nhiều dáng kể, được ví như "Có nhiều ngày trong năm". Ngày nay, tuy đã có ít hơn những nhà thờ, quán rượu nhưng vào năm 1964, trường Đại học của East Anglia đã được xây dựng ở Norwich. Vì sự tăng nhanh số lượng học sinh và đã thành công như một trung tâm thương mại hiện đại (Norwich là trung tâm lớn nhất với nhiều dịch vụ bảo hiểm ở ngoại ô Luân Đôn), là thành phố có rất nhiều sự lựa chọn trong giải trí: nhà hát, rạp chiếu phim, họp đêm - câu lạc bộ đêm - CLB đêm, cà phê bận rộn (busy café), nhà hàng tuyệt vời và một số lượng nghệ thuật, trung tâm giải trí. Norwich cũng có một đội bóng, mà có màu áo xanh và đỏ. Đội bóng này được biết đến là "The Canaries", tuy nhiên không một ai biết chắc nguồn gốc của cái tên đó. Bây giờ, sự hấp dẫn của thành phố bao gồm sự phát triển quan trọng, một trung tâm mua sắm được gọi là "The Castle Mall". Cư dân của Norwich đã sống với một cái lỗ rất lớn trong suốt 2 năm ở giữa thành phố của họ, nhưng những người thợ xây dựng đã khai quật trở thành một bãi đỗ xe chính. Những chiếc xe tải đã vân chuyển gần 1 triệu tấn đất để mái của trung tâm thương mại có thể trở thành một công viên trung tâm thành phố, với những hồ bơi hấp dẫn và hàng trăm cây xanh. Người dân địa phương thực sự vui mừng khi ngôi chợ cũ vẫn còn, ngay tại trung tâm của thành phố và ngày càng phát triển mới hơn.Cả hai khu vực tiếp tục là kinh doanh tốt, chứng minh rằng Norwich đã quản lý để kết hợp tốt nhất cả cái cũ lẫn cái mới.
1
null
Moyashimon (もやしもん) là loạt manga do Ishikawa Masayuki thực hiện và đăng trên tạp chí Evening của Kodansha từ ngày 21 tháng 6 năm 2004 đến tháng 6 năm 2013 rồi chuyển sang tạp chí Morning two đến ngày 22 tháng 1 năm 2014. Cốt truyện xoay quanh Sawaki Tadayasu, sinh viên đại học nông nghiệp năm thứ nhất người có khả năng đặc biệt là có thể nhìn thấy các vi khuẩn và các vi sinh vật bằng mắt thường và thậm chí còn giao tiếp được với chúng. Không chỉ thế anh có thể còn bắt được chúng khi đang bay trong không khí việc mà người bình thường không thể làm được. Khả năng này thu hút được sự chú ý của một giáo sư bí ẩn tên Itsuki Keizō, ban đầu không tin lắm khi nghe về khả năng này của Tadayasu nhưng với vài thử nghiệm ông đã chấp nhận nó. Loạt manga đã được chuyển thể thành các loại hình truyền thông khác như anime, internet radio, trò chơi điện tử... Loạt manga đã giành được giải thưởng lớn tại Lễ trao giải Văn hóa Tezuka Osamu và giải thưởng cho manga chung cho mọi đối tượng tại Lễ trao giải Kodansha Manga năm 2008. Tác phẩm này còn được đánh giá cao về tính chính xác trong khoa học nên có giá trị giáo dục rất cao. Truyền thông. Manga. Loạt manga do Ishikawa Masayuki thực hiện và đăng trên tạp chí Evening của Kodanshatừ ngày 21 tháng 6 năm 2004 đến tháng 6 năm 2013 rồi chuyển sang tạp chí Morning two cũng của Kodansha đến ngày 22 tháng 1 năm 2014. Loạt manga ban đầu có tên Noudai Monogatari (農大物語) đến chương thứ hai thì chuyển thành Noudai Monogatari Moyashimon (農大物語もやしもん) sau đó rút lại thành Moyashimon. Kodansha sau đó đã tập hợp các chương lại và phát hành thành các 13 tankōbon. Del Rey Manga đã đăng ký bản quyền phiên bản tiếng Anh của loạt manga để tiến hành xuất bản tại thị trường Bắc Mỹ nhưng sau khi phát hành hai tập thì chuyển lại bản quyền cho Kodansha. Anime. Shirogumi và Telecom Animation Film đã thực hiện chuyển thể anime với sự đạo diễn của Yano Yuichiro và phát sóng tại Nhật Bản từ ngày 11 tháng 10 đến ngày 20 tháng 12 năm 2007 với 11 tập trên các kênh Fuji TV, Kansai TV và Tokai TV. Phiên bản DVD của bộ anime đã phát hành từ ngày 21 tháng 12 năm 2007 đến ngày 19 tháng 3 năm 2008 gồm bốn hộp. Phiên bản bộ hộp BD thì phát hành vào ngày 26 tháng 10 năm 2011. Bộ anime thứ hai có tựa "Moyashimon Returns" (もやしもん リターンズ) cũng do Shirogumi và Telecom Animation Film thực hiện đã phát sóng tại Nhật Bản từ ngày 05 tháng 7 đến ngày 13 tháng 9 năm 2012 với 11 tập trên kênh Fuji TV. Phiên bản DVD/BD của bộ anime này phát hành đồng thời từ ngày 05 tháng 9 năm 2012 đến ngày 06 tháng 2 năm 2013 với 6 hộp mỗi phiên bản. Phim người đóng. Chuyển thể phim truyền hình người đóng của tác tác phẩm cũng đã được thực hiện và phát sóng trên kênh Fuji TV từ ngày 08 tháng 7 đến ngày 16 tháng 9 năm 2010 với 11 tập. Phiên bản DVD của bộ phim truyền hình đã phát hành từ ngày 23 tháng 12 năm 2010 đến ngày 16 tháng 3 năm 2011 với 4 hộp. FUNimation Entertainment đã đăng ký bản quyền phiên bản tiếng Anh của bộ phim này để phân phối tại thị trường Bắc Mỹ. Internet radio. Một loạt internet radio có tên "Radio Moyashimon Returns Bou-noudai Housou-sai!" (ラジオもやしもん リターンズ 某農大放送祭!) đã phát sóng từ ngày 5 tháng 7 năm 2012 đến ngày 06 tháng 2 năm 2013. Với sự tham gia của người dẫn chương trình là Sawaki Tadayasu và men nấm Aspergillus oryzae thường bay xung quanh anh chàng. Trò chơi điện tử. Chuyển thể trò chơi điện tử cho hệ Nintendo DS có tên "Moyashimon DS" (もやしもんDS) thuộc thể loại phiêu lưu do hãng Takara Tomy thực hiện đã phát hành vào ngày 23 tháng 7 năm 2009. Người chơi sẽ thực hiện các nghiên cứu liên quan đến các vi khuẩn và hoàn thành việc tập hợp album ảnh về các vi khuẩn, với hơn 60 nhiệm vụ khác nhau mỗi nhiệm vụ khi hoàn tất sẽ mở khóa các tấm ảnh. Yahoo! Mobage thì đã thực hiện một trò chơi trực tuyến có tên "Moyashimon Gacha Gacha" (もやしもんガチャガチャ). Trò chơi cho hệ iPhone/iPod có tên "Kino Atsumete Maire! Moyashimon! ! ~Yuusha Orize no Bouken~" (キンを集めてまいれ!もやしもん!!~勇者オリゼーの冒険~) thuộc thể loại phiêu lưu do hãng KAYAC thực hiện đã phát hành vào ngày 17 tháng 8 năm 2012. Đóng vai một men nấm "Aspergillus oryzae" phiêu lưu trong các "hầm ngục" để thu thập các vi khuẩn khác nhau và tạo ra một liên minh hùng mạnh cũng như mở ra cuốn sách hình chứa các thông tin giới thiệu về các loại vi khuẩn. Âm nhạc. Bộ anime đầu có hai bài hát bài hát chủ đề, một mở đầu và một kết thúc. Bài hát mở đầu có tựa "Curriculum" (カリキュラム) do Ifu Sarasa trình bày, đĩa đơn chứa bài hát đã phát hành vào ngày 05 tháng 12 năm 2007. Bài hát kết thúc có tên "Rocket" do POLYSICS trình bày, đĩa đơn chứa bài hát đã phát hành vào ngày 21 tháng 11 năm 2007. Album chứa các bản nhạc dùng trong bộ anime đã phát hành vào ngày 28 tháng 11 năm 2007. Bộ phim truyền hình cũng có hai bài hát bài hát chủ đề, một mở đầu và một kết thúc. Bài hát mở đầu có tựa "SOS" do Tamurapan trình bày, đĩa đơn chứa bài hát đã phát hành vào ngày 21 tháng 7 năm 2010, với hai phiên bản giới hạn và bình thường, ngoài việc hai phiên bản này có chứa một bản nhạc khác nhau thì phiên bản giới hạn đính kèm thêm một đĩa chứa đoạn phim trình bày nhạc phẩm. Bài hát kết thúc có tên "Umi e Ikko" (海へいこう) do SEAMO trình bày, đĩa đơn chứa bài hát đã phát hành vào ngày 04 tháng 8 năm 2010. Album chứa các bản nhạc dùng trong bộ phim đã phát hành vào ngày 22 tháng 12 năm 2010. Bộ anime thứ hai có hai bài hát bài hát chủ đề, một mở đầu và một kết thúc. Bài hát mở đầu có tựa "Wake Up" do ClariS trình bày, đĩa đơn chứa bài hát đã phát hành vào ngày 15 tháng 8 năm 2012, với hai phiên bản giới hạn và bình thường, ngoài việc hai phiên bản này có chứa một bản nhạc khác nhau thì phiên bản giới hạn đính kèm thêm một đĩa chứa đoạn phim trình bày nhạc phẩm. Bài hát kết thúc có tên "Saikin" (サイキン) do Hiiragi trình bày, đĩa đơn chứa bài hát đã phát hành vào ngày 22 tháng 8 năm 2012 cũng với hai phiên bản hai phiên bản giới hạn và bình thường, phiên bản giới hạn có thêm một số bản nhạc và đĩa đính kèm thêm một đĩa chứa đoạn phim trình bày nhạc phẩm. Album chứa các bản nhạc dùng trong bộ anime đã phát hành vào ngày 03 tháng 10 năm 2012. Đón nhận. Trong năm 2006 loạt manga đã vào được trong danh sách 10 tác phẩm được đề cử tại Lễ trao giải Văn hóa Tezuka Osamu. Năm 2007, manga và phiên bản anime cũng lọt vào 10 tác phẩm được đề cử tại Liên hoan Nghệ thuật Truyền thông Nhật Bản. Sau đó loạt manga đã giành được giải thưởng lớn tại Lễ trao giải Văn hóa Tezuka Osamu và giải thưởng cho manga chung cho mọi đối tượng tại Lễ trao giải Kodansha Manga ngoài ra còn được đề cử tại lễ trao giải Manga Taishō năm 2008. Tác phẩm đã được chọn là một trong những manga hay nhất tại Nhật Bản trong năm 2008 do Tamaki Seto bình chọn. Zoltan Fehervari đã khen nghệ thuật của manga với nhận xét "Tổng thể là xuất sắc với chi tiết sắc nét, nhân vật biểu cảm và hành động mượt mà". Brigid Alverson đưa ra nhận xét "Trong khi tác giả trưng ra các ý nghĩ hài hước của mình trong tác phẩm, thì chính nó lại mang tính chính xác trong khoa học có tính giáo dục!". Scott Green đã đăng cảm nghĩ của mình trên trang mạng Ain't It Cool News về sự thể hiện các vi khuẩn là "Có hình dáng cơ bản với các khuôn mặt" làm nổi bật sự khác biệt giữa thiết kế các nhân vật "Dễ thương và truyền cảm" cũng như "Các nhân vật xuất hiện với sự đầu tư kỹ lưỡng giới thiệu nhiều công việc với một nhịp điệu phong phú cùng các minh họa và ghi chú ngoài lề". Tuy nhiên mật độ các thông tin được cung cấp dẫn đến việc "Cốt truyện tiến triển rất chậm. Dù cốt truyện không bị khựng lại nhưng tốc độ tiến triển quá chậm". Murakami Satsuki và Mio Bryce đã chỉ ra rằng "Điểm nhấn then chốt được trình bày liên tục thúc đẩy sự quan tâm của độc giả và truyền đạt sự hiểu biết hiệu quả dưới dạng giải trí, với các chủ đề khó nuốt chẳng hạn công nghệ lên men là sự thành công của Moyashimon". Jason Thompson thì đưa ra bình luận tại là "Ishikawa đôi khi chú trọng vào các thông tin bên lề quá nhiều kết quả là trang chứa đầy chữ mà không tập trung vào cốt truyện hoặc phát triển nhân vật con người theo hướng vĩ mô". Carlos Santos tại Anime News Network đã nhận xét nghệ thuật của Ishikawa là "Bóng được chăm chút tạo ra chiều sâu và kết cấu trong mỗi cảnh cũng như thiết kế nhân vật đặc biệt cho từng người". Ed Sizemore tại Comics Worth Reading cũng khen ngơi về độ chân thật của hình ảnh cứ như phát họa lại đời thực nhưng dưới phong cách truyện tranh cũng như thiết kế hình dáng các vi khuẩn khi chú ý đến số lượng của các thiết kế này. Jake Godek tại THEM Anime đã nhận xét về thiết kế các vi sinh vật là "Rất đáng yêu thật dễ dàng để nhận ra từng loại trong bộ anime và muốn ôm chúng." cũng như nói về phần âm nhạc là "Hấp dẫn hơn mức cần thiết" nhưng đánh giá về cốt truyện thì "Có cảm giác như cốt truyện đang được định hình từng bước trong quá trình thực hiện chứ không phải là trước đó". Carl Kimlinger tại Anime News Network đã đánh giá "Quanh cảnh trường đại học cho ta cảm giác: tự do, mới mẻ, khám phá, những người bạn cùng phòng xấu tính, các hoạt động học tập kỳ lạ". Khi đánh giá về bộ anime thứ hai thì Kimlinger nhận xét "Sắc nét hơn, các thiết lập chi tiết hơn, sống động hơn, với màu sắc tươi sáng và thiết kế biểu cảm hơn nhưng có một số điểm không hợp lý", về tổng chung thì "giàn lồng tiếng tuyệt vời" với "tốc độ dễ chịu" nhưng "Ba tập đầu có cảm giác cứ như bài giảng khoa học về thực phẩm". Với bộ phim truyền hình thì Clarissa Graffeo tại Anime World Order đã nhận xét là "Nổi gai ốc" với cảnh thực tế về việc nếm một loại thực phẩm lên mem được gọi là kiviak. Erin Finnegan tại Anime News Network thì nhận xét là "Có vẻ như mỗi tập nuốt trọn cốt truyện của một quyển manga". Chris Beveridge đã đánh giá trên Mania.com là "Hình dáng các vi khuẩn gợi nhớ đến món đồ chơi người ngoài hình tinh trong phim Câu chuyện đồ chơi trừ việc chúng nhiều chuyện hơn" ngoài ra nhân vật gothic lolita thì bị đánh giá là "Nhân vật này trông rất xinh trong manga và anime nhưng không hợp với diễn viên", kết luận là "Moyashimon cường điệu tất cả mọi thứ nhưng giới hạn chuần mực hiếm khi đi quá xa, hơi ngốc nghếch và không thực tế để gây cười nhưng vẫn đúng với các khái niệm cốt lõi".
1
null
Thực thần (Hangul: 식샤를 합시다, tiếng Anh: Let's Eat) bộ phim truyền hình của đài tvN dài 16 tập, phát sóng vào thứ năm hằng tuần lúc 23:00 (KST). Với sự tham gia của các diễn viên Lee Soo Kyung, Yoon Doo Joon (BEAST), Yoon So-hee. Nội dung. Bộ phim nói về bốn người độc thân, đói khát về thức ăn lẫn tình cảm. Câu chuyện còn xoay quanh những vụ án bí ẩn tại chung cư của ba nhân vật chính (Lee Soo Kyung. Goo Dae Young, Yoon Jin Yi). Mỗi tập phim đều có cảnh mọi người thưởng thức món ăn rất ngon lành và vui vẻ.
1
null
"Xuân đã về" là một trong những bài nhạc xuân Việt Nam phổ biến nhất. Bài hát do nhạc sĩ Minh Kỳ sáng tác vào năm 1954. Xuất xứ. Bản nhạc được viết vào dịp xuân 1954, do Nhà xuất bản Tinh Hoa xuất bản tờ nhạc. Nội dung. Viết theo nhịp 2/4 với giai điệu vui vẻ. Sau đây là trích đoạn cuối:
1
null
Liên đoàn bóng đá bang Acre (), được thành lập vào ngày 21 tháng 1 năm 1947 với tên gọi Liên đoàn Thể thao Acre (), là cơ quan đại diện cho các câu lạc bộ Acre tại Liên đoàn bóng đá Brasil (CBF) và quản lý tất cả các giải đấu bóng đá chính thức tại bang Acre bao gồm Campeonato Acriano và các giải hạng dưới. Thành viên sáng lập. FAD. América Futebol Clube;<br> Fortaleza;<br> Independência Futebol Clube;<br> Rio Branco;<br> FFAC. Andirá Esporte Clube;<br> Associação Desportiva Vasco da Gama;<br> Atlético Acreano;<br> Atlético Clube Juventus;<br> Rio Branco;<br> São Francisco Futebol Clube;<br>
1
null
Liên đoàn bóng đá Alagoas (), được thành lập ngày 14 tháng 3 năm 1927, là một cơ quan quản lý các giải đấu bóng đá chính thức tại bang Alagoas, Brasil, với giải đấu cao nhất là Campeonato Alagoano và các giải hạng dưới. Tổ chức này còn đại diện cho các câu lạc bộ bóng đá bang Alagoas tại Liên đoàn bóng đá Brasil (CBF). Lịch sử. Thành lập. Liên đoàn được thành lập vào ngày 14 tháng 3 năm 1927 với tên gọi Liên hiệp thể thao Alagoas, đến ngày 14 tháng 3 năm 1934, được đổi sang tên gọi Liên đoàn Thể thao Alagoas, và kể từ ngày 14 tháng 2 năm 1991 cho đến ngày nay, Tổ chức này được gọi là Liên đoàn bóng đá Alagoana.
1
null
Liên đoàn bóng đá Amapá (), được thành lập ngày 26 tháng 6 năm 1945, là một cơ quan điều hành bóng đá tại bang Amapá, Brasil và là đại diện cho các câu lạc bộ bóng đá bang Amapá tại Liên đoàn bóng đá Brasil (CBF). Các giải đấu được liên đoàn tổ chức bao gồm Campeonato Amapaense và các giải hạng dưới.
1
null
John Jacob "Jack" Astor IV (sinh ngày 13 tháng 7 năm 1864 – mất ngày 15 tháng 4 năm 1912), thường được gọi là "Thằng Jack đần độn" (Jack Ass) trong giới truyền thông, là một nhà kinh doanh, chủ thầu bất động sản, nhà đầu tư, nhà phá minh, nhà văn, trung tá trong Chiến tranh Tây Ban Nha-Mỹ, và là một thành viên xuất sắc của dòng họ Astor. Vào tháng 4 năm 1912, Astor ghi dấu ấn trong lịch sử khi lên con tàu vượt đại dương "RMS Titanic", con tàu này sau khi khởi hành chuyến ra khơi đầu tiên đã va phải một tảng băng trôi và chìm vào rạng sáng ngày 15 tháng 4. Astor nằm trong số 1.517 người thiệt mạng trong vụ tai nạn. Ông là hành khách giàu nhất trên tàu "Titanic", và được coi là một trong những người giàu nhất thế giới thời bấy giờ. Cuộc sống đầu đời, giáo dục và gia đình. John Jacob Astor IV, hay còn gọi là Jack, sinh ngày 13 tháng 07 năm 1864 tại Ferncliff Forest, bất động sản của cha mẹ ông ở Rhinebeck, New York. Jack là con út trong gia đình có 5 người con và là con trai duy nhất của William Backhouse Astor Jr., một nhà kinh doanh, nhà sưu tập và người nuôi/chủ sở hữu ngựa đua, và Caroline Webster "Lina" Schermerhorn, một người Mỹ gốc Hà Lan. Bốn chị gái của ông là Emily, Helen, Charlotte và Caroline ("Carrie"). Jack là chắt của nhà kinh doanh lông thú người Mỹ gốc Đức John Jacob Astor và Sarah Cox Todd, người đã tạo ra khối tài sản khổng lồ, giúp "Astor" trở thành một trong những gia đình giàu có nhất Hoa Kỳ. Ông nội của Astor là William Backhouse Astor Sr., một nhà kinh doanh bất động sản nổi tiếng. Thông qua bà nội của mình, Margaret Alida Rebecca Armstrong, Astor cũng là chắt của Thượng nghị sĩ John Armstrong Jr. và Alida Livingston thuộc Gia tộc Livingston. Ông bà ngoại của Astor là Abraham Schermerhorn, một thương gia giàu có và nhà xã hội Helen Van Courtlandt White. Chồng của chị gái Helen là nhà ngoại giao James Roosevelt "Rosey" Roosevelt, anh trai cùng cha khác mẹ của Tổng thống Franklin Delano Roosevelt thuộc Gia tộc Roosevelt. Một người chị khác, tên là Carrie, là một nhà từ thiện nổi tiếng và là vợ của Marshall Orme Wilson (anh trai của chủ ngân hàng Richard Thornton Wilson Jr. và nhà xã hội Grace Vanderbilt. Astor cũng là anh em họ đầu tiên của William Waldorf Astor, Tử tước Astor thứ nhất, người mà mẹ ông có một mối thù khét tiếng dẫn đến việc William bị chuyển đến Vương quốc Anh. Astor theo học Trường St Paul ở Concord ở New Hampshire, và sau đó theo học tại Đại học Harvard. Ông có tên là "Jack". Vẻ ngoài không đẹp và nhận thức rằng anh ta là một gã không mục đích dẫn đầu đã khiến một tờ báo đặt biệt hiệu cho ông là "Jack Ass-tor".
1
null
Rolf Kalmuczak (sinh 17/4/1938 tại Nordhausen - mất 10/3/2007 tại Garmisch-Partenkirchen) là một tác giả người Đức. Ông là một biên tập viên của các nhật báo hàng ngày, một trong những tác giả tham gia viết loạt tiểu thuyết hình sự Jerry Cotton. Từ năm 1966 ông đã sử dụng hơn 100 bút danh, viết khoảng 160 sách cho thanh thiếu niên, 36 kịch bản phim, 170 tiểu thuyết trinh thám bìa mềm, và 200 tập sách-tiểu thuyết. Ông cũng là tác giả của loạt truyện trinh thám nổi tiếng Tứ quái TKKG dưới bút danh Stefan Wolf. Các tác phẩm nổi tiếng. Các tác phẩm được viết dưới bút danh Stefan Wolfs:
1
null
Nguyễn Tấn Gi Trọng (1913 – 6 tháng 12 năm 2006) là một bác sĩ người Việt Nam. Ông từng làm đại biểu Quốc hội Việt Nam bảy khóa liên tục, từ khóa I đến khóa VII. Sự nghiệp. Ông quê quán tại tổng Thuận Bình, tỉnh Mỹ Tho (nay là Tiền Giang). Ông từng học tại trường Nguyễn Đình Chiểu và Petrus Ký. Trong thời gian 1940-1941, ông làm chủ nhiệm tờ báo Tin mới văn chương. Ông tốt nghiệp bác sĩ y khoa vào năm 1941 với luận án "Tủy đồ trong bệnh sốt rét" và công tác tại Phòng Y tế thuộc Sở Hỏa xa Đông Dương được vài năm. Sau Cách mạng tháng Tám, Nguyễn Tấn Gi Trọng được giao nhiệm vụ Phó Cục trưởng Cục Quân y. Từ đầu năm 1946, ông được giao phụ trách công tác thông tin tuyên truyền. Sau kì họp đầu tiên của Quốc hội khoá I, Bộ Tuyên truyền và cổ động bị giải tán. Ngày 13-5-1946, Nha Tổng Giám đốc Thông tin, tuyên truyền được tổ chức dưới quyền chỉ huy và kiểm soát trực tiếp của Bộ Nội vụ, Tổng Giám đốc là bác sĩ Nguyễn Tấn Gi Trọng điều hành, đến ngày 27-11-1946 đổi thành Nha Thông tin. Các cơ quan phụ thuộc Nha lúc đó là Đài Phát thanh Tiếng nói Việt Nam, Ty nhận tin vô tuyến điện, Ty kiểm soát giấy, Ty kiểm duyệt báo chí và sách. Lúc đó, Bắc Bộ, Trung Bộ, Nam Bộ mỗi vùng có một Sở Thông tin, mỗi tỉnh, thành phố có một Ty thông tin, cấp huyện và xã do một ủy viên Ủy ban hành chính phụ trách. Từ ngày 19 tháng 12 năm 1946, khi Toàn quốc kháng chiến, ông thôi chức Phó Cục trưởng Cục Quân y và chuyển sang chuyên trách về công tác thông tin tuyên truyền với cương vị Tổng Giám đốc Nha thông tin tuyên truyền toàn quốc. Ông giữ nhiệm vụ này đến cuối năm 1949. Tháng 3/1950 ông chuyển sang làm Chánh Văn phòng Ban Thường trực Quốc hội. Năm 1957, sau một thời gian công tác ở nước ngoài, Nguyễn Tấn Gi Trọng được bổ nhiệm làm Chủ nhiệm Bộ môn Sinh lý học, Đại học Y Hà Nội. Trong gần ba mươi năm, cùng với các đồng nghiệp và học trò, ông đã xây dựng bộ môn từ một cơ sở giảng dạy coi như không có gì đáng kể trở thành một bộ môn y học cơ sở vững mạnh của nhà trường, với những phòng thí nghiệm hiện đại như Phòng Hóa - Sinh lý, Phòng Sinh lý lâm sàng, Phòng Nghiên cứu chức năng thận... Công trình nghiên cứu hằng số sinh học do Nguyễn Tấn Gi Trọng chủ trì đã tập hợp được nhiều đơn vị tham gia, đánh dấu một bước quan trọng trong việc điều tra cơ bản về con người Việt Nam, với kết quả là tập "Hằng số sinh học người Việt Nam". Bên cạnh đó ông còn chỉ đạo nhiều công trình nghiên cứu ứng dụng và cơ bản . Do hoàn cảnh công tác và điều kiện sức khỏe, vào thập niên 1980, Nguyễn Tấn Gi Trọng chuyển vào Thành phố Hồ Chí Minh làm việc tại Đại học Y Dược Thành phố Hồ Chí Minh và Trung tâm Đào tạo - Bồi dưỡng cán bộ y tế. Sau khi nghỉ hưu, ông vẫn tích cực tham gia công tác trong Hội Y học Thành phố Hồ Chí Minh . Bên cạnh công việc chuyên môn, ông là Đại biểu Quốc hội Việt Nam bảy khóa đầu tiên, trong đó làm ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội các khóa I, III, IV. Ông còn làm Uỷ viên Thường vụ Ban chấp hành Trung ương Đảng Dân chủ Việt Nam, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam . Vinh danh. Do những cống hiến trong sự nghiệp y tế và giáo dục, Nguyễn Tấn Gi Trọng đã được tặng thưởng nhiều huân chương như: Huân chương Độc lập hạng Nhất, Huân chương Kháng chiến chống Pháp hạng Nhất, Huân chương Kháng chiến chống Mỹ hạng Nhất, Danh hiệu Nhà giáo Nhân dân .
1
null
Liên đoàn bóng đá Bahia (), được thành lập ngày 14 tháng 9 năm 1913, là một liên đoàn bóng đá bang tại Brasil. Tổ chức này quản lý tất cả các giải đấu bóng đá chính thức tại bang Bahia và đâị diện cho các câu lạc bộ bóng đá bang Bahia tại liên đoàn bóng đá Brasil (CBF). Trụ sở chính của liên đoàn được đặt tại Edifício Palácio dos Esportes, Praça Castro Alves, Salvador. Các giải đấu. Liên đoàn bóng đá Bahia tổ chức các giải đấu sau:
1
null
Samsung Galaxy Mega là điện thoại thông minh/máy tính bảng lai chạy hệ điều hành Android sản xuất bởi Samsung. Nó được công bố vào 11 tháng 4 năm 2013. Phiên bản đầu tiên màn hình và phiên bản thứ hai là . Các thông số kĩ thuật trên Mega tương đương với các điện thoại tầm trung như màn hình 1,280 x 720, bộ xử lý lõi kép 1.7 GHz và máy ảnh 8-megapixel. Nó chạy Android 4.2.2 "Jelly Bean", và bộ nhớ trong là 8 hoặc 16GB. Samsung Galaxy Mega dự kiến sẽ cập nhật lên Android 4.4 "Kit Kat". Phần mềm. Galaxy Mega phần lớn tương tự như Galaxy S4, và hai tính năng chia sẻ tương tự. Người dùng có thể tùy chỉnh màn hình khóa và truy cập nhanh chóng vào cài đặt từ thanh thông báo thả xuống. Một tính năng khác bao gồm Air View, cho phép người dùng xem trước email và hình ảnh khi lướt ngón tay trên màn hình, và WatchON, cho phép người trung điều khiển truyền hình bằng điện thoại của mình. Nó cũng bao gồm Multi Window, cho phép người dùng có thể sử dụng nhiều ứng dụng một lúc trên cùng một màn hình, đó là tính năng được tăng cường trên điện thoại 6,3-inch LCD (720 x 1.280). S Translator cung cấp nhanh và dễ, và ChatON cho phép người dùng chia sẻ màn hình với người khác. Máy ảnh chính 8-megapixel với nhiều chế độ chụp ảnh như Panorama và Sound & Shot. Tính năng Story Album lấy ảnh để tạo nên một cuốn nhật ký. Mega chạy Android 4.2.2 (Jelly Bean). Người dùng có thể lưu trữ nhạc, hình ảnh và video với bộ nhớ mở rộng 64 GB thông qua microSD card. Pin 3,200-mAh có thể thay thế có thể sử dụng trong ngày chỉ một lần sạc. Galaxy Mega là dụng vi xử lý lõi kép 1,7-GHz Qualcomm MSM8930 Pro với 1,5GB VRAM. Thiết kế. Galaxy Mega có kích thước 6,6 x 3,46 x 0,31 inches, như các điện thoại thông minh khác, bao gồm Samsung Note II (5,9 x 3,2 x 0,37 inches), Samsung Galaxy S4 (130g, 5,31 x 2,69 x 0,25 inches), HTC One (144g, 5,31 x 2,63 x 0,28 inches) và Motorola Moto X (136g, 5,1 x 2,6 x 0,22-0,4 inches). Nó nặng 201g, nhưng vẫn thấy nhẹ mặc dù kích thước của nó. Hệ điều hành. Samsung Galaxy Mega chạy Android Jelly Bean 4.2.2 với giao diện TouchWiz của Samsung. Chế độ Multi Window của Samsung là trước và giữa trên thiết bị. Tương tự như các điện thoại Galaxy khác, bạn có thể tùy chỉnh màn hình khóa của Mega với widgets và các phím tắt. Bảy màn hình home có sẵn cho người dùng. 16 nút cài đặt nhanh trên thanh thông báo kéo cho phép người dùng chuyển đổi tính năng bao gồm kết nối Wi-Fi và Smart Stay độc quyền. Các nút này có thể sắp xếp lại được bằng các nhấp vào nút bên phải trên thanh thông báo kéo xuống. Samsung Galaxy Mega sẽ nhận được cập nhật Android 4.4 cùng với Samsung Galaxy S4 Mini. Biến thể. Chỉ có GT-I9152 hỗ trợ đa SIM. Chỉ có GT-I9205 hỗ trợ LTE (i.e. 4G-LTE support) và không có FM Radio. Bản AT&T của GT-I9205 được biết như SGH-i527.
1
null
Tham khảo. Aleksei Nikolaevich Leontiev () (18 tháng 2 năm 1903 tại Moskva – 21 tháng 1 năm 1979 tại Moskva) là một nhà tâm lý học phát triển Liên Xô và là người xây dựng nên lý thuyết hành động. Tiểu sử. Cuộc đời Leontiev gắn liền với Đại học Quốc gia Moskva (MGU). Năm 1921, ông học tại khoa Sử-Triết của trường. Vào thời điểm này, ở bộ môn Triết học thuộc khoa có giáo sư G. I. Chelpanov dạy tâm lý học. Leontiev đã học tâm lý học từ Chelpanov. Năm 1924, Leontiev tốt nghiệp, lúc này khoa mang tên khoa Khoa học xã hội. Leontiev đã làm việc với Lev Vygotsky và Alexander Luria trong khoảng thời gian từ 1924 đến 1930, cộng tác để phát triển tâm lý học Marxist, nghiên cứu phản ứng với hành vi và tập trung vào các cơ chế kích thích phản ứng để giải thích cho hành vi con người. Từ những năm 1930 trở đi, áp lực chính trị ngày càng tăng khiến các hoạt động khoa học bị hạn chế, Leontiev rời Moscow (Moskva) vào năm 1931 để tham gia vào một nhóm nghiên cứu ở Kharkiv (hay Kharkov; Luria là người thành lập nhóm nghiên cứu này) - nơi Vygotsky vẫn thường xuyên lui tới để trao đổi hướng dẫn nhóm; thường Vygotsky giảng dạy ở Moscow và sau đó lại di chuyển sang Kharkov để hỗ trợ (khi đó Kharkov là thủ phủ của Ukraine, thuộc Liên Bang Xô Viết). Sau đó thỉnh thoảng ông có liên hệ với Vygotsky trong các vấn đề khoa học (Veer and Valsiner, 1991). Leontiev trở lại Moskva năm 1934. Sau đó, ông trở thành trưởng bộ môn Tâm lý học thuộc khoa Triết học ở Đại học Quốc gia Moskva. Năm 1966, Leontiev là trưởng khoa đầu tiên của khoa Tâm lý học mới thành lập của trường. Ông làm việc tại đây đến khi mất vì một cơn đau tim vào năm 1979.
1
null
Trang này sẽ liệt kê và so sánh phần cứng của các thiết bị chạy hệ điều hành Windows Phone 8 của Microsoft. HTC Corporation, Samsung, Nokia và Huawei tất cả đều cam kết tạo ra các thiết bị Windows Phone 8. Danh sách các thiết bị đã được xác nhận và công bô chính thức của các công ty. Windows Phone 8.0. Đối tác phần cứng bao gồm Huawei, Nokia, Samsung, và HTC. Các thiết bị chạy Windows Phone cũ không thể nâng cấp lên Windows Phone 8 do sự thay đổi trong hệ điều hành. Windows Embedded 8 Handheld. Windows Embedded 8 Handheld là thiết bị cầm tay trên nền tảng của Microsoft, chạy Windows Phone 8. Bluebird là OEM đầu tiên phát hành thiết bị WE8H. Chưa phát hành. Các thiết bị dưới đây đang phát triển/bản mẫu chưa bao giờ phát hành chính thức.
1
null
Trang này sẽ liệt kê và so sánh phần cứng của các thiết bị chạy hệ điều hành Windows Phone 7 của Microsoft. HTC Corporation, Samsung, LG, Dell, Fujitsu, Nokia, Acer, Alcatel và ZTE tất cả đều cam kết tạo ra các thiết bị Windows Phone. Danh sách các thiết bị đã được xác nhận và công bố chính thức của các công ty. Đã phát hành. Windows Phone 7.0. Thiết bị thế hệ đầu được cài đặt sẵn Windows Phone 7 và có thể cập nhật lên Windows Phone 7.5 "Mango". Tất cả các thiết bị trong danh sách dưới đây đều có vi xử lý 1 GHz lõi đơn, 512 MB RAM, độ phân giải 480 x 800 WVGA, máy ảnh say 5 megapixels và một la bàn tích hợp. Có hai trường hợp ngoại lệ, tuy nhiên; Dell Venue Pro không có tính năng la bàn, trong khi HTC 7 Mozart có máy ảnh sau 8 MP thay vì 5 MP. Windows Phone 7.5. Thiết bị Windows Phone thế hệ hai được cài đặt sẵn Windows Phone 7.5 phiên bản "Mango" của Windows Phone hoặc hơn. Tất cả các thiết bị trong danh sách dưới đây đều có vi xử lý lõi đơn, độ phân giải màn hình 480 x 800 WVGA, và (ngoại trừ HTC Radar) tích hợp la bàn kỹ thuật số. Do có sự thay đổi theo nhu cầu, một số thiết bị thứ hai có tốc độ xử lý thấp hoặc RAM thấp hơn 512 MB. Chưa phát hành. Các thiết bị dưới đây đang phát triển/bản mẫu chưa bao giờ phát hành chính thức.
1
null
Épraem xứ Syria (, ; ; ; k. 306 – 373) là một phó tế và nhà sáng tác thánh ca tiếng Syriac thế kỷ 4 từ vùng Syria. Ông đã viết rất nhiều bài thánh ca, thánh thi và bài thuyết giảng theo vần điệu cũng như những bài chú giải Kinh Thánh bằng văn xuôi. Đây là những tác phẩm thần học thiết thực cho sự khai minh giáo hội trong những thời buổi nhiễu nhương. Ông được coi là nhân vật quan trọng nhất trong tất cả các giáo phụ trong truyền thống tiếng Syriac. Nhiều giáo hội tôn kính ông là thánh, trong Công giáo Rôma ông cũng được phong là Tiến sĩ Hội Thánh vào năm 1920.
1
null
Pokonyan () là một tác phẩm được chuyển thể từ truyện tranh ra mắt năm 1978 của tác giả Fujiko. F. Fujio. Tên tác phẩm tại một số gia ngoài Việt Nam như: Mi amigo el mapache (Tây Ban Nha), Поконян! (Nga). Truyện được Nhà xuất bản Kim Đồng tái bản từ năm 2012 với tên gọi Chú mèo Poko. Lịch sử. Bộ truyện được đăng trên tạp chí CoroCoro Comic của nhà xuất bản Shogakukan từ tháng 4 năm 1975 cho đến tháng 5 năm 1978 trong "Kibō no tomo" (Taidopuresu). Thêm vào đó từ tháng 7 năm 1970 đến tháng 1 năm 1974 tiền thân tác phẩm Chú mèo Poko được in trong trong Youjiehon (Ushioshuppansha). Nội dung kể về Pokonyan một chú mèo có sức mạnh kỳ bí đã giúp đỡ một cô bé rất nhiều điều trong cuộc sống. Đến năm 1983 thì bộ truyện tròn kỉ niệm 15 năm kể từ ngày ấn hành đầu tiên và được chuyển thể thành một bộ phim hoạt hình dài 170 tập. Khi chuyển thể thành anime truyền hình loạt phim đã có dán nhãn lứa tuổi đối tượng xem phim là từ trẻ sơ sinh đến mẫu giáo. Năm 1994 Game Boy và Super NES đã phát triển phần mềm trò chơi dựa trên loạt anime seri này. Nội dung. Trong một lần khi cùng gia đình đi cắm trại trong rừng, cô bé Miky đã phát hiện ra chú mèo Pokonyan (Rocky) và mang về nhà nuôi. Pokonyan không phải là một chú mèo bình thường mà là chú mèo máy có phép thuật. Nhờ phép thuật của mình, Pokonyan đã giúp đỡ mọi người và đặc biệt là giúp Miki đã có những chuyến phiêu lưu, khám phá thú vị, bất ngờ. Nhưng cô bé Miki cũng không ít lần gặp rắc rối với chính phép thuật của Pokonyan. Còn cô Suki tinh nghịch lại luôn bắt nạt Pokonyan và theo dõi Pokonyan vì nghi ngờ cậu có phép thuật (việc Pokonyan có phép thuật chỉ có Miki và ông ngoại của cô bé biết. Ông ngoại cũng khuyên Pokonyan chỉ nên tiết lộ việc mình có phép thuật cho Miki vì lo sợ cậu có thể gặp nguy hiểm). Mỗi tập phim là một tình huống vui nhộn, ngộ nghĩnh và hài hước, mang đến cho các bạn nhiều bất ngờ và thú vị trong những chuyến phiêu lưu thú vị của Pokonyan. Sản xuất. Phát sóng trên đài NHK từ ngày 5 tháng 4 năm 1993 đến ngày 30 tháng 3 năm 1996 với tiêu đề " Pokonyan!" . Nó được phát sóng trên kênh NHK General TV cho đến ngày 1 tháng 4 năm 1994 và trên kênh truyền hình Giáo dục từ ngày 4 tháng 4 năm 1994 . Tất cả 170 tập. Tại Việt Nam, một số tập phim ngắn đã được ra mắt tại Việt Nam từ rất sớm dưới dạng đĩa hình VCD với tên gọi Mèo con nghịch ngợm bao gồm các bản phát hành của Fafilm Việt Nam và Công ty Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh. Riêng bản Fafilm Việt Nam tên các nhân vật được dịch dưới dạng Hán Việt vốn mua từ bản lồng tiếng Trung Quốc và phụ đề tiếng Trung. Bản phát hành của Fafilm Việt Nam là phiên bản lồng tiếng Việt còn bản phát hành của Công ty Điện ảnh TPHCM là thuyết minh. Phim cũng được phát sóng trên kênh hoạt hình Bibi (thuyết minh giọng Bắc) và kênh thiếu nhi SaoTV (thuyết minh giọng Nam) được biết nhiều nhất với tên gọi Chú mèo Rocky.
1
null
"Unconditionally" (tạm dịch: "Vô điều kiện") là bài hát nằm trong album phòng thu thứ tư của nữ nghệ sĩ thu âm người Mỹ Katy Perry, Prism (2013). Nó là bài hát thứ 5 trong album, được sáng tác bởi Perry cùng với Dr. Luke, Max Martin, và Cirkut. Bài hát được phát hành như đĩa đơn chính thức thứ hai từ album vào ngày 16 tháng 10 năm 2013. Ngày hôm sau, bài hát được đăng tải trực tuyến trên mạng cùng với phần còn lại của Prism. Nó được phát hành kỹ thuật số vào ngày 22 tháng 10 năm 2013. Lời bài hát diễn tả sự chấp nhận những khuyết điểm, sai sót của người yêu thông qua một tình yêu vô điều kiện. Bài hát nhận được những đánh giá tích cực từ các phê bình âm nhạc. "Unconditionally" đạt được thành công vừa phải trên toàn cầu, lọt vào top 20 và top 30 của trên bốn mươi quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm cả vị trí 14 tại Billboard Hot 100. Nó cũng trở thành bài hát top 10 thứ 13 của Perry tại bảng xếp hạng US Pop Songs. Video âm nhạc chính thức được phát hành vào ngày 19 tháng 11 năm 2013, với những cảnh khiêu vũ của vũ công và Perry hát trong tuyết. Bối cảnh. Vào tháng 11 năm 2013, Perry trả lời phỏng vấn của MTV: "Tôi yêu bài hát này bởi vì nó không chỉ là một bản nhạc lãng mạn, một bài hát mang kiểu tình yêu đôi lứa mà còn là tình yêu của người mẹ khi nhìn thấy đứa con mới ra đời, hay tình bạn ... Đó là một tình yêu siêu việt, chứ không chỉ đơn giản là những mối quan hệ". Cô nói rằng bài hát chịu ảnh hưởng và được lấy cảm hứng từ tình yêu thương và sự chia sẻ của con người trong quá trình cô đi từ thiện cho quỹ UNICEF tại Madagascar vào khoảng tháng 4 năm 2013; cô nói: "Đó là thứ cảm hứng tình yêu mà tôi đã thấy được ... chúng tôi đi trong các tàu tuần tiễn lên những ngọn núi trong khoảng từ 2 đến 3 tiếng, đến giữa núi là nơi trường học được xây dựng và chúng tôi vào đó để kiểm tra, và khi lên đến đỉnh núi tôi thấy tất cả những đứa trẻ, và tình cảm của chúng dành cho những người khác". Cô nói: "Đó là một tình yêu vô điều kiện của tất cả lũ trẻ. Một tình yêu thật sự thuần khiết mà không hề bị ảnh hưởng bởi những khuynh hướng khác từ bên ngoài". Ghi âm. Perry là đồng tác giả của "Unconditionally" cùng với Dr. Luke, Max Martin, Cirkut và cả ba người trên cũng đồng thời đảm nhiệm việc sản xuất, phối khí nhạc cụ và lập trình. Bài hát được ghi âm ở phòng thu MXM Studios tại Stockholm, Thụy Điển và phòng thu Conway Studios tại Hollywood, California, và cũng tại đây là nơi sản xuất bài hát và điểu chỉnh giọng hát của Perry. Phần kỹ thuật được đảm nhiệm bởi Peter Carlsson, Clint Gibbs, Sam Holland, và Michael Ilbert vào tháng 3 năm 2013 tại Luke's In The Boo ở Malibu, California và tại phòng thu Secret Garden ở Montecito, California. Carlsson, Gibbs, Holland, và Ilbert được hỗ trợ bởi Eric Eylands, Rachael Findlen, Justin Fox, ANC Cory Bice. Bài hát được pha trộn và phối nhạc bởi Serban Ghenea tại phòng thu MixStar Studios ở Virginia Beach, Virginia, với sự giúp đỡ của kỹ sư âm nhạc John Hanes. Sáng tác. "Unconditionally" có độ dài 3:49. Về nhạc lý, nó được viết bằng khóa E và với dãy âm Em-C-G-D. Về thể loại, nó là một bài hát power pop và rock ballad. với sự pha trộn một ít nhạc cổ điển và nhạc pop điện tử. Perry nói rằng "Unconditionally" là bài hát yêu thích của cô trong album Prism và theo cô mô tả thì bài hát nói về tình yêu vô điều kiện có thể xuất hiện trong nhiều hình thức như các mối quan hệ giữa mẹ và con hay giữa anh chị em với nhau. Đánh giá phê bình. Sau khi phát hành, "Unconditionally" nhận được nhiều đánh giá tích cực từ các nhà phê bình. Elijah Sarkesian từ David Atlanta đã ca ngợi phần điệp khúc của bài hát. Giám đốc điều hành của hãng đĩa Capitol Greg Thompson thì cảm nhận bài hát sẽ trở thành "bài hát cho các đám cưới trong năm 2014". Bradley Stern từ Muumuse thì ca ngợi phần giai điệu của bài hát. Carson Daly của đài phát thanh thì cũng có những nhận xét tích cực cho bài hát khi nói: "Tôi yêu nó, tôi nghĩ đây là điều tốt nhất từ trước đến giờ mà Perry từng làm và có "một cảm giác cấp bách về nó... thứ âm thanh vượt thời gian". Jason Lipshutz từ tạp chí Billboard thì coi bài hát là một "bản ballad bản năng" có khả năng truyền đạt chủ đề của mối quan hệ. John Walker từ MTV đã ca ngợi bài hát và cảm nhận bài hát có thể được viết từ quan điểm của Jesus. Kitty Empire của The Guardian thì nhận xét bài hát là "lóng ngóng và vụng về"; trong khi đó Helen Brown của The Daily Telegraph thì lời bài hát là "sự tự lực khó hiểu" mặc dù cô nhận xét rằng "tình cảm của Perry trong bài hát là thật sự, cùng với đó là sự sáng suốt của cô và cảm xúc vui vẻ, là những nguồn năng lượng xuyên suốt từ đầu đên cuối". Melinda Newman từ HitFix đánh giá bài hát bằng điểm B - cô cảm giác thấy giọng hát của Perry đã "bay vút lên" và phát biểu rằng chủ đề bài hát gây được tiếng vang là do sự kết hợp giữa giọng hát của Perry cùng sự phân phối một cách tổng thể các yếu tố. Glenn Gamboa của Newsday thì đánh giá rằng Perry đã phá hỏng bài há, khi cô nói "một cách lịch sự" rằng cần phải phát âm tiêu đề bài hát là "uncondiSHUNally". Trong bài đánh giá của mình cho album "Prism", Jon Dolan từ Rolling Stone đã viết bài hát là "sự soi sáng mạnh mẽ của dòng chảy cuồn cuộn đầy chói lọi của châu Âu". Katie Woodard từ Nouse thì gọi bài hát là sự tiếp cận các bản power ballad làm nổi bật lên giọng hát của Perry. Trent Wolfe của The Verge nghĩ rằng "Unconditionally" nằm trong nhóm những bài hát "kiếm lời từ giai điệu bập bùng của đàn 6 dây" thay vì "những nhịp beat và âm điệu". Robert Copsey từ Digital Spy thì tặng bài hát số điểm đánh giá 4 trên 5 sao, và viết rằng Perry có vẻ "nỗ lực" hơn so với những đồng nghiệp của cô. Diễn biến xếp hạng. "Unconditionally" vươn lên được vị trí 14 tại bảng xếp hạng Billboard Hot 100. Bài hát cũng lọt vào được top 10 của cả hai bảng xếp hạng Pop Songs và Adult Pop Songs lần lượt tại vị trí thứ 8 và vị trí thứ 7. Điều này mang lại cho Perry bài hát top 10 thứ 13 cho Perry tại Pop Songs. "Unconditionally" dẫn đầu bảng xếp hạng Hot Dance Club Songs, và giúp Perry đạt kỷ lục nghệ sĩ có quán quân liên tục nhất với 12 quán quân. Tại Billboard Adult Contemporary, bài hát leo từ vị trí 28 lên vị trí 20 trong tuần ngày 18 tháng 1. Vào tháng 11 năm 2013, bài hát đã tiêu thụ được 340.000 bản tại Hoa Kỳ. "Unconditionally" là đĩa đơn đầu tiên của Perry không lọt được vào top 10 của Hot 100 từ sau đĩa đơn năm 2009, "Thinking of You" và là đĩa đơn đầu tiên không lọt vào top 3 từ sau đĩa đơn "Waking Up in Vegas" năm 2009. Mặc dù vậy, "Unconditionally" vẫn tiêu thụ được 1 triệu bản chỉ tính riêng tại Hoa Kỳ vào tháng 3 năm 2014 và nhận chứng nhận Bạch kim. "Unconditionally" cũng đạt được thành công vừa phải tại khu vực Châu Đại Dương. Bài hát xuất lần đầu ở vị trí 11 tại bảng xếp hạng ARIA Charts và đây cũng là vị trí cao nhất của nó. Bài hát nằm ngoài top 10 trong 2 tuần và có tổng cộng 13 tuần nằm trong bảng xếp hạng, đánh dấu nó là đĩa đơn có số tuần trụ hạng thấp nhất từ trước đến nay của Perry tại Úc. Tuy nhiên nó lại được chứng nhận đĩa Vàng bởi Hiệp hội công nghiệp ghi âm Úc (ARIA). Tại New Zealand, bài hát xuất hiện lần đầu ở vị trí 26 và đây là thứ hạng cao nhất của nó. Không thể leo lên cao hơn, bài hát chỉ giữ chân lại bảng xếp hạng được 10 tuần và cũng đánh dấu nó là đĩa đơn có số tuần trụ hạng thấp nhất từ trước đến nay của Perry tại New Zealand. Video âm nhạc. Bối cảnh. Hai ngày sau khi bài hát được ra mắt, một lyric video trắng đen đã được phát hành trên Vevo và Youtube. Video là hình ảnh của nữ diễn viên Janell Shirtcliff và người mẫu đồng tính Erika Linder đang thể hiện tình lãng mạn - vô điều kiện của họ; và video được đạo diễn bởi Aya Tanimura. Joseph Kah đã ca ngợi video và gọi nó là "đơn giản và đầy cảm xúc". Video âm nhạc chính thức cho bài hát được tiến hành ghi hình vào tháng 10 năm 2013 tại London. Video được lấy cảm hứng từ hai bộ phim "Dangerous Liaisons" và "Anna Karenina". Bản xem trước của video được phát hành vào ngày 14 tháng 11 năm 2013. Video âm nhạc chính thức được phát sóng trên MTV vào ngày 16 tháng 11 năm 2013. Ngay ngày sau đó, nó được đăng tải lên Vevo và Youtube. Vào ngày 26 tháng 12 năm 2013, hậu trường thực hiện video được đăng tải lên tài khoản Vevo chính thức của Pery. Nội dung. Nội dung video là cảnh các vũ công khiêu vũ và Perry hát trong các khung cảnh tuyết rơi hay trong một cung điện đan xen nhau, cũng như cảnh Perry thả tự do cho một con cú. Trong video có rất nhiều cảnh thể hiện tình yêu vô điều kiện chẳng hạn như hình ảnh người mẹ ẵm một đứa bé sơ sinh hay cảnh ôm hôn của những cặp tình nhân. Phần cao trào của video thể hiện ở cảnh chiếc giường ngủ hoàng gia bốc cháy và cảnh va chạm giữa Perry với chiếc xe ô tô, biến nó thành hàng nghìn mảnh vụn nhỏ; vào phân đoạn cuối thì chiếc xe được hồi phục với hàng ngàn bó hoa được gắn phía trên và Perry thì nằm trên nó (hình ảnh chính thức sử dụng cho bìa đĩa đơn). Brent Bonacorso, đạo diễn cho video, giải thích về video âm nhạc, anh nói: "Khi cô ấy hát bài hát thì cô ấy hát không hề nhẹ nhàng chút nào. Cô ấy nói tình yêu này như một thế lực của tự nhiên, một cơn bão hoành tráng và là một cơn cuồng phong, và đó là một điều chắc chắn tôi muốn nắm bắt được". Anh thêm rằng anh muốn nắm bắt lấy "những điều bí ẩn và tinh tế của thế giới để sống với ít thời gian cho cuộc sống thường ngày và giành nhiều thời gian hơn cho cảm xúc và những ấn tượng". Về phân cảnh lửa bốc cháy trên người của Perry, Bonacorso nói rằng anh và Perry muốn thể hiện ngọn lửa của tình yêu có thể đốt cháy bạn như ngọn lửa của địa ngục, và giống như ngọn lửa ấy đã có sẵn trong bạn và bạn chỉ cần thể hiện nó ra, và ý tưởng đó đã được sử dụng trong video. Bonacorso cũng mô tả cảnh chiếc xe ô tô vỡ vụn là một trong những hình ảnh quan trọng nhất của video, anh nói rằng nó được lấy cảm hứng rằng tình yêu cũng như đụng trúng phải một chiếc ô tô và rằng "thế giới của bạn bỗng chốc thay đổi và nó đẩy bạn ra khỏi sự buồn chán". Trong video âm nhạc, khi chiếc xe bị phá hủy đằng sau Perry thì đồng thời là sự xuất hiện của hàng nghìn bông hoa. Bonacorso giải thích: "Tai nạn xe hơi là sự đại diện cho sự bất ngờ, gần như tính chất bạo lực của tình yêu khi nó thực sự gắn chặt vào bạn và làm thay đổi thế giới của bạn. Và rồi những bông hoa xuất hiện như là đại diện cho những điều vui vẻ và tuyệt vời nhưng vẫn mang tính chất mạnh mẽ của tình yêu khi nó xuất hiện trong cuộc đời bạn". Trong video, Perry xuất hiện ở hai khung cảnh, một mình ở ngoài cánh đồng tuyết và được bao quanh bởi các vũ công trong phòng khiêu vũ hoàng gia; và đạo diễn giải thích chúng mang nhiều yếu tố tâm lý, rằng "mỗi thế giới đại diện cho một phần khác nhau của tiềm thức". Tiếp nhận. Trang A Bit of Pop Music gọi video là "tuyệt đẹp" và mang một thông điệp "ấn tượng" và "xúc động". Trang Neon Limeligh thì gọi đây là một video "nổi bật và rực rỡ" và đồng thời cũng khen ngợi phần thông điệp của nó. Markos Papadatos của Digital Journal mô tả video là một sự quyến rũ và nói rằng "Perry nhìn tuyệt đẹp trong một khung hình tuyệt vời". Trang Papadatos thì gọi video là một trong những video tốt nhất của Perry từ trước đến nay. Biểu diễn trực tiếp. Ngày 22 tháng 10 năm 2013, Perry biểu diễn lần đầu "Unconditionally" cùng những bài hát từ album "Prism" ở iHeartRadio Theater tại Los Angeles, California. Cô cũng biểu diễn bài hát ngay ngày hôm sau tại buổi hoàn nhạc "We Can Survive", trong đó cô đảm nhiệm vai trò dẫn chương trình cùng với Bonnie McKee, Kacey Musgraves, Sara Bareilles, Ellie Goulding, và bộ đôi Tegan và Sara. Perry biểu diễn "Unconditionally" cùng "Roar" tại chương trình The X-Factor Úc vào ngày 28 tháng 10 năm 2013, và cô cũng trình diễn trực tiếp tại chương trình buổi sáng Sunrise vào ngày kế tiếp. Vào ngày 10 tháng 11 năm 2013, Perry biểu diễn "Unconditionally" tại lễ trao giải MTV Europe Music Awards 2013. Cô cũng biểu diễn bài hát như phần mở đầu lễ trao giải American Music Awards 2013 vào ngày 24 tháng 11 năm 2013, với tạo hình của một geisha. Màn biểu diễn nhận được tranh cãi và cáo buộc chiếm đoạt văn hóa và việc phân biệt chủng tộc từ những người Mỹ gốc Á và các phương tiện truyền thông từ Wall Street Journal đến Psychology Today. Johnny Wujek, nhà tạo mẫu cho Perry giải thích trong một cuộc phỏng vấn rằng cả anh và Perry đều yêu Nhật Bản. Wujek cũng mô tả quá trình anh tìm kiếm bộ kimono đích thực và sau đó cắt chúng theo cảm hứng riêng của mình. Lady Gaga đã lên tiếng bảo vệ cho Perry, cô nói: "Tôi nghĩ mọi người nói chung đã quá nhạy cảm và họ nên để cô ấy yên". Ngày 5 tháng 12 năm 2013, Perry biểu diễn bài hát tại chương trình The X-Factor Ý. Ngày 13 tháng 12 năm 2012, cô biểu diễn bài hát tại chương trình The Voice Đức cùng 4 thí sinh khác. Ngày 14 tháng 12 năm 2013, Perry biểu diễn "Unconditionally" tại lễ trao giải NRJ Music Awards 2014. Cô cũng biểu diễn bài hát trong đêm chung kết chương trình The X-Factor Anh mùa thứ 10 vào ngày 15 tháng 12 năm 2013. Perry biểu diễn bản rút gọn của bài hát vào ngày 20 tháng 12 năm 2013 tại 2 show truyền hình là "The Ellen Degeneres Show" và "Alan Carr. Chatty Man".
1
null
Andrew Lâm Quang Dũng (sinh năm 1964) là một nhà văn và ký giả người Hoa Kỳ gốc Việt. Ông sinh ra ở Miền Nam Việt Nam, là con của trung tướng Quân lực Việt Nam Cộng hòa Lâm Quang Thi. Ở Việt Nam ông học trường trung học Lycée Yersin tại Đà Lạt (bây giờ là Trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt) Lâm rời khỏi Việt Nam khi Sài gòn thất thủ vào tháng 4 năm 1975. Ở Hoa Kỳ ông theo học tại Đại học California tại Berkeley với môn chính là Sinh Hóa. Chẳng bao lâu ông từ bỏ ý định theo học Y khoa, mà tham dự vào các chương trình tập viết sáng tạo tại Đại học Tiểu bang San Francisco. Trong khi còn đi học ông đã viết cho Pacific News Service vào năm 1993 được giải thưởng cho phóng viên trẻ tuổi xuất sắc (the Outstanding Young Journalist Award) của Society of Professional Journalists. Một phim tài liệu của PBS sản xuất bởi WETA trong thập niên 2000 nói 3 câu chuyện của những người Hoa Kỳ tới thăm quê hương của gia đình trong đó có chuyến trở về Việt Nam của Lâm. Ông hiện tại là chủ bút của trang New America Media. Ông cũng là một phóng viên và nhà văn viết truyện ngắn. Vào năm 2005, ông cho phát hành tập truyện "Perfume Dreams", về vấn đề quan hệ và vai trò của một người Việt đang sống ở Hoa Kỳ. Lâm đã được PEN Open Book Award vào năm 2006 cho cuốn "Perfume Dreams: Reflections on the Vietnamese Diaspora." ("Những giấc mơ hương") Ông cũng đóng góp thường xuyên cho National Public Radio's "All Things Considered". Cuốn sách thứ hai của ông: "East Eats West: Writing in Two Hemispheres" ("Đông ăn Tây") là một suy ngẫm về các quan hệ Đông-Tây, và vấn đề sự nhập cư của người Á châu đã thay đổi phương Tây như thế nào. Nó được xếp vào 10 cuốn sách đứng đầu theo xếp hạng của tạp chí Shelf Unbound vào năm 2010. "Birds of Paradise Lost," cuốn sách thứ ba của ông, là một sưu tập nhiều chuyện ngắn về những người Việt mới tới Hoa Kỳ, lập lại cuộc đời tại vịnh San Francisco sau một cuộc di cư dài và nhiều đau khổ từ Việt Nam. Lâm viết blog thường xuyên cho Huffington Post. Tuy kín đáo về vấn đề tình dục, vào năm 2009 Lâm đã tham dự một cuộc phỏng vấn cho một tuyển tập về chân dung những người đồng tính Hoa Kỳ. Sách báo ấn hành. Sách Bài viết Truyện hư cấu Truyện ngắn "Show and Tell"
1
null
Mr.Mr. là tiêu đề mini-album tiếng Hàn thứ tư của nhóm nhạc nữ Hàn Quốc Girls' Generation, được phát hành chính thức vào ngày 24 tháng 2 năm 2014 (phiên bản kỹ thuật số) và ngày 27 tháng 2 năm 2014 (phiên bản CD) bởi SM Entertainment. Đây là album tiếng Hàn cuối cùng có sự xuất hiện của thành viên Jessica trước khi cô chính thức rời nhóm vào ngày 30 tháng 9 năm 2014. Lịch sử. Ngày 22 tháng 12 năm 2013, gần một năm sau khi album tiếng Hàn thứ tư của Girls' Generation, "I Got a Boy", được phát hành, nhóm tổ chức một buổi biểu diễn mang tên "Märchen Fantasy". Tại đây, Girls' Generation đã tiết lộ một đoạn video ngắn về lần trở lại sắp tới của họ. Video cho thấy hình ảnh của các cô gái và một cảnh trong vũ đạo sắp tới kèm theo hình ảnh điện tâm đồ chạy theo dòng chữ "Mr.Mr." gây hào hứng trong dư luận. Vào ngày 10 tháng 2 năm 2014, tiêu đề của ca khúc trở lại của Girls' Generation được chính thức tiết lộ. Đồng thời, trên kênh YouTube chính thức của SMTOWN đã đăng tải một đoạn video dài 40 giây tiết lộ về giai điệu và phong cách của lần trở lại này của Girls' Generation. Trong đoạn video, 9 cô gái lần lượt xuất hiện với quang cảnh của một phòng khám âm u, lạnh lẽo và có phần rùng rợn cùng hình ảnh của những vật dụng y tế, nội tạng giả đính đồ trang sức lấp lánh trong tiếng nhạc dồn dập, bắt tai. Theo thông báo từ SM Entertainment, ca khúc chủ đề mang tựa đề "Mr.Mr." theo kế hoạch sẽ được phát hành trước dưới dạng đĩa đơn vào ngày 19 tháng 2 năm 2014 giống với hé lộ cuối đoạn video được đăng tải. Đại diện công ty này cũng cho biết album sẽ được ra mắt sau đó 5 ngày, vào ngày 24 tháng 2. SM Entertainment sau đó cũng tiết lộ rằng hình tượng của lần trở lại này là "bí ẩn với nét quyến rũ sang trọng" chứ không phải "gợi cảm" giống xu hướng các nhóm nhạc nữ khác đang theo đuổi và tuyên bố: "Chúng tôi sẽ cho thấy một sự thay đổi mà chỉ Girls' Generation có thể làm được." Theo một thông tin độc quyền từ trang báo OSEN, trong quá trình cuối của việc chuẩn bị phát hành video âm nhạc của ca khúc chủ đề "Mr.Mr.", vào ngày 13 tháng 2, SM Entertainment đã thông báo họ gặp phải sai lầm không đáng có và dẫn đến mất đi một phần trong video. Công ty này cũng cho biết họ sẽ cố gắng khôi phục lại dữ liệu. Tuy nhiên, để có thời gian sửa chữa tốt nhất, kế hoạch ban đầu của Girls' Generation sẽ bị hủy bỏ và đẩy lùi khoảng 2 tuần. Nhiều nguồn dư luận cho rằng lý do này được SM Entertainment đưa ra chỉ là lý do để họ hợp lý hóa ý định đẩy lùi ngày trở lại của Girls' Generation đáp trả lại mong muốn của công ty đối thủ của họ, YG Entertainment, về một trận chiến nhóm nhạc nữ sẽ xảy ra giữa Girls' Generation và 2NE1 được đăng tải trên trang mạng xã hội Twitter chính thức của YG Entertainment. Tối ngày 3 tháng 2 năm 2014, một cách bất ngờ, phiên bản kỹ thuật số của mini-album được phát hành rộng rãi trên iTunes gây nên nghi hoặc từ phía dư luận về nguồn gốc của phiên bản này. Sau đó vài giờ, phiên bản kỹ thuật số này lại đột ngột bị gỡ bỏ. Dư luận dự đoán việc phát hành trước trên iTunes này là tai nạn. Tuy vậy, chỉ trong vài giờ, các bài hát trong mini-album đã được chia sẻ tràn lan trên Internet gây nên hoang mang lớn trong cộng đồng fan của Girls' Generation. Dù có sự ra mặt giải quyết buộc gỡ bỏ từ phía SM Entertainment với các nhà cung cấp dịch vụ chia sẻ trên Internet, việc mini-album bị rò rỉ do tai nạn cũng gây không ít khó khăn cho việc tiêu thụ album sau này. Một điều bất ngờ và thú vị, chỉ trong vòng vài tiếng, tai nạn này cũng đưa "'Mr.Mr." lên đứng vị trí đầu bảng xếp hạng các ca khúc theo thời gian thực của iTunes tại Việt Nam. Ngày 24 tháng 2 năm 2014, SM Entertainment đăng thông báo chính thức về lịch phát hành của mini-album "Mr.Mr." trên trang chủ và mạng xã hội kèm theo bìa đĩa chính thức. Theo đó, phiên bản kỹ thuật số của album sẽ phát hành vào 5 giờ chiều cùng ngày (theo giờ Hàn Quốc), còn phiên bản đĩa sẽ được phát hành sau đó 3 ngày, tức ngày 27 tháng 2 năm 2014. Sản xuất. Theo công bố của SM Entertainment, "Mr.Mr." là một ca khúc nhạc dance-pop hiện đại kết hợp với những giai điệu R&B nổi bật. Ca khúc được sản xuất bởi The Underdogs, những người đã làm việc cùng với cac ca sĩ nổi tiếng thế giới như Beyoncé, Justin Timberlake và Chris Brown trước đây. Về phần vũ đạo, của "'Mr.Mr." được biên đạo bởi biên đạo múa nổi tiếng Jillian Meyer, người đã từng làm việc với Janet Jackson, Celine Dion và Kylie Minogue. Quảng bá. Như thường lệ, Girls' Generation sẽ khởi động chiến dịch quảng bá cho "'Mr.Mr." bằng những màn trình diễn trên các chương trình âm nhạc hàng tuần của Hàn Quốc. Theo kế hoạch ban đầu được trưởng nhóm Tae-yeon tiết lộ tại sự kiện "S.M. THE BALLAD Vol.2 'BREATH' Joint Recital" ngày 15 tháng 2 năm 2014, nhóm sẽ có màn trở lại đầu tiên trên sân khấu chương trình "M! Countdown" của đài Mnet vào ngày 20 tháng 2. Tuy nhiên, do sai sót trong quá trình lưu trữ video âm nhạc của ca khúc chủ đề (như đã nói ở trên), kế hoạch này đã bị hủy bỏ hoàn toàn. Ngày 24 tháng 2 năm 2014, SM Entertainment đăng thông báo chính thức về lịch quảng bá của "Mr.Mr.". Girls' Generation đã có buổi biểu diễn trở lại đầu tiên của họ tại chương trình âm nhạc hàng tuần M! Countdown của Mnet vào ngày 6 tháng 3 năm 2014, đồng thời cũng biểu diễn ca khúc "Wait A Minute". Nhóm đã tiếp tục thực hiện các buổi biểu diễn tại tuần đầu tiên để quảng bá cho album tại chương trình "Music Bank" của đài KBS, "Show! Music Core" của đài MBC và "The Music Trend" của đài SBS vào ngày 7,8 và 9 sau đó. Thành tích. Doanh số. Một tiếng sau khi phiên bản kỹ thuật số của album được phát hành, ca khúc chủ đề "Mr.Mr." đã chiếm lĩnh ngay vị trí số 1 trên các bảng xếp hạng thời gian thực của các trang web mua-bán nhạc trực tuyến tại Hàn Quốc. Ca khúc chủ đề "Mr.Mr." đã đánh chiếm vị trí số 1 ở rất nhiều bảng xếp hạng như Melon, Mnet, Olleh, Bugs, Genie, Soribada, Monkey3, Naver, và Daum chỉ sau chưa đầy 1 giờ phát hành. "Mr.Mr." còn leo lên ngôi đầu của bảng xếp hạng iTunes của 11 nước trên thế giới: Đài Loan, Singapore, Philippines, Việt Nam, Thái Lan, Malaysia, Mexico, Peru, Hong Kong, Indonesia, và Nhật Bản. Nó còn đứng đầu bảng xếp bạng album nhạc pop của iTunes Canada và đứng thứ 2 tại album nhạc pop của Mỹ, đứng thứ 5 trong những album nổi tiếng nhất. Ngoài ra,ca khúc Mr.Mr. còn lọt vào danh sách "Top 25 ca khúc hay nhất Thế giới" do tạp chí TIME nổi tiếng của Mỹ bình chọn.SNSD là nhóm nhạc châu Á duy nhất lọt vào danh sách này. Bên cạnh đó, các ca khúc khác trong album cũng giành thứ hạng cao tại MelOn (trang web mua-bán nhạc trực tuyến lớn nhất Hàn Quốc): Ngày 5 tháng 3 năm 2014, Billboard công bố thứ hạng của "Mr.Mr." trên bảng xếp hạng album của họ Billboard 200 là 110, phá vỡ kỷ lục hạng 126 của mini-album "Twinkle" của nhóm nhỏ Girls' Generation-TTS xác lập vào năm 2012. Thứ hạng trên bảng xếp hạng Billboard K-Pop Hot 100: Ngày 6 tháng 3 năm 2014, "Mr.Mr." được Gaon công bố là album số 1 tuần 2 tháng 3 (23/2/2014-1/3/2014). Đồng thời, thứ hạng các ca khúc trong mini-album trên bảng xếp hạng Gaon tuần đầu tiên được đánh giá thành công: Sau 3 ngày ra mắt dưới định dạng kỹ thuật số, mini-album phát hành chính thức với định dạng CD vào ngày 27 tháng 2 năm 2014 và nhanh chóng đạt thứ hạng 2 trên bảng tổng soát ngày với doanh số 3364 bản (từ HANTEO). Ngày 23 tháng 3 năm 2014, theo số liệu từ HANTEO, mini-album "Mr.Mr." đã vượt qua mốc 90000 bản.Tính đến cuối tháng 6 mini album Mr.Mr đã chạm mốc 161,637 bản. Album cũng đã ra mắt tại vị trí thứ 2 tại bảng xếp hạng album bán ra trong tháng 2 của Gaon với doanh số 87,824 bản mặc dù album chỉ mới được phát hành vào cuối tháng. Cũng tại bảng xếp hạng này vào tháng 3, album đã vươn lên vị trí dẫn đầu với 70,295 bản nữa được tẩu bán. Cho tới tháng 4 thì theo bảng xếp hạng này, album đã bán được 159,244 bản tất cả. Tuy là album tiếng Hàn nhưng album này cũng đã bán được hơn 20,000 bản tại bảng xếp hạng Oricon của Nhật Bản. Thành tích sân khấu. Từ ngày 6 tháng 3 đến ngày 30 tháng 3 năm 2014, vỏn vẹn chưa đầy một tháng cho chiến dịch quảng bá "Mr.Mr." trên truyền hình, Girls' Generation giành chiến thắng 10 lần trên các sân khấu âm nhạc, trong đó có chuỗi chiến thắng 3 tuần liên tiếp tại MBC Show Champion và 1 lần chiến thắng với số điểm tối đa tại Mnet M! Countdown ngày 13 tháng 3 năm 2014.
1
null
Phản ứng Friedel–Crafts là một trong số các phản ứng hóa hữu cơ được đề ra bởi hai nhà hóa học Charles Friedel và James Crafts vào năm 1877, nội dung cơ bản của phản ứng bao gồm việc gắn thêm một mạch -R bất kì vào nhân hương phương (vòng nhân thơm) dưới sự hiện diện của AlCl3 trong điều kiện khan nước. Có hai loại phản ứng Friedel–Crafts cơ bản là: phản ứng Alkyl hóa và phản ứng Acyl hóa, cả hai đều dựa trên tác chất thân điện tử. Phương trình minh họa được thể hiện bên dưới. Alkyl hóa Friedel-Crafts. Phản ứng Friedel–Crafts alkyl hóa bao gồm sự alkyl hóa diễn ra trên nhân hương phương với alkyl halogenua cùng với xúc tác acid Lewis mạnh trong môi trường khan, với sắt chloride là chất xúc tác.
1
null
Vườn nho (, còn được biết đến với tên khác là The Vineyard Man hay The Man of the Vineyard) là bộ phim truyền hình Hàn Quốc được phát sóng năm 2006 trên đài KBS2. Bộ phim dựa trên tiểu thuyết ăn khách cùng tên của nhà văn Kim Rang. Nội dung. "Vườn nho" là bức tranh tuyệt đẹp về thiên nhiên, cuộc sống và con người nơi làng quê mộc mạc, thanh bình với những cánh đồng nho trải dài bạc ngàn. "Vườn nho" là câu chuyện vui về Lee Ji-hyun (Yoon Eun-hye) - một cô gái sành điệu, sống ở thành phố Seoul hiện đại bậc nhất Hàn Quốc, vì cần tiền để mở công ty thời trang riêng của mình, cô đồng ý về quê làm nông, chăm sóc vườn nho của ông chú trong một năm, với hy vọng, sau đó gia tài này sẽ thuộc về mình, như lời ông chú đã hứa. Ban đầu, Ji-hyun nghĩ rằng, mình sẽ chẳng bao giờ có thể sống lâu dài ở một nơi thiếu văn minh như ở đây, đã vậy, còn "đụng độ" anh chàng nhà quê đáng ghét làm việc tại vườn nho. Thế nhưng, sau khi trải qua nhiều chuyện, Ji-hyun bắt đầu thích ứng với cuộc sống bình dị ở thôn quê, mở lòng đón nhận những người nông dân chân chất và cả anh chàng nhà quê đáng ghét tên Jang Taek-gi (Oh Man-suk). Xuyên suốt câu chuyện, bộ phim cũng đồng thời gửi một thông điệp nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần sâu lắng đến người xem, rằng vẻ đẹp tâm hồn mới chính là cái níu giữ và gắn kết mọi người lại với nhau. Diễn viên. Diễn viên chính. Lee Ji-hyun tốt nghiệp đại học ngành thiết kế thời trang, xem tiền bạc là tiêu chuẩn của mọi thứ trong cuộc sống và là mục đích sống duy nhất. Cô có tài, lại khéo tay, nên mơ ước một ngày nào đó sẽ trở thành nhà tạo mẫu nổi tiếng và mở công ty kinh doanh thời trang của riêng mình. Cô chỉ uống cà phê expresso ở những tiệm sang trọng bậc nhất và đi học nhảy để có thể trở thành "cây đinh" của mọi sự chú ý mỗi khi cô đến các câu lạc bộ giải trí. Tuy vẻ ngoài rất bạo dạn, nhưng Ji-hyun có một trái tim nhân hậu và tốt bụng. Giấc mơ của cô bị dập tắt sau khi cô bị đuổi khỏi công ty thiết kế đang làm việc, bởi sự hiềm khích của đồng nghiệp. Đúng lúc đó, ông chú ở nhà quê ngỏ ý giao lại gia tài là một vườn nho rộng lớn cho cô, sau khi ông qua đời, với điều kiện, cô phải sống và làm việc ở vườn nho một năm. Ji-hyun tuy cũng rất thích tiền, nhưng không chịu về quê sống. Song sau đó, vì không chịu nổi những lời cằn nhằn của mẹ hàng ngày, cô đành phải khăn gói rời khỏi Seoul. Liệu cô gái sành điệu này có thể hòa hợp với cuộc sống ở một nơi mà cô cho là "rừng Amazon của Hàn Quốc"? Jang Taek-gi là một anh chàng đặc chất nông dân với vẻ ngoài thô kệch, làm việc ở vườn nho của ông Lee Byung-dal – ông chú của Ji-hyun. Cha của Taek-gi cũng từng làm việc tại vườn nho này, nhưng năm Taek-gi học trung học thì ông qua đời sau một tai nạn giao thông. Từ đó, ông Lee Byung-dal nuôi Taek-gi khôn lớn, thương anh như con cháu của mình và cho anh đi học đại học. Để đền đáp công ơn của ông Lee, Taek-gi tình nguyện ở lại nông thôn làm việc, chăm sóc vườn nho của ông cũng như mang những kiến thức mình đã học được giúp đỡ bà con nông dân ở đây, mặc dù anh có cơ hội kiếm được một việc làm tốt ở thành phố. Cũng vì vậy mà anh và người bạn gái lâu năm phải chia tay nhau. Taek-gi và Ji-hyun từng có "ân oán" với nhau vì một chuyện hiểu lầm. Sau này gặp lại ở vườn nho, họ lúc nào cũng cãi vã như chó với mèo. Cũng như Ji-hyun, Taek-gi tuy vẻ ngoài bất cần, lạnh lùng, nhưng rất tốt bụng và biết quan tâm đến người khác. Nhưng, liệu anh chàng "hai lúa" này có thể "thu phục" cô nàng thành thị ương bướng và khó hầu hạ? Kang Soo-jin là bạn gái cũ của Taek-gi ở trường đại học, xuất thân từ một gia đình danh giá nên trông cô lúc nào cũng thanh lịch, sang trọng và thông minh. Soo-jin ra nước ngoài du học, sau khi Taek-gi từ chối lời đề nghị đi cùng với cô. Học xong, trở về Hàn Quốc, Soo-jin tìm được việc làm ở viện nghiên cứu sinh học. Cô có ý định mang Taek-gi ra khỏi vùng quê mà anh đang "bám rễ", nên chiêu dụ anh về làm việc ở viện, nhưng Taek-gi nhiều lần chối từ. Khi phát hiện Ji-hyun có thể là nguyên nhân khiến Taek-gi không chịu rời bỏ vườn nho, Soo-jin không muốn mất người yêu một lần nữa, nên đề ra kế hoạch sản xuất rượu nho và thường xuyên thăm viếng Taek-gi, đi cùng với các chuyên gia về nho và rượu nho. Không chỉ vậy, cô còn dựng một container gần nông trại của Taek-gi, bảo rằng sẽ sống ở đó cho đến khi anh đồng ý đi với cô. Kim Kyung-min là người mà Ji-hyun yêu thầm nhiều năm trước. Anh đẹp trai, hào hoa và có khiếu hài hước. Ji-hyun gặp Kyung-min tại câu lạc bộ của trường và yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nỗ lực chinh phục trái tim chàng trai này của cô bị thất bại, vì lúc đó, Kyung-min đang có một cô bạn gái rất xinh đẹp. Một lần tình cờ, Ji-hyun phát hiện ra, Kyung-min hiện đang làm bác sĩ tại Trung tâm y tế công cộng của một ngôi làng nhỏ gần vườn nho của cô, anh vẫn độc thân và quan trọng là... anh còn đẹp trai và quyến rũ hơn cả trước kia. Ji-hyun quyết định đây đúng là thời cơ tốt để cô chiếm giữ trái tim anh. Giải thưởng. Grimae Awards 2006 Giải thưởng truyền hình KBS năm 2006
1
null
Vụ rơi máy bay Lockheed C-130 Hercules xảy ra ở Algérie ngày 11 tháng 2 năm 2014 khi một chiếc máy bay của Không quân Algeria bị rơi gần Aïn Kercha, tỉnh Oum El Bouaghi, khiến 77 trong số 78 người trên máy bay chết. Hành khách trên máy bao gồm cả những người lính và những thành viên của gia đình họ. Có một người sống sót. Người ta báo cáo rằng máy bay đã bị mất liên lạc giữa Constantine và Oum El Bouaghi. Báo cáo sơ bộ cho thấy điều kiện thời tiết xấu có thể là nguyên nhân gây ra tai nạn. Có gió giật 28 knot và tầm nhìn kém do tuyết rơi tại thời điểm xảy ra vụ tai nạn. Các nhân chứng cho thấy máy bay cắt qua ngọn núi trước khi rơi. Tổng thống Algeria Abdelaziz Bouteflika tuyên bố ba ngày quốc tang bắt đầu từ ngày 12/2/2014 để tưởng nhớ những người lính thiệt mạng trong vụ tai nạn. Đây là vụ tai nạn tồi tệ nhất ở Algeria từ năm 2003 khi chiếc máy bay của hãng hàng không Air Algérie bị rơi ngay sau khi cất cánh làm 102 người chết. Bộ Quốc phòng Algeria đã thành lập một ủy ban để điều tra vụ việc và Tham mưu trưởng quân đội Ahmed Gaid Salah sẽ đích thân tới hiện trường xảy ra tai nạn.
1
null
Schiebel Camcopter S-100 là một loại máy bay không người lái sử dụng thiết kế máy bay lên thẳng. Loại máy bay này công ty Áo Scheibel phát triển trong giai đoạn từ năm 2003 - 2005. Máy bay gian bay liên tục là 6 giờ, trọng lượng cất cánh tối đa 200 kg. Loại máy bay này đạt tốc độ bay tối đa là 220 km/h, trần bay 5.500m. Máy bay được trang bị động cơ Diamond đạt công suất 55 mã lực và có thể mang cùng nhiều thiết bị cảm biến như cảm biến quang-điện tử, hồng ngoại và có thể lắp đèn chiếu, loa phát thanh, radar khẩu độ tích hợp.
1
null
Edward James Stafford còn được biết đến với cái tên Ed Stafford (sinh ngày 26 tháng 12 năm 1975) là một nhà thám hiểm và cựu đội trưởng quân đội Anh. Anh nắm giữ kỷ lục thế giới là người đầu tiên đi bộ theo chiều dài của sông Amazon. Ed Stafford sinh ra ở Peterborough, Cambridgeshire, Vương Quốc Anh và lớn lên ở Leicestershire, Vương Quốc Anh. Ed là một Ấu sinh Hướng đạo và là một hướng đạo sinh ở Leicestershire khi còn bé, anh tự coi đây là một thành phần quan trọng trong giáo dục của bản thân đã dẫn anh đến một cuộc sống như một nhà lãnh đạo đoàn thám hiểm. Người đầu tiên đi bộ dọc sông Amazon. Ngày 9 tháng 8 năm 2010, anh trở thành người đầu tiên đi bộ toàn bộ chiều dài của sông Amazon, được ghi lại trong bộ phim truyền hình Walking The Amazon ("Đi bộ dọc sông Amazon)" trên Channel 5. Vào ngày 2 tháng 4 năm 2008, anh bắt đầu cuộc hành trình với người bạn đồng hương Luke Collyer. Stafford và Luke tìm đến thượng nguồn sông Amazon ở dãy Andes thuộc Peru để khởi hành từ đây. Nhưng chưa đầy 3 tháng sau, do giữa Collyer và Stafford đã có một cuộc cãi cọ vì một chiếc Ipod nên Collyer quyết định trở về Anh. Sau đó Stafford đăng quảng cáo tìm bạn đồng hành mới, 2 tháng sau nhận được lời đề nghị trợ giúp từ Gadiel "Cho" Sanchez Rivera, một nhân viên lâm nghiệp người Peru, cùng nhau, họ tiếp tục hành trình dang dở. Dọc đường đi, các nhà tài trợ của Stafford đã bất ngờ rút chạy do suy thoái kinh tế. Tiếp đó, hệ thống dẫn đường GPS của họ bị hỏng còn bảo hiểm y tế của Stafford thì hết hạn. Chuyến đi của Stafford nhanh chóng trở thành cuộc vật lộn để sinh tồn. Stafford và Rivera đã đối mặt với gần như mọi mối nguy hiểm mà người ta có thể hình dung về Amazon, từ những con cá sấu dài gần 5m cho tới những con rắn khổng lồ, bệnh tật, cái đói vì thiếu ăn và nguy cơ chết chìm trong các đầm lầy dọc theo sông Amazon, có lần cả hai còn bị thổ dân Peru bắt giữ vì nghi ngờ họ giết người lấy nội tạng trước khi được minh oan và trả tự do. Những khó khăn của cả hai khi đi bộ xuyên qua khu rừng già là điều không thể bàn cãi và ai đó có một chút kiến thức địa lý về Amazon đều có thể tưởng những cảnh phải đối mặt những động vật kinh khủng như lươn điện, trăn khổng lồ, bò cạp... của Stafford. Thậm chí, Stafford đã từng bị chém một nhát bằng lưỡi neo của thổ dân, bị bệnh ngoài da và phải cắt bỏ một con ruồi đã kí sinh vào sọ mình. Trong lúc đi dọc sông Amazon, Stafford đã thấy cả loài cá Piranha ăn thịt người. Tuy nhiên, những con cá đáng sợ này cùng rau dại, gạo và đậu mang theo đã giúp Stafford sống sót. Anh cũng mua đồ dùng của các cộng đồng địa phương sống dọc theo sông Amazon để săn thú rừng. Cuộc hành trình của Stafford đã dài 859 ngày và anh đã đi qua chặng đường dài tổng cộng hơn 9.600km bao gồm cả chiều dài sông Amazon và các đoạn đường đi vòng hoặc leo qua núi đồi. Vài giờ trước khi tới biển, Stafford đã ngã gục bên về đường vì quá mệt. Tuy nhiên sau đó, anh tỉnh dậy và lần tới bãi biển Maruda. "Thật không thể tin được, tôi đã tới đây" - Stafford nói với phóng viên của hãng tin AB trước khi lao về phía biển. Tháng 4 năm 2010, Stafford cùng bạn đồng hành Rivera đã hoàn thành chuyến đi tại bãi biển Maruda (Brazil). Hoàn thành đi bộ dọc sông Amazon, chuyến hành trình của Stafford đã được Sir Ranulph Fiennes, một trong những nhà thám hiểm vĩ đại nhất thế giới mô tả là "thực sự phi thường trong các cuộc thám hiểm của quá khứ lẫn hiện tại". Stafford đã được công bố là một trong những nhà thám hiểm địa lý quốc gia của năm 2010 và ngay sau đó vào tháng 3 năm 2011 anh đã được trao giải Nhà thám hiểm Châu Âu của năm trong một buổi lễ tại Stockholm, Thụy Điển. Tháng 5 năm 2009, Stafford xuất hiện trên bìa tạp chí địa lý của Hội Địa lý Hoàng gia Anh Quốc. Kỷ lục Guinness. Trong năm 2011, Guinness World Records chính thức công nhận thành tích của Stafford và tên của anh xuất hiện trong Guinness Book of Records năm 2012. Sự nghiệp. Naked Castaway (Trần trụi và Sợ hãi). Được ủy quyền bởi Discovery Communications, tháng 8 năm 2012, Stafford quay bộ phim tài liệu về một thí nghiệm sống còn gồm 3 phần cùng Discovery Channel SX, nơi anh bị bỏ rơi trên hòn đảo nhiệt đới Fijian không người ở của Olorua, cách đảo quốc Fiji khoảng 300 km (18°36'19"S178°45'15"W) tại Thái Bình Dương trong 60 ngày mà không có thức ăn, thức uống, dụng cụ, dao, thậm chí là không quần áo. Tất cả những gì anh có là máy quay phim, một bộ dụng cụ y tế cơ bản và một điện thoại vệ tinh để liên lạc trong tình huống khẩn cấp. "Ed Stafford: Naked And Marooned" đã được phát sóng trên Discovery Channel tại Anh tháng 3 năm 2013 và "Naked Castaway" (phiên bản Mỹ) phát sóng tại Mỹ vào tháng 4 cùng năm. Cuốn sách "Stafford của 60 ngày trong sự cô lập" được phát hành tại Anh (Virgin Books) vào tháng 6 năm 2014 và ở Mỹ (Penguin Books) vào tháng 9 năm 2012. Marooned With Ed Stafford (Bị Bỏ rơi cùng Ed Stafford). Sau thành công ở Series phim Naked Castaway, Ed và Discovery Channel tiếp tục cho ra mắt Series "Marooned With Ed Stafford" bao gồm 8 phần. Trong đó, Ed bị bỏ rơi ở những địa điểm xa xôi và khắc nhiệt nhất hành tinh, anh phải tự mình tồn tại mà không có bất cứ sự trợ giúp nào từ bên ngoài. Mỗi một môi trường như là rừng nhiệt đới, bụi rậm châu Phi, sa mạc, núi cao hay bờ biển đều ẩn chứa những thử thách táo bạo và nguy hiểm đến tính mạng của Stafford, và nếu anh không thích ứng được với môi trường đầy khắc nghiệt thì chắc chắn anh đã không bao giờ có thể tiếp tục được nữa. Burma's Secret Jungle War With Joe Simpson (Cuộc chiến Bí mật trong rừng Miến Điện). Khi 18 tuổi, Joe Simpson một lần vào phòng bếp của gia đình ở Đức và nhìn thấy cha, ông Ian, đang chép lại cuốn nhật ký thời chiến của ông tại bàn ăn. Đó là năm 1978 khi Joe phát hiện ra cha mình là một trong những anh hùng chiến tranh Thế giới thứ II bị lãng quên. Phát hiện ra điều đó, khiến Joe mong mỏi muốn lần theo dấu chân cha. Tuy nhiên, Myanmar khi đó dưới đang ở dưới quyền cai trị của quân đội nên ông đã tạm gác hi vọng. Cho đến tận lúc nghỉ hưu, ông vẫn chưa quên mong muốn tới Myanmar để thực hiện hành trình theo dấu chân cha. Năm 2015, Joe Simpson và Ed Stafford đã hoàn thành mục tiêu đó. Cuộc hành trình này đã được kênh truyền hình BBC của Anh ghi hình trong một bộ phim tài liệu mang tên "Burma's Secret Jungle War With Joe Simpson" ("Cuộc chiến Bí mật trong rừng Miến Điện)" được phát sóng lần đầu tiên vào tháng 5 năm 2016. Trong đó, cuộc hành trình lần theo dấu chân cha đối với Joe có một điều may mắn là cha ông đã đánh dấu chính xác kinh độ và vĩ độ của 82 địa điểm mà ông và đồng đội đóng quân trên bản đồ. Joe và bạn đồng hành Ed Stafford chỉ mất 5 tuần thay vì 17 tuần cha ông khi đi dọc tuyến đường 500 km của lực lượng GTE qua các vùng, miền Myanmar. Họ bắt đầu từ Innwyar, một ngôi làng nhỏ trên bờ sông Irrawaddy của Myanmar, sau đó hướng về phía Đông ở chân dãy Himalaya, tiến về phía Bắc và kết thúc gần thành phố Myitkyina, điểm dừng chân đầu tiên là đường băng Taunggyi - Nơi bắt đầu những chiến dịch trên không lớn nhất thời Chiến tranh Thế giới thứ II, chiến dịch này cực kỳ nguy hiểm khi hơn 20000 binh sĩ được huấn luyện đặc biệt, 3000 con la và hàng tấn hàng hóa được thả xuống giữa rừng lúc nửa đêm. Sau đó, Joe và Stafford đi bộ gần 15 km qua các trại thời chiến của ông Ian, vượt sông Shweli rộng hơn 500 mét. Trong đội hình 400 người của ông Ian hồi đó, nhiều người không biết bơi nên họ mất gần cả ngày mới qua được con sông này. Khi Joe tới được nơi đóng quân thứ 10, ông đã ở sâu trong rừng tới 20 km. Hành trình tiếp theo của họ là từ Bhamo tới thung lũng sông Taipang - Nơi lực lượng Chindits tiến về phía Bắc. Khi nhóm của ông Ian tìm cách qua sông Taipang, vào ngày 25 tháng 4 năm 1944, họ biết rằng bơi qua sông là điều không thể nên đã phải đi xa hơn, tới một cây cầu nhỏ bắt qua sông, qua sông, họ phải đi 2 km qua một ngọn đồi cao hơn 300m giữa mùa mưa. Khi tới đài tưởng niệm chiến tranh ở Yangon, là nơi khi xưa ông Ian được trực thăng đưa về Anh, ông Joe mà Stafford cho biết hai người có cảm giác lạ khi nhận ra những cái tên và ngày tháng chính xác như những gì ông Ian đã viết trong cuốn nhật ký. Joe chia sẻ: "Tôi rất tự hào về cha mình nhưng tôi đã thấy khó nói điều đó với ông, đó là điều tôi lúc nào cũng sẽ thấy hối tiếc". Ed Stafford: Left For Dead (Ed Stafford: Bỏ Mặc Cho Tới Chết). Năm 2017, Ed Stafford cho ra mắt phim "Ed Stafford: Left For Dead" nơi người xem sẽ chứng kiến Stafford chiến đấu môi trường lạnh giá ở Thảo nguyên Mông Cổ với nhiệt độ có thể xuống tới -10 °C trong 10 ngày trước khi được giải cứu với chỉ với tất cả những gì trong chiếc Balo mà anh có là một bộ đàm, một điện thoại vệ tinh, các thiết bị quay phim và quần áo. Chỉ với trí thông minh và lí trí, anh ta phải dựa vào bản năng sinh tồn của mình để sống sót. Sau cùng Stafford đã phải bỏ cuộc vì địa hình hiểm trở và thời tiết khắc nghiệt có thể gây nguy hiểm cho anh hay thậm chí có thể khiến anh mất mạng. Đây là lần đầu tiên Stafford thất bại trong một bộ phim do chính anh ra mắt. Ed Stafford: Into The Unknown (Ed Stafford: Lạc Vào Vùng Đất Lạ). Cần thêm bài. 60 Days On The Streets (60 Ngày Trên Đường Phố). Gần đây nhất, Stafford bắt đầu một thử thách mới: giả làm người hành khất ngày ngày ngủ vật vạ trên nhiều đường phố khác nhau ở Anh. Trong thử thách này, Stafford đã được tiếp xúc với những người vô gia cư cũng như nghe thêm về những câu chuyện cuộc đời họ, và có một điều khiến anh bất ngờ, đó chính là thu nhập của họ. Trung bình, một người hành khất kiếm được 200 bảng Anh (Khoảng 1,6 triệu Vnđ)/mỗi ngày, điều này khiến anh sốc vì mức thu nhập này còn nhiều hơn cả mức thu nhập của một người đi làm bình thường, thậm chí có người còn nói với anh rằng: "Nếu có một người không kiếm được 100 bảng trong một ngày thì người đó sẽ là người đặc biệt nhất khu phố ăn xin này". Stafford ban đầu nghĩ rằng mình sẽ giảm cân nhiều trong lần này, thậm chí anh còn nghĩ rằng mình có thể không thể qua nổi thử thách lần này vì đói, nhưng đến khi kết thúc thử thách 2 tháng, anh đã tăng gần 5,5 kg. Rõ ràng ở các thành phố anh đến, người dân đều sẵn sàng chia sẻ thức ăn cho người vô gia cư, Stafford cho hay, thậm chí có lần một người vô gia cư nói với anh rằng: "Họ đã cho chúng ta ăn quá nhiều". Theo Stafford, một người đàn ông vô gia cư mà anh ngồi cạnh ở Manchester đã kiếm được 20 bảng Anh (Khoảng 25 Đô la Mỹ) trong 30 phút. Anh chia sẻ, anh ta xin tiền để kiếm một nhà nghỉ để ngủ qua đêm, nhưng thực chất là để thỏa mãn thói nghiện ngập của bản thân. Tuy nhiên, Ed cho biết rằng điều khiến anh bất ngờ nhất là cách những người vô gia cư chấp nhận hoàn cảnh của họ. Ed còn chia sẻ: "Tôi đã cho rằng không ai muốn trở thành một người vô gia cư nếu họ có lựa chọn tốt hơn nhưng thật ra một số người lại "thích" cuộc sống đường phố hơn là đến hệ thống nhà cộng động". Một số khó khăn mà Stafford phải chịu đựng trong 60 ngày trên đường phố bao gồm: phải ngủ trước các bệ cửa ra vào của các cửa hàng, 1 tuần mới được tắm bằng nước một lần ở các nhà vệ sinh công cộng hoặc thỉnh thoảng cũng bị ướt bởi những chiếc xe chạy dọc đường. Sau khi công chiếu, nhiều người cáo buộc rằng Stafford đã vẽ nên một bức tranh giả tạo về cuộc sống của những người vô gia cư, nhưng nhà thám hiểm nói rằng trải nghiệm của anh là thực tế nhưng không có ý so sánh với những người vô gia cư vì anh luôn biết có một ngôi nhà và một gia đình để cho anh trở về.
1
null
Emilia Isobel Euphemia Rose Clarke (sinh ngày 23 tháng 10 năm 1986) là một nữ diễn viên người Anh. Sau khi tốt nghiệp tại Trung tâm Kịch nghệ London, cô bắt đầu sự nghiệp của mình bằng nhiều vở kịch trên sân khấu. Năm 2009, cô xuất hiện lần đầu tiên trên màn ảnh nhỏ với vai khách mời trong phim truyền hình dài tập đề tài y khoa của kênh BBC One mang tên "Doctors". Một năm sau đó, cô được tạp chí "Screen International" vinh danh là một trong những "Ngôi sao người Anh đầy hứa hẹn" nhờ diễn xuất trong bộ phim "Trias Attack" của kênh Syfy. Vai diễn đột phá Daenerys Targaryen trong phim truyền hình giả tưởng "Game of Thrones" (2011–2019) đã đưa tên tuổi của Clarke ra toàn thế giới, cũng như giúp cô gặt hái nhiều thành tựu trong đó có bốn đề cử giải Primetime Emmy. Clarke ra mắt các khán giả Broadway với vai Holly Golightly trong vở kịch "Breakfast at Tiffany's" (2013) và đảm nhiệm nhân vật Nina trong vở "The Seagull" của nhà hát West End, vốn đã có các buổi chiếu thử nhưng phải tạm ngừng công chiếu trong năm 2020 do ảnh hưởng của đại dịch COVID-19. Một số vai diễn điện ảnh đáng chú ý của cô gồm có Sarah Connor trong phim khoa học viễn tưởng ' (2015) và Qi'ra trong ' (2018). Clark đóng chính trong các tác phẩm lãng mạn "Trước ngày em đến" (2016) và "Last Christmas" (2019). Năm 2018, cô được Viện Hàn lâm Nghệ thuật Điện ảnh và Truyền hình Anh Quốc trao tặng giải Nghệ sĩ Anh của năm. Tạp chí "Time" vinh danh Clark là một trong 100 người có ảnh hưởng nhất thế giới năm 2019. Tiểu sử. Emilia Isobel Euphemia Rose Clarke sinh ngày 23 tháng 10 năm 1986 tại London và lớn lên ở Oxfordshire. Cha cô, Peter Clarke, là một kỹ sư âm thanh nhà hát xuất thân từ Wolverhampton, còn mẹ cô, Jennifer, là một nữ doanh nhân kiêm phó chủ tịch mảng tiếp thị của một công ty tư vấn quản lý quốc tế. Tổ tiên bên ngoại của Clark là người Ấn Độ; trong một cuộc phỏng vấn năm 2018, cô tiết lộ bà ngoại mình là con ngoài giá thú của cụ cô và một người đàn ông đến từ tiểu lục địa Ấn Độ. Bà cô phải trang điểm để che đi làn da ngăm đen thừa hưởng từ cha mình. Clarke cho rằng đây là nguồn gốc của "truyền thống đấu tranh" trong gia đình mình, chia sẻ: "Việc [bà tôi] buộc phải che giấu màu da của mình và phải hết sức cố gắng để hòa nhập với mọi người, đó quả là một điều cực kì khó khăn." Anh trai Bennett của cô làm việc trong ngành giải trí và từng góp mặt trong đội ngũ quay phim của "Game of Thrones". Clarke cho biết cô bắt đầu quan tâm đến diễn xuất từ khi mới ba tuổi sau khi xem vở nhạc kịch "Show Boat". Cô theo học trường Công giáo Rye St Antony ở Headington và trường nội trú công lập St Edward ở Oxford nhưng nghỉ học vào năm 2005. Sau khi tốt nghiệp trung học, Clarke nộp đơn vào Học viện Kịch nghệ Hoàng gia, Viện Âm nhạc và Nghệ thuật London và Trường Âm nhạc và Kịch nghệ Guildhall nhưng không trúng tuyển. Cô dành thời gian làm việc và đi du lịch trước khi vào học tại Trung tâm Kịch nghệ London, sau đó tốt nghiệp năm 2009.
1
null
Leon Jackson (sinh Ngày 30 tháng 12 năm 1988) là một ca sĩ người Scotland đã chiến thắng mùa giải thứ tư của chương trình truyền hình tài năng nước Anh "The X Factor" năm 2007. Sau chiến thắng tại The X Factor, Leon là nhân vật chính trong series mang tên "Leon’s Life" trên chính website của mình từ năm 2007 đến 2008. Album đầu tiên của Jackson mang tên "Right Now" (2008) kết thúc năm với vị trí thứ 75 trong bảng xếp hạng các album bán chạy nhất tại UK. Album bao gồm 3 ca khúc chính là "Don’t Call This Love", "Creative" và "Stargazing". Single đầu tiên của Leon – "When You Believe" là một bản cover ca khúc song ca nổi tiếng của Whitney Houston và Mariah Carey, được viết bởi Stephen Schwartz, vốn là single bán chạy thứ 92 trong thập niên 2000. Ca khúc xếp thứ 3 trong bảng xếp hạng single bán chạy nhất trong năm 2007 tại UK (xếp sau Bleeding Love của Leona Lewis và Umbrella của Rihanna) và nó cũng giúp Leon đánh bại Mika, Take That, Mark Ronson để giành vị trí quán quân trong bảng xếp hạng đĩa đơn của nam nghệ sĩ bán chạy nhất năm 2007 tại UK. Cuộc đời và sự nghiệp ca hát. 1988–2007. Leon Jackson sinh tại Whitburn, West Lothian, Scotland. Trước khi theo đuổi sự nghiệp âm nhạc, Leon từng là một trợ lý bán lẻ tại Gap. Anh hâm mộ đội bóng Ranger F.C. là fan của nhạc jazz đương đại và thần tượng Michael Bublé. Anh từng nói karaoke và karate là hai thứ khiến anh cảm thấy hạnh phúc trong những năm tháng thanh thiếu niên. Leon đạt được đai đen karate khi mới 10 tuổi. Trước khi xuất hiện trong The X Factor, Jackson dự định theo học ngành kiến trúc tại đại học Edinburgh Napier University. Leon bắt đầu sự nghiệp biểu diễn từ năm 2007. Anh muốn theo đuổi sự nghiệp ca hát, chính vì vậy Leon đã tham gia The X Factor. Sau khi đạt giải cao tại cuộc thi, anh đã trì hoãn việc theo học tại đại học Edinburgh Napier. 2007–2008: "The X Factor". Vào năm 2007, Leon Jackson tham gia buổi thử giọng cho chương trình The X Factor mùa thứ 4 tại Glasgow, được ghi hình tại khách sạn Crowne Plaza. Suốt cuộc thi, anh nhận được sự cố vấn từ Dannii Minogue. Sau khi tiến qua các vòng loại, Leon tiến thẳng vào vòng chung kết vào ngày 15 tháng 12 năm 2007. Tại đêm chung kết, anh biểu diễn song ca ca khúc "Better the Devil You Know" cùng với Kylie Minogue và 3 ca khúc đơn ca khác. Sau khi số lượng bình chọn từ khán giả được công bố, Leon bước lên bục chiến thắng với giải thưởng là một hợp đồng thu âm trị giá 1 triệu bảng Anh từ công ty Syco - Sony BMG.. Chiến thắng của Leon Jackson gây bất ngờ lớn cho công chúng và được miêu tả là "cú sốc lớn nhất trong lịch sử bình chọn của các chương trình truyền hình thực tế"." Louis Walsh, giám khảo của The X Factor tiết lộ rằng Leon chiến thắng bằng việc giành được 10% tổng số phiếu bầu. Một số lượng lớn khán giả phàn nàn với nhà tổ chức rằng họ không thể bình chọn được cho Rhydian Roberts, đối thủ của Leon trong đêm chung kết.Tuy nhiên ban tổ chức đã bác bỏ và cho rằng không có sự bất công bằng nào cả. Hơn 12 triệu khán giả theo dõi đêm chung kết đã miêu tả chiến thắng của Leon là "không thực tế". Vào tháng 12 năm 2007, Leon được mời tham gia biểu diễn cùng ca sĩ người Canada Michael Bublé tại Wembley Arena. Anh được Bublé mời biểu diễn cùng ca khúc "Home" do ca sĩ người Canada ấn tượng với khả năng ca hát của Leon. Leon Jackson nói rằng đó là khoảnh khắc đáng nhớ nhất cuộc đời anh do Michael Bublé chính là thần tượng của anh. Leon là thí sinh duy nhất được biểu diễn tại Wembley khi đang tham dự cuộc thi The X Factor. Đĩa đơn đầu tiên của Leon – "When You Believe", bài hát của người chiến thắng được soạn bởi Stephen Schwart ra mắt trên hệ thống download vào ngày 16 tháng 12 năm 2007 và dưới dạng đĩa CD vào ngày 19 tháng 12 năm 2007. Ca khúc đạt vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng đĩa đơn trong mùa giáng sinh tại UK. Vào ngày 11 tháng 2 năm 2008, Leon bắt đầu tour diễn "X Factor Live" tại Odyssey Arena, Belfast, Bắc Ireland cùng với Rhydian Roberts. Tour diễn tiếp tục với nhiều điểm đến trên sắp UK cho tới đêm cuối cùng vào ngày 21 tháng 3 tại London’s Wembley Arena. 2008–2009: "Right Now". Đĩa đơn đầu tiên của Leon, bản cover ca khúc song ca nổi tiếng của Whitney Houston và Mariah Carey – "When You Believe" bắt đầu bán trên hệ thống online vào thứ tư ngày 19 tháng 12 năm 2007. Đĩa đơn này được coi là đĩa đơn tiêu thụ nhanh nhất trong năm 2007 với dự đoán đạt 300.000 bản vào ngày chủ nhật. Tại Woolworths, mỗi phút ca khúc bán được 40 bản. Không bất ngờ khi "When You Believe" đạt vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng các ca khúc mùa giáng sinh tại UK. Đây là lần đầu tiên một ca sĩ Scotland có được vị trí này trong lịch sử. Với cương vị quán quân, Leon được mời biểu diễn tại tập đầu tiên của chương trình thực tế "The X Factor" mùa thứ 5 vào ngày 11 tháng 11 năm 2008. Tại đây, anh đã biểu diễn ca khúc "Don’t Call This Love", đĩa đơn thứ hai của anh trong album Right Now. Ca khúc được phát hành ngay trong ngày tiếp theo và đạt vị trí thứ 3 trong bảng xếp hạng các đĩa đơn tại UK và thứ 8 tại Ireland.. Album Right Now được phát hành vào ngày 20 tháng 11 năm 2008, bước đầu đạt vị trí thứ 4 trong Top 40 album cuối tuần tháng 11 năm 2008. Album tiếp tục duy trì top 75 trong vòng 6 tuần nữa. Tại Ireland, album đạt vị trí thứ 7 và duy trì trong bảng xếp hạng được 5 tuần. The second single from the album, "Creative", was released as a download-only purchase in late 2008. It peaked at #94 on ngày 29 tháng 11 năm 2008 on the UK Singles chart. Đĩa đơn thứ hai của album – Creative cho phép tải về vào cuối năm 2008. Nó đạt vị trí thứ 94 trong bảng xếp hạng tại UK cùng tuần. Đĩa đơn thứ 3 "Stargazing" được ra mắt trên radio vào tháng 1 năm 2009 và chỉ phát hành phiên bản download. Để quảng bá cho album Right Now, Leon tích cực biểu diễn tại các show truyền hình như GMTV, This Morning và The X Factor. Vào tháng 7 năm 2008, một lần nữa Bublé mời Leon biểu diễn cùng mình tại sân khấu của Glasgow SECC cho album "Lost". Tháng 12 năm 2008, Leon biểu diễn tại Edinburgh. Tuy nhiên anh đã không thể duy trì các buổi event do vấn đề về viêm họng.. Album Right Now bán được 130.000 bản và Leon bị hãng Sony BMG bỏ rơi. Sau đó anh đã làm việc với các nhà sản xuất âm nhạc khác để tổ chức một buổi biểu diễn tại UK, sẽ diễn ra vào tháng 5 hoặc tháng 6 năm 2009. Tuy nhiên tour diễn toàn UK này đã không diễn ra suôn sẻ như kế hoạch mà bị hủy bỏ phần lớn các buổi diễn do nhiều lý do khách quan. 2010–nay: Rời bỏ Sony và Album thứ hai. Vào năm 2009, Leon tiết lộ anh đang làm việc cùng một studio mới để cho ra một album nhiều chất acoustic, khác với dòng nhạc jazz và soul genre của album Right Now. Mặc dù bị Sony BMG bỏ rơi và chưa tìm được hãng đĩa mới nhưng Leon hi vọng có thể cho ra mắt album thứ hai một cách độc lập. Leon bay đến Los Angeles vào tháng 5 năm 2010 để làm việc với các nhà soạn nhạc Ernie Halter cho album mới của mình. Anh cũng tự viết một vài ca khúc cho chính mình. Trong khi làm việc tại L.A, Leon tham gia biểu diễn tại "The Gypsy Lounge" cùng nhiều nghệ sĩ Mỹ khác. Tháng 5 năm 2010, Leon được bầu chọn là nhân vật thất bại vĩ đại thứ hai trong các show truyền hình thực tế. Anh từng thề rằng sẽ không bao giờ biểu diễn lại ca khúc "When You Believe", gọi sự thành công tại X-Factor như một lời nguyền và cho biết đã không còn liên lạc với cố vấn âm nhạc Dannii Minogue hay Simon Cowell kể từ khi bị bỏ rơi bởi Syco Music. Leon từ nói rất thất vọng với Cowell sau khi đọc được thông tin trên báo rằng Cowell đã bỏ rơi anh. Leon có một tour biểu diễn mùa hè trong năm 2010, tại đó anh sẽ biểu diễn các ca khúc ascoutic mới do các nhà soạn nhạc Mỹ và chính anh sáng tác. Buổi biểu diễn đầu tiên vào ngày 8 tháng 6 tại Hafl Moon, Putney, London. Buổi biểu diễn thứ hai vào ngày 10 tháng 7 tại ABC Glasgow và buổi biểu diễn cuối cùng tại O2 Academy Birmingham vào ngày 31 tháng 7 năm 2010. Leon tham gia giải thưởng BRIT Awards 2011 vào ngày 16 tháng 2 năm 2011 dưới danh nghĩa hãng đĩa Universal Records. Leon đang phát triển các chất liệu nhạc mới, tự học guitar và piano để viết các ca khúc. Một số ca khúc được anh biểu diễn tại tour diễn lễ hội mùa hè 2011 như 'Never Left The Ground', 'Ode to Isabel', 'The Other Side', 'See It Through Your Eyes' and 'Wounded by Love'.. Leon được cho là đã viết ca khúc "Sick Love" cùng với thí sinh The Voice UK - Vince Kidd. Hoạt động khác. Leon ủng hộ quỹ trẻ em Children’s Hospice Association Scotland (CHAS), một tổ chức từ thiện Scotland thành lập để chăm sóc cho các trẻ em có hoàn cảnh khó khăn. Leon viết trên website của mình: "As far as team Leon is concerned music is about life not the other way round. It’s a privilege to be able use your gifting to bring joy to people, travelling and paying the bills is a bonus". Sau chiến thắng tại The X Factor, Leon xuất hiện trong series "Leon’s Life" trên chính website của anh thông qua mạng xã hội Bebo. Series bắt đầu từ tháng 12 năm 2007 tới giữa năm 2008.. Giải thưởng. Vào tháng 4 năm 2008, Leon được nhận giải thưởng Sunday Mail Young Scot Award tại Glasgow City Hall do là hình mẫu tích cực của những người trẻ tuổi. Năm 2011, Leon là host của giải thưởng Sunday Mail Young Scot Award được tổ chức vào tháng 8 năm 2011 tại khách sạn Glasgow International Hilton. Vào tháng 5 năm 2011, Leon được đề cử tại Johnnie Walker Blue Label "Great" Awards. Các Tour diễn. Headlining Supporting Discography. Studio albums
1
null
Hồ Mjøsa là hồ lớn nhất nước Na Uy, và là một trong những hồ sâu nhất Na Uy và Âu châu. Nó là hồ sâu nhất thứ tư ở Na Uy. Mjøsa nằm ở miền Nam của Na Uy, khoảng chừng 100 km về hướng Bắc tính từ Oslo. Phụ lưu chính là sông Gudbrandsdalslågen ở phía Bắc; phân lưu duy nhất là sông Vorma ở phía Nam. Từ điểm nằm cuối phía Nam Minnesund ở Eidsvoll cho tới cuối phía Bắc Lillehammer hồ này dài 117 km. Tại điểm rộng nhất gần Hamar, nó rộng khoảng 15 km. Mjøsa có diện tích 365 km² và dung tích khoảng chừng 56 km³; khoảng 123 m trên mực nước biển, và điểm sâu nhất là 468 m. Tổng cộng bờ hồ dài 273 km, khoảng 30% đã bị xây kín. Đập nước được xây tại phân lưu Vorma vào năm 1858, 1911, 1947, and 1965 làm cho mực nước dâng lên khoảng 3,6 m. Từ 200 năm sau này, 20 vụ lụt được ghi nhận mà đã làm mực nước dâng lên tới 7 m. Nhiều vụ lụt này đã làm ngập thành phố Hamar. Thành phố Hamar, Gjøvik, và Lillehammer được thành lập dọc theo hồ. Hồ là một tuyến đường chuyên chở quan trọng trước khi xe lửa được xây. Ngày nay ngoài những thuyền, và thuyền buồm và tàu chạy bằng hơi nước "Skibladner", không có những chuyên chở khác trên hồ. Tuyến xe lửa chính, Dovrebanen chạy từ Oslo tới Trondheim chạy dọc theo bờ phía Đông, ngừng lại ở Hamar và Lillehammer. Đảo lớn nhất là Helgøya.
1
null
Rắn hổ mang Ấn Độ (danh pháp hai phần: "Naja naja") là một loài rắn trong họ Rắn hổ. Loài này được Linnaeus mô tả khoa học đầu tiên năm 1758. Nó được tìm thấy tại tiểu lục địa Ấn Độ và một thành viên trong "tứ đại", bốn loài rắn gây ra hầu hết các vụ rắn cắn ở Ấn Độ. Loài rắn này được tôn kính trong thần thoại và văn hóa Ấn Độ, và thường được dùng trong thôi miên rắn. Nó bây giờ được bảo vệ ở Ấn Độ dưới "Đạo luật Bảo vệ Động vật hoang dã Ấn Độ (1972)". Phân bố, môi trường sống và sinh thái. Rắn hổ mang Ấn Độ có nguồn gốc ở tiểu lục địa Ấn Độ bao gồm Nepal, Pakistan, Ấn Độ, Bangladesh, và Sri Lanka ngày nay. Nó có thể được tìm thấy trong vùng đồng bằng, rừng nhiệt đới, những cánh đồng và các khu vực đông dân cư. Phân bố của nó dao động từ mực nước biển lên đến 2.000 m (6.600 ft) trên mực nước biển. Loài này thường ăn động vật gặm nhấm, cóc, ếch, chim và rắn khác. Chế độ ăn uống chuột dẫn nó đến các khu vực sinh sống của con người bao gồm cả trang trại và vùng ngoại ô của các đô thị. Sinh sản. Rắn hổ mang Ấn Độ là loài đẻ trứng và đẻ trứng của chúng giữa tháng Tư và tháng Bảy. Rắn cái thường đẻ giữa 10 đến 30 trong lỗ chuột hoặc những tổ mối và trứng nở 48-69 ngày sau đó. Con non dài từ 20 đến 30 cm (7.9 và 11.8 in). Con non độc lập từ khi sinh ra và có tuyến nọc độc đầy đủ chức năng.
1
null
Samsung Galaxy 5, còn có tên là Samsung GT-I5500, Samsung GT-I5503, Samsung Galaxy Europa, Samsung Galaxy 550, Samsung Corby Smartphone và Samsung Corby Android tại một số quốc gia, là điện thoại thông minh. Nó sử dụng hệ điều hành mở Android. Được công bố vào 15 tháng 6 năm 2010. Thông số kỹ thuật. Kích thước điện thoại gồm x x . Chạy hệ điều hành mở Android 2.1 Eclair (hoặc 2.2 Froyo) và hỗ trợ HSDPA ("3.5G") 7.2 Mbit/s. Giao diện người dùng có màn hình cảm ứng diệndung không hỗ trợ cảm ứng đa điểm như các điện thoại thông minh cao cấp khác. Màn hình hỗ trợ độ phân giải QVGA (240 x 320 pixel) với 16M màu. Các tính năng truyền thông bao gồm Bluetooth, 3G, Wi-Fi và A-GPS. Android. Khi được phát hành chính thức, điện thoại được cài sẵn hệ điều hành Android 2.1. Tính đến tháng 8 năm 2011, một số điện thoại cài sẵn Android 2.2 Froyo. Hầu hết các nhà mạng nâng cấp từ Android 2.1 lên 2.2 thông qua gói phần mềm Samsung Kies, đi kèm với điện thoại. Froyo mang đến nhiều tính năng mới cho điện thoại, bao gồm gọi thoại. Không chính thức, điện thoại có thể chạy Android 2.3.7 Gingerbread, 4.0.4 ICS hoặc 4.3 Jelly Bean và 4.4.2 Kitkat thông qua CyanogenMod được làm bởi cùng một nhóm. Vào lúc đó, hơn 110,000 lượt cài đặt cho thiết bị Samsung i5500.
1
null